Dịch Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2147


Chương 2147

Anna nhíu mày suy ngẫm những gì Lạc Kiều nói. Lời cô ta nói không hẳn là vô lý.

Tuy Lạc Kiều không biết tình hình hiện tại của Bắc Minh Quân nhưng Anna thì biết.

Nên thay Cố Tịch Dao tính toán cẩn thận về cuộc sống sau này.

Đúng vào lúc này, họ nghe thấy tiếng ô tô mơ hồ vọng vào từ bên ngoài,

Cố Tịch Dao đã quay lại, tinh thần mọi người đang ngồi đều chấn động.

“Các con, mấy đứa không ai được kể chuyện vừa nãy cho mẹ các con biết nghe chưa, nhất định phải giữ bí mật. Còn nữa, Trình Trình và Dương Dương, hai đứa đừng treo cái mặt đấy lên. Nhất định phải tỏ ra như không có chuyện gì hết biết chưa.” Anna lập tức dặn dò ba đứa nhỏ mấy câu.

Trình Trình, Dương Dương đều gật đầu lia lại.

Bên ngoài nhanh chóng vang lên tiếng mở cửa.

“Các con, mẹ đã về rồi.”

Cố Tịch Dao bước vào, hô lên. Đây cũng chính là thời gian hạnh phúc nhất của cô ngày hôm nay.

Ba đứa nhóc đều nhảy xuống ghế, chạy về phía phòng khách.

Anna và Lạc Kiều nhìn nhau một cái, sau đó cô đỡ Lạc Kiều ra khỏi phòng ăn.

“Mẹ, mẹ, ma ma…” Ba đứa nhóc giống như diễn viên nhí trời sinh, vây lấy Cố Tịch Dao vui sướng gọi.

“Các cục cưng hôm nay ở nhà có ngoan ngoãn nghe lời dì Anna không?”

Cô vừa nói vậy, vẻ vui sướng trên gương mặt ba đứa nhóc lập tức biến mất, bọn chúng nhìn nhau một cái, sau đó gật đầu nói: “Bọn con rất ngoan.”

“Ha ha, mấy đứa mà ngoan thì đúng là mặt trời mọc đằng tây. Không nói đến người khác, Dương Dương ở nhà chán có thể ngoan ngoãn được hay sao.” Cố Tịch Dao nói, cúi người ôm lấy Cửu Cửu.

Dương Dương như bị bóc mẽ, cặp lông mày nhướng lên, sau đó bướng bỉnh lè lưỡi một cái.



Cố Tịch Dao nhìn Dương Dương: “Biết ngay là con không chịu ngồi yên mà. Có phải đã gây phiền phức cho dì Anna rồi đúng không?”

“Dương Dương rất ngoan, không gây phiền phức gì cho tôi cả. Có ba đứa nhỏ này căn nhà cũng trở nên đầy sức sống.”

Vừa dứt lời, Anna đã đỡ Lạc Kiều bước tới.

“Aiz, biết ngay cô sẽ nói đỡ cho nó. Vậy tôi mặc kệ nhé, nếu cô đã nói vậy thì có khổ có mệt tôi cũng không ra mặt giúp cô đâu.” Cố Tịch Dao cười nói.

Lúc này, đằng sau cô, Hình Uy cũng đã bước tới. Anh ta vừa thấy Lạc Kiều cũng ở đây liền vội vã thả đống đồ trên tay xuống bước đến bên cạnh cô ta.

“Anna, để tôi.” Nói xong anh vươn tay cẩn thận đỡ Lạc Kiều.

“Chậc chậc chậc… Hai người đủ chưa hả, ngày nào cũng diễn đi diễn lại cảnh này trước mặt tôi và Anna. Có điều đã nói rồi, không phải tôi nói tốt cho Hình Uy đâu, chứ một ông chồng tốt như anh ấy, Kiều Kiều cô lãi to rồi đó.” Cố Tịch Dao ôm Cửu Cửu đi về phía phòng khách.

Lạc Kiều cũng không chịu yếu thế nói: “Nguyên Nguyên, mấy lời hay đều bị cô cướp hết rồi. Nếu hai người ghen tỵ với chúng tôi thì nhanh tìm lấy một người đi, chồng ơi anh nói đúng không, nào, chúng ta hỏi thăm nhau một chút nào, ưm…”

Nói xong cô ta chu miệng về phía Hình Uy.

Hành động này khiến cho Hình Uy mặt đỏ bừng, hôn cũng không được mà không hôn cũng không được.
 
Chương 2148


Chương 2148

“Oa, không dành cho thiếu nhi…” Dương Dương kêu lên một tiếng, sau đó vươn tay che mắt mình lại. Có điều cậu nhóc vẫn bướng bỉnh chừa lại một khe hở.

Cố Tịch Dao cũng ôm Cửu Cửu xoay người qua một bên: “Kiều Kiều, cô đừng có mà quá đáng nhé, ở đây còn có trẻ con.”

Lạc Kiều quay lại cười: “Hí hí, tôi chỉ muốn thỏa mãn các cô thôi mà. Giờ tôi đói rồi, mau đi ăn thôi.”

Anna mỉm cười nhìn bọn họ, nhẹ nhàng lắc đầu. Trong cái nhà này, ai cũng dở hơi như vậy. Mình chẳng khác gì cô giáo mầm non.



Lại hai ngày nữa trôi qua, hai ngày này Cố Tịch Dao đều đi sớm về trễ.

Hình Uy vì thế cũng bận rộn theo.

Có điều coi như cũng thuận lợi, công việc tổng giám đốc với Cố Tịch Dao vốn có vẻ nặng nề, thậm chí khó mà đảm nhiệm được.

Tuy nhiên nhờ có sự trợ giúp của Hình Uy, cô dần dần cũng nắm được bí quyết, hơn nữa thời gian trước đây Bắc Minh Quân để cô quản lý phòng Thiết kế, phòng Công Trình và phòng Kế Toán, yêu cầu cô rất nghiêm khắc, giờ lại giúp cô quen dần với công việc này, hơn nữa ngày càng thuận buồm xuôi gió.

Không riêng gì Cố Tịch Dao cảm thấy bất ngờ, Bắc Minh Triều Lâm và Bắc Minh Khởi Hiên cũng thấy ngạc nhiên.

Bắc Minh Khởi Hiên còn từng ảo tưởng, nếu Cố Tịch Dao ngồi không vững vị trí này, để cho người ngành khác thấy hoặc ít nhiều gây ra một chút nhiều loạn.

Vậy thì anh ta càng dễ tạo uy tín trong mắt người khác, cũng càng dễ được đề cử thành tổng giám đốc tập đoàn Bắc Minh Thị.

Giờ thì xem ra kế hoạch hoàn mỹ của anh ta dường như đã sụp đổ.

Có lẽ nên nghĩ cách để Bắc Minh Thị xảy ra chút hỗn loạn?

Trong lúc Bắc Minh Khởi Hiên đang ngồi trong phòng làm việc suy tính xem bước tiếp theo nên làm gì, điện thoại của anh ta bỗng vang lên.



Đã rất lâu rồi không có ai gọi điện cho Bắc Minh Khởi Hiên, nhất là người này.

Anh ta còn tưởng rằng, kể từ lúc mình đứng vững chân trong Bắc Minh Thị, người kia sẽ không còn chỉ tay năm ngón với mình nữa.

Đẩy ngã Bắc Minh Quân chính là mục tiêu cuối cùng của anh ta. Hơn nữa, đối với Bắc Minh Khởi Hiên, cho dù người này không ra lệnh cho anh ta, anh ta cũng sẽ nghĩ đủ mọi cách.

Mà hiện giờ, Bắc Minh Quân mới bị dẫn đi mấy ngày, người này lại bất ngờ gọi điện cho anh ta. Có nhiệm vụ gì mới ư, hoặc có chuyện gì khác muốn nói với mình?

“A lô, có chuyện gì không?” Thái độ của Bắc Minh Khởi Hiên có vẻ cũng không mấy hữu hảo, dù người này đã từng cung cấp tài chính, giúp anh ta thăng cấp.

“Ha ha, cậu Bắc Minh, sao tôi nghe giọng cậu mất hứng thế? Có phải Bắc Minh Quân cho cậu xỏ vào một đôi giày chật rồi đúng không?” Đường Thiên Trạch lúc này đang ngồi trong tóa nhà đối diện với tòa Bắc Minh Thị.

Chuyện Bắc Minh Quân bị đưa đi, anh ta vẫn chưa biết. Bởi vì chuyện này xảy ra quá đột ngột, hơn nữa toàn bộ Bắc Minh Thị đều thực thi việc bảo mật với bên ngoài.

Không vì điều gì khác, tất cả đều sợ nếu công bố chuyện này ra ngoài, đối với Bắc Minh Thị mà nói, đó là một đòn mạnh.

Từ thị trường chứng khoán đến các mối làm ăn đều sẽ chịu ảnh hưởng nghiêm trọng. Ngoài ra, những doanh nghiệp đang nhăm nhe Bắc Minh Thị cũng sẽ hành động.

Nếu cục diện như vậy xảy ra, chưa nói đến việc Cố Tịch Dao không thể đối phó được, cho dù Bắc Minh Quân có xuất hiện lần nữa cũng khó mà xoay chuyển trời đất.
 
Chương 2149


Chương 2149

Cuộc đấu của tập đoàn Bắc Minh Thị cũng chỉ giới hạn trong đấu tranh nội bộ, khi toàn bộ tập đoàn gặp phải nguy cơ, mọi người vẫn đồng lòng đối ngoại.

Đây cũng là lý do tại sao Bắc Minh Thị có thể tồn tại nhiều năm như vậy, mặc cho bên ngoài có bấp bênh thế nào vẫn sừng sững không ngã.

Bắc Minh Khởi Hiên lắc đầu, giọng nói có chút thâm trầm: “Anh ta chẳng làm gì tôi cả. Giờ đầu anh ta chỉ có quan tòa.”

Khóe miệng Đường Thiên Trạch hơi cong lên, anh ta rất thích nghe những “tin tức tốt” như Bắc Minh Quân dính vào phiền phức.

“Cậu Bắc Minh, nếu cậu không ngại, có thể kể cho tôi nghe được chứ? Để tôi vui vẻ một chút.”

Bắc Minh Khởi Hiên không ngờ người này lại có hứng thú với Bắc Minh Quân như vậy. Có điều ngẫm lại cũng phải, trước đây bọn họ nâng đỡ mình, không phải là vì tập đoàn Bắc Minh Thị, mà là muốn hạ gục Bắc Minh Quân.

Nhờ vậy, anh ta mới có hy vọng đoạt lại Bắc Minh Thị từ Bắc Minh Quân.

Bắc Minh Khởi Hiên suy nghĩ một chút sau đó nói: “Kể thì cũng không phải không thể, mấy ngày nay anh ta dính phải kiện tụng. Giờ đã bị bắt giam rồi.”

Đường Thiên Trạch nghe vậy cảm thấy có chút ngoài ý muốn: “Cậu nói Bắc Minh Quân đang dính phải kiện tụng? Ha ha, năm nay anh ta làm sao vậy? Ba lần bảy lượt lên tòa, chẳng lẽ tòa án là do nhà anh ta mở à? Lần này anh ta lại có chuyện gì?”

“Mưu sát.”

“Mưu sát…” Đường Thiên Trạch không khỏi hít một hơi lạnh.

Mấy ngày nay bởi vì Lý Thâm có việc, anh ta đi theo hai người ra nước ngoài, mới vừa quay lại.

Đường Thiên Trạch gọi điện cho Bắc Minh Khởi Hiên, hỏi thăm Bắc Minh Quân có hành động gì không, không ngờ lại nhận được tin này.

“Người bị hại là ai?” Đường Thiên Trạch dường như mơ hồ có cảm giác chẳng lành.

Bắc Minh Khởi Hiên lắc đầu: “Không biết là ai, giờ cảnh sát còn chưa tiết lộ. Có điều chắc là mấy ngày nữa sẽ có kết luận.”



Đường Thiên Trạch gật đầu: “Tội danh mưu sát không hề nhỏ, xem ra anh ta khó mà ra ngoài được, dù năng lực của anh ta có mạnh đến đâu, chờ đến lúc anh ta ra ngoài cũng phải mấy thập niên sau rồi. Vậy thì tôi cũng phải chúc mừng cậu, là cổ đông lớn thứ hai của Bắc Minh Thị, sẽ hợp lý trở thành tổng giám đốc của Bắc Minh Thị thôi.”

Mới nhắc đến chuyện này, Bắc Minh Khởi Hiên như bị chọc trúng tâm sự, anh ta thở dài: “Anh đừng nói giỡn, vị trí tổng giám đốc của Bắc Minh Thị, khi Bắc Minh Quân bị dẫn đi đã chỉ định cho người của anh ta rồi.”

Việc này nằm ngoài dự liệu của Đường Thiên Trạch.

Dựa theo kế hoạch, nếu Bắc Minh Khởi Hiên thực sự có thể tống cổ Bắc Minh Quân, anh ta có thể trở thành người tiếp nhận chức vụ tổng giám đốc.

Chẳng lẽ ở Bắc Minh Thị lại xuất hiện một nhân vật còn lợi hại hơn Bắc Minh Khởi Hiên?

“Nếu vậy thì cậu Bắc Minh, có thể nói cho tôi biết người tiếp nhận chức vụ tổng giám đốc là ai không, có lẽ tôi có thể giúp cậu một tay được đấy.”

Đường Thiên Trạch vừa thốt ra câu này, giống như mở ra một cánh cửa tràn ngập ánh sáng cho Bắc Minh Khởi Hiên, anh ta bỗng trở nên phấn chấn.
 
Chương 2150


Chương 2150

“Tổng giám đốc của Bắc Minh Thị, là trợ lý đặc biệt của anh ta.”

“Cậu đang nói đến người tên là Hình Uy kia?” Đường Thiên Trạch lập tức nghĩ đến anh.

Trong tập đoàn Bắc Minh Thị này, chỉ có Hình Uy là thân cận nhất với Bắc Minh Quân, hơn nữa, cho dù có bất cứ chuyện gì, anh ta cũng sẽ tham dự. Nếu như nói anh ta thay thế vị trí của Bắc Minh Quân cũng không khó lý giải.

“Không phải anh ta. Là trợ lý đặc biệt mới của anh ta, cũng là lãnh đạo trực tiếp của tôi, Cố Tịch Dao.” Bắc Minh Diệp nói đến đây, trong lòng lại nhấp nhô từng đợt.

Nếu như Đường Thiên Trạch nói là sự thật, nếu anh ta có thể giúp mình đoạt lại vị trí tổng giám đốc, vậy thì chắc chắn anh ta sẽ phải xuống tay với Cố Tịch Dao.

Đối với Bắc Minh Khởi Hiên mà nói, anh ta không hề muốn Cố Tịch Dao phải chịu thương tổn gì, bởi vì sâu trong nội tâm của anh ta vẫn giữ chút tình cảm với cô, chưa từng phai nhạt.

“Cố Tịch Dao!” Đường Thiên Trạch lẩm nhẩm tên của cô, đôi mắt thoáng chốc mở to, thật không ngờ cô lại đến Bắc Minh Thị làm tổng giám đốc.

Xem ra chuyện này phải suy tính lại nên xử lý thế nào.

“Sao hả, chuyện này có khó khăn gì với anh không?” Bắc Minh Khởi Hiên ít nhiều vẫn tồn tại chút ảo tưởng hỏi một câu.

Đường Thiên Trạch nhíu mày một cái: “Chuyện này trước tiên cậu đừng nên hành động thiếu suy nghĩ, chờ tin tức của tôi được rồi.” Nói xong, Đường Thiên Trạch liền cúp máy.

Bắc Minh Diệp Thanh nghe tiếng cúp máy, cảm thấy có chút khó hiểu, nhưng anh ta có thể cảm thấy khi mình nói ra tên Cố Tịch Dao, Đường Thiên Trạch mới nhanh chóng cúp điện thoại.

Chẳng lẽ Cố Tịch Dao có gì bí mật?

Nghĩ đến đây, Bắc Minh Khởi Hiên cảm thấy có chút không có khả năng, anh ta và Cố Tịch Dao đã làm bạn nhiều năm như vậy, cô ấy có gì khó nói bản thân anh còn không biết hay sao.

Có lẽ là người kia có việc gấp muốn làm thôi.



Đường Thiên Trạch cúp máy, anh ta nghĩ hôm nay cú điện thoại này đối với anh ta và sư phụ của mình mà nói, thực sự rất quan trọng.

Có điều trước khi nói cho sư phụ chuyện này, anh ta còn phải làm một chuyện.

Bắc Minh Quân bị giam vì tội mưu sát, đối với Đường Thiên Trạch mà nói vẫn chưa thể hả giận.

Bởi vì anh ta không gục ngã trong tay mình, tiếp theo, với Bắc Minh Quân anh ta cần phải thêm dầu vào lửa.

Về phần vụ án mưu sát mà Bắc Minh Quân dính phải, anh ta cũng phải điều tra một chút.



Đường Thiên Trạch nhanh chóng báo tin tức Bắc Minh Quân bị cảnh sát bắt cho Lý Thâm.

Nghe vậy Lý Thâm cảm thấy bất ngờ vô cùng, ông ta thở dài nói: “Người như Bắc Minh Quân, thật không ngờ lại dính vào chuyện thế này, đúng là hời cho cậu ta. Ta không thích chuyện mình đang đối phó một người, kẻ đó lại xảy ra chuyện trước. Con thăm dò chi tiết xem, rốt cuộc là vì chuyện gì.”

Vừa nhắc đến Cố Tịch Dao , Đường Thiên Trạch lập tức nhớ đến chuyện Bắc Minh Khởi Hiên tiết lộ cho anh ta.

“Sư phụ, con còn một tin nữa muốn báo cho sư phụ. Trước khi Bắc Minh Quân bị cảnh sát bắt đi, anh ta đã mở hội nghị cấp cao tại Bắc Minh Thị, trong buổi hội nghị đó anh ta đã chọn ra người kế nhiệm chức tổng giám đốc của Bắc Minh Thị.”
 
Chương 2151


Chương 2151

Lý Thâm đập đập chiếc tẩu thuốc trong tay lên gạt tàn: “Bắc Minh Quân đã bị bắt giam, tuy không phải do chúng ta làm nhưng cũng coi như bớt một công đoạn, để tên nhóc Bắc Minh Khởi Hiên kia xem mà làm là được rồi. Chuyện người được chọn làm tổng giám đốc của tập đoàn bọn họ ta không có hứng thú quan tâm.”

Đối với Lý Thâm mà nói, Bắc Minh Chính đã chết, Bắc Minh Quân vào tù.

Kết cục của hai người này như vậy, cũng có thể coi như đã hóa giải một chút oán hận khi Dư Như Khiết làm mất con của ông ta năm đó.

Hiện giờ Cố Tịch Dao đã trở lại đoàn tụ cùng Lục Lộ. Tuy con bé không nhận ông là cha, nhưng vẫn có thể gặp nhau trong lúc hỏi thăm Lục Lộ, đối với Lý Thâm mà nói cũng là một loại hạnh phúc hiếm hoi.

Nhưng… thứ hạnh phúc này quá ngắn ngủi, còn sót lại vẫn là nỗi đau khổ cả đời không thể tiêu tan.

Nếu như không phải Dư Như Khiết năm đó, có lẽ bọn họ vẫn có thể tiếp tục sống những ngày tươi đẹp như vậy, hơn nữa cuộc sống mẹ con họ hai mươi năm qua cũng sẽ không bấp bênh đến thế.

Trước khi Bắc Minh Quân xảy ra chuyện, Lý Thâm cũng có rất nhiều cơ hội để hạ gục cậu ta.

Ông ta còn nhớ trong một lần nói chuyện với Lục Lộ, vô tình biết được con gái và Bắc Minh Quân có một cặp con trai song sinh, còn có một đứa con gái.

Điều này khiến ông ta bắt đầu do dự.

Cuộc đời này ân oán và duyện phận chính là đan xen qua lại như vậy.

Ân oán tình thù của đời trước đến đời tiếp theo cũng dùng phương thức này để hóa giải.

Hóa ra cách này đã không thể dùng. Bởi vì là một bậc bề trên, ông ta vẫn mong muốn đời sau của mình có thể sống một cuộc sống hạnh phúc.

Ông ta không muốn để ba đứa trẻ có một gia đình không hoàn chỉnh, cho dù hiện giờ Cố Tịch Dao và Bắc Minh Quân vẫn chưa tiến vào thánh đường hôn nhân.

Ít nhất hiện giờ nữ chưa gả, nam chưa cưới, vẫn còn cơ hội,

Cái chết của Bắc Minh Chính cũng là chứng minh cho điều này, khiến cho ý định tiến hành hôn lễ của Bắc Minh Quân hoàn toàn bị hủy bỏ.

Đường Thiên Trạch cũng hiểu sư phụ mình đang suy nghĩ điều gì, có điều nếu sư phụ không biết chuyện này, để Bắc Minh Khởi Hiên tự ý làm bậy tại tập đoàn Bắc Minh Thị thì có lẽ sẽ liên lụy đến một người khác, đó chính là Cố Tịch Dao.

“Sư phụ, người được lựa chọn làm tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Minh Thị, con nghĩ là sư phụ nên biết thì hơn.”

“Hửm? Con thấy cần thiết ư?” Lý Thâm có chút bất ngờ, Đường Thiên Trạch sao lại để tâm đến tập đoàn Bắc Minh Thị như vậy.

Đường Thiên Trạch gật đầu: “Con thấy cần thiết, bởi vì trước khi đi, người Bắc Minh Quân chỉ định cho vị trí tổng giám đốc chính à Cố Tịch Dao.”

….

Lý Thâm không khỏi nhíu mày. Ông ta không hiểu được ý đồ của Bắc Minh Quân.

Vị trí tổng giám đốc có thể tùy tiện tìm ngước khác thay thế ư, chuyện này cần một người có kinh nghiệm nhất định mới đảm nhiệm được.

Chẳng lẽ Bắc Minh Quân cảm thấy mình đi vào rồi sẽ khó thoát ra ư?

Nghe Đường Thiên Trạch nói, Bắc Minh Quân từ trước đã bất hòa với nhà họ Bắc Minh, ép anh cả của mình – Bắc Minh Triều Lâm phải đi, đồng thời dùng thủ đoạn cực kỳ độc ác chiếm được cổ phẩn mà cậu ta có, trở thành tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Minh Thị.

Có thể nói, cậu ta đã dùng hết mọi thủ đoạn, khó khăn lắm mới nắm được tập đoàn Bắc Minh Thị trong tay, sao có thể dễ dàng giao người của cậu ta được?
 
Chương 2152


Chương 2152

Dù người đó là con gái ông ta, dù có thù hận với nhà Bắc Minh, nhưng ông ta vẫn rất lý trí khi nhìn nhận vấn đề này.

Bắc Minh Quân chắc chắn không phải loại người mua mâm phải đâm cho thủng, bởi vì cậu ta là một người đàn ông, mặc dù anh ta có lẽ không cần Cố Tịch Dao chịu bất cứ trách nhiệm gì nhưng dưới chân cậu ta còn con cái, không thể không để lại cho các con của mình chút gì được.

Chắc chắn cậu ta có lòng tin nhất định với Cố Tịch Dao.

“Đúng rồi, sư phụ, con còn nghe được, khi Nguyên Nguyên đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc, có một người giúp cô ấy, chính là Hình Uy.” Lúc này, Đường Thiên Trạch lại bổ sung một câu.

Nghe thấy tên Hình Uy, Lý Thâm ít nhiều cũng an tâm hơn, con gái mình có người này phụ tá, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.

Không ngờ Bắc Minh Quân cũng là một kẻ trọng tình trọng nghĩa, con gái của mình sinh con cho cậu ta, trong lúc cậu ta khó khăn nhất đã giao toàn bộ tập đoàn cho con bé, nhưng lại để cho trợ thủ đắc lực nhất của mình hỗ trợ, đây là muốn bảo vệ bốn người sau này không phải lo cơm áo.

Lý Thâm nghĩ đến đây, khẽ gật đầu; “Xem ra Bắc Minh Quân cũng không phải loại chẳng ra gì. Nếu cậu ta đã quyết định như vậy thì ta nghĩ chúng ta cũng nên thu tay lại.”

Đường Thiên Trạch nhanh chóng hiểu được ý đồ của sư phụ mình, ông ấy muốn con gái mình ngồi vững trên giang sơn của Bắc Minh Thị.

“Thây, hiện giờ thu tay không phải không thể. Có điều Bắc Minh Khởi Hiên sẽ không từ bỏ ý định, hơn nữa con nghe nói Nguyên Nguyên chỉ đồng ý với Bắc Minh Quân làm tổng giám đốc lâm thời mà thôi, đến lúc nào đó sẽ có người thay thế cô ấy.”

“Vậy chẳng phải quá dễ hay sao, con chỉ cần rút sạch đầu tư vào cha con Bắc Minh Khởi Hiên là được.” Xem ra Lý Thâm quyết định bảo vệ vị trí của con gái mình. Chỉ cần Bắc Minh Khởi Hiên không tranh giành, ở tập đoàn Bắc Minh Thị, nào có ai có năng lực này.

Đường Thiên Trạch gật đầu: “Sư phụ cứ yên tâm, con biết nên làm thế nào.”



Đường Thiên Trạch cúp máy, anh ta bắt đầu tìm cách thu hồi khoản vốn lúc trước đã đầu tư cho Bắc Minh Khởi Hiên.

Chuyện này nói thì dễ, kỳ thực ít nhiều có chút khó khăn, phải đề phòng anh ta nếu biết sự tình thay đổi sẽ gây ra chuyện gì đó bất lợi với Bắc Minh Thị hoặc Cố Tịch Dao.

Nếu vậy sẽ thành được một mất mười.



Trình Trình và Dương Dương từ khi xảy ra bất đồng quan điểm trong chuyện tìm bạn trăm năm cho mẹ mình thì không còn nhắc đến đề tài này nữa.

Cả hai nhìn nhau đều không vừa mắt.

Đây chính là điều khiến người làm em gái như Cửu Cửu có chút khó chịu, bé không muốn hai anh cả ngày cứ xị mặt, bé muốn hai anh giống như trước kia, ngày ngày dỗ dành chơi đùa vui vẻ với mình.



Bắc Minh Quân bị bắt đi đã được năm ngày.

Cho dù là người nhà Bắc Minh hay Cố Tịch Dao đều không thấy thông báo phán quyết của Bắc Minh Quân.

Trong khoảng thời gian này, Lý Thâm dẫn Đường Thiên Trạch đến toàn nhà của Bắc Minh Thị.

Cố Tịch Dao đang ngồi trong phòng làm việc kiểm tra tài liệu. Hai ngày nay bên phía Bắc Minh Khởi Hiên hình như xảy ra một vài vấn đề.

Trước đó Hình Uy nhận được một cú điện thoại, một người ẩn danh nói với anh, công trình của tập đoàn Gia Mậu xảy ra sự cố khiến công nhân xây dựng tử vong.
 
Chương 2153


Chương 2153

Hình Uy tuy không thể hoàn toàn tin tưởng vào lời nói của người giấu tên này, nhưng chuyện này khá nhạy cảm, hơn nữa lại vào thời điểm Bắc Minh Quân đang bị giam giữ.

Nếu xử lý không tốt, chuyện này sẽ ảnh hướng cực kỳ xấu đến toàn bộ Bắc Minh Thị.

Anh không dám chậm trễ, phái liền mấy người thân tín đi điều tra tính chân thực của chuyện này, cùng lúc đó thông báo cho Cố Tịch Dao để cô có biện pháp chuẩn bị đối phó.

Nhưng khi Cố Tịch Dao chuẩn bị gọi Bắc Minh Triều Lâm và Bắc Minh Khởi Hiên lại bất ngờ biết được bọn họ đã xin nghỉ hai ngày, hiện đang tĩnh dưỡng ở bệnh viện.

Điều này khiến cho Cố Tịch Dao có chút khó xoay sở.

Vào thời điểm mấu chốt như vậy, chỉ có một mình cô đối mặt với cục diện này.

Lúc này, cửa phòng làm việc bị đẩy ra, Lý Thâm và Đường Thiên Trạch bước vào.

Hình Uy mặc dù chưa từng gặp Lý Thâm nhưng anh biết Đường Thiên Trạch, thấy dáng vẻ chẳng tốt lành gì của bọn họ, anh hơi nhíu mày.

Anh nhanh chóng bước tới đứng trước mặt bọn họ: “Xin lỗi, hai người vào bằng cách nào, có hẹn trước không?”

Sắc mặt Lý Thâm âm trầm, nhìn thoáng qua Hình Uy, vốn tâm trạng của ông ta đã không tốt, nhưng dù sao đây cũng không phải địa bàn của mình nên ít nhiều cũng đè nén cơn giận: “Chẳng lẽ tôi đến gặp con gái mình còn cần hẹn trước sao?”

Những lời này cho Hình Uy sửng sốt.

Anh đã từng nghe nói, cha của Cố Tịch Dao không phải sớm đã mất tích ư, sao hôm nay lại nhảy ra.

Chỉ thấy vẻ mặt của người đàn ông này rất nghiêm túc, giữa hàng lông mày tỏa ra một cảm giác uy nghiêm khiến người ta phải lùi bước.

Hơn nữa người đứng sau ông ta là kẻ mà ông chủ ghét nhất, phản cảm nhất – Đường Thiên Trạch.

Điều này khiến anh có chút hoài nghi, người đàn ông trước mặt đang nói dối.

Không đợi Lý Thâm và Đường Thiên Trạch lên tiếng, từ phía sau bỗng vang lên giọng nói của Cố Tịch Dao: “Hình Uy, hai người này tôi quen.”

Khi Cố Tịch Dao thấy hai người bọn họ xông vào, lại cảm giác được bọn họ đến đây 80% là vì chuyện của mẹ.

Đúng là sóng trước chưa yên, sóng sau lại tới, mình còn đang phát rầu vì chuyện của tập đoàn Gia Mậu, bọn họ lại qua.

Nhưng nếu người đã tới, cô không có lý nào lại chặn ở ngoài cửa.

Sau khi Hình Uy nghe thấy Cố Tịch Dao nói vậy, cũng chỉ đành tránh sang một bên, nhường đường cho bọn họ.

“Hình Uy, anh cầm những tài liệu này qua sắp xếp lại, tôi nói chút chuyện với bọn họ.”

“Cô…” Hình Uy còn muốn nói gì đó, nhưng đã thấy Cố Tịch Dao đưa một chồng tài liệu về phía anh ta.

Anh ta cũng chỉ đành cầm tài liệu tới: “Cô chủ, tôi ở ngoài cửa, nếu có chuyện gì cần dặn tôi đi làm, cô có thể gọi tôi bất cứ lúc nào.”

Anh ta nói vậy với Cố Tịch Dao, một mặt là để cô biết mình ở bên ngoài, nếu có gì không ổn có thể trực tiếp gọi mình.

Mặt khác anh ta cũng nói cho đám người Lý Thâm nghe, để bọn họ biết không nên làm loạn.

***

Hình Uy đi ra khỏi văn phòng, từ bên ngoài rất cung kính đóng cửa văn phòng lại.
 
Chương 2154


Chương 2154

Cố Tịch Dao nhìn bọn họ, chỉ vào sô pha dùng để đãi khách ở cách đó không xa: “Mời hai người ngồi đi. Các người tìm tôi có chuyện gì?”

Lúc này, Lý Thâm đâu để ý tới chuyện ngồi xuống nữa, ông ta nói: “Có phải mẹ con đã mất không?”

Quả nhiên bọn họ tới là vì chuyện này. Cô bình tĩnh khẽ gật đầu: “Đúng, mấy ngày hôm trước bà ấy đột nhiên qua đời.”

“Vậy sao con không nói sớm cho ba biết? Bà ấy không chỉ là mẹ của con, còn là…” Lý Thâm nói đến đây thì chợt dừng lại.

Cố Tịch Dao lạnh lùng nhìn ông ta: “Ông là gì của bà ấy? Chồng hay người yêu? Năm đó, sau khi ông rời khỏi bà ấy, ông đã không phải là gì của mẹ tôi nữa. Mấy ngày qua, ông đừng tưởng thái độ của tôi đối với ông tốt một chút, ông lại cho rằng tôi sẽ tiếp nhận ông. Nếu thật là vậy, bản thân ông tưởng nhầm rồi. Tôi cho ông biết, tôi làm vậy chẳng qua là để cho mẹ tôi tốt hơn một chút thôi. Tôi không muốn để cho bà ấy nhìn thấy giữa tôi và ông còn có gì bất hòa. Bây giờ thì tốt rồi, mẹ đã đi, tôi cũng không cần thiết phải che giấu làm gì nữa.”

Lời Cố Tịch Dao nói lại giống như từng cái gai sắc bén đâm thật sâu vào trái tim của Lý Thâm.

Lý Thâm cắn chặt răng và nhíu mày. Ông ta phát hiện mình không ngờ lại không nói được gì cả.

Lúc này, Đường Thiên Trạch thấy dáng vẻ đau lòng này của sư phụ, anh ta cảm thấy chuyện Cố Tịch Dao làm lúc này có hơi quá đáng.

“Nguyên, dù sao sư phụ cũng đã lớn tuổi như vậy rồi, cô đừng dùng những lời lẽ như vậy kích thích ông ấy được không? Mục đích lần này chúng tôi tới đây chỉ là muốn hỏi xem chuyện mẹ cô qua đời có liên quan đến Bắc Minh Quân hay không? Có phải Bắc Minh Quân đã hại chết mẹ cô không? Nếu đúng, tôi sẽ làm tất cả người nhà Bắc Minh phải đền mạng cho bà ấy.”

Đường Thiên Trạch nói một hồi, bắt đầu trở nên tàn nhẫn.

Những lời này cũng khiến cho Cố Tịch Dao thấy sợ hãi không nhỏ. Nhưng cô nhanh chóng bình tĩnh lại. Cô nhìn Đường Thiên Trạch và cười lạnh: “Làm người nhà Bắc Minh đền mạng cho mẹ tôi à? Vậy Trình Trình, Dương Dương, còn cả…” Tên Cửu Cửu đã đến bên miệng, cô lại cố gắng nuốt xuống, sau đó nói tiếp: “Có phải cũng nên để chúng đền mạng cho mẹ tôi không?”

Đường Thiên Trạch vừa nghe vậy, trán lập tức đổ mồ hôi lạnh. Anh ta liên tục xua tay: “Nguyên, cô hiểu nhầm ý của tôi rồi. Mặc dù Trình Trình và Dương Dương là con của Bắc Minh Quân, nhưng chúng cũng là con của cô, hơn nữa còn là cháu ngoại của sư phụ. Tôi làm sao có thể gây bất lợi cho chúng chứ? Tôi chẳng qua là…”

“Đủ rồi!” Còn không chờ Đường Thiên Trạch nói hết, Cố Tịch Dao đã mở miệng quát anh ta.

“Bắc Minh Quân đúng là đã bị bắt. Mẹ cũng bất ngờ qua đời. Thậm chí bên phía cảnh sát có chứng cứ chứng tỏ Bắc Minh Quân gây ra chuyện này còn mơ hồ . Nhưng trước khi cảnh sát có kết luận, còn chưa thể hoàn toàn nhận định chuyện này có liên quan đến Bắc Minh Quân.”

Cố Tịch Dao bị đả kích cực lớn vì chuyện mẹ qua đời, vẫn cố gắng hết sức để duy trì sự bình tĩnh của mình.

Lý Thâm nhắm mắt lại và khẽ lắc đầu, sau đó lại lập tức mở ra. Đôi mắt giống như mắt chim ưng nghiêm khắc nhìn Cố Tịch Dao: “Mọi người đều nói con gái lớn không giữ được. Những lời này quả nhiên là không sai. Bắc Minh Quân cậu ta đối xử với mẹ con như thế, bây giờ không ngờ con lại nói đỡ cho cậu ta. Con làm như vậy, lẽ nào không sợ mẹ con ở trên trời thất vọng đau khổ sao? Khụ khụ…”

Lý Thâm tức đến mức người cũng run rẩy, hơn nữa còn ho dữ dội.

***

Đường Thiên Trạch vội vàng giơ tay ra đỡ lấy người Lý Thâm: “Sư phụ, chú ý sức khỏe đã.”

Lý Thâm muốn dùng lực hất bàn tay Đường Thiên Trạch đang đỡ mình ra. Chỉ là bây giờ ông ta tức giận đến mức chẳng còn sức lực gì nữa.

“Nguyên, bất kể con rốt cuộc có nhận ba hay không, điều này không sao cả. Từ trước đến nay ba chưa từng hy vọng gì. Nhưng con đừng quên là ai hại chết mẹ con! Ba nói cho con biết, ba sẽ không bỏ qua chuyện này đâu. Trước khi ba làm ra hành động gì đó, con tốt nhất nên lựa chọn xem mình cuối cùng muốn đứng ở bên nào đi. Nếu con chọn sai đội ngũ, ba sẽ không quan tâm con có phải là con gái ruột của ba không. Chỉ cần có thể trả thù cho Lục Lộ, ba sẽ áp dụng mọi hành động cần thiết.”
 
Chương 2155


Chương 2155

Lý Thâm nói xong liền xoay người đi về phía cửa.

Đường Thiên Trạch quay đầu nhìn Cố Tịch Dao, hơi nhíu mày và khẽ thở dài, sau đó đi theo Lý Thâm ra khỏi văn phòng.

Bọn họ vừa mới ra khỏi cửa, Hình Uy lại đi đến.

Anh ta thấy dáng vẻ Lý Thâm có phần rất tức giận. Hơn nữa anh ta vẫn luôn canh ở ngoài cửa, ít nhiều cũng nghe được một chút về cuộc nói chuyện giữa bọn họ. Anh ta không nhịn được mà toát mồ hôi thay cho Cố Tịch Dao.

Anh ta không biết Lý Thâm sẽ áp dụng loại thủ đoạn nào, nhưng đã biết rõ thủ đoạn của Đường Thiên Trạch đê tiện tới mức nào.

Anh ta có hơi căng thẳng nhìn Cố Tịch Dao: “Cô chủ, cô không sao chứ?”

Vẻ mặt Cố Tịch Dao có chút nghiêm trọng. Lời Lý Thâm nói vẫn để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng cô.

Cô nhìn Hình Uy, sau đó khẽ lắc đầu: “Tôi không sao.”

*

Lý Thâm dẫn theo Đường Thiên Trạch rời khỏi tòa nhà Bắc Minh thị.

Đường Thiên Trạch lái xe rất ổn định. Anh ta cẩn thận xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn thấy vẻ mặt hết sức khó coi của Lý Thâm.

“Sư phụ, bước tiếp theo chúng ta nên làm thế nào? Có nên áp dụng hành động gì đối với Bắc Minh thị không? Bây giờ con còn chưa rút tài chính mà chúng ta đã cung cấp cho Bắc Minh Khởi Hiên về.”

Lý Thâm suy nghĩ một lúc mới nói: “Con tạm thời đóng băng tài chính cung cấp cho Bắc Minh Khởi Hiên lại. Chờ xem quyết định tiếp theo của Nguyên. Đây cũng là một cơ hội cuối cùng cho con bé.”

*

Buổi trưa, Cố Tịch Dao đã xử lý xong mọi công việc trong tay. Cô đứng dậy, đi tới trước mặt Hình Uy: “Buổi chiều anh có chuyện gì cần làm không?”

Hình Uy lắc đầu: “Không. Xin hỏi cô chủ có chuyện gì cần tôi làm à?”

Cố Tịch Dao khẽ gật đầu: “Tôi nghĩ chúng ta cần phải đi qua bệnh viện một chuyến.”

“Đi bệnh viện sao?”

“Đúng, không phải Bắc Minh Triều Lâm và Bắc Minh Khởi Hiên nói đang nằm viện vì bị bệnh sao? Chúng ta đi qua thăm bọn họ một chút.”

Hình Uy khẽ gật đầu: “Được. Vậy cô chủ định bao giờ thì đi?”

“Sau bữa trưa.”

*

Tại biệt thự của Bắc Minh Triều Lâm.

Lúc này, Bắc Minh Triều Lâm đang ngồi trên sô pha với con trai Bắc Minh Khởi Hiên, nhàn rỗi xem ti vi.

Lan Hồng đã chuẩn bị xong một bàn thức ăn.

Từ sau khi hai ba con bọn họ nói có bệnh cần tĩnh dưỡng, Lan Hồng cũng mượn cớ phải chăm sóc bọn họ để xin nghỉ.

Cũng may chuyện phòng Tài vụ đều là vài chuyện lặt vặt, gần đây không có chuyện gì quan trọng cần bà ta phải tự mình xử lý.

“Khởi Hiên, chúng ta đã xin nghỉ mấy ngày, có phải chúng ta cũng nên trở lại xem thử không?” Bắc Minh Triều Lâm có phần bất an hỏi con trai của mình.
 
Chương 2156


Chương 2156

Dáng vẻ Bắc Minh Khởi Hiên ngược lại nhanh không chậm nói: “Ba, ba tạm thời đừng sốt ruột. Mấy ngày nay Bắc Minh thị chắc hẳn đã xảy ra vấn đề rồi. Con thật ra muốn xem thử chủ tịch mới nhậm chức của chúng ta sẽ ứng phó thế nào.”

“Khởi Hiên, quan hệ giữa con và Nguyên Nguyên trước kia không như bây giờ.” Lan Hồng nói.

***

Bắc Minh Khởi Hiên vốn có chút không vui lại lập tức trở nên dịu dàng.

Đúng vậy, quan hệ giữa anh ta và Cố Tịch Dao trước kia không tệ.

Nhưng thời gian trôi qua, mọi thứ đều thay đổi. Bây giờ bọn họ lại đứng ở phía đối lập.

“Mẹ, có rất nhiều chuyện mẹ đều không biết đâu. Bây giờ Nguyên đã thay đổi rồi, không còn là cô ấy trước đây nữa. Bây giờ cô ấy đã chung phe với chú hai, đứng ở phía đối lập với con.”

“Khởi Hiên, mẹ đã từng gặp Nguyên Nguyên vài lần. Thông qua tiếp xúc giữa mẹ và cô ấy, mẹ cảm thấy người thay đổi không phải là Nguyên, mà là con đấy.”

Bắc Minh Khởi Hiên thấy hơi bất ngờ trước lời của mẹ. Nhưng anh ta vẫn gật đầu: “Mẹ, có lẽ là con và Nguyên Nguyên đều có chút thay đổi. Nhưng sự thay đổi của con là do chú hai ép mà ra. Làm người nhà Bắc Minh, chú ấy làm việc khó tránh khỏi quá tuyệt tình đi. Chú ấy cướp đi cổ phần của ba, thậm chí còn đuổi ba ra khỏi nhà Bắc Minh. Nếu ba ở nhà, ông nội chắc hẳn đã không bị người ta hại chết.”

Bắc Minh Triều Lâm nghe được những lời này, trong lòng lại thấy phiền: “Khởi Hiên, chuyện đã qua thì không cần nói nữa.”

“Vì sao không nói chứ? Nguồn gốc của những chuyện này đều từ tay chú hai mà ra. Nếu không phải chú ấy đuổi tận giết tuyệt chúng ta, con tuyệt đối không làm vậy với chú ấy. Cho dù chú ấy chỉ lấy đi cổ phần của ba, không đuổi chúng ta ra khỏi nhà Bắc Minh, con cũng sẽ không đối xử với chú ấy như vậy.”

Bắc Minh Khởi Hiên nói tới đây thì điện thoại đột nhiên đổ chuông. Anh ta cầm điện thoại lên nhìn. Đó là người trong Bắc Minh thị gọi cho anh ta.

Từ sau khi bọn họ mượn cớ ốm không tới làm việc, đã sắp xếp một tai mắt ở xung quanh Cố Tịch Dao, tới theo dõi từng cử chỉ hành động mỗi ngày của cô ở Bắc Minh thị.

Lúc này, người cung cấp thông tin gọi điện thoại cho anh ta, sẽ không phải là Cố Tịch Dao có hành động gì mới chứ?

“Alo, có chuyện gì sao?”

“Báo cáo cậu Bắc Minh, vừa rồi sau khi chủ tịch gặp hai người trong văn phòng, buổi trưa, cô ta lại đi cùng Hình Uy ra ngoài. Tôi nghe lén được cuộc nói chuyện giữa bọn họ. Dường như bọn họ tính sau khi ăn cơm sẽ tới bệnh viện đấy.”

“Tới bệnh viện à? Anh xác định chứ?”

“Vâng, tôi nghe được rất rõ ràng.”

“Được, tôi biết rồi.” Bắc Minh Khởi Hiên nói xong, vẻ mặt nhất thời biến đổi, sau đó nói với Bắc Minh Triều Lâm: “Ba, chúng ta phải nhanh chóng đi qua bệnh viện một chuyến.”

Bắc Minh Triều Lâm nhìn con trai với vẻ khó hiểu. Ông ta chỉ thấy sắc mặt con trai có hơi khẩn trương.

“Cố Tịch Dao dẫn theo Hình Uy đi tới bệnh viện. Nếu con đoán không sai, bọn họ tính tới thăm chúng ta đấy. Bây giờ chúng ta phải nhanh chóng tới bệnh viện.” Bắc Minh Khởi Hiên nói xong, đã mặc áo khoác của mình vào.

Vẻ mặt Bắc Minh Triều Lâm cũng trở nên khẩn trương theo. Ông ta cũng vội vàng thay quần áo.

“Hai người không ở nhà ăn cơm à?” Lan Hồng hỏi.

“Không. Mẹ, mẹ cũng phải nhanh chóng đi theo bọn con qua đó. Nếu muộn sẽ bị lộ mất.”
 
Chương 2157


Chương 2157

Cố Tịch Dao và Hình Uy ăn qua loa, sau đó ngồi xe của Hình Uy đi về phía bệnh viện.

Dọc đường đi, bọn họ đều không nói gì.

Cố Tịch Dao ngồi ở bên cạnh, nhíu mày.

Tâm trạng bây giờ của cô có chút loạn, cô không biết phải đối mặt với Bắc Minh Khởi Hiên thế nào, cô dường như có thể cảm nhận được Bắc Minh Khởi Hiên sẽ chế nhạo cô bất tài vô dụng.

Khi cô vừa tiếp quản Bắc Minh thị, đã có một tai nạn xảy ra trước đó vài ngày, điều này quả thực không phải một dấu hiệu tốt.

Nhưng mặc dù như vậy, cô vẫn phải đến gặp anh ta, không phải vì điều gì khác, vì Bắc Minh thị, vì Bắc Minh Quân đã dặn dò cô. Ít nhất là trong lúc cô tại nhiệm, Bắc Minh thị có thể bình an.

***

Hình Uy lái xe đến trước hiên bệnh viện thì dừng hẳn.

Cửa xe mở ra, Cố Tịch Dao bước xuống từ bên trong.

Cô nhanh chóng bước vào sảnh bệnh viện, sau đó Hình Uy mang theo hai cái giỏ trái cây vội vã theo sau.

Bọn họ dựa theo địa chỉ, tìm được phòng bệnh của hai cha con Bắc Minh Khởi Hiên và Bắc Minh Triều Lâm.

Lúc bọn họ đứng ở cửa, Cố Tịch Dao có chút do dự.

“Cô chủ, chúng ta phải đi vào thật sao?” Nỗi lo của Hình Uy dường như cũng giống nỗi lo của Cố Tịch Dao.

Cố Tịch Dao đưa tay nhẹ nhàng cầm chốt cửa, cái gì cũng mặc kệ, có một số việc cuối cùng vẫn phải đối mặt.

Cổ tay cô vừa thoáng dùng lực, mở cửa phòng bệnh ra.

Chỉ thấy trong phòng bệnh, đặt hay chiếc giường bệnh song song với nhau.

Bắc Minh Triều Lâm và Bắc Minh Khởi Hiên đang nằm ở bên trên.

“Tịch Dao tới rồi sao.” Không có đợi Cố Tịch Dao mở miệng, Bắc Minh Triều Lâm nằm ở trên giường bệnh đã nói chuyện trước.

Cố Tịch Dao đi vào, mỉm cười nói: “Ông nhìn tôi, mấy ngày nây bận rộn xử lý mọi chuyện, cũng không biết mọi người bị ốm. Hôm nay đặc biệt tới thăm, mọi người đừng trách nha!”

Hình Uy nhanh chóng đặt hai giỏ hoa quả lên bàn ở đầu giường của bọn họ.

“Tịch Dao, cô đến thăm chúng tôi là đã đủ thành ý rồi, sao còn để cô tốn kém chứ!”

“Này, ngài Bắc Minh, nói thế nào thì ông cũng là tiền bối của tôi. Vãn bối đến thăm tiền bối sao có thể đến tay không chứ. Ông và Khởi Hiên là vì Bắc Minh thị mà bị bệnh. Tôi đến thăm hai người là bổn phận nên làm. Chỉ có điều đến vội vàng nên không chuẩn bị được nhiều, mong hai người thứ lỗi!”

Cố Tịch Dao nói xong, lại nhìn trộm sang Bắc Minh Khởi Hiên đang nằm trên giường bệnh khác một cái.

Chỉ thấy anh ta dựa lưng vào tường, mắt lim dim không nói một lời.

Cố Tịch Dao biết, Bắc Minh Khởi Hiên có lẽ là đang tức giận mình, cho dù thế nào, nước đã đến chân, cũng thuận theo anh ta thôi.

Cô đi đến bên giường Bắc Minh Triều Lâm, Hình Uy lập tức cầm một chiếc ghế đặt ở bên cạnh.

“Ngài Bắc Minh, bệnh tình của ông thế nào?”

Bắc Minh Triều Lâm mỉm cười nói: “Vẫn tốt, vẫn tốt! Chỉ là mấy ngày trước, tôi và Khởi Hiên bận rộn công việc của tập đoàn. Cũng chỉ có thể trách sức khỏe của chúng tôi có hạn, cuối cùng vẫn bị bệnh ở chỗ này. Thế nào, Bắc Minh thị mấy ngày nay không xảy ra chuyện gì lớn chứ?”
 
Chương 2158


Chương 2158

Hỏi đến câu này Cố Tịch Dao lộ vẻ có chút lúng túng: “Ngài Bắc Minh, ông nói như vậy, giống như tôi đợi đến khi Bắc Minh thị xảy ra chuyện mới đến tìm hai người vậy.”

“Chẳng lẽ không đúng sao? Trước kia, vì muốn kiểm tra tiến độ công việc của chúng tôi mà đến bộ phận của chúng tôi không ít. Nhưng gần đây, chúng tôi đã nằm viện vài ngày, tại sao mới đến thăm chúng tôi? Nếu không phải có chuyện gì, sao cô có thể như vậy. Nói đi, Bắc Minh thị rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Mặc dù tôi và cô vẫn có chút ý kiến khác nhau, nhưng tôi không phải người có lòng dạ hẹp hòi, nếu có thể đỡ được gì cho cô, tôi vẫn giúp!”

Lúc này Bắc Minh Khởi Hiên đột nhiên lên tiếng.

“Khởi Hiên, con xem thái độ của con, tại sao nói chuyện với Tịch Dao như vậy?”

Lúc này, Lan Hồng bưng mấy hộp cơm đi đến.

Cố Tịch Dao vội vàng đứng lên, mỉm cười nhẹ gật đầu với bà ta.

Lúc này Bắc Minh Triều Lâm cũng tiếp lời: “Đúng nha, Tịch Dao. Bắc Minh thị rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Cái này. . .” Cố Tịch Dao thấy đã nói đến mức này, vậy mình cũng không cần gì phải giấu diếm nữa.

Cô liền kể ngắn gọn những gì đã xảy ra ở tập đoàn Gia Mậu trong những ngày gần đây cho bọn họ biết.

***

Sau khi nghe Cố Tịch Dao nói xong, Bắc Minh Triều Lâm và con trai Bắc Minh Khởi Hiên liếc nhau một cái.

Thật ra chuyện của tập đoàn Gia Mậu, bọn họ đã sớm biết trước Cố Tịch Dao.

Hơn nữa lần này bọn họ giả ốm cũng chính là muốn để cô xuống đài không được. Để cô hiểu được rằng, nếu như Bắc Minh thị không có hai cha con bọn họ, chỉ dựa vào cô thì bất cứ chuyện gì cũng không giải quyết được.

Quả nhiên, lần này Cố Tịch Dao đến tìm bọn họ là để thương lượng đối sách.

“Triều Lâm, Khởi Hiên. Ông xem Tịch Dao đến tìm hai người thương lượng đối sách, hai người cũng tỏ thái độ đi chứ!” Lan Hồng không biết hai cha con này đang nghĩ thế nào.

Bà ta chỉ biết mâu thuẫn giữa con trai mình và Cố Tịch Dao càng ngày càng nhiều.

Nhưng dù sao Bắc Minh thị cũng xảy ra chuyện, bà ta vẫn có chút mềm lòng. Muốn khuyên ông ta một chút xem làm thế nào để giúp Cố Tịch Dao vượt qua cửa ải khó khăn này.

Bắc Minh Khởi Hiên ra vẻ khó xử: “Mẹ, không phải con không muốn giúp đỡ cô ấy, mẹ cũng thấy bây giờ con và ba đang nằm trong viện. Huống chi chuyện này xảy ra trong lúc con và ba nằm viện, con và ba cho dù có lòng cũng không đủ lực. Huống hồ, lúc trước chú Hai đem Bắc Minh thị giao phó cho Tịch Dao cũng đã nói rõ cô ấy có đủ năng lực để giữ chức Tổng giám đốc, nếu như chú Hai ở đây, chuyện lớn như vậy xảy ra, chắc chắn chú ấy sẽ có cách giải quyết. Con nghĩ Tịch Dao cũng sẽ có cách như vậy!”

Cố Tịch Dao bị lời của Bắc Minh Khởi Hiên chặn lại, trên mặt lúc đỏ lúc trắng, cô không ngờ mình đến tìm anh ta để giải quyết vấn đề, nhưng anh ta lại làm khó cô vào lúc này.

Lời nói của anh ta đầy chế giễu và mỉa mai với mình, nói bóng gió nếu ngay cả chuyện này cũng không giải quyết được thì cô có tư cách gì để làm Tổng giám đốc?

Lời nói của Bắc Minh Khởi Hiên ngoại trừ Cố Tịch Dao nghe có chút chói tai ra thì còn có Hình Uy nữa.

“Cậu Khởi Hiên, lời này cũng không phải nói như vậy. Công trình Tập đoàn Gia Mậu từ đều đến cuối đều là do anh chủ trì, bây giờ anh cũng không thoát khỏi liên quan. Cô chủ làm tổng giám đốc của Bắc Minh thị, thứ cô ấy muốn chính là quản lý tập đoàn hoạt động bình thường chứ không phải nhà thầu đi theo từng công trình. Nếu như cô ấy làm như vậy, thế thì còn cần phải có những người phụ trách như mấy người làm gì?”

“Ha ha, trợ lý Hình, có vẻ như anh tức giận không nhỏ nhỉ. Không ngờ lúc chú Hai có ở đây không nhìn thấy anh tức giận đến mức ấy. Bây giờ chú Hai không ở đây, anh liền nhảy ra ngoài. Tôi nói cho anh biết, tập đoàn Bắc Minh thị là của nhà họ Bắc Minh chúng tôi, anh chẳng qua chỉ là người làm công thôi, về phần chuyện ở đây, tôi lấy thân phận là đại cổ đông thứ hai của Bắc Minh thị khuyên anh một câu: Ít xen vào chuyện ở đây, cẩn thận dẫn lửa thiêu thân!”
 
Chương 2159


Chương 2159

Bắc Minh Khởi Hiên hung hăng trợn mắt nhìn Hình Uy một cái, hiện tại Bắc Minh Quân không đang cho anh ta chỗ dựa, cũng sẽ không cần bận tâm nhiều như vậy.

“Hình Uy tôi những năm gần đây đi theo ông chủ trải qua rất nhiều sóng gió. Ai đúng ai sai tôi biết rõ ràng. Nói một câu không nên nói, cậu chủ Khởi Hiên, hôm nay anh nói câu này tôi không thích nghe, anh là người của nhà họ Bắc Minh, nhưng đến bây giờ lại không muốn dốc sức vì Bắc Minh thị mà lại ở đây phá, anh làm như vậy xứng đáng với ông chủ sao, xứng đáng với ông cụ Bắc Minh linh thiêng trên trời sao?”

Nói đến đây, Hình Uy cũng có chút nóng nảy.

Lại nói đến mức này, Bắc Minh Khởi Hiên cũng dứt khoát vạch mặt: “Hình Uy, anh đừng ỷ vào việc anh theo chú Hai nhiều năm như vậy thì có thể công cao che chủ. Càng đừng nghĩ đến việc dùng ông nội để trấn áp tôi. Bây giờ tôi nói rõ cho anh biết, chuyện tập đoàn Gia Mậu, tôi mặc kệ!”

***

Bắc Minh Khởi Hiên khiến Bắc Minh Triều Lâm nhíu mày.

Ở thời điểm này, ông ta cũng không ngờ con trai sẽ nói ra những lời như vậy.

Cho dù là Bắc Minh Khởi Hiên và Cố Tịch Dao đều rất quen thuộc, nhưng dù sao bây giờ cô ấy cũng không còn là bạn gái năm đó của con trai nữa.

Bây giờ cô là Tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Minh thị, ở một phương diện nào đó thì cô chính là đại biểu cho Bắc Minh Quân.

Lại còn có thêm Hình Uy ở đây.

“Khởi Hiên, con đang nói gì đấy!” Bắc Minh Triều Lâm nhịn không được quát lớn anh ta một câu.

Sau đó ông ta lại cười hướng Cố Tịch Dao và Hình Uy nói: “Tịch Dao, Hình Uy. Khởi Hiên hai ngày này sức khỏe không được tốt, hôm qua lại hơi sốt, nó nói ra những lời này có lẽ là do hơi bối rối. Tôi lập tức gọi bác sĩ đến khám cho nó. Hai người yên tâm, chúng tôi dù sao cũng là người của Bắc Minh thị, sẽ không trơ mắt nhìn Bắc Minh thị xảy ra chuyện.”

Ngay từ đầu khi Cố Tịch Dao nghe thấy Bắc Minh Khởi Hiên nói như vậy, trong lòng thật sự là có chút khó chịu, anh ta nó như vậy rõ ràng là muốn khoanh tay đứng nhìn.

Lúc trước vì công trình này, anh ta đã phí không ít tâm tư. Cũng chính vì sự cố gắng của anh ta nên mới đứng vứng bước chân ở Bắc Minh thị.

Anh ta hôm nay lại tưởng như hai người khác nhau.

Đang lúc cô muốn nói lời chỉ trách thì Bắc Minh Triều Lâm lại khiến cô không biết nên nói gì.

Ở thời điểm này, vẫn là Bắc Minh Triều Lâm có thể vì đại cục. Cũng dựa vào điểm này, Bắc Minh Khởi Hiên dù là so với Bắc Minh Quân hay là Bắc Minh Triều Lâm, đều có điểm chênh lệch nhất định.

“Ngài Bắc Minh, nghe lời vừa rồi của ông, tôi rất cảm động. Điều này cũng nói rõ rằng ông không hổ là người của nhà họ Bắc Minh, một lòng muốn tốt cho Bắc Minh thị.”

Cố Tịch Dao nói xong, đưa tay nhìn đồng hồ đeo tay : “Tôi còn một số việc khác cần phải làm nên sẽ không ở lại nữa. Ông nói đúng, nên khám lại đầu óc cho Khởi Hiên một chút!”

Nói xong, cô quay đầu nháy mắt với Hình Uy, sau đó quay người đi đến cửa phòng bệnh, kéo cửa đi ra ngoài.

Hình Uy cho dù có bất mãn gì với Bắc Minh Khởi Hiên đi nữa thì dù sao vẫn coi anh ta là người nhà họ Bắc Minh, nên không nói thêm điều gì.

Anh ta vội vàng đi theo Cố Tịch Dao đi ra ngoài.

*

Bắc Minh Khởi Hiên nhíu mày, cứ như vậy nhìn xem bọn họ đi ra ngoài.
 
Chương 2160


Chương 2160

“Ba, sao ba lại nói với bọn họ những thứ này. Bọn họ tới đây ba còn không nhận ra sao, chính là đến mời chúng ta. Lúc này chính là lúc chúng ta chiếm lĩnh quyền chủ động, tại sao ba còn phải hứa hẹn với bọn họ?”

“Khởi Hiên, còn còn không biết xấu hổ nói như vậy. Chuyện công trình của tập đoàn Gia Mậu vốn thuộc công việc của chúng ta. Lúc này cho dù con bỏ gánh không làm, chẳng lẽ con tin rằng mấy người Tịch Dao sẽ không tìm được cách giải quyết sao? Khởi Hiên, Bắc Minh thị sở dĩ có thể sừng sững không ngã, không phải chỉ dựa vào việc chỉ cần một người chủ nghĩa anh hùng, mà là kết quả của tất cả mọi người khắp trên dưới Bắc Minh thị. Con có thể buông tay mặc kệ, nhưng ba nói cho con biết: Như vậy sẽ chỉ đẩy cho con đối đầu với Bắc Minh thị, đem tất cả những danh vọng mà con đã từng rất vất vả mới tạo dựng nên rơi vỡ tan tành. Cũng sẽ khiến cho chỗ đứng của Tịch Dao ở Bắc Minh thị thêm kiên cố. Con luôn là người rất thông minh, tại sao đến lúc này lại hành động theo cảm tính như vậy?”

Bắc Minh Triều Lâm nhìn Bắc Minh Khởi Hiên thật sự có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

Cảnh tỉnh, để Bắc Minh Khởi Hiên lần nữa bình tĩnh lại. Đúng như những gì ba nói, mình suýt chút nữa đã phá hủy tất cả những thứ đã sắp xếp trước đó.

“Ba, ba nói đúng. Đều tại con suýt chút nữa đã làm hỏng chuyện lớn!”

Bắc Minh Triều Lâm nhìn thấy con trai không sao rồi, cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Xem ra anh ta cũng chỉ là giở tính trẻ con một chút mà thôi.

***

Trên đường từ bệnh viện đến Bắc Minh Thị, Hình Uy lái xe, sắc mặt anh trông có vẻ không tốt cho lắm.

“Chuyện mà cậu chủ Khởi Hiên làm hôm nay thực sự quá đáng quá rồi, xử lý chuyện này vốn dĩ là chuyện trong bổn phận của cậu ấy, bây giờ lại làm giống như là chuyện của chúng ta vậy.”

“Anh cũng đừng tức giận nữa, lời của Khởi Hiên nói có chút quá đáng, nhưng nể tình anh ta có bệnh, tâm trạng không tốt mà ít nhiều thấu hiểu cho anh ta một chút đi. Anh không nghe ngài Bắc Minh nói à, chuyện này ông ta sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu.”

Cố Tịch Dao tuy có chút tức giận khi ở bệnh viện, nhưng bây giờ không phải lúc để tức giận, phải lo đến đại cục.

*

Trong phòng bệnh ở bệnh viện.

Bắc Minh Khởi Hiên vén chăn ra, xuống giường.

“Khởi Hiên, con muốn làm gì vậy?” Lan Hồng lo lắng mà nhìn Bắc Minh Khởi Hiên.

Bà hiểu tính khí của con trai mình, tính cách của anh ta không phải kiểu nhẫn nhục chịu đựng, rất sợ anh sẽ vì tức giận mà làm ra chuyện gì đó quá giới hạn.

“Mẹ, mẹ yên tâm đi. Trong lòng con có chừng mực mà. Nếu ba con đã không nhẫn tâm để Bắc Minh Thị vì vậy mà chịu liên lụy gì, vậy con sẽ ra mặt giải quyết một chút.” Nói xong, anh khoác áo ngoài lên đi ra khỏi phòng bệnh.

*

Hình Uy dừng xe ở cửa tập đoàn Bắc Minh Thị.

Khi Cố Tịch Dao xuống xe, vừa mới đi vào trong đại sảnh thì đã bị một đám phóng viên chặn ở cửa rồi.

Gần như là ngay lập tức, ánh đèn flash nhấp nháy làm Cố Tịch Dao chói cả mắt, khiến cô không thể không đưa tay lên che ở trước mắt.

“Cô Cố, cô thân là chủ tịch hội đồng quản trị mới của Bắc Minh Thị, cô có biện pháp nào tiếp theo cho chuyện mà công trình của tập đoàn Gia Mậu xảy ra không?”

Đối với sự vây kích của phóng viên, Cố Tịch Dao cũng không phải trải qua lần đầu tiên, ít nhiều gì cũng coi như có chút kinh nghiệm rồi.
 
Chương 2161


Chương 2161

Nhưng trước đây mình chẳng qua chỉ là một luật sư, mà bây giờ đã trở thành người phụ trách của một tập đoàn.

Sau khi thay đổi vai trò, sẽ có rất nhiều áp lực vô hình đè lên trái tim, đặc biệt là khi đối mặt với truyền thông bây giờ, cô vậy mà lại nhất thời không biết nói gì nữa.

Cũng may, Hình Uy lúc này đã chen vào đám người đến bên cạnh Cố Tịch Dao.

“Các vị phóng viên, đối với chuyện này, chúng tôi đã bắt đầu ra tay giải quyết rồi. Xin mọi người yên tâm, chúng tôi sẽ tuyên bố phương án giải quyết chuyện này vào lúc thích hợp.”

Hình Uy nói xong, vươn bàn tay lớn ra bảo vệ Cố Tịch Dao.

“Xin mọi người nhường ra một con đường, chúng tôi còn rất nhiều chuyện phải giải quyết.” Hình Uy nói khá khách sáo, nhưng vẫn dùng một tay còn lại hơi hơi dùng sức để tách bọn họ ra một con đường.

*

Một ngày sau, Cố Tịch Dao đang mặt ủ mày chau mà đi vào văn phòng.

“Thưa cô, hồi nãy tôi nhận được điện thoại, nói chuyện của tập đoàn Gia Mậu đã được giải quyết rồi. Cô có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.” Hình Uy nói.

“Cái gì, đã giải quyết rồi?” Cố Tịch Dao nghe thấy tin tức này xong, mi tâm nhíu chặt lập tức giãn ra: “Xem ra ngài Bắc Minh không có nuốt lời.

Dương Dương gật gật đầu: “Đúng vậy, nhưng chuyện này là do cậu Khởi Hiên ra mặt xử lý. Xem ra, hôm qua tôi đối với cậu ấy có chút quá đáng rồi.”

“Hình Uy, chuyện này anh cũng không cần phải tự trách đâu. Trong tình hình lúc đó, tâm trạng của mọi người thực ra đều không tốt lắm, có chút xung đột thì cũng là bình thường thôi. Quan trọng là chỉ cần giải quyết được vấn đề là được rồi.”

Cố Tịch Dao thở dài ra một hơi, ải này coi như là đã trôi qua rồi.

*

Trên gác xép nhà Lạc Kiều, Trình Trình và Dương Dương vẫn rất ít nói chuyện.

Thế cục căng thẳng giữa hai anh em đã duy trì được một khoảng thời gian rồi.

***

Trong một góc ở gác xép, Cửu Cửu đang chơi với Bối Lạp ở đó.

Chỉ là, cô bé thỉnh thoảng lại nhìn sang phía của hai người anh.

Sau đó rất nghiêm túc mà nhỏ tiếng nói với Bối Lạp: “Anh Trình Trình và anh Dương Dương đã không nói chuyện mấy ngày rồi. Bọn họ đã rất lâu không có cùng chơi với tao và mày rồi. Chúng ta có phải nên nghĩ một cách không?”

Bối Lạp nhìn Cửu Cửu với đôi mắt to to. Sao mà nó không muốn hai tiểu chủ nhân làm lành chứ, chỉ có điều nó chỉ là “Chú chó có địa vị thấp” mà thôi.

“Oẳng…” Cái mà nó có thể làm dường như chỉ có vẫy đuôi thôi.

Cửu Cửu nhìn bộ dạng của Bối Lạp, cuối cùng bất lực mà thở dài một hơi “Bọn họ thật đúng là khiến chúng ta khó xử quá mà”

Lúc này, điện thoại của Dương Dương đột nhiên reo lên, đồng thời cũng phá tan đi sự yên tĩnh trên gác xép.

Dương Dương vội vàng cầm lấy điện thoại, có lẽ là do quá chán, cậu nhóc giả dạng giọng nói của nhân viên trực điện thoại: “Đây là điện thoại của Dương Dương vạn người mê, xin để lại lời nhắn sau tiếng ‘bíp’… ‘bíp’.”

“Alo…xin chào, tôi là đạo diễn chuyên mục
 
Chương 2162


Chương 2162

Dương Dương vừa nghe là điện thoại của đài truyền hình gọi đến, cái thần sắc chán chường đó liền lập tức biến mất, dường như còn có chút hưng phấn nữa: “Wow wow, tôi biết cái chuyên mục

Trình Trình và Cửu Cửu nghe thấy lời của Dương Dương, ánh mắt cũng đều tập trung trên người cậu nhóc.

Cửu Cửu dắt theo Bối Lạp chạy đến bên cạnh Dương Dương, nhỏ tiếng nói với Dương Dương: “Anh Dương Dương, bọn họ tìm mama làm gì vậy?”

Dương Dương lắc đầu, sau đó làm một động tác tay suỵt với cô bé.

Lúc này nghe thấy người bên đầu dây bên kia tiếp tục nói chuyện: “Cảm ơn mọi người luôn quan tâm đến chuyên mục của chúng tôi. Xin hỏi các bạn có phải đã post một số tư liệu liên quan đến cô Cố ở trên mạng không?”

Dương Dương gật đầu mạnh: “Đúng, đúng đó. Tư liệu trên mạng đều là tôi viết.”

Trình Trình nhìn cái bộ dạng mặt mày hớn hở của Dương Dương, lại cộng thêm mình cũng nghe hiểu một chút. Chắc hẳn là liên quan đến thông tin tìm bạn trăm năm mà Dương Dương đăng tải lên cho mẹ mấy ngày trước đây mà.

Vậy mà còn là đài truyền hìn2h XX gọi đến nữa, chuyện này xem ra sắp bị làm lớn ra rồi.

Dương Dương tiếp tục nghe điện thoại.

“Chúng tôi nhìn thấy tư liệu về cô Cố ở trên mạng, cảm thấy cô ấy rất thích hợp lên chuyên mục này của chúng tôi. Không biết cô ấy có thời gian rảnh đến tham gia hay không?”

“Ý của ông là muốn cô Cố tham gia chuyên mục

“Đúng đó, không biết cô Cố có thời gian tham gia không?”

Dương Dương vội vàng gật đầu: “Có thời gian, tuyệt đối có thời gian. Xin hỏi các người khi nào bắt đầu ghi hình?”

“Nếu như được thì ngày mai có được không?”

“Được, ngày mai đi.”

Đợi Dương Dương cúp điện thoại xong, Cửu Cửu có chút không nhịn nổi nữa: “Anh Dương Dương, người ta gọi tìm mama làm gì vậy? Sao lại có đài truyền hình vậy?”

Dương Dương nở một nụ cười thần bí với Cửu Cửu: “Hắc hắc, mẹ chúng ta sắp lên TV làm minh tinh rồi. Nói không chừng đến lúc đó còn sẽ tìm cho chúng ta một người ba nữa.”

Trình Trình lúc này không nhịn nổi nữa: “Bỏ đi, mẹ sẽ không tham gia đâu.”

***

Dương Dương trợn trắng mắt với Trình Trình một cái, cậu ghét nhất là lúc này bị Trình Trình tạt nước lạnh đó.

Bởi vì cậu dường như đã bắt đầu hoang tưởng đến cảnh tượng mình xuất hiện ở trong TV rồi.

Bắc Minh Tư Dương sẽ kế thừa Bắc Minh Đông trở thành một ngôi sao sáng chói trong giới điện ảnh của nhà Bắc Minh.

Nhưng Cửu Cửu bây giờ, lại bị ảnh hưởng bởi Trình Trình, bé cũng bắt đầu có chút lo lắng về thái độ của mẹ đối với chuyện này rồi.

Bé nhíu mày tìm một chỗ ngồi xuống.

Đối với cô bé nhỏ như bé mà nói, từ khi sinh ra đến giờ bé còn chưa biết ba của mình là ai, đặc biệt là chưa từng nghe mẹ nói đến bất kỳ chuyện gì liên quan đến ba.

Ngoại trừ mẹ ra thì dì Anna cũng chưa từng nói qua.

Thậm chí trong một khoảng thời gian khá dài, bé còn không biết ba rốt cuộc là cái thứ gì nữa.

Mãi đến sau này mới được biết từ trên TV, hóa ra ngoại trừ mẹ ra, thì còn có ba nữa.
 
Chương 2163


Chương 2163

Bé đã từng hỏi qua mẹ và dì Anna, ba của mình là ai.

Nhưng bọn họ ngoại trừ qua loa qua quýt ra thì chưa từng cho bé được một đáp án xác thực nào.

“Oẳng…”

Bối Lạp như thể cũng bị cảm nhiễm vậy, sau khi lắc lắc đuôi một cách uể oải ra thì sáp đến bên cạnh Cửu Cửu nằm xuống.

Lúc ăn cơm buổi trưa, ba anh em đều ngay ngắn ngồi trên ghế ở phòng ăn.

Trước mặt các bé bày biện những đồ ăn ngon thơm nức mũi.

Nhưng không có ai động đũa cả.

“Trình Trình, Dương Dương, Cửu Cửu. Ba đứa các cháu sao vậy? Không lẽ đồ ăn dì làm hôm nay không hợp khẩu vị của các cháu sao?” Trên mặt Anna mang theo nụ cười, nhìn các bé mà hỏi.

Lúc này Cửu Cửu lên tiếng trước: “Dì Anna, hồi nãy anh Dương Dương nhận được một cuộc điện thoại, muốn mama lên TV.”

“Lên TV?” Lạc Kiều vừa nghe thấy cái này, dây thần kinh như được lên dây cung vậy.

Kể từ sau khi cô ta mang thai, đã không có liên hệ gì với chuyện của bên truyền hình nữa, không những như vậy, ngay cả trợ lý của cô ta cũng không có liên lạc qua nữa.

Đừng thấy cô ta bình thường trông điềm tĩnh, đó cũng là vì bây giờ cô ta đã lực bất tòng tâm rồi.

Bây giờ vừa nghe thấy Cố Tịch Dao sắp lên TV rồi, cô ta có chút ngồi không yên nữa.

“Dương Dương, rốt cuộc là chuyện gì, mau nói bọn dì nghe xem.”

Vừa nhắc đến cái này, Dương Dương cuối cùng lại dấy lên tinh thần, cậu nhóc hắng hắng giọng mà nói: “Là như vầy nè, không phải cháu đã đăng tin xem mắt của mẹ lên trang web xem mắt sao. Hôm nay người ta điện thoại tới nói muốn mẹ tham gia chương trình xem mắt đó. Chính là

Lạc Kiều nghe xong liền trừng to đôi mắt: “Chương trình

“Còn không phải vì Trình Trình sao, không nói gì dễ nghe, chỉ biết dội nước lạnh thôi.” Dương Dương than vãn,.

“Anh dội nước lạnh gì, anh cũng đã nghe được một số tin tức về chương trình đó rồi. Ban đầu lúc mới ra, còn được xưng là cái gì “Chương trình phục vụ cuộc sống thật”, nhưng kết quả thì thế nào, mấy người tham gia đó đều là gà do đài truyền hình mời đến thôi. Không chỉ vậy, còn có không ít gái đào mỏ…Em nói xem, một chương trình không đáng tin cậy như vậy, mẹ sẽ đi tham gia sao? Ban đầu khi em đăng tin anh đã phản đối rồi, bây giờ anh vẫn giữ thái độ của mình.” Trình Trình vẫn không khách sáo mà nói.

***

Đối với lời của Trình Trình, Dương Dương cũng đã nhìn thấy trên mạng qua. Nhưng, cậu vẫn cảm thấy không thể tin hoàn toàn được.

Cậu từ nhỏ đã ở bên cạnh mẹ, trước khi gặp ba, tuy mẹ đã bảo đảm cuộc sống cơm ăn áo mặc không cần lo nghĩ của cậu.

Nhưng cậu không hề vô tâm vô tư như biểu hiện bên ngoài, vẫn hiểu được đằng sau mẹ cực khổ biết bao nhiêu vì để cho cậu cuộc sống như vậy.

“Trình Trình, vấn đề này đã là chuyện của năm trăm năm trước rồi, anh không nghe thấy là hiện tại tiết mục của bọn họ vẫn còn đang rất nổi tiếng như cũ à, hơn nữa còn có rất nhiều chương trình đặc biệt ở nước ngoài. Mặc dù là người tham gia đều có mục đích khác nhau, nhưng mà tổng thể vẫn có không ít người tìm được người lý tưởng, hơn nữa cũng không thể bởi vì mấy người có động cơ không thuần khiết mà lật đổ cả thuyền của người ta được. Huống hồ gì em và mẹ đã trải qua khoảng thời gian khổ cực bao nhiêu, anh có biết không hả?”
 
Chương 2164


Chương 2164

Trình Trình nghe thấy lời nói của Dương Dương thì trở nên trầm mặc, cậu thừa nhận là lời của Dương Dương nói cũng không phải là hoàn toàn không có đạo lý.

Cậu bắt đầu nhướng mày suy nghĩ, có phải lúc nãy mình đã nói quá quyết liệt rồi không.

Có lẽ là mình thường xuyên sống cùng với ba cho nên không trải qua cuộc sống gọi là gian khổ.

Cậu chỉ nghĩ đến nếu như mẹ kết hôn với người khác, nếu như có thêm bé con vậy thì mẹ có còn đối xử tốt với ba đứa nữa hay không.

Có lẽ là nên đồng ý với đề nghị của Dương Dương, để mẹ tìm một người mà mình thích mới là lựa chọn tốt nhất đối với mẹ.

Nhưng mà lúc nãy cậu đã tỏ thái độ phản đối mẹ tham gia chương trình này, sao bây giờ có thể lật lọng được chứ?

Hiện tại Trình Trình đang lâm vào hoàn cảnh khó xử.



Một bữa cơm trưa ngon miệng lại trở nên nhạt nhẽo vô vị.

Ăn cơm trưa xong, Dương Dương và Lạc Kiều thương lượng làm cách nào để thuyết phục mẹ tham gia chương trình xem mắt trên tivi.

Trình Trình thì cứ ngồi trong phòng khách rầu rĩ không vui, Cửu Cửu đi theo bên cạnh Anna.

“Trình Trình, cháu vẫn cảm thấy vì chuyện của Dương Dương mà không vui à?” Anna đi đến, lúc nói chuyện, lại đưa cho cậu một quả táo vừa được rửa sạch sẽ.

“Cảm ơn dì Anna.” Trình Trình đưa tay nhận lấy quả táo, nhưng mà chỉ cầm ở trong tay xoa xoa quả táo: “Dì Anna, hiện tại cháu cảm thấy rất mâu thuẫn, cháu vừa không muốn để cho mẹ tham gia, lại cảm thấy lời của Dương Dương nói cũng có chút đạo lý.”

Anna ngồi ở bên cạnh Dương Dương, đưa tay ra nhẹ nhàng vuốt tóc của cậu: “Dì hiểu mà, cháu và Dương Dương cũng là vì muốn tốt cho mẹ của hai đứa thôi, có điều là đối với chuyện này mặc dù dì cảm thấy cách làm của Dương Dương có hơi quá đáng một chút, nhưng mà cũng có lợi ích đối với mẹ của cháu, dì với mẹ cháu cũng là chị em với nhau, cũng không muốn nhìn thấy cô ấy trôi qua nửa đời sau như vậy, dù sao thì cô ấy vẫn còn trẻ, con đường còn phải đi còn rất dài. Mặc dù là ba của cháu xuất hiện rồi nhưng mà dì cảm thấy giữa mẹ và ba của cháu còn thiếu một chút tình cảm, cứ tiếp tục giằng co như thế này không bằng để mẹ của cháu lựa chọn một người mà cô ấy thích một lần nữa, đồng thời người đó cũng phải thích cô ấy, như thế này mới là lựa chọn của những người yêu thương cô ấy như là chúng ta.”

Trình Trình gật đầu, mặc dù là cậu còn nhỏ nhưng mà vẫn có thể hiểu được.

“Dì Anna ơi, cháu biết là Dương Dương muốn tốt cho mẹ nhưng mà quả thật cháu cũng có chút lo lắng hành vi của Dương Dương hơi quá mức, nhất là mẹ, dựa theo tính tình của mẹ thì có lẽ là mẹ sẽ không đồng ý đâu. Cháu lo lắng là Dương Dương càng làm như vậy thì sẽ để cho mẹ càng tức giận hơn, chúng ta nên tìm một cách tốt hơn mới có thể nhất cử lưỡng tiện.”

Anna gật đầu: “Đúng vậy, không nên tự suy nghĩ một mình, cháu đến thương lượng cùng với bọn người Dương Dương đi.”



Trình Trình ngoan ngoãn nhẹ gật đầu, sau đó đi lên trên lầu.

Dương Dương với Lạc Kiều đang thương lượng với nhau vấn đề làm như thế nào để ngày mai Cố Tịch Dao đến đài truyền hình để ghi hình.

Nhưng mà hình như không có bất cứ biện pháp hiệu quả nào.

Lúc này Dương Dương nhìn thấy Trình Trình đi lên, cậu vội vàng làm dấu im lặng với Lạc Kiều.

Cậu không muốn để cho Trình Trình biết suy nghĩ của mình.

Bởi vì hiện tại Trình Trình đang đứng bên phe đối lập của bọn họ.
 
Chương 2165


Chương 2165

“Có phải là mọi người không suy nghĩ ra được cách để mẹ tham gia tiết mục có đúng không?”

Từ phản đối việc mẹ tham gia đến tán thành mẹ tham gia đối với Trình Trình mà nói quả thật đây là một sự thay đổi rất khó.

Nhưng mà dù sao Trình Trình cũng là một đứa nhỏ thông minh.

Nhưng mà Dương Dương vẫn đang ở trạng thái đối địch với Trình Trình: “Bọn em có suy nghĩ ra hay không thì cũng không cần anh phải quan tâm đâu.”

Trình Trình bị Dương Dương từ chối thẳng thừng, cũng không nói tiếp nữa.

“Dương Dương, chẳng lẽ là cháu không muốn nghe ý kiến của Trình Trình một chút à?” Lúc này Anna cũng ôm Cửu Cửu đi lên.

“Dì Anna, anh ấy không đứng cùng một phe với chúng ta, sao cháu phải nghe lời nói của anh ấy làm gì?” Thái độ của Dương Dương trông rất kiên quyết.

“Lúc nãy dì đã nói chuyện với Trình Trình rồi, hai đứa đều là những đứa bé ngoan, cũng là vì muốn tốt cho mẹ, hiện tại thằng bé cũng đã đồng ý cách làm của mọi người, lần này thằng bé đến đây là để giúp mọi người nghĩ biện pháp.”

Dương Dương bán tín bán nghi, nhìn Anna rồi lại nhìn Trình Trình: “Thật à?”

Anna cười nói: “Thế nào Dương Dương, chẳng lẽ là ngay cả dì mà cháu cũng không tin?”

Dương Dương lắc đầu liên tục: “Không phải đâu dì Anna, chỉ có điều là cháu cảm thấy thái độ của Trình Trình đột nhiên lại thay đổi nên hơi nghi ngờ một chút mà thôi.”

“Dương Dương, cháu suy nghĩ nhiều rồi. Trình Trình, nếu không thì cháu nói suy nghĩ của mình ra đi.”

Anna nói xong thì quay đầu nhẹ gật đầu với Trình Trình: “Trình Trình?”

Sau khi Trình Trình suy nghĩ một lát thì lên tiếng: “Lúc mà cháu biết Dương Dương đăng ký cho mẹ hẹn hò ở trên mạng cháu đã cảm thấy mẹ chắc chắn sẽ biểu thị phản đối đối với chuyện này.”

“Xem đi xem đi, cháu đã nói rồi mà, anh ấy căn bản không đứng cùng một phe với chúng ta.”

“Dương Dương đừng có gấp, để Trình Trình nói tiếp đi.”

Trình Trình nhẹ gật đầu: “Dương Dương, em và mẹ sống bên nhau trong một khoảng thời gian dài như vậy nhưng mà em lại không biết sở thích của mẹ.”

“Sao em có thể không biết sở thích của mẹ được chứ, thật là buồn cười mà, chẳng lẽ anh với mẹ sống với nhau có mấy ngày ngắn ngủi mà đã hiểu rõ ư?”

“Dương Dương, anh đã nói là bình thường em rất sơ ý em còn không chịu thừa nhận, em suy nghĩ cẩn thận lại xem mẹ có phải là một người thích xuất hiện để mọi người biết tới, hoặc là người thích xem náo nhiệt không?”

Dương Dương cau mày, cẩn thận suy nghĩ lại sau đó lắc đầu.

“Mẹ đã không thích những chuyện này thế mà em lại đăng thông tin của mẹ lên trên mạng, kiểu này không phải là ném mẹ lên trước mặt của mọi người đó à, em nói thử xem mẹ có thích làm như vậy không?”

Phân tích này của Trình Trình làm cho Dương Dương hoàn toàn á khẩu không trả lời được, đúng là cậu chưa từng nghĩ chu toàn như vậy.

“Vậy anh nói xem bây giờ chúng ta nên làm cái gì, trên mạng cũng đã đăng lên rồi, ngày mai đài truyền hình cũng sắp ghi hình.” Dương Dương cũng bắt đầu cảm thấy mình làm ra chuyện này có chút khó giải quyết.

“Em cũng đã thúc đẩy sự việc đến mức này rồi, anh cảm thấy cũng chỉ có thể tiếp tục kiên trì thực hiện mà thôi, về phần làm thế nào thì em phải nghe theo hướng dẫn của anh, có điều là em cũng phải làm tốt chuẩn bị cả hai phía. Nếu như được, cho dù mẹ có biết thì cũng sẽ không bị sao hết, có lẽ còn có chuyện xấu biến thành chuyện tốt.”
 
Chương 2166


Chương 2166

“Nếu như lại chuyện xấu thì sao?” Hiện tại Dương Dương càng muốn biết kết quả này hơn.



Lúc này Cửu Cửu lên tiếng nói: “Nếu như hỏng rồi… Vậy còn cần phải nói nữa sao? Chắc chắn là sẽ bị mẹ đánh cho một trận.”

Lời nói vừa thốt ra làm cho thân thể nhỏ bé của Dương Dương không khỏi run rẩy.

Lúc làm ra chuyện này cậu cũng chỉ có tâm tư vui đùa, chìm trong niềm vui sướng bày ra chuyện này.

Thế nhưng mà chưa từng nghĩ tới nếu như việc này làm cho mẹ tức giận vậy thì sẽ có hậu quả như thế nào.

Hiện tại một đòn phủ đầu của Trình Trình lập tức để cho cậu tỉnh táo lại.

Mặc dù bề ngoài của cậu trông có vẻ như không sợ trời không sợ đất, nhưng mà sợ bị mẹ đánh, cho dù cậu đã từng bị Bắc Minh Quân đánh, cho dù là đánh còn đau hơn so với mẹ.

Chính chuyện đó mà cậu lại càng sợ Cố Tịch Dao hơn, có lẽ đây chính là bóng ma tuổi thơ.

Dương Dương đối diện với khuôn mặt có biểu cảm trái ngược mình của Trình Trình, lập tức đổi thành một khuôn mặt tươi cười.

Cậu biết chuyện đã đến nước này có lẽ cũng chỉ có Trình Trình mới có thể cứu được mình.

“Trình Trình, em biết là anh có nhiều cách nhất, phương pháp mà anh nói chắc chắn rất tuyệt vời, anh nhanh nói cho em biết nên làm như thế nào đi.”

Trình Trình liếc nhìn bộ dạng nịnh nọt của Dương Dương thì liền biết được đây là do cậu không giải quyết được cho nên tìm mình hỗ trợ.

Cậu cũng muốn mượn cơ hội này để dạy dỗ Dương Dương một phen, cậu cố ý bắt đầu giả ngu: “Anh thì có biện pháp gì đâu, tai họa đều là do em gây ra, hơn nữa không phải lúc nãy em còn đứng bên phe đối lập của anh nữa à, cốt khí chạy đi đâu mất rồi?”

Dương Dương đưa tay gãi gãi sau gáy mình, gương mặt ngượng ngùng đỏ lên: “Ha ha, lúc đó còn không phải là em đang vui mừng à, anh cũng không phải là không biết tính tình này của em.”

Lúc này Lạc Kiều và Anna cũng đã bắt đầu nói đỡ thay cho Dương Dương: “Trình Trình, cháu với Dương Dương là anh em ruột của nhau, cần gì phải cãi nhau trong thời gian dài làm cả hai khó chịu, vấn đề này cứ cho qua như vậy đi có được không nào?”

Trình Trình xem xét Dương Dương cũng đã nhận sai rồi, còn có dì Anna và dì Kiều Kiều xin tha thứ cho cậu, như vậy mình cũng không cần phải đuổi cùng giết tận.

“Thôi được rồi, nể tình mặt mũi dì Anna và dì Kiều Kiều, anh sẽ giúp em vượt qua cửa này. Có điều anh cảnh cáo em trước, cách của anh có lẽ sẽ thành công, đương nhiên cũng có khả năng thất bại, chuyện này phải nhìn vào vận mệnh của em mới được.”

Dương Dương thấy Trình Trình đã đồng ý ra tay, trên mặt lập tức lộ nụ cười hi vọng: “Trình Trình, có khi nào cách của anh không thành công đâu chứ.”

Nói xong cậu còn dựng ba ngón tay nâng lên trên đỉnh đầu: “Anh kêu em đi hướng đông em tuyệt đối không dám đi hướng tây, anh kêu em đi đánh chó em tuyệt đối không bắt gà, cái này còn không được nữa à?”

Lời nói của Dương Dương chọc cho những người khác cảm thấy buồn cười.

Ngay cả Trình Trình đang xù mặt cũng bị lời nói của cậu lộ ra một nụ cười nhỏ, nhưng mà rất nhanh liền nghiêm túc trở lại: “Em nói tào lao cái gì vậy! Thôi được rồi, anh thấy em cũng coi như có thành ý, vậy thì anh sẽ nói cho em biết nên làm như thế nào.”

Sau đó Trình Trình bắt đầu nói suy nghĩ của mình cho Dương Dương nghe, hiển nhiên là Dương Dương nghe vô cùng nghiêm túc.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom