Chương 3174


Có Vân Hà Trận, ít nhất mấy người họ cũng có thể giữ được mạng sống.

 

“Hừ, chẳng qua là do chúng ta nhất thời bất cẩn, mới để tên nhãi này chiếm thế!”

 

Joseph siết chặt nắm đấm, nói với vẻ không cam lòng.

 

Mặc dù đòn vừa rồi của Tiêu Chính Văn suýt giết chết ông ta, nhưng dù sao ông ta cũng là tướng sĩ của Napolil, sao có thể khuất phục trước Tiêu Chính Văn?

 

Lẽ nào ông ta không cần thể diện nữa sao?

 

“Hừ, mấy ngày nữa chúng ta cùng trở về vùng ngoài lãnh thổ. Tôi không tin một mình Tiêu Chính Văn lại có thể gây ra sóng gió lớn đến vậy!”

Hodar nghiến răng và giận dữ gầm lên.

 

Lần này, cả ông ta và Joseph đều phải chịu một tổn thất rất lớn, thậm chí cả hai đều bị nội thương nặng, cho dù hoàn toàn bình phục thì cảnh giới của họ chắc chắn sẽ giảm sút.

 

Thậm chí cả đời này Hodar cũng không thể khôi phục lại trạng thái đỉnh cao nữa. Thù này ông ta nhất định phải báo.

 

Hơn nữa, đòn tấn công vừa rồi của Tiêu Chính Văn cứ như Thần Vương lúc còn sống vậy.

 

Loại người như Tiêu Chính Văn tuyệt đối không thể giữ lại, nếu không, Âu Lục sau này sẽ bị người ta giẫm đạp.

 

Kỵ sĩ Thánh Điện bên cạnh thở dài, lúc này, tấm áo giáp của ông ta đã rách nát, không không ngừng chảy từ vết thương ra.

 

Ngay cả hàng trăm năm trước, khi đối mặt với quân đội của Thành Vương Tư, ông ta cũng chưa bao giờ thảm hại đến vậy.

 

Nhưng ông ta không nghĩ giống Joseph và Hodar, dựa vào kinh nghiệm của ông ta, những người như Tiêu Chính Văn chắc chắn không dễ đối phó. Cứ tưởng tượng nếu một người không có lai lịch thì sao có thể đạt được thành công như vậy ở tuổi Tiêu Chính Văn?

 

Không tìm được lai lịch, không có nghĩa là Tiêu Chính Văn không có lai lịch, nếu lai lịch của Tiêu Chính Văn phi phàm thì chẳng phải bọn họ sẽ chết khi tìm cách trả thù Tiêu Chính Văn sao.

 

“Hai vị, theo tôi thấy, chuyện này không thể công khai, chí ít trước khi tất cả nhân vật lớn ở vùng ngoài lãnh thổ trở lại, chúng ta không thể động vào người này nữa, người này quá nguy hiểm!”

 

Kỵ sĩ Thánh Điện cố gắng chịu đựng cơn đau, thuyết phục bọn họ.

 

“Hừ, nguy hiểm? Có gì nguy hiểm chứ? Chẳng qua là lần này trở lại với thế tục, chúng ta vẫn chưa chuẩn bị kỹ càng. Lẽ nào chúng ta lại để một tên tiểu bối trong giới thế tục chèn ép đến chết!”

 

Joseph nghiến răng nói với vẻ mặt u ám.

 

Vết thương của ông ta vô cùng nghiêm trọng, ngay cả nền tảng cũng bị thương, sau này dù có phục hồi thì cả đời này cũng không thể tiến vào cảnh giới mới nữa.

 

Có nghĩa là cả đời này, ông ta nhiều nhất cũng chỉ có thể dừng lại ở Nhân Vương cấp sáu mà thôi.

 

Tiêu Chính Văn đã chặt đứt tương lai của ông ta, tuổi thọ của ông ta cũng đã bị Tiêu Chính Văn hút đi rất nhiều, nếu không thể tiếp tục đột phá, ông ta chỉ có thể sống thêm hai mươi năm nữa!

 

“Chúng ta đã hao tổn vô số tuổi thọ, nếu không nhanh chóng diệt trừ Tiêu Chính Văn, rồi lấy lại tuổi thọ của mình thì chúng ta có thể sống thêm vài năm nữa!”
Hordar cuối cùng cũng nói ra suy nghĩ thạt của mình.
Đối với những người như bọn họ, thể diện và danh lợi đầu không quan trọng, miễn là được sống thì mọi thứ đều là phù du.
Nhưng bây giờ tuổi thọ của bọn họ đã cạn kiệt, đây là vấn đề lớn nhất.
 
Chương 3175


 

Hơn nữa, bọn họ đều là trụ cột của những thế lực lớn, thậm chí ở vùng ngoài lãnh thổ, những thế lực lớn cũng không dễ dàng động vào bọn họ.

 

Nếu không, Joseph cũng không dám giết sứ giả của gia tộc Ấn cổ.

 

Chỉ điều này thôi cũng đủ để chứng minh thế lực đứng sau bọn họ đáng sợ đến mức nào.

 

Lúc này, tất cả mọi người đang theo dõi trận chiến không khỏi thở dài khi nhìn thấy ba người Joseph chạy trốn vào Vân Hà Trận, trận chiến này cũng chỉ có thể dừng lại tại đây.

 

Nhưng lúc mọi người nghĩ Tiêu Chính Văn sẽ từ bỏ thì Tiêu Chính Văn bước tới, đứng cách Vân Hà Trận chưa đầy 100 mét.

 

“Anh ta làm gì vậy?”

 

Hành động của Tiêu Chính Văn khiến mọi người phải choáng váng.

 

“Anh Tiêu, dừng tay đi. Vân Hà Trận có tổng cộng bốn mươi chín kết giới, ngay cả Bạch Khởi cũng không thể phá nổi!”

 

Trần Nguyệt Nhi vội vàng lên tiếng nhắc nhở.

 

Nếu Tiêu Chính Văn cố gắng xông vào Vân Hà Trận để truy đuổi đám người Joseph thì đồng nghĩa với việc sẽ đắc tội với Huyền Thiên Đạo Cung, hơn nữa, Trần Nguyệt Nhi cũng không tin có người vượt qua được bốn mươi chín kết giới.

 

Cho dù là Tiêu Chính Văn thì cũng chỉ có thể nhìn đám người Joseph trốn thoát mà thôi.

 

“Lẽ nào anh ta muốn tấn công Vân Hà Trận?”

 

“Vân Hà Trận đâu phải là nơi mà ai cũng có thể xông nào? Đến lúc đó, chỉ cần không đạt được mục đích, thì sẽ vô cùng thê thảm!”

 

“Năm đó Bạch Khởi cũng không thể phá vỡ bốn mươi chín kết giới, lẽ nào anh ta thể ngang hàng với Bạch Khởi sao?”

 

Đám người nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ giễu cợt, Vân Hà Trận này mạnh tới mức nào chứ?

 

Mỗi một kết giới đều như cả bầu trời.

 

Nhưng trong mắt bọn họ, điều này không có gì đáng ngạc nhiên, dù sao Tiêu Chính Văn cũng sinh ra ở giới thế tục, chẳng biết gì về Vân Hà Trận, hành động hấp tấp cũng là điều đương nhiên.

 

Khi Tiêu Chính Văn đến trước Vân Hà Trận, khí tức nhanh chóng tỏa ra, đám người Joseph ở bên trong cũng cảm nhận được.

 

“Hừ, còn muốn đuổi vào Huyền Thiên Đạo Cung? Cậu xứng sao?”

 

Hodar nắm chặt tay, lạnh lùng nói.

 

“Hừ, không phải anh ta thật sự muốn phá vỡ Vân Hà Trận, tiến vào Huyền Thiên Đạo Cung đấy chứ? Thật là ngây thơ!”

 

Lương Cảnh Long đứng từ xa nhìn bóng lưng của Tiêu Chính Văn rồi châm chọc.

 

Theo hắn thấy, Tiêu Chính Văn chỉ là một tên đần độn. Từ xưa đến nay chưa từng có ai dám xông vào Vân Hà Trận cả.

 

Đây không phải là vì uy danh của Huyền Thiên Đạo Cung, ngược lại, bản thân Huyền Thiên Đạo Cung luôn hoan nghênh tất cả mọi người tiến vào trận pháp, nhưng Vân Hà Trận lại vô cùng huyền diệu, một khi bị mắc kẹt trong đó thì chỉ có một con đường chết.

 

Đừng nói Tiêu Chính Văn chỉ là Nhân Vương, cho dù là cường giả Nhân Hoàng thì cũng không thể dễ dàng đến Huyền Thiên Đạo Cung gây phiền phức.

“Tiêu Chính Văn, tôi khuyên anh nên biết điều một chút! Bây giờ anh đã đắc tội với Joseph và Hodar, hơn nữa còn sỉ nhục họ ở trước mặt mọi người!”
 
Chương 3176


“Nếu anh còn cố tấn công Vân Hà Trận, sẽ càng thêm đắc tội với Huyền Thiên Đạo Cung. Nếu anh còn làm loạn thì sẽ thành trò cười đấy!”

 

Hàn Hương Nhi nhìn Tiêu Chính Văn nhếch mép chế nhạo.

 

“Anh Tiêu, quân tử báo thù mười năm chưa muộn. Chuyện ngày hôm nay tạm gác lại đi!”

 

Trần Nguyệt Nhi cũng lên tiếng nhắc nhở.

 

Không phải cô ta xem thường hay cười nhạo Tiêu Chính Văn, mà là Tiêu Chính Văn thật sự đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để giết ba người kia.

Đối với Tiêu Chính Văn bây giờ, xông vào Vân Hà Trận chắc chắn không phải là chiến lược tốt nhất.

 

Cho dù Tiêu Chính Văn tài giỏi, thật sự xông qua Vân Hà Trận, phá vỡ bảy bảy bốn chín kết giới thì chắc chắn cũng sẽ cạn kiệt sức lực.

 

Đến lúc đó, nếu đám người Joseph đột nhiên tấn công thì Tiêu Chính Văn sẽ rơi vào nguy hiểm.

 

Tiêu Chính Văn quay lại nhìn Trần Nguyệt Nhi, không trả lời cô ta, mà đi về phía Vân Hà Trận.

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều sững sờ, chẳng lẽ Tiêu Chính Văn thật muốn xông vào Vân Hà Trận sao?

 

“Tên nhãi đó điên rồi sao? Thật sự muốn xông vào Vân Hà Trận!”

 

Khổng Thiên Tường nói với vẻ mặt kinh ngạc.

 

“Hừ, tôi nghĩ anh ta chỉ giả vờ vậy thôi. Trừ phi anh ta là tên đần độn, nếu không anh ta sẽ không xông vào đâu!”

 

Hàn Hương Nhi chế nhạo.

 

“Cho dù phá vỡ được kết giới thì anh ta cũng sẽ cạn kiệt sức lực. Lúc đó sẽ là thời cơ tốt nhất để chúng ta tấn công anh ta!”

 

Lương Cảnh Long nheo mắt nói.

 

“Tiêu Chính Văn, cậu không dám đánh vào thật đâu nhỉ? Ha ha ha! Thật nực cười, tôi thật sự muốn xem một người không biết tự lượng sức mình như cậu có thể hung hăng được bao lâu!”

 

“Tôi sẽ đứng đây đợi, chỉ cần cậu có thể tiến vào Vân Hà Trận, tôi sẽ quỳ gối dập đầu tạ lỗi với cậu! Thế nào, cậu không dám sao?”

 

Joseph nhìn thấy khí tức của Tiêu Chính Văn không ngừng tăng lên, liền tỏ vẻ khí thế, đứng trước mặt Tiêu Chính Văn, nhếch mép khiêu khích.

 

Bản thân Joseph là người của Huyền Thiên Đạo Cung, hắn hiểu rõ hơn ai hết, từ xưa đến nay, chỉ cần chưa đạt tới Đế Cảnh, không ai có thể đột phá Vân Hà Trận để tiến vào Huyền Thiên Đạo Cung!

 

Dù sao Bạch Khởi năm đó cũng không thể xuyên thủng Vân Hà Trận này trước cổng Huyền Thiên Đạo Cung!

Chẳng lẽ một Tiêu Chính Văn lại có thể so sánh được với chiến thần Bạch Khởi sao? Thật là một chuyện nực cười!
 
Chương 3177


Lúc này, Tiêu Chính Văn thờ ơ nhìn Joseph và những người khác trong Vân Hà Trận, mà không nói một lời.

 

Thế nhưng toàn thân anh đang được bao bọc bởi một luồng khí tức màu tím nhạt, hơn nữa luồng khí tức này vẫn đang không ngừng bốc lên.

 

Đối với những lời bàn tán của mọi người xung quanh, Tiêu Chính Văn vốn để ngoài tai.

 

“Hắn sẽ không đánh vào thật đấy chứ?”

 

Trương Lăng Phong ngạc nhiên nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

Đông Phương Tuyết Ngưng nghiến chặt răng bạc, toát mồ hôi thay cho Tiêu Chính Văn.

 

Tình hình không thể rõ ràng hơn được nữa, Tiêu Chính Văn đang tích lũy năng lượng!

 

“Cho dù anh ấy có tim rồng bổ trợ, nhưng dù sao cảnh giới bày bố ở kia, cảnh giới Nhân Vương vốn không thể đột phá bốn mươi chín kết giới được. Đây là sự thật không thể chối cãi!”

 

Khổng Thiên Tường nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn, trầm giọng nói.

 

Khổng Thiên Tường biết rõ huyết mạch Long tộc mạnh đến mức nào, suy cho cùng hắn mới là người giấu mình sâu nhất.

 

Tuy nhiên, cho dù hắn được nhà họ Khổng chú trọng huấn luyện từ nhỏ, nhưng hắn cũng chỉ xuyên qua được hai mươi mốt kết giới mà thôi.

 

Tiêu Chính Văn thì có thể mạnh hơn hắn bao nhiêu chứ?

 

Ngược lại, rất nhiều người ở Âu Lục bắt đầu trở nên tò mò, họ cũng muốn biết liệu Tiêu Chính Văn có thể tạo ra kỳ tích hay không!

 

Dù sao thì Khổng Thiên Tường đã xuyên qua được kết giới thứ hai mươi mốt rồi, cho dù Tiêu Chính Văn không thể xuyên qua được bốn mươi chín kết giới thì bọn họ vẫn muốn biết, so với Khổng Thiên Tường thì rốt cuộc ai mạnh hơn ai.

 

Đặc biệt là trước đó, Đông Phương Tuyết Ngưng đã nói rằng Tiêu Chính Văn nhất định mạnh hơn Khổng Thiên Tường rất nhiều.

 

“Chỉ dựa vào cậu, dù có tích lũy năng lượng thế nào cũng không thể phá vỡ bốn mươi chín kết giới, đừng lãng phí sức lực nữa”.

 

Hodar đứng phía sau Vân Hà Trận, nói một cách chế nhạo.

 

Ông ta vừa dứt lời, đột nhiên!

 

Ba con rồng khổng lồ bên cạnh Tiêu Chính Văn và con rồng màu tím cùng bay lên trời.

 

Bốn con rồng không ngừng bay lên cao, dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, chúng dần dần hòa vào làm một thể!

 

“Gừ”.

 

Một con rồng khổng lồ sặc sỡ với chiều dài hàng nghìn mét lao xuống từ chín tầng mây!

 

“Ầm”.

 

Rồng hừng hực khí thế, mỗi nơi lướt qua, dễ như trở bàn tay, chỉ một hơi thở đã phá vỡ hai mươi tám tầng kết giới.
 
Chương 3178


Sau đó, sau khi tiến về phía trước phá vỡ liên tiếp hai tầng kết giới, nó dường như đã gặp phải một chướng ngại vật.

 

Thân rồng to lớn, bị kết giới chặn lại phía ngoài, dáng vẻ dường như đã kiệt sức.

 

Nhìn thấy cảnh này, Joseph không nhịn được cười, nói: “Tiểu bối, thế nào hả? Cậu thật sự cho rằng mình là mệnh trời đã được định sẵn, không gì không thể sao?”

 

“Chúng ta đứng ở đây chờ cậu tới giết, cậu đến đi chứ!”

 

Nói xong, Joseph và những người khác lại cười nghiêng ngả.

 

Dù vậy, những người xung quanh vẫn thốt ra những tiếng cảm thán.

 

Tiêu Chính Văn đã phá ngay ba mươi tầng kết giới bằng một đòn, điều này quả thực khiến người ta không thể tin được.

 

“Ba mươi tầng!”

 

Lúc này, Khổng Thiên Tường nắm chặt tay với vẻ mặt vô cùng u ám, trong mắt hiện lên ngọn lửa ghen tị!

 

Hắn đã cố gắng hết sức mới chỉ đạt được hai mươi mốt tầng kết giới mà thôi.

 

Thế mà Tiêu Chính Văn vừa giơ tay lên đã xuyên thủng ba mươi tầng kết giới rồi ư!

 

Điều này có nghĩa là gì, Tiêu Chính Văn không chỉ bóp nát hắn về thực lực, mà đến năng lực lĩnh ngộ cũng đè được đầu hắn!

 

Bên phía Âu Lục cũng có không ít người liếc nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt đầy ngưỡng mộ, cho dù Tiêu Chính Văn có dừng lại ở đây cũng đủ chấn động thiên hạ!

 

Đừng nói đến những người này, ngay cả những cường giả thời cổ đại, ở tuổi của Tiêu Chính Văn, cũng tuyệt đối không thể tạo ra thành tích kinh thiên động địa như Tiêu Chính Văn.

 

So với Tiêu Chính Văn, Bạch Khởi năm đó chẳng qua cũng chỉ như vậy, căn bản không phải là thiên tài gì!

 

Vào lúc này, ngay cả Hàn Hương Nhi, người luôn chế nhạo Tiêu Chính Văn, cũng bị hiện thực làm cho cứng họng.

 

Cô ta vẫn luôn cười nhạo người của thời đại này, luôn miệng nói người thời đại này yếu đuối như thế nào, kết quả là Tiêu Chính Văn chỉ vừa giơ tay đã đánh xuyên ba mươi kết giới.

 

Mà cô ta đã dùng hết toàn lực cũng chỉ đánh xuyên được mười mấy tầng mà thôi.

 

Một trời một vực!

Chuyện này thật là nực cười, giống như một kẻ ăn xin chỉ vào một tỷ phú giàu có rồi cười nhạo đối phương là một kẻ ăn mày!
 
Chương 3179


 

“Chả trách Tiêu Chính Văn có thể áp đảo toàn bộ Âu Lục chỉ với sức mạnh của một người. Quả thực là một đối thủ đáng sợ!”

 

Ngay khi mọi người còn đang kinh ngạc, đột nhiên một tiếng rồng gầm khác vang lên thấu tận chín tầng mây!

 

“Hừ! ”

 

Con rồng khổng lồ kia lại ngóc đầu lên, trong giây tiếp theo, chỉ thấy con rồng khổng lồ lại lao xuống lần nữa.

 

Giờ phút này, đừng nói tới người bên phía Âu Lục, ngay cả người bên phía Hoa Quốc cũng đều bị dọa đứng yên tại chỗ!

 

Đặc biệt là Khổng Thiên Tường, miệng há hốc đến mức có thể nhét được một quả trứng gà vào trong.

 

Thế mà Tiêu Chính Văn vẫn còn sức lực dồi dào, hơn nữa sức mạnh không hề suy yếu đi?

 

“Chuyện này… Chuyện này tuyệt đối không thể nào… Nhân Vương cấp năm tuyệt đối không thể vẫn còn sức lực dồi dào sau khi xuyên qua ba mươi kết giới được”.

 

Khổng Thiên Tường hét lên như kẻ điên.

 

“Ầm”.

 

Lại một kết giới khác bị xuyên thủng, ngay sau đó, con rồng khổng lồ kia đã lao thẳng vào Vân Hà Trận một cách dễ dàng.

 

Trong nháy mắt, một đòn của Tiêu Chính Văn đã trực tiếp xuyên thủng bốn mươi chín tầng kết giới.

 

Hơn nữa, sức mạnh của con rồng khổng lồ kia vẫn không suy giảm, ngay khi nó phá vỡ chướng ngại Vân Hà Trận thì đồng thời cũng lao thẳng đến tấn công đám người Joseph!

 

“Ầm”.

 

Một âm thanh lớn khác truyền đến, đám người Joseph còn chưa kịp hoàn hồn lại sau sự kinh hãi thì đã bị con rồng khổng lồ đâm thẳng vào người, thân hình bay ra ngoài như diều bị đứt dây.

 

“Ầm ầm”.

 

Trong nháy mắt, lại có thêm một tiếng động lớn truyền đến, chỉ nhìn thấy ngọn núi nhỏ nơi Huyền Thiên Đạo Cung đã bị san bằng một góc.

 

Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn bước ra ngoài, xuyên thẳng qua Vân Hà Trận, đi thẳng tới trước cửa núi của Huyền Thiên Đạo Cung!

 

Vào lúc này, Joseph và Hodar đã bị thương nặng, ngã trong vũng máu, thoi thóp yếu ớt!

 

Chỉ có kỵ sĩ thánh điện tránh được đòn chí mạng của Tiêu Chính Văn trong chớp mắt, miễn cưỡng giữ được tính mạng!

 

Nhìn Joseph và Hodar đang hấp hối, vào lúc này kỵ sĩ Thánh Điện gần như tuyệt vọng!

 

Ông ta tin chắc rằng phán đoán của mình sẽ không bao giờ sai, một người bình thường không có bối cảnh lai lịch, làm sao có thể đánh thủng Vân Hà Trận chỉ bằng một đòn ở độ tuổi như Tiêu Chính Văn?

E rằng bản thân dù có chết trong tay Tiêu Chính Văn, cũng chỉ là mất mạng vô ích!
 
Chương 3180


Cánh tay đang cầm kiếm thánh màu vàng của ông ta không ngừng run rẩy, trong lòng sợ hãi đến cực điểm, ông ta muốn quỳ xuống cầu xin, nhưng đáng tiếc, Tiêu Chính Văn sẽ không cho ông ta cơ hội cầu xin thương xót!

 

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn tiến lên một bước, giơ tay đánh xuống một đòn.

 

Vốn dĩ, kỵ sĩ Thánh Điện đã bị thương rất nặng, sao có thể chịu được đòn này của Tiêu Chính Văn chứ?

 

Ngay cả cơ hội né tránh cũng không có, bị cú đánh này của Tiêu Chính Văn đánh tan thành sương máu!

 

“Không phải các ông nói là để tôi vào giết các ông sao? Bây giờ tôi đến rồi!”

 

Tiêu Chính Văn quay người lại, nhìn về phía Joseph và Hodar.

 

“Cậu… cậu không … không thể..”.

 

“Giết … giết bọn tôi, cậu cũng sẽ không có kết quả tốt đâu. Huyền Thiên Đạo… Đạo Cung sẽ báo thù cho bọn tôi”.

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy, sau đó giơ tay đánh ra một đòn, trong nháy mắt cả Joseph và Hodar cũng biến thành sương máu.

 

“Hả?”

 

Trong chính điện của Huyền Thiên Đạo Cung, một ông lão áo trắng nhắm chặt hai mắt, lông mày hơi cau lại.

 

Dường như chỉ cần ông ta mở mắt ra, đã có thể hủy diệt thế giới này vậy!

 

Giờ phút này, sau khi giết chết ba người, Tiêu Chính Văn cũng lập tức thu lại khí tức, tất cả đều yên bình trở lại!

 

Lông mày của ông lão áo trắng kia cũng dần dần giãn ra, từ đầu tới cuối vẫn không hề mở mắt!

 

Nhưng vào lúc này, bên ngoài cửa núi Huyền Thiên Đạo Cung, hàng nghìn người đều im lặng như tờ.

 

Xung quanh im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi, Tiêu Chính Văn không chỉ xuyên thủng bốn mươi chín tầng kết giới, mà còn giết chết Joseph và Hodar ngay trước cửa núi của Huyền Thiên Đạo Cung!

 

Đây vẫn không phải là điểm mấu chốt, Tiêu Chính Văn vậy mà đến cả một cọng tóc cũng không bị thương!

 

Điều này không chỉ phá vỡ kỷ lục do Bạch Khởi lập ra từ thời cổ đại, mà còn phá vỡ triệt để sự kiêu ngạo và cảm giác vượt trội trong lòng tất cả mọi người có mặt tại đây.

 

Đây là trình độ mà cả đời này bọn họ cũng không thể đạt tới!

 

Bọn họ là thế tử, là tương lai và niềm hy vọng của các gia tộc lớn vùng ngoài lãnh thổ, bọn họ có xuất thân cao quý, tài nguyên họ có được trong đời, Tiêu Chính Văn ở thế tục còn lâu mới có thể so sánh được.

 

Nhưng…

 

Trước mặt Tiêu Chính Văn, bọn họ lại trở nên nhỏ bé và thấp kém như vậy.

 

“Chuyện này … chuyện này không thể”.

 

Khổng Thiên Tường “hừ”một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, nhìn lên bầu trời với sự phẫn uất không gì sánh được, gào đến đứt hơi khàn tiếng.
 
Chương 3181


Bất luận bạn có bối cảnh như thế nào, bất luận có thân phận cao quý tới đâu thì ở trước mặt Tiêu Chính Văn cũng chỉ có thể như vật làm nền, gần như khiến cho Khổng Thiên Tường tới bờ vực sụp đổ.

 

Tiêu Chính Văn chỉ tuỳ ý tung ra một đòn, sau khi xuyên thủng bốn mươi chín tầng kết giới còn đánh cho hai người Joseph và Hodar bị trọng thương, chuyện này rõ ràng quá đáng sợ, thậm chí còn vượt khỏi phạm vi nhận biết của Khổng Thiên Tường.

Đặc biệt là câu nói mà Đông Phương Tuyết Ngưng đã nói trước khi Tiêu Chính Văn tới, lúc này lại càng không ngừng vang vọng bên tai Khổng Thiên Tường.

 

Câu nói đó giống như một mũi đâm sắc nhọn cắm sâu vào trong tâm tưởng yếu ớt của Khổng Thiên Tường!

 

Đừng nói là Khổng Thiên Tường nhất thời chẳng thể tiếp nhận được sự thật trước mắt, ngay cả trên mặt Trần Nguyệt Nhi cũng nở một nụ cười khổ.

 

Vừa mới ban nãy, cô ta vẫn còn khuyên Tiêu Chính Văn, thậm chí ngay cả cô ta cũng hoài nghi Tiêu Chính Văn căn bản chẳng thể có thực lực mạnh tới vậy, thế nhưng bây giờ thì sao?

 

Tiêu Chính Văn chỉ tuỳ ý tung ra một đòn, không chỉ xuyên qua bốn mươi chín tầng kết giới mà còn khiến cho mấy người Joseph hoá thành bụi máu!

 

Hơn nữa hành vi của Tiêu Chính Văn càng thêm chứng thực cho câu nói lúc ban đầu kia của anh, anh chưa từng bận tâm tới Huyền Thiên Đạo Cung, với thực lực của anh thì quả thực có tư cách xem thường Huyền Thiên Đạo Cung!

 

Chứ không phải Huyền Thiên Đạo Cung khinh thường anh!

 

Nếu như ngay cả Tiêu Chính Văn cũng không có tư cách được Huyền Thiên Đạo Cung lựa chọn, vậy thì tất cả những người đang có mặt e rằng đều không có tư cách bước vào Huyền Thiên Đạo Cung!

 

Dù là những nhân vật như sát thần Bạch Khởi và Hạng Vương, so với Tiêu Chính Văn thì vẫn còn kém xa nhiều lắm.

 

Thậm chí có thể nói từ xa xưa tới nay, ở độ tuổi giống như Tiêu Chính Văn, chưa nói tới người có thể so bì, dù là người có thể đứng sau ngước nhìn anh cũng không có nốt!

 

Kỷ lục mà mấy người Bạch Khởi lập ra, ở trước mắt Tiêu Chính Văn rõ ràng chỉ là một trò cười không hơn không kém mà thôi.

 

Khoảnh khắc này, một luồng khí tức vô cùng khủng bố lao thẳng lên trời từ phía của Âu Lục.

 

Cùng lúc này, giống như cảm nhận được luồng khí tức đáng sợ đó, ngay cả Chu Chấn Long cũng lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng.

 

“Lẽ nào…là người của Ngọc Khuyết Cung ra tay sao?”

 

Chu Chấn Long nhíu chặt chân mày, ánh mắt u ám nhìn về phía Âu Lục.

 

Mà lúc này, Lý Chính Đạo cũng đặt tách trà trong tay xuống, đứng dậy với biểu cảm vô cùng khó coi.

 

“Thiếu chủ, nếu như tôi đoán không nhầm thì có lẽ là thiếu cung chủ Tư Mã Minh Húc của Ngọc Khuyết Cung!”

 

Ông lão đứng bên cạnh Lý Chính Đạo trầm giọng nói.

 

Lần này, ngay cả hộ vệ số một của nhà họ Lý đi theo bên cạnh Lý Chính Đạo cũng lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, không khó để tưởng tượng rốt cuộc thì đối phương đáng sợ tới độ nào.

 

Mặc dù nói Tư Mã Minh Húc cũng ở trong thế hệ trẻ tuổi, thế nhưng chiến lực của người này có thể nói là đẳng cấp thực thụ trong lớp thanh niên.

Tư Mã Thị lập nghiệp từ thời Hán, sau đó thành lập được Đại Tấn, hơn nữa cao thủ bên trong gia tộc lại rất nhiều, Tư Mã Minh Húc chính là người được Ngọc Khuyết Cung – một trong số những thế lực lớn thần bí nhất của vùng ngoài lãnh thổ xem trọng, được cung chủ của Ngọc Khuyết Cung thu nhận làm đại đệ tử quan môn.
 
Chương 3182


Trong vòng một trăm năm, Tư Mã Minh Húc liên tiếp đột phá lên cảnh giới Thiên Vương, Thiên Thần rồi Nhân Vương, có thể nói rằng hắn lại là một truyền thuyết của vùng ngoài lãnh thổ.

 

Thậm chí có người từng dự đoán, chỉ cần có thêm thời gian, Tư Mã Minh Húc nhất định sẽ trở thành nhân vật số một của vùng ngoài lãnh thổ!

 

Không quá lời khi nói thanh danh của hắn cũng chẳng thua kém gì so với thanh danh của Tiêu Chính Văn ở trong thế tục!

 

Hơn nữa, thực lực của người này, cho tới bây giờ vẫn là một ẩn số, căn bản chẳng có ai biết Tư Mã Minh Húc của bây giờ đã đạt tới cảnh giới gì, càng chưa có ai thấy được hắn đích thân ra tay.

 

Chỉ là có một lần, một thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ đắc tội với Tư Mã Minh Húc, thế lực lớn đó vốn chưa từng coi một thanh niên trẻ tuổi giống như Tư Mã Minh Húc ra gì.

Thế nhưng Tư Mã Minh Húc chỉ ra hiệu bằng ánh mắt cho thư đồng đứng bên cạnh mình, thư đồng đó liền tự tay giết chết một cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm!

 

Từ một đại diện có thể nhìn thấy hết tất cả, một thư đồng nhỏ bé cũng có thực lực khủng bố tới vậy, huống hồ là bản thân Tư Mã Minh Húc?

 

Thậm chí có không ít người tài sau khi gặp Tư Mã Minh Húc đều có những đánh giá rất cao về hắn, trong đó không ít người cho rằng nếu như hắn sinh ra sớm hơn thì trên thế giới này e rằng sẽ không có những nhân vật như Bạch Khởi và Hạng Vũ.

 

Từ đó có thể thấy, Tư Mã Minh Húc có địa vị như thế nào ở vùng ngoài lãnh thổ.

 

“Người này vẫn luôn là một ẩn số, nghe nói năm đó anh ta chỉ dựa vào sức mạnh của bản thân đã tiêu diệt được thế lực lớn của cả một phương!”

 

Lý Chính Đạo thở dài.

 

Mặc dù cùng là thế tử, thế nhưng mỗi lần Lý Chính Đạo nhắc tới Tư Mã Minh Húc thì đều mang theo mấy phần tôn kính.

 

Dù gì trong thế hệ trẻ tuổi thì Tư Mã Minh Húc đã coi như một vị vua không cần vương miện rồi.

 

Trong thế tục bây giờ căn bản không thể có người so bì được với hắn, càng chẳng thể đối chọi được!

 

Có thể nói Tư Mã Minh Húc chỉ cần tới thế tục là có thể chấn áp thế gian, tung hoành ngang dọc!

 

“Không sai, thiên phú của anh ta quả thực kinh thiên động thế, nếu như anh ta vẫn luôn ở ẩn tu luyện bên trong Ngọc Khuyết Cung, nói không chừng qua một trăm năm nữa sẽ trở thành vô địch thiên hạ!”

 

“Thế nhưng đáng tiếc, chỉ cần đến thế tục thì đồng nghĩa với việc đã loạn đạo tâm, nói không chừng đời này cậu ta cũng chỉ có thể dừng bước ở đây thôi!”, ông lão nói xong thì lộ ra một nụ cười nhẹ nhõm.

 

Thế giới này trước nay không thiếu thiên tài, trong lịch sử thì có càng nhiều thiên tài nức tiếng, thiên phú của những người này tuyệt đối không hề kém hơn so với Tư Mã Minh Húc hay Tiêu Chính Văn.

 

Thế nhưng sau cùng thì bọn họ cũng đều trở thành hạt bụi trong dòng chảy lịch sử!

 

Chính bởi vì bọn họ đã quá tự tin, tham gia vào trong phân tranh của thế gian quá sớm, thiên phú có thể khiến cho một người đạt được thành tựu phi phàm với tốc độ hơn người, thế nhưng điều đó cần sự lắng đọng và ẩn nhẫn cùng với thời gian!

Lúc này, bên trên Âu Lục đột nhiên xuất hiện vô số tường vân, bên trong tường vân cũng tự nhiên sản sinh ra một đoá hoa sen trắng tinh!
 
Chương 3183


Khoảnh khắc này, ngay cả Khổng Thiên Tường cũng kinh hãi tới đờ đẫn, cả đời này hắn chỉ mới chứng kiến cảnh tượng như thế này một lần, đó chính là vào lúc người của Ngọc Khuyết Cung xuất hiện, nhất định cũng sẽ xuất hiện hoa sen trắng!

 

“Lẽ nào là Tư Mã Minh Húc của Ngọc Khuyết Cung? Thế nhưng… không phải anh ta vẫn luôn bế quan tu luyện hay sao? Sao có thể tới một nơi như vậy của thế tục cơ chứ?”

Advertisement

Khổng Thiên Tường không dám tin nói.

 

“Còn không phải vì Tiêu Chính Văn đã quá ngông cuồng rồi hay sao, người phụ nữ giống như Lục Tiểu Thiến không thể giết, một bên phía Lục Thanh Thành sẽ không bỏ qua cho hắn, một bên Tư Mã Thị cũng sẽ không để cho hắn được yên!”

 

“Tôi thậm chí còn nghe nói, Tư Mã Thị và Lục Thị đã âm thầm thương lượng chuyện liên hôn cụ thể giữa hai nhà rồi, thế nhưng thật không may, Tiêu Chính Văn lại phá hỏng cơ hội liên hôn giữa hai nhà!”

 

Hàn Hương Nhi cười lạnh lùng nói.
Advertisement

 

Tư Mã Minh Húc đích thân tới, Tiêu Chính Văn đương nhiên chỉ còn đường chết!

 

Mặc dù biểu hiện ban nãy của Tiêu Chính Văn đủ gây kinh hãi, thế nhưng dẫu sao anh cũng chỉ là người đứng số một trong thế tục, sao có thể so bì với lớp thanh niên kiệt xuất của những gia tộc lớn ở vùng ngoài lãnh thổ cơ chứ?

 

Huống hồ Tư Mã Minh Húc cũng có bối cảnh hoàng tộc, ngay tới nhà họ Chu muốn ra mặt giúp đỡ Tiêu Chính Văn thì cũng phải suy tính rất lâu!

 

Trong lúc nói chuyện, đoá hoa sen trắng đó đã từ xa tiến lại gần, bay nhanh về phía của Huyền Thiên Đạo Cung!

 

“Sấm!”

 

Tư Mã Minh Húc ngạo nghễ đứng trên đoá sen trắng đó, giơ tay chỉ lên bầu trời, một giây sau, một tiếng vang kinh thiên truyền tới.

 

“Ầm!”

 

Bên dưới bầu trời vạn dặm đột nhiên có một tia sét thô như thân cây giáng xuống, xuyên qua cả Âu Lục!

 

Ngay sau đó, trời đất một phương nhất thời mây đen ùn ùn kéo tới, gió cũng nổi lên điên cuồng!

 

Chỉ một câu nói đã có thể rúng động cả thiên lôi, điều này đối với những người khác mà nói rõ ràng chính là chuyện không có khả năng!

 

Tiêu Chính Văn cũng không nhịn được ngẩng đầu nhìn về phía Âu Lục, sau đó nhíu mày rất chặt, sau lưng Tiêu Chính Văn đột nhiên xuất hiện một gợn sóng, một giây sau, Tiêu Chính Văn đã biến mất tăm ngay trước mắt mọi người!

 

Mọi người đang có mặt đều ngơ ngác, vào khoảnh khắc mà mọi người vẫn đang kinh ngạc, Khổng Thiên Tường đột nhiên hít sâu, nói: “Lẽ nào…Tiêu Chính Văn cả gan dám chủ động ứng chiến với Tư Mã Minh Húc?”

 

Suy đoán này của hắn rất nhanh đã khơi gợi hứng thú của mọi người!

 

Nếu như nói Tiêu Chính Văn chiến đấu với Tư Mã Minh Húc, vậy thì đó nhất định sẽ là một trận đại chiến kinh thiên trước nay chưa từng có!

 

Cả đời này có lẽ bọn họ cũng chẳng có cơ hội để được chứng kiến lần thứ hai!

 

“Mau, đi về phía Âu Lục!”

 

“Tiêu Chính Văn sẽ không muốn khiêu chiến với Tư Mã Minh Húc thật đấy chứ?”
“E rằng việc đánh hay là không cũng không phải chuyện mà Tiêu Chính Văn có thể quyết địng được, Tư mã Minh Húc gióng trống khua chiêng giết tới đây nhất định là có nguyên do!”
Cả đám thế tử vừa bàn tán không ngừng vừa tiến về phía Âu Lục.
Khổng Thiên Tường và Hàn Hương Nhi đưa mắt nhìn nhau, cũng dẫn tho một tốp thế tử Hoa Quốc đi ra ngoài, thế nhưng vừa mói đi được một nửa thì Khổng Thiên Tường đã bị cảnh tượng trước mắt dọa sợ đờ đẫn!
 
Chương 3184


 

Chỉ thấy toàn bộ bầu trời Âu Lục đều bị bao phủ trong mây dông.

 

Lúc này, một số cường giả từ vùng ngoài lãnh thổ vừa trở về Âu Lục đã không chịu đựng được nữa.

 

Đầu Tiên, Tiêu Chính Văn đã tước đoạt tuổi thọ của tất cả mọi người Âu Lục, sau đó cơn mưa lửa lại đổ xuống. Bây giờ lại có người kéo theo mây dông đến để giết họ, điều này cho thấy Âu Lục như con cá mắc lưới chờ người ta nhấm nháp.

 

Mặc dù Âu Lục luôn bị Tiêu Chính Văn chà đạp suốt thời gian qua, nhưng Âu Lục lẽ nào không cần tôn nghiêm nữa sao?

 

Dù sao Âu Lục và Mỹ Lục cũng đã hợp tác để thống trị thế giới trong hàng trăm năm qua. Bây giờ cho dù có sa sút đến đâu thì cũng không thể để người ta bắt nạt.

 

“Lẽ nào Hoa Quốc các người thật sự cho rằng Âu Lục chúng tôi không còn ai rồi sao?”

 

Lúc này, một ông lão mặc áo trắng, đầu đội mũ đỏ, bay lên không trung, chặn đường Tư Mã Minh Húc.

 

“Ông dám chắn đường tôi? Ông không biết tôi là ai sao?”

 

Tư Mã Minh Húc nhìn ông lão đột nhiên chắn trước mặt mình, lạnh lùng hỏi.

 

Đừng nói là ở giới thế tục, ngay cả ở vùng ngoài lãnh thổ, số người đám chắn đường hắn chỉ đếm trên đầu ngón tay.

 

“Cho dù cậu là ai thì cũng không thể coi thường Âu lục chúng tôi!”

 

Ông lão khí thế nói với Tư Mã Minh Húc.

 

Tư Mã Minh Húc lạnh lùng nhìn đối phương, cười khinh thường: “Âu Lục? Chỉ là một đám rác rưởi mà thôi. Trong mắt Ngọc Khuyết Cung chúng tôi, đừng nói là thể diện của các người, ngay cả tính của các người cũng không bằng con kiến!”

 

Nói xong, Tư Mã Minh Húc thản nhiên chỉ tay.

 

Một luồng ánh sáng vàng phóng ra.

 

Chỉ là giữa ánh điện đá lửa, luồng ánh sáng vàng kia bao trùm lấy ông lão.

 

Ông lão bị ánh sáng vào bao vây liền đau khổ giãy giụa, Tư Mã Minh Húc lạnh lùng nói: “Loại không bằng chó lợn mà cũng dám hỗn láo trước mặt tôi!”

 

“Nhớ cho kỹ, cho dù ông là vua của Âu Lục thì cũng chỉ có thể quỳ dưới chân tộc Tư Mã mà thôi! Kẻ nào dám chống cự, giết không tha!”

 

Hắn vừa nói xong, ánh sáng vàng đột nhiên tỏa ra, trở nên cực kỳ chói mắt, trong nháy mắt, ông lão đã biến thành tro bụi.

 

Lúc này, tất cả mọi người bên dưới Âu Lục đều sững sờ.

 

Không chỉ thực lực của Tư Mã Minh Húc khiến mọi người Âu Lục kinh sợ, mà còn vì những lời nói của hắn.

 

Ngay cả vua của Âu Lục cũng phải quỳ dưới chân tộc Tư Mã!

 

Lời này dường như nhắc nhở người Âu Lục về lịch sử đen tối không thể xóa nhòa đã có từ ngàn năm trước.

 

Chưa nói đến phương đông Hoa Quốc cổ đại, ngay cả người Hung Nô bị Hoa Quốc xua đuổi như trâu bò, cũng có thể chạy loạn trên lục địa Âu Lục.

 

Từ trước đến nay, họ chỉ xứng đáng là người hầu của người dân Hoa Quốc, chỉ là người hầu mà thôi!

 

Mãi cho đến trăm năm từ thời cận đại, bọn họ mới rửa sạch nỗi nhục nhã, chính bởi vì chịu đựng ngàn năm, cho nên trong lòng họ mới sinh ra cảm giác ưu việt không bình thường.

 

Nhưng cảm giác ưu việt mà bọn họ đã chống đỡ bằng vô số lời nói dối trong gần trăm năm qua đã bị một câu nói của Tư Mã Minh Húc chà đạp tan nát.

 

Lúc này, dường như cả thế giới đều yên lặng.

Cũng chính vào lúc này, tất cả cường giả vùng ngoài lãnh thổ vừa trở về đều đồng loạt nhìn lên bầu trời Hoa Quốc.
 
Chương 3185


Một vị cao thủ Nhân Vương cấp năm cứ như vậy tan biến thành tro bụi, chết cũng không bằng một con chó!

 

Còn Tư Mã Minh Húc giống như giẫm chết một con kiến, từ đầu đến cuối đều không thèm nhìn đến ông lão.

 

“Hắn… Hắn còn điên cuồng hơn Tiêu Chính Văn!”

 

Một vị thế tử Âu Lục nghiến răng nói.

 

Bởi vì người bị giết là một vị chủ giáo có quan hệ tốt với gia tộc bọn họ, ông ta cực kỳ nổi tiếng trong các thế gia Âu Lục ở vùng ngoài lãnh thổ, thậm chí còn được các gia tộc Âu Lục tôn vinh làm thượng khách.

 

“Ngông cuồng? Hừ, thật kém hiểu biết. Người ta xuất thân từ gia tộc Tư Mã, cho dù các người là giáo chủ lớn ở vùng ngoài lãnh thổ thì cũng không đủ tư cách bắt tay hắn, chỉ có thể quỳ xuống liếm đế giày thôi!”

 

Một vị thế tử Hoa Quốc chế nhạo, liếc nhìn vị thế tử đến từ Âu Lục kia như một tên nhà quê.

 

“Quả nhiên, người tộc Tư Mã vẫn ngông cuồng như vậy. Cho dù đến tận hôm nay, người của Âu Lục vẫn thấp kém một con chó trong mắt họ”.

 

Khổng Thiên Tường nhìn ánh sáng vàng phía xa, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi.

 

Thực ra, trước thời Tiên Đường, tất cả hoàng tộc Hoa Quốc đều có địa vị trung lập ở vùng ngoài lãnh thổ, bọn họ chỉ coi các thế lực ở Âu Lục là kẻ thấp kém mà thôi.

 

Trong các thế lực cổ xưa, người Âu lục chỉ có thể đóng vai trò như nô lệ và bia đỡ đạn.

 

Hàn Hương Nhi và Lương Cảnh Long đứng bên cạnh cũng lộ vẻ kinh hoàng.

 

Thay cả ở cấp độ như bọn họ, bọn họ cũng không bao giờ nghĩ rằng thế lực lớn của Hoa Quốc lại độc đoán đến vậy, gần như không coi cường giả Âu Lục và Mỹ Lục như con người.

 

 

Hơn nữa, thực lực của đối phương thật đáng sợ, chỉ tùy ý phất tay cũng đã có thể giết chết một cường giả.

 

Điều này vượt qua sự hiểu biết của bọn họ.

 

Ông lão kia là cường giả Nhân Vương cấp năm đỉnh phong, nếu Tư Mã Minh Húc muốn giết bọn họ thì chẳng phải thì cần liếc nhìn một cái cũng có thể biến bọn họ thành tro tàn rồi sao!

 

“Tiêu Chính Văn!”

 

Tư Mã Minh Húc kiêu ngạo đứng trên không trung, giẫm lên tầng mây, tầng tầng lớp lớp tia chớp, đan xen vào trong hư không, uy lực vô song.

 

Giờ phút này, Tư Mã Minh Húc giống như một vị Thiên Đế giáng thế, vô cùng uy nghiêm, như một vị phán quan nắm trong tay sinh mệnh của người khác.

 

Đúng lúc này, Tiêu Chính Văn cũng chậm rãi bước tới trước mặt Tư Mã Minh Húc.

 

“Người đứng đầu thế hệ trẻ ở vùng ngoài lãnh thổ đối đầu với người đứng đầu ở giới thế tục, bất kể kết quả như thế nào, đây cũng sẽ là một trận chiến có một không hai!”

 

Lúc này, một vị thế tử Phi Lục trong đám người thì thào nói.

 

Khác với đám thế tử nhà họ Khổng, thế tử tộc Tư Mã đều có bản lĩnh thật sự. Hơn nữa thực lực và địa vị của bọn họ đều được các thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ công nhận.

 

“Trận chiến này có lẽ sẽ được ghi vào sử sách!”

 

“Từ tám trăm năm trước, Tư Mã Viêm đã hạ chỉ, tộc Tư Mã rút khỏi cuộc tranh chấp ở vùng ngoài lãnh thổ, người của gia tộc Tư Mã đã không tham gia hàng trăm năm rồi!”

 

Vài vị cường giả Mỹ Lục giở dài nói.

Sau khi quan sát đánh giá Tiêu Chính Văn một lượt, Tư Mã Minh Húc lạnh lùng nói: “Ngày chết của mày đến rồi! Mày ngàn vạn lần không nên giết chết người tao yêu!”
 
Chương 3186


Tiêu Chính Văn chỉ hờ hững nói: “Ngày chết? Tao thấy chưa chắc đâu. Mày quả thực mạnh hơn nhiều so với bọn họ, nhưng quá tự đắc!”

 

Tiêu Chính Văn biết người trước mặt không đơn giản, hơn nữa hắn còn là đối thủ có khả năng giác ngộ và năng lực mạnh nhất trong những đối thủ anh từng gặp.

 

Với thực lực mà Tư Mã Minh Húc đã thể hiện, có thể thấy, hắn đã đạt đến mức đỉnh phong của chân khí, nếu cho hắn thêm một chút thời gian nữa, hắn sẽ có thể giác ngộ đến tầng một nguyên khí.

 

Nhưng đáng tiếc, người hắn gặp lại là Tiêu Chính Văn.

 

Thực ra cũng chỉ có người như Tư Mã Minh Húc mới có thể lọt vào mắt xanh của Tiêu Chính Văn, mới được coi là đối thủ thực sự.

 

“Mạnh miệng đấy, chỉ là không biết thực lực của mày có chống đỡ được sự kiêu ngạo của mày hay không!”

 

Tư Mã Minh Húc chế nhạo.

 

Hắn từng là thiên tài được cung chủ của Ngọc Khuyết Cung thừa nhận, thậm chí ngay cả nhà họ Lưu và nhà họ Tào cũng đã đích thân mời hắn uống trà.

 

Ngay cả tộc Vạn Cổ Doanh cũng có người đánh giá cao về hắn.

 

Hắn thậm chí còn được sát thần như Bạch Khởi gọi là người nổi bật trong thế hệ trẻ nghìn năm nay.

 

Bây giờ Tiêu Chính Văn lại dám kinh thường hắn như vậy?

 

“Nếu cho mày thêm một trăm năm nữa, có lẽ mày vẫn có khả năng ngang hàng với tao. Nhưng thật đáng tiếc, mày đã không còn thời gian nữa rồi!”, Tư Mã Minh Húc kiêu ngạo nói.

 

Thực ra, Tư Mã Minh Húc đã điều tra về chi tiết về Tiêu Chính Văn, cho nên cũng nắm bắt tất cả mọi chuyện về Tiêu Chính Văn.

 

“Mày có thể có được ngày hôm nay, phần lớn là vì họ Tiêu của mày, nhà họ Tiêu của mày cũng được kế thừa từ gia tộc họ Tiêu lớn, nhưng kế thừa không đại diện cho tất cả. Người như mày càng không hiểu rằng thời gian quý quá đến mức nào!”

 

Tiêu Chính Văn nghe vậy chỉ nhếch mép cười, trong lòng cảm thấy gợn sóng.

 

Tuy Tư Mã Minh Húc không nói rõ ràng, nhưng hiển nhiên, hắn cũng biết bí mật nhà họ Tiêu, càng biết rõ sự tồn tại của Thiên Sơn Thư Lục.

 

“Cho dù mày là ai, chỉ cần mày khiêu khích tao thì nhất định phải chết!”

 

Vừa dứt lời, đám mây dông trên khắp bầu trời đột nhiên nổ ra tiếng sấm kinh thiên động địa.

 

Vô số tia sét đan xen vào nhau thành một tấm lưới khổng lồ, bao quanh lấy trời đất nơi hai người họ đứng.

 

“Lẽ nào đây chính là đại trận lôi kiếp đã thất truyền từ thời Tấn?”

 

Ngay cả Khổng Thiên Tường cũng phải kinh ngạc.

 

Sấm sét lần này hoàn toàn khác với sấm sét mà bọn họ từng thấy trước đây. Mỗi một tia sấm sét đều mang theo uy lực lớn mạnh, giống như lôi kiếp từ thời xa xưa.

 

Có thể nói, đòn tấn công này đã là đòn tấn công nghiêm túc của Tư Mã Minh Húc.

 

Thậm chí, trong giới thế tục ngày nay, không hề có ai có thể khiến hắn phải dùng đòn tấn công này.

 

Ngay cả khi đối mặt với Nhân Vương cấp năm vừa rồi, Tư Mã Minh Húc cũng chỉ tùy ý phất tay, cũng đã biến người đó thành tro bụi.

 

Lúc này, đối mặt với Tiêu Chính Văn, hắn lại vô cùng nghiêm túc, điều này cũng cho thấy thực lực của Tiêu Chính Văn đáng sợ thế nào.

 

Điều này cũng khiến Khổng Thiên Tường phải nhìn nhận lại khoảng cách giữa mình và Tiêu Chính Văn, có lẽ, ngay cả tư cách đấu với Tiêu Chính Văn, hắn cũng không có.

 

Dù sao một đòn của Tiêu Chính Văn cũng có thể xuyên thủng bảy bảy bốn chín kết giới của Vân Hà Trận, chỉ riêng điều này cũng khiến mọi người nhận ra khoảng cách giữa mình và Tiêu Chính Văn rất lớn.

Nhưng hành động Tư Mã Minh Húc lại khiến bọn họ hiểu được khoảng cách to lớn giữa Tư Mã Minh Húc và Tiêu Chính Văn.
 
Chương 3187


Tấm lưới sét từ trên trời rơi xuống, Tiêu Chính Văn cũng không khỏi nhíu mày.

 

Có thể nói, Tư Mã Minh Húc cũng mang lại cảm giác áp chế mạnh mẽ cho Tiêu Chính Văn.

 

Cùng lúc tấm lưới sét sắp rơi xuống, một con rồng vàng khổng lồ chợt bay lên.
Advertisement

 

“Xẹt!”

 

“Bùm!”

 

Con rồng vàng lập tức hòa vào lưới sét.

 

Lúc hai bên đang đan xen vào nhau, Tư Mã Minh Húc lại chỉ tay.

Advertisement

Ánh sáng chói lọi tỏa ra, lúc này, dường như toàn bộ hư không đều bị tan chảy.

 

Trên đầu Tiêu Chính Văn xuất hiện một chữ cực lớn.

 

Chữ “kiếp” khổng lồ đè xuống, như thể cả bầu trời sụp đổ, hướng về phía Tiêu Chính Văn.

 

“Chết đi!”

 

Tư Mã Minh Húc hung hăng nói, khí thế tỏa ra.

 

Từng luồng sát khí tỏa ra trong không trung.

 

Khi chữ “kiếp” tiếp tục nhấn xuống, một tia sáng lạnh lẽo lóe lên nơi lồng ngực Tiêu Chính Văn.

 

Thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ phóng ra, đánh một đòn mạnh mẽ lên chữ “kiếp” đang ép xuống.

 

Nhưng cho dù thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đã xuyên thẳng qua chữ “kiếp” khổng lồ, thì chữ “kiếp” vẫn không hề suy giảm, nó vẫn áp sát vào đầu Tiêu Chính Văn với tốc độ cực nhanh.

 

“Hừ?”

 

Tiêu Chính Văn hơi sững sờ.

 

“Cũng thú vị đấy!”

 

“Ha ha ha! Thế nào? thanh giáo dài Liệt Long của mày chẳng có tác dụng gì nhỉ? Đây là đại trận lôi kiếp, sao thanh giáo của mày có thể phá được!”

 

Tư Mã Minh Húc kiêu ngạo nói.

 

Lôi kiếp thật ra là một loại sấm sét đặc biệt, loại sấm sét này có từ khi trời đất sinh ra.

 

Đây cũng là lý do chính khiến trên đời này có nhiều sét đánh đến vậy.

 

Loại thiên lôi này có thể sinh ra vạn vật, cũng có thể hủy diệt vạn linh hồn, căn bản là khác với sấm sét thông thường.

 

Nó là sự dung hợp của cực âm và cực dương, vô cùng mạnh mẽ.

 

Tiêu Chính Văn nhếch mép cười, lập tức vung tay, con dao quân đội năm cạnh bay ra, nhưng lần này, mục tiêu của anh không phải là chữ “kiếp” nữa, mà là Tư Mã Minh Húc.

 

“Tao đoán được mày sẽ làm vậy từ sớm rồi!”

 

Tư Mã Minh Húc biết rất rõ tất cả các phương thức tấn công của Tiêu Chính Văn, vì vậy, khi nhìn thấy con dao quân đội năm cạnh của Tiêu Chính Văn bay tới, hắn không hề hoảng sợ.
“Thiên Giang Ánh Nguyệt!”
Tư Mã Minh Húc vừa dứt lời, sấm sét trên bầu trời dường như ngừng lại. vô số sấm sét kết thành một mặt trăng tròn.
Mặt trăng tròn này cực kỳ sáng ngời, trong chốc lát, nó đã chiếu sáng toàn bộ Âu Lục như ban ngày.
 
Chương 3188


Còn con dao năm cạnh của Tiêu Chính Văn phóng vào mặt trăng tròn, chẳng khác gì trâu đất xuống biển, không còn tăm tích gì nữa.

 

“Tiêu Chính Văn, lẽ nào mày vẫn không rõ sự khác biệt giữa tao và mày giống như trăng sáng và đom đóm sao? Cho dù mày có ngàn vạn thủ đoạn thì cũng không thể làm gì tao đâu!”

“Theo tao biết, mày vẫn còn một thanh kiếm Tần Vương, chắc đây cũng là thủ đoạn cứu mạng cuối cùng của mày, nếu còn không rút kiếm ra thì mày sẽ chết ngay đấy!”

 

Lúc này, tất cả mọi người đều ngước nhìn Tư Mã Minh Húc, ngay cả Khổng Thiên Tường cũng phải thừa nhận rằng Tư Mã Minh Húc quá mạnh mẽ, không hổ danh được gọi là cao thủ số một trong thế hệ trẻ ở vùng ngoài lãnh thổ.

 

Đòn tấn công của Tiêu Chính Văn đáng sợ thế nào, kết cục của đám người Joseph đều là bằng chứng rõ nhất.

 

Ngay cả ba vị cao thủ Nhân Vương cấp sáu đều không thể cảm được một đòn của Tiêu Chính Văn. Vậy mà lúc này, Tư Mã Minh Húc lại có thể dễ dàng giải quyết đòn tấn công của Tiêu Chính Văn.

 

Có thể nói, con dao quân đội năm cạnh và thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ đều là quân át chủ bài của Tiêu Chính Văn, kể cả khi đấu với ba người Joseph, Tiêu Chính Văn cũng chưa từng dùng thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ.

 

Điều này có nghĩa là một mình Tư Mã Minh Húc cũng đủ để giết ba người Joseph.

 

Lúc này, Trần Nguyệt Nhi cũng nhìn về phía Tiêu Chính Văn, lẽ nào Tiêu Chính Văn thật sự sẽ chết dưới tay Tư Mã Minh Húc như lời Hàn Hương Nhi nói sao?

 

Với tình hình bây giờ, Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn rơi vào thế bất lợi, mỗi đòn tấn công của anh đều bị Tư Mã Minh Húc hóa giải dễ dàng, mà anh vẫn bị đại trận lôi kiếp ép chặt.

 

“Xem ra cũng chỉ có kiếm Tần Vương mới có thể cứu được Tiêu Chính Văn!”, Đông Phương Tuyết Ngưng thở dài.

 

Cho dù Tiêu Chính Văn thật sự sử dụng kiếm Tần Vương thì kết quả cũng sẽ không thay đổi gì lớn.

 

Dù sao Tư Mã Minh Húc đã biết rõ quân bài của Tiêu Chính Văn, anh đã không còn sự chuẩn bị nào khác.

 

Có thể nói, Tiêu Chính Văn bây giờ đã bị Tư Mã Minh Húc dồn vào chân tường, có thể chuyển bại thành thắng hay không vẫn chưa rõ.

 

“Hừ, cho dù Tiêu Chính Văn lấy kiếm Tần Vương ra thì đã sao chứ? Con át chủ bài của Tư Mã Minh Húc còn mạnh hơn thế rất nhiều. Chỉ cần tùy ý phất tay cũng có thể hóa giải công kích của kiếm Tần Vương!”

 

Khổng Thiên Tường chế nhạo như đang xem trò vui.

 

Sở dĩ, kiếm Tần Vương có uy lực lớn mạnh như vậy, là bởi vì kiếm có phúc khí của đế vương. Nhưng trên người Tư Mã Minh Húc lại có vận khí đế vương tộc Tư Mã, hai người này có thể ngang bằng nhau.

 

“Tư Mã Minh Húc vẫn mạnh mẽ như khi đó!”, Lý Chính Đạo đứng từ xa quan sát, không khỏi thở dài.

 

Mặc dù các vị thế tử khác không quan tâm đến kết quả của trận chiến này, nhưng Lý Chính Đạo thật sự không muốn nhìn thấy Tiêu Chính Văn thua.

 

“Tiêu Chính Văn chống cự được đến đây đã là tốt lắm rồi, nếu muốn ép Tư Mã Minh Húc dùng quân bài cuối cùng thì e là Tiêu Chính Văn vẫn chưa đủ tư cách!”

 

Một ông lão tóc bạc bên cạnh vuốt râu, trầm giọng nói.

 

“Quả thực, người có thể ép Tư Mã Minh Húc dùng đến quân bài cuối cùng vẫn chưa xuất hiện!”, Lý Chính Đạo nắm chặt tay, nói với vẻ mặt hơi sợ hãi.

 

Cụ ta từng giao đấu với Tư Mã Minh Húc, nhưng may mắn thay, đó chỉ là trận đấu giao hữu giữa hai gia tộc.

Nhưng trong khi đấu với Tư Mã Minh Húc, Lý Chính Đạo chỉ cảm nhận được sự nhỏ bé của bản thân, cho dù cố gắng như thế nào thì cũng không thể phá vỡ tuyến phòng ngự của đối phương.
 
Chương 3189


Nói trắng ra, đối phương luôn chơi đùa với cụ ta như chơi với trẻ con.

 

“Haiz, thật đáng tiếc, Tiêu Chính Văn rất có tài năng, cậu ta không nên đắc tội với Tư Mã Minh Húc!”

 

Ông lão tóc bạc thở dài nói.

 

Ở tuổi của Tiêu Chính Văn, có được thành tích như ngày hôm nay đã là cả một kỳ tích.

 

Nhưng, Tiêu Chính Văn còn quá trẻ để tưởng tượng ra thế tử của hoàng tộc cổ như Tư Mã Minh Húc sẽ đáng sợ đến mức nào.

 

Nếu Tiêu Chính Văn cũng là nhân vật cùng thời với cụ ta, hoặc có thể đấu cùng Tư Mã Minh Húc, e rằng ngay cả Tư Mã Minh Húc cũng phải thừa nhận.

 

Nói cho cùng, các thế hệ sau của hoàng tộc không thể so sánh với người của gia tộc Tư Mã, hơn nữa Tư Mã Minh Húc còn nhận được sự ủng hộ to lớn của nhà Tư Mã, trải qua trăm năm tu luyện bồi dưỡng, đâu phải là người mà một tên không môn phái như Tiêu Chính Văn có thể sánh bằng?

 

Nhưng những điều này không hề quan trọng đối với Tư Mã Minh Húc, hôm nay, hắn trở lại giới thế tục là để tự tay giết chết Tiêu Chính Văn, trả thù cho Lục Tiểu Thiến.

 

“Tiêu Chính Văn, tao đã từng cho mày cơ hội, nhưng mày lại không biết trân trọng!”

 

Tư Mã Minh Húc kiêu ngạo đứng trên không trung, lạnh lùng nói.

 

Lúc này, trên bầu trời liên tiếp xuất hiện những hiện tượng kỳ lạ, giống như hai người Tiêu Chính Văn và Tư Mã Minh Húc đang ở trong một chiều không gian khác vậy, đủ loại màu sắc ngợp trời, cả bầu trời đều trở nên vô cùng rực rỡ!

 

Loại sức mạnh khủng bố này đủ để tiêu diệt ý chí của tất cả mọi người!

 

Thậm chí có không ít cao thủ trở về từ vùng ngoài lãnh thổ đều kinh sợ mà nhìn về phía bầu trời, năm đó một nhân tài của Tư Mã Thị đã sử dụng thủ đoạn này để giết chết mấy chưởng giáo đại tông của vùng ngoài lãnh thổ!

 

Mà Tiêu Chính Văn e rằng còn chưa từng được chứng kiến loại trận pháp huyền diệu tới vậy, kết quả đương nhiên không cần nói cũng có thể hiểu được!

 

So với Tư Mã Minh Húc, Tiêu Chính Văn lại vô cùng bình tĩnh, dường như hoàn toàn không coi cảnh tượng dị thường xung quanh ra gì.

 

“Mày quả thực khiến cho tao rất bất ngờ, có điều đánh mày vẫn chưa dùng tới kiếm Tần Vương!”

 

Tiêu Chính Văn liếc mắt nhìn những tia sáng rực rỡ xung quanh, đột nhiên giơ một ngón tay lên trời, trực tiếp chỉ điểm về phía khoảng không bên trên!

 

Chỉ thấy trên bầu trời ban nãy vẫn còn đang lấp lánh ánh sáng, vầng trăng đột nhiên luân chuyển, chỉ trong nháy mắt đã chuyển từ ban ngày sang thành ban đêm!

 

Thậm chí ngay cả những vì sao trên bầu trời cũng đều biến mất tăm!

 

Thật ra bất luận là trận pháp huyền ảo tới độ nào thì bản thân nó cũng do từ trường giữa trời đất hình thành nên!

 

Mà thứ giống như từ trường, không nhìn thấy cũng không chạm vào được, chỉ là một loại tồn tại trong vô hình!

 

Thế nhưng bởi vì tính lĩnh hội không giống nhau nên từ trường điều động đương nhiên cũng hoàn toàn khác biệt, vậy nên với cảnh giới của Tiêu Chính Văn bây giờ mà nói, bề ngoài thì thấp hơn một bậc so với Tư Mã Minh Húc!

Thế nhưng Tiêu Chính Văn đứng ở tầng nguyên khí còn Tư Mã Minh Húc thì lại đứng trên tầng diện chân khí, vậy nên uy lực trận pháp mà hai người thể hiện ra căn bản không thể đem ra so sánh với nhau!
 
Chương 3190


Nhìn thấy cả thế giới đều dần chìm vào trong màn đêm đen kịt, mà Tiêu Chính Văn lúc này lại giống như đang biến hoá ra một thế giới hoàn toàn mới, so với cái này thì trận pháp của Tư Mã Minh Húc quá tệ hại!

 

“Cái gì? Chuyện này…chuyện này sao có thể?”
Advertisement

 

Tư Mã Minh Húc cũng có dự cảm cực kỳ chẳng lành.

 

“Mày chỉ biết chiến lực của tao là Nhân Vương cấp năm, thế nhưng lại không biết được thực lực thật sự của tao, chiến lực không phải là tất cả của một người!”

 

“Trước đây tao không tung ra tất cả những con át chủ bài, chẳng qua là bởi vì những đối thủ đó căn bản không đáng để tao làm như vậy mà thôi!”

Advertisement

“Tuy nhiên, điều đó không thể hiện rằng tao chỉ có chút thực lực như thế mà thôi!”

 

“Nếu như mày đã biết tới Thiên Sơn Thư Lục thì nên hiểu rằng Thiên Sơn Thư Lục đại diện cho điều gì, với nội tình của nhà họ Tư Mã mấy người thì vẫn không có tư cách nhòm ngó tới Thiên Sơn Thư Lục!”

 

Lúc này, cả bầu trời đều đang chìm vào trong màn đêm đen bất tận, vô số tia sáng gần như đều biến mất hết chỉ trong nháy mắt, mà sức mạnh lớn đó cũng biến mất không thấy tăm hơi ngay sau đó!

 

Gần như chỉ trong thoáng chốc, tất cả những chiêu thức mà Tư Mã Minh Húc sử dụng đều tan thành mây khói!

 

“Ồ? Thiên Sơn Thư Lục? Hừ! Mày chắc chắn rằng mình đã lĩnh hội được tinh tuý của Thiên Sơn Thư Lục rồi? Cũng tốt, vậy thì để tao lĩnh giáo một chút kiến thức bị thất truyền không ai bì nổi của mày vậy!”

 

Tư Mã Minh Húc lúc này cũng không giữ lại gì nữa, dẫu sao Tiêu Chính Văn đã khiến hắn cảm nhận được nguy hiểm, có lẽ đối thủ này còn vượt xa so với tưởng tượng của hắn!

 

Trước đây, Tư Mã Minh Húc vẫn luôn xem thường cao thủ trong thế tục, dù là cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm thì cũng bị Tư Mã Minh Húc xem như con kiến!

 

Dù gì thì những trận pháp vô thượng huyền ảo thực sự kia cũng đã thất truyền trong thế tục từ lâu rồi.

 

Chỉ có chiến lực tự thân, không có sự chống đỡ của trận pháp thì cũng giống như lầu gác giữa không trung vậy, căn bản chẳng trụ vững được bao lâu!

 

Thế nhưng thân thủ của Tiêu Chính Văn bây giờ đã hoàn toàn lật đổ nhận biết vốn có của hắn!

 

Vào khoảnh khắc ban nãy khi Tiêu Chính Văn ra tay, khí thế xem thường bốn phương, chỉ có một mình, tuyệt đối không thế phô trương thanh thế!

 

Hoặc là Tiêu Chính Văn hoàn toàn không có tư cách trở thành địch thủ mạnh nhất đời này của hắn!

 

Lúc này, vô số thiên lôi lại tập kết trở lại, tia sét thậm chí còn to hơn cả cánh tay nháy mắt đã đan kết thành một mành lưới lớn bao phủ kín trời!

 

Có thể triệu hồi thiên lôi tới dưới tình cảnh Tiêu Chính Văn đang thể hiện kiến thức bị thất truyền Đại Hắc Thiên, điều này đủ để nói lên rằng Tư Mã Minh Húc mạnh hơn tất cả những đối thủ mà Tiêu Chính Văn đã gặp khi trước!

 

Mành lưới trời này dập dềnh giữa hư không, giống như muốn bao trùm hết cả thế giới vào bên trong vậy!

 

“Thiên Võng Trận?”

Lúc này, không ít cao thủ từ vùng ngoài lãnh thổ trở về đều đồng loạt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Thiên Võng Trận đã thất truyền mấy trăm năm ở vùng ngoài lãnh thổ rồi, không ngờ Tư Mã Minh húc tuổi đời còn trẻ mà lại có tuyệt nghệ giống như thế!

Không hổ là thế gia hoàng tộc ngay tới nhà họ Lý và nhà họ Chu cũng phải kính nể, căn cơ này không phải là thứ mà mấy kẻ bình thường có thể so sánh được!
 
Chương 3191


Nghe nói năm đó Gia Cát Khổng Minh đã dùng Thiên Võng Trận để giết chết một trăm nghìn quân Tào lại sườn Bác Vọng!

 

Thiên Võng Trận thậm chí có thể xếp chung cùng với Đại Hắc Thiên, Tinh Thần Đại Hải và trở thành một trong ba bí trận lớn!

 

Thậm chí ngay cả Bát Cảnh Cung cũng từng ngấp nghé hy vọng đạt được, chỉ là từ sau khi Tư Mã Minh Húc tới vùng ngoài lãnh thổ ở ẩn thì loại trận pháp này không còn xuất hiện thêm nữa, tất cả mọi người đều cho rằng Thiên Võng Trận đã thất truyền rồi.

 

Thế nhưng không ngờ Tư Mã Minh Húc lại có thể dày công tôi luyện được.

 

Vào lúc mọi người đang hết sức kinh ngạc, mành lưới che trời đó đột nhiên che phủ về phía của Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này, ngay cả hư không bị Thiên Võng Trận bao vây vào bên trong cũng hoàn toàn vụn vỡ!

 

Những người đang quan sát trận chiến bên dưới càng phát ra những tiếng kinh hô: “Trời đất ơi, trời…trời sụp rồi!”

 

Không ít cường giả Âu Lục thậm chí còn quỳ xuống vái lạy Thánh tượng, không ngừng cầu khấn!

 

Đòn đánh này chỉ cần giáng xuống thì e rằng quá nửa Âu Lục đều sẽ hoá thành cát bụi!

 

Tiêu Chính Văn trước khi ra tay vẫn còn xem xét tới người dân bình thường, ít nhất vào lúc anh ra tay cũng sẽ bớt ngang tàn hơn, thế nhưng Tư Mã Minh Húc thì lại hoàn toàn khác!

 

Ở trong mắt hắn, bên trong thế tục chỉ có loài kiến chết không có gì đáng tiếc, mà người dân Âu Lục ở trong mắt hắn thậm chí còn chẳng bằng con kiến, giá trị tồn tại duy nhất của bọn họ chỉ là cho giới tự nhiên thêm phân bón mà thôi!

 

Vậy nên từ đầu tới cuối, Tư Mã Minh Húc đều chẳng hề khắc chế, chỉ riêng một lần giơ tay ban nãy đã khiến cho một quốc gia nhỏ của Âu Lục biến thành biển máu!

 

Lúc này, Chu Chấn Long đang đứng ở nơi xa quan sát trận chiến cũng phải đổ mồ hôi lạnh thay cho Tiêu Chính Văn!

 

Đòn đánh này, dù là ông ta thì cũng tuyệt đối không dám chống đỡ!

 

Bởi vì bên trong Thiên Võng Trận này không chỉ có sức mạnh lôi đình mà còn là thần uy vô thượng của đất trời!

 

Bên trong mành lưới đó cái gì cũng có, dù là nhân tài ở cảnh giới Nhân Hoàng khi đối diện với loại trận pháp này cũng phải nhượng bộ lui binh!

 

Một khi bị nó trói buộc thì đồng nghĩa với việc đối kháng với thiên uy, bất cứ ai cũng chỉ còn đường chết!

 

Dù là những kẻ mạnh mẽ như Trương Liêu năm xưa thì cũng chỉ có thể tháo chạy để bảo toàn lấy tính mạng, huống hồ là Tiêu Chính Văn?

 

“Ồ, mành lưới lớn này thoạt nhìn rất có tính mô phỏng, chỉ là không biết uy lực như thế nào!”

 

Tiêu Chính Văn khẽ cười, trong biểu cảm lại không hề có chút hoảng loạn nào.

 

“Soạt!”

 

Một tia sáng màu bạc loé lên, con dao quân đội năm cạnh lao ra thêm lần nữa, cắm thẳng về phía trận nhãn của mành võng lớn bất tận kia!

 

“Đùng đoàng!”
Một tia thiên lôi giáng xuống từ trên chín tầng mây, va chạm với con dao quân đội năm cạnh, ánh sáng cứ thế lóe len chói lóa giống như trên bầu trời vừa xuất hiện mặt trời thứ hai!
“Âm dương nghịch loạn!”
Cùng lúc này, bàn tay của Tiêu Chính Văn đột nhiên khẽ lật lại, hai tia sáng huỳn ảo một đen một đỏ bay ra từ trong lòng bàn tay anh!
 
Chương 3192


Giống như tất cả mọi thứ huyền ảo trên thế gian này đều bị Tiêu Chính Văn nắm giữ trong lòng bàn tay, ngay cả ý chí của đất trời cũng đang không ngừng dao động theo chuyển động của bàn tay Tiêu Chính Văn!

 

“Thịch!”

 

Tư Mã Minh Húc cảm nhận được một nỗi khiếp sợ không tên.

 

Ngay sau đó thì nhìn thấy tia lôi đình đó hoá thành tia sét màu tím lao thẳng về phía mình!

 

Cùng lúc này, một con rồng lớn màu tím bay ra từ phía sau lưng Tiêu Chính Văn, mở to cái miệng lớn mà lao về phía Tư Mã Minh Húc!

 

“Chuyện này không thể nào!”

 

Khổng Thiên Tường đứng bên dưới đột nhiên phát ra một tiếng kinh hô!

 

Hắn thật sự không thể hiểu nổi tại sao khí tức của Tiêu Chính Văn lại có thể dung hợp một cách hoàn mũ với trời đất một phương chỉ trong nháy mắt như thế!

 

Vào khoảnh khắc hắn chuẩn bị ra tay tương trợ Tư Mã Minh Húc, Tiêu Chính Văn đột nhiên quay đầu lại nhìn về phía Khổng Thiên Tường!

 

Ánh mắt đó như mang theo thiên uy, doạ cho Khổng Thiên Tường vội vàng lùi ra phía sau, thế nhưng dường như vẫn chậm hơn một bước!

 

Chỉ là một ánh mắt thôi nhưng cũng khiến cho đầu Khổng Thiên Tường đau tới muốn nổ tung, như thể bị giáng cho một đòn rất mạnh vậy!

 

Ngay sau đó, một tiếng vang không tên cực lớn đột nhiên bùng nổ bên trong đầu hắn!

 

“Khụ!”

 

Khổng Thiên Tường phun ra một ngụm máu tươi, mãi đến lúc này, hắn mới nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ không dám tin.

 

Khổng Thiên Tường thậm chí bất chấp cả việc bản thân mình đang bị thương nặng, hắn quay đầu bỏ chạy hơn chục dặm, thậm chí còn không có dũng khí liếc nhìn Tiêu Chính Văn!

 

Chỉ là một ánh mắt thôi, lại có thể khiến hắn bị thương nặng, điều này cũng đủ để nói rõ vấn đề rồi!

 

Thông thường, sau khi đạt đến cảnh giới Nhân Vương, nếu cảnh giới không chênh lệch quá nhiều, vốn không thể ngay cả một cái liếc mắt của đối phương cũng không thể chịu được!

 

Chẳng lẽ đến bây giờ Tiêu Chính Văn vẫn đang che giấu thực lực của mình?

 

Trong lòng Khổng Thiên Tường ngay lập tức nghĩ đến khả năng này, nếu thật sự như vậy, thì thực lực của Tiêu Chính Văn thật sự quá đáng sợ!

 

Chẳng trách nhiều cao thủ từ vùng ngoài lãnh thổ trở về, đều phải chịu thiệt dưới tay Tiêu Chính Văn!

 

Nghĩ đến đây, Khổng Thiên Tường lập tức kinh hãi cực độ, trên trán hắn thậm chí còn rịn ra những hạt mồ hôi mịn!

“Anh Khổng, anh bị sao vậy?”
 
Chương 3193


Lương Cảnh Long thấy Khổng Thiên Tường đột nhiên nôn ra máu, sau đó lại bỏ chạy hơn chục dặm, không khỏi hỏi với vẻ khó hiểu.

 

Dù sao vừa rồi Khổng Thiên Tường vẫn ổn, hơn nữa thỉnh thoảng còn đưa ra vài lời phê bình, sao vừa chớp mắt một cái, đã bị thương nặng rồi?

 

“E rằng Tư Mã Minh Húc cũng không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn đấy!”

 

Khổng Thiên Tường nói với vẻ vẫn còn sợ hãi.

 

Cái gì?

 

Tư Mã Minh Húc sẽ thua Tiêu Chính Văn ư?

 

Nghe thấy lời này, vẻ mặt của mọi người không khỏi ngỡ ngàng.

 

Nếu lời này được nói ra từ miệng của người khác, e rằng đã bị chết chìm trong nước bọt từ lâu rồi!

 

Nhưng người nói điều này lại là Khổng Thiên Tường, người đại diện cho nhà họ Khổng!

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn đã chặn được đòn chí mạng của Tư Mã Minh Húc bằng con dao năm cạnh, nhưng đó mới chỉ là bắt đầu, tấm lưới trời vẫn còn, Tiêu Chính Văn vẫn bị mắc kẹt trong lưới trời đấy?

 

Truyền thuyết kể rằng điều đáng sợ của lưới trời là cho dù đối thủ có chiến đấu như thế nào, thì cuối cùng, họ cũng sẽ bị kẹt chết trong đó!

 

Hơn nữa, Tiêu Chính Văn thậm chí chưa bao giờ việc thoát khỏi nó, rõ ràng đã từ bỏ hy vọng sống sót!

 

“Tiêu Chính Văn rõ ràng đã bị mắc kẹt trong lưới trời, Tư Mã Minh Húc đã chiếm hết ưu thế, sao có thể thua được?

 

Hàn Hương Nhi hỏi với vẻ đầy khó hiểu.

 

“Không! Đó chỉ là vẻ bề ngoài thôi, thậm chí ngay cả lúc này, Tiêu Chính Văn vẫn chưa nỗ lực hết sức, Thiên Võng Trận thật sự có thể bao vây tất cả mọi người sao? Mọi người đừng quên rằng, Tư Mã Ý năm đó cũng đã thoát khỏi Thiên Võng Trận của Khổng Minh đấy!”

 

Những lời này vừa thốt ra, mọi người đều không khỏi hít sâu một hơi!

 

Điều khiến mọi người càng khiếp sợ hơn chính là trận chiến của Tiêu Chính Văn và Tư Mã Minh Húc đã đến giai đoạn căng thẳng tột độ, vậy mà Tiêu Chính Văn vẫn chưa cố hết sức ư?

 

Ngay cả bầu trời cũng bị đánh sập mất một góc, Tư Mã Minh Húc đã sử dụng cả bản lĩnh cuối cùng rồi, nhưng Tiêu Chính Văn thì vẫn còn dè dặt ư?

 

“Không thể như thế được? Tên ranh họ Tiêu, thật sự mạnh như vậy sao?”

 

Lương Cảnh Long hét lên một tiếng kinh ngạc.

 

Nhưng một giây sau, hắn vội cúi đầu xuống, chẳng dám nhìn Khổng Thiên Tường!

 

Dù sao những lời này đều phát ra từ miệng của Khổng Thiên Tường, hắn làm vậy chẳng khác nào đang chất vấn Khổng Thiên Tường, cũng như đang chất vấn người kế thừa tương lai của nhà họ Khổng!

Hơn nữa, với lập trường của Khổng Thiên Tường, lại càng mong Tiêu Chính Văn bị cắt thành tám mảnh để xua tan mối hận trong lòng, càng không thể nào nói đỡ lời cho Tiêu Chính Văn!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom