Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Chiến Thần Trấn Quốc
Chương 2304


Không phải chỉ là chết thôi sao?

Mình chết vì Lạc Việt, đáng giá!

Nhưng không cam lòng chút nào!

Chúng ta không thể bảo vệ được Lạc Việt!

Không cam lòng!

Vô cùng không cam lòng!

“Ầm ầm.”

Nhưng vào lúc ngàn cân treo sợi tóc thì đột nhiên đất núi rung chuyển.

Một dòng khí vô hình sượt ngang qua đại quân mười mấy chục nghìn của liên minh Chúa Tế.

Tách rời bọn họ và nhóm Tiêu Phong ra.

Đất rung núi chuyển, bỗng một khe hở khổng lồ xuất tại chiến trường.

Phân chia thành hai khu vực rõ rệt.

Đại quân của liên minh Chúa Tể buộc phải dừng bước: “Thế chẳng phải quá ác độc với các đồ đệ của tôi rồi sao?”

Một giọng nói quen thuộc vang dội trên bầu trời.

Sau khi nhóm Tiêu Phong nghe được tiếng nói này thì mọi người vui mừng ứa nước mắt.

“Sư phụ, sư phụ tới rồi!”

Mọi người hô to.

Đại quân mấy chục nghìn của Liên minh Chúa Tể đều cực kỳ lo lắng.

Mọi người chỉ thấy từ trên bầu trời một bóng dáng không rõ hình dung chợt nhảy xuống.

Anh giống như thần tiên hạ phàm.

Ầmf”

Khoảnh khắc anh rơi xuống giống như một đầu đạn hạt nhân gây rúng động nơi này.

Trời đất rung chuyển.

Một luông khí đáng sợ khuếch tán ra bốn phía.

Đội hình mười vạn đại quân của liên minh Chúa Tế vẫn bị đây lùi về phía sau mấy trăm thước.

Diệp Lâm Quân hạ từ trên không xuống.

Thật đúng là thần binh thiên hạ! Diệp Lâm Quân đứng ở đâu, một mình đấu với đội quân lón mấy trấm ngàn người.

Anh không hề sợ hãi.

Khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt: “Có tôi ở đây, các người đừng mo tiến lên bước nào!”

z “Tôi yêu cầu các người lập tức đầu hàng, nếu không tôi sẽ giết sạch các người Một người mà lại đám kêu mấy trăm ngàn người đầu hàng.

Đây là loại khí phách nào chứ? “Sư phụ thật oai phong!” Tiêu Phong hô lón.

Mọi người ngay lập tức hô to.

Đại quân liên minh Chúa Tể đều ngây người ra.

Chỉ một tên thôi mà đám kêu bọn hắn đầu hàng ư? Tên này bị điên hay bị ngu vậy? “Xảy ra chuyện gì vậy?

“Tại sao các người lại dừng lại?”

Đăng sau Lý Chính Quốc, đám người Hứa Chính Kiệt vội vàng hỏi.

“Không ổn rồi, là Diệp Lâm Quân, Diệp Lâm Quân đến chiến khu đông cảnh rồi!”
 
Chương 2305


Rất nhanh có người đã nhận ra Diệp Lâm Quân đến. Lý Chính Quốc biến sắc: “Tốc độ của Diệp Lâm Quân cũng nhanh thật đấy!”

Diệp Lâm Quân tài g Tichard đã từng nói với bọn họ.

Bộ phận chủ lực nhất của Liên minh Chúa Tể cũng không ngăn được anh ta.

Lực chiến đấu của anh ta mạnh thế nào? Không ai biết rõ.

hế nào.

Chỉ biết rằng anh ta là kẻ mạnh trong số các cường giả ngũ lục trọng thiên.

Anh ta mạnh đến mức khiến cho người khác phải phẫn nộ.

Nhưng Hứa Chính Kiệt lại nở một nụ cười.

“Diệp Lâm Quân, rốt cuộc mày đã đến rồi, tao đã đợi giò phút này lâu lắm rì Trong mắt Hứa Chính Kiệt tràn đầy sự nóng bỏng và điên cưồng.

Hiện tại, liên minh Chúa Tể giao nhiệm vụ cho hăn ta.

Chỉ cần hắn ta giết chết được Diệp Lâm Quân.

Thì hắn ta muốn gì cũng được.

Trong đó có một lời hứa, trở thành quốc vương nước Tây Đảo.

Nghĩ đến được làm chủ một đất nước.

Hứa Chính Kiệt đã không tài nào nói ra được sự kích động.

“Nào, nào, cầm tất cả bản thăng cấp của vũ khí sát thần ra đây!”

“Bắt đầu từ giờ phút này về sau, tất cả vũ khí sẽ dùng để đánh trả Diệp Lâm Quân”

Hứa Chính Kiệt bắt đầu sắp xếp.

Bố trí ổn thỏa tất cả vũ khí.

“Vì để nâng cao tỷ lệ giết chết Diệp Lâm Quân, yêu cầu mọi người phải làm tiêu hao phần lớn sức lực của Diệp Lâm Quân”

“Đến lúc đó tôi sẽ dùng vũ khí sát thần, như thế thì xác suất thành công sẽ cao hơn”

“Nhưng mà mọi người yên tâm, tất cả vũ khí sát thần lần này đều được chuẩn bị cho một mình Diệp Lâm Quân! Hắn ta chắc chắn sẽ chị Gương mặt Hứa Chính Kiệt tràn đầy tự tin.

“Giết!”

Một tiếng hạ lệnh.

Toàn bộ đại quân liên minh chúa tể tiến công.

Giết một mình Diệp Lâm Quân.

“Được lắm! Tây Cảnh tôi còn chưa giết đủ đây!”

Diệp Lâm Quân tay không liều chết đi đến.

Chém giết lẫn nhau với đại quân.

Lúc bắt đầu bọn họ còn hơi lo lắng.

Nhưng nhìn thấy tình cảnh Diệp Lâm Quân càn quét ngàn

quân: Tất cả mọi người đều sợ ngây người.

“Sư phụ đúng là rất mạnh! Mạnh mạnh mạnh!”

Bên này, người bên Lạc Việt hưng phấn kêu lên.

Một người đánh mười vạn quân bọn họ mới chỉ nghe nói qua.

Bây giờ một người đánh hơn trăm ngàn võ giả, bọn họ cũng tự mình nhìn thấy.
 
Chương 2306


Thật là quá mạnh.

Không chỉ dọa cho bọn họ sợ hãi.

Mà bên phía liên minh Chúa Tể cũng bị dọa SỢ.

Nói vậy thì một người mạnh đến thế nào chứ?

Anh ta có thể đánh mười mấy vạn võ giả.

Càng đánh càng hăng.

Ranh giới anh ta đã chia ra.

Mấy trăm ngàn người cũng không có ai có thể bước qua. Đây chính là điểm mạnh của Diệp Lâm Quân.

Anh ta còn đánh cho đại quân liên minh chúa tể không ngừng lùi về phía sau: Rung động!

Khiến cho tất cả mọi người đều lắc lư!

Còn có thể mạnh được như vậy sao?

“Không được, nếu cứ tiếp tục như vậy nữa, mấy người này cũng không chống đỡ được với Diệp Lâm Quân!”

“Tiến lên! Đẩy mạnh trận địa lúc trước của chúng ta lên!” Ngay lập tức Hứa Chính Kiệt đã đẩy mạnh trận địa.

Sau khi đến khoảng cách đã được quyết định, toàn bộ vũ khí sát thân đều nhắm vào Diệp Lâm Quân.

“Số một, nhắm vào mục tiêu!”

ố hai, nhắm vào mục tiêu!”

ố 88, nhắm vào mục tiêu!”

Rất nhanh, hơn trăm vũ khí sát thân đã nhắm vào một mình Diệp Lâm Quân.

“Tôi yêu câu mọi người trong vòng mười giây trốn khỏi chiến trường, khiến cho Diệp Lâm Quân bị lộ ral”

Hứa Chính Kiệt bắt đầu chỉ huy.

“Rút luil

Đại quân liên minh chúa tể đột nhiên rút lui.

Quả nhiên trong mười giây, đã rút lui không còn tăm hơi. Diệp Lâm Quân hoàn toàn bộ bại lộ trên bình nguyên trống trải.

Đó là bia ngắm sống.

Một giây này Diệp Lâm Quân cũng đã nhân ra điều gì đó. Anh ta giống như bị hơn hai trăm con mắt nhìn chằm chằm.

Loại cảm giác này rất khó chịu.

Muốn chạy trốn nhưng không có cách nào thoát được. Muốn thoát khỏi nhưng không có cách nào thoát được. Đám người Tiêu Phong biết rõ ràng đó là cái gì nhất. “Không được rồi, vũ khí sát thân, sợ là bọn họ muốn dùng tất cả vũ khí sát thân để đối phó với sư lI phụ “Chuyện này phiền phức lớn rồi, sư phụ mau tránh đi!”

Đám người Tiêu Phong vội vàng kêu lớn.

Nhưng thời gian đã muộn.

Với hoàn cảnh trống trải như thế này, bị hệ thống vũ khí sát thần tập trung theo đõi, đó là một con đường chết. Cơ bản không có khả năng tránh né.

Hứa Chính Kiệt kích động, cả cơ thể đang run rẩy.
 
Chương 2307


Giết được Diệp Lâm Quân mà nói có rất nhiều ý nghĩa với hãn ta.

Hắn ta mơ tưởng đến một ngày đánh bại Diệp Lâm Quân ở lĩnh vực mà hẳn ta am hiểu nhất.

Hiện tại hắn ta đã sắp làm được rồi.

Không chỉ đánh bại! Còn phải giết chết! “Lý Từ Nhiệm cô có từng nghĩ sẽ có một ngày như hôm nay không?”

Hứa Chính Kiệt ngửa đầu lên trời hét một câu.

Sau khi tất cả vũ khí đã tập trung.

Hứa Chính Kiệt muốn điên lên luôn.

“Diệp Lâm Quân mày đi chết Hứa Chính Kiệt hạ lệnh một tiếng.

Toàn bộ vũ khí sát thân được khởi động.

Năng lượng đáng sợ trong một chút đã nhanh chóng phóng ra ngoài.

“Âm!

“Âm!”

Lực bắn rất lớn, sức giật cũng đầy tính phá hủy. Khiến cho đất rung núi chuyển.

Ít nhất trong phạm vi vài ngàn dặm đều là địa chấn lớn. Đây là uy lực còn lại của vũ khí sát thần sau khi phóng ra. Còn vũ khí sát thần mạnh bao nhiêu, đám người Tiêu Phong đã nhìn thấy.

Nhưng bọn họ không nhìn thấy tất cả hình ảnh vũ khí sát thần kia đánh vào một người, thật sự không có cách nào tưởng tưởng được.

“Am” Phát năng lượng thứ nhất đánh lên người Diệp Lâm Quân. Đất rung núi chuyển.

Nhưng cảnh tượng máu me mà mọi người mong đợi lại không xuất hiện.

Điều này có nghĩa là lần công kích này của vũ khí sát thần không có tác dụng với Diệp Lâm Quân. Trong thời gian ngắn ngủi, vũ khí sát thần lần thứ hai bắn ba phát liên tiếp về phía Diệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân vẫn bất động như cũ.

Trên người vẫn chưa xuất hiện vết thương nào.

Nhưng đất đai dưới chân anh đã vỡ vụn.

Trông giống như mạng nhện, lan ra bên ngoài một cách đáng sợ.

Mười mấy dặm.

Hơn trăm dặm.

Mấy trăm dặm.

“Rầm rầm rầm!”

Vũ khí sát thần vẫn tiếp tục bắn.

Gần như là liên tiếp không ngừng.

Một phát lại một phát.

Hứa Chính Kiệt gần như đã đánh cược.

Nhất định phải tiêu diệt Diệp Lâm Quân.
 
Chương 2308


“Bộp bộp bộp...

Dưới sức mạnh như thế này.

Diệp Lâm Quân cũng không thể ngăn được.

Anh lùi ra phía sau.

Không ngừng lùi lại.

Rõ ràng anh đã không còn như lúc nấy, muốn gì được

“Âm” Vũ khí sát thần vẫn đang tiếp tục.

Không cho Diệp Lâm Quân có thời gian thở dốc.

Không biết đã dùng hết bao nhiêu pháo.

Ngược lại gia sản của Hứa Chính Kiệt cũng đã gần thấy đáy.

“Phụt!”

Rốt cuộc; Diệp Lâm Quân đã phunra máu. Thân thể anh đã bị thương nặng.

Vũ khí sát thần quả thật rất đáng sợ. Nhất là tất cả vũ khí sát thần đều dùng trên người một người.

Hủy diệt đơn giản như vậy.

Không, Diệp Lâm Quân bị thương.

“Nhanh sử dụng bản thăng cấp của vũ khí sát thần!”

Hứa Chính Kiệt nhìn thấy hy vọng, muốn một lần giết chết Diệp Lâm Quân.

Một mình Diệp Lâm Quân vẫn gắng gượng chống đỡ trên bình nguyên.

Sức mạnh của vũ khí sát thần quả thật kinh khủng.

Gần như đã đánh sập bình nguyên.

Nhưng điều này mới chỉ là bắt đầu thôi.

Bản thăng cấp của vũ khí sát thần, đã nhét pháo vào. xong.

Bản thăng cấp chỉ có tám cái.

Để sản xuất ra nó cũng tiêu tốn nhiều tiền bạc và tài nguyên hơn.

Tính nguy hiểm cũng rất cao.

Nhất là pháo của bản thăng cấp càng khó khống chế. Chủ yếu là thiết bị giống nhau nhưng lực đánh ra lại cao hơn gấp đôi.

Độ khó đã rất lớn rồi.

Nhất là cần yêu cầu kỹ thuật cao hơn.

Bọn họ hơi lo lắng, nếu vạn nhất không khống chế được, pháo tự nổ, thì sẽ hủy diệt chính người của mình.

Cho nên Hứa Chính Kiệt cũng thấp thỏm không yên. Cuối cùng thì vũ khí sát thần bản thăng cấp có thể dùng được hay không?

Phải thực chiến mới nói tiếp được.

“Chủ nhân, tám khẩu đã nhắm vào mục tiêu rồi!”

Rất nhanh, tám đài vũ khí sát thân thăng cấp đã tập trung hết vào Diệp Lâm Quân.

“Bắn hắn cho tôi, bắn hết tất cả pháo! Tôi cũng không tin hẳn sẽ không chết!”

Hứa Chính Kiệt nói lớn.

Vũ khí sát thân bản thăng cấp, số pháo chỉ có tám mươi hộp. Bởi vì chỉ sản xuất ra cũng đã rất khó rồi. Nhiều như thế.
 
Chương 2309


Vũ khí sát thần bản thăng cấp, trên lý thuyết là trong nháy. mắt có thể phá hủy cường giả Lục trọng thiên.

Tám mươi hộp pháo đều đánh hết lên người Diệp Lâm Quân, không có cách nào tưởng tượng nổi.

“Sư phụ, ngài hãy nhanh rút lui về đây đi, ngài không gánh nổi đâu!”

,u “Đúng vậy, sư phụ! Xin ngài, nhanh rút lui đi Đám người Tiêu Phong ở phía sau thật sự không nhấn tâm nhìn một mình Diệp Lâm Quân ngăn cản phía trước.

“Tôi hiểu rõ suy nghĩ của sư phụ, nếu ngài ấy không ngăn được hết tất cả vũ khí sát thần thì chắc chắn ngài ấy sẽ không chịu bỏ cuộc!”

“Đúng thế, chỉ cần loại vũ khí này vẫn còn, đó chính là sự uy hiếp đối với Lạc Việt! Ngài ấy muốn dùng cơ thể của mình để khiến cho đối phương dùng hết tất cả pháo!” Nhưng người khác kinh ngạc.

“Vì muốn đối phương dùng hết pháo, anh ấy tình nguyện làm mục tiêu sống sao?”

“Không sai, đây chính là sư phụ của tôi” Mấy người Tiêu Phong nói.

Trong giọng nói của bọn họ tràn đầy sự kiêu ngạo.

Cũng mang theo mấy phần bị thương.

Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn sư phụ chống chọi, lại không thể giúp được gì.

“Tất cả mọi người không có mệnh lệnh của tôi thì không cho phép bước lên trước một bước!

Bên tai bọn họ còn nghe thấy giọng nói của Diệp Lâm Quân truyền đến.

“Sư phụ!”

“Nhất định phải chống đỡ đấy!”

Tất cả mọi người đều nắm chặt tay.

Bọn họ hy vọng Diệp Lâm Quân có thể chống đỡ được.

Ai cũng biết, tiếp theo là đợt bắn của bản thăng cấp của vũ khí sát thần.

“Giết! Giết Diệp Lâm Quân cho tôi!”

Hứa Chính Kiệt hét lớn.

“Bùm!”

“Bùm!”

“Bùm!”

Vũ khí sát thần bản thăng cấp đồng loạt bản ra.

“Roạt!”

“Roạt!”

Người lính bắn pháo, mặc dù đã mặc đồ bảo hộ đặc biệt nhưng vần bị sức mạnh còn lại của sức giật và sức mạnh còn lại sau khi bắn pháo xé nát.

Đáng sợi Tất cả mọi người đều rợn tóc gáy: Sức mạnh của vũ khí sát thần bản thăng cấp thật đáng sợt

“Âm”

“Phụt!”

“Âm!

“Phụt!”

Mỗi một phát của vũ khí sát thần rơi xuống Lâm Quân lại lùi lại một chút, trong miệng phun ra máu tươi.

Rõ ràng anh không gánh được bản thăng cấp của vũ khí sát thần.

“Tiếp tục, tiếp tục cho tôi!”

Hứa Chính Kiệt thúc giục.

“Âm”
 
Chương 2310


“Âm!”

“Âm”

Hứa Chính Kiệt cũng đã liều mạng.

Trong thời gian ngắn nhất, đánh hết tất cả pháo.

Sức mạnh của vũ khí này thật sự quá khủng khiếp rồi. Diệp Lâm Quân trúng hết cái này đến cái khác.

“Âm”

“Phụt!"

Đột nhiên, lúc quả pháo thứ 67 đánh lên người Diệp Lâm Quân.

Anh ngay lập tức bị đánh biến mất tại chỗ.

Ở dưới con mắt của mấy trăm ngàn người cuối cùng đã bị

Tổng công tám mươi hộp năng lượng bản ra trong cùng

một lúc.

Diệp Lâm Quân bị bắn trúng nhưng mười ba phát còn lại đều băn hụt.

Bắn đến mức nơi đây thành đống đổ nát.

Trông nó như ngày tận thế vậy.

“Bắn trúng rồi! Bắn trúng Diệp Lâm Quân rồi!

“Thành công, chúng ta thành công rồi!

Toàn thể liên minh Chúa Tể hoan hô.

Như thắng được một trận chiến lớn...

Hứa Chính Kiệt hét lớn hơn nữa: “Trên đời này không còn Diệp Lâm Quân nữa rồi!”

“Tôi là vua duy nhất của Lạc Việt! Hãy nhớ lấy tên tôi, Hứa Chính Kiệt!”

Tất cả mọi người đều đang sùng bái nhìn về Hứa Chính Kiệt.

Không ai ngờ rằng một người bình thường có thể trở thành một nhân tố quan trọng thay đổi tình hình chiến đấu.

Ai có thể đoán được?

Diệp Lâm Quân mạnh mế là thế?

Mấy trăm nghìn quân chủ lực của Liên minh Chúa Tể ở Tây Cảnh đều bị anh đánh bại.

Nhưng cuối cùng chẳng phải cũng bị vũ khí Sát Thần của Hứa Chính Kiệt giết chết rồi đấy thôi?

Sau này, giá trị của Hứa Chính Kiệt sẽ được tối đa hóa. Hắn ta thật sự sẽ trở thành vị vương được người người tranh giành.

Giấc mộng làm quốc vương của hẳn ta cũng sẽ dễ dàng trở thành hiện thực.

“Thăng rồi, chúng ta thắng rồi!”

Bọn Lý Chính Quốc báo lại cho Richard trước tiên. “Thăng rồi, tiêu diệt được Diệp Lâm Quân thì chướng ngại vật lớn nhất của chúng ta đã không còn nữa ếu chiếm được Kinh Thành thì chúng ta sẽ thắng lợi toàn diện, Lạc Việt sẽ năm trọn trong tay chúng ta thôi!”

Bọn họ đã nhìn thấy viễn cảnh của chiến thăng.

Richard rất hưng phấn.

Thế nhưng lúc này chợt có người tìm tới anh ta.

Ai nấy đều mặc vest đen, trên ngực có đeo.

một huy hiệu hình khiên màu đen nốt. Sau khi Richard nhìn thấy họ thì khẽ biến sắc.
 
Chương 2311


Những người này rõ ràng là tổ chức bí mật bậc nhất của nước Chiến Ưng - Cục Thiên Thuần.

Cục Thiên Thuấn có lịch sử tồn tại lâu đời, các đặc công trong đó toàn là những người có dị năng.

Bọn họ nắm giữ nước Chiến Ưng, thậm chí cả lực lượng thần bí và những chuyện bí mật nhất của toàn thế giới... Bọn họ khác với vệ binh Viêm Long.

Bọn họ thật sự đang kiểm soát những lực lượng khủng khiếp kia.

Họ thường hay chịu trách nhiệm giải quyết các vụ siêu nhiên và đáng sợ.

Nghe nói chúng thần chỉ ước là do chính những Chúa Tể đó bảo Cục Thiên Thuẫn phát ra...

Đám Richard cũng phải sợ khi đối diện với Cục Thiên Thuẫn.

“Thu tay lại đi! Lạc Việt không yếu đuối như anh tưởng tượng đâu!”

“Anh đừng bao giờ xem thường con sư tử Đông Tấn đang ngủ say, nếu anh ép nó thì nó sẽ thức tỉnh đấy!"

Đặc công của Cục Thiên Thuấn thẳng thắn đưa ra lời khuyên.

Richard mỉm cười: “Đúng vậy, quả thật Lạc Việt đã bị chúng tôi ép đến đường cùng rồi!

Nhưng bọn đó vẫn đâu phải là đối thủ của chúng tôi!” “Tiếp theo đây, các vị sẽ thấy cảnh chúng tôi công chiếm Lạc Việt ngay thôi “Các anh hấy tự lo liệu cho mình đi!”

Đặc công Cục Thiên Thuần quay người bỏ đi.

Họ chỉ đến nhắc nhở thôi.

Trên chiến trường Đông Cảnh.

“Sư phụ!”

Nhóm Tiêu Phong thấy Diệp Lâm Quân bị bắn trúng.

Mọi người gào to thảm thiết.

Diệp Lâm Quân biến mất ngay trước mắt bọn họ vậy ư... Mọi thứ quá nhanh chỉ trong tích tắc.

Vì thế, hồi lâu họ cũng không thể nào tin nổi tất cả những điều này là sự thật.

Mặt khác.

Hứa Chính Kiệt hét lớn: “Lên cho tôi, xông hết lên cho tôi! Lập tức chiếm lại chiến khu Đông Cảnh!”

Hứa Chính Kiệt ra lệnh: Đại quân của liên minh Chúa Tể lấn át như thủy triều.

Bên Tiêu Phong rơi vào tình cảnh đơn độc và yếu thế.

Cộng thêm mọi người đang đắm chìm trong sự đau khổ vì mất đi Diệp Lâm Quân.

Chắc hẳn, trong vòng nửa tiếng họ sẽ bị tiêu diệt hoàn †oàn mà thôi.

“Toàn thể những người có mặt nhắm hướng bắc đến Kinh Thành tập họp!”

Đại quân đi sau bọn Hứa Chính Kiệt bắt đầu khởi động. Dù gì nhóm Tiêu Phong cũng sẽ không chịu nổi một đòn, không chống đỡ được nữa đâu.

“Lạc Việt dễ dàng để những kẻ ngoại đạo như bọn mi khiêu khích vậy sao?”

Bấy giờ, trên không trung vang lên tiếng sấm rần vang không dứt.

“Ầm ầm ầm!”

Tổng công tám mươi hộp năng lượng bản ra trong cùng một lúc.

Diệp Lâm Quân bị băn trúng nhưng mười ba phát còn lại đều bắn hụt.

Bắn đến mức nơi đây thành đống đổ nát.
 
Chương 2312


Trông nó như ngày tận thế vậy.

“Bắn trúng rồi! Bắn trúng Diệp Lâm Quân rồi!

“Thành công, chúng ta thành công rồi!

Toàn thể liTiếng nói này như vang lên từ chín tâng trời.

Như tiếng vọng về của một vị thần trên trời cao.

Đại quân liên minh Chúa Tể sửng sốt, đột ngột dừng bước lại.

Nhóm Tiêu Phong sững sờ, kinh ngạc nhìn lên không trung.

Chẳng lẽ Diệp Lâm Quân còn sống? Mấy trăm nghìn người đều đồng loạt nghĩ vậy.

“Không thể nào? Hn ta không chết sao?”

Hứa Chính Kiệt hoảng sợ đổ mồ hôi lạnh, đôi môi trắng bệch.

Tất cả mọi người đang rơi vào sự sợ hãi với Diệp Lâm Quân.

Anh quá đáng sợ.

“Uỳnh uỳnh”

” Giây lát sau.

Chỉ thấy hai bên chiến trường phát ra tiếng động rung trời.

“Mau nhìn kìat”

“Mau nhìn kìa!”

Lúc này mọi người nháo nhác hô lên.

đầu tiên bên trái xuất hiện một đàn chiến mã màu nâu đỏ, trên chiến mã có vài kiếm khách ăn mặc áo mũ chinh tê.

Họ mặc áo bào dài màu trắng, đầu đội đấu lạp, trên người đeo kiếm dài.

Tuy số lượng người không nhiều chỉ khoảng mấy nghìn người.

Nhưng khí thế như rồng bay như chiếm trọn vạn dặm núi sông.

Bên phải cũng có chiến mã.

Trên chiến mã toàn là đao khách mặc áo đen che mặt. Trên lưng họ còn có cung nỏ.

Hai nhóm người đột ngột xuất hiện.

Tất cả mọi người đều bối rối.

“Lạc Việt còn có viện quân thế này sao?”

Đây là suy nghĩ trong lòng mọi người.

Lúc này, tại trụ sở vệ binh Viêm Long, mọi người đang chú ý đến hình ảnh nơi chiến trường lúc này.

Nhìn thấy này hai đội nhân mã xuất hiện.

Sắc mặt của các cán bộ cấp cao thay đổi một cách dữ dội

à họ! Chính là họ!”

“Cuối cùng họ cũng xuất hiện rồi!”

“Vốn dĩ tôi nghĩ mất đi Diệp Lâm Quân thì Lạc Việt toi rồi!” “Không ngờ truyền thuyết là thật! Họ thật sự tồn tại, hon nữa còn xuất hiện!”

Các cán bộ cao cấp của Viêm Long vui đến mức trào nước mắt.

“Sao vậy? löt cuộc có chuyện gì?”

“Tóm lại thân phận của họ là gì vậy?

Những người khác trong vệ binh Viêm Long bối rối.liên minh Chúa Tể hoan hô.
 
Chương 2313


“Thật ra không được nhắc đến truyền thuyết này nhưng họ đã xuất hiện và mọi người cũng thấy cả rồi. Vậy cứ nói cho.mọi người biết vậy!”

“Trong truyền thuyết, tộc Bảo Long ẩn mình ở chỗ tối để bảo vệ Lạc Việt! Cũng chính là gia tộc canh giữ Lạc Việt! Chúng tôi không biết cụ thể họ có bao nhiêu người và càng không biết họ đang ở đâu.

Ý nghĩa tồn tại của họ, trách nhiệm mấy đời của họ là bảo vệ con rồng cháu tiên cũng là canh giữ Lạc Việt, bảo đảm cho nên móng của Lạc Việt.

Chỉ khi nào Lạc Việt rơi vào thời điểm nguy nan nhất thì họ sẽ xuất hiện để ngăn cơn sóng dữ và cứu vớt Lạc Việt trong nước lửa!”

“Không chỉ thế, các gia tộc lớn bảo vệ cùng nắm trong tay một cơ quan trận pháp, nghe nói là để bảo vệ nền móng của Lạc Việt”

còn nghe đồn rằng các đại gia tộc bảo vệ mỗi người giữ một cái chìa khóa, kết hợp tất cả chìa khóa lại với nhau thì mới có thể mở ra bí mật lớn nhất!

Nghe đến đó, mọi người đều hít một hơi lạnh.

“Nhưng tộc Bảo Long này chỉ tồn tại trong truyền thuyết, chúng tôi cũng chỉ nghe nói, e là cho tới bây giờ ngay cả các bậc cha chú của chúng ta cũng chưa gặp được!

Vì thế khi cuộc chiến tranh này vừa bắt đầu, chúng tôi chỉ mong đợi truyền thuyết có thật nhưng không ỷ vào truyền thuyết này!”

“Thậm chí những sự việc xảy ra với Diệp Lâm Quân và được giải quyết, chúng tôi còn tưởng là họ ra tay, trái lại là tự Diệp Lâm Quân xử lý lấy”

“Vì vậy mới nói tộc Bảo Long này có tồn tại, hơn nữa họ luôn chú ý đến Lạc Việt! Bây giờ là thời khắc Lạc Việt nguy nan nhất nên họ mới xuất hiện đấy!”

€ó người tổng kết lại.

“Đúng, chính xác! E là sự vụ ở Kinh Thành cũng do họ giải quyết!”

Trên mặt mỗi vệ binh Viêm Long đều dấy lên tia hy vọng. Bọn họ sắp thắng rồi.

Trên chiến trường.

Sau khi hai đội người ngựa trắng và đen xuất hiện.

Họ không nói tiếng nào.

Mà nhằm thẳng về hướng của đại quân liên minh Chúa Tể.

Cuộc chiến vô cùng căng thẳng.

Đừng thấy hai đôi ngũ mới xuất hiện này tổng cộng chỉ có hơn nghìn người.

Nhưng một khi lao vào đánh nhau.

Tất cả họ sẽ hóa thân thành cỗ máy giết người cực kỳ kinh khủng.

Đại quân của Liên minh Chúa Tể hoàn toàn không có sức đánh trả.

Chỉ có thể chờ bị giết làm thịt thôi! Hai đội quân trăng và đen này như đang hòn dỗi ganh đua với nhau vậy.

Đánh cược xem ai giết được nhiều hơn! Người nào người nấy giết chóc đến điên luôn rồi...

Đây là một trận chiến chẳng hề có tí kịch tính nào. Bọn Hứa Chính Kiệt đã sử dụng sạch hộp năng lượng nên chỉ đành trơ mắt nhìn đại quân của liên minh Chúa Tể ngã xuống như rạ.

Bọn họ không thể nào ngăn cản nổi.

Cuộc chiến đấu này diễn ra trong khoảng thời gian rất ngắn.

Liên minh Chúa Tể gần như bị tiêu diệt hoàn toàn.
 
Chương 2314


Sức chiến đấu của tộc Bảo Long thật kinh khủng, kinh khủng quá đi thôi.

Sau khi đánh Liên minh Chúa Tể tan tác.

Họ lại biến mất không thầy dấu tích.

Như thể họ chưa bao giò xuất hiện vậy.

“Tút lui, mau rút lui!”

Hứa Chính Kiệt, Lý Chính Quốc và các nhân vật quan trọng đã nhanh chóng trốn khỏi Lạc Việt trước khi nguy hiểm vồ tới.

Thua rồi! Đại quân của liên minh Chúa Tế tan đàn xẻ nghé rồi! Bốn khu lớn hầu như đều bị diệt sạch...

Sau đó họ lại nhận được tin tức rằng kế hoạch phá hủy Kinh Thành cũng thất bại.

Thua trắng.

Liên minh Chúa Tể thất bại hoàn toàn.

Vốn là liên minh được tạo thành từ đám võ giả, chỉ là một đạo quân ô hợp.

Giò đây tan rã.

Liên minh Chúa Tể giải tán tại chỗ.

Tổ chức được xây dựng chưa đến nửa năm này bỗng chốc tan thành mây khói.

Quả thật khiến người ta phải thốn thức! “Thua, thua thật rồi sao?”

Richard không thể tin nổi những gì đang diễn ra trước. mắt.

“Đúng vậy, vào thời khắc sau cùng, đột nhiên Lạc Việt xuất hiện hai đội quân không rõ, thật sự rất khủng khiếp.

Tất cả đều là cỗ máy giết người, đến giò chúng ta còn chưa biết họ là ai?”

Tìichard im lặng.

Anh ta nhớ đến lời cảnh cáo của Cục Thiên Thuẫn.

Ép buộc con sư tử đó thức tỉnh.

Quả nhiên đã tỉnh lại rồi sao?

Bất kể thế nào anh ta cũng thua rồi.

Thế nhưng may mẫn là cuối cùng anh ta đã đưa được Hứa Chính Kiệt và vũ khí của hắn ta về.

Đương nhiên là vũ khí Sát Thần bản thăng cấp loại tám. Những cái còn lại không có cơ hội mang về được, tất cả đều ở lại Lạc Việt rồi...

Hứa Chính Kiệt và nhân viên kỹ thuật quan trọng cấp dưới của anh ta được đưa tới nước Chiến Ưng.

Đây là trong cái rủi có cái may.

Vệ binh Viêm Long cũng công bố tin tức trước toàn thế giới.

“Lạc Việt tuyên bố - đánh tan kẻ thù xâm lăng tổ chức võ giả Liên minh Chúa Tể trên mọi mặt trận, cuộc chiến này Lạc Việt toàn thắng!”

“Lạc Việt thắng rồi!” Tin tức nhanh chóng truyền khắp Lạc Việt, lan ra toàn thế giới.

Các ngõ phố Lạc Việt cất tiếng chiêng trống vang trời, tiếng pháo trỗi lên.

Người người bắt đầu ăn mừng.

Nơi nơi tổ chức hoạt động còn hoành tráng hơn lễ mừng năm mới.

Cảm giác sống sót sau tai nạn thật sự rất tuyệt vời.

Một khắc trước, Lạc Việt còn đang lâm vào nguy cơ diệt vong.

Tất cả mọi người đều đã chuẩn bị kỹ càng.
 
Chương 2315


Đột nhiên sau đó được một nhóm anh hùng vô danh cứu rỗi.

Lạc Việt vẫn là Lạc Việt bất khả chiến bại!

Đoàn kết:nhất trí, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi! Toàn bộ Lạc Việt đều đang đảm chìm trong vui sướng. Nhưng các quốc gia nước ngoài chỉ biết trợn tròn mắt. Lạc Việt thắng ư?

Không thể tin nổi.

Họ không muốn nhìn thấy khung cảnh này nhất.

Lạc Việt chống chọi được sao.

Các cường quốc và thế lực lớn tỏ vẻ rệu rã như sắp chết. Ủ rũ nhất là những người đã rút quốc tịch khỏi Lạc Việt, gia nhập vào các nước khác.

Họ hao hết tâm tư trốn tránh chiến loạn để ổn định cuộc sống an bình của mai sau.

Tất cả mọi người đều mong mỏi Lạc Việt bị diệt vong. Nhưng ai ngờ được Lạc Việt sẽ thắng chứ.

Lần này, họ không còn quốc tịch Lạc Việt nên không trở về được nữa.

Hối hận...

Hầu như tất cả mọi người đều đang hối hận...

Tuy nhiên vệ binh Viêm Long và các chiến sĩ Lạc Việt không vui lên nổi.

Họ đang tìm kiếm tung tích còn sót lại của Diệp Lâm Quân ở chiến trường...

Dù có chết cũng phải để lại một món đồ lưu niệm cũng được mà.

Trận chiến này thẳng lợi như vậy, ai là người có công lao lớn nhất? Chắc chắn là Diệp Lâm Quân rồi! Mặc dù sau khi Tộc Bảo Long xuất hiện thì mới có chiến thắng này, nhưng sự xuất hiện của họ cũng chỉ là kết thúc công việc mà thôi.

Diệp Lâm Quân đã làm xong khoảng bốn, năm phần của việc này rồi.

Nhất là giải quyết được uy lực của vũ khí Sát Thần.

Diệp Lâm Quân đã “Từ „ tiêu hao hết tất cả các hộp năng lượng của vũ khí Sát Thần, kể cả bản thăng cấp.

Vậy nên mới khiến cho nó không còn chút uy hiếp nào nữa.

Nếu không thì vũ khí Sát Thần vẫn có thể tạo ra tổn thất rất lớn cho Tộc Bảo Long.

Dù thế nào thì Diệp Lâm Quân vẫn là người có công lao. lớn nhất.

Anh đã dẫn đầu Lạc Việt, nhiệt tình xông lên để ngăn cơn sóng đữ.

Vậy nên tất cả mọi người đều coi như anh vẫn còn sống.

Dù anh có chết rồi thì họ cũng phải tìm bằng được những dấu vết còn sót lại.

Mấy chục nghìn người điên cuồng tìm kiếm.

Nhưng lại không có kỳ tích nào xảy ra cả.

Bọn họ tìm mãi mà vẫn chẳng thấy Diệp Lâm Quân đâu, ngay cả một chút dấu vết còn sót lại cũng chẳng thấy được.

“Không thấy sư phụ đâu rồi, tôi đã tận mắt chứng kiến ngài ấy bị đánh tan thành mây khói “Vũ khí Sát Thần là thứ đáng sợ như vậy đấy, nó có thể

khiến người ta biến mất ngay tại chỗ”
 
Chương 2316


Mặc dù đám người Tiêu Phong không muốn chấp nhận kết quả này nhưng cũng chẳng còn kết quả nào khác. “Mong là trời cao sẽ thương Lạc Việt chúng ta mà ban xuống một kỳ tích!”

Tất cả mọi người đều thâm cầu nguyện như vậy.

“Đoàng đoàng đoàng...

Mãy chục nghìn người chiến sĩ chữa súng lên trời, gửi lời chào đến Diệp Lâm Quân.

Bên kia.

Sau khi được đưa đến nước Chiến Ưng, Hứa Chính Kiệt đã được đón tiếp bằng những nghỉ lễ cao sang nhất và được hưởng đãi ngộ bậc nhất ở nơi này.

Những điều kiện hắn ta đưa ra, đều được đám người Richard đồng ý ngay và luôn.

Những người ở hải đảo này không hề nói dối.

Thậm chí họ còn chuẩn bị thực hiện lời hứa hẹn cho hẳn †a lên làm Quốc Vương.

Nước Chiến Ưng còn nắm quyền quản lý của rất nhiều nước nhỏ xung quanh khác.

Sau khi nghe lời thuyết phục của Richard, nước Chiến Ưng đã quyết định tặng đất nước phụ thuộc lớn nhất của mình cho Hứa Chính Kiệt, cho hắn ta lên làm Quốc Vương của nước đó.

Lễ ăn mừng phong hẳn ta thành Quốc Vương sẽ được cử hành sau bảy ngày nữa.

Mặc dù bọn họ đã không thắng trong trận chiến này, nhưng danh tiếng của Hứa Chính Kiệt vẫn vang xa đi khắp thế giới, khiến hắn ta trở thành nhân vật nổi tiếng nhất lúc này.

Bây giờ có rất nhiều nữ siêu sao quốc tế đến gặp hắn ta, sẵn lòng làm người tình của hắn ta.

Rồi còn có cả những đại gia siêu giàu hàng đầu thế giới cũng sẵn lòng bỏ ra số tiền trên trời để mua lại món vũ khí Sát Thần trong tay hắn ta.

Càng ngày càng có nhiều người ở thị trường quốc tế sẵn sàng đầu tư vào Hứa Chính Kiệt.

Một người bình thường như Hứa Chính Kiệt, bây giờ lại thành kẻ đứng đầu thiên hạ. “Tôi cũng có công lao đấy chứ, ít nhất thì tôi cũng đã giết được Diệp Lâm Quân! Tôi muốn đích thân thông báo tin này cho Lý Từ Nhiệm!”

Hứa Chính Kiệt nở một nụ cười biến thái.

Trái với vẻ hưng phấn của Hứa Chính Kiệt thì đám người Richard lại đang rất buồn phiền, đau đầu.

Họ đã nghĩ cách lâu như vậy, tập hợp đội quân hùng

mạnh đến thế, nào ngờ kết quả cuối cùng vấn là thua trong gang tấc.

Ngay cả em trai anh ta cũng suýt thì bị giết chết.

Nhìn dáng vẻ thê thảm của..Jefferson lúc này, Richard tức muốn hộc máu.

“Anh trai, cũng may là Diệp Lâm Quân chết rồi, mối thù của em cũng được báo”

Sau khi thấy sức mạnh của Diệp Lâm Quân,.Jefferson cũng biết là việc báo thù của mình cũng chỉ là một chuyện rất xa vời.

Cũng may là Hứa Chính Kiệt có vũ khí Sát Thần.

“Đúng vậy, cuối cùng thì chúng ta vẫn được lời hơn, ít ra thì Diệp Lâm Quân cũng chết rồi, nếu không thì sau này anh ta sẽ uy hiếp đến chúng ta quá nhiều”

“Nhưng anh không thể nghĩ được ra là đám viện binh cuố

cùng xuất hiện giúp cho bên Lạc Việt đến từ đâu? Họ là ai?”

Richard sờ cằm, tự hỏi.

Jefferson cũng đang suy tư. Nhưng trong đầu anh ta lại toàn là hình ảnh của Diệp Lâm Quân.

Cả người anh ta run lên bần bật.

Nhớ lại về những gì liên quan đến Diệp Lâm Quân, anh ta thật sự cảm thấy rất sợ hãi.

Từ nhỏ đến giờ, Diệp Lâm Quân là người mà anh ta sợ nhất.

Thậm chí anh ta còn có cảm giác răng Diệp Lâm Quân vẫn chưa chết, cảm giác đó rất mãnh liệt.
 
Chương 2317


Bên tai anh ta vẫn còn văng vắng giọng nói của Diệp Lâm Quân: “Dù mày có chạy trốn đến chân trời góc biển thì tao vẫn sẽ bắt mày lại thôi.

Mày không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay tao đâu!” Jefferson càng ngày càng thấy sợ hơn.

Anh ta có cảm giác như Diệp Lâm Quân đang ở ngay gần mình, nấp vào một góc tối để quan sát mình vậy.

Chẳng bao lâu nữa, Diệp Lâm Quân rồi cũng sẽ đến nước Chiến Ưng, bắt anh ta về thôi.

Jeferson kể cho Richard nghe về những điều đó nhưng cuối cùng lại bị anh trai mảng cho một trận.

“Jeferson, em bị Diệp Lâm Quân dọa sợ thành bệnh tâm lý rồi à.

Anh nói cho em biết, Diệp Lâm Quân chết rồi, chắc chắn là đã chết hẳn rồi! Có hàng trăm nghìn người đã chứng kiến cảnh anh ta chết rồi!”

“Chắc là do em bị vấn đề về tâm lý thôi!

Sau đó, Richard thuê mấy vị bác sĩ tâm lý để tư vẫn tâm lý cho.Jefferson.

Mà bây giò Hứa Chính Kiệt cũng đang trong trạng thái tương tự.

Hắn ta là người đang được chú ý nhất trên khắp thế giới này.

Ảnh hưởng tích cực cũng có mà ảnh hưởng tiêu cực cũng nhiều chẳng kém.

Có rất nhiêu người măng hắn ta là quân bán nước, đồ phản bội Tổ Quốc, giết chết đồng bào của chính mình.

Sớm muộn gì thì hẳn ta cũng sẽ bị bắt vê Lạc Việt để chịu tội thôi.

Chẳng hiểu sao nhưng khi Hứa Chính Kiệt nghe những câu nói đó, hắn ta lại thâm cảm thấy bối rối Hắn ta có cảm giác như vấn đề này sắp xảy ra đến nơi rồi vậy.

Dù sao thì hắn ta cũng cảm thấy rất bất an.

Hắn ta kể hết lại mọi chuyện co Richard.

Richard bảo hẳn ta yên tâm đi, bây giò hắn ta là người

của nước Chiến Ưng rồi, sắp trở thành một quốc vương rồi.

Sao phải sợ chứ? Không ai có thể dân hắn ta đi khỏi nước Chiến Ưng được.

Trên đời này làm gì có ai dám làm càn ở nước Chiến Ưng này chứ.

Bắt em trai anh ta và Hứa Chính Kiệt đi đúng là chuyện viển vông.

Hứa Chính Kiệt cũng dần yên tâm hơn.

Nếu như có ai đó hỏi trên thế giới này có nơi nào an toàn

nhất, thì chắc chắn là nước Chiến Ưng sẽ lọt vào top ba đứng đâu.

Bây giò hắn ta chẳng phải e ngại gì cả.

Mặc dù bên Lạc Việt đang ăn mừng chiến thắng, nhưng đồng thời họ cũng phải xử lý rất nhiều chuyện phiền phức sau chiến tranh.

Đám người Tiêu Phong thì vẫn ra sức tìm Diệp Lâm Quân. “Mặc dù chúng ta đã thẳng hoàn toàn trong trận chiến này, nhưng vẫn rất có nhiều kẻ địch đã bỏ chạy”

“Thứ nhất là Hứa Chính Kiệt, hắn ta phản bội Lạc Việt rôi dùng vũ khí đặc chế để giết chết đồng bào ta.

Hắn ta chính là tội đồ của nước Lạc Việt, vậy mà bây giò lại chạy đến nước Chiến Ưng”

“Thứ hai là hai anh em Richard và..Jefferson, Richard là một trong những người đứng đầu liên minh Chúa Tể, nhưng chưa rõ thân phận của anh ta lắm. Họ đều đang ở nước Chiến Ưng”

“Thứ ba, tập đoàn Tam Hưng ở Tỉnh Quốc cũng là do họ lập nên, hầu hết tài nguyên và tài nguyên trong trận chiến lần này đều là do họ chỉ ra.
 
Chương 2318


“Thứ tư, những phe phái khác đều đã phái người đến tham gia thuẫn cục mấy ngày tới, còn có cả bên câu lạc bộ Thiên Khải nữa”

Vệ binh Viêm Long liệt kê ra các kẻ địch của Lạc Việt: “Có thể là bây giờ chúng ta chưa có cách nào, nhưng nếu có cơ hội thì chúng sẽ phải trả giá đắt cho hành vi của mình đấy"

Lạc Việt đã ghi nhớ những kẻ địch này rồi.

“Còn có cả đám võ giả không tham dự chiến đấu ở bên Lạc Việt, rồi cả nhóm người tà môn ma đạo đều là kẻ địch của Lạc Việt rồi, những người đó cũng phải chết!” Họ còn liệt kê hết tất cả các tên của những nhóm tà môn ma đạo liên quan đến liên minh Chúa Tể ra.

“Đúng rồi, đã có Tộc Bảo Long ra tay rồi thì những nhóm †à môn ma đạo đó đều phải nhận tội thôi”

“Nhưng mà chúng ta chỉ có thể trơ mắt ra nhìn anh em Richard và Hứa Chính Kiệt thôi à! Họ đang ở nước Chiến Ưng, chúng ta ra tay thế nào đây?”

“Ừ, tạm thời thì vẫn chưa làm gì họ được, sau này chúng †a sế tìm cơ hội sau. Nhưng cũng có thể là cả đời này chúng ta sẽ không thể làm gì họ được”

“Nghe nói là bảy ngày nữa Hứa Chính Kiệt sẽ làm lễ thăng chức lên làm Quốc Vương, khi đó chúng ta muốn động vào hắn ta sẽ càng khó hơn”

Vẻ mặt mọi người đều rất uể oải.

“Động chứ, sao lại không động?”

“Mười năm tù của..Jefferson mới bắt đầu thôi, anh ta phải quay lại đây mà ngoan ngoãn ngồi tù đi chứ”

“Hứa Chính Kiệt thì cứ theo tội phản quốc mà xử, phải bắt về Lạc Việt mà phán tử hình”

“Tôi đã nói rồi, mấy người không thoát khỏi lòng bàn tay của tôi đâu!”

Một nơi nào đó ở Phương Bắc Châu, có một giọng nói vang lên.

Diệp Lâm Quân xuất hiện “Phải báo được thù cho tất cả các anh em ở Trấn Thiên Điện! Phải báo thù cho tất cả các anh em đã chết!”

Diệp Lâm Quân nắm một thanh chiến dao.

màu đen trong tay.

Đây chính là chiến đao Bắc Thiên Vương mà anh đã dùng thiên thạch ngoài vũ trụ để tạo thành.

Nó tên là Bắc Minh.

Bây giờ thứ mà Diệp Lâm Quân đang cầm không chỉ là một thanh đao bình thường, mà còn là niềm hy vọng của các anh em.

Diệp Lâm Quân đã chết rồi sao?

Tất nhiên là anh chưa chết.

Diệp Lâm Quân đâu phải là người ngu.

Nếu vũ khí Sát Thần có thể giết chết anh thật thì chẳng lẽ anh sẽ ngu đến mức cứ đứng đực ra ở đó để làm bia ngắm, cứ vậy mà để cho vũ khí Sát Thần đánh trúng mình.

Chắc chắn là anh sế không làm vậy rồi!

Dù có muốn tiêu hao năng lượng của nó thì cũng không đến mức phải làm vậy.

Sau khi lên làm người chỉ huy, Diệp Lâm Quân đã nhắc. các chiến sĩ phải nhớ lấy điều quan trọng nhất: Phải sống. Dù chiến trường có thay đổi thế nào thì việc đầu tiên cần làm đó là sống sót.

Chỉ khi còn sống thì mới còn tư cách để chiến đấu tiếp... Vậy nên Diệp Lâm Quân sẽ không dùng cái chết của mình để tiêu hao hết năng lượng ở vũ khí của đối phương.
 
Chương 2319


Ủy lực của vũ khí Sát Thần đúng là đáng sợ thật đấy, nó có thể khiến anh bị thương, nhưng không thể giết chết anh được.

Sau khi Diệp Lâm Quân nhận được duyên ở chỗ sư phụ Tùy Ý, cường độ của cơ thể anh đã đạt đến cảnh giới mà người bình thường khó bề tưởng tượng ra được.

Dưới sự công kích của vũ khí Sát Thần, anh đã kiểm tra thử cường độ cơ thể của mình.

Anh đã có được kết quả rồi.

Dù Hứa Chính Kiệt có dùng vũ khí Sát Thần bản nâng cấp đánh tám mươi nhát lên người anh thì cũng chỉ có thể khiến anh hấp hối, chứ không thể giết nổi anh.

Vào đúng lúc quan trọng nhất, Diệp Lâm Quân đã nhận ra đang có người nào đó âm thầm quan sát tất cả.

Anh muốn biết đám người này là ai, nên đã ép họ đi ra ngoài.

Nào ngờ những người này lại chính là Tộc Bảo Long. Hóa ra họ đã âm thầm quan sát hết mọi chuyện từ lâu rồi.

Nhưng khi đó Diệp Lâm Quân không phán đoán ra được họ là địch hay là bạn, nên chỉ có thể kiểm tra thử.

Vậy là sau khi trúng khoảng hơn sáu mươi chiêu, Diệp Lâm Quân đã giả vờ như mình bị đánh tan thành mây khói rồi.

Đối với những người khác mà nói thì chuyện này rất khó. Nhưng đối với Diệp Lâm Quân thì đây lại là việc rất đơn giản.

Đây là một môn chiến kỹ mà sư phụ Tùy Ý đã dạy cho. anh: Ma Ảnh phân thân.

Đại khái thì nó là ảo giác được tạo ra khi lợi dụng tốc độ nhanh nhất có thể, ảo ảnh phân thân.

Vậy là khi đó thứ bị đánh tan thành mây khói thật ra chỉ là một phân thân của anh mà thôi.

Nhưng nó lại lừa được tất cả mọi người.

Kể cả Tộc Bảo Long thần bí kia.

Trong mắt bọn họ, Diệp Lâm Quân đã bị đánh chết rồi. Bây giờ Diệp Lâm Quân mới học Ma Ảnh phân thân chưa lâu, trước mắt mới chỉ có thể luyện ra một phân thân.

Tất nhiên, chuyện này chỉ là vì Diệp Lâm Quân không đầu tư quá nhiều công sức vào môn chiến kỹ này mà thôi. Vì anh thấy môn này không có tính thực dụng lắm, nên anh mới tậo trung vào các môn chiến kỹ và công pháp khác. Bây giờ xem lại thì anh quyết định tu luyện Ma Ảnh phân thân nhiều hơn mới được.

Mà thực ra, sư phụ Tùy Ý cũng đã nói với anh rồi, nếu luyện Ma Ảnh phân thân được đến trình độ cao nhất thì có thể phân thân thành hàng trăm người khác cũng là chuyện rất đơn giản.

Chuyện này, Diệp Lâm Quân vẫn chưa thể tưởng tượng ra nổi.

Anh từng tò mò hỏi sư phụ Tùy Ý, rằng ông ta có thể luyện ra bao nhiêu phân thân.

Nhưng sư phụ Tùy Ý lại không đáp lại mà chỉ giơ một ngón tay lên thôi.

Lúc đó Diệp Lâm Quân không để ý lắm.

Nhưng sau này, mỗi khi nhớ đến chuyện đó, anh lại cảm thấy rùng mình.

Một ngón tay đó có nghĩa là... sư phụ Tùy Ý không thể dùng ngôn ngữ của người bình thường để miêu tả ra. Ông thật sự rất giống như một vị thần tiên vậy.

Lúc này, Diệp Lâm Quân cầm chiến đao Bắc Minh, đã đến Phương Bắc Châu rồi, chẳng bao lâu nữa là sẽ đến nước Chiến Ưng.
 
Chương 2320


Khi nghe đến chuyện Hứa Chính Kiệt muốn lên làm Quốc. Vương, anh tức đến run người.

“Hứa Chính Kiệt, tôi không tha cho cậu đâu”

“Còn cả nước Chiến Ưng nữa, năm đó đã làm ra bao nhiêu chuyện độc ác như vậy, tôi phải tính sổ từng chuyện một!”

Diệp Lâm Quân đi từng bước về phía nước Chiến Ưng. Chẳng ai.ngờ được rằng sắp có một trận mưa máu gió tanh sắp ập đến nước Chiến Ưng.

Mà điều đáng sợ nhất, đó là chỉ có một mình Diệp Lâm Quân mà thôi!

Một người một đao, hô mưa gọi gió, khắp năm châu bốn bể không ai dám cản lại.

Ai nói là không có ai dám diễu võ giương oai ở nước Chiến Ưng?

Đã hỏi ý kiến Diệp Lâm Quân tôi chưa?

Trước kia Lạc Việt phải đương đầu với quốc nạn, đã có khá nhiều người dân Lạc Việt rời đi.

Các quốc gia bên ngoài đã tích cực tiếp nhận những nhân tài tỉnh anh đến từ Lạc Việt. Theo số liệu đã được thống kê thì có ba quốc gia đã tiếp nhận nhiều người tinh anh từ Lạc Việt nhất, lần lượt là Chiến Ưng, Đảo Đông Ca và Tinh Quốc.

Nước Chiến Ưng: Năm trăm bảy mươi nghìn người.

Đảo Đông Ca: Bốn trăm hai mươi nghìn người.

Tỉnh Quốc: Ba trăm ba mươi nghìn người.

Đây là những con số khó mà tưởng tượng ra nổi.

Đây mới chỉ là những con số thống kê các nhân tài mà các quốc gia đó mời chào đến.

Còn có rất nhiều người mà họ không đếm ra được. Chuyện này đã giúp Lạc Việt kiểm tra được lòng dân, đã có bao nhiêu người sợ hãi mà chạy ra khỏi Lạc Việ Nhưng những người đó lại không ngờ rằng Lạc Việt lại thắng.

Vậy là hơn 99% số người đã đi lại gặp phải một tình huống khá xấu hổ: Có nên quay lại Lạc Việt hay không? Trước kia những người đó rời khỏi Lạc Việt cũng không phải là vì sống ở nước ngoài sướng hơn, mà là vì Lạc Việt

đang trong tình thế dầu sôi lửa bỏng, sắp diệt vong đến nơi rồi.

Chính vì thế nên họ mới rời đi.

Nhưng thật ra, sau khi sang nước khác thì chưa chắc đã được sống sung sướng hơn khi ở Lạc Việt.

Không phải người nào cũng giống Hứa Chính Kiệt, có thể lên làm Quốc Vương, rồi khiến cho.

nước Chiến Ưng thỏa mãn hết mọi yêu cầu của mình. Phần lớn những người di dân sang nước khác lại phát hiện ra mọi chuyện lại không hề đẹp đế như bề ngoài. Những quốc gia như nước Chiến Ưng không hề coi họ là người của nước mình. Nhưng người đó chỉ nhìn trúng tiền tài, tài nguyên và sự tài hoa của họ mà thôi.

Nếu người nào may mắn có tài năng và năng lực thì còn được trọng dụng. Còn đa số những người còn lại thì đều bị chèn ép. Rồi đợi đến ngày những người đó hết giá trị lợi dụng thì những quốc gia đó chắc chắn sẽ không hề lưu tình mà đá văng họ ra nước ngoài.

Mặc dù không ai nói rõ chuyện này ra thành lời nhưng ai cũng tự hiểu ngầm với nhau.

Mà thực tế, Trương Phúc Long - người đến nước Chiến Ưng để đợi người nhà họ Lý và người nhà họ Trịnh lại càng rõ chuyện này hơn.

Vì khoảng thời gian gần đây, người của nước Chiến Ưng bắt đầu bóc lột họ trên mọi phương diện rồi.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn mà tiền họ mang theo đã bị tiêu hết một phần ba rồi.

Thực ra sau khi rời khỏi nhà họ Lý và nhà họ Trịnh, những người này chẳng là cái thá gì cả.
 
Chương 2321


Năng lực cá nhân quá tầm thường, văn không có mà võ thì cũng chẳng thông.

Tất cả những gì họ có đều là nhờ sự ban phát của gia tộc. Không có gia tộc và môn phiệt Tây Đường, thậm chí còn chẳng có thành Vô Song đứng sau.

Họ chẳng là cái thá gì cả.

Sau khi Lạc Việt giành thắng lợi, họ lại càng thấy tình hình của mình không ổn.

Bây giờ họ đang có khoản tiền lớn, thậm chí là sở hữu cả †ài nguyên trong tay, nhưng những thứ này dùng mãi rồi cũng sẽ hết. Gia tộc thì sẽ không chu cấp cho họ mãi được.

Đám người Trương Phúc Long, Lý Hồng Thăng, Lý Hồng Hải tụ hết lại về một chỗ, bàn bạc xem giải quyết chuyện này thế nào.

Trịnh Quân Nga và Lý Ánh Nguyệt thì tỏ rõ quan điểm là muốn sống nhàn nhã ở nước ngoài nên cả hai nhất trí nói rằng không muốn rời khỏi nước Chiến Ưng. Nếu như có thể thì hai người họ còn muốn sống mãi ở nước Chiến Ưng.

Đám người Lý Hồng Thăng và Trương Phúc Long cũng rất thích cuộc sống ở nước Chiến Ưng.

“Dựa theo tình hình trước mắt thì chúng ta có thể sống ở nước Chiến Ưng khoảng năm năm mà không cần lo về chuyện cơm áo gạo tiền, nhưng sau bốn, năm năm nữa thì phải làm thế nào đây?

Lý Hồng Phúc khá lý trí, hỏi mọi người.

“Chuyện này...”

Tất cả mọi người đều do dự.

Họ đều hiểu là số tài nguyên mình có kiểu gì cũng sẽ có ngày bị cạn kiệt.

“Hay là chúng ta quay về Lạc Việt?”

Lý Hồng Hải hỏi thử ý kiến mọi người.

“Không được, về thì xấu hổ chết mất! Bây giờ họ coi chúng ta như mấy tên phản đồ rồi! Chúng †a quay lại Lạc Việt cũng khó lắm! Đấy chưa kể là những người lớn trong gia tộc sẽ không đồng ý, chúng ta là những đứa cháu bất Tài mài”

cả, chúng ta quay lại Lạc Việt làm gì chứ?

Nước Chiến Ưng tốt như vậy cơ mài”

Thấy tất cả mọi người đêu không muốn về, Lý Hồng Hải lại nói: “Thực ra tôi còn có một cách”

“Cách gì thế? Nói mau lên!”

Vẻ mặt mọi người đều tràn ngập sự mong chờ. “Chúng ta có thể ở lại nước Chiến Ưng tiếp, còn tiên tài và tài nguyên thì đi xin gia tộc là được.

Tôi không tin là mấy lão già đó sẽ trơ mắt ếch ra nhìn chúng ta chết đói đâu”

Lý Hồng Hải nói.

“Đúng đấy, thật ra ông bà nội chúng ta ngoài miệng ăn nói chua ngoa thế chứ thực ra họ rất dễ mềm lòng!”

“Mặc dù lần này chúng ta đã chọc giận họ thật, nhưng khi chúng ta có chuyện thì họ sẽ không thể mặc kệ được đâu”

“Còn phải nói nữa à, nếu chúng ta gặp chuyện gì không may mấy ông bà già ý chẳng sốt ruột muốn chết à, chúng ta muốn gì cũng sẽ đưa thôi”

Nói vậy xong, mấy người đó đều thoải mái hẳn lên, vẻ mặt ai nấy cũng hiện rõ sự hưng phấn.

Họ có thể ở lại nước Chiến Ưng, làm người giàu có tiếp. Sau đó còn quay ra khinh bi những đồng bào Lạc Việt khác.

Mà điều quan trọng nhất là họ vẫn có thể ăn bám tiếp, cứ vậy mà hút máu gia tộc mình như những con muỗi vậy."
 
Chương 2322


Nhưng họ nói cũng đúng.

Nếu họ rơi vào tình huống nguy hiểm thì Lý Văn Chấn tuyệt đối sẽ không mặc kệ.

Đây cũng chính là động lực khiến đám người Lý Hồng Hải ở lại nước Chiến Ưng tiếp.

Nhưng sau đó Lý Hồng Thắng nghe một cuộc điện thoại, vẻ mặt trâm hẳn xuống.

“Tôi vừa nghe nói là bên vệ binh Viêm Long đã biết chuyện Bé Quân là thiên tài rồi, sau này họ sẽ bồi dưỡng đặc biệt con bé.

Mọi người ngẫm lại xem, Bé Quân là niềm hy vọng của Lạc Việt, thân phận này cao quý biết bao!

Nước lên thì thuyên lên, địa vị của những người liên quan đến nhà họ Lý và nhà họ Trịnh chắc chắn cũng sẽ lên như diều gặp gió! Thậm chí có khi còn được lên gia tộc hộ quốc cũng nên.

Lúc đó thì đúng là khoảng thời gian hoàng kim của gia tộc chúng ta rồi”

Lý Hồng Thắng nói.

Đây là tin tức mà hắn mới dò hỏi được.

Mà đúng là vậy, vệ binh Viêm Long không tìm được Diệp Lâm Quân, nên họ đã quyết định dốc hết sức để đền bù tốn thất cho người nhà của Diệp Lâm Quân, vừa khéo lại tình cò phát hiện ra chuyện Bé Quân là thiên tài.

Vậy là họ đã quyết tâm muốn bồi dưỡng cô bé.

Tin tức này đã được công bố ra bên ngoài rồi.

“Gì cơ?

Vẻ mặt những người ở đây lập tức thay đổi.

Nếu đúng như vậy thì địa vị hai nhà Lý Trịnh sắp bay lên trời rồi. Mặc dù cuộc sống của họ ở nước Chiến Ưng có thoải mái đến mấy thì cũng chẳng bằng được việc có địa vị cao cao tại thượng ở nước Lạc Việt.

ậy thì chúng ta ở lại đây làm quái gì nữa? Mau Về nước thôi!”

“Đúng vậy, Lạc Việt mới chính là cố hương của chúng ta, chúng ta vê nước là chuyện nên làm”

“Dù chúng ta đang tha hương ở nước lạ nhưng dù thế nào thì chúng ta cũng là người Việt mài”

Thái độ của những người này lập tức thay đổi một trăm tám mươi độ.

Lúc này, ai cũng muốn quay lại Lạc Việt ngay và luôn. “Muốn quay lại Lạc Việt à? Đừng có mà mơi”

Đột nhiên có một giọng nói khác xuất hi Chẳng bao lâu sau có một nhóm người tiến vào.

trang viên.

Người cầm đầu chính là Hứa Chính Kiệt.

Bây giờ hắn ta là miếng bánh rất thơm ngon, vừa ra khỏi nhà là đã được bảo vệ bởi vô số cao thủ. Trên trời còn có vài chiếc phi cơ bay lượn.

Nước Chiến Ưng không muốn để hẳn ta bị giết, mà cũng không muốn hắn ta bị thế lực nào đó khác hoặc quốc gia khác bắt mất. Vậy nên bây giờ hệ số phòng vệ xung qucậu Hứa Chính Kiệt đang được đẩy lên mức cao nhật. Có thể dùng bao nhiêu cao thủ thì họ dùng hết bấy nhiêu. “Là cậu!”

Nhóm người Lý Hồng Thắng thấy Hứa Chính Kiệt thì bất ngờ rõ ra mặt.

Họ biết Hứa Chính Kiệt, mà cũng biết rõ việc Hứa Chính Kiệt là bạn học của vợ chồng Diệp Lâm Quân.

“Từ bây giờ trở đi, mấy người đi theo tôi, thân phận công dân nước Chiến Ưng của mấy người sẽ không bao giờ thay đổi lại được nữa!”

Hứa Chính Kiệt cười nói.
 
Chương 2323


Đám người Lý Hồng Phúc quay sang nhìn nhau.

Nếu đi theo Hứa Chính Kiệt thật thì họ chính là quân bán nước rồi, giống như bị đóng dấu mộc vậy, cả đời này sẽ không thể quay lại Lạc Việt nữa.

“Nếu mấy người không đồng ý thì có đi khắp cả thế giới này cũng không có chốn dung thân đâu!”

“Yên tâm đi, sau này đi theo tôi sẽ được hưởng vinh hoa phú quý cả đời, dù có là ở nước Chiến Ưng thì mấy người cũng sẽ có chức vị cao hơn rất nhiều người!”

Cuối cùng thì mọi người cũng đồng ý đi theo Hứa Chính Kiệt.

Dù sao thì mạng sống cũng là quan trọng nhất.

Bây giò nếu không đồng ý với Hứa Chính Kiệt thì ai cũng có thể đoán được kết cục của mình.

Vậy nên họ mới phải đi theo hẳn ta, vậy mục đích của Hứa Chính Kiệt là gì? Rất đơn giản.

Hắn ta muốn chia rẽ gia tộc của Lý Từ Nhiệm từ trong ra ngoài, rôi sau đó hủy diệt nó hoàn toàn.

Trước hết là gán tội danh bán nước cho những người này đã.

Nhưng mà Hứa Chính Kiệt không nuốt lời.

Sau khi nhóm người Lý Hồng Phúc đồng ý, nước Chiến Ưng lập tức cho họ những đãi ngộ tốt nhất.

Kể cả địa vị hay những đãi ngộ khác đều được nâng lên cao hon hẳn một bậc.

Hứa Chính Kiệt còn hứa hẹn là sau khi hẳn ta lên làm quốc vương thì đám người họ cũng có thể thăng quan tiến chức.

Thậm chí còn có thể được phong tước ở nước Chiến Ưng...

Vậy là tiên đồ của đám người Lý Hồng Hải đã sáng sủa hon hẳn.

Nếu đi theo Hứa Chính Kiệt thì tiền đồ của họ sẽ hơn hẳn là quay lại Lạc Việt.

Nếu quay lại Lạc Việt thì họ sẽ phải sống đưới cái bóng mà Lý Từ Nhiệm và Bé Quân ban cho.

Nhưng nếu ỏ lại Chiến Ưng thì mọi chuyện sẽ khác, họ không cần phải dựa vào người khác, mà chỉ cần đi theo Hứa Chính Kiệt là được rồi.

Tất cả mọi người đều vui như điên.

Sau đó chuyện Hứa Chính Kiệt sắp làm Quốc Vương đã được truyền đi.

Không chỉ như vậy mà còn có rất nhiêu người từng là người nước Lạc Việt cũng nóng lòng ủng hộ Hứa Chính Kiệt.

Tất cả bọn họ đều sẵn lòng đi theo Hứa Chính Kiệt, vì Hứa Chính Kiệt không chỉ liên lạc lại với nhóm người Đoàn Đông Hải, mà còn lôi kéo rất nhiều tỉnh anh đứng đầu đã từng đi khỏi nước Lạc Việt.

Kế hoạch của Hứa Chính Kiệt là lôi kéo tất cả những người này về cùng một chỗ.

Có thể thấy là Hứa Chính Kiệt có đã tâm rất lớn.

Dù hắn ta có rời khỏi Lạc Việt thì vẫn muốn xây dựng nên một Lạc Việt khác ở ngoài.

Sức ảnh hưởng của Hứa Chính Kiệt rất lớn.

Vệ binh Viêm Long nổi giận.

Họ lập tức tuyên bố công khai ở diễn đàn quốc tế: “Yêu cầu nước Chiến Ưng giao Hứa Chính Kiệt và..Jeferson - người đã từng bị kết tội ở Lạc Việt ra”

Nhưng lời đề nghị này lại bị từ chối ngay.

Vệ binh Viêm Long cũng chỉ có thể làm mỗi vậy.

Thế là họ đành phải trơ mắt ra nhìn đám người Hứa Chính Kiệt ở nước Chiến Ưng...

Họ không thể phái người đến thẳng nước Chiến Ưng để dẫn người về được.

Những người không có thực lực thì thôi không nói làm gì, mà nếu có thực lực thì cũng chẳng ai đám đi.

Vệ binh Viêm Long quyết định liên hệ với bên Tộc Bảo Long, nhờ họ đi dân người về. Nhưng bên Tộc Bảo Long lại trả lời rất ngắn gọn: “Chuyện này cho qua đi”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top