Dịch Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai

Chương 2115


Chương 2115

Thật là một lựa chọn khó khăn.

Nhưng mà rất nhanh, dường như anh đã đưa ra lựa chọn tốt.

Anh cầm điện thoại di động lên đầu tiên cần gọi cho Hình Uy: “Sáng sớm ngày mai cậu thông báo cho người phụ trách của từng bộ phận đến đến phòng họp của khách sạn Sabah tham gia cuộc hộp, tôi có chuyện muốn tuyên bố.”

Đối với những chuyện xảy ra trong hai ngày nay, Hình Uy cũng chỉ biết đại khái cái chết đột ngột của Lục Lộ làm cho anh ta cảm thấy có chút bất ngờ.

Anh ta cảm nhận được nỗi buồn của Cố Tịch Dao, đồng thời cũng đã cùng Anna đưa ra một quyết định, chuyện này không thể nói cho Lạc Kiều và bọn nhỏ được.

Nhưng mà đối với chuyện Bắc Minh Quân dính líu đến vụ án này, anh ta hoàn toàn không biết gì cả.

Sau khi nghe lời ông chủ dặn dò, anh ta thăm dò hỏi một câu: “Có cần thông báo cô chủ đến không?”

Bắc Minh Quân gật đầu: “Ngày mai cô ấy cũng phải đến tham gia, nhớ kỹ là phải thông báo cho luật sư của tập đoàn.”

Cố Tịch Dao không chỉ muốn tới, ngay cả luật sư cũng phải trình diện, ông chủ đây là đang muốn làm cái gì đây?

Một cuộc họp bình thường cũng không cần phải phô trương thanh thế lớn như vậy.

Nhưng mà nếu như đã dặn dò như vậy, vậy thì mình cũng chỉ đành phải làm như vậy.

Hình Uy đặt điện thoại di động xuống, bắt đầu sắp xếp chuyện cuộc họp ngày mai, cũng lần lượt thông báo cho người phụ trách của các bộ phận



Từ khi cặp vợ chồng Bắc Minh Triều Lâm vào tập đoàn Bắc Minh thị, Bắc Minh Khởi Hiên vì để thuận tiện cho công việc của ba mẹ, cho nên anh ta đã chuyển về nhà ở.

Như thế này vừa có thể tự lập kế hoạch sau giờ làm việc, mặt khác còn có thể thuận tiện đưa ba mẹ đi làm.

Buổi tối, anh ta vừa mới tắm một cái cho thoải mái liền nghe thấy điện thoại di động của mình vang lên.

Anh ta cầm lên xem, là của Hình Uy gọi tới, không khỏi hơi nhíu mày.



Hình Uy gọi điện thoại đến cho mình, đối với anh ta mà nói cũng không phải là một chuyện tốt.

Điều này có nghĩa là Bắc Minh Quân có khả năng sẽ điều chỉnh lại tập đoàn một lần nữa.

Cho đến nay, Bắc Minh Khởi Hiên đã làm lung lay được mấy người phụ trách của các bộ phận.

Dựa vào thực lực hiện tại của anh ta, mặc dù là nói vẫn không thể chiếm được một nửa giang sơn tập đoàn Bắc Minh, nhưng mà cũng được coi như có quy mô nhỏ.

Đương nhiên sở dĩ anh ta có thể có năng lực lớn như vậy là vì sau lưng của anh ta còn có một tập đoàn vô cùng mạnh đang chống đỡ cho anh ta.

Dựa theo hiệp ước lúc trước của bọn họ, bọn họ sẽ cung cấp tài chính và hỗ trợ vị trí của anh ta ở tập đoàn Bắc Minh, đuổi Bắc Minh Quân khỏi vị trí, tiếp theo đó sẽ nuốt mất toàn bộ tập đoàn Bắc Minh thị.

Mà hồi báo Bắc Minh Khởi Hiên có thể đạt được đó chính là anh ta có thể có được 51% cổ phần của tập đoàn Bắc Minh thị.

Bắc Minh Khởi Hiên kết nối điện thoại: “Chào trợ lý Hình, không biết đã trễ như vậy rồi mà còn gọi điện thoại cho tôi là có chuyện gì vậy?”
 
Chương 2116


Chương 2116

Đối với cách xưng hô với mình như vậy, Hình Uy cứ luôn cảm thấy có ý vị châm chọc: “Cậu chủ Khởi Hiên, mời cậu sáng mai đến tham dự cuộc họp ở khách sạn Daredevil Empire, à đúng rồi, cậu thông báo với cậu cả Bắc Minh cùng với mợ chủ nhất định cũng phải tham gia, đây chính là cuộc họp mà tất cả các người phụ trách của tập đoàn Bắc Minh đều phải tham gia, rất quan trọng.”

“Được rồi, tôi đã biết rồi, tôi sẽ nhất định chuyển lời của anh, ngày mai chúng ta gặp nhau trong phòng họp.” Bắc Minh Khởi Hiên nói xong thì tắt điện thoại di động.

Anh ta cầm điện thoại đi ra khỏi phòng của mình, rất nhanh liền xuất hiện trong phòng khách.

Lúc này Bắc Minh Triều Lâm với Lan Hồng cũng đang ngồi ở trong phòng khách xem tivi.

Trên bàn trà ở trước mặt của bọn họ có đặt các loại hoa quả, điểm tâm, còn có nước trà.

“Khởi Hiên, đến đây ăn chút điểm tâm đi, bánh mì chà bông này có mùi vị không tệ đâu.” Lan Hồng quay đầu lại nhìn con trai.

Bắc Minh Khởi Hiên ngồi trên một cái ghế sofa ở bên cạnh của bọn họ: “Ba, mẹ, lúc nãy con nhận được cuộc gọi của Hình Uy, thông báo sáng ngày mai chúng ta cần phải đến phòng họp của khách sạn Daredevil Empire để tham dự cuộc họp, hơn nửa cuộc họp này sẽ có toàn bộ những người phụ trách của tập đoàn đến tham gia.”

Bắc Minh Triều Lâm và Lan Hồng kinh ngạc nhìn nhau một lát, sau đó đều nhìn về phía Bắc Minh Khởi Hiên: “Bắc Minh thị xảy ra chuyện lớn gì hả? Sao Quân lại đột nhiên làm lớn như vậy.”

Bắc Minh Khởi Hiên nhíu mày nói: “Chú hai luôn là người chuyên quyền độc đoán, làm theo ý mình, chúng ta cũng không thể đoán ra được tâm tư của chú ấy đâu, nhưng mà cũng không quan trọng. Ba, mẹ, con quay về phòng nghỉ ngơi trước đây, hai người cũng nghỉ ngơi sớm đi.”

Anh ta nói xong thì đứng dậy đi về phòng của mình.



“Cậu đã thông báo cho tất cả mọi người rồi chưa?” Bắc Minh Quân ngồi trước bàn làm việc của mình, cầm điện thoại ở trong tay.

“Rồi ông chủ, tôi đều thông báo cho từng người phụ trách của bộ phận.” Hình Uy trả lời.

“Ừ, vậy cứ như thế đi.” Bắc Minh Quân tắt điện thoại di động, đưa tay cầm một cây bút ở trên bàn làm việc, nhíu mày chậm rãi vuốt vuốt.

Có lẽ là ngày mai anh tuyên bố quyết định này, hi vọng là biện pháp tốt nhất có thể cứu vớt Bắc Minh thị sẽ không sụp đổ.



Một đêm này đối với Bắc Minh Quân mà nói nó trôi qua dài dằng dẵng, gần như là cả đêm anh đều không nghỉ ngơi.

Sáng sớm, đầu tiên là anh gọi điện thoại của Hình Uy: “Ngày hôm nay cậu đến đón tôi đi.”

Hình Uy gật đầu: “Vâng ông chủ, tôi sẽ đến nhanh thôi.”

Anh ta để điện thoại di động xuống, nói với Cố Tịch Dao đang ngồi đối diện bàn ăn: “Cô chủ, tôi đi đón cậu chủ trước nha, lát nữa chúng ta gặp nhau ở khách sạn Daredevil Empire.”

Cố Tịch Dao gật đầu nói: “Được rồi, các người nhớ chú ý an toàn đó.”

Đợi đến sau khi Hình Uy đi rồi, Lạc Kiều bắt đầu có chút oán trách: “Nè Tịch Dao, rốt cuộc là Bắc Minh Quân nhà các cậu là có chuyện gì xảy ra vậy, không phải là không cần đón hả, sao bây giờ lại nổi hứng lên rồi.”



Cố Tịch Dao ăn sáng xong thì lái xe đến khách sạn Daredevil Empire.

Sau khi cô đến phòng họp, chỉ nhìn thấy ở trong phòng đã có không ít người.
 
Chương 2117


Chương 2117

Gia đình của Bắc Minh Khởi Hiên cũng đã có mặt.

Anh ta nhìn thấy Cố Tịch Dao bước vào phòng họp, vội vàng vẫy tay gọi cô: “Tịch Dao, đến đây ngồi đi.”

Cố Tịch Dao quét mắt nhìn xung quanh một vòng, hình như cũng không còn chỗ trống, cũng chỉ có một chỗ ở bên cạnh của Bắc Minh Khởi Hiên.

Cô cũng chỉ đành đi qua đó ngồi xuống.

“Hai ngày nay không thấy em đến bộ phận của anh để kiểm tra công việc, không biết là chú hai lại phân công cho em một nhiệm vụ khác hay gì, hay là cá nhân em có chuyện gì, nếu như cần thì anh có thể dốc hết toàn lực giúp đỡ cho em.”

Cố Tịch Dao quay đầu mỉm cười với anh ta: “Cảm ơn ý tốt của anh, em có thể ứng phó được.”

Trong phòng họp ngoại trừ Bắc Minh Quân và Hình Uy tất cả đều đã đến đồng đủ.

Bắc Minh Khởi Hiên cúi đầu nhìn đồng hồ: “Sao lâu như vậy rồi mà Bắc Minh tổng vẫn còn chưa đến, có phải là mọi người đều đã chờ sốt ruột rồi không?”

Bắc Minh Khởi Hiên vừa mới nói xong, tất cả mọi người đang ngồi ở đây đều giật mình.

Sau đó cũng có vài người phụ trách của bộ phận bắt đầu đón lời: “Đúng vậy, đúng vậy. Đó Bắc Minh tổng thông báo cho chúng tôi đến đây họp, chúng tôi cũng đã bỏ qua công việc nặng nề ở trong tay mà đến, nhưng mà Bắc Minh tổng lại chậm chạp không chịu đến, ai biểu người ta là tổng giám đốc đâu chứ, cho dù có làm công việc trễ nải thì cũng là chúng ta đến giải quyết tốt hậu quả.”

Bắc Minh Khởi Hiên nghe vậy, khóe miệng hơi cong lên lộ ra một nụ cười đắc ý.

“Nếu như chuyện trong tay của các người bận rộn như vậy thì có thể không cần đến họp, hoặc là nói có thể đưa ra một phần thư từ chức, tôi lập tức phê chuẩn cho.”

Giọng nói này truyền đến từ cửa chính của phòng họp, để những người phụ trách bộ phận lúc nãy còn tiếp lời Bắc Minh Khởi Hiên lập tức run lên một cái.

Bọn họ đều dùng ánh mắt cầu xin nhìn về phía Bắc Minh Khởi Hiên.

Bởi vì bọn họ đều biết đó là giọng nói của Bắc Minh Quân.

Giọng nói vừa dứt, Bắc Minh Quân và Hình Uy bước nhanh đi vào trong phòng họp, phía sau bọn họ còn có luật sư của Bắc Minh thì đi theo.

Bắc Minh Quân đi đến trước vị trí của mình, anh không ngồi xuống, mà là đứng ở chỗ đó nhìn toàn bộ xung quanh phòng họp.

Cùng lúc đó hơn mười đôi mắt phát ra cảm xúc sợ hãi.

Cuối cùng ánh mắt của anh lại rơi trên người của Cố Tịch Dao, chỉ nhìn thấy cô hơi cúi đầu.

“Trợ lý Cố, cô đến đây một chút.” Bắc Minh Quân nhìn Cố Tịch Dao chậm rãi nói.

Trong lòng của Cố Tịch Dao nhất thời run lên, anh đây là đang muốn làm cái gì đây?

Nhưng mà lời cũng đã nói ra khỏi miệng, vậy thì cô cũng chỉ đành dựa theo đó mà làm.

Cô đứng dậy từ vị trí bên cạnh Bắc Minh Khởi Hiên sau đó chậm rãi đi đến bên cạnh Bắc Minh Quân.

“Hôm nay triệu tập người phụ trách của các bộ phận đến đây, còn có luật sư Bắc Minh thị đến đây, tôi muốn tuyên bố một việc với các vị…”

Trong lúc Bắc Minh Quân muốn tiếp tục nói tiếp, cửa phòng học lại bị mở ra một lần nữa, có hai người cảnh sát bước vào từ bên ngoài

Bọn họ lấy ra một tờ giấy từ trong túi công văn đưa qua cho Bắc Minh Quân: “Anh Bắc Minh, liên quan đến vụ án mạng đó đã nhận được chỉ thị của cấp trên, cần mời anh về tiến hành điều tra, đây là lệnh bắt giữ anh.”

 
 
Chương 2118


Chương 2118

“Ầm…”

Một câu nói của cảnh sát làm cho tất cả mọi người ở đây đều hỗn loạn, đây là tình huống như thế nào vậy?

Cảnh sát đến đây để bắt người, bắt người thì thôi đi mà người bị bắt lại là Bắc Minh Quân, tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Minh.

Lại bị tình nghi dính đến một vụ án giết người.

Lúc này thân thể của Cố Tịch Dao cũng lập tức run lên, ngày hôm qua cô đã biết Bắc Minh Quân đến đồn cảnh sát một lần, không ngờ đến nhanh như vậy bọn họ đã nhận định anh là hung thủ.



“Bình tĩnh bình tĩnh, nơi này là phòng họp, có chỗ để các người nói chuyện à?”

Một câu nói đã lập tức làm cho hội trường yên tĩnh trở lại.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía người nói chuyện.

Tất cả mọi người đều không nghĩ tới người nói chuyện lại là Bắc Minh Khởi Hiên.

Vừa nghe đến Bắc Minh Quân dính líu đến vụ án giết người, Bắc Minh Khởi Hiên giống như là những người khác, đều cảm thấy hơi kinh ngạc thậm chí là không thể tin được.

Đối với những người khác Bắc Minh Khởi Hiên có thể được xem là lớn lên ở bên cạnh của Bắc Minh Quân từ nhỏ.

Đối với cách làm người của anh, anh ta hiểu rõ ràng ràng , nếu như nói anh giết người thì đó tuyệt đối là chuyện không thể nào.

Nhưng mà bây giờ tình huống lại là như vậy, có thể nói là ông trời đã cho anh ta cơ hội tốt nhất để nắm bắt quyền nắm giữ Bắc Minh thị.

Anh ta là đại cổ đông đứng thứ hai của Bắc Minh thị, chỉ cần Bắc Minh Quân rời khỏi Bắc Minh thị, anh ta sẽ thuận lý thành chương trở thành tổng giám đốc tân nhiệm của tập đoàn Bắc Minh thị.

Anh ta phải nắm bắt cơ hội như thế này mới được.

Anh ta đứng dậy từ trên ghế, đi đến trước mặt của cảnh sát: “Đồng chí cảnh sát, tôi nghĩ là các người đã bắt sai người rồi, chú hai của tôi sao có thể giết người được chứ?”

“Anh là ai? Anh ta có giết người hay không thì cũng không phải là chuyện anh nói là được, mong anh đừng ảnh hưởng tới công việc của chúng tôi.”

Bắc Minh Khởi Hiên cười cười: “Tôi tên là Bắc Minh Khởi Hiên, là cháu ruột của Bắc Minh Quân, tổng giám đốc của Bắc Minh thị. Sở dĩ tôi nói chú của tôi không có khả năng giết người đó cũng là bởi vì tôi với chú ấy không thể nào quen thuộc hơn được nữa.”

“Chúng tôi cũng không phải là vô duyên vô cớ đến bắt người, nói cho anh biết chúng tôi có nắm giữ chứng cứ xác thực.”

Bắc Minh Khởi Hiên gật đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía Bắc Minh Quân: “Chú hai, chú yên tâm đi, tôi sẽ tìm luật sư tốt nhất để đảm nhiệm vụ kiện này cho chú. Về phần khoảng thời gian này chú không có ở đây… Tôi là đại cổ đông thứ hai của Bắc Minh thị, nên phải có trách nhiệm với nhiệm vụ quan trọng này.”

Bắc Minh Quân nhìn Bắc Minh Khởi Hiên cười lạnh, không ngờ đến anh ta đã lộ ra cái đuôi của mình nhanh như vậy.

“Khởi Hiên, cậu có biết là tại sao ngày hôm nay tôi lại mở cuộc họp này hay không, chính là vì tuyên bố chuyện tiếp nhận chức vụ tổng giám đốc của Bắc Minh thị.”

Lời vừa mới nói ra, tất cả mọi người đều chấn động.

Bắc Minh Quân quay đầu lại nhìn hai người cảnh sát: “Tôi sẽ đi với các người, nhưng mà mong hai người chờ một chút, tôi phải sắp xếp chuyện trong tay mình cái đã.”
 
Chương 2119


Chương 2119

Dù sao thì uy lực của Bắc Minh Quân vẫn còn đó, hai người cảnh sát cũng chừa lại chút ân tình cho anh.

“Được rồi, nhưng mà mong anh nhanh lên một chút, thời gian của chúng tôi có hạn, đừng có làm khó cho chúng tôi.”

Bắc Minh Quân gật đầu, sau đó nhìn tất cả những người phụ trách của bộ phận đang ngồi ở đây: “Bây giờ tôi tuyên bố, người được chọn để tiếp nhận vị trí Bắc Minh tổng thị của tôi.”

Anh nói xong, đưa tay nắm lấy tay của Cố Tịch Dao ở bên cạnh.

Thân thể của Cố Tịch Dao bỗng nhiên run lên, cô bắt đầu có chút sợ hãi, không phải là cái thằng cha Bắc Minh Quân lại muốn mình xử lý cái vụ này đây chứ.

Không riêng gì Cố Tịch Dao, ngay cả Bắc Minh Khởi Hiên nhìn thấy động tác này của anh, ánh mắt đắc ý của anh ta cũng lập tức thay đổi.

Bắc Minh Quân nhìn đám người, sau đó chậm rãi nói: “Hiện tại tôi tuyên bố người tiếp nhận vị trí tổng giám đốc chính là Cố Tịch Dao.”

“Oành…”

Hội trường lại xôn xao lần thứ ba.

“Tôi phản đối!”

Âm thanh này lấn át giọng nói của mọi người.

Đám người tập trung nhìn vào, chính là Cố Tịch Dao.

Sự phản đối của Cố Tịch Dao dường như cũng nằm trong dự liệu của Bắc Minh Quân, anh rất bình tĩnh: “Em có thể nói cho tôi nghe lý do được không?”

Cố Tịch Dao chính xác không muốn vị trí này.

Đó là bởi vì trong lòng của cô vô cùng rõ ràng, mình không có cái não giống như Bắc Minh Quân, nếu như Bắc Minh thị ở trong tay của chính mình thì cũng chỉ có thể đi vào cái chết.

Nếu là như vậy, sao cô có thể xứng đáng gặp ông cụ Bắc Minh dưới suối vàng được đây.



Cố Tịch Dao cảm thấy mình thật sự không thể là người đảm nhiệm được chức tổng giám đốc, huống hồ gì cô cũng hiểu được một vài chuyển ở trong đồn cảnh sát.

Biết cái chết của mẹ mình có liên quan đến Bắc Minh Quân, trước khi chuyện này vẫn còn chưa điều tra rõ ràng cô cảm thấy vẫn còn nên duy trì một khoảng cách với anh mới được.

“Tôi cảm ơn ý tốt của anh Bắc Minh. Các vị phụ trách bộ phận ngồi ở đây, mọi người đều biết tập đoàn Bắc Minh thị là do ông Bắc Minh Chính đã bỏ ra tâm huyết cả đời mới tạo dựng nên, tôi biết năng lực của mình có hạn, hiểu biết với Bắc Minh thị cũng không nhiều, bất cứ người nào ngồi ở đây cho dù là từ năng lực hay từ thâm niên thì đều có năng lực để đảm nhận vị trí tổng giám đốc này hơn tôi. Tôi thấy vẫn là nên chọn ra một người trong nhóm người phụ trách đi.”

Bắc Minh Quân nhìn thoáng qua Cố Tịch Dao, lông mày hơi nhếch lên. Anh đã nghĩ đến là cô sẽ từ chối đề nghị này của mình, nhưng mà lại không nghĩ tới cô lại có lý do thoái thoát như vậy.

“Nếu như Bắc Minh tổng hiện tại bởi vì một vài chuyện mà không thể tiếp tục lãnh đạo tập đoàn Bắc Minh thị, vậy thì chắc chắn phải có một người đến chủ trì đại cục. Trợ lý Cố nói không sai, hiểu biết của cô ấy có thể không đảm nhiệm chức vụ này, chúng ta cũng coi như là những người gạo cội của Bắc Minh thị, không thể nhìn sau khi Bắc Minh tổng đi rồi mà Bắc Minh thị liền sụp đổ. Vì vậy, thật sự nên có người trong chúng ta có thể đảm nhận vị trí tổng giám đốc.” Sau khi tiếng nói của Cố Tịch Dao vừa mới dứt, lập tức có một người tiếp lời.

Bắc Minh Quân nhìn thoáng qua người vừa mới nói: “Dựa theo những gì ông vừa mới nói, xem ra là trong lòng của ông đã có người thích hợp hơn trợ lý Cố rồi?”
 
Chương 2120


Chương 2120

Người kia cười xấu hổ, dù sao hiện tại Bắc Minh Quân vẫn còn chưa chính thức từ chức khỏi vị trí tổng giám đốc, mình đã nhảy ra trước rồi.

“Bắc Minh tổng, cậu cũng không cần phải hiểu lầm đâu, tôi chẳng qua là đang suy nghĩ cho tương lai của Bắc Minh thị thôi. Mà lần này cậu đi, trong lòng của chúng tôi vẫn thấy rất khó chịu, về phần vấn đề ứng viên, tôi suy nghĩ một chút, chỉ có điều là vẫn suy nghĩ chưa kĩ.”

Bắc Minh Quân cười lạnh: “Nếu như là cách nghĩ chưa chín chắn, vậy thì ông còn nói để làm cái gì nữa, ít nhất là suy nghĩ của tôi đã trải qua sự cân nhắc. Không sai, thời gian đến Bắc Minh thị của trợ lý Cố không bằng những người lâu năm đang ngồi ở đây, nhưng mà thông qua sự quan sát và hiểu biết trong khoảng thời gian này của tôi đối với cô ấy, cô ấy có năng lực như thế, huống hồ gì mọi người cũng đều biết trợ lý Cố quản lý công trình xây dựng, thiết kế và tài vụ của Bắc Minh thị chúng ta. Tôi phân tích từ ba báo cáo tình huống công việc giữa ba bộ phận của cô ấy đưa cho tôi xem, cô ấy đã có thể xử lý tốt ba bộ phận này, vậy thì tôi nghĩ là cô ấy cũng có năng lực để đảm nhiệm những bộ phận khác.”

Bắc Minh Quân vừa mới dứt lời, có một người đứng lên từ trong góc của hội trường. Thoạt nhìn ông ta đã hơn năm mươi tuổi, là một nhân viên lâu năm của Bắc Minh thị: “Suy nghĩ của Bắc Minh tổng quả thật không sai, nhưng mà dù sao trợ lý Cố cũng là phụ nữ, chuyện khác thì không nói đến, chỉ dựa vào sức khỏe mà nói là vô cùng có hạn. Tập đoàn Bắc Minh thị của chúng ta không thể so sánh với các tập đoàn khác, tập đoàn khổng lồ, công việc bận rộn, hiện tại lại có hợp tác với tập đoàn GT, công việc cần xử lý sắp tới lại nhiều gấp đôi. Thử hỏi xem mấy người đàn ông như chúng tôi sao có thể nhẫn tâm để một cô gái xông pha chiến đấu về phía trước được chứ, hiện tại tôi có một ứng viên không tệ, có thể tiếp nhận vị trí Bắc Minh tổng thị, cậu ta còn trẻ và cũng có triển vọng, vô cùng nhiệt tình, tôi tin tưởng là nếu như cậu ta tiếp nhận vị trí tổng giám đốc, vậy thì nhất định có thể làm cho tập đoàn Bắc Minh thị bước lên một giai đoạn cao hơn.”

Bắc Minh Quân nhẹ gật đầu: “Giám đốc Lưu nói cũng không phải là không có lý, hơn nữa tôi nghe thấy là ông có lòng tin đối với người này.”



Giám đốc Lưu vừa mới phát biểu nhẹ gật đầu: “Không sai, cảm thấy là người này quả thật có năng lực để làm chuyện đó, dù là cậu ta không sánh bằng Bắc Minh tổng, nhưng mà so sánh với các người phụ trách như chúng tôi thì hơn hẳn. Không chỉ có như thế, người này còn là cổ đông đứng thứ hai của Bắc Minh thị.”

Lời này vừa mới nói ra, tất cả những người đang ngồi đây đều biết người mà ông ta đang nói tới là ai.

Lúc này trên mặt của Bắc Minh Khởi Hiên cũng lộ ra biểu cảm đắc ý.

Anh ta nhìn thoáng qua giám đốc Lưu đề cử cho mình, xem ra mình đã không chọn lầm người, vào thời điểm này mà còn có thể nói vài lời giúp cho anh ta.

Nhưng mà bây giờ anh ta phải làm ra vẻ khiêm tốn một chút, Bắc Minh Khởi Hiên lắc đầu nói: “Giám đốc Lưu xem trọng tôi rồi, tôi nào có năng lực giống như ông đã nói chứ, tôi cũng chỉ là vừa làm vừa học hỏi mà thôi, còn có rất nhiều thứ tôi cần phải học hỏi từ từ những người có kinh nghiệm như bọn ông ở Bắc Minh thị. Nếu như nói là có tư cách và tài năng, tôi cho rằng ông Bắc Minh Triều Lâm, ba của tôi càng phù hợp hơn.”

Bắc Minh Triều Lâm nghe xong lời đề cử của con trai mình, ông ta không khỏi nhìn về phía của Bắc Minh Quân.

Chỉ nhìn biểu cảm lúc này của anh cũng không phải là dễ coi, ông ta có thể nhìn ra được cho dù là con trai Khởi Hiên của mình hay là mình làm cái chức tổng giám đốc của Bắc Minh thị thì anh cũng sẽ không hài lòng.

Bởi vì nguyên nhân rất đơn giản, Bắc Minh Quân đã bỏ ra một cái giá đắt mới có thể đuổi mình khỏi Bắc Minh thị, còn cướp đi tất cả cổ phần của mình.

Bây giờ anh lại vướng vào một vụ kiện cáo liên quan đến mạng người, chỉ dựa vào tính cách của Bắc Minh Quân, anh tuyệt đối sẽ không trả đồ vật trong tay lại.

“Tôi nghĩ là vẫn nên để Khởi Hiên đảm nhiệm chức vụ Bắc Minh tổng thị mới là thích hợp nhất, tôi nhớ là lúc ba còn trên đời ông ấy rất thích Khởi Hiên, tôi chỉ cần ở bên cạnh giúp đỡ nó làm việc là được rồi.”
 
Chương 2121


Chương 2121

“Đúng vậy đúng vậy đó, nếu như cậu chủ Khởi Hiên có thể lên làm tổng giám đốc mới của Bắc Minh thị, chuyện đó không còn gì tốt hơn nữa.”

Những người khác đang ngồi ở đây nhìn thấy thế cục hiện tại đều đang có xu hướng nghiêng về phía của Bắc Minh Khởi Hiên, cũng đành phải đồng loạt hô theo.

Mặc kệ những người này có thật lòng ủng hộ Bắc Minh Khởi Hiên thăng chức hay không, ít nhất chờ đến sau khi Bắc Minh Khởi Hiên lên chức rồi thì cuộc sống của mình cũng có thể tốt hơn một chút.

Bắc Minh Quân nhìn màn trình diễn của tất cả những người có mặt ở đây, cũng không hề có biểu cảm gì.

“Bốp bốp…”

Vài tiếng vỗ bàn vang dội làm cho thân thể của tất cả mọi người vì đó mà chấn động.

Bọn họ đều nhìn về phía của Bắc Minh Quân.

“Các người không cần phải thảo luận nữa đâu, tôi đã đưa ra quyết định rồi, vị trí tổng giám đốc này sẽ không phải là của Bắc Minh Triều Lâm, sẽ càng không phải là của Bắc Minh Khởi Hiên, nếu như trợ lý Cố không đồng ý tiếp nhận vị trí này, vậy thì cứ để cô ấy tạm thời tiếp nhận một đoạn thời gian đi. Trợ lý Hình có thể giúp cô giải quyết các công việc của tập đoàn GT, về phần những chuyện còn lại cứ chờ tôi trở về một lần nữa rồi cân nhắc rồi định đoạt.”

Bắc Minh Quân nói xong thì lại nhìn những người đang ngồi trước mặt mình: “Tan họp.”

Sau khi nói xong, anh đứng dậy nhìn luật sư đang đứng ở bên cạnh: “Những chuyện còn lại, mọi người giải quyết đi.”

Sau đó lại nói với hai người cảnh sát ở bên cạnh: “Tôi xử lý xong rồi, chúng ta đi thôi.”

“Ông chủ…” Hình Uy lo lắng nhìn Bắc Minh Quân, không biết chuyến đi này của anh đến lúc nào mới có thể trở về.

Cái này dù sao cũng là tội danh không rõ, có quá nhiều yếu tố không chắc chắn.

Bắc Minh Quân dừng bước lại nhìn thoáng qua Hình Uy: “Hãy giúp đỡ Tịch Dao, đối với năng lực của mọi người, tôi thấy rất yên tâm.”

Nhìn Bắc Minh Quân cùng với hai người cảnh sát dần dần đi xa, cho dù là Hình Uy hay là Cố Tịch Dao, hoặc là những người khác còn ở lại trong phòng họp, tâm trạng đều có chút nặng nề.



Người trong phòng họp dần dần tản đi.

Cuối cùng cũng chỉ còn lại có Cố Tịch Dao, Hình Uy cùng với ba luật sư.

“Cô chủ, chúng ta cũng nên trở về rồi, còn có rất nhiều công việc giờ cô xử lý.” Hình Uy nhỏ giọng nhắc nhở Cố Tịch Dao một câu.

Cố Tịch Dao giống như là đang ở trong sương mù.



Trong phòng làm việc của Bắc Minh Quân.

Cố Tịch Dao lại trở về căn phòng quen thuộc này một lần nữa, nhưng mà lúc cô nhìn thấy mỗi một món đồ đều có cảm giác lạ lẫm.

Tại sao cho dù là mình đã từ chối chức vụ tổng giám đốc này rồi, cho dù là tạm thời cũng chẳng làm thay đổi được quyết định của Bắc Minh Quân.

“Cô chủ, việc đã đến nước này rồi, vậy thì cô cũng không cần phải từ chối nữa đâu. Ông chủ đã để cô tạm thời thay thế vị trí của anh ấy đến quản lý Bắc Minh thị, vậy đã nói rõ dựa vào năng lực của cô có thể quản lý được Bắc Minh thị, ông chủ rất yên tâm. Thật ra cô cũng không còn phải lo lắng, trước khi đi không phải ông chủ đã nói tôi sẽ giúp đỡ cô rồi à, cô cứ can đảm mà làm đi.”
 
Chương 2122


Chương 2122

Hình Uy luôn luôn trung thành với Bắc Minh Quân, cho dù là sự giao phó của anh thì cũng sẽ toàn tâm toàn ý mà hoàn thành.

Hiện tại Cố Tịch Dao thật sự có nói cái gì cũng không làm nên chuyện, xem ra là mình cần thiết phải nán lại một đoạn thời gian ở vị trí tổng giám đốc này rồi.

Cô trở về vị trí của mình chuẩn bị bắt đầu làm việc.

Hình Uy chỉ chỉ vào vị trí của Bắc Minh Quân: “Cô chủ, bây giờ cô đã trở thành tổng giám đốc tạm thời, phải ngồi ở chỗ đó giống như ông chủ vậy.”

Cố Tịch Dao quay đầu nhìn thoáng qua vị trí đó, trên ghế ngồi đã không còn bóng dáng của Bắc Minh Quân, nhưng mà ở trên bàn làm việc vẫn còn đặt một chồng tài liệu như cũ.

Cô nhẹ nhàng lắc đầu: “Anh cũng đã nói tôi chỉ là tổng giám đốc tạm thời, như vậy thì vị trí của anh ấy vẫn không nên ngồi vào, có lẽ là qua mấy ngày nữa tôi cũng sẽ không còn là tổng giám đốc của chỗ này, đợi đến lúc có tổng giám đốc mới rồi cũng không cần phải phiền phức đổi chỗ ngồi một lần, hiện tại tôi ngồi ở đây cũng rất tốt.”

Hình Uy nhìn thấy Cố Tịch Dao như là đã có quyết định của mình, vậy thì cũng không cần thiết phải miễn cưỡng cô nữa.

“Cốc cốc…” Cửa phòng làm việc được gõ nhẹ nhàng.

“Để tôi đi mở cửa.” Hình Uy quay người lại đi ra mở cửa.

Cửa vừa mới mở ra liền nhìn thấy Bắc Minh Khởi Hiên đang đứng ở bên ngoài, phía sau của anh ta còn có một nhân viên đi theo, cầm trong tay một giỏ trái cây.

“Cậu chủ Khởi Hiên.” Hình Uy cung kính gọi một tiếng.

Bắc Minh Khởi Hiên gật gật đầu, sau đó đi thẳng vào trong phòng làm việc.

Cố Tịch Dao vừa mới dọn dẹp lại bàn của mình một chút, mặc kệ như thế nào, bây giờ mình đã là tổng giám đốc tạm thời của Bắc Minh thị, vậy thì ít nhất cô cũng phải dọn dẹp cái bàn hơi dơ của mình trước cái đã.

Ít nhất là mức độ sạch sẽ cũng không chênh lệch bao nhiêu so với chỗ của Bắc Minh Quân.

Cô ngẩng đầu lên nhìn Bắc Minh Khởi Hiên đang mỉm cười nhẹ nhàng đi đến, cô nhanh chóng đứng thẳng người dậy.

“Tịch Dao, lần này anh đến đây là để chúc em thăng chức làm tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Minh thị, đây là chút quà nhỏ, mong em vui vẻ nhận cho. Về phần phương diện công việc sau này… Mong em sẽ chăm sóc nhiều hơn.”

Bắc Minh Khởi Hiên nói xong lại giơ tay lên một cái, nhân viên đi theo sau lưng của anh ta đặt giỏ trái cây lên trên mặt bàn vốn dĩ cũng không lớn của Cố Tịch Dao.

Cố Tịch Dao nhìn nhân viên kia, hơi nhíu mày lại một cái, hiển nhiên là rất phản cảm đối với hành động này của anh ta.

Bắc Minh Khởi Hiên là người khôn khéo, anh ta quay đầu trừng mắt nhìn người kia một cái: “Cậu đây là đang làm cái gì vậy hả, sao có thể trực tiếp đặt đồ vật này lên trên bàn làm việc của tổng giám đốc được chứ, lấy xuống nhanh lên đi.”

Nói xong lại nhìn Cố Tịch Dao một chút, một mặt cười làm lành rồi nói: “Tịch Dao, xin lỗi nha, cậu ta chỉ là người mới tới thôi, cũng không hiểu quy cũ gì hết.”



Cố Tịch Dao hờ hững nở nụ cười: “Không có sao hết, em cũng chỉ là một người tạm thời mà thôi, anh đến đây chắc không phải vì muốn tặng cho em một giỏ trái cây đơn giản như vậy đâu nhỉ?”

 
 
Chương 2123


Chương 2123

Bắc Minh Khởi Hiên cười nói: “Tịch Dao, em nói không sai, mục đích của anh đến đây chính là muốn mời em ăn một bữa cơm, cũng coi như là lời chúc mừng của anh đối với việc em đã thành công trở thành tổng giám đốc của Bắc Minh thị.”

“Là tổng giám đốc tạm thời không phải là tổng giám đốc.” Cố Tịch Dao lập tức sửa lại, bởi vì chức vị này cũng không phải là mình muốn làm, mà là bị Bắc Minh Quân cứng rắn nhét vào.

Bắc Minh Khởi Hiên cười cười nhìn biểu cảm nghiêm túc ở trên mặt của Cố Tịch Dao, sau đó lại làm một tư thế mời: “Vậy thì mời tổng giám đốc tạm thời đi dự tiệc với anh.”

Cố Tịch Dao cảm thấy là mình cũng không thể bôi bác mặt mũi của Bắc Minh Khởi Hiên ở trước mặt của người khác.

Dù sao thì cũng là người nhận ủy thác, trung thành làm việc, mặc kệ là như thế nào, trước khi Bắc Minh Quân quyết định chọn ai làm chức vụ tổng giám đốc này mình vẫn phải tiếp tục chống đỡ nó.

“Nếu như anh đã tiếp đón nồng nhiệt, vậy thì em cũng nên đi một chuyến.” Sau khi Cố Tịch Dao đưa ra quyết định, lại nhìn Hình Uy một chút: “Anh cũng đi cùng với tôi luôn đi.”

Hình Uy đương nhiên biết Bắc Minh Khởi Hiên làm như vậy chắc chắn là đang muốn lôi kéo Cố Tịch Dao.

Chỉ có điều là bây giờ mình vẫn còn đang gánh vác trách nhiệm để việc hợp tác của tập đoàn GT với Bắc Minh thị có thể thuận lợi tiến triển, vẫn còn có rất nhiều công việc cần mình phải xử lý.

Đây có thể coi là nỗ lực hết sức của mình để giải quyết những chuyện mình có thể giải quyết cho ông chủ và cô chủ.

Về phần chút tâm tư của Bắc Minh Khởi Hiên, chắc là Cố Tịch Dao cũng biết rõ, cô sẽ luôn giữ vững lập trường của mình.



Cố Tịch Dao ngồi ở trên xe của Bắc Minh Khởi Hiên.

Cô quay đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ xe, mọi người đều đang vội vã ở bên ngoài.

“Tịch Dao, thật ra thì anh vẫn luôn có một ý tưởng rất tốt, anh muốn tiếp tục phát triển tập đoàn Bắc Minh thị, đây cũng là trách nhiệm và nghĩa vụ của anh với tư cách là cháu cả của con cả nhà họ Bắc Minh.”

Bắc Minh Khởi Hiên lái xe với niềm khao khát trên gương mặt.

Cố Tịch Dao quay đầu lại nhìn anh ta một cái: “Thật ra thì suy nghĩ của anh với Bắc Minh Quân đều giống nhau, mục đích của các anh cũng giống nhau, nhưng mà tại sao lại phải đấu đá với nhau làm gì? Chẳng lẽ là anh không biết đạo lý “gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau” à?”

“Sao anh có thể không hiểu đạo lý này được chứ, chỉ có điều là lúc đối mặt với vấn đề này, người đấu đá nhau không phải anh mà là chú ta. Chú ta đã từng vì để nắm giữ Bắc Minh thị mà không tiếc cướp đoạt tất cả cổ phần của ba anh, đồng thời cũng đuổi ông ấy ra khỏi nhà họ Bắc Minh, đối với việc này, không phải là em cũng là một người bị hại trong đó à.” Bắc Minh Khởi Hiên vừa nhắc đến chuyện này, lông mày của anh ta gần như đều muốn dựng đứng cả lên.

Liên quan đến chuyện này, trong lòng của Cố Tịch Dao vẫn hiểu rất rõ ràng, cô đã từng cảm thấy vô cùng phản cảm đối với cách làm đó của Bắc Minh Quân.

Nhưng mà đến sau này kể từ khi cô từ từ hiểu rõ Bắc Minh Quân hơn thì cô cảm thấy tạo thành tính tình như bây giờ của anh, nguyên nhân đa phần đều là do bóng ma tuổi thơ của anh đã gây ra.

Chỉ có điều là đối với đoạn ký ức này, anh đã chôn giấu nó rất sâu trong nội tâm lạnh lẽo của mình.

Mãi cho đến khi có một ngày tảng băng lạnh lẽo ở trong lòng của anh bắt đầu hòa tan.

Dần dần anh đã bắt đầu không còn hận thù nhiều như vậy nữa, bắt đầu biết yêu, học quan tâm những người khác.
 
Chương 2124


Chương 2124

Chỉ có điều là tảng băng dày ba thước, không phải lạnh một ngày, ấn tượng của người bên ngoài đối với anh vẫn là dừng lại trong quá khứ, đến mức không thể phát hiện ra sự thay đổi của anh.

Cố Tịch Dao cúi đầu xuống, đưa tay nhẹ nhàng chống cằm, của mình cô rơi vào trầm tư.



“Tịch Dao, chúng ta đến nơi rồi.” Xe của Bắc Minh Khởi Hiên đã dừng lại.

Tâm tư của Cố Tịch Dao dường như là vẫn còn chưa về: “Đây là đâu vậy?”

Bắc Minh Khởi Hiên tháo dây an toàn của mình ra, anh ta nở một nụ cười với Cố Tịch Dao: “Sao vậy, nơi này mà em cũng không biết là chỗ nào nữa hả, không phải là chúng ta vừa mới có cuộc họp ở đây à, cuộc họp đã xác định em chính là tổng giám đốc đó.”

Lúc này Cố Tịch Dao mới lấy lại tinh thần, nhìn xung quanh.

Không sai, nơi này chính là khách sạn Daredevil Empire

“Anh mời em đến đây?” Cố Tịch Dao cảm thấy có chút kinh ngạc.

Bắc Minh Khởi Hiên mời cơm mình ở đây, đây là có ý gì hả? Đây là đang biểu thị thụ uy với Bắc Minh Quân à.

Nhìn đi, đây chính là nơi chú bị cảnh sát dẫn đi.

Nhìn đi, đây chính là nơi mà chú đã vứt bỏ vị trí Bắc Minh tổng thị.

Nhìn đi, tôi mời người kế nhiệm của chú đến đây ăn cơm uống rượu đó.

Nhìn đi, đây cuối cùng là chiến thắng của Bắc Minh Khởi Hiên tôi.

Bây giờ cũng đã đến đây rồi, Cố Tịch Dao không có cách nào từ chối.

Có lẽ là Bắc Minh Khởi Hiên cũng không suy nghĩ nhiều như vậy, chẳng qua chỉ là muốn mời mình ăn một bữa cơm mà thôi.

Khách sạn Daredevil Empire đối với Cố Tịch Dao mà nói, mặc dù cô cũng không phải thường xuyên đến nơi này, nhưng mà cô vẫn tương đối hiểu rõ cách bố trí ở nơi này.

Bắc Minh Khởi Hiên đi ở đằng trước, không có đi đến sảnh ăn uống.

Sau khi rẽ qua lối rẽ thứ hai thì dừng lại.

“Tịch Dao, chúng ta đến nơi rồi.” Anh ta quay người lại cười với cô một cái.

Cố Tịch Dao ngẩng đầu lên nhìn, phía trước là hai cánh cửa màu đỏ như son đang đóng lại, quan sát từ sự trang trí tinh tế và khung cửa trong này chắc chắn vô cùng lộng lẫy.

Hình như là mình không có ấn tượng mình đã từng tới chỗ này.

“Ở đây là ở đâu vậy?” Cố Tịch Dao hỏi.

“Đây là chỗ mà anh mời em ăn cơm, chẳng phải đi vào thì sẽ biết rồi à.” Bắc Minh Khởi Hiên nói, ra hiệu cho cô mở hai cánh cửa này ra.

Cho đến bây giờ Cố Tịch Dao còn có cái gì để nói nữa đâu, cô bước lên phía trước, duỗi hai tay ra nhẹ nhàng chạm vào cửa một cái.

Sau khi tay của cô nhẹ nhàng chạm vào, hai cánh cửa đó chậm rãi mở ra.

“Bụp…”

Một tiếng vang vang lên, có những mảnh giấy đầy màu sắc bay xuống từ phía trên đại sảnh.

Âm thanh này làm cho Cố Tịch Dao giật hết cả mình.

Lúc này ở bên tai của cô lại vang lên giọng nói của Bắc Minh Khởi Hiên: “Đừng sợ, đi vào trong đi.”

Cố Tịch Dao chậm rãi đi vào trong đại sảnh.
 
Chương 2125


Chương 2125

Quả nhiên ở trong này được trang trí rất lộng lẫy, vốn nghĩ sẽ là bữa cơm trưa dành cho hai người, nhưng mà lại có mấy chục người đang ngồi ở đây.

Lúc Cố Tịch Dao bước vào trong đại sảnh vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Cố Tịch Dao nhìn sang những người có mặt ở đây, những người này đều là những người phụ trách của các bộ phận trong phòng họp ngày hôm nay.

Không phải là bọn họ đã rời đi sau khi cuộc họp kết thúc rồi hả? Sao qua một khoảng thời gian ngắn như vậy mà lại tụ họp ở đây nữa rồi.

Hiện tại xem ra dường như là khả năng ra lệnh của Bắc Minh Khởi Hiên đối với bọn họ vẫn rất mạnh.

“Tịch Dao, người phụ trách của các bộ phận đều ở đây, không bằng em đến đây nói mấy câu đi.”

Bắc Minh Khởi Hiên nói xong thì lại lớn tiếng nói với tất cả những người có mặt ở đây: “Hiện tại chúng ta mời cô Cố Tịch Dao, là tổng giám đốc tân nhiệm của tập đoàn Bắc Minh thị của chúng ta phát biểu vài lời với chúng ta.” Trên gương mặt của anh ta mang theo nụ cười, vỗ tay theo đám người.

Cố Tịch Dao lập tức cảm thấy có chút áp lực, cô chưa từng đứng ở vị trí cao như vậy, mà lại đối mặt với các tinh anh có năng lực cao hơn mình mấy chục lần, thậm chí là hơn cả trăm lần.

“Tôi…” Cố Tịch Dao nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.

Lúc cô vừa mới mở miệng, tiếng vỗ tay càng trở nên nhiệt liệt hơn nữa.



Trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Cố Tịch Dao bình ổn lại tâm trạng của mình, sau đó đưa tay ra ra hiệu cho mọi người là mình có lời muốn nói.

Tiếng vỗ tay lập tức biến mất.

Cố Tịch Dao nhìn mọi người một chút: “Đột nhiên lại mời tôi đến đây, tôi cảm thấy có chút bất ngờ, lúc đầu sau khi tan hợp tôi còn đang suy nghĩ tôi chẳng qua chỉ là một người mới mà thôi, hơn nữa bàn về thâm niên nghề nghiệp hay là bối phận đều không kịp mọi người, tôi vẫn cảm thấy lo lắng mình sẽ phải xử lý công việc sau này như thế nào, vấn đề là bây giờ tôi cảm thấy hình như là mình đã lo lắng quá rồi. Tôi sẽ không nói cái gì hết, nhưng mà tôi có thể đảm bảo với mọi người, tôi sẽ cố gắng học tập từ mọi người, là một tổng giám đốc đích thật. Cảm ơn tất cả mọi người.”

Bắc Minh Khởi Hiên đợi sau khi cô nói xong thì vỗ tay đầu tiên.

Trong tiếng vỗ tay của mọi người, còn có mấy người nói: “Cô Cố không cần phải cảm ơn chúng tôi đâu, chúng tôi cũng chỉ là cho cậu chủ Khởi Hiên mặt mũi mà thôi, nếu như cô muốn cảm ơn thì cứ cảm ơn cậu ấy đi.”

Cố Tịch Dao nở nụ cười nhẹ gật đầu, thật ra trong lòng của cô lập tức trầm xuống.

Lời này là có ý gì hả? Là đang thị uy với mình đó à?

Lúc này Bắc Minh Khởi Hiên cũng vội vàng nói: “Tịch Dao, đừng nghe bọn họ nói lung tung, nào nào nào, mọi người ngồi vào vị trí đi.”

Bắc Minh Khởi Hiên sắp xếp cho Cố Tịch Dao ngồi ở vị trí chủ tọa, mình thì ngồi ở vị trí bên tay trái của cô.

Mà người ngồi ở bên tay phải của cô là Bắc Minh Triều Lâm và Lan Hồng.

Trong bữa ăn, tất cả mọi người đều ăn uống rôm rả, còn có mấy người bưng rượu đi đến chỗ của Bắc Minh Khởi Hiên mời anh ta.

Cứ như anh ta chính là nhân vật chính.

Có điều Bắc Minh Khởi Hiên còn lấy lý do là mình còn phải lái xe cho nên từ chối.
 
Chương 2126


Chương 2126

Trong lòng của Cố Tịch Dao hiểu rằng những người này là đang ra oai phủ đầu mình, hơn nữa lại biểu lộ rất rõ ràng lập trường của bọn họ đứng về phía của Bắc Minh Khởi Hiên.

Chỉ có Bắc Minh Triều Lâm ngồi ở bên cạnh của cô giải thích: “Tịch Dao, cô đừng có chú ý quá nha, bình thường bọn họ qua lại với Khởi Hiên tốt lắm, cũng không phải là có ý xem thường cô đâu.”

Cố Tịch Dao cũng chỉ là mỉm cười: “Ông Bắc Minh, không sao đâu, tôi cũng không có để ý. Mọi người bình thường chịu nhiều áp lực công việc lớn như vậy, lại cộng thêm buổi họp sáng ngày hôm nay quả thật có chút buồn bực, bây giờ mọi người hiếm khi mới được thư giãn cũng tốt.”

Buổi tiệc nhìn như là đột ngột chuẩn bị cho Cố Tịch Dao qua hơn hai tiếng đồng hồ mới kết thúc.

Trong bữa cơm này, Cố Tịch Dao cảm thấy có đủ mùi vị.



“Khởi Hiên, bữa trưa ngày hôm nay có phải là do chủ ý của anh không?” Cố Tịch Dao ngồi trên xe của Bắc Minh Khởi Hiên, xe đang trên đường lao vùn vụt về phía tập đoàn Bắc Minh thị.

Hai tay Bắc Minh Khởi Hiên nắm chặt tay lái, hai mắt nhìn chằm chằm vào con đường ở phía trước.

Anh ta nhẹ gật đầu: “Không sai, là anh tạm thời chuẩn bị, như thế nào, em hai lòng không?”

“Anh như thế này là có ý gì hả? Là bữa tiệc chào đón em lên chức hay là bữa tiệc để chúc mừng Bắc Minh Quân rời khỏi Bắc Minh thị hả?” Trong lòng của Cố Tịch Dao cảm thấy vô cùng lạnh lẽo.

Bắc Minh Khởi Hiên thả chậm tốc độ xe: “Tịch Dao, em hỏi như vậy kêu anh phải trả lời như thế nào mới tốt đây, đương nhiên là bữa tiệc chào đón em rồi. Mặc dù bây giờ chúng ta không còn ở cạnh nhau nữa, nhưng mà anh vẫn cảm thấy vui mừng thay cho em vì em có thể có thành tựu của ngày hôm nay.”

“Khởi Hiên, từ sau khi hai người chúng ta chia tay, anh và em đều đã thay đổi. Thật ra bữa tiệc ngày hôm nay nhìn giống như là đang chuẩn bị cho em, nhưng kì thực lại là đang ra uy với em.”

Bắc Minh Khởi Hiên nghe đến đó, nụ cười trên mặt lập tức liền biến mất, anh ta có chút bất an nhưng mà vẫn muốn cố gắng giải thích nói: “Tịch Dao, có phải là em đã quá nhạy cảm rồi hay không, chuyện ngày hôm nay sao có thể giống như em tưởng tượng được chứ, có lẽ là là ngày hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện nên tinh thần của em không thích nghi được.”



Cố Tịch Dao nhìn thoáng qua Bắc Minh Khởi Hiên: “Khởi Hiên, bây giờ ở trong chiếc xe này cũng chỉ có hai người chúng ta mà thôi, anh còn có cái gì mà cần phải che giấu nữa.”

“Tịch Dao, anh che giấu cái gì chứ? Chẳng lẽ là vừa rồi các giám đốc mời rượu anh trong buổi tiệc đó không mời em, cho nên em canh cánh trong lòng?”

Bắc Minh Khởi Hiên làm bộ dạng như là rất oan ức.

“Khởi Hiên, em cũng không phải là một người nhỏ mọn như vậy, cũng sẽ không bởi vì bọn họ không mời rượu em mà em có cái gì khó chịu, chẳng qua là em đang nói chuyện chính. Anh suy nghĩ một chút đi, bắt đầu từ sáng ngày hôm nay từ khi Bắc Minh Quân gọi em tiếp nhận vị trí tổng giám đốc, trong lúc vô tình em đã chú ý đến ánh mắt của anh có chỗ không đúng, mà sau khi giám đốc bộ phận nào đó đề cử anh làm tổng giám đốc thì trên mặt của anh lại hiện ra nét vui mừng. Em không phải là một người ngu, em có mắt để nhìn cử chỉ cho tới hành động của các người căn bản cũng không đặt em, hoặc là nói đặt vị trí hiện tại của em vào trong mắt, nhưng mà bây giờ cũng đã trở thành kết cục đã định rồi, anh cần gì phải để tất cả mọi người không vui cơ chứ? Chẳng lẽ nói anh vẫn còn đang dòm ngó chức vị tổng giám đốc tạm thời hiện tại của em nữa à?”

Cố Tịch Dao nói xong, chỉ nhìn thấy sắc mặt của Bắc Minh Khởi Hiên có chút thay đổi.

“Không sai, quả thật là trong lòng của anh rất không thoải mái. Dựa vào cái gì mà anh cố gắng giành lấy dự án cho Bắc Minh thị, anh cống hiến cho Bắc Minh thị, nhưng mà tại sao chú ta lại nhắm mắt làm ngơ? Dựa vào cái gì mà bây giờ đến lúc chú ta sắp đi rồi, thà rằng để cho một người không hiểu chút nào về kinh doanh giống như em để tiếp nhận vị trí giám đốc của chú ta, về phần ngày hôm nay ở trong cuộc họp hay là trong bữa tiệc, hành động của những người giám đốc đó mới thật sự là ra mặt bất bình thay cho anh.”
 
Chương 2127


Chương 2127

Bắc Minh Khởi Hiên nói đến đây, anh ta quay đầu nhìn thoáng qua Cố Tịch Dao: “Tịch Dao, thật ra thì hiện tại anh không trông mong gì với vị trí tổng giám đốc tạm thời, bởi vì sớm muộn gì tập đoàn Bắc Minh thị cũng sẽ thuộc về anh, nếu như em muốn Bắc Minh thị được an toàn trong nhiệm kỳ của mình thì em tốt nhất nên nghe lời anh. Về phần mấy người phụ trách hay là giám đốc gì đó, đương nhiên cũng sẽ không làm khó dễ em gì hết.”

“Ha ha…” Nghe đến đó, Cố Tịch Dao không khỏi cười lạnh một tiếng.

“Khởi Hiên, em thật sự không biết trước kia mới là con người thật của anh hay bây giờ mới chính là con người thật của anh, anh cho rằng những người đề cử anh là đối xử thật lòng thật dạ với anh hả? Trước đó bọn họ đều là cấp dưới của Bắc Minh Quân, hiện tại lại đứng về phía của anh, vậy thì điều đó chứng minh có thể bất cứ lúc nào đó có một người khác xuất hiện thì bọn họ lại sẽ đứng về phía của người kia, thật ra thì anh vẫn luôn lén lút mua chuộc những người này, Bắc Minh Quân đều biết hết đó. Anh có biết tại sao sau này anh ấy lại phái em đến đây làm trợ lý hay không, đó cũng là bởi vì anh ấy muốn cho anh một lời cảnh cáo, đừng bởi vì ân oán cá nhân, kết quả là hủy hoại đi toàn bộ Bắc Minh thị, anh cũng đừng quên rằng tập đoàn này là do một tay của ông nội anh tạo dựng nên, nếu như anh không thể làm cho nó phát triển vậy thì anh cũng đừng có tự tay phá hủy nó.”

Bắc Minh Khởi Hiên dứt khoát dừng xe ở ven đường, quay đầu nhìn về phía Cố Tịch Dao, ánh mắt của anh ta làm cho cô cảm thấy có chút xa lạ.

“Tịch Dao, anh cũng là vì thấy chúng ta là bạn bè, là người yêu của nhau nên anh mới có thể nói cho em nhiều như vậy. Có phải là em đã đứng cùng một phía với Bắc Minh Quân rồi không? Chẳng lẽ là em đã quên lúc trước anh ta dùng một tờ hợp đồng để tách anh và em ra rồi ư, đưa em lên một con đường không có cách nào ngẩng đầu lên được, hoặc là nói sự khác nhau giữa bây giờ và lúc trước là em không phải anh. Nhưng mà mặc kệ như thế nào đi nữa, anh vẫn muốn nói với em một câu: thuận anh thì sống, nghịch anh thì chết. Bắc Minh thị nhất định phải là của anh!”



Cố Tịch Dao thở dài, sau đó đưa tay mở cửa xe, ra trước khi đi cô còn nói với Bắc Minh Khởi Hiên: “Em sẽ không nhìn anh hủy hoại sự nghiệp của ông Bắc Minh trong vòng một nốt nhạc, đã từng là bạn bè của nhau, em sẽ cho anh một lời khuyên cuối cùng: cho dù tương lai anh đưa ra quyết định gì, xin anh hãy suy nghĩ lại và hành động để tránh làm ra sai lầm lớn.”

Nói xong, cô bước xuống từ trong xe, sau đó đóng cửa xe lại, hòa lẫn vào trong dòng người bên đường rất nhanh.

Bắc Minh Khởi Hiên nhìn bóng lưng rời đi của Cố Tịch Dao, trong mắt của anh ta lại phát ra một tia thống khổ.

Nhưng mà cũng chỉ là trong nháy mắt mà thôi.

Tiếp theo đó anh ta lại lấy điện thoại di động ra: “Bà nội, cháu có chuyện muốn tâm sự với bà.”



Vẫn là phòng trà đó, vẫn là phòng bao “phong thanh” như cũ.

Giang Tuệ Tâm và Bắc Minh Khởi Hiên ngồi đối diện nhau.

Trên mặt của bà ta vẫn là nụ cười hiền lành: “Khởi Hiên, sao hôm nay lại nhớ bà mà tìm bà uống trà vậy, bà thấy sắc mặt của cháu không tốt cho lắm, đã xảy ra chuyện gì rồi ư?”

Bắc Minh Khởi Hiên cầm lấy ấm trà tử sa trước mặt, rót một tách trà cho bà nội rồi sau đó lại rót cho mình một tách.

Anh ta ngửa đầu uống cạn một tách trà.

Sau đó lại đặt tách trà lên trên bàn, phát ra một tiếng vang trầm đục.

Sau đó nói: “Bà nội, chú hai bị bắt rồi.”

Giang Tuệ Tâm vừa đưa tách trà đến bên miệng của mình, đang muốn uống, nghe thấy Bắc Minh Khởi Hiên nói như vậy thì lập tức giật mình.
 
Chương 2128


Chương 2128

Tay đang bưng tách trà của bà ta cũng dừng lại.

“Khởi Hiên, đây là chuyện khi nào vậy?”

“Chính là chuyện sáng ngày hôm nay, chú ấy đã bị hai người cảnh sát dẫn đi khỏi hội trường.” Bắc Minh Khởi Hiên nói, lại cầm lấy ấm trà rót cho mình một tách.

“Vậy cháu có biết là Quân xảy ra chuyện gì không?”

Bắc Minh Khởi Hiên lắc đầu nói: “Tình huống cụ thể thì cháu cũng không rõ ràng nữa, nhưng mà hình như là chú hai dính líu đến một vụ án giết người.”

“Giết người?” Giang Tuệ Tâm lập tức giật mình, sao Bắc Minh Quân có thể giết người được chứ.

Nhưng mà kinh ngạc thì kinh ngạc, Giang Tuệ Tâm vẫn rất nhanh bình tĩnh lại, bởi vì hiện tại bà ta đang suy nghĩ đến một chuyện khác.

“Khởi Hiên, vậy bây giờ chẳng phải Bắc Minh thị đã trở thành rắn mất đầu rồi ư? Cháu là cháu trai trưởng của Bắc Minh thị, cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được.”

Bắc Minh Khởi Hiên đau khổ từ một tiếng: “Bà nội, chuyện đó bà cũng không còn phải lo lắng đâu, trước khi chú hai bị cảnh sát dẫn đi, chú ấy đã giao phó chuyện Bắc Minh thị rồi.”

“Ý của cháu là…” Nói đến đây, trong mắt của Giang Tuệ Tâm phát ra ánh sáng: “Có phải là Quân đã giao lại vị trí tổng giám đốc cho cháu hoặc là Triều Lâm rồi không?”

Đối với bà ta mà nói chỉ cần Bắc Minh Quân giao quyền trong tay ra, vậy thì thời gian tuổi già của bà với con trai sẽ tốt hơn không ít.

Bắc Minh Khởi Hiên lắc đầu: “Cháu cùng với ba cháu đều không đến lượt.”

“Vậy nó giao Bắc Minh thị vào tay người nào?” Giang Tuệ Tâm vội vàng ân cần hỏi.

“Bà nội, người mà chú hai phó thác là người mà bà và cháu tuyệt đối không ngờ tới, là Cố Tịch Dao.”

Giang Tuệ Tâm lập tức nhíu mày, đúng là như vậy, cho dù bà ta có nghĩ tới ai cũng sẽ không nghĩ đến là cô: “Chuyện này, chuyện này sao có thể được chứ chứ. Cố Tịch Dao không có hiểu cái gì hết, sao Quân lại có thể dễ dàng để nó quản lý Bắc Minh thị được. Không được, bà phải đi tìm Quân thương lượng một chút, Bắc Minh thị là tâm huyết cả đời của ông ấy, không thể bị rơi vào tay của người ngoài như vậy được.”

Giang Tuệ Tâm quả thật rất gấp gáp, bà ta vội vàng đứng dậy chuẩn bị đi ra ngoài.

“Bà nội, bà không cần phải đi nữa đâu, bây giờ chú hai đang bị giam rồi, không có người nào có thể đi gặp chú ấy được. Huống hồ gì lúc chuyện này tuyên bố còn có luật sư ở đó nữa, đây là sự thật không thể nào thay đổi.”



Đối với Giang Tuệ Tâm mà nói, chỉ cần không phải là Bắc Minh Quân giữ vị trí tổng giám đốc của tập đoàn Bắc Minh thị, người khác có là ai đi nữa cũng không quan trọng.

Bởi vì không có ai có thể làm lay chuyển được địa vị của bà ta ở nhà họ Bắc Minh.

Bà ta hiểu tính cách của Bắc Minh Quân, biết là anh sẽ không tặng lại vị trí tổng giám đốc cho người nhà của Bắc Minh Triều Lâm khi anh đã vất vả đoạt lại nó.

Nhưng mà bất ngờ là anh lại giao vị trí này cho Cố Tịch Dao, một người gần như không hiểu gì về làm ăn.

Thậm chí là Hình Uy đi theo anh mài giũa học tập nhiều năm như vậy rồi cũng không được nhắc tới.

Bắc Minh Khởi Hiên nhìn thấy biểu cảm của Giang Tuệ Tâm hết sức khó coi, trên cơ bản anh ta cũng có thể nghỉ được chắc chắn là bà nội cảm thấy buồn bực bởi vì Bắc Minh thị rơi vào trong tay của người ngoài.

“Bà nội, bà cũng không cần phải lo lắng nhiều như vậy đâu, cũng may là vị trí tổng giám đốc của Cố Tịch Dao cũng chỉ là tạm thời thôi. Lúc còn trong phòng họp cháu đã nghe cảnh sát nói bên họ có chứng cứ xác thực về việc chú hai giết người, chỉ cần bản án của chú ấy được thành lập rồi, vậy thì chức vị tổng giám đốc của Bắc Minh thị sẽ được bầu chọn một lần nữa, mà cháu sẽ là người ngồi lên vị trí tổng giám đốc.”
 
Chương 2129


Chương 2129

“Khởi Hiên, cháu có thể chắc chắn không? Ở Bắc Minh thị có không ít những người gạo cội đi theo Quân, chỉ cần là bọn họ đưa ra phản đối thì cháu sẽ không thể lên chức thuận lợi được. Huống hồ gì ở trong tay của Quân dù sao vẫn còn nắm giữ một phần lớn cổ phần của Bắc Minh thị, nó tuyệt đối sẽ không chuyển nhượng những thứ này cho cháu đâu.” Giang Tuệ Tâm đã theo Bắc Minh Chính nhiều năm như vậy rồi, mặc dù cũng chẳng biết chuyện kinh doanh là bao, nhưng mà mấy chuyện tính toán này thì bà ta thành thạo nhất.

Bắc Minh Khởi Hiên cười lạnh nói: “Bà nội, cháu thấy chắc là chú hai sẽ không ra ngoài được nữa đâu. Về phần cổ phần ở trong tay của chú ấy, cháu cũng đã nghĩ kỹ là phải làm như thế nào rồi, đến lúc đó gộp lại với cổ phần trong tay của cháu cũng không ít, những thứ này vốn dĩ thuộc về cháu trai trưởng nhà họ Bắc Minh là cháu.”

Giang Tuệ Tâm nhìn bộ dạng quyết liệt của Bắc Minh Khởi Hiên, ít nhiều gì trong lòng cũng hơi lo lắng.

Nhưng mà cũng may, nếu như tương lai Bắc Minh Khởi Hiên sẽ nắm giữa Bắc Minh thị hoặc là nhà họ Bắc Minh, vậy cũng sẽ không làm vị trí của mình rung chuyển.

“Khởi Hiên, làm chuyện gì cũng phải cẩn thận một chút, trước khi mọi thứ vẫn còn chưa nhận được kết quả thì không cần phải quá nóng lòng đâu.” Giang Tuệ Tâm vội vàng dặn dò.

…Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Cô chủ, cô chủ?” Hình Uy đã làm xong công việc trong tay, ngẩng đầu lên nhìn thấy Cố Tịch Dao ngồi ở phía đối diện, ánh mắt của cô có chút xuất thần, dường như là đang suy nghĩ chuyện gì đó.

Nghe thấy có người đang gọi mình, cô lập tức lấy lại tinh thần: “Hình Uy, anh nói cái gì?”

“Không có gì, trước kia tôi đã có cảm giác, cậu Khởi Hiên đang âm thầm mua lại không ít người phụ trách, hôm nay xem ra, suy đoán của tôi hoàn toàn đúng. Bây giờ tôi có chút bận tâm, nếu như cậu Khởi Hiên cứ làm ầm ĩ như vậy, đúng là có chút lo lắng, sau này nếu cậu chủ không ở đây bọn họ sẽ càng tùy ý làm bậy. Bắc Minh Thị cũng sẽ lâm vào nguy cơ.”

Lời nói của Hình Uy là đang nhắc nhở Cố Tịch Dao phải sớm chuẩn bị sẵn sàng, phải bước bước tiếp theo đối phó với Bắc Minh Khởi Hiên như thế nào.

Nhưng với cô mà, mình lại có thể làm gì chứ, cô bây giờ ngoài cái danh hiệu tổng giám đốc ở Bắc Minh Thị thì không làm gì được, không có uy vọng, cũng không có lợi thế gì.

Cái tên Bắc Minh Quân này, trước khi đi đúng là ném cho mình một đề bài khó.

*

“Nguyên, buổi tối con có thề về nhà cũ một chuyến không, dì có chút chuyện muốn nói với con.” Trên đường về nhà họ Kiều, Cố Tịch Dao nhận được điện thoại của Giang Tuệ Tâm

“Dạ dì Tâm, bây giờ con sẽ đi qua.” Cố Tịch Dao nói xong, qu@y tay lái, lái về phía nhà cũ Bắc Minh.

Giang Tuệ Tâm đang ngồi trong phòng khách xem TV, Trình Trình và Dương Dương ở trong phòng mình ai làm việc này.

Sau khi cô gặp Bắc Minh Khởi Hiên, trên đường quay về trong lòng cô vẫn không cảm thấy thoải mái.

Sở dĩ Bắc Minh Quân muốn giao vị trí tổng giám đốc này cho Cố Tịch Dao, không phải muốn quyền lợi này không rơi vào tay người khác sao.

Tên danh nghĩa thật là dễ nghe, cái gì mà “Tổng giám đốc thay thế tạm thời.” .

Thế nhưng cái tạm thời này là thời gian bao lâu?

Một tháng? Nửa năm? Hay là thời gian dài hơn?

Chẳng lẽ là nói chờ đến lúc Trình Trình và Dương Dương trưởng thành sao?
 
Chương 2130


Chương 2130

Nếu như bây giờ còn buông rèm nhiếp chính, như vậy Bắc Minh Quân khó bảo đảm không để Cố Tịch Dao làm như thế.

Bởi vì trong rất nhiều người của nhà Bắc Minh, cũng chỉ có Trình Trình và Dương Dương thân với anh nhất, hơn nữaTrình Trình còn được lòng Bắc Minh Quân nhất. .

Huống hồ khi bé còn nhỏ, Bắc Minh Quân đã bắt đầu bồi dưỡng bé.

Mặc dù không xảy ra chuyện hôm nay, sau này khi bé trưởng thành Bắc Minh Quân cũng sẽ giao tất cả Bắc Minh Thị cho bé.

Nhưng mà có thể tạm thời giải trừ nguy cơ một khi anh vào tù, thì sẽ không đón Dư Như Khiết trở về nhà Bắc Minh nữa.

Chuyện cũng đã thế nà, bây giờ bà cũng không thể ngồi chờ chết. Cần phải nghĩ một số biện pháp trước, để ngừa hậu hoạn mới đúng.

Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng động cơ xe hơi, một người hầu vội vã chạy từ bên ngoài vào.

“Bà Bắc Minh, cô Cố đến.”

Giang Tuệ Tâm lập tức bày ra dáng vẻ khổ sở, bà đứng lên nói với người hầu kia: “Đi ra với tôi.”

Lúc hai người đi đến cửa, đã thấy Cố Tịch Dao đi đến.

“Dì Tâm.” Cố Tịch Dao mới vừa vào của, đã nhìn thấy Giang Tuệ Tâm đang được một người hầu đỡ, trên mặt đau thương đứng đối diện với mình.

Giang Tuệ Tâm bước lên trước hai bước, vươn tay kéo tay Cố Tịch Dao: “Nguyên, con đến rồi. Hiện tại đã xảy ra chuyện lớn như vậy, dì đúng là không biết làm gì mới phải.”

Cố Tịch Dao vội vàng dìu bà ta vào phòng khách.

“Dì Tâm, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Nói xong, cô dìu Giang Tuệ Tâm đ ến trước sô pha, hai người ngồi xuống.

Giang Tuệ Tâm thở dài: “Haizzz, còn có thể có chuyện gì, còn không phải bởi vì Quân. Dì nghe một số tin tức, sáng sớm nay Quân đang họp thì bị cảnh sát đưa đi. Có phải là có chuyện như vậy không?”

Vốn Cố Tịch Dao còn muốn giấu giếm nhà Bắc Minh nhưng tiếc rằng giấy không gói được lửa

Cô cũng đành phải gật đầu: “Đúng là có chuyện như vậy.”

Môi Giang Tuệ Tâm bắt đầu có chút run rẩy rồi, bà ta quay đầu nhìn di ảnh của Bắc Minh Chính trên tường: “Ông à, nhà Bắc Minh của chúng ta đây là làm sao, sao mà chuyện xấu cứ đến liên tục.”

Nói tới chỗ này, bà ta quay đầu hỏi Cố Tịch Dao: “Nguyên, con biết Quân phạm vào chuyện gì không? Quân vẫn luôn luôn tuân thủ pháp luật mà.”

Cố Tịch Dao nhất thời cũng không biết nói thế nào với Giang Tuệ Tâm: “Dì Tâm, dì đã hiểu rõ Bắc Minh Quân như vậy thì còn cái gì phải lo lắng chứ.”

“Nguyên, dì có thể không lo lắng được sao, cậu ấy là trụ cột của nhà Bắc Minh, là tổng giám đốc tập đoàn Bắc Minh thị. Nó không có chuyện gì thì thôi, nhưng nếu như có chuyện gì, nhà Bắc Minh phải làm sao? Tập đoàn Bắc Minh Thị mà lão gia vất vả lập nên làm sao bây giờ…”

Giang Tuệ Tâm diễn như vậy trước mặt Cố Hạnh Nguyên không phải là cố ý để cô nói những chuyện mà Bắc Minh Diệp Long chưa nói cho bà ta hay sao.

“Dì Tâm, dì cứ yên tâm đi, trước khi anh ấy đi vốn là muốn con trở thành tổng giám đốc Bắc Minh Thị. Chỉ có điều con tự biết năng lực và kinh nghiệm của mình còn khiếm khuyết, cho nên con không đồng ý. Nhưng vẫn bị anh ấy ép là tổng giám đốc tạm thời, đợi đến lúc án của anh ấy luận xong, con sẽ mở một cuộc họp, lần nữa tuyển một người có thể đảm nhiệm vị trí tổng giám đốc này. Nhất định không để cho Bắc Minh Thị do ông Bắc Minh lập nên dao động chút nào.”
 
Chương 2131


Chương 2131

Giang Tuệ Tâm nghe xong lời nói của Cố Tịch Dao, nhẹ gật đầu: “Nguyên, con đã nói như vậy, hơn nữa có con ở đây chống đỡ lúc Bắc Minh Thị gặp nguy cơ, dì yên tâm hơn nhiều. Nhưng mà dì vẫn rất lo lắng cho án của Quân, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

Vẻ mặt Cố Tịch Dao có chút thay đổi, cô cúi đầu trầm mặc một hồi nói: “Án của Bắc Minh Quân là tội giết người.”

“Giết người?” Giang Tuệ Tâm cứng đờ: “Sao có thể chứ, tính tình của Quân bình thường có chút dữ dội, nhưng mà không thể phạm tội lớn như vậy chứ. Vậy người bị hại là ai?”

Lúc này trong lòng Cố Tịch Dao vô cùng khó chịu, nhưng mà đã hỏi đến đây cô không thể không nói: “Người bị hại là.. Mẹ con.”

Giang Tuệ Tâm lập tức trừng lớn mắt, gương mặt kinh ngạc: “Con nói là Lục Lộ qua đời! Không thể nào. Lục Lộ thật là người có mệnh khổ, thật không dễ dàng mới gặp được con, bây giờ mẹ con lại âm dương cách biệt.”

Nói xong, bà ta cúi đầu xuống lấy khăn tay, nhẹ nhàng xoa hai mắt của mình, lộ dáng vẻ rất khổ sở.

Tiếp theo là một động tác làm Cố Tịch Dao khiếp sợ

Chỉ thấy bà ta đứng lên: “Nguyên, dì thay mặt Quân xin lỗi người mẹ đã mất của con.” Nói qua muốn quỳ gối với Cố Tịch Dao.

Cố Tịch Dao sao có thể nhìn một người già cùng tuổi với mẹ mình quỳ xuống với mình chứ.

“Dì Tâm, dì làm gì vậy.” Nói xong, cô vội vàng đứng dậy đỡ Giang Tuệ Tâm lên.

“Nguyên, để gì tạ lỗi với mẹ của con. Là dì không biết cách dạy con mới tạo thành tổn thương lớn cho con và mẹ con như vậy. Lục Lộ à, sao mệnh của bà khổ như vậy chứ…”

Lúc này, chợt nghe thấy tiếng đi xuống lầu vội vàng từ chỗ cầu thang.

Là Trình Trình cùng Dương Dương đi xuống.

Lúc Trình Trình đang xem video trong phòng ngủ của mình, nghe thấy có tiếng xe từ trong viện truyền đến.

Cậu tưởng là ba về, nên lên bệ cửa sổ nhìn xuống, là mẹ đến.

Cậu vội vã rời khỏi phòng mình, vào phòng Dương Dương, gọi Dương Dương: “Mẹ đến rồi.”

Chỉ có điều, hai cậu bé trong lòng tràn đầy vui mừng từ trên lầu đi xuống lại nghe thấy tiếng bà nội khóc dưới lầu, trừ cái đó ra còn mơ hồ nghe thấy tin bà ngoại qua đời.

“Mẹ, hai người nói thật sao, bà ngoại đã mất rồi?”

Cố Tịch Dao thấy bây giờ cũng không lừa dối được, chỉ đành gật nhẹ đầu.

“Không phải bà ngoại thân thể rất tốt sao, sao lại đột nhiên mất vậy?” Dương Dương nhíu mày, cậu bé có chút không rõ.

“Bà ngoại mất có liên quan đến ba à.” Trình Trình cuối cùng cũng không nhịn được hỏi ra.

Cố Tịch Dao kéo hai người con trai đến bên cạnh mình, nhìn Trình Trình, lại nhìn Dương Dương một cái.

“Chuyện này, con nít các con không cần phải lo, những chuyện này để mẹ xử lý có được không?”

Trình Trình rất muốn giúp mama, nhưng mà cô đã nói như vậy, cũng chỉ đành gật nhẹ đầu.

“Mẹ, con muốn về với mẹ, ở bên cạnh mẹ, bà ngoại qua đời rồi, trong lòng mẹ nhất định sẽ rất buồn.” Trình Trình nhìn thấy trong mắt Cố Tịch Dao cũng đã đong đầy nước mắt.

“Con cũng muốn đi với mẹ, con đã rất lâu không ở với mẹ rồi.” Dương Dương cũng là không cam lòng yếu thế nói.

 
 
Chương 2132


Chương 2132

Giang Tuệ Tâm dùng khăn tay chấm nước mắt lưu lại trên khóe mắt: “Nguyên, hai đứa con trai con cứ đưa về đi, hôm nay Quân không ở đây, dì cũng già rồi, lực bất tòng tâm.”

“Dì Tâm, vậy dì phải làm sao đây?” Cố Tịch Dao vẫn có chút không đành lòng để Giang Tuệ Tâm ở nhà cũ một mình

Bắc Minh Quân không ở nhà, hiện tại chỉ còn lại một người già như bà trong một căn nhà lớn như vậy, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy cô đơn và tịch mịch.

Mặc dù Bắc Minh Quân bình thường đi sớm về trễ, nhưng coi như có người, hơn nữa thời gian này trong nhà còn hai đứa nhỏ

Giang Tuệ Tâm khoát tay áo: “Nguyên, con không cần lo lắng cho dì. Trong nhà có nhiều người hầu như vậy cùng với dì, hơn nữa không phải còn Đông Đông cũng về rồi sao, nó sẽ ở với dì.”

*

Cố Tịch Dao lái xe, ra khỏi nhà cũ Bắc Minh.

Trình Trình cùng Dương Dương ngồi sau xe.

Trình Trình cúi đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn có chút âm trầm. Rõ ràng vẫn đắm chìm trong lo lắng ba bị bắt đi, bà ngoại mất.

Mà tâm trạng của Dương Dương lại hoàn toàn khác Trình Trình.

Dối với cậu bé mà nói, cuối cùng cũng ra khỏi căn nhà giam khổng lồ nhà cũ Bắc Minh này.

Nhưng mà sau khi cậu bé vui sướng nhìn đông nhìn tây một hồi, tâm trạng lại từ từ chùng xuống.

Đó là bởi vì cũng giống như Trình Trình, nghĩ đến bà ngoại đột nhiên qua đời.

Trên đường đi, không khí trong xe vẫn luôn vô cùng yên tĩnh, không giống như trước kia.

Cho đến khi xe dừng ở cửa nhà Lạc Kiều, cửa xe mở ra..

Cố Tịch Dao cùng hai người con trai bước từ trên xe xuống

“Nguyên cô về rồi, sao Trình Trình và Dương Dương cũng về. Sao mà bọn nhỏ không ở lại nhà cũ Bắc Minh?” Anna từ trong phòng đi ra.

Cô ấy nhìn thấy Trình Trình cùng Dương Dương cũng về, cảm thấy có chút bất ngờ

“Ba cũng đã bị bắt đi, còn ở chỗ bà nội kế làm gì, mỗi ngày nhìn thấy bà ta, tâm trạng con đều không tốt.” Dương Dương nhanh mồm nhanh miệng, có gì nói đấy.

“Dương Dương, con nói gì đấy. Lại nói xấu sau lưng người ta sao.” Cố Tịch Dao nghiêm mặt, trừng Dương Dương.

Dương Dương rụt cổ một cái, tự biết mình nói sai. Nhưng mà dù vậy vậy, trong lòng của cậu bé vẫn cho là như vậy, cậu cũng không muốn lại tiếp tục sống chung với bà nội kế nữa.

Anna nhìn Cố Tịch Dao: “Dương Dương nói là sự thật sao? Bắc Minh Quân bị bắt đi rồi?”

Cố Tịch Dao nhẹ gật đầu: “Là chuyện sáng nay. Anna, giúp tôi lấy đồ đạc đi, bây giờ đầu tôi có chút loạn, tôi muốn nghỉ ngơi một lúc.”

Nói xong, cô một mình đi vào trong phòng.

Dương Dương cũng muốn theo mẹ vào phòng nhưng bị Trình Trình kéo lại.

Sau đó hắn nói với Anna: “Dì Anna, chúng ta giúp gì lấy hành lý.”

Sau khi Cố Tịch Dao vào nhà, nhìn thấy Hình Uy và Lạc Kiều từ lầu hai xuống, bên cạnh bọn họ, con có bảo bối nhỏ Cửu Cửu.

“Me, mẹ về rồi…” Cửu Cửu không chờ đợi được gọi một tiếng.

Cố Tịch Dao vốn có chút không vui, bây giờ gặp con gái, cũng không khỏi lộ ra khuôn mặt tươi cười.
 
Chương 2123


Chương 2123

Bắc Minh Khởi Hiên cười nói: “Tịch Dao, em nói không sai, mục đích của anh đến đây chính là muốn mời em ăn một bữa cơm, cũng coi như là lời chúc mừng của anh đối với việc em đã thành công trở thành tổng giám đốc của Bắc Minh thị.”

“Là tổng giám đốc tạm thời không phải là tổng giám đốc.” Cố Tịch Dao lập tức sửa lại, bởi vì chức vị này cũng không phải là mình muốn làm, mà là bị Bắc Minh Quân cứng rắn nhét vào.

Bắc Minh Khởi Hiên cười cười nhìn biểu cảm nghiêm túc ở trên mặt của Cố Tịch Dao, sau đó lại làm một tư thế mời: “Vậy thì mời tổng giám đốc tạm thời đi dự tiệc với anh.”

Cố Tịch Dao cảm thấy là mình cũng không thể bôi bác mặt mũi của Bắc Minh Khởi Hiên ở trước mặt của người khác.

Dù sao thì cũng là người nhận ủy thác, trung thành làm việc, mặc kệ là như thế nào, trước khi Bắc Minh Quân quyết định chọn ai làm chức vụ tổng giám đốc này mình vẫn phải tiếp tục chống đỡ nó.

“Nếu như anh đã tiếp đón nồng nhiệt, vậy thì em cũng nên đi một chuyến.” Sau khi Cố Tịch Dao đưa ra quyết định, lại nhìn Hình Uy một chút: “Anh cũng đi cùng với tôi luôn đi.”

Hình Uy đương nhiên biết Bắc Minh Khởi Hiên làm như vậy chắc chắn là đang muốn lôi kéo Cố Tịch Dao.

Chỉ có điều là bây giờ mình vẫn còn đang gánh vác trách nhiệm để việc hợp tác của tập đoàn GT với Bắc Minh thị có thể thuận lợi tiến triển, vẫn còn có rất nhiều công việc cần mình phải xử lý.

Đây có thể coi là nỗ lực hết sức của mình để giải quyết những chuyện mình có thể giải quyết cho ông chủ và cô chủ.

Về phần chút tâm tư của Bắc Minh Khởi Hiên, chắc là Cố Tịch Dao cũng biết rõ, cô sẽ luôn giữ vững lập trường của mình.



Cố Tịch Dao ngồi ở trên xe của Bắc Minh Khởi Hiên.

Cô quay đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ xe, mọi người đều đang vội vã ở bên ngoài.

“Tịch Dao, thật ra thì anh vẫn luôn có một ý tưởng rất tốt, anh muốn tiếp tục phát triển tập đoàn Bắc Minh thị, đây cũng là trách nhiệm và nghĩa vụ của anh với tư cách là cháu cả của con cả nhà họ Bắc Minh.”

Bắc Minh Khởi Hiên lái xe với niềm khao khát trên gương mặt.

Cố Tịch Dao quay đầu lại nhìn anh ta một cái: “Thật ra thì suy nghĩ của anh với Bắc Minh Quân đều giống nhau, mục đích của các anh cũng giống nhau, nhưng mà tại sao lại phải đấu đá với nhau làm gì? Chẳng lẽ là anh không biết đạo lý “gà cùng một mẹ chớ hoài đá nhau” à?”

“Sao anh có thể không hiểu đạo lý này được chứ, chỉ có điều là lúc đối mặt với vấn đề này, người đấu đá nhau không phải anh mà là chú ta. Chú ta đã từng vì để nắm giữ Bắc Minh thị mà không tiếc cướp đoạt tất cả cổ phần của ba anh, đồng thời cũng đuổi ông ấy ra khỏi nhà họ Bắc Minh, đối với việc này, không phải là em cũng là một người bị hại trong đó à.” Bắc Minh Khởi Hiên vừa nhắc đến chuyện này, lông mày của anh ta gần như đều muốn dựng đứng cả lên.

Liên quan đến chuyện này, trong lòng của Cố Tịch Dao vẫn hiểu rất rõ ràng, cô đã từng cảm thấy vô cùng phản cảm đối với cách làm đó của Bắc Minh Quân.

Nhưng mà đến sau này kể từ khi cô từ từ hiểu rõ Bắc Minh Quân hơn thì cô cảm thấy tạo thành tính tình như bây giờ của anh, nguyên nhân đa phần đều là do bóng ma tuổi thơ của anh đã gây ra.

Chỉ có điều là đối với đoạn ký ức này, anh đã chôn giấu nó rất sâu trong nội tâm lạnh lẽo của mình.

Mãi cho đến khi có một ngày tảng băng lạnh lẽo ở trong lòng của anh bắt đầu hòa tan.

Dần dần anh đã bắt đầu không còn hận thù nhiều như vậy nữa, bắt đầu biết yêu, học quan tâm những người khác.
 
Chương 2124


Chương 2124

Chỉ có điều là tảng băng dày ba thước, không phải lạnh một ngày, ấn tượng của người bên ngoài đối với anh vẫn là dừng lại trong quá khứ, đến mức không thể phát hiện ra sự thay đổi của anh.

Cố Tịch Dao cúi đầu xuống, đưa tay nhẹ nhàng chống cằm, của mình cô rơi vào trầm tư.



“Tịch Dao, chúng ta đến nơi rồi.” Xe của Bắc Minh Khởi Hiên đã dừng lại.

Tâm tư của Cố Tịch Dao dường như là vẫn còn chưa về: “Đây là đâu vậy?”

Bắc Minh Khởi Hiên tháo dây an toàn của mình ra, anh ta nở một nụ cười với Cố Tịch Dao: “Sao vậy, nơi này mà em cũng không biết là chỗ nào nữa hả, không phải là chúng ta vừa mới có cuộc họp ở đây à, cuộc họp đã xác định em chính là tổng giám đốc đó.”

Lúc này Cố Tịch Dao mới lấy lại tinh thần, nhìn xung quanh.

Không sai, nơi này chính là khách sạn Daredevil Empire

“Anh mời em đến đây?” Cố Tịch Dao cảm thấy có chút kinh ngạc.

Bắc Minh Khởi Hiên mời cơm mình ở đây, đây là có ý gì hả? Đây là đang biểu thị thụ uy với Bắc Minh Quân à.

Nhìn đi, đây chính là nơi chú bị cảnh sát dẫn đi.

Nhìn đi, đây chính là nơi mà chú đã vứt bỏ vị trí Bắc Minh tổng thị.

Nhìn đi, tôi mời người kế nhiệm của chú đến đây ăn cơm uống rượu đó.

Nhìn đi, đây cuối cùng là chiến thắng của Bắc Minh Khởi Hiên tôi.

Bây giờ cũng đã đến đây rồi, Cố Tịch Dao không có cách nào từ chối.

Có lẽ là Bắc Minh Khởi Hiên cũng không suy nghĩ nhiều như vậy, chẳng qua chỉ là muốn mời mình ăn một bữa cơm mà thôi.

Khách sạn Daredevil Empire đối với Cố Tịch Dao mà nói, mặc dù cô cũng không phải thường xuyên đến nơi này, nhưng mà cô vẫn tương đối hiểu rõ cách bố trí ở nơi này.

Bắc Minh Khởi Hiên đi ở đằng trước, không có đi đến sảnh ăn uống.

Sau khi rẽ qua lối rẽ thứ hai thì dừng lại.

“Tịch Dao, chúng ta đến nơi rồi.” Anh ta quay người lại cười với cô một cái.

Cố Tịch Dao ngẩng đầu lên nhìn, phía trước là hai cánh cửa màu đỏ như son đang đóng lại, quan sát từ sự trang trí tinh tế và khung cửa trong này chắc chắn vô cùng lộng lẫy.

Hình như là mình không có ấn tượng mình đã từng tới chỗ này.

“Ở đây là ở đâu vậy?” Cố Tịch Dao hỏi.

“Đây là chỗ mà anh mời em ăn cơm, chẳng phải đi vào thì sẽ biết rồi à.” Bắc Minh Khởi Hiên nói, ra hiệu cho cô mở hai cánh cửa này ra.

Cho đến bây giờ Cố Tịch Dao còn có cái gì để nói nữa đâu, cô bước lên phía trước, duỗi hai tay ra nhẹ nhàng chạm vào cửa một cái.

Sau khi tay của cô nhẹ nhàng chạm vào, hai cánh cửa đó chậm rãi mở ra.

“Bụp…”

Một tiếng vang vang lên, có những mảnh giấy đầy màu sắc bay xuống từ phía trên đại sảnh.

Âm thanh này làm cho Cố Tịch Dao giật hết cả mình.

Lúc này ở bên tai của cô lại vang lên giọng nói của Bắc Minh Khởi Hiên: “Đừng sợ, đi vào trong đi.”

Cố Tịch Dao chậm rãi đi vào trong đại sảnh.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom