Chương 1381


Chương 1381

Nguyễn Hạo Thần cố ý tạm dừng một chút, sau đó sắc mặt trầm xuống: “Nhưng cháu không ngờ mấy người đã quyết định hôn sự khác cho cháu, lại còn chuẩn bị tất cả, công bố với bên ngoài.”

Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn cứng đờ người, không nhịn được run, bọn họ làm như vậy là vì không biết người phụ nữ tối hôm đó là Đường Thấm Nhi.

Nếu bọn họ biết thì chắc chắn không công bố hôn sự với nhà họ Cổ.

“Chắc mọi người biết nhà họ Đường yêu thương cô cả vừa nhận lại này thế nào, coi trọng ra sao, hiện tại nhà họ Đường cưng cô Đường như cưng trứng, hứng như hứng hoa, nếu cháu bội tình bạc nghĩa với cô Đường…” Nguyễn Hạo Thần muốn kết quả như thế, hiện tại anh rất hài lòng, nhưng có mấy phải vẫn phải nói: “Ừm, có lẽ mọi người có thể nghĩ được hậu quả thế nào?”

Cậu ba Nguyễn dùng một câu bội tình bạc nghĩa, tính chất vô cùng phức tạp.

Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn lập tức bị dọa đến choáng váng, hai người ngây ngốc đứng trên cầu thang, quên cả phản ứng.

“Có lẽ mọi người đã biết hiện tại Đường Vân Thành đã thăng chức lên tư lệnh, mà Đường Lăng cũng thăng lên ba cấp, nhà họ Đường muốn đối phó với cháu, đối phó với nhà họ Nguyễn cũng dễ như trở bàn tay.” Lúc này Nguyễn Hạo Thần cũng kéo theo nhà họ Nguyễn, Nguyễn Hạo Thần biết rõ người nhà họ Nguyễn không bao giờ nói đến tình người, lợi ích luôn đứng đầu.

Ông cụ Nguyễn nghe nói nhà họ Đường muốn đối phó nhà họ Nguyễn thì đột nhiên lấy lại tinh thần, có chút sợ hãi nói: “Không phải cháu và Đường Lăng là anh em sao?”

“Em gái ruột và anh em kết nghĩa, mọi người nghĩ Đường Lăng sẽ chọn bên nào?” Nguyễn Hạo Thần ngước mắt nhìn ông cụ Nguyễn một cái, ý nghĩa rất rõ ràng.

Nguyễn Hạo Thần biết anh và Đường Lăng vào sinh ra tử, cho dù xảy ra chuyện thì anh và Đường Lăng sẽ không phản bội nhau, nhưng Nguyễn Hạo Thần biết người giống như ông cụ Nguyễn không có tình cảm, cho nên Nguyễn Hạo Thần biết ông cụ Nguyễn sẽ tin.

Đúng lúc này, Đường Lăng gọi tới, đương nhiên Nguyễn Hạo Thần đã dặn dò Đường Lăng trước đó.

“Đường Lăng gọi điện thoại tới.” Nguyễn Hạo Thần lại nhìn ông cụ Nguyễn một cái, cầm điện thoại nhưng không nghe máy, giống như đang do dự gì đó.

“Cháu nghe đi, nghe xem cậu ta nói thế nào, cháu mở loa ngoài để mọi người cũng có thể nghe thấy.” Ông cụ Nguyễn nói, đi xuống cầu thang tới trước mặt Nguyễn Hạo Thần.

Bà cụ Nguyễn tự nhiên cũng đi theo xuống.

Lúc này Nguyễn Hạo Thần vô cùng nghe lời, bắt máy, mở loa ngoài.

“Nguyễn Hạo Thần, cậu xem cậu đã làm chuyện tốt gì với em gái tôi, con mẹ nó, cậu còn muốn cưới người phụ nữ khác.” Điện thoại vừa được kết nối, tiếng giận dữ của Đường Lăng lập tức truyền tới, nghe ra được Đường Lăng thật sự tức giận, từ trước đến nay Đường Lăng luôn nhẹ nhàng nho nhã lại mắng chửi người khác.

Ông cụ Nguyễn nghe Đường Lăng mắng chửi thì cả người run rẩy, sắc mặt nhất thời càng khó coi.

“Anh cả, anh nghe tôi giải thích…” Nguyễn Hạo Thần đương nhiên muốn giả vờ nói một câu.

“Đừng gọi tôi là anh cả, cậu làm chuyện như vậy với em gái tôi, cậu còn có mặt mũi gọi tôi là anh cả sao, từ hôm nay trở đi, tôi không có người anh em như cậu.” Bên kia Đường Lăng rống giận cắt ngang Nguyễn Hạo Thần nói: “Ngày hôm qua cậu nhận lỗi, xin lỗi, cậu nói với chúng tôi sẽ cưới Thấm Nhi, chúng tôi thấy thái độ của cậu chân thành mới quyết định tha thứ cho cậu, đồng ý không kiện cậu, cậu thì hay rồi, vừa quay đầu đã đính với người phụ nữ khác, cậu đúng là Trần Thế Mỹ…”

Bên kia tiếng mắng chửi của Đường Lăng ngày càng lớn, sự phẫn nộ cách qua điện thoại cũng có thể cảm nhận rõ ràng.

Không thể không nói Đường Lăng rất có thiên phú diễn xuất.
 
Chương 1382


Chương 1382

Bên này, ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn càng nghe thì sắc mặt càng khó coi, trong lòng cũng càng lo lắng sợ hãi.

“Anh cả, tôi thật sự không phải cố ý, tôi thật lòng muốn cưới Thấm Nhi, tôi cũng không biết…” Nguyễn Hạo Thần lại thử giải thích, đương nhiên anh chỉ diễn cho ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn xem thôi.

“Chó má, Nguyễn Hạo Thần, cậu là tên lừa đảo, Nguyễn Hạo Thần, cậu có tin tôi lập tức làm cho cậu biến mất trên đời này không, cậu có tin tôi làm cho cả nhà họ Nguyễn biến mất hay không.” Đường Lăng lại cắt ngang Nguyễn Hạo Thần nói, hơn nữa nói lời tàn nhẫn.

Sau đó Đường Lăng lập tức cúp điện thoại!

Ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn hoàn toàn hoàn toàn khiếp sợ!!

Hai người cứng đờ, đứng ở đó không nhúc nhích.

Bọn họ nghe rõ ràng câu nói cuối cùng của Đường Lăng, Đường Lăng nói muốn làm cho cả nhà họ Nguyễn hoàn toàn biến mất trên đời này?

Có phải nghĩa là cũng làm cho bọn họ biến mất đúng không?

Nếu người khác nói như vậy, bọn họ chắc chắn không quan tâm, nhưng người kia là Đường Lăng, bọn họ…

“Vậy, vậy hiện tại làm sao bây giờ?” Ông cụ Nguyễn lấy lại tinh thần, run rẩy hỏi một câu như vậy, lúc này ông cụ Nguyễn thật sự sợ hãi.

Dù sao nhà họ Nguyễn vốn đuối lý chuyện này, Nguyễn Hạo Thần chà đạp cô cả nhà họ Đường trước, tình tiết quá nghiêm trọng, nhà họ Đường có lý do chính đáng có thể quang minh chính đại đối phó với bọn họ.

“Hiện tại làm sao bây giờ? Chúng ta đã công bố hôn sự với Cổ Doanh Doanh, nếu chúng ta đổi ý, đến lúc đó chúng ta sẽ trở thành trò cười cho mọi người.” Bà cụ Nguyễn vẫn lo lắng hậu quả của việc từ hôn.

Nguyễn Hạo Thần nghe bà cụ Nguyễn nói, trong lòng thầm cười lạnh, cho nên bà cụ chỉ nghĩ đến thể diện của mình mà không thèm quan tâm đến mạng của anh, bọn họ đúng là đáng ghét.

“Thể diện quan trọng hay là nhà họ Nguyễn chúng ta quan trọng?” Ông cụ Nguyễn lại không vui bà ta một cái, đương nhiên ông cụ Nguyễn chỉ nghĩ đến nhà họ Nguyễn, mà không phải là Nguyễn Hạo Thần.

Nguyễn Hạo Thần đã sớm biết rõ, nhưng lúc này đáy lòng vẫn lạnh lẽo.

“Quan trọng là chúng ta là người nhắc tới chuyện này, nhà họ Cổ không có sai, Cổ Doanh Doanh lại là đứa bé ngoan, chúng ta nhất thời không tìm ra lý do từ hôn.” Bà cụ Nguyễn thật sự có chút khó xử, nhưng trong lời nói của bà ta có thể thấy được hiện tại bà ta không tìm ra lý do để từ hôn.

“Đúng rồi, Đường Thấm Nhi nói ngày đó Cổ Doanh Doanh cũng đi theo cháu, lúc đó cháu và Đường Thấm Nhi ở bên ngoài hôn lâu như vậy, Cổ Doanh Doanh nhìn lâu như thế thì chắc chắn cô ta đã nhận ra Đường Thấm Nhi.” Nguyễn Hạo Thần gãi đúng chỗ ngứa nói một câu, mục đích hôm nay của anh là làm cho nhà họ Nguyễn và nhà họ Cổ cắn xé nhau.

Cho nên anh sẽ cung cấp manh mối cho ông cụ và bà cụ.

“Cháu, cháu nói Cổ Doanh Doanh đã sớm biết người phụ nữ kia là Đường Thấm Nhi?” Bà cụ Nguyễn ngẩn người, con ngươi hơi trợn lên.

“Nếu Cổ Doanh Doanh không biết thì cô ta dám làm như vậy sao? Tối hôm đó nếu người phụ nữ kia chỉ là cô gái bình thường, cho dù là con gái nhà giàu khác, thì cho dù bất cứ người phụ nữ nào cũng sẽ không im lặng, chỉ có nhà họ Đường, chỉ có Đường Thấm Nhi mới không thèm tranh cãi, mà Cổ Doanh Doanh biết rõ điều đó.” Thật ra anh có rất nhiều tài liệu đen của Cổ Doanh Doanh, nhưng Nguyễn Hạo Thần không nói với ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn.

Những việc này phải do bọn họ tự mình điều tra mới có hiệu quả tốt được.

Chỉ cần như vậy, hai bên mới có thể cắn xé nhau.

Ai cũng biết thủ đoạn của cậu ba Nguyễn lợi hại, nhưng trước kia anh chưa bao giờ dùng trên người bạn bè và người thân.
 
Chương 1383


Chương 1383

Lúc này đối với cậu ba Nguyễn mà nói, người nhà họ Nguyễn không được xem là người thân của anh.

“Không nghĩ tới lòng dạ Cổ Doanh Doanh lại đen tối như thế?” Bà cụ Nguyễn hơi nhíu mày, vẻ mặt tràn đầy không vui: “Cô ta đã lợi dụng chúng ta sao?”

“Đúng là đáng giận, người phụ nữ như vậy không thể cho cô ta vào nhà họ Nguyễn.” Ông cụ Nguyễn mắng chửi.

Rõ ràng thái độ của hai người họ đã hoàn toàn thay đổi, cũng đã đưa ra sự lựa chọn…

Bọn họ đã chọn nghĩ cách lấy lòng nhà họ Đường, từ bỏ nhà họ Cổ, đương nhiên bọn họ cũng biết muốn hủy hôn với nhà họ Cổ không hề đơn giản như vậy.

Nếu nhà họ Nguyễn hủy hôn thì chắc chắn người khác sẽ cười nhạo, mắng chửi bọn họ, cho nên với tác phong của ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn thì chắc chắn muốn đẩy trách nhiệm này lên nhà họ Cổ, tìm sai lầm của nhà họ Cổ.

Đương nhiên nhà họ Cổ cũng không dễ bắt nạt như vậy, tiếp theo nhất định sẽ có một trận chiến ác liệt!

“Hạo Thần, cháu đừng quan tâm chuyện này, ông bà sẽ xử lý tốt.” Bà cụ Nguyễn nhìn về phía Nguyễn Hạo Thần, trên mặt bà ta đầy sự tàn nhẫn, đương nhiên là tàn nhẫn với nhà họ Cổ.

Rõ ràng hai người họ tuyên chiến với nhà họ Cổ.

Nguyễn Hạo Thần là đã sớm đoán chắc điều này, anh nghe ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn nói thì khóe môi cong lên cười lạnh.

Xem ra trò hay sắp bắt đầu rồi.

Ngày hôm qua Cổ Doanh Doanh phân tán video tạo tin tức giả, Nguyễn Hạo Thần có thể ra mặt phủ nhận, nhưng nhìn video thì rất dễ làm cho người nghĩ người kia không phải là Tô Khiết.

Mà tình huống bên nhà họ Đường quá đặc biệt, Tô Khiết là cô cả nhà họ Đường vẫn chưa tiện công khai, nói nữa, anh ra mặt phủ nhận cũng không thể hoàn toàn giải quyết vấn đề.

Cho nên Nguyễn Hạo Thần nghĩ ra cách dùng một mũi tên trúng hai đích.

Không, không phải một mũi tên trúng hai đích, mà là một mũi tên trúng ba con chim.

Anh muốn ông cụ nhà bọn họ và nhà họ Cổ cắn nhau, tấn công nhau, nghêu sò đánh nhau ngư ông đắc lợi chỉ là một trong những mục đích của anh. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Mục đích quan trọng nhất của anh là muốn trút giận cho người phụ nữ của mình.

Mấy ngày này, bọn họ đã làm cho người phụ nữ của anh chịu tủi thân thế nào, anh sẽ trả lại cho bọn họ như thế.

Anh quá hiểu biết ông cụ và bà cụ, bọn họ đã biết tối hôm đó người kia là Đường Thấm Nhi, sau khi cắt đứt với nhà họ Cổ xong thì chắc chắn bọn họ sẽ tìm cách đến nhà họ Đường lấy lòng Đường Thấm Nhi…

Khung cảnh đó…

Anh sẽ chờ xem thật kỹ!

“Hạo Thần, cháu không có chuyện gì làm thì đến thăm cô Đường đi, dỗ dành cô Đường thật nhiều, phụ nữ đều thích dỗ dành.” Bà cụ Nguyễn suy nghĩ lại không nhịn được dặn dò Nguyễn Hạo Thần, những lời này đủ chứng tỏ thái độ của bà ta.

Không thể không nói thái độ của bà cụ Nguyễn hoàn toàn thay đổi.

Nguyễn Hạo Thần nhìn bà cụ Nguyễn một cái, chỉ cảm thấy vô cùng châm chọc, nhưng cũng là kết quả anh muốn, cho nên anh không nói gì thêm.

Nguyễn Hạo Thần đã đạt được mục đích nên đứng lên rời đi, anh không muốn ở thêm cái nhà này một chút nào.
 
Chương 1384


Chương 1384

Mà trong suốt quá trình, Nguyễn Hạo Thần không nhìn Nguyễn Bạc Vệ một cái, từ hôm nay trở đi, ba đối anh mà nói, cũng chỉ là một cái thực xa xôi danh từ.

Anh đã không còn bất cứ hy vọng xa vời gì nữa.

Nhà lớn họ Đường.

Ngày hôm qua Tô Khiết trở về quá muộn, cho nên sáng nay tỉnh dậy hơi trễ.

Hai bé cưng vô cùng ngoan, sau khi hai bé cưng tỉnh dậy thấy cô đang ngủ say thì không quấy rầy cô.

Hai bé cưng đi rửa mặt, đánh răng, động tác rất nhẹ nhàng.

“Anh, có phải đêm qua có phải mẹ lại đi tìm ba đúng không?” Đường Vũ Kỳ đánh răng, thật sự không nhịn được sự tò mò trong lòng.

“Không có, hôm qua mẹ đi gặp ông cố nội.” Lúc trước Tô Khiết đã gọi điện thoại, cho nên Đường Minh Hạo biết.

Đường Minh Hạo nói lời này thì hơi nhíu mày, đêm qua mẹ nói không về nhưng sao sáng nay lại ngủ trên giường bọn họ chứ?

Đêm qua mẹ về lúc nào? Có phải xảy ra chuyện gì đúng không?

“ông cố nội? ông cố nội khác sao? Nhà mẹ à?” Đôi mắt Đường Vũ Kỳ xinh đẹp xoay một vòng, giọng nói hơi cao một chút.

Về chuyện của ông cố nội khác thì mẹ đã nói sẽ tìm một cơ hội đón ông cố nội đến đây cho bọn họ gặp mặt.

“Ừ, nhà mẹ.” Đường Minh Hạo sờ đầu cô bé, không nhịn được cười.

“Mẹ nói ông cố nội kia rất tốt, vô cùng tốt, không giống như ông cố nội nhà ba, rất hung dữ.” Bạn học nhỏ Đường Vũ Kỳ nói lời này thì vẻ mặt nhanh chóng thay đổi, vô cùng lệ đáng yêu.

Lời Đường Vũ Kỳ nghe thì có chút phức tạp, nhưng Đường Minh Hạo cũng hiểu ý cô bé, lúc này Đường Minh Hạo không nói gì, sắc mặt hơi thay đổi.

Cậu biết gần đây hai ông bà nhà họ Nguyễn đã làm rất nhiều chuyện tổn thương mẹ, bọn họ thật sự rất hung ác, rất quá đáng.

Nhưng đúng lúc này, điện thoại của Tô Khiết đột nhiên vang lên.

Tô Khiết hơi nhíu mày mở to mắt, tìm điện thoại, cô thấy Đường Lăng gọi tới thì nhanh chóng nghe máy, cô cho rằng Đường Lăng bắt được mấy người kia vào đêm qua.

“Tô Khiết, xem video đi.” Điện thoại vừa được kết nối, giọng Đường Lăng truyền tới, nghe có chút kỳ lạ.

“Hả? Cái gì?” Tô Khiết vừa tỉnh dậy, bởi vì anh gọi tới đánh thức, cho nên cô có chút mơ màng.

“Anh vừa gửi trang web kia cho em, em mở ra xem một chút đi.” Đường Lăng nhanh chóng giải thích một câu, hô hấp hơi nặng nề.

Đương nhiên Tô Khiết không nhìn thấy sắc mặt của anh, nếu cô nhìn thấy thì có lẽ sẽ giật mình.

Trên mặt Đường Lăng tràn đầy sát ý, loại sát ý muốn xuống dao giết người.

Tô Khiết nghe giọng nói của anh không đúng lắm thì nhanh chóng mở video ra, Tô Khiết nhìn thấy xong thì khiếp sợ, lúc bắt đầu thì không nhìn thấy khuôn mặt của người phụ nữ, những người đàn ông đó cũng đeo mặt nạ, nhưng Tô Khiết lại nhận ra được một người đàn ông đặc biệt trong đó.

Người đàn ông đó là một trong những người đã trói Tô Nghiên Nghiên vào đêm qua.

“Là, là Tô Nghiên Nghiên sao?” Tô Khiết thở ra một hơi, lúc này cô cảm giác tay mình run lên.

Tình cảnh đó quá tàn nhẫn, quá khủng bố.

“Phải.” Bên kia giọng Đường Lăng càng trầm xuống, trên mặt càng toát ra sát ý.

Tô Khiết: “…”
 
Chương 1385


Chương 1385

Tô Khiết không nói gì, nhưng hơi thở trở nên nặng nề.

Lúc này Đường Lăng cũng không nói gì, bởi vì anh ta càng muốn giết người.

Lúc này bọn họ biết rõ đây là kế hoạch của Lưu Vũ, Lưu Vũ sắp xếp những người đó muốn bắt cóc Tô Khiết.

Lưu Vũ thật sự muốn làm chuyện đó với Tô Khiết.

Nếu ngày hôm qua, bọn họ không phải bắt Tô Nghiên Nghiên mà là Tô Khiết thì hôm nay mọi chuyện sẽ xảy ra trên người Tô Khiết.

Hai người không dám nghĩ tới tình huống như vậy.

“Bọn họ trói Tô Nghiên Nghiên lại, chắc chắn sẽ gọi cho Lưu Vũ, nếu bọn họ biết trói nhầm người, vậy thì kế hoạch của bọn họ phải thất bại, sau đó kết thúc sao? Vì sao lại trở thành tình huống này?” Tô Khiết lấy lại tinh thần, không nhịn được hỏi một câu, cô không biết vì sao đầu óc mình trống rỗng, không thể suy nghĩ, cô chỉ cảm thấy chuyện này quá khủng bố, cũng rất đáng sợ.

Tuy rằng quan hệ của cô và Tô Nghiên Nghiên luôn không tốt lắm, Tô Nghiên Nghiên cũng luôn đối phó với cô khắp nơi , nhưng cô thật sự không muốn Tô Nghiên Nghiên xảy ra chuyện như vậy!

Cô thật sự không nghĩ tới kết quả này, cô cho rằng những người đó trói nhầm người, Lưu Vũ sẽ phát hiện đầu tiên.

“Rõ ràng Lưu Vũ không muốn cho em cơ hội nào, bà ta vừa nghe những người đó bắt được em thì tàn nhẫn nói những người đó giải quyết tại chỗ, sợ hỏi nhiều vài câu sẽ kéo dài thời gian…” Mặc dù Đường Lăng không phải là chuyên gia tâm lý cũng có thể đoán được suy nghĩ của Lưu Vũ.

Lưu Vũ thật sự quá độc ác, nhưng cô không nghĩ tới bà ta đã hại ngược lại con gái mình.

Tô Khiết hít sâu một hơi, bọn họ đã bắt nhầm người, Lưu Vũ rất dễ phát hiện chuyện này, dù sao lúc đó bắt người có rất nhiều đáng ngờ, dù sao lúc đó Tô Nghiên Nghiên còn lớn tiếng nói mình không phải là Tô Khiết.

Lúc đó chỉ cần Lưu Vũ hỏi thêm một câu, những tên kia sẽ nói tình hình lúc đó cho Lưu Vũ, Lưu Vũ chắc chắn sẽ biết bọn họ bắt nhầm người.

Tô Khiết nghĩ như vậy, cho nên cảm thấy Tô Nghiên Nghiên sẽ không gặp nguy hiểm, cô mới không đi theo sau.

Nhưng Lưu Vũ lại không hỏi.

Trên thực tế, mấy tên kia muốn nói tình hình lúc đó cho Lưu Vũ để hỏi rõ ràng, nhưng Lưu Vũ không cho bọn họ cơ hội mở miệng.

Đương nhiên Tô Khiết thật sự không nghĩ tới Lưu Vũ sẽ tàn nhẫn như vậy? Không nghĩ tới kế hoạch của Lưu Vũ lại có kết quả thế này…

“Hiện tại Tô Nghiên Nghiên vẫn chưa được thả ra, có lẽ vẫn ở trong tay những người đó.” Đường Lăng lại nói thêm một câu.

“Vẫn chưa thả ra?” Tô Khiết khiếp sợ, giọng nói không nhịn được cao hơn một chút.

Chẳng lẽ không chỉ quay video thôi sao?

“Anh nghi ngờ lúc trước Lưu Vũ đã nói bọn họ giết chết người đó…” Đường Lăng thở ra một hơi, giọng nói càng lạnh lẽo, chuyện này cũng không khó đoán.

Những người đó nhận tiền làm việc, nếu không phải người chủ dặn dò, bọn họ sẽ không đụng đến tính mạng người đó.

Nếu chỉ quay video, có lẽ đối phương đã sớm đưa người về rồi.
 
Chương 1386


Chương 1386

“Vẫn chưa phát hiện những người đó sao?” Tô Khiết nheo mắt lại, cô cũng nghĩ đến điều này, cho nên hiện tại chỉ cần tìm được những người đó, mới có thể cứu Tô Nghiên Nghiên.

Cho dù cô và Tô Nghiên Nghiên có thù không đội trời chung, hiện tại cô cũng muốn nghĩ cách cứu Tô Nghiên Nghiên, mặc dù Tô Nghiên Nghiên luôn nhắm vào cô khắp nơi nhưng cô chưa từng coi Tô Nghiên Nghiên là kẻ thù.

Hiện tại quan trọng nhất là phải tìm được những tên đó!

“Không có, đêm qua anh đã cho người điều tra, nhưng không có phát hiện, bọn anh đã kiểm tra máy giám sát khắp thành phố A nhưng không phát hiện chiếc xe em nói, rõ ràng bọn họ đã tránh máy giám sát, chứng tỏ bọn họ biết rõ tất cả máy giám sát ở thành phố A, bọn họ rất gian xảo, hơn nữa còn phạm tội nhiều lần.” Giọng nói Đường Lăng đầy nghiêm túc: “Cảnh sát cũng không có manh mối nào.”

“Lưu Vũ và bọn họ đã từng liên lạc, chắc chắn phải biết một chút manh mối.” Tô Khiết nghĩ đến Lưu Vũ, hiện tại những người đó bắt Tô Nghiên Nghiên, Tô Nghiên Nghiên là con gái ruột của Lưu Vũ, dưới tình huống này, Lưu Vũ sẽ phối hợp với cảnh sát, nghĩ cách cứu Tô Nghiên Nghiên đúng không?

Tô Khiết nghĩ đến hiện tại Tô Nghiên Nghiên vẫn còn phải chịu đựng những tên đàn ông đó ‘Xâm hại’ thì trong lòng cô vô cùng không thoải mái.

Tô Khiết cũng biết nếu tiếp tục kéo dài thì Tô Nghiên Nghiên sẽ nguy hiểm đến tính mạng, từ ngày hôm qua đến bây giờ đã mấy tiếng đồng hồ…

Có người phụ nữ nào có thể chịu đựng được ‘Xâm hại’ liên tục như thế?

Huống chi những người đàn ông kia đều là người hung dữ, tàn nhẫn độc ác, tuyệt đối không hề mềm lòng, cũng tuyệt đối không nhẹ tay, nhìn video cũng có thể thấy được điều này.

“Lưu Vũ chưa chắc sẽ phối hợp.” Đường Lăng nheo mắt lại, giọng nói nặng nề, dù sao Lưu Vũ đã sắp xếp chuyện này, đây là phạm tội, hơn nữa tình tiết rất nghiêm trọng.

“Liên quan đến tính mạng của con gái bà ta, nếu bà ta không phối hợp thì thật sự không có tính người.” Tô Khiết thở ra một hơi.

“Nếu bà ta có tính người thì sẽ không sắp xếp kế hoạch như vậy đối phó em.” Đường Lăng lại nhanh chóng nói một câu: “Mà hiện tại nếu bà ta phối hợp điều tra thì đồng nghĩ thừa nhận hành vi phạm tội của mình, cho nên anh nghĩ bà ta sẽ không phối hợp.”

Con ngươi Tô Khiết lóe lên, đầu óc cũng tỉnh táo lại, có thể nói Lưu Vũ mất hết lương tâm, hiện tại chuyện này đã phát triển như vậy, Tô Nghiên Nghiên đã bị hại thành như vậy.

Hiện tại Tô Nghiên Nghiên hoàn toàn đã bị hủy hoại.

Với sự độc ác của Lưu Vũ thì không thể vì cứu Tô Nghiên Nghiên mà vạch trần mình ra.

“Vậy đi, hiện tại em đến nhà họ Tô xem có lấy lại tin tức gì từ miệng Lưu Vũ hay không.” Tô Khiết biết nếu cảnh sát hỏi, Lưu Vũ chắc chắn không phối hợp, nhưng nếu cô tự mình trở về, nói không chừng có thể lấy được một chút tin tức.

“Mấy anh cũng tiếp tục điều tra, phải nhanh chóng tìm được những người đó, từ ngày hôm qua đến bây giờ đã hơn tám tiếng, một người phụ nữ không thể chịu đựng nổi…” Đương nhiên Tô Khiết cũng không hoàn toàn gửi toàn bộ hy vọng lên người Lưu Vũ, hy vọng cảnh sát hoặc là bên Đường Lăng có thể nhanh chóng tìm được những người đó, nghĩ cách cứu Tô Nghiên Nghiên.

“Hiện tại em quay về đó sẽ gặp nguy hiểm.” Đường Lăng nheo mắt lại, tràn đầy lo lắng: “Lưu Vũ đã sớm không có tính người, hiện tại mọi chuyện biến thành như vậy, anh sợ bà ta chó cùng rứt giậu, trở nên càng điên cuồng…”

“Em sẽ cẩn thận.” Tô Khiết cũng nghĩ đến tình huống này, nhưng hiện tại không có cách nào tốt hơn, bọn họ cần thiết phải nhanh chóng tìm được những người đó.

“Ngày hôm qua em nói cần vệ sĩ nên anh đã tìm xong rồi, anh nói bọn họ lập tức đến nhà họ Tô.” Đường Lăng vẫn không yên tâm, hiện tại anh phái hai người luôn bảo vệ mình.

“Ừm, được.” Tô Khiết nhẹ giọng nói, khóe môi không nhịn được cong lên, Đường Lăng đúng là anh trai quốc dân.
 
Chương 1387


Chương 1387

Tô Khiết cúp điện thoại, nhanh chóng đứng dậy, dùng tốc độ nhanh nhất thay đồ.

“Mẹ, mẹ muốn ra ngoài sao?” Đường Vũ Kỳ đi ra từ phòng tắm nhìn cô, khuôn mặt nhỏ mang theo sự lưu luyến.

“Ừm, mẹ có chuyện gấp phải làm, bé cưng Vũ Kỳ ngoan ở nhà chờ mẹ về nhé.” Tô Khiết đi đến trước mặt Đường Vũ Kỳ hôn cô bé một cái.

“Được, mẹ chú ý an toàn.” Bạn học nhỏ Đường Vũ Kỳ nghe thấy Tô Khiết gọi điện thoại, cô bé lưu luyến là vì lo lắng cho mẹ.

Nhưng mẹ đã nói chuyện gấp, cho nên cô bé phải nghe lời, không được làm chậm trễ chuyện của mẹ!!

“Mẹ không định kêu Nguyễn Hạo Thần giúp đỡ sao?” Đường Minh Hạo đột nhiên tuôn ra một câu như vậy, tuy Nguyễn Hạo Thần vẫn chưa thông qua khảo nghiệm của nhóc, nhưng bây giờ mẹ xảy ra chuyện, không nên tìm Nguyễn Hạo Thần giúp đỡ sao?

“Ừm, lát nữa mẹ gọi điện cho anh ta.” Tô Khiết sững sờ, nhìn Đường Minh Hạo, khẽ cười.

Xem ra, trong lòng của anh bạn nhỏ Đường Minh Hạo, Nguyễn Hạo Thần vẫn rất là lợi hại, nếu không, nó cũng sẽ không kêu cô tìm Nguyễn Hạo Thần rồi.

Tô Khiết không phải không có nghĩ đến Nguyễn Hạo Thần, mà là bởi vì, bây giờ bên nhà họ Nguyễn xảy ra nhiều chuyện như vậy, hơn nữa, mỗi một chuyện đều có liên quan đến cô.

Lúc này Tô Khiết không muốn để cho Nguyễn Hạo Thần dính đến chuyện nhà họ Tô nữa.

Tô Khiết xuống lầu, mới nhớ ra, hôm qua xe của cô bị Lưu Vũ lái đi rồi, hôm qua cô bắt xe về.

Tô Khiết không muốn cho người nhà họ Đường biết chuyện này, không muốn khiến bọn họ lo lắng, cho nên, liền định bắt xe đi nhà họ Tô.

Trong đại sảnh không có người, Tô Khiết trực tiếp đi ra ngoài.

“Khiết, con định ra ngoài sao?” Phạm My đang ở trong sân, nhìn thấy Tô Khiết nhanh chóng đi ra ngoài, liền nhịn không được mà hỏi một câu.

“Ừm, có chút chuyện.” Tô Khiết không có giải thích, thậm chí bước chân không có dừng lại qua, chỉ có đôi con ngươi mà nhìn Phạm My.

“Rất gấp sao? Con không lái xe ra ngoài hả?” Phạm My nhìn thấy cô trực tiếp bước ra ngoài cổng, chứ không phải đi về phía nhà xe, có chút thắc mắc.

“Tối hôm qua con không có lái xe về.” Tô Khiết không muốn bọn họ lo lắng, cho nên không có nói thật.

“Vậy kêu tài xế đưa con đi.” Phạm My cũng không có nghĩ nhiều, rất tự nhiên mà nói một câu.

“Không cần đâu, con tự bắt xe được rồi.” Nhưng Tô Khiết đã nhanh chóng đi ra cổng.

“Con bé này gấp gáp như vậy làm gì chứ?” Mi tâm Phạm My khẽ nhíu lại, luôn cảm thấy có chút kỳ quái.

“Ai ya, hai bảo bối đâu, một mình Khiết ra ngoài rồi, sao không nhìn thấy hai bảo bối chứ.” Nhưng, ngay sau đó, Phạm My nghĩ đến hai bảo bối, liền dùng tốc độ nhanh nhất đi lên lầu.

Sau khi Tô Khiết lên xe, định gọi cho Nguyễn Hạo Thần một cuộc, nhưng, cô nhìn thấy trên mạng lại nổ ra một bài báo mới.

Trong báo nhắc đến, người phụ nữ ôm hôn thắm thiết với cậu ba Nguyễn ở trước cửa nhà họ Nguyễn tối hôm trước không phải Cổ Doanh Doanh, phóng viên đưa tin rằng tin tức này là do bà cụ Nguyễn tiết lộ.

Nhưng, lần này bà cụ Nguyễn không có mở họp báo, không có nói rõ trước công chúng, chỉ là cung cấp cho phóng viên một thông tin.

Đưa tin về chuyện này là một nhà truyền thông rất có tiếng, độ tin cậy của nhà truyền thông này vẫn rất cao, bọn họ nói tin tức do bà cụ Nguyễn cung cấp hẳn sẽ không sai khác nhiều.
 
Chương 1388


Chương 1388

Nhà họ Nguyễn hôm qua mới công bố hôn sự với nhà họ Cổ, ngay cả ngày kết hôn cũng công bố rồi, nhưng hôm nay lại đột nhiên nổ ra tin tức như vậy…

Màn kịch này thật khiến đám dân hóng hớt không hiểu nổi.

Tuy hôm qua bà cụ Nguyễn không có trực tiếp thừa nhận cô gái hôn nhau với cậu ba Nguyễn trong video là Cổ Doanh Doanh, nhưng lời nói của bà cụ Nguyễn hôm qua trong trong ngoài ngoài đều đã ngầm thừa nhận rồi.

Cho nên, trên mạng nhất thời lại bùng nổ, nói gì cũng có.

Nhưng có không ít người nghi ngờ tính chân thật của tin tức này, cảm thấy với thân phận địa vị của bà cụ Nguyễn, đáng lẽ không nên tự mình tát vào mặt mình như vậy.

Nhưng, Tô Khiết lại không nghi ngờ chút nào cả, cô tin đây thật sự là tin tức do bà cụ Nguyễn tung ra.

Đương nhiên, có thể khiến cho bà cụ Nguyễn lật lọng với chính tin tức mà mình tung ra như vậy, thì chỉ có một loại khả năng.

Đó chính là, bà cụ Nguyễn đã biết, người ở cùng với Nguyễn Hạo Thần đêm đó chính là cô cả nhà họ Đường, Đường Thấm Nhi.

Đương nhiên, Tô Khiết biết, chắc chắn là Nguyễn Hạo Thần nói cho bọn họ biết, tất cả những thứ này chắc chắn là do Nguyễn Hạo Thần sắp xếp.

Tô Khiết không khó đoán ra dụng ý của Nguyễn Hạo Thần.

Không thể không nói, người đàn ông đó thật là âm hiểm vô cùng, cũng xấu xa vô cùng.

Nhưng, nếu Nguyễn Hạo Thần đã nói cho ông cụ Nguyễn người ở cùng anh tối hôm đó là ‘Đường Thấm Nhi’, vậy thì Nguyễn Hạo Thần càng không thích hợp ra mặt xử lý chuyện nhà họ Tô bên này.

Cho nên, Tô Khiết không có gọi điện thoại nữa, mà cất điện thoại lại, thực ra chuyện này cũng không cần cậu ba Nguyễn đích thân xuất mã.

Lúc Tô Khiết đến nhà họ Tô, người mà Đường Lăng sắp xếp đã đến rồi, đang đợi cô ở bên ngoài cổng nhà họ Tô.

Một nam một nữ, Tô Khiết vừa nhìn liền nhìn ra bọn họ tuyệt đối thân thủ bất phàm.

Nhưng mà, bọn họ ăn mặc rất bình thường, thần sắc hay gì đó cũng che giấu rất tốt, người ngoài căn bản không nhìn ra bất kỳ gì bất thường.

“Cô cả, cậu Đường bảo chúng tôi qua đây bảo vệ cô.” Hai người nhìn thấy Tô Khiết, đều cung kính nghênh đón, hiển nhiên Đường Lăng đã nói thân phận của Tô Khiết cho bọn họ biết rồi.

“Ừm, các người theo tôi vào đi.” Tô Khiết rất hài lòng với hai người, Đường Lăng làm việc, thật đúng là không thể xỉa xói được gì.

Nhưng mà, nếu bọn họ đã biết thân phận của cô, chắc chắn là người có thể tin được ở bên cạnh của Đường Lăng.

Tô Khiết nghĩ, chuyện này giải quyết xong rồi, cô sẽ mời hai người khác đến chăm sóc ông cụ, trả hai người này về lại cho Đường Lăng.

Tô Khiết đưa hai người trực tiếp đi vào nhà họ Tô, ông cụ Tô đã tỉnh rồi, lúc này đang ngồi ở trong đại sảnh đọc báo.

Tô Khiết không có nhìn thấy Tô Trung Dung và Lưu Vũ.

“Tô Khiết, cháu đến rồi.” Ông cụ Tô nhìn thấy cô, trên mặt lập tức nở nụ cười, lập tức đặt báo trên tay xuống: “Cháu không cần ngày ngày chạy đến thăm ông đâu, ông nội không sao rồi.”

Có thể nhìn ra, trạng thái của ông cụ Tô hôm nay rất không tệ, khí sắc cũng rất không tồi, tâm trạng cũng rất tốt, hiển nhiên ông vẫn chưa biết chuyện của Tô Nghiên Nghiên.

“Ông nội, cháu đã mời hai người qua đây chăm sóc ông.” Tô Khiết dẫn hai người đến trước mặt ông cụ Tô.
 
Chương 1389


Chương 1389

“Không cần, bây giờ ông nội rất khoẻ, không cần người khác chăm sóc đâu.” Ông cụ Tô sững sờ, sau đó lắc đầu từ chối: “Cháu không cần lo lắng vì chuyện của ông nội đâu.”

“Ông chủ, đây là tâm ý của cô cả, nếu như ông từ chối, cô cả hẳn sẽ không vui đâu.” Quản gia là người thông minh, hẳn ông ta cũng mang máng cảm nhận được một số chỗ bất thường.

“Ò, vậy cũng được.” Ông cụ Tô nghe quản gia nói như vậy, liền liên tục gật đầu đồng ý.

“Ông nội, cháu lên lầu xem thử, tối hôm qua, trong phòng cháu có chút lộn xộn, cháu lên trên dọn dẹp chút xíu, Lăng Lâm cô giúp tôi cùng thu dọn chút đi.” Tô Khiết tìm một lý do, dắt theo Lăng Lâm lên lầu.

Lúc này, Tô Trung Dung cùng Lưu Vũ vẫn còn trong phòng, hai người vừa lo vừa sợ, bọn họ thậm chí không dám xuống lầu.

Tô Khiết trực tiếp đi tới trước phòng của hai người, gõ cửa.

“Ai? Là ai?” Tô Trung Dung nghe thấy tiếng gõ cửa, trực tiếp kinh hoảng nhảy thót lên, lúc này ông ta giống như chim sợ cành cong, có chút động tĩnh gì liền thót tim.

“Chú hai, là tôi.” Tô Khiết vốn chính là đến tìm họ, hơn nữa chuyện khẩn cấp, không thể trì hoãn.

“Tô Khiết? Nó tới làm gì?” trong phòng, Tô Trung Dung trực tiếp ngây người, vẻ mặt kinh ngạc mà nhìn sang Lưu Vũ.

“Con tiện nhân này, là nó đã hại Nghiên Nghiên của chúng ta, tôi phải giết nó, tôi phải báo thù cho Nghiên Nghiên của chúng ta, tôi muốn nó sống không bằng chết, sống không bằng chết…” Lưu Vũ vừa nghe là Tô Khiết, trực tiếp tức giận đỏ cả mắt.

“Bà bình tĩnh chút, bây giờ trong tình huống này, Tô Khiết hẳn vẫn chưa biết chuyện, chúng ta không thể để lộ được.” Tô Trung Dung đến bây giờ vẫn ngây thơ mà cho rằng, người khác đều không biết chuyện.

“Không, nó chắc đã biết rồi, tối hôm qua nó rõ ràng vốn định về phòng, nhưng lại không có vào mà rời đi, sau khi nó rời đi, tôi gọi điện cho mấy người bên ngoài kia, lúc đó theo lý mà nói người ra ngoài đáng lẽ chỉ có nó, tại sao bọn họ lại bắt lầm Nghiên Nghiên? Cho nên, Nghiên Nghiên hẳn là đã ra ngoài cùng nó, cho nên chắc chắn là nó cố ý khiến cho mấy người đó bắt Nghiên Nghiên đi.” Lưu Vũ thì không ngốc, đoán được cũng kha khá, chỉ là bây giờ mới hiểu ra thì rõ ràng đã quá trễ rồi.

“Ý của bà là, là Tô Khiết cố ý hại Nghiên Nghiên của chúng ta?” Tô Trung Dung vừa nghe, trên mặt rõ ràng đã có thêm vài phần phẫn nộ căm hận.

“Ừm, tuyệt đối là như vậy, con ả xấu xí không biết xấu hổ này thật là quá ác độc rồi, nó vậy mà lại hại Nghiên Nghiên của chúng ta như vậy,” Lưu Vũ càng hận đến nghiến răng nghiến lợi: “Tôi tuyệt đối không thể tha cho nó, tuyệt đối không.”

“Đúng, tuyệt đối không thể bỏ qua cho nó.” Vẻ mặt Tô Trung Dung cũng tràn đầy căm hận mà gào thấp.

Hai người rất rõ ràng đã quên, đây vốn dĩ là chuyện do hai người sắp xếp để hại Tô Khiết.

Tô Khiết vốn dĩ là vô tội nhất.

Đôi con ngươi của Lưu Vũ lập loè, sau đó từ trong tủ lấy ra một cây dùi cui, cây dùi cui này là do Tô Trung Dung đem về trước đây, tuy dùi cui cảnh sát là thứ không bán, nhưng con người như Tô Trung Dung đương nhiên sẽ có cách có được.

Cây dùi cui này trước đây Tô Trung Dung để trong cốp xe, rốt cuộc là dùng để làm gì thì chỉ Tô Trung Dung rõ thôi.

Trước đây sau khi Lưu Vũ phát hiện, liền cầm về phòng.

Thực ra, trong két sắt của Tô Trung Dung còn có súng, nhưng Lưu Vũ không muốn Tô Khiết chết dễ dàng, bà ta phải dày vò Tô Khiết.

“Ông mở cửa cho nó vô đây, tôi giật điện cho nó ngất, sau đó chúng ta trói nó lại, những gì mà Nghiên Nghiên phải chịu, tôi cũng phải khiến cho nó nếm trải, hơn nữa tôi còn phải khiến nó thảm hơn nữa.” Lưu Vũ lúc này thật sự điên rồi, nhưng, bà ta không có mất đi lý trí, chuyện này sắp xếp rất không tồi.

 
 
Chương 1390


Chương 1390

Bởi vì tối hôm qua bọn họ đều đã nhìn thấy sự lợi hại của Tô Khiết, cho nên bọn họ không dám manh động nữa, cho nên muốn lừa Tô Khiết vào phòng trước, sau đó trực tiếp giật điện cho Tô Khiết ngất đi.

“Được.” Tô Trung Dung liên tục gật đầu, âm thầm thở ra một hơi, sau đó đi đến chỗ cửa phòng, mở cửa ra.

Tô Khiết đứng ở cửa, Tô Trung Dung vừa mở cửa ra, liền nhìn thấy Tô Khiết, vào giây phút nhìn thấy Tô Khiết, Tô Trung Dung giống như là nhìn thấy kẻ thù vậy, hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng, Tô Trung Dung vẫn cật lực che giấu đi sự căm hận của mình, cố gắng làm dịu giọng: “Là Tô Khiết đấy à, có chuyện gì vào trong nói đi.”

“Không cần đâu, nói ở đây đi.” Tô Khiết nhìn thấy bộ dạng của ông ta, trong lòng âm thầm cười lạnh, kỹ năng diễn xuất của Tô Trung Dung thật dở.

Như vậy mà còn muốn gạt cô vào phòng sao?

“Tô Khiết, con vào trước đi, đứng ngoài không thích hợp đâu.” Lưu Vũ nghe thấy lời của Tô Khiết, càng hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng, lúc bà ta ló đầu ra, trên mặt lại rõ ràng mang theo nụ cười.

Không thể không nói, kỹ năng diễn xuất của Lưu Vũ tốt hơn Tô Trung Dung nhiều, che giấu rất tốt.

“Video của Tô Nghiên Nghiên tôi đã xem qua rồi.” Tô Khiết không muốn phí lời với bọn họ, bây giờ cô cũng không có thời gian phí lời với bọn họ, mà trực tiếp nói thẳng.

Nghe thấy lời của Tô Khiết, sắc mặt của hai người Tô Trung Dung và Lưu Vũ lập tức trở nên rất khó coi.

“Tôi hiểu, thực ra người mà các người muốn đối phó như vậy là tôi, Tô Nghiên Nghiên đã thay cho tôi.” Đây là sự thật, Tô Khiết biết, đây tuyệt đối là sự thật mà Tô Trung Dung và Lưu Vũ không muốn đối mặt nhất.

Cho nên, cô chính là cố ý nói như vậy, cố ý khích bọn họ, hy vọng có thể moi móc được một số tin tức có ích từ miệng bọn họ.

“Tô Khiết, con tiện nhân ác độc nhà mày, là mày, là mày đã hại Nghiên Nghiên, Tô Khiết, tao phải giết mày.” Lưu Vũ lập tức điên lên, bà ta tức giận mà gào, xông về phía Tô Khiết.

Cơ thể Tô Khiết né ra, trực tiếp tránh khỏi, Lăng Lâm vốn đang đứng sau Tô Khiết liền nhanh chóng tiến lên trước một bước, chặn ở trước mặt Lưu Vũ.

Lăng Lâm vươn tay ra, dễ dàng túm lấy cánh tay của Lưu Vũ, liền khiến Lưu Vũ không thể nhúc nhích.

“Không, không phải tôi đã hại Tô Nghiên Nghiên, mà là bà đã hại cô ta.” Tô Khiết nhìn sang Lưu Vũ, từng câu từng chữ rất nhẹ, nhưng lại khiến cơ thể Lưu Vũ rõ ràng đã đơ lại.

“Tô Khiết, mày muốn làm gì? Mày muốn làm gì?” Sau khi Lưu Vũ hồi thần, lại tức giận mà gào ra tiếng, lần này, trong thanh âm Lưu Vũ rõ ràng đã có thêm vài phần run rẩy nhẹ.

“Tôi muốn đi cứu Tô Nghiên Nghiên, bây giờ Tô Nghiên Nghiên đang trong tình huống gì, hẳn bà sẽ rõ hơn tôi, nếu như còn trì hoãn, cô ta sẽ mất mạng đó.” Tô Khiết lần này không có kích thích Lưu Vũ nữa.

Cô nói đều là sự thật.

“mày muốn cứu Nghiên Nghiên? Mày sẽ tốt bụng như vậy à?” Lưu Vũ sững sờ, nhìn chằm chằm Tô Khiết với vẻ mặt không tin, bà ta không tin lúc này Tô Khiết sẽ cứu Nghiên Nghiên.

Tô Khiết không phải đã biết hết rồi sao?

“Tô Khiết, màu đừng ở đây giả vờ tốt bụng nữa.” Tô Trung Dung cũng không tin Tô Khiết.

“Trước khi tôi đến, đã cho người đè hết tin tức liên quan đến Tô Nghiên Nghiên xuống, các người bây giờ có thể xem lại, trên mạng hẳn đã không còn mấy nội dụng đó nữa rồi.” Tô Khiết biết bọn họ không tin cô, nhưng, cô bây giờ thật sự muốn cứu Tô Nghiên Nghiên bằng những gì cô có thể.

Tô Nghiên Nghiên dù có xấu xa, thì cũng là một sinh mạng, cô không phải là Đức mẹ Maria, nhưng cũng không thể trơ mắt nhìn một sinh mạng đang sống sờ sờ bị mấy tên côn đồ đó dày vò đến chết được.

Lưu Vũ nghe thấy lời của Tô Khiết, liền đi vào phòng, cầm lấy điện thoại, nhanh chóng lướt trang mạng, quả thực phát hiện trên mạng đã không còn tin liên quan đến Tô Nghiên Nghiên nữa.
 
Chương 1391


Chương 1391

Bọn họ đều biết, đây là cách tốt nhất có thể bảo vệ Tô Nghiên Nghiên, trước đây bọn họ đã muốn làm như vậy rồi, nhưng bây giờ bọn họ không có quyền, cũng không tiền, căn bản không làm được.

Nhưng bây giờ Tô Khiết đã giúp bọn họ làm được rồi.

“Thật sự không có nữa rồi, toàn bộ đều không có nữa.” Tô Trung Dung cũng nhanh chóng tra tìm thử, trên mặt rõ ràng có thêm vài phần hoan hỉ.

Tô Trung Dung rất rõ, nếu như chuyện của Tô Nghiên Nghiên còn tiếp tục, thì ngay cả bọn họ sau này cũng không thể bước ra ngoài cửa nữa rồi.

“Tại sao mày lại muốn giúp bọn tao, mày rõ ràng đều đã biết rồi…” Khi Lưu Vũ lại nhìn sang Tô Khiết, đã không có sự căm hận nghiến răng nghiến lợi như trước nữa, chỉ là mang quá nhiều sự hoàn nghi.

Rất rõ ràng Tô Khiết đã biết tất cả mọi chuyện rồi, Tô Khiết đã biết tất cả những chuyện này rồi, tại sao còn muốn giúp bọn họ chứ?

“Tôi không muốn nhìn thấy một người chết đi như vậy.” Sắc mặt Tô Khiết khẽ trầm xuống, cô cảm thấy, nên tôn trọng với tính mạng mình.

“Mày thật sự có thể cứu Nghiên Nghiên về sao?” Trong lòng Lưu Vũ vẫn còn hoài nghi, nhưng cũng đã có thêm vài phần trông đợi, dù sao cũng là con gái ruột của bà ta, là một cục thịt rớt ra từ trên người của bà ta a.

Bà ta chắc chắn là đau lòng rồi.

Bây giờ tất cả nội dung đều đã bị đè xuống rồi, thời gian này, người ta cũng sẽ từ từ quên đi chuyện này thôi.

Cho nên, bà ta phải cứu Nghiên Nghiên về.

“Tôi có thể giúp bà, nhưng tôi cần bà cung cấp một số thông tin liên quan đến mấy người đó, chúng tôi biết được càng nhiều thì mới có thể tìm được bọn họ càng nhanh, chỉ có tìm được bọn họ, mới có thể cứu được Tô Nghiên Nghiên.” Thần sắc Tô Khiết lúc này rất bình tĩnh, không nhìn ra được quá nhiều cảm xúc.

Lưu Vũ vốn dĩ hoài nghi cô, nhưng nhìn thấy biểu cảm như vậy của cô, sự hoài nghi trong lòng ngược lại đã ít đi vài phần, dù gì Tô Khiết cũng biết tất cả mọi chuyện rồi, bà ta cũng không còn gì hay ho để giấu diếm trước mặt Tô Khiết nữa.

“Thực ra, chuyện mà tôi biết về bọn họ cũng không nhiều, tôi còn chưa từng gặp mặt bọn họ, tôi chỉ liên lạc điện thoại với bọn họ thôi, tôi chỉ có số điện thoại của bọn họ, nhưng mà bây giờ số đó cũng gọi không được rồi…” Lưu Vũ lại do dự một hồi, sau đó mới chậm rãi mở miệng.

“Bọn họ còn cho tôi một tài khoản ngân hàng, nhưng tên họ là của một người già vùng núi.” Lưu Vũ ngừng lại, lại nhanh chóng bổ sung một câu.

“Bà cho số điện thoại và tài khoản ngân hàng cho tôi, tôi lập tức đi tra.” Đôi con ngươi của Tô Khiết nhanh chóng lập loè, hiển nhiên Lưu Vũ biết cũng không nhiều, nhưng mấy cái này dù gì cũng tốt hơn là không có gì, bất kỳ manh mối gì cũng đều có khả năng trở thành chỗ đột phá.

“Thanh, tra thế nào? Đây là thứ mà người bình thường có thể tra được sao?” Tô Trung Dung nhìn Tô Khiết, trong ánh mắt vẫn mang theo sự nghi hoặc, thậm chí còn có thêm vài phần phòng bị.

Tô Trung Dung hiển nhiên lo lắng Tô Khiết sẽ báo cảnh sát.

“Yên tâm đi, bây giờ tôi sẽ không báo cảnh sát, tra mấy thứ này cũng không cần phải báo cảnh sát.” Tô Khiết đương nhiên nhìn ra được tâm tư của Tô Trung Dung, tối hôm qua cô đã báo cảnh sát rồi, cho nên, bây giờ chắc chắn sẽ không báo cảnh sát.

Trong phòng, Lưu Vũ cầm lấy bút, cúi đầu, viết số điện thoại và số tài khoản ngân hàng, bởi vì bà ta cứ luôn cúi đầu, cho nên không nhìn thấy được biểu cảm trên mặt bà ta.
 
Chương 1392


Chương 1392

Lưu Vũ viết xong, đưa giấy giao cho Tô Trung Dung ở cách cửa tương đối gần, cho nên Tô Khiết vốn không có nhìn thấy thần sắc trên mặt Lưu Vũ lúc này.

Tô Trung Dung nhận lấy, do dự một hồi, sau đó mới đưa cho Tô Khiết.

Tô Khiết nhận lấy tờ giấy, liền đưa Lăng Lâm nhanh chóng rời khỏi, cô phải đi nói mấy cái này cho Đường Lăng nghe, hy vọng có thể có ích.

“Cô cả, trong phòng bọn họ có dùi cui cảnh sát.” Sau khi rời khỏi được một chút, Lăng Lâm nhỏ tiếng nói một câu.

Đôi con ngươi của Tô Khiết khẽ nheo lại, cho nên trước đó Tô Trung Dung và Lưu Vũ muốn gạt cô vào phòng, là muốn đánh ngất cô sao?

“Cô đưa số điện thoại và tài khoản ngân hàng cho cậu cả Đường của các người đi.” Tô Khiết bây giờ không muốn so đo mấy cái này với bọn họ, bây giờ quan trọng nhất là tra ra mấy người đó, cứu Tô Nghiên Nghiên về trước.

Hồi nãy Lưu Vũ nói điện thoại gọi không được, tài khoản ngân hàng là của người già miền núi, không biết Đường Lăng có thể tra ra được một chút manh mối nào không.

“Tô Khiết thật sự sẽ giúp chúng ta cứu Nghiên Nghiên về sao?” Sau khi Tô Khiết rời đi, Tô Trung Dung nhanh chóng đóng cửa: “Bà thật sự tin nó sao?”

“Tin nó? Sao tôi có thể tin nó được?” Lưu Vũ đột nhiên cười âm hiểm, đôi con ngươi nhanh chóng híp lại, mang theo một sự hung hãn khiến người ta run rẩy: “Lúc này tôi hận không thể róc xương lột da của con tiện nhân Tô Khiết đó…”

“Nếu bà đã không tin nó, thì sao bà lại nói số điện thoại và tài khoản ngân hàng cho nó chứ? Bà không sợ nó báo cảnh sát, kêu cảnh sát đến bắt chúng ta sao?” Tô Trung Dung nhìn bộ dạng của bà ta lúc này, càng nghi hoặc hơn nữa.

“Lỡ như hồi nãy nó chỉ là đến đây moi móc thông tin từ chúng ta thôi thì sao? Chúng ta há không phải là bị lộ rồi ư?” Tô Trung Dung nghĩ đến khả năng này, trên mặt càng có thêm vài phần lo lắng.

“Không sợ, chuyện này nó đã biết từ lâu rồi, nếu như nó muốn báo cảnh sát thì đã báo từ lâu rồi, nó không báo cảnh sát thì có nghĩa nó không có chứng cứ, càng huống hồ bây giờ Nghiên Nghiên xảy ra chuyện, mà nó thì không xảy ra chuyện gì, cho nên, nó cũng không thể làm gì chúng ta.” Khoé miệng Lưu Vũ rõ ràng đã có thêm vài phần âm lạnh.

“Nhưng mà, hồi nãy bà đã cho số điện thoại và tài khoản ngân hàng của mấy người đó cho nó rồi?” Tô Trung Dung càng mơ hồ hơn.

“Cái tôi cho nó là giả đó, lúc mới bắt đầu, tôi vì lo lắng Nghiên Nghiên, suýt chút nữa đã mắc mưu của nó, cũng may cuối cùng lúc viết số điện thoại tôi đã hồi thần lại, cho nên cái mà tôi cho nó đều là giả, không có liên quan gì đến mấy người đó cả, nếu như nó lấy mấy cái đó đi báo cảnh sát thì đến lúc đó chúng ta ngược lại có thể tố cáo nó tội vu nhọ rồi.” Lưu Vũ cười âm hiểm, càng thêm đắc ý.

“Cao, bà xã thật cao minh.” Tô Trung Dung nghe thấy lời của bà ta, cũng trực tiếp cười.

“Vậy còn Nghiên Nghiên?” Tô Trung Dung lúc này còn có thể nghĩ đến con gái ruột của ông ta, cũng thật là hiếm có rồi.

“Tôi đã nghĩ qua rồi, bây giờ video đã phát ra, cả đời này của Nghiên Nghiên cũng bị huỷ rồi, cho dù cứu về thì cả cuộc đời của Nghiên Nghiên cũng sẽ sống trong đau khổ dày vò, hơn nữa, từ hôm qua đến bây giờ, đã qua thời gian dài như vậy rồi, Nghiên Nghiên chỉ e là đã…” Khi Lưu Vũ nói đến con gái, sự đắc ý trên mặt lúc này mới thu lại một chút.

“Đúng, bà nói rất đúng, chuyện đã như vậy rồi, cứu Nghiên Nghiên về cũng sẽ càng đau khổ.” Tô Trung Dung vậy mà còn liên tục hùa theo lời của Lưu Vũ nữa.

Có câu hổ dữ không ăn thịt con, nhưng hai người này bây giờ lại tự tay đưa con gái mình đi chết, hơn nữa còn tìm lý do đường hoàng chính đáng cho mình nữa!!

“Hơn nữa chúng ta cũng tuyệt đối không thể để cho Tô Khiết tìm được mấy người đó, nếu như mấy người đó bị bắt rồi, lỡ như đến lúc đó khai chúng ta ra, thì chúng ta toi rồi.” Đôi mắt Lưu Vũ khẽ nheo lại, trên mặt có thêm vài phần hung hãn.
 
Chương 1393


Chương 1393

Cho nên, vì bản thân bà ta, bà ta chỉ có thể hy sinh Nghiên Nghiên rồi.

Lúc mới bắt đầu, Lưu Vũ còn muốn cứu Tô Nghiên Nghiên, Lưu Vũ vào lúc cuối cùng mới thay đổi chủ ý, còn Tô Khiết lại tưởng Lưu Vũ thật sự muốn cứu Tô Nghiên Nghiên, tưởng Lưu Vũ sẽ không thể nói dối, cho nên lúc đó căn bản không nghĩ đến những tình huống khác.

Sau khi bên Đường Lăng nhận được số điện thoại và tài khoản ngân hàng, liền cho người đi tra.

Một tiếng sau, tìm được chủ nhân của số điện thoại, cũng tìm được chủ nhân của tài khoản ngân hàng…

Nhưng, theo số điện thoại và tài khoản ngân hàng mà Lưu Vũ cung cấp, hai người tìm được đều là công dân bình thường, hai người đều có công việc cố định, đều có cuộc sống bình thường, không có tiền án tiền sự, đều là những công dân luôn chấp hành pháp luật.

Hóa ra lúc đó Lưu Vũ chính là viết lung tung.

Lãng phí hơn một tiếng đồng hồ, cũng đồng nghĩa với việc toàn bộ đều là phí công vô ích.

Sau khi Đường Lăng nhìn thấy kết quả, đôi mắt lập tức lạnh đến cực điểm, anh ta nghĩ một lúc, cuối cùng vẫn gọi điện thoại cho Tô Khiết.

“Có phát hiện gì không?” Tô Khiết thấy điện thoại của Đường Lăng, cứ nghĩ là đã phát hiện ra cái gì.

“Chưa, số điện thoại và tài khoản ngân hàng mà bọn họ đưa cho đều là giả.” Đường Lăng thở dài.

Lúc này đôi mắt của Đường Lăng lạnh như băng: “Chính vì tin tức mà bọn họ cung cấp là giả, nên chúng ta đã lãng phí hơn một tiếng đồng hồ.” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Giả?” Tô Khiết không khỏi thốt lên, nhất thời không thể tin tưởng, cô thật sự không có cách nào có thể tin được, đám người Lưu Vũ lại tàn nhẫn đến mức ngay cả con gái của mình cũng không cứu.

“Rõ ràng bọn họ không muốn cứu Tô Nghiên Nghiên, bọn họ càng không để cho chúng ta bắt được những người kia.” Giọng nói của Đường Lăng lạnh hơn mấy phần: “Mấy năm nay anh cũng đã tiếp quản công chuyện của một vài gia tộc lớn, cũng gặp rất nhiều người tàn nhẫn, chuyện tàn nhẫn, nhưng chưa từng gặp những người ba mẹ độc ác như vậy.”

Tô Khiết đột nhiên không biết nói gì, bởi vì cô đã không biết mình có thể nói cái gì.

Lưu Vũ đã muốn lừa cô, cô có đi hỏi cũng không thể hỏi được cái gì.

Tô Khiết nhìn thời gian, đã muộn như vậy rồi, đã hơn mười giờ rồi, từ tối hôm qua những người kia bắt Tô Nghiên Nghiên đi đến bây giờ đã hơn mười tiếng đồng hồ, hủy hoại hơn mười tiếng đồng hồ một người phụ nữ có thể chịu đựng được sao?

“Được rồi, chuyện này em đừng quan tâm nữa, chuyện này bọn anh sẽ điều tra, em cũng đừng ở lại nhà họ Tô nữa, về nhà họ Đường trước đi.” Đường Lăng nhớ đến hai người nhà họ Tô vô nhân tính kia, có chút không yên tâm khi để Tô Khiết ở lại nhà họ Tô.

“Em ở cùng với ông nội.” Lúc này Tô Khiết đang đứng ở ban công để gọi điện thoại, cô quay người lại, nhìn ông cụ Tô đang ở trong phòng khách, cũng có chút lo lắng.

Cô sợ, sau khi cô đi, đám người Lưu Vũ sẽ gây bất lợi cho ông nội, cô cũng sợ sau khi cô đi , ông cụ Tô sẽ phát hiện ra chuyện của Tô Nghiên Nghiên.

ông cụ Tô bị bệnh tim, không thể chịu bất kỳ sự kích thích nào, nếu như biết được chuyện này, chỉ sợ….

Vì vậy, cô vẫn luôn ở phòng khách nói chuyện với ông nội, không để ông chú ý đến những chuyện khác, may là, những chuyện liên quan đến Tô Nghiên Nghiên cô đã kêu người nghĩ cách đè xuống.

“Em đón ông cụ Tô về nhà chúng ta trước đi, không phải em vẫn luôn muốn để ông cụ Tô gặp hai đứa nhỏ sao? Anh cảm thấy đây là một cơ hội tốt.” Lúc này Đường Lăng thật sự không yên tâm khi để Tô Khiết ở lại nhà họ Tô.
 
Chương 1394


Chương 1394

Đôi mắt Tô Khiết hơi lóe lên: “Đây là một ý kiến không tồi.”

Đúng là cô vẫn luôn có ý định như vậy, nhưng vẫn chưa tìm được cơ hội thích hợp.

“Nhớ dẫn theo hai vệ sĩ mà anh phái theo để bảo vệ em.” Đường Lăng lại không yên tâm dặn dò một câu.

“Anh, hai người kia là vệ sĩ riêng của anh đúng không?” Tô Khiết nghe ra được sự tín nhiệm của Đường Lăng giành cho hai người kia, vì vậy càng chắc chắn phán đoán trước đó của mình.

“Em quan tâm nhiều như vậy làm gì? Có thì em cứ dùng đi, nói nhiều quá đó.” Đường Lăng cố ý giả vờ bất mãn trả lời, sau đó lại không lại không yên tâm dặn dò mấy câu mới cúp điện thoại.

Sau khi cúp điện thoại, Tô Khiết quay lại phòng khách, nhìn về phía ông cụ Tô, khẽ cười nói: “Ông nội, hôm nay cháu dẫn ông ra ngoài đi dạo.”

“Đi đâu?” ông cụ Tô ngẩng đầu lên, nhìn cô, có chút bất ngờ, nhưng có thể nhìn ra ông rất vui, cũng rất mong đợi.

Con người đến cái tuổi này, đương nhiên hi vọng con cái luôn ở bên cạnh mình, nhưng lại không muốn gây phiền phức cho con cái, nên, bọn họ có gì cũng không nói ra, nhưng trong lòng bọn họ lại rất mong đợi.

Bây giờ Tô Khiết chủ động nói ra muốn đưa ông ra ngoài chơi, ông có thể không vui sao?

“Ông nội, ông cứ yên tâm đi theo con, đến nơi ông sẽ biết.” Tô Khiết lại không nói rõ ràng.

Tô Khiết đỡ ông cụ Tô đứng dậy, đi ra ngoài.

Trong lòng nội Tô vô cùng vui vẻ, cho dù cô có đi đâu chắc chắn ông cũng sẽ đi theo, nên cũng không hỏi nhiều.

“Ông nội, bây giờ cháu sẽ dẫn ông đến nhà họ Đường.” Sau khi lên xe, Tô Khiết nói rõ ràng với ông cụ Tô.

“Đi đến nhà họ Đường? Đi gặp ông Đường? Vậy sao cháu không nói sớm, để ông chuẩn bị một chút.” ông cụ Tô rõ ràng rất ngạc nhiên, trên mặt còn có chút căng thẳng: “Tô Khiết, nhà họ Đường không phải là một gia đình bình thường, ông Đường cũng không phải là người bình thường, ông có chút căng thẳng.”

“Ha….” Tô Khiết không nhịn được cười: “Ông nội, đó là ông ngoại của cháu, chúng ta là người một nhà, có gì mà căng thẳng, nhưng, có hai nhỏ, có thể có chút phức tạp….”

“Nhỏ? Cái gì nhỏ?” ông cụ Tô hơi nhíu mày, trên mặt hiện lên sự không hiểu.

“Ông nội, có chuyện này cháu vẫn luôn giấu ông.” Tô Khiết quyết định vẫn nên nói trước với ông nội một tiếng, ông nội có bệnh tim, cô sợ đến lúc ông nội gặp hai đứa nhỏ sẽ không chịu được.

“Thực ra, cháu có 2 đứa con, một cặp sinh đôi, một nam, một nữ….” Lúc Tô Khiết nói câu này, vẫn luôn nhìn ông nội, cô nhìn thấy rõ ràng khuôn mặt ông thay đổi, vội vàng giải thích: “Là con của cháu và Hạo Thần, đứa nhỏ 5 tuổi rồi, rất đáng yêu, bây giờ cháu sẽ dẫn ông đi gặp bọn chúng.”

“Con? Hai đứa?” ông cụ Tô vẫn vô cùng kích động, nhất thời hô hấp trở nên khó khăn.

“Ông nội, ông sao chứ?” Tô Khiết vội vàng lấy thuốc tim ra đưa cho ông nội.

“Ông nội không sao chứ, ông nội quá kích động thôi.” Sau khi ông cụ Tô bình phục trở lại, trên mặt rõ ràng hiện lên sự vui mừng: “Cháu, cháu mau dẫn ông đi gặp đi, gặp chắt nội của ông, aiya, ông đã có chắt nội rồi, thật sự không ngờ mà, không ngờ mà.”

Tô Khiết thấy ông thật sự không sao, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

“Đúng rồi, cháu vừa nói hai đứa nhỏ đều là con của Nguyễn Hạo Thần? Hai đứa đã có con, tên tiểu tử thối Nguyễn Hạo Thần lại còn ly hôn với cháu?” ông cụ Tô sau trở lại bình thường khuôn mặt lại thay đổi, phản ứng lúc này của ông cụ Tô giống hệt với hai cụ nhà họ Đường.
 
Chương 1395


Chương 1395

“Đến bây giờ Nguyễn Hạo Thần vẫn không biết chuyện này.” Tô Khiết đột nhiên cảm thấy hơi có lỗi với Nguyễn Hạo Thần, nếu không phải Đường Minh Hạo nhất định muốn thử thách Nguyễn Hạo Thần, nói không chừng cô đã sớm nói cho Nguyễn Hạo Thần biết chuyện này.

ông cụ Tô sững sờ, nhìn dáng vẻ của Tô Khiết cũng không hỏi nhiều nữa: “Trước tiên không quan tâm đến tên tiểu tử thối Nguyễn Hạo Thần kia nữa, bây giờ ông phải đi gặp chắt nội của ông, chắt nội của ông.”

Bây giờ không có chuyện gì quan trọng bằng chuyện đi gặp chắt nội của ông.

“Ông nội, đến lúc đó ông đừng có kích động nhé, bệnh tim của ông….” Tô Khiết nhớ đến bệnh tim của ông vẫn có chút không yên tâm.

Bác sĩ đã dặn đi dặn lại, không thể để ông nội chịu kích thích, tránh quá vui và quá buồn.

“Yên tâm đi, đây là một chuyện vui, ông nội rất vui, bệnh tim cũng đã khỏi rồi.” Có câu nói là con người gặp chuyện vui tinh thần cũng vui vẻ, ông cụ Tô chính là như vậy, lúc này khuôn mặt ông hồng hào, khí sắc rõ ràng tốt hơn rất nhiều.

Trước khi đi, Tô Khiết đã gọi điện thoại cho nhà họ Đường.

Lúc đến nhà họ Đường, ông cụ Đường và bà cụ Đường đích thân ra đón tiếp, ông cụ Tô thấy ông cụ Đường đích thân ra đón mình, nhất thời không khỏi kích động, mặc dù trước đó Tô Khiết đã nói qua bọn họ là người một nhà, nhưng thân phận của ông cụ Đường vẫn còn ở đó, khiến người khác không thể không kính nể.

Phạm My dẫn theo hai đứa nhỏ đứng ở cửa phòng khách đợi, không ra bên ngoài.

Người nhà họ Đường đều tin tưởng, nhưng dù sao chuyện của hai đứa nhỏ người ngoài vẫn chưa biết, vì vậy bọn họ sẽ không đưa hai đứa nhỏ ra ngoài.

Bình thường lúc ra ngoài, hai đứa nhỏ sẽ trực tiếp ngồi trên xe đi ra ngoài.

ông cụ Tô nhìn thấy hai đứa nhỏ, nhất thời không nói lên lời, đến tận khi hai đứa nhỏ hét tên ông, ông cụ Tô mới hoàn hồn lại, liên tục gật đầu, đột nhiên nước mắt lưng tròng.

“Nếu như Trung Phương ở dưới suối vàng biết được, chắc chắn sẽ rất vui.” Đối với Tô Trung Phương, ông cụ Tô vẫn luôn cảm thấy có lỗi, lúc đầu nếu như không phải đúng lúc ông xuất ngoại, Trung Phương sẽ không bị ép phải rời khỏi nhà, có thể sẽ không xảy ra tai nạn.

Đương nhiên tất cả mọi người đều xem tai nạn xe hơi là chuyện ngoài ý muốn, không có ai biết, thực ra là do Tô Trung Dung và Lưu Vũ làm….

Nhà họ Cổ:

“Bà cụ nhà họ Nguyễn có ý gì? Bà ấy nói như vậy là có ý gì?” Lúc này bà Cổ tức giận đến mức khuôn mặt đỏ ửng: “Lúc đầu là nhà họ Nguyễn muốn liên hôn với nhà họ Cổ chúng ta, bây giờ hôn lễ đã được công bố, bọn họ làm ra chuyện này là có ý gì?”

“Vậy người trong video có phải là Doanh Doanh không?” Cổ Thanh Bình trầm mặt, đôi mắt nheo lại trông rất nguy hiểm.

“Đương nhiên là Doanh Doanh rồi, hôm đó bọn họ gọi Doanh Doanh đến nhà họ Nguyễn, cũng là bọn họ sắp xếp cho Doanh Doanh và cậu ba Nguyễn ở cùng nhau, ngoài Doanh Doanh còn có thể là ai?” Bà Cổ nghe thấy lời nói của Cổ Thanh Bình, suýt nữa nhảy dựng lên, rõ ràng, bà Cổ không hiểu chuyện xảy ra tối hôm đó.

Tất cả mọi chuyện, bà ta cũng chỉ nghe Cổ Doanh Doanh nói.

Lúc bà Cổ nói câu này, Cổ Doanh Doanh đứng bên cạnh đôi mắt nhanh chóng lóe lên, lúc trước cô ta không nói chuyện này với người trong nhà, bây giờ càng không thể nói.

Chỉ là, chuyện này rõ ràng cô ta đã nói rõ ràng với mấy người bên nhà họ Nguyễn rồi, cô ta cứ nghĩ là chuyện này sẽ không xảy ra sai sót gì, nhưng sao đột nhiên bà cụ Nguyễn lại thay đổi quyết định?
 
Chương 1396


Chương 1396

“Đã là Doanh Doanh, Nguyễn Hạo Thần và Doanh Doanh đã có hôn ước, bọn họ làm như vậy thật quá đáng.” Sắc mặt Cổ Thanh Bình càng trở nên u ám: “Mặc dù nhà họ Nguyễn là một gia tộc lớn, nhưng nhà họ Cổ chúng ta cũng không kém, không phải bọn họ muốn bắt nạt chúng ta là có thể bắt nạt, chuyện này bọn họ nhất định phải cho chúng ta một lời giải thích.”

“Đó là điều đương nhiên, nhà họ Nguyễn bọn họ muốn ức hiếp chúng ta, không có cửa đâu.” Bà cụ Cố lạnh lùng hừ một tiếng.

“Doanh Doanh, bây giờ con đi cũng mẹ đến nhà họ Nguyễn, đi tìm bọn họ để hỏi rõ ràng chuyện này.” Bà Cổ quay về hướng Cổ Doanh Doanh, kéo cô ta đi ra ngoài.

“Mẹ, con cảm thấy trong chuyện này có hiểu nhầm gì đó, có lẽ không phải là bà cụ Nguyễn nói? Có lẽ có người cố ý chia rẽ chúng ta?” Trong lòng Cổ Doanh Doanh có quỷ, chột dạ, đương nhiên không dám dẫn mẹ của cô ta đi đến nhà họ Nguyễn.

Hơn nữa, Cổ Doanh Doanh cũng cảm thấy chuyện này rất kỳ quái, cô ta cảm thấy có chút không hợp lý.

“Mẹ, trước tiên mẹ cứ để con tìm hiểu xem đang xảy ra chuyện gì.” Cổ Doanh Doanh cảm thấy trước tiên cô ta cần một mình đi gặp bà cụ Nguyễn, nói chuyện với bà cụ Nguyễn, cô ta muốn rốt cuộc là bà cụ Nguyễn có ý gì.

“Con đi làm rõ chuyện này? Con còn chưa rõ sao? Chính là vì bản thân con quá vội vàng nên mới khiến chuyện này thành ra như vậy, con nói xem, một đứa con gái như con, tối muộn người ta gọi con đến con liền đến, con mới gặp Nguyễn Hạo Thần có mấy lần đã xảy ra quan hệ với cậu ta, con làm như vậy cậu ta sao có thể trân trọng con, người đàn ông thường sau khi ăn được sẽ không biết trân trọng.” Khuôn mặt bà Cổ tràn đầy sự tức giận, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

“Mẹ, trong chuyện này nhất định là có hiểu nhầm, nhất định là có hiểu nhầm, con đi gọi điện thoại hỏi xem thế nào.” Cổ Doanh Doanh nghe đến mức đầu sắp to lên rồi, vội vàng đi lên tầng.

Lên tầng, sau khi trở lại phòng của mình, Cổ Doanh Doanh vội vàng tìm số điện thoại của nhà họ Nguyễn, gọi qua.

“Alo, đây là nhà họ Nguyễn, xin hỏi cô có chuyện gì không?” Điện thoại là do quản gia nhận.

“Tôi tìm bà cụ Nguyễn, tôi là Cổ Doanh Doanh, có thể kêu bà cụ Nguyễn nhận điện thoại không?” Bây giờ Cổ Doanh Doanh có chút gấp gáp, cô ta gấp gáp muốn làm rõ chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

“Được, cô đợi tôi một chút, tôi đi gọi bà cụ.” Quản gia đặt điện thoại xuống, đi gọi bà cụ Nguyễn.

Lúc này bà cụ Nguyễn đang ngồi ở cửa, nghe thấy lời nói của quản gia, nhưng bà ấy lại không có động tĩnh gì.

Bà ấy không có ý kiến gì, quản gia cũng không nói cái gì, quản gia hiểu bà ấy là cố ý, nên không quan tâm đến chuyện này nữa, đi làm chuyện khác.

Qua khoảng hơn 15 phút, bà cụ Nguyễn mới chậm rãi quay trở lại phòng khách, cầm điện thoại trên bàn lên: “Alo, ai đó?”

Lúc này, giọng nói của bà cụ Nguyễn rất thờ ơ, không có chút tình cảm nào.

Thực ra lúc nãy quản gia đã nói rất rõ ràng, nên lúc này bà cụ Nguyễn chính là cố ý hỏi như vậy.

“bà cụ Nguyễn, là cháu, cháu là Cổ Doanh Doanh.” Cổ Doanh Doanh đợi nửa ngày, sớm đã không còn kiên nhẫn, bây giờ lại nghe thấy giọng điệu của bà cụ Nguyễn, tức đến mức muốn nổi điên, nhưng cô ta biết cô ta nhất định phải nhịn.

“Ồ, hóa ra là Doanh Doanh, cháu có chuyện gì sao?” Sau đó, giọng nói thờ ơ của bà cụ Doanh truyền đến.

Cổ Doanh Doanh nghe được giọng điệu của bà, lông mày nhíu chặt: “bà cụ Nguyễn, bà đã xem báo mạng hôm nay chưa?”

Câu nói này của Cổ Doanh Doanh có thể nói là hỏi một cách rất chung chung.

“Báo gì?” Bà cụ Nguyễn cố ý giả vờ như không biết.
 
Chương 1397


Chương 1397

“Chính là liên quan đến chuyện người phụ nữ trong video kia, bài báo kia nói người phụ nữ trong video kia không phải là cháu, còn nói là bà nói….” Lời nói của Cổ Doanh Doanh cố ý dừng lại, cô ta tin cô ta nói đến đây, chắc chắn bà cụ Nguyễn sẽ hiểu.

“Ồ, cháu nói chuyện này hả, bà cũng cảm thấy kỳ lạ.” Khóe miệng của bà cụ Nguyễn hơi cong lên, cười khẩy: “Doanh Doanh, cháu nói cho bà biết, người phụ nữ tối hôm đó rốt cuộc là ai?”

Không thể không nói, bà cụ Nguyễn thật sự là một con cáo già, cái này rõ ràng đang nói chuyện một cách vòng vo với Cổ Doanh Doanh.

“Cháu không biết nữa, lúc đó cháu nhìn thấy không rõ ràng.” Cổ Doanh Doanh ngẩn người, phản ứng đầu tiên đương nhiên vẫn là phủ nhận.

“Haiz, vậy thì chuyện này khó khăn rồi đây, bà đoán là người phụ nữ tối ngày hôm đó cố ý tung tin tức ra, nếu mà chúng ta lại không biết người phụ nữ đó là ai, chúng ta cũng không có cách nào hết.” Bà cụ Nguyễn lạnh lùng cười nói, cố ý giả bộ như là bất đắc dĩ mà thở dài.

“Không có khả năng, cô ấy sẽ không…” Trong lúc nhất thời thiếu chút nữa Cổ Doanh Doanh đã bị mắc lừa, thiếu chút nữa đã nói lộ ra toàn bộ.

“Cái gì mà không có khả năng hả? Cái gì sẽ không chứ?” Nhưng mà cho dù Cổ Doanh Doanh chưa nói xong thì bà cụ Nguyễn cũng đã hoàn toàn hiểu rồi, hiển nhiên là Cổ Doanh Doanh thật sự biết rõ người phụ nữ đêm hôm đó là ai.

Cổ Doanh Doanh đang lợi dụng bọn họ.

“Không có gì đâu, chỉ là cháu cảm thấy chuyện này rất kỳ quái, cho nên muốn gọi điện thoại hỏi bà một chút, bây giờ đã biết không phải là bà nói rồi, cháu đã an tâm.” Cổ Doanh Doanh âm thầm thở ra một hơi, cố gắng để cho mình tỉnh táo lại.

“À, vậy thì được rồi, không có chuyện gì thì bà cúp máy trước nha.” Lúc này, bà cụ Nguyễn cũng không muốn nói chuyện với cô ta, trực tiếp cúp điện thoại.

Cổ Doanh Doanh nhìn điện thoại bị cúp máy, cả khuôn mặt đều đen thui.

Tối ngày hôm đó Cổ Doanh Doanh nhìn thấy rõ ràng người phụ nữ đó chính là Đường Thấm Nhi, Cổ Doanh Doanh biết dựa vào thân phận của nhà họ Đường, sự kiêu ngạo của Đường Thấm Nhi thì chắc chắn sẽ không làm mấy hành động nhỏ này ở sau lưng đâu, cho nên những tin tức đó chắc chắn là do bà cụ Nguyễn đã tung ra.

Chẳng lẽ bà cụ Nguyễn đã biết người phụ nữ tối ngày hôm đó chính là Đường Thấm Nhi?

Nhưng mà bà cụ Nguyễn biết bằng cách nào vậy chứ?

Chẳng lẽ, chẳng lẽ là do cậu ba Nguyễn nói cho bọn họ?

Dù sao thì tối ngày hôm đó Đường Thấm Nhi và cậu ba Nguyễn ở bên nhau, việc này cậu ba Nguyễn biết rõ ràng nhất.

Nhưng mà ngày hôm đó cậu ba Nguyễn rõ ràng vừa mới thổ lộ với Tô Khiết, buổi tối thì lại ôm hôn với Đường Thấm Nhi?

Cô ta vốn dĩ cho rằng cô ta bắt lấy điểm yếu của cậu ba Nguyễn thì cô ta tưởng rằng cậu ba Nguyễn cũng chỉ có thể chịu thiệt mà không thể nói ra.

Vốn dĩ cô ta còn cho rằng cậu ba Nguyễn có ra mặt phủ nhận thì cô ta cũng hoàn toàn có thể chắc chắn, đến lúc đó cậu ba Nguyễn cũng không có cách nào khác.

Cô ta chắc chắn ban ngày cậu ba Nguyễn tỏ tình với Tô Khiết, ban đêm lại ôm hôn Đường Thấm Nhi, chuyện này có làm như thế nào cũng không thể giải thích rõ ràng.
 
Chương 1398


Chương 1398

Nhưng mà hiển nhiên là cô ta đã đánh giá thấp thủ đoạn của cậu ba Nguyễn rồi.

Cô ta cho rằng tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của cô ta, nhưng mà có làm như thế nào cô ta cũng không nghĩ đến cậu ba Nguyễn vừa mới ra tay thì tất cả các kế hoạch của cô ta đã bị phá vỡ.

Đúng là thái độ của bà cụ Nguyễn đối với cô ta đã hoàn toàn thay đổi, nếu như mà bà cụ Nguyễn không giúp cô ta trong chuyện này, vậy thì cô ta sẽ không có phần thắng nào. Không phải, phải nói là hai người của nhà họ Nguyễn không giúp cô ta thì cô ta chẳng hề có một cơ hội nào.

Cậu ba Nguyễn đã bị trúng thuốc như vậy, lúc hiệu quả của thuốc hoàn toàn tái phát thì không chạm vào cô ta, còn trực tiếp đánh cô ta ngất xỉu, vậy thì cô ta có hi vọng gì ở phía của cậu ba Nguyễn chứ?

Cô ta cho rằng cũng chỉ cần nắm lấy hai cây đại thụ là ông cụ Nguyễn với bà cụ Nguyễn, vậy thì cô ta đã có thể đến nhà họ Nguyễn, chỉ cần đến nhà họ Nguyễn rồi thì cô ta chính là mợ chủ của nhà họ Nguyễn.

Nhưng mà cô ta không nghĩ đến chuyện này đã lập tức thay đổi thành cái dạng này, cuộc điện thoại lúc nãy đã đủ để cho Cổ Doanh Doanh hiểu được từ giờ trở đi, bà cụ Nguyễn chẳng những sẽ không ủng hộ cô ta, sẽ không giúp đỡ cô ta, chỉ sợ là sẽ nghĩ ra cách để giải trừ hôn ước của cô ta với cậu ba Nguyễn.

Không, cô ta tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra, tuyệt đối không cho phép!

Hôn sự của cô ta với cậu ba Nguyễn đã được công bố rồi, cho dù bà cụ Nguyễn với ông cụ Nguyễn có bất mãn với cô ta, cô ta tin tưởng là ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn cũng không dám công khai hủy hôn, nếu không thì bà cụ Nguyễn cũng không cần phải lén lút làm cho những thủ đoạn nhỏ này.

Chỉ cần chuyện này không đổi thì cô ta đã thắng rồi.

Khóe miệng của Cổ Doanh Doanh chậm rãi cong lên, cả khuôn mặt đều là đắc ý và mưu kế.

Sau đó Cổ Doanh Doanh bước xuống lầu, trên mặt rõ ràng mang theo nụ cười.

Bà Cổ nhìn thấy cô ta cười vui vẻ như thế, cảm thấy hơi bất ngờ, nhưng mà cũng rõ ràng thở dài một hơi: “Doanh Doanh à, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hả, con hỏi cho rõ ràng đi?”

“Dạ mẹ, con vừa mới gọi điện thoại cho bà Nguyễn rồi ạ, bà Nguyễn nói là bà ấy cũng không có nói như vậy với phóng viên, chắc chắn là có người nào đó cô ấy châm ngòi ly gián.” Cổ Doanh Doanh nhìn bà Cổ, trên mặt vẫn mang theo nụ cười như cũ.

“Thật hả? Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Rốt cuộc bà Cổ cũng đã có thể thở phào một hơi nhẹ nhõm: “Lúc nãy thật sự mẹ lo muốn chết đi được, nhưng mà là ai lại xấu xa như vậy chứ? Vậy mà lại tung ra lời đồn như thế. Doanh Doanh, con có biết là ai không, ở bên phía của bà Nguyễn có biết là ai không?” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Con cũng không biết nữa, bà Nguyễn nói là có là ai cũng không đáng kể, đều không ảnh hưởng đến hôn sự của nhà họ Nguyễn và nhà họ Cổ của chúng ta.” Lúc Cổ Doanh Doanh nói ra lời này, trên mặt vẫn mang theo nụ cười, chỉ là nơi sâu nhất trong đôi mắt lại nhanh chóng lướt qua một tia quyết liệt.

Lời này không phải là do bà cụ Nguyễn đã nói, mà là ý của cô ta, bất kể là ai cũng đừng muốn ngăn cản cô ta gả vào nhà họ Nguyễn, đừng ngăn cản cô ta trở thành mợ Nguyễn.

“Thật hả, bà cụ Nguyễn nói như vậy thật hả?” Bà Cổ nghe nói như vậy thì lập tức vui vẻ: “Quả nhiên là bà Nguyễn nói rõ lí lẽ, đã như vậy thì bây giờ chúng ta bắt đầu chuẩn bị hôn lễ của các con đi, bây giờ cũng không còn bao nhiêu thời gian hết.”

“Ừ, chắc có lẽ cũng nên bắt đầu chuẩn bị rồi.” Sắc mặt của Cổ Thanh Bình cũng rõ ràng hòa hoãn xuống.

“Nhưng mà tin tức lúc nãy vừa mới đăng trên mạng, cũng phải nghĩ cách để xử lý một chút, không thể để cho người ta cứ ăn nói lung tung như thế được, nếu như cứ để cho chuyện này tiếp tục phát triển, đến lúc đó sợ là sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của Doanh Doanh, cũng sợ là sẽ ảnh hưởng đến danh dự của nhà họ Cổ.”

“Ba, con đã biết rồi, con nhất định sẽ xử lý cho thật tốt.” Cổ Doanh Doanh cười nhẹ gật đầu, thật ra trong lòng của cô ta đã có dự định từ lâu rồi.

Bà cụ Nguyễn lén lút giở trò, vậy thì cô ta sẽ quang minh chính đại trả lại, Cổ Doanh Doanh cô ta cũng không phải là người dễ bị bắt nạt như vậy.
 
Chương 1399


Chương 1399

“Con có cách gì để làm sáng tỏ chuyện này hả, cũng đừng có để đến lúc đó lại còn phiền phức hơn nữa, càng làm phức tạp hơn.” Trên mặt của bà Cổ lại có nhiều hơn mấy phần lo lắng: “Loại chuyện này không có chứng cứ trực tiếp thì rất khó nói rõ ràng được.”

“Mẹ, mẹ cứ yên tâm đi, con có cách mà.” Giờ phút này Cổ Doanh Doanh vô cùng tự tin, bởi vì cô ta cảm thấy kế hoạch của cô ta vô cùng hoàn mỹ.

Sau đó Cổ Doanh Doanh kêu Cổ Linh Linh đi ra ngoài cùng cô ta, Cổ Doanh Doanh đi thẳng đến tiệm áo cưới.

Cổ Doanh Doanh biết ngày hôm nay tung ra tin tức như vậy nhất định sẽ có phóng viên đi theo cô ta.

Lúc đến tiệm áo cưới, quả nhiên Cổ Doanh Doanh nhìn thấy mấy chiếc xe ở đằng sau đã dừng lại, người ở trên xe không có bước xuống, nhưng mà Cổ Doanh Doanh nhìn thấy camera.

Khóe môi cửa Cổ Doanh Doanh rõ ràng cong lên một nụ cười khẽ.

Xem ra trò hay đã sắp lên sàn rồi!

“Chị, chị với cậu ba Nguyễn thật sự sắp kết hôn rồi hả?” Cổ Linh Linh nhìn cửa hàng áo cưới ở trước mặt, giọng nói hơi chua chát, rõ ràng là ao ước ghen tị.

Cổ Doanh Doanh nhìn cô ta một chút, không nói gì, chỉ là hơi mỉm cười.

“Chị, sao chị lại không gọi cậu ba Nguyễn đi cùng với chị đến chọn áo cưới vậy?” Cổ Linh Linh nhìn về phía nụ cười ở trên mặt của Cổ Doanh Doanh, trong lòng lại chua xót hơn. Dựa vào cái gì mà chuyện tốt đều là của Cổ Doanh Doanh? Dựa vào cái gì mà không phải là cô ta? Cô ta cũng muốn gả cho cậu ba Nguyễn mà!

“Cậu ba Nguyễn bận rộn như vậy, chuyện chọn áo cưới là việc nhỏ, sao có thể làm phiền tới anh ấy được, để chị đến xem trước, đến lúc đó anh ấy trực tiếp đến là được rồi.” Trên mặt của Cổ Doanh Doanh tràn ra nụ cười xinh đẹp mà lại hạnh phúc.

Lúc Cổ Doanh Doanh nói ra lời này còn cố ý cất cao giọng nói, cô ta đoán chừng là những người đi theo sau lưng của cô ta có thể nghe được chút gì đó.

Sau đó Cổ Doanh Doanh nhìn thấy cửa xe phía sau mở ra, mấy người phóng viên nhanh chóng chạy đến trước mặt của cô ta, bao vây cô ta lại.

“Các người?” Cổ Doanh Doanh cố ý giả vờ như là rất kinh ngạc nhìn đám phóng viên xông tới, còn cố ý lùi về phía sau hai bước.

“Cô Cổ, cô đến đây để chọn áo cưới có phải nói rõ hôn lễ của cô và cậu ba Nguyễn vẫn được diễn ra bình thường?” Một phóng viên trực tiếp đưa micro đến trước mặt của Cổ Doanh Doanh.

“Đương nhiên là hôn lễ của chúng tôi vẫn sẽ được diễn ra như bình thường rồi, đây chính là chuyện mà hai nhà nhà họ Nguyễn và nhà họ Cổ đã quyết, cậu hỏi này của anh hỏi thật là kỳ quái.” Hai mắt của Cổ Doanh Doanh chớp chớp, vẻ mặt vô cùng nghi ngờ mà nhìn người phóng viên đó, nói đúng hơn thì cô ta đang nhìn vào ống kính.

Cô ta nói lời này không chỉ là nói cho phóng viên nghe, mà còn là nói cho ông cụ Nguyễn và bà cụ Nguyễn nghe.

“Nhưng mà sáng ngày hôm nay có một tin tức đưa tin lên, nói rằng người phụ nữ tối ngày hôm đó ở cùng một chỗ với cậu ba Nguyễn cũng không phải là cô Cổ, hơn nữa nghe nói tin tức này là do bà cụ Nguyễn đã làm lộ ra, cô Cổ có cái gì muốn nói không?” Phóng viên bất ngờ, sau đó lại trực tiếp lấy chuyện đưa tin vào ngày hôm nay mà hỏi Cổ Doanh Doanh, đây chính là mục đích mà ban đầu bọn họ theo dõi Cổ Doanh Doanh.

“À, tôi cũng đã xem tin tức đó rồi, lúc nãy tôi cũng đã gọi điện thoại cho bà cụ Nguyễn, bà cụ Nguyễn nói những lời đó cũng không phải là do bà nói với phóng viên, bà cụ Nguyễn nói có thể là có người nào đó thấy hai nhà Nguyễn và Cổ liên thủ lại với nhau, cho nên cố ý châm ngòi ly gián.” Sau khi cô ta nghe thấy lời nói của phóng viên, trên mặt rõ ràng có thêm ý cười, lúc cô ta nói ra lời này thì giọng điệu cũng rất nhẹ, vô cùng tự nhiên, nhìn không ra bất cứ sự khác thường nào.
 
Chương 1400


Chương 1400

Lúc nãy Cổ Doanh Doanh gọi điện thoại cho bà cụ Nguyễn, bà cụ Nguyễn cũng chính xác phủ nhận mình đã tung những tin tức kia ra, cho nên cô ta không phải là đang nói dối.

“Vậy thì người phụ nữ hôn cậu ba Nguyễn vào đêm hôm đó ở trong video thật sự là cô Cổ hả? Có rất nhiều người đều đang thắc mắc điểm này.” Phóng viên khác hiếm khi bắt lấy cơ hội như vậy, đương nhiên phải muốn hỏi vài vấn đề cho rõ ràng.

Cổ Doanh Doanh nghe thấy câu hỏi của anh ta, hơi ngượng ngùng khẽ cười nói: “Câu hỏi như vậy, tôi có thể không trả lời được không?”

Mặc dù là cô ta nói không muốn nói, nhưng mà phần ngượng ngùng đó lại đang biểu hiện rất rõ ràng.

“Cô Cổ, gần đây có rất nhiều tin đồn về chuyện này và có nhiều ý kiến khác nhau, cô Cổ, tôi thấy tốt hơn nên nói cho rõ ràng đi, kẻo sau này có người khác lại gây chuyện nữa.”

Hai mắt của Cổ Doanh Doanh chớp chớp, khẽ thở dài một hơi: “Cho dù tôi có nói rõ thì cũng sẽ có người bám víu vào chuyện đó châm ngòi ly gián.”

“Vậy thì cô Cổ có chứng cứ gì để chứng minh người phụ nữ vào đêm hôm đó chính là cô Cổ không?” Một người phóng viên hỏi một vấn đề trực tiếp nhất.

Cổ Doanh Doanh giật mình, lông mày hơi nhíu lại, dường như là đang nghiêm túc tự hỏi vấn đề này.

“Cô Cổ, nếu như cô có chứng cứ thì cứ nói ra luôn đi, đến lúc đó cũng không có người nào dám nói lung tung nữa đâu.” Một người phóng viên nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của cô ta, cảm thấy là có hi vọng, lại tiếp tục thúc giục.

“Ngày hôm đó là do bà cụ Nguyễn tự mình gọi điện thoại cho tôi, máy ghi hành trình của tôi có thể được xem là bằng chứng không?” Cổ Doanh Doanh ngẩng đầu lên một lần nữa, nhìn về phía phóng viên rồi hỏi ngược lại.

“Cái này chỉ có thể chứng minh được đêm hôm đó cô Cổ có đến nhà họ Nguyễn, nhưng mà không thể chứng minh được cô Cổ và cậu ba Nguyễn ở bên nhau, dù sao thì trong bảng ghi chép của cô Cổ cũng chỉ có thể đến ngoài cửa của nhà họ Nguyễn.” Phóng viên ngơ người, nhanh chóng trả lời cô ta một câu.

“À, đồng hồ đeo tay ở trên tay của tôi có chức năng ghi hình, cái này là quà sinh nhật của ba tôi tặng cho tôi, cũng là vì đề phòng bình thường tôi có chuyện gì ngoài ý muốn, không biết là tối ngày hôm đó có ghi lại cái gì hay không nữa?” Cổ Doanh Doanh giả vờ như là đột nhiên nhớ ra gì đó, không thể không nói cô ta giả vờ rất giống.

“Cô Cổ, video ở trong chiếc đồng hồ này có thể được lưu trữ trong bao lâu vậy?” Lúc phóng viên nghe thấy lời nói của cô ta, hai mắt rõ ràng sáng lên, tuy nhiên khi phóng viên nhìn thấy chiếc đồng hồ của cô ta, anh ta không khỏi hỏi một câu thực tế hơn.

Dưới tình huống bình thường, cho dù là một cái đồng hồ có thể quay lại được thì cũng không thể lưu giữ quá nhiều thứ.

“Ở trong đồng hồ của tôi có thẻ nhớ, có đôi khi có thể lưu được mấy ngày, nhưng mà bình thường thì cũng không có xem làm gì, không biết là có ghi lại tình huống vào ngày hôm đó không nữa.” Cổ Doanh Doanh mấp máy môi, bộ dạng như là hoàn toàn không xác định được.

“Vậy bây giờ cô Cổ có thể nhìn một chút không, xem xem chẳng phải là đều rõ ràng hết rồi à?” Giờ phút này ở trên mặt của từng phóng viên mang theo vẻ hưng phấn, người xem thích nhất là mấy tin tức bát quái như vậy.

“Như thế này có được không? Tôi sợ là sẽ có ảnh hưởng không tốt.” Cổ Doanh Doanh nhìn về phía phóng viên, cố ý giả vờ như là đang đắn đo.

“Cô Cổ, cái này thì có gì mà không thích hợp được chứ, cô lấy ra chứng cứ, những người đó muốn châm ngòi ly gián thì cũng không dám làm loạn, đây chính là chuyện tốt mà.” Phóng viên cố gắng thuyết phục Cổ Doanh Doanh.

Lúc này phóng viên đang quay trực tiếp, là trực tiếp truyền ra bên ngoài.

Bây giờ bà cụ Nguyễn và ông cụ Nguyễn đang ngồi ở trong phòng khách xem trực tiếp.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom