Dịch Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 820


CHƯƠNG 820

Thân Nhã nhíu mày, vẫn không quay đầu lại, chẳng qua là cảm thấy giọng người đàn ông này rất êm tai.

Đợi đến lúc cô đi vào bên trong thì Trần Diễm An đã trang điểm rồi, Thân Nhã sống chết cũng không muốn trang điểm, nào có người phụ nữ mang thai nào đi trang điểm chứ, vừa lúc bên cạnh có phòng nghỉ, cô đi vào phòng nghỉ.

Trong phòng nghỉ không có ai, sofa bằng da, trang trí đầy hoa tươi, làm cho người ta cảm thấy rất ấm áp, thoải mái.

Một mình ngồi ở trong này đợi cũng nhàm chán, ánh mắt cô vô tình đảo qua máy tính bên cạnh, chớp chớp mắt, đi qua, ngồi trước máy tính.

Xem phim một lúc, chơi một trò chơi nhỏ, sau đó lại lướt FB, đột nhiên, cô nhớ đến chuyện đêm hôm qua, nhớ đến vẻ mặt có lỗi và tự trách của anh.

Cắn nhẹ môi, gò má cô hồng lên, mở trang web ra, nhập câu hỏi của mình vào, mở ra, tập trung tinh thần đọc.

Trong phòng nghỉ rất yên tĩnh, ngoài trừ tiếng thở của cô, chính là tiếng click chuột.

“Ừ, không cần gọi lại nữa, chuyện kia cậu tự mình xử lý…” Ngay sau đó, giọng nói đột nhiên im bặt.

Thân Nhã vẫn tiếp tục di chuột xuống dưới, âm thanh này bất ngờ lọt vào trong tai, cô cảm thấy rất quen thuộc, hình như đã nghe qua ở đâu đấy.

Ngẩng đầu, cô dời mắt khỏi màn hình máy tính nhìn qua, một bóng người thon thả đắm chìm trong vầng sáng màu vàng nhạt.

Dáng người anh ta thanh cao, lộ ra vẻ trầm ổn và chững chạc, cả người cũng lộ ra vẻ cao quý, tay phải cầm điện thoại đang nói chuyện với bên kia, nhưng ánh mắt sâu đen lại hơi chăm chú nhìn về một phía.

Theo ánh mắt của anh ta, Thân Nhã cũng nhìn theo, cuối cùng dừng ở trên màn hình LCD cực lớn ở vách tường, sau đó gò má cô đỏ bừng lên, giống như là lên máu.

Thì ra máy tính cô sử dụng này kết nối với LCD treo trên vách trường, nói cách khác cô xem gì ở trên máy tính thì cũng sẽ xuất hiện trên LCD.

“Phụ nữ mang thai năm tháng làm thế nào để gợi lên cảm giác của chồng…”

“Thời gian quá ngắn phải làm sao?”

“Những thứ làm cường tráng?”

“Làm thế nào để nâng cao năng lực đàn ông?” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“…”

Càng sốt ruột lại càng luống cuống tay chân, gò má Thân Nhã đỏ như quả táo chín, sốt ruột đóng lại những trang đó, nhưng mà ngay cả cô cũng không biết sao lại mở nhiều trang như vậy, thật sự ngay cả ý muốn chết cũng có rồi!

Không chú ý, chân lại đụng phải chân ghế cứng, cô xoay người nhịn không được hít một hơi lạnh, rồi đầu lại đập vào mặt bàn, đụng đến mức nước mắt lưng tròng.

Tình trạng của cô chồng chất không khỏi làm cho người đàn ông nhíu lại lông mày, môi mỏng mấp máy, giọng nói từ tính nhẹ nhàng trấn an cô: “Không cần phải gấp, cô có thể chậm một chút, tôi sẽ dời mắt sang nơi khác…”

“…” Ý muốn chết của Thân Nhã càng thêm mạnh mẽ!

Mà người đàn ông thật sự xoay người, đưa lưng về phía cô, mặt nhìn về phía cửa, điện thoại của anh đã tắt, tùy ý bỏ vào trong túi quần tây.

Tay nhanh hơn bất kỳ lúc này, ấn mấy cái, cô tắt toàn bộ những trang web mà mình mở, phòng nghỉ này đương nhiên cũng không thể tiếp tục ở lại.
 
Chương 821


CHƯƠNG 821

Hơi cắn môi, cô cúi thấp đầu, chỉ nhìn chằm chằm đường dưới chân, không dám nhìn sang chỗ khác dù chỉ một chút.

Cô giống như là một cơn lốc đi qua người đàn ông trước mặt, chớp mắt, đã biến mất không thấy bóng dáng.

Xấu hổ chết người! Quá mất mặt rồi! Mặt mũi đời này đều vứt sạch rồi!

Trần Diễm An lúc này đã trang điểm xong, kỹ thuật hóa trang ở đây thật sự không tệ, làm vô cùng xinh đẹp, lại không dung tục.

Trang điểm hơn một tiếng, Trần Diễm An ngồi có chút đau lưng, muốn vào phòng nghỉ nghỉ một chút, nhưng Thân Nhã lại không muốn, ở đâu mà không thể nghỉ ngơi, không muốn vào phòng nghỉ, vừa lôi vừa kéo kéo Trần Diễm An ra ngoài.

“Trời ạ nhanh nhìn, quả thật là ưu tú!” Đột nhiên, Trần Diễm An kêu lên

Cửa chính thẩm mỹ viện, một người đàn ông ra ngoài, áo trong màu xanh đen, tây trang màu đen lại khoác áo gió màu đen đến gối bên ngoài, khuôn mặt tuấn mỹ bởi vì ánh sáng chiếu xuống lại càng thêm sắc nét, anh ta hơi híp mắt, tay phải cầm điện thoại đang nói chuyện, tay trái thì cầm theo một hộp quà, dọc theo bậc thang đi xuống, cả người tỏa ra hơi thở vừa tôn quý lại tao nhã.

“Cậu nhìn xem cái khuôn mặt đó, lại nhìn nhìn dáng người đó, không có người đàn ông nào có thể vượt qua được!” Hai mắt Trần Diễm An gần như có chút hóa sói: “Đôi chân dài thẳng không chút thừa, cái mông cũng cong lên, tấm lưng rắn chắc nở rộng, dáng người tam giác ngược hoàn mỹ, quả thật là một cái giá treo quần áo.”

Thân Nhã lúc này mới phát hiện có chút quen mặt, lại nghĩ nghĩ, lúc này cô mới nhớ đến, anh ta không phải là người đàn ông trong phòng nghỉ kia sao?

Vừa rồi quá mức quẫn bách, tình cảnh lại lúng túng như vậy, cô ngay cả dáng dấp anh ta thế nào cũng không dám liếc nhìn, lúc này nhìn lại, mới phát hiện người đàn ông quả thật tuấn mỹ cao quý.

Hình như ánh mắt Trần Diễm An quá nóng bỏng và mãnh liệt làm anh ta phát hiện, anh ta bước xuống bậc thang, ánh mắt lại liếc nhìn qua, lập tức nhìn vào Thân Nhã.

Ánh mắt của anh ta rất đen, rất trầm, mặc dù cách một khoảng xa như vậy, thật sự không thể chống cự được mị lực nam tính mê hoặc, ngay thời khắc bốn măt nhìn nhau, Thân Nhã vừa quẫn bách vừa xấu hổ, càng nhiều hơn là lúng túng.

Đối với sự lúng túng của cô, người đàn ông vẫn tự nhiên lạnh nhạt như cũ, mặt dù vẫn đang nói chuyện với bên kia, nhưng vẫn cao ngạo ưu nhã mà hơi gật đầu với cô.

Thân Nhã hơi giật mình, quả thật không ngờ anh ta sẽ chào hỏi, chào hỏi chỉ càng thêm xấu hổ, không chào lại có vẻ không lễ phép, gương mặt cô cứng ngắc cũng lễ phép gật nhẹ đầu đáp lại.

Xung quanh đã có không ít cô gái nhìn vào anh, bị anh làm chấn động, hấp dẫn.

Động tác nhỏ này không thể tránh khỏi hỏa nhãn kim tinh của Trần Diễm An: “Cậu quen biết loại tuyệt sắc này lúc nào? Đi, qua đó để tớ chào hỏi hai câu!”

Thân Nhã vội vàng kéo tay cô ấy lại, loại chuyện xảy ra trong phòng nghỉ đương nhiên không thể nói, cô chỉ là nói vừa rồi hai người có gặp nhau ở trong phòng nghỉ mà thôi.

“Như vậy xem ra người đàn ông này vô cùng có lễ độ…” Trần Diễm An còn đang quan sát: “Mắt nhìn đàn ông của tớ từ trước đến nay chưa bao giờ sai, người đàn ông này có một loại trưởng thành và hồn hậu, trầm ổn và trải đời, hào phóng và trầm ổn của đàn ông, làm được cái gọi là thu phóng tự nhiên, nước chảy mây trôi, cũng phát huy sự hấp dẫn của linh hồn làm người chấn động đến cùng, loại đàn ông này giống như độc, không được dây vào, nếu không cuối cùng sẽ nghiện, dùng một câu đơn giản khái quát mà nói chính là chỉ có thể đứng nhìn từ xa, không thể khinh nhờn…”

Vô cùng có tu dưỡng, những lời này Thân Nhã không phủ nhận, chuyện vừa rồi và bây giờ đã chứng thực, anh ta là một người đàn ông vô cùng có tu dưỡng.

“Mới lần đầu gặp mặt, đánh giá của cậu có phải là quá cao?”
 
Chương 822


CHƯƠNG 822

Trần Diễm An lắc đầu: “Không đâu, anh ta mang đến cho tớ cảm giác như vậy, có một số người đàn ông ngoại hình và bên trong ngay cái nhìn đầu tiên đã có thể làm cho cậu cảm thấy kinh diễm, nhưng mà loại đàn ông này ít lại càng ít, anh ta lại là một trong số vô cùng ít đó có thể làm tớ kinh diễm, người đàn ông không thể khinh nhờn, anh ta quá mức thành thục.”

Cậu em ở bãi giữ xe lái xe đến trước mặt anh ta, đưa chìa khóa đến, anh ta nhẹ giọng nói câu cảm ơn, rút tiền boa đưa cho cậu em bãi giữ xe, khởi động, chiếc Bentley màu xám bạc kéo ra một đường cong hoàn mỹ, biến mất trong mắt mọi người…

“Được rồi, người bây giờ cũng đi mất rồi, cậu còn nhìn chăm chú như vậy, tớ thấy chỉ là trong mòn con mắt.” Thân Nhã đùa cô: “Việc này nếu như để Quý Hướng Không nhà cậu biết, anh ta còn không tức xanh mặt.”

“Cậu đúng là đừng nói, nếu như không kết hôn, tớ nhất định sẽ quấn chết người đàn ông kia.” Trần Diễm An không thấy có gì không đúng: “Vừa rồi trong não tớ đã nghĩ đến người đàn ông kia mấy lần!”

Nghe vậy, Thân Nhã đạp một cước: “Nói chuyện chú ý chút! Dưỡng thai! Đừng dạy hư con của tớ!”

Mãi cho đến khi ngồi trên xe, Trần Diễm An vẫn còn đang lưu luyến lẩm bẩm: “Anh ta quả thật chính là nam thần trong cảm nhận của tớ, thỏa mãn thất cả ảo tưởng của tớ đối với đàn ông.”

Thân Nhã cảm thấy những lời này nếu để Quý Hướng Không nghe được, nhất định sẽ tức đến ngất đi, cô không quá hứng thú, dựa vào cửa xe, nhàm chán lắc lắc người.

“Sự khác biệt giữa đàn ông và đàn ông rất dễ nhận ra, như Trần Vu Nhất nhà cậu chính là hoa hoa công tử điển hình, cà lơ phất phơ, lại có chút côn đồ, như vậy sẽ mê hoặc một số cô gái trẻ tuổi, loại đàn ông như kia, anh ta chỉ đứng đó chính là phong cảnh, phụ nữ muốn nhào lên khẳng định người trước ngã xuống có người sau tiến lên, khí chất kia ccủa anh ta, trưởng thành và từng trải đều là lắng đọng qua thời gian, cả người lại tỏa ra một mùi cấm dục…”

Thân Nhã dựa vào xe cơ thể tiếp tục nhàm chán xoay người: “Sao cậu biết anh ta cấm dục? Anh ta cũng không phải hòa thượng.”

“Tớ là nói đến cảm giác với cả mùi vị.” Trần Diễm An cảm thấy như là đàn gảy tai trâu.

“Lúc đó cậu cách anh ta có 500m, cách xa như vậy cậu còn có thể ngửi được mùi của anh ta, cậu là mũi chó sao?” Cô có chút buồn ngủ, ngáp.

“Cút đi!” Trần Diễm An đưa tay, vỗ nhẹ lên lưng cô: “Mệt thì ngủ một giấc đi, đợi đến chung cư tớ lại gọi cậu.”

Gật đầu, Thân Nhã điều chỉnh ghế xe thấp xuống một chút, sau đó nhắm mắt ngủ mất, cô ngủ đến ba giờ chiều thì Trần Vu Nhất gọi điện đến, nói buổi tối có họp mặt với bạn học, anh sau khi tan làm từ công ty về đón cô.

Đáp lại một tiếng, cô cúp điện thoại, tiếp tục ngủ, ngủ đến sáu giờ tỉnh lại, đã cuối thu rồi, thời tiết cũng tối sớm, chưa đến bảy giờ, thế mà đã tối đen rồi

Kỳ thật, cô ra ngoài cũng không chuẩn bị gì nhiều, không thể trang điểm cũng không thể mang giày cao gót, cho nên ra ngoài rất đơn giản.

Bảy giờ, Trần Vu Nhất gọi đến, xe đã đứng trước cửa chung cư, gọi cô xuống.

Cầm lấy túi, Thân Nhã đi xuống, mở cửa xe ngồi vào, Trần Vu Nhất đưa cho cô một hộp sữa: “Hôm nay làm gì rồi?”

“Đi trang điểm với Trần Diễm An, sau đó ngủ.” Mùi sữa nguyên chất cô có chút không thích, nhưng vẫn cắn răng uống: “Đêm nay hẹn ở đâu vậy?”

“Sau khi ăn xong bữa tối ở Tử Kinh Cung rồi sẽ đi quán bar.”

Tử Kinh Cung là nhà hàng năm sao nổi tiếng ở thành phố S, Trần Vu Nhất và Thân Nhã đến trễ nhất, trong phòng đã đầy người, cũng mang theo bạn trai hoặc bạn gái.
 
Chương 823


CHƯƠNG 823

“Sao chưa gọi món?” Trần Vu Nhất mở miệng nói.

“Người thanh toán không đến, ở đây ai dám gọi món chứ, sợ cuối cùng ngay cả quần cộc cũng không còn, cũng không trả nổi tiền bữa cơm này.”

Lời nói vừa dứt, tất cả mọi người ồn ào cười lớn, không khí cũng không tệ, bạn học nhiều năm không gặp, tự nhiên là vừa gặp thân, vừa trò chuyện vừa ăn uống, sau đó lại đến quán bar Dạ Sắc.

Một đám người cười cười nói nói, cũng không biết là ai chuyển đề tài lên trên người Thân Nhã: “Trong nhiều bạn học vậy chỉ có hai người kết hôn, nhìn có vẻ sắp sinh.”

Thân Nhã kéo môi cười cười, không nói tiếng nào, trong phòng có người hút thuốc, cô cảm thấy có hơi sặc, không thoải mái, nhưng vẫn không lên tiếng.

Mặc dù nói là bạn học gặp mặt, nhưng phần lớn đều là bạn học năm đó của Trần Vu Nhất, cô sau Trần Vu Nhất hai khóa, cho nên cũng không phải quá quen với những người này.

Cô không ngửi được mùi thuốc lá, nhưng đây đều là bạn học của Trần Vu Nhất, phần lớn đều là con trai, không thể bởi vì cô, mà không cho người ở đây hút thuốc, có đôi lúc, phụ nữ phải học được nhân nhượng.

Uống rượu khoảng nửa tiếng, Lâm Nam Kiều bước đến: “Em không đến sai chỗ chứ.”

“Đây là đàn em của tôi, mấy người đều có bạn gái, chỉ có mình tôi là độc thân, vì vậy tìm cô ấy làm bạn, dù sao lúc trước cũng học cùng một trường, mọi người không có ý kiến gì chứ?”

“Đương nhiên không có, mỹ nữ xinh đẹp như vậy làm khách, ai lại có ý kiến chứ?”

Tay bưng nước trái cây của Thân Nhã hơi dừng lại, nhìn sang, Lâm Nam Kiều đã xinh đẹp cười dịu dàng ngồi xuống, đưa tay vén tóc rối trên vai ra sau tai, rất ôn nhu: “Vậy thì làm phiền mọi người rồi.’’

Trên vẻ mặt Trần Vu Nhất cũng không có bao nhiêu thay đổi, giống như là không nhìn thấy Lâm Nam Kiều đến, uống rượu với người bên cạnh.

Nhìn thấy Lâm Nam Kiều, sắc mặt Thân Nhã không quá tốt, ngực giống như có cái gì chặn lại, giống như là một cái xương cá mắc trong cổ.

Lúc trước chuyện Lâm Nam Kiều uống say phát sinh quan hệ với Trần Vu Nhất, cô thật sự đã phải dùng sức rất lớn mới đè xuống được, làm bản thân không nghĩ đến nữa, không cần nghĩ đến nữa.

Hôm nay, cô vất vả mới quên đi được, Lâm Nam Kiều lại xuất hiện trước mặt cô, chuyện này làm cô vô cùng không thoải mái.

“Lâm Nam Kiều, sao tên này nghe quen vậy nhỉ, đúng đúng đúng, tôi nhớ ra rồi chính là người lúc trước theo đuổi Vu Nhất.” Không biết là ai mở miệng nói: “Đều nói là con gái 18 tuổi thay đổi, lúc này mới có mấy năm không gặp, đã từ vịt con xấu xí biến thành thiên nga trắng rồi, lúc trước đúng thật là có mắt như mù, nếu không lúc trước sống chết cũng phải theo đổi đàn em đẹp như vậy.”

Nghe vậy, ánh mắt của tất cả đàn ông đều nhìn về phía Lâm Nam Kiều, gần như không thể tin được đây chính là cô gái theo đuổi Trần Vu Nhất trước đây!

Dù sao Trần Vu Nhất lúc ở trường học cũng là nhân vật phong vân, sự tích của anh ở trong trường tiếng tăm lừng lẫy.

Con gái thích Trần Vu Nhất nhiều vô số kể, nhưng mà nếu như nói đến hai người dễ nhớ nhất, vậy thì một người chính là Thân Nhã, người còn lại chính là Lâm Nam Kiều.

Trần Vu Nhất và Thân Nhã là thích nhau, mà Lâm Nam Kiều chính là người theo đuổi Trần Vu Nhất mạnh mẽ nhất, giống như là con gián đánh không chết.

Lúc đó Lâm Nam Kiều còn đang niềng răng, ăn mặc cũng có vẻ quê mùa, Trần Vu Nhất bị cô ta theo đuổi quá phiền, từng nói mấy lời rất khó nghe, hơn nữa cũng từng ở trước mặt học sinh toàn trước giội một ly nước lên mặt cô ta.

Sau đó, Lâm Nam Kiều là trò cười của cả trường, ai gặp cũng chỉ trỏ, mắng cô ta không tự lượng sức mình.

“Cô chính là Lâm Nam Kiều kia?” Tất cả mọi người không thể tin được.
 
Chương 824


CHƯƠNG 824

Lâm Nam Kiều lại dịu dàng cười, tự nhiên nhẹ nhàng gật đầu: “Đúng vậy, chào các đàn anh, đàn chị.”

Cô ta cởi áo khoác trên người, bên trong là một bộ váy dài đến mắt cá chân, hấp dẫn ánh mắt của đàn ông.

Thân Nhã đã có chút ngồi không yên, gần đây cô và Lâm Nam Kiều không hợp nhau, lúc này ngồi cùng một bàn cả người cũng không được tự nhiên, nhưng cũng không thể rời đi quá sớm, cho nên phải cứng rắn chịu đựng.

Chỉ uống rượu có chút vô vị, nên có người đề nghị chơi bài, từ Át đến K đều phát đến tay tất cả những người ngồi ở đây, đương nhiên còn có Vương, sau khi đã phát bài xong, cho dù là ai cũng không muốn tiết lộ bài trong tay mình, sau đó do Vương từ trong đó lựa chọn hai lá bài, người nắm giữ hai lá bài này sẽ theo lời Vương nói ra mà thực hiện, không có lấy cớ, cũng không có hối hận, phải tuân theo, cũng chính là tuân theo quy tắc của trò chơi.

Thân Nhã lắc đầu, không có ý định chơi, Trần Vu Nhất cũng đang chuẩn bị mở miệng từ chối, mọi người lại không bỏ qua cho anh: “Vợ chồng hai người chính là nhân vật chủ yếu của tối nay, sao có thể từ chối hết được chứ, nhất định phải có một người tham gia.”

Trần Vu Nhất nhìn Thân Nhã, nhíu mày, gật đầu: “Vậy thì tôi đi.”

Người đầu tiên rút được Vương lựa chọn 2 và 5, yêu cầu là 2 cõng 5, cõng năm phút.

2 là một cô gái, mà 5 là con trai, cô gái rất nhỏ gầy dùng hết sức cõng một chàng trai lên, mệt như trâu, thở hổn hển.

Lượt rút thứ hai chính là 4 và 8, yêu cầu là hôn môi, phải chân chân chính chính hôn hai phút, 4 và 8 đều là con gái, hai người sau khi hôn xong chạy thẳng đến phòng vệ sinh, ba phút sau mới ra ngoài, vừa rửa, vửa chà, chà đến mức thiếu chút nữa chảy máu.

Lượt rút thứ ba là 9 và 10, yêu cầu là hôn cổ, số 9 là một cô gái, số 10 là một chàng trai, tất cả mọi người ồn ào, làm bàn trai số 9 đừng giận, trò chơi mà thôi, cô gái kia cũng biết quy tắc trò chơi, cứng rắn chui vào trong cổ bạn trai, chàng trai số 10 cười đến không thở nổi, hôn một phút.

Trò chơi như vậy Thân Nhã không thích, vô cùng không thích, hơn nữa là kháng cự từ trong lòng, cô muốn cùng Trần Vu Nhất rời đi, nhưng không nói ra được.

Anh cũng có bạn bè và xã giao của mình, cô không thể quá mức hà khắc, kết hôn cũng không phải làm mất hết tất cả quan hệ.

Cô đang chờ Trần Vu Nhất mở miệng nói rời đi, nhưng anh vẫn luôn không có.

Bạn học nhiều năm không gặp, lúc này náo nhiệt rồi không muốn đi tự nhiên cũng đúng, cô cắn cốc nước trái cây, mặc dù không chút hứng thú nhưng vẫn cố gắng giữ vững tinh thần xem.

Kỳ thật, cô nhàm chán chỉ muốn lướt điện thoại giết thời gian, nhưng người ở đây không ai chơi điện thoại, cô lại thôi, nếu không mọi người chỉ cảm thấy mình kiêu kì, không hòa hợp.

Không biết đến vòng thứ mấy, một đàn anh ngẫu nhiên rút được Vương, anh ta ho nhẹ: “Hôn môi ba phút, số 11 và số 12, số 11 là ai?”

Lâm Nam Kiều giơ bài trên tay lên, dịu dàng cười: “Tôi.”

“Số 12 đâu? Số 12 ở nơi nào?”

“Ở đây…” Trần Vu Nhất nhàn nhạt ném bài lên bài.

Thấy thế, mọi người ccó chút kinh ngạc, sao có thể trùng hợp như vậy chứ, Trần Vu Nhất là số 12, Lâm Nam Kiều là số 11!

Lập tức, chân mày Thân Nhã cau lại, ánh mắt đảo qua bàn bài, quả thật, Trần Vu Nhất là số 12.

Bài trong tay Lâm Nam Kiều giơ lên, cho nên tất cả đều thấy là số 11, không thể không nói chuyện này có chút khó.
 
Chương 825


CHƯƠNG 825

Lúc trước Trần Vu Nhất chán ghét Lâm Nam Kiều mọi người đều cùng nhìn thấy, hơn nữa Thân Nhã cũng đang ở đây, vợ thật sự đang ở đây.

Nếu như nói Trần Vu Nhất là người bình thường, những ngườii này còn có thể ồn ào, rõ ràng Trần Vu Nhất không phải người bình thường, cho nên quả thật rất ít người ồn ào.

Ánh mắt của Lâm Nam Kiều như có như không lướt qua người Thân Nhã, sau đó lại nhìn về phía Trần Vu Nhất, rồi dời đi.

“Như vậy đi, cũng không cần phải hôn nữa, để cậu Trần của chúng ta thực hiện lễ nghi áp má của người nước ngoài rồi sau đó ga lăng hôn mua bàn tay, thế nào?” Có người cho bậc thang xuống.

“Đúng thế, cứ như vậy đi.” Những đàn anh khác cũng mở miệng nói.

Có mấy bạn gái do đàn anh đưa đến lại không hiểu quanh co trong đó, nói: “Không phải mới vừa rồi còn nói quy tắc trò chơi không thể sửa sao? Sao bây giờ lại sửa? Bạn trai tôi ngồi đây, tôi còn phải để người ta hôn cổ, chuyện này một chút cũng không công bằng.”

Đàn anh kia lôi kéo cô ta, để cô ta im lặng, tốt nhất đừng nói nữa.

“Chỉ là một cái áp má, thêm một cái hôn mu bàn tay, bà Trần, đây hẳn là không sao chứ?”

Thân Nhã thả nước trái cây xuống, nhìn sang, phun ra mấy chữ: “Có sao!”

Mọi người ngượng ngùng, cũng cảm thấy có chút lúng túng, không khí cũng cứng lại, bọn họ cũng đã lui bước rồi, có phải là cô cũng nên lui về một bước, lại nói cũng chỉ là giải trí, không cần nghiêm túc như vậy, không đúng sao?

Trần Vu Nhất cũng nhìn thấy vẻ khó xử của mọi người, quy tắc trò chơi này từ đầu đã định rồi, cũng đã nói ai cũng không thể đổi, đây là quy tắc.

Lúc này mọi đều đã nhượng bộ cho anh, anh cũng nhìn ra, đều là những bạn học cũ đã lâu không gặp, anh cũng không muốn làm cho cục diện quá mức cứng ngắc.

Dưới bàn, anh đưa tay nắm lấy tay Thân Nhã, sau đó nói với mọi người: “Áp mặt thì thôi, hay là hôn mu bàn tay đi.”

“Không được!” Thân Nhã lại nhìn anh, thái độ vô cùng cứng rắn.

Mọi người cũng cảm thấy khó chịu, không ngờ lại khó khăn như vậy, chỉ là một cái hôn mu bàn tay lễ phép mà thôi, chuyện này ở nước ngoài cũng là thường thấy mà?

“Đã mười giờ rồi, em có hơi mệt, chúng ta về nhà đi.” Trong lòng Thân Nhã cũng hiểu rõ, khi cô nói câu này ra, không khí sẽ hạ xuống âm.

Quả nhiên không sai, vẻ mặt của mỗi người một khác, nhìn thế nào cũng không dễ nhìn.

Không biết là ai nhỏ giọng nói: “Cậu Trần thế mà lại là sợ vợ.”

Giọng nói của anh ta quả thật rất nhỏ, nhưng mà lúc này trong phòng yên tĩnh, cho nên mọi người đều nghe rõ ràng.

Kỳ thật, mỗi người đàn ông đều thích mặt mũi, nhất là ở trước mặt bạn bè hay bạn học, ở trong lòng bọn họ có một loại chủ nghĩa đàn ông.

Thân Nhã tuyệt đối không thế nhịn được cái hôn mu bàn tay, cô không quan tâm cũng không để ý mọi người nhìn cô giống như là nhìn hoạn thư, chỉ chỉ Trần Vu Nhất, từng chữ mở miệng nói: “Đi thôi, về nhà.”

Cô biết anh có mặt mũi và tôn nghiêm của đàn ông, ở trước măt như vậy làm anh mất mặt là cô không đúng, nhưng cô tuyệt đối không chịu được anh chạm vào Lâm Nam Kiều, cho dù là nắm tay cũng không được.

“Chỉ hai giây, sẽ kết thúc rất nhanh, đây chỉ là trò chơi, nước Anh cũng thường có lễ nghi như vậy, rất phổ biến.” Trần Vu Nhất nhìn sâu vào cô, giọng nói trầm thấp lại nhu hòa.

 
 
Chương 826


CHƯƠNG 826

“Đây cũng là lựa chọn và đáp án của anh, được rồi, tùy anh, anh muốn thế nào thì làm thế đấy, em có chút mệt, đi trước…”

Lời nói của cô lạnh nhạt rơi xuống, cô cầm lấy túi, đứng dậy, không nhìn lại Trần Vu Nhất và mọi người, đi thẳng ra ngoài phòng.

Anh đừng quên, anh đã từng say rượu phát sinh quan hệ với Lâm Nam Kiều, những chuyện này bạn bè của anh không biết, cho nên thấy không sao cả, nhưng chẳng lẽ trong lòng anh không tự biết?

Người vợ nào có thể tận mắt nhìn chồng mình lại hôn mu bàn tay người phụ nữ đã từng có quan hệ?

Ngay lúc cô sắp bước ra khỏi phòng thì Lâm Nam Kiều đứng lên, dưới ánh đèn, đầu tóc đen nhánh xinh đẹp càng thêm bóng: “Chỉ là trò chơi mà thôi, chơi hay không cũng không sao cả, sao phải phá hủy không khí, đàn chị, lại đây ngồi đi.”

Bước chân dừng lại, khóe miệng Thân Nhã lộ ra nụ cười châm chọc, đàn chị, làm sao bây giờ, cô cảm thấy có chút chán ghét.

“Tôi vô cùng không thích làm bộ làm tịch, hơn nữa cô cũng không cần diễn là người tốt trước mặt mọi người, bởi vì tôi sẽ cảm thấy buồn nôn.”

Nếu như, ngay từ đầu cô ta đã nói những lời này, vậy thì những chuyện sau đó đương nhiên sẽ không xảy ra.

Cô đã làm không khí ồn ào đến mức cứng nhắc như vậy, cô ta vào lúc này lại nói tốt, là làm người tốt sao? Để mọi người chỉ trích cô sau lưng sao?

Sắc mặt Lâm Nam Kiều hơi cứng lại, cô ta hơi nhắm mắt, gò má trắng nón dưới ánh đèn càng thêm trong suốt, lông mi khẽ rung động: “Thật xin lỗi, đàn chị.”

Cô ta thật sự không ngờ đến Thân Nhã lại nói ra lời nói khó nghe như vậy? Không, trong lòng cô ta đã sớm nghĩ đến.

Sắc mặt mọi người càng thêm khó coi, bọn họ cũng biết Thân Nhã không thích Lâm Nam Kiều, nhưng mà cũng không cần phải ghét bỏ như vậy, nói mấy lời khó nghe như vậy!

Lúc trước Lâm Nam Kiều từng theo đuổi Trần Vu Nhất, nhưng mà đây đã là chuyện quá khứ, cô sao phải nói lời khó nghe như vậy?

Nhìn lại khuôn mặt nhỏ bé xinh đẹp lại có chút yếu ớt của Lâm Nam Kiều, trong lòng cũng vô cùng đồng cảm và thương tiếc, có chút không muốn nhìn Thân Nhã.

Sắc mặt của Trần Vu Nhất cũng không quá tốt, Thân Nhã trước giờ vẫn luôn hào phóng, biết tiến biết lùi, hôm nay sao lại hà khắc như vậy.

Xoay người, Thân Nhã đi ra ngoài, sao cũng được, anh muốn thế nào, hoặc thích làm sao thì cứ vậy đi.

Ở đây, cô nhất định không được hoan nghênh!

Ở một căn phòng khác.

Hai người đàn ông ngồi nhìn nhau, trước mặt một người để rượu vang, trước mặt người khác lại là một cốc nước ấm.

“Ngài Hoắc, sao không uống rượu?” Tô Chính Kiêu nhìn người đàn ông uống nước ấm.

Hoắc Đình Phong hơi lắc đầu, chỉ vào cổ mình, giọng nói khàn khàn: “Cổ họng có chút không thoải mái, Hiểu Hiểu đâu?”

“Con tôi thì không cần hỏi, đương nhiên là đi học rồi, nhưng mà ngài Hoắc, anh cũng đã 34 tuổi rồi, còn không có ý định muốn một đứa bé?”

Nhếch môi, Hoắc Đình Phong đương nhiên không có ý định trả lời câu hỏi này, anh ta khẽ nhấp một ngụm nước ấm: “Hôm nay ngược lại cũng đụng phải một người rất thú vị…”
 
Chương 827


CHƯƠNG 827

“Nam hay nữ?” Tô Chính Kiêu lập tức nhiều chuyện nói.

“Nữ…”

“Thú vị?”

Ngón tay thon dài của anh ta xoa xoa lông mày, cái gọi là thú vị đấy cũng chỉ là thú vị mà thôi, không có xen lẫn hàm ý khác.

“Quên nói cho cậu biết, cô ấy hình như đã mang thai năm tháng…”

“…”

“Đi vệ sinh một chút, còn có hai chai rượu đỏ, cậu tùy ý, nhưng nhớ uống ít một chút, gần đây tôi không thích làm lái xe cho người khác…”

Nói cứ như anh ta là con sâu rượu vậy, Tô Chính Kiêu nhún nhún vai, lại rót một ly rượu vang, mùi vị của rượu đỏ không tệ, rất chính tông.

Ra khỏi phòng, từ cửa phòng đi đến cuối, cũng không đợi được Trần Vu Nhất đuổi theo ra, Thân Nhã trào phúng cười.

Lúc ăn tối, không biết ăn phải cái gì, lúc này cô đột nhiên cảm thấy có chút buồn nôn, thật sự muốn nôn ra.

Một tay che miệng, Thân Nhã chịu đựng, bước chân nhanh thêm, cúi đầu, nhanh chóng đi đến phòng vệ sinh.

Trong dạ dày sôi trào, thậm chí có chút chua, đứng thẳng cũng cảm thấy khó chịu, cho nên cô chỉ có thể khom người, đột nhiên đụng vào một lồng ngực cứng rắn mà ấm áp, cái trán cô đau xót, không nhịn được nữa, toàn bộ nôn ra trên cái áo gió màu đen trước mắt.

Cái này đã nôn ra thì không thì dừng được, nôn lên nôn xuống, nôn hết toàn bộ những thứ đã ăn tối ra, nôn đến không còn gì vẫn nôn, thậm chỉ ngay cả nước chua cũng thiếu chút nôn ra ngoài.

Mùi chua chua của thức ăn khó ngửi nhanh chóng lan ra khắp không khí.

Cơ thể vốn đã có chút suy nhược, lại nôn thời gian dài như vậy, cô nôn đến mức hai chân mềm nhũn, ngay cả đứng lên cũng đứng không nổi.

Bụng khó chịu, hai chân nhũn ra, Thân Nhã dứt khoát không đứng nữa, trực tiếp ngồi xuống đất, thở phì phò, trong miệng rất là khó chịu.

Vẻ mặt Hoắc Đình Phong vừa xa cách vừa lạnh nhạt, ánh mắt nhìn vào Thân Nhã không đứng nổi trên đất, khi nhìn thấy ngũ quan của cô thì ánh mắt hơi híp lại.

Chân dài di chuyển, anh ta đi về phía Thân Nhã, bóng dáng cao ngất, to lớn.

Sau đó, anh ta duỗi ra một tay với cô… Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cái tay lớn như vậy đập vào mắt, mặc dù là tay đàn ông, nhưng mà móng tay của anh ta được cắt vô cùng ngắn, cũng không có dấu vàng vì hút thuốc để lại, khác biệt là, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, xinh đẹp lại sạch sẽ…

Đến cùng là người đàn ông thế nào mới có được bàn tay như vậy…

Thân Nhã ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt người đàn ông bên cạnh thì nhận ra anh ta, ngây người, lúc phải ứng lại, cô lấy lại tinh thần, đương nhiên cũng nhìn thấy một đống hỗn loạn trên áo anh ta.

Một người đàn ông tuấn mỹ, sạch sẽ, trưởng thành lại tôn quý như vậy lại bởi vì cô mà biến thành bẩn như vậy, cô thật sự cảm thấy đã thất lễ với anh ta.

Dù cho khoảng cách xa như vậy, cô vẫn có thể ngửi được mùi hôi chua chua đó, khóe miệng mấp máy, cô cảm thấy rất ngại ngùng.

“Cảm ơn, tôi không sao, có thể tự đứng dậy.” Hai tay Thân Nhã chống lên đất, vừa nhọc nhằn vừa vụng về đứng lên.

Bây giờ cô cảm nhận được khí chất bẩm sinh của anh ta, rất có cảm giác áp bức, cũng rất khiếp người.
 
Chương 828


CHƯƠNG 828

Khóe môi Hoắc Đình Phong cong lên, đưa tay, cởi áo khóat bên ngoài ra, sau đó đặt lên cánh tay, tùy ý mà ưu nhã: “Xin đợi một chút.”

Thân Nhã có chút khó hiểu, thật sự đứng tại chỗ không hề nhúc nhích, cô nôn ra không ít, toàn bộ đều dính lên áo ngoài của anh, mùi rất nồng, ngay cả cô cũng có chút không ngửi được.

Nhưng thế nhưng anh ta lại không có chút ghét bỏ hay vẻ mặt chán ghét, làm như không ngửi được, gọi một cuộc điện thoại.

Một lát sau, lại có một người đàn ông đi đến, dáng người vẫn cao lớn, trên tay anh ta cầm một lọ nước khoáng.

Nhận lấy, Hoắc Đình Phong đưa cho cô, giọng nói vẫn khàn khàn: “Tôi nghĩ cô hẳn là cần một lọ nước khoáng súc miệng…”

Thân Nhã giật mình, nhận lấy từ tay anh, chân thành nói lời cảm ơn: “Cảm ơn.”

Quả thật, Trần Diễm An nói không sai, anh ta cho dù là tu dưỡng hay là hành vi cử chỉ đều vô cùng ưu nhã, hơn nữa tu dưỡng vô cùng tốt.

Nếu đổi lại là một người khác, lúc này khẳng định đã sớm chửi ầm lên, nếu không đã ầm ỹ đòi bồi thường quần áo.

Người đàn ông khác lại đang nhìn cô, sau đó không giải thích được ném ra một câu: “Mang thai năm tháng?”

“Cái gì?” Cô khó hiểu, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn người đàn ông kia.

“Không có gì.” Anh ta cười, nhưng mà nhìn thấy bãi nôn trên đất mày vẫn nhíu lại.

Thân Nhã thấy được, nhưng cũng biết đây chuyện bình thường, cô xoay người, ánh mắt nhìn áo khoác trên cánh tay Hoắc Đình Phong, cô mở miệng: “Bộ đồ này…”

Không đợi cô nói hết, Hoắc Đình Phong đã cắt ngang: “Không sao.”

Nếu như mở miệng nói đưa tiền, đối với người đàn ông này rõ ràng là một loại ô uế, nhưng mà chính cô sai, cũng không thể cứ thôi như vậy.

“Xin anh cho tôi địa chỉ, sau khi giặt sạch bộ đồ này, tôi sẽ đưa qua.” Cô nói.

“Thật sự không cần thiết…” Khóe môi Hoắc Đình Phong có vẻ cong lên.

Tính tình của Thân Nhã cũng có chút quật cường, nhìn chằm chằm anh ta: “Tôi kiên trì!”

“Di Viên 302…” Anh ta đưa áo khoác ngoài cho cô: “Phòng vệ sinh rẽ trái, có thể tìm được không?”

Cô gật đầu: “Tôi đã đến nơi này mấy lần, tôi biết, thật sự rất cảm ơn.”

“Đừng khách sáo, tạm biệt.” Hoắc Đình Phong sau khi nhàn nhạt nói chuyện với cô, xoay người đi về trước, người đàn ông kia cũng đi đến bên cạnh anh ta.

Không còn áo khoác ngoài, anh mặc một bộ tây trang phẳng phiu, lại càng tôn lên dáng người thẳng tắp của anh ta, trong bước đi cũng mang một loại khí chất không thể miêu tả.

Sau khi nhìn bóng hình hai người biến mất trong tầm mắt, Thân Nhã thu lại ánh mắt, đi đến phòng vệ sinh, cô nâng áo khoác ngoài lên, ngửi một chút, mùi rất nồng, rất khó ngửi, thiếu chút nữa lại buồn nôn mà nôn ra.

Không khỏi nhớ đến người đàn ông kia, dù cho cả người nhếch nhác, bên cạnh có một mùi thối um trời, cũng không thể làm sự ưu nhã của anh ta có chút tổn hại nào.

Giống như bất luận anh ta ở hoàn cảnh nào, cũng không thể che được ánh sáng mà anh ta tự phát ra.

Có lẽ có một loại đàn ông, trời sinh đã như thế.
 
Chương 829


CHƯƠNG 829

Vào phòng vệ sinh, cô súc miệng, sau đó ra khỏi quán bar, đêm đã rất đen rồi, ngồi trên một chiếc taxi, đầu tiên để tài xế đưa cô đến tiệm giặt quần áo gần đó.

Sau đó, cô mới quay về chung cư, nghĩ đến phòng bao, cô trào phúng cười cười, có phải là người phá hủy không khí là cô đây đi mất rồi, bọn họ càng thêm thoải mái?

Có phải là, Trần Vu Nhất đã hôn lên mu bàn tay Lâm Nam Kiều?

Dựa vào cửa kính xe, vẻ mặt Thân Nhã rất nhạt, nhìn người đến người đi bên ngoài cửa xe, cô ngẩn ngơ…

Không ngờ là, lúc cô về đến nhà, Trần Vu Nhất đã về đến chung cư rồi, đang uống nước.

Cô không nhìn anh, tự nhiên thay dép, thả túi lên sofa, thấy thế, Trần Vu Nhất cũng không uống nước nữa, chặn ở trước người cô: “Em hôm nay đến cùng là làm sao?”

Anh là chỉ phản ứng và biểu hiện của cô trong buổi gặp mặt.

Thân Nhã dừng bước chân, nhàn nhạt nhìn anh: “Vậy còn anh, cuối cùng anh có hôn tay Lâm Nam Kiều hay không?”

Cho nên, bây giờ anh đang chất vấn cô sao? Cảm thấy phản ứng lúc đó của cô làm xấu mặt anh sao?

“Là anh hỏi trước, chẳng lẽ không phải là em nên trả lời câu hỏi anh trước sao?” Đôi mắt đào hoa của Trần Vu Nhất nhắm lại.

“Anh trả lời vấn đề của em, em đương nhiên cũng sẽ trả lời vấn đề của anh, anh đến cùng có hôn tay Lâm Nam Kiều hay không?”

“Không có.” Trần Vũ Nhất mấp máy môi, nhíu mày, nhìn qua có chút bất mãn mở miệng nói: “Ở trong trường hợp như vậy, tính tình của em không phải nên mềm mỏng một chút sao.”

Nghe thấy kết quả,vẻ mặt Thân Nhã có dấu hiệu mềm đi, dạ dày cô vẫn còn chút không thoải mái, đi đến trước ấm đun nước, rót một cốc nước ấm.

Sau đó, cô nhìn anh: “Anh muốn hôn tay Lâm Nam Kiều, tính khí của em phải mềm mỏng thế nào?”

“Trước đó bọn họ đã nói quy tắc trò chơi, không ai phản đối thì tương đương với cam chịu, cuối cùng, bọn họ không phải cũng đã nhượng bộ rồi sao? Hôn mu bàn tay ở nước ngoài cũng chỉ là một loại lễ nghi bình thường, không phải sao?”

Chỉ là một hành vi lễ phép mà thôi, cô căn bản không cần phải phá hỏng không khí lúc đó đến mức đóng băng như vậy.

Sau khi cô rời đi không lâu, anh cũng rời đi, những bạn học trong phòng cũng đều rời đi.

Bạn học gặp mặt, một năm một lần, mọi người đều đã rất lâu không gặp mặt, chỉ vì một việc nhỏ như vậy, lại làm cảm xúc của mọi người trở nên không vui như thế, đáng giá không? Cần thiết không?

Khép hờ mắt, rồi lại mở ra, Thân Nhã nhìn chằm chằm anh, trong lời nói có một loại châm chọc khiêu khích: “Ồ, bọn họ nhượng bộ? Vậy anh có hỏi bọn họ có biết chuyện anh sau khi say rượu đã từng cùng Lâm Nam Kiều hay không?”

Sắc mặt Trần Vu Nhất trở nên không quá đẹp, tay luồn vào mái tóc dày: “Cứ phải nhắc đến chuyện đó vào lúc này sao?”

“Không phải em muốn nhắc đến, mà anh buộc em nói ra, tận mắt nhìn chồng mình lại hôn tay người phụ nữ trước đó khi uống say mất lý trí làm chuyện kia, Trần Vu Nhất, anh cảm thấy tim của em lớn đến như vậy sao?”

“Nhưng mà em cũng không cần phải làm cho cục diện căng thẳng như vậy, không phải sao?”

“Nếu như ngay từ đầu anh có thể từ chối, cục diện đương nhiên sẽ không đến nỗi phát triển như vậy, cũng sẽ không trở nên căng thẳng như vậy, hay là nói anh căn bản không muốn từ chối, lại muốn tiếp xúc thân mật với Lâm Nam Kiều lần nữa?”

Thân Nhã có chút bực bội, lúc này căn bản cô không muốn nghe bất kỳ cái gì liên quan đến buổi họp mặt.
 
Chương 830


CHƯƠNG 830

Mặc dù, tâm trạng của cô có chút mất khống chế, những lời nói ra có gai, nhưng mà cũng không thể nào phủ nhận sự thật.

“Quy tắc trò chơi đã định ra rồi, vào lúc đó anh dù có nói cái gì hay là lấy cớ gì cũng sẽ phá hỏng không khí.”

“Vậy thì, vợ anh quan trọng hay buổi họp mặt bạn học quan trọng?”

Trần Vu Nhất cảm thấy không cần thiết phải đàm luận nữa, cô căn bản cũng không nghe vào: “Đêm nay anh ngủ phòng sách, chúng ta bình tĩnh một chút.”

Thân Nhã cũng hơi mệt, không muốn tiếp tục nói với anh nữa, nếu còn tiếp tục nói nữa, nhất định sẽ ồn ào!

“Em cho đến bây giờ đều chưa từng cảm thấy em cần phải bình tĩnh lại, còn nữa, anh muốn ngủ ở đâu thì cứ ngủ ở đấy…”

Đặt ly thủy tinh nặng nề lên bàn trà, cô xoay người quay về phòng, hơn nữa còn đóng cửa phòng lại.

Tình huống rất rõ ràng, hai người đều đi vào trạng thái chiến tranh lạnh, không ai thừa nhận mình sai, đều cho rằng đối phương sai rồi.

Nước trong phòng tắm ấm áp, Thân Nhã nằm trong bồn tắm, để nước ấm tùy ý chạy khắp người, loại bỏ mệt mỏi và kiệt sức.

Anh cho rằng cô không nhân nhượng sao?

Phòng riêng chướng khí mù mịt như vậy, một người phụ nữ có thai như cô sao có thể ngửi được, không muốn làm mọi người mất hào hứng, cho nên nhẫn nhịn một tiếng cũng không kêu

Nếu như, đêm nay người ngẫu nhiên chơi với anh là một cô gái khác, kỳ thật thẳng thắn mà nói, chỉ cần người rút trúng không phải Lâm Nam Kiều, bất kỳ cô gái nào áp mặt rồi hôn tay với anh, cô đều sẽ đồng ý, mặc dù trong lòng sẽ không thoải mái, sẽ ghen.

Quy tắc trò chơi không thể thay đổi, mọi người đã cho cô bậc thang, Thân Nhã cô là người không có mắt như vậy sao?

Chính bởi vì đối phương là Lâm Nam Kiều, cô mới không thể nhịn được, tuyệt đối không thể nhịn!

Sáng sớm hôm sau, chị giúp việc đến rất sớm, lại nhìn Trần Vu Nhất từ phòng sách đi ra, trên người còn mặc đồ ngủ, dáng vẻ vừa mới tỉnh ngủ. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cô ấy nhanh chóng làm xong bữa sáng, Trần Vu Nhất không ăn, cũng không nói một lời, trực tiếp ra khỏi chung cư.

Trong lòng anh, vẫn luôn cảm thấy Thân Nhã có chút cố tình gây sự, hơn nữa chuyện bé xé ra to, rõ ràng cô sai rồi, lại không chịu thừa nhận sai lầm của mình.

Lúc Thân Nhã dậy thì đã mười giờ, chị giúp việc nói với cô Trần Vu Nhất đã đi làm, ngay cả bữa sáng cũng không ăn.

Không có phản ứng quá lớn, Thân Nhã chỉ nhàn nhạt đáp lời, sau đó ngồi xuống bàn ăn ăn cháo, lại ăn chút bánh mì.

Chị giúp việc lúc này đã nhìn ra: “Hai người cãi nhau sao?’

Chỉ đáp lại một tiếng, chị giúp việc thấy tâm trạng cô cũng không quá tốt nên cũng không hỏi lại, tự nhiên bắt đầu dọp dẹp, sắp xếp phòng ốc.

Ăn sáng xong không lâu, tiệm giặt quần áo gọi điện đến, nói quần áo đã giặt xong rồi, muốn đưa đến đâu.

Dù sao cũng là mình nôn vào người ta, nếu như để tiệm giặt quần áo đưa đến, nhất định sẽ làm người ta cảm thấy cô một chút thành ý cũng không có.
 
Chương 831


CHƯƠNG 831

Nghĩ nghĩ, cô nói, vẫn là cứ để ở tiệm giặt quần áo trước đi, rồi cô sẽ qua đó.

Sau khi nói chuyện với chị giúp việc, cô rời khỏi chung cư, đi đến tiệm giặt quần áo, quần áo đã giặt xong, hơn nữa cũng được gấp vô cùng chỉnh tề chỉ là có chút nếp nhăn..

Nhíu mày, cô bảo nhân viên tiệm giặt ủi ủi lại, cô nghĩ, loại đàn ông như vậy chắc sẽ không mặc quần áo có nếp nhăn.

Dựa vào địa chỉ hôm qua anh nói cho cô, cô đi vào Di Viên, cảnh sắc Di Viên cũng rất đẹp, bên trái là biển, giá phòng đương nhiên cũng sẽ không thấp.

Đi đến số 302, cô dừng bước chân, là một biệt thự độc lập, lại còn là view biển.

Đưa tay, cô nhấn nhẹ chuông cửa, chờ một lát không có ai ra mở cửa, nghĩ thầm, có phải là không có ai?

Không rời đi, Thân Nhã lại ấn chuông cửa lần nữa, lúc này, một giọng nói truyền ra: “Xin đợi một lát.”

Một lát sau, cửa biệt thự mở ra, Hoắc Đình Phong xuất hiện trước mặt, anh ta vừa mới tắm xong, còn đang lau sạch nước trên tóc mình, trên người vẫn mặt áo tắm.

Nhận ra là cô, lông mày anh ta khẽ nhướng lên, hơi mở môi mỏng: “Xin lỗi, vừa rồi đang tắm, mời vào.”

Thân Nhã có thể nhìn ra anh có chút gấp gáp, bởi vì áo tắm còn chưa cài xong, lại không ngờ rằng anh lại xin lỗi, có chút mất tự nhiên: “Không sao, là tôi đến bất ngờ.”

Biệt thự rất lớn, hơn nữa vô cùng sạch sẽ, sàn nhà sáng ngời có thể soi được bóng dáng, mà mỗi chỗ trong biệt thứ đều lộ ra sự tinh xảo khó nói nên lời, giống như là cảm giác mà anh mang đến cho người khác, tinh xảo, trưởng thành, ưu nhã.

Cô rất khó tưởng tượng được đây là chỗ ở của một người đàn ông, không chút lộn xộn, lộ ra chỉ có tinh xảo, cao quý…

“Muốn uống chút gì sao? Không có sữa, những đồ uống khác cô không thể dùng, nước mật ong, có thể không?” Anh ta nhìn vào cô, giọng nói lại khàn khàn.

“Có thể, cảm ơn.” Thân Nhã ngồi trên ghế sofa, cô nghĩ, mắt nhìn đàn ông của Trần Diễm An quả nhiên không tệ: “Giọng của anh bị sao vậy?”

Giọng của anh ta so với ngày hôm qua kém đi rất nhiều, vừa khàn, vừa đặc, giống như là có rất nhiều hạt cát bên trong.

“Yết hầu có chút không thoải mái.” Anh ta đột nhiên lại nói: “Hoắc Đình Phong.”

Thân Nhã có chút khó hiểu: “Cái gì?’

“Tên của tôi…” Anh ta nói.

Cô phản ứng lại, sau đó giới thiệu chính mình: “Rất hay, Thân Nhã, tên của tôi.”

Đặt nước mật ong trước mặt cô, anh khen ngợi: “Rất êm tai, tôi đi thay bộ quần áo.”

“Tôi là đến đưa tây trang, sẽ rời đi nhanh thôi.”

Hoắc Đình Phong cười nhạt, ga lăng lại lễ phép: “Tôi không có thói quen mặc áo tắm đi đi lại lại trước mặt phụ nữ, xin đợi tôi hai phút, rất nhanh.”

Nghe vậy, Thân Nhã không nói nữa, cô có thể nhìn ra, anh ta cảm thấy mặc áo tắm nói chuyện với người khác là một hành vi không lễ phép.

Nước mật ong uống rất ngon, nhàn nhạt, hương vị không quá ngọt ngấy cũng không quá than, quả nhiên đúng là hai phút như trong lời anh ta nói.

Hai phút sau anh ta đi ra, đã thay một bộ tây trang màu đen họa tiết chìm cùng với áo trong màu trắng.

Chân của anh ta rất dài, cặp mông cong, hơn nữa phần hông cũng vô cùng đẹp, phô ra một loại hương vị thuộc về tây trang vô cùng tinh tế, lồng ngực rắn chắc to lớn làm quần áo bên trong đầy đặn, có góc cạnh, quần tây thẳng tắp, không có chút nếp nhăn.
 
Chương 832


CHƯƠNG 832

Hoắc Đình Phong ngồi lên trên ghế sofa đối diện với cô, hai chân bắt chéo lên nhau, quý khí tự nhiên mà tỏa ra.

Cổ họng của anh ta hình như vô cùng không thoải mái, hầu kết không ngừng nhấp nhô, còn có thể nghe thấy tiếng ho nhẹ, như là có vật gì đó chặn lại.

“Anh không uống chút thuốc sao?” Cô nhíu mày, có thể nghe ra được, cổ họng của anh ta rất khó chịu.

“Đã uống rồi, chỉ là tác dụng không lớn, giọng nói có phải là rất khó nghe?”

Lắc đầu, Thân Nhã nhấp một hớp nước mật ong: “Không có, nói thật, giọng của anh thật sự rất êm tai, lúc này cũng vô cùng dễ nghe.”

“Cảm ơn lời khen.” Giọng điệu của anh ta ôn hòa, nhưng mà lời còn chưa dứt, lại ho nhẹ.

Thân Nhã quả thật nghe có chút khó chịu, đặt ly nước xuống, cô nhìn anh ta: “Phòng bếp ở đó sao?”

Hoắc Đình Phong gật đầu, đã thấy cô trực tiếp đi đến phòng bếp kiểu mở, vừa đi vừa nói: “Chuyện ngày hôm qua tôi cảm thấy thật có lỗi, vì thể hiện sự áy náy của tôi, tôi nấu giúp anh ít thứ.”

Nấu? Hoắc Đình Phong hơi nhíu mày lại, anh ta vẫn luôn không thích người khác tùy ý động vào thứ gì trong biệt thự của mình, nhưng lúc này lại không mở miệng.

Bệnh trạng của anh ta rõ ràng là nóng trong người, cô mở tủ lạnh ra, có lê, vừa hay cũng có đường phèn, lê tuyết đường phèn nhuận hầu thanh nhiệt, anh ta ăn vào thích hợp, hơn nữa hai ngày trước cô cũng vừa xem cách làm trên mạng.

Hoắc Đình Phong không lên tiếng, con ngươi đen sâu nhìn cô, chỉ nhàn nhạt nhìn, không có quá nhiều dao động.

Thân Nhã dùng nước rửa qua bên ngoài của bối mẫu và trần bì loại bỏ vị đắng, sau đó rửa sạch lê, gọt vỏ, cắt miếng, bỏ hạt, bỏ cuống.

Sau khi làm xong những trình tự này, cô lại không nhớ được những bước sau đó, dù có nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, thấy đến bước mấu chốt nhất, lại quên không nhớ gì!

“Cái đó…” Thân Nhã có chút lúng túng hơi liếm môi, khuôn mặt có chút hồng: “Anh Hoắc, phiền anh có thể mở laptop ra được không?”

Cô thật sự đúng là mất mặt! Mất mặt thì cũng thôi đi, lại còn mất mặt ở nhà người khác, thật sự là mất sạch mặt rồi!

“Laptop?” Hoắc Đình Phong không hiểu dụng ý của cô.

“Cách làm tuyết lê đường phèn hai hôm trước tôi đã từng thấy trên mạng, có thể làm đến bước này, những bước sau đó tôi quên mất…”

Nói xong, cô thật sự ngay cả ý muốn đâm đầu vào tường cũng có rồi!

Mà rõ ràng Hoắc Đình Phong lần đầu tiên gặp phải tình huống như vậy, anh ta hơi kinh hoàng mấy giây, sau đó đứng dậy đi vào phòng sách, lúc quay ra trong tay có thêm một cái laptop, hỏi cô: “Phải làm thế nào?”

“Cái đó, anh mở Google ra, sau đó gõ cách làm tuyết lê đường phen trong khung tìm kiếm là được rồi.”

Anh ta đặt laptop lên đảo bếp, ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng nhanh chóng gõ lên bàn phím, sau đó chuyển cho cô: “Là cái này sao?”

“Đúng đúng đúng, anh nâng laptop lên một chút, tôi có chút không nhìn được…” Cô gật nhẹ đầu, con mắt đen nhánh sáng ngờ, eo duỗi về trước, thì thào ghi nhớ: “Bỏ hạt lê đi, sau đó cho 4 đến 6 viên đường phèn, để vào trong bát sâu lòng, bắt nồi chưng, sau mười lăm phút, lại cho mật ong…”

Hoắc Đình Phong hơi nâng laptop, ánh mắt nhìn vào cô, trầm mặc không nói, môi mỏng cong lên một vòng, còn có mấy phần hào hứng.

Anh ta đúng là lần đầu tiên gặp phải người phụ nữ nấu đồ như vậy, cô thật sự là một người phụ nữ thú vị.
 
Chương 833


CHƯƠNG 833

Ánh mắt Thân Nhã trong lúc vô tình quét qua anh ta, chỉ thấy thân hình cao to của anh ta đứng trước tủ bát, một tay nâng laptop, chân trái hơi gấp dựa vào chân phải, lộ vẻ tôn quý.

Hành động như vậy người khác có thể sẽ có vẻ rất ngốc, nhưng mà trên người anh ta, lại thành quảng cáo, không biết tình hình còn tưởng anh ta đang quay quảng cáo cho laptop đấy.

Mười lăm phút nhanh chóng trôi qua, mở nồi, mùi thơm bay khắp bốn phía.

“Làm anh Hoắc thêm phiền rồi, anh nhân lúc còn nóng ăn đi, tây trang tôi để ở sofa, tôi đi trước.”

Tùy tiện dùng phòng bếp của anh ta, là xuất phát từ ý muốn thật lòng cảm ơn anh ta, mặt khác cô thỉnh thoảng nghe anh ta phát ra tiếng khụ như vậy lỗ tai có chút không thoải mái, ngứa, cho dù thế nào, cô cũng nên cảm ơn anh ta.

Hoắc Đình Phong nhẹ giọng: “Hẳn là tôi phải cảm ơn cô Thân, nếu như không ngại thì chờ tôi năm phút, tôi có thể tiễn cô Thân.”

Lắc đầu, cô mở miệng nói: “Ở đây gọi xe rất tiện, cũng không làm phiền anh Hoắc nữa.”

“Tôi đúng lúc cũng phải ra ngoài, tiện đường có thể tiễn cô Thân một đoạn.” Hoắc Đình Phong khẽ mở môi mỏng, bổ sung.

Nếu đã nói như vậy, Thân Nhã ngại không từ chối nữa, đành phải đáp lời, anh ta hài lòng khẽ ừm một tiếng, cúi đầu, ăn tuyết lê đường phèn.

Trong lúc này, Thân Nhã cũng không lên tiếng, anh ta ăn rất yên tĩnh, rất ít phát ra tiếng, bây giờ cô cảm thấy, ở chung cùng với loại đàn ông thế này sẽ rất áp bách…

Sau đó, cô đứng ở trước cửa biệt thự chờ đợi, anh ta đi vào gara, quay đầu xe, Bentley màu bạc đến bên cạnh cô.

Thân hình cao to của Hoắc Đình Phong hơi nghiêng, mở cửa xe cho cô…

“Cảm ơn.” Thân Nhã nói lời cảm ơn sau đó ngồi ở vị trí phó lái, cúi đầu, thắt dây an toàn.

Sau khi thấy cô thắt dây an toàn xong, Hoắc Đình Phong mới khởi động xe, anh ta lái xe không nhanh không chậm.

Thân Nhã ngồi vô cùng thoải mái, ít nhất không có ý buồn nôn, lúc đi qua đai giảm tốc trên đường, cô hơi cúi xuống, tay ôm lấy bụng.

Ánh mắt của anh ta cũng chú ý đến cử động vô cùng nhỏ của cô, lúc đến gần đai giảm tốc thì anh ta giảm dần tốc độ xe, xe ổn định không chút xóc nảy đi qua.Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Không ngờ anh ta ngay cả những chi tiết này cũng có thể chú ý đến, Thân Nhã nhịn không được có chút kinh ngạc.

Anh ta rất ít nói, gần như cũng không mở miệng nói gì, hơn nữa trên xe cũng không mở nhạc, cho nên càng thêm yên tĩnh.

Ngồi ở đó, Thân Nhã vặn vẹo người, yên lặng như vậy thường là khó xử nhất.

Muốn lên tiếng đánh vỡ không khí này, lại không biết phải nói gì, kể chuyện cười sao, anh ta căn bản không giống như là kiểu đàn ông sau khi nghe xong chuyện cười sẽ cười!

Nguyên nhân chủ yếu vẫn là khí thế của anh ta quá mạnh, trong một hoàn cảnh yên tĩnh, càng làm người ta cảm thấy bị đè nén đứng ngồi không yên.

Cô, quả thật có chút hối hận tiện đường ngồi xe của anh ta!

Ánh mắt nhìn ra bên ngoài cửa sổ, Thân Nhã tìm kiếm trạm dừng, cô muốn xuống xe ở một nơi thích hợp.

Còn đang suy nghĩ miên man, điện thoại ở trong túi run lên, cô mở túi, lấy điện thoại ra, là ba gọi đến.

Khẳng định là gọi đến vì chuyện phòng ốc, cô không ý định nhận, trực tiếp từ chối.
 
Chương 834


CHƯƠNG 834

Trước mắt cô vẫn đang chiến tranh lạnh với Trần Vu Nhất, đương nhiên không có khả năng mở lời với anh, tạm thời không đề cập đến nguyên nhân này, cô cũng sẽ không mở miệng.

Người đều có giới hạn, cho nên không thể lòng tham không đáy!

Trước đó sinh lễ tiền gì đó của hồi môn của bọn họ cũng không mang theo, Trần Vũ Nhất đang từng trả nợ cho bọn họ trước khi cưới, cô không còn cách nào mở miệng nữa.

Nhưng bên kia giống như là muốn cứng rắn với cô, cô cúp máy, lại tiếp tục gọi đến, lại cúp, lại gọi, lại cúp!

Con ngươi đen tĩnh mịch của Hoắc Đình Phong liếc qua nhìn, thu lại những hành động kia vào trong mắt, nhưng không mở miệng.

Thân Nhã cũng không có kiên nhẫn chơi với bọn họ như vậy, ấn phím chuẩn bị tắt máy thì một tin nhắn đến, ngón tay cô trong lúc vô tình mở tin nhắn ra.

“Nhã sao lại không nghe điện thoại? Vân Hàn xảy ra tai nạn xe, lúc này mới phẫu thuật xong, mọi người đều đang ở bệnh viện nhân dân số 1.”

Vân Hàn là con trai của ba cô và mẹ kế, bây giờ mới chỉ mười tuổi.

Thân Nhã không thích mẹ kế, cũng không thích đứa con gái mà mẹ kế mang đến, sau khi tái hôn, quan hệ với ba cũng không quay lại được như trước, trở nên nhạt nhẽo bất hòa.

Năm đó hai người tái hôn sinh ra Vân Hàn, ba và mẹ kế mở một quầy trái cây trên con phố khác, cô ở nhà chăm sóc Vân Hàn.

Cho nên có thể nói Vân Hàn là cô trông từ nhỏ đến lớn, quan hệ giữa cô và Vân Hàn là thân nhất, Vân Hàn nghe lời cô nhất cũng dính lấy cô nhất.

Lúc này nhìn thấy tin nhắn, trong lòng Thân Nhã không nhịn được nhảy dựng lên, ánh mắt lo lắng nhìn ra bên ngoài cửa sổ, mở miệng nói: “Anh Hoắc, phiền anh dừng xe ở chỗ nào gần bệnh viện nhân dân số 1 nhất.”

“Có việc gấp?” Giọng nói trầm thấp nồng hậu của đàn ông vang lên.

“Em trai tôi xảy ra tai nạn xe, lúc này đang ở bệnh viện.” Thân Nhã có chút sốt ruột và lo lắng.

“Tôi chở cô qua đó, ngồi vững…” Giọng nói từ tính phát ra, ngón tay thon dài sạch sẽ của Hoắc Đình Phong đánh lái về phía bên trái, tăng tốc.

Xe chạy rất nhanh, bây giờ đã là mười hai giờ, cũng chính là giờ cao điểm đi làm giữa trưa, trên đường rất nhiều xe, nhưng anh vẫn có thể tự nhiên xuyên qua dòng xe cộ nhỏ hẹp, tùy ý khống chế.

Vốn đến bệnh viện nhân dân số 1 cần 25 phút, kết quả chỉ cần đến 15 phút.

Xe dừng lại ở cửa bệnh viên, nhưng Thân Nhã lại có phản ứng, sắc mặt cô hơi tái, dạ dày có chút chua, nghiêm trọng hơn là hai chân run lên, không thể nhúc nhích.

Hành động của cô lọt vào trong ánh mắt của Hoắc Đình Phong, đôi mắt anh hơi híp lại: “Chân có thể cử động sao?”

“Tôi thử xem.” Vừa nói, cô thử hoạt động chân, tê đến mức như kim chân làm mặt cô nhíu lại.

Cô hơi nhíu mày, Hoắc Đình Phong cởi dây an toàn ra, xuống xe, sau đó đi qua bên phía ghế lái phụ, mở cửa xe, cánh tay rắn chắc mà cường tráng vòng qua bả vai cô.

Hơi thở nam tính nóng bỏng lẫn với mùi thuốc lá dễ ngửi xông vào trong mặt, cô nao nao, mà ngay lúc cô đang ngẩn ngơ, thế mà đã bị anh đưa xuống xe.

Hơi thở của anh quá nóng, khoảng cách hai người lại gần như vậy, bàn tay to của anh ôm lấy vai cô, cho dù cách quần áo, cô cũng có thể cảm nhận được tay anh có lực đến mức nào.

Anh đến gần như thế, áp lực mang đến tự nhiên cũng không thể so, thiếu chút nữa làm cô hít thở không thông.
 
Chương 835


CHƯƠNG 835

Hành động như vậy có chút thân mật, giống như là anh ôm cô vào trong lòng, nhưng cô biết, anh đây chỉ là xuất phát từ ý tốt và lễ độ của mình, không có ý gì khác.

“Tầng mấy?” Ngón tay phải thon dài của anh đặt ở thang máy, tay trái vẫn vòng qua bả vai cô.

“Tầng 7.” Thân Nhã vội vàng mở miệng nói.

Thang máy dừng lại ở tầng 7, anh ta đưa cô ra khỏi thang máy, đi về phía phòng bệnh 303.

Thân Trí và Lộ Cẩm còn có Lộ Bội Ngọc cũng ở trong phòng bệnh, nghe thấy tiếng buóc chân, là Thân Trí đi đến trước: “Nhã Nhi.”

Lập tức, Lộ Cẩm và Lộ Bội Ngọc cũng quay đầu lại, đương nhiên cũng thấy người đàn ông bên cạnh Thân Nhã.

Lộ Bội Ngọc bị người đàn ông trước mắt mê hoặc đến ngây người, khuôn mặt anh ta sâu sắc mà anh tuấn, đủ là chúng sinh mê đảo, mỗi đường cong mỗi một tấc đều lộ ra khí thế tôn quý nghiêm nghị khắc sâu.

Có một số người khí chất không bị hạn chế, khi bạn đứng trước mặt người đó, sẽ cảm thấy một cảm giác cao không thể chạm đến, hơn nữa có thể cảm nhận được sự tôn tính mà không thể khinh nhờn.

Hoắc Đình Phong cũng không có phản ứng gì, chỉ là lạnh nhạt đứng ở đó, trên người tỏa ra vẻ lạnh nhạt không xa không gần, không thân không lạ, nhưng mà lại làm người khác không rét mà run, cảm giác không thể nào đến gần.

Thân Trí và Lộ Cẩm sống hơn nửa đời người, người từng gặp không phải ít, nhưng vẫn chưa có ai có thể làm bọn họ có cảm giác bó tay bó chân, luống cuống chân tay.

Cuối cùng, vẫn là Thân Nhã phá vỡ sự yên lặng này: “Ba, Vân Hàn sao rồi?”

Lúc này Thân Chân Hải mới lấy lại tinh thần, nói: “Đã phẫu thuật xong rồi, bác sĩ nói đã thoát khỏi nguy hiểm, con không cần lo lắng.”

Ánh mắt của Lộ Cẩm còn dừng trên người Hoắc Đình Phong, hỏi: “Nhã, vị này là?”

Thân Nhã hơi suy nghĩ: “Là một anh tốt bụng, nhìn thấy con gặp khó khăn nên dẫn con lên.”

Ánh mắt của Hoắc Đình Phong hơi dao động, đôi môi mỏng ở lúc không ai thấy đã nhếch lên, đôi mắt đen láy lướt qua gò má của cô.

“Bội Ngọc, đứng ngây ở đó làm cái gì, còn không mau rót ly nước cho vị này.”

Lộ Bội Ngọc đi tới máy lọc nước bên cạnh lấy nước, sau đó đi tới trước mặt anh ta, gò má không nhịn được mà hơi ửng đỏ: “Mời uống nước.”

Đôi môi mỏng lạnh lẽo khẽ mấp máy một cách tượng trưng, Hoắc Đình Phong bỗng từ chối: “Không cần, cảm ơn.”

Khóe môi của anh ta khẽ nhếch lên, đừng nói Lộ Bội Ngọc đỏ mặt tim đập loạn, ngay cả Lộ Cẩm có tuổi cũng tim đập loạn.

Bác sĩ và y tá đi vào, ánh mắt của những y tá đều dừng trên người Hoắc Đình Phong, giống như dính vào người anh ta vậy.

“Đúng rồi, phí phẫu thuật và cả phí nằm viện mời tới tiền sảnh nộp.” Bác sĩ nói.

Sau đó, Thân Trí nhìn sang Thân Nhã: “Nhã, con đi nộp đi, ba và mẹ con đều không có tiền.”

Nghe vậy, lông mày của Thân Nhã nhíu lại: “Con ra ngoài căn bản không mang theo ví tiền, ba mẹ tại sao không nói trước?”

“Con không phải mang thai sao, ba mẹ sợ con đi đường quá vội vàng rồi động thai nên không dám nói với con, cũng là đợi sau khi làm phẫu thuật xong mới nói với con.” Lộ Cẩm nói.

Thật ra, lý do không gọi điện trước là bà ta sợ nói với Thân Nhã để cô đi nộp tiền viện phí, cô sẽ không tới bệnh viện, cũng sẽ không nghe điện thoại.
 
Chương 836


CHƯƠNG 836

Hết cách, Thân Nhã chỉ đành nhịn cục tức đó mà gọi điện cho Trần Vu Nhất, lúc này còn không cúi đầu rõ ràng là chuyện không thể.

Nhưng không biết là đang họp hay cố ý, cô gọi bốn năm lần, giọng nói truyền tới đều là tổng nói của tổng đài, xin hãy gọi lại sau.

Cô có hơi lo lắng, bác sĩ đã đang không ngừng giục rồi, vốn khoản phí này là phải nộp trước khi phẫu thuật, bây giờ đã coi như là hoãn rồi, không thể kéo dài nữa.

Trần Vu Nhất không nghe máy, Thân Nhã cũng hết cách, đỡ bụng nói: “Con quay về lấy.”

Hoắc Đình Phong lạnh nhạt nói: “Để tôi trả.”

Chợt sững người, Thân Nhã sống chết không chịu, đâu thể để anh ta trả được, tuyệt đối không được!

“Không phải nói tôi là người tốt bụng sao? Tôi quyết định làm cho trọn vẹn với danh xưng này…” Hoắc Đình Phong nhướn mày, liếc nhìn Thân Nhã, trong giọng nói hùng hồn mà đầy từ tính hiếm khi mang theo sự vui vẻ.

Nghe vậy, Thân Nhã chỉ ho khẽ hai tiếng, từ trong miệng anh ta nghe thấy ba chữ người tốt bụng, cảm thấy vậy mà không phù hợp như vậy.

“Tiền sảnh ở đâu?” Anh nhìn sang nhóm y tá đó.

“Tôi dẫn anh đi!” Mấy y tá vậy mà đồng thanh mở miệng nói.

Sắc mặt của bác sĩ có hơi đen: “Tất cả đi làm việc cho tôi!” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Một y tá trong đó lại rất là lớn gan, vẫn khẽ mỉm cười nhìn Hoắc Đình Phong: “Thưa anh, mời anh đi theo tôi.”

Thân Nhã sao có thể đồng ý để anh ta đi nộp tiền, vội đuổi theo, nhưng đợi cô đuổi theo ra ngoài thì hai người sớm đã không thấy bóng dáng đâu.

Trong phòng bệnh, Lộ Bội Ngọc đang nắm tay của Lộ Cẩm, ghé bên tai bà ta, nói thầm, trên gò má có nét xấu hổ của con gái mới lớn.

Khẽ thở dài, Thân Nhã quay lại phòng bệnh, lại nợ anh ta một ân tình!

Lộ Cẩm dẫn Thân Nhã ngồi ở một bên, trực tiếp hỏi thẳng vào vấn đề: “Nhã, người đàn ông vừa rồi đó là bạn của con nhỉ?”

“Sao thế?” Thân Nhã có hơi không hiểu.

“Còn không phải là em gái con sao! Nó cũng chỉ kém con hai tuổi, năm nay đã 24 rồi, cũng giới thiệu cho nó không ít đối tượng, nó không nhìn trúng ai cả, vừa rồi giật tay áo của mẹ nói để ý người đàn ông đó, con làm mối cho em đi!”

Thân Nhã sững người, nhìn sang Lộ Bội Ngọc, trong ánh mắt cô ta ẩn chứa sự mong chờ, gò má ửng đỏ, cô lắc đầu, nhìn sang Lộ Cẩm: “Mẹ, con và anh ta trước sau chỉ gặp có hai ba lần, chúng con thật sự không thân!”

“Không thân người ta sẽ trả tiền viện phí cho Vân Hàn sao? Con giúp đỡ đi, từ trong móc nối là được, chuyện của em gái con giao cho con đấy.”

Lộ Bội Ngọc quả thật không ít lần đi xem mắt, trên cơ bản ngày nào cũng sẽ xem mắt, nhưng không có ai có thể hợp tâm ý của cô ta, dù sao có anh rể vừa đẹp trai vừa có địa vị có tiền như Trần Vu Nhất bày ở đó, vô hình chung sẽ đem ra so sánh.

Hơn nữa ở trong ý thức của Lộ Bội Ngọc và Lộ Cẩm, bọn họ tự cho rằng xinh đẹp hơn Thân Nhã gấp mấy lần, dựa vào đâu Thân Nhã có thể gặp được người tốt như vậy, Lộ Bội Ngọc cô ta không được?
 
Chương 837


CHƯƠNG 837

Lộ Bội Ngọc nhìn thoáng qua thì nhìn trúng Hoắc Đình Phong, còn bị mê tới mất hồn vía.

Trong lòng Thân Nhã chỉ có một cảm giác, cảm thấy vớ vẩn! Sao lại dính tới chuyện như này chứ!

Cô nhìn Vân Hàn, mà Lộ Cẩm và Lộ Bội Ngọc lại nhìn chằm chằm cửa phòng bệnh đợi Hoắc Đình Phong lần nữa xuất hiện.

Bọn họ đợi hai tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng thất vọng ngồi xuống, bởi vì Hoắc Đình Phong tới cuối cùng cũng không xuất hiện nữa.

Anh ta giống như sau khi nộp tiền viện phí thì rời đi luôn.

Một bên khác.

Trần Vu Nhất và Thân Nhã vẫn trong thời kỳ chiến tranh lạnh, buổi chiều công ty có hợp đồng phải ký, đã hẹn với tổng giám đốc của Trương Thị.

Vốn loại ký hợp đồng này không cần phó tổng giám đốc như Trần Vu Nhất ra mặt, nhưng do người tham gia của đối phương là tổng giám đốc của Trương Thị, số tiền ký kết cũng rất lớn, rõ ràng đều rất chú trọng lần hợp tác này.

Ba của Trần Vu Nhất bây giờ vẫn đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc của Trần Thị, nhưng cũng chỉ là tổng giám đốc trên danh nghĩa, bình thường đều là do Trần Vu Nhất quản lý công ty.

Trừ phi là trường hợp hoặc hợp tác vô cùng quan trọng ông ta mới tham gia, nhìn thấy Trương Thị chú trọng như vậy, cũng càng khiến Trần Vu Nhất phải ra mặt.

Địa điểm hẹn là tầng cao nhất của Tử Kinh Cung, giá cả của nơi này không phải là đắt bình thường, nhưng lại nổi tiếng bởi sự xa hoa và yên tĩnh.

Đợi khi Trần Vu Nhất tới chỗ đó, tổng giám đốc của Trương Thị đã tới rồi, đằng sau còn có Lâm Nam Kiều mặc một chiếc váy dài màu trắng, thanh nhã, xinh đẹp, phóng khoáng.

Hợp đồng của hai bên đã bàn bạc gần xong rồi, chỉ còn ký tên nữa, hai bên đều rất nhanh gọn dứt khoát, thoáng cái thì đã ký tên xong, sau đó bắt đầu uống rượu.

Trần Vu Nhất từ sau lần uống rượu phạm sai lầm thì rất ít khi uống rượu nữa, nhưng khoảng thời gian này tâm trạng thật sự rất bực bội, vậy nên cũng uống rất thoải mái.

Mục đích mà tổng giám đốc của Trương Thị dẫn theo Lâm Nam Kiều tới chính là đỡ rượu, cô ta không có lý do để không uống, cho nên cũng đã uống không ít.

Một lát sau, Trần Vu Nhất đi vệ sinh, không lâu sau thì Lâm Nam Kiều cũng đứng dậy, đi ra ngoài.

Nhà vệ sinh của tầng trên cùng cũng là độc lập, ngoài nhân viên dọn dẹp vệ sinh ra thì không có ai khác, lúc này ngoài mấy người trong phòng bao ra, cũng không có ai khác.

Trần Vu Nhất đã uống không ít rượu, lúc này cảm thấy có hơi đau đầu, tay đặt trên thái dương, day nhẹ, làm dịu cơn đau.

Anh ra khỏi nhà vệ sinh, lại ở khúc cua của nhà vệ sinh nhìn thấy Lâm Nam Kiều trong bộ váy trắng, cô ta cũng uống không ít, gò má cũng biến thành màu đỏ ửng nhàn nhạt, cô ta cũng say rồi, lúc này có hơi nghiêng đông ngả tay, đứng không vững…

Khi Trần Vu Nhất đi qua người cô ta, giày cao gót dưới chân Lâm Nam Kiều đột nhiên trẹo, cả người ngã ra đất.

Lúc nói thì chậm diễn ra thì nhanh, chân của Trần Vu Nhất bước sang bên trái, cánh tay vòng lấy, ôm Lâm Nam Kiều sắp ngã ra đất vào lòng.

Toàn thân trên dưới cô ta giống như một vũng nước xuân, càng giống như con mèo không xướng, lười biếng nằm bò trên ngực anh, thỉnh thoảng ngọ nguậy.

Nhíu mày, Trần Vu Nhất muốn đẩy cô ta ra, nhưng động tác của cô ta nhanh hơn, cánh tay mảnh khảnh ôm lấy cổ anh: “Em đang nằm mơ sao? Sao lại nhìn thấy Vu Nhất xuất hiện ở trong giấc mơ của em?”

Không lên tiếng, Trần Vu Nhất buông eo cô ta ra, để trên cánh tay của cô ta, lay.
 
Chương 838


CHƯƠNG 838

Tuy nhiên, phản ứng của Lâm Nam Kiều nhanh hơn, mũi chân kiễng lên, bèn trực tiếp hôn lên môi của anh.

Hành động của cô ta có hơi đường đột quá, Trần Vu Nhất không phản ứng kịp, nhưng sau đó lại có cảm giác.

Hơi nhắm mắt lại, sau đó Trần Vu Nhất cuối cùng đã đẩy cô ta ra, đẩy sự cám dỗ này ra, Lâm Nam Kiều lại cười ngây ngô: “Em thật sự là đang nằm mơ.”

Thân Nhã bây giờ đang mang thai, anh không thể tiếp tục làm chuyện có lỗi với Thân Nhã, tuyệt đối không thể!

Ra khỏi khách sạn, Trần Vu Nhất vẫy taxi, để Lâm Nam Kiều vào trong, sau đó nói địa chỉ của biệt thự ngoại ô cho tài xế.

Chiếc xe đi xa, Lâm Nam Kiều lại mở mắt ra, trong mắt cô ta ánh lên tinh quang, đâu có chút say rượu gì chứ?

Đúng vậy, cô ta vừa rồi đang thăm dò anh, sự thật chứng minh, anh có cảm giác với cô ta, nhưng chẳng qua là đang kiềm chế mà thôi!

Đàn ông không thích nhất là phụ nữ cứ quấn lấy, bất luận trước đây từng có quan hệ thân mật như nào, nhưng sau khi hai từ chia tay nói ra từ trong miệng của người đàn ông, phụ nữ tuyệt đối đừng tự cho rằng là đúng mà tiếp tục quấn lấy, như vậy không chỉ sẽ khiến đàn ông cảm thấy chán ghét, hơn nữa sự ngọt ngào giữa hai người trước kia cũng hóa thành cát bụi.

Cho nên, cô ta sẽ không trong trạng thái tỉnh táo mà đi hôn Trần Vu Nhất, cô ta chỉ ở trong trạng bất tỉnh nhân sự khi say trêu ghẹo anh.

Đàn ông về cơ bản đều là động vật cảm quan, anh có thể nhịn được lần này, vậy lần sau, hoặc lần sau sau nữa thì sao?

Cô ta nghĩ, cái cô ta cần chẳng qua là một cơ hội mà thôi.

Mà tình cảm giữa anh và Thân Nhã càng không như lúc đầu, đây là sự thật không thể phủ nhận.



Thân Nhã trở về còn muộn hơn Trần Vu Nhất, cô ở bệnh viện rất lâu, mãi cho tới khi Vân Hàn tỉnh lại, cô mới về.

Anh đã uống không ít rượu, cách khoảng cách khá xa, cô cũng có thể ngửi thấy, lông mày bất giác nhíu lại.

Trưa với chiều cô đều chưa ăn gì, lúc này quả thật có hơi đói, cô vào bếp nấu một ít cháo trắng đơn giản, thanh đạm, dễ tiêu hóa.

Khi đi ra khỏi phòng bếp, Trần Vu Nhất uống say khướt đi tới, ôm cô vào lòng, gương mặt không ngừng cọ loạn trên cổ của cô, mở miệng nói: “Vợ à, chúng ta làm hòa đi.”

Nghe vậy, lửa giận trong người Thân Nhã tiêu tán không ít, nhưng vẫn chưa bỏ qua cho anh: “Chuyện hôm đó, rốt cuộc là lỗi của ai?”

“Lỗi của anh, tất cả đều là lỗi của anh, đều là lỗi của anh…” Mùi rượu của anh khiến cô có chút không thở nổi.

“Anh cách xa chút cho em, đứng thẳng, đừng động tay động chân!” Thân Nhã dùng sức đẩy anh giống như keo chó ra.

Trần Vu Nhất đứng có hơi nghiêng ngả, đứng không vững được, đôi mắt đào hoa nheo lại, vẻ mặt rất say.

“Vậy anh nói cho em biết, anh sai ở đâu rồi?”
 
Chương 839


CHƯƠNG 839

“Anh không nên hôn mu bàn tay của Lâm Nam Kiều, vì vợ của anh rất ghen, với lại anh cuối cùng cũng không có đụng vào cô ta, vợ à, em đối với anh có phải quá đáng rồi không?”

Lông mày của Thân Nhã không khỏi nhíu lại, nghe thấy lời này, lỗi vẫn là ở cô, vì cô quá ghen, cô là người đàn bà đanh đá.

“Xem ra, anh vẫn không ý thức được sai lầm của mình, đợi khi nào anh thật sự ý thức được lỗi lầm của mình thì tới tìm em nói làm hòa sau.” Xoay người, cô đi vào phòng ngủ, khóe cửa phòng lại.

Trần Vu Nhất căn bản không có say, vừa rồi chẳng qua là đang giả bộ để lấy sự đồng cảm.

Đôi mắt đào hoa tỉnh táo mở ra, anh bực bội đưa tay vào trong trong mái tóc đen dày mà dứt, tâm trạng vô cùng buồn bực.

Cô và anh chiến tranh lạnh, không chịu cúi đầu nhận sai trước, không sao cả, vậy thì anh nhận sai trước, tuy anh cho rằng mình không có sai.

Nhưng anh đã mở miệng nhận sai, cô có phải cũng nên thuận theo mà anh bậc bước xuống, vợ chồng cãi nhau thì cũng vừa vừa phai phải thôi, đây còn chưa chịu thôi!

Trần Vu Nhất anh có bao giờ từng thấp giọng hạ mình với người khác chứ, ở thành phố S chỉ có người khác cúi đầu hạ mình khi thấy anh, không có khi nào Trần Vu Nhất thấp giọng hạ mình với người khác.

Thân Nhã cô là người đầu tiên, cũng là người duy nhất, anh cũng đã làm tới nước này rồi, cô vẫn hờn dỗi cái gì?

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, anh cuối cùng ngay cả chạm cũng không chạm vào Lâm Nam Kiều, như này cũng không phải là nghe lời của cô, giờ còn giận như vậy, gây nhau nghiêm trọng như vậy sao?

Càng nghĩ tâm trạng càng bực bội, xoay người, anh đi tới tủ rượu lấy ra chai rượu vang nhiều năm rất quý, ngồi ở phòng khách, uống hết ly này tới ly khác.

Sau khi uống không ít rượu vang, cộng thêm trước đó mới uống không ít, lúc này quả thật là say rồi.

Say rồi thì không nói nữa, nhưng dục vọng thiêu đốt trong cơ thể lại càng lúc càng mãnh liệt, nhất là chỗ giữa hai chân còn cương lên hơi đau, toàn thân trên dưới đều đang kêu gào, uống chỗ rượu đó vào bụng, cũng vô cùng nóng rực.

Đặc biệt là hôm nay, không biết sao lại vô cùng muốn…

Đứng dậy, Trần Vu Nhất đi ra khỏi phòng sách đi tới phòng ngủ, cửa phòng ngủ khóa, anh mang theo ý say gõ cửa.

Thân Nhã còn chưa ngủ, tiếng gõ cửa truyền vào tai, lông mày của cô nhíu lại, nhưng không có ý muốn mở cửa cho anh, xoay người, nhắm mắt. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Trần Vu Nhất không chịu dừng, vẫn cứ gõ cửa, sau khi gõ khoảng năm phút, âm thanh biến mất.

Thân Nhã biết anh chắc chắn là tới phòng sách nghỉ ngơi rồi, ánh mắt nhìn bên ngoài cửa sổ, khóe miệng của cô nở nụ cười chế giễu.

Mọi người đều nói lòng dạ đàn bà như kim đáy bể, đoán thế nào cũng không thấu, thật ra tâm tư của phụ nữ căn bản không phức tạp như vậy, chỉ cần người đàn ông dụng tâm một chút thì có thể đoán ra.

Trần Vu Nhất luôn không biết nút thắt của cô ở đâu, thật ra chính là Lâm Nam Kiều, lần kích tình sau khi anh uống say với Lâm Nam Kiều đó, mãi mãi là một vết sẹo trong tim cô!

Đột nhiên, tiếng bước chân đã cắt đứt dòng suy nghĩ của cô, quay đầu thì thấy Trần Vu Nhất đi vào, trên tay còn lắc lắc một chùm chìa khóa, trông có hơi dương dương tự đắc.

Sau đó, anh đột nhiên nhào tới, vùi vào hõm cổ của cô mà hôn một trận, trong miệng còn nói: “Vợ ơi anh muốn.”

Phụ nữ rất ít khi có thể ngăn cản sự thân cận và thế công mãnh liệt của đàn ông, dưới thế công vừa cuồng dã vừa mãnh liệt của anh, Thân Nhã đã có dấu hiệu mềm nhũn, lần này giọng của cô rất dịu dàng, rất mềm mại, không có tức giận, càng không có ép người: “Nói lại cho em, anh rốt cuộc sai ở đâu rồi?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom