Dịch Cuồng Long Xuất Thế

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 377: Đây gọi là gì chứ?


Tối nay, Trương Vấn Thanh lại mặc một chiếc váy ngắn bó sát.

Thiết kế cổ chữ V sâu để lộ một vực sâu như ngọc bích, mặt dây chuyền sapphire xuyên sâu vào đó, thu hút trí tưởng tượng của mọi người!

Chiếc váy họa tiết hoa khiến làn da trắng như ngọc của cô càng lộ rõ hơn, đôi chân xinh đẹp của cô mang một đôi tất lụa siêu mỏng, dưới chân là một đôi giày cao gót màu da khiến đôi chân dài trắng như tuyết của cô càng trở nên hoàn hảo.

hơn! Hơn nữa, hai cô gái vốn nghiêng nước nghiêng thành tối nay lại được trang điểm kỹ lưỡng, bắt mắt hơn cả những ngôi sao nổi tiếng trên truyền hình, khiến họ

nổi bật giữa đám đông ngay khi xuất hiện!

Cho dù phụ nữ cũng sẽ phải ngạc nhiên khi nhìn thấy hai người với ánh mắt ghen tị!

Không cần nói tới đàn ông nữa, bọn họ đều dùng ánh mắt long lanh nhìn hai mỹ nhân, điên cuồng nuốt nước bọt!

Tất cả đều muốn qua làm quen nhưng mà hai người đẹp này quá đẹp rồi!

Những mỹ nhân đỉnh cao như vậy thường có tiêu chuẩn rất cao, nếu bắt chuyện làm quen thất bại thì kết quả sẽ rất xấu hổ!

Thế nên, hầu hết đám đàn ông chỉ có thể đứng từ xa quan sát chờ xem người đàn ông dũng cảm nào dám bước lên bắt chuyện!

Lúc này, một người đàn ông mặt trắng với mái tóc vuốt ngược cũng nhìn thấy Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh, trong cơ thể hẳn như có một ngọn lửa tà dâm thiêu đốt: “Thật muốn ấn bọn họ lên giường, chơi đùa với bọn họI”

Ngọn lửa dâm tà bốc lên, hắn dẫn theo hai vệ sĩ đi tới, tự tin giới thiệu: “Xin chào hai người đẹp! Tôi tên Viên Tề, tổng giám đốc của Công ty dược phẩm Viên thị.

“Dược phẩm Viên thị?”

Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh không khỏi nhìn nhau, trong mắt nhau hiện lên vẻ chán ghét và thờ ơ: “Công ty Dược phẩm Viên thị là một công ty

lớn trực thuộc Tập đoàn Khổng gia phải không?”

Ngay đêm hôm trước, Khổng đại thiếu gia đã có ý đồ xấu, cố tình đánh thuốc mê Lâm Thanh Nham và Trương Văn Thanh.

Cũng may có Diệp Huyền ở đấy, hắn đã ngăn không cho tên khốn này thành công!

Vì vậy, hai người đẹp từ tận đáy lòng ghét tập đoàn Khổng gia và các công ty của họ!

'Thế mà, Viên Tề lại mỉm cười rất tự hào: “Vậy là các em cũng biết đến Dược phẩm Viên thị sao? Đúng vậy, Tập đoàn Viên thị là một công ty lớn trực thuộc Tập đoàn Khổng gia!”

“Ha hai”

Lâm Thanh Nham cười lạnh lùng và kiêu ngạo: “Xin lỗi, chúng tôi không muốn làm bạn với những người trong tập đoàn Khổng gia!”

“Cái này...”

Bị Lâm Thanh Nham trực tiếp cự tuyệt, Viên Tê trên mặt tràn đầy sự xấu hổ ê chề!

Những người đàn ông đứng gần đó cũng không nhịn đường mà cười thâm!

“Đây gọi là gì chứ? Đây gọi là súng bắn chim đầu đàn!”

Ở metruyen hot. vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung. Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.

Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

“Anh ta còn tưởng mình rất ngầu và đẹp trai nhưng vừa xuất hiện trên sân khấu đã biến thành tro bụi!”

Nghe người khác cười nhạo mình, Viên Tê càng thêm xấu hổi! Tuy nhiên, hai vệ sĩ phía sau Viên Tê không khỏi trầm giọng nói: “Người đẹp, tổng giám đốc của chúng tôi muốn làm quen với các cô, đó là sự tán thưởng của

chúng tôi đối với các cô!”

Hàm ý rất rõ ràng, đừng quá coi trọng bản thân và cũng đừng cho mặt mũi mà không cần giữ lấy mặt mũi!

“Hừm!”

Lâm Thanh Nham lập tức hừ lạnh một tiếng: “Chúng tôi không cần anh ta tán thưởng, huống chỉ là cùng anh ta làm bạn hả?!”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 378: Con đàn bà chết tiệt


“Con đàn bà chết tiệt, cho mày thể diện mà mày cũng không cần à!” Viên Tề thật sự muốn ra tay đánh Lâm Thanh Nham!

Nhưng hắn ta lại cảm thấy như bản thân đã gặp Lâm Thanh Nham ở đâu đó, thầm nghĩ cô gái này chắc có chút thế lực gì đó ở Dương Thành nên cũng không dám làm loạn.

Trong lòng hắn vô cùng khó chịu.

Lúc này, một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp đi đến nắm lấy tay Viên Tê: “Anh yêu, anh đang nói chuyện với ai vậy?”

Cô ta liếc nhìn Lâm Thanh Nham, ánh mắt trở nên lạnh lùng: “Là cô à? Lâm Thanh Nham?”

Lâm Thanh Nham cũng nhìn thấy cô ta, trên mặt hiện rõ vẻ khinh thường: “Tưởng Mai?”

Hóa ra, hai người bọn họ là bạn học đại học. Lúc đó Lâm Thanh Nham xinh đẹp rực rỡ khiến Tưởng Mai vô cùng ghen tị,

không ngừng đi đồn đại khắp nơi Lâm Thanh Nham là hồ ly tinh chuyên đi câu dẫn đàn ông.

Vì vậy mà Lâm Thanh Nham và Tưởng Mai đã cãi nhau một trận rất lớn, nhà trường phải vào cuộc xử lý nghiêm vụ việc Tưởng Mai tung tin đồn nhảm.

Lâm Thanh Nham không ngờ Tưởng Mai lại là bạn gái của Viên Tề!

Mà Viên Tề đã có bạn gái rồi mà lại còn ve vấn Lâm Thanh Nham, chứng tỏ cũng không phải là hạng người tốt đẹp gì!

Nhưng quả thật Tưởng Mai cũng là loại tiện nhân, rất xứng đôi với Viên Tê! “Lâm Thanh Nham, mày lại đi câu dẫn người yêu của tao à?”

Nhìn thấy kẻ thù cũ, Tưởng Mai tức giận đến đỏ bừng mặt, lập tức dùng mọi lời lẽ xấu xa để bôi nhọ Lâm Thanh Nham.

“Tao câu dẫn hắn á?”

Lâm Thanh Nham liền bật cười: “Mày bớt ảo tưởng ở đây đi, bạn trai mày là loại người thế nào mày cũng không biết à? Hắn ta đến bắt chuyện với bọn tao mà bọn tao còn không thèm tiếp chuyện nữa chứ đừng nói là tao phải đi câu dẫn hắn tai"

Trương Vấn Thanh cũng hùng hồn nói: “Tưởng Mai, tôi nói cho cô biết, muốn quản thì quản cho tốt thằng bạn trai của cô, đừng để hắn ta lăng nhăng ong bướm bên ngoài!”

Sắc mặt Tưởng Mai lập tức trở nên khó coi: “Viên Tề của tôi hoàn hảo cực phẩm như vậy, sao có thể có ý gì với bọn mày được chứ? Thật nực cười!”

Cô ta kéo Viên Tề lại, nũng nịu hỏi: “Anh yêu, anh nói xem, có phải bọn họ cố ý quyến rũ anh không?”

Viên Tê oán hận Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh vừa rồi đã từ chối mình nên hắn vội vàng gật đầu, mặt đầy vẻ ngạo mạn nói: “Đúng vậy, bọn họ hỏi số điện thoại của anh, anh không cho thì họ liền bám lấy anh không tha!”

“Em yêu, may mà em đến đây kịp lúc! Nếu không, bọn họ sẽ còn dây dưa mãi không thôi!”

Nói xong, Viên Tề đắc ý nhìn Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh, mũi hếch lên trời.

Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh tức giận đến mức không nói nên lời vì sự hèn hạ của Viên Tề: “Hai người đúng là trời sinh một cặp, đều không biết xấu hổ!”

“Lâm Thanh Nhaml”

Tưởng Mai lập tức khóc lóc om sòm: “Ai mới là kẻ không biết xấu hổ? Chúng mày câu dẫn bạn trai của tao mà còn dám cãi?”

“Tao hiểu rồi, tụi mày chắc chắn thấy bạn trai tao có tiền lại đẹp trai phong độ, nên không kiềm chế được bản thân mà đi quyến rũ anh ấy chứ gì!”

Mọi người xung quanh đều quay lại nhìn bọn họ!

Điều này khiến Lâm Thanh Nham tức giận đến mức đầu ong ong: “Bạn trai tao còn đẹp trai hơn hắn ta gấp vạn lần, loại đàn ông như hắn ta đi xách giày cho bạn trai tao còn không xứng, tao cần gì phải đi quyến rũ hắn ta làm gì hả?”

Trương Vãn Thanh cũng tức giận đến toàn thân run rẩy!

“Ha ha ha...

Tưởng Mai lại cười khinh miệt: “Bạn trai của mày mà đẹp trai hơn á? Bọn tao nghe nói, hẳn ta là một tên công tử bột ăn bám mày mài!”

“Hắn ở đâu? Gọi hắn ra đây xem nào! Tao ngược lại đang rất tò mò, hắn có cửa so với bạn trai tao được một ngón tay không!?”

Viên Tề bên cạnh lập tức đứng thẳng lưng, còn dùng tay vuốt tóc, hắn mười phần tự tin vào vẻ đẹp trai và tài năng của mình!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 379: Là một trong năm gia tộc quyền lực


Cửa xe chậm rãi mở ra, một người đàn ông mặc vest xám cao cấp bước xuống.

Đó là một khuôn mặt tuấn lãng vô song, đôi mắt sắc bén như mắt chim ưng, cùng khí chất xuất chúng nổi bần bật giữa đám đông, toát lên vẻ đẹp trai, phong

độ hoàn mĩ.

Thân hình hắn rắn rỏi, mạnh mẽ, đôi chân dài trong bộ vest thẳng tắp, dáng người hoàn toàn không thua kém bất kỳ siêu mẫu nào!

Người đàn ông ấy, dù là bản thân hay chiếc siêu xe tốc độ, đều đủ sức để hút mọi ánh nhìn!

“Đẹp trai quái!” “Đây là minh tỉnh mới nổi sao? Sao tôi chưa thấy bao giờ nhỉ?”

Nhiều chị em phụ nữ không thể không liếc nhìn, bên cánh đàn ông cũng ồ à thán phục, đến cả Viên Tê cũng cảm thấy bản thân mình không thể sánh bằng.

“Bạn trai tao đến rồi!”

Lâm Thanh Nham đột nhiên lên tiếng, khiến Viên Tê và đám bạn sững sờ, sau đó bọn họ cười ầm lên:

“Cái tên công tử bột được bao nuôi như bạn trai mày thì làm sao có cửa để lái được siêu xe phiên bản giới hạn đắt đỏ thế này chứ hả?”

“Mặt mũi tên này còn điển trai hơn cả minh tinh, làm sao lại làm bạn trai mày. được? Thật nực cười!”

Nghe bọn họ nói vậy, Lâm Thanh Nham nhếch mép, cố ý vẫy tay về phía Diệp Huyền: “Diệp Huyền!”

“Thanh Nham, Vấn Thanh!”

Diệp Huyền ngẩng đầu bước đi, khí thế ngút trời, toát lên vẻ sang trọng và cao quý.

“Anh yêu!”

Lâm Thanh Nham ôm chầm lấy Diệp Huyền, áp tai vào tai hắn thì thầm: “Rất đẹp, lúc anh xuất hiện bên ngoài quả thực đẹp trai đến ngỡ ngàng, khiến bọn em nở mày nở mặt!”

Diệp Huyền không khỏi có chút kinh ngạc, nhưng anh lại vô cùng thông minh tỉnh ý, lập tức hiểu ra chuyện gì đang xảy ra.

Vì vậy, Diệp Huyền lập tức vui vẻ ôm lấy chiếc eo thon thả của Lâm Thanh Nham, vẻ mặt đầy dịu dàng hỏi: “Thanh Nham, tối nay em xinh đẹp quá, anh có đến trễ không?”

“Không trễ, anh đến rất đúng lúc...”

Lâm Thanh Nham nhìn Diệp Huyền với ánh mắt đong đầy tình cảm, đôi môi đỏ mọng vô cùng quyến rũ.

Hai người bọn họ thân mật bên nhau, khiến người ta nhìn vào liền cảm nhận được tình yêu nồng cháy giữa bọn họ.

Trương Vãn Thanh với EQ cao cũng đã cố gắng giữ khoảng cách với Diệp Huyền để Lâm Thanh Nham có cơ hội tỏa sáng.

“Cái gì?”

Thấy vậy, sắc mặt Tưởng Mai lập tức trở nên tái nhợt, trong lòng ghen tị vô cùng!

Viên Tề cũng tức giận không nói nên lời!

Chỉ cần có mắt thì ai cũng đều nhìn ra được Diệp Huyền hơn Viên Tề về mọi mặt!

So sánh với Diệp Huyền, Viên Tê quả thực như một gã nhà quê! “Tưởng Mai, cô đã tin bọn tôi chưa?” Trương Vãn Thanh khinh bỉ nhìn Tưởng

Mai: “Bạn trai của Thanh Nham, Diệp Huyền đây, xuất sắc như vậy, cô ấy cần gì phải đi quyến rũ loại đàn ông như hắn ta?”

“Viên Tề, anh về soi gương lại đi, xem xem bản thân có điểm nào hơn được Diệp Huyền? Sao bọn anh có thể mặt dày vu khống oan uổng Thanh Nham quyến rũ mày chứ?”

“Anh đúng là cái loại người vừa xấu xí vừa ảo tưởng!”

Lâm Thanh Nham tức khắc vui vẻ.

Cô không ngờ rằng Trương Vãn Thanh, một cô gái ngoan ngoãn từ trước đến nay, cũng có lúc sắc bén như vậy!

Thật đáng yêu!

Sau khi Diệp Huyền, vị chân mệnh thiên tử xuất hiện, những lời vu khống Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh của Tưởng Mai và Viên Tề đã bị vạch trần!

Mọi người xung quanh đều không khỏi cười nhạo rầm vang! Tất cả cùng nhau chế giễu Tưởng Mai và Viên Tề. “Các người!”

Tưởng Mai vừa tức giận vừa xấu hổ, dùng sức lay Viên Tề: “Anh yêu, anh nhìn xem bộ dạng của họ kìa, anh mau dạy cho bọn họ một bài học nhớ đời đi!”

Viên Tê cũng cảm thấy mất mặt, lập tức trừng mắt nhìn Diệp Huyền: “Tao là giám đốc tập đoàn Viên thị, tập đoàn Khổng thị là chỗ dựa lớn của bọn tao!”

“Tao khuyên mày tốt nhất nên nêu gương cho bọn chúng quỳ xuống xin lỗi chúng tao, sau đó ngoan ngoãn cút ra ngoài! Bằng không, tao sẽ bắt mày quỳ xuống liếm giày cho tao thì tao mới bỏ qual”

Câu nói này vừa dứt, mọi người xung quanh đều bất ngờ, tên khốn này lại là người của tập đoàn Khổng thị, hèn gì lại có thể cao ngạo ngông cuồng đến như: thết

Tất cả bọn họ đều là nhân tài xuất chúng trong một lĩnh vực, có thể không ai biết Viên Tê là ai, nhưng chắc chắn ai cũng sẽ biết tập đoàn Khổng thị và danh tiếng của Khổng gia.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 380: Mày dám đánh tao?


“Má ơi!”

Khi mọi người nhìn thấy Diệp Huyền đánh Viên Tê, họ nhao nhao mở to hai mắt nhìn!

Họ không ngờ rằng Diệp Huyền lại không để Tập đoàn Viên Thị là Tập đoàn Khổng Thị vào mắt? Còn đánh Viên Tề trước mặt bao nhiêu người?

“Mày dám đánh tao?”

Viên Tê liều mạng bò lên, vẻ mặt vặn vẹo chỉ tay vào Diệp Huyền: “Nếu tấn công tao thì chẳng khác nào không coi trọng nhà họ Khổng, mày coi như xong đời! Xong đời mày rồi!”

Bốp!

Diệp Huyền cầm lấy tay Viên Tề, dùng sức vặn mạnh một cái, ngón tay của hắn ta lập tức bị bẻ thành một hình vòng cung quái dị!

Ngay sau đó, Diệp Huyền lại tát hắn ta một cái!

“Cái loại như anh mà còn dám tung tin đồn nhảm, nói phụ nữ của tôi quyến rũ anh?”

“Tôi đây đang chống lại nhà họ Khổng đấy, đánh tên tay sai của nhà họ Khổng là anh đấy, thì sao?”

Giọng nói của Diệp Huyền rất to và rõ ràng, cái tát vang vọng thanh thuý, khí thế kinh người!

“AI”

Viên Tề lại bị đánh mạnh đến mức mắt nổi đom đóm, mặt sưng thành đầu lợn!

“Anh yêu!”

'Tưởng Mai bị doạ đến sợ hãi, tiến tới đỡ Viên Tê dậy, tức giậi khốn này, sao mày dám đánh người yêu của tao? Muốn chết à?”

Cô ta liếc nhìn hai vệ sĩ của Viên Tề: “Còn chờ gì nữa? Phế hắn đi!”

“A!"

Lúc này hai vệ sĩ mới phản ứng lại, vội vàng tấn công Diệp Huyền từ hai phía!

“Ha ha!”

Diệp Huyền thậm chí không nhấc mí mắt lên, nhấc chân đá một phát, nháy mắt khiến đối phương không còn sức chiến đấu!

“Oa!”

Động tác nhanh chóng và dứt khoát của Diệp Huyền khiến Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh sùng bái, vỗ tay không thôi: “Tuyệt vời! Quá tuyệt vời!”

“Chuyện này...”

Viên Tê và Tưởng Mai nhất thời hoảng sợ, dù sao hai vệ sĩ này đều là lính đặc chủng xuất ngũ nhưng lại bị Diệp Huyền đánh bại dễ dàng!

Người xung quanh cũng đồng loạt nhìn Diệp Huyền, mọi người đều rất tò mò Diệp Huyền là ai mà ngay cả nhà họ Khổng cũng không sợ.

“Mày xong đời! Tuyệt đối xong đời rồi!” Tuy Viên Tề sợ hãi nhưng vẫn phách lối như trước, hét vào mặt Diệp Huyền:

“Nhị gia nhà họ Khổng cũng sẽ tham gia cuộc đấu giá này. Chuẩn bị quan tài cho mình đi!”

Nói xong hắn ta đang định gọi điện cho Khổng Hổ để ông ta phái cao thủ đến xử lý Diệp Huyền, với tư cách là tổng giám đốc của Tập đoàn Viên Thị, Viên Tê luôn được Khổng Hổ coi trọng!

Người xung quanh không khỏi lắc đầu thở dài: “Người tên Diệp Huyền này chọc đến nhà họ Khổng, e rằng không có kết cục tốt đẹp gì! Hắn quá non dại”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 381: Rốt cuộc chuyện này là sao?


“Rốt cuộc chuyện này là sao? Tất cả nhân vật cấp cao của nhà họ Khổng đều không trả lời điện thoại của mình?”

Tim Viên Tề đập nhanh dữ đội, cuối cùng hắn ta cũng nhận ra có gì đó không ổn

Hắn ta nhìn chằm chằm Diệp Huyền, phát hiện sắc mặt Diệp Huyền vẫn bình tĩnh và thong dong, trong lòng hắn ta ngược lại càng thêm hoảng loạn!

“Sao tên này biết không ai trong nhà họ Khổng nghe điện thoại?” “Có lẽ hắn có tin tức gì đó mà mình chưa biết?”

Viên Tê có thể trở thành tổng giám đốc cũng không phải là người lỗ m ãng, lúc này cuối cùng cũng cảm thấy sợ hãi!

Dù sao hắn ta hiểu được, người tên Diệp Huyền này tuyệt đối không đơn giản như bề ngoài!

Mồ hôi lạnh không ngừng chảy ra từ cơ thể hắn ta! “Anh yêu, người nhà họ Khổng có tới không?”

Tưởng Mai vẫn đang háo hức chờ đợi để trả thù Lâm Thanh Nham!

Diệp Huyền không nhịn được cười: “Đồ ngu, cô không thấy đầu người đàn ông của cô chảy đầy mồ hôi lạnh sao?”

“Câm cái miệng mày lại!"

Tưởng Mai tức giận hét lại, nhưng khi cô ta quay lại nhìn thì thấy mặt của Viên Tề đổ đầy mồ hôi lạnh và sắc mặt hẳn ta tái nhợt.

“Chuyện này...”

Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh cũng khiếp sợ, dường như hiểu rằng vì Diệp Huyền nên Viên Tề mới sợ hãi như vậy!

“Anh yêu, anh sao thế?”

Tưởng Mai nhịn không được hỏi.

“Câm miệng!”

Viên Tề nghiến răng nghiến lợi gầm lên, hù chết Tưởng Mai, nhưng hắn ta lại không để ý tới cô ta, nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Hôm nay coi như mày gặp may, đi thôi!”

Nói xong, Viên Tề kéo Tưởng Mai đi!

Hắn ta đánh không lại Diệp Huyền, cũng không thể kêu cứu!

Nếu không nhanh chóng rời đi, chẳng lẽ chờ chết sao?

Rời đi mới là lựa chọn sáng suốt!

Quần chúng vây xem lúc này mới gật đầu, Viên Tê này không phải là người liều lĩnh!

Nhưng không ai ngờ tới Tưởng Mai lại bắt đầu nổi cơn thịnh nộ: “Anh yêu, tại sao chúng ta phải rời đi? Anh nói sẽ đánh chết tên khốn này mà, còn yêu cầu Lâm Thanh Nham quỳ xuống xin lỗi em?”

“Tôi kêu cô câm miệng!”

Viên Tề cố nén lửa giận quát, nhưng trong lòng lại lo lắng sau khi Diệp Huyền nghe được những lời Tưởng Mai nói thì sẽ không buông tha họ!

Quả nhiên!

Diệp Huyền cười lạnh một tiếng nói: “Viên Tề, anh vu khống người phụ nữ của tôi, còn muốn tôi quỳ xuống, bây giờ nói đi là đi?”

“Cái gì...”

Tim Viên Tề đập thình thịch, dưới sự uy hiếp của Diệp Huyền, hắn ta chỉ có thể đứng yên!

'Thế nhưng, Tưởng Mai vẫn ngu ngốc đến mức còn mắng Diệp Huyền: “Anh yêu tao chỉ lười so đo với bọn mày mà thôi. Bọn mày còn được đằng chân, lân đằng đầu sao?”

“Hơn nữa, Lâm Thanh Nham, tao khuyên mày nên nhanh chóng đưa người đàn ông của mày đi đi, đừng la hét khắp nơi và xúc phạm những người mà các người không đủ khả năng xúc phạm! Chúng tao muốn đi lúc nào thì đi, cần hắn đồng ý sao?”

Nghe được những lời của Tưởng Mai, Viên Tề cảm thấy vô cùng cay đắng, hận không thể xé Tưởng Mai ra thành từng mảnh, ông đây thực sự không có đầu

óc mới tìm một người phụ nữ như vậy làm bạn gái của mình!

Nhưng hắn ta còn chưa kịp nói gì, Diệp Huyền đã ra tay, dùng một tay túm lấy gáy Viên Tề: “Muốn đi cũng được, đập nát miệng người phụ nữ này cho tôi!”

“Sau đó quỳ xuống dập đầu xin lỗi tôi và người phụ nữ của tôi. Nếu không, tôi sẽ chặt đứt ba cái chân của anh, hoặc để anh ngày mai không còn thấy được mặt trời!”

Nói xong, Diệp Huyền đánh một phát vào bụng Viên Tề, hắn ta lập tức cảm nhận được nội tạng của mình như bị ép lại, đau đến mức không muốn sống nữa!

“Mười giây, nhớ cho kỹ, đây là cơ hội cuối cùng của anh!” Diệp Huyền buông Viên Tê ra.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 382: Tuy nhiên


“Anh yêu, anh đừng xúc động. Không phải chỉ là một tên Diệp Huyền thôi sao? Anh có thể tùy ý đối phó với hắn!”

Tưởng Mai nhìn thấy Viên Tê muốn đánh mình thì sợ hãi đến mức nhanh chóng lùi lại!

Bốp!

Tuy nhiên, cuối cùng Viên Tê vẫn dốc hết toàn lực rồi tát mạnh vào mặt Tưởng Mail

“A!”

'Tưởng Mai kêu thảm một tiếng, bị đánh ngã xuống đất, trên mặt lộ ra vẻ không thể tin nổi: “Viên Tề, anh, anh thật sự đánh em?”

“Tôi không những đánh cô, mà còn muốn đập nát mặt cô!”

Viên Tề tức giận nói: “Nếu không có cô, tôi đã đi khỏi đây từ lâu rồi! Đều là cô đắc tội người mà tôi không nên đắc tội, hại chết ông đây!”

Nói xong, Viên Tề dùng hai tay liều mạng tát Tưởng Mai, chẳng mấy chốc mặt cô ta đầy máu, răng văng ra khắp sàn, khuôn mặt lõm xuống!

“Đừng đánh nữa! Đừng đánh nữa!”

Tưởng Mai kêu r3n liên hồi nhưng Viên Tề vẫn ngoảnh mặt làm ngợ, tiếp tục đánh cho đến khi Tưởng Mai bất tỉnh mới dừng lại!

“Đáng đời!”

Nhìn thấy Tưởng Mai bị Viên Tề đối xử tàn nhẫn như vậy, Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh cảm thấy vô cùng hả dạt!

Đáng lẽ con khốn này phải gặp kết cục này từ lâu rồi mới phải!

Đặc biệt là Lâm Thanh Nham, số phận của Tưởng Mai khiến cô cảm thấy báo thù thật sảng khoái, mọi oán khí thời đại học của cô đều tan biến!

“Diệp Huyền, cảm ơn anh!”

Lâm Thanh Nham nhịn không được nhẹ nhàng ôm Diệp Huyền rồi hôn lên mặt hắn, lông mày tràn ngập sự ngưỡng mộ!

“Ha ha.”

Diệp Huyền cũng rất vui vẻ, liếc mắt Viên Tề: “Còn chờ cái gì?”

Viên Tê hiểu ý của Diệp Huyền, lập tức quỳ mạnh xuống nói: “Rất xin lỗi, là tôi đã vu oan cho hai người đẹp quyến rũ của anh!”

“Là tôi không biết đúng sai, bị hai người đẹp từ chối nên mới sinh lòng muốn trả thù!”

“Tôi cúi đầu xin lỗi mọi người. Xin hãy tha thứ cho tôi!”

Những người chứng kiến nhìn thấy Viên Tề quỳ xuống, lập tức bắt đầu chế giều: “Vừa rồi kiêu ngạo làm gì để rồi bây giờ phải nhục mặt! Tội gì khổ như thế chứ!”

“Ác giả ác báo, do hắn ta tự tìm đến!”

Viên Tề xấu hổ, nhưng lúc này hắn ta hoàn toàn không dám nói lời nào.

“Biến!”

Diệp Huyền lạnh lùng nói, lãng phí thời gian cho loại rắc rưởi như hắn ta cũng

không có ích lợi gì, dù sao Viên Tề là người nhà họ Khổng, Cục Cảnh sát nhất định sẽ bắt hắn ta đi.

“Cảm ơn! Cảm ơn

Viên Tê gượng cười một tiếng, thậm chí còn không để ý đến Tưởng Mỹ vẫn còn hôn mê, một mình chạy trốn, sợ Diệp Huyền hối hận lại bắt hắn ta lại!

“Tên khốn này thật sự không có nghĩa khí!”

Lâm Thanh Nham chế nhạo, không khỏi cảm thấy thương xót cho Tưởng Mai vẫn bất tỉnh trên mặt đất.

Cô ta coi như tự gây nghiệt, không thể sống! Không đáng thương xót! “Hai người đẹp, chúng ta vào đi!”

Diệp Huyền hơi cong môi, nhìn thấy dáng người duyên dáng của Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh thì tâm trạng càng thoải mái hơn.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 383: Chuyện này


“Viên Tề, anh bị tình nghi cấu kết với các quan chức cấp cao của nhà họ Khổng phạm tội kinh tế và gây thương tích cho người khác, xin phối hợp chúng tôi

trở về trong cục tiếp nhận điều tra!”

Trong lúc nói chuyện, đội trưởng đã tịch thu điện thoại của Viên Tề, đẩy thẳng hẳn ta vào xe cảnh sát.

Lúc này, Viên Tê cuối cùng cũng hiểu được, nhà họ Khổng đã xảy ra chuyện lớn!

“Nhị gia nhà họ Khổng đâu? Tôi muốn gặp ông ấy!”

Viên Tề trừng mắt nhìn họ: “Nếu không có nhị gia nhà họ Khổng ở đây, tôi không nói lời nào.”

“Ha ha.”

Đội trưởng cười lạnh nói: “Khổng Hổ xuống địa ngục rồi, muốn gặp ông ta thì chắc anh cũng phải xuống đó mới gặp được!”

“Cái gì?” Hai mắt Viên Tê trợn tròn, không thể tin được!

Khổng Hổ là nhị gia nhà họ Khổng, một trong năm gia tộc lớn mạnh và giàu có ở Dương Thành, ông ta thực sự đã chết? Ai đã làm chuyện này?

Đồng thời tại sao không có tin tức nào rò rỉ ra ngoài?

Nhưng Viên Tê lập tức nghĩ tới Diệp Huyên!

Rõ ràng không có tin tức gì nhưng Diệp Huyền lại biết nội tình! Chẳng lẽ Diệp Huyền chính là người đã gi ết chết Khổng Hổ?

Lúc này, toàn thân Viên Tề bắt đầu sợ hãi đến phát run!

Bên trong hội trường, dòng người tấp nập.

Dù sao đây cũng là buổi đấu giá từ thiện, các công ty ở hầu hết các ngành nghề ở Dương Thành đều cử người đến tham dự, cho nên rất náo nhiệt. p

“Diệp Huyền, cậu tới rồi!

Gia chủ nhà họ Lưu, Lưu Công Thiên, cùng con trai, ông trùm bất động sản Giang Kim Bưu và vợ chủ động vẫy tay gọi, tươi cười rạng rỡ!

Diệp Huyền cười nói: “Hai người đẹp dẫn tôi tới đây mở mang tâm mắt.”

“Haha, cậu quá khiêm tốn.”

Lưu Công Thiên khẽ mỉm cười, thấp giọng nói: “Nhà họ Phùng và nhà họ Khổng có không ít ân oán với chúng ta, hôm nay họ nhất định sẽ lợi dụng cuộc đấu giá này để cạnh tranh ác ý với chúng ta. Chúng ta muốn đấu giá cái gì, họ

nhất định sẽ đấu giá cái đó!”

Giang Kim Bưu cũng cau mày: “Nếu như vậy sẽ khiến chúng ta vượt quá số tiền đấu giá, nếu thua thì không biết mặt mũi bỏ đâu!”

Đối với sự lo lắng của hai người, Diệp Huyền cười nói: “Không sao đâu, mọi người không cần lo lắng, nhà họ Phùng hay nhà họ Khổng đều sẽ không có người tới tham gia.”

“Sẽ không có người tới?”

Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. 

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu nhìn nhau, không khỏi kinh ngạc: “Năm nào họ cũng tới tham gia đấu giá từ thiện, hôm nay sao lại không phái người tới đây được?”

Diệp Huyền không nói gì nhiều, chỉ nói: “Có lẽ họ bề bộn nhiều việc.”

“Chúng ta ngồi xuống đi, lát nữa nói chuyện tiếp.”

Diệp Huyền dẫn Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh đến chỗ của Tập. đoàn Lâm Thị.

Đột nhiên, Giang Kim Bưu hiểu ra ý của Diệp Huyền: “Không phải nhà họ Phùng và nhà họ Khổng không có thời gian tới, mà là họ không có cách nào tới!”

“Không có cách nào tới?”

Lưu Công Thiên nhịn không được hít vào một ngụm khí lạnh, cũng nghĩ tới một khả năng: “Có khả năng Khổng Hổ nhà họ Khổng và Phùng Kim Long nhà họ Phùng đều không còn sống nữa?”

“Ôi!”

Trong lòng mọi người chấn động, lập tức hiểu ra: “Nếu họ đều chết rồi, vậy thật sự là không thể tới được! Chẳng lẽ là Diệp Huyền giết họ?”

Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu lập tức muốn hỏi Diệp Huyền, nhưng lúc này người chủ trì đã lên sân khấu, mời tất cả khách mời vào chỗ, cuộc đấu giá sắp bắt đầu.

“Lát nữa hỏi lại sau, nếu bây giờ chúng ta đến đó, sợ sẽ gây phiền toái cho. Diệp Huyền!”

Lưu Công Thiên cố nén sự phấn khích của mình, sau đó nhắn cục trưởng Hình để hỏi về nhà họ Phùng và nhà họ Khổng.

Cục trưởng Hình không nói trắng ra mà chỉ lập lờ nước đôi: “Mấy ngày nữa mọi người sẽ hiểu, mọi người nhất định phải trân trọng tình bạn với Diệp Huyền!”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 384: Ở cửa hội trường


Ở cửa hội trường.

Một người đàn ông trung niên mặt chữ điền dẫn một cô gái trẻ đi vào, theo. sau là bốn vệ sĩ, khí thế hung hãn, mọi người xung quanh đều chào hỏi.

“Thạch đổng, cô Thạch, xin chào!”

“Thạch đổng, đã lâu không gặp!”

“Ừ, chào mọi người.”

Người đàn ông trung niên không hề tỏ ra nhiệt tình trước sự nịnh nọt của mọi người mà chỉ nhàn nhạt gật đầu.

Người phụ nữ trẻ nâng cằm cao ngạo với vẻ mặt lạnh lùng.

Cô ta mặc một chiếc váy dạ hội màu đen khoét sâu, lụa đen ôm lấy đôi chân dài, khiến cô ta mang theo vẻ đẹp của người đẹp lạnh lùng.

“Chủ tịch Thạch Trấn của Tập đoàn Thạch Thị? Tổng giám đốc Thạch Thắng Nam? Tại sao họ lại ở đây?”

Lâm Thanh Nham không khỏi ngạc nhiên sau khi nhìn thấy họ.

Diệp Huyền không khỏi thắc mắc: “Sao vậy, sao họ không thể tới?”

Lâm Thanh Nham lắc đầu giải thích: “Trong các cuộc đấu giá từ thiện trong năm năm gần đây, nhà họ Thạch chưa bao giờ tham gia. Họ luôn trực tiếp quyên góp tấm séc một trăm triệu.”

“Hơn nữa, việc kinh doanh của Tập đoàn Thạch Thị phần lớn đều được giao cho đội kinh doanh. Hai cha con hiếm khi xuất hiện trong những bữa tiệc như thế

này, họ rất kín tiếng và thần bí.”

“Xem ra, trong cuộc đấu giá này có thể có bảo vật mà người nhà họ Thạch coi trọng, thậm chí còn đích thân tới đây."

Nghe được lời Lâm Thanh Nham, Diệp Huyền khế cau mày, thầm nghĩ: “Không phải họ có hứng thú với bảo vật mà mình nhắm tới chứ? Nếu là thật thì sẽ rất thú

vị đây”

Cha con Thạch Trấn ngồi bàn giữa trong năm bàn ở hàng ghế đầu, đây là chỗ ngồi dành riêng cho năm gia tộc giàu có.

“Thạch đổng, sao mọi người lại tự mình tới đây?”

Lưu Công Thiên ở một bên cười hỏi.

“Chúng tôi tới ngồi một chút thôi.”

Thạch Trấn cười nói: “Lục lão gia, Giang tổng, đã lâu không gặp.” “Đúng vậy, đã lâu không gặp.”

Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu nhìn nhau, đồng thời giơ tay về phía Thạch Trấn nói: “Dạo này Thạch lão gia thế nào rồi?”

Thạch Trấn khẽ gật đầu: “Cha tôi vẫn mạnh khoẻ, cảm ơn mọi người đã quan tâm!”

Nhìn bề ngoài, mối quan hệ giữa ba gia tộc có vẻ khá tốt.

Nhưng trên thực tế, với tư cách là một trong năm gia tộc giàu có, nhà họ Lưu, nhà họ Giang và nhà họ Thạch khó tránh khỏi sẽ có cạnh tranh kinh doanh ở nhiều ngành nghề khác nhau.

Tuy nhiên, nhà họ Thạch rất khiêm tốn, trong khi nhà họ Lưu và nhà họ Giang lại rất có đầu óc kinh doanh, tuân theo quy tắc giang hồ, sẽ không phải không từ thủ đoạn như nhà họ Phùng và nhà họ Khổng.

Bên cạnh ông là con gái lớn của nhà họ Thạch - Thạch Thắng Nam liếc nhìn xung quanh.

Khi nhìn thấy hai mỹ nữ xinh đẹp ngồi ở bàn của Tập đoàn Lâm Thị, cô ta không khỏi kinh ngạc.

Điều khiến cô ta ngạc nhiên không phải là hai người đẹp Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh, mà là có một người đàn ông ngồi giữa hai người đẹp.

“Người đàn ông này có tài đức gì mà có thể cùng lúc chiếm được tình cảm của hai người đẹp?”

Trong mắt Thạch Thắng Nam hiện lên vẻ khó hiểu, hỏi cô thư ký xinh đẹp.

Cô thư ký xinh đẹp thấp giọng giải thích: “Người đàn ông này tên là Diệp Huyền. Theo thông tin của chúng ta, hắn là động lực chính thúc đẩy sự trỗi dậy nhanh chóng gần đây của Tập đoàn Lâm Thị.”

Những lời này đủ để chứng minh rằng nhà họ Thạch tuy kín đáo và bí ẩn nhưng họ cũng vô cùng hùng mạnh, mạng lưới tình báo của họ có thể điều tra được bất cứ chuyện gì.

“Hắn là Diệp Huyền?”

Thạch Thắng Nam cười nói: “Hắn rất đẹp trai, nhưng tôi không biết có phải là kiểu ngoài mạnh trong yếu không, trái lại tôi muốn xem hắn thực sự có bản lĩnh hay không.”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 385: Hội trường lại chấn động!


Dù sao đây cũng là một buổi dạ tiệc từ thiện, những người giàu có này ra giá rất quyết liệt, chỉ trong thời gian ngắn giá đã tăng vọt lên 20 triệu!

“Từ thiện mà, ít nhiều đều đáng giá.”

Lưu Công Thiên giơ tay hô: “50 triệu!”

Khán giả trong hội trường ồ lên, sau đó là những tràng pháo tay như sấm, mức giá này chắc chắn là cao nhất.

Nhà họ Lưu đúng là một trong những gia tộc giàu có, quá ngang tàng!

Diệp Huyền vui vẻ: “Buổi đấu giá từ thiện quả nhiên là một cơ hội tuyệt vời để khoe khoang cũng như nâng cao danh tiếng!”

Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh thấy Diệp Huyền vui vẻ như vậy thì trong lòng mừng thầm, hai người nhìn nhau như có điều muốn nói: “Dường như: hắn còn chưa phát hiện ra cái gì!”

Hai người đẹp đã chuẩn bị sẵn sàng, sau khi bữa tiệc từ thiện kết thúc, hai người sẽ bắt Diệp Huyền đi!

Cuộc đấu giá diễn ra suôn sẻ, các doanh nhân tại hiện trường đều góp không ít, cũng giành được bảo vật yêu thích của mình.

Không lâu sau, cuộc đấu giá tiến vào giai đoạn cuối, bảo vật cuối cùng sắp xuất hiện.

Hai người phụ nữ xinh đẹp đẩy một chiếc xe trưng bày ra, trên tủ trưng bày phía có hai chiếc vòng cổ hồng ngọc sang trọng và xa hoa.

Bất kể kiểu dáng hay kết cấu của bảo thạch đều có thể thấy được sự đắt đỏ cho dù chỉ nhìn bằng mắt thường.

Đặc biệt là mặt dây chuyền bảo thạch đỏ rực rỡ, khiến tất cả ánh đèn lấp lánh của hội trường đều bị lấn át.

Ngay khi hai chiếc vòng cổ hồng ngọc vừa xuất hiện, toàn bộ hội trường chấn động, không ít người nhận ra chúng.

“Đây không phải là quà mà mấy năm trước đại sứ nước ngoài đã mang tới khi đến thăm Hoa Quốc sao? Nghe nói cuối cùng bị Phiền Chiến Vương mang về bảo tàng Dương Thành cất giữ!”

“Tên của chúng là Nụ cười và phước lành của Venus, tượng trưng cho tình yêu không hề sợ hãi, nóng bỏng và vĩnh cửu! Không ngờ lại may mắn được nhìn thấy hai chiếc vòng cổ này trong cuộc đấu giá hôm nay!”

Tất cả quan khách, đặc biệt là các quý cô và người đẹp có mặt đều nhìn hai chiếc vòng cổ với đôi mắt long lanh.

Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh cũng không nhịn được kinh ngạc, đôi mắt họ cũng lấp lánh: “Nụ cười và phước lành của Venus, ngay cả cái tên cũng thơ mộng và đẹp như tranh...”

Diệp Huyền thấy họ thích như vậy, trong lòng cũng rất vui vẻ, tối nay hắn đến tham dự chính là vì chiếc vòng cổ này, đây là món quà tuyệt vời dành cho hai

người đẹp!

Cùng lúc đó, tại bàn của nhà họ Thạch, Thạch Thắng Nam cũng nở nụ cười kiên quyết: “Nhất định phải có được báu vật này!”

Đúng như Diệp Huyền nghĩ, Thạch Thắng Nam tham dự bữa tiệc này là vì cặp vòng cổ này!

“Giá khởi điểm cho lần đấu giá này là 60 triệu, mỗi lần tăng giá ít nhất 1 triệu!”

Sau khi người điều hành cuộc đấu giá dứt lời, bầu không khí trong hội trường lập tức nóng đến đỉnh điểm!

“65 triệu!"

“70 triệu!”

“72 triệu!”

Những người giàu có tại hiện trường không hẹn mà cùng bắt đầu ra giá, tất cả đều muốn lấy hai chiếc vòng cổ này cho người phụ nữ của mình hoặc con gái của họ!

Vì vậy, giá đã nhanh chóng lên tới 100 triệu!

Sự nhiệt tình của mọi người vẫn đang tăng lên!

Lúc này, ông trùm bất động sản Giang Kim Bưu giơ tay lên: “200 triệu!”

Là một kẻ cuồng cưng chiều vợ, Giang Kim Bưu luôn rất rộng lượng với vợ mình là Vương Lệ, ông dùng tiền không hề nương tay!

Vương Lệ lập tức cười rạng rỡ! “pm

Những người có mặt tại hiện trường xôn xao: “Một phát đã tăng 100 triệu? Đây là tài lực của gia tộc giàu có!”

Những người cạnh tranh cũng chỉ có thể chùn bước!

Lưu Công Thiên và con trai biết rằng Giang Kim Bưu muốn tặng cho Vương Lệ nên không giành với ông.

“Chú Giang, cháu cũng thích chiếc vòng cổ này.”

Lúc này, Thạch Thắng Nam hơi cong đôi môi đỏ mọng lên, lộ ra nụ cười kiên quyết.

Sắc mặt Giang Kim Bưu thay đổi.

Hóa ra đây chính là mục đích nhà họ Thạch tham gia cuộc đấu giá từ thiện này!

“Xin mời cô Thạch.”

Giang Kim Bưu đáp lại bằng một nụ cười lịch sự.

“Được, vậy tôi ra giá.”

Thạch Thắng Nam mỉm cười, giơ cánh tay ngọc lên hô: “300 triệu!” “ð"

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 386: Nụ cười tự tin


Trong lòng Diệp Huyền cười trộm, chờ mang đến cho Lâm Thanh Nham và 'Trương Vấn Thanh một bất ngờ lớn.

Người bán đấu giá hét lớn: “Cô Thạch ra giá 300 triệu, ai muốn tiếp tục đấu giá không?”

Vừa nói, ánh mắt anh ta vừa rơi vào Giang Kim Bưu.

Những người khác cũng đồng loạt nhìn ông.

“Ha ha..."

Trong mắt Giang Kim Bưu lóe lên tia lạnh lẽo, tiếp tục ra giá: “350 triệu!” “ð"

Hiện trường vang lên những tiếng cảm thán, nhưng còn chưa kịp hạ giọng, Thạch Thắng Nam lại giơ tay lên, hét lên dứt khoát: “400 triệu!”

“pm “ðt

Hội trường kêu lên rồi lại trầm xuống, mọi người đều lộ ra nụ cười kinh ngạc: “Đây quả thực là quá trâu bò rồi!”

“Bốn trăm triệu...”

Nụ cười tự tin trên mặt Giang Kim Bưu cứng đờ, ông không ngờ người phụ nữ Thạch Thắng Nam này lại có thể ra tay ngang tàng như vậy!

“Người phụ nữ này thật khó đối phó!”

Giang Kim Bưu chửi rủa trong lòng, Vương Lệ ở bên cạnh nhỏ giọng nói: “Thạch Thắng Nam hành động quả quyết như vậy, xem ra nhất định phải thắng!”

Mọi người xung quanh cũng thưởng thức Thạch Thắng Nam. Nhà họ Thạch thực sự có tài lực!

Suy cho cùng, ở Dương Thành, tập đoàn dưới danh nghĩa nhà họ Lưu và Giang Kim Bưu có tổng tài sản khoảng 50 đến 60 tỷ, nhưng tài sản của Tập đoàn Thạch Thị đã vượt quá 100 tỷ.

Đây là gia đình giàu có số một tuyệt đối ở Dương Thành.

Trong những năm gần đây, hành động của Tập đoàn Thạch thị ở Dương Thành rất bí ẩn và kín đáo vì họ đang cố gắng hết sức để gia nhập Thương hội Giang Nam, nhưng không có ngoại lệ, họ đều thất bại!

Nhưng năm nay họ có vẻ rất tự tin có thể gia nhập Thương hội Giang Nam, như thể được cao nhân tương trợ.

Cách đó không xa, Lâm Thanh Nham thấp giọng nói: “Diệp Huyền, em nghĩ rằng Thạch Thắng Nam và cha cô ta sẽ đến cuộc đấu giá từ thiện này là vì lấy hai chiếc vòng cổ này để đưa cho nhân vật lớn nào đó!”

“Nếu chú Giang Kim Bưu xung đột với nhà họ Thạch chỉ vì chiếc vòng cổ này, ảnh hưởng đến việc nhà họ Thạch vào Thương hội Giang Nam, thì nhà họ Thạch nhất định sẽ ghi hận ông ấy!”

Nghe Lâm Thanh Nham nói, Diệp Huyền nghi hoặc liếc nhìn Lâm Thanh Nham:

“Anh cảm thấy trong khoảng thời gian này em thông minh hơn rất nhiều, tầm nhìn của em đã rộng rất nhiều! Chẳng lẽ là bởi vì yêu đương với anh sao?”

Trương Vãn Thanh che miệng cười khúc khích: “Có lẽ do gần đây chị Thanh Nham vẫn luôn học tập. Dù sao thì chị ấy cũng có anh Diệp Huyền làm gương mà! Ha ha!”

Khuôn mặt Lâm Thanh Nham lập tức đỏ bừng, cô nhẹ nhàng đánh vào ngực Diệp Huyền:

“Hai người cùng nhau chọc em đúng không? Hừ, em không ngồi với hai người nữa...”

Diệp Huyền cười ha hả, đưa tay nắm lấy bàn tay ngọc của cô: “Chúng ta đang khen ngợi em. Để xem Giang Kim Bưu có thể lấy được hai sợi dây chuyền này. không!”

Bên kia, trên bàn của Giang Kim Bưu.

“Thạch tiểu thư đã ra giá 400, Giang tổng có tăng giá không?”

Người chủ trì vô cùng khách khí hỏi.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 387: Nhưng họ còn có thể làm gì khác?


Câu nói này rõ ràng là trách Thạch Thắng Nam không biết cư xử!

Có cần thiết phải hùng hổ dọa người như vậy không?

Không hề cho Giang Kim Bưu chút mặt mũi nào?

Không ngờ Thạch Thắng Nam lại chế nhạo nói: “Chú Giang không thở được thì uống trà đi, nhà họ Thạch chúng tôi từ trước đến nay làm việc luôn hào sảng như vậy!”

Câu nói này càng không nể mặt Giang Kim Bưu, nói rõ nếu như nhà họ Giang không có năng lực thì ngoan ngoãn uống trà đi, nhà họ Thạch không cần các

người dạy phải làm gì!

Cha của Thạch Thắng Nam, Thạch Trấn, từ đầu đến giờ vẫn chưa nói một lời nào, chỉ ung dung uống trà, hiển nhiên ủng hộ Thạch Thắng Nam.

Điều này có lẽ là do nhà họ Thạch có thực lực, nhưng cũng có ý coi thường Giang Kim Bưul

Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh nhìn thấy chuyện này cũng rất tức giận: “Nhà họ Thạch này thật sự quá phách lối, thái độ như thể không cho phép ai tranh giành với họ!”

Đối mặt với điều này, Giang Kim Bưu lập tức nổi giận, giơ tay lên: “550 triệu!”

“600 triệu!”

Thạch Thắng Nam không chút do dự tăng giá.

Giang Kim Bưu gần như phát điên lập tức.

Không phải ông không cho phép Thạch Thắng Nam tăng giá, mà là ông rất bất mãn với cách làm không có chút tình người này!

Có thể tăng giá nhưng dù sao cũng phải theo quy tắc, như vậy không được sao?

Không thể đợi vài giây được sao?

Quả thật phách lối đến cực điểm!

Nhìn thấy Giang Kim Bưu tức giận đến mức toàn thân phát run, Lưu Công Thiên ở bên cạnh bình tĩnh nói: “Giang lão đệ, vì chuyện như vậy mà tức giận thì

không đáng.”

Vương Lệ cũng nhỏ giọng nói: “Ông xã, em biết anh tốt với em, biết anh yêu em là được rồi, chiếc vòng cổ này không có cũng không sao, anh đừng tức giận.”

Nói xong, Vương Lệ nắm lấy tay Giang Kim Bưu, ánh mắt đầy dịu dàng.

Là quân sư đằng sau Giang Kim Bưu, người phụ nữ này cũng có những thủ đoạn không tầm thường.

“Được!”

Giang Kim Bưu bất đắc dĩ lắc đầu: “Bà xã, tôi nghe bà, tôi không tức giận, không cần thiết!”

Nói xong, Giang Kim Bưu xua tay ra hiệu sẽ không tăng giá nữa. Hiện trường chấn động!

“Ông trùm bất động sản không tăng giá nữa!”

“Quả nhiên xét về nhiều tiền thì vẫn là nhà họ Thạch thắng rồi!”

Nghe được lời xì xầm của đám đông, Thạch Trấn và Thạch Thắng Nam không khỏi cười lên, như thể đã đoán trước được chiến thắng của mình.

“Nếu đã vậy, chúng ta đã có quà để tặng khi tham dự tiệc sinh nhật của nhân vật lớn kia rồi!”

“Nhà họ Thạch chúng ta có thêm cơ hội gia nhập Thương hội Giang Nam.” Thạch Thắng Nam nghĩ thầm, vô cùng hưng phấn.

Đúng như lời của Lâm Thanh Nham, nhà họ Thạch đúng thật đang có ý định dùng chiếc vòng cổ này làm quà tặng cho một nhân vật lớn nào đó!

“Thạch tiểu thư quả nhiên tuổi trẻ tài cao!”

Giang Kim Bưu cười lạnh một tiếng, hoàn toàn không che giấu sự khó chịu với Thạch Thắng Nam.

“Cũng tàm tạm.” Thạch Thắng Nam cũng cười lạnh: “Không có lý do gì mà nhà họ Thạch không lấy được bảo vật mình coi trọng. Dù sao nhà họ Thạch chúng tôi cũng có thực lực!”

Giang Kim Bưu khẽ run lên, suýt nữa bị sự kiêu ngạo của Thạch Thắng Nam làm cho tức giận.

Lưu Công Thiên, Lâm Thanh Nham, Trương Vãn Thanh và những người khác cũng cảm thấy khó chịu thay cho Giang Kim Bưu.

Nhưng họ còn có thể làm gì khác?



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 388: Một tỷ?


“Một tỷ”

Giọng nói của Diệp Huyền nhàn nhạt, bình tĩnh như mặt hồ, nhưng lại gây ra hiệu ứng không khác gì sấm sét trong mùa hè, gần như lật đổ hội trường!

“Một tỷ? Có phải tôi nghe nhầm rồi không?”

“Ai lại quyết liệt như vậy, một phát tăng thêm bốn trăm triệu?” “Hình như là người của Tập đoàn Lâm Thị!”

“Chẳng lẽ họ cố ý gây rối sao?”

Tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, ánh đèn sân khấu lập tức rơi vào trên người hắn, thu hút sự chú ý của khán giả!

“Là hắn?”

Khi Thạch Thắng Nam nhìn thấy đó là Diệp Huyền, đôi mắt lập tức nheo lại.

Vốn dĩ cô ta muốn xem rốt cuộc Diệp Huyền có thực lực gì, nhưng không ngờ trong toàn bộ buổi đấu giá, Diệp Huyền không có động thái gì, trái lại còn

mắt đi mày lại với Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh!

Chuyện này khiến Thạch Thắng Nam vô cùng khinh thường và khinh miệt Diệp Huyền, cho rằng Diệp Huyền chỉ là một tên có tiếng không có miếng.

Ai ngờ, Diệp Huyền thật sự lại có hành động! Vừa ra tay đã hét giá một tỷ? Điều này làm cho Thạch Thắng Nam hơi sửng sốt!

Tất nhiên, người kinh hãi nhất là Lưu Công Thiên, Giang Kim Bưu, cũng như: Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh!

“Diệp Huyền, anh, sao anh lại ra giá?”

Sắc mặt Lâm Thanh Nham hơi tái đi, cô nhìn chằm chằm Diệp Huyền với vẻ không thể tin được.

Con ngươi Trương Vấn Thanh cũng to lên, vẻ mặt đầy kinh ngạc!

Diệp Huyền mỉm cười: “Không phải hai em thích cặp vòng cổ này lắm sao? Và ý nghĩa của chiếc vòng cổ này cũng rất hay, vì vậy anh muốn đấu giá để tặng hai người!"

“Chuyện này...”

Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh lập tức trợn tròn mắt, có chút ngơ ngẩn: “Anh, anh muốn đấu giá để tặng cho chúng em?”

“Không sai.”

Diệp Huyền cười rạng rỡ, nắm lấy bàn tay ngọc của hai người đẹp: “Đã lâu rồi nhưng anh vẫn chưa tặng quà cho hai người, cho nên món quà đầu tiên phải là thứ tốt một chút mới được!”

Nghe Diệp Huyền nói, trong mắt hai người không nhịn được hiện lên tình nồng ý đậm, nhưng Lâm Thanh Nham lại lắc nhẹ đầu: “Nhưng anh không cần ra

giá đến một tỷ, tiền đâu mà nhiều như vậy...”

Diệp Huyền khẽ mỉm cười: “Tiền với anh chỉ là một con số mà thôi, hôm nay đến đây để làm việc thiện, bao nhiêu cũng không đáng kể.”

Nói xong, anh nhìn chằm chằm vào Giang Kim Bưu bên cạnh: “Hơn nữa, bạn mình bị bắt nạt, anh không thể ngồi yên được, đúng không?”

Vợ chồng Giang Kim Bưu nghe thấy vậy thì vô cùng phấn khích!

Vốn dĩ họ vốn tưởng rằng đêm nay mình sẽ chỉ có thể ngậm bồ hòn, nhưng không ngờ Diệp Huyền lại ra tay.

Họ đã tận mắt nhìn thấy các mối quan hệ và thực lực của Diệp Huyền, lúc này hắn lại bắt đầu bộc lộ thực lực tài chính của mình!

Lần này, e răng nhà họ Thạch sẽ không có kết cục dễ dàng!

Trên sân khấu, người chủ trì buổi đấu giá nhìn Diệp Huyền thật sâu, cười nhẹ nói:

“Tập đoàn Lâm Thị đã tăng giá lên thành một tỷ, còn ai trả giá nữa không?”

Nói xong, anh ta nhìn chằm chằm Thạch Thắng Nam, ánh mắt của khán giả cũng rơi vào trên người cô tal

Thạch Thắng Nam cảm thấy áp lực rất lớn, trên thực tế, họ chỉ đưa ra ngân sách bảy trăm triệu.

“Một tỷ, nhiều hơn số tiền chúng ta có thể bỏ ra”

“Cha, cha nghĩ sao?”

Thạch Thắng Nam đè giọng hỏi Thạch Trấn.

Thạch Trấn liếc mắt nhìn Diệp Huyền: “Chúng ta nhất định phải lấy được hai

chiếc vòng cổ này, nếu không, chúng ta sẽ mang quà gì đến bữa tiệc sinh nhật đó?”

“Về phần tiền, cha không tin cái người tên Diệp Huyền kia và Tập đoàn Lâm Thị có thể giàu có hơn nhà họ Thạch chúng tai”

Nghe thấy lời cha mình nói, Thạch Thắng Nam cần răng giơ tay lên: “Một tỷ ba mươi triệu!”

Hiện trường chấn động!

“Nhà họ Thạch cũng tăng giá rồi!"



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 389: Chết tiệt!


“Người ta mỗi lần tăng thêm có mấy chục triệu, hắn tận năm trăm, năm trăm triệu!”

“Điên rồi phải không? Không phải chuyện này quá điên rồ rồi sao?”

Những người có mặt tại hiện trường đều cực kỳ chấn động, những người đang tung hô nhà họ Thạch cũng ngậm miệng lại, vô cùng xấu hổ!

Vừa rồi họ còn đang chỉ trích Tập đoàn Lâm Thị loè người, ai ngờ đảo mắt, Diệp Huyền đã hét giá lên tận một tỷ rưỡi!

Mặt họ bị vả đến sưng lên! “Chuyện này..."

Vợ chồng Giang Kim Bưu, Lưu Công Thiên và con trai nghe thấy giá này, mí mắt nhảy dựng lên, đồng thời vô cùng hưng phấn!

“Diệp Huyền thật sự không ra tay thì thôi, vừa ra tay thì hù chết người!”

“Đây chính là thực lực của hắn, chúng ta và hắn hoàn toàn không cùng một đẳng cấp...”

Lúc này, họ đều biết rõ thực lực của Diệp Huyền mạnh đến mức nào!

“Ôi chao, anh, anh thật sự ra giá một tỷ rưỡi?”

Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh chớp chớp, nhưng Diệp Huyền vẫn lạnh nhạt và thong dong như cũ: “Chỉ một tỷ rưỡi mà có

thể mua một bất ngờ cho hai người đẹp, quá lời!”

Dáng vẻ này của hắn trông giống như số tiền không phải là một tỷ rưỡi mà là mười lăm tệ vậy!

Thậm chí còn cảm thấy cho người phụ nữ người mình một tỷ rưỡi còn có phần ít!

Ánh mắt Lâm Thanh Nham và Trương Văn Thanh đột nhiên sáng lên!

Diệp Huyền quá bá đạo và đẹp trail

“Chết tiệt!”

Thạch Thắng Nam rất bực bội, không khỏi liếc mắt nhìn Diệp Huyền: “Anh này, không phải anh hét giá quá gấp gáp rồi sao, tôi vừa hô xong anh đã lập tức mở miệng? Thật thô lỗ!”

“Hừ!"

Ánh mắt Diệp Huyền vô cùng lạnh lùng: “Tôi chỉ đối xử với cô như cách cô đã đối xử với bạn tôi mà thôi, cô không chịu nổi sao?”

“Chỉ cho phép mình thô lỗ với người khác mà không cho người khác được. thô lỗ với mình à?”

“Cô không cảm thấy như vậy nực cười lắm sao?”

Thạch Thắng Nam sững sờ một lát, sau đó khuôn mặt cô ta lập tức đỏ bừng!

Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. 

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Suy cho cùng, những gì Diệp Huyền đang làm bây giờ đúng thật là cách mà cô đã đối phó với Giang Kim Bưu vừa rồi!

“Hahal”

Vợ chồng Giang Kim Bưu cười ha hả, sự tức giận kìm nén tron: cuối cùng cũng phát tiết ra ngoài: “Cô Thạch, đã đến lúc cô ra giá

lòng nãy giờ

Sắc mặt Thạch Thắng Nam đột nhiên thay đổi, cô đã hiểu được Diệp Huyền đang cố ý giúp Giang Kim Bưu xả giận.

Sau khi Diệp Huyền tăng giá vô cùng quyết liệt, giá hiện tại đã tăng lên một tỷ rưỡi, không khí trong hội trường sôi sục!

Cuối cùng nhà họ Thạch cũng cảm nhận được áp lực chưa từng có!

“Cha, là một tỷ rưỡi, chúng ta có muốn tăng giá nữa không?”

Thạch Thắng Nam cau mày nhẹ, hỏi cha mình.

“Tăng...”

Thạch Trấn không thể tiếp tục nhàn nhã uống trà được nữa, ông ta châm một điếu thuốc để ổn định tâm trí: “Chúng ta nhất định phải lấy được món quà này, chỉ cần có thể khiến nhà họ Thạch chúng ta gia nhập Thương hội Giang Nam, vậy thì sẽ rất đáng giá!”

“Tiếp tục tăng giá đi, cha không tin người họ Diệp này dám tăng thêm!”

“Chuyện này...”

Thạch Thắng Nam do dự một chút, nhưng cũng không quá lâu, giơ tay lên: “1 tỷ năm trăm mười triệu!”

“ôi”

Hiện trường lại sôi sục, tiếng vỗ tay như sấm, vang dội khắp hội trường: “Điên rồi đi! Thật sự điên rồi!”

Nhiều người theo phe nhà họ Thạch đều hưng phấn bàn luận: “Nhìn xem, nhìn xem! Đây là tài lực của nhà họ Thạch!”

“Tập đoàn Lâm Thị không chỉ muốn mất mặt, mà còn khiêu khích nhà họ Thạch!”

“Đúng là không biết điều! Đáng đời!”

Ngay cả Giang Kim Bưu và Lưu Công Thiên cũng bị tài lực của nhà họ Thạch làm cho sửng sốt:



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 390: Anh ta đã làm việc trong ngành này


“Hai tỷ?”

“Vừa rồi, Diệp Huyền tăng thêm năm trăm triệu so với nhà họ Thạch?” Nghe thấy Diệp Huyền tăng giá, bầu không khí hội trường trực tiếp nổ tung! Đây cũng không phải là một số tiền nhỏ!

Cái giá này đủ để mua một công ty, cũng đủ để đưa một công ty đang trên bờ vực phá sản sống lại!

Cho nên, không nói đến khán giả ở hiện trường, ngay cả Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh cũng bị chấn động đến mức toàn thân run rẩy vì hành động của Diệp Huyền!

“Hai tỷ...”

Hai người thở dồn dập, trong mắt là vẻ không thể tưởng tượng nổi, toàn thân giống như đang sống trong một giấc mơ, thậm chí còn không biết nên nói như thế nào!

Mà những tên chân chó tâng bốc nhà họ Thạch bị vả đến mặt sưng lên!

Diệp Huyền mỗi lần hét giá đều rất ngang tàng, khiến họ lập tức cảm thấy vô cùng mất mặt!

Ngay cả người chủ trì buổi đấu giá trên sân khấu cũng kinh ngạc!

Anh ta đã làm việc trong ngành này hàng chục năm và đây là lần đầu tiên anh ta thấy người tăng giá một cách bá đạo và cường thế như vậy!

Lúc này, sắc mặt Thạch Thăng Nam và Thạch Trấn đen như mực.

Nếu một tỷ rưỡi vừa rồi đã đạt đến giới hạn, thì hai tỷ hiện tại không phải là thứ họ có thể bỏ ra được.

Họ không bao giờ nghĩ đến chuyện Diệp Huyền lại có thể hét lên một cái giá cao như vậy, đúng thật là tên cản đường.

Điều quan trọng nhất là nếu bây giờ họ thừa nhận thất bại thì danh tiếng gia tộc giàu có nhất Dương Thành của họ sẽ bị ảnh hưởng hơn bao giờ hết!

“Cha, chúng ta tiếp tục không?”

Vẻ mặt Thạch Thắng Nam không cam lòng, nhưng cô ta cũng có chút bất lực.

Thạch Trấn hít vào một hơi thuốc rồi phun ra, ánh mắt ảm đạm: “Nếu chúng ta tiếp tục tăng giá, tên họ Diệp này đột nhiên từ bỏ việc đấu giá thì chúng ta nhất định phải thanh khoản hai tỷ!”

“Cho dù nhà họ Thạch chúng ta có giàu có đến đâu thì cũng không thể bỏ ra hai tỷ để mua hai chiếc vòng cổ được, cái giá này quá lớn, chúng ta không cần mạo hiểm”

Nghe vậy, Thạch Thắng Nam hiểu đây là lựa chọn hợp lý nhất, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không cam tâm, cô ta tức giận trừng mắt nhìn Diệp Huyền: “Nâng giá mạnh như vậy, anh có thể lấy ra được hai tỷ sao?”

“Theo hiểu biết của chúng tôi, anh đang sống trong nhà họ Lâm, không có tiền gì cả, hay nói đúng hơn anh là một kẻ ăn bám! Chẳng lẽ anh cố ý ở đây gây rối à?”

Thạch Thắng Nam vừa dứt lời, bầu không khí nóng như lửa trong khán phòng đột nhiên trở nên ngưng trọng hơn rất nhiều.

Những tên chân chó của nhà họ Thạch cũng lần lượt chất vấn: “Cô Thạch nói đúng, một lần Diệp Huyền tăng năm trăm triệu, hắn thật sự có thể trả được. hai tỷ sao?”

“Đừng để cuối cùng lại nói một câu “xin lỗi tôi không có đủ tiền, chúng tôi sẽ không tuỳ tiện bỏ qua anh!”

“Tôi nghĩ hắn chỉ đang loè người mà thôi, sau đó thừa dịp lấy chút tiếng tăm, những người nổi tiếng trên mạng bây giờ không phải thích làm mấy chuyện này saol”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 391: Lúc này


“Đồng thời, anh làm vậy không chỉ lãng phí thời gian của nhà họ Thạch chúng tôi, mà còn lãng phí thời gian của mọi người ở đây! Để đảm bảo sự công bằng, công chính và công khai, anh phải chuyển tiền ngay tại chỗ, như vậy mọi người mới không có lời nào để nói!”

Những lời này khiến những người theo phe nhà họ Thạch càng thêm hưng phấn: “Cô Thạch nói đúng! Tên họ Diệp kia, anh nhanh chuyển khoản chứng minh đi!”

“Băng không mà nói, anh cố ý gây chuyện, ban tổ chức sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh! Khi đó, chẳng những anh sẽ bị phạt mà còn bị tống vào tù!”

Thạch Thắng Nam thấy mấy tên mày đang giúp mình nói chuyện thì trong lòng càng thêm đắc ý:

“Diệp Huyền, anh có nghe thấy không? Mọi người ở đây đều nghĩ như vậy kìa!”

“Hừ” Diệp Huyền không tức giận, ngược lại cười lạnh một tiếng: “Cô cho rằng tôi không có tiền, yêu cầu tôi chuyển khoản ngay lập tức, chuyện này cũng có thể,

nhưng tôi có một yêu cầu!”

“Nếu tôi có thể chuyển được hai tỷ tiền đấu giá thì nhà họ Thạch các người sẽ phải quyên góp năm trăm triệu ngay tại chỗ! Như thế nào? Có dám không?”

“Không dám cũng không sao, nhưng vậy mà các người muốn tôi chuyển khoản ngay lập tức thì không công bằng với tôi rồi!”

“Tất nhiên, liệu những người này có chế giễu nhà họ Thạch thiếu quyết đoán, không có can đảm hay không, hay là tiêu chuẩn kép thì tôi chẳng biết được!”

Lời nói của Diệp Huyền lập tức khiến đám chân chó của nhà họ Thạch im lặng, nhưng bầu không khí tại hiện trường lại trở nên nóng hơn!

Năm trăm triệu không phải là một số tiền nhỏ! Áp lực đột nhiên đè lên người nhà họ Thạch!

Nếu nhà họ Thạch không có can đảm chấp nhận, vậy thì uy tín của nhà họ Thạch ở Dương Thành sẽ giảm mạnh!

“Được!"

Lúc này, Thạch Trấn cuối cùng cũng không kìm được nữa, đồng ý với vấn đề này:

“Tên họ Diệp kia, nếu cậu chuyển hai tỷ ngay tại chỗ, thì nhà họ Thạch của tôi sẽ quyên góp năm trăm triệu!”

Ông ta vừa nói xong, hội trường lập tức chấn động! Không thể phủ nhận Thạch Trấn vẫn vô cùng quyết đoán! Ông ta đã nhẫn Diệp Huyền nhẫn đến cực hạn!

Ánh mắt Thạch Thắng Nam trở nên sắc bén: “Tên họ Diệp kia, chuyển tiền ngay đit”

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền! Lúc này, bầu không khí đã bước vào giai đoạn gay cấn! “Ha ha, được thôi."

Diệp Huyền không chút do dự, lập tức gật đầu đồng ý, thản nhiên lấy một tấm thẻ đen ra.

Người chủ trì và kế toán vội vàng đi tới nhận lấy thẻ, sau đó sắc mặt đột nhiên thay đổi:

“Thẻ vàng tối cao của Giải trí Hoàng Triều?” Mọi người tại hội trường đều sửng sốt, sau đó vang lên tiếng cười giòn giã!

Đặc biệt là những tên chân chó của nhà họ Thạch, họ kích động như vừa được tiêm máu gà:

“Nhìn đi, tôi đã nói tên khốn này đang giả vờ mài” “Thế mà cầm thẻ của trung tâm tắm rửa đưa tiền, não hắn bị úng nước rồi!”

Họ cười đến nghiêng ngả cả người, thấy nhà họ Thạch sắp thắng còn vui vẻ hơn chính mình thắng.

Thạch Thắng Nam và Thạch Trấn nhìn nhau, càng thêm tự tin! Họ gần như chắc chắn rằng Diệp Huyền đang giở trò! “Diệp Huyền!”

Lúc này, Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu đứng dậy nói: “Chỉ là hai tỷ mà thôi, chúng tôi sẽ đưa cho cậu!”

Họ không chút do dự khiêu khích nhà họ Thạch mà không quan tâm đến cái giá phải trả, để đứng lên giúp đỡ Diệp Huyền, khá chính nghĩa!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 392: Máy bắt đầu đọc dữ liệu!


Nghe Diệp Huyền nói không cần mật khẩu, Thạch Thắng Nam chế nhạo: “Thanh toán hai tỷ mà không cần mật khẩu, ngân hàng nào dám làm như vậy? Hay đơn giản là anh căn bản không biết hai tỷ có nghĩa là gì?”

Mọi người lại cười vang, tất cả đều chờ xem Diệp Huyền tự biến mình thành kẻ ngốc.

Diệp Huyền vui vẻ nói: “Các người thật là không đủ kiến thức! Kế toán, quẹt thẻ đi!”

Kế toán do dự một lát, nhưng vẫn nhập con số khổng lồ hai tỷ trên máy thanh toán, sau đó quẹt thẻ đen của Diệp Huyền!

“Xoẹt xoẹt...” Máy bắt đầu đọc dữ liệu!

Trên thực tế, trong lòng kế toán rất kích động, cô ấy đã làm công việc này trong một thời gian dài nhưng chưa bao giờ quẹt một khoản tiền lớn như hai tỷ!

“Thăng nhóc này cứ tiếp tục ăn bám không tốt sao, sao phải chạy ra ngoài tự làm mất mặt mình!”

“Chờ xem, hắn lập tức sẽ muốn đào một cái hố trên mặt đất để chôn mình thôi!”

Mấy tên theo phe nhà họ Thạch giễu cợt, chờ đợi cơ hội chế giêu Diệp Huyền!

Thạch Thắng Nam và Thạch Trấn nhìn nhau, trên mặt hiện lên một chút khinh thường: “Cái tên Diệp Huyền này có năng lực gì đâu chứ, không thể tin được lại là kẻ giả vờ lừa gạt người!”

Theo họ, chưa kể số tiền lớn như hai tỷ, dù chỉ hai trăm triệu thì hệ thống ngân hàng cũng sẽ tiến hành kiểm soát rủi ro!

Do đó, không thể quẹt thẻ được hai tỷ, hạng mức này chỉ có thể ghi chi phiếu hoặc chuyển khoản bằng hệ thống ngân hàng, còn phải ghi nguồn và đích của tiền!

Theo vậy, không ai ở đây cho rằng Diệp Huyền thật sự có thể quẹt thẻ được hai tỷ!

Đồng thời kết luận rằng tấm thẻ này hoàn toàn không có tiền! Diệp Huyền đang giả vời Nhưng ngay lúc này!

Máy quẹt thẻ trong tay kế toán phát ra một tiếng kêu lớn!

“Khấu trừ xong, số tiền giao dịch là hai tỷ tệ!”

“Vui lòng đợi in biên lai...”

Máy quẹt thẻ vang lên âm thanh máy móc, bắt đầu in biên lai giao dịch! “Chuyện này...”

Nhìn thấy kết quả khó tin này, hội trường rơi vào sự im lặng chết chóc!

Họ nhìn chằm chằm vào tờ giấy với vẻ kinh ngạc!

Đừng nói đến họ, ngay cả Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu cũng sửng sốt!

Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh trợn tròn mắt nhìn Diệp Huyền!

Trong giây lát, tất cả mọi người trong khán phòng đều nhìn chằm chằm Diệp. Huyền với vẻ mặt vô cùng phức tạp, suy nghĩ của mỗi người đều khác nhau.

Chỉ có Diệp Huyền vẫn thờ ơ, nhẹ giọng nói: “Chỉ là hai tỷ mà thôi, có cần nhìn tôi khiếp sợ như vậy không?”

“Không! Không thể nào!”

Thạch Thắng Nam phản ứng lại, lớn tiếng hỏi: “Tuyệt đối không thể quẹt thẻ quẹt hai tỷ cùng một lúc! Vả lại, tại sao hắn lại có số tiền lớn như hai tỷ được?”



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 393: Cô Thạch quả thật rất hào phóng


Đây là mức giao dịch cao nhất từng được ghi nhận kể từ khi thành lập buổi đấu giá từ thiện!

“Chuyện này!” Thấy bằng chứng rõ ràng, khán giả lại bị chấn động.

Bất kể là người nhà họ Thạch hay là những tên chân chó kia, tất cả đều đều á khẩu không nói thành lời, ngây ra như phỗng!

Sau sự im lặng qua đi, không biết ai là người đầu tiên hét lên, những người xem cũng thốt ra những câu cảm thán!

“Trời ơi, hắn thật sự có hai tỷ!”

“Tập đoàn Lâm Thị, hoàn toàn vươn lên!”

“Những gì xảy ra tối nay giống như một giấc mơ đối với tôi!” “Trời ơi! Hai tỷ nói quẹt liền quẹt? Rốt cuộc hắn giàu cỡ nào?” “Diệp Huyền, quá lợi hại rồi!”

Ngay cả những nhà giàu có như Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu cũng bất ngờ, trợn mắt hốc mồm.

Không ai không khiếp sợ với tài lực của Diệp Huyền! “Anh Diệp Huyền, anh thật sự có hai tỷ!”

“Ôi trời, tài lực của anh hùng hậu như vậy?”

Trương Vấn Thanh và Lâm Thanh Nham mới thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy yên lòng!

Những lo lắng trước đó về Diệp Huyền lúc này đã biến thành kích động và vui mừng!

Họ không quan tâm đến việc đang ở trước mặt mọi người, hưng phấn ôm lấy Diệp Huyền!

Đôi mắt đỏ hoe, tiếng cười vang vọng như tiếng chuông bạc bên tai! “Anh xin lỗi vì đã khiến hai em lo lắng cho anh như vậy!”

Diệp Huyền ôm eo thon của hai người đẹp, ánh mắt dịu dàng, nụ cười rạng rỡ: “Đến đây, anh sẽ giúp hai em đeo chiếc vòng cổ này!”

Người chủ trì lập tức đưa hai chiếc vòng cổ trị giá hai tỷ cho Diệp Huyền: “Anh Diệp, chiếc vòng cổ này đã được khử trùng sẵn sàng.”

Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh nhìn chiếc vòng cổ óng ánh đắt tiền, trong lòng vừa hưng phấn vừa xúc động:

“Diệp Huyền, chiếc vòng cổ này có phải quá quý giá rồi không? Anh thực sự muốn tặng nó cho chúng em à?”

“Cái này là anh cố ý đấu giá cho hai em mài”

Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. 

Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Giọng nói của Diệp Huyền dịu dàng, khuôn mặt tràn đầy yêu thương, trước mặt mọi người, hän đích thân đeo chiếc vòng cổ này cho hai người đẹp!

Hai người đẹp vốn đã tuyệt mỹ vô song, sau khi đeo Venus chúc phúc”, họ lại càng thêm sang trọng lộng lẫy, dung nhan tuyệt lệ, như thần tiên hạ phàm!

“Thật đẹp...” “Trời ạ, giá như tôi có thể đeo nó...”

Những người phụ nữ ở hội trường không khỏi ghen tị khi nhìn thấy Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh đeo vòng cổ trên người.

“Chúng ta thực sự đã đeo chiếc vòng cổ này...”

Cảm nhận được trang sức đang tỏa sáng rực rỡ trên cơ thể mình, đôi mắt đẹp của hai người đẹp đều đỏ lên, như thể đang ở trong một giấc mơ tuyệt đẹp!

Hai người nhìn nhau, đôi mắt đẹp ẩn chứa tình ý dạt dào cùng vẻ ngượng ngùng, nhanh chóng hôn lên má Diệp Huyền:

“Anh yêu, cảm ơn anh...” Tiếng âm nhạc chậm rãi, hội trường vang lên tiếng võ tay như sấm! “Tên nhóc này thật sự rất trâu bò!”

Diệp Huyền có tài chính dồi dào, hai người đẹp giống như tiên nữ hạ phàm, một trái một phải ôm Diệp Huyền, quả thực khiến người ta đố ky!

“Kẻ ăn bám thì có tư cách gì!" Đám người theo phe nhà họ Thạch vừa tức giận vừa ghen tị!

Mặc dù Thạch Thắng Nam không ghen tị với Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh, nhưng cô ta cũng để ý đến chiếc vòng cổ bị Diệp Huyền đoạt mất:

“Tên này cướp đi món quà sinh nhật mà chúng ta chuẩn bị cho nhân vật lớn kia, hại kế hoạch của nhà họ Thạch chúng ta rối tung lên, thật đáng hận!”

Diệp Huyền không để ý đến cô ta, ai bảo vừa rồi cô ta hung hấn và thô lỗ như vậy?

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, nói: “Thạch Thắng Nam, cô phải nhớ vụ cá cược giữa cô và tôi, phiền mấy người quyên góp năm trăm triệu đi!”

Mọi người ở hiện trường không hẹn mà cùng nhìn về phía nhà họ Thạch, hai vợ chồng ông trùm bất động sản Giang Kim Bưu cũng cười rạng rỡ:

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 394: Ai nói chúng tôi quyt nợ!?


“Ai nói chúng tôi quyt nợ!?”

Bị Diệp Huyền trào phúng, Thạch Thắng Nam cảm thấy khí nóng xông thẳng lên đầu!

Thạch Trấn ngăn Thạch Thắng Nam sắp phát điên lên, thì thâm nói: “Không thể để mất mặt nhà họ Thạch! Hôm nay chúng ta phải thực hiện lời hứa!”

Mặc dù Thạch Thắng Nam rất khó chịu, nhưng lúc này cô ta chỉ có thể ổn định lại, trầm giọng gật đầu.

Thạch Trấn đi về phía trước, viết một tấm chỉ phiếu rồi đưa cho kế toán của buổi đấu giá: “Đây là tiền do nhà họ Thạch của chúng tôi quyên góp.”

Kế toán liếc nhìn tấm chỉ phiếu, sắc mặt có chút kỳ lạ: “Thạch tổng, không phải quyên góp năm trăm triệu sao? Tại sao chi phiếu của ông là sáu trăm triệu?”

“Sáu trăm triệu?”

Khi mọi người nghe tin Thạch Trấn quyên góp sáu trăm triệu, họ không khỏi ngạc nhiên!

Thạch Trấn mỉm cười: “Nhà họ Thạch chúng tôi chưa bao giờ keo kiệt trong việc làm từ thiện cả! Năm trăm triệu hay sáu trăm triệu, tất cả đều là đại diện cho tấm lòng của nhà họ Thạch chúng tôi thôi!”

Ông ta vừa dứt lời, hội trường ngây ngẩn trong giây lát, sau đó tiếng vỗ tay vang lên rộn rã!

Không thể phủ nhận chiêu này của Thạch Trấn rất thông minh, ông ta đã đoạt lại được công lao mà ban đầu Diệp Huyền đã lấy từ tay nhà họ Thạch.

Mặc dù phải đưa thêm một trăm triệu, nhưng vì thể diện của nhà họ Thạch, một trăm triệu cũng chẳng là gì.

“Tên Thạch Trấn này thông minh hơn Thạch Thắng Nam, xem ra gừng càng già càng cay!”

Diệp Huyền nhịn không được vui vẻ, nhưng hắn cũng không để trong lòng, dù sao ngay cả lão cáo già ở thủ đô hắn cũng không sợ, huống hồ là người giàu có nhất ở một nơi nhỏ bé như Dương Thành.

Trái lại, Thạch Thắng Nam vẫn rất tức giận và không cam lòng.

Từ trước đến nay, cô ta đã quen với việc là người chiến thắng, nhưng không ngờ hôm nay lại thua trước một người ăn bám như Diệp Huyền, đã vậy còn thua triệt để!

“Cha, tiếp theo chúng ta phải làm thế nào mới ổn?”

Ánh mắt Thạch Thắng Nam lóe lên sát khí: “Cha có muốn sắp xếp người cướp chiếc vòng cổ từ tay Diệp Huyền không? Vòng cổ này rất quan trọng đối với chúng tai”

“Không cần!” Thạch Trấn giải thích: “Bây giờ không ai không biết Tập đoàn Lâm Thị đã giành được hai chiếc vòng cổ này, cho dù chúng ta có lấy lại được thì nhân vật lớn kia cũng sẽ không chấp nhận.”

“Cho nên, chúng ta vẫn phải tranh thủ thời gian chuẩn bị một món quà mới, mục tiêu chính của chúng ta là tiến vào Thương hội Giang Naml”

Diệp Huyền này rất kỳ quái, kêu người điều tra cẩn thận, cha muốn tất cả tư liệu liên quan đến hắn!”

Nghe vậy, Thạch Thắng Nam gật đầu thật mạnh.

Cô ta biết 'Venus chúc phúc” đã rơi vào tay Diệp Huyền nên việc họ ở lại đây là vô nghĩa.

Lúc rời đi, Thạch Thắng Nam cố ý đi đến trước mặt Diệp Huyền, lạnh lùng nói: “Diệp Huyền, tôi rất mong chờ lần sau chúng ta gặp nhau xem thử liệu anh còn có thể cường thế như vậy hay không!”

Diệp Huyền không tức giận, mí mắt không nhướn lên: “Hẹn gặp lại.” “Hừi"

Thạch Thắng Nam nghiến răng, ánh mắt vô tình quét qua chiếc vòng cổ hồng ngọc bao quanh cổ Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh, bỏ đi với vẻ mặt khó chịu.

“Phù...”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 395: Bắt nạt em rất vui


Mặc dù ông còn chưa nói xong nhưng bầu không khí đột nhiên trở nên nặng nề.

Diệp Huyền không quan tâm, mỉm cười nói: “Nếu nhà họ Thạch dám trả đũa, vậy tôi không ngại đối phó với họ.”

Lưu Công Thiên và Giang Kim Bưu nhìn nhau, không khỏi cảm thấy Diệp Huyền thật sự rất đáng sợ, bất kể đối phương là ai, dường như hắn chưa bao giờ sợ hãi.

“Ngoài ra còn một chuyện nữa.”

Lưu Công Thiên không khỏi tò mò hỏi: “Nghe nói nhà họ Phùng và nhà họ Khổng đã gặp chuyện, tôi muốn hỏi...”

“Không cần hỏi, là tôi làm.” Diệp Huyền nhấp một ngụm trà rồi giải thích: “Họ muốn liên thủ với Triệu Tam Đao và Lý Cửu Gia tấn công Thanh Nham và Vãn Thanh để đối phó với tôi,

nên tôi ra tai trước! Tôi muốn bảo vệ người phụ nữ của mình!”

Câu trả lời của Diệp Huyền khiến Lưu Công Thiên, Giang Kim Bưu và những người khác mở to mắt: “Chuyện này thật sự là do Diệp Huyền làm!”

Thật ra Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh cũng đã đoán được phần nào, nhưng bây giờ khi nghe Diệp Huyền thừa nhận, họ vẫn cảm thấy kinh ngạc.

Nhà họ Phùng và nhà họ Khổng đều là những gia tộc giàu có ở Dương Thành, nhưng trước mặt Diệp Huyền lại chỉ giống như con kiến.

Trong một khoảnh khắc, họ không khỏi tự hỏi, người đàn ông này là ai mà lại có nguồn lực tài chính cường đại, thực lực mạnh mẽ và sức chiến đấu đáng sợ như vậy?

“Chờ thời cơ chín muồi, tôi sẽ nói cho mọi người biết.”

Diệp Huyền hiểu rõ họ đang nghĩ gì, hắn mỉm cười, nắm lấy bàn tay ngọc ngà của Lâm Thanh Nham và Trương Vấn Thanh: “Tin tưởng anh là được, chuyện khác không cần phải để ý!”

Hai người đẹp nhìn Diệp Huyền, vẻ mặt đầy tình ý và yêu thương.

Buổi đấu giá vẫn tiếp tục.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Các bạn vào mê truyện hot .vn hoặc truyen.azz .vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.

 Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mêtruyệnhót nhé các bạn.

Các vật phẩm đấu giá tiếp theo đã được các doanh nhân khác giành được, mặc dù không kịch liệt như cuộc chiến giữa Diệp Huyền và nhà họ Thạch vừa rồi, nhưng cũng tương đối căng thẳng.

“Thật thú vị!”

Diệp Huyền xem đến thích thú, dưới ánh đèn mờ ảo, hai bàn tay to quấn quanh vòng eo thon thả của hai người đẹp.

Cảm giác mềm mại và hương thơm thoang thoảng khiến Diệp Huyền vô cùng sảng khoái.

“Diệp Huyền...”

Lâm Thanh Nham cảm thấy cực kỳ hạnh phúc, bất giác tựa đầu vào vai Diệp Huyền, khuôn mặt đỏ lên.

“Ha ha, anh đoán em thích vậy mà...” Diệp Huyền giở trò xấu, cố ý véo vào đùi của Lâm Thanh Nham! “AI”

Lâm Thanh Nham thấp giọng mắng: “Cái tên háo sắc này, lại bắt nạt người †a... “

Bắt nạt em rất vui...”

Diệp Huyền cười lên, bàn tay to còn lại cũng không nhàn rỗi, nắm lấy tay Trương Vấn Thanh: “Vãn Thanh, tay em thật mềm...”

Trương Vấn Thanh cười lên một tiếng: “Anh Diệp Huyền... Anh thật sự là tham lam nha!”



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
815,939
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 396: Ông Trương, có việc gì thế?


“Diệp Huyền, anh thật là không biết tốt xấu...”

Lâm Thanh Nham không khỏi trợn tròn mắt, nhưng trong lòng cô lại vô cùng mong đợi!

Trương Vãn Thanh không thể nhịn cười, nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay Diệp. Huyền: “Anh Diệp Huyền, anh nói gì thì nó là như vậy...”

“Hahaha!”

Diệp Huyền vô cùng vui vẻ, lập tức dẫn hai người tình rời khỏi , dự định lên núi ngắm cảnh đẹp, cùng nhau trải qua đêm xuân!

Ngay khi họ sắp lên xe xuất phát, Diệp Huyền nhận được một cuộc gọi, người gọi hóa ra là ông nội của Trương Vấn Thanh, bác sĩ Trương.

“Ông Trương, có việc gì thế? Tôi và Văn Thanh đang ở cùng nhau.”

Diệp Huyền cười tít mắt hỏi, đồng thời không quên bóp mạnh vào mông của Văn Thanh.

Trương Văn Thanh lập tức rũ mắt ngượng ngùng, trong mắt ánh nên nụ cười.

Không ngờ, giọng của bác sĩ Trương đầy lo lắng: “Ở phòng khám có một bệnh nhân rất đặc biệt, cô ấy bị thương nặng, tôi hy vọng cậu có thể giúp tôi!”

Diệp Huyền hơi ngạc nhiên: “Bệnh nhân đó là ai vậy?”

Bác sĩ Trương ngơ ngẩn một lúc, sau đó nghiêm túc nói: “Nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết!”

“Cái gì? Tiêu Băng Tuyết đến phòng khám của ông rồi ư?”

Diệp Huyền sau khi nghe câu trả lời của bác sĩ Trương không nhịn được mà cau mày, vẻ mặt của Lâm Thanh Nham và Trương Vãn Thanh cũng đột nhiên thay đổi.

“Tiêu Băng Tuyết đã xảy ra chuyện gì vậy?”

Diệp Huyền không nhịn mà được hỏi bác sĩ Trương, mặc dù anh không quan tâm nhiều đến Tiêu Băng Tuyết, nhưng bác sĩ Trương hiếm khi nhờ đến sự giúp đỡ của anh, Diệp Huyền không thể không quan tâm.

“Haizz

Bác sĩ Trương thở dài, nói: “Những năm gần đây, Tiêu Băng Tuyết đã phải chạy khắp nơi làm nhiệm vụ của Chiến Bộ, càng ngày càng nhiều vết thương ẩn và căn bệnh cũ!”

“Trước đó cô ấy đã từng đến đây, cô ấy vẫn còn trẻ nên những vết thương này không bùng phát, nhưng vài ngày trước, cô ấy đã bị thương nặng trong trận đấu với Thiên Tôn Đại Vương, khiến vết thương ngày càng nặng!”

“Ngoài ra, tâm trạng của cô ấy rất không tốt, dưới tác động kép, các căn bệnh cũ và vết thương mới trong cơ thể đã cùng nhau bùng phát, khiến cô ấy rơi vào tình trạng hôn mê.”

“Bây giờ tình trạng thương của cô ấy rất phức tạp, lại đang bất tỉnh, các bác sĩ của Bộ binh không còn cách nào khác, và các bác sĩ quân y giỏi nhất cũng cần tới bốn giờ để đến, vì vậy họ đã phải đưa cô ấy đến đây.”

“Nói thật, tôi không có khả năng chữa trị cho Tiêu Băng Tuyết, thậm chí có thể làm cho cô ấy bị thương nặng hơn, nếu không cẩn thận còn khiến cô ấy trở thành người tàn tật! Vì vậy tôi chỉ còn cách tìm cậu giúp đỡi”

“Diệp Huyền, cậu nghĩ sao?”

Khi nghe những lời của bác sĩ Trương, Diệp Huyền suy nghĩ một lúc rồi nhẹ nhàng gật đầu:

“Cô ấy đã bị thương nặng như vậy là vì đất nước và nhân dân, tôi sẽ qua đó một chuyến.”

Bác sĩ Trương mới cảm thấy an tâm, tràn đầy hy vọng: “Nếu vậy, cậu hãy đến càng sớm càng tốt! Chúng tôi đều đang ở trong phòng khám!”

Sau khi cúp máy, Diệp Huyền không khỏi có chút áy náy với Lâm Thanh Nham và Trương Vẫn Thanh .

“Anh Diệp Huyền, không sao đâu.” Trương Vấn Thanh ôm lấy tay của Diệp Huyền, nhẹ nhàng an ủi: “Tiêu Băng

Tuyết là chiến thần của nhân dân, phục vụ quốc gia và nhân dân, anh là bác sĩ, anh không thể không quan tâm.”

Lâm Thanh Nham cũng ngoan ngoãn gật đầu: “Diệp Huyền, chúng ta còn có nhiều thời gian và cơ hội, vì vậy anh nên đi nhanh lên!”

Thấy sự dịu dàng và rộng lượng của hai người tình của mình như vậy, lòng Diệp Huyền cảm thấy vô cùng ấm áp. Anh nắm lấy đôi tay xinh đẹp của họ: “Cảm ơn hai người đã hiểu cho anh.”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom