Chương 3434


 

Đây mới là chỗ làm khó Trương Lăng Phong nhất!

 

Ngược lại, Thành Kế Hào lại bình tĩnh và điềm đạm, vui vẻ trò chuyện với Tiêu Chính Văn.

 

Thật ra, Thành Kế Hào cũng được coi là có xuất thân danh gia vọng tộc!

 

Hơn nữa, Thành Kế Hào từ nhỏ đã có tư chất hơn người, bảy tuổi đã có sức chiến đấu của cảnh giới Chiến Thần, mười tuổi đã đột phá cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao!

 

Hiện giờ anh ta mới hai mươi bảy tuổi, đã đạt tới thực lực Nhân Vương cấp ba!

 

Ngay cả ở ngoài vùng lãnh thổ, những tài năng trẻ như vậy cũng rất hiếm thấy!

 

Cho dù như vậy, sau khi gặp Tiêu Chính Văn, anh ta cũng rất kinh ngạc!

 

Bởi vì Tiêu Chính Văn không có được nhiều tài nguyên như anh ta, càng không có bối cảnh lớn mạnh, thế mà lại có thể đạt đến cảnh giới Nhân Vương cấp năm trước ba mươi tuổi!

 

Đây quả là một kỳ tích!

 

“Anh Tiêu, thành thật mà nói, trước khi gặp anh, tôi còn tưởng rằng mình có tư chất vượt bậc, nhưng so với anh Tiêu, tôi thật sự rất xấu hổ!”

 

“Nhà họ Thành đã cung cấp cho tôi rất nhiều tài nguyên, cũng trợ giúp tôi rất nhiều, mà hiện giờ, tôi chỉ mới đạt tới thực lực cảnh giới Nhân Vương cấp ba, còn anh Tiêu sớm đã bỏ xa tôi mười mấy con phố rồi!”

 

“Đâu có, đâu có, mọi chuyện chỉ là trùng hợp cơ duyên mà thôi!”, Tiêu Chính Văn cười đáp.

 

Ông cụ Quý và những người khác bên cạnh cũng lắc đầu cười khổ, tốc độ tiến bộ của Tiêu Chính Văn quả thật có thể miêu tả như một con quái vật, vấn đề là bản thân Tiêu Chính Văn lại cực kỳ khiêm tốn.

 

Nếu không phải là những thế gia ngoài vùng lãnh thổ kia gây chuyện, có lẽ cho tới bây giờ Tiêu Chính Văn vẫn chưa ai biết đến!

 

“Anh Tiêu, thành thật mà nói, chúng tôi lần này đến đây là có chuyện muốn nhờ anh!”, Thành Kế Hào chuyển sang chủ đề chính.

 

“Ồ?” Tiêu Chính Văn quay đầu lại và liếc nhìn ông cụ Quý.

 

Ông cụ Quý nhếch mép cười, chuyển sự chú ý về lại trên người Thành Kế Hào.

 

“Anh Tiêu, chắc rằng gần đây anh cũng đã nghe nói đến việc con em của các thế gia các nơi đều đã trở về thế giới tục, hơn nữa, Thánh Huyết của Đế Tuấn cũng sắp xuất thế rồi!”

 

“Mà lần này, người tham gia tranh đoạt không chỉ có những thế gia Hoa Quốc chúng ta mà rất nhiều thế gia Âu Lục cũng đăng ký tham gia!”

 

“Bất luận trên thực tế mọi người chiến đấu quyết liệt thế nào nhưng cũng không thể làm tổn hại đến hòa khí, bề ngoài vẫn phải nhường nhịn nhau một chút. Vì vậy, dưới sự dẫn dắt của Thiên Đạo Minh Ước, đã tổ chức ra một cuộc thi lớn giữa các thế gia!”

 

“Người thắng đương nhiên có thể tham gia tranh đoạt Thánh Huyết. Còn người thua, chỉ có thể đứng trông mong mỏi mòn thôi! Tôi tin rằng, không cần tôi nói ra, anh Tiêu cũng có thể hiểu rõ tại sao Thiên Đạo Minh Ước lại can thiệp vào chuyện này”.

“Tuy nhiên, mấy thế gia lớn của Hoa Quốc chúng ta lại chia làm hai phe, lòng người khác nhau, đặc biệt là năm đại danh sơn còn chủ động rút lui rồi, vì thế, lần này chúng ta không thể chiêu mộ được nhiều người!”
 
Chương 3435


 

Nói đến đây, Thành Kế Hào ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Thực ra việc rút lui của năm đại danh sơn có liên quan rất lớn đến Tiêu Chính Văn.

 

Người của năm đại sanh sơn hiểu rõ hơn ai hết rằng cuộc tranh giành Thánh Huyết của Đế Tuấn lần này có liên quan trực tiếp đến tương lai của Hoa Quốc, đặc biệt là tương lai của thế giới tục Hoa Quốc!

 

Nếu mất đi Thánh Huyết Đế Tuấn, giới chính trị của Hoa Quốc sẽ xuất hiện hiện tượng mặt trời lặn núi Tây!

 

Vì vậy, năm đại danh sơn dường như tất cả đều đồng lòng rút khỏi cuộc tranh đấu!

 

Nói cách khác, năm đại danh sơn đang đồng thời gây áp lực cho Tiêu Chính Văn!

 

“Thực ra, đối với những thế gia ngoài vùng lãnh thổ mà nói, Thánh Huyết của Đế Tuấn có hay không cũng được, cho dù rơi vào tay người ngoài cũng không ảnh hưởng gì nhiều!”

 

“Nhưng đối với những người dân thường của Hoa Quốc, hoặc có thể nói là đối với vận mệnh quốc gia trong tương lai của Hoa Quốc thì đó là một chuyện khác!”

 

“Thiên Tử cũ đã đánh đổi mạng sống của mình để đổi lấy sự hưng thịnh của quốc vận Hoa Quốc, thế nhưng, quốc vận của Hoa Quốc nếu không có sự phù hộ từ Thánh Huyết của Đế Tuấn, chắc chắn sẽ suy tàn giữa chừng!”

 

“Có thể nói, đối với năm đại danh sơn, Thánh Huyết Đế Tuấn có thể có hoặc không, nhưng đối với chúng ta, phải nhất định có bằng được!”

 

Tần Vũ cau mày liếc nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Tình hình hiện tại đã quá rõ ràng, năm đại danh sơn đang chờ xem trò cười của thế giới tục, hơn nữa, Đế Vương Các do ông Bạch đứng đầu cũng từ chối cuộc tranh đoạt Thánh Huyết Đế Tuấn!

 

Có thể nói, không có nhiều người có thể góp mặt trong cuộc thi này!

 

“Nhà họ Khổng và nhà họ Ngụy không tham dự sao?”, Tiêu Chính Văn trịnh trọng hỏi.

 

“Tất nhiên là bọn họ tham gia, nhưng người ta đã tạo dựng được tên tuổi cho mình, chỉ tham gia dưới danh nghĩa chính mình chứ không can thiệp vào Hoa Quốc chúng ta. Nói trắng ra là muốn gạt chúng ta qua một bên!”

 

Tần Vũ nghiến răng nghiến lợi nói.

 

“Cậu Tiêu, kỳ thực có hai người bọn họ tham gia thì có cơ hội thắng lợi, có điều, để đề phòng ngộ nhỡ, mong cậu đi cùng bọn họ một chuyến!” ông cụ Quý đứng bên cạnh thuyết phục.

 

Kỳ thực lần này ông cụ Quý dẫn theo Trương Lăng Phong và Thành Kế Hào đến đây, chủ yếu là để thuyết phục Tiêu Chính Văn bớt chút thời gian giúp Hoa Quốc giành lấy Thánh Huyết Đế Tuấn!

 

Dù gì đây cũng là đồ vật của riêng Hoa Quốc, không thể cứ nhìn Thánh Huyết thánh rơi vào tay người khác, để người của Âu Lục chớp được thời cơ.

 

Mà Tiêu Chính Văn chính là một con át chủ bài mà đám người ông cụ Quý âm thầm cất giấu, đến thời khắc mấu chốt, có thể đảm bảo rằng Thánh Huyết Đế Tuấn không rơi vào tay người khác!

 

Ngay khi đang nói đến đây, một vị thiếu tá của Hắc Băng Đài bước nhanh vào phòng họp, trước tiên là chào hỏi Tần Vũ, sau đó nói với Tiêu Chính Văn: “Vua Bắc Lương, bên ngoài có người muốn gặp, nghe nói bọn họ là người của gia tộc lớn ngoài vùng lãnh thổ, nói rằng muốn gặp mặt ngay lập tức!”

 

“Để bọn họ chờ đi!”

Tiêu Chính Văn thậm chí không thèm nhìn lại, chỉ xua tay nói.
 
Chương 3436


 

“Người ở vùng ngoài lãnh thổ? Không phải là người nhà họ Tư Mã đấy chứ?”, ông cụ Quý nhíu mày hỏi.

 

Mấy ngày gần đây, cụ ta đã nghe không ít tin đồn, Tư Mã Tư chẳng những đã quay lại mà còn mượn uy danh tộc Tư Mã để thu nạp không ít thế tử quyền thế vào dưới trướng mình!

 

Nói trắng ra là chuẩn bị để cướp Thánh Huyết của Đế Tuấn!

 

Trong những người này, bất kể là ai đoạt được Thánh Huyết của Đế Tuấn thì đều phải giao lại cho Tư Mã Tư, mà bọn họ thì đến một miếng canh cũng đừng hòng húp được!

 

Không thể không nói, chiêu này của gia tộc Tư Mã đúng là cao tay hơn mấy gia tộc lớn nhiều, dù sau này Thánh Huyết của Đế Tuấn có mấy công dụng thì thế lực của nhà Tư Mã cũng đã được khuếch trương đến mức tối đa!

 

Dù thắng hay bại, gia tộc Tư Mã luôn là người thắng đậm nhất.

 

“Đúng thì sao, là bọn họ muốn tới gặp tôi, không phải tôi phải đi gặp bọn họ!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

 

Vốn dĩ Tiêu Chính Văn cũng chẳng có bao nhiêu ấn tượng tốt đối với thế tử của mấy thế gia này, lại thêm việc đối phương bày ra vẻ ta đây thì không cần gặp mặt cũng biết bên kia đến với mục đích chẳng tử tế gì!

 

Lúc này, Tư Mã Thụy đang chắp hai tay sau lưng, đứng trước cao ốc Vy Nhan, lạnh lùng cười nói: “Người thế tục đúng là tục, ở vùng ngoài lãnh thổ, chỉ có lũ hạ đẳng mới ở trong mấy thứ nhà nát này!”

 

“Nhưng tôi nghe nói, người thế tục dường như ngược lại với chúng ta, bọn họ càng thích ở loại nhà cao tầng thế này chứ không thích cảnh non nước như chúng ta!”

 

Tuy Tư Mã Nghê Thường nói vậy nhưng trên mặt cũng tràn đầy vẻ khinh bỉ.

 

Dù gì thì vùng ngoài lãnh thổ là nơi của hầu hết thế gia sinh sống, bọn họ theo đuổi cảnh giới người trời là một, vì vậy, hầu như ai ai cũng hướng về tự nhiên!

 

Giống như Ngọc Khuyết Cung, dù treo lơ lửng trên trời nhưng nếu phóng tầm mắt ra xung quanh thì đâu đâu cũng là non xanh nước biếc.

 

Mà cao ốc Vy Nhan lại vừa hay tọa lạc ở nơi phồn hoa nhất Giang Trung, chung quanh chỉ toàn là những tòa nhà chọc trời cao vút chứ nào gì có sông có núi?

 

“So với thế tục thì một căn nhà của dân chúng bình thường ở vùng ngoài lãnh thổ cũng cao quý gấp trăm ngàn lần!”

 

Tư Mã Thụy cười nói, khuôn mặt lạnh tanh.

 

“Ồ? Sư huynh, anh nói xem lát nữa Tiêu Chính Văn sẽ dùng loại lễ nghi nào để đón tiếp chúng ta, giống như nhà họ Khổng kia à? Nhưng hắn ta không có thế lực gì nên chắc sẽ không được như cách mà nhà họ Khổng làm đâu!”

 

Tư Mã Nghê Thường cũng chắp hai tay sau lưng, nhìn cao ốc Vy Nhan, nói.

 

Cô ta không phải kẻ dốt, đã từng nghe nói không ít về các tập đoàn và công ty ở thế tục, có rất nhiều nhân viên làm việc nhưng dù sao cũng chỉ là người bình thường, sao có thể so sánh với các cao thủ cảnh giới Thiên Vương, Thiên Thần, thậm chí là cảnh giới Nhân Vương!

 

Bị hơn mấy trăm ngàn cao thủ cảnh giới Thiên Vương, Thiên Thần vây quanh, đương nhiên cảm giác khác hẳn so với việc bị mấy chục người lởn vởn bên cạnh!

 

“Yên tâm đi, cho dù không có đội ngũ đón tiếp hùng hậu thì ít nhất hắn cũng phải trải thảm đỏ chào đón chúng ta!” Tư Mã Thụy rất tự tin.

 

“Hai vị, anh Tiêu bảo hai vị chờ một lát!”, người báo tin thông báo bằng giọng điệu hết sức khách khí.
 
Chương 3437


Sở dĩ cậu ta không nói lại nguyên văn lời của Tiêu Chính Văn là vì không muốn sinh ra nhiều rắc rối.

 

Trước khi rời khỏi Long Kinh, Tần Vũ đã cảnh cáo đám đàn em, lần này đến mời Tiêu Chính Văn là vì có chuyện quan trọng cần thương lượng, trong tình huống không cần thiết thì tuyệt đối không thể gây rắc rối!

 

Nghe nói đến đây, trên mặt Tư Mã Thụy lập tức lộ ra nụ cười đắc ý.

 

Xem ra đúng như dự đoán của hắn, nhất định Tiêu Chính Văn đang cẩn thận chuẩn bị!

 

“Tám chín mươi phần trăm là Tiêu Chính Văn đang chuẩn bị tiệc tối để đón tiếp chúng ta!” Tư Mã Thụy vừa nói vừa nhìn đồng hồ đeo tay.

 

Lúc này đã là xế chiều, theo đúng lộ trình thì sau khi tiếp đón long trọng xong, Tiêu Chính Văn đương nhiên phải mở tiệc chiêu đãi bọn họ một phen.

 

Để nhân cơ hội này mà nịnh hót hai người bọn họ.

 

Tư Mã Nghê Thường nghe thế cũng cười khẩy: “Đúng là nghe danh không bằng gặp mặt, ở vùng ngoài lãnh thổ cứ đồn nhau là Tiêu Chính Văn này là kẻ không ai bì nổi, giờ gặp rồi thì cũng chỉ có vậy!”

 

Dựa theo tin đồn mà bọn họ nghe được ở vùng ngoài lãnh thổ, Tiêu Chính Văn sẽ không bao giờ chào đón người cấp thấp hơn mình, nhưng không ngờ tất cả mọi chuyện đều đúng như những gì Tư Mã Tư đoán, chỉ cần báo tên gia tộc, đối phương nhất định sẽ tôn sùng bọn họ như khách quý!

 

“Điều đó là đương nhiên rồi, cậu chủ của chúng ta đã nói rồi mà, chỉ cần báo tên họ ra, trong thiên hạ này có ai là không ngưỡng mộ đâu! Tiêu Chính Văn cũng chỉ là một người bình thường mà thôi!”

 

Tư Mã Thụy càng nói càng đắc ý, thậm chí còn định là lát nữa có nên dạy cho Tiêu Chính Văn một bài học nhớ đời hay không.

 

Thời gian gần đây, Tiêu Chính Văn cũng chiếm hời không ít, chỉ mỗi hoa Tử Tiêu đã không dưới hai trăm đóa, còn về kỳ trân dị bảo khác thì hẳn là càng nhiều đến mức đếm không xuể!

 

Nhưng hai giờ đã trôi qua trong nháy mắt mà một chút động tĩnh gì cũng không có, ngay cả Tư Mã Thụy cũng đứng ngồi không yên.

 

“Có chuyện gì thế? Sao Tiêu Chính Văn còn chưa ra nghênh tiếp!”

 

Cuối cùng, Tư Mã Thụy vẫn không kiềm chế nổi cơn nóng giận mà gầm lên.

 

“Thực sự xin lỗi, anh Tiêu đang tiếp khách, có chuyện quan trọng cần thương lượng nên ý của anh Tiêu là đợi anh ấy xong việc gấp sẽ giành chút thời gian để gặp mặt hai vị!”

 

Người báo tin của Hắc Băng Đài mỉm cười nói.

 

Cái gì?

 

Giành thời giờ để gặp mặt?

 

Nghe thấy mấy chữ này, Tư Mã Thụy lập tức đạp người đang đứng bên cạnh, trông hệt như chó bị giẫm phải đuôi!

 

Vốn hắn còn tưởng Tiêu Chính Văn đang chuẩn bị tiệc tối đón tiếp nên mới chịu nhẫn nhịn đợi hai giờ đồng hồ!

Thế mà tên Tiêu Chính Văn kia lại thẳng thừng coi bọn họ như không khí!

Đang xử lý chuyện quan trọng, vậy nói cách khác, trong mắt Tiêu Chính văn, bọn họ chả hề quan trọng!

Đúng là nhục nhã vô cùng!
“Tiêu Chính Văn! Anh thật to gan! Tôi lại muốn xem anh có thể ngông cuồng đến khi nào!”
 
Chương 3438


 

Tư Mã Thụy vừa nói chuyện vừa đẩy cảnh vệ giữ cửa ra, đi thẳng về phía thang máy.

 

Dẫu sao trước khi tới đây, hắn đã nghe rất rõ ràng, chỉ cần Tiêu Chính Văn quay về cao ốc Vy Nhan thì nhất định sẽ tiếp khách ở phòng tổng giám đốc trên tầng cao nhất.

 

Không cần phải hỏi nhiều, chỉ cần đi thẳng lên tầng cao nhất là có thể thấy Tiêu Chính Văn!

 

“Các người…”

 

Không chờ cảnh vệ nói hết lời, Tư Mã Thụy và Tư Mã Nghê Thường đã đi vào thang máy lên tầng cao nhất.

 

Nói gì thì nói, chuyện hôm nay kiểu gì cũng phải lấy lại mặt mũi, hơn nữa còn phải khiến Tiêu Chính Văn quỳ xuống dập đầu nhận sai trước mặt mọi người mới được!

 

Đến cả tộc trưởng nhà họ Khổng cũng phải đích thân nghênh đón, thế mà Tiêu Chính Văn thì ngược lại, lại quăng bọn họ qua một bên, không thèm nghe không thèm hỏi, đây không chỉ là sỉ nhục mà là đang coi khinh nhà họ Tư Mã!

 

“Tiêu Chính Văn! Anh thật to gan, dám coi khinh tộc Tư Mã chúng tôi! Còn không mau cút ra đây, quỳ đón bọn tôi!”

 

Chưa vào đến cửa, Tư Mã Thụy đã gầm lên, chạy thẳng tới cửa phòng họp.

 

Nhưng giọng hắn vừa dứt thì không gian chợt gợn lên một đợt rung động!

 

Một bóng người xinh đẹp xuất hiện trước mắt hắn trong nháy mắt, không chờ hắn hoàn hồn lại, một bàn tay nõn nà ngọc ngà với năm ngón mảnh khảnh đã giáng một cái tát như trời giáng lên thẳng mặt Tư Mã Thụy!

 

“Chát!”

 

Bạt tai này khiến Tư Mã Thụy lăn một vòng, lăn thẳng đến cửa thang máy, đụng phải cửa mới dừng lại.

 

Tư Mã Nghê Thường bên cạnh cũng không khỏi lùi lại mấy bước, cô ta chưa kịp chất vấn thì đã thấy một gã đàn ông cao lớn vạm vỡ xuất hiện sau lưng mình.

 

“Hừ!”

 

Chỉ nghe thấy tiếng gió rít bên tai, Tư Mã Nghê Thường chưa kịp lắc mình né tránh đã bị một cánh tay cứng như kìm sắt đè ngã nhào xuống đất!

 

Dùng sức vùng vẫy liên tiếp mà cả người Tư Mã Nghê Thường vẫn không thể nào nhúc nhích nổi!

 

Long Hình và Long Nguyệt nhìn nhau cười.

 

“Các người… Các người là ai? Gan chó to chừng nào mà dám đánh người của nhà họ Tư Mã! Các người chán sống phải không? Tiêu Chính Văn, mau cút ra đây cho ông!”

 

Tư Mã Thụy chẳng những không nhượng bộ mà còn gào to hơn.

 

“Dẫn họ vào đây”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói với về phía cửa.

 

Long Hình vươn tay túm lấy Tư Mã Thụy và Tư Mã Nghê Thường vào trong phòng họp như xách một con gà, sau đó tiện tay ném hai người xuống đất.

 

“Bịch! Bịch!”

 

Tư Mã Thụy và Tư Mã Nghê Thường ngã sõng soài dưới đất, răng cửa của Tư Mã Thụy bị văng ra hai cái.

Máu chảy dọc xuống khóe miệng Tư Mã Thụy, nhưng càng như thế, Tư Mã Thụy lại càng tỏ ra kiêu căng hơn.
 
Chương 3439


 

“Tiêu Chính Văn, không lâu nữa anh phải trả giá lần mười lần, một trăm lần những gì hôm nay anh làm với tôi”.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Tư Mã Thụy, trầm giọng nói: “Chẳng phải nhà họ Tư Mã rất giỏi sao? Đừng nói anh chỉ là một tay sai của nhà họ Tư Mã, dù có là Tư Mã Minh Húc thì thế nào”.

“Anh nghĩ tòa cao ốc Vy Nhan là nơi các anh có thể làm loạn sao?”, Tiêu Chính Văn lại nói.

 

“Hừ! Dù có là mấy gia tộc của Hoa Quốc, kể cả năm đại danh sơn ai dám vô lễ với người nhà họ Tư Mã, chứ đừng nói đến tập đoàn Vy Nhan của anh?”

 

“Tiêu Chính Văn, tôi khuyên anh tốt nhất nên biết điều một chút, mau cúi đầu xin lỗi tôi ngay, có lẽ tôi nhất thời vui vẻ mà tha cho anh, tiện thể thưởng cho anh một cơ hội trời ban, nếu không anh chắc chắn sẽ chết không chỗ dung thân”.

 

Tư Mã Thụy siết chặt nắm đấm lớn giọng đe dọa.

 

Nếu đổi lại là người khác nói mấy lời này thì có thể sẽ bị xem là một câu đùa cợt, nhưng Tư Mã Tư lại là một nhân vật tàn nhẫn, tính tình hung bạo, thậm chí có thể đánh người khác chỉ vì một con thú cưng của nhà họ Tư Mã.

 

Huống gì Tiêu Chính Văn đánh cấp dưới của hắn ngay trước mặt nhiều người như thế?

 

Dù là nhà họ Chu và nhà họ Võ cũng phải nể mặt Tư Mã Tư.

 

Nói thật thì dù Tư Mã Tư chỉ là một người vai vế dưới ở cả ngoài lãnh thổ, nhưng hắn lại là một trong những người được nhà họ Tư Mã xem trọng nhất.

 

Nếu đánh Tư Mã Tư bị thương hay đánh chết thật tức là giữa hai gia tộc đã khai chiến với nhau.

 

Không ai muốn gây ra mâu thuẫn dẫn đến đổ máu giữa hai gia tộc chỉ vì một vài chuyện nhỏ.

 

Cũng chính vì thế ngược lại càng khiến Tư Mã Tư kiêu căng hơn rất nhiều.

 

Thế nên từ đầu đến cuối Tư Mã Tư chưa từng xem Tiêu Chính Văn là gì, lúc này mới bảo người đến thu nạp Tiêu Chính Văn với danh nghĩa chiêu mộ nhân tài.

 

Mặc dù Tư Mã Tư ương bướng kỳ lạ nhưng đầu óc lại không ngốc.

 

Thay vì tranh đoạt ý chí trong thế tục với Tiêu Chính Văn thì hắn lại thu nhận Tiêu Chính Văn về phe mình, như thế cũng đồng nghĩa với việc đã chinh phục được cả Hoa Quốc, thậm chí ngay cả Thiên Tử cũng có thể do hắn kiểm soát.

 

Trong mắt Tư Mã Tư, Tiêu Chính Văn cũng chỉ xứng làm một tên tay sai của hắn mà thôi, không làm được gì cả.

 

Hơn nữa khi tin tức Tư Mã Tư quay về thế tục được truyền ra ngoài đã có không ít các môn chủ tông môn của võ tông chủ động đến yêu cầu quy thuận nhà họ Tư Mã, Tư Mã Tư lại lạnh nhạt thờ ơ gạt đám người này sang một bên.

 

Bây giờ còn có thể chủ động bảo người đến chiêu mộ Tiêu Chính Văn đã nể mặt Tiêu Chính Văn lắm rồi, nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn lại dám đánh người của hắn.

 

“Chủ nhân của các anh chính là tên Tư Mã Tư đó à?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng liếc nhìn hai người Tư Mã Thụy.

 

“Nếu anh đã biết thì còn không mau…”

“Đáng tiếc là tôi chưa từng nghe đến cái tên Tư Mã Tư này, cũng không có hứng thú với hắn, hơn nữa nhà họ Tư Mã sẽ không nhận được đối đãi tốt khi ở chỗ tôi”.
 
Chương 3440


 

Tiêu Chính Văn ngắt lời Tư Mã Thụy.

 

“Hừ, một người thế tục như anh thì có thể biết cái rắm! Với tầm nhìn hạn hẹp của anh chẳng qua chỉ là ếch ngồi đáy giếng thôi, còn cậu chủ nhà tôi…”

“Bốp!”

 

Hắn vừa mới nói được một nửa, Long Hình đứng bên cạnh đã vung tay lên đánh vào mặt hắn một cái, lạnh lùng nói: “Tôi khuyên anh khi nói chuyện với Long Vương nên tôn trọng một chút, nếu không lần sau không đơn giản chỉ là một cú đánh thôi đâu”.

 

Tư Mã Thụy bị đánh cho sửng sốt, sau đó quay đầu lại nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Tiêu Chính Văn, anh xem con chó anh nuôi thế mà lại…”

 

“Bốp!”

 

Long Nguyệt không nói nhiều để lại một dấu tay năm ngón thấy rõ trên mặt bên kia của hắn.

 

Chẳng qua so với Long Hình, cú tát này của cô ấy mạnh tay hơn một chút, khiến nửa mặt của Tư Mã Thụy bị lệch ra một bên, máu chảy xuống theo khóe môi.

 

Mấy người ông cụ Quý bên cạnh không khỏi nuốt nước bọt, đó là người nhà họ Tư Mã đấy, Tiêu Chính Văn nói đánh là đánh à?

 

Võ Anh Hào cũng hắng giọng mấy lần muốn lên tiếng nhưng cuối cùng vẫn nhịn.

 

Thật ra anh ta cũng không có ấn tượng tốt với người nhà họ Tư Mã, nhưng dù sao Tiêu Chính Văn cũng không có chống lưng, nếu có mối thù quá sâu với nhà họ Tư Mã thì sau này quả thật không gánh nổi.

 

Nhưng vừa nghĩ lại, mục đích mình làm gì chỉ là muốn giao thiệp tốt với Tiêu Chính Văn, dù Tư Mã Tư tìm đến cùng lắm mình lấy thân phận con cháu nhà họ Võ để ra mặt, Tư Mã Tư cũng không đến nỗi công khai khiêu khích nhà họ Võ.

 

Võ Anh Hào nghĩ đến đó cũng ngậm miệng lại không nói gì.

 

“Tôi khuyên các cậu một câu, nói chuyện với cậu Tiêu thì nên khách sáo một chút, nếu không hậu quả khó lường”, ông cụ Quý biết khuyên Tiêu Chính Văn không có tác dụng gì nên mới nói với Tư Mã Thụy và Tư Mã Nghê Thường.

 

“Hậu quả khó lường?”

 

Tư Mã Nghê Thường nãy giờ không lên tiếng cuối cùng không kiềm được đáp: “E là các ông vẫn không biết cậu chủ nhà bọn tôi đang trên đường đến đây”.

 

“Cuối cùng ai sẽ gánh lấy hậu quả còn chưa biết đâu. Các ông dám đánh Tư Mã Thụy thành như vậy, các ông dám chọc vào người không nên chọc, cứ đợi cậu chủ đến tính toán với các ông đi”.

 

Nói rồi cô ta tiến đến trước một bước đỡ lấy Tư Mã Thụy bị đánh mặt mày be bét máu.

 

“Ồ? Chọc vào người không nên chọc à?”, Tiêu Chính Văn hứng thú nhìn hai người Tư Mã Thụy.

 

Vừa dứt lời, Long Nguyệt giơ tay lên một cái tát giáng xuống gương mặt Tư Mã Nghê Thường.

Dù sao cô ấy cũng là một cô gái, không đến mức bất đắc dĩ thì Long Hình sẽ không ra tay với cô ta, nhưng Long Nguyệt thì lại khác.
 
Chương 3441


Dám không tôn trọng Long Vương, Long Nguyệt không quan tâm mấy thứ này, một cái tát đủ khiến Tư Mã Nghê Thường ngu người.

 

Đây là lần đầu tiên kể từ sau khi đi theo Tư Mã Tư, cô ta bị người khác đánh trước mặt nhiều người.

 

Đừng nói là thế tục dù có là ngoài lãnh thổ có người nào nghe đến nhà họ Tư Mã là không run sợ đâu?

 

Hơn nữa từ khi họ quay về thế tục, cho dù đối phương có thân phận cao thế nào, có ai là gặp được họ lại không cung kính?

 

Nhưng đến chỗ Tiêu Chính Văn, mọi thứ lại đảo ngược, ngay cả cô ta cũng bị một tay sai của Tiêu Chính Văn đánh.

 

Trong mắt Tiêu Chính Văn, cho dù là võ tông thế tục hay gia tộc ngoài lãnh thổ, cho dù là ai cũng không thể lăng mạ người dân Hoa Quốc.

 

Càng không thể thích làm gì thì làm ở Hoa Quốc.

 

Dù có gia chủ nhà họ Tư Mã đến cũng sẽ đối đãi giống thế, huống gì Tư Mã Nghê Thường chỉ là một tay sai của Tư Mã Tư mà thôi?

 

“Tiêu Chính Văn, anh nghĩ…”

 

“Tôi không nghĩ!”

 

Tiêu Chính Văn lên tiếng ngắt lời Tư Mã Nghê Thường, nói với Long Nguyệt: “Giết đi! Để cảnh cáo”.

 

Gì cơ?

 

Ngay cả Võ Anh Hào cũng ngơ ngác chứ đừng nói là Tần Vũ và ông cụ Quý.

 

Khi ở ngoài lãnh thổ họ từng nghe nói đến sự hung tàn của Tiêu Chính Văn, nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn lại ngang ngược đến mức này.

 

Tay sai của nhà họ Tư Mã đánh cũng đã đánh, mắng cũng đã mắng nhưng không thể giết được.

 

“Anh Tiêu, mời ngồi”, Võ Anh Hào vội ngăn cản.

 

“Anh Võ, có vài người không bao giờ đứng địa ở địa vị của mình, ngoài lãnh thổ hay thế tục đều thế căn bản không có vị trí cao thấp, tuân thủ quy tắc là nguyên tắc sinh tồn đầu tiên”.

 

“Nếu vài người đã không muốn tuân thủ quy tắc thì đừng trách Tiêu Chính Văn tôi không nể tình, cho dù là ai chỉ cần không làm loạn ở Hoa Quốc, tôi đều có thể làm như không nghe, không thấy”.

 

“Nhưng ở Hoa Quốc bắt buộc ở tuân thủ pháp luật Hoa Quốc, người nào vi phạm đều sẽ bị giết”.

 

“Tiêu Chính Văn, anh dám… anh dám giết tôi”.

 

Tư Mã Nghê Thường hoảng hốt nhìn Tiêu Chính Văn, thậm chí cô ta không dám tin mọi chuyện lại là thật.

 

Nhưng không để cô ta lên tiếng biện hộ Long Nguyệt đã giơ tay lên, không trung dâng lên một cơn gợn sóng, hải triều đầy trời.

 

“Phụt!”

 

Long Nguyệt đánh một cú vào lưng Tư Mã Nghê Thường, cô ta văng ra xa nôn ra máu rồi chết.

 

Thấy thi thể của Tư Mã Nghê Thường ngã xuống đất, Tư Mã Thụy cũng sợ hãi toát mồ hôi lạnh.

Hắn không ngờ Tiêu Chính Văn lại giết người dứt khoát như thế.

Lúc này cuối cùng hắn cũng đã hiểu ra một chuyện, không thể nào đắc tội với Tiêu Chính văn, nếu không cho dù đối phương là ai, có thân phận gì, mọi thứ cũng đều bằng không khi ở chỗ của Tiêu Chính văn.

“Anh về nói với Tư Mã Tư, nơi này là Hoa Quốc chứ không phải ngoài lãnh thổ, không thực hiện quy định thì cô ta chính là kết cục.

Tiêu Chính Văn chỉ vào Tư Mã Nghê Thường lạnh lùng nói.
 
Chương 3442


 

Ý trong lời nói của Tiêu Chính Văn đã hết sức rõ ràng, không chỉ tỏ rõ lập trường với Tư Mã Tư mà còn tỏ rõ lòng với tất cả mọi người!

 

Nhà họ Khổng, nhà họ Nguỵ thì không cần phải nói nhiều, dù là nhà họ Võ, nhà họ Chu, nhà họ Tư Mã cũng buộc phải tuân thủ luật pháp trong thế tục, bất kể là ai, thậm chí ngay cả bản thân Tiêu Chính Văn cũng không được tự ý phá vỡ quyền lợi của pháp luật!

 

Những lời này của Tiêu Chính Văn vô cùng hùng hồn, những người đang có mặt lập tức hướng mắt nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

“Được! Tôi nhất định sẽ chuyển lời của anh Tiêu!”

 

Giọng điệu nói chuyện của Tư Mã Thuỵ với Tiêu Chính Văn lúc này cũng trở nên kính trọng dị thường.

 

“Còn không mau cút đi!”, Long Hình lạnh lùng gằn giọng.

 

“Vâng vâng vâng! Giờ tôi sẽ cút, giờ cút luôn đây!”

 

Tư Mã Thuỵ giống như bừng tỉnh giấc mộng, vội vàng ôm lấy cái xác của Tư Mã Nghê Thường rồi quay người bỏ chạy.

 

Lúc này, Thành Kế Hào nhướn mắt đánh giá hai người Long Hình và Long Nguyệt, trong lòng không biết phải nói sao!

 

Trước lúc đó, anh ta đã từng quan sát rất kỹ Tiêu Chính Văn, nhiều nhất chẳng qua chỉ có thực lực Nhân Vương cấp năm, thế nhưng lúc Long Hình và Long Nguyệt ra tay ban nãy, khí tức của cường giả ở cảnh giới Nhân Hoàng đã khiến cho anh ta vô cùng chấn động!

 

Nhìn vào mức độ cung kính của hai người Long Nguyệt và Long Hình dành cho Tiêu Chính Văn, hai người bọn họ có lẽ chỉ là đàn em của Tiêu Chính Văn mà thôi, một võ giả ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm mà lại dẫn theo hai vệ sĩ cùng ở cảnh giới Nhân Hoàng?

 

Đặc biệt là thái độ của Tiêu Chính Văn đối với nhà họ Tư Mã càng khiến cho Thành Kế Hào cảm thấy kinh ngạc!

 

Tư Mã Thị chiếm cứ vị trí số một trong số mấy hoàng tộc kia, những người khác nịnh bợ còn sợ không kịp nữa, mà Tiêu Chính Văn thì hay rồi, thẳng tay giết chết tay sai của Tư Mã Tư!

 

Dẫu sao bất luận bạn có bối cảnh và chỗ dựa lớn tới độ nào bên trong thế tục, thế nhưng thế tục dù gì cũng bị vứt bỏ mấy nghìn năm, thậm chí trước khi Tiêu Chính Văn phá vỡ điều cấm kỵ, khiến cho linh khí phục hồi, trong thế tục ngay tới một cao thủ ở cảnh giới Thiên Thần cũng cực kỳ hiếm gặp!

 

Nơi này căn bản không có khả năng so bì với vùng ngoài lãnh thổ cao thủ nhiều như nấm!

 

Thậm chí có thể nói, cách biệt giữa hai nơi rõ ràng là một trời một vực!

 

Thế nhưng Tiêu Chính Văn lại có một đòn dằn mặt rất táo tợn với gia tộc Tư Mã và các thế gia lớn khác ở vùng ngoài lãnh thổ!

 

Đây là khí phách ở độ nào?

 

Thậm chí lúc này, Thành Kế Hào còn thầm cảm nhận được một cỗ khí tức chỉ Đế Vương mới có ở trên người Tiêu Chính Văn, thậm chí có thể dùng cụm từ “coi thường chúng sinh” để hình dung.

 

Cũng chính vì như vậy, trong ánh mắt Thành Kế Hào nhìn về phía Tiêu Chính Văn cũng mang theo mấy phần nể sợ.

 

Tần Vũ đứng bên cạnh lại cực kỳ không hiểu, trong ấn tượng của anh ta, khí phách và hoài bão của Tiêu Chính Văn nào phải là thứ mà người bình thường có thể so bì nổi, mà hai người Tư Mã Thuỵ chỉ là nhân vật nhỏ mà thôi, đổi lại khi trước, Tiêu Chính Văn căn bản sẽ không ra tay giết hai người họ!
 
Chương 3443


“Cậu Tiêu, hai người bọn họ chẳng qua chỉ là kẻ đầy tớ mà thôi, cần gì phải nghiêm khắc với bọn họ tới thế?”, Tần Vũ không hiểu lên tiếng hỏi.

 

Thật ra Tần Vũ cũng xuất phát từ ý tốt, dẫu sao Tiêu Chính Văn hiện tại đã có rất nhiều kẻ thù rồi!

 

Mà trong số tất cả những chuyện đã qua này căn bản không có chuyện gì là vì bản thân Tiêu Chính Văn, tất cả đều là vì nhân dân Hoa Quốc và để bảo vệ cho pháp luật của Hoa Quốc!

 

Tiêu Chính Văn càng một lòng vì chuyện công thì Tần Vũ càng hy vọng Tiêu Chính Văn đừng lộ liễu quá, dẫu sao cái cây lớn nhất trong rừng rồi sẽ bị gió quật ngã đầu tiên!

 

“Mặc dù bọn họ chỉ là kẻ tay sai, thế nhưng lại đang giúp đỡ cho nhà họ Tư Mã, nói cách khác, những thế gia ở vùng ngoài lãnh thổ, ngoại trừ số ít ngay thẳng ra thì những thế gia khác đều coi thế tục là đám chuột nhắt có thể chết thay cho bọn họ bất cứ lúc nào!”

 

“Nếu như hắn có bụng dạ khó lường thì việc gì tôi phải nhẹ tay? Giết một mình hắn cũng là để tránh phát sinh xung đột lớn hơn, để cho nhà họ Tư và các thế gia lớn ở vùng ngoài lãnh thổ đều phải vì thế mà dè chừng, biết tiến lùi, tuân thủ luật pháp, như vậy thì mới có thể bình ổn dài lâu!”

 

Từ đầu chí cuối, ngay tới một câu nghĩ cho bản thân Tiêu Chính Văn cũng không có, thậm chí hoàn toàn chẳng thèm coi nhà họ Tư Mã ra gì!

 

Tránh xung đột chứ không phải sợ xung đột, ý của Tiêu Chính Văn hết sức rõ ràng, nếu như giết gà vẫn chưa thể doạ khỉ, vậy thì cũng giết cả khỉ luôn!

 

Võ Anh Hào nghe tới đây thì không khỏi thầm gật đầu, không ngờ trong thế tục lại có một người chém giết quyết đoán như Tiêu Chính Văn!

 

Nếu như đổi vị trí mà suy xét, anh ta nhất định không có lá gan và khí phách giống như Tiêu Chính Văn!

 

Những chuyện này đối với Tiêu Chính Văn mà nói chỉ là một việc chẳng có gì quan trọng.

 

Thế nhưng đối với võ tông trong thế tục thì lại là một quả bom hạng nặng!

 

Thật ra vào lúc mấy người Tư Mã Thuỵ tới Giang Trung, không ít người trong võ tông cũng đã sớm biết được hành tung của Tiêu Chính Văn!

 

Lúc này Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan đang xử lý một hợp đồng lưu thông xuất khẩu dược phẩm quốc tế, để không dẫn tới những lãng phí không cần thiết và không làm phiền tới các tầng lớp trong thế tục Giang Trung nên mới âm thầm trở về Giang Trung.

 

Vậy nên không ít tông môn đều âm thầm cử mật báo tới Giang Trung ẩn nấp trước, chính là muốn biết Tiêu Chính Văn sẽ quy phục nhà họ Tư Mã như thế nào.

 

Để tiện công bố tin tức này ra ngoài đầu tiên.

 

Thế nhưng ai có thể ngờ được Tiêu Chính Văn chẳng những không quy phục mà ngược lại còn giết cả tay sai nhà họ Tư Mã!

Tư mã Thụy nghênh ngang hống hách tìm tới Giang Trung, cuối cùng lại sợ tới độ tiểu cả ra quần mà cút khỏi tòa nhà Vy Nhan!

Điều này đồng nghĩa với việc giáng một cái tát rất mạnh lên trên mặt nhà họ Tư Mã trong vô hình.

Sau khi người của vo tông biết được tin này thì đều lộ ra vẻ không dám tin!

Nhà họ Tư Mã đấy, cả võ tông có ai là không muốn nhanh chóng đặt chân vào trong vùng ngoài lãnh thổ, có ai là không muốn được một thế gia lớn nào đó ở vùng ngoài lãnh thổ thu nạp?
 
Chương 3444


Thế nhưng Tiêu Chính Văn không những thẳng thừng từ chối lời chiêu mộ của nhà họ Tư Mã mà còn giết cả Tư Mã Nghê Thường!

 

“Hừ, theo tôi thấy, Tiêu Chính Văn hắn chỉ đang giả vờ mà thôi!”

 

“Không sai, có thể được nhà họ Tư Mã nhìn trúng là vinh hạnh lớn đối với phần mộ tổ tiên nhà họ Tiêu hắn, hắn thì hay rồi, không biết thức thời thì cũng thôi đi, ngược lại còn đắc tội với nhà họ Tư Mã, tôi thật muốn nhìn xem lần này Tiêu Chính Văn sẽ xử lý thế nào!”

 

“Với tính khí của Tư Mã Tư thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn, nhà họ Tiêu không bị giết sạch thì cũng do nhà họ Tư Mã quá nhân từ rồi!”

 

Mà sau khi năm đại danh sơn nhận được tin tức này thì đều đồng loạt ngửa mặt cười lớn.

 

Đặc biệt là Triệu Kế Hồng còn cười một tràng dài!

 

Trước đây ông ta còn lo lắng một khi Tiêu Chính Văn tiếp nhận lời chiêu mộ của nhà họ Tư Mã, sau này trở thành con chó săn của nhà họ Tư Mã thì bản thân mình có lẽ cả đời cũng chẳng còn cơ hội để báo thù nữa!

 

Thế nhưng Tiêu Chính Văn thì hay rồi, phá hỏng một món hời lớn, chưa nói tới chuyện cự tuyệt nhà họ Tư Mã mà còn giết người của nhà họ Tư Mã, đây đã là mạng người thứ hai của nhà họ Tư Mã chết trong tay Tiêu Chính Văn rồi!

 

“Tên Tiêu Chính Văn này đúng là tự cho mình thông minh, cho rằng hắn giết Tư Mã Nghê Thường, tỏ rõ thái độ với thế tục là có thể bình an vô sự rồi à? Thật đúng là quá ngây thơ!”

 

“Anh Triệu nói chí phải, theo tôi được biết, lần này Khổng Kỳ Thiên của nhà họ Khổng trở về thế tục cũng là để nhắm vào hắn!”

 

“Hừ, khi trước đắc tội với Đế Vương Các, vẫn còn chưa giải quyết triệt để sự việc đã động tới nhà họ Tư Mã, hắn thật sự cho rằng bản thân là chiến thần sao? Dám một thân một mình khiêu chiến với cả vùng ngoài lãnh thổ?”

 

“Hừ, tôi thấy hắn là không biết tự lượng sức, giờ thì tên họ Tiêu cũng chẳng hống hách được thêm mấy ngày đâu, chúng ta cũng nên chuẩn bị sớm thôi!”

 

Thiên Hà Đạo Quân cười lạnh lùng nói.

 

Mà lúc này, Tiêu Chính Văn cùng với mấy người Tần Vũ và ông cụ Quý sau một hồi thảo luận cũng đưa ra được quyết định.

 

“Được, nếu như cậu Tiêu đã đồng ý, vậy thì chuyện này chúng ta cứ quyết định như vậy đi! Dù sao tới lúc đó, nếu như xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì vẫn phải trông cậy nhiều vào cậu Tiêu!”

 

Tần Vũ chắp tay với Tiêu Chính Văn nói.

 

Dù gì trận đấu lần này, thoạt nhìn là các thế gia lớn cử ra người được chọn phù hợp, tranh đoạt Thánh Huyết Đế Tuấn, thực ra lại là cái bẫy mà Thiên Đạo Minh Ước bố trí cho Hoa Quốc!

 

Tất cả môn phái võ tông trong thế tục và các thế gia lớn ở vùng ngoài lãnh thổ đều nhận được lời mời, duy chỉ không thông báo cho giới chính trị Hoa Quốc, điều này đã nói lên rằng bên trong đang âm thầm loại trừ thế tục Hoa Quốc ra bên ngoài!

 

“Mọi người đều là vì nhân dân trong thiên hạ, anh Tần không cần phải cảm ơn tôi, Tiêu Chính Văn tôi cũng là một trong số những con dân của Hoa Quốc mà!”

Nghe thấy lời này, sự tôn sùng của mọi người dành cho Tiêu Chính Văn không khỏi nhiều lên mấy phần.
 
Chương 3445


 

“Cậu Tiêu, bên ngoài cửa đã chuẩn bị sẵn xe riêng, theo tôi thấy, chi bằng tối nay chúng ta tìm lấy chỗ nghỉ trước đã, không biết ý cậu thế nào?”

 

Tiêu Chính Văn nghe vậy thì quay đầu nhìn về phía Chu Chấn Long.

 

“Cậu Tiêu, nếu như bên phía Giang Trung xảy ra chuyện gì thì tôi nhất định sẽ dốc hết toàn lực!”, Chu Chấn Long chắp tay nói với Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn mới khẽ gật đầu đáp ứng thỉnh cầu của mấy người Tần Vũ.

 

Sàn đấu so tài không đặt trong lãnh thổ Hoa Quốc mà là ở thủ đô Vy Hào cách một bãi biển.

 

Không chỉ bên phía Hoa Quốc mà ngay cả Âu Lục cũng cử đại diện tới tham gia.

 

Thậm chí bên phía Vy Hào cũng cử ra mấy người tới sàn đấu so tài chuẩn bị.

 

Từ lần trước sau khi Vy Hào bị Tiêu Chính Văn chém đứt dòng chảy lưu truyền thì cũng không gượng dậy nổi, mãi tới gần đây sau khi cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ trở về thì mới hơi nhem nhóm phục hồi lại thêm lần nữa.

 

“Tại sao tôi cứ luôn cảm thấy cả Vy Hào dường như có chút khí tức không hề bình thường nhỉ?”, Thành Kế Hào hơi cảnh giác nói.

 

“Ồ? Có gì không bình thường?”, Trương Lăng Phong lại chẳng bận tâm.

 

“Lẽ nào anh không biết kinh đô này từng là địa bàn của Yuoki – một trong ba tôi tớ của Hachiki Orochi?”, Thành Kế Hào nhíu mày nói.

 

Thật ra nơi kinh đô này không chỉ là địa bàn của Yuoki mà còn là quê cũ Mokita, hai người này đều là một trong số những nhân vật được Vy Hào thần hoá mà thành!

 

Hơn nữa, thân phận khác của bọn họ chính là tay sai của Hachiki Orochi.

 

Chắc hẳn người Vy Hào sắp đặt sàn đấu so tài ở kinh đô cũng là thầm có thâm ý gì đó.

 

Vào lúc hai người Thành Kế Hào đang nhỏ tiếng bàn luận, Tiêu Chính Văn cũng hơi nhíu mày.

 

Xung quanh dường như có một luồng khí tức mà anh hết sức quen thuộc, dù luồng khí tức này vô cùng yếu ớt, thế nhưng vẫn bị Tiêu Chính Văn cảm nhận được.

 

“Được rồi, mọi người từ xa vạn dặm tìm tới đây cũng mệt rồi, vẫn nên nghỉ ngơi sớm đi!”, Tần Vũ nói với mọi người.

 

Tần Vũ trước nay đều không có hứng thú với những thần thoại truyền thuyết của Vy Hào kia.

 

Dù gì bây giờ không phải niên đại của thần thoại đó, hơn nữa, những nhân vật được thần hoá có thật sự sở hữu bản lĩnh lớn như vậy không vẫn còn là một dấu chấm hỏi rất lớn.

 

Nếu không sao bọn họ ngay tới quốc môn của Vy Hào cũng không bảo vệ được?

 

Dưới sự chỉ dẫn của Tần Vũ, mọi người đi tới một khách sạn nổi tiếng trong kinh đô rồi tiến hành các thủ tục nhận phòng.
 
Chương 3446


Tiêu Chính Văn quay một vòng bên trong đại sảnh, sau đó cho những người khác về nghỉ ngơi trước rồi đi tới một quán trà ở gần đó.

 

Vừa mới pha xong một ấm trà, rèm cửa chợt chuyển động, một người đàn ông trung niên khí độ phi phàm bước từ bên ngoài vào.

 

“Từ Kiêu Long?”

 

Tiêu Chính Văn bất ngờ nhing về phía người đàn ông trung niên.

 

“Tiêu Vương?”

 

Từ Kiêu Long thoạt tiên ngơ ngác, sau đó trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, vội vàng tiến về phía anh.

 

Thật ra nói cho xác đáng thì Tiêu Chính Văn từng có ơn cứu mạng ông ta vài lần, lần đại quân năm nước áp sát dưới chân thành, chính Tiêu Chính Văn là người ra tay đánh cho liên quân năm nước phải rút lui hết.

 

Vậy nên mới bảo vệ được cho tính mạng của Từ Kiêu Long!

 

Nghĩ năm đó, ngay tới cường giả ở cảnh giới Thiên Vương cũng đếm được trên đầu ngón tay, mặc dù cách biệt cảnh giới giữa ông ta và Tiêu Chính Văn không lớn, thế nhưng chiến lực thật sự giữa hai người lại là cách biệt giữa trời và đất.

 

Mà kể từ sau lần đó, cảnh giới của Tiêu Chính Văn cũng không ngừng nhảy vọt, khiến cho Từ Kiêu Long chỉ biết ngước nhìn.

 

Đây cũng là lần đầu trong vòng mấy chục năm nay, Từ Kiêu Long có một loại cảm giác lực bất tòng tâm, dường như bất luận ông ta có nỗ lực ra sao thì cũng chẳng thể sánh ngang với Tiêu Chính Văn được nữa.

 

Thế nhưng tất cả những chuyện này lại chỉ mới là bắt đầu mà thôi, từ sau khi linh khí được phục hồi, Tiêu Chính Văn đã mở ra thời đại chỉ thuộc về mình anh!

 

Nếu như không có Tiêu Chính Văn, e rằng Hoa Quốc đã không còn tồn tại từ lâu, mà bây giờ, mấy người Từ Kiêu Long so với cao thủ trong võ tông đã không đáng để nhắc tới từ lâu rồi.

 

Tiêu Chính Văn giờ ở trong mắt Từ Kiêu Long sớm đã giống như một vị thần cao không với tới, không còn là chủ soái Bắc Lương mà ông ta ngồi ngang hàng khi trước nữa rồi!

 

Vậy nên lúc gặp lại Tiêu Chính Văn, Từ Kiêu Long hết sức cung kính chắp tay vái lạy Tiêu Chính Văn!

 

“Mọi người cùng là kẻ bề tôi, chủ soái Từ không cần phải khách sáo như vậy!”, Tiêu Chính Văn vội vàng đưa hai tay ra đỡ lấy, nhường cho Từ Kiêu Long chỗ ngồi của mình.

 

“Thật là trùng hợp, sao chủ soái Từ lại rảnh rỗi như vậy, vẫn an nhàn thoải mái tới kinh đô thưởng trà?”

 

Dù gì bây giờ Từ Kiêu Long vẫn là thống soái chiến khu, địa vị hết sức quan trọng, không thể vô duyên vô cớ chạy tới nước Vy Hào.

 

“Còn không phải vì chuyện có liên quan tới trận đấu lần này hay sao? Sự việc có liên quan tới Quốc Vận, nói thật thì trong lòng tôi không thể tên tâm được, có điều gặp được Tiêu Vương thì tôi cũng thấy nhẹ nhõm hơn nhiều rồi!”

 

Nói tới đây, trên mặt Từ Kiêu Long lộ ra một nụ cười thoải mái.

 

Trong lòng ông ta biết rõ chiến lực của Tiêu Chính Văn, mặc dù nói tham gia vào trận đấu lần này đều là một số đệ tử trong thế gia ở vùng ngoài lãnh thổ, thế nhưng ở trước mặt Tiêu Chính Văn, những kẻ này chỉ giống như đứa trẻ ba tuổi, thắng dễ như trở bàn tay!

Tiêu Chính văn khẽ cười nói: “Quả thực sự việc có liên quan tới quốc Vận, tôi cũng buộc phải đặc biệt tìm tới, hiếm có ai biết lo nghĩ cho quốc gia như chủ soái Từ nhỉ!”

Từ Kiêu Long hổ thẹn lắc đầu nói: “Tôi nhiều nhất chỉ có thể lo nghĩ mà thôi, căn bản chẳng giúp sức được gì, không giống như Tiêu Vương, có thể dùng sức mạnh để cứu quốc gia từ trong nguy nan!”

“Có điều trận đấu này thâm sâu khó lường, theo tôi được biết, Vy Hào có một cao thủ lánh đời trở ề rồi, nghe nói người này chính là người khai sáng Đoạn Đao Lưu của Vy Hào!”
 
Chương 3447


 

“Người này có không ít tín đồ tại Vy Hào, hơn nữa môn sinh cũng rất đông đảo, tôi nghe nói người này còn lưu lại một câu chuyện thần thoại, Tiêu Vương nhất định phải lưu ý và cẩn thận hơn với người này đấy!”

 

Từ Kiêu Long nhíu mày, nói với vẻ lo lắng.

 

“Người mà ông nói chắc là Yuoki hay là Mokita nhỉ?”, Tiêu Chính Văn khẽ cười hỏi.

 

Từ Kiêu Long vội vàng gật đầu nói: “Không sai! Chính là Cửu Đồng Tử! Tôi nghe nói ba ngày trước ông ta đột nhiên từ vùng ngoài lãnh thổ trở về, tám mươi phần trăm là vì trận đấu lần này!”

 

“Vy Hào rình mò Hoa Quốc đã lâu, càng hiểu rõ hơn về giá trị của Thánh Huyết Đế Tuấn so với mấy quốc gia nhỏ bé ở Âu Lục kia! Vậy nên ông ta đặc biệt từ vùng ngoài lãnh thổ trở về, nhất định chính là để tranh đoạt Thánh Huyết!

 

Từ Kiêu Long nói chắc như đinh đóng cột.

 

“Chủ soái Từ không cần phải lo lắng, thật ra Thánh Huyết Đế Tuấn không phải bất cứ ai cũng có tư cách có được, muốn chiếm thứ này buộc phải áp chế cảnh giới xuống dưới ngưỡng Nhân Vương cấp năm, nếu không sẽ bỏ lỡ dịp tốt với thứ này!”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói vừa đưa một tách trà sang cho Từ Kiêu Long.

 

“Ồ? Lại còn có chuyện như vậy nữa?”, Từ Kiêu Long đỡ lấy tách trà bằng hai tay, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc mừng rỡ.

 

Đối với cảnh giới Nhân Vương cấp năm mà nói, Tiêu Chính Văn tuyệt đối là sự tồn tại không ai địch lại nổi!

 

Dù gì Tiêu Chính Văn khi trước đã nhiều lần chém giết ngược dòng, thậm chí vào lúc đối diện với cao thủ ở cảnh giới Nhân Hoàng, Tiêu Chính Văn cũng chẳng chút sợ hãi.

 

“Không sai, nếu không thì hai người chúng ta e rằng căn bản chẳng có tư cách tham gia trận đấu lần này!”

 

Đang nói, chỉ thấy rèm cửa cử động, Thành Kế Hào và Trương Lăng Phong lần lượt đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn.

 

Thành Kế Hào chắp tay bái lạy Tiêu Chính Văn trước, sau đó lại quay sang khẽ gật đầu với Từ Kiêu Long.

 

“Thật ra so với cao thủ của Vy Hào thì cao thủ của Âu Lục lại càng đáng chú ý hơn!”, Trương Lăng Phong nhíu mày nói.

 

Bởi vì trong số những người tham gia trận đấu lần này còn có một thân vương, nghe nói người này có chiến lực rất cao, từng mấy lần đánh bại cao thủ các nước Âu Lục!

 

“Không cần phải lo lắng làm gì, mấy người phải có niềm tin vào lưu truyền của Hoa Quốc, mấy nghìn năm nay, Âu Lục vẫn luôn là mảnh đất u mê, nếu như không phải Đại Minh truyền bá văn minh vào Âu Lục thì bây giờ bọn họ vẫn còn ăn lông ở lỗ!”

 

Tiêu Chính Văn nói xong thì dùng tay chỉ vào vị trí bên cạnh, ý bảo hai người họ ngồi xuống.

 

Dù bây giờ thế lực các phương đã hội tụ đầy đủ, thế nhưng thấy được biểu cảm bình thản của Tiêu Chính Văn, Từ Kiêu Long cũng an tâm phần nào.

 

Cộng thêm việc nhà họ Thành cũng là một thế gia lớn ở vùng ngoài lãnh thổ, điều này nói lên rằng các thế gia ở vùng ngoài lãnh thổ cũng chẳng phải không để tâm tới thế tục Hoa Quốc.

 

Lần này, không chỉ có một sự viện trợ mạnh nhất từ Tiêu Chính Văn mà còn có sự tham gia của các thế gia khác ở vùng ngoài lãnh thổ, mười thì có tới tám, chín phần Thánh Huyết Đế Tuấn sẽ không rơi vào tay kẻ khác.

Sáng ngày hôm sau, trận đấu lần này chính thức được triển khai trên sân vận động của kinh đô, chỉ là Tiêu Chính Văn không tới quan sát mà ở lại trong phòng khách sạn tiếp tục lĩnh hội cảnh giới Quy Chân.
 
Chương 3448


Mãi tới chiều ngày hôm đó, Tiêu Chính Văn mới bình thản tới xem một chút, mặc dù hai người Trương Lăng Phong và Thành Kế Hào có mấy lần chiến thắng rất khó khăn, thế nhưng vẫn coi như đánh bại được cả đám đối thủ.

 

Dù gì bất luận là nhà họ Thành hay là nhà họ Trương thì đều muốn có được tinh hoa trận pháp của Hoa Quốc, không phải là thứ mà mấy quốc gia khác ở Âu Lục có thể so bì, ngay tới mấy cao thủ trẻ tuổi mà Vy Hào phái tới cũng lần lượt bại trong tay hai người họ.

 

Tối ngày hôm đó, rất nhiều Hoa kiều của Hoa Quốc ở Vy Hào đã đặc biệt tổ chức một tiệc rượu rất lớn để mừng công cho hai người Trương Lăng Phong và Thành Kế Hào.

 

Dù gì sự việc cũng có liên quan tới tương lai Quốc Vận của cả một quốc gia, đối với những Hoa kiều này mà nói, cường thế của Hoa Quốc chính là sự bảo đảm an toàn có sức mạnh nhất của bọn họ tại Vy Hào!

 

Chỉ cần Hoa Quốc lớn mạnh, những cao thủ võ đạo của Vy Hào kia cũng không dám tuỳ tiện làm khó kiều bào của Hoa Quốc.

 

“Thật ra lần này chúng ta thắng được là tốt, không cần phải tổ chức lớn như vậy làm gì, mọi người sẽ cho rằng chúng ta đang cố ý khoe khoang!”, Tần Vũ tay nâng ly rượu, trên mặt sớm đã nở nụ cười vui vẻ không thể che giấu.

 

“Ban đầu Vy Hào bọn họ hống hách ức hiếp người khác như thế nào? Không chỉ chiếm lãnh thổ của chúng ta, giết dân ta mà còn không chịu xin lỗi, giờ phải cho họ thấy Hoa Quốc chúng ta đã khác xưa từ lâu rồi!”

 

Một phú thương trong số đó cười nói.

 

Ông ta vừa nói dứt lời, cửa phòng tiệc đột nhiên bị người khác dùng lực đẩy ra, mấy chục võ giả Vy Hào và cả võ giả Âu Lục lẫn Phi Lục đồng loạt sải bước vào bên trong.

 

“Các vị, xin thứ lỗi cho chúng tôi không mời mà đến!”, một võ sĩ Vy Hào trong số đó híp mắt, sắc mặt u ám dị thường, lên tiếng nói.

 

Sắc mặt của võ giả nước Vy Hào này vô cùng khó coi!

 

Dẫu sao đây đang là sân nhà của nước Vy Hào, hôm nay nước Vy Hào phái ra tổng cộng tám người, kết quả ai cũng đều thua trong tay của hai người Thành Kế Hào và Trương Lăng Phong.

 

Điều càng làm cho nước Vy Hào không thể nhịn được nữa là hoa kiều của Hoa Quốc không chỉ tổ chức tiệc rượu ăn mừng lớn chưa từng có, còn gọi truyền thông tới, tuyên truyền chuyện này lớn hơn nữa!

 

Đây rõ ràng là vả vào nước Vy Hào ngay trước mặt toàn thế giới!

 

Trừ một vài lãnh đạo võ đạo cấp cao của nước Vy Hào mới vừa từ vùng ngoài lãnh thổ trở về ra, võ giả Vy Hào tham gia lần thi đấu này gần như đều đến đông đủ.

 

Trên mặt mỗi người đều mang vẻ giận dữ, thật ra có người còn ẩn giấu trong mắt cả ý định giết người!

 

Ngoài ra, người bên Âu Lục cũng đi theo đến đây, tuy rằng đối với người Âu Lục mà nói kết quả này cũng chẳng phải quan trọng đến thế, nhưng về chuyện Hoa Quốc tổ chức tiệc ăn mừng công khai thế này, vẫn làm tổn thương lòng tự ái của bọn họ.

Các vị, nếu đã tới rồi thì đều là khách, mọi người có thể tùy ý tìm chỗ ngồi, cũng đừng câu nệ quá!”

Tần Vũ là người quản lý của Hắc Bang Đài, dĩ nhiên không hy vọng sẽ khơi mào sự kiện mâu thuẫn quy mô lớn ở nước lạ xa xôi!

Hơn nữa đối phương người đông thế mạnh, đối với Hoa Quốc mà nói, hoàn toàn không có chút ưu thế nào đáng nói.

Một võ giả Vy Hào trong đó không thèm để ý tới Tần Vũ trái lại, nhìn về phía Từ Kiêu Long trong đám người.
 
Chương 3449


 

“Vị này không phải là Thống soái chiến khu Từ Kiêu Long của Hoa Quốc sao?”, võ giả Vy Hào kia vừa nói vừa đi về phía Từ Kiêu Long.

 

Rất rõ ràng, vị võ giả Vy Hào kia và Từ Kiêu Long rõ ràng đã có ân oán sâu đậm.

 

Dẫu sao năm đó các nước bao vây Hoa Quốc, Vy Hào cũng là một trong mấy cường địch lớn của Hoa Quốc!

 

Không chỉ Tiêu Chính Văn từng có nhiều lần giao đấu với quân đội Vy Hào, Từ Kiêu Long cũng từng nhiều lần đánh bại sự tấn công của Vy Hào.

 

Nhưng giờ phút này Từ Kiêu Long vẫn là cảnh giới Thiên Vương cấp ba, còn đối phương đã là cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương rồi!

 

Chỉ cách nhau bao năm, nhưng hiển nhiên thực lực hai bên đã không còn như trước nữa.

 

“Ono Kazuo!”, Từ Kiêu Long hơi nhíu mày, cũng lập tức nhận ra võ sĩ Vy Hào kia.

 

Hai người họ đúng là kẻ địch cũ trên chiến trường, mà năm đó, Ono Kazuo còn là kẻ thất bại dưới tay Từ Kiêu Long, đã từng mấy lần bị Từ Kiêu Long đuổi giết không còn manh giáp.

 

Dẫu sao khi đó, Từ Kiêu Long đã là long soái năm sao, nhưng Ono Kazuo vẫn còn là chủ soái cấp bốn sao.

 

Vì vậy, Ono Kazuo vẫn luôn âm thầm coi Từ Kiêu Long là kẻ địch cả đời của mình, cho đến sau khi linh khí trở về, Ono Kazuo đã từ chức vụ trong quân, một lòng đi theo con đường võ đạo.

 

Đó là vì hy vọng có một ngày, có thể giẫm Từ Kiêu Long dưới chân.

 

“Không ngờ chúng ta còn có ngày gặp mặt! Không biết hôm nay chủ soái Từ còn có gan so tài cùng tại hạ một phen hay không?”, Ono Kazuo cố ý dùng giọng khiêu khích nói.

 

Hắn vừa thốt lên, đã thu hút ánh mắt của mọi người Hoa Quốc.

 

Ai nấy đều thấy được, hôm nay cảnh giới của Ono Kazuo đã cao hơn so với Từ Kiêu Long không chỉ một chút thôi.

 

Bán Bộ Nhân Vương và cảnh giới Thiên Vương ba sao căn bản không thể nói so tài được, thậm chí một ánh mắt, cũng đủ để nghiền nát Từ Kiêu Long rồi.

 

“Giữa tôi và cậu chênh lệch cảnh giới khác biệt như trời vực, sao so tài được chứ?”, sắc mặt Từ Kiêu Long khó coi, nói.

 

“Chi bằng để tôi thay thế chủ soái Từ, nhận chiến thư của anh, thế nào?”, Trương Lăng Phong bước về phía trước một bước, mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Ono Kazuo, ý chí chiến đấu hiên ngang.

 

“Ha ha ha!”

 

Ono Kazuo đột nhiên ngửa mặt cười to nói: “Tôi và Từ Kiêu Long đều là người trong quân đội, chuyện này hẳn thuộc về ân oán cá nhân giữa quân nhân chúng tôi, không liên quan đến võ đạo!”

 

“Chẳng lẽ, quân nhân Hoa Quốc đều là kẻ hèn nhát sao? Hay là, Thống soái trong quân Hoa Quốc đều là mấy người chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh?”

 

Ono Kazuo vừa nói ra, mọi người xung quanh không khỏi đều cau mày, còn Tần Vũ lại đứng bật dậy.

Điều này chứng tỏ là họ tới để gây chuyện, hơn nữa, tất cả mọi người đều đã nhận ra, rõ ràng Ono Kazuo muốn nhục mạ cả quân đội Hoa Quốc ngay trước mặt mọi người!
 
Chương 3450


 

“Anh dám coi rẻ quân đội Hoa Quốc tôi à? Anh cũng đừng quên, nước Vy Hào, còn nợ Hoa Quốc chúng tôi mấy chục triệu mạng người! Hoa Quốc tôi có thể đòi lại món nợ máu này từ Vy Hào các anh bất cứ lúc nào!”

 

Tần Vũ đứng ra không sợ hãi chút nào.

 

Tiêu Chính Văn đang ở trong phòng riêng ở tầng hai, anh ta có gì phải sợ chứ?

 

Đã nhiều năm qua, người đánh bại quân Vy Hào không chỉ một mình Từ Kiêu Long, nếu nói đến người đánh bại âm mưu của người Vy Hào nhiều nhất phải tính đến vua Bắc Lương – Tiêu Chính Văn!

 

“Anh Tần, nếu như tôi nói không sai, hẳn anh là người của Hắc Băng Đài Hoa Quốc nhỉ? Nói rõ ra, Hắc Băng Đài chỉ có thể xem như một tổ chức gián điệp, không tính là quân chính quy!”

 

“Ý tôi là, hy vọng có thể đánh một trận cùng quân nhân chân chính của Hoa Quốc, hơn nữa, cuộc thi đấu hôm nay, Hoa Quốc các anh đã thắng vẻ vang rồi, bất kể tôi và chủ soái Từ ai thắng ai thua, cũng sẽ không thay đổi kết quả này!”

 

“Cho nên, tôi chỉ hy vọng có thể so tài một trận công bình cùng quân nhân Hoa Quốc, sao thế, ngay cả chút yêu cầu nho nhỏ này mà các anh cũng không thể đáp ứng sao?”

 

“Hay là… quân nhân Hoa Quốc các anh sợ rồi?”

 

Ono Kazuo tự biết với thực lực của hắn thì không làm nên trò trống gì ở Hoa Quốc, nhưng người trong quân đội thật sự ở đây cũng chỉ có một mình Từ Kiêu Long mà thôi!

 

Dựa vào thực lực cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương của hắn, nghiền nát một Từ Kiêu Long cảnh giới Thiên vương ba sao, còn không phải là chuyện vô cùng dễ dàng sao?

 

“Ai cũng nói quân nhân Hoa Quốc, xương cốt như sắt thép, chảy máu không đổ lệ, vừa khéo, chúng tôi cũng muốn biết một chút về phong thái quân nhân Hoa Quốc!”

 

Mọi người Âu Lục bên cạnh cũng mở miệng tiếp lời phụ họa.

 

Lời vừa nói ra, ngay cả Tần Vũ cũng không tiện chen miệng vào nữa, dẫu sao Hắc Băng Đài đúng là không được tính như quân chính quy, mà Từ Kiêu Long mới thật sự là Thống soái chiến khu!

 

“Sao vậy, vị tướng quân này của Hoa Quốc hình như có vẻ rất sợ, chẳng khác gì đang sỉ nhục quân uy Hoa Quốc nhỉ!”

 

Một người đàn ông da trắng bên cạnh, cười như không cười, lên tiếng châm chọc.

 

Mấy câu nói này lọt vào tai Từ Kiêu Long còn khó chịu hơn so với dùng đao khoét tim ông ta!

 

Từ Kiêu Long dẫu sao cũng từng là Thống soái ba quân, mấy lần vào sinh ra tử, nếu nói sợ, ông ta đã bỏ chuyện sinh tử ra ngoài tầm suy xét từ lâu rồi!

 

Chỉ là, biết rõ không địch lại, lỡ như thua trong tay Ono Kazuo, người mất mặt không chỉ một mình ông ta, mà còn cả quân đội Hoa Quốc!

 

Thân là một quân nhân, có thể chết trận sa trường, có thể da ngựa bọc thây, nhưng tuyệt không thể bởi vì sự bất lực của mình, làm toàn quân chịu sỉ nhục!

 

Nếu như đổi thành mấy năm trước, Từ Kiêu Long đã sớm hét lớn một tiếng, xông tới dạy Ono Kazuo làm người, nhưng nay đã không còn như xưa nữa!

Vô số ánh mắt châm chọc cười nhạo nhìn vào Từ Kiêu Long, thậm chí còn có người mở miệng cười nhạo quân Hoa Quốc, sao ông ta có thể nhịn được cơn tức này?
 
Chương 3451


Cho dù chết trong tay Ono Kazuo, cũng tuyệt đối không thể để cho những thứ súc sinh này xem thường quân nhân Hoa Quốc!

 

Ngay khi Từ Kiêu Long chuẩn bị đứng dậy, Tần Vũ bên cạnh vội vàng đè bả vai Từ Kiêu Long xuống, sau đó dùng ánh mắt ra hiệu cho Từ Kiêu Long, tỏ ý ông ta tuyệt đối không được kích động!

 

Mục đích của đối phương vô cùng đơn giản, muốn dùng phép khích tướng, khiến cho Từ Kiêu Long ra tay với Ono Kazuo, sau đó chém chết Thống soái chiến khu Hoa Quốc ngay trước mọi người, dùng chuyện này để sỉ nhục Hoa Quốc!

 

Đối phương lấy danh nghĩa so tài, dù phía Hoa Quốc nghiêm chính nghênh chiến, cũng tuyệt đối không tới mức hai nước khai chiến, càng đừng nói tới trả thù rửa hận cho Từ Kiêu Long!

 

Thấy Từ Kiêu Long lại ngồi về chỗ cũ, Ono Kazuo đắc ý đánh giá Từ Kiêu Long nói: “Sao hả, chủ soái Từ từng ngông cuồng không coi ai ra gì, hôm nay lại nhát gan như chuột vậy à?”

 

“Nếu như chủ soái Từ lo lắng quyền cước không có mắt rồi bỏ mạng, vậy cũng có thể cúi mình xin lỗi với quân đội nước Vy Hào chúng tôi, dùng để cúng tế anh linh mấy trăm ngàn tướng sĩ nước Vy Hào chúng tôi!”

 

Hắn vừa nói vừa lấy từ trong ngực áo ra một miếng bia anh linh, để trên một cái bàn trống bên cạnh, còn ra hiệu mời Từ Kiêu Long.

 

Lời vừa nói ra, trong nháy mắt Từ Kiêu Long đã siết chặt hai nắm đấm!

 

Bảo Thống soái Hoa Quốc cúi người xin lỗi quân nhân nước Vy Hào?

 

Căn bản không làm được!

 

Cho dù chết, Từ Kiêu Long cũng tuyệt đối sẽ không cúi người trước những tên súc sinh này!

 

Trong mắt Từ Kiêu Long, đám súc sinh này chết cũng chưa hết tội!

 

Không bằm xác bọn họ ra nghìn mảnh đã là đối xử nhân từ nhất với bọn họ rồi!

 

Tần Vũ vội vàng vỗ bả vai Từ Kiêu Long, rõ ràng đối phương đã chuẩn bị từ lâu, định dùng kế khích tướng, chọc giận Từ Kiêu Long hoàn toàn!

 

Tần Vũ nghiêng đầu nhìn hai người Trương Lăng Phong nhưng hai người họ lại lắc đầu.

 

Tuy bọn họ có lòng, cũng có thực lực thay thế Từ Kiêu Long đánh một trận, nhưng hai người họ đều không phải là người trong quân đội Hoa Quốc.

 

Ono Kazuo nói rõ, chỉ hy vọng so tài với quân đội Hoa Quốc.

 

Dù hai người họ có lòng nghênh chiến, nhưng cũng không có cớ để ra tay!

 

“Hừ, xem ra, quân nhân Hoa Quốc, đúng là đều ỷ mạnh hiếp yếu, theo tôi thấy, chi bằng vị tướng quân này cứ cúi mình bái lạy đi, dẫu sao cúi người là an toàn nhất, vừa có thể an toàn tính mạng, vừa có thể giữ mặt mũi chu toàn!”

 

Người da trắng Âu Lục bên cạnh cười đùa hí hửng nói.

Hắn vừa dứt lời, đột nhiên một giọng nói lạnh lùng như băng từ hướng lầu hai vọng uống.

“Ồ? Ai muốn khiêu chiến quân đội Hoa Quốc chúng tôi vậy? Tôi nhất định sẽ theo tới cùng!”

Lời vừa dứt, tất cả mọi người đều nghiêng đầu nhìn về phía cầu thang, chỉ thấy Tiêu Chính ăn chậm rãi bước xuống cầu thang đi về phía phòng khách.
 
Chương 3452


 

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, gần như cả hội trường đều trở nên yên tĩnh trong nháy mắt.

 

Người có danh tiếng, cây cao bóng lớn!

 

Tiếng tăm của Tiêu Chính Văn không chỉ vang danh ở những quốc gia quân giới, mà dù ở giới võ thuật cũng là nhân vật nổi trội!

 

Không chỉ sắc mặt của mấy người Âu Lục đang hóng hớt chuyện cười của Hoa Quốc trở nên khó coi, mà đến cả vẻ mặt của Ono Kazuo cũng đỏ chót!

 

Chẳng nói đâu xa, chỉ cần Tiêu Chính Văn đứng trước mặt mọi người cũng đã thay thế cho ngàn lời vạn chữ, khiêu chiến quân đội Hoa Quốc ư? Ai cho kẻ đó lá gan và dũng khí để thốt ra mấy lời huênh hoang này?

 

Ai mà chẳng biết Tiêu Chính Văn nổi tiếng quả quyết, sát phạt?

 

“Anh Tiêu à, thật ra… Tôi chỉ muốn so tài với Thống soái của quân đội Hoa Quốc thôi, chứ không có ý coi rẻ võ đạo Hoa Quốc đâu!”

 

Ono Kazuo vội vàng giải thích với Tiêu Chính Văn.

 

Trong mắt hắn, Tiêu Chính Văn bây giờ không thể xem là người của quân đội Hoa Quốc, ít nhất thì từ sau khi linh khí hồi phục đến nay, Tiêu Chính Văn đã không còn chủ trì bất kỳ chiến khu lớn nào nữa.

 

Dù gì thì trước mặt Tiêu Chính Văn, Ono Kazuo vốn chẳng có cơ sở gì để ngông cuồng, dù so tài chỉ huy thiên quân vạn mã, lập kế hoạch tác chiến, hay so về lực chiến cá nhân, Tiêu Chính Văn luôn là sự tồn tại mà hắn vĩnh viễn không thể vượt qua!

 

Giờ phút này, ngay cả gã đàn ông Âu Lục nãy giờ cứ cười nhạo Từ Kiêu Long cũng đang vô cùng hối hận, nếu gã sớm biết Tiêu Chính Văn cũng đến Vy Hào thì dù bọn kia có nói gì cũng sẽ không hùa theo người Vy Hào đi gây chuyện thị phi!

 

“Không không không, mấy người đừng hiểu lầm, chẳng phải ban nãy có người muốn so tài với quân nhân Hoa Quốc chúng tôi sao? Nếu muốn so tài với quân nhân Hoa Quốc, vậy Tiêu Chính Văn tôi cũng được coi là một thành viên của quân đội Hoa Quốc đấy!”

 

“Tôi đồng ý với cuộc tỷ thí này, và tôi tin là mọi người cũng sẽ không có ý kiến gì!”

 

Tiêu Chính Văn nói xong thì lấy giấy chứng nhận quân nhân của mình ra!

 

Đừng thấy Tiêu Chính Văn không lên chiến trường nhiều năm mà lầm, tất thảy chức vụ mà anh nắm giữ đều được giữ nguyên!

 

Có thể nói, Thống soái thực sự của Bắc Lương chính là Tiêu Chính Văn, Liễu Thanh chỉ là người đại diện như trước kia, chỉ cần Tiêu Chính Văn trở về, anh ta vẫn là phụ tá của Tiêu Chính Văn mà thôi!

 

“Anh Tiêu nói quá lời rồi, nếu biết sớm anh Tiêu cũng ở đây, tôi… tôi không bao giờ dám lỗ mãng đâu!”

 

Ono Kazuo cũng không ngu, lựa chọn duy nhất trước mắt hắn chỉ có thể nhận thua thiệt trước mặt Tiêu Chính Văn!

 

Bằng không, thua trong tay Tiêu Chính Văn thì không bàn đến việc mất mặt, lỡ sơ sẩy cái thì tới mạng của hắn cũng đi tong luôn, thật sự không hề có lợi tý nào!

 

“Tôi nói quá lời? Không, chẳng qua tôi chỉ muốn chứng minh với thế giới rằng, quân nhân Hoa Quốc chúng tôi không phải kẻ nhu nhược, đồng thời, tôi cũng muốn nói cho toàn thế giới này, quân nhân Hoa Quốc sẽ không cúi đầu tạ tội trước những thứ không bằng heo chó kia!”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói vừa chỉ tay vào bia anh hùng trong tay Ono Kazuo.

“Anh Tiêu, anh đừng hiểu lầm, tôi… chẳng qua tôi chỉ…”
 
Chương 3453


“Không cần giải thích, bây giờ tôi sẽ thay mặt quân đội Hoa Quốc xuất chiến, nếu đã đại diện quân đội thì chi bằng chúng ta dựa vào quyền cước quân đội cơ bản nhất để tiến hành cuộc so tài, anh thấy sao?”

 

Tiêu Chính Văn cắt ngang lời Ono Kazuo, nghiêm giọng nói.

 

“Anh Tiêu à, tôi nào dám so chiêu với anh đâu, với lực chiến của anh, ngay là võ sĩ hàng đầu Vy Hào chúng tôi cũng không phải đối thủ, huống gì là một nhân vật nhỏ nhoi như tôi?”

 

“Vả lại, trận pháp của Hoa Quốc vô cùng ảo diệu, anh Tiêu đây lại là người hiểu sâu về tinh túy trong đó, tại hạ thật sự không dám đánh lôi đài với anh Tiêu đâu ạ!”

 

Ono Kazuo vội vàng giải thích.

 

Thực lực của Tiêu Chính Văn kinh khủng cỡ nào, trong lòng Ono Kazuo hiểu rõ, sao dám ra tay với Tiêu Chính Văn?

 

Tiêu Chính Văn chỉ cần dùng một ánh mắt là có thể đánh hắn thành mảnh vụn!

 

Đừng nói là một mình hắn, tất cả mọi người cùng xông lên cũng chả ai dám ra tay với Tiêu Chính Văn!

 

“Trận pháp? Tôi đã nói rồi, chỉ dùng quyền cước trong quân đội, tuyệt đối không cần bất kỳ trận pháp nào, sao nào? Như vậy cũng không coi như là bắt nạt anh chứ!” Tiêu Chính Văn lạnh lùng cười nói.

 

Tần Vũ nghe thấy thế thì không khỏi nhíu mày, quả thật là thực lực của Tiêu Chính Văn bất phàm nhưng tất cả những thứ này đều dựa vào sự hiểu biết cũng như tính lĩnh ngộ của Tiêu Chính Văn về trận pháp!

 

Nếu trừ đi những thứ kia, thì tổng kết lại thực lực của Tiêu Chính Văn cũng chỉ tầm cảnh giới Nhân Vương cấp năm, vốn không thể lội ngược dòng!

 

Nói cách khác, trong trường hợp không dùng đến trận pháp, sao anh có thể là đối thủ của Ono Kazuo được?

 

Hầu như tất cả mọi người đều đồng thời nhìn về phía Ono Kazuo, Tiêu Chính Văn nói rõ ràng vô cùng, tuyệt đối không dùng tới bất kỳ trận pháp nào, trong số những người ở đây cũng có người là cao thủ Nhân Vương cấp hai trở lên.

 

Chỉ cần Tiêu Chính Văn sử dụng trận pháp, bọn họ sẽ là người đầu tiên cảm nhận được!

 

Nếu Tiêu Chính Văn đảm bảo không sử dụng trận pháp thì thật ra người chiếm thế thượng phong là Ono Kazuo!

 

Dẫu sao Tiêu Chính Văn có mạnh hơn nữa thì cũng chỉ là một cục thịt biết đi mà thôi!

 

Không có sự củng cố của trận pháp, Tiêu Chính Văn chẳng khác nào đang đối đầu với người có thể tùy ý điều khiển sức mạnh đất trời như Ono Kazuo.

 

Chuyện này chẳng khác gì châu chấu đá xe cả!

 

Mà ngẫm kỹ lại thì mỗi lần Tiêu Chính Văn lội ngược dòng đều dùng trận pháp tuyệt diệu để chiến thắng đối thủ!

 

Ono Kazuo đương nhiên cũng hiểu đạo lý này, nhưng cuối cùng, hắn cũng không có dũng khí đánh một trận với Tiêu Chính Văn!

Thấy Ôn Kazuo cúi đầu không nói, Tiêu Chính văn cười khẩy: “Sao thế, quân nhân Vy Hào mấy người đều là đàn bà cả à? Không phải ban nãy anh còn kêu gào muốn đánh một trận với quân đội Hoa Quốc chúng tôi sao?”

Ono Kazuo nuốt nước bọt, mấy lần ngẩng đầuu nhìn tiêu Chính văn, hắn rất muốn gật đầu nhưng trong đầu luôn vang lên âm thanh cảnh cáo.
“Chuyện này…”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom