Dịch Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2187


Chương 2187

Vừa nghe thấy thế, Bắc Minh Khởi Hiên nhướn mày, anh ta vẫn mỉm cười: “Không ngờ một chuyện nhỏ nhặt như thế lại làm kinh động đến tổng giám đốc Cố. Vốn dĩ tôi không định nói cho cô biết chuyện này đâu, bởi vì tôi cảm thấy đây là chuyện riêng của phòng chúng tôi, huống hồ chi sẽ không tạo thành ảnh hưởng gì với cả tập đoàn hết, giống như lúc chú hai nhận cô và trợ lý Hình vậy đấy, đừng vì những chuyện vặt này mà làm lỡ chuyện lớn của mình.”

Lời nói của Bắc Minh Khởi Hiên khiến cho Hình Uy khó chịu: “Cậu Khởi Hiên, ý của cậu là những gì tôi và cô chủ làm đều là việc vặt hay sao?”

“Trợ lý Hình, tôi thấy anh hiểu lầm rồi. Trợ lý mà tôi tuyển làm sao ngang hàng với hai người được. Các người chia nhau người thì quản lý tất cả mọi việc liên quan đến mối quan hệ hợp tác với tập đoàn GT, một người quản lý tập đoàn. Đây là hai chuyện quan trọng nhất trong tập đoàn Bắc Minh thị. Nếu như những gì hai người làm là việc vặt, thế thì những gì chủ quản chúng tôi làm nhỏ nhặt đến mức không đáng nhắc đến. Nếu là như thế, Bắc Minh thị còn cần chúng tôi làm gì nữa? Đuổi việc quách cho rồi, cô nói xem phải không?”

Lời lẽ khéo léo của Bắc Minh Khởi Hiên khiến cho Cố Tịch Dao không biết phải nói gì với anh ta. Thế nhưng nhất định cô phải nói rõ ràng về chuyện của Đường Thiên Trạch cho anh nghe mới được.

“Khởi Hiên, tôi nghĩ cuộc trò chuyện của chúng ta không cần phải giống như cấp trên cấp dưới. Chỉ là tôi có chuyện muốn hỏi, rốt cuộc anh có hiểu gì về trợ lý đặc biệt mới của mình không?”



Đối mặt với câu hỏi của Cố Tịch Dao, trong lòng Bắc Minh Khởi Hiên hiểu rất rõ ràng. Có lẽ anh ta còn hiểu rõ con người Đường Thiên Trạch và thế lực chống lưng cho anh hơn cô nữa kìa.

Nhưng bây giờ anh ta lại như một kẻ câm ăn trúng Hoàng liên, lúng ta lúng túng có nỗi khổ mà lại không nói ra.

Cho dù đối mặt với Cố Tịch Dao, bây giờ anh ta cũng chỉ có thể cắn răng tiếp tục kiên trì. Ai bảo anh ta đụng phải đám người ấy chứ, đây là củ khoai lang nóng bỏng tay mà anh ta không tài nào vứt bỏ đi được.

Việc mà mình cần phải làm, đó chính là nhanh chóng làm rõ xem Đường Thiên Trạch đến đây vì mục đích gì, nếu như là vì trừ khử những người xung quanh Bắc Minh Quân ra khỏi Bắc Minh thị, thế thì mình cũng có thể khoanh tay đứng nhìn.

Bởi vì cho dù Cố Tịch Dao rời khỏi Bắc Minh thị, cô ấy cũng có thể sống tốt, có thể tiếp tục làm luật sư, cộng thêm tài sản cá nhân của Bắc Minh Quân, cho dù cô ấy không lấy được hết toàn bộ, chỉ cần một phần nhỏ thôi cũng có thể cho mẹ con cô ấy sống sung sướng cả đời.

Nhưng mà nếu như ngoài những thứ này ra, Đường Thiên Trạch vẫn còn mục đích khác, nếu như đụng đến giới hạn của mình…Có ý đồ gì với Bắc Minh thị.

Thế thì anh ta vẫn có thể khoanh tay đứng nhìn hay sao.

Kể từ giây phút Đường Thiên Trạch xuất hiện trước mặt Bắc Minh Khởi Hiên, Bắc Minh Khởi Hiên đã nghĩ đến rất nhiều thứ.

Bây giờ anh ta nhìn gương mặt nghiêm túc của Cố Tịch Dao, lại làm ra vẻ thản nhiên.

Anh ta mỉm cười: “Tịch Dao, thân là tổng giám đốc, cô có quyền giám sát tôi cùng với hành vi của tôi. Nhưng trong phạm vi này, từ kinh nghiệm dùng người nhìn người, tôi vẫn giàu kinh nghiệm hơn cô. Đường Thiên Trạch chỉ là trợ lý mà thôi, đến phụ giúp tôi trong công việc. Huống hồ chi chẳng phải cô cũng đã từng làm luật sư cho anh ta, giúp anh ta kiện cáo hay sao. Nếu như cô có thể hợp tác với anh ta, thế thì tại sao tôi lại không được?”

Câu hỏi vặn lại của Bắc Minh Khởi Hiên khiến cho Cố Tịch Dao nghẹn lời. Dù đứng ở góc độ Bắc Minh thị hay là đứng ở góc độ của mình, có lẽ lời giải thích mà cô sắp nói rất yếu ớt.

Sau khi im ắng một lúc, cô nhìn Bắc Minh Khởi Hiên rồi nói: “Khởi Hiên, cậu nói đúng. Về kinh nghiệm trên thương trường, đúng là tôi không bằng anh được. Thế nhưng thời gian tôi tiếp xúc với Đường Thiên Trạch dài hơn anh. Đúng thế, tôi đã từng giúp anh ta đi kiện cáo, giúp anh ta thoát tội. Cũng chính vì thế, tôi cũng đã nhìn thấy được rất nhiều chuyện ẩn sâu dưới bề mặt, lần này tôi tìm đến đây không phải để dùng thân phận tổng giám đốc kiềm chế anh, mà là lấy thân phận là bạn bè, hy vọng anh có thể cân nhắc về lời đề nghị của tôi: Không thể dùng Đường Thiên Trạch được, người này rất nguy hiểm.”
 
Chương 2188


Chương 2188

Nghe thấy những lời nói thật lòng của Cố Tịch Dao, dường như Bắc Minh Khởi Hiên đã nhìn thấy một Cố Tịch Dao mà anh ta từng quen thuộc đến thế.

Ánh mắt sắc sảo của anh ta trở nên dịu dàng: “Tịch Dao, với tư cách làm ban bè. Tôi cảm ơn vì cô đã nói thật lòng với tôi. Nhưng tôi vẫn tin tưởng vào phán đoán của mình. Dù anh ta là một kẻ đại gian đại ác, thế thì anh ta cũng có giá trị lợi dụng. Thân là cấp dưới của cô, câu trả lời tôi dành cho cô là: Tôi nhất định phải sử dụng người này. Đương nhiên tôi cũng sẽ tham khảo ý kiến của cô. Tôi sẽ để ý đến anh ta nhiều hơn, sẽ không gây ra họa gì cho tập đoàn Bắc Minh thị đâu.”

Bắc Minh Khởi Hiên nói dứt lời bèn cúi xuống nhìn đồng hồ của mình, rồi nói lời xin lỗi với cô: “Xin lỗi Tịch Dao, tôi vẫn còn việc phải xử lý. Nếu như chẳng còn việc gì khác thì tôi đi đây.” Sau khi nói dứt lời, anh ta đứng dậy đi ra ngoài.



Sau khi Bắc Minh Khởi Hiên bỏ đi, Cố Tịch Dao mới nói với Hình Uy: “Xem ra Khởi Hiên khăng khăng muốn dùng Đường Thiên Trạch. Sự xuất hiện của anh ta không phải là tin tức tốt đẹp với Bắc Minh thị.”

Đương nhiên Hình Uy cũng biết việc này, bây giờ anh ta đang rất lo lắng. Sếp của anh ta không có mặt ở đây để khống chế mọi sự, một mình cậu Khởi Hiên đã làm khó cô chủ lắm rồi mà giờ còn thêm một tên Đường Thiên Trạch nữa.

Thật sự chẳng biết Cố Tịch Dao có thể chịu đựng bao lâu nữa.

“Cô chủ, thế thì bước tiếp theo chúng ta phải làm gì đây? Tập đoàn này đã lấy đi rất nhiều máu và tâm huyết của cậu chủ và ông chủ. Tôi không muốn nó bị hủy đi trong tay của cậu Khởi Hiên.”

“Yên tâm đi, tôi sẽ không để cho bọn họ làm loạn. Khởi Hiên cũng sẽ không quấy rối, không phải trong tay anh vẫn còn người hay sao, cử bọn họ đi đi. Không phải bây giờ phòng thiết kế vẫn còn đang tuyển người hay sao, để một số người đi ứng tuyển đi. Một số khác âm thầm theo dõi hành động của Đường Thiên Trạch…” Cố Tịch Dao bắt đầu sắp xếp việc cho Hình Uy.

Mặc dù cô không hiểu am hiểu mưu kế, nhưng may mà cô xem không ít cung đấu và phim truyền hình.

Cô cảm thấy một tập đoàn và cung điện thời cổ đại cũng chỉ có thế mà thôi.



Cố Tịch Dao thương lượng với Hình Uy trong phòng làm việc của tổng giám đốc, sắp xếp từng chi tiết chặt chẽ.

Trong biệt thự của Lạc Kiều, một việc liên quan đến cô cũng được lên kế hoạch cẩn thận.

Sau khi Cố Tịch Dao và Hình Uy lên xe rời khỏi, ba đứa trẻ giả vờ ngủ say mở choàng mắt ra.

Con nít chính là như thế, trong lòng chất chứa tâm sự thì không tài nào ngủ ngon được.

“Anh Trình Trình, anh Dương Dương, mẹ đi rồi.” Sau khi nghe thấy tiếng xe xa dần, Cửu Cửu thì thầm.

Trình Trình lặng lẽ bò dậy, cậu rón rén tay chân đi đến bên khung cửa sổ. Thật chất đang ở trên lầu, cho dù bọn họ có đi đứng bình thường thì người ở bên dưới cũng chẳng nghe thấy gì cả.

Sau khi xác nhận đã được an toàn, cậu ngoảnh đầu lại: “Dậy hết đi.”

Dương Dương bò dậy một cách nhanh nhẹn: “Má ơi, nằm mơ suốt cả buổi tối, mệt chết tôi rồi.”

“Dương Dương, Cửu Cửu. Hôm nay người trên đài truyền hình sẽ đến đón hai người đi, bây giờ hai người mau đi chuẩn bị đi.” Trình Trình quay người lại từ bên khung cửa sổ.

“Anh Trình Trình, lẽ nào anh không đi với bọn em sao?” Vừa nghe thấy Trình Trình không đi, cô bé lập tức cảm thấy ngờ vực.

“Chuyện như thế này thì anh không tham gia đâu, huống hồ chi nơi này còn chuyện quan trọng hơn phải làm, có lẽ chuyện này liên quan đến việc ba của mình có thể bình an trở về hay không.” Sau khi nói dứt lời, Trình Trình quay về ngồi sau bàn mình, mở máy tính lên.

Vừa nhắc đến tiếng ‘ba’, Cửu Cửu lập tức nghĩ đến ‘quỷ toilet’, cô bé lập tức biến sắc, rồi chuồn ngay tức khắc.

Lần này đến lượt Trình Trình không hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao: “Em gái sao thế?”
 
Chương 2189


Chương 2189

Thấy bộ dạng ngờ vực của Trình Trình, Dương Dương phì cười: “Ha ha, chắc hẳn em gái bị ba dọa sợ phải đi vệ sinh rồi. Mẹ cũng hay ghê, hình dung ba thành quỷ toilet. Anh xem kìa, mẹ đối xử với ba như thế, chúng ta có cần phải giúp ba nữa hay không?”

Trình Trình vừa nghe thấy vậy đã cảm thấy không vui: “Dương Dương, ban đầu em đã hứa với anh sẽ không mang thành kiến gì về ba nên anh mới đồng ý với em. Em đừng có lật lọng, chứ bằng không bây giờ anh chỉ cần gọi điện một cú thôi, chuyện của hai người trong ngày hôm nay sẽ tan thành bọt nước ngay.”

Dương Dương vội vàng xua tay: “Đừng để bụng, em nói đùa thôi mà. Với lại quỷ toilet là do mẹ đặt chứ bộ, không liên quan gì đến em đâu.”



Bên dưới lầu, Anna và Lạc Kiều ngồi nói chuyện trên ghế sô pha ở phòng khách, gần đây cái thai trong bụng Lạc Kiều hoạt động mỗi lúc một nhiều.

“Anna, cô nói xem có phải tôi sắp sinh rồi hay không?” Lạc Kiều nhẹ nhàng vuốt ve bụng của mình, gương mặt cô ấy toát ra vẻ căng thẳng.

Đã mang thai một thời gian dài như thế, thế nhưng cô ấy gần như vẫn chưa chuẩn bị sẵn tâm lý làm mẹ, dù gần đây cô ấy mua rất nhiều vật phẩm cho trẻ sơ sinh, thậm chí Hình Uy còn sắp xếp căn phòng cho trẻ sơ sinh nữa.

Anna cầm điện thoại lên xem ngày tháng rồi gật gật đầu: “Nhìn lịch thì chắc cô sắp được làm mẹ rồi đó. Có phải bây giờ cảm thấy hơi căng thẳng hay không?”

Lạc Kiều khẽ thở dài, gương mặt cô có vẻ trầm ngâm: “Đương nhiên là căng thẳng rồi, không biết cái thai trong bụng tôi là nam hay nữ nữa. Mặt mũi giống tôi thì tốt, lỡ mà mặt nó giống như chú Hỏa thần thì…”

Nói đến đây, gương mặt cô ấy lại có vẻ ghét bỏ.

Anna nhìn bộ dạng của cô ấy mà mím môi cười: “Sao hả, bây giờ cô lại ghét bỏ anh ấy rồi à, anh ấy là đức lang quân mà cô đã chọn đấy nhé.”

“Tôi chọn ấy à? Cũng chỉ là bất đắc dĩ mà thôi. Nếu như có cơ hội chọn lại thì tôi thà rằng đêm ấy không xảy ra bất cứ thứ gì với anh ta cả. Miễn cho bây giờ mất đi sự nghiệp diễn xuất của mình, không còn cuộc sống tự do nữa…Tôi thật sự cảm thấy hơi nhớ nhung thanh xuân đã đánh mất của mình…”

Nhìn dáng vẻ trầm ngâm suy nghĩ của Lạc Kiều, Anna vỗ vai cô ấy: “Thôi đi, đừng chiếm được hời còn than thở nữa. Cô nhìn cô kìa, bây giờ sống trong biệt thự đi xe sang. Mặc dù bình thường không được tính như cẩm y ngọc thực, nhưng Hình Uy cũng chẳng để cho cô thiếu thốn thứ gì. Biết bao nhiêu người mơ mà không được như cô đấy. Cô đừng có sống sung sướng mà không biết sung sướng nữa chứ.”

“Nhưng lòng tôi cứ thấp thỏm âu lo thế nào ấy.”

“Không phải cô mắc chứng trầm cảm trước khi sinh đấy chứ.”

Lạc Kiều bĩu môi, lắc đầu khe khẽ.

Vào lúc này, đột nhiên bọn họ nhìn thấy Cửu Cửu chạy vụt vào nhà vệ sinh.

“Kiều Kiều, cô ngồi đây một lúc nhé, để tôi đi xem xem Cửu Cửu bị làm sao.” Anna đứng dậy đi cất bước bỏ đi.

“Bé cưng ơi, con không sao chứ?” Anna nhẹ nhàng đẩy cửa nhà vệ sinh ra, chỉ nhìn thấy Cửu Cửu nhíu mày ngồi trên bồn cầu.

Nhìn thấy Anna, tâm trạng Cửu Cửu mới bình tĩnh lại: “Đều tại anh xấu xa hết.”

Anna hơi bất ngờ: “Không phải hai anh đều rất chiều chuộng con sao, sao lại làm con giận thế?”

“Chẳng phải là vì hai anh nhắc đến ba à…”

Anna nghe thấy thế bèn nhớ đến việc xảy ra hồi tối, cô ấy bật cười: “Thật ra không có ác ý gì cả, nhất là Trình Trình ấy, cậu bé lớn lên bên cạnh ba của mình, giống như con và Dương Dương sống bên cạnh mẹ vậy.”
 
Chương 2190


Chương 2190

“Nhưng, nhưng con vừa mới nghe nhắc đến từ ba đã nhớ đến quỷ toilet mà mẹ nói. Phải làm sao bây giờ?” Đương nhiên Cửu Cửu cũng hiểu đạo lí này, chỉ có điều trong lòng cô bé có một chỗ trũng, không vượt qua được.”

“Thế chỉ cần con cố gắng không nhớ đến nữa là được rồi, hoặc là liên tưởng ba đến thứ khác thì con sẽ cảm thấy dễ chịu hơn.”

Cửu Cửu cảm thấy tò mò: “Thế phải tưởng tượng ba như thế nào đây? Táo, lê, hay là chuối hay là búp bê vải?”

Anna mỉm cười: “Thế phải xem ý của con rồi, chỉ cần là thứ mà con không sợ là được rồi.”

Vào lúc này, Dương Dương cũng chạy từ trên lầu xuống, vừa nhìn thấy Lạc Kiều đã cất tiếng hỏi: “Dì Lạc Kiều, dì có nhìn thấy em gái đâu không?”



Còn chưa đợi Lạc Kiều trả lời, Anna đã dắt Cửu Cửu bước ra từ trong nhà vệ sinh.

“Dương Dương, sau này con và Trình Trình nhắc về ba trước mặt Cửu Cửu ít thôi, biết không?” Anna nhìn thấy Dương Dương bèn vội vàng dặn dò.

Dương Dương nhún vai, làm ra vẻ vô hại: “Chuyện này phải trách Trình Trình, anh ấy nhắc về ba mà.”

“Ding…”

Máy báo tin gắn trên phòng khách đổ chuông.

Anna đi đến bấm nghe.

Vào lúc này, một giọng nói của người đàn ông vang lên: “Xin chào, tôi là bảo vệ của tiểu khu. Xe phỏng vấn của đài XX đã đậu trước cửa tiểu khu rồi, bọn họ muốn phỏng vấn cô Cố Tịch Dao, không biết có việc gì?”

Dương Dương theo ở bên cạnh Anna, cậu nghe xong thì vội vàng gật đầu: “Dì Anna, bọn họ chắc là đến đón mẹ đi tham gia chương trình đó.”

“Cho bọn họ vào đi.” Anna nói với bảo vệ.

“Cháu còn tưởng chiều bọn họ mới đến chứ, không ngờ lại đến sớm như vậy. Cháu và em gái phải chuẩn bị một chút.” Dương Dương nói xong, nhìn sang Cửu Cửu một cái.

“Sao thế Trình Trình không tham dự sao?” Lạc Kiều hỏi.

Dương Dương gật gật đầu: “Phải, anh ấy hôm nay còn có chuyện quan trọng hơn cái này phải làm.”

Nói xong, Dương Dương dắt tay Cửu Cửu lên lầu.

Anna thì đi mở cửa.

Rất nhanh, liền nhìn thấy một chiếc xe ngừng ở cửa. Trên xe có tên của đài truyền hình XX rất lớn.

Sau khi ngừng lại, có một 1 nam 1 nữ bước xuống từ trên xe.

Bọn họ đi đến trước mặt Anna, một người phụ nữ trong đó trông có vẻ chỉ khoảng 30 tuổi mỉm cười với cô một cái: “Chào cô, tôi là đạo diễn của chương trình của đài truyền hình XX, tôi họ Lương. Xin hỏi cô là cô Cố sao?”

Anna cũng mỉm cười: “Xin lỗi, tôi chỉ là một người bạn của cô ấy. Mời hai người vào trong ngồi.”

Nói xong, cô làm một động tác mời.

*

Bọn họ ngồi ở phòng khách một hồi, cái người đạo diễn họ Lương đó cúi đầu nhìn đồng hồ một cái, sau đó nói với Anna đang ở bên cạnh bọn họ: “Xin lỗi, xin hỏi sao cô Cố vẫn chưa đến? Thời gian của chúng tôi không nhiều, còn phải đến studio tiến hành ghi hình nữa.”
 
Chương 2191


Chương 2191

“Xin hai người đợi một chút, tôi đi rồi về ngay.” Anna cũng cảm thấy tốc độ chuẩn bị của Dương Dương và Cửu Cửu cũng quá là chậm rồi.

Cô vừa đứng dậy, chuẩn bị lên lầu thúc giục các bé.

Thì thấy cửa thang máy chợt mở ra, Dương Dương dắt theo bàn tay nhỏ của Cửu Cửu từ bên trong đi ra.

Chỉ thấy Dương Dương thay đổi bộ quần áo bình thường, đặc biệt thay bộ đồ vest nhỏ màu đen mà chỉ mặc vào trường hợp đặc biệt.

Cửu Cửu thì mặc một chiếc đầm hoa nhí màu hồng, đây cũng là do Cố Tịch Dao mua cho bé gần đây, chỉ là bé vẫn mãi chưa nỡ mặc.

Dương Dương đến bên cạnh của Anna, ngẩng đầu nhìn hai người đang ngồi trên ghế sofa, còn chưa đợi bọn họ lên tiếng thì cậu đã hỏi trước: “Hai người chính là người của chuyên mục của đài truyền hình XX sao?”

Đạo diễn Lương không thấy Cố Tịch Dao ra ngoài, mà chỉ có hai đứa bé, cảm thấy có chút bất ngờ. Nhưng vẫn mỉm cười với các bé: “Dì là đạo diễn của chuyên mục này, các cháu là con của cô Cố đúng chứ?”

Dương Dương gật gật đầu: “Đúng. Các dì đến đón chúng cháu đi ghi hình đúng không, cháu thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, chúng ta xuất phát đi.” Nói xong, cậu nhóc kéo theo tay của Cửu Cửu, đi về phía cửa.

Đạo diễn Lương có chút kinh ngạc: “Anh bạn nhỏ cháu đợi chút đã, thật ngại quá, bọn dì là đến đón cô Cố tham gia chương trình, chứ không phải là các cháu.”

Dương Dương bày ra bộ dạng lẽ thẳng khí hùng: “Mẹ cháu hôm nay không rảnh, xem mắt cho mẹ cứ để bọn cháu đi là được rồi.”

***

“Đưa các cháu đi?” Đạo diễn Lương kinh ngạc mà nhìn sang người đi cùng cô ta đến đây một cái.

Người đó lúng túng cười cười, sau đó lắc đầu.

Đạo diễn Lương quay đầu lại nhìn sang khuôn mặt nghiêm túc của Dương Dương, ngữ khí ôn hoà mà nói: “Anh bạn nhỏ, bọn dì đến là để tìm mẹ các cháu đi ghi hình cho chương trình. Thời gian bây giờ không còn nhiều nữa, hay là cháu kêu cô ấy tới đi.”

“Không phải cháu đã nói với dì rồi sao, đưa bọn cháu qua đó là được rồi. Mẹ của bọn cháu hôm nay không có rảnh.”

Đạo diễn Lương thấy Dương Dương không có ý đùa giỡn, cô ta cũng trở nên nghiêm túc lại.

Cúi đầu nhìn đồng hồ rồi nói với Anna: “Nếu cô Cố không có nhà vậy chúng tôi về đây.” Nói xong thì nháy mắt ra hiệu với người cùng cô ta đến, sau đó liền chuẩn bị quay người đi ra ngoài.

“Này, đạo diễn Lương. Xin các vị đợi một lát.” Anna thấy bọn họ định đi, lập tức ngăn bọn họ lại, sau đó kéo Dương Dương và Cửu Cửu đến trước mặt bọn họ: “Chuyện là như vầy nè, mẹ của bọn chúng Cố Tịch Dao vì để nuôi dưỡng bọn chúng mà luôn liều mạng làm việc, đến nỗi không có thời gian giải quyết vấn đề cá nhân. Cuối cùng, có một ngày, con của cô ấy không nhìn nổi nữa, hy vọng có thể giúp mẹ của chúng tìm được một nửa kia của mình.”

“Chỉ cần bọn cháu có ba mới thì mẹ sẽ không cần mỗi ngày đều mệt như vậy nữa.” Còn chưa đợi Anna nói xong, Cửu Cửu đã tiếp lời.

Đạo diễn Lương nghe xong, biểu cảm trên mặt cũng trở nên nhu hoà đi một chút, chắc là bị mấy lời này làm cảm động rồi.

Cô ta trầm mặc một hồi trước, sau đó nói riêng với người cùng cô ta đến đây vài câu.

Cuối cùng cô ta đi đến trước mặt Anna, lại nhìn sang Dương Dương và Cửu Cửu: “Mục đích cuối cùng của bọn tôi là để phục vụ quần chúng nhân dân. Xét thấy tình hình của mọi người đặc thù, tôi sẽ dùng cách đặc biệt, đưa mọi người đến tham gia ghi hình số chương trình này.”

 
 
Chương 2192


Chương 2192

“Thật sao?!” Dương Dương vốn dĩ cảm thấy cái phương án này xem ra hết hy vọng rồi, cậu trông có chút thất vọng.

Nhưng sau khi nghe thấy câu trả lời của đạo diễn Lương, lập tức lên tinh thần ngay.

Cậu lập tức kéo tay của Cửu Cửu nói với đạo diễn Lương: “Vậy chúng ta xuất phát đi.”

Đạo diễn Lương dặn dò người bên cạnh một câu: “Cậu đưa các bé lên xe trước.”

Sau đó nói với Anna: “Vì sự an toàn của các bé, cô cũng cùng đi với chúng tôi đi.”

Bề ngoài Dương Dương trông như không có dự tính kế hoạch gì cả, nhưng năng lực vào những lúc quan trọng của cậu nhóc không thua Trình Trình chút nào cả, Cửu Cửu theo bé, Anna vẫn rất yên tâm. Càng huống hồ trong nhà còn có Lạc Kiều và Trình Trình cũng cần người chăm sóc.

Anna mỉm cười lắc đầu: “Tôi không cần đi đâu, bọn nó ghi hình xong thì sẽ tự về thôi.”

“Vậy được, cô cứ yên tâm. Đợi đến khi ghi hình chương trình xong, chúng tôi sẽ phái xe đưa các bé về.” Đạo diễn Lương nói xong cũng quay người đi ra ngoài.

Dương Dương và Cửu Cửu ngồi vào xe, rất nhanh đạo diễn Lương cũng theo tới, sau khi cô ta ngồi vào xe, thì nói với tài xế ở đối diện: “Chúng ta đi thôi.”

Chiếc xe rời khỏi tiểu khu, lái về phía đài truyền hình.

Đạo diễn Lương ngồi ở bên cạnh Dương Dương và Cửu Cửu, bắt đầu dặn dò các bé một số chuyện liên quan đến phương diện ghi hình: “Các bạn nhỏ, không cần căng thẳng. Hôm nay chúng ta là ghi hình chương trình chứ không phải phát trực tiếp, cho nên cho dù trong quá trình đó có sơ xuất nhỏ gì thì cũng có thể làm lại.”

Dương Dương gật gật đầu: “Cái này thì cháu biết, đúng rồi đạo diễn Lương, lần ghi hình này khi nào phát lên TV vậy?”

***

“Anh bạn nhỏ, không lẽ các cháu rất gấp sao?” Đạo diễn Lương mỉm cười nhìn Dương Dương.

Dương Dương rất nghiêm túc mà gật gật đầu: “Đúng vậy, phát sớm thì có thể tìm cho bọn cháu một người cha mới sớm hơn, như vậy mẹ cũng có thể thoải mái sớm hơn một chút.”

*

Chiếc xe hơi rất nhanh đã đến đài truyền hình XX.

Đợi sau khi chiếc xe dừng lại, cửa xe mở ra, Dương Dương đưa Cửu Cửu xuống xe.

Dương Dương và Cửu Cửu thường xuyên xem TV, đây là lần đầu tiên đến đài truyền hình.

“Chỗ ghi hình ở studio số 1, các cháu xem là ở bên đó kìa.” Đạo diễn Lương vừa nói, vừa vươn ngón tay chỉ vào một kiến trúc hình tròn màu trắng ở không xa kia.

“Chúng ta qua đó đi.” Dương Dương có chút háo hức muốn thử.

Đạo diễn Lương đã thấy qua người ta nóng vội, nhưng chưa thấy qua ai nóng vội như đứa bé này, cô ta vươn tay ngăn Dương Dương lại: “Anh bạn nhỏ, khoan vội đã, còn có chút thời gian nữa, chúng ta đến phòng trang điểm chuẩn bị một chút.” Nói xong, đạo diễn Lương đưa bọn chúng đến một căn phòng ở bên cạnh studio.

Sau khi Dương Dương đưa Cửu Cửu đi vào, chỉ thấy bên trong đã có không ít người. Có một số người có đeo thẻ trên cổ bận rộn đi qua đi lại giữa các bàn trang điểm và các studio.

Một bộ phận người còn lại thì đứng ở trước bàn trang điểm, bận rộn tiến hành trang điểm trước khi ghi hình cho người ngồi trên ghế ở phía trước bọn họ.

“Dì ơi, bọn cháu cũng phải ngồi trên ghế để người đằng sau vẽ tới vẽ lui trên mặt như các chị gái đó sao?” Cửu Cửu trước giờ chưa bao giờ nhìn thấy có nhiều người cùng trang điểm như vậy, càng huống hồ đến tận bây giờ bé cũng chưa từng nhìn thấy dì Anna hoặc là ma ma trang điểm qua lần nào.

 
 
Chương 2193


Chương 2193

Đạo diễn Lương nhìn Cửu Cửu mỉm cười một cái: “Các cháu không cần trang điểm, nhưng cần phải để cho dì sửa soạn cho các cháu một chút xíu, như vậy để khi các cháu lên sân khấu thì sẽ trông rất đẹp. Nào, cháu ngồi ở đây, anh trai thì ngồi bên cạnh cháu.”

Nói xong, cô ta sắp xếp cho Dương Dương và Cửu Cửu ở hai vị trí trống, sau đó có hai nhân viên đến đằng sau các bé bắt đầu tiến hành sửa soạn cho các bé trước khi lên sân khấu.

Đạo diễn Lương thấy hai đứa bé đã được sắp xếp xong rồi liền rời khỏi các bé đến nơi khác kiểm tra tình hình chuẩn bị của các bộ phận trước khi ghi hình.

*

Lúc chuẩn bị trước khi lên sân khấu, Dương Dương ngồi trên ghế cũng không có rảnh rỗi qua, nhìn sang trái, rồi lại nhìn sang phải.

Có lúc còn vươn tay kéo lấy Cửu Cửu ngồi ở bên cạnh: “Em nhìn chị gái bên kia kìa, anh có thấy chị ấy ở trên TV qua rồi.”

“Ai cơ?” Cửu Cửu mù tịt mà nhìn về hướng ngón tay của Dương Dương. Nhưng bé chưa từng xem qua chuyên mục này, đương nhiên không biết Dương Dương đang chỉ ai nữa.

“Này này này…các bạn nhỏ, các cháu đừng có nhúc nhích lung tung mà.” Điều này khiến cho các nhân viên đằng sau các bé có chút bận rộn.

Nhưng cũng may Dương Dương lúc ở bên ngoài an phận hơn là ở nhà một chút xíu, đặc biệt là khi không có mẹ hoặc là Trình Trình.

Qua một hồi, thì nghe thấy chuông trên đỉnh phòng trang điểm vang lên: “Các bộ phận xin chú ý, cách thời gian ghi hình còn 5 phút nữa, xin mọi người chuẩn bị sẵn sàng.”

Dương Dương và Cửu Cửu ngồi ở trước gương, các bé cảm thấy tương đối hài lòng với sự sửa soạn đơn giản của các nhân viên làm cho mình.

Cậu nhóc nhảy xuống ghế, sau đó đỡ Cửu Cửu xuống. Hai anh em tay nắm tay đi theo người khác đi về phía studio.

Ở chỗ ra vào của cánh gà, đạo diễn Lương đang nói về những hạng mục cần chú ý với hai mươi mỹ nữ sắp lên sân khấu.

“Đạo diễn Lương, bọn cháu đến rồi.” Dương Dương nắm tay của Cửu Cửu, đi đến bên cạnh cô ta.

***

Hồi nãy mọi người đều đang căng thẳng chuẩn bị trước khi lên sân khấu, căn bản không chú ý đến Dương Dương và Cửu Cửu.

Bây giờ đột nhiên đối diện với hai đứa nhóc này, một số mỹ nữ cùng lên sân khấu lúc này mới chú ý thấy các bé.

Bọn họ lũ lượt vây xung quanh Dương Dương và Cửu Cửu.

“Anh bạn nhỏ, các cháu có phải đi nhầm chỗ rồi không?” Trong đó có một người hỏi Dương Dương.

Dương Dương thấy người hỏi cậu chính là nữ khách mời mà lúc nãy cậu đã chỉ cho Cửu Cửu nhìn ở trong phòng trang điểm.

“Bọn em không có đi nhầm, bọn em được dì đạo diễn mời đến đây.” Dương Dương ngẩng đầu nhìn cô ta, rất nghiêm túc mà trả lời.

“Ha ha, hoá ra các em là được mời đến à. Vậy cũng nên ngồi ở chỗ khán giả, sao lại đi đến cánh gà rồi. Hay là để chị đưa các em qua đó nha?”

“Bọn em không phải đến xem, mà là đến tham gia đó.” Dương Dương nói xong, còn ưỡn cơ thể nhỏ bé của mình lên.

Câu nói này khiến cho những người khác trong hiện trường cũng bị chọc đến cười: “Bọn chị là lần đầu nghe nói trẻ con đến tham gia chương trình xem mắt đó. Chỉ đáng tiếc tuổi của các em vẫn chưa đủ.”
 
Chương 2194


Chương 2194

“Bọn em là đến đây giúp mẹ tìm ba mới đó…”

Vẫn chưa đợi Cửu Cửu nói xong, lúc này đạo diễn Lương vỗ vỗ tay nói: “Thời gian ghi hình đến rồi, chúng ta lên sân khấu đi.”

Thanh âm vừa dứt, chỉ nghe thấy studio vang lên âm nhạc mà Dương Dương rất quen thuộc.

Cùng với tiếng âm nhạc, đám mỹ nữ đi lên sân khấu.

Đợi đến khi bọn họ đều lên sân khấu rồi, ở cánh gà chỉ còn lại Dương Dương và Cửu Cửu.

“Dương Dương, Cửu Cửu các cháu theo dì lên đi.” Đạo diễn Lương nói xong, một tay dắt theo Dương Dương, một tay dắt theo Cửu Cửu, đi lên sân khấu.

Đợi đến khi đi qua cửa lớn của đại sảnh studio, vào giây phút mở cửa ra, Dương Dương vốn dĩ đang điềm tĩnh lập tức trái tim liền nhảy lên đầy căng thẳng.

Đạo diễn Lương rõ ràng cảm nhận được sự run rẩy đến từ tay của cậu nhóc.

“Dương Dương, chúng ta không phải đang phát trực tiếp, nên không cần căng thẳng đâu. Dì cũng sẽ ở bên trong, nếu như xảy ra vấn đề gì thì dì sẽ kêu ngừng. Cửu Cửu, cháu cảm thấy thế nào?”

Cô ta quay đầu hỏi Cửu Cửu.

Có lẽ là bởi vì tuổi của bé vẫn còn quá nhỏ, lại cộng thêm có anh trai ở bên cạnh, nên bé không có biểu hiện ra sợ sệt gì, bé ngẩng đầu nhìn đạo diễn Lương lắc lắc đầu.

“Vậy chúng ta lên sân khấu đi.” Nói xong, ba người sải bước đi vào hiện trường ghi hình của .

Ánh đèn rực rỡ, âm nhạc thót tim và tiếng cổ vũ cuồng nhiệt từ khán đài giống hệt những gì được xem trên TV.

Sau khi các mỹ nữ vào vị trí, còn có một chỗ trống, khiến cho những người có mặt ở hiện trường cảm thấy có chút ngạc nhiên.

Cái chỗ trống ở trung ương đó viết tên của Cố Tịch Dao, thu hút lòng hiếu kỳ của mọi người.

Mãi đến khi đạo diễn dắt theo Dương Dương và Cửu Cửu lên sân khấu, đẩy bầu không khí của hiện trường lên cao trào.

Lúc này, ánh đèn và tất cả các máy quay đều tập trung lên người của hai đứa bé được dắt lên sân khấu.

Điều này cũng khiến MC có chút lúng túng khó hiểu, bởi vì từ khi bắt đầu anh ta chưa nhận được thông báo từ đạo diễn, rằng lần này ghi hình sẽ có trẻ con đến tham gia.

Cũng may, dựa vào kinh nghiệm dẫn chương trình nhiều năm của anh ta, đã che giấu đi sự lúng túng rất tốt.

“Yo! Đây là chuyện gì đây, hoá ra vị khách thần bí cuối cùng của chúng ta lại là hai đứa bé. Tuy đây là chương trình phục vụ cho người trưởng thành. Nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ có những hành động gây bất ngờ, ví dụ như lần này. Vậy thì cho phép tôi được thay mặt tất cả khán giả, hỏi hai bạn nhỏ này, tại sao lại đến đây, mà không phải là ở studio ghi hình cho thiếu nhi ở bên cạnh?”

***

Dương Dương không có trực tiếp trả lời câu hỏi của MC, mà là nhìn anh ta nói: “Chú chính là MC của La Gia Gia đúng không, cháu là fan trung thành của chú đó, có thể cho cháu một chữ ký được không?”

Nói xong, cậu buông tay của đạo diễn Lương ra với vẻ mặt hưng phấn, chạy đến trước mặt của MC La.

Cái cảnh đột ngột này khiến MC La có chút luống cuống tay chân, nhưng cũng may kinh nghiệm của anh ta phong phú, lập tức quay đầu nói với các khán giả tại trường quay: “Mọi người nhìn xem, chương trình của chúng ta rất là được hoan nghênh bởi quần chúng nhân dân mà, cho dù là con nít cũng ‘tiếp nhận cái hại’ nữa.”

Thanh âm vừa dứt, bên dưới khán đài lập tức cười ồ lên.

MC La cúi đầu nhìn Dương Dương hỏi: “Ký tên cho cháu đương nhiên là được rồi, nhưng cháu cũng phải nói cho chú nghe tại sao cháu lại ở đây chứ?”
 
Chương 2195


Chương 2195

Một tay Dương Dương chống nạnh: “Hay là ký tên cho cháu trước đi, nếu không sẽ bị chú đánh trống lảng đi nữa. Cháu nhớ mấy số trước cũng có một vị khách xin chú ký tên, đến khi kết thúc chương trình rồi mà chú cũng không có cho anh đó. Cháu không có ngốc như anh ấy đâu.”

Lúc này, lại khơi dậy một tràng cười từ bên dưới khán đài.

MC La thấy không bịp được Dương Dương cũng chỉ đành móc bút từ trong túi quần ra: “Ký tên cho cháu cũng được thôi, nhưng chú thấy cháu cũng không có giấy, cũng không có vở, phải ký ở đâu đây nhỉ?”

“Ở đây đi.” Dương Dương nói xong, liền xoè lòng bàn tay nhỏ của mình ra trước mặt anh ta.

MC La vừa ký tên, miệng cũng không nhàn rỗi qua: “Cháu xem, đây là lần đầu chú ký tên trên lòng bàn tay của người khác đó. Nhìn bàn tay nhỏ non nớt kìa, chú thật sự có chút không nỡ làm dơ.”

Dương Dương cố giả vờ ra vẻ thoải mái: “Không sao, không sao…cháu không chê dơ, nhưng chú làm tay cháu ngứa quá. Nhưng nói qua cũng phải nói lại, chữ của chú viết không được đẹp cho lắm, xêm xêm với trình độ của Ngô Tiểu Nhị đó.”

Câu nói này khiến MC La có chút khóc không được mà cười cũng không xong: “Thật xin lỗi, chú luôn viết chữ lên giấy, không có luyện trên lòng bàn tay của ai qua. Nhưng chú lại muốn hỏi, Ngô Tiểu Nhị mà cháu nói lúc nãy là ai thế?”

“Là tiểu đệ của cháu.” Dương Dương buột miệng nói ra.

“Ha, thật không ngờ, cháu còn là một lão đại nữa.” MC La nói xong còn cúi người với cậu nhóc một cái: “Thật đúng là thất kính thất kính. Được rồi, ký tên xong rồi, cháu cũng nên nói cho chú biết tại sao cháu lại đến đây rồi chứ?”

Dương Dương lấy tay về xem thử, gật gật đầu: “Cháu và em gái lần này tới là để tìm cho chúng cháu một người ba mới.”

“Chú đã làm nhiều số rồi, đại đa số là tìm một nửa kia cho mình, hôm nay là lần đầu chú nhìn thấy trẻ con đến tìm ba đó. Cháu có thể nói tại sao lại phải đến đây tìm ba không?” MC La cảm thấy có chút bất ngờ với câu trả lời của Dương Dương, cũng có chút cảm khái.

“Dì ơi, cháu muốn tìm anh trai.” Lúc này Cửu Cửu cũng buông tay đạo diễn Lương ra, sau khi nói với cô ta một câu, liền chạy đến trước mặt MC La.

Thực ra anh ta cũng đã chú ý đến Cửu Cửu từ lâu, anh ta mỉm cười một cái: “Em gái nhỏ, hay là, cháu nói một chút xem tại sao lại phải tìm ba ở chỗ này?”

Cửu Cửu lập tức nhớ đến lời mà hôm qua Dương Dương dạy cho bé: “Ba cháu vừa già vừa xấu xa, cháu tìm người yêu dùm cho mẹ, đá ổng đi.”

Câu nói này khiến cho trán MC La lập tức xuất hiện hắc tuyến: “Hở? Cho nên cháu muốn bán đứng ba cháu?”

Dương Dương và Cửu Cửu cùng gật đầu, sau đó đồng thanh nói: “Không sai, nếu không thật lòng thì biến!”

Lời này vừa tuôn ra, đã khơi dậy một tràng tiếng xuýt xoa, sau đó là một tiếng vỗ tay như sấm dền.

“Anh bạn nhỏ, chú rất hứng thú với người cha mà các cháu nói, không biết anh ta tên là gì?”

***

Khi MC hỏi Dương Dương về tên của ba, sắc mặt cậu nhóc lập tức thay đổi.

“Sao cháu hởm biết chương trình của các chú lại có khâu mua một tặng một thế?”

“Mua một tặng một?” MC có chút bối rối.

“Phải đó, chúng cháu đến tìm ba mới, sao lại hỏi tên của ba nữa. Không lẽ còn muốn tìm cho chúng cháu một người mẹ mới sao?” Dương Dương truy hỏi.

“Cái này…” MC lập tức có chút nghẹn lời, đồng thời cũng khơi dậy một trận cười ồ của khán giản, và một tràng pháo tay kịch liệt.
 
Chương 2196


Chương 2196

Nhưng dù sao vị MC này cũng đã chinh triến nhiều trận rồi, anh ta rất nhanh đã nghĩ ra một lời nói khéo: “Anh bạn nhỏ. Chú sở dĩ hỏi tên của ba cháu, đó cũng là bởi vì từ ngôn từ của các cháu lúc nãy có thể nhìn ra được, các cháu cũng vốn không thích người cha tiền nhiệm của các cháu, hơn nữa anh ta nhất định cũng không đối xử tốt với mẹ của các cháu. Chuyên mục phục vụ cuộc sống này của bọn chú, không chỉ giúp đỡ những kẻ yếu thế. Đồng thời còn đả kích những kẻ bắt nạt người yếu thế nữa, khiến cho bọn họ ngoại trừ chịu sự khiển trách của lương tâm ra thì còn phải chịu sự khiển trách của xã hội nữa.”

Lần này, lại đổi thành Dương Dương cau mày, cậu nhóc thực ra cũng không có quá nhiều thành kiến với Bắc Minh Quân. Đặc biệt là trong phương diện cuộc sống của mình, chưa hề có chút đối xử tệ nào với mình.

MC nhìn ra được Dương Dương đang do dự, liền vươn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai nhỏ của cậu nhóc, lời lẽ nghiêm chỉnh mà nói: “Anh bạn nhỏ, có phải cháu lo sau khi phát lên TV thì ba của các cháu sẽ gây bất lợi cho các cháu và mẹ các cháu không? Chú có thể bảo đảm với các cháu, bọn chú có dư luận xã hội mạnh mẽ, nếu như anh ta dám gây bất lợi cho mẹ con các cháu thì bọn chú cũng sẽ không để cho anh ta sống yên ổn đâu.”

Dương Dương nhướng mày, sau đó cúi đầu, một chân vẽ vòng tròn: “Thực ra cháu không lo lắng là sau khi nói tên ra thì ông ấy sẽ làm gì bọn cháu. Chỉ là….”

“Chỉ là cái gì? Nếu đã không thể gây uy hiếp gì cho các cháu, vậy tại sao lại không nói ra? Ồ! Chú biết rồi, nhất định là bởi vì các cháu đối với anh ta vẫn còn tồn tại một phần hiếu thảo, thật đúng là hiếm thấy. Nếu các bé đã thật sự không muốn nói, vậy chúng ta cũng không miễn cưỡng các bé nữa.” MC nói xong, khom lưng xuống, thấp giọng nói vài câu ở bên tai Dương Dương: “Anh bạn nhỏ, cháu có thể nhỏ tiếng nói cho chú biết ba cháu là ai không. Nhưng cháu có thể yên tâm, bây giờ những người khác đều không nghe được đối thoại giữa chúng ta đâu.”

Dương Dương vốn không phải là xuất phát từ lòng hiếu thuận gì, mà là cậu nhóc nhanh chóng nhớ ra Cửu Cửu vẫn còn ở đây, nếu như cậu nhóc nói ra tên của ba, lỡ như em gái vẫn còn ám ảnh tâm lý với ba thì làm sao bây giờ.

Đây không phải là mất mặt trước đám đông sao, sau này em gái còn phải thường xuyên bị người ta chê cười nữa.

Dương Dương lúc này vẫn nghĩ đến cho Cửu Cửu đầu tiên.

Nhưng lúc này, khi MC lấy micro ra nhỏ tiếng hỏi mình, Dương Dương cảm thấy Cửu Cửu hẳn sẽ không nghe thấy đâu.

Bé sáp lại gần tai của MC chút nữa, sau đó thấp giọng nói: “Ba của bọn cháu tên là Bắc-Minh-Quân.”

Ba chữ này vừa thốt ra, chỉ thấy mặt của MC lập tức trở nên xám ngắt, cơ thể cũng hoá đá theo.

Cả người khom lưng, đông cứng ở đó.

Vài giây sau anh ta mới tỉnh lại, quay đầu lại nhìn về đứa bé ở trước mặt này, trong ánh mắt của anh ta dường như còn lộ ra một tia thần sắc sợ sệt.

Có lẽ có đánh chết anh ta cũng không ngờ được, hai đứa bé mà đạo diễn tìm tới lại có bối cảnh thâm như vậy.

***

Danh tiếng của Bắc Minh Quân không những ảnh hưởng trên thương nghiệp, mà gần như còn vang dội trên cả giai cấp quản lý cao cấp của thành phố A nữa.

Điều khiến MC vạn lần không hề nghĩ đến, hai đứa trẻ đứng ở trước mặt mình này lại là con của Bắc Minh Quân.

Điều khiến anh ta càng không thể tin được, chính là mục đích mà hai đứa bé này đến đây hôm nay là muốn ‘bán đứng’ Bắc Minh Quân.

Phải biết, có bao nhiêu người có nằm mơ cũng muốn được bắt quàng làm họ với một đại nhân vật như Bắc Minh Quân, cho dù là nâng giày cho anh.

“Chú, chú sao thế?” Dương Dương nhìn thấy MC có chút khác với khi nãy, như là bị gì đó làm hoảng sợ rồi vậy.
 
Chương 2197


Chương 2197

MC nở nụ cười cứng đờ với Dương Dương: “Không, không có gì. Chúng ta bắt đầu ghi hình đi.”

Nói xong, anh ta chậm rãi đứng thẳng người dậy.

Cũng may anh ta là một MC tương đối có kinh nghiệm sân khấu, trong khoảng thời gian rất ngắn đã điều chỉnh xong cảm xúc của mình, sau đó quơ tay lớn tiếng nói: “Hoan nghênh mọi người đến với trường quay , chương trình của chúng ta bây giờ bắt đầu…”

Tiếp đó là tiếng nhạc vang lên, đạo diễn cũng nhân lúc đưa Dương Dương và Cửu Cửu đến chỗ trống dành cho Cố Tịch Dao.

Đám khán giá dường như không phát giác ra lúc nãy có gì đó không ổn, cũng máu huyết sôi sục theo tiếng nhạc vang lên.

Quá trình quay vốn dĩ chỉ hơn 1 tiếng, với vị MC này mà nói, giống như là qua một năm vậy.

Trong quá trình, người ở hiện trường cũng sẽ thỉnh thoảng bị hai đứa bé này chọc cười ồ lên, bầu không khí ở hiện trường cũng trở nên sống động vui nhộn hơn trước đây rất nhiều.

Nhưng trái tim của MC luôn bị hai vị cậu chủ nhỏ và cô chủ nhỏ nhà Bắc Minh trên sân khấu này làm cho thon thót.

Bởi vì ở toàn trường quay, bao gồm cả đạo diễn, cũng chỉ có mình anh ta biết thân phận thật sự của hai đứa nhóc này mà thôi.

Nhìn những tương tác cực tốt của các nữ khách mời với những nam khách mời lần lượt lên sân khấu.

Tuy hai đứa bé tương tác với các nam khách mời không tệ, thậm chí còn giữ đèn cho bọn họ đến cuối cùng.

Nhưng mấy nam khách mời đó với các bé cũng chỉ như người lớn chơi với con nít mà thôi, căn bản không có thật sự để trong lòng, mà lần lượt nắm tay với các nữ khách mời khác.

Nhìn thấy bọn họ từng đôi từng đôi ra đi, Dương Dương và Cửu Cửu trông cũng không có tinh thần như lúc mới đến nữa, trông có chút nhụt chí.

MC thỉnh thoảng an ủi các bé, vừa âm thầm cảm thấy may mắn trong lòng. Đó là bởi vì chỉ có như vậy mới không đắc tội với Bắc Minh Quân.

Bởi vì ai cũng không thể nào khoan dung khi con của mình ‘bán đứng’ mình, đưa bà xã của mình sà vào lòng người đàn ông khác cả, thế thì có khác gì bị cắm sừng chứ.

Càng huống hồ là Bắc Minh Quân nữa, nếu như làm anh tức giận rồi thì cả đài truyền hình đến cả mình cũng sẽ không có kết quả tốt đâu.

Lần ghi hình hơn 1 tiếng đồng hồ cuối cùng đã kết thúc rồi, có lẽ là vì có hai đứa bé này nên bầu không khí của cả chương trình tốt hơn trước rất nhiều, hơn nữa tỉ suất thành công cũng cao hơn mấy lần.

*

Phòng trang điểm.

MC cầm lấy 2 lon nước ngọt đặt đến trước mặt hai đứa bé: “Hôm nay các cháu biểu hiện trên sân khấu rất tốt. Nhưng chú nhìn ra các cháu vốn không vui.”

Dương Dương khoanh tay trước ngực, bĩu môi nói: “Đương nhiên bọn cháu không vui rồi, chú thấy đó, hôm nay có mấy nam khách mời mà bọn cháu nhìn trúng đều dắt tay người ta đi hết rồi. Cứ như vậy thì khi nào bọn cháu mới có thể tìm được ba mới chứ?”

“Chuyện này phải dựa vào duyên phận nữa, các cháu có nghe qua câu ‘dục tốc thì bất đạt’ chưa?”

Dương Dương và Cửu Cửu không hẹn mà cùng lắc đầu.

***

MC nhìn hai đứa nhóc trước mặt, bất lực mà cười cười: “Ý của câu này chính là, đừng có cố gắng đi theo đuổi kết quả, như vậy thì sẽ ngược lại khiến ta không đạt được mục đích. Các cháu bây giờ còn nhỏ, hàm nghĩa bên trong vẫn chưa hiểu lắm, nhưng chú tin đợi các cháu lớn hơn chút nữa thì sẽ hiểu thôi.”
 
Chương 2198


Chương 2198

Dương Dương gật đầu như hiểu mà cũng như không hiểu, sau đó hỏi: “Vậy ngày mai khi nào bọn cháu đến ghi hình thế?”

“Ngày mai?” MC sững sờ.

“Phải đó, chương trình của các chú không phải là phát sóng hai ngày liên tục sao, hôm nay nếu như phát sóng vào ngày mai thì ngày mốt phải là ghi hình vào ngày mai rồi.” Dương Dương rất nghiêm túc mà nói.

MC nghe thấy lời này, thần sắc khẽ cứng đờ lại, anh ta không muốn giữ hai đứa bé tinh linh này lại nữa, nếu không sớm muộn cũng sẽ bất lợi cho mình.

Anh ta khẽ mỉm cười: “Anh bạn nhỏ, xét thấy tình hình của các cháu khá đặc thù, cho nên bọn chú chỉ có thể ghi hình cho các cháu một lần. Nhưng cháu yên tâm, bọn chú sẽ xen kẽ thông tin của mẹ cháu vào trong chương trình. Hơn nữa, nếu như bọn chú nhận được thông tin có người muốn qua lại với mẹ của cháu thì sẽ lập tức thông báo cho các cháu có được không?”

Dương Dương dù sao cũng là một đứa bé, tương đối dễ bị bịp. Cậu nhóc gật đầu: “Vậy được, có tin tức gì thì các chú phải thông báo ngay cho bọn cháu đó.”

MC thấy chuyện đã đại công cáo thành rồi, trong lòng thầm vui mừng, sau đó liên tục gật đầu nói: “Được được, các cháu yên tâm đi. Chú sẽ không gạt các cháu đâu.”

Nói xong, vội vàng vươn tay gọi một nhân viên đài truyền hình, bảo anh ta phụ trách đưa Dương Dương và Cửu Cửu về.

Thấy hai đứa nhỏ bị đưa đi rồi, MC cuối cùng cũng thở phào ra một hơi.

Lúc này, sau khi đạo diễn chuyên mục sắp xếp xong công việc ngày mai cho các nhân viên thì hứng khởi tìm đến MC: “Hôm nay hiệu quả ghi hình vô cùng tốt, tương tác giữa anh và các bé đã tăng thêm không ít điểm sáng cho chương trình. Ngày mai phải tiếp tục cố gắng đó.”

Nói đến đây, đạo diễn lại nhìn xung quanh một vòng: “Ủa? Hai đứa bé đó sao không thấy đâu rồi?”

MC lúc này nghiêm túc nói: “Cô còn muốn để hai đứa bé đó tiếp tục ghi hình cho chương trình sao? Đạo diễn như cô làm ăn kiểu gì vậy, cho dù đã gây hoạ rồi mà cô cũng không biết là có chuyện gì nữa.”

Đạo diễn Lương bị nói có chút khó hiểu: “Tôi là đạo diễn của chuyên mục này, không cần anh ở đây chỉ trích tôi. Hơn nữa, tôi chẳng qua chỉ là cho hai đứa bé đến tham gia chương trình thôi, có thể gây được hoạ gì, không lẽ bên trên ban lệnh cấm con nít không được đến tham gia sao?”

“Cô biết thân phận và lai lịch của hai đứa bé đó không?” MC hỏi ngược lại.

Điều này khiến cho đạo diễn Lương lờ mờ: “Bọn chúng không phải chỉ đến tìm bạn trai cho mẹ bọn chúng thôi sao?” Nói đến đây, cô ta đột nhiên nhớ ra gì đó: “Đúng rồi, khi chương trình bắt đầu, anh hỏi ba của các bé là ai, bọn chúng không có trả lời. Nhưng tôi chú ý thấy anh và cậu bé trai đó có nhỏ tiếng nói vài câu, có phải cậu bé đã nói gì với anh rồi không?”

MC gật gật đầu: “Không sai, cậu bé đó đã nhỏ tiếng nói cho tôi biết ba của chúng nó là ai. Cũng chính vì vậy, tôi quyết định sau khi ghi hình xong số này, số sau không cho chúng đến nữa.”

Nói xong, anh ta sáp đến bên cạnh của đạo diễn Lương, nhìn xem xung quanh không có ai, sau đó nhỏ tiếng nói: “Ba của chúng nó chính là Bắc Minh Quân.”

Lời vừa tuôn ra, cũng khiến cho đạo diễn Lương hoảng sợ run rẩy toàn thân.

***

Phẩm Hoan Biệt Uyển.

Anna và Lạc Kiều đang ngồi trong phòng khách trò chuyện, còn thỉnh thoảng ngước mắt lên nhìn đồng hồ trên tường.

Dương Dương và Cửu Cửu đã ra ngoài cả nửa ngày rồi, từ đầu đến cuối không có nhận được chút tin tức gì từ các bé.

Trình Trình ngoại trừ xuống đây một chuyến lúc ăn cơm trưa thì luôn ở trên gác xép. Hình như bé đã phát hiện ra gì đó trong video rồi.

“Ding dong…” Chuông cửa vang lên.
 
Chương 2199


Chương 2199

Chỗ này không có khách nào đến thăm cả, ra ra vào vào cũng đều là người quen.

Anna và Lạc Kiều đối mắt nhìn nhau một cái, sau đó cô ta đứng dậy đi về phía cửa: “Nhất định là Dương Dương và Cửu Cửu về rồi.”

Quả nhiên, khi cô ta mở cửa ra, chỉ thấy Dương Dương và Cửu Cửu đang đứng ở cửa. Ở sau các bé còn có một người đàn ông khoảng 30 tuổi, tay anh ta đang xách hai cái túi giấy màu đỏ.

“Chào cô, tôi là nhân viên của đài truyền hình, đưa hai bạn nhỏ này về nhà.” Người đàn ông lịch sự mỉm cười với Anna một cái.

Anna cũng mỉm cười đáp lại: “Thật làm phiền anh quá, có muốn vào trong ngồi nghỉ ngơi một chút không?”

Người đàn ông đưa túi giấy vào tay Anna: “Nếu hai bạn nhỏ này đã tới nhà rồi thì nhiệm vụ của tôi cũng coi như đã hoàn thành. Đây là quà tặng của đài cho các bé, tôi còn rất nhiều chuyện phải làm, không quấy rầy nữa.” Nói xong, anh ta quay người rời đi.

Sau khi Dương Dương và Cửu Cửu vẫy tay tạm biệt người đàn ông xong thì đi vào trong nhà.

Lạc Kiều nhìn thấy các bé về rồi, lập tức lên tinh thần: “Yo, đại minh tinh của chúng ta về rồi. Lần đầu tiên lên TV cảm thấy thế nào?”

Cơ thể nhỏ bé của Dương Dương ngã trên chiếc ghế sofa mềm mại, bộ dạng không nghiêm túc: “Hôm nay là ghi hình chương trình, chắc mai sẽ phát trên TV đó. Cụ thể cảm giác thế nào…cũng tạm, không khác gì lắm với lúc cháu diễn kịch sân khấu.”

Lạc Kiều nhìn bộ dạng của cậu nhóc, bĩu bĩu môi: “Còn chưa nổi tiếng nữa mà đã làm giá minh tinh trước rồi.” Nói xong cô lại kêu Cửu Cửu đến bên cạnh mình: “Cục cưng nhỏ, lên TV vui không cháu?”

Cửu Cửu ngoảnh khuôn mặt nhỏ nhìn qua, hình như không quá hài lòng với chuyện lần này: “Dì Lạc Kiều, chúng cháu đã giữ đèn cho vài chú soái ca rồi, nhưng cuối cùng bọn họ lại nắm tay những chị gái khác đi. Cứ như vậy thì chúng cháu phải đợi đến khi nào mới có thể tìm được một ba mới chứ.”

Lạc Kiều vừa nghe liền lập tức đã hiểu nguyên nhân trong đó, cô cười xoa xoa cái đầu nhỏ của Cửu Cửu an ủi bé: “Các cháu khoan hẵng vội, sau này vẫn còn cơ hội mà. Bọn họ không có nắm tay thành công, không phải cũng vẫn còn cơ hội sao, đợi ngày mai ghi hình, có lẽ sẽ có người thích hợp đó.”

“Sẽ không có cơ hội nữa đâu, sau khi bọn cháu xuống sân khấu thì chú MC nói ngày mai không sắp xếp bọn cháu lên sân khấu nữa. Nhưng mà chú ấy còn nói sẽ phát thông tin về mẹ. Đợi đến khi có tin tức gì sẽ thông báo cho chúng cháu.” Dương Dương thuận miệng đáp lời.

“Không đi ghi hình cũng tốt, ngày mai cũng không cần chạy qua đó nữa. Bụng của các cháu có phải đói rồi không, dì mới làm xong chút điểm tâm, có muốn nếm thử chút không hả?” Anna nói xong, thì lấy một cái đĩa nhỏ từ trong tủ lạnh ra, bên trên đặt vài miếng bánh kem khiến người ta nhìn là chảy nước miếng, đặt trên bàn cà phê trước ghế sofa.

Thấy có đồ ăn, Dương Dương cuối cùng cũng lên tinh thần, vươn tay bóc một miếng nhét vào miệng. Sau đó còn tán dương không ngớt miệng: “Vẫn là bánh kem dì Anna làm ngon nhất, cơm hộp trong đài truyền hình không so được.”

***

Lạc Kiều thấy bộ dạng của Dương Dương thì không nhịn được cười: “Ê ê, cháu ăn chậm thôi, không ai dành với các cháu đâu.”

Lúc này, Cửu Cửu cũng sáp tới, xem ra bé đói rồi.

*

Khi các bé đang ăn nhồm nhoàm thì Bắc Minh Quân trong sở cảnh sát đang thảnh thơi xem báo ngày hôm đó.

Không thể phủ nhận, bây giờ anh ở đây, ngoại trừ không có tự do ra vào thì vẫn rất là tự tại, hoặc là nói là rất thảnh thơi.
 
Chương 2200-2201


Chương 2200

Nhưng rất nhanh, có lẽ anh sẽ không thảnh thơi được nữa.

“Cốc cốc…” Sau khi cửa bị gõ hai cái, một cảnh sát từ ngoài đi vào.

“Ngài Bắc Minh, có người đến gặp ngài.”

Mi tâm Bắc Minh Quân khẽ nhíu lại, lúc này còn ai đến gặp mình chứ? Trước khi mình vào đây không có nhiều người đến gặp mình như vậy.

Thậm chí Sở Dung Triết và Bạch Điệp Quý không có liên hệ nhiều cũng đến gặp mình qua.

“Mời bọn họ vào đi.”

Có được sự cho phép của Bắc Minh Quân, cảnh sát quay người đi ra ngoài.

Không lâu sau, hai bóng ảnh già nua xuất hiện ở trước mặt Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Quân nhìn thấy bọn họ, không khỏi khẽ nhướng mày: “Sao các người lại đến?”

“Tục ngữ nói: không có bức tường nào không có gió lùa. Thân là bạn hợp tác chiến lược, tôi đương nhiên phải càng thêm quan tâm đến nhất cử nhất động của cậu. Hôm nay đến là để thăm cậu, để đánh giá xem giữa hai tập đoàn chúng ta còn có bao nhiêu chỗ có thể hợp tác.” Người nói chính là Mạc Cẩm Thành.

Ông ta biết rõ tính khí của Bắc Minh Quân, nếu như nói là chuyên môn đến thăm anh, an ủi anh. Có lẽ anh sẽ không lĩnh tình. Bởi vì anh không muốn người bên cạnh nhìn mình với ánh mắt đồng cảm.

Quả nhiên vừa tuôn lời này ra, cảm xúc của Bắc Minh Quân đích thực đã dịu lại một chút: “Ông Mạc, điểm này ông cứ yên tâm. Tuy tôi ở đây, nhưng cả Bắc Minh Thị vẫn vận hành vô cùng ổn định. Tôi đã phái hai người có năng lực làm việc rất mạnh thay tôi quản lý Bắc Minh Thị rồi.”

Mạc Cẩm Thành gật đầu: “Nếu Tổng giám đốc Bắc Minh đã sắp xếp xong rồi vậy tôi cũng yên tâm tiếp tục hợp tác với các người. Được rồi, bây giờ chuyện công của chúng ta đã nói xong, vậy chúng ta cũng nên nói chuyện riêng rồi.”

“Chuyện riêng?” Ánh mắt của Bắc Minh Quân lập tức chuyển sang Dư Như Khiết đứng đằng sau Mạc Cẩm Thành.

Mạc Cẩm Thành nói tiếp: “Chúng tôi biết cậu nhất định bị oan, hơn nữa chúng tôi cũng biết, cậu là vì chịu liên lụy…”

“Tôi không có chịu liên lụy của ai, nếu như lần này hai người đến là vì xin lỗi hoặc là vì điều gì khác, vậy thì bây giờ mời về cho.” Còn chưa đợi Mạc Cẩm Thành nói xong, Bắc Minh Quân đã cướp lời, nhìn ra được cảm xúc của anh cũng không tốt lắm.

Lúc này, Dư Như Khiết cuối cùng không nhịn được mà mở miệng rồi: “Quân, con có phải đang oán hận mẹ hại con thành như này không. Tuy cả sự việc mẹ bây giờ cũng không thể cho con một câu trả lời hoàn chỉnh, nhưng điều mẹ muốn nói với con là mẹ trước giờ không có ý muốn hại con hoặc Lục Lộ.”

Dư Như Khiết nói đến đây, mắt tran chứa nước mắt nhìn sang Mạc Cẩm Thành, giống như hạ một quyết tâm: “Quân, chuyện này tổng thể nói ra đều là vì mẹ mà ra, vậy thì cũng nên do mẹ gánh lấy tội danh này mới là tốt nhất.” Nói xong, bà ta xoay người đi ra ngoài cửa.

“Như Khiết, em muốn đi đâu?” Mạc Cẩm Thành có hơi bất ngờ, ông ta vội vàng đi nhanh vài bước cản đường đi của bà ta, sau đó một tay ôm chặt bà ta vào trong lòng: “Em là muốn đến chỗ cảnh sát thừa nhận tất cả sự việc đều là em làm sao?”

***

Cơ thể của Dư Như Khiết đang không ngừng run rẩy, bà ta ngẩng đầu nhìn Mạc Cẩm Thành, hai hàng nước mắt chảy qua gò má của bà ta, nhỏ lên người ông ta.

“Như Khiết, em làm như thế tưởng rằng sẽ giúp Quân, nhưng thật sự cái gì cũng không giúp được nó. Chúng ta đều tin tưởng Quân sẽ không làm gì với Lục Lộ. Giống như thế, chúng tôi cũng sẽ không tin chuyện này cũng là do em làm.” Mạc Cẩm Thành không muốn thấy nhất chính là kiểu ánh mắt bất lực lúc này của Dư Như Khiết.

“Nói không sai, bà cho dù vào đó, cũng chưa chắc có thể rửa sạch tội danh cho tôi, làm không tốt còn khiến tôi mang thêm tội. Tôi không muốn khi vừa quên đi những chuyện không vui vẻ trước kia giữa tôi với bà thì bà lại tạo thêm những ký ức không vui mới cho tôi nữa.” Bắc Minh Quân từ trên sô pha đứng dậy, đi đến bên cạnh Dư Như Khiết và Mạc Cẩm Thành, lạnh lùng nói.

Chương 2201

Nguồn thiếu chương.
 
Chương 2202


Chương 2202

Trình Trình lúc này ấn nút tạm thời video, sau đó cơ thể dựa vào lưng ghế, hai tay không ngừng dụi mắt: “Vẫn chưa có tiến triển gì. Anh cảm thấy chúng ta giống như đang rơi vào hiểu lầm. Chuyện này liệu có phải như thế này: ba sau khi đưa hộp cơm cho bà ngoại thì rời khỏi rồi, trong khoảng thời gian này liệu có ai động tay động chân không?”

Dương Dương đối với sự giải thích này hoàn toàn không thể đồng tình, cậu nhóc lắc cái đầu nhỏ nói: “Anh không phải luôn rất thông minh sao, thế nào lại phạm một hiểu lầm như thế. Anh có từng nghĩ dựa theo cách nói của anh, vậy thì ai có thù với bà ngoại, hơn nữa còn có thể sau khi ba rời đi chạy đến phòng bệnh hạ độc? Suy đoán này hoàn toàn không thành lập. Em thấy anh vẫn là nghỉ ngơi một lát trước đi, em giúp anh xem.”

Trình Trình suy nghĩ một lát, cách nói của Dương Dương quả thật không sai. Cậu nhóc đứng dậy, vặn người, sau đó hỏi Dương Dương: “Tình trạng ghi hình của các em như thế nào, anh thấy trạng thái tinh thần của em hình như cũng không phải quá tốt.”

Nhắc đến chuyện này, Dương Dương thở dài: “Đừng nhắc nữa.” Nói rồi, cậu nhóc nói đơn giản một lượt chuyện ghi hình cho Trình Trình, cuối cùng nói một câu: “Em thấy cũng đừng mong đợi vào ‘duyên phận phi thường’.”

“Anh nói đúng không, chuyện này khó thành. Mẹ không có đi, bọn họ thấy các em là trẻ con, căn bản sẽ không có hứng thú và ý định gì đâu. Có điều như thế cũng tốt, cắt đứt suy nghĩ này của em.” Trình Trình nói xong, ngồi trên chiếc giường nhỏ của mình, hơi ngả người trên đó, cậu nhóc muốn thả lỏng một chút.

Dương Dương quay sang liếc nhìn Trình Trình, những lời mà anh trai nói cũng có đạo lý, thế giới của người lớn không dung nhập hai đứa trẻ, xem ra chuyện này là mình quá mơ tưởng rồi.

Cậu nhóc đưa mắt nhìn sang hình ảnh đã tạm dừng trên màn hình máy tính, cậu nhóc cầm con chuột, kích nhẹ vào nút phát video.

Thật ra đối với chuyện xem băng ghi hình, Dương Dương sớm đã cảm thấy buồn chán và ngán ngẩm. Có điều cậu nhóc cứ có cảm giác thấp thoáng bà nội kế tồn tại vấn đề, nhưng vấn đề này nằm ở đâu chứ?

Tay của cậu nhóc động nhẹ, con trỏ chuột kích vào nút tua nhanh, chỉ thấy tốc độ người trong hình tăng nhanh không ít.

Dương Dương sợ Trình Trình phát hiện, cậu nhóc lập tức ấn tạm dừng, lúc này, trên màn hình máy tính hiện ra hình ảnh khiến cậu nhóc sững người ra đó.

Hình ảnh dừng lại là ở trong phòng ngủ của Giang Tuệ Tâm, chỉ thấy trên bàn của bà ta để thứ gì đó đen xì, mà thứ này trước giờ chưa từng xuất hiện ở trong phòng của bà ta.

***

Dương Dương nhíu mày, tự nói với mình: “Hửm? Đây rốt cuộc là thứ gì, hình như trước giờ chưa từng nhìn thấy.”

Trình Trình nằm ở một bên trên giường, trong cái đầu nhỏ của cậu nhóc cũng nhanh chóng chuyển động, gần một ngày không có thu hoạch được gì, khiến cậu nhóc cảm thấy có hơi bất lực muốn buông tay.

Cậu nhóc sau khi đột nhiên nghe thấy Dương Dương tự nói với chính mình thì lập tức từ trên giường ngồi dậy, sau đó nhìn bên cạnh Dương Dương, nhìn chằm chằm vào màn hình: “Em đã phát hiện điều gì?”

“Chính là thứ này, trước đây chưa từng nhìn thấy.” Dương Dương chỉ tay vào màn hình cho Trình Trình nhìn.

Ở trên bàn dưới bệ cửa sổ, một thứ màu đen để ở trên.

“Nhìn giống một cái nồi.” Dương Dương nói.

Dương Dương xác định thật kỹ, sau đó gật đầu: “Không sai, chính là một cái nồi.”

Dương Dương càng thêm nghi ngờ: “Trong phòng ngủ của bà sao lại có thứ này?” Cậu nhóc bỗng ngộ ra, nói: “Ồ! Em biết rồi, nhất định là bà giấu chúng ta tự làm, lén ăn đồ ngon.”
 
Chương 2203


Chương 2203

Trình Trình liếc nhìn Dương Dương mà khinh thường: “Em nếu như lén ăn đồ ngon gì đó anh ngược lại còn tin, nhưng bà nội sao lại làm chuyện như thế. Với cả, có gì ngon mà không gọi chúng ta cùng ăn chứ.”

“Lòng người, em trước giờ chưa từng giấu anh mà lén ăn đồ ngon gì đó. Em đều luôn quang minh chính đại ăn. Vậy anh nói, cái nồi này để ở đó rốt cuộc dùng để làm gì?” Dương Dương thật sự không nghĩ ra cái gì khác hợp lý hơn lý do này.

Trình Trình nhìn thời gian trên video, sau đó hỏi Dương Dương: “Em có phải ấn nút tua nhanh rồi không?”

Dương Dương nhìn, động tác nhỏ của mình bị phát hiện rồi, cho nên vội vàng cười hì hì nói: “He he, vẫn bị anh phát hiện rồi. Em vốn dĩ muốn giúp anh, nhưng xem video phát chậm quá cho nên chỉnh nhanh một chút.”

“Này, em muốn giúp thì ngoan ngoãn giúp có được không, đừng có giở chút thông minh vặt đó. May mà hình ảnh dừng ở đây, nếu như bỏ lỡ đoạn này, hậu quả em đã từng nghĩ chưa, oan tình của ba rất có khả năng mãi mãi cũng không rửa sạch được.” Trình Trình nói xong thì chỉnh quay ngược lại đoạn video, sau đó bắt đầu chú tâm xem tiến triển từ hình ảnh bên trên đó.

Hơn nửa tiếng sau, biểu cảm của Trình Trình và Dương Dương đều trở nên ngưng trọng.

Lúc này, Anna đi đến gọi bọn chúng: “Hai đứa, mẹ của hai cháu về rồi, mau xuống đi.”

Dương Dương vừa nghe mẹ đã trở về, cậu nhóc chạy đến trước mặt Anna, sau đó nhỏ giọng hỏi: “Dì không có nói chuyện hôm nay cho mẹ cháu chứ?”

Anna khẽ mỉm cười: “Cháu yên tâm đi, chuyện này, người trong nhà này đều sẽ không nói cho mẹ cháu.”

Dương Dương nghe vậy, lúc này mới coi như bỏ được tảng đá xuống. Nếu như hôm nay cậu nhóc khi ghi hình giúp mẹ tìm được một người như ý, vậy còn có thể đắc ý một chút.

Nhưng khi trở về tay trắng, vậy thì không có gì hay để nói rồi.

“Tục ngữ nói, không có bức tường nào không lọt gió. Cho dù chúng ta không nói, lẽ nào mẹ không xem TV hay sao, chuyện của các em sớm muộn sẽ bị mẹ biết được.” Lời của Trình Trình lúc này giống như một chậu nước lạnh dội lên đầu Dương Dương.

Có điều Dương Dương dường như có vài phần nắm chắc, cậu nhóc xua tay: “Yên tâm đi, đối với sự hiểu biết nhiều năm của em về mẹ, mẹ trước giờ sẽ không tốn thời gian xem chương trình xem mắt. Nếu hôm nay chúng em không có thu hoạch, vậy thì có thể xem như chưa từng xảy ra chuyện gì hết.”

***

Cố Tịch Dao hôm nay coi như hiếm có về nhà sớm một hôm.

Cô ôm Cửu Cửu vào trong lòng, cưng chiều thơm một cái vào gương mặt nhỏ của cô bé: “Cục cưng nhỏ, lúc mẹ không ở nhà có nhớ mẹ không?”

Hiếm khi thấy mẹ về sớm, Cửu Cửu đương nhiên rất vui rồi, cô ta cười khanh khách dùng hai cái tay nhỏ ôm chặt lấy cổ của Cố Tịch Dao: “Cửu Cửu đương nhiên nhớ mẹ rồi, muốn mẹ mỗi ngày đều ở bên cạnh con.”

“Sao thế, các anh không chơi với con sao?”

Cửu Cửu khẽ lắc đầu: “Anh Trình Trình chỉ biết ngồi trước máy tính xem phim, cùng anh Dương Dương chơi, anh ấy cứ làm ra một vài thứ cổ quái, chơi không vui.”

Lúc này, Trình Trình và Dương Dương từ trong thang máy chạy ra: “Mẹ…”

Cố Tịch Dao nhìn hai con trai bảo bối: “Các con hôm nay có quậy phá không, có chọc dì Anna và dì Kiều Kiều tức giận không?”

Trình Trình và Dương Dương nhìn nhau, Dương Dương dẩu môi nói: “He he, mẹ, chúng con ở đây mẹ còn không yên tâm sao, không có gây ra chuyện gì cả. Không tin mẹ hỏi dì Anna đi.”
 
Chương 2204


Chương 2204

Cố Tịch Dao đưa tay, véo nhẹ cái mũi của Dương Dương: “Con nếu như có thể ngoan ngoãn thì mẹ phải thắp hương cảm tạ ông trời rồi. Vừa rồi cục cưng nhỏ ở trước mặt mẹ cáo trạng con rồi.”

Dương Dương nghe vậy, trái tim nhỏ bé đó của cậu nhóc hơi run. Ánh mắt cũng không khỏi nhìn Cửu Cửu, sau đó cố ra vẻ không có gì: “Mẹ, mẹ đổ oan cho con rồi. Ở trong nhà này, con cũng tính là anh trai tốt thương em gái nhất rồi. Trình Trình bình thường đều không thời gian chơi cùng em ấy, cũng chỉ có con cùng em ấy chơi những trò mà lứa tuổi này của con không nên chơi nữa.”

“Được rồi, mẹ biết rồi. Không biết con lại học ai biết biện hộ như thế. Mau đi rửa tay ra ăn cơm.”

*

Buổi tối, sau khi Cố Tịch Dao dỗ Cửu Cửu ngủ rồi thì đi lên gác xép, chỉ thấy Trình Trình và Dương Dương đều còn ngồi trước máy tính.

“Các con yêu, muộn như vậy rồi sao còn chưa đi ngủ.”

Dương Dương buông con chuột ra, hoạt động cổ của mình một chút: “Chúng con bây giờ là Sherlock Holmes.”

“Sherlock Holmes gì? Các con đang chơi game sao?” Cố Tịch Dao có hơi không hiểu Dương Dương nói là cái gì.

“Mẹ, là như thế này, chúng con cảm thấy ba nhất định là bị oan, vụ án của bà ngoại nhất định là có ẩn tình khác. Cho nên chúng con muốn giúp điều tra sự thật.” Trình Trình rất nghiêm túc giải thích.

Vừa nhắc đến chuyện này, vốn dĩ tâm trạng của Cố Tịch Dao có hơi thả lỏng, bỗng trùng xuống. Vừa nghĩ tới cái chết ngoài ý muốn của mẹ thì cô cũng không thể cười được nữa.

Đối với chuyện này, cô cũng không tin sẽ là Bắc Minh Quân làm, nhưng chứng cứ lại đều chỉ vào anh.

“Các bảo bối, mẹ thấy chuyện này các con vẫn là đừng tra nữa, có chú cảnh sát ở đó, chú ấy sẽ tra rõ ràng chuyện này. huống chi, các con đều không có đi đâu, tra thế nào được?

Trình Trình thấy cảm xúc của mẹ có hơi lạc lõng, cậu nhóc cũng cảm thấy nên nói vài chuyện cho mẹ thì tốt hơn: “Cái chết ngoài ý muốn của bà ngoại là vì ba đưa canh bổ cho bà có phải không?”

Cố Tịch Dao gật đầu.

“Mẹ, vậy mẹ có biết canh bổ mà ba đưa cho bà ngoại là từ đâu mà có không?”

Cố Tịch Dao hơi nhíu mày, cô lập tức hiểu ý trong lời của Trình Trình: “Ý của con là chỗ canh đó là người khác nấu?”

Trình Trình gật đầu: “Không sai, chỗ canh đó quả thật là một người khác nấu, hơn nữa người đó mẹ cũng biết.”

***

Cố Tịch Dao cảm thấy có hơi bất ngờ, lông mày của cô không khỏi nhíu lại.

“Ài ài, anh đừng chơi trò mờ ám với mẹ nữa, nói cho mẹ sự tình là như nào đi. Nếu không thì em nói.” Dương Dương nhìn dáng vẻ này của Trình Trình, bản thân có hơi mất kiên nhẫn, cậu nhóc thúc giục.

Trình Trình lúc này còn hơi do dự, có nên nói chuyện này cho mẹ không.

Một lúc sau, cậu nhóc đưa ra quyết định: “Mẹ, hãy tha thứ cho con, con bây giờ vẫn không thể nói toàn bộ sự việc cho mẹ được. Bởi vì còn có một vài chi tiết con cần kiểm chứng. Mẹ yên tâm, chúng con bây giờ đã nắm chắc, chứng minh được ba không có liên quan đến chuyện này, ba là bị oan.”

Cố Tịch Dao thấy con trai không nói thẳng, vậy thì cô cũng không cần thiết truy hỏi, cô tin con trai làm như thế nhất định có đạo lý của cậu bé.

Tính kỹ, cách thời gian ra tòa còn hai ngày, thời gian dành cho hai đứa con trai không phải quá nhiều.

Cô gật đầu: “Được. Các bảo bối, nếu chuyện này đã có manh mối, vậy cũng đừng quá vất vả. Vẫn còn thời gian một ngày.”

“Mẹ, mẹ hãy yên tâm, trong lòng chúng con có tính toán. Mẹ đi làm cả ngày, nhất định cũng rất mệt, nghỉ ngơi sớm đi ạ.”
 
Chương 2205


Chương 2205

Thấy mẹ rời khỏi rồi, Dương Dương có hơi không vui: “Này, anh thế nào không nói chuyện chúng ta biết cho mẹ? Anh không phải hy vọng nhất mẹ biết sự thật của chuyện này sao?”

“Anh rất muốn để mẹ biết sự thật, nhưng anh có hơi lo lắng, mẹ nếu như bây giờ biết được sự thật, khả năng sẽ có mặt bất lợi cho mẹ. Anh thà hy vọng mẹ biết muộn một chút.” Tâm trạng của Trình Trình lúc này quả thật có hơi mâu thuẫn.

Dương Dương cũng hiểu anh trai làm như thế cũng là vì muốn tốt cho mẹ, lông mày của cậu nhóc nhướn lên, nhìn Trình Trình nói: “Em trước đây cứ tưởng anh chẳng qua chỉ vì tốt cho ba, không ngờ trong chuyện này, anh cũng suy nghĩ cho mẹ không ít. Vậy chúng ta bây giờ còn cần tiếp tục tra nữa không? Chuyện này suy cho cùng đã dính tới bà nội kế. Em biết, thật ra kết quả như thế cũng không phải điều anh muốn nhìn thấy.”

Chuyện này quả thật khiến Trình Trình có hơi khó lòng lựa chọn, hai bên đều là người thân của mình. Từ tận đáy lòng, cậu nhóc không muốn bất kỳ bên nào xảy ra chuyện.

Cậu nhóc sau khi trầm tư một lúc, vẫn khó khăn đưa ra quyết định

Đêm đó, rất nhiều người đều không ngủ được. Nhưng, trong số bọn họ lại tăng thêm thành viên mới: Bắc Minh Quân, Cố Tịch Dao, Mạc Cẩm Thành, Dư Như Khiết, còn có Trình Trình và Dương Dương.

Trong lòng bọn họ đều nghĩ đến chuyện của mình, nhưng những chuyện này lại có liên quan nhau.

*

Trải qua một đêm không ngủ, Cố Tịch Dao sáng sớm vẫn vực dậy tinh thần đi làm. Có điều, cô không có lái xe của mình, mà để Hình Uy đưa cô đi.

Trình Trình và Dương Dương trong kỳ nghỉ, tự nhiên là ngủ đến lúc mặt trời lên cao mới bò dậy từ trong chăn.

Đêm khuya không ngủ đối Bắc Minh Quân ngược lại không có ảnh hưởng gì, anh ở cục cảnh sát vẫn duy trì thói quen hằng ngày, cộng thêm tuy hành động của anh bị hạn chế, nhưng các phương diện khác vẫn tự do.

Anh đang ngồi trên sô pha, xem chương trình tài chính kinh tế địa phương.

Đây cũng là cách chú ý đến Bắc Minh Thị. Bởi vì nếu như Bắc Minh Thị có biến cố gì, đài này nhất định sẽ đưa tin.

Sau khi chiếu vài tin tức tài chính kinh tế thì bắt đầu chiếu quảng cáo.

Khi anh đang muốn cầm điều khiển đổi kênh, một chương trình quảng cáo lập tức thu hút được sự chú ý của anh.

Lông mày của anh hơi nhíu lại.

***

Bắc Minh Quân nhíu chặt mày nhìn chằm chằm vào màn hình TV, một đoạn thông điệp quảng cáo phát ra từ loa: “Con cái làm chủ, xem bọn trẻ ‘đốt’ ba mình như thế nào, dám lên sân khấu chỉ vì tìm một người bạn đời phù hợp cho mẹ. Tìm một người ba mới cho mình. Muốn biết biểu hiện của bọn trẻ như thế nào không, xin hãy theo dõi ‘Duyên phận phi thường’ của đài chúng tôi vào 12 giờ.”

Anh trước giờ sẽ không có hứng thú với chương trình như này, nhưng lại bị bóng người nhỏ nhắn xuất hiện trên màn hình thu hút ánh mắt.

Cậu nhóc trông có hơi đắc ý đó không phải là Dương Dương lúc nào cũng khiến anh đau đầu sao? Thằng nhóc này xuất hiện trong chương trình này, quả thật có hơi khiến người ta nghi hoặc.

Đợi đã! Anh lập tức nhớ lại đoạn review vừa mới nghe được: Cái gì mà ‘đốt cháy ba’? Gì mà ‘tìm một người bạn đời thích hợp cho mẹ’! Còn cả cái gì mà ‘tìm một người ba mới cho mình’…

Điều này khiến ánh mắt vốn dịu của anh lập tức lại trở nên lạnh lẽo, thậm chí so với trước càng thêm rét lạnh: “Ba ngược lại muốn xem thử con chuẩn bị muốn ‘đốt’ ba như thế nào.”
 
Chương 2206


Chương 2206

Có điều vào lúc này, trong đầu của anh lại vụt qua một suy nghĩ. Anh vừa rồi hình như thấp thoáng nhìn thấy bên cạnh Dương Dương hình như còn có một đứa bé. Nhưng người đó không phải Trình Trình, hình như còn là một bé gái, nhỏ hơn cậu nhóc.

Đứa bé này là ai?

*

Khi Bắc Minh Quân xem đoạn giới thiệu trên TV vừa rồi, tức đến nghiến răng nghiến lợi.

Trong văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Minh Thị, đối diện với chồng chồng văn kiện ở trên bàn chờ phê duyệt, Cố Tịch Dao cảm thấy tâm tình có hơi không yên.

Chiếc bút trên tay đã mở, đợi ký tên lên văn kiện mà chần chừ không có hạ bút.

Ngồi ở đối diện, Hình Uy đang cúi đầu xử lý công việc của tập đoàn GT, dường như cảm nhận thấy căn phòng có hơi không bình thường lắm.

Anh ta ngẩng đầu liền nhìn thấy Cố Tịch Dao đang ngây người ở đó.

“Cô Cố? Có phải cơ thể có chỗ không thoải mái không, có cần tôi gọi xe đưa đi khám không?”

Cố Tịch Dao lúc này hoàn hồn lại, khẽ mỉm cười với Hình Uy: “Cảm ơn, không cần đâu. Tôi vừa rồi chẳng qua có hơi thất thần, có lẽ là vì tối qua nói chuyện với bọn trẻ đến hơi muộn, tôi đi pha ly cà phê, một lát là không sao rồi.”

Nói rồi, cô cầm chiếc cốc đi đến phòng trà nước.

*

Biệt uyển Phẩm Hoan, trong biệt thự nhỏ của Hình Uy và Lạc Kiều, đang là một cảnh tượng náo nhiệt.

Dương Dương đang chỉ vào màn hình TV, có chút đắc ý nói: “Mọi người nhìn thấy không, vừa rồi cháu xuất hiện trước máy quay. Như thế nào, nhìn ra khá ăn hình ấy. Không phải khoác, đây đều là kinh nghiệm mà chú ba truyền dạy.”

Lạc Kiều nhìn Dương Dương, dẩu môi: “Chỉ lộ mặt trên ống kính, có gì mà đắc ý chứ. Dì đây quay nhiều bộ phim truyền hình và điện ảnh như thế, cũng không có như cháu.”

Lúc này Cửu Cửu nhíu mày: “Sao vừa rồi không có nhìn thấy cháu? Có phải bọn họ quên mất cháu rồi không?’

Anna vui vẻ dỗ dành cô bé: “Cục cưng nhỏ, đừng nôn nóng. Vừa rồi không phải nói rồi sao, 8 giờ sẽ phát sóng.”

8 giờ tối… Dương Dương cảm thấy có hơi nôn nóng rồi.

Trình Trình lúc này lại một chậu nước lạnh vào trái tim nhỏ bé đang sôi sục của cậu nhóc: “8 giờ tối, lúc đó chắc mẹ đã về rồi.” Nói xong, cậu nhóc rõ ràng rất thư thái đi lên gác xép.

Quả nhiên, lời này vừa nói ra, Dương Dương bỗng ngoan ngoãn rồi.

***

Trình Trình nói không sai, nếu như mẹ xem được chương trình này, còn không biết sẽ có phản ứng như nào nữa.

Lần này cậu nhóc dẫn Cửu Cửu tham gia chương trình, nhưng giấu mẹ mà đi.

Ban đầu mang theo sự nhiệt tình và phấn khích muốn lên TV, sau khi mọi chuyện đều đã xảy ra thì bắt đầu trở nên có hơi thất vọng.

Cậu nhóc giống như một quả cà tím sau khi trải qua mưa bão gió tuyết, bị quật tơi tả.

Nhìn thấy Dương Dương lộ ra bộ dạng này, Lạc Kiều không khỏi bật cười: “Dương Dương, khí thế vừa rồi của cháu chạy đi đâu rồi?”

Anna nhìn Lạc Kiều: “Kiều Kiều, đã là lúc nào rồi, còn ở đó mà bỏ đá xuống giếng nữa.”

Sau đó cô ta an ủi Dương Dương: “Đừng lo lắng, mẹ cháu không phải mỗi ngày đều làm việc đến rất muộn mới về hay sao? Huống chi, nếu như ngộ nhỡ bị mẹ cháu phát hiện, tụi dì cũng sẽ nói hộ cháu, dù sao cũng là vì tốt cho mẹ cháu không phải sao?”
 
Chương 2207


Chương 2207

Dương Dương lập tức được Anna đẩy lên điểm chí cao của đạo đức, lúc này giống như trong tay cầm một lá bùa hộ thân.

Tinh thần lập tức khôi phục lại: “Phải, chúng cháu làm như vậy không phải là chuyện gì xấu, là vì tương lai của mẹ có thể trải qua những ngày tháng bình yên, là vì tốt cho mẹ. Trình Trình cũng thật là, trừ dọa cháu ra cũng không biết có cái gì tốt.”

“Dương Dương, cháu trách nhầm anh cháu rồi. Trước đó anh cháu đã giúp chúng ta loại bỏ nhiều phiền phức như vậy, lẽ nào đều quên rồi? Anh cháu nói như thế, chính là muốn nhắc nhở cháu đừng đắc ý mà quên mất.” Lạc Kiều lúc này bắt đầu đòi lại công bằng cho Trình Trình.

Chút thông minh trong cái đầu của Dương Dương lập tức giống như lại tìm được một con dê thế tội, cậu nhóc đưa tay vỗ vào ngực mình: “Đúng rồi, cháu thế nào quên mất anh ấy rồi. Chúng cháu lên TV, Trình Trình cũng có dính vào, tuy anh ấy không có lộ mặt, nhưng cũng là quân sư cầm đầu của chúng cháu. Vẫn phải cảm ơn sự nhắc nhở của dì Kiều Kiều.”

Trên trán Lạc Kiều và Anna bỗng xuất hiện mất vạch đen.

Cái thằng nhóc thối Dương Dương này, thật là được đấy, cứ muốn kéo người trong nhà đều liên quan đến cậu nhóc mới yên tâm.

Lúc này, Trình Trình ở trên gác xép không khỏi hắt xì.

*

Nhà tổ của nhà Bắc Minh, Giang Tuệ Tâm đang nhíu mày suy nghĩ, từ sau khi Bắc Minh Quân bị nhốt vào cục cảnh sát, bà ta cảm thấy sự phát triển của sự việc đã có thay đổi rất lớn, bà ta cần từ đó lập phương án.

Bắc Minh Đông trừ khi ăn mới lộ mặt ra, những lúc khác đều không ở nhà, cụ thể làm gì thì Giang Tuệ Tâm không hề biết.

Bỏ đi, con trai không quan tâm đến chuyện của Bắc Minh Thị, cũng không sao cả, chỉ cần có bà ta tọa trấn là được rồi.

Bà ta thỉnh thoảng sẽ gọi điện cho Bắc Minh Khởi Hiên, bảo bên phía anh ta bắt chắc một chút. Nhưng bà ta lại nhận được tin tức hơi nan giải, đó chính là đám người khống chế Bắc Minh Khởi Hiên đó bắt đầu hành động.

Dường như bọn họ cũng nảy sinh hứng thú với Bắc Minh Thị, nếu như là như thế, vậy thì đối với bà ta mà nói, uy hiếp của Bắc Minh Quân tuy đã giải trừ, nhưng lại xuất hiện kẻ địch mới, hơn nữa lực lượng của kẻ địch này không kém hơn Bắc Minh Quân bao nhiêu cả, điều này từ thái độ và phản ứng mà Bắc Minh Khởi Hiên đối với bọn họ thì có thể nhìn ra được.

Có điều bây giờ, trước khi chưa thể hoàn toàn làm rõ động cơ và mục đích của những người đó, vẫn không nên vọng động thì tốt hơn.

Những chuyện này khiến bà ta cảm thấy có hơi nhọc lòng, tiện tay cầm chiếc điều khiển, mở TV lên. Vừa khéo hình ảnh của Dương Dương vụt qua trước mắt bà ta.

***

Giang Tuệ Tâm không khỏi lưu ý nhìn nhiều hơn, nhưng hình ảnh quá nhanh, còn chưa đợi bà ta nhìn rõ thì đã qua rồi.

Có điều, bà ta vẫn nghe thấy thời gian phát sóng chương trình.

Có lẽ, vào lúc này, cũng chỉ có Cố Tịch Dao vẫn không hay biết gì.

*

Thời gian một ngày có thể coi như trôi qua rất nhanh.

Tinh thần của Cố Tịch Dao cứ cảm thấy có hơi bất ổn, may mà có sự giúp đỡ của Hình Uy, công việc vẫn tiến hành một cách rất thuận lợi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom