Chương 3574


 

Nói cách khác, cao thủ Nhân Hoàng cấp bốn bình thường, đối mặt với kiếm của Tư Mã Lôi, cho dù biết rõ sẽ chết, cũng không thể tránh né, chỉ có thể nhắm mắt chờ chết!

 

Nhưng từ trước đến giờ, Tiêu Chính Văn đâu chỉ chết hơn trăm ngàn lần?

 

Đối với Tiêu Chính Văn mà nói, sống chết đã không còn ý nghĩa gì từ lâu!

 

Chiến!

 

Biết rõ là chết, cũng dám xông pha chiến đấu!

 

Đây cũng là “thu hoạch” duy nhất của Tiêu Chính Văn trong mười mấy năm sống kiếp quân nhân!

 

Cũng là khí chất đặc biệt mà không ai có thể sánh bằng!

 

“Bịch!”

 

Cuối cùng thân hình Tiêu Chính Văn cũng chuyển động, chỉ là khi tia chớp đánh tới, Tiêu Chính Văn hệt như một chiếc lá rụng, bay lượn giữa vạn tia sáng mờ ảo!

 

Giờ phút này, mỗi một bước của Tiêu Chính Văn đều là tìm đường sống từ trong cõi chết, e rằng chỉ đi sai một ly, cũng sẽ rơi vào cái kết vạn kiếp bất phục!

 

“Cậu trốn được sao? Trời đã định con người không tránh được ánh sáng!”, Tư Mã Lôi ngửa mặt lên trời cười to nói.

Tuy lời nói của Tư Mã Lôi ngông cuồng, nhưng trong lòng lại thầm kinh ngạc.

 

Làm sao có thể dễ dàng tránh được vạn tia sáng mờ ảo đó chứ?

 

Có thể nói, mỗi một bước đi đều phải cực kỳ chuẩn xác, chỉ cần sai một li thì chắc chắn sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

 

Nhưng lúc này, trên mặt Tiêu Chính Văn vẫn vô cùng thản nhiên, không hề căng thẳng chút nào.

 

Nếu là người khác, đừng nói bình tĩnh bước lên trước, mà ngay cả chạy trốn cũng không thể thoát nổi.

 

Mặc dù đòn tấn công của Tư Mã Lôi rất kịch liệt, nhưng ở trước mặt Tiêu Chính Văn, đây chỉ là trò trẻ con, không cần dùng lực chống đỡ.

 

“Xẹt!”

 

Thượng Cổ Nho Quyển từ phía sau Tiêu Chính Văn phóng tới, đòn tấn công này nhanh như chớp, đem đem uy lực mạnh mẽ.

 

Khổng Tề Thiên cũng ra tay.

 

Đây là trận chiến sinh tử, không có bất kỳ đạo lý nào, ngay cả đánh lén.

 

Khổng Tề Thiên không quan tâm đến nhận xét của người đời. Chỉ cần giết được Tiêu Chính Văn thì ông ta sẽ trút bỏ được những gánh nặng trong lòng.

 

Đây chính là quy luật của cường giả!

 

Thực ra, cả vùng ngoài lãnh thổ luôn tuân theo luật rừng, bất kể là ai, một khi ra tay thì sẽ đánh đến cùng.

 

Trận chiến nào cũng sẽ là trận chiến sinh tử, chỉ có người sống mới được người khác tôn trọng và ngưỡng mộ!

 

Vì vậy, đánh lén và ám sát là chuyện bình thường ở vùng ngoài lãnh thổ.
 
Chương 3575


 

Nhưng ngay từ đầu, Tiêu Chính Văn đã có sự đề phòng. Ngay khi Thượng Cổ Nho Quyển tấn công Tiêu Chính Văn, anh đã bước sang trái né tránh.

 

“Ầm!”

 

Một thanh kiếm phóng ra đánh bay Thượng Cổ Nho Quyển.

 

“Phụt!”

 

Khổng Tề Thiên bị phản lực mạnh mẽ, phun ra một ngụm máu, vội vàng thu hồi Thượng Cổ Nho Quyển, thầm nghiến răng nghiến lợi.

 

“Vụt!”

 

Thượng Cổ Nho Quyển vừa bị Tiêu Chính Văn đánh bay, giáo Bá Vương đã từ đâu bay tới.

 

Lúc này, Quảng Lăng Tử đã phát huy hết sức mạnh, Thương Long xuất hải, sát khí càng thêm đáng sợ.

 

Tiêu Chính Văn liếc ngang, sau đó đột nhiên dừng lại.

 

Vạn tia sáng mờ ảo và giáo Bá Vương đồng loạt phóng tới.

 

Đúng lúc này, trong hư không đột nhiên nổi gợn sóng, một giây tiếp theo, bóng hình của Tiêu Chính Văn đột nhiên biến mất không còn tăm tích trong hư không.

 

Còn cây giáo Bá Vương lại chìm nghỉm trong vạn tia sáng mờ ảo.

 

Lúc này, Quảng Lăng Tử thê thảm hơn Khổng Tề Thiên rất nhiều, thậm chí cả nửa cơ thể gần như tan nát.

 

May là trên người hắn có Bảo Tịnh Bình cho nên mới thoát nạn.

 

Bên kia, Khổng Hựu Bang và vài đệ tử thế gia cũng đồng thời tấn công Tiêu Chính Văn. Nếu Tiêu Chính Văn không chết thì tương lai nhất định sẽ xử lý bọn họ.

 

Xét về danh tiếng và thế lực trong giới thế tục, cả nhà họ Khổng và nhà họ Ngụy, ai là đối thủ của Tiêu Chính Văn chứ?

 

Vì vậy, cách duy nhất chính là tận dụng lợi thế của ngày hôm nay, cùng nhau loại bỏ Tiêu Chính Văn.

 

“Cậu không thoát nổi đâu!”, Tư Mã Lôi chế nhạo, tiếp tục vung kiếm. Một giây sau, ép Tiêu Chính Văn hiện thân.

 

Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày, nếu tách nhau ra từng người thì bọn họ chắc chắn không thể chịu nổi một đòn của Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng lúc này, vì Tư Mã Lôi, ngay cả Khổng Hựu Bang cũng gây cho Tiêu Chính Văn rất nhiều rắc rối, hơn nữa, khi đối mặt với Hạo Thiên Chân Ngôn của Tư Mã Lôi, trận pháp không gian của Tiêu Chính Văn cũng hoàn toàn mất linh nghiệm.

 

Cộng thêm sự giúp đỡ của Quảng Lăng Tử, sự công kích lúc này vô cùng đáng sợ, mà Tiêu Chính Văn đang ở trung tâm của vòng xoáy, chỉ cần một sai sót nhỏ, chắc chắn sẽ nguy hiểm đến tính mạng.

 

Ngay cả Triệu Kế Hồng đang đứng nhìn từ xa cũng kinh ngạc đổ mồ hôi hột.

 

May mà ngay từ đầu bọn họ không đấu với Tiêu Chính Văn, nếu không, bọn họ chắc chắn không chịu nổi một đòn của Tiêu Chính Văn.
 
Chương 3576


 

Ngay cả Tư Mã Lôi – người đã giết hơn chục cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp một bằng một kiếm, cũng chưa chắc đã giết được Tiêu Chính Văn chứ đừng nói đến bọn họ!

 

Cộng thêm thận phận của Quảng Lăng Tử cũng vô cùng đặc biệt. Người được Cửu U Cung ưu ái, sao có thể tầm thường được?

 

Nhưng lúc này, Quảng Lăng Tử cũng đã bị thương nặng trong quá trình tấn công Tiêu Chính Văn.

 

Nếu không có Bảo Tịnh Bình bảo vệ thân thể thì hắn đã chết từ lâu rồi.

 

Mặc dù đây chỉ là việc Tiêu Chính Văn mượn sức mạnh từ kiếm của Tư Mã Lôi, nhưng trong trận đấu đặc biệt này, ngay cả một cử chỉ bình thường cũng có liên quan đến sự sống chết. Tiêu Chính Văn có thể kiên trì đến lúc này đã đủ để giải thích tất cả.

 

Cộng thêm mười mấy người cùng bao vây Tiêu Chính Văn, trong đó bao gồm Khổng Tề Thiên, người từng luân hồi năm lần và các đệ tử của các thế gia.

 

Trong số đám người này, kẻ yếu nhất cũng đạt cảnh giới Nhân Vương cấp năm. Dưới sự bao vây tấn công của đám người, cho đến giờ, Tiêu Chính Văn vẫn chưa bị thương đã là cả một kỳ tích.

 

Bất kể kết quả của trận chiến này như thế nào, cho dù Tiêu Chính Văn có chết, thì uy danh trong trận chiến này cũng đủ để được ghi lại trong lịch sử!

 

Nhưng lúc này, Tiêu Chính Văn vẫn bình tĩnh di chuyển trong đám người, cho dù lưỡi kiếm bao quanh nhưng cũng không thể động đến một mảnh quần áo của Tiêu Chính Văn.

 

“Sao Tiêu Chính Văn có thể mạnh đến vậy?”

 

Vẻ mặt của Thiên Hà Đạo Quân trở nên u ám, ông ta cứ tưởng rằng sự giác ngộ của ông ta đã có thể bước vào giai đoạn Thiên Kiêu, nhưng so sánh với Tiêu Chính Văn lại chẳng là gì cả.

 

“Hừ, nếu cậu ta không kiêu ngạo, liên tục khiêu khích các thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ thì cậu ta sẽ trở thành người đứng đầu trong thế hệ sau mấy chục năm nữa!”

 

“Thật đáng tiếc, nhà họ Tư Mã và nhà họ Khổng đều sẽ không cho cậu ta cơ hội trưởng thành!”

 

Triệu Kế Hồng nhìn Tiêu Chính Văn đang đấu với đám thế tử trên không trung, khẽ thở dài.

 

“Suy cho cùng, Tiêu Chính Văn vẫn còn quá trẻ, quan trọng hơn là phía sau cậu ta không có thế lực nào chống đỡ, vì vậy cậu ta không thể trở thành Bạch Khởi thứ hai, càng không thể trở thành Lý Tịnh thứ hai”.

 

“Con đường của cậu ta đến đây là đến thúc rồi!”

 

“Cho dù hôm nay Tiêu Chính Văn có chết hay không thì với chiến tích hiện tại của cậu ta cũng đủ để lưu danh muôn đời. Thử hỏi trên đời này, còn có ai có thể một mình đấu lại Tư Mã Lôi, Khổng Tề Thiên và Quảng Lăng Tử cùng một lúc, mà không gục ngã?”

 

Độ Ách Chân Nhân chắp một tay sau lưng, nhìn lên khoảng không xa xăm rồi nói đầy ẩn ý.

 

Có một vài người trong chiến trường không khác gì những thế tử khác, nhưng thực tế không phải vậy.

 

Ai mà không có gia thế lớn, có lai lịch lớn?
 
Chương 3577


 

Hơn nữa, mỗi người bọn họ đều là người giỏi nhất trong thế hệ trẻ.

 

Lúc này, chiến trường đã đảo lộn, núi sông đổi màu.

 

Tư Mã Lôi chỉ phất tay, vô số tia sáng đã chém về phía Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng sau khi Tiêu Chính Văn khéo léo tránh thoát, vạn tia sáng mờ ảo kia đã san bằng nhiều thành phố lớn ở bắc bộ Vy Hào.

 

Quảng Lăng Tử phóng giáo, mặc dù không đâm trúng Tiêu Chính Văn nhưng uy lực của cây giáo cũng khiến cả nửa địa cầu đảo lộn, san bằng dãy núi Rocky.

 

Trúc Giản hạ xuống, che khuất cả bầu trời. Thủ đô hùng mạnh nhất của Mỹ Lục đã biến thành núi xác biển sông.

 

Trung tâm tài chính số một thế giới đã bùng cháy trong chốc lát.

 

Bọn họ không hề cố ý làm những điều này, mà là do Tiêu Chính Văn có thể khéo léo tránh được mỗi đòn tấn công.

 

Tiêu Chính Văn nắm chắc cả về thời gian và tốc độ.

 

Nhìn thấy Tiêu Chính Văn có thể dễ dàng tránh né đòn trí mạng, Khổng Tề Thiên không khỏi cau mày.

 

Không ai có thể thăm dò được Tiêu Chính Văn lúc này, càng đánh càng khiến Khổng Tề Thiên cảm thấy kinh hãi.

 

“Nhất định phải nhanh chóng giết chết cậu ta! Nếu không chúng ta sẽ chết không có chỗ chôn!”

 

Thực ra, không chỉ mình Khổng Tề Thiên cảm thấy sợ hãi, mà ngay cả Tư Mã Lôi cũng khiếp sợ.

 

Tiêu Chính Văn thật sự rất đáng sợ, đối mặt với đòn tấn công của ba người bọn họ, nhưng vẫn có thể đi lại giữa trung tâm vòng xoáy rồi đối phó một cách dễ dàng, điều này cho thấy Tiêu Chính Văn vẫn chưa kiệt sức.

 

Hơn nữa, dù là ý chí chiến đấu hay kinh nghiệm, Tiêu Chính Văn đều có đủ.

 

Lúc này, ngay cả người bình thường trong giới thế tục cũng ngây người, đây đơn giản chỉ là một cuộc chiến giữa các vị thần mà thôi.

 

Nhưng bọn họ càng hiểu rõ một điều rằng Tiêu Chính Văn vì giới thế tục, cho nên mới một mình đối mặt với sự hợp lúc truy sát của cả vùng ngoài lãnh thổ.

 

Vì để trả lại công lý cho giới thế tục, vì để giới thế tục và vùng ngoài lãnh thổ bình đẳng như nhau, Tiêu Chính Văn không ngại liều mạng chiến đấu.

 

Lúc này, những người bình thường từng được Tiêu Chính Văn cứu thoát khỏi chiến tranh đều cảm động rơi nước mắt.

 

“Một mình Tiêu Chính Văn đấu với ba cường giả, đừng nói là phản sát, có thể sống sót thoát khỏi vòng vây đã là kỳ tích rồi!”

 

Chu Chấn Long nhìn lên không trung, chán nản nói.

 

Không phải là ông ta không muốn giúp đỡ, mà là do khả năng của ông ta không thể giúp được gì cả.

 

“Khó thật!”, Lý Chính Đạo lắc đầu thở dài.

 

Sự thật đúng là như vậy. Mặc dù bây giờ Tiêu Chính Văn vẫn chưa bị thương, nhưng muốn thoát khỏi vòng vây cũng khó như lên trời.
 
Chương 3578


 

“Có vẻ như còn khó hơn trong tưởng tượng!”, Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày.

 

Nếu không dùng kiếm Tần Vương thì có lẽ sẽ không thể giết chết Tư Mã Lôi.

 

Dù sao những người có mặt ở đây chẳng có ai là tầm thường. Ai cũng là nhân vật lớn, có thân phận đặc biệt.

 

“Hừ! Tiêu Chính Văn, cậu thật ngông cuồng! Đến lúc này rồi mà còn muốn phản kháng sao?”

Khổng Tề Thiên chế nhạo.

 

“Quảng Lăng Tử, Khổng Tề Thiên! Chuyện đã đến lúc này, hai người còn muốn nương tay sao? Giáo Bá Vương và Thượng Cổ Nho Quyển chắc chắn có uy lực mạnh hơn như vậy!”

 

“Nếu các người không cố hết sức lực, nhà họ Tư Mã chúng tôi sẽ rút lui!”, Tư Mã Lôi lạnh lùng uy hiếp.

 

“Hừ, không phải Huệ Mi tôi không muốn giúp mà là nhà họ Khổng và nhà họ Tư Mã các người cũng chưa cố gắng hết sức. Có điều dù là vì Thánh Huyết Đế Tuấn, mọi người cũng nên có chút thành ý chứ nhỉ?”

 

Quảng Lăng Tử siết chặt cây giáo Bá Vương trong tay, hỏi ngược lại.

 

Hắn đã sớm nhận ra ngay cả là Tư Mã Lôi cũng chưa thật sự tấn công Tiêu Chính Văn hết sức.

 

Thật ra trong lòng mọi người đều biết rất rõ, giết Tiêu Chính Văn chỉ là bước đầu tiên.

 

Chỉ cần Tiêu Chính Văn chết, liên minh giữa họ cũng chính thức chấm dứt.

 

Sau đó chính là trận tàn sát lẫn nhau của họ.

 

Thế nên mọi người đều đang âm thầm tính toán lên kế hoạch, cho dù bên nào ra sức đánh đuổi Tiêu Chính Văn đều sẽ bị tiêu hao, đến lúc đó những người khác có thể ngư ông đắc lợi, chiếm được ưu thế.

 

“Nói thật nhé, danh tiếng chẳng là gì với chúng tôi cả, nhưng để một mình Tiêu Chính Văn đánh với ba người bọn tôi, hai người không thấy mất sạch thể diện sao?”

 

Khổng Tề Thiên cười mỉa, đáp trả.

 

“Vậy được, bắt đầu từ bây giờ, đừng ai nghĩ nương tay, trước tiên cứ giết hắn rồi hẵng tính”.

 

Vừa dứt lời, khí tức quanh người Quảng Lăng Tử bỗng thay đổi, một luồng khí tức thuộc cảnh giới Nhân Hoàng bỗng bùng phát.

 

Lúc này Quảng Lăng Tử đã có sự khác biệt với trước đó rồi, cây giáo Bá Vương trong tay lóe lên ánh sáng màu bạc, còn bản thân hắn lại như Bá Vương, chỉ bằng uy lực của một mình hắn đã có thể đe dọa cả một phương trời.

 

Lúc này cây giáo Bá Vương trong tay phát ra tiếng kêu như một con thú dữ đã bật vô âm tín hàng chục ngàn năm đang phát ra tiếng gầm gừ.

 

Chỉ luồng khí tức này cũng đã che lấp, áp chế mấy cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng như mấy người Triệu Kế Hồng.

 

Phải biết rằng, hắn chỉ mới ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm thôi.
 
Chương 3579


Lúc này tất cả những người quan tâm đến trận chiến này đều kinh ngạc thốt lên.

 

Người đời chỉ biết uy lực của cây giáo Bá Vương nhưng lại không biết nền tảng của Quảng Lăng Tử thâm sâu đến cỡ nào.

 

Cho đến lúc này, Quảng Lăng Tử mới lộ rõ bộ mặt thật của mình.

 

Thảo nào ngay cả cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cũng phải nể mặt Huệ Mi, đừng nói là Nhân Hoàng cấp một, dù là Nhân Hoàng cấp hai, Quảng Lăng Tử cũng có sức đấu một mình.

 

“Hai vị, bây giờ có còn gì để nói không?”, Quảng Lăng Tử dời tầm nhìn sang Khổng Tề Thiên và Tư Mã Lôi.

 

“Ầm!”

 

Một tay Khổng Tề Thiên giơ Thượng Cổ Nho Quyển qua đỉnh đầu, một tia sấm màu tím bắn ra từ trong Trúc Giản.

 

Tia sấm đó bắn ra, cả bầu trời bỗng lóe lên vô số điện quang ảm đạm, lúc này Khổng Tề Thiên như một vị đại thánh đến từ thời xa xưa, uy phong quanh người toát ra khắp nơi.

 

Khí thế dũng mãnh!

 

“Chính là lúc này”.

 

“Giết!”

 

Khí tức xung quanh Khổng Tề Thiên bùng lên như biển.

 

Cuối cùng Thượng Cổ Nho Quyển đó cũng hiện ra tính chất thật của nó.

 

Chỉ thấy Trúc Giản chậm rãi mở ra như thể mỗi chữ Triện cổ trên đó đều ở trong vầng sáng màu vàng đó.

 

Tất cả có ba trăm sáu mươi chữ Triện cổ, tượng trưng cho bầu trời lớn bé, ba trăm sáu mươi vì sao.

 

Khí tức cổ xưa đó càng biểu trưng cho uy lực của trời chỉ có duy nhất trong Thượng Cổ Nho Quyển được lưu truyền từ thời cổ xưa.

 

Khi ngay Thượng Cổ Nho Quyển được mở ra hoàn toàn, mây trời đều thay đổi, hàng trăm thú vật đều phát ra tiếng kêu đau thương.

 

“Tư Mã Lôi!”

 

Quảng Lăng Tử quay đầu lại nhìn Tư Mã Lôi lớn tiếng gọi.

 

Chỉ cần ba người họ hợp sức lại đánh một đòn thì Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ chết.

 

Thật ra không cần Quảng Lăng Tử nhắc, Tư Mã Lôi cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.

 

Nếu không thể giết Tiêu Chính Văn, ngộ nhỡ bị anh giành lấy Thánh Huyết của Đế Tuấn thì đúng x thật là nuôi ong tay áo.

 

“Keng!”

 

Một tiếng kiếm va chạm vang lên, kiếm Trảm Thiên lượn vòng quanh Tư Mã Lôi, kiếm khí ngút trời, sát khí cuồn cuộn.

 

Lúc này dường như có hàng chục ngàn thanh kiếm vây quanh Tư Mã Lôi, mỗi thanh kiếm đều mang theo uy lực hủy diệt trời đất.

 

“Vạn Kiếm Quy Tông! Đây rõ ràng là bí mật bất truyền của Thái Cực Cung, sao Tư Mã Lôi có thể biết được tuyệt học có một không hai này?”

Triệu Kế Hồng không khỏi ngạc nhiên thốt lên.

Thái Cực Cung, Bát Ảnh Cung và Đế Tiêu Cung được gọi là ba cung ngoài lãnh thổ.

Thực lực và địa vị tương đương nhau, hơn nữa cũng được đạo gia truyền lại, nhưng Thái Cực Cung là bí ẩn nhất, chưa bao giờ kết giao quan hệ với thế giới bên ngoài, hơn nữa trận pháp và công pháp của họ chưa từng truyền ra ngoài.
 
Chương 3580


Mặc dù Tư Mã Lôi xuất thân từ hoàng tộc, nhưng dù sao cũng không phải là đệ tử của Thái Cực Cung.

 

“Không phải chỉ có Thái Cực Cung mới có bí thuật này, tương truyền đây là một trong các trận pháp đã được lưu truyền rộng rãi ở thời kỳ Tam Hoàng, sau đó vì Hình Thiên và Đại Nghệ làm loạn nên mới thất truyền”.

 

Độ Ách Chân Nhân kiêng dè nói.

 

Vạn Kiếm Quy Tông thật ra là gom tất cả sát khí có trong thiên hạ này tụ lại một chỗ tạo nên hàng chục ngàn đường kiếm khí, đồng thời cũng là sát chiêu đáng sợ nhất giữa đất trời.

 

Bất kể trận pháp hay công pháp, cuối cùng cũng đều có sát khí.

 

Nói cách khác cho dù có dùng trận pháp hết sức tuyệt diệu để đối phó, thì cuối cùng cũng sẽ bị trận pháp của bản thân giết ngược lại.

 

Đây mới là điểm đáng sợ của Vạn kiếm Quy Tông.

 

“Tiêu Chính Văn, bây giờ cậu còn có gì để nói không?”, Khổng Tề Thiên lạnh lùng, ánh mắt toát ra sát khí.

 

“Lúc nãy chỉ là bọn tôi đều có điều kiêng dè, không muốn làm quá, nhưng bây giờ đã khác rồi”, Quảng Lăng Tử cười mỉa nói.

 

Lúc này ba người đã không còn che giấu thực lực của mình nữa, thế nên họ đều chắc chắn trận này Tiêu Chính Văn sẽ chết.

 

Lúc này cho dù là trong Hoa Quốc hay khắp nơi trên thế giới đều cảm nhận được luồng sát khí trước nay chưa từng có.

 

Thậm chí ngay cả trong không khí cũng có cả ngàn tầng sát khí, như một con thú dữ ẩn mình dưới lòng đất bị đánh thức.

 

“Thảo nào cả võ tông đều coi nhà họ Mã như người dẫn đầu”.

 

“Mấy người họ quả thật đáng sợ quá, kéo bừa một người ra cũng có thể có sức chiến đấu mạnh đến mức diệt cả môn sơn”.

 

Người của võ tông cũng thốt lên tiếng cảm thán.

 

Đến bây giờ họ mới hiểu tại sao nhà họ Khổng lại có thể không ngã gục trong hàng ngàn năm như thế, gia tộc hoàng tộc đáng sợ thế nào.

 

Trước đây trong mắt họ, những người gọi là nhân tài chẳng qua chỉ là người có tốc độ tiến bộ hơn hẳn người thường.

 

Nhưng bây giờ họ mới nhận ra thế nào gọi là thực lực thật sự.

 

Chỉ mới là cảnh giới Nhân Vương cấp năm đã có thể triển khai thực lực đáng kinh ngạc như thế.

 

Cho dù Tư Mã Lôi đã vượt qua cảnh giới Nhân Hoàng nhưng mấy người Triệu Kế Hồng chẳng phải cũng là cảnh giới Nhân Hoàng đó sao?

 

Mà người dân thường ở thế tục đều toát mồ hôi thay Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn là tín ngưỡng của họ, là niềm hy vọng tương lai của họ.

 

Nếu Tiêu Chính Văn có chuyện không may, sau này thế tục cũng sẽ không được yên ổn.

 

“Trận chiến hôm nay xem ra họ sẽ không nương tay, ngày tận thế của Tiêu Chính Văn đến rồi”.

 

“Mặc dù nói thế nhưng nếu chúng ta đánh với mấy người này, không biết có thể có mấy phần cơ hội sống nhỉ?”

 

“Nửa phần cũng sẽ không có đâu”.

 

Thiên Hà Đạo Quân lắc đầu thở dài.

Thiên Độ Chân Nhân ở Sơn Thành xa xôi cũng lo lắng nhìn cảnh tượng này và cầu nguyện cho Tiêu Chính Văn.
 
Chương 3581


 

Lúc này Tiêu Chính Văn đối mặt với sự bao vây của ba người, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc hơn.

 

Đây là trận chiến có mức độ nguy hiểm nhất từ khi Tiêu Chính Văn sinh ra đến nay.

 

Cũng là cục diện tất chết mà tất cả mọi người nhận định.

 

“Bây giờ còn dám xem thường bọn tôi nữa không? Thế gia không phải là thứ mà cậu có thể tưởng tượng, uy nghiêm của hoàng tộc càng không dễ gì khiêu khích. Nhà họ Khổng đứng vững hàng ngàn năm há có thể để cho cậu có thể khiêu chiến sao?”

 

Khổng Tề Thiên cười mỉa nhìn Tiêu Chính Văn.

 



 

Quảng Lăng Tử là người ra tay đầu tiên ngay sau khi Khổng Tề Thiên vừa dứt lời.

 

Đến lúc này cây giáo Bá Vương mới thể hiện được uy lực Bá Vương thật sự.

 

Đòn tấn công này mạnh hơn không chỉ một trăm lần lúc nãy, ngay cả không trung cũng bị uy lực của đòn tấn công này xé ra một lỗ hổng lớn mấy chục mét.

 

Kể từ lúc tám tuổi có được cây giáo Bá Vương đã được một trăm năm, trong một trăm năm này Quảng Lăng Tử đã dung hòa làm một với cây giáo Bá Vương.

 

Thế nên có thể nói một đòn mà hắn dùng hết sức vung ta có thể rúng động trời đất.

 

Lúc này hắn là Bá Vương thật sự, hắn là Hạng Vũ tái sinh.

 

“Hai mươi năm trước, tôi có thể giết cường giả cảnh giới Nhân Hoàng chỉ trong vòng ba chiêu, chút bản lĩnh đó của Tiêu Chính Văn anh chẳng đáng được nhắc đến trước mặt tôi”.

 

Lúc này hắn như thể bị Bá Vương nhập, ngay cả giọng điệu nói chuyện cũng trở nên ngang ngược, bá đạo.

 

Mà đòn tấn công này càng vô song, cộng thêm sự bổ trợ của cây giáo Bá Vương càng làm cho khí thế của nó trở nên đáng sợ.

 

“Tiêu Chính Văn, ngày nay năm sau chính là ngày giỗ của cậu”.

 

Vừa dứt lời Trúc Giản trong trong tay Khổng Tề Thiên bỗng bay ra, thoáng chốc đã cắt đứt đường lui của Tiêu Chính Văn.

 

Mặc dù Thượng Cổ Nho Quyển không bá đạo như cây giáo Bá Vương, có thể tấn công mọi thời đại, nhưng Thượng Cổ Nho Quyển lại là sự tồn tại mà ngay cả thiên tai cũng không thể làm nó dao động được!

 

Cứ như vậy, toàn bộ đường lui của Tiêu Chính Văn đều bị phong tỏa, khiến anh không thể lui được nữa, vừa hay lại phối hợp với cây giáo Bá Vương làm tăng thêm sức mạnh!

 

Hơn nữa Khổng Tề Thiên lại từng được chỉ dạy bởi cao nhân ở vùng ngoài vũ trụ, nên việc sử dụng Thượng Cổ Nho Quyển càng thêm thuần thục!

 

Mà trong số ba người, người đáng sợ nhất chính là Tư Mã Lôi!

 

Chỉ với một cái hất tay, đã thu thập toàn bộ sát khí trên thế giới rồi chém về phía Tiêu Chính Văn!

 

Thậm chí ngay cả thế giới bên này cũng phát ra những tiếng than khóc!

 

Nơi mà những luồng sát khí này đi qua, thì tất cả người và động vật đều sẽ bị giết, không có thực vật nào sống sót!

Bỗng chốc, khung cảnh trong bán kính trăm dặm đã trở nên tàn khốc, cảnh xác chết la liệt máu chảy thành sông như ở gần ngay trước mắt!
 
Chương 3582


Đòn tấn công đáng sợ như vậy, đừng nói là người thường muốn chống đỡ, mà e rằng chỉ cần bị dính vào vạt áo, cũng sẽ biến thành sương máu trong chớp mắt!

 

Ba tuyệt kỹ đang đến gần, tạo thành một cục diện chết cho Tiêu Chính Văn!

 

Mà những khoảng không xung quanh Tiêu Chính Văn đã bị giam cầm, thậm chí ngay cả một ngón tay cũng không thể cử động nổi!

 

Anh chỉ có thể trơ mắt nhìn đòn tuyệt sát kia chém về phía mình!

 

“Tiêu Chính Văn, e rằng bây giờ cậu muốn cử động ngón tay cũng chỉ có thể mơ tưởng mà thôi! Nhưng dù như vậy, cậu cũng đủ để tôi phải kính trọng rồi!”

 

“Cậu là đối thủ duy nhất trong đời mà tôi phải cần sự giúp đỡ của người khác mới có thể giết được!”

 

Vẻ mặt Tư Mã Lôi nghiêm túc nói.

 

Cho dù Tư Mã Lôi đã sử dụng hết sức mình, nhưng hắn hiểu rõ, nếu không phải Tiêu Chính Văn bị phong tỏa hết tất cả đường lui bởi Thượng Cổ Nho Quyển thì đòn tấn công đáng sợ này vẫn sẽ rơi vào khoảng không!

 

“Có lẽ cậu vẫn chưa biết, rất nhiều thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ đều so sánh cậu với Lý Tịnh, thậm chí có rất nhiều người trong số chúng tôi, còn đồn rằng thành tựu của cậu chắc chắn sẽ vượt xa hơn ông ta!”

 

“Nhưng đáng tiếc cuối cùng cậu không thể đến được bước đó!”

 

“Muốn trách chỉ có thể trách cậu không biết điều! Lại dám vì những con kiến của thế tục mà chống lại với các thế tục lớn ở vùng ngoài lãnh thổ! Ngay từ đầu, cậu đã tự tìm đến cái chết!”

 

Khổng Tề Thiên lạnh lùng cười nói.

 

“Thật ra, ở độ tuổi của anh, có được thành tựu như hôm nay, đủ để khiến thế giới kinh ngạc rồi, nhưng anh lại xem nhẹ căn cơ lai lịch của anh!”

 

“Năm đại danh sơn cũng được, các thế gia lớn cũng được, có bên nào không phải là thế lực lớn đã lưu truyền ngàn năm chứ?”

 

“Còn anh thì có gì? Hoa Quốc? Người dân? Hay là sự che chở của Thiên Tử?”

 

“Thiên Tử ngày này không còn giống Thiên Tử của trước kia, không có long khí, không còn sự công nhận của trời đất, thì khác gì dân thường?”

 

“Hai từ Thiên Tử, ai cũng có thể tùy tiện được gọi sao? Đặc biệt là Thiên Tử hiện giờ còn là một con rối được chọn bởi đám người phàm phu tục tử các người, thật là nực cười!”

 

Quảng Lăng Tử cũng lạnh lùng giễu cợt nói.

 

“Tất cả mọi thứ trên thế tục, các người mãi mãi không thể hiểu được!”

 

“Nhà họ Khổng vì lợi ích của bản thân, thậm chí không ngần ngại bán đứng tổ quốc, phản bội đồng bào, với đạo đức của nhà họ Khổng, sẽ không bao giờ hiểu được sự theo đuổi của những người trong thế tục!”

 

“Còn Thiên Tử, lẽ nào trời có tình cảm? Nếu trời đất đã vô tình, thì cần gì trời đất công nhận người đứng đầu của thế tục? Lòng người chính là thiên lý, lòng người là sự công nhận tốt nhất đối với Thiên Tử!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng đáp lại với vẻ đúng mực.

“không sai, cậu thật sự rất giỏi! Cho dù trên ranh giới sinh tử, vẫn bình tĩnh như vậy, thật sự là nhân vật phi thường nhất trong những người tôi đã gặp!”

“Nếu không phải cậu xuất thân quá hèn hạ, tôi tin rằng cậu chắc chắn sẽ là một đối thủ mạnh trong đời tôi! Nếu cậu cũng được sinh ra trong gia đình hoàng tộc, cũng có đủ thời gian để tiến bộ, tôi nghĩ cho dù ở vùng ngoài lãnh thổ, cậu cũng khó tìm được đối thủ!”

Những lời nói này của Tư Mã Lôi rất nghiêm túc!
 
Chương 3583


Hơn nữa đây cũng là lời đánh giá cao nhất mà hắn đưa ra!

 

Thật ra, trong lòng hắn, Tiêu Chính Văn quả thực là một đối thủ đáng nể!

 

Phong thái tướng quân bất khuất không sợ hãi trước Thái Sơn đang sụp đổ này, ngay cả Tư Mã Lôi cũng không thể so sánh được!

 

Trước đó, hắn vẫn luôn xem thường thế tục của thế hệ này, nhưng vào lúc này, hắn lại không thể không thừa nhận rằng, Tiêu Chính Văn thật sự là nhân tài hiếm thấy từ xưa đến nay!

 

Cho dù là Lý Tịnh, Bạch Khởi và những người thời đại đó, ở độ tuổi của Tiêu Chính Văn vẫn là nhân vật vô danh!

 

Còn Tiêu Chính Văn thì đã đứng trên đỉnh của thế giới!

 

“Tiêu Chính Văn, Tư Mã Lôi tôi bảo đảm với cậu, sau khi cậu chết, tuyệt đối sẽ không truy sát gia tộc của cậu, cậu chết cũng nhắm mắt rồi nhỉ?”

 

Dứt lời, Tư Mã Lôi khẽ nhắm mắt lại, trong miệng lại lần nữa niệm Hạo Thiên Chân Ngôn!

 

“Nhắm mắt? Anh nói câu này sớm quá rồi đấy!”

 

Tiêu Chính Văn cười nhạt nói.

 

Mặc dù đại nạn gần trong gang tấc, nhưng chưa chắc Tiêu Chính Văn không còn cơ hội sống sót.

 

Sự khác biệt lớn nhất giữa Tiêu Chính Văn và đám con cháu thế gia là không bao giờ từ bỏ!

 

Mỗi trận chiến ở Bắc Lương, anh hầu như đều rơi vào con đường cùng, nhưng mỗi lần cũng đều có thể sống sót trong tình huống tuyệt vọng!

 

Tất cả những điều này, tuyệt đối không phải dựa vào vận may, mà là khí phách không chịu khuất phục của một quân nhân!

 

“Cái gì? Cậu sẽ không ngây thơ đến mức, còn muốn chạy trốn chứ?” Khổng Tề Thiên lạnh lùng cười, khẽ lắc đầu nói.

 

Sức phong sát của Thượng Cổ Nho Quyển kinh khủng đến mức nào?

 

Cho dù là một ngôi sao, cũng có thể bị Thượng Cổ Nho Quyển cuộn vào trong không trung!

 

Huống hồ Tiêu Chính Văn chỉ là một tên phàm phu mà thôi!

 

Hơn nữa, đừng nói là Tiêu Chính Văn, cho dù là đám người có xuất thân từ thế gia như bọn họ, có lai lịch cực lớn, vô số con át chủ bài, cũng không dám nói lời ngông cuồng vào lúc này?

 

Tiêu Chính Văn có là cái thá gì chứ?

 

Trong số mấy người bọn họ, chọn bừa một người cũng là sự tồn tại có một không hai từ xưa đến nay, mà Tiêu Chính Văn lại ảo tưởng về việc muốn thoát khỏi đòn đánh của họ để có được cơ hội sống sót!

 

“Lời nói này của cậu Tiêu quả thực hơi quá rồi!” Lý Chính Đạo khẽ lắc đầu.

 

“Mặc dù nhân cách của Tư Mã Lôi và đám người Khổng Tề Thiên không ra gì, nhưng thực lực của bọn họ lại đủ để gọi là ít có đối thủ trong thế giới ngày nay!”

 

“E rằng trận chiến này của cậu Tiêu khó thoát khỏi cái chết!”

Chu Chấn Long thở dài nói.
 
Chương 3584


“Tôi lại thấy, cậu Tiêu chắc chắn có thể hóa giải được cục diện này!”

 

Ông cụ Quý vẫn luôn im lặng bên cạnh, đột nhiên nói xen vào.

 

Lý Chính Đạo và Chu Chấn Long đều khó hiểu nhìn về phía ông cụ Quý, bọn họ thật sự không hiểu, cơ hội sống sót của Tiêu Chính Văn nằm ở đâu!

 

“Đây không phải là lần đầu tiên cậu Tiêu gặp phải tình huống như vậy! Hơn nữa, có lần nào không phải hóa nguy thành an chứ? Lần này, chắc cũng không ngoại lệ! Chúng ta cùng chờ xem!”

 

Ông cụ Quý nheo mắt nhìn xa về phía chiến trường nói.

 

Tình huống trước mắt, quả thực là tình huống sinh tử đối với người bình thường, nhưng đối với Tiêu Chính Văn, thì lại chưa chắc!

 

Trong Thiên Sơn Thư Lục, đã ghi chép rất chi tiết về Vạn Kiếm Quy Tông!

 

Mặc dù Vạn Kiếm Quy Tông dường như không có sơ hở nào, nhưng trên đời này, sao có thể có chuyện hoàn mỹ được chứ? Trận pháp cũng không ngoại lệ!

 

Nếu không, thì sao Thái Cực Cung lại rút lui, không còn quan tâm tới thế sự?

 

“Trên đời này, vốn không có gì là tuyệt đối cả, sống tới từng tuổi này, chẳng lẽ ngay cả đạo lý này các ông không hiểu sao?” Tiêu Chính Văn cười khẩy nói.

 

“Hừ, vừa rồi để cho cậu chạy thoát là do chúng tôi chưa dùng toàn bộ sức lực thôi, cậu thật sự tưởng rằng, với sức của một mình cậu có thể đánh hòa với chúng tôi sao?”

 

“Đúng là kẻ điên nói mớ”.

 

Khổng Tề Thiên nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ mặt khinh thường.

 

Nhưng ngay khi đòn kinh thiên động địa kia cách Tiêu Chính Văn chưa tới một tấc, khí tức của Tiêu Chính Văn đột nhiên thay đổi!

 

Xung quanh anh, dường như có một bức tường thành vô hình ngăn chặn cú đánh kinh thiên động địa kia!

 

Cùng lúc đó, các vì sao trên bầu trời, đột nhiên trở nên lu mờ, chỉ có sao bảy Bắc Đẩu, Phá Quân và chín sao Tham Lang là vô cùng chói mắt!

 

Thiên Tinh Cửu Diệu!

 

Trong lúc mọi người đang kinh ngạc, trên vòm trời, đột nhiên vang lên một tiếng động lớn, một ngôi sao đột nhiên từ trên trời rơi xuống!

 

Đối diện với sức mạnh đáng sợ như vậy, ngay cả Tư Mã Lôi cũng bị dọa ngu người!

 

Đòn tấn công mạnh mẽ của đám người Tư Mã Lôi va chạm với ngôi sao băng đang phóng xuống, trong chốc lát, tất cả sức mạnh đều bị ngôi sao kia chặn lại.

 

Dẫn dắt sao trời để đỡ đòn tấn công của mọi người?

 

Đám người Tư Mã Lôi sững sờ, nhưng ngay sau đó tỏ vẻ giễu cợt.

 

Thiên Tinh Cửu Diệu là kỹ năng độc nhất của Hạo Thiên Sáng Thế, mấy người bọn họ cũng có chút hiểu biết về điều này.

 

Ngay cả Hạo Thiên Sáng Thế cũng không thể dễ dàng dẫn sắt sao trời!

Muốn dẫn sắt sao trời, cần rất nhiều uy lực, e rằng ngay cả bản thân Hạo Thiên Sáng Thể cũng không thể chịu nổi sự tiêu hao như vậy!
 
Chương 3585


Tiêu Chính Văn càng không thể chịu nổi khi tiêu hao nhiều năng lượng như thế!

 

“Tiêu Chính Văn, không ngờ cậu lại biết kỹ năng của Hạo Thiên Sáng Thế, chỉ sợ ngay cả bản thân Hạo Thiên Sáng Thế cũng không dám tùy ý dẫn sắt sao trời đâu nhỉ?”

 

“Sau khi đỡ đòn sinh tử của chúng tôi, cậu còn sức để chiến đấu tiếp không?”

 

Tư Mã Lôi chế nhạo.

 

Tiêu Chính Văn khẽ cười, mặt không biến sắc nói: “Các người thử thì sẽ biết thôi!”

 

Dẫn sắt sao trời quả thực tiêu tốn rất nhiều sức lực, hơn nữa, nếu không phải Tiêu Chính Văn đã lĩnh ngộ tới cấp bậc Quy Chân thì e rằng không cần đám người Tư Mã Lôi ra tay, chỉ riêng phản lực cũng đủ để giết Tiêu Chính Văn rồi.

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn bước lên, đi thẳng tới chỗ đám người Tư Mã Lôi.

 

Sau khi dẫn sắt sao trời, Tiêu Chính Văn không rút lui mà còn chủ động tấn công, việc này khiến Tư Mã Lôi và Khổng Tề Thiên thấy hơi hoảng sợ.

 

Lẽ nào Tiêu Chính Văn không cần hồi phục mà vẫn có thể giết bọn họ sao?

 

“Nếu các người đã muốn đấu thì chúng ta sẽ đấu đến cùng!”, Tiêu Chính Văn kiêu ngạo đứng trên không trung, khinh thường nói.

 

Lúc này, khí tức của Tiêu Chính Văn tỏa ra mạnh mẽ, nhưng khí tức lại vô cùng quái dị. Đây không phải là khí tức của Nhân Vương cấp năm, cũng không phải là cảnh giới Nhân Hoàng.

 

Mà là khí tức hòa hợp chỉ có khi trời đất sinh ra.

 

Nhưng khí tức hòa hợp này lại ẩn chứa sát khí vô vận.

 

Lúc này, Tư Mã Lôi như bị điện giật, trong đầu lập tức nảy ra một suy nghĩ.

 

Trốn chạy!

 

Điều duy nhất có thể giải thích tất cả những điều này là Tiêu Chính Văn đã ngộ đến Quy Chân.

 

Mặc dù Quy Chân không phải là cảnh giới bậc nhất, chỉ là lĩnh ngộ về thế giới này, nhưng đây lại là sự lĩnh ngộ quan trọng nhất sau cảnh giới Thiên Thần.

 

Thông thường, mức độ lĩnh ngộ quyết định sức chiến đấu thực sự của một người!

 

Ngay cả một người cảnh giới Nhân Vương cấp năm, chỉ cần lĩnh ngộ được Quy Chân thì cũng có thể chống lại cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng đỉnh phong.

 

Trong lịch sử, bất kỳ người nào lĩnh ngộ được Quy Chân đều cực kỳ đáng sợ, thậm chí mỗi người trong số họ đều là nhân vật anh dũng thống trị một thời đại.

 

Lúc này, Tư Mã Lôi chỉ muốn mình mọc thêm hai chân, càng thêm hối hận vì sao lại đến đây tham gia trò vui.

 

“Tư Mã Lôi!”

 

Nhìn thấy Tư Mã Lôi quay người bỏ chạy, Khổng Tề Thiên tức giận quát lớn.

 

Quả nhiên, người nhà họ Tư Mã không đáng tin chút nào, đến thời điểm then chốt đều là nhà nào lo nhà nấy.

 

Đừng nói Khổng Thề Thiên và Quảng Lăng Tử không hiểu gì, ngay cả Lý Chính Đạo và Chu Chấn Long luôn quan sát thế cục trận chiến đều vô cùng choáng váng.

 

Cho dù Tiêu Chính Văn hóa giải được đòn tấn công mạnh mẽ của ba người bọn họ, nhưng dưới sự bao vây của ba người bọn họ, Tiêu Chính Văn vẫn rơi vào thế bất lợi.

Tư Mã Lôi không cần phải trốn chạy!
 
Chương 3586


 

Không chỉ đám người Lý Chính Đạo không hiểu mà cả võ tông đều trở nên bối rối.

 

Với sức chiến đấu của Tư Mã Lôi, sao phải sợ Tiêu Chính Văn chứ!

 

Cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng trong mắt hắn chẳng là gì cả, có gì phải trốn chạy?

 

Hơn nữa còn quay người bỏ chạy mà không thèm nói lời nào vào thời khắc quan trọng.

 

“Trên người Tiêu Chính Văn nhất định có bí mật nào đó, nếu không Tư Mã Lôi sẽ không bỏ trốn! Càng không đột nhiên từ bỏ cơ hội có được Thánh Huyết của Đế Tuấn đang gần trong tầm tay!”

 

Triệu Kế Hồng là người đầu tiên hiểu ra nội tình bên trong.

 

Tư Mã Lôi là người có thân phận lớn, kinh nghiệm chiến đấu cũng vô cùng phong phú.

 

Nếu hắn đã bỏ chạy thì chứng tỏ tính mạng của hắn đang bị đe dọa.

 

“Tiêu Chính Văn chỉ là một tiểu bối trong giới thế tục thì có bao nhiêu bí mật chứ? Theo tôi thấy, chắc chắn là Hạo Thiên Sáng Thế sắp đến đây rồi!”, Thiên Hà Đạo Quân không đồng ý.

 

Cho đến bây giờ, ông ta vẫn coi thường giới thế tục.

 

Lúc này, Thượng Cổ Nho Quyển của nhà họ Khổng vẫn đang giam cầm khoảng không xung quanh Tiêu Chính Văn, nhưng sức mạnh giam cầm đó đã trở nên vô dụng với Tiêu Chính Văn.

 

“Sao các người không chịu thua đi?”, Tiêu Chính Văn nhìn Khổng Tề Thiên và Quảng Lăng Tử, nói với vẻ thờ ơ.

 

“Cậu…”

 

Đến lúc này, Khổng Tề Thiên mới chợt nhận ra một điều.

 

Dưới sự giam cầm của Thượng Cổ Nho Quyển, Tiêu Chính Văn vẫn có thể tự do di chuyển!

 

Rầm!

 

Nghĩ đến điều này, trong lòng Khổng Tề Thiên liền chùng xuống.

 

 

 

“Tôi đã nói từ trước, đám người được gọi là thế tử ở vùng ngoài lãnh thổ như các người chẳng qua chỉ là một lũ ếch ngồi đáy giếng!”

 

Tiêu Chính Văn nói xong, tử khí xung quay Tiêu Chính Văn tỏa ra, vô số tia sáng lập tức quấn quanh Tiêu Chính Văn.

 

Khổng Tề Thiên và Quảng Lăng Tử hít một hơi thật sâu. Mặc dù những tia sáng đó nhìn không có gì nổi bật, nhưng lại mang theo sức mạnh khó lường.

 

“Lên!”

 

Lúc hai người bọn họ còn đang do dự, một tiếng rồng gầm như sấm rền rung chuyển cả thế giới vang lên!

 

Một con rồng màu tím khổng lồ phóng lên chín tầng mây, xé nát bầu trời làm đôi.

 

Còn Tiêu Chính Văn giống như một vị thần của mọi thời đại, nhìn xuống chúng sinh dưới chân mình.

 

“Đây… Đây là thứ sức mạnh gì! Cậu… rốt cuộc cậu là ai?”, Khổng Tề Thiên kinh ngạc nói.

 

Đừng nói là ông ta, ngay cả Võ Anh Hào cũng bắt đầu nghi ngờ thân phận của Tiêu Chính Văn.

 

Sao một hậu bối trong giới thế tục có thể mạnh như vậy?
 
Chương 3587


Hơn nữa, sức mạnh xung quanh Tiêu Chính Văn là gì?

 

Đó là sức mạnh thiên đại sơ khai, vạn vật khởi sinh, dường như chứa đựng mọi thứ, cũng có thể điều khiển sự sống và cái chết của tất cả mọi người!

 

Giáo Bá Vương trong tay Quảng Lăng Tử đột nhiên rung lên, tựa như thần khí cổ này cũng đang sợ hãi.

 

Cảm nhận được sự thay đổi của giáo Bá Vương, Quảng Lăng Tử sợ toát mồ hôi lạnh.

 

“Rầm!”

 

Con rồng khổng lồ phía trên bầu trời đột nhiên vung đuôi quét ngang.

 

“Tiêu Chính Văn!”

 

Quảng Lăng Tử không ngờ Tiêu Chính Văn sẽ là người ra tay với hắn đầu tiên.

 

Nếu hắn không dốc hết toàn lực, sử dụng giáo Bá Vương để loại bỏ phần lớn sức mạnh thì lúc này, hắn đã chết không toàn thây rồi.

 

Mới chỉ như vậy cũng đủ để khiến Quảng Lăng Tử vô cùng sợ hãi.

 

Gần như trong nháy mắt, Quảng Lăng Tử nhân lúc đuôi rồng quét ngang theo quán tính, lùi ra xa mấy chục kilomet, không còn dám ở lại nữa.

 

Khổng Tề Thiên cũng vội vàng vươn tay thu lại Thượng Cổ Nho Quyển, xoay người bỏ chạy!

 

Cú đánh vừa rồi khiến da đầu Khổng Tề Thiên tê dại, nếu đòn đánh vừa rồi đánh trúng ông ta, thì chắc chắn ông ta không thể né tránh nổi.

 

Bởi vì loại sức mạnh đó vô cùng đáng sợ, gần như không thể chống đỡ nổi. Ngay cả giáo Bá Vương cũng không thể loại bỏ hoàn toàn sức mạnh đáng sợ đó, điều này cho thấy Tiêu Chính Văn có vấn đề!

 

Bạn có thể có vô số con át chủ bài, vô số trận pháp huyền bí, nhưng khi đối mặt với sức mạnh tuyệt đối, mọi thứ đều chỉ là bèo trôi trên nước.

 

Con rồng tím kia ngẩng cao đầu, một luồng khí tức đáng sợ lập tức khiến đại trận Vạn Kiếm Quy Tông thành hư không.

 

Đám người Khổng Hựu Bang đừng nói là phản kháng, mà ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có. Trong phút chốc, bọn họ đã biến thành sương máu tan biến giữa trời đất.

 

Bên kia, một luồng khí tức của rồng phóng thẳng vào người Tư Mã Lôi đã bỏ chạy ra xa.

 

Dường như cảm nhận được luồng gió quái dị, Tư Mã Lôi đột nhiên quay đầu lại nhìn. Không nhìn vẫn ổn, nhìn rồi hắn cũng sợ đến nỗi toát mồ hôi hột.

 

Luồng khí tức của rồng tỏa ra vô cùng nhanh, trong chớp mắt đã cách Tư Mã Lôi chưa tới trăm bước.

 

Thấy không còn hy vọng chạy thoát, Tư Mã Lôi nghiến răng nghiến lợi, xoay người đối mặt với đòn tấn công mạnh mẽ của Tiêu Chính Văn, nhân cơ hội phản sát.

 

“Tiêu Chính Văn! Đây là do mày ép tao!”

 

Hai mắt Tư Mã Lôi mở trừng, khuôn mặt méo mó, tức giận gầm lớn.

 

Ngay sau đó, hắn bắt đầu thầm niệm gì đó, rồi cắt đầu ngón tay, vẩy một giọt máu tươi ra ngoài.

 

“Huyền Thiên Hoan Cảnh!”

 

Tư Mã Lôi gầm lớn, giọt máu tươi kia lập tức hóa thành huyễn cảnh vô tận!

 

Đây là một loại trận pháp bí ẩn được truyền từ thời xa xưa. Theo truyền thuyết, năm xưa Xi Vưu đã dùng trận pháp này để nhốt hoàng đế trong ba năm.

 

Trong huyễn trận này, mọi thứ đều như thật như ảo, ngay cả hoàng đế cũng không thể phá vỡ trận pháp trong thời gian ngắn.

Có thể nói, đây không phải là trận pháp đơn giản, mà có thể diễn hóa vạn vật trong trời đất,khiến ảo ảnh trở nên chân thật.

Vào thời điểm ảo ảnh xuất hiện, bóng dáng Tư Mã Lôi cũng biến mất trong không khí, trở thành một thế giới ảo ảnh.

“Ngay cả Hoàng Đế năm xưa cũng không thể dễ dàng phá vỡ trận pháp này. Dù cho Tư Mã Lôi tôi không dám so với Xi Vưu thượng cổ, nhưng nhốt Tiêu Chính Văn mày cũng không phải là vấn đề lớn!” Giọng điệu của Tư Mã Lôi lúc này vô cùng kiêu ngạo.
 
Chương 3588


Thật ra Tư Mã Lôi vẫn luôn che giấu thực lực của mình, ít nhất đến tận bây giờ, căn bản không ai biết hắn còn mang theo kỹ năng Huyền Thiên Hoan Cảnh!

 

Hắn nằm gai nếm mật hơn trăm năm, cũng vì khoảnh khắc lật ngược thế cờ này!

 

Có thể nói, vì để trở thành sự tồn tại chí cao vô thượng và thuận lợi trở thành người tiếp quản nhà họ Tư Mã, Tư Mã Lôi đã nhẫn nhịn trước sự xem thường của quá nhiều người!

 

Thậm chí có lúc còn bị nhà họ Tư Mã coi là đệ tử không ra hồn nhất!

 

Nhưng cả chặng đường này này, cuối cùng Tư Mã Lôi vẫn nhịn được!

 

Hắn chưa bao giờ thể hiện thực lực chân thật của mình trước bất kỳ ai, càng không ai biết thành quả của hắn có được từ đâu.

 

Bây giờ, Huyền Thiên Hoan Cảnh lập tức khiến tất cả mọi người hiểu ra tất cả.

 

Hóa ra Tư Mã Lôi lại đi trên con đường của Xi Vưu!

 

Từ hơn vạn năm trước, Xi Vưu bị liệt vào danh sách kẻ địch số một của thế giới, cho dù vùng ngoài lãnh thổ cũng tuyệt đối cấm truyền thừa của ông ta!

 

Mà Tư Mã Lôi đi con đường này, càng không thể được mọi người dung tha!

 

Vì vậy, từ trước tới giờ, tình cảnh nguy hiểm mà hắn gặp phải tuyệt đối là những điều mà người khác hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi!

 

Chỉ cần bí mật trên người hắn bị người khác phát hiện dù chỉ một góc núi băng, hắn cũng sẽ bị nhà họ Tư Mã, thậm chí là toàn bộ vùng ngoài lãnh thổ vứt bỏ!

 

Bất kể thực lực của hắn mạnh bao nhiêu, bất kể tài năng của hắn xuất chúng thế nào, cũng sẽ bị cấm cản!

 

Nhưng cũng bởi vậy, khi Tư Mã Lôi phô diễn ra tuyệt học chân chính của hắn, cũng khiến mọi người kinh hoảng.

 

Nếu kẻ địch hắn đối mặt không phải Tiêu Chính Văn, nếu Tiêu Chính Văn không hiểu được Quy Chân thì e rằng lúc này, Tiêu Chính Văn đã sớm bị Huyền Thiên Hoan Cảnh của hắn tiêu diệt!

 

Điểm đáng sợ của Huyền Thiên Hoan Cảnh không nằm ở ảo cảnh như giả như thật, mà ở việc ẩn giấu sát khí trong ảo cảnh!

 

Giờ khắc này, quanh người Tiêu Chính Văn được một luồng khí màu tím thần bí bao trùm hoàn toàn, dù đang đứng trong Huyền Thiên Hoan Cảnh cũng không bị ảnh hưởng chút nào!

 

Chỉ thấy khi Tiêu Chính Văn giơ tay lên, vô số núi cao sông dài ảo hiện ra, sau đó biến mất trong nháy mắt, mà kiếm khí nấp trong núi sông kia cũng theo đó mà tiêu tan!

 

“Chuyện tới bây giờ, anh còn chưa rõ sao?”

 

Giọng Tiêu Chính Văn bình tĩnh, lắc đầu.

 

Cho dù Tư Mã Lôi ở cảnh giới cao hơn, chèn ép Tiêu Chính Văn, nhưng sức mạnh của hai người họ không ở cùng một đẳng cấp!

 

Vì vậy, Huyền Thiên Hoan Cảnh của Tư Mã Lôi căn bản không có bất kỳ lực sát thương nào đối với Tiêu Chính Văn!

 

Thậm chí ánh mắt của Tiêu Chính Văn có thể xuyên qua toàn bộ ảo cảnh, thấy hết thảy ngoại vật.

 

Nói cách khác, ảo ảnh hư ảo, căn bản không tạo được bất kỳ tác dụng gì trước mặt Tiêu Chính Văn, giả cuối cùng vẫn là giả, ảo ảnh không có căn nguyên!

Người đạt đến cảnh giới Quy Chân có thể nhìn xuyên qua biểu hiện để thấy hết bản chất của sự vật!
 
Chương 3589


 

Người không có cảnh giới Quy Chân, vĩnh viễn sẽ không hiểu giữa hai người chênh lệch bao nhiêu!

 

Con rồng màu tím bay ra từ sau lưng Tiêu Chính Văn, trong nháy mắt, miệng rồng há rộng, dùng sức hút một hơi!

 

Toàn bộ núi sông trăng sao trong ảo cảnh đều xuất hiện sự vặn vẹo, giống như con rồng kia muốn dùng một hơi hút toàn bộ ảo cảnh này vào trong bụng vậy!

 

“Sao… Sao cậu có thể phá được Huyền Thiên Hoan Cảnh của tôi? Năm đó, cả hoàng đế cũng…”

 

Tư Mã Lôi không dám tin trợn to mắt, trong lòng lại hoảng sợ vô cùng!

 

Tiêu Chính Văn thật sự quá đáng sợ, còn đáng sợ hơn không chỉ trăm lần so với hắn tưởng tượng!

 

Trước giờ, hắn vẫn cho rằng mình đã đánh giá cao Tiêu Chính Văn, nhưng bây giờ nhìn lại, hắn vẫn quá khinh thường Tiêu Chính Văn rồi!

 

Huyền Thiên Hoan Cảnh đáng sợ đến mức nào?

 

Ngay cả một tồn tại như hoàng đế, cũng bị kẹt ở trong ảo cảnh suốt ba năm, nếu như không phải là Cửu Thiên Huyền Nữ ra tay trợ giúp, sợ rằng giữa trận đại chiến của bộ lạc Viêm Hoàng và bộ lạc Cửu Lê, ai chết trong tay ai còn chưa biết!

 

Mà Tiêu Chính Văn chỉ vừa giơ tay lên đã phá hỏng ảo ảnh của hắn.

 

Giờ phút này, cũng chỉ có Võ Anh Hào không hề cảm thấy bất ngờ, ngược lại còn nghĩ tất cả những điều này đều nằm trong dự liệu của anh ta!

 

Nếu Tiêu Chính Văn thật sự hiểu được Quy Chân, vậy chút tài mọn này của Tư Mã Lôi căn bản không đáng giá nhắc tới trước mặt Tiêu Chính Văn!

 

Quy Chân chẳng khác nào thật sự gặp được đạo lý trời đất, hợp lại làm một cùng đất trời này!

 

Tồn tại như vậy sao có thể bị một ảo cảnh làm khó?

 

Sự tồn tại mạnh mẽ to lớn đó, căn bản không phải là thứ có thể dùng sức thế gian để nghiền nát, bất kể trận pháp tuyệt diệu bao nhiêu, nó đều tách khỏi thế giới này!

 

Nói cách khác, trận pháp cũng không phải vốn có ở thế giới này, mà được tạo ra.

 

Mà dù sao con người cũng không phải thần thánh, bất kỳ những gì con người tạo ra đều không phải là hoàn mỹ không khuyết điểm!

 

Chỉ cần có nhược điểm, đối với người thuộc đẳng cấp Quy Chân thì sự vật cùng lắm chỉ là một câu chuyện hài mà thôi.

 

Tiêu Chính Văn chỉ lạnh lùng nhìn Tư Mã Lôi, nhưng không trả lời nghi vấn trong lòng hắn.

 

Con rồng màu tím tấn công về phía Tư Mã Lôi lần nữa!

 

Đòn tấn công này này đã không phải là thứ mấy chữ phá hủy đất trời này có thể hình dung nữa!

 

Ngay cả những người ở Âu Lục xa xôi cũng có thể thấy được con rồng màu tím to lớn kia trên bầu trời, mang theo uy nghiêm vô tận, từ từ đáp xuống!

 

Khí tức của rồng khắp trời dường như có thể hủy diệt một hành tinh nhỏ trong nháy mắt!

Giờ phút này trên bầu trời, bốn mùa nhanh chóng thay phiên, cứ như thể thời gian không lấy kim giờ làm đơn vị tính toán, mà là tính bằng kim giây, cứ thế trôi qua rất nhanh!
 
Chương 3590


Trên bầu trời, gió mây trở nên ảo diệu, nhưng một phút sau, cả bầu trời cũng bắt đầu xuất hiện vết rách, thậm chí rơi xuống từng mảng!

 

Ngay cả bầu trời này cũng không thể nào chịu đựng đòn tấn công đáng sợ như vậy!

 

“Vạn tượng biến mất!”

 

Đột nhiên Tư Mã Lôi trợn tròn hai mắt, gào thét động trời!

 

Đây là cú phản kích sau cùng của hắn, cũng là sự giãy giụa cuối cùng trước khi hắn ngã gục!

 

Cái gọi là vạn tượng biến mất là cùng hủy diệt với đất trời này, Tiêu Chính Văn sẽ chết, hắn cũng sẽ chết, tất cả bị ràng buộc ở trong Huyền Thiên Hoan Cảnh cũng sẽ hủy diệt!

 

“Cùng hủy diệt à?”, Tiêu Chính Văn cười nhạt, một giây sau, con rồng màu tím lao đi!

 

“Ầm!”

 

Cùng một tiếng vang thật lớn truyền tới, Tư Mã Lôi ngạo nghễ đứng trên không lập tức ngừng lại!

 

Thân xác hắn cùng mọi thứ xung quanh cũng dần dần nhạt!

 

Trong chớp mắt, sông núi trăng sao ảo như bị gió thổi bay, bỗng chốc biến mất, Tư Mã Lôi cũng theo đó hóa thành hư vô, tan biến không thấy nữa!

 

Cứ như thể hắn chưa bao giờ tới thế gian này vậy!

 

Giờ phút này, Tư Mã Tư – người đã sớm trốn tới Âu Lục, vô cùng hoảng sợ quay đầu nhìn về Hoa Quốc, Tư Mã Lôi chết rồi!

 

Cứ như hắn chưa bao giờ xuất hiện, vô cùng nhạt nhòa, thậm chí từ đầu đến cuối, tất cả bọn họ còn chưa động được đến vạt áo của Tiêu Chính Văn!

 

Kiểu chênh lệch như trời với đất này khiến lòng Tư Mã Tư ớn lạnh, thậm chí hắn không muốn ở lại thế tục thêm một giây nào nữa, hắn chỉ muốn nhanh chóng trở lại vùng ngoài lãnh thổ, trở lại nhà họ Tư Mã, từ đây đóng cửa không ra ngoài nữa!

 

Quảng Lăng Tử cũng bỏ chạy, chỉ là hắn khác Tư Mã Lôi, hắn chỉ để lại cây giáo Bá Vương thay mình ngăn cản phía sau, còn bản thân đã trốn không thấy bóng dáng tăm hơi đâu!

 

Dù buông bỏ cây giáo Bá Vương, hắn cũng không tiếc, bởi quả thực Tiêu Chính Văn quá đáng sợ, đối thủ cấp độ đó, hắn căn bản không dám tưởng tượng càng không dám đối mặt với đón tấn công tuyệt đỉnh của Tiêu Chính Văn!

 

Khổng Tề Thiên lại xông vào thông đạo trước Tư Mã Tư một bước, chỉ muốn mọc ra đôi cánh, nhanh chóng chạy khỏi thế tục!

 

Đây là lần chạy trốn chật vật nhất của ông ta từ khi sinh ra đến nay, thậm chí ngay cả dũng khí quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn cũng chẳng có!

 

Trong tất cả những người ông ta đã gặp, Tiêu Chính Văn là người đáng sợ nhất, cũng là người mà ông ta không thể đối đầu làm kẻ địch!

Nhưng đám người nhà họ Khổng và nhà họ Ngụy căn bản không có cơ hội trốn, họ đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất, cũng bỏ lỡ cơ hội sống sót duy nhất!

Ánh mắt Tiêu Chính Văn lướt qua đám người nhà họ Khổng và nhà họ Ngụy, tất cả mọi người lập tức như bị sét đánh trúng, hoàn toàn ngây ngẩn!

Nhưng Tiêu Chính Văn lại không vội vã ra tay, mà chắp tay sau lưng, ngạo nghễ đứng trên không, giọng điệu vô cùng lạnh lùng nói: “Sao vậy, đến nước này rồi mà còn không chịu hiện thân sao?”

Còn không chịu hiện thân?
 
Chương 3591


Võ Anh Hào nghe vậy, sống lưng không khỏi lạnh toát!

 

Chẳng lẽ trừ mấy người Tư Mã Lôi ra, còn có cao thủ ẩn nấp trong bóng tối?

 

“Ầm!”

 

Một tiếng sấm phá vỡ chân trời, bầu trời như vỡ thành hai nửa, từ ở giữa mở ra một lỗ hổng lớn!

 

Chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc hoàng bào chậm rãi bước ra từ trong khe hở, ở sau lưng ông ta, còn có một người đàn ông trẻ tuổi, hai người một trước một sau, bước trên hư không.

 

“Rắc!”

 

Cùng lúc đó, ngôi sao băng mang Thánh Huyết của Đế Tuấn cũng nhanh chóng lao về phía chân trời.

 

Thật may Võ Anh Hào đã có chuẩn bị, một bước đuổi kịp.

 

Mà hai người đàn ông mặc hoàng bào kia, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn Võ Anh Hào!

 

Mấy người Tư Mã Lôi đã không rõ tung tích, Thánh Huyết của Đế Tuấn đã được định trước là không có duyên với họ!

 

“Đúng là người tính không bằng trời tính, ngay cả chúng tôi cũng không ngờ, cuối cùng lại bị một tiểu bối trong thế tục làm loạn thế cục!”

 

Người đàn ông trung niên dẫn đầu nói với giọng trầm lạnh như băng.

 

“Nhưng cậu cũng phải dừng lại ở đây thôi, lấy được Thánh Huyết của Đế Tuấn thì có ích gì? Đối với người chết mà nói, tất cả đều là vật ngoài thân!”

 

Người đàn ông trẻ tuổi tiến tới một bước, hai ánh mắt như đao như kiếm nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn gần trong gang tấc giống như đang nhìn một người chết!

 

Cùng lúc đó, hai khí tức đáng sợ liền khóa chặt Tiêu Chính Văn trong nháy mắt.

 

“Đó là Aisin Gioro Holen và Aisin Gioro Tiane?”

 

Lý Chính Đạo nhìn hai người đi ra từ trong không trung ngạc nhiên nói.

 

Hai người này đều là lãnh đạo cấp cao của gia tộc Aisin Gioro, sao họ có thể bị cuốn vào cuộc phân tranh này?

 

Các gia tộc lớn và hoàng tộc ngoài lãnh thổ đã có sự ăn ý, mặc cho giới trẻ trong các gia tộc đi tranh giành Thánh Huyết Đế Tuấn, còn lãnh đạo cao cấp trong gia tộc sẽ không xen vào tranh đấu của bọn trẻ.

 

Nhưng gia tộc Aisin Gioro đã phá vỡ quy tắc.

 

Lúc này sát khí trong mắt Aisin Gioro Holen như có thực thể lạnh lùng nói: “Dám phá hỏng chuyện lớn của bọn tôi, Tiêu Chính Văn cậu đáng chết”.

 

Lúc này trên long bào phát ra ánh sáng màu vàng, từng tia sáng chiếu xuống.

Sát khí tạo ra một luồng khí tức bao vây chặt Tiêu Chính văn trong không trung.

Còn Tiane lạnh lùng nhìn Tiêu Chính văn, tay nắm chặt kiếm Thiên Tử tiến ra một bước.

Trước đó trong tính toán của mọi người chỉ là các thế lực ngoài lãnh thổ, chẳng hạn như nhà họ Võ, nhà họ Chu, nhà Họ Doanh.
 
Chương 3592


 

Nhưng không ai ngờ được Tiêu Chính Văn trong thế tục lại là lực lượng mới xuất hiện có thể một mình đánh bại đám người Tư Mã Lôi và Khổng Tề Thiên.

 

Lúc đầu gia tộc Aisin Gioro tự cho rằng mình đáng giá cao Tiêu Chính Văn quá, nhưng đến lúc này cuối cùng họ vẫn đánh giá thấp thực lực của Tiêu Chính Văn.

 

“Giết!”

 

Tiane vung kiếm Thiên Tử trong tay, đánh về phía Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này không trung tràn ngập sát khí như thể đại dương dội sóng liên tục.

 

“Aisin Gioro? Các người đúng là làm hổ thẹn hoàng tộc quá đấy, càng không xứng làm hoàng tộc của Hoa Quốc’”.

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy, sau đó chân bước vào hư không, một con rồng cực lớn xuất hiện dưới chân anh.

 

Lúc này những người bình thường ở thế tục đang xem Tiêu Chính Văn chiến đấu đều cực kỳ tôn kính nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Chân đạp đầu rồng, quanh người có khí màu tím vây quanh, đây không phải là uy nghi cả Đông Đế trong truyền thuyết sao?

 

Đông Đế chính là Đế Tuấn, cũng là thần vương vạn cổ.

 

Lẽ nào Tiêu Chính Văn đã trở thành sự tồn tại như thần vương rồi sao?

 

“Lẽ nào cậu Tiêu đã có được Thánh Huyết Đế Tuấn?”, Lý Chính Đạo nhíu mày khó hiểu nói.

 

Người thật sự truy đuổi Thánh Huyết Đế Tuấn là Võ Anh Hào mới phải chứ, sao Tiêu Chính Văn có thể lấy được?

 

Nhưng lúc này Tiêu Chính Văn lại mang đến ảo giác cho Lý Chính Đạo, như thể Tiêu Chính Văn chính là Đế Tuấn.

 

“Không, Tiêu Chính Văn chưa lấy được Thánh Huyết Đế Tuấn, đây chắc hẳn có liên quan đến Quy Chân, Tiêu Chính Văn đã lĩnh hội được cấp bậc Quy Chân”, Chu Chấn Long như có điều suy nghĩ nói.

 

Đối mặt với Holen và Tiane mà Tiêu Chính Văn lại không hề tỏ ra sợ hãi, ngược lại càng thêm bình tĩnh.

 

Nếu không bất ngờ thì Võ Anh Hào chắc đã lấy được Thánh Huyết Đế Tuấn, chỉ cần Thánh Huyết Đế Tuấn không rơi vào tay người khác thì thế tục và Hoa Quốc có tương lai rồi.

 

Còn Holen và Đề Chấn, dĩ nhiên Tiêu Chính Văn sẽ không bỏ qua dễ dàng.

 

“Phá!”

 

Đứng trước đòn tấn công của Tiane, Tiêu Chính Văn chỉ nhẹ nhàng giơ tay lên, một luồng sóng khí xuất hiện đỡ lấy một kiếm của Tiane.

 

Thấy đòn tấn công đó bị Tiêu Chính Văn dễ dàng chặn lại, Tiane không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

 

Cách biệt giữa ông ta và Tiêu Chính Văn không chỉ là một sao, mặc dù ông ta chưa dùng hết sức chỉ dùng sáu mươi phần trăm sức lực, nhưng một kiếm này cũng đủ để giết chết Tư Mã Lôi.

 

“Quả nhiên cậu có vấn đề”, Tiane híp mắt, nghiến răng nói.

 

“Vấn đề? Nói ra thì gia tộc Aisin Gioro các người mới có vấn đề chứ nhỉ?”
 
Chương 3593


 

“Nerbuchu đã bán nước cầu vinh, nhường một vùng lãnh thổ lớn cho nước Hùng, các người còn không cảm thấy đau lòng khi bán đất đai của tổ tiên mà. Trong mấy trăm năm, giết hại biết bao người dân Hoa Quốc, các người còn mặt mũi để khoác chiếc long bào sao?”

 

“Thánh Huyết của Đế Tuấn quan trọng thế nào với Hoa Quốc, mà các người lại ăn cây táo rào cây sung, liên kết với Cửu U Cung âm mưu cướp lấy Thánh Huyết Đế Tuấn?”

 

“Các người không chỉ là một hoàng tộc vô tác dụng mà còn không đáng làm chữ “người””.

 

Vừa dứt lời Tiêu Chính Văn đã biến thành một luồng sáng lao đến chỗ Tiane.

 

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn giơ tay lên, long tức toát ra từ trong tay áo.

 

Tốc độ của anh cực kỳ nhanh đến nỗi cao thủ cấp bậc này như Tiane cũng không thể nhìn rõ động tác.

 

“Bộp!”

 

Tiêu Chính Văn nhanh như chớp đánh ra một chưởng, mang theo uy lực của long tức đánh thẳng vào ngực Tiane.

 

Mặc dù cảnh giới của Tiane trên Tiêu Chính Văn khá nhiều, cơ thể cũng rắn chắc hơn, dù là thần binh vạn cổ cũng khó làm ông ta bị thương.

 

Nhưng một đòn này của Tiêu Chính Văn lại khiến Tiane văng ra xa.

 

“Phụt!”

 

Tiane nôn ra máu, màn sương máu văng tứ tung trong không trung.

 

Đòn tấn công này suýt nữa đã đánh xuyên qua ngực Tiane.

 

Ngay cả cơ thể rắn chắc như đá của ông ta cũng không thể đỡ nổi một chưởng của Tiêu Chính Văn.

 

“Không thể nào!”

 

Lúc này gương mặt Tiane viết đầy mấy chữ không thể tin được.

 

Ông ta đang ở cảnh giới nào, Tiêu Chính Văn lại là cảnh giới gì?

 

Cách biệt giữa hai người như một trời một vực.

 

Đừng nói Tiêu Chính Văn đấm bằng tay không, dù trong tay có kiếm Tần Vương cũng chưa chắc có thể khiến ông ta bị thương.

 

Nhưng hiện thực lại là ông ta không thể đỡ được uy lực một đòn của Tiêu Chính Văn?

 

“Thế giới này, núi cao còn núi cao hơn, người giỏi còn người giỏi hơn, lẽ nào ông đường đường là hoàng tộc mà lại không biết cả đạo lý đơn giản này sao?”

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy, đồng thời cơ thể nhanh như chớp vung ra một cú đấm sắt, lại đánh vào người Tiane.

 

“Cậu muốn chết hả?”

 

Dù sao Tiane cũng không phải là đám người Triệu Kế Hồng, thực lực của ông ta đáng sợ đến nhường nào, cộng thêm kinh nghiệm chinh chiến của mình, thì ông ta sao có thể bị Tiêu Chính Văn dọa sợ được?

 

Sau đó vung một kiếm ra như có ý định liều mạng.

 

Nhưng một kiếm này của ông ta lại bị nắm đấm của Tiêu Chính Văn chặn lại, còn cú đấm của Tiêu Chính Văn lại không hề bị giảm sức lực, vẫn tiếp tục tiến tới.

 

“Rầm!”

Tiane lại bị cú đấm của Tiêu Chính Văn đánh văng ra xa.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom