Chương 3053


“Tiêu Chính Văn?”

 

Lục Tiểu Thiến tuyệt đối không thể ngờ Tiêu Chính Văn lại xuất hiện ở Sơn Thành.

 

“Tôi khuyên cô nên quay đầu trở về đi, nếu không thì không một ai trong số mấy người có thể trở về được đâu!”

 

Tiêu Chính Văn nói bằng giọng điệu lạnh tanh.

 

“Chỉ dựa vào một mình anh mà cũng muốn ngăn cản tôi ư? Anh đừng quên trước đây đều là giới chính trị Hoa Quốc mấy người cầu hoà với chúng tôi, nếu như hôm nay anh dám ra tay thì coi như đơn phương huỷ bỏ hoà ước!”

 

“Vả lại, chỉ dựa vào anh mà cũng có tư cách nói ra mấy lời ban nãy sao? Thật ra anh hiểu rất rõ không có sự có mặt của Thiên Minh Tử thì mấy người chỉ như một bầy kiến ở trước mắt huyết tộc chúng tôi!”

 

Lục Tiểu Thiến vô cùng tự tin nói.

 

Khi cô ta vừa nói dứt lời, bá tước Huyết Sát bên cạnh liền vung tay, một tia sáng màu máu lao thẳng lên trời, nháy mắt đã xé toang trời cao!

 

Một luồng khí tức vô cùng khủng bố chèn ép trời đất, khí tức chết chóc khủng bố nhanh chóng lan tràn ra khắp cả Sơn Thành!

 

Mà người đàn ông mặc áo choàng đen khi trước vẫn luôn ngồi bên cạnh Lục Tiểu Thiến cũng đẩy cửa xe rồi chậm rãi bước xuống.

 

Thế nhưng điều khiến Độ Thiên Chân Nhân hết sức bất ngờ là người này thoạt nhìn có mấy điểm na ná như Tiêu Chính Văn, đặc biệt là cảm giác mà hắn đem lại cho người khác, cứ như dung hoà lại làm một với đất trời một phương, căn bản không nhìn ra được tu vi của hắn!

 

Nếu như không phải hắn đi bên cạnh Lục Tiểu Thiến thì có lẽ Độ Thiên Chân Nhân sẽ coi hắn như một người bình thường!

 

Lúc này, gần như tất cả người dân Hoa Quốc đều đổ dồn sự chú ý về phía Sơn Thành!

 

Không ai ngờ được rằng, vào đêm hôm trước có hai hầu tước của huyết tộc bị giết, nên Sơn Thành mới bùng phát trận đại chiến kinh thiên chỉ sau một ngày như vậy.

 

“Hai vị, mọi người đều hiểu rất rõ cục diện bây giờ, không cần phải đánh đập tàn nhẫn làm gì!”

 

Vừa nói dứt lời, cơ thể của Lý Chính Đạo cũng bay vút lên không trung!

 

Trong số những thế gia mà huyết tộc muốn tiêu diệt cũng có nhà họ Lý, Lý Chính Đạo đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

 

Chỉ là thực lực của huyết tộc bây giờ vẫn chưa đủ để đối kháng với sự liên thủ của cụ ta với Tiêu Chính Văn, vậy nên Lý Chính Đạo vẫn vô cùng tự tin!

 

“Tiểu bối nhà họ Lý, không ngờ chớp mắt hai trăm năm trôi qua, ông đã trở thành thế tử nhà họ Lý rồi?”

 

Ông lão mặc áo choàng đen nói, chậm rãi cởi bỏ áo choàng, lộ ra gương mặt chi chít những vết sẹo.

 

Lý Chính Đạo đưa mắt nhìn ra, không khỏi kinh ngạc!

 

“Ông…ông là Huyết Ma Đồ? Không phải ông đã bỏ mạng trong trận chiến trên gò đất Côn Luân vào hai trăm năm trước rồi sao?”

 

Nếu như không tận mắt chứng kiến, Lý Chính Đạo thậm chí còn không dám tin Huyết Ma Đồ vẫn còn sống!

 

Huyết Ma Đồ năm đó là một trong số những đại sát thần của vùng ngoài lãnh thổ, lúc con đường dẫn tới vùng ngoài lãnh thổ được khai phá, mấy thế lực các phương như huyết tộc và Đế Vương Các, Thiên Đạo Minh Ước sẽ chiến đấu một trận ở Côn Luân!

 

Mà năm đó, Đế Vương Các và Thiên Đạo Minh Ước liên thủ dồn cho huyết tộc đại bại, nghe nói cả đám cao thủ mà huyết tộc cử đi đều không có một ai sống sót!

 

Thế nhưng không ngờ hôm nay lại gặp được sát thần trong truyền thuyết ở nơi này!

 

Nếu như thật sự so về thực lực, ngay cả xách dép cho Huyết Ma Đồ, Điền Thương Hải cũng không xứng!

 

Ngay cả Tiêu Chính Văn lúc này cũng không khỏi kinh ngạc, đừng thấy Huyết Ma Đồ cũng ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm mà lầm, người này tuyệt đối không phải là kẻ mà những Nhân Vương cấp năm mình gặp khi trước có thể so bì được!

 

Ông ta cũng lĩnh hội được cảnh giới của chân khí, vậy nên mới thoạt nhìn mới bình thường như vậy, gần như hoà vào làm một với tất cả mọi thứ xung quanh!

Nếu như không phải Tiêu Chính Văn lĩnh hội được sự tồn tại của nguyên khí thì trận chiến ngày hôm nay, ai thắng ai bại vẫn thật sự khó đoán định!
“hừ! ông ta vẫn còn sống?”
Ngay cả Thiên Minh Tử vẫn trốn ở nơi xa cũng thầm kinh ngạc, Huyết Ma Đồ chết từ hai trăm năm trước rồi mới đúng!
“Ôi! Thanh Sơn vẫn ở đây, cố nhân chưa từng một lần trở về! Lý Chính Đạo, hôm nay không có chuyện của nhà họ Lý mấy người, lui xuống đi!”
Huyết Ma Đồ trầm giọng ra lệnh.
 
Chương 3054


 

Thực ra nhà họ Lý và Huyết Ma Đồ vẫn có một mối quan hệ nhất định. Năm đó chú ruột của Lý Chính Đạo vừa là bạn vừa là thù với Huyết Ma Đồ.

 

Trong trận chiến đẫm máu hai trăm năm trước, chú của Lý Chính Đạo đã chết thảm trong cảnh hỗn loạn.

 

Việc này cũng khiến Huyết Ma Đồ mất đi một đối thủ đáng kính trọng.

 

Lúc này, Huyết Ma Đồ cũng không muốn giết con cháu của kẻ thù.

 

Nhưng dù sao ông ta cũng là hộ vệ thân cận của Lục Tiểu Thiến. Loại trừ nhà họ Chu chính là tâm nguyện ấp tủ từ hàng chục đời nay của nhà họ Lục, bây giờ chỉ thiếu một bước, sao có thể buông tay được?

 

“Huyết Ma Đồ, ân oán giữa ông và nhà họ Lý đã được giải quyết từ hai trăm năm trước, nhưng tôi chỉ muốn hỏi ông một chuyện, năm đó rốt cuộc là ai giết chú tôi?”

 

Lý Chính Đạo không lùi bước, ngược lại còn nghiêm túc chất vấn.

 

Huyết Ma Đồ nghe vậy, nhìn Lý Chính Đạo, lắc đầu thở dài: “Năm đó, chú của cậu Lý Thế Huân không phải chết dưới tay huyết tộc chúng tôi!”

 

Trận chiến đó, huyết tộc chỉ có thể cố gắng chống đỡ, lúc huyết tộc sắp bị tiêu diệt, người nhà họ Khổng đột nhiên ra tay giết người nhà họ Lý!”

 

“Chú của cậu chết dưới tay nhà họ Khổng, nhưng…”

 

Nói đến đây, trên mặt Huyết Ma Đồ lộ thư thái: “Sau khi tiến vào gò đất Côn Luân, người nhà họ Khổng cũng đã bị Lôi Hải ở Côn Luân đánh cho biến thành tro bụi!”

 

Cái gì?

 

Lôi Hải Côn Luân?

 

Tiêu Chính Văn biết rất rõ về Lôi Hải Côn Luân, ngay cả cao thủ cảnh giới Thiên Thần cũng có thể tồn tại trong Lôi Hải. Bản thân anh đã được Lôi Hải Côn Luân luyện hóa đạt tới cảnh giới Thiên Thần.

 

“Lôi Hải Côn Luân không thể giết được cao thủ trên cảnh giới Thiên Thần!”, Tiêu Chính Văn trầm giọng nói.

 

“Ha ha ha!”

 

Huyết Ma Đồ liếc nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt khâm phục, sau đó lắc đầu nói: “Lôi Hải Côn Luân tổng cộng có ba cấp, cấp ngoài cùng đương nhiên không thể giết được cao thủ trên cảnh giới Thiên Thần!”

 

“Nhưng cấp thứ hai của Lôi Hải, ngay cả Nhân Vương đỉnh cao cũng sẽ lập tức biến thành tro tàn!”

 

Tiêu Chính Văn nghe vậy cũng sững sờ, trước đây anh chỉ nhìn thấy cấp đầu tiên của Lôi Hải, lẽ nào trong gò đất Côn Luân còn có huyền cơ khác?

 

“Thôi bỏ đi, đây đều là chuyện quá khứ rồi. Người nhà họ Lý tốt nhất đừng nhúng tay vào cuộc tranh chấp hôm nay!”

 

Nói xong, Huyết Ma Đồ quay sang nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt sáng ngời.

 

“Cậu cũng lĩnh ngộ được chân khí sao?”

 

Ngay từ đầu, Huyết Ma Đồ đã để ý đến Tiêu Chính Văn, mặc dù Lục Tiểu Thiến luôn coi thường Tiêu Chính Văn, nhưng Huyết Ma Đồ nhìn ra được Tiêu Chính Văn không tầm thường.

 

“Có lẽ vậy!”

 

Tiêu Chính Văn chỉ đáp lại một nụ cười bình tĩnh.

 

“Người từng được Lôi Hải Côn Luân thanh tẩy quả nhiên không tầm thường! Nhưng thực lực của tôi cũng thừa để giết cậu!”

 

“Nếu cậu muốn giữ xác nguyên vẹn thì hãy tự sát sớm đi!”

Huyết Ma Đồ chắp tay sau lưng, thản nhiên nói.
 
Chương 3055


Tiêu Chính Văn khác với những người khác, chưa đến ba mươi tuổi đã có thể ngộ được chân khí, khả năng hiểu biết cũng cao, ngay cả Huyết Ma Đồ cũng phải kinh ngạc.

 

Nhưng với tuổi của Tiêu Chính Văn, cho dù ngộ được chân khí thì đã sao?

 

Từ lĩnh ngộ cho đến vận dụng là cả một quãng đường dài phải đi.

 

Ngay cả Huyết Ma Đồ cũng phải mất cả trăm năm mới có thể vận dụng chân khí. Tiêu Chính Văn mới chỉ gần ba mươi tuổi, làm sao có thể hiểu được sự huyền diệu của chân khí?

 

Nghe vậy, gần như cả Hoa Quốc đều vô cùng kinh ngạc. Vua Bắc Lương – Tiêu Chính Văn là người chưa từng thất bại.

 

Vậy mà Huyết Ma Đồ dám mở miệng bảo Tiêu Chính Văn tự sát.

 

Nhưng sau khi Huyết Ma Đồ phóng ta khí thế kinh thiên động địa của Nhân Vương cấp năm đỉnh cao, tất cả mọi người đều chìm vào im lặng, ngay cả những người dân Sơn Thành cổ vũ cho Tiêu Chính Văn cũng rơi vào cảnh tuyệt vọng.

 

Mà đám người võ tông đang theo dõi trận chiến này cũng vô cùng kinh ngạc trước sức mạnh của Huyết Ma Đồ.

 

Bọn họ cũng từng chiến đấu với huyết tộc, nhưng chưa từng gặp người nào mạnh như Huyết Ma Đồ.

 

Ngay cả khí tức của Thiên Minh Tử cũng không đủ để so sánh với Huyết Ma Đồ.

 

Hơn nữa, trận chiến lớn hai trăm năm trước cũng đã được võ tông lưu truyền từ đời này sang đời khác, người có thể sống sót trong trận chiến bi thảm đó quả là một kỳ tích.

 

Điều này cũng chứng tử Huyết Ma Đồ vô cùng đáng sợ.

 

“Tự sát?”

 

 

 

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: “Ông không phải là người đầu tiên nói với tôi lời này, cũng sẽ không phải là người cuối cùng. Những người lúc trước nói với tôi những lời này đều đã chết rồi!”

 

Cái gì?

 

Huyết Ma Đồ quay đầu lại, hai mắt sáng lên, lạnh lùng nói với Tiêu Chính Văn: “Tiêu Chính Văn, tôi cho cậu cơ hội cuối cùng, tự sát hay là khai chiến?”

 

“Nếu khai chiến thì tôi nhất định sẽ tiêu diệt cả nhà cậu!”

 

Huyết Ma Đồ nói xong, Lục Tiểu Thiến cũng tiến lên, giễu cợt: “Không chỉ có nhà họ Tiêu các người bị xóa sổ mà cả Sơn Thành này cũng sẽ không còn ai sống sót, Tiêu Chính Văn, anh phải suy nghĩ cho kỹ đấy!”

 

Thực ra Lục Tiểu Thiến vốn định lôi kéo Tiêu Chính Văn, nhưng Tiêu Chính Văn lại nhiều lần ngăn cản cô ta trả thù, cho nên cô ta đã mất hết kiên nhẫn.

 

Bây giờ cô ta rất muốn xé xác Tiêu Chính Văn thành trăm mảnh, tàn sát cả Sơn Thành.

 

Lúc này, căng thẳng nhất chính là năm đại danh sơn.

 

Một khi Tiêu Chính Văn và Huyết Ma Đồ đánh nhau thì huyết tộc chắc chắn sẽ thừa thắng xông lên sau khi giết được Tiêu Chính Văn.

 

Lúc trước, khi huyết tộc chiếm được Hoa Sơn và Hằng Sơn, người của năm đại danh sơn đều có cảm giác rằng huyết tộc không thật sự thèm muốn đất đai của Hoa Quốc mà chỉ nhắm vào năm đại danh sơn.

 

Có thể trong năm đại danh sơn có một món bảo vật mà huyết tộc muốn có được, hoặc một manh mối nào đó mà bọn họ hằng mong muốn.
 
Chương 3056


Đến lúc đó, năm đại danh sơn làm sao chống lại nổi huyết tộc?

 

“Tiêu Chính Văn, chuyện này liên quan đến sự sống chết của võ tông Hoa Quốc, cậu… cậu thân là vua Bắc Lương, cậu nên hy sinh vì tương lai của Hoa Quốc!”

 

Trên núi Huệ Mi, một ông lão luôn chú ý đến sự việc của Sơn Thành liền lên tiếng.

 

Dù sao Tiêu Chính Văn tự sát trước mặt mọi người cũng tốt hơn là kéo bọn họ cùng chết.

 

“Đúng vậy, anh Tiêu, anh phải suy nghĩ cho kỹ. Sự an toàn của Hoa Quốc đều dựa vào suy nghĩ của anh!”

 

“Phải đấy, Huyết Ma Đồ là nhân vật lớn có tên tuổi từ hai trăm năm trước, cậu không thắng nổi đâu. Theo tôi thấy, vì lợi ích của Hoa Quốc, cậu… cậu hãy tự sát đi!”

 

Có Huệ Mi dẫn đầu, chẳng mấy chốc, các tông môn võ tông cũng lần lượt lên tiếng.

 

Theo bọn họ thấy, sự sống chết của Tiêu Chính Văn không hại đến đại cục.

 

Ngược lại, tông môn bọn họ rất có khả năng sẽ chìm trong biển lửa chỉ vì một quyết định liều lĩnh của Tiêu Chính Văn.

 

“Tiêu Chính Văn, anh nghẽ rõ chưa? Cả võ tông Hoa Quốc đều hy vọng anh tự sát tạ tội, lẽ nào anh muốn để bọn họ chết cùng anh sao?”

 

Lục Tiểu Thiến lạnh lùng nói.

 

“Bọn họ?”

 

Nghe Lục Tiểu Thiến nói vậy, Tiêu Chính Văn lại lắc đầu cười nói: “Bọn họ liên quan gì đến tôi? Hơn nữa cô phải làm rõ một chuyện, không phải các người tàn sát Sơn Thành chúng tôi!”

 

“Mà là Tiêu Chính Văn tôi đã mất kiên nhẫn với các người rồi!”

 

“Các người năm lần bảy lượt chiến đất đai của Hoa Quốc, giết người dân Hoa Quốc, các người thật sự cho rằng các người có thể tùy ý làm nhục Hoa Quốc sao?”

 

“Nói cho các người biết, đừng nói là cả nhà họ Chu, hôm nay, sẽ không có một ai ở Sơn Thành phải chết!”

 

“Còn các người nghe cho rõ đây!”

 

Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn về phía Huyết Ma Đồ nói: “Đừng ở trước mặt tôi ra vẻ sống lâu lão làng, bản soái đã gặp rất nhiều lão già cổ hủ!”

 

“Đấu với ông một trận thì sợ gì chứ?”

 

Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, cả Hoa Quốc đều trở nên yên lặng.

 

Đặc biệt là người của võ tông và năm đại danh sơn đã hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng.

 

“Tiêu Chính Văn!”

 

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gầm thét giận dữ của Thiên Minh Tử.

 

“Tôi không ngờ cậu lại ích kỷ đến vậy! Cuộc sống hòa bình với huyết tộc hôm nay là điều mà Thiên Minh Tử tôi dùng mạng để đổi lấy!”

 

“Cậu có tư cách gì mà khai chiến với huyết tộc? Ở trên đỉnh Hoa Sơn cậu còn không dám lộ mặt, cậu dựa vào cái gì mà đòi đấu với tiền bối Huyết Ma Đồ chứ!”

 

“Ngay cả tôi cũng phải gọi ông ấy một tiếng tiền bối. Một tiểu bối như cậu mà xứng hỗn láo trước mặt ông ấy vậy sao? Mau quỳ xuống!”

 

Thiên Minh Tử chỉ tay vào mặt Tiêu Chính Văn, lớn tiếng nói với vẻ châm chọc.

 

Mặc dù Thiên Minh Tử không dám đối mặt trực tiếp với huyết tộc, thậm chí còn không dám đấu với cao thủ Nhân Vương cấp năm như Huyết Ma Đồ.

 

Nhưng đối với loại hậu bối như Tiêu Chính Văn thì ông ta vẫn có thể lên mặt.
 
Chương 3057


 

Ngay khi Thiên Minh Tử vừa dứt lời, lại có thêm một người đàn ông trung niên mặc áo đen bước xuống từ trên chiếc xe màu đen. Khoảnh khắc ông ta cởi chiếc áo ra, tất cả người Hoa Quốc đều thấy ớn lạnh.

 

Điền Thương Hải!

 

Lại là một cao thủ cấp hầu tước Nhân Vương cấp năm, lần này huyết tộc đang muốn chơi tới cùng đấy.

 

Không chỉ là mấy người Huệ Mi đều hoảng hốt mà ngay cả Thiên Sơn và Tùng Sơn cũng loạn cả lên.

 

“Tiêu Chính Văn, cậu nên nghe tiền bối Thiên Minh Tử khuyên một câu vì võ tông Hoa Quốc đi”.

 

Trương Khắc Dụng đang ghi hình chương trình ở đài truyền hình, thậm chí không quan tâm đến thân phận mà hét lên với Tiêu Chính Văn.

 

“Đúng thế, Tiêu Chính Văn trước giờ vẫn luôn chỉ quan tâm đến bản thân, chúng ta khó khăn lắm mới khôi phục lại hòa bình với huyết tộc, tại sao cậu ta lại lấy danh nghĩa cá nhân để khai chiến với huyết tộc lần nữa”.

 

“Hơn nữa lần này người ta đến tìm người nhà họ Chu, có liên quan gì với Tiêu Chính Văn chứ? Bảo cậu ta tự sát cũng hời cho cậu ta, đây là kết cục của việc lo chuyện bao đồng”.

 

Không ít các “giáo sư” ủng hộ Thiên Minh Tử cũng đều đóng thủy quân ở trên mạng.

 

Một viện trưởng của Tùng Sơn trực tiếp đứng ra cách một khoảng nói với Tiêu Chính Văn: “Vua Bắc Lương, tôi phải thừa nhận rằng cậu có năng lực hơn người”.

 

“Nhưng với thực lực cảnh giới Nhân Vương cấp một của cậu làm sao có thể là đối thủ của hai cao thủ Nhân Vương cấp năm được?”

 

“Một khi trận chiến nổ ra sẽ khiến biết bao sinh linh bị hủy diệt. Cậu là vua Bắc Lương, lẽ nào không nghĩ đến người dân Hoa Quốc sao?”

 

Ông ta vừa dứt lời, ông lão Huệ Mi đó cũng hùa theo: “Không sai, nếu vì sự cố chấp làm theo ý mình của cậu, cắt đứt sự truyền thừa của võ thuật Hoa Quốc thì cậu chính là tội nhân của Hoa Quốc, sẽ bị lịch sử ruồng bỏ”.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói: “Ồ? Khai chiến với huyết tộc sẽ bị lịch sử ruồng bỏ? Vậy theo ý các ông thì phải quỳ xuống chịu phục trước huyết tộc sao?”

 

“Tiêu Chính Văn tôi từ ngày bảo vệ đất nước không có thói quen cúi đầu trước kẻ xâm lược, từ ngày tôi tập võ đến nay chưa từng có ý nghĩ phải chịu thua trước ai”.

 

“Binh sĩ Hoa Quốc, thiết quân Hoa Quốc thà chết đứng chứ tuyệt đối không chịu thua”.

 

“Chỉ một huyết tộc thì có là gì, bình thường các ông đều nói mấy lời đạo đức nhân nghĩa, bây giờ huyết tộc tàn sát người dân ta, giết nhân dân ta, các ông lại đang làm gì thế hả?”

 

“Nếu khai chiến với huyết tộc mà trở thành tội nhân của Hoa Quốc như các ông nói, thì Tiêu Chính Văn tôi phải đi con đường ngược dòng đó. Các ông tham sống sợ chết thì có thể làm gì được tôi?”

 

Giọng Tiêu Chính Văn hùng hồn vang lên, sóng âm vang lên tận hàng nghìn cây số.

 

Câu nói cuối cùng “có thể làm gì tôi” càng khiến đám người võ tông chói tai.

 

“Tiêu Chính Văn, tôi khuyên cậu tốt nhất đừng ép tôi ra tay với cậu”.

 

Ánh mắt Thiên Minh Tử lóe lên tia lạnh lùng, sát khí cuồn cuộn nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Nghe thế Tiêu Chính Văn suýt nữa bị Thiên Minh Tử chọc phì cười, khinh thường lắc đầu nói: “Thiên Minh Tử, không phải tôi xem thường ông, chỉ dựa vào ông mà có tư cách đánh với tôi à?”

 

Cái gì?
 
Chương 3058


Nghe anh nói thế, Thiên Minh Tử tức đến mức mặt đỏ cả lên.

 

Phải biết là câu nói vừa rồi của Tiêu Chính Văn cộng thêm chân khí vào đó, người dân cả Hoa Quốc đều có thể nghe rõ mồn một.

 

Có nghĩa là Tiêu Chính Văn đang xem thường ông ta trước mặt người Hoa Quốc.

 

“Ồ? Tôi không có tư cách đánh nhau với cậu? Hừ!”

 

Thiên Minh Tử sầm mặt tiến đến trước một bước.

 

Nhưng ông ta còn chưa ra tay, Huyết Ma Đồ đã lạnh lùng quay sang phía Thiên Minh Tử.

 

Bị đôi mắt phệ huyết như ma quỷ đó nhìn, Thiên Minh Tử cảm thấy cả người lạnh toát.

 

Rùng mình một cái, ông ta vẫn lùi sang một bên.

 

“Sao vậy? Chỉ một ánh mắt của người ta đã có thể khiến ông sợ đổ cả mồ hôi lạnh rồi à?”

 

Tiêu Chính Văn khinh thường nhìn Thiên Minh Tử.

 

“Hừ! Tiêu Chính Văn, cậu đừng hống hách, tôi muốn xem thử cậu lấy gì đánh với người ta”.

 

Thiên Minh Tử nghiến răng nghiến lợi nói.

 

Ông ta không phải sợ Tiêu Chính Văn mà là sợ Huyết Ma Đồ.

 

Ngược lại Tiêu Chính Văn không biết trời cao đất dày, thực lực Nhân Vương cấp một mà cũng dám khiêu chiến với hai cao thủ Nhân Vương cấp năm?

 

“Tiêu Chính Văn, mặc dù tôi biết anh chắc chắn không đơn giản chỉ là Nhân Vương cấp một, nhưng theo tôi được biết, trong thế tục hoàn toàn không có người nào cao hơn Nhân Vương cấp năm”.

 

“Tôi mong anh có thể tạo ra kỳ tích”.

 

Lục Tiểu Thiến giễu cợt cười khẩy nói.

 

“Chàng trai, hôm nay cậu chết chắc rồi”.

 

Không đợi Huyết Ma Đồ ra tay, Điền Thương Hải tiến về phía trước, vung đôi bánh xe Huyết Nguyệt trong tay lên đánh thẳng về phía Tiêu Chính Văn.

 

Có thể nói Điền Thương Hải chưa từng xem trọng Tiêu Chính Văn, chỉ là một vua Bắc Lương ở thế tục mà cũng muốn xem mình thành người được hàng trăm nghìn người kính ngưỡng?

 

Mặc dù đôi bánh xe Huyết Nguyệt đó của ông ta không phải là thần binh gì nhưng cũng là vũ khí trân bảo, chỉ riêng khí thế hủy diệt trời đất thôi cũng đủ để san bằng nửa Sơn Thành.

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, Huyết Ma Đồ khinh thường cười nói: “Xem ra không đợi được tôi ra tay thì tên này đã chết dưới tay Điền Thương Hải rồi”.

 

Nói rồi Huyết Ma Đồ sải bước quay về phía sau Lục Tiểu Thiến cười nhạo nhìn hai người đang đánh nhau giữa không trung.

 

Đối mặt với đòn tấn công tuyệt thế của Điền Thương Hải, Tiêu Chính Văn lại chỉ bình tĩnh vung tay lên nói: “Chỉ ông thôi thì vẫn không có tư cách đánh nhau với tôi”.

 

Nói rồi chỉ nghe một tiếng vang cực lớn, Tiêu Chính Văn lại có thể đỡ được đôi bánh xe Huyết Nguyệt của Điền Thương Hải bằng một tay.

 

Điền Thương Hải càng không dám tin trợn to mắt, đòn tấn công này của ông ta gần như có thể phá hủy hơn Sơn Thành đấy, nhưng lại bị một tay của Tiêu Chính Văn chặn lại.
Hơn nữa càng khiến ông ta cảm thấy khó tin hơn là Tiêu Chính Văn lại không hề bị thương.
Lúc này, tất cả mọi người đều ngơ ngác, nhất là Huyết Ma Đồ cũng thầm cảm thấy ngạc nhiên.
Thật ra mặc dù Điền Thương hải chưa tỉnh ngộ được chân khí, nhưng cũng đã là cao thủ ở tầng cao rồi, ít nhất sẽ không thua kém một tên vừa tỉnh ngộ được chân khí.
 
Chương 3059


Trước cảnh tượng trước mắt này lại vả một cái thật đau vào mặt ông ta.

 

Điền Thương Hải không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn.

 

“Cậu đi chết đi!”

 

Điền Thương Hải tức giận thu bánh xe Huyết Nguyệt về, khí tức cả người đều bùng phát, thậm chí dùng đến một trăm hai mươi phần sức lực đánh một đòn nữa về phía Tiêu Chính Văn.

 

Lần này ngay cả hư không cũng rung chuyển.

 

Ngay cả trời đất này cũng gần như sắp không chống đỡ được nữa rồi.

 

Thật ra ngay cả Thiên Minh Tử cũng không khỏi quay đầu đi, không dám nhìn thẳng.

 

Vì khi đòn tấn công này trúng mục tiêu, thậm chí cả một vùng trời đất này đều sẽ sụp đổ.

 

Nhưng trước mặt Tiêu Chính Văn, một đòn dùng hết sức của ông ta cũng chỉ như một trò chơi nhỏ của đám trẻ con.

 

Dù sao sức mạnh của hai người họ không ở cùng một cấp bậc, dù là lực về phương diện chân khí cũng không phải là thứ Điền Thương Hải có thể hiểu và so bì.

 

Huống gì lúc này Tiêu Chính Văn đã đứng ở độ cao của nguyên khí, thậm chí có thể nói hoàn toàn là đang đánh phủ đầu Điền Thương Hải.

 

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn cười khẩy, sau đó nhấc cánh tay trái lên.

 

“Ầm!”

 

Một tiếng vang kinh thiên động địa vang lên, một đám mây hình nấm cực lớn bay lên trời.

 

Ánh sáng chói mắt khiến mọi người không dám nhìn thẳng.

 

“Phụt!”

 

Chỉ thấy một bóng người bị văng ra từ trong ánh sáng chói mắt đó, bay ngược về hàng trăm mét, nôn ra máu.

 

Thấy cảnh tượng này, mọi người đều ngây ngốc.

 

Lần này Tiêu Chính Văn không chỉ đỡ được đòn tấn công tuyệt thế của Điền Thương Hải mà còn đánh Điền Thương Hải văng ra xa, nôn ra máu.

 

“A!”

 

Điền Thương Hải gắng sức vùng vẫy bò dậy, vươn tay lau máu trên khóe môi, phát ra tiếng hét đầy tức giận.

 

Quanh người ông ta được bao bọc bởi một lớp ánh sáng màu đỏ máu, có mùi tanh khá nồng, lan ra khắp nơi.

 

Ông ta không phục, ông ta là một trong ba cao thủ mạnh nhất mà huyết tộc cử đến thế tục lần này.

 

Dù ở ngoài lãnh thổ, ông ta cũng là sự tồn tại vô địch, một thằng nhóc thế tục nhỏ bé lại có thể đánh cho ông ta văng ra xa? Thể diện ông ta còn có thể để ở đâu được nữa đây?

 

“Hôm nay tôi thề phải băm vằm cậu ra!”

 

Điền Thương Hải tức giận ngẩng mặt lên trời hét lên.

 

“Lần sau không chỉ đơn giản là nôn ra máu đây, ông sẽ chết đấy”.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

 

Không ai ngờ Điền Thương Hải lại bị Tiêu Chính Văn đánh đến mức nôn ra máu.

 

Trong mắt các đại danh sơn đây là điều không thể tin được.

“Rốt cuộc cậu ta làm bằng cách nào đấy?”
 
Chương 3060


 

“Người này chắc chắn không phải là Nhân Vương cấp một, tôi nghĩ ít nhất là Nhân Vương cấp bốn”.

 

Không ít các cao thủ võ tông đang quan sát trận chiến của Tiêu Chính Văn và Điền Thương Hải đều bàn luận.

 

Thậm chí có vài người không tin người ra tay là Tiêu Chính Văn.

 

Dù Tiêu Chính Văn là Nhân Vương cấp bốn cũng không thể đánh bay cao thủ Nhân Vương cấp năm chỉ trong tích tắc.

 

Đây đã không phải là vấn đề là năng lực và thực lực nữa, trong mắt họ đây đúng là một kỳ tích.

 

Dù là trận quyết đấu giữa cao thủ Nhân Vương cấp năm thì cũng không thể phân thắng bại khi chỉ vừa bắt đầu.

 

Trước đó mấy tháng, Tiêu Chính Văn vẫn còn ở cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao, thậm chí vẫn chưa là cao thủ cảnh giới Nhân Vương, chỉ mới bao lâu mà Tiêu Chính Văn đã có thể đánh bại cao thủ Nhân Vương cấp năm chỉ trong một chiêu rồi?

 

Điều khủng khiếp nhất là Tiêu Chính Văn mới bao tuổi chứ?

 

Còn chưa đến ba mươi, còn các tiền bối có tiếng của năm đại danh sơn, có người thậm chí đã một hai trăm tuổi rồi.

 

Tuổi của Điền Thương Hải càng cao đến mức đáng sợ, lẽ nào những người như họ đều sống uổng phí rồi sao?

 

Thật ra từ sau khi Tiêu Chính Văn mạnh lên, dù là năm đại danh sơn hay các môn phái của võ tông cũng từng thầm điều tra Tiêu Chính Văn.

 

Thậm chí trong mắt đám người võ tông, mọi chuyện từ khi anh bắt đầu đến biên giới phía Bắc nhập ngũ cũng chẳng phải là bí mật gì nữa.

 

Vừa không phải là thế tử của gia tộc lớn nào đó, vừa không có tông môn lớn che chở, thậm chí có thể nói Tiêu Chính Văn ngoài chức danh vua Bắc Lương hư ảo đó ra thì không còn gì khác.

 

So với các môn phái lớn của võ tông thì những gì được dạy từ trong quân đội chẳng có gì là hơn người cả, thậm chí từ sau khi linh khí khôi phục, không một tông môn nào xem quân đội ra gì cả.

 

Cũng chính vì thế mà thành tựu mà Tiêu Chính Văn đạt được hôm nay hơi lạ thường.

 

Có thể nói mỗi lần Tiêu Chính Văn ra tay đều khiến võ tông có thêm nhận thức mới về anh.

 

Bây giờ Tiêu Chính Văn lại có thể nghênh chiến với cao thủ Nhân Vương cấp năm?

 

“Không ở thế tục Hoa Quốc cũng còn người như cậu”.

 

Vẻ mặt Điền Thương Hải cực kỳ nghiêm túc, hai mắt nhìn đăm đăm Tiêu Chính Văn.

 

Sau khi bình tĩnh lại, Điền Thương Hải cũng cảm thấy người thanh niên trước mặt này không hề tầm thường, cho dù thế nào, chỉ một đòn của đối phương mà đã có thể khiến cao thủ ở cấp bậc như ông ta nôn ra máu không phải là chuyện ngẫu nhiên.

 

Đến tầng cấp bậc Nhân Vương này rồi thì việc thắng thua không thể dựa may mắn.

 

Ngay cả Lục Tiểu Thiến ở dưới quan sát trận chiến lúc này cũng sửng sốt.

 

Người dân Sơn Thành nhìn thấy cảnh tượng này cũng lập tức sôi nổi bàn luận.

 

Thật ra người dân Sơn Thành trước giờ đều đứng về phía Tiêu Chính Văn, cho dù Thiên Minh Tử mạnh thế nào, họ vẫn luôn tin vua Bắc Lương mới là chỗ dựa tin cậy của người dân.

Trước đó trong trận chiến ở Hoa Sơn, Tiêu Chính Văn rút lui trước đều khiến mọi người sầu muộn, bây giờ Tiêu Chính Văn có thể chứng minh thực lực của mình bằng hiện thực.
 
Chương 3061


 

Ngay cả Điền Thương Hải cũng bị đánh cho thảm bại như thế chứng tỏ hôm đó Tiêu Chính Văn không cần phải tránh mặt, sở dĩ anh không đến Hoa Sơn có lẽ có việc cần anh giải quyết.

 

“Tôi đã nói rồi mà, vua Bắc Lương không thể nào sợ huyết tộc”.

 

“Đúng thế, tôi nghĩ đám người đó rõ ràng là đang bôi nhọ vua Bắc Lương”.

 

“Mọi chuyện chỉ vừa mới bắt đầu, hơn nữa người huyết tộc không thất bại, chỉ bị thiệt một chút, huống gì đằng sau người ta còn có nhiều người như thế, sao các người lại biết Tiêu Chính Văn sẽ thắng?”

 

Trong đám đông vẫn nghe thấy có giọng nói không mấy hài lòng.

 

Lúc này Điền Thương Hải lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn, âm thầm ngưng tụ một trận pháp, nguyên khí trong không trung dường như bị rút cạn khiến bầu trời đêm như một một màn mỏng màu xám che phủ.

 

“Cậu Tiêu, ông ta đang ngưng tụ khí huyết, đây là bí thuật của riêng huyết tộc, một khi ông ta ngưng tụ thành công thì da thịt của ông ta sẽ cứng như đá, đến lúc đó cậu sẽ trở nên bị động”.

 

Lý Chính Đạo dùng thuật truyền âm nhỏ giọng nói bên tai Tiêu Chính Văn.

 

Sở dĩ huyết tộc lớn mạnh như vậy chính là vì trong huyết tộc lưu truyền rất nhiều bí thuật được kế thừa qua hàng nghìn năm, đây là thứ là Thiên Đạo Minh Ước và gia tộc ngoài lãnh thổ bình thường không thể so bì được.

 

“Ồ? Ngưng tụ khí huyết? Hoàn toàn có thể, tôi đang đợi ông ta đây”.

 

Tiêu Chính Văn dửng dưng cười, khinh thường nói.

 

“Đợi tôi? Cậu chắc chứ?”

 

Điền Thương Hải vừa nói, xung quanh người ông ta bỗng được bao phủ bởi một luồng huyết quang, chỉ thoáng chốc huyết quang mờ đi, da của Điền Thương Hải biến thành màu đồng.

 

Hơn nữa trên làn da màu đồng đó dường như có thêm một lớp áo giáp mỏng.

 

 

 

Lúc này khí thế cả người Điền Thương Hải đều thay đổi, đã không còn sự hung hăng lúc nãy mà thay vào đó trở nên ý chí và khí khái hơn.

 

“Đã sẵn sàng chưa?”

 

Tiêu Chính Văn khẽ cười, nhìn về phía Điền Thương Hải như đang thay đổi thành người khác nói.

 

“Chàng trai, cậu sẽ trả giá cho sự huênh hoang của mình”.

 

Điền Thương Hải cười khẩy, ánh mắt bỗng lóe lên tia lạnh lẽo.

 

Nhưng ông ta còn chưa ra tay, một tiếng rồng gầm vang vọng cả đất trời.

 

“Grum!”

 

Khi tiếng rồng gầm vang lên, ba con rồng lao thẳng lên trời lần lượt quấn quanh Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn như một vị thần giáng trần, uy thế ngút trời.

 

“Rầm!”

 

Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn giơ tay lên tung ra một đòn.

 

Uy thế của nắm đấm này cực kỳ đáng sợ, trong tích tắc đã khiến trời đất rung chuyển, thậm chí dãy núi ngoài cách đó một trăm cây số cũng đều rung chuyển theo đòn tấn công này.

 

“Giết!”

Điền Thương Hải nghiến răng vang lên tiếng ken két, vung nắm đấm sắt lên đánh về phía Tiêu Chính Văn.
 
Chương 3062


 

Trước đó Tiêu Chính Văn không né cũng không tránh, đứng yên nghênh đón một đòn của Điền Thương Hải, bây giờ ông ta cũng muốn dùng cách này để đáp lại Tiêu Chính Văn.

 

Chỉ trong thoáng chốc, hai nắm đấm chạm vào nhau phát ra tiếng vang cực lớn.

 

“Ầm!”

 

Trong không trung, từng gợn sóng nổ tung như sóng nước, núi non trong bán kính trăm dặm lập tức biến thành đống gạch vụn.

 

Trên trời Tiêu Chính Văn và Điền Thương Hải đều lùi về một khoảng.

 

“Quả nhiên tên nhóc cậu có vấn đề! Thế mà có thể ngang tài ngang sức với tôi, đúng là một đối thủ khó đối phó”.

 

Lúc này vẻ mặt Điền Thương Hải cũng nghiêm túc cực kỳ.

 

Vừa rồi ông ta đã ngưng tụ khí huyết.

 

Có thể nói trận pháp khí huyết này tương đương với một trận pháp tăng sức mạnh của riêng huyết tộc.

 

Lúc này Điền Thương Hải đã mạnh hơn trước nãy rất nhiều.

 

Đã thế mà cũng chỉ đánh ngang tay với Tiêu Chính Văn mà thôi, không hề chiếm được ưu thế gì.

 

“Đỡ lấy thêm một đòn của tôi đi”.

 

Điền Thương Hải tức giận hét lên, lại vung nắm đấm lên, cú đấm này đánh thẳng về phía đỉnh đầu Tiêu Chính Văn.

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, Tiêu Chính Văn cũng không khỏi thầm gật đầu, không hổ là cường giả lão luyện ngoài lãnh thổ. So với mấy đối thủ trước kia thì Điền Thương Hải có sự lĩnh hội cao hơn họ không chỉ một sao.

 

Có thể cùng lúc sử dụng nguyên khí và từ trường, hơn nữa còn mượn uy lực của tinh tú, nếu đổi thành người bình thường e là sẽ thua trong trận chiến này.

 

Nhưng chút bản lĩnh này của Điền Thương Hải còn kém xa với Tiêu Chính Văn.

 

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn cúi đầu nhìn xuống, đứng trên đầu rồng kiêu ngạo nhìn trời đất.

 

Sau đó giơ nắm đấm lên dường như muốn đánh vỡ cả phương trời này, ngay cả không khí cũng đều bị Tiêu Chính Văn rút cạn.

 

“Ầm!”

 

Hai nắm đấm lại chạm vào nhau.

 

Nhưng lần này đòn tấn công của Tiêu Chính Văn không hề gì, mà Điền Thương Hải lại lùi về sau mấy chục bước, suýt nữa loạng choạng ngã nhào.

 

Mọi người đều cảm thấy chấn động.

 

Đây hoàn toàn là một cuộc cạnh tranh sức mạnh, Điền Thương Hải là người có hàng trăm năm võ thuật, thế mà lại không phải là đối thủ của Tiêu Chính Văn?

 

Lúc này Điền Thương Hải cũng cảm thấy cực kỳ sốc.

 

Thật ra đạt đến cảnh giới trên Nhân Vương có thể nói một đòn tấn công đều bao phủ trời đất, mỗi một cú đá, nắm đấm đều chứng minh uy thế của phương trời.

Nhưng ông ta lại không địch được với Tiêu Chính Văn?
 
Chương 3063


Tiêu Chính Văn quay đầu lại nhìn quang cảnh phía chân trời, nở nụ cười nhạt, người mà anh đợi đã tới.

 

Bây giờ không cần phải lãng phí thời gian với Điền Thương Hải nữa.

 

Nghĩ đến đây, ánh mắt Tiêu Chính Văn lóe lên hai tia lạnh lẽo, thân hình lao về phía Điền Thương Hải nhanh như chớp.

 

“Tôi đã nói rồi, lần này ông mất mạng rồi”.

 

Vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn đã đánh ra một đòn.

 

“Ầm!”

 

“Phụt!”

 

Thậm chí Điền Thương Hải còn chưa hoàn hồn đã bị Tiêu Chính Văn đánh trúng ngực, sau đó nôn ra một ngụm máu lớn.

 

“Sao có thể!”

 

Lục Tiểu Thiến không dám tin vào mắt mình, ngây người nhìn Điền Thương Hải đang rơi từ trên cao xuống.

 

 

 

Điền Thương Hải đã ngưng tụ khí huyết, trong cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp năm cũng không có mấy ai có thể đánh bại trong vòng ba chiêu.

 

Nhưng rõ ràng Tiêu Chính Văn chỉ là Nhân Vương cấp bốn, cậu ta lấy đâu ra khả năng này?

 

Không chỉ là ông ta mà gần như tất cả cao thủ quay về từ ngoài lãnh thổ đều bị sốc bởi cảnh tượng này, sức chiến đấu của Tiêu Chính Văn quá mức quái lạ, hoàn toàn không phù hợp với thực tế chút nào.

 

Chỉ có Huyết Ma Đồ biết rõ sức mạnh của Điền Thương Hải và Tiêu Chính Văn không ở cùng một đẳng cấp, chẳng hạn như khi bị Tiêu Chính Văn đánh thì đã xác định sẵn kết cục của ông ta ngay từ khi bắt đầu rồi.

 

Nhưng ngay cả Huyết Ma Đồ cũng không dám đảm bảo mình có thể tùy ý làm Điền Thương Hải bị thương.

 

Thế nên ánh mắt ông ta nhìn Tiêu Chính Văn lại càng thêm sắc bén.

 

Thông thường nếu hai bên có sự lĩnh ngộ cùng cấp bậc, nói cách khác hai bên đều có cùng cấp bậc chân khí thì phải xem cảnh giới của ai cao hơn.

 

Nếu xét về tính lĩnh ngộ, bị đối phương đánh phủ đầu thì cảnh giới còn không quan trọng đến thế nữa.

 

Mà một đòn tấn công của Tiêu Chính Văn luôn khiến Huyết Ma Đồ có cảm giác cực kỳ lạ thường, dù ông ta quá quen thuộc với sức mạnh tầng chân khí nhưng cú đấm này của Tiêu Chính Văn vừa giống khai triển chân khí, vừa không giống.

 

Chỉ trong chốc lát ngay cả Huyết Ma Đồ cũng không đoán ra được rốt cuộc hiện giờ Tiêu Chính Văn đã đạt đến tầng nào.

 

“Mau cứu Điền Thương Hải”.

 

Lục Tiểu Thiến nhìn Điền Thương Hải từ trên cao rơi xuống, sợ Tiêu Chính Văn sẽ thừa lúc người gặp nguy mà bổ thêm cho Điền Thương Hải một nhát nữa.

Như thế Điền Thương Hải chắc chắn sẽ chết.
 
Chương 3064


Người ở cấp hầu tước của huyết tộc quay lại thế tục lần này vốn dĩ có hạn, trước đó đã có hai người chết, hôm nay nếu để Tiêu Chính Văn giết Điền Thương Hải nữa thì sức mạnh của huyết tộc ở thế tục càng thêm mỏng manh.

 

“Vâng!”

 

Vừa dứt lời Huyết Ma Đồ lập tức bước ra, sau khi vượt qua Điền Thương Hải lại trực diện ngăn đường đi của Tiêu Chính Văn.

 

“Xoẹt!”

 

Chỉ thấy Huyết Ma Đồ giơ kiếm lên, một luồng kiếm khí hiện ra như có thực thể.

 

Chỉ là thân kiếm này khác hoàn toàn với các bảo kiếm bình thường, đây là “Thiên Kiếm” được tạo thành từ sự ngưng tụ khí tức của đất trời.

 

“Chàng trai, vốn dĩ muốn tha cho cậu toàn mạng, nhưng nếu cậu đã không biết tốt xấu thì hôm nay tôi sẽ tiễn cậu một đoạn”.

 

Nói rồi Huyết Ma Đồ chém mạnh một kiếm về phía Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Huyết Ma Đồ khinh thường nói: “Ồ? Lúc nãy chẳng phải ông đã nói sẽ không ra tay đó sao?”

 

“Hừ! Cái gì chứ, thấy người của mình chịu thiệt, lấy nhiều đánh ít, luân phiên đánh, thắng không nghĩa khí”.

 

Ngay cả người dân đang xem trận đấu ở bên dưới cũng không nhìn nổi nữa.

 

Cách làm này của huyết tộc thật sự quá đê tiện.

 

Dù sao bên phía Hoa Quốc chỉ có một mình Tiêu Chính Văn có thực lực đứng ra đấu, mà bên huyết tộc lại luân phiên đánh với Tiêu Chính Văn, hành động này quả thật cực kỳ vô liêm sỉ.

 

Trải qua trận tàn sát vừa rồi, mặc dù bề ngoài có vẻ Tiêu Chính Văn thắng khá nhẹ nhàng, nhưng thật ra tình hình thế nào cũng chỉ có một mình Tiêu Chính Văn mới biết.

 

Nếu Tiêu Chính Văn tiêu hao sức lực quá nhiều, không kịp lấy lại sức thì cứ trực diện đánh Huyết Ma Đồ như thế, tình hình sẽ cực kỳ bất lợi với Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn lại không để ý đến điều này, dù có thêm Huyết Ma Đồ nữa, anh cũng có thể đánh bại hết chứ đừng nói là một.

 

“Lên”.

 

Tiêu Chính Văn vừa nhấc tay lên, một con Thương Long màu vàng nghênh đón kiếm khí rồi lao đến.

 

Miệng con rồng cực lớn như thể sắp nuốt cả phương trời vào miệng.

 

Khí tức đáng sợ đó làm chấn động các con thú bên dưới run rẩy không thôi.

 

“Keng keng keng!”

 

Kiếm khí Huyết Ma Đồ phát ra vừa chém vào trên người Long Lân lập tức nứt toác, rồi sau đó biến mất không còn tung tích.

 

“Cái gì?”

 

Huyết Ma Đồ không ngờ kiếm khí đó sẽ bị Tiêu Chính Văn hóa giải một cách nhẹ nhàng như thế.

 

Ông ta là người đã trải qua trận chiến lớn cách đây hai trăm năm, kinh nghiệm chiến đấu phải nói là phong phú đến cỡ nào?

 

Ngay cả không ít ông lão cùng thời kỳ với ông ta cũng không thể hóa giải kiếm khí sắc bén của ông ta chỉ trong tích tắc.

 

Nhưng con rồng vàng là sao?

Huyết Ma Đồ biết đó chỉ là con vật hư ảo mà Tiêu Chính Văn dùng chân khí hóa thành chứ không phải là rồng thật.
 
Chương 3065


Đừng nói là con vật hư ảo, dù là Long tộc thật cũng không thể có uy thế mạnh như thế chứ nhỉ?

 

“Rất lạ sao? Điều khiến ông càng ngạc nhiên hơn vẫn còn ở phía sau”.

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy, sau đó bước ra, vung một cánh tay lên, Thương Long màu trắng đó bay ra.

 

“Ầm!”

 

Một âm thanh cực lớn vang lên, sau khi đến phía sau Tiêu Chính Văn, Điền Thương Hải vừa khôi phục vài phần sức chiến đấu vẫn chưa kịp ra tay thì đã bị đánh rơi xuống từ trên không trung.

 

“Xem đây!”

 

Không để Tiêu Chính Văn tiếp tục tung đòn ra, một luồng kiếm khí của Huyết Ma Đồ lao đến, Tiêu Chính Văn cũng chỉ đành thôi truy giết Điền Thương Hải, xoay người đỡ đòn của Huyết Ma Đồ.

 

Lúc này ngay cả Sở Hồng Thiên ở trên Thiên Sơn cũng ngây ngốc.

 

Lúc trước ông ta chỉ biết Tiêu Chính Văn có sức mạnh vô địch, nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn thế mà lại mạnh đến mức này, cùng lúc đánh với hai cao thủ Nhân Vương cấp năm lại có thể thong dong như thế?

 

“Tiêu Chính Văn… sao cậu có thể mạnh đến thế?”

 

Ánh mắt Sở Thiên Hồng lóe sáng, trong mắt đều hiện lên vẻ ngưỡng mộ.

 

Sao ông ta lại không muốn có được sức chiến đấu như Tiêu Chính Văn chứ, một mình có thể đánh với hai cao thủ Nhân Vương cấp năm.

 

Nếu ông ta cũng có sức chiến đấu như thế, ít nhất trước khi các cường giả ngoài lãnh thổ quay về, cả thế giới đều sẽ bị ông ta giẫm dưới chân.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn thậm chí đã làm cả võ tông phải kinh ngạc, ngay cả Võ Thí Thiên đang bế quan để đột phá cũng bị khí thế mạnh mẽ của Tiêu Chính Văn làm cho chấn động.

 

Lúc nhìn thấy Tiêu Chính Văn một mình đối mặt với hai cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp năm, Võ Thí Thiên cũng lộ ra vẻ mặt không thể tin được.

 

Trước đó ba ngày, ông ta mới vừa đạt đến cảnh giới Nhân Vương cấp năm, nhưng không ngờ sức chiến đấu của Tiêu Chính Văn lại vượt cả ông ta.

 

Còn các tông môn lớn của võ tông càng kinh hãi hơn.

 

Tiêu Chính Văn chỉ là một người bình thường đến từ thế tục, không có bối cảnh, sao cậu ta có thể mạnh đến mức này?

 

Nói không ngoa thì Tiêu Chính Văn đang tạo ra lịch sử.

 

Lúc này ngay cả Huyết Ma Đồ cũng cảm thấy nóng mặt, lúc nãy Điền Thương hải lặng lẽ đi đến phía sau Tiêu Chính Văn rõ ràng muốn đánh lén Tiêu Chính Văn.

 

Nói cách khác, hiện giờ đang ở trong thế trận hai người họ bao vây tấn công một mình Tiêu Chính Văn. Dù như thế hai người họ cũng chẳng chiếm được ưu thế nào.

 

Với thân phận của Huyết Ma Đồ, đánh đến mức này thì còn mặt mũi nào nữa?

 

Đường đường là hầu tước huyết tộc lại bị một hậu bối đánh bại, ông ta còn mặt mũi nào gặp người khác đây?

 

“Chết đi!”

 

Huyết Ma Đồ tức giận hét lên, khí thế cả người càng không hề che giấu bộc phát đến cực điểm.

 

Chỉ thấy trên bầu trời, gió mây đều thay đổi, mặt trăng mặt trời xoay chuyển, những tia sáng kèm theo những ảo ảnh khác nhau xuất hiện gần như cùng một lúc.

“Đây là… trận pháp Thời Không”.
 
Chương 3066


Lúc này có người kinh ngạc thốt lên.

 

Trước đây Tiêu Chính Văn cũng không phải chưa từng nhìn thấy trận pháp Thời Không, nhưng có thể sử dụng nó đến trình độ như Huyết Ma Đồ thì vẫn là lần đầu tiên thấy.

 

Cả võ tông chỉ có hai trận pháp bí ẩn nhất đó là trận pháp Thời Không và trận pháp Không Gian mà Tiêu Chính Văn thành thạo nhất.

 

Có thể nói hai loại trận pháp này vừa có nơi tương đồng vừa có sự khác biệt.

 

Nhưng cho dù là cái nào thì uy lực vẫn không thể đánh giá được.

 

“Cậu có biết đạo lý thời gian như thoi đưa, vạn vật đều bị hủy hoại?”

 

Huyết Ma Đồ chắp một tay ra sau lưng, kiêu ngạo nói.

 

Thấy hiện tượng kỳ lạ trên trời, cuối cùng Lục Tiểu Thiến cũng thở phào.

 

Sức chiến đấu của Tiêu Chính Văn có cao đi chăng nữa thì dù sao kiến thức của anh ta cũng có hạn, sự tuyệt diệu của trận pháp Thời Không há có thể là thứ anh ta lĩnh hội được sao?

 

Nhưng dù Tiêu Chính Văn có chết trong trận pháp Thời Không của Huyết Ma Đồ cũng đủ để khiến người huyết tộc phải nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt khác.

 

Dù sao với bất kỳ ai thì trận pháp Thời Không cũng không dễ dàng lấy ra sử dụng, trừ khi đến lúc bất đắc dĩ.

 

Một hậu bối như Tiêu Chính Văn lại có thể ép Huyết Ma Đồ đến mức này chứng tỏ thực lực của Tiêu Chính Văn đáng sợ đến thế nào.

 

“Haizz, e là trận chiến này đã kết thúc rồi”.

 

Lý Chính Đạo ngẩng đầu lên nhìn hiện tượng lạ trên trời, cảm thấy cực kỳ đáng tiếc thở dài.

 

 

 

Thường thì trận pháp Thời Không này đều là cách cuối cùng cho một trận đấu của các cao thủ.

 

Mặc dù Lý Chính Đạo cũng khen ngợi thực lực của Tiêu Chính Văn, nhưng với tuổi của cậu ấy sao có thể hiểu được trận pháp Thời Không?

 

Đây giống như trận đánh giữa hai đội quân, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, nhưng chỉ biết mình mà không biết ta thì sao có thể thắng được?

 

Dù là mấy người Độ Thiên Chân Nhân đang ở một bên xem trận chiến cũng toát mồ hôi thay Tiêu Chính Văn chứ đừng nói là Lý Chính Đạo.

 

“Vù!”

 

Một cơn gió mạnh nổi lên, trên bầu trời lại xuất hiện rất nhiều bông tuyết, nhưng nó lại không rơi xuống đất mà nổi lên từng sóng gợn trong không trung.

 

Lúc này những người trong võ tông đều trợn to mắt, căng thẳng nhìn về phía Sơn Thành.

 

Thậm chí có không ít người còn lấy kính viễn vọng ra nhìn.

 

Một trận đại chiến như thế này không phải là trận chiến mà người ở cấp bậc như bọn họ ngày nào cũng có thể nhìn thấy.

 

Dù có thể học được một chút trong đó cũng sẽ có chút lợi với tương lai của họ.

 

Từng giây từng phút trôi qua, da Tiêu Chính Văn bắt đầu trở nên khô hơn, tóc đen cũng dần biến thành tóc bạc.

 

Khuôn mặt vừa rồi còn tràn đầy sức sống cũng xuất hiện từng đường nếp nhăn.

 

Tiêu Chính Văn đang già đi với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

 

Thấy cảnh tượng này, ngay cả người dân Sơn Thành đang xem trận chiến bên dưới cũng thấy ớn lạnh.
 
Chương 3067


“Tuổi thọ của cậu đang dần bị rút cạn, cùng lắm là cậu vẫn có thể sống được trong mười hơi thở nữa”.

 

Huyết Ma Đồ chắp tay ra sau lưng, tóc dài tung bay trong áo.

 

Bất kỳ ai, thậm chí ngay cả sông núi không có sinh mệnh cũng không thể nào ngăn được dòng chảy thời gian.

 

Tục ngữ có câu, thời gian như dao, thế sự xoay vần.

 

Lý Chính Đạo ở một bên không khỏi nhíu mày, ông ta không có cách phá hủy bí thuật này.

 

Lúc này ông ta cũng như lửa đốt nhưng không thể giúp gì được cho Tiêu Chính Văn, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiêu Chính Văn già đi với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

 

Hơn nữa ông ta biết rõ trận pháp Thời Không này là trận pháp khó phá giải nhất, dù sao thời gian là thứ vô hình, không thể nắm bắt được.

 

Đây không giống đao kiếm, càng không giống những đòn tấn công hữu hình.

 

Sau khi tế bào của cơ thể nhanh chóng chết đi, Tiêu Chính Văn cũng sẽ biến thành một bộ xương trắng.

 

Mọi chuyện không thể xoay chuyển bằng cách bình thường.

 

Ngay lúc Huyết Ma Đồ đang đắc ý, khuôn mặt Tiêu Chính Văn lại hiện lên vẻ chế giễu.

 

Thật ra từ lần trước, sau khi Tiêu Chính Văn được xin chỉ bảo trận pháp Thời Không ở Âu Lục thì đã nghiên cứu về trận pháp này.

 

Sở dĩ lúc nãy anh để mặc cho Huyết Ma Đồ thi triển trận pháp Thời Không với mình chỉ là muốn cảm nhận cao thủ ở cấp bậc như Huyết Ma Đồ khi sử dụng trận pháp Thời Không có gì khác với cường giả cảnh giới Thiên Thần.

 

Chẳng qua kết quả lại khiến Tiêu Chính Văn rất thất vọng.

 

Cho dù là Huyết Ma Đồ hay cường giả Thiên Thần ở Âu Lục cũng đều không lĩnh hội được đến tinh túy và chân lý của trận pháp Thời Không, có thể nói họ chỉ có được bề ngoài của nó, không có được linh hồn sâu bên trong.

 

“Ông có chắc mình đã hiểu rõ trận pháp Thời Không không?”

 

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu nói: “Trong dòng thời gian vô tận, mỗi chúng ta đều nhỏ bé giống một hạt cát sa mạc”.

 

“Ông từng nghe nói cát có thể thay đổi hướng của một dòng sông lớn chưa?”

 

Giọng Tiêu Chính Văn vang lên, nhưng khuôn mặt anh vẫn già đi với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.

 

“Hừ, mạnh miệng chẳng có tác dụng gì, cho dù cậu có biện minh thế nào thì chẳng phải vẫn chỉ có thể trơ mắt chờ chết sao?”

 

Huyết Ma Đồ khẽ cười, kiêu ngạo nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Thậm chí trong mắt ông ta còn hiện lên vẻ đồng tình.

 

Với tư chất của Tiêu Chính Văn, nếu cho cậu thêm thời gian, có thể sẽ trở thành sự tồn tại vô địch thật.

 

Tiếc là cậu ta không có cơ hội đó.

 

“Thời gian!”

 

Vừa dứt lời Tiêu Chính Văn tiến về trước một bước, sau đó một tay chỉ trên trời.

 

“Bùm!”
Một luồng sóng gợn thoáng hiện lên, sau đó gợn sóng càng lan rộng ra, thậm chí bao trùm cả Hoa Quốc.
Cây cối trên vô số ngọn núi và sông nổi tiếng lập tức khô héo, trên mặt đất cũng khô héo và thay đổi.
“trận pháp Thời Không có ý nghĩa là tự nhiên, thời gian và không gian, đất trời, vạn vật không gian vốn dĩ là một thể, sao có thể là thứ mà ông tùy ý tách rời được chứ?”
 
Chương 3068


“Hôm nay cho ông biết cái gì mới là trận pháp Thời Không thật sự”.

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn dang thẳng bàn tay ra, rồi lại hơi siết lại.

 

Khoảnh khắc ngón tay Tiêu Chính Văn siết lại, khuôn mặt vốn dĩ đã già nua của Tiêu Chính Văn lập tức trở nên tràn đầy sức sống.

 

Mái tóc bạc trắng dường như cũng đen tuyền như trước cùng lúc.

 

Càng kỳ lạ hơn là thời gian ở cả Hoa Quốc gần như đều ngừng lại trong một giây này.

 

“Ầm!”

 

Trong không trung phát ra âm thanh cực lớn kinh thiên động địa.

 

Không trung không xuất hiện bất cứ hiện tượng kỳ lạ nào dường như chưa từng xảy ra chuyện này vậy, nhưng ngay lúc mọi người nghĩ sẽ không xảy ra cái gì thì bầu trời bỗng xuất hiện hiện tượng các đám mây lần lượt cuộn lại.

 

Lúc này Huyết Ma Đồ hãi hùng đứng ngây người giữa không trung, gương mặt xuất hiện một tia hoảng sợ.

 

Vì lúc này ông ta có thể cảm nhận được rất rõ sinh mạng của mình đang giảm rất nhanh.

 

Dường như tuổi thọ của hàng nghìn sinh linh bị tước đoạt đã thêm vào trên người ông ta.

 

Cơ thể ông ta đang già đi với tốc độ có thể nhìn thấy, mái tóc lập tức bạc đi trông thấy, da cũng nhanh chóng bị lão hóa.

 

Ngay cả đôi tay trông giống thanh niên cũng trở nên nhăn nheo.

 

Sức mạnh vốn dĩ rất dồi dào trong người ông ta cũng đang bị rút cạn.

 

Dường như chỉ trong một giây, ông ta đã trải qua hàng nghìn năm.

 

“Chuyện… chuyện này không thể nào, sao… sao cậu có thể biết trận… trận pháp Thời Không? Sao… sao tôi… tôi lại già đi…”

 

Huyết Ma Đồ nhìn đôi tay như đang khô héo của mình hét lên một tiếng tức giận không dám tin.

 

Ông ta không thể tin, càng không thể thuyết phục bản thân, một chàng trai chưa đến ba mươi tuổi thế mà lại đang sử dụng trận pháp Thời Không để đoạt đi tuổi thọ của ông ta, còn ông ta lại không thể phản kháng.

 

Bấy giờ Huyết Ma Đồ tức giận đến cực điểm bỗng tiến về trước một bước, nhưng ngay sau đó một tiếng xương gãy vang lên.

 

“Rắc!”

 

Sau đó Huyết Ma Đồ lảo đảo ngã xuống đấy, rơi thẳng từ trên cao xuống.

 

Tuổi thọ của ông ta gần như đã cạn, thậm chí còn chẳng có sức lực để đứng vững.

 

Thấy cảnh tượng này, mọi người đều ngạc nhiên đến mức há hốc miệng, thậm chí có thể nhét một quả trứng vào đó.

 

“Tiêu Chính Văn còn trẻ như thế mà đã có thể chế ngự Huyết Ma Đồ trên trận pháp Thời Không?”

 

Sở Hồng Thiên không dám tin vào mắt mình.

Thật ra trong lòng ông ta, Tiêu Chính Văn chẳng qua là vì kế thừa Quốc Vận của Hoa Quốc, cộng thêm tư chất hơn người nên mới có thể có sức mạnh hơn xa đám lão quái vật về sức chiến đấu.
 
Chương 3069


Nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn lại có nhiều bản lĩnh như thế?

 

Chỉ trong tích tắc, Tiêu Chính Văn đã hoàn hảo đối phó lại đối phương bằng cách đối phương đã làm với mình.

 

Nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì có đánh chết họ cũng sẽ không tin mọi chuyện là thật.

 

“Cậu… tôi…”

 

Huyết Ma Đồ vừa lên tiếng, còn chưa nói gì thì răng của ông ta đều lần lượt rơi xuống.

 

“Có… có lẽ tôi không… không nên đến thế tục”.

 

Nói rồi Huyết Ma Đồ nôn ra một ngụm máu, lúc này ông ta đã như ngọn đèn trước gió, sinh mạng có thể kết thúc bất cứ lúc nào.

 

Nhưng ông ta không cam lòng, mình thế mà lại chết trong tay một hậu bối, hủy diệt một đời anh minh của ông ta.

 

Lúc này hơi thở chết chóc đã lan tràn khắp người ông ta, đôi mắt lấp lóe của ông ta cũng bắt đầu không còn như trước.

 

“Ông yên lòng ra đi nhé”.

 

Tiêu Chính Văn xoay người đi, thậm chí không thèm liếc nhìn ông ta một cái, sải bước đi thẳng về phía Điền Thương Hải.

 

“Phụt!”

 

Ngay khi Tiêu Chính Văn xoay người đi, Huyết Ma Đồ bỗng nôn ra một ngụm máu, cơ thể rơi thẳng từ trên cao xuống.

 

“Bùm!”

 

Những bông hoa lộng lẫy trên bầu trời khiến cả bầu trời đêm được chiếu sáng giống như ban ngày.

 

Cơ thể Huyết Ma Đồ vẫn chưa rơi xuống đất đã băng giải.

 

Biến thành vô số tia sáng rồi phân tán trong không khí, như thể ông ta chưa từng đến thế giới này vậy.

 

Một Huyết Ma Đồ oanh liệt đã biến mất vào lúc này.

 

 

 

Lúc này, xung quanh vô cùng im ắng.

 

Đây là lần đầu tiên có cao thủ trong giới thế tục giết chết cao thủ Nhân Vương cấp năm trước mặt tất cả mọi người, hơn nữa còn là một vị lão quái sống sót trong trận đại chiến hai trăm năm trước.

 

Từ khi linh khí khôi phục, cho dù là Hoa Quốc hay là thế giới thì tất cả thế lực trong giới thế tục đều cho rằng bản thân không thể chống lại thế lực cường mạnh ở vùng ngoài lãnh thổ.

 

Thậm chí còn không có sức để giãy giụa, nhưng cảnh tượng Tiêu Chính Văn tự tay giết chết Huyết Ma Đồ đã khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.

 

Lúc này, Điền Thương Hải vốn luôn không cam lòng, cũng dâng lên cảm giác sợ hãi tột độ trong lòng.

 

Bàn về sức mạnh, mười Điền Thương Hải cộng lại cũng không phải là đối thủ của Huyết Ma Đồ.

Nếu không, cũng sẽ không đến lượt Huyết Ma Đồ làm vệ sĩ riêng cho Lục Tiểu Thiến.
 
Chương 3070


 

Trước đó, ngay cả Tiêu Chính Văn cũng chỉ như con kiến trong mắt ông ta.

 

Nhưng bây giờ, hình bóng ấy thật đáng sợ!

 

Dường như chỉ cần Tiêu Chính Văn vung tay lên đã có thể hủy diệt trời đất, cảm giác sợ hãi tột độ này khiến Điều Thương Hải gần như phát điên.

 

“Không! Không thể nào!”

 

Đôi mắt của Điền Thương Hải nhìn Tiêu Chính Văn với sự kinh hãi không gì sánh được, ý chí chiến đấu cũng tiêu tan.

 

Dù có chấp nhận hiện thực trước mắt hay không thì cũng phải chiến đấu một trận sinh tử với Tiêu Chính Văn.

 

Mùi máu tanh vô tận bỗng chốc tỏa ra, thậm chí còn bao trùm cả thành phố Sơn Thành.

 

Lớp áo giáp trên người Tiêu Chính Văn ánh lên từng vệt máu, vô cùng kỳ lạ.

 

“Đến lượt ông rồi!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói, không hề có một chút cảm xúc nào.

 

Vừa dứt lời, Tiêu Chính Văn đã tung nắm đấm, đồng thời, Điền Thương Hải cũng vội vã đấm đáp trả.

 

Lúc này, ông ta đã không còn đường lui rồi.

 

Sao Tiêu Chính Văn có thể để ông ta trốn thoát được!

 

“Bùm!”

 

Hai nắm đấm va chạm, Điền Thương Hải bị hất bay ngược ra sau.

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn cũng không nương tay nữa, phóng người bay theo Điền Thương Hải ra ngoài rồi lại tung cú đấm.

 

Mỗi cú đấm của Tiêu Chính Văn đều vô cùng hiểm ác, khí thế ngất trời.

 

Chỉ với một cú đấm, áo giáp của Điền Thương Hải đã bị xé toạc, máu từ vết thương chảy xuống.

 

“Bụp bụp bụp!”

 

Tiêu Chính Văn đấm Điền Thương Hải hết cú này đến cú khác, cơ thể anh tiến lên không ngừng.

 

Chưa đầy một khắc, Điền Thương Hải đã bị đánh tan nát.

 

“Rầm!”

 

Cuối cùng, cơ thể Điền Thương Hải đâm vào một ngọn núi lớn, đánh sập cả nửa đỉnh núi.

 

Ông ta yếu ớt nhìn Tiêu Chính Văn chậm rãi đi về phía mình, trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.

 

Giờ phút này, cơ thể ông ta đã bị đánh tan nát, nằm trên mặt đất giống như một khối thịt thối không xương cốt, đến nhúc nhích một ngón tay cũng khó như lên trời.

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, ngay cả Lục Tiểu Thiến cũng sững sờ tại chỗ, không dám thở mạnh.
 
Chương 3071


Tiêu Chính Văn thật quá đáng sợ, chỉ một chiêu đã hạ gục Huyết Ma Đồ, ngay cả xương cũng không còn sót lại.

 

Mà bây giờ, ngay cả một bị hầu tước huyết tộc cũng bị đánh đến không còn sức lực chống trả, thậm chí còn biến thành đống thịt nát.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn vẫn như bình thường, vô cùng khí thế giống như một vị thần giáng thế.

 

Một mình ép đám người huyết tộc không ngóc đầu lên được.

 

Loại khí thế bất khả chiến bại này cực kỳ hiếm thấy ngay cả trong đám cường giả vùng ngoài lãnh thổ.

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn Điền Thương Hải đang sống dở chết dở, sau đó quay sang nhìn Lục Tiểu Thiến.

 

Chỉ riêng cái nhìn này thôi đã khiến khuôn mặt của Lục Tiểu Thiến tái nhợt như tờ giấy, mí mắt cô ta giật giật, lông trên người dựng đứng.

 

“Tiêu… À, vua Bắc Lương, huyết tộc chúng tôi sẽ ngừng truy bắt nhà họ Chu và nhà họ Lý, chỉ cần anh Tiêu đồng ý…”

 

Lục Tiểu Thiến còn chưa nói xong, Tiêu Chính Văn đã lạnh giọng cắt ngang: “Chuyện đã đến nước này, cô có tư cách gì mà dám đàm phán với tôi?”

 

Cái gì?

 

Lục Tiểu Thiến thấy Tiêu Chính Văn bước về phía mình, trong lòng vô cùng sợ hãi, lẽ nào Tiêu Chính Văn định…

 

“Vua Bắc Lương, anh… anh định làm gì? Lẽ nào anh muốn giết tôi sao?”

 

Lục Tiểu Thiến là con gái lớn nhà họ Lục, cho dù các thế lực ở vùng ngoài lãnh thổ đều vô cùng muốn giết cô ta, nhưng cũng không có ai dám dễ dàng động đến cô ta.

 

Đây là lý do vì sao cô ta dám dẫn người đến Sơn Thành.

 

“Kẻ giết người bị người ta giết cũng đáng!”

 

Tiêu Chính Văn thản nhiên nói: “Thế nào? Cô Lục không hiểu đạo lý đơn giản này sao?”

 

“Tiêu Chính Văn!”

 

Đúng lúc này, một tiếng quát lớn truyền tới, Thiên Minh Tử luôn ẩn trong bóng tối cuối cùng cũng lên tiếng.

 

Một luồng ánh sáng bạc phóng thẳng lên trời, hướng về phía Sơn Thành.

 

Thiên Minh Tử biết rõ, quân cứu viện sắp đến cho nên ông ta không còn sợ bất kỳ ai nữa.

 

Thiên Minh Tử vừa dứt lời, ông ta đã đến chỗ Tiêu Chính Văn và Lục Tiểu Thiến.

 

“Dừng tay? Bản soái muốn làm gì, đến lượt một con kiến như ông chen vào sao?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng đáp.

 

“Tiêu Chính Văn, cậu nên biết cô ta là con gái lớn nhà họ Lục! Giết cô ta chắc chắn sẽ mang lại tai họa lớn cho Hoa Quốc!”
 
Chương 3072


“Hơn nữa, đừng tưởng ở giới thế tục không có ai xử lý được cậu. Thế lực của nhà họ Lục rất lớn, một tên tiểu bối như cậu không biết được đâu!”

 

“Nếu không muốn trận đồ sát như bốn trăm năm trước lặp lại một lần nữa ập đến Hoa Quốc thì cậu đừng hành động hấp tấp!”

 

Thiên Minh Tử nghiến răng quát Tiêu Chính Văn.

 

Ông ta sắp tức chết rồi.

 

Hôm nay, Tiêu Chính Văn đã giết một vị cao thủ Nhân Vương cấp năm, điều này tương đương với việc cướp đi hào quang của ông ta trước mặt người dân Hoa Quốc.

 

Thiên Minh Tử vừa nói xong, Lục Tiểu Thiến cũng giễu cợt: “Tiêu Chính Văn, tôi nói cho anh biết, chỉ cần anh động đến một sợi tóc của tôi thì toàn bộ Hoa Quốc sẽ phải quỳ xuống đỡ tôi dậy!”

 

Thế lực của nhà họ Lục phía sau cô ta quả thực rất mạnh.

 

Ngay cả Thiên Đạo Minh Ước cũng phải nể mặt nhà họ Lục vài phần, không vào bước đường cùng thì Thiên Đạo Minh Ước cũng sẽ không dễ dàng khai chiến với nhà họ Lục.

 

“Tiêu Chính Văn, tôi nói cho cậu biết, cậu không có quyền đẩy Hoa Quốc xuống vực thẳm chỉ vì ân oán cá nhân! Một khi xảy ra xung đột với nhà họ Lục, cậu có biết sẽ phải đối mặt với tai họa gì không?”

 

“Cho dù cậu là vua Bắc Lương thì đã sao, cho dù là Thiên Tử thì đã sao? Ở trước mặt nhà họ Lục, cả Hoa Quốc chẳng là gì cả!”

 

“Nói thật cho cậu biết, đắc tội với nhà họ Lục chỉ có một con đường chết, cho dù là cậu hay là Thiên Tử Hoa Quốc thì đều không thể cứu được nhà họ Chu và nhà họ Lý!”

 

“Nếu không phải cậu luôn ra mặt giúp đỡ hai nhà bọn họ thì chúng ta có cần phải khai chiến với huyết tộc không?”

 

Thiên Minh Tử chỉ vào mặt Tiêu Chính Văn quát lớn.

 

“Cậu Tiêu, muốn cả Hoa Quốc mạo hiểm vì hai nhà bọn họ chẳng phải là hơi quá đáng không?”

 

Một ông lão ở Tung Sơn lên tiếng.

 

Vào lúc này, ngay cả những người bình thường của Hoa Quốc đang xem truyền hình trực tiếp trước TV đều cảm thấy lời nói của Thiên Minh Tử rất có lý.

 

Không thể mạo hiểm cả Hoa Quốc chỉ vì mấy chục người đó được.

 

“Haiz! Lẽ nào Tiêu Chính Văn thật sự muốn dồn Hoa Quốc chúng ta vào ngõ cụt sao?”

 

“Đáng tiếc là tôi không thể lên tiếng công khai. Nhưng Tiêu Chính Văn nên nghĩ đến người nhà của mình chứ nhỉ!”

 

“Hừ, theo tôi thấy, cậu ta cũng chỉ giả bộ vậy thôi. Đừng nói là cậu ta, cả võ tông này cũng không có ai dám động vào nhà họ Lục!”

 

Các vị trưởng lão và môn chủ tông môn đều lên tiếng bàn luận.

 

Từ sau chuyện bọn họ ép cung trong Thiên Tử Các, bọn họ và giới chính trị đã ngầm hiểu có một số lời không thể nói ra.

 

Nếu không sẽ phải đối mặt với cơn thịnh nộ của Thiên Tử.
“Thảm họa? Đại họa?”
Tiêu Chính Văn nhếch mép cười, lạnh giọng nói: “Nếu tôi vẫn muốn giết thì sao?”
Cái gì?
Nghe vậy, Thiên Minh Tử bĩu môi khinh thường nói: “Tiêu Chính Văn, vậy thì đừng trách tôi mời cao thủ vùng ngoài lãnh thổ đến xử lý Hoa Quốc!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom