Chương 4494


Chương 4494

 

Trước đây bọn họ đến Tề Thiên Thư Viện, Khổng Tề Thiên cũng phải chủ động ra cửa tiếp đón.

 

Theo lý mà nói, thân phận của Tần Lương Ngọc còn kém xa Khổng Tề Thiên, lẽ nào không nên đích thân ra tiếp đón bọn họ sao?

 

Nhưng Tần Lương Ngọc lại để mặc bọn họ ở cổng, hơn nữa còn sai một người lính Ngự Lâm ra dẫn bọn họ đến quán trà, đây là đang sỉ nhục bọn họ.

 

“Thôi bỏ đi, dù sao bọn họ cũng sắp chết rồi!” Điền Văn hít sâu nói ẩn ý.

 

Thực ra cho tới bây giờ, hắn vẫn nghi ngờ Điền Khải thông đồng với điện Thần Long từ trước.

 

Mà thái độ thờ ơ của Tần Lương Ngọc càng khẳng định suy đoán của hắn.

 

Tiêu Chính Văn đã chết, Tần Lương Ngọc to gan đến đâu thì cũng không dám coi thường cậu chủ như bọn họ.

 

Nếu phía sau Tần Lương Ngọc không có ai chống lưng, chỉ dựa vào điện Thần Long thì bà ta dám vô lễ như vậy sao?

 

Điền Khải cũng cười mỉa mai với Điền Văn, hiển nhiên, trong lòng hắn cũng có suy nghĩ như vậy.

 

Khi Điền Văn và Điển Khải đến quán trà, Tần Lương Ngọc và Long Nguyệt chỉ liếc nhìn bọn họ, không hề đứng dậy, vẫn ngồi yên thưởng trà.

 

“Các người thật to gan!”

 

Điền Khải nghiến răng nói với Tần Lương Ngọc, đồng thời lại liếc nhìn Điền Văn.

 

“Có gì không ổn sao?” Long Nguyệt ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Điền Khải, trong mắt không có một tia sợ hãi!

 

“Hừ! Cô chỉ là một người hầu bên cạnh Tiêu Chính Văn, vậy mà dám nói chuyện với chúng tôi bằng giọng điệu như thế? Cho dù Tiêu Chính Văn còn sống thì anh ta cũng không dám khinh thường tôi!”

 

Điền Khải vô cùng tức giận, một con nhóc vắt mũi chưa sạch mà cũng dám cãi lại hắn?

 

“Giới thế tục có câu, bạn đến có rượu ngon, sói đến có súng săn! Chúng ta không phải bạn bè, cũng chẳng thân thiết gì cả, chúng tôi không chĩa súng vào đầu các người đã là khách khí lắm rồi!”

 

Long Nguyệt lạnh lùng nói.

 

“Cô…”

 

Điền Khải còn chưa kịp nói xong, Tần Lương Ngọc đã lạnh lùng nói: “Hai vị từ xa xôi đến Đế Khư chắc không phải để ra vẻ thị uy đâu nhỉ? Có gì thì nói thẳng đi, chúng tôi còn có chuyện gấp!”

 

Thái độ của Tần Lương Ngọc càng rõ ràng hơn, hoàn toàn không coi bọn họ ra gì.

 

“Xem ra các người muốn tôi thay Tiêu Chính Văn dạy dỗ các người cách tiếp khách nhỉ!” Điền Văn lạnh lùng nhìn Tần Lương Ngọc và Long Nguyệt.

 

“Không ngờ hai vị cậu chủ lại ức hiếp người khác, hơn nữa còn ức hiếp hai người phụ nữ yếu đuối! Lẽ nào các người không sợ mất mặt sao?”

 

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng truyền đến, sau đó Trần Huy Tổ bước vào phòng trà.
 
Chương 4495


Chương 4495

 

Sau lưng ông ta là Từ Huy Tổ và Lý Bạch.

 

Nếu chỉ là Trần Huy Tổ và Tần Lương Ngọc thì anh em Điền Văn chắc chắn sẽ không cần để tâm, nhưng Từ Huy Tổ thì khác.

 

Ông ta là con trai của Từ Đạt, đồng thời cũng là cận thần của nhà họ Chu, bọn họ đã đắc tội với nước Ngụy, bây giờ lại đắc tội với hoàng tộc thì e rằng ngay cả nhà họ Khổng cũng không bảo vệ được bọn họ.

 

“Nếu cậu chủ cũng biết mình là khách thì nên tuân chủ theo quy tắc của chủ nhà! Hơn nữa, dù Tiêu Chính Văn còn sống hay không thì cũng không đến lượt hai cậu chủ ra lệnh ở Đế Khư!”

 

Tần Lương Ngọc lạnh lùng đáp.

 

“Tần Lương Ngọc!”

 

Điền Khải nghiến răng, tức giận nói: “Cái chết của Ngụy Võ Hầu chắc chắn liên quan đến bà! Nhà họ Ngụy chắc chắn sẽ không tha cho bà đâu! Tôi khuyên bà, tốt nhân nên giao hung thủ ra đây, nếu không…”

 

Nói đến đây, khí tức quanh người Điền Khải đột nhiên thay đổi, một luồng uy lực mạnh mẽ tỏa ra, cả quán trà đều rung chuyển theo.

 

“Tôi thật sự không biết nên trả lời cậu thế nào. Nếu cậu thật sự muốn hỏi thì tôi chỉ có thể nói, người giết Ngụy Võ Hầu đang ở trong Đế Khư!”

 

Nghe vậy, Điền Văn và Điền Khải quay sang nhìn nhau, bầu không khí trở nên căng thẳng chưa từng thấy.

 

Tần Lương Ngọc nhìn hai người, cười nhạt nói: “Thật ra vấn đề này, hai vị đã có đáp án từ lâu rồi, mấy ngày trước chẳng phải hai vị đã nói người áo đen kia là anh Tiêu, không đúng sao?”

 

Lời vừa dứt, sắc mặt hai người Điền Văn và Điền Khải lập tức trở nên u ám, mặc dù điều Tần Lương Ngọc nói là thật, nhưng trong lòng họ, Tiêu Chính Văn đã chết ở Minh Hà từ lâu rồi!

 

Vì vậy, lời nói này của Tần Lương Ngọc, theo họ thấy là đang giễu cợt họ.

 

Dẫu sao sau khi nhận được sức mạnh của Tiêu Chính Văn, họ cũng lần lượt đột phá Thiên Cảnh, vì vậy, Tiêu Chính Văn hoàn toàn không có cơ hội sống sót, sao người áo đen kia là Tiêu Chính Văn được chứ?

 

Hơn nữa, trước khi vào Minh Hà, Tiêu Chính Văn mới chỉ đạt tới Đế Cảnh cấp hai, mà người chém giết Ngụy Võ Hầu lại là cao thủ Thiên Cảnh!

 

Sao một người có thể đột phá tám cảnh giới nhỏ trong nửa năm được?

 

“Hừ, bất kể bà biện bạch ra sao, chuyện thành Đại Lương cũng không thể không liên quan đến điện Thần Long các người, nhất là Tần Lương Ngọc bà có liên quan trực tiếp đến chuyện này!”

 

Điền Văn nhìn Điền Khải đầy ẩn ý, giọng nói lạnh như băng.

 

“Tôi không giết người, tin rằng ai ở đây cũng quá rõ, chẳng lẽ cậu lại định giở mánh khóe cũ, kéo tôi đi gánh tội thay sao? E rằng cũng không thuyết phục được phía Ngụy Vinh Kỳ đâu!”

 

Tần Lương Ngọc cười nhạt, châm biếm lại.

 

Đúng là dù họ áp giải Tần Lương Ngọc đến thành Đại Lương, cũng căn bản không cách nào làm lửa giận của Ngụy Vinh Kỳ lắng xuống!

 

Dẫu sao cảnh giới của Tần Lương Ngọc bày ra đó, cách Thiên Cảnh còn một khoảng rất lớn, mà quả thật người áo đen ra tay hôm đó đã có tu vi bước chân vào Thiên Cảnh!
 
Chương 4496


Chương 4496

 

Ngụy Võ Hầu vô cùng trọng yếu đối với nước Ngụy, không phải vài ba lời hoặc chút lợi ích là có thể mua chuộc được!

 

“Tần Lương Ngọc, bất kể thế nào, lúc ấy bà cũng là người biết rõ mọi chuyện!”, giọng Điền Văn lạnh như băng.

 

“Vậy hả? Nhưng sau chuyện này, cậu chủ Vinh Kỳ cũng không hề gây phiền toái gì cho người phụ nữ yếu đuối như tôi, người càng thích so đo càng đáng chết, hàng càng thích so đo càng đáng vứt đi!”

 

Tần Lương Ngọc trào phúng hoàn toàn không thèm che giấu.

 

Lời vừa nói ra, bất kể trên mặt Điền Văn hay Điền Khải đều có chút khó chịu.

 

Nhưng điều này cũng làm cho nghi ngờ của hai người họ càng sâu hơn.

 

“Nếu hôm nay hai người chỉ tới hỏi chuyện này, tôi nghĩ giờ hai người có thể về rồi!”, Long Nguyệt cũng ra lệnh tiễn khách không khách sáo chút nào.

 

“Hừ! Miệng lưỡi sắc bén! Có điều, sao Điền Văn tôi có thể là người nhỏ nhen như thế? Hôm nay khí vận Thiên Khu sắp xuất thế, nếu Tiêu Chính Văn vì cứu chúng tôi, mà mất đi tính mạng thì cậu chủ đây nguyện nhường cơ hội lần này cho điện Thần Long các người!”

 

Vừa nói, Điền Văn vừa ném lệnh bài màu vàng đang cầm trong tay về phía Tần Lương Ngọc!

 

Chỉ có người cầm lệnh bài màu vàng này, mới có thể tham gia tranh đoạt khí vận, người không có lệnh bài, cho dù đoạt được khí vận cũng sẽ bị thế lực khắp nơi xé thành mảnh vụn ngay tại chỗ trong nháy mắt!

 

“Ồ? Điền Văn rộng lượng thật đó, có điều, tôi lại cho rằng nếu hai cậu chủ đi tranh đoạt khí vận trước, khó đảm bảo sẽ không bị đám người Ngụy Vinh Kỳ và Triệu Thắng nhằm vào nhỉ?”

 

“Nói cách khác, cậu chủ muốn kéo điện Thần Long chúng tôi đi chịu trách nhiệm thay!”

 

Tần Lương Ngọc nhìn lệnh bài trên bàn, cũng không đưa tay đón lấy!

 

Giờ phút này, Ngụy Vinh Kỳ đang bực bội, ai thay Điền Văn tham gia tranh khí vận, cũng sẽ bị đám người Ngụy Vinh Kỳ và Triệu Thắng nhằm vào, đây là sự thật hiển nhiên.

 

Hơn nữa, từ đầu đến cuối, điện Thần Long cũng chưa bao giờ được các phe vùng ngoài lãnh thổ công nhận, tranh khí vận Thiên Đô lần trước là nhờ Thanh Liên dốc sức sắp xếp, Tiêu Chính Văn mới có thể giành được khí vận Thiên Đô!

 

Mà lần này khí vận Thiên Khu có mối liên quan rất rộng, thế lực khắp nơi cũng sẽ không chấp nhận điện Thần Long, vô hình trung, điện Thần Long sẽ trở thành đối tượng bị đả kích!

 

Loại thủ đoạn mượn đao giết người này sao có thể giấu được cái nhìn của Tần Lương Ngọc!

 

“Không sai, điện Thần Long chúng tôi không thuộc về nước Tề, càng không phải là người nước Tề, không có lý do thay thế cậu chủ đi tranh giành khí vận!”, Long Nguyệt cũng lạnh lùng nhìn về phía hai người Điền Văn và Điền Khải.

 

“Không sai, đúng là các người có thể không nghe theo mệnh lệnh! Nhưng chúng tôi không tới bàn chuyện này với các người, chỉ tới báo trước một tiếng thôi!”

 

“Tranh giành khí vận Thiên Khu, bất kỳ phe nào chủ động bỏ quyền, cũng đồng nghĩa đối địch với toàn bộ vùng ngoài lãnh thổ, các người không chỉ phải đấu với một phía chúng tôi, mà là tất cả thế lực vùng ngoài lãnh thổ!”
 
Chương 4497


Chương 4497

 

“Đến lúc đó, các người cho rằng điện Thần Long vẫn có thể yên ổn ở lại Đế Khư sao?”

 

Điền Văn thẳng thừng trở mặt.

 

Quả thật, Điền Văn đã truyền tin điện Thần Long đại diện nước Tề xuất chiến tranh giành khí vận Thiên Khu ra ngoài, nếu điện Thần Long chủ động bỏ quyền, chẳng khác nào làm mất mặt toàn bộ vùng ngoài lãnh thổ!

 

Khí vận Thiên Khu quan trọng đến mức nào ở vùng ngoài lãnh thổ, nhưng điện Thần Long lại coi thường khí vận Thiên Khu, đó chắc chắn là vả vào mặt toàn bộ thế lực vùng ngoài lãnh thổ!

 

“Ngay cả Điền Văn cậu cũng đã nói vậy thì chúng tôi cũng không thể nói gì được nữa, có điều, bản thân Điền Văn cậu cũng tới từ giới thế tục, vì sao cứ phải nhằm vào điện Thần Long chúng tôi như vậy? Vốn là cùng giống nòi, môi hở răng lạnh mà?”

 

Tần Lương Ngọc lạnh lùng mở miệng hỏi.

 

“Điện Thần Long các người hay Hoa Quốc thế tục vốn nên tôn phụng tôi là đại thánh nho học, càng nên cung phụng Khổng Thánh, nhưng các người thì hay rồi, diệt nhà họ Khổng còn dỡ cả Khổng Miếu, đây là uống nước quên nguồn!”

 

“Nếu các người có thể thuyết phục Hoa Quốc, xây dựng lại Khổng Miếu, đồng thời cung phụng nho học làm quốc giáo, cho chúng tôi có thể hưởng thụ được tài nguyên trong thế tục, vậy cậu chủ đây có thể cân nhắc cho các người một đường sống!”

 

Điền Văn cũng nói thẳng ra suy nghĩ trong lòng mình!

 

“Ồ? Nói cách khác, nếu chúng tôi không muốn cùng một hạng với nhà họ Khổng, không muốn tuân thủ nho thuật nữa thì các người định tiêu diệt giới thế tục Hoa Quốc luôn sao?”

 

Nhắc tới thế tục Hoa Quốc, sắc mặt Long Nguyệt đột nhiên lạnh lùng đi, trong mắt lóe lên từng ánh sáng lạnh lẽo, nhìn về phía Điền Văn.

 

“Hai ngàn năm qua, người thế tục không thờ phụng Nho giáo, hôm nay, còn dám bêu xấu con em nho gia bán nước cầu vinh, bất kể tôi hay nhà họ Khổng sẽ không tha cho các người!”

 

“Không thể sử dụng thì phải loại trừ!”, Điền Văn lạnh lùng mở miệng nói.

 

“Nho gia bán nước đã là sự thật không thể phủ định, vì sao Đại Minh diệt vong? Sao Thiên Tử Đại Tống bị giao cho người Kim? Người khác không biết chuyện đằng sau, nhưng hẳn Điền Văn biết rõ hơn ai hết nhỉ? Dù Điền Văn không biết chuyện, vậy Khổng Tề Thiên thì sao? Ông ta là kẻ sai khiến đằng sau mà!”

 

Tần Lương Ngọc lạnh lùng nhìn về phía Điền Văn, không chút khách khí châm biếm lại.

 

“Tần Lương Ngọc, dù Tiêu Chính Văn còn sống cũng không dám nói chuyện với chúng tôi bằng giọng điệu này!”

 

Khuôn mặt Điền Văn méo mó trong nháy mắt, sát khí tuôn ra từ cơ thể!

 

Nhưng đám người Tần Lương Ngọc hay Từ Huy Tổ đều không sợ hãi chút nào!

 

Dẫu sao đây cũng là sự thật, nếu không có Trương Cư Chính cải cách thuế má, thu thuế chỉ lấy bạc trắng, dân cư Đại Minh cũng sẽ không rơi vào tình cảnh khốn đốn khắp nơi!

 

Từ một góc độ khác mà nói, chính vì hành động mưu lợi cho đảng Đông Lâm của Trương Cư Chính cuối cùng làm Đại Minh hoàn toàn bị diệt vong!
 
Chương 4498


Chương 4498

 

Hơn nữa, có người thậm chí còn thống kê, từ thời Hán tới nay, số thư xin đầu hàng mà nho sinh viết không dưới ngàn bức, bắt tay với người ngoài cũng là do nho sinh đứng đầu!

 

“Nếu như cậu Tiêu ở đây thì Điền Văn cậu dám bày mưu tính kế với điện Thần Long như vậy sao?”, Tần Lương Ngọc cười nhạt, châm chọc lần nữa.

 

“Rất tiếc, Tiêu Chính Văn đã chết!”

 

Những lời này của Điền Văn gần như là hét lên, cuối cùng ánh mắt hắn lạnh như băng, nhìn lướt qua mặt mọi người, sau đó phất tay áo rời đi!

 

Điền Khải cũng tức giận hừ một tiếng, bước theo Điền Văn.

 

Mãi đến khi hai người đi xa, Trần Huy Tổ mới lắc đầu nói: “Thậm chí phong thái cậu chủ mà hai người họ cũng đánh mất, có thể thấy, những gì cậu Tiêu đã làm với họ trước đó, khiến họ bị đả kích rất lớn!”

 

Việc Điền Văn bị buộc tự tay giết cận vệ của mình trước đó tới bây giờ đã truyền đi rộng rãi, mà hôm nay, Điền Văn lại thẳng thừng mắng mỏ một người phụ nữ, hoàn toàn không có phong độ của người cấp cao, phong độ còn không bằng người thường.

 

Thật ra trước đây, Tiêu Chính Văn đã âm thầm điều tra, đám người Ngụy Vinh Kỳ và Triệu Thắng cũng từng được mời đi Minh Hà, nhưng khi biết thủ đoạn hèn hạ của đám người Điền Văn, hai người đã quả quyết cự tuyệt!

 

Dẫu sao Ngụy Vinh Kỳ vốn dĩ rất cao ngạo, hắn hoàn toàn khinh thường việc dùng thủ đoạn hạ lưu này, mà Triệu Thắng lại xem thường chuyện bỉ ổi của nho sinh, lười đi cùng bọn họ!

 

Chỉ từ một điểm này, cả Triệu Thắng hay Ngụy Vinh Kỳ đều còn giữ được phong độ của cậu chủ Chiến Quốc.

 

Còn về Tiêu Chính Văn, vốn dĩ anh bày kế trêu đùa đám người Điền Văn, cũng bởi vì không coi họ ra gì.

 

Hoặc cho tới bây giờ Tiêu Chính Văn cũng không coi bọn họ là đối thủ của mình, càng không dành cho bọn họ sự tôn trọng đáng có.

 

“Đúng rồi, bây giờ cậu Tiêu ở đâu?”, Tần Lương Ngọc nghiêng đầu nói với Long Nguyệt.

 

“Long Vương và vợ đang du ngoạn thưởng lãm danh sơn Đại Xuyên vùng ngoài lãnh thổ!”, Long Nguyệt mỉm cười nói.

 

Thật ra Tiêu Chính Văn đã nhận được tin tức hai anh em Điền Văn muốn đến Đế Khư từ lâu, mà thái độ của Tiêu Chính Văn cũng nói lên rằng anh chưa bao giờ coi hai anh em Điền Văn ra gì!

 

“Long Vương bảo chúng ta có thể từ bỏ việc tranh giành khí vận Thiên Khu, đến lúc đó nếu có biến gì thì anh ấy sẽ tự ra mặt!”, Long Nguyệt tiếp tục nói.

 

Thật ra khí vận Thiên Khu khác với các khí vận khác ở hai chữ Thiên Khu, nói cách khác cuộc đấu tranh khí vận lần này chủ yếu là giữa truyền nhân của các thế lực lớn, hoặc là giữa các gia tộc của thời kỳ xa xưa.

 

Nhà họ Điền của Điền Văn và nhà họ Ngụy của Ngụy Vinh Kỳ đều là gia tộc lớn thống lĩnh một nước ở thời kỳ Tiên Tần mới có tư cách tham gia giành Thiên Khu.

 

Mà Điền Văn và Điền Khải bị chuyện ở thành Đại Lương liên lụy nên không dám lộ mặt.
 
Chương 4499


Chương 4499

 

Ngoài việc loại bỏ điện Thần Long, họ không dám để các thế lực khác của Đông Vực đại diện cho nước Tề tham gia tranh đấu, đồng nghĩa với việc thừa nhận địa vị của các gia tộc khác.

 

Họ đâu dám làm ra loại chuyện bán đứng tổ tiên như vậy chứ.

 

Địa điểm tổ chức tranh đấu khí vận Thiên Khu là trung tâm ở bốn vực lớn, chính là trung tâm ngoài lãnh thổ.

 

Hơn nữa bên Vạn Kiếm Cốc cũng phái người đến giám sát, họ lo mấy cậu chủ kia cũng đến để tranh giành.

 

Cứ thế hoàn toàn phá vỡ cân bằng của các bên.

 

Dù sao anh em Điền Văn và Khổng Tề Thiên đã đột phá bậc Thiên Cảnh, còn Ngụy Vinh Kỳ và Triệu Thắng vẫn còn ở cảnh giới Đế Quân.

 

Nếu đám người Điền Văn tự mình ra trận thì có khác gì tự mình dâng khí vận Thiên Khu cho người khác đâu?

 

Hơn nữa để ngăn chặn nước Tề và nhà họ Khổng bất đồng ý kiến, Vạn Kiếm Cốc còn đặc biệt bảo người truyền đi tin tức nói rằng trận chiến khí vận Thiên Khu lần này không chỉ có cậu chủ các nhà không thể tham gia mà ngay cả cao thủ trên Thiên Cảnh cũng không được tham gia.

 

Mặc dù nói là thế nhưng ai có thể đảm bảo nhà họ Khổng và mấy người Điền Văn không ra trận?

 

“Ý của cậu Tiêu là bảo chúng ta tương kế tựu kế?”, Tần Lương Ngọc khẽ nhíu mày nói.

 

“Đúng thế, khí vận Thiên Khu cực kỳ quan trọng với bất kỳ người nào, nhất là với người bình thường, càng có thể đắp vào khoảng cách lớn giữa chúng ta và Hoàng tộc”.

 

Long Nguyệt cực kỳ nghiêm túc nói.

 

“Nhưng ngoài đám người Điền Văn, Ngụy Vinh Kỳ sẽ không ra trận thật sao? Chỉ một Ngụy Vinh Kỳ thôi đã có thể dễ dàng đánh bại tất cả chúng ta rồi”.

 

Tần Lương Ngọc lo lắng nói.

 

Anh em Điền Văn và Khổng Tề Thiên thì không cần nói nữa, họ đều là cao thủ Thiên Cảnh, Vạn Kiếm Cốc sẽ không cho phép họ lộ mặt.

 

Nhưng Ngụy Vinh Kỳ lại là một trường hợp đặc biệt, đầu tiên Ngụy Võ Hầu của nước Ngụy bị giết chết, nước Ngụy đã bị tổn thấy khá nặng, nếu hắn muốn lộ mặt trong trận chiến khí vận Thiên Khu lần này thì bên Vạn Cốc Kiếm cũng nể tình không nói gì nhiều.

 

Mặc dù Ngụy Vinh Kỳ không phải là cao thủ Thiên Cảnh nhưng dưới Thiên Cảnh, trong số các cậu chủ Chiến Quốc, hắn gần như là sự tồn tại vô địch.

 

“Tôi nghĩ ý của Long Vương là địa vị và thân phận của chúng ta mới có thể sánh ngang với mấy người gọi là cậu chủ kia, mà người ta đã vượt qua cấp bậc này của họ, khinh thường tranh đấu với đám vãn bối”.

 

Long Nguyệt vừa nói thế, mọi người đều sửng sốt.

 

Dù sao ai mà có thể ngờ mình lại được sánh ngang với bốn cậu chủ Chiến Quốc.

 

“Long Vương và cô Khương đang làm quen với môi trường ở ngoài lãnh thổ, chuyện hôm nay chẳng phải do bà xử lý sao? Nói cách khác bà và tôi đã có tư cách đối kháng với đám người Điền Văn rồi”.

 

Long Nguyệt cực kỳ tự tin nói.

 

Mấy lời này của Long Nguyệt càng khiến mấy người Tần Lương Ngọc kinh ngạc.
 
Chương 4500


Chương 4500

 

Đúng là từ đầu đến giờ Tiêu Chính Văn chưa từng lộ mặt, hơn nữa chưa từng để tâm đến anh em Điền Văn.

 

Ngược lại là Tần Lương Ngọc vẫn luôn đọ sức với đám người Điền Văn.

 

Theo lý Tần Lương Ngọc không có tư cách nói chuyện với anh em Điền Văn, nhưng bây giờ đúng là họ đã hơn hẳn anh em Điền Văn.

 

Đây đang ngầm nói cho mọi người biết từ nay về sau đối thủ chính của họ là cậu chủ Chiến Quốc, còn người có địa vị thấp hơn cậu chủ đã không có tư cách sánh ngang với họ rồi.

 

“Nói có lý, cậu Tiêu đang dùng hành động thực tế nói cho chúng ta biết mấy cậu chủ Chiến Quốc cũng chỉ có thế thôi”, Từ Huy Tổ gật đầu.

 

“Xem ra cậu Tiêu suy nghĩ còn xa hơn chúng ta nữa, cậu ấy đã xác định chặt chẽ mục tiêu lên người đám nhân vật tầm cỡ đứng sau kia rồi”.

 

Trần Huy Tổ nhíu mày trầm giọng nói.

 

“Vẫn nên chuẩn bị sẵn, đến thành Thiên Khu đi, đến lúc đó mọi người gặp thời cơ thì hành động là được”, Tần Lương Ngọc dặn dò mọi người.

 

Tin tức đến thành Thiên Khu truyền đi, tốc độ tu luyện của người điện Thần Long lại tăng lên gấp đôi.

 

Mấy đan dược và hoa Tử Tiêu mà Tiêu Chính Văn đem về trước đó gần như được phân phát trong một đêm.

 

Ngay cả mấy người Long Ngao, Long Hình cũng liên tục đột phá đến Đế Cảnh cấp ba.

 

Mà Trương Lăng Phong vẫn luôn giậm chân ở cảnh giới Nhân Hoàng sơ kỳ cũng đột phá Nhân Hoàng cấp tám với tốc độ đáng kinh ngạc trong khoảng thời gian này.

 

Nếu người bên ngoài biết đến tốc độ đột phá này chắc chắn sẽ ngạc nhiên đến mức rơi cả cằm.

 

Dù sao mấy người Long Ngạo và Trương Lăng Phong chỉ mới bao nhiêu tuổi chứ?

 

Người xuất sắc trong các thế lực lớn ngoài lãnh thổ cũng không dám nói có thể đột phá đến bậc Nhân Hoàng trong một trăm tuổi chứ đừng nói đến Đế Cảnh.

 

Cảm nhận được sức mạnh dồi dào trong người, lại nhìn mấy người điện Thần Long xung quanh, gần như đều đang nhanh chóng đột phá với tốc độ đáng kinh ngạc, Trương Lăng Phong cảm thấy hơi lo lắng.

 

“Anh Tiêu, trong vòng một tháng, mọi người đều đạt đến mức độ cao, mặc dù thực lực của mọi người đều mạnh hơn nhưng tốc độ đột phá này có phải quá nhanh không, liệu sau này căn cơ của mọi người có vững không?”

 

Trương Lăng Phong nhíu mày hỏi Tiêu Chính Văn đang uống trà.

 

“Căn cơ không vững? Từ lúc sinh ra, bốn cậu chủ Chiến Quốc đã có thực lực cảnh giới Chủ Soái, căn cơ của họ không vững sao?”, Tiêu Chính Văn bình thản cười nói.

 

Nghe anh nói thế Trương Lăng Phong không sao nói nên lời.

 

Đúng như Tiêu Chính Văn nói, không chỉ bốn cậu chủ Chiến Quốc ở trong tình huống này mà rất nhiều con cháu Hoàng tộc cũng đã có thực lực cao hơn người bình thường rất nhiều từ khi sinh ra đến nay.
 
Chương 4501


Chương 4501

 

Thậm chí trong đám con cháu nhà họ Doanh, có không ít người vừa sinh ra đã đạt đến cảnh giới Nhân Hoàng.

 

Hoàn toàn không phải chịu vất vả cũng có thể đứng ở độ cao mà người khác cả đời cũng không đạt được.

 

“Nhiều đan dược như vậy, cộng thêm trận pháp hỗ trợ, nếu ngay cả tốc độ này cũng không có thì ngược lại là do công pháp của tôi có vấn đề”.

 

Tiêu Chính Văn cực kỳ bình tĩnh nói, dường như mọi thứ đều là điều hiển nhiên.

 

Thật ra trước khi Tiêu Chính Văn dẫn người vào Minh Hà, điện Thần Long đã tăng nhanh tốc độ tu luyện rồi, thoáng chốc hơn nửa năm trôi qua, có thể có được tu vi như hiện tại cũng là điều hiển nhiên.

 

Dù sao Tiêu Chính Văn cũng không thể khiến người của điện Thần Long dần trưởng thành giống các thế lực khác, các thế lực ngoài lãnh thổ cũng sẽ không cho anh thời gian.

 

Cuối cùng sau khi mọi người bàn bạc, lần này đến thành Thiên Khu là do Tần Lương Ngọc và Trần Tổ Huy dẫn dắt, mấy người Long Nguyệt, Long Hình ở bên cạnh hỗ trợ.

 

Từ Huy Tổ và Viên Thiên Canh dẫn ngự lâm vệ ở lại trấn giữ Đế Khư.

 

Còn Tiêu Chính Văn ở âm thầm quan sát phòng ngừa bất trắc.

 

“Lấy đồ trong hộp gấm này đi, mỗi người một viên, có thể che giấu khí tức của mọi người”, trước khi đi Tiêu Chính Văn lấy một hộp gấm ra đưa cho Tần Lương Ngọc.

 

Đan dược bên trong cũng là thứ mà dạo gần đây Tiêu Chính Văn mới luyện chế xong, dù sao người của điện Thần Long cũng đột phá quá nhanh, nếu cứ thế chạy đến thành Thiên Khu thì khó tránh khỏi việc gây sự chú ý của những người có ý đồ khác.

 

Làm vậy cũng để giảm bớt những rắc rối không cần thiết.

 

Khi mấy người Tần Lương Ngọc đi khỏi Đế Khư, anh em Điền Văn cũng đồng thời xuất phát.

 

So với người của điện Thần Long, đám người Điền Văn đi xe ngựa khá lộng lẫy và cao cấp, nhất là Điền Văn thân là cậu chủ nước Tề, bên cạnh còn có cảnh vệ và cung nữ đi theo.

 

Đầu tiên là phải chèn ép đám người điện Thần Long bằng khí thế.

 

Trước khi lên xe, Điền Khải quay lại nhìn người điện Thần Long, cười nhạo nói: “Đây là điện Thần Long à? Đúng là một đội quân tạp nham”.

 

“Thôi kệ, dù sao chúng cũng đi tìm đường chết, cần gì phải để tâm, đi nào”, Điền Văn ló đầu ra khỏi xe, căm hận nhìn Tần Lương Ngọc, trầm giọng nói với Điền Khải.
 
Chương 4502


Chương 4502

 

Điền Văn và Điền Khải không phải đi tham gia tranh đoạt khí vận, mà là ở bên giám sát đám người Tần Lương Ngọc, xe ngựa chậm rãi bay lên, trên không trung chẳng biết từ đâu xuất hiện một con đường sáng ngời!

 

Có thể nói, dáng vẻ hai người Điền Văn và Điền Khải xuất hành rất oai hùng, có chút uy nghiêm của cậu chủ Chiến Quốc!

 

Long Nguyệt cũng đã chuẩn bị từ sớm, ngoắc tay với phía trong Đế Khư, mấy chục chiếc Rolls-Royce bản hào hoa lái thẳng ra.

 

Lý Bạch ngồi vào trong xe, lấy một lon coca ướp lạnh, vừa uống vừa cảm thán: “E rằng đời này những cậu chủ đó cũng chưa từng uống thứ đồ uống ngon thế này!”

 

Từ khi các phái võ tông cùng sản nghiệp trong thế tục chuyển vào vùng ngoài lãnh thổ, những thứ như coca, đồ ăn phương Tây vô cùng phổ biến ở Đế Khư.

 

Ngay cả người sống lâu ở vùng ngoài lãnh thổ như Lý Bạch và Thượng Quan Uyển Nhi cũng rối rít cảm thán thế tục hiện nay, về phương diện khoa học kỹ thuật, đúng là mạnh hơn rất nhiều so với thời đại bọn họ.

 

Ngay cả kinh doanh phục vụ ăn uống cũng vượt xa tưởng tượng của họ!

 

Chẳng mấy chốc, đoàn xe đã vượt qua xe ngựa của đám người Điền Văn, dẫn đầu đoàn người. Điền Văn từ trong xe ngựa nhô đầu ra, nhìn đoàn xe sang trọng phía dưới, mặt coi thường nói: “Hừ, lái loại đồ chơi này đến thành Thiên Khu ư? Khó thế mà cũng nghĩ ra được”.

 

“Có điều, nếu lỡ ngay cả chỗ đặt chân cũng không tìm được thì trái lại nó có thể tạm thời giải quyết vấn đề chỗ ở cho các người!”

 

Mặt Điền Khải cũng đầy vẻ châm biếm nhìn đoàn xe phía dưới.

 

Đoàn xe quy cách này ở thế tục có thể xem như đỉnh cao, nhưng ở vùng ngoài lãnh thổ lại hoàn toàn không đáng nhắc tới!

 

Lãnh đạo cấp cao vùng ngoài lãnh thổ đều hết sức khinh thường những thứ từ bên ngoài truyền vào, nhất là loại xe sang này thì càng không được ưa thích.

 

Bản thân thành Thiên Khu còn phức tạp hơn thành Thiên Đô nhiều, thế lực khắp nơi trong đó lại vô cùng rối ren, không chỉ Thánh Giáo Đình có chi nhánh ở đó, ngay cả bảy nước Chiến Quốc cũng có nơi đóng quân tạm thời!

 

Vì vậy, anh em Điền Văn và Điền Khải căn bản không cần lo lắng vấn đề ăn ở, quy cách hành cung nước Tề ở thành Thiên Khu cũng thuộc hạng thượng thừa, hơn nữa, bản thân bọn họ là cậu chủ nước Tề, địa vị giống như người thừa kế, đương nhiên có thể hưởng cách thức tiếp đón cao cấp nhất!

 

Còn về phía điện Thần Long, họ mới lười hỏi tới, thậm chí người của điện Thần Long tới thành Thiên Khu sẽ còn bị các thế lực lớn nhằm vào!

 

“Chúng tôi ở đâu không phiền hai cậu chủ quan tâm, hơn nữa, có lẽ mặt mũi anh Tiêu không kém hai người mới đúng!”, Tần Lương Ngọc quay cửa kính xe xuống, lạnh lùng nói với Điền Văn.

 

“Nếu hai người cảm thấy trên đường rảnh rỗi nhàm chán, có thể cùng chúng tôi xem ti vi, còn có biểu diễn ca múa mà hai cậu chủ thích nhất nữa!”

 

Lý Bạch vừa uống coca, vừa trêu.

 

“Hừ, nhân lúc còn sống thì nhìn thế giới phồn hoa này lần cuối đi, đừng để đến lúc vào thành lại có mạng đi không có mạng trở về!”
 
Chương 4503


Chương 4503

 

Điền Khải lạnh lùng nhìn Lý Bạch, bây giờ hắn càng lúc càng không ưa người của điện Thần Long, ai cũng dám cãi lại những cậu chủ như họ, đúng là không biết tôn trọng người bề trên!

 

Thành Thiên Khu, chỉ từ cái tên này đã có thể nhìn ra, đây là thanh trì siêu lớn ở trung tâm vùng ngoài lãnh thổ, nếu không cũng không kham nổi một chữ “Khu”!

 

So với thành Thiên Đô trước kia, thành Thiên Khu gần như lớn hơn vô số lần, hơn nữa, trong thành Thiên Khu còn có ba thánh địa!

 

Mà ba thánh địa này đều thuộc về một thế lực lớn thần bí, dù là đám người Điền Văn cũng căn bản không cách nào vào ở ba thánh địa kia!

 

Chẳng qua, hai anh em Điền Văn cũng không lo lắng, dẫu sao bọn họ là cậu chủ Chiến Quốc, với thế cục vùng ngoài lãnh thổ hiện tại, bọn họ vẫn là sự tồn tại cao không với tới.

 

Nhìn thành Thiên Khu tráng lệ vạn dặm cùng núi non trùng điệp nhìn không thấy bờ bến, ngay cả đám người Lý Bạch cũng không khỏi liên tục tặc lưỡi!

 

Trước đây, theo ông ta thấy, thành Thiên Đô cũng đã là tiên cảnh nhân gian rồi, nhưng so với thành Thiên Khu thì thành Thiên Đô kém hơn không chỉ một bậc!

 

“Đó là gì vậy?”, một đệ tử điện Thần Long, chỉ tay vào một hòn đảo nhỏ lơ lửng giữa không trung, tò mò hỏi.

 

“Đó là đảo Huyền Không, bình thường đều là nơi đặt hành cung của vài thế lực lớn, nhưng cũng có một vài thế lực thôi, là thánh địa! Người có thể vào ở trong đảo Huyền Không này đều có thân phận không tầm thường!”

 

Lý Bạch vừa nhìn đảo Huyền Không, vừa giải thích.

 

Thánh địa mà Lý Bạch nói là đảo Huyền Không to lớn chừng trăm dặm ở chính giữa thành Thiên Khu!

 

Chỉ thấy xung quanh đảo Huyền Không có vô số mây ngũ sắc bao phủ, thậm chí trên đảo còn có núi non san sát chập chùng, trong núi còn có sương trắng lượn lờ, khiến người ta có cảm giác như tiên cảnh nhân gian!

 

Bất kể lúc nào, nhìn từ đảo Huyền Không cũng thấy hạc trắng bay vút qua, cất tiếng hót vang!

 

Sau khi vào thành Thiên Khu, xe ngựa đám người Điền Văn chạy thẳng tới đảo Huyền Không lớn nhất kia!

 

Xe ngựa mới vừa dừng lại đã có mấy người đàn ông trẻ tuổi mặc trang phục nho sinh bước nhanh tới đón.

 

“Chúng tôi cung kính nghênh đón hai cậu chủ đến thăm!”

 

Dẫn đầu là một nho sĩ trung niên chừng ba mươi tuổi, tu vi ở cảnh giới Đại Đế, tuy thực lực hắn cũng không cao lắm, nhưng vì sức ảnh hưởng của nước Tề và nhà họ Khổng ở vùng ngoài lãnh thổ nên hắn cũng được coi là nhân vật số một!

 

Giờ phút này, hắn cố ý chạy tới nghênh đón hai anh em Điền Văn cũng đủ để nói rõ nhà họ Khổng vẫn có chút coi trọng nhà họ Điền.

 

Điền Văn gật đầu, sau đó vừa liếc nhìn đám người Tần Lương Ngọc xuống từ xe thể thao, lạnh lùng dặn dò: “Đưa bọn họ tới đảo Huyền Không luôn đi!”

 

Dẫu sao điện Thần Long cũng đại diện cho nước Tề tới tham gia tranh khí vận, vì vậy, người điện Thần Long mất mặt thì họ cũng mất mặt, cho nên dù không cam lòng Điền Văn vẫn sai người đưa đám người Tần Lương Ngọc tới đảo Huyền Không.
 
Chương 4504


Chương 4504

 

Theo hắn thấy, nếu không phải là hắn ban ơn, đừng nói vào đảo Huyền Không, đám người Tần Lương Ngọc muốn tìm một điểm dừng chân cũng khó như lên trời!

 

Lý Bạch cũng ngẩng đầu nhìn về phía phương hướng đảo Huyền Không, cảm thán: “Cho dù là thành Thiên Đô cũng không có phong thái như đảo Huyền Không! Có thể ở đây thêm một ngày thì cuộc đời này cũng đủ rồi!”

 

“Trái lại tôi cảm thấy, nếu có thể xây ở đây cao ốc chọc trời mấy trăm lầu thì ít nhất có thể chứa mấy chục ngàn người vào ở, thật sự không biết chủ nhân nơi này nghĩ thế nào?”

 

Long Hình ngẩng đầu nhìn đảo Huyền Không, lắc đầu liên tục.

 

Theo cậu ta thấy, những lầu các cổ đại này nhiều lắm chỉ cao bảy tầng, không nói đến chuyện chiếm diện tích lớn, còn ở không được mấy người, quả là phí của trời!

 

“Im miệng! Đó là thánh địa, sao có thể để các người làm bẩn!”

 

Lúc này, một ông lão tóc trắng ở cửa, lạnh lùng mắng.

 

Hiển nhiên là lời Long Hình mới vừa nói đã chọc giận ông lão.

 

“Ông à, ông đừng để ý, cậu ta cũng chỉ phát biểu chút ý kiến cá nhân thôi!”, Lý Bạch vội vàng tiến tới chắp tay giải thích.

 

Ông lão quan sát Lý Bạch mấy lần, ngọn lửa giận trong đôi mắt dường như còn tăng lên mấy phần.

 

Thánh địa thành Thiên Khu sao có thể đến phiên một tên vô danh tiểu tốt tùy ý phát biểu ý kiến?

 

“Các người đừng hỗn láo!”

 

Điền Văn nhíu mày lại, lạnh lùng quát một câu.

 

Đừng nói mấy người Lý Bạch, ngay cả hắn cũng không dám nói năng lung tung ở đây!

 

“Được rồi, chúng ta vào thôi!”

 

Tần Lương Ngọc khẽ cau mày, liếc nhìn Lý Bạch.

 

“Hừ, tôi thấy ông ta cũng là chó cậy gần nhà thôi! Một người gác cửa có gì hơn người chứ!”, Lý Bạch hung hăng liếc ông lão.

 

Những lời này của ông ta đã chọc giận ông lão trong nháy mắt!

 

Tuy ông ta chỉ là một người gác cửa, nhưng cũng là đội trưởng đội bảo vệ trong thành Thiên Khu, đã khi nào bị chế giễu thế này đâu?

 

“Đứng…”

 

Ngay khi ông lão định tiến tới chặn đường Lý Bạch, Điền Văn liếc nhìn ông lão, lúc này ông lão mới tức giận hừ một tiếng, không tiếp tục gây phiền toái cho đám người Lý Bạch nữa.

 

Đi vào trong đảo Huyền Không, trước mắt mọi người chợt lóe sáng!

 

Toàn bộ đảo Huyền Không, đường phố hết sức rộng rãi, thậm chí hẹp nhất cũng có thể đủ cho bốn chiếc xe ngựa đi song song!

 

Điền Khải liếc nhìn đám người Tần Lương Ngọc, mặt đầy vẻ châm chọc nói: “Chúng tôi cũng chỉ có thể giúp được đến đây, còn chỗ ở, các người tự giải quyết đi!”
 
Chương 4505


Chương 4505

 

Tần Lương Ngọc chỉ lạnh lùng mỉm cười với anh em Điền Văn, không để tâm đến lời nói của họ, ngược lại còn đi theo anh em Điền Văn về một hướng.

 

Ban đầu anh em Điền Văn cũng không để ý, dù sao đám người Tần Lương Ngọc cũng là lần đầu đến thành Thiên Khu, không bạn bè e là tìm một nơi dừng chân cũng khó.

 

Suy cho cùng, trong thành Thiên Khu cũng là bộ phận và đường đi của các thế lực, tuyệt đối không thể tiếp đón người ngoài, trừ khi có bạn bè ở đây mới có thể miễn cưỡng tìm được một nơi ở.

 

Đám người đi gần một tiếng đồng hồ, mọi người mới dẫn đến dưới một cổng nhà trong trung tâm của đảo Huyền Không.

 

Phía sau cánh cổng là tiên cảnh nhân gian được bao bọc bởi tiên khí, đỉnh núi cao ngất ngưởng.

 

Trên cánh cổng có viết bốn chữ lớn “Phủ Động Thiên Hoa”.

 

Nơi này là một trong các thánh địa có môi trường tốt nhất trong thành Thiên Khu.

 

Theo lý nước Tề có hành cung trong thành Thiên Khu, nhưng anh em Điền Văn đâu dám sống trong hành cung?

 

Ngộ nhỡ người phụ nữ điên Ngô Thiên Hoa đó đánh đến tận cửa thì không thể lường được hậu quả.

 

Vào phủ Động Thiên Hoa lại khác hẳn, vừa có thể được thành Thiên Khu bảo vệ vừa có thể được hưởng phúc khí của đất thánh, có thể nói là rất có ích với họ.

 

Lúc này không chỉ anh em Điền Văn đến chỗ đăng ký trước cổng, Khổng Tề Thiên và Caseus cũng đứng trước cửa đăng ký.

 

“Triệu Thắng đã vào hành cung của nước Triệu, không đến nơi này”, Caseus cố ý nhắc người khác một câu.

 

Điền Văn và Điền Khải nghe xong cũng đưa mắt nhìn nhau.

 

Không ngờ ngay cả Triệu Thắng cũng bị chặn từ ngoài cửa?

 

Nhưng dù biết rõ không có cơ hội nhiều, hai người cũng phải thử một lần, lỡ đâu người phụ nữ điên Ngô Thiên Hoa đó đánh đến tận cửa thì không phải trò đùa đâu.

 

Giải quyết không ổn thỏa là hai người sẽ chết trong tay Ngô Thiên Hoa đấy.

 

Thân là cậu chủ Chiến Quốc vào ở một nơi bình thường không cần phải đợi, thậm chí còn được hưởng các đãi ngộ đặc biệt, nhưng chỉ có phủ Động Thiên Hoa là ngoại lệ.

 

Nghe nói đằng sau phủ Động Thiên Hoa là thế lực cực kỳ bí ẩn, thậm chí ngay cả nhà họ Khổng cũng muốn tránh không gây xung đột, thế nên cả đám người Caseus cũng chỉ đành đợi ngoài cửa.

 

“Thế nào, trước đó mọi người chưa sắp xếp ổn thỏa à?”, Điền Khải nhíu mày quay sang nhìn người phụ trách nhà họ Khổng phía sau nói.

 

“Ôi… nơi này khác hẳn với các nơi khác, cần đích thân đến mới có thể đăng ký vào ở”, người phụ trách khó xử đáp.

 

Đừng thấy đám người Điền Văn là cậu chủ Chiến Quốc mà lầm, ở trước mặt thế lực bí ẩn đó, thể diện của họ cũng không lọt vào mắt đối phương, nếu không Triệu Thắng cũng sẽ không chủ động lùi bước, quay về hành cung ở thành Thiên Khu của nước Triệu.

 

“Thôi bỏ đi, chỉ đợi một lúc thôi mà, không có gì to tát cả”, Điền Văn xua tay với Điền Khải.

 

Điền Khải quay sang nhìn mấy người Tần Lương Ngọc phía sau, lạnh lùng nói: “Nghe thấy chưa? Ngay cả bọn tôi cũng phải đợi ở đây, các người không cần phải dừng ở đây nữa, nên tự mình đi tìm nơi dừng chân khác đi”.
 
Chương 4506


Chương 4506

 

“Dĩ nhiên nếu các người không tìm được nơi nào để ở, bọn tôi cũng sẽ không để các người lưu lạc đầu đường, ở thành Thiên Khu chỉ với thể diện của các người cũng có thể tìm cho các người vài căn phòng để ở đó”.

 

“Nhưng trước hết là các người phải cúi đầu nhận lỗi với bọn tôi”.

 

Điền Văn cũng quay sang nói.

 

“Bọn tôi ở đâu không cần hai cậu chủ nhọc lòng quan tâm, dù cậu Tiêu đã không còn nữa nhưng tôi tin chắc bọn tôi vẫn có chút thể diện này. Vùng ngoài lãnh thổ không phải là nơi mà ai cũng đối đầu với cậu Tiêu giống hai cậu chủ”.

 

Mấy lời của Tần Lương Ngọc đã thể hiện rõ sự châm chọc của bà ta với anh em Điền Văn.

 

Không để Điền Văn lên tiếng, Tần Lương Ngọc sải bước lên trước nói với một ông lão ở cửa: “Ông lão, làm phiền ông đi thông báo một tiếng, nói là Tần Lương Ngọc của thành Đại Lương dẫn điện Thần Long đến ở”.

 

Mặc dù giọng Tần Lương Ngọc không quá lớn nhưng từng câu từng chữ đều lọt vào tai người ở đó.

 

Nghe thế Caseus không khỏi nhíu mày, rõ ràng Tần Lương Ngọc đang phân cao thấp với anh em Điền Văn.

 

Nhưng lời nói của bà ta lại vô hình chung hạ thấp tất cả thế tử và gia tộc lớn ở Chiến Quốc.

 

Điền Văn lên tiếng: “Đừng nói là Tiêu Chính Văn đã chết, dù hắn đích thân đến đây cũng không có mặt mũi lớn như thế. Ngay cả những người như bọn tôi cũng chỉ có thể đợi ngoài cửa, bà nghĩ thể diện của Tiêu Chính Văn lớn thế à?”

 

Điền Văn nói không sai, dù sao hắn cũng là cậu chủ nước Tề, địa vị gần bằng vua, ngay cả hắn cũng chỉ có thể đợi ngoài cửa thì một nhân vật nhỏ không có chỗ chống lưng không có lai lịch như Tiêu Chính Văn có thể diện được thế nào?

 

Huống gì hôm nay đến đây còn không phải là bản thân Tiêu Chính Văn, chỉ là thành chủ thành Đại Phong nhỏ bé thôi.

 

Nói khó nghe một chút là thành nhỏ ở biên giới như thành Đại Phong không thể nào lọt vào mắt vài thế lực lớn nào đó, dù Tần Lương Ngọc là thành chủ thì có làm sao?

 

“Tôi nghĩ các người vẫn nên nhanh chóng đi khỏi đây, phải biết rằng lần này các người đại diện cho nước Tề, các người không sợ mất mặt nhưng nước Tề bọn tôi không muốn bị người ta xem là trò cười”.

 

Điền Khải lạnh lùng nói.

 

Hắn nghĩ nếu không nhờ thể diện của hắn và Điền Văn thì đám người Tần Lương Ngọc có muốn bước lên đảo Huyền Không cũng chỉ là nỗi khát vọng thôi.

 

Tần Lương Ngọc mặc kệ họ, chỉ nhìn về phía ông lão đồ trắng.

 

Ông lão đồ trắng nhìn Tần Lương Ngọc một lượt, cau mày suy nghĩ hồi lâu mới khó xử nói: “Các vị đợi một chút, tôi đi báo lại”.

 

Nói rồi ông lão đồ trắng đi vào trong chạy thẳng đến cung điện trong màn sương.

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn có chút danh tiếng nhưng cũng chỉ là một người tài trong giới trẻ thôi, huống gì trước đó đã có tin tức Tiêu Chính Văn chết ở Minh Hà.
 
Chương 4507


Chương 4507

 

Bây giờ điện Thần Long đã không còn cảm giác tồn tại ở ngoài lãnh thổ, hơn nữa có người còn bạo gan đoán rằng không đến một năm điện Thần Long sẽ bị các thế lực khác phân chia hết thảy.

 

Nhưng ông lão lại không muốn đắc tội với bất kỳ ai nên mới chọn quay vào trong báo lại, còn hậu quả thế nào là chuyện của đám người Tần Lương Ngọc.

 

“Mọi người sắp xếp đồ đi, lát nữa cùng vào trong”, Lý Bạch dặn dò mười mấy tài xế phía sau.

 

Tài xế vội vàng lấy bao lớn bao nhỏ trong thùng xe ra, xếp gọn phía sau mấy người Lý Bạch.

 

Nghe thế Khổng Tề Thiên nhíu mày, lạnh lùng nhìn Lý Bạch lắc đầu nói: “Không ngờ người từng là kiếm tiên sau khi gia nhập điện Thần Long cũng trở nên không biết lớn nhỏ rồi”.

 

“Hừ, tôi thấy họ không biết tự lượng sức mình, còn nghĩ rằng đang ở nơi nhỏ bé như thành Thiên Đô sao? Đúng là nực cười”, Điền Văn cũng chế giễu.

 

Lúc này sắc mặt của Caseus và Errdogan cũng trở nên cực kỳ khó coi, xung quanh còn có không ít người đang chỉ trỏ.

 

Mọi người đều đang đợi xem trò cười, cho dù là mấy người Tần Lương Ngọc hay Điền Văn, hôm nay chắc sẽ có một bên bị phủ Động Thiên Hoa đuổi đi.

 

Bên bị đuổi không chỉ mất mặt, thậm chí còn sẽ trở thành trò cười trong mắt các thế lực.

 

“Các người tốt nhất nên chú ý đến ngôn từ của mình”, Điền Văn tức giận quát.

 

“Bọn tôi chưa từng thừa nhận mình là người nước Tề, bọn tôi chỉ đại diện cho bản thân, người của điện Thần Long trước giờ luôn chịu trách nhiệm về hành vi của mình”, Tần Lương Ngọc lạnh lùng đáp trả lại.

 

Thấy Tần Lương Ngọc dám nói như tát nước vào mặt hắn trước nhiều người như thế, Điền Văn bỗng chốc không kiềm chế được cơn giận của mình.

 

Nhưng hắn chưa kịp làm gì thì ông lão đồ trắng đó đã quay lại.

 

Mọi người gần như đều nhìn về phía ông lão đồ trắng đó.

 

Chỉ thấy ông lão thân thiết chắp tay với mấy người Tần Lương Ngọc nói: “Thành chủ Tần, vui lòng đợi một chút”.

 

Hả?

 

Nghe thế đám người Điền Văn đều lộ ra vẻ chế giễu: “Chẳng phải các người nói Tiêu Chính Văn rất có thể diện sao? Thể diện của hắn ở đâu?”

 

“Tần Lương Ngọc, tôi đã nhịn bà lâu lắm rồi, tôi có thể không so đo với bà chuyện trước kia nhưng bây giờ các người đều mất mặt đến tận thành Thiên Khu luôn rồi”.

 

“Ngay cả các cậu chủ bọn tôi đều phải đợi ở đây, lẽ nào các người còn muốn sánh ngang với bọn tôi sao? Đúng là hỗn xược! Không cho các người một bài học thì các người thật sự không biết trời cao đất dày”.

 

Lúc anh em Điền Văn đến Đế Khư, thái độ coi thường bọn họ của Tần Lương Ngọc khiến Điền Văn vô cùng bất mãn.

 

Đến thành Thiên Khu, Tần Lương Ngọc càng không nể mặt anh em Điền Văn, thậm chí còn đáp trả lại bọn họ ở trước mặt mọi người, điều này khiến Điền Văn không thể chịu nổi.

 

Nghe Điền Văn nói vậy, những người bên cạnh đều bật cười.

 

“Các người thật sự nghĩ rằng phủ Động Thiên Hoa là nơi ai cũng ở được sao? Đúng là đám nhà quê kém hiểu biết!”
 
Chương 4508


Chương 4508

 

Lúc này, một người đàn ông trẻ trong đám người lên tiếng.

 

Thực ra hắn cũng chỉ là người thừa kế của một thế gia đến từ Tây Vực mà thôi.

 

“Xin chào cậu chủ Điền Văn và cậu chủ Điền Khải!” người đàn ông trẻ bước lên, chắp tay chào Điền Văn và Điền Khải.

 

Trước đây, hắn đã có duyên gặp anh em Điền Văn ở Thánh Giáo Đình trong Tây Vực. Mặc dù Điền Văn và Điền Khải không thuộc thế lực Tây Vực, nhưng với tư cách là Thiên Tử nước Tề, bọn họ cũng có sức ảnh hưởng lớn.

 

Tạo mối quan hệ tốt với nhà họ Điền sẽ mang lại rất nhiều lợi ích cho gia tộc bọn họ.

 

Mà bản thân hắn cũng là cao thủ Đế Cảnh cấp ba, cũng có địa vị nhất định trong các thế lực ở Tây Vực, nhưng so với Điền Văn thì còn kém xa.

 

Dù vậy, hắn vẫn cảm thấy thân phận của mình cao hơn rất nhiều so với những cao thủ trong điện Thần Long.

 

Hắn vừa dứt lời, phía sau liền truyền đến những lời chế nhạo phụ họa theo.

 

“Haiz, năm nay, con chó con mèo nào cũng ra vẻ ghê gớm! Thật ra cũng chỉ là một nhân vật nhỏ bé thấp kém mà thôi!”

 

“Điện Thần Long? Ai từng nghe nói đến chứ? Chẳng qua Tiêu Chính Văn có chút tiếng tăm mà thôi, nhưng đáng tiếc, hắn đã chết rồi!”

 

“Ngay cả xương cốt của Tiêu Chính Văn cũng không còn, vậy mà vẫn có người dùng tên tuổi của hắn để lên mặt, thật nực cười!”

 

Tần Lương Ngọc lạnh lùng nhìn đám người, chế nhạo: “Điện Thần Long có thể diện hay không thì cũng không đến lượt các người bàn luận!”

 

“Hơn nữa, rõ ràng cậu có thể yên lặng đứng ngoài chuyện này, nhưng nếu đã muốn nhúng tay vào thì đừng mong yên ổn!”

 

Tần Lương Ngọc cười nhạo người đàn ông trẻ kia.

 

“Ồ? Còn dám uy hiếp tôi sao? Ôi, tôi sợ quá! Bà định gọi Tiêu Chính Văn đến giết tôi à? Ha ha ha!” người đàn ông trẻ kia nói xong liền cười lớn.

 

Nhưng đúng lúc này, trong phủ Động Thiên Hoa truyền đến tiếng chuông đồng lớn.

 

Tiếp theo nhạc khúc Cửu Ca của Quân Vương Giám truyền tới, vô số đóa hoa sen trắng trải dài khắp cung điện trong màn sương.
 
Chương 4509


Chương 4509

 

Vô số đóa sen trắng hợp thành một con đường, trải đến dưới chân Tần Lương Ngọc.

 

Cũng vào lúc này, sáu ông lão áo trắng cùng bước lên đài sen trắng.

 

Sáu ông lão này đều là cao thủ cảnh giới Đế Quân. Có một người đi đầu mặc áo bào tím, đứng trước sáu ông lão, đi về phía Tần Lương Ngọc.

 

“Không biết có khách quý tới, xin thứ lỗi cho tôi không nghênh đón từ xa!” ông lão đi đầu chắp tay chào Tần Lương Ngọc.

 

Ông lão mặc áo bào tím này chính là chủ nhân của phủ Động Thiên Hoa, thân phận của ông ta vô cùng bí ẩn”.

 

Ít ai biết được rằng, thế lực đằng sau ông lão này to lớn như thế nào!

 

Khi ông ta đích thân xuất hiện, sắc mặt của những người xung quanh lập tức thay đổi.

 

Tiếng chuông thánh thót này không phải âm thanh mà ai cũng có thể hưởng thụ, hơn nữa nhạc khúc của Quân Vương Giám chỉ được diễn tấu khi tiếp đón khách quý.

 

Ngoài ra, ông lão áo tím còn đích thân đến tiếp đón, khiến mọi người có mặt đều sững sờ.

 

Sáu ông lão áo trắng phía sau đi ngang qua đám người Điền Văn, coi bọn họ như không khí, chỉ khi đến gần Tần Lương Ngọc, bọn họ mới chắp tay nói: “Xin chào thành chủ Tần!”

 

Vãi!

 

Mọi người đồng loạt hít sâu một hơi.

 

Một thành chủ thành Đại Phong nhỏ bé sao có thể có mặt mũi lớn như vậy!

 

“Tôi là Bàng Đức! Nếu thành chủ Tần không để ý thì có thể gọi tôi là ông Bàng!”

 

Ông lão áo tím chắc tay tỏ lòng kính trọng.

 

Ngay sau đó, sắc mặt ông ta chợt thay đổi, quay lại nhìn người đàn ông trẻ ở Tây Vực kia nói: “Một kẻ hữu danh vô thực mà cũng dám xúc phạm khách quý, thật đáng chết!”

 

Ông ta vừa dứt lời, sáu ông lão phía sau ông ta cũng đồng thời ra tay.

 

Người đàn ông trẻ kia còn chưa kịp hoàn hồn thì đã bị mấy tia sáng đánh vào ngực, sau đó hắn kêu gào thảm thiết, chớp mắt, hắn đã bị đánh thành đống thịt nát rơi trên mặt đất.
 
Chương 4510


Chương 4510

 

“Mong thành chủ Tần tha tội, một con kiến mà cũng dám chỉ trích thành chủ Tần, cũng chính là bất kính với phủ Động Thiên Hoa chúng tôi. Tôi chỉ trừng trị theo tội thật, mong thành chủ Tần đừng để trong lòng!”

 

Bành Đức chắp tay nói với Tần Lương Ngọc.

 

Nghe vậy, Tần Lương Ngọc quay đầu nhìn anh em Điền Văn, chế nhạo: “Chẳng phải cậu chủ Điền Văn vừa nói ngay cả cậu ta cũng không có mặt mũi này, cậu Tiêu càng không có mặt mũi lớn như vậy sao?”

 

“Tôi xin hỏi cậu chủ Điền Văn có mặt mũi gì?”

 

Nói xong, Tần Lương Ngọc bước lên đóa hoa sen trắng, chậm rãi đi về phía trước.

 

Lúc này, vô số đóa sen trắng nở rộ, hương thơm ngào ngạt, mọi người đều nhìn chăm chú vào cảnh tượng trước mắt.

 

Những người từng chế nhạo Tần Lương Ngọc đều im như thóc.

 

Người đàn ông trẻ bị đánh thành nhiều mảnh vừa rồi có thân phận cao hơn bọn họ.

 

Những gì xảy ra ở phủ Động Thiên Hoa nhanh chóng lan rộng khắp thành Thiên Khu.

 

Trong cung điện ngập tràn hoa, Ngụy Vinh Kỳ chắp tay sau lưng, nhìn về hướng phủ Động Thiên Hoa với vẻ khinh thường, nói: “Điền Văn và Điền Khải bị mấy tên tiểu bối làm cho mất mặt, thật nực cười!”

 

“Hừ, phía Tần Lương Ngọc có truyền đến tin tức gì không?”

 

Vừa dứt lời, một ông lão tóc bạc nhanh chóng bước tới, chắp tay nói: “Thưa cậu chủ, Tần Lương Ngọc đã đồng ý với chúng ta rằng sẽ chia sẻ hành tung của đám người Điền Văn cho chúng ta bất cứ lúc nào!”

 

Ngụy Vinh Kỳ khẽ gật đầu nói: “Ừ! Ngô Thiên Hoa đâu?”

 

“Đã lên đường rồi, chắc khoảng nửa ngày nữa sẽ đến thành Thiên Khu!” ông lão nói xong, lạnh lùng nhìn về phía phủ Động Thiên Hoa.

 

Lúc này, sắc mặt Điền Văn, Khổng Tề Thiên và Caseus đều tái xanh.

 

Đặc biệt là Điền Văn, gương mặt đã biến thành màu màu gan lợn.

 

Vừa bước vào thành Thiên Khu, Tần Lương Ngọc đã sỉ nhục bọn họ trước mặt mọi người.

 

Theo hắn thấy, đừng nói đến việc Tiêu Chính Văn đã chết, cho dù Tiêu Chính Văn chưa chết thì cũng là cái thá gì ở thành Thiên Khu chứ?

 

Hơn nữa phủ Động Thiên Hoa thuộc về một thế lực cực kỳ bí ẩn, đến hắn cũng phải kính nể vài phần.

 

Nhưng thực tế không phải vậy, Tiêu Chính Văn không chỉ có mặt mũi này mà đám người Tần Lương Ngọc cũng được tiếp đãi long trọng, điều này vô cùng bất thường.

 

“Không biết mặt mũi của Long Vương đã làm cậu chủ Điền Văn hài lòng chưa? Xin hỏi ông Bàng, trong phủ Động Thiên Hoa có nhà củi không?” Long Nguyệt mỉm cười hỏi.

 

“Cô cứ đùa, phủ Động Thiên Hoa đương nhiên có nhà củi!” Bàng Đức cung kính nói.

 

“Ồ, vậy thì tốt. Nếu cậu chủ Điền Văn không có chỗ ở thì chỉ cần cậu xin lỗi chúng tôi, nhà củi ở phủ Động Thiên Hoa sẽ để lại cho cậu chủ điền!”

 

“Nhưng tôi nghĩ cậu chủ Điền Văn và các vị cậu chủ có địa vị hơn người, chắc không sống quen trong nhà củi ở phủ Động Thiên Hoa đâu nhỉ? Vậy thì hẹn gặp lại vào ngày khác!”

 

Long Nguyệt nói rồi liếc nhìn đám người Điền Văn với vẻ khinh bỉ.

 
 
Chương 4511


 

Chương 4511

 

Điều này tương đương với việc không nể nang Điền Văn một cách công khai.

 

Điền Văn nghiến răng, trước mặt Bàng Phúc, hắn cũng không dám làm gì, nhưng vẫn lạnh lùng đáp lại: “Tôi chỉ muốn nhắc nhở các người một câu, Tiêu Chính Văn chết rồi!”

 

Nói xong, Điền Văn tức giận xoay người lên xe ngựa rời đi.

 

“Sao cậu chủ phải vội vàng rời đi thế? Cậu ngồi xe ngựa cả ngày mệt mỏi rồi, sao không uống chén trà rồi hẵng đi!” Lý Bạch nhìn theo xe ngựa của Điền Văn, cười mỉa mai.

 

Điền Văn lạnh lùng quay đầu lại nhìn Lý Bạch qua của xe với vẻ căm hận.

 

Mãi cho đến khi rời khỏi phủ Động Thiên Hoa, Khổng Tề Thiên mới nhíu mày nói với anh em Điền Văn: “Chắc hẳn có điều gì đó kỳ lạ ở đây!”

 

Nghe vậy, sắc mặt của anh em Điền Văn càng trở nên khó coi hơn.

 

Trong khoảng thời gian điện Thần Long ở Đế Khư đã thầm bắt tay với các thế lực khác, mà chuyện này lại giấu được tai mắt của đám người Điền Văn, việc này như một cái tát vào mặt anh em Điền Văn.

 

Cũng không lạ gì khi anh em Điền Văn cảm thấy mất sạch mặt mũi, phải biết rằng Tiêu Chính Văn luôn ở tầm quan sát của nhà họ Khổng, mà Điền Văn cũng là một trong những chủ sự của nhà họ Khổng, nhưng hôm nay lại bị bẽ mặt, bảo hắn còn ngẩng đầu trong đám thế tử, cậu chủ thế nào đây?

 

Điền Văn quay sang nhìn Caseus bên cạnh, dù sao so ra thì Thánh Giáo Đình cũng hiểu biết về thành Thiên Khu hơn một chút.

 

“Thật ra đằng sau phủ Động Thiên Hoa là nhà họ Võ”, Caseus thở dài nói.

 

“Gì cơ? Nhà họ Võ?”

 

Nghe gã nói thế Điền Văn cũng cực kỳ ngạc nhiên.

 

“Ban đầu Tiêu Chính Văn và Võ Anh Hào có quan hệ khá tốt, hơn nữa còn cứu Võ Anh Hào trong Tề Thiên Thư Viện, nên mặc dù Tiêu Chính Văn đã chết nhưng nhà họ Võ bảo vệ điện Thần Long cũng không lạ gì”.

 

Khổng Tề Thiên ủ rũ nói.

 

Ai mà ngờ nhà họ Võ lại có thế lực lớn đến thế, hơn nữa nếu biết sớm hơn thì Khổng Tề Thiên cũng sẽ không giam lỏng Võ Anh Hào.

 

“Lẽ nào nhà họ Võ cũng định tham gia vào trận chiến tranh khí vận lần này? Nhưng nếu điện Thần Long đã đại diện cho nước Tề thì dù họ muốn nhúng tay vào, lợi ích cuối cùng cũng sẽ rơi vào tay chúng ta”.

 

“Nhưng nếu nhà họ Võ đã ra tay, vậy thì còn mong các vị đừng nương tay, đến lúc đó nhất định phải cho đám người Tần Lương Ngọc một bài học cuối đời khó quên”.

 

Điền Văn nghiến răng nói.

 

Mặc dù hắn và Điền Khải không thể tham gia nhưng không có nghĩa là đám người Khổng Tề Thiên cũng không thể tham gia.

 

Chỉ cần mấy người họ tự mình ra trận thì trận đấu tranh khí vận này sẽ trở thành trận chiến giữa các cường giả Thiên Cảnh, đám người Tần Lương Ngọc còn lâu mới đạt đến Thiên Cảnh, không phải là đối thủ của họ.

 

“Thật ra thế lực của nhà họ Võ cực kỳ lớn mạnh, có thể nói họ không để lộ ra ở Đông Vực là đang giấu đi thực lực. Thế nên nhà họ Võ không giống như suy nghĩ của các người đâu”, Caseus nhíu mày nói.

 

So với đám người Điền Văn, bên phía Thánh Giáo Đình từng chứng kiến khả năng của nhà họ Võ.

 

Đừng thấy nhà họ Võ ngày thường không xuất hiện mấy mà lầm, thực lực thật của họ cực kỳ đáng sợ, nếu không họ cũng không thể nằm trong top ba trong các Hoàng tộc.
 
Chương 4512


Chương 4512

 

“Về cái này thì anh cứ yên tâm, nếu Võ Anh Hào không xuất hiện thì chứng tỏ hắn vẫn có điều kiêng dè, huống gì Tiêu Chính Văn đã chết, không đến lúc bất đắc dĩ thì nhà họ Võ sẽ không trở mặt với chúng ta”.

 

Điền Văn cực kỳ tự tin nói.

 

Thật ra từ đầu đến cuối, Điền Văn đều chưa từng xem nhà họ Võ ra gì.

 

Nữ Đế đã ra đi cách đây một ngàn năm, có thể nói từ khi bà ta chết, nhà họ Võ đã mất đi trụ cột.

 

Mà những quan tướng trung thành của nhà họ Võ không hề sợ, ngay cả nhà họ Võ có khí vận của Đế Vương nhưng đám người Điền Văn là cậu chủ Chiến Quốc, cũng có dòng máu của Đế Vương, mọi người cùng lắm chỉ sánh ngang với nhau thôi.

 

Đây cũng là nguyên nhân chính khiến Điền Văn tự tin như thế.

 

Nhưng vẻ mặt Khổng Tề Thiên lại trở nên nghiêm túc, cứ có cảm giác chuyện này không đơn giản như Điền Văn nói.

 

Đừng thấy ông ta xuất thân từ nhà họ Khổng mà lầm, đám người Điền Văn, thậm chí cả nước Tề đều là thiên hạ của nhà nho, xem như cùng gốc rể với nhà họ Khổng nhưng giữa họ cũng có sự phân chia lợi ích rất lớn.

 

Thế nên dù Khổng Tề Thiên cảm thấy đằng sau chuyện này có vấn đề nhưng cũng không nói cho anh em Điền Văn biết.

 

Trong mắt người nhà họ Khổng, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, không hề có bạn.

 

Anh em Điền Văn cũng chỉ là hai con cờ của nhà họ Khổng thôi, Khổng Tề Thiên còn lâu mới để tâm đến sống chết của hai người.

 

“Không biết dạo gần đây nhà họ Doanh và nhà họ Bạch có động thái gì không?”, Điền Văn bỗng quay sang hỏi Khổng Tề Thiên.

 

Thật ra hắn nghĩ người đáng được nghiêm túc đối đãi chỉ có nhà họ Doanh.

 

Dù sao đó cũng là gia tộc lớn lập ra đế quốc Đại Tần, hơn nữa lúc này đám người Trương Nghị đã dựa dẫm vào nhà họ Doanh, thế lực không hề nhỏ.

 

“Trưởng lão Thanh Dương đã xuống núi rồi”.

 

Chỉ một câu nói đã khiến mọi người sửng sốt.

 

Lúc này trong phủ Động Thiên Hoa, mọi người đã được dẫn vào đại điện, đứng trên đại điện có thể nhìn được khắp cả phủ Động Thiên Hoa.

 

Ngay cả mấy người Lý Bạch cũng có cảm giác cả người đứng trên đỉnh cao nhìn xuống dưới.

 

“Mọi người đều là người của mình, các vị không cần thận trọng”. Bàng Đức mỉm cười nói.

 

Thật ra Bàng Đức không phải là người nhà họ Võ mà là người đời sau của Bàng Trung – chiến tướng dưới trướng Hạng Vũ.

 

Trong một sảnh phủ của phủ Động Thiên Hoa, trên một màn hình cực lớn đang chiếu chiến sự ở thành Minh Nguyệt.

 

Lúc này cả thành Minh Nguyệt tràn ngập vẻ u ám, yêu ma tung hoành, mà bên ngoài thành Minh Nguyệt lại lóe lên vô vàn ánh sáng màu vàng, trong đốm sáng đó như thế có rồng thật hiện thân.

 

Nhà họ Trương đang bố trí Long mạch, mặc dù Long mạch đã được chuyển về hơn một nửa nhưng cảnh tượng trong thành Minh Nguyệt vẫn rất đáng sợ.

 

Vô số ngôi mộ cao như núi trồi lên từ dưới đất, gió tà vô tận thổi qua trên các ngôi mộ, còn mang theo từng tiếng vang đáng sợ như tiếng ma quỷ gào thét.
 
Chương 4513


Chương 4513

 

Trong các ngôi mộ này còn mơ hồ cảm nhận được khí tức cực kỳ mạnh.

 

“Đây là… mộ của cường giả Thiên Cảnh?”, Tần Lương Ngọc nhíu mày nhìn Bàng Đức nói.

 

“Đúng thế!”

 

Bàng Đức gật đầu.

 

Mấy ngôi mộ này đúng là của cường giả Thiên Cảnh, mà lúc này các cường giả Thiên Cảnh đều được chôn dưới lòng đất, đến trước khi âm phủ trồi lên mặt đất, họ đều không thể tái sinh lần nữa.

 

Ở trung tâm thành Minh Nguyệt, rất nhiều cao thủ đang bao vây tấn công một cao thủ Thiên Cảnh nhưng chưa kịp đến gần, họ đã biến thành một màn sương đen, sau đó bay theo gió.

 

Đúng lúc này một ông lão mặc đồ trắng tay cầm kiếm dài bước đến, chỉ tùy ý vung thanh kiếm trong tay lên, cao thủ Thiên Cảnh đó đã biến thành vũng máu.

 

Nhìn thấy ông lão đồ trắng này, ánh mắt Trần Tổ Huy đầy tơ máu, sát khí trong mắt bỗng chốc như hóa thành thực thể.

 

Mà ông lão đồ trắng đó như hổ gặp đàn dê, vung tay lên còn mang theo uy lực hủy diệt trời đất.

 

Dường như mỗi một đòn tấn công sẽ có vài cao thủ Thiên Cảnh biến thành vũng máu.

 

Ngay cả các ngôi mộ lớn xung quanh đều run rẩy.

 

“Họ không phải là cao thủ Thiên Cảnh, có thể nói chưa đạt đến Thiên Cảnh”, Trần Huy Tổ nhíu mày nói.

 

Vì Trần Khánh Chi vốn dĩ là cao thủ Thiên Cảnh nên Trần Huy Tổ đã từng mở mang tầm nhìn với thực lực của cao thủ Thiên Cảnh.

 

Trong đám đông ông ta cũng là người duy nhất hiểu về Thiên Cảnh nhất.

 

“Thật ra họ cũng được xem là cao thủ Thiên Cảnh chẳng qua họ đã chết từ lâu rồi, bây giờ chỉ tồn tại dưới dạng thần hồn thôi nên trông có về yếu hơn cao thủ Thiên Cảnh nhiều”.

 

Bàng Đức nói.

 

Dù sao âm phủ vẫn chưa trồi hẳn lên mặt đất nên cao thủ Thiên Cảnh trong địa phủ bị trời đất này chèn ép, thế nên dĩ nhiên thực lực sẽ bị giam cầm.

 

So sánh ra thì cảnh giới của đám người Điền Văn có vài điểm tương tự với các cao thủ Thiên Cảnh bị trời đất áp chế này.

 

Nếu họ đã trở thành cao thủ Thiên Cảnh thật thì các thế lực đều sẽ phái người đến chúc mừng, giống lúc Ngụy Võ Hầu đột phá trước đó, ngay cả Vạn Kiếm Cốc cũng bảo người đại diện đến.

 

Nhưng đám người Điền Văn lại không được hưởng đặc quyền này, chứng tỏ bây giờ họ chỉ mới ở giữa ranh giới của Đế Cảnh đỉnh cao và Thiên Cảnh.

 

Cùng lắm chỉ có thể được coi là Bán Bộ Thiên Cảnh thôi.

 

“Chỉ cần âm phủ trồi lên mặt đất thì họ có thể không bị áp chế nữa, đến lúc đó thực lực của họ sẽ ngang bằng với Thiên Cảnh”, Bàng Đức nói tiếp.

 

Quả nhiên âm phủ là một thế lực cực kỳ đáng sợ.

 

Ngay cả cao thủ Thiên Cảnh cũng nhiều vô số kể, điều này cũng không lạ gì khi Thiên Đạo Minh Ước rất kiêng dè âm phủ.

 

“Rốt cuộc ông lão đồ trắng đó là ai thế?”, Tần Lương Ngọc quay sang hỏi Trần Huy Tổ.

 

Mặc dù mấy cao thủ Thiên Cảnh của âm phủ đó bị trời đất áp chế không thể khai triển thực lực thật sự của Thiên Cảnh, nhưng ông lão đồ trắng đó có thể giết họ trong tích tắc, thực lực này cũng quá khủng khiếp.

 

Khí tức đáng sợ đó dù cách một màn hình nhưng Tần Lương Ngọc cũng có thể cảm nhận được rất rõ.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom