Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Chiến Thần Trấn Quốc
Chương 2224


Chương 2224:

Lạc Việt chưa bao giờ thê thảm như thế này.

“Bip bip bip” Còi báo động đã vang lên, và vô số tín hiệu cấp cứu đã được gửi tới.

“Cứu trợ! Tuyến phòng thủ thứ hai ở sa mạc phía bắc đang kháng cự trong tuyệt vọng. Rất có thể sẽ thất thủ. Yêu cầu chỉ viện!”

“Cứu trợ! Bảy căn cứ ở phía bắc đều đã bị tấn công, cứu trợi”

“Một phần ba tuyến phòng thủ thứ hai ở phía Đông đã thất thủ, hai phần ba còn lại cũng sắp thất thủ, xin hãy giúp đố!”

“Tuyến phòng thủ thứ hai ở biên giới phía Nam đã bị địch ép, vùng biển đã bị thất thủ một nửa! Cầu cứu!”

“Tuyến phòng thủ thứ hai ở phía Tây đã hoàn toàn thất thủ, và kẻ thù sắp sửa đến tuyến phòng thủ thứ ba! Cứu trợ! Phía Tây sắp không giữ được!”

Không đợi vệ binh Viêm Long phản hồi lại, lần lượt từng dòng tin nhắn cầu cứu gửi đến liên hồi.

Tốc độ của kẻ địch nhanh hơn mọi người tưởng tượng rất nhiều.

Đánh chớp nhoáng chính là muốn bạn trở tay không kịp.

“Điên rồi! Điên thật rồi!”

“Chúng ta thậm chí không biết kẻ thù là ai.

Tuyến phòng thủ thứ hai sắp thất thủ?”

“Đáng sợ thật!”

“Lập tức triệu tập mọi người mở cuộc họp!

Sắp xếp việc triển khai càng nhanh càng tốt! Thời khắc nguy hiểm nhất của Lạc Việt đã đến! Nhanh lên!”

Không lâu sau, các lãnh đạo cấp cao của vệ binh Viêm Long đã tụ tập lại. Họ chuẩn bị gửi toàn bộ lực lượng của mình để chống lại kẻ thù.

“Nhanh lên, nhanh lên, tập trung toàn lực hỗ trợ! Nhanh lên! Nhanh lên!”

“Trước mắt kẻ địch phía Tây là mạnh nhất! Kế tiếp phương đông nam bắc tuy yếu hơn một chút, nhưng cũng vô cùng cường đại!” “Kẻ thù ở vùng biển phía nam dường như có thể kiểm soát biển, kẻ thù ở vùng núi tuyết phía bắc dường như có thể kiểm soát băng tuyết” “Bọn họ có quá nhiều cường giả cấp chí tôn! Đều ùn ùn kéo đến, căn bản không thể ngăn lại được!” “Bọn họ không cùng màu đa, họ không đến từ một quốc gia nhất định, mà đến từ khắp nơi trên thế giới! Dường như là liên quân do các cường giả cấp chí tôn hợp thành!” Động tác của vệ binh Viêm Long cũng rất nhanh, không lâu sau đại khái đã tra được thông tin của kẻ địch.

“Mọi người hãy nghe đây, Lạc Việt đang phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng chưa từng có!

Thậm chí có thể nói là một thảm họa kinh thiên động địa!” “Sức mạnh của đối phương quá lớn!

Chênh lệch quá lón! Chúng ta còn không biết đối phương là ail” “Nhưng bây giò kẻ thù đã ở gân thành phối Phòng tuyến thứ hai sắp bị phá vỡ, tuyến phòng thủ thứ ba cũng đang gặp nguy hiểm!” “Nhưng Lạc Việt không bao giờ thừa nhận thất bại! Dù kẻ thù có mạnh đến mấy, chúng ta cũng phải chiến đấu! Chúng ta phải dùng hết sức lực để ngăn chặn kẻ thù! Đừng để Lạc Việt rơi vào cảnh khốn cùng!” Mọi người có mặt đều bị kích động.

“Chúng tôi nhất định làm hết sức mình để bảo vệ Lạc Việt 1“ “Truyền lệnh, Tiếu Phong và một trăm người kế hoạch Tiêm Long cùng Trấn Thiên Điện, còn có cửu đại thiên vương và các đại quân lập tức tiến về phía Đông! Đúng rồi, phái thêm một hộ quốc thần tôn qua đó!” “Lệnh cho thế gia Y Vương lãnh đạo một nửa cường giả cấp chí tôn thuộc vệ binh Viêm Long tiến đến!” “Những, người còn lại chia thành hai đạo quân, do hai đại hộ quốc thần tôn dẫn dắt tiên vào nam bắc chỉ viện! Sau đó phái toàn bộ vũ khí trang bị trong tay đến hỗ trợ chỉ viện bốn chiến khu lớn!” Phút chốc, tất cả lực lượng do vệ binh Viêm Long trù bị đã được phái đi chỉ viện.

Một trận đại chiến trước giờ chưa từng có sắp diễn ra.

“Hôm nay là hôn lễ của cậu cả thế gia Y Vương, có được không?”
 
Chương 2225


Chương 2225:

“Bây giò tình hình nguy cấp, còn cưới hỏi cái gì nữa? Mau bảo thế gia Y Vương tham chiến!” Trong xe hoa, Vương Thừa Vũ nở một nụ cười.

Cuối cùng anh ta cũng đã có được Tiêu Thấm.

Tiêu Thấm đáp ứng được mọi yêu câu của anh, mấu chốt là cô ấy cũng có thể giúp anh ta nâng cao sức mạnh.

Tiêu Thấm cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Vương Thừa Vũ, khiến cô ta cảm thấy rất phiền hà và chán ghét.

Nhưng nghĩ đến an nguy của Diệp Lâm Quân, Tiêu Thấm vẫn nghiến răng nghiến lợi năm chặt tay chịu đựng.

“Tiêu Thấm từ này về sau em sẽ là mợ cả của thế gia Y Vương! Anh sẽ chăm sóc cho em thật tốt!” Một tia tham lam lóe lên trong mắt Vương Thừa Vũ.

Ngay sau đó, mọi người đã đến nơi tổ chức lễ cưới.

Tất cả các thành viên cao cấp của thế gia y vương đã tập hợp lại với nhau, trong đó có rất nhiều cường giả chí tôn đến tham dự.

Địa vị của thế gia y vương rất cao. Hiện trường vô cùng náo nhiệt.

Mấy người Diệp Lâm Quân cũng lấy thân phận nhà mẹ của cô đến tham gia hôn lễ.

Hôn lễ của thế gia Y Vương được tiến hành theo phong cách cổ xưa. Tiêu Thấm và Vương Thừa Vũ phải bái thiên địa bái cao đường các kiểu.

Mặc dù Tiêu Thấm không nguyện ý, nhưng Vì sự an toàn của Diệp Lâm Quân, cô ta chỉ đành bái thiên địa với Vương Thừa Vũ.

Đám cưới diễn ra.

“Nhất bái thiên địa!”

Thời điểm Tiêu Thấm và Vương Thừa Vũ chuẩn bị quỳ xuống.

Trong lòng Tiêu Thấm như chết lặng. Chỉ cần cô ấy quỳ xuống, thì sẽ không còn hy vọng gì nữa.

Cô sẽ cùng Vương Thừa Vũ kết hôn, trở thành vợ chồng Vì anh rểi Bái thôi!

Tiêu Thấm từ từ cúi người quỳ xuống “Am”

Ngay tại thời điểm này, có một tiếng âm vang lớn đột ngột vang lê: “Không hay rồi, mọi chuyện không lành! Lạc Việt đang khủng hoảng và bị tấn công từ tứ phía!

Lạc Việt lâm vào thảm họa lớn nhấtrồi!’

Một người vội vàng chạy đến, gào lên nói thông tin cho mọi người biết.

Câu nói vừa dứt, sắc mặt của mọi người liền thay đổi.

“Cạch, xoảng!” Chén trà trong tay chủ nhân Y Vương rơi xuõng đất.

Tiêu Thấm và Vương Thừa Vũ cũng bất ngờ khựng lại.

“Cái gì?” Diệp Lâm Quân rất kinh ngạc.

Dù đã liệu được trước nhưng không ngờ lại chính là ngày hôm nay.

Bọn họ phát động công kích ngay vào ngày cưới của Tiêu Thấm.

Lý Từ Nhiệm và những người bên nhà mẹ cũng nhìn Diệp Lâm Quân đầy kinh ngạc.

Vậy mà bị anh nói trúng rôi, hôm nay quả thực không phải là một ngày tốt lành.

Chuyện lớn như vậy đã xảy rai Lạc Việt bị tấn công? Bị mắc kẹt trong tình cảnh khó giải quyết nhất? “Cái này, cái này…

rốt cuộc là chuyện gì? Ai lại to gan như thế, dám tấn công Lạc Việt!” Mọi người có phần tức giận TỎI.

“Trước mắt chưa biết kẻ thù là ai? Chỉ biết chúng tấn công ta từ tứ phía, còn rất mạnh, không ít cường giả cấp chí tôn đã chết trong cuộc tấn công này!” “Dự là không lâu sau toàn Lạc Việt và cả thể giới biết chuyện!” Người báo tin bất lực nói.

Lúc này, bên ngoài có một chiếc trực thăng, là của mấy người vệ binh Viêm Long.
 
Chương 2226


Chương 2226:

“Y vương mọi chuyện không hay rồi! Bây giờ kẻ địch ngoại quốc đang điên cuông tấn công! Cầu xin thế gia Y Vương và các tiên bối chủ trì đại cục! Vệ binh Viêm Long đã chuẩn bị bố trí, thế gia và các tiên bối cùng một số cường giả cấp chí tôn của vệ binh Viêm Long cùng nhau tiến vê chiến khu phía tây chỉ viện!” “Lệnh này khẩn cấp! Mong Y Vương hãy lập tức khởi hành!” “Châm một giây, Lạc Việt sẽ nguy hiểm hơn một phút!” Vệ binh Viêm Long không dám trực tiếp ra lệnh cho thế gia Y Vương, thay vào đó là dùng giọng điệu thương lượng.

Sau khi vệ binh Viêm Long truyên đạt mệnh lệnh, thì lập tức rời đây, do bọn họ còn có nhiệm vụ khác.

Cảnh đám cưới chìm trong bầu không khí im lặng như tờ.

Đặc biệt là Vương Thừa Vũ.

Không ngờ chuyện này lại xảy ra ngay ngày cưới của anh ta.

“Ông ơi, chúng ta khoan hãy quan tâm chuyện đói! Mau tiến hành hôn lễ trước đi!” Vương Thừa Vũ cầu xin.

Hầu hết những người trong thế gia Y Vương cũng nghĩ như thế.

Dù sao thì họ và vệ binh Viêm Long là quan hệ hợp tác, những chuyện liều mạng đi chết thế này bọn họ không muốn làm.

Suy nghĩ một chút, Y Vương lắc đầu: “Không được! thế gia Y Vương cùng thế lực có liên quan nhất định phải tham chiến! Chuyện này có liên quan đến an nguy của Lạc Việt, cũng liên quan đến thế gia của chúng tal”

Giờ đây thế gia Y Vương và vệ binh Viêm Long là một thể cùng chung lợi ích. Nếu Lạc Việt gặp nạn, địa vị và tài nguyên hiện tại của thế gia Y Vương sẽ không còn. Nếu họ muốn giữ những gì họ có bây giờ, họ bắt buộc phải ra trận.

“Ài! Chuyện này!”

Mặc dù Vương Thừa Vũ và những người khác cảm thấy không vui, nhưng họ chỉ có thể tham gia vào cuộc chiến.

“Hôn lễ khoan hãy kết, đợi chúng tôi trở về mới tính!”

“Tôi là một tứ đại hộ quốc thần tôn do Lạc Việt phong cho, tôi phải đích thân dẫn người đi!”

“Thế gia Y Vương lập tức chuẩn bị, làm theo chỉ thị của vệ binh Viêm Long!”

Rời khỏi hôn lễ, trực tiếp xông vào chiến trường.

Tiêu Thấm vừa kinh ngạc vừa vui mừng.

Nhưng mà sau khi cô ta nhìn Diệp Lâm Quân, thì quay:sarid hỏi Tân Bắc Minh: “Thầy, con cũng muốn đến chiến trường! Ước mơ của con là trở thành một quân y!”

“Đi đi!” Tân Bắc Minh nở nụ cười.

Nếu không phải tuổi tác ông ta đã lớn, thì ông ta cũng rất muốn đi.

Khoảng vài giờ sau.

Tin tức về việc Lạc Việt bị kẻ thù nước ngoài tấn công lan rộng khắp đường cùng ngõ hẻm.

Đâu đâu cũng là thông tin Lạc Việt bị quân địch vây đánh.

“Lạc Việt đã phải chịu một thảm họa chưa từng thấy trong hàng trăm năm!”

“Đương đầu quốc nạn, cần mọi người đoàn kết cùng nhau chống lại quân địch! Lạc Việt tất thăng!”

Khắp nơi ở Lạc Việt; hoảng loạn có, điềm tĩnh có, kích động có.

Một số đang kêu gọi ra nước ngoài tị nạn, một số từ bỏ quốc tịch Lạc Việt và gia nhập một quốc gia khác.

Đặc biệt sau khi nhận được hung tin, nhiều người nổi tiếng và những người giàu có đã rời Lạc Việt và tìm cách lánh nạn ở nước ngoài.

Có tiêu cực, có mặt trái, đương nhiên cũng có những mặt tích cực.

Hơn nữa còn chiếm số đông!
 
Chương 2227


Chương 2227:

Có những thanh niên hăng hái xông pha ra chiến trường, cũng có những cựu binh lại được cầm nắm kiếm đao mà chiến đấu.

Có những thiên thần áo trắng vội vàng xông pha trận mạc, cũng có những đội xe tự phát vận chuyển vật tư.

Bỗng chốc cả Lạc Việt đều trở nên hăng hái.

Mọi người đang vì Lạc Việt mà nổ lực. Cho dù công sức đóng góp của mọi người rất nhỏ, nhưng khi những sức mạnh này tập hợp lại với nhau, sế trở nên vô cùng mạnh mẽ.

Một quốc gia hùng mạnh, một dân tộc bất khuất, trước giờ không phải vì một người mà lớn mạnh.

Sức mạnh đoàn kết của tất cả mọi người mới là sự cổ vũ mạnh nhất.

Thời điểm thảm họa xảy đến, các chiến sĩ Lạc Việt không gục ngã, thì bách tính của Lạc Việt càng không gục ngã.

Ý chí ngoan cường và tinh thần làm việc chăm chỉ của Lạc Việt được thể hiện một cách sinh động vào thời điểm này.

Lạc Việt không thể bị đánh bại!

Ngay cả khi địch ta khác nhau!

Nhưng sau cùng, chiến thắng sẽ là của Lạc Việt!

Dù có mạnh đến đâu cũng không thể đánh bại được dân tộc ngoan cường này!

Cho dù có đánh gấy xương cũng quyết xông lên!

Chắc chắn tinh thần này không nơi nào có!

Chỉ có thể là Lạc Việt!

Một đất nước anh hùng!

Bây giờ khắp nơi trong Lạc Việt đều đã bùng Giang Bắc cũng vậy.

Ở nhà họ Trịnh.

“Bây giờ quốc nạn lâm đầu, chúng ta không thể làm ngơi Chúng ta cũng phải cố găng hết sức!”

Mặc dù tfước đó Ngô Thị Lan và Trịnh Quốc Thắng có tìm đủ cách gây khó dễ cho Diệp Lâm Quân, nhưng vào thời khắc Lạc Việt nguy nan, mọi người vẫn thể hiện mặt chính nghĩa của mình.

“Tôi tự nguyện tham gia chiến trường! Tôi sẽ cố gắng hết sức vì Lạc Việt!” Trịnh Nguyên là người đầu tiên đứng lên.

“Được, sau đó nhà họ Trịnh ta sẽ bỏ tiền bỏ vật tư, dốc toàn sức chỉ viện!”

So với sự nhiệt tình của Trịnh, phía nhà họ Lý lại im lặng như tờ.

Khi nguy hiểm ập đến, bọn họ chỉ nghĩ cách bảo vệ mình, suy nghĩ đường lui sau này.

Ngay cả mấy người Lý Hồng Thắng, Trương Phúc Long cũng đều là cường giả cấp thần.

Có rất nhiều chiến kỹ và thần dược tu luyện.

Nhưng họ lại ẩn náu như những người bình thường.

“Năng lực mà tôi có được không thể lãng phí một cách vô ích! Tôi cũng muốn ra trận!”

“Chị dâu tính cho tôi nữa! Tôi cũng muốn đi!”

Lý Từ Nhiệm và Chí Nam Yên cũng sẽ tham chiến.

“Ba mẹ không đồng ý cho con đi! Con đi rồi, đứa nhỏ phải làm sao? Bé Quân vẫn còn nhỏ như vậy!”

“Đúng đấy, lỡ như con có xảy ra chuyện gì, chúng tôi phải làm sao?”

Lý Hồng Thái và Trịnh Nhã Uyên kiên quyết không đồng ý.

“Ba mẹ, quốc nạn đã đến! Nước mất rồi, còn có nhà được sao?.Nếu mọi người ai cũng đều nghĩ như vậy, Lạc Việt còn có thể giữ nỗi sao?”

“Nếu không phải bé Quân còn nhỏ, con cũng muốn đưa con bé cùng ra chiến trường!” Lý Từ Nhiệm phân biện.

“Ài!” Nhiều người thở dài.
 
Chương 2228


Chương 2228:

Đây là một cuộc chiến tàn khốc!

Đôi khi người già và trẻ em cũng bị buộc vào chiến trường…

Hết cách rồi!

“Diệp Lâm Quân đang làm gì vậy?”

“Vợ cậu sắp lên chiến trường rồi, con gái mấy tuổi của cậu cũng sắp đi! Một người đàn ông như cậu sao lại điềm tĩnh như thế?”

“Đúng vậy, cũng may, cậu từng là chiến thần Côn Luân, cái gì mà đánh trăm nước, trở nên vô địch! Cậu chính là-sinh vào thời đại tốt này đấy”

“Ngay lúc đất nước nguy nan, cậu chẳng làm được gì cả!”

“Đúng, thời đại võ giả thịnh thế như bây giờ, cậu có thể làm được cái gì? Cậu lấy cái gì bảo vệ vợ cậu? Lấy cái gì bảo vệ quốc gia?”

Mọi người đều chỉ tay về phía Diệp Lâm Quân.

Ngay cả Lý Hồng Thắng đang lẩn trốn cũng lên tiếng tố cáo Diệp Lâm Quân.

Mọi người ai ai cũng nói đạo đức như nhau.

“Diệp Lâm Quân vào thời khắc này ngay cả cái rắm cậu còn không dám đánh! Cậu đáng mặt đàn ông sao? Là chiến sĩ của Lạc Việt sao? Cậu lấy cái gì mà bảo vệ?”

Đột nhiên hai mắt Diệp Lâm Quân bật ra tia sáng lạnh lẽo: “Bảo vệ bằng nắm đấm!”

“Ha ha ha”

Mọi người trước hết sửng sốt, sau đó là phá lên cười.

Một người bình thường dùng nắm đấm bảo vệ đất nước?

Thật là nực cười!

“Lê Nguyên, em gái, các người tu luyện vẫn chưa đến nơi, các người không cần đi, anh đi là được rồi!” Diệp Lâm Quân nói; “Hả? Anh muốn đi?”

“Vậy sao giờ cậu không đi đi?” Mọi người chất vấn.

Diệp Lâm Quân cười khẩy: “Tôi đang đợi một người!”

“Ha ha ha, không dám đi thì nói không dám đi, tìm cớ đơn giản như vậy sao!”

Lý Từ Nhiệm mặc kệ những người khác kiên quyết nói: “Hạo Quân, bây giờ để cho em đi, anh trông chừng con là được rồi!”

Chí Nam Yên cũng hùa theo: “Đúng đấy, anh yên tâm đi, bọn em không sao! Thầy đừng dạy bọn em cách chạy thoát thân!”

Không ai có thể ngăn cản được khí phách của hai người này.

Đúng lúc này, người của thành Vô Song đã đến.

Tam trưởng lão sư phụ của Lý Từ Nhiệm, trực tiếp nói: “Thành Vô Song có lệnh, bất cứ người nào cũng không được tham gia vào trận chiến của Lạc Việt”

“Đi, hai người cùng tôi trở về đi!”

Thành Vô Song vừa nhận được tin báo, các thế lực tà đạo bị liên minh chúa tể lôi kéo đã đưa ra lời cảnh báo cho giới võ đạo.

Nếu thế lực hoặc võ giả nào tham gia vào cuộc tranh chấp giữa Lạc Việt và Liên minh chúa tể, họ sẽ bị tập thể truy lùng.

Những tà môn ngoại đạo này còn mạnh hơn cả Hắc Thần giáo. Hầu hết các thế lực này đều có cường giả cấp chí tốn lục trùng thiên trấn giữ.

Cộng thêm hơn hàng chục thế lực tà đạo bọn chúng liên hợp lại, võ giả của Lạc Việt ai mà không sợ chứ?

Thành Vô Song còn sợ hơn.

Nếu kích động những băng nhóm xấu xa này, không chừng sẽ bị chúng xóa sổ.
 
Chương 2229


Chương 2229:

Vì vậy, Thành Vô Song đã cố tình đưa ra mệnh lệnh này, để Tam trưởng lão đưa Lý Từ Nhiệm và Chí Nam Yến đi.

Họ có một thiên tài như Bé Quân, cho nên phải ẩn náu để bảo tồn thực lực mới đúng.

Tại sao phải tham gia?

Thế là, hai người Lý Từ Nhiệm bị ép dẫn đi.

Lúc này, tin tức liên tục truyền đến. Tất cả tuyến phòng thủ thứ hai đã bị chọc thủng. Tuyến phòng thủ thứ ba cũng đã bị đập tan tành, Tuyến phòng thủ thứ tư cũng đảng bị đe dọa.

Quân tiếp viện do Vệ binh Viêm Long gửi cuối cùng đã đến và chiến đấu chống lại kẻ thù.

Vệ binh Viêm Long cũng không nhàn rỗi, tiếp tục lôi kéo cường giả cấp chí tôn và các thế lực cho Lạc Việt.

Tích cực thuyết phục họ gia nhập Lạc Việt và cùng nhau chống lại kẻ thù ngoại bang.

Nhưng bọn tà môn ngoại đạo đã cảnh cáo hộ từ trước, rất ít người có thể đồng ý gia nhập.

Trong tổ trạch nhà họ Lý.

Diệp Lâm Quân vẫn đang đợi.

Những lời chế giễu xung quanh cũng ngày càng nhiều hơn.

“Diệp Lâm Quân, cậu giống một người đàn ông được không?” Trương Phúc Long bức xúc.

Diệp Lâm Quân vui vẻ nói: “Các người ngày nào cũng nói tôi, còn bản thân các người thì sao?

Sao các người không ra chiến trường đi?”

“Chúng ta… chúng ta không giống cậu!”

“Có gì không giống? Không phải đều là con dân của Lạc Việt sao?” Diệp Lâm Quân phản vấn.

“Đúng vậy, chúng tôi là công dân của Lạc Việt, Lạc nên bảo vệ chúng tôi. Nhưng cậu từng là chiến thần của Lạc Việt, và một cựu chiến binh như anh nên có mặt trên chiến trường vào lúc này!”

“Ha ha ha, đúng là một tiêu chuẩn kép! Miệng cứ luôn nói người khác, đến lượt bản thân thì lại mượn cớ khước từ!” Diệp Lâm Quân cười nhạo.

Đúng lúc này, bên ngoài có tiếng ầm ï.

“Mời Nhất Vũ Kiên Vương xuống núi!”

Lực xuyên thấu của âm thanh này rất mạnh, phân bố mọi ngóc ngách nhà họ Lý.

Tất cả mọi người đều bị chấn động bởi âm thanh to lớn này, mọi người đều chạy ra bên ngoài.

“Xoẹt” Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, ai nấy cũng đều há hốc mồm.

Bởi vì bên ngoài nhà họ Lý, có rất đông quân lính…

Không biết đếm sao cho xuể.

Nhìn những lá cờ tung bay, mọi người đều nhận ra đây là mười vạn đội quân Côn Luân.

Bên cạnh là Đội quân Tu La của Trân Hữu Đạo và Đội quân Trường Thành của Phàn Thẳng Nam.

Thanh Long, Kỳ Long, Bạch Hổ…

Thiên kiếp thập bát ky; Long ky cấm quân; U linh quân; Thiên tự quân, địa tự quân, huyền tự quân, hoàng tự quân; Đều là những gương mặt thân quen, người nào người nấy tràn đầy nhiệt huyết.

Bọn họ từng đi theo chiến thần Côn Luân ra chiến trường giết địch.

Nhưng thời thế thay đổi, thời đại của võ giả đến, những đội quân hiện đại này đều bị bỏ rơi, và chẳng còn mấy ai có thể nhớ được nữa.

Họ gần như biến mất khỏi tầm nhìn của công chúng.

Đây đều là những đội quân chưa từng thất bại! Nhưng bây giò quốc gia lâm nạn, họ lại đứng lên, cho dù đối diện với võ giả mạnh thế nào, bọn họ cũng kiên quyết chiến đấu.

Mọi người đều có chung lý tưởng – vì Lạc Việt mà đổ máu hi sinh! Tất cả mọi người ở Giang Bắc đều bị đại quân trước mặt làm cho kinh ngạc! “Ba mươi vạn đại quân mời Nhất Vũ Kiên Vương xuống núi bảo vệ Lạc Việt, đánh lùi kẻ địch!” Ba mười vạn đại quân quỳ xuống đất và cùng nhau hô lón.
 
Chương 2230


Chương 2230:

Lực lượng chính ngày nay đều là các võ giả, đặc biệt những người đi đầu là cường giả cấp chí tồn tứ trùng ngũ trùng thiên.

Cho nên bọn họ đều bị thò ơi Ý nghĩa sự tồn tại của họ có thể là chiến thuật biển người…

Nhưng họ vẫn phải chiến đấu! Ba mươi vạn đại quân phải có một người dẫn dắt.

Và họ đã chọn Diệp Lâm Quân.

Trong tâm trí của họ, anh sẽ luôn là Chiến thần bất bại! Nghe thấy âm thanh như sấm rền chớp giât mọi người trong nhà họ Lý gần như chết lặng.

Cái này…

Lúc này, Diệp Lâm Quân mới chậm rãi bước ra ngoài.

Ba mươi vạn đại quân đồng loạt reo hò.

Lý Hồng Thái và Trịnh Nhã Uyên cũng nhìn đến ngây ngốc.

Lúc này, trên người Diệp Lâm Quân như phát ra hào quang!

Người bìñh thường này thật sự quá tỏa sáng!

Diệp Lâm Quân nhìn mọi người rồi chế nhạo: “Ai nói Diệp Lâm Quân không dám tham chiến? Đây là giây phút mà tôi đang chờ đợi!”

“Nghe lệnh của ta, tất cả đứng nghiêm!”

Diệp Lâm Quân hô lên.

“Cách!”

Ba vạn quân cùng đứng nghiêm.

Mọi người đều nhìn Diệp Lâm Quân với ánh mắt rực lửa.

Một số binh sĩ nhớ lại cảnh đẫm máu năm đó và không kìm được nước mắt.

Cuối cùng cũng có một ngày, họ lại có thể sát cánh chiến đấu cùng-Diệp Lâm Quân.

“Từ bây giờ, khôi phục thân phận Nhất Vũ Kiên Vượng của đồng chí-Diệp Lâm Quân! Dân đầu đoàn quân Côn Luân nhanh chóng chỉ viện cho tiền tuyến!” Vệ binh Viêm Long cũng ra lệnh.

Ngay cả khi Diệp Lâm Quân có là một người bình thường, anh là chủ soái và có khả năng chỉ huy các cuộc chiến, toàn Lạc Việt này thật không tìm ra được người thứ hai.

Vì vậy, Vệ binh Viêm Long vội vàng yêu cầu Diệp Lâm Quân dẫn quân đi chống lại các võ giả siêu cấp bằng phương pháp tác chiến hiện đại.

Cố gắng oanh tạc một mảnh đất trời…

“Các anh em, kẻ thù của chúng ta mạnh hơn bao giờ hết, các người có sợ không?” Diệp Lâm Quân hỏi.

“Không sợ I”

Câu trả lời đáp lại anh vô cùng chắc nịch.

Tất cả chiến sĩ đều xem cái chết nhẹ tựa lông hồng.

“Kể từ bây giờ, chúng ta không còn là ba của ai đó, không còn là con của ai đó. Chúng ta là chiến sĩ của Lạc Việt! Chúng ta phải đánh đuổi quân xâm lược!” Diệp Lâm Quân hô lên.

“Chiến chiến chiến!”

“Nghe lệnh của tôi, lập tức xuất phát!” Diệp Lâm Quân ra lệnh.

Ba vạn quân cùng nhau xuất chiến.

Các đường phố ở Giang Bắc đây ắp quân sĩ hành quân vội vã.

Người dân phất cờ kêu hô, từng lá cờ đỏ thắm của Lạc Việt giương cao khắp nơi trong thành phố.

“Các người yên tâm lo giết địch, phía sau có chúng tôi rôi!” “Chúng tôi đang chờ ngày chiến thắng của các người! Lạc Việt tất thắng! Lạc Việt tất thắng!” Dân chúng hò hét, ai nấy cũng đều rưng rưng ánh lệ.

Những chiến sĩ cũng hô vang: “Lạc Việt tất thẳng, Lạc Việt tất thắng!” Mọi người một lòng, buộc thành một sợi dây cứng chắc, như tiếp thêm một sức mạnh to lớn.
 
Chương 2231


Chương 2231:

Diệp Lâm Quân nhìn một cái, trong lòng tràn đây cảm xúc.

Quân dân một lòng như thế, Lạc Việt có lý do gì để thua? Vì mọi người mà chiến đấu, cũng đáng!

Diệp Lâm Quân dẫn dắt đội quân ba trăm ngàn người đến tuyến đầu chỉ viện cho biên giới phía nam.

Không chỉ như thế, một thời gian trước, chiến đội do Diệp Lâm Quân huấn luyện cũng được dẫn theo.

Diệp Lâm Quân cũng đã ra lệnh cho hoàng đế Tây Đường, dốc hết toàn bộ lực lượng của các thể lực ấn thế cùng tứ đại môn phiệt nghe theo sự chi huy của anh.

Như thế, trong tay Diệp Lâm Quân hiện tại đang có bốn mươi vạn đại quân.

Mặc dù hầu hết trong số họ là những chiến sĩ hiện đại, nhưng họ có vũ khí, nếu như dùng chiến thuật thích hợp cũng có thể giết được võ giả.

“Diệp Lâm Quân lúc này quá đẹp trai đúng không?”

“Cậu ấy vẫn là chiến thần Côn Luân!” Có người cảm thán nói.

Họ cũng đã thay đổi cách nhìn về Diệp Lâm Quân.

Đặc biệt là đám người Ngô Thị Lan.

“Ha ha, đủ rồi!” “Khí thể có vẻ hung hãn nhỉ! Nhưng thật ra cũng chỉ là một đám bia đỡ đạn!”

“Thời thế bây giờ thay đổi nhiêu quá! Kẻ thù đều là cường giả cấp chí tôn! Những chiến sĩ này đều chẳng có một ai đạt được tới cấp tông sư, đến chiến trường cũng chỉ làm bia đỡ đạn thôi!” “Tác dụng lớn nhất của ba trăm ngàn người này chính là kéo dài thời gian.

Dù sao giết ba trăm ngàn người cũng phải tốn một chút thời gian!” “Có sao nói nấy, đám người này đúng là tự đi tìm chết! Thật là đáng buồn! Ba trăm ngàn người sắp không còn nữa rồi! Ài!”

Mấy người Lý Hồng Thắng nói một cách vô tình.

Nhưng ở đây không có ai dám phản bác lại, bởi vì bọn họ nói đúng.

Bây giờ là thời đại võ giả tranh bá! Đặc biệt là cường giả cấp chí tôn càng đáng sợ hơn, nhục thân có thể chống đạn dược, giơ tay nhấc chân cũng có thể tạo ra sức hủy diệt.

Những chiến sĩ hiện đại này lâm trận chỉ có thể nạp mạng mà thôi!

Trịnh Nhã Uyên thở dài nói: “Cho dù là đi nạp mạng! Con rể tôi có thể chết trên đường đi xung phong! Như thế cũng đủ rồi!”

Trịnh Nhã Uyên cũng tự hào ngẩng cao đầu.

Đây chính là coh rể của bà ta!

“Bé Quân, cháu phải tự hào về ba của cháu đấy!” Bà ta thì thầm.

So với Diệp Lâm Quân, đám người Lý Hồng Thăng chỉ là những kẻ hèn nhát.

Bọn họ không nói gì nữa, lặng lẽ tránh sang một bên.

“Thời đại ngày nay không thiếu những người can trường!”

“Ngay cả khi kẻ địch đều là cường giả cấp chí tôn thì có làm sao? Chúng ta đều là người bình thường thì có làm sao?”

“Chúng ta pHoa Hải nguy không sợi Phải cứng rắn như cậu ấy!”

“Xem nhẹ sống chết, không phục thì làm!”

“Cho dù là chết cũng phải chết một cách vẻ vang!”

Kể từ lúc này, hầu hết mọi người đều cảm thấy nể phục Diệp Lâm Quân và ba trăm ngàn chiến sĩ bình thường kia.

Lý Hồng Thắng bọn họ cũng thầm cầu nguyện mong đoàn quân cùng Diệp Lâm Quân có thể trở về.

Bé Quân và Lý Từ Nhiệm đã được thành Vô Song bảo vệ. Lần này, Diệp Lâm Quân đi mà không cần phải vướng bận lo lắng gì nữa.

Anh ấy có thể buông tay vì một cuộc chiến.

“Kẻ địch, ác mộng của các người sắp đến rồi!”

Đôi mắt Diệp Lâm Quân lộ ra sát ý mạnh mẽ.
 
Chương 2232


Chương 2232:

Diệp Lâm Quân dẫn đầu đội quân bốn trăm ngàn người, xông lên chỉ viện cho tuyến phòng thủ khu vực biển phía.nam: Tuy nhiên, trong lúc đang di chuyển, bọn họ lại bị một nhóm thế lực chặn lại; “Mọi người sẵn sàng chiến đấu!”

Mọi chuyện xảy đến đột ngột, hàng ngàn vạn binh sĩ xém chút bị tấn công trực diện.

“Chờ đã, dường như có gì không đúng, là người của:chúng ta!” Diệp Lâm Quân hét lên.

Anh phát hiện đám người chỉ chít trước mặt, đa phần đều mặc những trang phục chiến đấu đã bị vứt bỏ.

Rất nhiều cái đã bị cũ nát, có cái thì đã được giặt sạch sẽ.

€ó cả những người của thế hệ trước một đời, trước hai đời, thậm chí còn trước ba đời.

Những người này độ tuổi khác nhau.

Một số thậm chí tóc đã bạc phơ.

Diệp Lâm Quân nhanh chóng nhận ra được thân phận của mọi người.

Cựu chiến binh!

Cựu chiến binh của Lạc Việt!

Những cựu chiến binh:không chết, chỉ là suy yếu!

Dù đã xuất ngũ nhưng một khi có chiến tranh, họ nhất định sẽ nghe theo tiếng gọi tòng quân.

“Hơn ba mươi ngàn cựu chiến binh từ biên giới phía Nam đến báo danh!”

“Chúng tôi muốn xin gia nhập vào đoàn quân tác chiến!”

Hơn ba mươi ngàn cựu chiến binh lại khoác lên mình bộ quân phục, chỉ để một lần nữa được bước ra chiến trường bảo vệ tổ quốc.

“Chào nghiêm!”

Ba mươi ngàn cựu chiến binh nghiêm chỉnh hành lễ.

Diệp Lâm Quân đáp lễ: “Tôi đồng ý cho mọi người cùng tham gia đoàn quân tác chiến!”

“Đây là danh sách! Xin thủ trưởng xem qual”

Người dẫn đầu đoàn người lập tức đưa danh sách lên.

Diệp Lâm Quân nhìn lướt qua rồi đưa danh sách cho Tây Phương: “Lấy tốc độ nhanh nhất để sắp xếp cho bọn họ đi!”

Cùng lúc đó, Diệp Lâm Quân làm động tác nghiêm chào: “Chào các vị lão ban trưởng!”

Trên đường gấp rút chỉ viện, không ngừng có người xin gia nhập.

Cựu chiến binh có, võ giả có, người thường có, thậm chí còn thanh niên trung niên ba mươi bốn mươi tuổi hừng hực máu lửa.

Tất nhiên Diệp Lâm Quân sẽ không cho tất cả tham gia vào hết.

Nhưng khi sắp đến tuyến phòng thủ biển phía nam, đoàn quân trong tay Diệp Lâm Quân suýt chút nữa đã đạt đến năm trăm ngàn người.

Nếu là trước đây, nói.không.chừng có thể quét sạch trăm nước. Nhưng bây giờ không ai có thể vui mừng nổi.

Đối thủ mà họ phải đối diện thực sự rất mạnh.

Nhân số chưa hẳn là yếu tố để quyết định thắng lợi!

Trận dịch chiến giữa Lạc Việt và liên minh chúa tể đã bắt đầu.

Tuyến phòng thủ thứ ba ở hầu hết các khu vực đã bị phá vỡ một nửa, thậm chí có một số khu vực bị đánh tan, địch đã áp sát vào tuyến phòng thủ thứ tư.

May thay, đội quân chỉ viện đã đến.

Đội quân do mấy người Tiêu Phong chỉ huy đã đến khu vực phía đông, tuyến phòng thủ thứ ba đang rất nguy cấp: “Giết!”

Toán quân sinh lực do Tiêu Phong chỉ huy đã ra trận và đang chiến đấu ác liệt với kẻ thù.
 
Chương 2233


Chương 2233:

Đối phương có rất nhiều cường giả cấp chí tôn, bên phía Tiêu Phong cũng không ít.

Đặc biệt, Tiêu Phong tiến bộ rất nhanh, bây giờ anh ta đã là cường giả cấp chí tôn tứ trùng thiên.

Dưới sự liên hợp của anh và một số cường giả, cơ bản có thể đánh trả cuộc tấn công dữ dội của kẻ thù.

Đối phương đương nhiên không tin, một đường tấn công thuận lợi như thế, sao có thể bị đánh lùi về chứ.

Bọn chúng vẫn tiếp tục tấn công.

Nhưng sau khi bị tấn công tám lần vẫn bị đánh lui về, bọn họ mới ngơ ngác.

Rõ ràng Kỹ năng chiến đấu và sức nạnh của bọn họ mạnh hơn đối phương rất nhiều, vậy mà lại bị đánh lui về biết bao nhiêu lần.

Nhưng đối phương lại liều mạng xông lên.

Dù sợ chết, cũng phải cắn người một cái.

Mặc dù liên minh chúa tể rất mạnh, nhưng cũng chỉ là một đám ô hợp.

Dưới sự tấn công dữ dội của đối phương, cũng không chống cự nỗi.

Không ai dám xông lên tuyến đầu.

“Cho nổ! Nổ cho đến chết!”

Sau khi đánh lui kẻ thù, mấy người Tiêu Phong tiến hành một cuộc phản công.

Đầu tiên là vũ khí hiện đại, chẳng hạn như máy bay pháo binh ném bom.

Sau đó là điên cuồng phản kích.

Sự xuất hiện của mấy người Tiêu Phong giống như một bức tường vững chắc chặn trước mặt đại quân liên minh chúa tể, khiến bọn họ không thể vượt qua.

“Lạc Việt cũng quá ngoan cường đấy chứ?”

“Tao thấy giống mấy tên điên thì đúng hơn!”

Liên minh chúa tể đều bị đánh đến ngơ ngác.

“Bọn họ mạnh bởi vì cường giả cấp chí tôn xông lên trước quá nhiều, mau bảo Hứa Chính Kiệt lấy vũ khí siêu cấp đến đây!”

Lý Chính Quốc, người đứng đầu Tập đoàn Tam Tỉnh vội vàng liên lạc với Hứa Chính Kiệt, nói cho anh ta biết tình hình trên chiến trường bị địch tấn công chặn lại.

“Chúng tôi khẩn cấp yêu cầu anh Hứa hãy lấy vũ khí siêu cấp ra hạ gục đám cường giả chí tôn đang tiên phong của Lạc Việt! Sức uy hiếp của bọn chúng thực sự quá lón!” Hứa Chính Kiệt mim cười bình tĩnh: “Yên tâm, cứ giao cho tôi!” Đội quân của Hứa Chính Kiệt lập tức mang vũ khí siêu cấp đến chiến trường.

Đây là một loại vũ khí lượng tử hoàn toàn mới.

Nó liên quan đến lĩnh vực lượng tử…

Là phát minh lón nhất của Hứa Chính Kiệt.

Chỉ một chút năng lượng có thể phá hủy mọi thứ trong chốc lát.

Đặc biệt dùng để đối phó với các cường giả cấp chí tôn.

Ngoài ra còn có một thiết bị theo đõi được cài đặt, một khi bị loại vũ khí này xác định, thì sẽ không có đường thoát.

“Tôi còn tưởng không cần đến tôi ra tay nữa chứ!” Hứa Chính Kiệt mim cười.

Suốt cả chặng đường tấn công quá thuận lợi.

Hứa Chính Kiệt còn bị mọi người quên mất.

Thậm chí còn có rất nhiêu người không tin vào vũ khí của anh ta, cảm thấy chỉ có phô trương khí thế thôi.

Cái vũ khí bé tẹo này sao có thể giết được cường giả cấp chí tôn chứ? “Đã đến lúc Hứa Chính Kiệt này vang danh thế giới rồi! Người đâu, mang tất cả vũ khí đến đây!” Hứa Chính Kiệt đang rất trông mong.

Đây là lần đầu tiên vũ khí siêu cấp của anh ta được lên sàn biểu diễn.
 
Chương 2234


Chương 2234:

Vũ khí này cũng rất tiện mang theo, bốn người là có thể khiêng lên được.

Đúng là khiến mọi người không thể tưởng tượng được.

Theo mọi người thấy, nếu muốn giết một cường giả cấp chí tôn thì ít nhất cũng phải là vũ khí hạt nhân cỡ trung.

Vũ khí nhỏ như này cũng có thể sao Tuy Hứa Chính Kiệt được tập đoàn Tam Tĩnh hỗ trợ chỉ phí cũng chỉ sản xuất ra được tổng công năm mươi cái.

Suy cho cùng thấy mấy loại vũ khí siêu cấp này cũng ngốn khá nhiều nhân vật tài lực rồi.

Nói không hề khoa trướng, nếu muốn sản xuất loại vũ khí này ở quy mô lớn, e là phải vận động nguồn lực của cả quốc gia.

Hứa Chính Kiệt lần này chỉ mang theo ba mươi vũ khí siêu cấp, hai mươi cái còn lại đã được anh ta cất đi, là con át chủ bài của anh ta.

Hứa Chính Kiệt mim cười nói: “Tôi đặt tên cho loại vũ khí này là sát thân! Tiếp theo đây, cho mọi người thấy uy lực thần kỳ của nó!” “Xoetl” Mọi người đều lạnh óc.

Sát thân, có nghĩa là cả thần cũng có thể giết được luôn sao.

Có phải Hứa Chính Kiệt đã quá tự tin về loại vũ khí này không?

Sau khi Tiêu Phong ngừng ném bom, quân đội đã áp sát.

Tiêu Phong đã học được rất nhiều điều từ Diệp Lâm Quân.

Đặc biệt là sự liều lĩnh của a1nh.

Tấn công chính là phòng thủ “Xông lên!”

Bọn họ cũng đánh rất tự tin, phát động một cuộc tiến công dữ dội.

Đặc biệt là mấy chục cường giả cấp chí tôn xung phong lên hàng đồng, muốn giết địch lập công.

“Chủ nhân, mục tiêu đến gần, sắp tiến vào phạm vi hai cây số!”

Ba mươi vũ khí siêu cấp bên này của Hứa Chính Kiệt đang xác định khoảng cách của đối phương.

Khoảng cách haikm là khoảng cách tấn công tốt nhất cho loại vũ khí này.

“Ừm,; chuẩn bị!” Hứa Chính-Kiệt giả vờ bình tĩnh.

Thực ra, anh ta cũng rất khẩn trương.

“Mục tiêu sẽ đi vào phạm vi hai km trong ba giây!”

“Bai”

“Hai”

“Một!”

‘Äm”

Vũ khí siêu cấp đầu tiên được kích hoạt, chỉ trong tích tắc, tất cả năng lượng bùng nổ tập trung vào một điểm.

Lúc này, mặt đất xung quanh vũ khí giống như bị lún xuống, sóng xung kích do vũ khí siêu cấp bắn ra rất đáng sợ.

“Bịohl”

“Bịch!”

Các võ giả không phải cường giả cấp chí tôn đều bị tan xác, tử thương vô số.

Dù là cơ thể của cường giả cấp chí tôn có mạnh mẽ, xém chút cũng không chống đỡ nổi.

Lúc này, mấy người Lý Chính Quốc mới hiểu tại sao Hứa Chính Kiệt và đội quân của anh †a lại mặc quần áo bảo hộ.

Hóa ra uy lực của vũ khí này lại mạnh như vậy, sức giật cũng thật là đáng sợ.

‘ÂmF Sức mạnh của vũ khí siêu cấp còn kinh khủng hơn.

Vũ khí lượng tử vô hình bỗng chốc đã làm các cường giả cấp chí tôn nổ tan xác…
 
Chương 2235


Chương 2235:

Mọi người chính mắt nhìn thầy một vị cường gia cấp chí tôn tam trùng thiên bỗng chốc nổ thành một vũng máu! Giống như biến mất hoàn toàn trong không khí vậy.

“Äm!” ‘Ầm” “Ầm” Ba mươi vũ khí siêu cấp được bắn ra cùng một lúc.

“Bịch!” “Bịch!” “Bịch!” Ba mươi cường giả cấp chí tôn của Lạc Việt đã bị loại vũ khí này nhằm vào còn chưa kịp phản kháng đã bị nổ thành vũng máu tươi, thân xác bị võ vụn thành nhiều mảnh.

Đúng là một cảnh tượng khiếp đảm.

Song phương đều choáng váng.

Dưới vụ ném bom oanh tạc này, những cường giả cấp chí tôn không hề bị thương khi tiếp xúc với năng lượng của loại vũ khí này cũng bị nổ tan xác.

Ngay cả cơ hội để phản ứng lại cũng không có.

Kinh khủng!

Quả thật rất kinh khủng!

Mọi người nhìn thấy đều kinh sợ.

“Tuyệt! Tuyệt lắm! Liên minh chúa tể tất thắng!”

Ngay sau đó, những tràng pháo tay hoan hô vang lên bên phía liên minh chúa tể.

Uy lực của vũ khí siêu cấp mà Hứa Chính Kiệt chế tạo ra còn mạnh hơn gấp trăm lần so với trí tưởng tượng của họ.

Đúng là trời cũng giúp ta!

Hứa Chính Kiệt cũng điên cuồng hét lên: “Nhìn đi! Đó là vũ khí do tôi phát minh ra! Hứa Chính Kiệt tôi là chúa tể của thế giới này! Tất cả các người đều bị tôi giãm đạp dưới chân!”

“Giết! Giết cho tôi! Giết sạch đám cường giả cấp chí tôn đó!” Hứa Chính Kiệt ra lệnh.

Thủ hạ của anh ta bắt đầu nạp hộp năng lượng cần thiết cho vũ khí.

Giống như nạp băng đạn vào cho súng vậy.

Không lâu sau, vũ khí đã được nạp hoàn tất.

Ba mươi vũ khí lần nữanhắm mục tiêu vào các cường giả cấp chí tôn.

“Không được, mọi người mau tản ra, vũ khí của đối phương rất đáng sợ!” Tiêu Phong bên kia lập tức hét lên.

Mọi người quay đầu bỏ chạy.

Dù như thế, mười mấy cường giả cấp chí tôn vẫn bị vũ khí sát thần này đuổi theo nhắm mục tiêu.

“Bùm!”

“Xoẹt!”

Hơn chục cường giả cấp chí tôn nếu đem so với loại vũ khí sát thần này thì họ nhỏ bé chẳng khác gì một đứa trẻ, rồi bị nó nổ thành một vũng máu.

Mấy người Tiêu Phong nhanh chóng trốn trong căn cứ.

Ai ai cũng vô cùng căng thẳng!

“Bây giờ đối phương có loại,vũ khí có thể săn giết cường giả cấp chí tôn, dự là ngoài cường giả cấp chí tôn lục trùng thiên ra, không ai có thể chống lại được! Mau thông báo thông tin này cho vệ binh Viêm Long!” Tiêu Phong lập tức nói.

Lần này tổn thất quá lớn.

Người vẫn chưa thấy, nhưng đã có gần năm mươi cường giả cấp chí tôn phải vong mạng.

Nếu không phải do chạy nhanh, thì số cường giả cấp chí tôn hi sinh phải hơn hàng trăm.

Bên phía liên minh chúa tể có tiếng hoan hô.

Mọi người đều nhìn Hứa Chính Kiệt với vẻ kính sợ.
 
Chương 2236


Chương 2236:

Trước đây, không ai xem trọng một người bình thường như anh ta, nhưng hôm nay, anh ta trở thành chiến thần trên trận chiến!

Ngay sau đó tin tức về Hứa Chính Kiệt đã lan ra khắp thế giới.

Một.người bình thường đã phát minh ra một loại vũ khí có thể giết chết cường giả cấp chí tôn!

Cái tên Hứa Chính Kiệt như được tỏa sáng trên toàn thế giới!

“Đại sự không hay rồi!”

“Biên giới phía đông phát tin cầu cứu, kẻ thù có vũ khí siêu cấp có thể giết được cường giả cấp chí tôn! Bên ta thiệt hại nặng nề!”

“Vũ khí mà Hứa Chính Kiệt phát minh dùng để khắc chế cường giả cấp chí tôn ở phòng thí nghiệm Đế Vương trước đây, anh ta đã đầu quân vào liên minh chúa tể, lấy tên vũ khí là Sát Thần, đã giết chết bốn mươi tám cường giả cấp chí tôn của quân tai”

“Phòng tuyến của chiến khu phía đông đang lâm vào thử thách cực lớn! Trước mắt vẫn chưa có biện pháp ứng phó!”

Chỉ chốc lát, tin tức về Hứa Chính Kiệt lan ra khắp các đầu đường ngõ hẻm.

“Cái gì? Hứa Chính Kiệt? Anh ta chẳng phải là tên mọt sách sao? Vũ khí mà anh ta phát minh có thể giết được cường giả cấp chí tôn à?”

“Hứa Chính Kiệt? Là anh ta? Thật không thể tin được!”

Tất cả những ai biết Hứa Chính Kiệt đều sửng sốt.

Lý Từ Nhiệm lúc này đang ở thành phố Vô Song cũng biết được tin này.

Cuối cùng cô cũng hiểu được lời nói lúc đầu của Hứa Chính Kiệt là có ý gì…

Kinh ngạc! Bàng hoàng! Không ai ngờ rằng một tên mọt sách trước kia lại phản bội Lạc Việt, trở thành kẻ thù lớn nhất của Lạc Việt! Vũ khí do anh ta chế tạo lại trở thành trỏ ngại lớn nhất cho Lạc Việt! Sau khi Diệp Lâm Quân nghe tin, anh lập tức hiểu ra, tại sao một người bình thường như Hứa Chính Kiệt lại có nhiều cường giả cấp chí tôn đi theo như vậy.

Có điều anh bảo vệ binh Viêm Long đi điều tra, tra đến đâu rôi nhỉ? Vệ binh Viêm Long cũng chết lặng sau khi nhận được tin báo.

Cách đây không lâu, Diệp Lâm Quân đã nhò Tiêu Phong yêu cầu họ điều tra kỹ lưỡng Hứa Chính Kiệt.

Vì thiểu nhân lực, bọn họ đã giao nhiệm vụ này lại cho Vương Thừa Vũ của thể gia Y Vương.

Hiến nhiên Vương Thừa Vũ chẳng xem trọng nhiệm vụ này.

Bây giờ xem ra, Hứa Chính Kiệt đã trỏ thành mối nguy hại lón nhất của cả trận chiến này Rất có thể Lạc Việt sẽ rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục…

‘Aaafl Vương Thừa Vũ cái tên này!” Mọi người vô cùng tức giận, hân không thể tát chết Vương Thừa Vũ.

Nếu như được phát hiện và giải quyết sớm thì biên giới phía Đông sẽ không xảy ra tình cảnh như thế này.

Sau khi Vương Thừa Vũ biết tin, anh ta cũng không ngờ rằng một người bình thường có thể làm ra chuyện như thế.

Chuyện này cũng dạy cho mọi người một đạo lý, không nên coi thường bất kỳ ai, cho dù người đó trông có nhỏ bé đến cỡ nào.

Diệp Lâm Quân đích thân gọi điện cho Tiêu Phong, bảo anh ta ráng chống cự một chút, anh giải quyết xong chuyện ở phía Nam sẽ lập tức tới chỉ viện.

Lúc này, Lạc Việt và liên minh chúa tế đã bắt đầu giao chiến ở chiến khu phía Bắc và phía Tây.

Mặc dù liên minh chúa tế khá mạnh, nhưng Lạc Việt đã đốc hết toàn sức ít ra cũng có thể đối kháng một trận.

Chiến khu phía Đông là thảm hại nhất.

Đại quân của liên minh chúa tế tràn đến, khiến bọn họ thương vong nặng nề, không dám đối đầu trực tiếp, chỉ có thể liên tục rút lui.
 
Chương 2237


Chương 2237:

Sức đe dọa của vũ khí siêu cấp của Hứa Chính Kiệt quá lón, khiến Tiêu Phong không dám phản công trên diện rộng, cũng không đám phòng thủ chính điện.

Nhìn mọi người lần lượt ngã xuống, bọn họ cảm thấy tim như nặng triĩu, vô cùng khó chịu.

“Vừa rồi thầy gọi đến, bảo chúng ta ráng chống cự một chút! Thầy ấy sẽ đến chi viện cho chúng ta!” “Chúng ta phải nghĩ cách đối phó!”

Tiêu Phong và các lãnh đạo cao cấp bắt đầu thương lượng cách đối phó.

Ở bên kia, đại quân của liên minh chúa tể không ngừng áp tới.

Hứa Chính Kiệt trông có vẻ phấn khích.

“Còn có ai cho rằng tôi là mọt sách không?

Hả? Tôi là thần!” Hứa Chính Kiệt hét lên.

“Vũ khícủa anh Hứa có khuyết điểm gì không?” Có người tò mò hỏi.

“Không có khuyết điểm!”

“Nhưng hộp năng lượng có hạn, giống như đạn trong súng vậy, rất ít!”

“Ba mươi vũ khí, mỗi cái được trang bị ba mươi hộp năng lượng!”

“Theo lý thuyết, tổng cộng chín trăm hộp.

năng lượng có thể giết chết chín trăm cường giả cấp chí tôn!”

Nghe Hứa Chính Kiệt phân tích, mọi người đều bật cười.

“Căn bản không có khuyết điểm! Có thể giết được chín trăm cường giả cấp chí tôn, trên cơ bản có thể quét sạch cả phía Đông Lạc Việt!”

“Đúng, chín trăm cường giả cấp chí tôn?

Chúng ta-cũng tổng cộng khoảng hai ba ngàn người!”

Hứa Chính Kiệt gật đầu: “Đúng vậy! Nhưng hộp năng lượng phải dùng cho mục đích chính, phải giết cường giả cấp chí tôn mới có thể sử dụng! Không thể lãng phí vào những người khác!”

“Tiếp tục đàn áp! Cưỡng chế các cường giả cấp chí tôn của chúng! Sau đó giết chúng!”

Mấy người Tiêu Phong đang thảo luận.

“Báo cáo, thám tử của chúng ta trong trại địch báo tin về, hộp năng lượng của vũ khí siêu cấp này thực ra có hạn..”

Toàn bộ những gì mà Hứa Chính Kiệt nói khi nãy đều truyền đến tai của Tiêu Phong.

“Chín trăm cái cũng đủ giết hết cường giả cấp chí tôn của chúng ta…”

“Chúng ta vãn-không thể chống lại được!”

Tiêu Phong thở dài.

Đúng lúc này, Tây Thiên Vương của Trấn Thiên Điện đột nhiên nói: “Tôi có cách!”

“Cái gì? Mau nói đi Mọi người đều tập trung nhìn Tây Thiên Vương, trong mắt lóe lên một tia hi vọng.

Tây Thiên Vương hít sâu một hơi nói: ‘Vũ khí của bọn họ đặc biệt dùng để tiêu diệt cường giả cấp chí tôn! Còn những người khác thì sẽ không sử dụng đến loại vũ khí này!” “Đúng vậy, nó đặc biệt dành cho các cường giả cấp chí tôn, vậy thì sao?” Mọi người tỏ vẻ khó hiểu.

“Chúng ta có thể giả mạo các cường giả cấp chí tôn, thu hút hỏa lực, để bọn họ dùng vũ khí này đốt hao tất cả các hộp năng lượng! Chỉ có như vậy chúng ta mới có cơ hội chiến thẳng!” Tây Thiên Vương nói ra cách nghĩ của mình.

Mọi người đều ngỡ ngàng.

Một lát sau, mọi người cũng cảm thấy cách này khá ổn.

Dùng người khác để dẫn dụ kẻ địch đốt hao hết các hộp năng lượng.

Chỉ có như thế, cường giả cấp chí tôn của Lạc Việt mới được cứu, và có thể trực tiếp chiến đấu với kẻ địch.

Nhưng có một vấn đề nảy sinh…
 
Chương 2238


Chương 2338:

Ai sẽ là người đứng ra làm con mồi để dẫn dụ vũ khí tấn công? Loại vũ khí này cũng có thể khiến cường giả cấp chí tôn nổ thành từng mảnh chỉ trong chốc lát, chứ đừng nói là người bình thường.

Dự rằng dư uy của loại vũ khí này cũng có thể làm cường giả cấp tông sư tan xác.

Nói trắng ra, con mồi này, chính là phải đi nạp mạng.

Trong chốc lát, tất cả đều im lặng.

Mọi người đều nhận thức được điểm mấu chốt của vấn đề.

Chính là, ai sẽ làm con môi? Những người đã ra chiến trường này đương nhiên là không sợ chết!

Nhưng mà, có chết cũng phải chết một cách oanh liệt! Mọi người đều hi vọng mình được chết khi chiến đấu.

Làm một con mồi thiệt là quá nhục nhã! Trầm lặng.

Một khoảng trâm lặng rất lâu.

Lúc này Tây Thiên Vương và Bắc Thiên Vương nhìn nhau đồng thanh nói: “Để chúng ta đi!”

“Chuyện này cứ giao cho Trấn Thiên Điện là được rồi!” “Chúng ta đã hoàn thành tình báo chủ yếu và bài trí của kẻ địch, tiếp theo đây, tác dụng của chúng ta chính là dẫn dụ mọi hỏa lực của kẻ địch!” Ánh mắt của tứ đại thiên vương như muốn nói, bọn họ coi cái chết nhẹ tựa lông hồng.

Họ muốn dùng thân xác này của mình để dẫn dụ vũ khí siêu cấp tấn công…

“Các anh em, các người đều rất bản lĩnh!” Mãy người Tiêu Phong gio ngón tay cái tán thưởng.

Rõ ràng là bọn họ đi nạp mạng, nhưng bọn họ cũng không còn cách nào khác.

Dù sao thì, đây chính là chiến tranh.

Chiến tranh thì đương nhiên phải có hi sinh…

“Tiếp theo, chúng ta cần giả làm cường giả cấp chí tôn. Vũ khí siêu cấp của đối phương có lẽ có thể phát hiện ra khí tức của cường giả cấp chí tôn. Cho nên, trên người mấy người chúng ta phải có khí tức của cường giả cấp chí tôn mới có thể thu hút tấn công ” Bắc Thiên Vương nói ra suy nghĩ.

“Việc này đơn giản, cứ giao cho chúng ta!”

Sau một vài thao tác, trên người hàng ngàn người của Trấn Thiên Điện cũng đã có khí tức của cường giả cấp chí tôn, tuy thời gian rất ngắn.

Ngoài trừ Tây Thiên Vương và tình báo của cô ta, tất cả các thành viên khác của Trấn Thiên Điện đều tham gia vào hoạt động này.

Vốn dĩ, Tây Thiên Vương cũng sẽ tham gia, nhưng bị ba đại thiên vương kia từ chối, giữ cô ta lại ät hẳn còn chỗ dùng.

“Các anh em, đã đến lúc chúng ta phải đổ máu hy sinh! Ba người chúng ta sẽ xông lên tiền tuyến! Các người có sợ không?” Đông Thiên Vương hỏi.

“Không sợi Không sợi Không sợ!” Hàng ngàn người đồng thanh hô lên.

“Tốt, bây giờ nghe theo lệnh của tôi, tất cả mọi người tháo mặt nạ xuống!” Đông Thiên Vương ra lệnh.

“Cạch cạch”

Mọi người đều tháo mặt nạ ra.

Ngoại trừ tứ đại thiên vương, đây là lần đầu tiên các thành viên của Trấn Thiên Điện tháo gỡ mặt nạ.

Từ khi bắt đầu gia nhập vào Trấn Thiên Điện, bất cứ lúc nào các thành viên cũng buộc phải đeo mặt nạ, cho dù là bạn bè cũng không thể nhìn thấy khuôn mặt thật của họ.

Nó tương đương với việc họ phải sống trong bóng tối, cả đời này cũng không thể dùng bộ mặt thật của mình để đối diện với người khác.

Họ cũng mong muốn được như những người bình thường. Họ cũng háo hức một ngày nào đó sẽ cởi bỏ mặt nạ.
 
Chương 2239


Chương 2339:

Và, ngày này đã đến.

Nhưng mà lại có chút thê lương…

Lúc họ cởi bỏ mặt nạ xuống, cũng chính là lúc họ phải đối diện với cái chết.

Nhưng mà trên môi ai cũng nỏ nụ cười tươi tắn.

Tình khiết mà hoàn mỹ.

Mộc mạc mà thiện lương.

Bọn họ chưa từng xem chuyện này là chuyện buôn, ngược lại càng hưng phấn.

Cuối cùng bọn họ cũng được sử dụng gương mặt thật này của chính mình.

“Xin Lạc Việt hãy nhớ mặt tôi! Hãy nhớ tên tôi! Đỗ Tuấn Hào đến từ Kim Thành Tây Bắc!” Bắc Thiên Vương là người đầu tiên xông ra.

“Cao Lương Bằng đến từ thành Phượng Thiên đông bắc!” Đông Thiên Vương là người thứ hai bước ra.

“Trương Hồng Minh đến từ thành Tây Môn phía nam!” Nam Thiên Vương là người thứ ba bước Ta.

“Ầm!” “Ầm!” “Ầm!” Khoảnh khắc cả ba la ra, vũ khí giết người tự động nhắm họ làm mục tiêu.

Chốc lát ba người bị đánh trúng, lập tức biến mất.

“Các anh em, đều rất bản lĩnh!” Mấy người Tiêu Phong rưng rưng nước mắt, nắm tay siết chặt lại.

“Các anh em, đến lượt chúng ta rồi!” “Thượng Hàn Phi, Xuân thành phía Bắc!” “Chúc Tinh Hà, Dương thành phía nam!” “Bùi Ngọc Chí, Hồ thành phía bắc!” “Thạch Thiên Thành, Tuyên thành phía Nam!” “Xin Lạc Việt hãy nhớ tên chúng tôi, hãy nhớ dáng vẻ của chúng tôi! Xông lên!” Hàng ngàn người của Trấn Thiên Điện điên cuồng xông ra.

Bản chất của Trấn Thiên Điện, yêu cầu thành viên phải cực kỳ bảo mật.

Cho nên những tài liệu liên quan đến bọn họ đều bỏ trống.

Bọn họ không có lý lịch, cũng không có tên.

Nhưng mà chẳng lẽ, bọn họ không có tên sao? Có! Bọn họ không có lí lịch sao? Có! Vào giây phút cuối cùng, mọi người đều gọi tên và quê quán mà họ gần như quên mất.

Đối với bọn họ mà nói, như vậy là đủ rồi! Dùng gương mặt thật để đối diện với mọi người, gọi ra tên và quê quán của mình.

Là mong muốn lớn nhất của họi “Trấn Thiên Điện đều là anh hùng! Các người không phải là anh hùng vô danh! Các người đều có tên! Chúng tôi sẽ nhớ đến các người, người dân Lạc Việt sẽ mãi mãi nhớ về các người!” “Nghiêm chào các vị anh hùng của chúng ta!”

Tiêu Phong dẫn đầu hô lên, làm động tác nghiêm chào trong quân đội.

Mọi người đều dành sự tôn vinh cho họ!

Hàng trăm “cường giả cấp chí tôn” điên cuồng lao ra, khiến liên minh chúa tể vô cùng kinh ngạc.

“Giết chúng đi! Đám điên này!” Mọi người hét lên.

Trong thời khắc nguy cấp, bọn chúng cũng không nghĩ tại sao đối phương lại phản công.

Hơn nữa, vũ khí sát thần đã kiểm tra ra đều là cường giả cấp chí tôn: “Giết!” Hứa Chính Kiệt đang đắm chìm trong cảm giác giết chóc rùng rợn, lập tức ra lệnh.

“ÂmI”

“Âm!”

‘Äm”

Vũ khí sát thần lần lượt được bắn ra. Từng “cường giả cấp chí tôn” bị nổ tan thành từng mảnh.

Các thành viên Trấn Thiên Điện điên cuồng Xông tới.

Vũ khí sát thần cũng lần lượt phát uy sức mạnh, dường như biến nơi đây thành một luyện ngục trần gian.
 
Chương 2240


Chương 2340:

Mấy người Tiêu Phong nắm chặt tay, nhìn thấy từng người từng người bị nổ banh xác, khóe mắt họ ửng đỏ, ai cũng khóc nấc lên.

Đây là những người anh em đã lấy tính mạng của mình ra mở đường cho họ.

“Mọi người sẽ không hi sinh vô ích đâu!” Tiêu Phong nghiến răng hét lên.

“Bùm!”

“Bùm!”

“Bùm!”

Lại có thêm nhiều người bị nổ thành vũng máu…

Người cuối cùng cũng ngã xuống…

Chiến trường mịt mù khói súng. Tất cả các hộp năng lượng của vũ khí sát thần đều được sử dụng hết: “Báo cáo chủ nhân, có thể hộp năng lượng đã được dùng hết! Có điều chín trăm người của đối phương không có ai sống sót cả!”

Nghe vậy, Hứa Chính Kiệt mỉm cười.

“Các người thật sự không xem vũ khí sát thần của tôi ra gì sao, bây giờ chín trăm cường giả cấp chí tôn của các người đều bị giết sạch, để tôi xem các người lấy cái gì mà chống lại đại quân liên minh?”

“Đại quân liên minh tấn công!”

Biết tin chín trăm cường giả cấp chí tôn của đối phương đều đã chết.

Liên minh chúa tể lập tức tấn công.

“Các anh em của Trấn Thiên Điện đã ngã xuống, đến lượt chúng ta rồi!”

Tiêu Phong lúc này sát khí ngút trời.

Mãy người Lạc Việt nín thở, vừa rồi họ nhìn đồng bào mình chết, nhưng họ không thể làm gì được.

Họ muốn trút nỗi oán hận này lên kẻ địch.

“Nghe tôi, mọi người khoan hành động, đợi kẻ địch đến gân rôi đánh!” Tiêu Phong ra lệnh.

Liên minh chúa tế khí thế hừng hực tiến đến.

Theo như bọn họ thấy, cường giả cấp chí tôn của đối phương chắc chẳng còn bao nhiêu người.

Mặc dù tất cả hộp năng lượng đều sử dụng hết, nhưng làn sóng tấn công này tuyệt đối có thể nhấn chìm chiến khu phía Đông của Lạc Việt.

Rất có thể sẽ một đường quét sạch, trực tiếp giết đến Kinh Thành.

Công hạ được Kinh Thành, đồng nghĩa với dành chiến thắng, tất cả mọi người đều bắt đầu hình dung sự chiến thắng ấy.

Không lâu sau, hai bên bước vào giai đoạn giáp lá cà.

“Giết!” Tiêu Phong hô lệnh.

Mọi người lao ra và cùng nhau chiến đấu với đại quân liên minh chúa tể: “Bịch!”

“Bịch!”

Máu bắn tung tóe, đại quân liên minh chúa tể không ngừng ngã xuống.

Cả Lạc Việt đều nín thở, cộng thêm cường giả cấp chí tôn đều được giữ lại toàn bộ sức lực, bọn họ tấn công dữ dội, giết đối thủ không kịp trở tay.

Liên minh chúa tể bỗng chốc ngây ngốc.

” Cái gì?”

“Sao bọn họ vẫn còn nhiều cường giả cấp chí tôn như thế?”

“Bọn họ rốt cuộc có bao nhiêu cường giả cấp chí tôn? Vừa rồi xảy ra chuyện gì?”

Phát hiện đối phương chuẩn bị lực lượng rất kỹ càng, cường giả cấp.chí tôn dường như đều ở đây. Liên minh chúa tể bỗng chốc bị đánh lùi.
 
Chương 2241


Chương 2341:

Hơn nữa còn tổn thất nặng nề.

“Mắc lừa rồi! Chắc chăn chúng ta bị mắc lừa rồi!”

“Đối phương dùng người khác để lừa chúng †a sử dụng vũ khí sát thần! Để chúng ta dùng cạn hộp năng lượng!”

“Cường giả cấp chí tôn của bọn họ đều ở đây, chẳng chết một ai cải”

Lúc này, bọn người Hứa Chính Kiệt cũng phản ứng lại, nhưng mà đã muộn rồi. Lần này liên minh chúa tể bị tổn thất rất lớn, bị mấy người của Tiêu Phong đánh trả, liên minh chúa tể lần lượt rút lui, khiến tinh thần của các chiến sĩ võ giả ở chiến khu phía Đông của Lạc Việt càng thêm phấn chấn.

“Lừa đảo! Đúng là một đám lừa đảo!” Hứa Chính Kiệt tức giận nói.

Một âm mưu của đối phương, khiến anh ta đặt cược hết tất cả vốn liếng. Lần này, át chủ bài của anh ta cũng mất rồi. Đám lãnh đạo cấp cao như Lý Chính Quốc cũng vô cùng tức giận.

Vốn dĩ có thể dễ dàng chiếm lĩnh phía Đông.

Giờ đây, chiến khu phía Đông đang rơi vào trạng thái giằng co.

Có mấy người như Tiêu Phong ở đây, kẻ địch cũng đừng hòng vượt qua được nửa bước, Tuyến phòng ngự thứ ba bọn chúng rất khó phá được.

Tin tức về chiến khu phía Đông lan truyền khắp Lạc Việt, tất cả mọi người đều phấn khởi, càng có thêm nhiều niềm tin.

Phía Tây, nơi mà lực lượng mạnh nhất của liên minh chúa tể đang đóng giữ. Lạc Việt cũng điều động sức mạnh mạnh nhất để chống lại nó.

Nhưng đại quân củathế gia Y Vương chỉ là một đám ô hợp, tinh thần chiến đấu cũng thế, đều bị lợi ích chỉ phối. Vì vậy,†rước sức tấn công mạnh mẽ của địch, đều lần lượt rút lui.

Tuyến phòng thủ thứ ba đã bị công phá.

Tuyến phòng thủ thứ tư cũng bị phá vỡ một phần ba.

Tuyến phòng thủ biên giới phía Bắc có lợi thế về địa lý, cộng với sự chỉ viện kịp thời nên vẫn tiến công được.

Có điều kẻ địch rất mạnh, hơn nữa còn có rất nhiều kỳ nhân dị sĩ có thể điều khiển được băng tuyết.

Cuối cùng, tuyến phòng thủ thứ ba ở phía bắc cũng không chống cự được. Tuy nhiên, tình hình có vẻ khá hơn một chút so với phía Tây.

Mặt khác.

Tuyến phòng thủ thứ ba ở vùng biển phía Nam cũng bị công phá.

Tuyến phòng thủ thứ tư nằm giữa biển và đất liền, nếu như cũng bị phá vỡ, đại quân của quân địch sẽ đổ bộ vào. Khi đó, toàn bộ biên giới phía Nam sẽ lâm nguy.

Lúc này, bốn mươi vạn đạo quân do Diệp Lâm Quân chỉ huy vừa đến.

“Tất cả nghe theo lệnh tôi, trực tiếp tấn công!”

Vừa đến vùng biển, Diệp Lâm Quân lại hạ lệnh tấn công.

Các chiến sĩ phòng thủ vùng biển phía Nam đều chết lặng.

Trong khoảng thời gian này họ vẫn luôn phòng thủ.

Tuy nhiên, ba tuyến phòng thủ đã bị chọc thủng.

Kẻ địch thật sự quá mạnh.

Trên biển, bọn chúng là bất khả chiến bại.

Ngay cả những vũ khí có tính sát thương của bọn họ cũng không có tác dụng.

Khoảng cách giữa hai bên là quá lớn.

Bọn họ không thể phòng thủ nỗi.

Kết quả Diệp Lâm Quân mang theo một toán quân sĩ, muốn tấn công trực diện.
 
Chương 2242


Chương 2342:

Là có bệnh hay là bị điên đây? “Anh.

anh điên à? Kẻ thù vẫn luôn tấn công! Chúng ta không phòng thủ? Ngược lại còn tấn công à?”

Mọi người đều không hiểu cách làm của Diệp Lâm Quân.

Diệp Lâm Quân lạnh lùng nói: “Từ nay mọi chuyện ở chiến khu miên Nam đều do tôi tiếp quản!

Các người nghe theo lệnh của tôi là được!” “Ủy phong lớn thật! Tất cả mọi chuyện ở đây đều do hộ quốc thân tôn làm chủ! Anh nói muốn tiếp quản là tiếp quản sao?” Lúc này, một giọng nói bất mãn vang lên.

Mọi người đều không coi Diệp Lâm Quân ra gì.

Kẻ địch đều là cường giả cấp chí tôn, Diệp Lâm Quân có dân thêm bao nhiêu người đi chăng nữa cũng vô ích.

Hóa ra là Vệ binh Viêm Long đã giao quyền chiến đấu chính của Chiến khu miên Nam cho Long Hán Châu, một trong tứ đại hộ quốc thân tôn.

Long Hán Châu xuất thân từ một thế lực lớn là đảo Thiên Hải.

Cường giả cấp chí tôn của Đảo Thiên Hải rất nhiều, bọn họ cũng sống trên biển giống như Hải Vương Điện.

Dưới sự thuyết phục tích cực của Vệ binh Viêm Long và các điều kiện hậu hĩnh, Đảo Thiên Hải đã tham gia vào Vệ binh Viêm Long.

Long Hán Châu là thiêu chủ của đảo Thiên Hải, hơn nữa còn được phong là một trong tứ đại hộ quốc thần tôn.

“Anh ta ở đâu, gọi anh ta tới, nói là Diệp Lâm Quân nói!” Diệp Lâm Quân nói thẳng.

Chẳng mấy chốc, Long Hán Châu mặc chiến phục dẫn theo một đám cao thủ khí thế hừng hực đi tới.

“Ai đang tìm tôi?” Long Hán Châu vô cùng uy phong, sắc mặt lạnh lùng.

“Là tôi tìm anh! Tôi ra lệnh bây giò mọi chuyện sẽ do tôi tiếp quả, bao gồm cả anh cũng thết”

Diệp Lâm Quân không nói nhiêu lời vô nghĩa, trực tiếp ra lệnh.

Nhưng khi những lời này nói ra, Long Hán Châu cùng đám người đều sững sờ.

Người này ngang ngược như thế sao?

“Không, anh là ai? Ai có tư cách gì tiếp quản chúng tôi?” Long Hán Châu bất mãn nhìn chằm chăm Diệp Lâm Quân.

“Tôi là Diệp Lâm Quân, Nhất Vũ Kiên Vương!” Diệp Lâm Quân nói rõ thân phận.

“Nhất Vũ Kiên Vương à, tôi biết anh, thì ra là anh? Dân theo một đám binh tôm tướng cua muốn thủ ở nơi này? Anh có biết bản thân sẽ phải đối diện thứ gì không?” Long Hán Châu liếc nhìn Diệp Lâm Quân với vẻ khinh thường.

Nhiều người thì làm sao? Chẳng qua cũng chỉ là một đám người bình thường.

Gặp phải kẻ thù mạnh thì cũng chỉ bị mang ra làm bia đỡ đạn.

“Ai nói tôi muốn phòng thủ, tôi là muốn tiến công!”

Long Hán Châu: “…

Điên àI “Mau giao quyền chỉ huy ra, tất cả mọi người phải nghe tôi chỉ huy!” Diệp Lâm Quân vội vàng nói.

“Nhất Vũ Kiên Vương vị trí tuy cao, nhưng tôi cũng chưa từng nghe hộ quốc thần tôn phải nghe lời anh!” Long Hán Châu giống như nghĩ ra được gì đó.

Anh ta mỉm cười nói: “Các người không phải muốn tấn công sao? Thế chúng tôi nhường đường, các người cứ tấn công là được rồi!”

“Nhiệm vụ và trách nhiệm của chúng tôi chỉ là thủ ở nơi này! Nhưng mà cũng nhắc nhở các người kẻ địch rất là mạnh đấy!” Long Hán Châu ra vẻ làm bộ làm tịch.

Vốn dĩ anh ta muốn đuổi Diệp Lâm Quân đi, nhưng sau khi suy nghĩ lại, để đám người Diệp Lâm Quân tấn công, đối với anh ta mà nói chẳng những không có hại, ngược lại còn rất có ích.

Bốn mươi vạn đại quân, cho dù kẻ địch có giết cũng phải mất rất nhiều thời gian.

Giúp anh ta tranh thủ được biết bao nhiêu thời gian chứ?
 
Chương 2243


Chương 2343:

€ó người lấy tính mạng ra tranh thủ thời gian chọ bọn họ, sao anh ta lại không cảm thấy vui.

Diệp Lâm Quân chăm chú nhìn Long Hán Châu hồi lâu.

“Được!”

Vốn dĩanh không trông mong vào đám vô dụng này. Chi bằng tự dẫn thủ hạ của mình đi đánh mở đầu.

Cuối cùng, tuyến phòng thủ thứ tư mở ra, Diệp Lâm Quân dẫn đầu quân đội vượt qua nó.

Nhìn đại quân hùng hậu đi qua phòng tuyến, Long Hán Châu và đám thủ hạ của anh ta đều mỉm cười đầy ẩn ý.

“Một lũ ngốc! Còn không biết mình đang phải đối mặt với cái gì!” Long Hán Châu mim cười chết nhạo.

“Đúng vậy, đám ngốc này còn cảm thấy vinh dự tư tin lắm, nào ngờ là đi nạp mạng!” “Chưa kể, đám quái vật trong biển của kẻ địch có thể ăn tươi nuốt sống bọn họ cả xương cũng không còn!”

Vốn dĩ Hải Vương Điện không chỉ có sức mạnh dưới biển, mà họ còn nuôi rất nhiều quái vật và dã thú dưới đáy biển sâu.

Khi tấn công vùng biển phía nam lần này, một khi thả ra, thì sẽ khiến Lạc Việt thiệt hại nặng nề.

Cho dù mạnh như cường giả cấp chí tôn cũng có thể bị đám hung thú quái vật này xâu xé, chứ đừng nói là một người bình thường.

“Để họ đi đi! Chúng ta chuẩn bị phần của chúng ta! Lúc đó chỉ cần ngồi chò xem kịch hay thôi!”

Long Hán Châu mỉm cười.

Theo bọn họ thấy, Diệp Lâm Quân chẳng khác gì đưa đám người này vào chỗ chết.

Bọn họ đi tấn công, sẽ không còn bất kỳ ai sống sót.

Không lâu sau, Diệp Lâm Quân đã dẫn dắt đại quân đến giữa khu vực phòng tuyến thứ ba và thứ tư.

“Truyện lệnh của tôi, lập tức sử dụng thiết bị chặn tất cả các tín hiệu trong khu vực này! Tôi muốn chặn hết cả chiến khu miền Nam, không để bất cứ tin tức nào lọt ra ngoài, hiểu không?” Diệp Lâm Quân nói.

“Đã hiểu, lập tức bắt đầu phong tỏa! Ngoài ra bên ngoài chiến khu cũng phải bị phong tỏa nghiêm ngặt!” “Sau ba phút nữa, chiến khu miền Nam sẽ hoàn toàn bị chặn, những gì xảy ra trong này, bên ngoài sẽ không hề hay biết” Việc phong tỏa lần này không chi che cho chính mình, mà còn ngăn chặn tất cả tín hiệu của kẻ địch.

Đây là một trong những kế hoạch của Diệp Lâm Quân.

Anh không thể để thế giới bên ngoài biết những gì đang diễn ra ở đây, bao gồm cả sức mạnh của anh.

Nếu không, để liên minh chúa tế và những người ở Lạc Việt biết được, sẽ dẫn đến bất ngò không đáng có.

Sau khi lên kế hoạch giải quyết chiến khu miền Nam xong, thì sẽ lắng lặng tấn công ba chiến khu còn lại.

Vì vậy, phải chặn hết mọi thứ ở đây.

“Vương, xong rồi!” “Kẻ địch còn cách chúng ta bao xa?” Diệp Lâm Quân hỏi.

“Kẻ địch gân nhất không quá tám mươi hải lý.

Chúng đang di chuyển rất nhanh và đang áp sát đây!” “Thiết bị của chúng tôi đã do thám những chuyển động bất thường dưới đáy biển, có những vật thể không xác định đang đến gần.

Mặc dù tín hiệu năng lượng của chúng rất yếu, nhưng vẫn có thể kiểm tra được!” Khi nghe tin, trên gương mặt Diệp Lâm Quân lộ ra ý cười..

“Không ngoài dự đoán, đó chính là những quái vật mà chúng ta gặp phải! Bọn chúng rất giỏi giấu mùi của cơ thể, nhưng năng lượng trong người vẫn bị dò ra được! Đây chính là chỗ có ích của thiết bị kỹ thuật hiện đại!”

Bây giờ những người đi tham gia vào tiền tuyến đều là võ giả, bọn họ từ bỏ những vũ khí hiện đại, những chiến sĩ hiện đại.

Trên cơ bản đó chính là cuộc đối kháng giữa các võ giả.

Bọn họ mạnh mẽ thần kỳ, không cần những thứ có liên quan đến hiện đại hóa. Hoặc có thể nói, bọn họ xem thường nó.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top