Đỉnh Cấp Tông Sư

Dịch Full 

Chương 1121: Chương 1121


Lọt vào mắt nhiều người đang có mặt ở đây, khiến họ hoảng hốt!
Mẹ nó!
Ông lão Côn u thật sự… Thật sự… Muốn từ bỏ Côn Thương ư?
Côn Thương lại hoảng hốt, đau khổ, tức giận, trái tim băng giá đến mức không nói thành
lời.

“Thế nên mới nói đó chính là nỗi đau của một quân cờ”, Tô Minh thản nhiên nói, anh còn chưa nói hết lời thì đã đứng trước mặt Côn Thương.

Nhanh chóng nắm lấy cổ Côn Thương.

Sau đó bóp nát cổ hắn.

Thần hồn Côn Thương cũng không thể bỏ chạy được.

Khoảnh khắc gi3t ch3t hắn, khi Côn Thương hoàn toàn chết
đi, Tô Minh có thể cảm nhận được mình đã nắm giữ bảo tàng huyết mạch được thêm một phần.

Sư yên tĩnh của bảo tàng huyết mạch đã tiêu tan đi phần nào.

Hay có thể nói là bảo tàng huyết mạch bị trói buộc, giờ phút này đã không còn sợi dây ràng buộc đó nữa.


Cảm giác đó cực kỳ rõ rệt.

Bảo tàng huyết mạch lại có sự thay đổi.

Lần này chỉ là một thay đổi
Đó là sự thay đổi mà Tô Minh không cần phải chìm vào không gian Huyết Sắc.

Bảo tàng huyết mạch chấn động phóng thích nguồn năng lượng khủng bố, đó là thứ năng lượng mà Tô Minh hoàn toàn không thể hiểu được.

Nguồn năng lượng đó điên cuồng thay đổi, tăng cường thể chết của Tô Minh.

Sau khoảng vài hơi thở.

,
Tô Minh thở hắt ra một hơi.

Trong ánh mắt đầy bất ngờ vui vẻ.

“Dường như sức mạnh đã đạt tới con số một tỷ tám”.

Tất cả mọi sức mạnh khác trong cơ thể đều có tiến bộ hẳn.

“Thiên Nữ tiền bối đã đoán đúng, chỉ cần đánh chết Đại Đạo, để khí vận quay về thế giới Đại Thiên, khả năng nắm giữ của Ý chí Đại Đạo sẽ giảm xuống, tôi sẽ nắm giữ được bảo tàng huyết mạch nhiều hơn”.

Bù qua sớt lại.

Bấy giờ.

Cuối cùng Tô Minh cũng đã xác định được rồi.

Anh với Ý chí Đại Đạo sẽ là đối thủ, hai trăm phần trăm sẽ đối đầu nhau.

Người chết ta sống, người sống thì ta sẽ chết.

“Anh Hiên, em muốn rời khỏi đây”, đúng lúc này, Quan Khuynh Thành đi tới bên cạnh Tô Minh, khẽ nói, giọng nói có chút quyến I uyến.

Tô Minh im lặng.

Thiên nữ Tạo Hóa vẫn còn đang nói với Tô Minh về Quan
Khuynh Thành là người mang Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm, cùng với tất cả những hậu quả khi cưỡng chế sử dụng Thần Cách Hỗn Độn.

Sắc mặt Tô Minh hơi khó coi.

Là đau lòng và một chút áy
náy.

.
 
Chương 1122: Chương 1122


Theo thiên nữ Tạo Hóa nói thì Quan Khuynh Thành vì anh nên mới rước lấy phiền toái ngập trời!
Chuyện cô ấy có Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm đã bị lộ.
Tiếp theo đây, Quan Khuynh thành sẽ đối mặt với sự đuổi giết của những lão quái vật từ vực Hỗn Độn ư?
Tô Minh nói ngay không hề do dự: “Không được, em ở lại bên cạnh anh”.
Cùng nhau đối mặt.
Dù có phải đối mặt với những quái vật đáng sợ của vực Hỗn Độn.
Kể cả phải chết!
Đây là trọng trách của một người đàn ông.
“Anh Tô Minh! Anh không cần lo lắng cho sự an toàn của em, em có một nơi rất an toàn đế đi”, Quan Khuynh Thành cười nói, sắc mặt có chút tái nhợt nhưng vẫn rất xinh đẹp.
Tất nhiên là Tô Minh không tin.
Nhưng Quan Khuynh Thành
lại nói: “Em có một vị sư tôn đến từ tộc Ma Tuyền”.
Tô Minh chưa từng nghe thấy tộc Ma Tuyền.
Anh vừa định ngăn cản Quan Khuynh Thành thì thiên nữ Tạo Hóa kinh ngạc nói: “Tộc Ma Tuyền ư? Vậy thì anh để cô ta đi đi.


Nếu như sư tôn của cô ta thật sự đến từ tộc Ma Tuyền, vậy thì hiện giờ ở khu vực Hỗn Độn chắc không có ai dám giết cô ta đâu, thậm chí còn không dám làm cô ta bị thương nữa.

Ngược lại, nếu anh giữ cô ta ở bên mình thì khéo còn nguy hiểm hơn đấy”.
“Tộc Ma Tuyền là tộc gì?”,
Tô Minh không hiếu, hỏi.
Khu vực Hỗn Độn chẳng phải là thế giới võ đạo mạnh nhất trong nền văn minh Xương sao?
Lẽ nào tộc Ma Tuyền còn mạnh hơn cả nền văn minh Xương?
“Tộc Ma Tuyền là tộc rất đặc biệt, không phải là sản vật di truyền của nền văn minh nào cả, ngược lại giống như một người ngao du ở hư không vậy.

Có thể tộc Ma Tuyền kỷ nguyên này thì ở nền văn minh Xương nhưng kỷ nguyên sau lại ở một nền văn
minh khác, không có nơi xác định.

Nhưng tộc Ma Tuyền rất mạnh.


Sức mạnh của nó không phải là mạnh bình thường mà rất quái dị, khiến người khác phải kiêng kị, có chết cũng không dám dây vào.

Tộc Ma Tuyền có thể thông qua ảo giác và giấc mộng xâm chiếm vào tâm ý và tâm cảnh của tu giả võ đạo khiến người đó nảy sinh ra ma ý rồi nhanh chóng chìm vào ma đạo, thậm chí từ đó mất đi cơ hội lục đạo luân hồi và đến đời sau.

Cũng chính vì đặc thù như vậy nên không có ai dám dây vào tộc Ma Tuyền cả”.
Tô Minh nghe thấy vậy thì gật đầu, anh đã nhớ kỹ tộc Ma
Tuyền này, trong lòng cảm thấy có chút kỳ quái.
Hình như lai lịch của Quan Khuynh Thành khá phức tạp và khó tưởng tượng.
Không chỉ có Thần Cách Hỗn Độn thượng phẩm, hơn nữa trực giác nói cho anh biết, ngay cả ý chí Đại Đạo cũng kiêng kị Quan Khuynh Thành.

Hiện giờ Quan Khuynh Thành lại có sư tôn là cường giả ở tộc Ma Tuyền nữa.
“Tô Minh! Đừng nghĩ nhiều nữa, việc anh cần làm là biến mình thật mạnh, thật thật mạnh”.
Tô Minh gật đầu rồi lấy lại tinh thần.
Anh đột nhiên ôm chặt đầu của Quan Khuynh Thành rồi hôn lên trán cô ta một cái, nói: “Khuynh Thành! Chú ý an toàn nhé”.
Sắc mặt Quan Khuynh Thành đỏ ửng nhưng lại cảm thấy ngọt ngào.
Cô ta lưỡng lự một lát rồi biến mất.
“Thực lực vẫn chưa đủ!”, Tô Minh nắm chặt nắm đấm.

 
Chương 1123: Chương 1123


Thực lực mạnh lên càng
nhanh thì càng cảm thấy thời gian cấp bách.

Anh càng cảm thấy mình phải mạnh hơn nữa.

“Tô Minh! Tôi có thể mời anh đến hoàng triều Bất Tử không?”, đúng lúc này, Đạm Đài Vô Tinh đi đến bên cạnh Tô Minh, nói.

“Tất nhiên là được”, Tô Minh không do dự mà gật đầu.

Trước đó, mặc dù nhận thức của anh trong huyết sắc không gian nhưng anh vẫn ngầm biết được những chuyện ở thế giới bên ngoài.

Trong lúc nguy hiểm nhất,
Đạm Đài Vô Tinh đã tiêu tốn một bảo vật đỉnh cấp và cũng chắn ở trước mặt Tô Minh.

Đây là điều mà anh không thể ngờ tới và cũng đã ghi nhớ trong lòng.

“Sẽ không làm anh thất vọng đâu! Đợi lúc anh quay về thì có thể đường đường chính chính tiêu diệt tộc Côn Hỗn Độn và cả học viện Tiên Lạc nữa”, giọng nói Đạm Đài Vô Tình đầy vẻ thần bí.

“0?”, Tô Minh ngạc nhiên và cũng có chút mong đợi.

Nói thật lòng thì Đạm Đài Vô Tinh cũng khiến anh khó lòng nhìn thấu.

Đúng lúc này, đột nhiên Tô Minh ra tay.


Anh ngay lập tức khóa chặt Phượng Nguyên đang định bỏ chạy.

“Thánh nữ tộc Phượng Hoàng? Tôi bảo đảm là sẽ không giết cô dễ dàng như này, tôi sẽ khiến cô cảm nhận nỗi đau ‘sung sướng’ nhất của nhân gian”, Tô Minh nói từng câu từng chữ, sau đó châm kim xuống.

Sau đó không bận tâm đến Phượng Nguyên nữa.

Kim này thì Phượng Nguyên chắc chần sẽ chết, hon nữa quá
trình chết cũng đủ dài và đau khổ.

Tô Minh thật sự hận Phượng Nguyên thấu xương.

Người phụ nữ độc ác này mà chết dễ quá thì không thể xả nỗi hận trong lòng anh.

Phượng Nguyên đã sợ đến
nôi mất hôn.

Cô ta muốn gào thét, muốn cầu cứu nhưng lúc này cô ta bị khóa chặt, dường như bị rơi xuống vực thẳm, căn bản không thế làm gì được.

ở cách đó không xa, những
người ở tộc Phượng Hoàng đều rụt cổ lại, đã sợ đến mức quỳ sụp xuống, tim như vỡ vụn.

Có trời mới biết họ sợ Tô Minh đến mức độ nào?

Kể cả lúc này nhìn thấy Phượng Nguyên bị Tô Minh dày vò gần chết.

Nhưng cũng chả có ai dám lên tiếng, chứ đừng nói đến cứu người.

“Tộc Côn Hỗn Độn và học viện Tiên Lạc tạm thời một mình anh thì chưa thể diệt được nhưng một tộc Phượng Hoàng nhò bé thì anh dề dàng diệt
được chăng? Theo ý của anh thì tạm thời cũng chưa động đến tộc Phượng Hoàng?”, Đạm Đài Vô Tinh tò mò hỏi.

“Rõ ràng biết sẽ chết nhưng không thể thay đổi được vận mệnh, ngày nào cũng sợ hãi và tuyệt vọng, chẳng phải sẽ tốt hơn là hóa thành tro tàn ngay tức khắc sao?”, Tô Minh hỏi ngược lại: “Đợi họ tận hưởng đủ
rồi, tê dại rồi, đến lúc đó tôi sẽ tự mình ra tay, ban cho họ cái chết nhân từ”.

Đạm Đài Vô Tinh gật đầu, đôi mắt đẹp có chút khác thường.

Cô ta câm thấy Tô Minh cũng độc ác thật nhưng cô ta
vẫn thích.

Một lát sau, Tô Minh lấy được một vài nhẫn không gian.

Đây tất nhiên là chiến lợi phẩm rồi.

Trong đó quan trọng nhất là của Côn Thương và Đế Côn Đằng.

“Đúng là hỏa chủng Li Hỏa Hỗn Độn”.

Tô Minh phát hiện ra trong nhẫn không gian của Côn Thương có hỏa chủng đỉnh cấp.

“Thái u Đạo Hỏa! Lợi lớn rồi đây”, Tô Minh thầm nghĩ.

Chỉ cần Thái u Đạo Hỏa tiến bộ một chút thì có thể giúp ích rất lớn cho mình, giúp mình tăng thêm sức chiến đấu.



 
Chương 1124: Chương 1124


Một ngày sau…
Tô Minh và Đạm Đài Vô Tình ngồi tu luyện trong tàu con thoi tác chiến.

Nói một cách chính xác là họ đang nuốt trọn hỏa chủng Li Hỏa Hỗn Độn.

Còn Đạm Đài Vô Tình thì tò mò thỉnh thoảng lại nhìn sang Tô Minh.

Hai ngày sau, Tô Minh mở mắt ra.

“Có thu hoạch gì không?”, Đạm Đài Vô Tinh hỏi với vẻ tò mò.

“Tất nhiên rồi”.

Đâu chỉ có thu hoạch?
Mà còn là thu hoạch lớn là đằng khác.

Sau khi hoàn toàn nuốt trọn được hỏa chủng Li Hỏa Hỗn Độn thì Thái u Đạo Hỏa liền lúc tăng lên cấp bậc bán bộ Hỗn Độn.

Tiến bộ này đâu chỉ là mười lần.

Trên thực tế, nếu như Tô Minh có thể nắm bắt được Li Hỏa Hỗn Độn thì tốt biết mấy.

Bởi vì một khi hoàn toàn thành thục thì Li Hỏa Hỗn Độn sẽ là ngọn lửa ở cấp bậc Hỗn Độn chính thống.


Lúc đó nó còn mạnh hơn Thái u Đạo Hỏa rất nhiều.

Tiếc là Li Hỏa Hỗn Độn không dễ nắm bắt, không có huyết mạch Phượng Hoàng thì gần như không thể nắm bắt được.

Chính vì vậy, kế cả Li Hỏa Hỗn Độn mạnh hơn Thái U Đạo Hỏa rất nhiều nhưng Tô Minh vẫn chọn dùng Thái u Đạo Hỏa để nuốt trọn Li Hỏa Hỗn Độn, có thể gọi là khá lãng phí và xa xỉ.

Tất nhiên, kết quả cũng không tồi.

Thái u Đạo Hỏa đã biến thành bán bộ Thái u Hỗn Độn Hỏa.

Sau này, nếu như có cơ hội nuốt trọn một loại Hỗn Độn Hỏa thì phải xóa đi cấp bậc bán bộ.

Bán bộ Thái u Hỗn Độn Hỏa đối với Tô Minh mà nói có tác dụng quá lớn.

Ngọn lửa này ngưng tụ với kiếm ý nhưng nếu phủ trên bia Huyền Diệu thì có thể nâng cao nhiều lần sức tấn công.

Ngoài ra còn có thể bao trùm toàn thân để làm phòng ngự đẳng cấp.

“Hoàng triều Bất Tử có kho báu vật không?”, Tô Minh đột nhiên hỏi.

“Sao? Còn định quét sạch kho báu vật của hoàng triều Bất Tử sao?”, Đạm Đài Vô Tinh cười khanh khách, nói.

Tô Minh thất thần.

Đúng thật là! Đẹp cũng có nhiều cấp bậc.


Vẻ đẹp của Đạm Đài Vô Tình thuộc kiểu, không cười thì thôi nhưng đã cười thì không ai có thể cưỡng lại được.

Kể cả Tô Minh thuộc kiểu kiên định nhưng cũng không kìm chế được.

Đúng là đẹp không tì vết.

“Anh nhìn gì vậy?”, Đạm Đài
Vô Tinh thu lại nụ cười, thản nhiên nói rồi lại khôi phục lại vẻ ban đầu.

“Thanh Long Ngục Kiếm bị Đế Côn Đằng hủy hoại rồi, bây giờ trong tay tôi thiếu một thanh kiếm”, Tô Minh cười khổ nói: “Vì vậy, nếu như hoàng triều Bất Tử có kho báu vật thì khi đến hoàng triều Bất Tử, phiền cô tặng cho tôi một thanh kiếm”.

Mặc dù Ma La Kiếm rất mạnh nhưng không phải bất cứ lúc nào cũng dùng được.

Tô Minh thật sự cần một thanh kiếm dễ dùng hơn.

“Được thôi!”, Đạm Đài Vô
Tình gật đầu, sau đó hỏi với vẻ hứng thú: “Tô Minh! Anh không tò mò là sao bổn công chúa lại mời anh đến hoàng triều Bất Tử sao?”
“Tại sao?”
Đúng thế! Tại sao cô ta lại mời mình đến hoàng triều Bất Tử?
“Mạo danh là người đàn ông của tôi, làm bia chắn đạn một lần cho tôi”, đáp án của Đạm Đài Vô Tinh khiến Tô Minh không thể ngờ tới.

Đầu tiên chuyện này anh từng làm ở trái đất rồi.

Không ngờ đến thế giới Đại Thiên lại gặp phải?
Quan trọng là, đối phương đứng số một trong bảng xếp hạng tiên nữ, mình lại không thể nhìn thấu người con gái này.

Về lý mà nói thì không thể
nào.



 
Chương 1125: Chương 1125


Người con gái tài năng và dung mạo như Đạm Đài Vô Tình căn bản không thể bị ép hôn được.
Hôn nhân của cô ta chắc phải nằm trong tay cô ta mới phải chứ?
Lạ thật!
“Chồng sắp cưới của tôi khá yêu nghiệt”, Đạm Đài Vô Tình thở dài, nói.
“Mạnh đến đâu?”, Tô Minh tò mò hỏi.
nói viên đá đó là đá Tiên Thiên.

Từ lúc chưa có thế giới Đại Thiên thì đã có viên đá võ đạo đó rồi.

Hàng tỷ năm trở lại đây, viên đá võ đạo đó cứ đứng ở đó, được gọi là đá thần Bất Tử.

Đá thần này có thể đoán được thực lực, thiên phú võ đạo và vận khí
của tu giả võ đạo.

Chỉ cần đập được một quyền trên đó là được.

Quyền ấn càng sâu thì càng rõ nét và đá thần Bất Tử càng dễ nhận.


Trên bề mặt đá thần Bất Tử đến giờ chỉ có hơn 90 quyền ấn, cũng chỉ có hơn 90 người có tư cách để lại quyền ấn, trong đó có 6 đường quyền ấn là Đại Đế để lại hồi còn trẻ.

Còn chồng sắp cưới của tôi đập một quyền xuống còn sâu và rõ hơn cả quyền ấn của sáu vị Đại Đế đó”.
Tô Minh trầm ngâm không nói gì.
Có bản lĩnh đó!
Theo như ý của Đạm Đài Vô
Tinh, tiềm lực võ đạo của chồng sắp cưới của cô ta còn lợi hại hơn cả Đại Đế?
“Còn nữa không? Cô nói tiếp đi!”, Tô Minh tò mò, nói.
“Còn nữa, nghe nói lúc hắn sinh ra thì Đại Đạo ngâm nga 77 49 ngày không hết! Hắn vừa sinh ra thì trên trời giáng xuống một con đường Hỗn Độn.

Dù sao thì lúc hắn sinh ra, xuất hiện rất nhiều dị tượng”.
Mắt Tô Minh sáng lên.
“Thiên nữ tiền bối! Thú vị đó! Đây là yêu nghiệt siêu cấp được Đại Đạo nâng đõ.

Xem ra, nếu
không có gì bất ngờ thì đây sẽ là đứa con Đại Đạo khác.

Hơn nữa, nghe Đạm Đài Vô Tình nói thì người này mạnh hơn Côn Thương rất nhiều”, Tô Minh và thiên nữ Tạo Hóa nói chuyện với nhau, có chút phấn khích.
Đúng là đang buồn ngủ lại có người đưa gối cho.
Giai đoạn này, Tô Minh khao khát nhất là tìm được và gi3t ch3t đứa con Đại Đạo.
Đạm Đài Vô Tinh như tặng mình cơ duyên này.
“Hắn tên là gì?”, Tô Minh hỏi.
“Chu Kình”.
Tô Minh đã ghi nhớ cái tên này rồi.
“Tô Minh! Anh đừng có bất cẩn.

Mặc dù phụ hoàng của tôi rất khiêm tốn nhưng trên thực tế cũng được coi là một trong những cường giả mạnh nhất chỉ dưới Đại Đạo thôi.

Phụ hoàng tôi rất ít khi khen người khác nhưng ông từng nói: Trong lứa tuổi thanh niên, không có ai hơn được Chu Kình”.
Lời bình phẩm quả là khủng khiếp!
“Khiến người khác kinh hãi
hơn là Chu Kình rất được phụ hoàng và hoàng huynh của tôi, thậm chí là cả những cường giả máu mặt ở hoàng triều Bất Tử yêu thích”, Đạm Đài Vô Tình nói có chút bất lực.
“Hắn giỏi thế sao cô không thích?”, Tô Minh hỏi lại.
“Nói thế nào được nhỉ? Không biết có phải là ảo giác không nhưng tôi luôn cảm thấy hắn giấu mình rất kỹ, dường như có âm mưu với tôi và hoàng triều Bất Tử”, Đạm Đài Vô Tinh chau mày, nói.
“Tôi hiếu rồi”, trong lòng Tô Minh thầm đoán, khả năng cao
là Đại Đạo muốn ra tay với hoàng triều Bất Tử.
Chu Kình chắc là đứa con Đại Đạo rồi, tất cả những gì Chu Kình làm đều có bóng dáng của Đại Đạo trong đó.
Đại Đạo muốn ra tay với hoàng triều Bất Tử?
Tại sao?
 
Chương 1126: Chương 1126


Hoàng triều Bất Tử có gì đặc biệt sao?
Trong lòng Tô Minh thầm nghĩ nhưng lại không nghĩ ra điều gì nên anh cũng không muốn nghĩ nữa.

Lại là hai ngày sau…
Cuối cùng cũng đến được hoàng triều Bất Tử.

Vừa bước vào trong, Tô Minh đã vô cùng chấn động.

Hoàng triều Bất Tử mạnh hơn anh tưởng tượng rất nhiều.

Thậm chí còn mạnh hơn cả liên minh Hoang Thần.

Mặc dù hoàng triều Bất Tử vẫn ở trong thế giới Đại Thiên nhưng nó đã tự lập thành tiểu không gian.

Hơn nữa Tô Minh còn nhìn thấy linh mạch cực phẩm treo lơ lửng trên không trung.

Tô Minh nhìn thấy di chủng tiền sử cổ xưa xoay tròn trong hoàng triều Bất Tử.

Anh còn nhìn thấy một hoàng cung cổ xưa bày bố trận
pháp ma thuật vô cùng lớn.


Tô Minh đến hoàng triều Bất Tử rồi đi vào phủ công chúa luôn.

Sau đó anh nhận được tin là Chu Kình đi đến hư không để săn bắn, phải mấy ngày nữa mới quay về.

Và rồi Tô Minh bế quan ở phủ công chúa.

Đồng thời lúc này, tin Tô Minh vào phủ công chúa ngay lập tức truyền đi khắp hoàng triều Bất Tử.

Đây là thông tin vô cùng chấn động.

Vô sổ người trong hoàng triều Bất Tử đều giật mình kinh hãi.

Bởi vì đây là lần đầu tiên trong lịch sử có một người đàn ông vào trong phủ công chúa.

Và trong lúc tất cả mọi người đều tướng rằng tin này là sai thì Đạm Đài Vô Tình liền công khai tuyên bố một tin: “Tô Minh là người đàn ông của cô ta và thật sự đã vào phủ công chúa”.

Điều quan trọng là Tô Minh là người đàn ông của cô ta?
Ngay lập tức, mọi người ở
hoàng triều Bất Tử đều đờ người ra.

Là chủ nhân của hoàng triều Bất Tử và cũng là phụ hoàng của Đạm Đài Vô Tình, Đạm Đài Chân Thương cách mấy triệu năm lại một lần nữa xuất hiện ở đại điện hoàng cung.


Hơn nữa chân khí sục sôi ngút trời, quát: “Vô Tình! Lập tức vào cung, phụ hoàng có chuyện hỏi con”.

Giọng nói vang vọng, chứa đầy vẻ bá đạo, còn mang theo giọng phẫn nộ.

Cả hoàng triều Bất Tử đều bị bao trùm bởi khí tức này, ai nấy đều run rẩy.

Ngay cả những lão quái vật siêu cấp bế quan vô số năm, không biết rốt cuộc là sống hay chết, cả những người ấn nấp trong nơi sâu thẳm của hoàng cung lúc này đều bị đánh thức, mở to mắt già nua quan sát.

Hình như Đạm Đài Vô Tình đã đoán được từ trước nên lúc này cũng không có thay đổi về cảm xúc.

Cô ta giẫm lên không trung đi đến hoàng cung trang nghiêm và cổ kính.

Lúc chưa vào đến đại điện thì giọng nói phẫn nộ của Đạm Đài Chân Thương vang lên,
không chút che giấu, tất cả mọi người đều nghe thấy: “Vô Tình! Con đã đính hôn với Chu Kình, vậy mà giờ lại nói Tô Minh là người đàn ông của con? Giải thích cho ta nghe!”
“Phụ hoàng! Hôn sự của con trước nay đều do Người một tay quyết định, bao gồm cả việc đính hôn với Chu Kình”, giọng nói của Đạm Đài Vô Tình không lớn nhưng đủ để cả mọi người trong hoàng triều Bất Tử nghe thấy.

Đạm Đài Vô Tinh nói với vẻ bình tĩnh, không sợ hãi, không thù hận, không phẫn nộ.

“Mặc dù thế giới Đại Thiên rộng lớn nhưng chỉ có Chu Kình
là ưu tú và xứng với con thôi”, Đạm Đài Chân Thương nói lớn hơn, âm thanh vang vọng, dường như muốn nghiền nát đất trời, dường như tổ hợp tất cả các quy luật đạo pháp, phải nói là vô cùng khủng khiếp.

“Chu Kình ưu tú nhất ư? Phụ hoàng nói đùa rồi! Nếu so sánh với Tô Minh thì Chu Kình chả là cái gì cả”, Đạm Đài Vô Tinh nói.

Lời nói vừa dứt thì hàng tỷ người ở hoàng triều Bất Tử đều yên lặng.

Ngay cả Đạm Đài Chân Thương cũng thất thần, chỉ cảm thấy tai của mình có vấn đề.

.

 
Chương 1127: Chương 1127


Đạm Đài Chân Thương bị chọc tức, hét lớn: “Vô Tình! Ta có chút tò mò về Tô Minh mà con nói rồi đấy! Hắn cho con uống thuốc mê gì vậy?”
Đạm Đài Chân Thương vốn rất hài lòng và tự hào về cô công chúa nhỏ của mình.
Đạm Đài Vô Tinh là thất công chúa, trên cô ta còn sáu hoàng huynh nữa.
Nhưng theo như Đạm Đài Chân Thương thấy thì sáu đứa con trai của mình cộng lại đều không bằng cô công chúa nhỏ này.
Bất luận là về tâm trí, thực lực, thiên phú, vận khí đều không bằng.
Thậm chí, Đạm Đài Chân Thương còn đang suy xét xem sau này có nên phá bỏ tất cả truyền thống trước đây và truyền ngôi cho Đạm Đài Vô Tình không, tạo nên một Nữ Đế hiếm có.
Nhưng lúc này lần đầu tiên Đạm Đài Chân Thương nghiêm túc cảm thấy mình nên thận trọng xem xét lại, dường như đứa con gái này của mình không phải là hoàn hảo, ít nhất về tầm nhìn vẫn còn kém xa.
“Vô Tình! Còn không mau xin lỗi phụ hoàng của con đi!
Con đang nói linh tinh gì vậy?”, đúng lúc này một bóng hình cao quý từ đại điện ngồi xe chín con phượng đi tới.


Đó là một người phụ nữtrung niên dung mạo xinh đẹp, chỉ có điều đã có dấu vết của tuổi tác.
Người phụ nữ đó chính là Gia Cát Vân Thanh, hoàng hậu của hoàng triều Bất Tử và cũng là mẫu hậu của Đạm Đài Vô Tinh.
“Vô Tình tham kiếm mẫu hậu”, Đạm Đài Vô Tinh cung kính khom người bái kiến mẫu hậu của mình.
“Hừm!”, Gia Cát Vân Thanh chỉ hừ lạnh một tiếng rồi trừng mắt nhìn con gái, sau đó chắp tay nói với Đạm Đài Chân Thương: “Trước đây Vô Tình chưa từng có kinh nghiệm về tình cảm nam nữ, thậm chí còn chưa tiếp xúc với bất cứ anh tài nào nên mới như vậy, mới bị tên nhóc ở đâu đó làm mê hoặc, vẫn mong Người đừng trách con bé, nếu trách thì phải trách Tô Minh”.
Lúc này lửa giận của Đạm Đài Chân Thương cũng giảm đi phần nào rồi khẽ gật đầu.
Sau đó ông ta hỏi: “Vô Tình! Tại sao tên Tô Minh đỏ lại không
cùng con đến gặp ta? Sợ ta vạch trần hẳn sao?”
“Tô Minh đang bế quan tu luyện ạ”, Đạm Đài Vô Tình đáp.
Hừm! Bế quan cái quái gì?
AI
X
1
Chắc là sợ nên tìm cớ tránh trước chứ gì?”, đôi mắt già nua của Đạm Đài Chân Thương trở nên lạnh lùng.

Người khác rắp tâm lừa gạt thì ông ta mặc kệ nhưng nếu gạt con gái ông ta thì không được.
Theo như Đạm Đài Chân Thương thấy thì con gái ông ta với Chu Kình mới là trời sinh một cặp.

Và cũng chỉ có Chu Kình mới xứng với con gái ông ta.
Còn tất cả những thanh niên anh tài khác, bất luận tuổi tác thế nào hay có chiêu bài gì, có thiên phú và lai lịch ra sao, tất cả đều không là gì với Chu Kình cả.

Anh mắt Đạm Đài Chân Thương nhìn về phía bên ngoài hoàng cung, sau đó nhìn lên trên đá thần Bất Tử.

Trên đó có in lại quyền ấn của Chu Kình, quá rõ, quá sáng so với tất cả quyền của mọi người, độc nhất vô nhị.

Đến cả quyền ấn mà những Đại Đế thời trẻ để lại cũng bị lu mờ.
Vậy thì xin hỏi, còn ai hơn nữa?
Đạm Đài Vô Tình không phản bác lại và cũng không muốn khuyên phụ hoàng và mẫu hậu trong lúc này.
Tất cả chỉ đợi Tô Minh xuất quan và dùng thực tẽ’ đế chửng
minh.
Thấy Đạm Đài Vô Tinh không nói gì, Đạm Đài Chân Thương tưởng rằng con gái mình đã lĩnh ngộ nên định khoát tay bảo con gái rời đi.
Nhưng đúng lúc này…
“0?”, Đạm Đài Chân Thương đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn bầu trời bên ngoài hoàng cung, nói: “Lão Tam về rồi sao?”
Lão Tam mà ông ta gọi, chính là con trai thứ ba của ông ta, Đạm Đài Vô Tôn.

Một lát sau, một người
thanh niên từ bầu trời bên ngoài hoàng cung nhanh chóng xuất hiện.
“Nhi thần xin cầu kiến phụ hoàng!”, Đạm Đài Vô Tôn lớn tiếng nói.

Hắn không biết lúc này phụ hoàng và mẫu hậu đang ở trong đại điện, còn tưởng rằng phụ hoàng đang tu thân tĩnh dưỡng trong thâm cung.
Nhưng kể cả là vậy thì Đạm Đài Vô Tôn vẫn vui vẻ lớn tiếng cầu kiến.
Điều này chứng tỏ là có chuyện quan trọng.
Lúc này, tất cả mọi người
đều đang chăm chú nhìn về hoàng cung.

 
Chương 1128: Chương 1128


Tất nhiên họ cũng nghe thấy tiếng hô lớn xin cầu kiến của Đạm Đài Vô Tôn, nhất thời ai nấy đều tò mò và mong đợi.
Hôm nay náo nhiệt thật!
“Chuẩn!”, Đạm Đài Chân Thương thản nhiên nói.
Đạm Đài Vô Tôn thấy kinh ngạc, phụ hoàng ở trong đại điện thật sao?
Lạ thật!
Nhưng hắn cũng không nói
nhiều mà giẫm một bước lên không trung, vào hoàng cung rồi vào trong đại điện.
Lúc này mới nhìn thấy mẫu hậu và hoàng muội đều ở đây.

Hơn nữa không khí còn vô cùng quái dị.
“Có chuyện gì không?”, Đạm Đài Chân Thương hỏi.
Đạm Đài Vô Tôn là người cũng được ông ta vô cùng coi trọng, chỉ sau Đạm Đài Vô Tình.
Lý do rất đơn giản, bởi võ đạo của Đạm Đài Vô Tôn cũng rất tốt.
Năm nay Đạm Đài Vô Tôn 170000 tuổi, rất trẻ nhưng đã đến cảnh giới Thiên Diễn tầng
thứ 8, cũng là giói rôi.
Tất nhiên, nếu so với Đạm Đài Vô Tình thì vẫn còn kém xa.

Còn nếu so với Chu Kình thì căn bản không thể so sánh được.
Thời gian trước, Chu Kình đến hư không săn bắn, Đạm Đài Chân Thương bảo con trai thứ ba của mình đi cùng.
Như vậy thì ít nhiều cũng học hỏi được nhiều điều.

Nếu như tâm trạng Chu Kình tốt,
khéo còn chỉ bảo cho Đạm Đài Vô Tôn thì đó cũng là thu hoạch lớn.
Có thể đi bên cạnh Chu Kình đã là cơ duyên trời ban rồi.
“Phụ hoàng! Con quay về sớm là… Là vì mang về cho Người một tin tốt lành”, sắc mặt Đạm Đài Vô Tôn đỏ ửng, cảm xúc thay đổi rõ rệt.
Xem ra đúng là tin vui rồi.
Dù sao thì tính cách của Đạm Đài Vô Tôn khá trầm tĩnh.

Điểm này thì Đạm Đài Chân Thương, Gia Cát Vân Thanh và
Đạm Đài Vô Tình đều rõ.

Nhất
thời, mấy người đều yên tĩnh nhìn hẳn.
“Ba ngày trước, con và em rể…”, Đạm Đài Vô Tôn định kể lại thì đã bị Đạm Đài Vô Tinh cắt lời.

“Em rể? Chu Kình là Chu Kình chứ em rể gì chú? Em không muốn gả cho hắn”, giọng nói của Đạm Đài Vô Tình nhẹ nhàng nhưng rất nghiêm túc.
“Em à, em…”, Đạm Đài Vô Tôn vừa định nói gì nhưng lại một lần nữa bị cắt lời, đó là Đạm Đài Chân Thương nói: “Vô Tôn! Con cứ nói đi, chuyện của Vô Tình và Chu Kình không đến lượt Vô Tinh quyết định”.
“Vâng thưa phụ hoàng!”, Đạm Đài Vô Tôn hít một hơi thật sâu, nói: “Ba ngày trước lúc con và Chu Kình đang săn bắn thì gặp ngay tộc Cổ Ma”.
Gặp tộc Cổ Ma?
Lời nói vừa dứt thì không khí trong đại điện yên tĩnh hẳn.
Tộc Cổ Ma là đối thủ sinh tử của hoàng triều Bất Tử.
Trên thực tế, tộc Cổ Ma vốn là một chủng tộc sống trong hoàng triều Bất Tử nhưng ở thời viễn cổ vì họ có được một thiên tài siêu cấp, do cơ may có được công pháp và võ kỹ của Vu tộc
trong truyền thuyết nên thực lực của tộc CỔ Ma tăng lên gấp nhiều lần.
Và chục triệu năm sau đó, từ thời viễn cổ nhảy vọt đến thượng cổ, tộc Cổ Ma trong thời kỳ hoàng kim và đỉnh phong có được hai Đại Đế, thậm chí lúc đó hoàng tộc, cũng chính là tộc Đạm Đài trong hoàng triều Bất Tử cũng không thể đỡ lại được với tộc CỔ Ma.
Vì quá mạnh nên tất nhiên tộc Cổ Ma cũng có dã tâm.
Lúc ở thời thượng cổ hậu kỳ, cuối cùng tộc Cổ Ma cũng tuyên chiến với tộc Đạm Đài, hơn nữa
còn giết vào tận hoàng cung.
Trận chiến đó kéo dài liên tiếp mười mấy năm, vô cùng thê thảm.
Nếu không phải tộc Đạm Đài dựa vào sự hy sinh của bảy lão tổ, mượn long mạch siêu cấp ở dưới hoàng cung và cộng thêm một chút may mắn thì chắc đã bị tộc Cổ Ma chiếm rồi.
Tộc CỔ Ma chỉ kém một chút xíu thôi.
Chính vì thế mà họ đã bị đánh tan.
Trên thực tế, nếu như có thế
tan.
Trên thực tế, nếu như có thể thì tất nhiên là tộc Đạm Đài muốn diệt cỏ tận gốc.

Nhưng tiếc là kể cả lúc đó đánh bại được tộc Cổ Ma nhưng bản thân họ cũng bị thiệt hại một nửa nên không có thực lực diệt cỏ tận gốc.

 
Chương 1129: 1129: Toàn Bộ Đã Chết!


Tộc CỔ Ma bị trục xuất nhưng vẫn hung ác, lại không định cư ở bất cứ vị trí nào trên thế giới Đại Thiên, mà lựa chọn tự mình đi đày, tiến vào hư không.

Trong hư không có dòng chảy hư không hỗn loạn, có các loại cự thú hư không khiến người ta phải sợ hãi, còn có hắc động hư không khó mà đề phòng được vân vân, nói tóm lại, hư không đặc biệt nguy hiểm.

Tự mình đi đày định cư ở hư không có thể nói là không thể tin nổi!
Thế nhưng.

Cũng chính vì lựa chọn điên rồ này mà đã tạo nên sự cường thịnh của tộc Cổ Ma về sau.

Có lẽ là do may mắn, hoặc có lẽ do mệnh chưa đến lúc tuyệt, những tộc nhân tộc Cổ Ma tự đi đày đến hư không đó không những không bị diệt sạch trong hư không, ngược lại còn thích ứng với môi trường hư không, từ đó tạo nên thể chất càng ngày càng mạnh mẽ đến mức đáng sợ, thậm chí khiến người ta phải kinh hãi đến rét lạnh trong lòng.

Mà tộc CỔ Ma càng ngày càng cường đại đương nhiên sẽ muốn báo thù.


Đại khái bắt đầu từ mười triệu năm về trước cho mãi đến tận bây giờ, tộc Cổ Ma giống như sâu bọ trong xương mu bàn chân vậy, thường xuyên tập kích hoàng triều Bất Tử.

Hoàng triều Bất Tử trong 10 triệu năm gần đây có thể nói là tổn thất trầm trọng.

Những tiên điền, linh điền, v.

v.

không biết đã bị hủy hoại bao nhiêu.

Còn cả những thành trì
không có gì ngoài hoàng thành bên trong hoàng triều Bất Tử gần như đều bị chém giết qua.

Cũng may, nội tình của tộc Đạm Đài cũng đủ thâm hậu, con bài chưa lật cũng đủ nhiều.

Hơn nữa, tộc Đạm Đài cũng tương đối ôn hòa với việc nắm quyền hoàng triều Bất Tử, rất có được uy tín và lòng người, vì thế mà long mạch và đình vận của hoàng triều Bất Tử vẫn rất thịnh vượng.

Có long mạch và đình vận gia trì, tộc Đạm Đài chỉ cần chắc chắn chiếm cứ hoàng cung và hoàng thành thì vẫn có thể miễn cưỡng chống lại tộc Cổ Ma.

Nhưng, cũng chỉ có thể là chống cự một cách bị động mà thôi.

Muốn chủ động ra tay tấn công thì hiện tại vẫn chưa làm được.

Đây cũng là lí do vì sao rõ ràng hoàng triều Bất Tử là một trong ba thế lực lớn riêng biệt của thế giới Đại Thiên, nhưng hoàng triều Bất Tử lại không giống với điện Hoàng Tuyền và liên minh Hoang Thần, họ cực ít khi xuất hiện trong thế giới Đại Thiên, luôn rất khiêm tốn.

Loại khiêm tốn này thật ra là do hết cách, một ngày tộc Cổ
Ma chưa bị tiêu diệt thì tinh lực của hoàng triều Bất Tử chỉ có thể đặt hết lên tộc CỔ Ma mà thôi.

Đương nhiên, dù có nỗi uy hiếp khủng bố là tộc Cổ Ma này luôn bên cạnh, nhưng 10 triệu năm nay sau khi trải qua vô số trận chiến sống chết thê thảm thì hoàng triều Bất Tử vẫn thể hiện được tiềm lực và thực lực khiến người khác phải sợ hãi cảm thán.

Có câu nói rất hay, tiềm lực và thực lực đều là bị bức ép mà xuất hiện.

Không sai chút nào.

Mặc dù hoàng triều Bất Tử, điện Hoàng Tuyền và liên minh Hoang Thần đều là những thế lực siêu cấp, nhưng trên thực tế, thực lực của hoàng triều Bất Tử ước chừng mạnh hơn liên minh Hoang Thần và điện Hoàng Tuyền không ít.

“Chu Kình không xây ra chuyện gì chứ?”, Đạm Đài Chân Thương ngưng giọng hỏi, có chút lo lắng.


Nguyên nhân rất đơn giản, Chu Kình chính là hy vọng của hoàng triều Bất Tử!
Loại yêu nghiệt cỡ như Chu Kình có lẽ từ thời viễn cỗ đến
thời thượng Cổ rồi đến ngày hôm nay cả hoàng triều Bất Tử cũng chưa xuất hiện một ai như vậy.

Sâu trong lòng, điều mà Đạm Đài Chân Thương hy vọng đó là Chu Kình tương lai có một ngày sẽ trưởng thành, có thể dẫn dắt hoàng triều Bất Tử chân chính tiêu diệt tộc Cổ Ma.

Trước khi Chu Kình trưởng thành thì tuyệt đối không được chết.

“Không sao, ngược lại tiểu
đội cua tộc Cố Ma muốn gi3t ch3t Chu Kình đó, ước chừng 3 tên Cổ vương, 14 tên ma tướng, 92 tên ma binh toàn bộ đã chết!
 
Chương 1130: 1130: Tương Lai Vẫn Có Thể Sống Lại


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Từng tên đều bị Chu Kình giết chết! Toàn bộ bị Chu Kình chặt đầu!”, Đạm Đài Vô Tôn lớn tiếng nói.

Kích động chết mất.

Có trời biết, lúc đó hắn tận mắt chứng kiến Chu Kình chém giết những tộc nhân tộc Cổ Ma đó thế nào.

Cảnh tượng đó, quá chấn động.

Toàn bộ được khắc sâu vào trong trí não.

Đến chết cũng không quên.

Bây giờ nhớ lại vẫn còn nhiệt huyết sôi trào.

“Thật ư?r, Đạm Đài Chân Thương trở nên kích động, hai mắt sáng bừng, đứng bật dậy nhìn chằm chằm vào con trai thứ ba Đạm Đài Vô Tôn, giọng nói trở nên to hơn.

Thực sự có chút không dám tin.


Tộc CỔ Ma ai nấy cũng đều mạnh đến mức khiến người khác run rẩy.

Bởi vì, mỗi người của tộc Cổ Ma vì thích ứng với môi trường hư không mà từ khi sinh ra đã
có thể chất có thể so sánh với thần thể đến đạo thể.

Cộng thêm còn tu luyện công pháp, võ kỹ do tộc Vu để lại trong truyền thuyết.

Có thể nói là mạnh càng thêm mạnh.

Túm đại một người nào đó trong tộc Cổ Ma ra so sánh với những người tu luyện võ đạo ở thế giới Đại Thiên cũng đều được coi là siêu cấp yêu nghiệt.

Mà tộc Cổ Ma từ yếu đến mạnh có thể phân thành năm cấp bậc trình độ ma binh, ma tướng, Cổ vương, Cổ hoàng đến
Cổ ma chi vương.

Cấp độ Cổ vương này ở tộc CỔ Ma đã thuộc loại cấp cao rồi, số lượng không nhiều.

Giết một tên bớt một tên.

Cấp bậc Cổ vương trên cơ bản thì thực lực có thể đạt đến cảnh giới Hằng Đạo vòng thứ bảy thứ tám thậm chí mạnh hơn!
Nghe nói, cố vương khủng b0 nhất có thế miếu sát một võ giả nhân loại cảnh giới Dung Đạo tầng thứ nhất đến tầng thứ hai bình thường.

Nói thực, hơn một triệu năm
gần đây, hoàng triều Bất Tử chưa từng giết được cường giả cấp Cổ vương của tộc Cổ Ma bao giờ.

Không ngờ…
Chu Kình một chuyến ra ngoài…
Không thể tin nổi!
Đến lão quái vật cỡ như Đạm Đài Chân Thương, bá chủ đỉnh cấp nhất thế giới Đại Thiên lúc này cũng phải hơi run rẩy.

“Phụ hoàng, con tận mắt nhìn thấy mà!”, Đạm Đài Vô Tôn cật lực gật đầu nói: “Sao có thể
giả được ạ? Mà lần này con trở về trước cũng chính là do Chu Kình dặn dò, bảo con về trước bẩm báo với phụ hoàng, chuẩn bị Lôi Đàn”.

Đương nhiên phải chuẩn bị Lôi Đàn.

Bởi vì, ít ngày nữa đến lúc Chu Kình quay về, đem theo ma cốt của những Cổ vương, ma tướng ma binh đó về, chắc chắn sẽ phải công khai dùng lôi hỏa ở hoàng thành để hủy diệt ma cốt của những tộc nhân Cổ Ma này.

[Diendantruyen.Com] Đỉnh Cấp Tông Sư

***.
 
Chương 1131: 1131: Đệ Nhất Yêu Nghiệt Của Hoàng Triều Bất Tử


Sự mệt mỏi này hoàng triều Bất Tử đã trãi qua Vô số lần rồi mới tìm được cách gi3t ch3t hoàn toàn tộc nhân tộc Cổ Ma -Ngũ vị lôi hỏa.

Cái gọi là Ngũ vị lôi hỏa phân biệt lần lượt là Tử Cực thần
lôi, Xích Tiêu thần lôi, Huyết Đâu thần lôi, Thanh Lưu thần lôi và Ngọc Mẫu thần lôi.

Năm loại thần lôi này trải qua cách thức đặc thù mà được cô đọng thành Ngũ vị thần lôi.

Ngũ vị thần lôi này có tác dụng kỳ tích đối với việc hủy diệt hoàn toàn ma cốt của tộc nhân tộc CỔ Ma.

Thứ hai, tộc Cổ Ma quá mạnh, trong 10 triệu năm nay, vô số võ giả của hoàng triều Bất Tử đã chết trong tay tộc Cổ Ma, rất nhiều người từ lâu đã sinh ra lòng sợ hãi đối với tộc Cổ Ma.

Công khai dùng lôi hỏa để tiêu hủy ma cốt của tộc nhân tộc CỔ Ma có thể nâng cao sĩ khí, xóa bỏ sự e dè và sợ hãi từ trong đáy lòng người dân.

“Khi nào Chu Kình trở về?”, Đạm Đài Chân Thương hỏi.

“Ba ngày sau”, Đạm Đài Vô Tôn nghĩ cũng không nghĩ mà trả lời luôn.

Ngay sau đó.


Đạm Đài Chân Thương đột nhiên nói lớn lên: “Ba ngày sau, tướng Chu Kình trở về, đồng thời sẽ đem theo ma cốt của những tộc nhân tộc Cổ Ma mà hắn đã gi3t ch3t, đến lúc đó, thiết lập Lôi Đàn tại sân võ đạo của hoàng triều Bất Tử, công khai tiêu diệt những ma cốt đó! Mời chư vị tới hiện trường cùng chứng kiến!”
Giọng nói của Đạm Đài Chân Thương truyền khắp cả hoàng thành, lọt vào tai của trên dưới hàng chục tỷ bách tính trong hoàng thành.

Nhất thời.

Trong ngoài hoàng thành đâu tiên là yên tĩnh.

Sau đó!
“Chu Kình!”
“Chu Kình!”
“Chu Kình!”
Âm thanh rung trời.

Khí thế cửu trùng.

Hàng chục tỷ người tu luyện võ đạo trong ngoài hoàng thành đều không phải kẻ ngốc.

Có thể khiến hoàng đế Đạm Đài Chân Thương của hoàng triều Bất tử đặc biệt chiêu cáo thiên hạ.

Hơn nữa, còn cõng
khai dựng Lôi Đàn trên sân võ đạo Bất Tử, công khai hủy diệt ma cốt của tộc nhân tộc Cổ Ma.

Nhất định không phải chỉ đơn giản Chu Kình gi3t ch3t vài tên ma binh nhỏ bé gì đó mà có thể làm tới cỡ đó được.

Chắn chắn là chiến công và thu hoạch khổng lồ.

Chu Kình trong hư không chắc chắn đã gi3t ch3t được cường giả chân chính của tộc Cổ Ma!
Nhất định thế.

Chu Kình quả nhiên là Chu Kình.

Chưa từng khiến mọi người thất vọng.

“Ha ha ha ha… đệ nhất yêu nghiệt của hoàng triều Bất Tử, Chu Kình!”
“Tộc CỔ Ma chắc phải lạnh run nhỉ!”
“Thất công chúa nghe thấy chưa? Chu Kình vô địch!”
“Người bạn trai mà Thất công chúa nhắc tới có thể so sánh với một cọng lông của Chu Kình ư?”
Trong hoàng cung, đại điện.

“Vô Tinh, nghe thấy những lời hàng tỷ người dân bên ngoài nói chưa? Con sắp trở thành trò cười rồi đó!”, Đạm Đài Chân Thương nhìn về phía Đạm Đài Vô Tình, quát nói: “Một mình Chu Kình gi3t ch3t 3 tên Cổ vương, hơn 10 tên ma tướng, gần trăm tên ma binh! Con biết đây có nghĩa là gì không? Tên dân đen họ Tô mà con nhắc tới đó có thể làm được như vậy không? Có thể làm được một phần mười như vậy không? Có thể không? Còn cái gì mà mạnh hơn Chu Kình, thiên tài hơn Chu Kình! Vô Tình, trở về phủ công chúa tự suy nghĩ lại cho bổn hoàng đi!
 
Chương 1132: 1132: Không Gian Trọng Lực


Ba ngày sau, đúng giờ có mặt tại sân võ đạo Bất Tử, tốt nhất nên dẫn theo cả tên dân đen họ Tô kia nữa!”
Nói xong.

Đàm Đài Chân Thương hóa thành một điểm ánh sáng.

Rời đi.

Còn Đạm Đài Vô Tình từ đầu đến cuối đều không phản bác, cũng quay người rời đi.

Chỉ còn lại Gia Cát Vân Thanh và Đam Đài Vô Tôn ở lai.

“Mầu hậu, xảy ra chuyện gì
thế ạ?”, Đạm Đài Vô Tôn mơ hồ đã hiểu ra chuyện gì đó, nhưng vẫn chưa rõ lắm nên không kiềm chế được lên tiếng hỏi.

Gia Cát Vân Thanh thở dài một hơi, từ từ kể lại.

Đến khi kể xong, Đạm Đài Vô Tôn mới thấy nực cười, nói: “Mẫu hậu, không phải đầu óc Vô Tình có vấn đề rồi đó chứ? ở thế giới Đại Thiên này còn có người yêu nghiệt thiên tài hơn Chu Kình sao? Thậm chí con còn nghi ngờ người có thể đuổi kịp được người có thiên phú vô địch như Chu Kình cũng không có
“Vô Tôn, mấy ngày này nếu con có thời gian thì thử liên hệ với vài người bạn của Vô Tình, bảo họ tới phủ công chúa khuyên bảo Vô Tình đi.


Đứa nhỏ Vô Tinh này các mặt đều hoàn hảo, nhưng có lúc lại quá bướng bỉnh, nói cho cùng nó cũng chỉ là không hài lòng với việc phụ hoàng con sắp xếp hôn sự cho nó thôi, dù cho đối phương là Chu Kình.

Nhưng nó cũng không nghĩ ra được trên đời này ngoài Chu Kình ra thì còn ai có thể xứng với nó? Lẽ nào định cô độc đến già ư? Hơn nữa, từ nhỏ đến lớn không phải nó cũng hễ mở miệng ra là nói người đàn ông tương lai của Đạm Đài Vô Tinh nhất định phái là đệ nhất yêu
nghiệt, người mạnh nhất đương thời ư? Ngoài Chu Kình ra còn ai có thể phù hợp hơn?”, Gia Cát Vân Thành nói xong thì cũng rời khỏi đại điện, ngồi lên xe kéo Cửu Phượng biết mất.

Phủ công chúa.

Trong mật thất.

Tô Minh đang tu luyện bên trong.

Anh nhờ thần hồn mạnh mẽ nên một lòng dùng để tu luyện.

Tiến bộ tương đối khủng bố.

Lúc này, trước người anh có một đống tro bụi linh thạch cực phẩm và một đống tro bụi hỏa tinh.

Anh đã hấp thu quá nhiều linh thạch và hỏa tinh cực phẩm rồi.


Cảnh giới võ đạo đã đạt đến cảnh giới Thiên Diễn tầng thứ chín!
Đúng, chính là cảnh giới Thiên Diễn tầng thứ chín.

Trên hành trình tới hoàng triều Bất Tử lần này của Tô Minh, cộng thêm cả việc đến sau phủ công chúa tu luyện đều mang lại
lợi ích, chính là cảnh giới bạo tăng.

Đương nhiên, đây cũng là lợi ích trong mấy trận đại chiến ở liên minh Hoang Thần, thậm chí còn trải qua sống chết, giúp anh củng cố nền móng, có tư cách tiếp tục tăng tiến cảnh giới.

Một mạch đạt đến cảnh giới Thiên Diễn tầng thứ chín đương nhiên sảng khoái, các phương điện đều được cường hóa lần nữa.

Nhất là lực lượng thuần túy đã đạt đến 2 tỷ cân thậm chí còn nhiều hơn, khiến người ta phải sợ hãi.

2 tỷ cân, quả thực khủng bố.

Với lực lượng này chỉ cần một ngón tay cũng có thế nghiền chết cảnh giới Văn Đạo bình thường, một chưởng có thể hủy diệt cảnh giới Hằng Đạo bình thường…
Ngoài bạo tăng cảnh giới ra, cả việc khai phá không gian thần thông và mức độ thuần thục sử dụng bán bộ Thái u Hỗn Độn Hỏa đều nhảy vọt tăng cao.

Đặt biệt là không gian thần thông, không gian thần thông kỳ ảo liên quan đến ‘cắt đứt’ của Tô Minh có thể dùng để phòng ngự cũng được cường hóa lên rất nhiều.

Ngoài ra, còn khai phá ra một thần thông mới tên là ‘không gian trọng lực”.

Không gian cũng có trọng lượng, mặc dù trọng lượng của không gian diện tích nhỏ cũng không lớn.

Nhưng nếu như không gian hàng ngàn hàng vạn cây số kết hợp lại với nhau thì sao?

 
Chương 1133: 1133: Liệu Có Sống Sót


Nếu như là trọng lượng không gian liên quan đến hư không thì có được tính vào không?
Nếu như là trọng lượng không gian dị không gian có được tính vào không?
Một khi thi triển ra ‘không gian trọng lực’, nếu như đối phương không có đủ hiểu biết và nắm chắc về quy tắc không gian,
vậy thì sẽ cảm nhận được áp lực không gian đến từ bốn phương tám hướng vuốt ve, lôi kéo…
Việc này đối với cường giả đỉnh cấp trong lúc chiến đấu mà nói vẫn tương đối có tác dụng.
Thêm thứ nữa đó là vừa mới có được thanh kiếm có tên là ‘Vấn Thiên’.

Thanh kiếm này đương nhiên đến từ chỗ Đạm Đài Vo Tình.
Sau khi tới phủ công chúa, Đạm Đài Vô Tinh không đưa Tô Minh đến Tàng Bảo Các hoàng cung để tìm kiếm, mà trực tiếp lấy ra thanh kiếm này trong phòng ngủ của mình đưa cho Tô
Minh.


Dùng những lời đích thân Đạm Đài Vô Tình nói đó là: Vấn Thiên là tư tàng của cô ta, tốt hơn hàng trăm lần so với 99% số kiếm trong bảo khố của hoàng cung.
Mà sự thực cũng đúng như vậy.
Thanh ‘Vấn Thiên’ kiếm này vậy mà đã đạt đến cấp độ Hỗn Độn Linh Bảo rồi!
Cũng tương đối chấn động!
Điều khiến Tô Minh hài lòng nhất là Vấn Thiên kiếm chính là trọng kiếm, trọng lượng tương đối giật mình, bên trong có hàm
chứa trận pháp trọng lực Cổ xưa, đã nâng trọng lượng của thanh kiếm lên đến hơn 10 triệu cân.
Thực sự quá dọa người.
Người tu luyện võ đạo bình thường đa số đều sẽ cảm thấy đặc biệt khó chịu khi dùng thanh kiếm này.

Nhưng Tô Minh có lực lượng tinh thuần vượt quá 2 tỷ cân thì chỉ e thanh kiếm này quá nhẹ.
10 triệu cân, chuyện nhỏ!
Kiếm nặng như vậy, còn là Hỗn Độn Linh Bảo, uy lực không cần nghĩ cũng biết.
Tô Minh vội vã bế quan phần lớn mục đích cũng là vì muốn nắm trong tay Vấn Thiên nhanh nhất có thể.
Đương nhiên, kết quả là rất nhanh.
Dù sao, có bia Huyền Diệu và kho tàng huyết mạch trong người nên Vấn Thiên cũng không dám kiêu ngạo, nhẹ nhàng đã bị Tô Minh khống chế được rồi.
Rất thuận tay.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Ba ngày qua, Tô Minh vẫn luôn lặng lẽ tu luyện.

Nhưng phủ công chúa thì lại có chút náo nhiệt.
Đạm Đài Vô Tinh tính cách lạnh lùng, từ nhỏ đến lớn đã luôn tỏa ra hào quang và mạnh mẽ cho nên bạn bè không nhiều.
Ước chừng cũng chỉ có mấy khuê nữ dòng chính của thế lực đỉnh cấp trong hoàng triều Bất Tử miễn cưỡng được tính là bạn bè.
Trong ba ngày này, mấy người bạn đó lũ lượt kéo đến.
Không vì điều gì khác mà chỉ vì muốn ngấm ngầm khuyên nhủ Đạm Đài Vô Tinh.
“Vô Tinh, cô đừng ngốc nữa! Chu Kình đó chính là đệ nhất yêu nghiệt trong hàng triệu năm nay ở cả thế giới Đại Thiên này, anh ấy là hôn phu tương lai của CÔ, không biết đã khiến mây người chúng tôi ngưỡng mộ thế nào đâu, vậy mà cô lại…”
“Vô Tinh, cô đừng để người khác lừa, Tô Minh cái gì mà cô nhắc đến đó, tôi dám cam đoan trước mặt Chu Kình, đến đứng cũng không dám”.
“Chu Kình chẳng phải là đã
lập được đại công không thể tin nổi sao? Hoàng đô ta còn vì anh ấy mà dựng Lôi Đàn đó!”
“Vô Tình, cô không phải từ nhỏ đã thề tương lai phải gả cho đệ nhất yêu nghiệt của thế giới Đại Thiên sao? Cô nhìn dấu tay đế lại trên đá thần Bất Tử trên quảng trường Bất Tử cũng biết Chu Kình chính là đệ nhất yêu nghiệt của thế giới Đại Thiên!”
Đáng tiếc, những lời khuyên bảo này, Đạm Đài Vô Tinh không chút động lòng cũng không phản bác.
Cá không ăn muối.
Ba ngày sau.
Trời sáng.

Bình minh vừa ló dạng.
Trên quảng trường Bất Tử đã người đông tấp nập! Yên tĩnh không tiếng động, giống như hàng tỉ con kiến đang tụ tập lại vậy.
Trên trung tâm quảng tường, điều gây chú ý nhất đương nhiên chính là đá thần Bất Tử.

Mà bên cạnh đá thần Bất Tử chính là Lôi Đàn khổng lồ.
Dưới sự dẫn dắt của Đạm Đài Vô Tôn, một nhóm hoàng vệ
đang thực hiện công tác kiểm tra cuối cùng.

Kiểm tra tất cả trình tự làm việc trên Lôi Đàn xem có gì sai sót không?

 
Chương 1134: 1134: Cảm Thấy Tô Minh Mãi Mãi Không Bằng Chu Kình


Trong biển người.

Tô Minh và Đạm Đài Vô Tình cũng có mặt.

Hai người rất khiêm tốn, đặc biệt là Đạm Đài Vô Tình còn mang mạng che mặt.

“Nhân khí của vị hôn phu này của cô trong hoàng triều Bất Tử cũng khá cao đó nhỉ!”, Tô Minh trêu ghẹo nói.

“Bằng không thì sao? Tô
Minh, anh nên để tâm chút đi, mặc dù sâu trong lòng tôi luôn cảm thấy Chu Kình che giấu rất sâu, không muốn gả cho hắn, nhưng Chu Kình quả thực là yêu nghiệt siêu cấp hàng tỉ năm hiếm thấy đó”, Đạm Đài Vô Tình nhắc nhớ.

Tô Minh mỉm cười.

Đúng lúc này.

“Hoàng chủ giá lâm!”
Một giọng nói của thái giám già trầm bổng từ trong hoàng cung truyền ra, vang tận mây xanh.

Sau đó.

Xe kéo Cửu Long chậm rãi từ trên trời hạ xuống.


Trên xe kéo chính là Đạm Đài Chân Thương và hoàng hậu Gia Cát Vân Thanh.

“Bái kiến tôi hoàng!”
Hàng chục tỷ người trên võ trường Bất Tử cung kính cúi mình, đồng thời hô lên bái kiến.

Thanh thế này…
Khiến người khác chấn động.

Hiện trường quả thức rất hào hùng.

“Phụ hoàng của cô khá được lòng dân”, Tô Minh cười nói.

Đạm Đài Chân Thương và Gia Cát Vân Thanh tiến vào chỗ ngôi.

Cùng lúc ngồi xuống, ánh mắt của Đạm Đài Chân Thương lập tức ngước lên, trực tiếp nhìn thẳng vào vị trí chỗ Tô Minh và Đạm Đài Vô Tinh.

Đạm Đài Chân Thương nhìn sâu vào Tô Minh, trong lòng vẫn tương đối kinh ngạc.

Bởi vì, ông ta luôn cảm thấy vừa nhìn thấu được Tô Minh vừa không nhìn thấu được.

Đương nhiên, những thứ này cũng không thay đổi được suy nghĩ trong lòng ông ta, Tô Minh vĩnh viễn không bằng Chu Kình.


Cho dù, mấy ngày này ông ta đã âm thầm thu thập tài liệu về Tô Minh, rất kinh ngạc vì những thế hiện cường thế của Tô Minh ở học viện Tiên Lạc và liên minh Hoang Thần.

Nhưng, vẫn không thay đổi được hiện thực ông ta cảm thấy Tô Minh mãi mãi không bằng Chu Kình.

ồng ta cảm thấy, Tô Minh có thể mạnh mẽ có thể ngang ngược như vậy, nguyên nhân lớn nhất vẫn nằm ở thế lực đứng sau lưng anh và con bài chưa lật ẩn giấu.

Nếu như đơn thuần cá nhân đấu với nhau thì tuyệt đối không phải là đối thủ của Chu Kình.

“Vô Tinh, còn không mau qua đây! Trốn trong đám đông làm gì?”, Đạm Đài Chân Thương quát nói.

“Vâng, phụ hoàng”, Đạm Đài Vô Tinh cũng không ngạc nhiên.

Cô ta đi tới bên canh Đam
Đài Chân Thương, Tô Minh cũng đi cùng với Đạm Đài Vô Tình.

Trong giây lát, đương nhiên Tô Minh lập tức trở thành cực hạn tiêu điểm chú ý!
Hàng tỷ người có mặt ở đó chỉ cần không phải kẻ ngốc thì đều biết Tô Minh có lẽ chính là ‘người đàn ông của cô ta’ mà Thất công chúa đã nhắc đến.

Không ai không tò mò.

Rất tò mò.

Có điều, Tô Minh trông rất bình thường không có gì đặc biệt.

Ngoại hình khá đẹp nhưng cũng không phải anh tuấn đến mức khiến người khác rung động.



 
Chương 1135: 1135: Mọi Người Tôn Sùng Chu Kình


Thiên phú võ đạo quả là khủng khiếp! Dù sao thì 20 tuổi mà ở cành giới Thiên Diễn tầng thứ 9 đã là khó tin rồi.

Cái chính là ở độ tuổi này, trẻ quá mức.

Nhưng cũng chỉ vậy thôi, còn lâu mới so được với Chu Kình!
Sự khủng khiếp của Tô Minh cũng chỉ là đối với thiên tài bình thường thôi.

Còn Chu Kình, có phải là thiên tài bình thường không?
Quà nhiên, đầu óc của thất công chúa có vấn đề rồi.

Quả nhiên trên thế gian này không có ai là hoàn hảo cả.

Thất công chúa vốn là người hoàn hảo nhưng giờ đầu óc cũng có vấn đề.

Trong lúc đi về giữa sân võ đạo
của hoàng triều Bất Tử thì đột nhiên…
Đạm Đài Vô Tình đang đi thì đột nhiên giơ bàn tay mảnh khảnh của mình lên ôm chặt cánh tay Tô Minh trước mặt tất cả mọi người.

What?
Ôi trời ơi!
Lúc này 1/3 tu giả võ đạo có mặt ở đây đều sỢ chết khiếp.

Sắc mặt Đạm Đài Chân Thương lại trở nên khó coi, hơi thở cũng nặng nề hơn.

Đạm Đài Vô Tồn không ngừng run rẩy, em gái ơi, em to gan quá đó!
Không ngờ Đạm Đài Vô Tình lại dám khoác tay Tô Minh ở trước mặt tất cả mọi người, đây có khác nào khiêu khích.


Nhưng Đạm Đài Vô Tình chỉ muốn dùng thực tế nói cho tất cả
mọi người biết, người đàn ông của cô ta chính là Tô Minh.

Nếu không thì cô ta đâu có tiếp xúc cơ thể như vậy?
Phải biết rằng, đến tận giờ, cô ta chưa từng có tiếp xúc cơ thể với bất cứ người khác giới nào.

Chu Kình đừng mơ!
Người khác cũng vậy!
Tất cả mọi người ai cũng thế.

Nhưng hiện giờ… Chỉ là cái khoác tay mà thôi nhưng đối với một yêu nghiệt siêu cấp như Chu Kình thì đó lại là sự khiêu khích chăng?
Đó là vấn đề thể diện.

Cách làm này của Đạm Đài Vô Tình đúng là hơi theo cảm tính.

Lần đầu tiên tất cả mọi người có mặt ở đây đột nhiên cảm thấy, dường như tính cách của thất công chúa Đạm Đài Vô Tình hơi có chút
nổi loạn, cũng rất to gan.

“Vân Thanh! Nhìn con gái ngoan của mình đi!” Đạm Đài Chân Thương tức đến nỗi khí tức hỗn loạn, ông ta thấp giọng nói với Gia Cát Vân Thanh ở bên cạnh.

Gia Cát Vân Thanh toàn thân run rẩy, có chút sợ hãi.

Đã lâu rồi bà ta không thấy Đạm Đài Chân Thương tức giận như vậy.

Còn Đạm Đài Chân Thương hít một hơi thật sâu rồi thu lại cảm xúc của mình.

Có tức giận đến đâu thì cũng không thể ra tay giết Tô Minh được? Ông ta là trưởng bối mà.


Không thể!
Rất nhanh!
Đạm Đài Vô Tình và Tô Minh đi đến giữa sân võ đạo.

“Phụ hoàng!” Đạm Đài Vô Tình chắp tay, cung kính nói.

Ngay cả lúc khom người, Đạm Đài Vô Tình vẫn khoác tay Tô Minh, dáng vẻ vô cùng ngọt ngào.

Tô Minh cũng khom người, nói: “Tiền bối!”
Cần lễ phép vẫn phải lễ phép, dù sao thì đối phương cũng là phụ hoàng của Đạm Đài Vô Tình.

Lúc này Đạm Đài Chân Thương nhìn chằm chằm vào Tô Minh.

Sau khi Tô Minh khom người thì lại đứng thẳng người dậy, nhìn thẳng vào Đạm Đài Chân Thương.

Sau vài hơi thở, Tô Minh mặt vô sắc, cảm xúc bình tĩnh.

Còn Đạm Đài Chân Thương thu lại ánh mắt ban nãy.

Đồng thời lúc này, đột nhiên…
“Xoẹt, xoẹt, xoẹt…” bầu trời như nứt ra.

Như làm đệm cho con đường
Hỗn Độn, khí tức sục sôi, có âm thanh đại đạo mở đường.

Nhất thời, tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn thì thấy….

Một người thanh niên giẫm trên không trung mà đến.

Từng bước trên không trung mà không trung như sụp đổ.

Dường như, không gian đều là đường dưới chân.



 
Chương 1136: 1136: Âm Thanh Rất Lớn


Rõ ràng hắn không giải phóng bất cứ khí tức nào nhưng quá trình mà hắn đến lại giống như một con mãnh thú tiền sử đang gầm rú bước tới.

Vẻ chấn động và uy lực đó không có lời nào có thể diễn tả.

Gần như 90% mọi người có mặt ở đây đều cảm thấy khó thở.

Khí huyết và vận khí quá lớn.

“Số mệnh quá lớn, còn mạnh hdn
cả Côn Thương, mạnh gấp mấy lần.

Xem ra ‘đứa con Đại Đạo’ này là kẻ được Đại Đạo vô cùng coi trọng”, Tô Minh lầm bẩm.

Đúng lúc này, trong lúc không khí yên tĩnh thì đột nhiên…
“Chu Kình!” tiếng hét lớn với khí tức ngút trời đồng loạt vang lên.

Trong giọng nói đó chứa đầy vẻ kích động, kính sợ.

Người thanh niên đó mặc bộ võ phục màu xanh bình thường, sau lưng còn dắt theo một thanh kiếm và một cây gậy.

“Cảnh giới bề ngoài là cảnh giới bán bộ Hằng Đạo nhưng trên thực tế là cảnh giới Hằng Đạo tầng thứ 4.

Hơn nữa còn có sức chiến đấu vượt cấp vô cùng mạnh”, Tô Minh nhìn Chu Kình, trong lòng thầm có đánh giá riêng.

Tất nhiên, Chu Kình được đánh giá cao hơn chính là nhờ vào
một số chiêu bài trên người hắn.


Chu Kình cũng khá tuấn tú, ngũ quan hài hòa.

Hắn giẫm trên không trung mà đến.

Hắn chầm chậm đi xuống, trước tiên đến trước mặt Đạm Đài Chân Thương rồi khom người, nói: “May là không bỏ mạng! Chu Kình an toàn quay về rồi ạ”.

“Tốt lắm! Tốt lắm! Tốt lắm!” Đạm Đài Chân Thường nói liền ba chữ ‘tốt’.

Ông ta vô cùng kích động, lại nói: “Chu Kình! Mau dâng xương cốt của tộc Cổ Ma lên, bổn hoàng không đợi nổi nữa rồi”.

Âm thanh rất lớn, tất cả mọi người ở đây cũng đều kích động và mong đợi.

“Vâng!”, Chu Kình gật đầu.

Sau đó…
“Bụp, bụp, bụp…”f từng mảnh xương lớn, sáng lấp lánh của tộc nhân tộc cổ Ma xuất hiện trên Lôi Đàn.

Một mành.

Hai mảnh.

Ba mảnh.

Hơn 90 mảnh liên tiếp.


Tất cả mọi người đều kinh hãi và ngạc nhiên.

Wao!
Khủng khiếp quá đi!
Tộc nhân tộc cổ Ma thật sự không dễ săn giết.

Nói thật thì mấy ngàn năm gần đây, tất cả hoàng triều Bất Tử cộng lại cũng chỉ giết được hơn 100 tộc nhân tộc cổ Ma.

Ai có thể ngờ, một mình Chu Kình đi chuyến này lại có thể…
Chấn động!
Chu Kình đúng là vô địch!
Rất nhiều người kích động đến nỗi mặt đỏ ửng màu máu.

Nhưng đây vẫn chưa phải là kết thúc.

Sau khi hơn 90 mảnh xương của tộc Cổ Ma đặt trên Lôi Đàn, lúc mà tất cả mọi người tưởng rằng hết rồi thì…
“Bụp!”
“Bụp!”
“Bụp!”
Lại hơn chục mảnh xương lớn, khủng khiếp, khí tức khiến người ta ghê rỢn được đặt lên.

Lúc này, mọi người đều hít một hơi thật sâu, cùng với đó là những ánh mắt kinh hãi đờ đẫn.

Họ nhìn thấy gì thế này? Đó… Đó là xương của cấp bậc Ma Tướng?
Hơn chục mảnh lận.

Điên rồi! Họ thật sự như phát điên.

Nhưng đây vẫn chưa phải là kết thúc.

Sau khi hơn chục mảnh xương đó đặt lên thì Chu Kình đứng thẳng người.

Đột nhiên…

 
Chương 1137: 1137: Đây Là Tự Tay Đưa Tô Minh Đến Chỗ Chết Sao


“Đoàng! Đoàng! Đoàng!” liên tiếp ba tiếng.

Ba mảnh xương lớn hơn, khủng khiếp hơn lại được đặt lên.

Đây là cấp bậc cổ vương.

Ba mảnh xương ở cấp bậc Cổ vương.

Sân võ đạo như hóa đá.

Yên tĩnh một hồi lâu, trong một phút đều không có tiếng động.

Tầm một phút sau…
“Chu Kình!” tiếng hét lớn
vang lên.

Âm thanh điên cuồng như muôn vụt lên trời.

Từng ánh mắt kích động nhìn về phía Chu Kình.

“Ha ha…” Đạm Đài Chân Thương bật cười lớn.

“Thật sự có thể gi3t ch3t tộc nhân của tộc cổ Ma ở cấp bậc cổ vương… Thật đáng SỢ” Đạm Đài Vô Tình lẩm bẩm, tất nhiên cô ta cũng vô cùng chấn động.


Đó là tộc nhân của tộc Cổ Ma ở cấp bậc cổ vương trong truyền thuyết.

“Các vị! Xin hãy im lặng” một lát sau, đột nhiên Chu Kình giơ tay lên làm tư thế im lặng.

Ngay lập tức không khí yên tĩnh trở lại.

Điều này đủ thấy danh tiếng của Chu Kình lớn đến mức nào.

Sau khi mọi người yên tĩnh thì Chu Kình quay đầu lại nhìn Đạm Đài Vô Tình và Tô Minh.

“Vô Tình! Vị này là?” Chu Kình quét nhìn tay của Đạm Đài Vô Tình, lúc này tay của cô ta vẫn khoác lấy cánh tay của Tô Minh.

“Anh ấy là người đàn ông của tôi, Tô Minh”, Đạm Đài Vô Tình nói.

What?
Giỏi quá đi!
Ngay cả Đạm Đài Chân Thương cũng không kìm nổi mà khâm phục con gái mình, Vô Tình cương quyết thật!
Đây là tự tay đưa Tô Minh đến chỗ chết sao?
“Ha ha…” Chu Kình bật cười.

Tiếng cười này mặc dù không có gì đặc biệt nhưng lại khiến mọi người lạnh hết sống lưng.

Mặc dù Chu Kình và Đạm Đài Vô Tình vẫn chưa đính hôn nhưng theo như Chu Kình thấy thì Đạm Đài Vô
Tình đã là vợ sắp cưới của hắn rồi.

Không có bất cứ vấn đề gì.

Mọi người cũng đều thừa nhận, ngay cả Đạm Đài Chân Thương cũng thừa nhận.

Lẽ nào, trên thế gian này ngoài hắn ra, vẫn còn có người xứng với Đạm Đài Vô Tình sao?
Ai có thể ngờ…
ĐƯỢc!
ĐƯỢc lắm!
“Các hạ…” Chu Kình nhìn về phía Tô Minh, vừa định nói gì đó thì đúng lúc này…
Không ai có thể ngờ tới…
“Chu Kình! Bổn vương Hồn Triếp đến để khiêu chiến!” giọng nói vang lên như pháo nổ.

Giọng nói văng vẳng từ không trung truyền đến, giống như núi thần trấn áp khiến người khác kinh hãi.

“Đoàng!” trên bầu trời nứt thành một lỗ lớn.

Sau đó một người thanh niên từ trong hư không bước ra.

Phía sau còn đeo một chiếc rìu khổng lồ.

Người thanh niên này cao tầm 5m, cao gấp ba lần người bình thường.

Cơ bắp toàn thân đều là màu đen sậm, đôi mắt trũng sâu, con ngươi màu đen tuyền.

Toàn thân có khí huyết dày đặc.
 
Chương 1138: 1138: Trêu Ghẹo Người Phụ Nữ Của Tô Minh Này Thì Phải Chết


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Nhất thời, ánh mắt của mọi người đều nhìn về phía đó.

Từ sâu đáy lòng, mọi người chỉ nghĩ đến ba chữ: “Tộc cổ Ma!”
Đối phương đến từ tộc cổ Ma.

“Cổ Vương Hồn Triếp?” Chu Kình ngẩng đầu lên nhìn về phía đối phương, tận sâu ánh mắt là vẻ kinh hãi và kiêng kị.

Tự xưng là bổn vương, tên là Hồn Triếp, chắc chỉ có một người thôi.

Chính là Cổ vương Hồn Triếp mạnh nhất và đứng thứ hai trong bảng xếp hạng lứa tuổi thanh niên ở tộc Cổ Ma.

Ba vị Cổ Vương mà Chu Kình giết đều là Cổ Vương yếu nhất trong tộc Cổ Ma.

Kể cả là như vậy thì chiến tích này cũng là vô song rồi.

Nhưng trong tộc cổ Ma còn có Cổ Vương mạnh hơn, đặc biệt là Hồn Triếp ở trước mặt.

Người này đứng đầu trong xếp hạng cổ vương, thuộc loại vô cùng mạnh.

Có lời đồn, Hồn Triếp có thể một tay xé nát tu giả võ đạo loài người ở cảnh giới Dung Đạo.

Lại có lời đồn, Hồn Triếp có thể đến Thần Phạt Lôi Cốc tu luyện mà không bị tổn thất gì.


Kể cả ở hoàng triều Bất Tử cũng từng nghe nói đến Hồn Triếp ở tộc Cổ Ma.

Ngoài ra lúc này Chu Kình nhìn về phía Hồn Triếp, trong lòng có phản ứng đầu tiên là cảnh giác.

Đối phương có uy hiếp quá lớn với mình.

Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng thực tế là Chu Kình dám chắc, mình còn lâu mới là đối thủ của đối phương.

Chu Kình nuốt nước bọt, trong lòng vô cùng chấn động.

Nhưng hắn vẫn an ủi mình.

Chủng tộc và tuổi tác không giống thì mình không nhất định kém đối phương.

Có nên đồng ý với lần khiêu chiến này của Hồn Triếp không?
Chu Kình đang suy nghĩ.

Hắn hiểu rõ, sở dĩ Hồn Triếp xuất hiện chính là bởi vì lần này mình đã giết ba Cổ vương và hơn chục Ma Tướng và đã chọc giận tộc cổ Ma.

Tộc Cổ Ma vốn rất mạnh, vì vậy đã sai cường giả mạnh nhất trong lứa tuổi thanh niên là Hồn Triếp xuất hiện ở Hoàng Thành và ngang nhiên khiêu chiến.


Nhưng đây còn được coi là âm mưu.

Còn Hồn Triếp có lo lắng khi đến Hoàng Thành và đến địa bàn của tộc Đạm Đài và bị vây giết không? Liệu có bị đám lão quái vật của tộc Đạm Đài ra tay tiêu diệt không?
Hồn Triếp không hề lo lắng!
Nếu tộc Đạm Đài dám làm như vậy thì tộc Cổ Ma sẽ dám đến xâm chiếm luôn, mọi người cùng chết!
Huống hồ, lần này đến cùng với Hồn Triếp còn có một lão quái vật
siêu cấp khác của tộc cổ Ma.

“Có dám chấp nhận khiêu chiến không? Chu Kình cho câu trả lời đi!” Hồn Triếp lại quát lớn.

Mạnh vô cùng!
Chỉ cần Chu Kình đồng ý thì hắn sẽ cho Chu Kình chết ngay tại đây.

Còn Chu Kình không dám đồng ý thì cả hoàng triều Bất Tử sẽ không còn thể diện gì nữa, ha ha…
Sắc mặt Chu Kình khó coi, vô cùng khó coi.

Hắn không lên tiếng, cảm thấy buồn bực.

Nhưng hắn cũng là người có lý trí, đồng ý nhất thời thì cũng mất xác luôn.

“Hồn Triếp! Cậu bao nhiêu tuổi rồi? Sắp 1 triệu tuổi rồi nhỉ? Mặc dù vẫn miễn cưỡng xếp vào lứa thanh niên nhưng cậu lại đến khiêu chiến với Chu Kình ư?” Đạm Đài Chân Thương lên tiếng, ông ta không hy vọng Chu Kình ứng chiến.

Nếu không, Chu Kình mà chết thì hoàng triều Bất Tử sẽ tổn thất rất lớn.

Hy vọng sau này của hoàng triều Bất Tử đều nằm ở Chu Kình.

“Đúng là không dám ứng chiến! Ha ha… Hoàng triều Bất Tử quả nhiên vẫn là lũ hèn nhát”, Hồn Triếp cười mỉa, không che giấu vẻ chế giễu của mình.

[Diendantruyen.Com] Đỉnh Cấp Tông Sư
.

 
Chương 1139: 1139: Tai Mọi Người Xuất Hiện Ảo Giác Sao


Không khí đó không nói cũng rõ.
Bất cứ ai có mặt ở đây, kể cả có chết cũng không dám tin là Tô Minh lại dám…
Đó là quái vật khủng khiếp xếp thứ nhất trong cấp cổ vương ở tộc Cổ Ma, là Hồn Triếp mà đến Chu Kình cũng không dám khiêu chiến, kể cà bị khiêu khích nhưng cũng không dám đồng ý.
Người như Chu Kình có nằm mơ cũng không muốn mình bị Hồn Triếp nhắm tới.
Nhưng Tô Minh thì lại chủ động nộp mạng?
Đúng là điên thật rồi!
Tự tìm cái chết cũng không cần
phải thế chứ! To gan thì cũng có mức độ thôi chứ?
Mắt Đạm Đài Chân Thương sáng lên, đó là sự kinh hãi nhưng cũng ngầm tán thưởng.
Rõ ràng biết phải chết, chỉ vì Hồn Triếp hỗn láo trêu chọc Vô Tình mà Tô Minh dám rút kiếm và ra tay.

ít nhất ông ta cũng vô cùng thích dũng khí này.
Thậm chí ông ta còn thầm nghĩ đời lát nữa có nên ra tay cứu Tô Minh hay không?
Hoàng hậu Gia Cát Vân Thanh thì càng thích Tô Minh hơn.
Là một người mẹ, tất nhiên bà ta muốn nhìn thấy con gái mình được gả cho người đàn ông dám liều mạng vì mình rồi.
Điểm này Tô Minh làm được còn Chu Kình lại không dám.
Mặc dù có thể hiểu được Chu Kình không muốn chết, chết trong tay Hồn Triếp thì quá lãng phí và cũng không đáng.


Nhưng nếu so sánh thì hành động này của Chu Kình đúng là khiến người khác thất vọng.
Lúc này sắc mặt của Chu Kình rất khó coi, bởi vì tất cả những gì Tô Minh làm chẳng khác nào tát vào mặt hắn.
“Hừm! Muốn điên thì cho anh điên, đắc ý được một lúc nhưng rồi cũng chết thê thảm thôi, vậy có đáng không? 20 tuổi, đúng là còn quá trẻ”, sau đó sắc mặt Chu Kình lại khôi phục lại vẻ bình thường, trong lòng thầm chế giễu.
Người trẻ tuổi 20 tuổi đúng là quá bốc đồng.
Trong chớp mắt…
“Xoẹt!” Tô Minh thật sự ra tay.
vấn Thiên Kiếm chỉ vào Hồn Triếp thì kiếm quang không chút kiêng kị tản ra, không chút do dự, không cho Hồn Triếp đường lui.
Đó thật sự như muốn quyết chiến trận sinh tử với Hồn Triếp.
“Ố?”, Hồn Triếp vốn không để ý đến một con kiến vì dù sao thì cảnh giới Thiên Diễn tầng thứ 9 thật sự yếu đến nỗi không thể hình dung nổi.

Huống hồ, hắn ta thấy Tô Minh mới 20 tuổi, quá trẻ.
Chỉ đến khi Tô Minh rút kiếm ra thì Hồn Triếp mới ngẩng đầu lên.
Khuôn mặt bá đạo co rúm lại, con ngươi với hai màu thuần túy lúc này lóe sáng.
Đó là vẻ chấn động!
Quá mạnh!
Không ngờ hắn ta cảm nhận được sự uy hiếp từ kiếm của một cậu nhóc

ở cảnh giới Thiên Diễn tầng thứ 9, như gặp phải quỷ vậy.
Trước tiên là Hồn Triếp kinh ngạc nhưng sau đó là sự phấn khích.
“Ha ha! Người ta toàn nói Chu Kình là yêu nghiệt số 1 của hoàng triều Bất Tử, đúng là mù thật rồi.

Cậu nhóc? Cậu tên là gì? Bổn tọa nói thật nha, Chu Kình mà so với cậu thì chẳng là cái thá gì đâu”, Hồn Triếp cười lớn, khí tức toàn thân sục sôi rung chuyển đến nỗi hư không trong phạm vi 5 km cũng rơi vào hỗn độn.

Hắn ta giơ nắm đấm lên rồi nghênh đón với vẻ bá đạo.
Hắn ta lựa chọn đấu trực tiếp.
Câu nói này của Hồn Triếp như cây búa lớn đập xuống đầu của tất cả mọi người.
Họ… Họ nghe thấy gì thế này?
Hồn Triếp lại khen Tô Minh?
Hơn nữa còn nói… Chu Kình mà so với Tô Minh thì chẳng là cái thá
gì?
Tai mọi người xuất hiện ảo giác sao?
Hay là Hồn Triếp đang nói đùa?
Đúng rồi! Nhất định là Hồn Triếp đang nói để sỉ nhục Chu Kình!
Nhưng mọi người vừa có suy nghĩ này thì…
Đột nhiên…
“Cheng!”, âm thanh giòn tan vang lên.
Hỗn độn gào thét, đạo âm chấn động.
Chân khí như hủy diệt tất cả, quy luật đảo lộn.
Chỉ thấy trong không gian xuất hiện kiếm quang của Tô Minh va chạm với quyền cước của Hồn Triếp.

 
Chương 1140: 1140: Tô Minh Thật Sự Có Chút Thất Vọng


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Trong lúc đó, kiếm quang vỡ vụn.

Nhưng điều này không quan trọng, quan trọng là lúc kiếm quang vỡ thì quyền của Hồn Triếp cũng run rẩy, hơn nữa trên quyền ấn còn xuất hiện máu tươi nhìn rất nhức mắt.

Máu tươi vẫn không ngừng chảy, kiếm đâm rất rõ, lúc này còn nhìn thấy xương tay của Hồn Triếp nữa.

Chuyện này…
Khủng khiếp quá đi!
Trong không gian yên tĩnh, mọi người dường như bị điện giật, không ngừng run rẩy.

Ai nấy cũng đờ người ra.


Kiếm này của Tô Minh… Làm Hồn Triếp bị thương rồi sao?
Hay mọi người lại xuất hiện ảo giác?
Sao có thể thế được?
Đó là quyền cước của Hồn Triếp cơ mà!
Đây là Hồn Triếp, một yêu nghiệt về thể xác và sức mạnh ở tộc cổ Ma, chỉ cần nghĩ đến đã khiến người khác tuyệt vọng.

Muốn phá vỡ phòng ngự cơ thể của tộc nhân tộc cổ Ma là vô cùng khó chứ đừng nói đến đối phương là Hồn Triếp.

Theo như dự đoán của Đạm Đài Chân Thương thì chỉ có tu giả võ đạo ở cảnh giới Dung Đạo mới có thể dễ dàng phá vỡ phòng ngự cơ thể của Hồn Triếp?
Chắc là Chu Kình có thể làm được nhưng phải dùng đến tất cả thủ đoạn, thậm chí là một chút may mắn.

Nhưng người thanh niên trước mặt…
Trời ơi! Như gặp phải ma vậy!

Hắn ta không thể tưởng tượng kiếm phá vỡ phòng ngự cơ thể của Hồn Triếp lại đến từ tay một người trẻ
tuổi 20 tuổi ở cảnh giới Thiên Diễn tầng thứ 9.

Lúc này, những lão quái vật ẩn mình trong thâm cung của hoàng triều Bất Tử đều mở mắt ra với vẻ chấn động và khó tin nhìn xuống sân võ đạo Bất Tử.

Chu Kình càng run rẩy, sắc mặt tái nhợt, cảm xúc biến đổi mạnh.

Cũng chỉ đến lúc này thì mọi người ở sân mới hoàn hồn.

Ban nãy lời mà Hồn Triếp khen Tô Minh không phải là lời nói đùa mà là thật.

Thậm chí, lời khen đó của Hồn Triếp còn hơi đánh giá thấp Tô Minh nữa.

[Diendantruyen.Com] Đỉnh Cấp Tông Sư

***.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top