Chương 2833


Nói đến đây, Ngụy Quốc Đào thầm tỏ ý nguy hiểm.

 

Cũng may là Ngụy Ngưng Nhi không hề bốc đồng, nếu không hai bố con bọn họ có sẽ sẽ không bao giờ được gặp lại nhau nữa!

 

“Bố, ý của bố là…”

 

“Lai lịch của hai người đó không tầm thường, nói cách khác, lai lịch của Tiêu Chính Văn cũng không tầm thường! Trong số bọn họ nhất định có người là thế tử, hoặc là người được năm đại danh sơn âm thầm bồi dưỡng!”

 

Ngụy Quốc Đào nghiêm túc nói.

 

“Cái gì?”

 

Ngụy Ngưng Nhi vô cùng kinh ngạc khi nghe những lời này.

 

Nhưng ngay sau đó, Ngụy Ngưng Nhi đã nghĩ ra được điểm mấu chốt trong chuyện này.

 

Nếu đối phương không có lai lịch lớn mạnh thì sao có thể phá vỡ quy định ngàn năm chứ?

 

Ngay cả Thiên Hoành cũng không thể khiến hai cường giả cảnh giới Thiên Thần cùng đột phá trong vòng ba mươi tiếng.

 

Chẳng trách, đám người Tiêu Chính Văn lại không chịu gia nhập nhà họ Ngụy.

 

“Ý của bố là Tiêu Chính Văn là thế tử?”

 

Ngụy Ngưng Nhi khẽ cau mày.

 

“Không, cậu ta không phải thế tử. Con phải biết người đột phá là Long Nguyệt và Long Hình, đây có lẽ là mật danh của họ, còn tên thật, chúng ta không hề biết!”

 

“Nói không chừng, bọn họ là thế tử của thế gia lớn nào đó ở Hoa Quốc! Nếu thật thì Tiêu Chính Văn đúng là may mắn thật!”

 

Ngụy Quốc Đào nghiến răng, nắm chặt tay nói.

 

Ngụy Ngưng Nhi hừ một tiếng, vừa rồi cô ta còn tưởng Tiêu Chính Văn là nhân vật lớn nào đó, nhưng hóa ra cũng chỉ là cáo mượn oai hùm mà thôi!

 

“Nếu đã vậy thì tại sao chúng ta không loại bỏ Tiêu Chính Văn, sau đó, cố gắng lôi kéo…”

 

Ngụy Quốc Đào vội vàng xua tay nói: “Không được, nếu hai người bọn họ thật sự là thế tử thì nhất định phải có mục đích nào đó mới ở bên cạnh Tiêu Chính Văn!”

 

“Trước mắt, chúng ta nên yên tĩnh quan sát, nên lôi kéo thì sẽ lôi kéo, nhưng không nên quá kích động, cũng không nên động đến giới hạn của đối phương!”

 

Có thể đại diện nhà họ Ngụy ở thánh vực, khí chất và tâm tính của Ngụy Quốc Đào sao người thường có thể sánh được!

 

“Bố, chúng ta không loại bỏ Tiêu Chính Văn thì sao có thể thu phục được hai người kia chứ?”

 

Ngụy Ngưng Nhi khó hiểu hỏi.

 

Dù sao lần trò chuyện này cũng không mấy vui vẻ, thậm chí hai bên còn suýt nữa đánh nhau.

 

“Không sao, dù sao tên Tiêu Chính Văn đó cũng chỉ là vệ sĩ của hai vị thế tử kia mà thôi, đắc tội cũng chẳng sao cả, ai thèm để ý đến cảm nhận của một tên cấp dưới chứ!”

 

“Đến lúc đó, bố sẽ tìm cách cho họ một đường lui, thậm chí bố cũng có thể đích thâm đi mời bọn họ đến nhà họ Ngụy chúng ta làm khách!”

 

Ngụy Quốc Đào xua tay, nhìn Ngụy Ngưng Nhi.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn đã dẫn Long Nguyệt và Long Hình quay về khách sạn.
 
Chương 2834


 

Không lâu sau, Long Hình và Long Nguyệt gõ cửa phòng Tiêu Chính Văn.

 

Sau khi mở cửa ra, Tiêu Chính Văn hơi sửng sốt.

 

Vì ngoài Long Hình và Long Nguyệt còn một người quen nữa.

 

Chính là thế tử nhà họ Lý, Lý Chính Đạo.

 

Có thế nào Tiêu Chính Văn cũng không ngờ Lý Chính Đạo lại đến đây, hơn nữa còn tìm được thánh vực.

 

“Cậu Tiêu, rất bất ngờ sao?”

 

Lý Chính Đạo nhìn vẻ mặt của Tiêu Chính Văn mỉm cười hỏi.

 

“Đúng thế, tôi và nhà họ Lý đã không có quan hệ gì, ông Lý đến đây là vì chuyện gì thế?”

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn mời Lý Chính Đạo vào phòng.

 

Từ đầu đến giờ nhà họ Lý chưa từng có gì bất hòa với Tiêu Chính Văn hoặc giới chính trị Hoa Quốc.

 

Thậm chí nhiều lúc nhà họ Lý vẫn rất chủ động bảo vệ lợi ích của giới chính trị, thế nên hai bên là mối quan hệ không thù không bạn.

 

Nếu Lý Chính Đạo đã đường xa tìm đến thánh vực thì dĩ nhiên Tiêu Chính Văn cũng không từ chối người ta.

 

Huống gì khi Tiêu Chính Văn đánh nhau với Kiếm Tiên Thiên Sơn, Lý Chính Đạo còn công khai ra mặt khuyên Kiếm Tiên Thiên Sơn.

 

Mặc dù Lý Chính Đạo không nói rõ nhưng ai cũng có thể hiểu Lý Chính Đạo vẫn đứng về phía Tiêu Chính Văn.

 

Dù lúc đó nhà họ Lý không giúp gì cho Tiêu Chính Văn, nhưng anh vẫn nhận lấy tấm lòng này.

 

Sau khi ngồi xuống, Tiêu Chính Văn bảo Long Hình rót trà cho Lý Chính Đạo.

 

“Ông Lý đường xa đến thánh vực chắc không phải để nói chuyện phiếm với tôi nhỉ?”

 

Tiêu Chính Văn đi thẳng vào vấn đề hỏi.

 

“Dĩ nhiên nhà họ Lý chúng tôi có mối quan hệ với vài gia tộc ở thánh vực, các gia tộc ngoài lãnh thổ đều rất quan tâm đến lần tranh đoạt khí vận của Âu Lục này”.

 

“Tôi cũng mới nghe nói cậu Tiêu cũng đến thánh vực cách đây không lâu nên mới đến, mong cậu Tiêu có thể giúp đỡ thế tử Hoa Quốc”.

 

Lý Chính Đạo cũng không có ý che giấu, nói rõ mục đích của mình.

 

Cụ ta không giống với thế tử lẻn vào trong thánh vực.

 

Trong thế tục, tận mắt chứng kiến thực lực của Tiêu Chính Văn, nếu người như Tiêu Chính Văn ra tay thì Hoa Quốc chắc chắn sẽ thắng.

 

Ngay cả bản thân Lý Chính Đạo cũng tin vào điều này.

 

Mặc dù thứ sắp xuất hiện ở thế giới trong thánh vực là khí vận Âu Lục, nhưng khí vận không có quốc tế, ai tranh đoạt được thì là của người đó.

 

Hơn nữa khống chế khí vận Âu Lục cũng có lợi với Hoa Quốc.

 

Vì Quốc Vận Hoa Quốc đang hưng thịnh, thêm vào khí vận của Âu Lục thì tương lai cho dù tình hình có thay đổi thế nào, Hoa Quốc cũng đứng ở nơi bất bại.

 

“Ồ? Giúp thế tử Hoa Quốc?”

 

Tiêu Chính Văn đặt tách trà xuống nhìn Lý Chính Đạo.

 

“Không giấu gì cậu, nhà họ Chu và nhà họ Khổng đã tìm đến nhà họ Lý chúng tôi, họ mong bọn tôi có thể giúp thế tử hai người họ giành chiến thắng trong trận tranh đoạt này”.

 

“Nhà họ Chu thì tôi không cần nói nhiều cậu Tiêu hẳn cũng đã nghe nói, nhà họ Khổng là thế hệ sau của Khổng Thánh Nhân, từ mười lăm năm trước đã quay về thế tục, hơn nữa còn ở trong thánh vực”.

Nói rồi Lý Chính Đạo chỉ vào đất dưới chân.
 
Chương 2835


“Vừa giúp nhà họ Chu vừa giúp nhà họ Khổng, nhưng khí vận của Âu Lục chỉ có một phần, không thể để hai người họ chia nhau nhỉ?”

 

Tiêu Chính Văn nửa đùa nửa thật nói.

 

“Không, dĩ nhiên là không thể, nhưng khí vận này chỉ cần được thế tử Hoa Quốc có được đã đủ rồi. Hơn nữa nhà họ Chu và nhà họ Khổng ngoài mặt thì nghe theo Thiên Đạo Minh Ước nhưng thật ra đều bằng mặt không bằng lòng”.

 

“Trong lòng mỗi người chúng ta mãi mãi hướng về Hoa Quốc, thế nên giúp họ cũng như giúp người của chúng ta”.

 

Lý Chính Đạo lại giải thích.

 

“Vậy Theodore thì sao?”

 

Tiêu Chính Văn vô thức hỏi.

 

“Lâu đài Versailles dĩ nhiên là tay sai trung thành của Thiên Đạo Minh Ước, Thiên Đạo Minh Ước luôn hướng tới năm trái tim rồng còn sót lại ở Hoa Quốc”.

 

“Nhưng bí mật của Long tộc hẳn chỉ thuộc về Hoa Quốc, thế nên lập trường của hai bên khác nhau”.

 

Lý Chính Đạo giải thích.

 

Năm đó Thiên Đạo Minh Ước bảo rất nhiều cao thủ ngoài lãnh thổ quay về thế tục muốn quét sạch Hoa Quốc ra khỏi Trái Đất, mục đích thật sự của chúng là tìm tim rồng.

 

Lúc đó mặc dù các gia tộc của Hoa Quốc như nhà họ Lý, nhà họ Chu, nhà họ Khổng đều phản đối nhưng vì e ngại sức mạnh của Thiên Đạo Minh Ước nên chỉ lựa chọn im lặng.

 

Chỉ có Tiểu Thái Tông nhà họ Quý vào trụ sở Thiên Đạo Minh Ước, nhưng kết quả đã không cần nói cũng biết.

 

“Cậu Tiêu, lần này cậu đích thân đến thánh vực không phải cũng có dự định gì sao?”

 

Một ý nghĩ bỗng lóe lên trong đầu Lý Chính Đạo.

 

Tại sao Tiêu Chính Văn lại vô cớ chạy đến thánh vực?

 

Ngộ nhỡ cậu ta cũng đến vì để tranh đoạt khí vận Âu Lục, vậy thì vô hình chung thế tử nhà họ Chu và nhà họ Khổng có thêm một kẻ thù nữa rồi.

 

“Tôi không có hứng thú với mấy thứ như khí vận đó”.

 

Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nói.

 

Nghe Tiêu Chính Văn nói thế, Lý Chính Đạo thầm thở phào.

 

Thật ra bản thân Tiêu Chính Văn đã không có hứng thú với khí vận gì đó, với cảnh giới hiện giờ của anh, khí vận cũng chẳng giúp ích gì cho anh cả.

 

Hơn nữa Tiêu Chính Văn đã có ba quả tim rồng và Thiên Sơn Thư Lục, khí vận đã không có ý nghĩa gì với anh nữa.

 

Thêm vào đó dù là khí vận của nước nào thì có thể mạnh hơn Quốc Vận của Hoa Quốc sao?

 

Ngược lại Long Nguyệt và Long Hình, hoặc nên nói là điện Thần Long đang cấp thiết cần khí vận để tăng sức mạnh.

 

Nhưng Lý Chính Đạo không hề nhắc đến chuyện này, dĩ nhiên Tiêu Chính Văn cũng không cần nói quá nhiều với cụ ta.

 

“Nếu cậu Tiêu đã không có ý tranh đoạt thì mọi người đều là bạn, tôi đến hơi vội vẫn chưa gặp thế tử nhà họ Chu và thế tử Khổng”.

 

“Tối nay bọn tôi tổ chức một bữa tiệc, một mặt là giới thiệu cho mọi người làm quen, mặt khác thương lượng làm sao để cùng nhau chống lại kẻ địch mạnh khác, cậu Tiêu có thể đến không?”

Lý Chính Đạo thành ý mời anh.
Tiêu Chính văn và đám người Chu Thụy Chân không cùng lý tưởng nên không thể ngồi chung với nhau, nhưng vẫn muốn cho người trung gian Lý Chính Đạo này thể diện.
Dù sao nhà họ cũng chưa từng làm chuyện có lỗi với Hoa Quốc.
 
Chương 2836


 

“Ông Lý đã nói thế, Tiêu Chính Văn nào dám không nghe? Đến lúc đó chỉ cần ông Lý nói một tiếng, Tiêu Chính Văn sẽ đến”.

 

Tiêu Chính Văn lập tức đồng ý.

 

Thấy Tiêu Chính Văn gật đầu, Lý Chính Đạo mới thở phào.

 

Có thể đồng ý chứng tỏ Tiêu Chính Văn không có ý tranh đoạt gì, điều này chắc chắn là tin tức tốt với nhà họ Chu và nhà họ Khổng.

 

Nếu có thể thuận lợi kéo Tiêu Chính Văn về phía họ thì sẽ có thêm nhiều tỉ lệ thắng.

 

Sau khi Lý Chính Đạo tạm biệt Tiêu Chính Văn thì đi thẳng đến trang viên của Chu Thụy Chân.

 

Dù sao người Hoa Quốc có thực lực mạnh nhất ở thánh vực là nhà họ Chu.

 

Mặc dù nhà họ Khổng đã vào thánh vực được mười lăm năm nhưng lại phát triển không thuận lợi lắm.

 

Thế nên dù hợp lực với nhau, nhà họ Khổng cũng chỉ có thể làm người đi theo.

 

Hai nhà họ gần như có thể đại diện cho sức chiến đấu mạnh nhất của Hoa Quốc ở trong thánh vực.

 

Nếu có thêm Tiêu Chính Văn gia nhập, mặc dù không dám nói có thể càn quét thánh vực, nhưng ít nhất không đến nỗi rơi vào thế yếu.

 

Khi Lý Chính Đạo đến, trong sảnh lớn nhà họ Chu có một người đàn ông trung niên đứng đó.

 

Người đàn ông này có vẻ ngoài nghiêm trang, giữa hai hàng lông mày hiện lên mấy phần kiêu ngạo.

 

Người đàn ông trung niên chắp hai tay sau lưng, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ như đang thảo luận gì đó với đám người Chu Thụy Chân.

 

Nhìn bóng lưng người này, Lý Chính Đạo lập tức nhận ra đối phương, thế tử nhà họ Khổng – Khổng Tuyên.

 

Là người đại diện của nho gia đương thời, là một trong những thế tử trọng tâm được nhà họ Khổng bồi dưỡng. Nghe nói người này giành mất vị trí của Khổng Khưu.

 

Hôm nay nhìn thấy thế Lý Chính Đạo không khỏi hơi thất vọng.

 

Nhất là vẻ kiêu ngạo của người này khiến người khác cảm thấy không thoải mái.

 

Sau một lúc do dự, Lý Chính Đạo mới đẩy cửa bước vào.

 

“Cậu Khổng, cậu Chu, ổn cả chứ?”

 

Lý Chính Đạo chắp tay nói với hai người.

 

Thấy người đến là Lý Chính Đạo, Khổng Tuyên và Chu Thụy Chân đều đứng dậy, mỉm cười nói: “Ông Lý, có trận pháp trợ giúp của ông, chúng tôi lại có thêm sức trợ giúp, mau vào trong”.

 

Nói rồi mọi người nhường sofa cho Lý Chính Đạo ngồi xuống.

 

Sau khi ngồi xuống, Lý Chính Đạo vội nói: “E là hai người đã hiểu lầm rồi, nhà họ Lý tôi trước giờ không quan tâm đến chuyện của thánh vực, cũng sẽ không xảy ra tranh chấp với gia tộc ở Âu Lục”.

 

“Không phải là nhà họ Lý tôi không muốn giúp mà là tổ tiên của nhà họ Lý từng răn dạy, người nhà họ Lý chỉ có thể bảo vệ nước, không được có tâm ý riêng”.

 

Nghe nói thế sắc mặt Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên hơi đổi, lộ ra vẻ thất vọng.

 

“Nhưng hai vị không cần lo, tôi đã tìm cho hai vị một trợ thủ đắc lực”.

 

Lý Chính Đạo mỉm cười nói.
 
Chương 2837


Lý Chính Đạo vừa dứt lời, Chu Thụy Chân cảm thấy hứng thú nói: “Ồ? Ông Lý đã mời đến cao thủ của danh sơn nào tới vậy? Không ngại có thể nói ra được không?”

 

Chu Thụy Chân không hổ danh là huyết thống của hoàng tộc, chỉ cần ngồi ở đó cũng đã vô cùng uy nghi, hai ánh mắt kia tạo ra một cảm giác áp bách vô cùng mạnh mẽ.

 

Chỉ là Lý Chính Đạo không quá để ý tới chuyện này, chỉ là hờ hững nói ra ba chữ: “Tiêu Chính Văn!”

 

Tiêu Chính Văn?

 

Mọi người không khỏi nhíu mày, bọn họ đã vào thánh vực hơn mười mấy năm trước, ngay cả Chu Thụy Chân, người vào muộn nhất cũng là năm năm trước!

 

Trong năm năm qua chưa từng rời khỏi nơi này lần nào nữa!

 

Lúc đó Tiêu Chính Văn mới chỉ ở cảnh giới Thiên Thần, cảnh giới như vậy này không thể lọt vào mắt của đám người Chu Thụy Chân!

 

Dù sao từ cảnh giới Thiên Thần đến cảnh giới Nhân Vương cũng phải trải qua thử thách trong một khoảng thời gian vô cùng dài, ngay cả cảnh giới Nhân Vương cấp một cũng không đáng nhắc tới trước mặt Chu Thụy Chân!

 

“Cái tên Tiêu Chính Văn này có lẽ các cậu chưa nghe, nhưng một cái tên khác các cậu nhất định đã nghe tới, vua Bắc Lương Hoa Quốc!”

 

Lý Chính Đạo thản nhiên nói.

 

“Vua Bắc Lương? Người đã giết mười mấy cao thủ của Thiên Đạo Minh Ước đó sao?”

 

Chu Thụy Chân cau mày.

 

“Đúng vậy, chính là người này!”

 

Lý Chính Đạo gật đầu.

 

“E rằng thực lực của người này kém xa. Nếu như ở giới thế tục cảnh giới Thiên Thần có thể coi là có thực lực nhưng tới thánh vực…”

 

Nói đến đây, trên mặt Chu Thụy Chân đã có chút khinh thường!

 

Cho dù ở thế tục có xuất sắc như thế nào, khi đến thánh vực cũng chỉ bình thường thôi!

 

“Các cậu đây, trước khác nay khác, các cậu phải biết là không lâu trước Tiêu Chính Văn đã giết Kiếm Tiên Thiên Sơn, Hỏa Long Chân Quân cũng chết dưới tay cậu ta!”

 

Lý Chính Đạo vội vàng giải thích với hai người họ.

 

Cái gì?

 

Trên mặt Khổng Tuyên bất giác lộ ra vẻ hứng thú hỏi: “Ý của ông là, người này có được sức mạnh của cảnh giới Nhân Vương chỉ trong vòng năm năm?”

 

“Đúng vậy, tôi cũng có mặt ở hiện trường khi cậu ta giết chết Kiếm Tiên Thiên Sơn, trong trận chiến đó tôi cũng vô cùng kinh ngạc. Giết chết cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp một khi chỉ mới ở cảnh giới Thiên Thần cấp bốn sao, đây là sức mạnh thế nào chứ?”

 

Nghe thấy điều này, Chu Thụy Chân lại nở nụ cười khinh thường.

 

Thiên Thần cấp bốn sao giết chết Nhân Vương quả thật cũng được coi là kinh hãi nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi!

 

Nhân Vương cấp một ở thánh vực không đáng coi trọng, thế tục cũng không thể so sánh với nơi này, Nhân Vương ở giới thế tục chính là sức mạnh đỉnh cao, chính là nóc nhà thiên hạ!

 

Nhưng ở đây, Nhân Vương cấp một ở đây cũng chỉ xứng làm vệ sĩ mà thôi!

“Chuyện này làm phiền ông Lý rồi, theo tôi thấy, việc này ông Lý cứ lo liệu đi, chúng tôi đều nghe theo sắp xếp của anh!”
 
Chương 2838


 

Chu Thụy Chân sốt ruột xua tay.

 

“Ừ, vậy cứ làm như anh Chu nói, gọi cậu ta tới đây, chúng ta gặp mặt!”

 

Khổng Tuyên cũng ngạo nghễ nói.

 

Lý Chính Đạo khẽ gật đầu, đứng dậy đi chuẩn bị tiệc tối.

 

Sau khi Lý Chính Đạo rời đi, Khổng Tuyên nhìn Chu Thụy Chân nói: “Anh Chu, anh nghĩ sao về chuyện này?”

 

Nghĩ sao?

 

Chu Thụy Chân lạnh lùng cười một tiếng: “Còn có thể nghĩ sao chứ, một tên cảnh giới Thiên Thần cấp bốn sao còn không bằng con kiến! Ra tay với cậu ta, lãng phí thời gian!”

 

“Nhưng dù sao ông Lý cũng là có ý tốt, cứ vậy mà làm bẽ mặt ông ta, sau này cũng khó ăn nói với nhà họ! Cho dù tên Tiêu Chính Văn có sức mạnh của cảnh giới Nhân Vương thật thì cũng chỉ là tên tép riu trong thánh vực mà thôi!”

 

Khổng Tuyên đồng tình gật đầu, đúng là như vậy, một nhân vật nhỏ bé như Tiêu Chính Văn cũng chỉ có thể rạng danh nơi thế tục nhỏ bé tầm thường mà thôi!

 

Kiểu người tầm thường như cậu ta nhan nhản ở thánh vực cũng như ở vùng ngoài lãnh thổ!

 

“Hơn nữa, chuyện năm đó cậu ta giết chết mười mấy cao thủ của Thiên Đạo Minh Ước cũng vô cùng rầm rộ, công khai đắc tội với Thiên Đạo Minh Ước như vậy rồi sẽ chẳng có kết cục gì tốt đẹp đâu!”

 

“Chúng ta nhiều nhất chỉ lợi dụng cậu ra một chút, về phần nhận cậu ta làm tay sai của mình, tôi thấy nên bỏ đi!”

 

Chu Thụy Chân nói với vẻ khinh thường.

 

Hắn cho rằng, cho dù có lợi dụng, Tiêu Chính Văn cũng chẳng có giá trị gì đáng nói!

 

“Hừ, năm đó chuyện này quả thật đã dấy lên một trận sóng lớn ở vùng ngoài lãnh thổ. Thiên Đạo Minh Ước còn từng muốn phái cao thủ cảnh giới Nhân Vương đi xử cậu ta!”

 

“Đáng tiếc, con đường dẫn ra vùng ngoài lãnh địa khi ấy không ổn định, cường giả cảnh giới Nhân Vương không có cách nào đi ra, như vậy nên cậu ta mới giữ lại được cái mạng chó của mình!”

 

Khổng Tuyên gật đầu.

 

Khổng Tuyên đã nghe vài tin đồn vùng bên ngoài lãnh thổ từ lâu, nhưng hắn hoàn toàn không quan tâm để tìm hiểu kỹ mấy chuyện nhỏ này.

 

“Người đẹp, cô thấy thế nào?”

 

Khổng Tuyên nhìn sang người phụ nữ xinh đẹp đang ngồi trên sô pha bên cạnh.

 

Người này là vệ sĩ riêng của Khổng Tuyên và là một trong những bà vợ lẽ của Khổng Tuyên!

 

Người nhà họ Khổng có một sở thích đặc biệt, đi đâu cũng không thể thiếu rượu thịt và người đẹp!

 

Tất cả những điều này là do đời thứ nhất của nhà họ Khổng, Khổng Khưu chịu quá nhiều đau khổ, là một kẻ sống đầu đường xó chợ, khi gặp vua nước Sở thì hoảng loạn như một con chó chết chủ!

 

Vì vậy, trong số các thế gia thời kỳ Tiên Tần thì hậu duệ của nhà họ Khổng vô cùng tự ti!

 

Thậm chí, nhiều thế gia cùng thời còn chế giễu nhà họ Khổng là “Thần khí diệt quốc”!

 

Vì theo sử sách lúc bấy giờ, Khổng Khưu ở nước Lỗ, nước Lỗ bị diệt vong!

Khổng Khưu đi đến nước Vệ, nước Vệ bị diệt vong!
 
Chương 2839


Có thể nói, ông ta đi đường nào đường đó bị tiêu vong, tới nước nào nước đó nhất định bị xóa sổ!

 

Vậy nên lúc nào cũng trong tình trạng quần áo tả tơi.

 

Con cháu của ông ta, để thoát khỏi hình tượng “thần khí diệt quốc” này mà đi đến đâu cũng phải ăn mặc gọn gàng, phải có mỹ nữ đi cùng, trên bàn ăn phải có rượu có thịt!

 

Dù chỉ nhìn qua rồi lập tức đổ đi cũng nhất định phải đầy đủ!

 

“Cậu ta có thể làm gì? Lẽ nào giống thế này sao?”

 

Người phụ nữ xinh đẹp vừa dứt lời, một luồng khí tức vô cùng đáng sợ bao trùm lấy cơ thể của một cao Nhân Vương cấp một!

 

Nhất thời, toàn bộ phòng khách tràn ngập sát khí, thậm chí nhiệt độ trong phòng cũng giảm đến mức đóng băng!

 

“A? Đừng… đừng, tôi… tôi sai rồi, mong thế tử tha cho tôi cái mạng chó này!”

 

Vị cao thủ Nhân Vương cấp một ấy lập tức quỳ xuống.

 

Nhưng sau đó, một tiếng hét thảm vang lên, vị cao thủ ấy đã hóa thành một bãi máu!

 

Đáng sợ!

 

Tàn nhẫn!

 

“Chỉ là giết một Nhân Vương mà thôi, có gì đâu mà ghê gớm chứ?”

 

Người phụ nữ xinh đẹp dựa sát vào Khổng Tuyên, nũng nịu nói.

 

Lúc này, trong toàn bộ phòng khách, ngoại trừ Chu Thụy Chân ra, không ai dám thở mạnh!

 

Ngay cả ông Đồng cũng theo bản năng liếc nhìn người phụ nữ xinh đẹp ấy.

 

“Nhưng ông Lý, đã đi chuẩn bị rồi!”

 

Khổng Tuyên có chút khó xử nói.

 

“Hừ, một con kiến có thể làm được gì cho chúng ta!”

 

Người phụ nữ xinh đẹp lạnh giọng nói.

 

“Nhưng chúng ta cũng phải cho nhà họ Lý một chút mặt mũi, ông Lý đại diện cho nhà họ Lý! Con cháu của Tam nguyên Lý Tịnh!”

 

Chu Thụy Chân cũng hơi khó xử.

 

Điều hắn lo lắng không phải là Lý Chính Đạo có vui không, mà là dụng tới thể diện của nhà họ Lý, hậu quả vô cùng nghiêm trọng!

 

“Hừ! Một tên cảnh giới Thiên Thần cấp bốn sao, cho dù có thiên phú hơn người, nhiều nhất cũng chỉ có thể là một con kiến hôi cảnh giới Nhân Vương cấp một, chênh lệch thân phận địa vị của chúng ta và cậu ta quá lớn!”

 

Khổng Tuyên kiên quyết nói.

 

“Hừ, ngồi chung bàn cơm với loại người như vậy tôi còn sợ mất mặt! Nhân Vương cấp một, ghê gớm thật đấy, dọa người thật đấy!”

 

Người đẹp nói xong liền bật cười khúc khích.

 

“Ai nói sẽ ăn tối với cậu ta? Cậu ta xứng ư?”

 

Vẻ mặt của Chu Thụy Chân vô cùng khó coi, sau khi cân nhắc một lúc, hắn nói: “Ngay cả con chó của tôi cũng không chịu ăn chung bàn với cậu ta đâu!”

“Vậy thì… Ý của anh Chu là…”
 
Chương 2840


Khổng Tuyên quay lại nhìn Chu Thụy Chân, như thể đang đợi hắn đưa ra quyết định cuối cùng!

 

“Hừ, trở về kêu người bên dưới thu xếp cho cậu ta một công việc dọn dẹp, coi như là cho nhà họ Lý chút mặt mũi, chuyện thể diện cũng xem như là xong, về phần những chuyện khác, hừ… Cậu ta không xứng!”

 

Chu Thụy Chân lạnh lùng nói.

 

 

 

Nghe Chu Thụy Chân nói xong, Khổng Tuyên cũng liên tục gật đầu: “Để cậu ta làm việc dọn dẹp bên cạnh anh Chu đã là nâng đỡ cậu ta rồi, nếu không phải nể mặt nhà họ Lý thì đến cả xách giày cho anh Chu, cậu ta cũng không xứng!”

 

Chu Thụy Chân nghe vậy cười nhạo: “Ôi, thôi, vẫn nên bàn bạc một chút làm sao để lôi kéo được Thiên Hành về phía mình!”

 

Trong thánh vực, sức mạnh của Thiên Hành vang danh khắp chốn, thực lực rõ như ban ngày!

 

Hơn nữa, sức mạnh của người này chắc chắn phải đứng hàng đầu ở thánh vực!

 

“Anh Chu, nghe nói ông Đồng với nhà họ Ngụy có chút xích mích, e là chuyện này phải nhờ anh Chu tự mình ra mặt! Tôi nghĩ mọi người đều là người Hoa Quốc, thời khắc mấu chốt, Ngụy Quốc Đào nhất định sẽ nghiêng về phía chúng ta!”

 

Khổng Tuyên trầm ngâm nói

 

Chu Thụy Chân khẽ gật đầu, hắn cũng đã nghe nói về chuyện mấy ngày trước rồi.

 

Có điều hắn cho rằng đó chỉ là xung đột nho nhỏ của mấy tên cấp dưới, hoàn toàn không ảnh hưởng đến đại cục!

 

“Nhưng nếu phải cúi đầu nhận lỗi với một tên binh sĩ nhỏ bé nhà họ Ngụy thì quả thật là mất mặt nhà họ Chu tôi rồi!”

 

Chu Thụy Chân vẫn không cam tâm nói.

 

Thật ra Ngụy Quốc Đào chỉ là một nhân vật nhỏ bé không đáng kể của nhà họ Ngụy, chỉ là thời gian của ông ta ở thánh vực khá lâu, lại có Thiên Hành làm hậu thuẫn nên mới có chút tiếng tăm!

 

Nhưng từ trong nội tâm Chu Thụy Chân vẫn xem thường Ngụy Quốc Đào!

 

“Anh Chu, chuyện này nên lấy đại cục làm trọng! Chúng ta là nể mặt Thiên Hành, nếu chỉ dựa vào một mình Ngụy Quốc Đào thì có quỳ xuống liếm giày cho chúng ta thì cũng không xứng!”

 

“Với sức mạnh của Thiên Hành, nếu có thể làm việc cho chúng ta thì vận khí lần này của Âu Lục nhất định thuộc về chúng ta, nhưng ngược lại nếu ông ta về phe Theodore thì chúng ta lại thêm một đối thủ mạnh!”

 

Khổng Tuyên cố sức thuyết phục.

 

Thật ra Khổng Tuyên cũng không phải thành tâm thành ý muốn giúp đỡ Chu Thụy Chân. Với sự nham hiểm và đê tiện của người nhà họ Khổng, hắn đã nhìn thấu đại cục ở thánh vực từ lâu.

 

Nhà họ Chu và lâu đài Versailles mới là hai thế lực lớn nhất, nếu nhà họ Khổng tùy tiện xây dựng một phe phái thì ngay lập tức sẽ tiêu tan thành mây khói!

 

Vì vậy, đầu tiên phải giúp cho nhà họ Chu đoạt được vận khí của Âu Lục, sau đó trong bữa tiệc chúc mừng mới hạ độc giết chết Chu Thụy Chân, như vậy có thể chuyển bại thành thắng!
Đến lúc đó, nhà họ Chu cũng sẽ không thể lật mặt với nhà họ Khổng vì vận khí Âu Lục được mà chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt!
Vì vậy, Khổng Tuyên mớ dốc hết sức hiến kế giúp nhà họ Chu!
Chu Thụy Chân khẽ gật đầu, nếu so về thực lực, Theodoro nhất định là người mạnh nhất trong các thể tử!
 
Chương 2841


Mà trong thánh vực, ngoại trừ các thế tử ra Thiên Hành lại là người giỏi nhất, nếu để hai người họ liên kết với nhau thì hậu quả không thể tưởng tượng nổi!

 

“Ông Đồng, chuyện này vì ông mà ra, tôi thấy ông nên tự mình đi cầu xin Ngụy Quốc Đào đi!”

 

Chu Thụy Chân quay đầu nói với ông Đồng.

 

“Tôi lập tức lên đường!”

 

Ông Đồng đứng dậy hành lễ với Chu Thụy Chân, sau đó định quay người rời khỏi phòng khách.

 

“Anh Chu, ông Đồng vừa mới có xung đột với con nhỏ Ngụy Ngưng Nhi, để ông Đồng tới đó, như vậy rất bất tiện, theo tôi thấy hay để Kiều Nhi đi!”

 

Nói xong, Khổng Tuyên liếc nhìn người phụ nữ xinh đẹp ở bên cạnh.

 

“Ôi, thế tử, lẽ nào anh muốn em tới quyến rũ lão già đó hả?”

 

Người phụ nữ xinh đẹp nũng nịu nâng tay đập lên ngực của Khổng Tuyên.

 

“Ha ha, người đẹp, anh nào nỡ chứ? Chỉ là để em qua đó mời ông ta đến đây, một tên tôi tớ nhà họ Ngụy làm sao có thể xứng được với em?”

 

Khổng Tuyên nói rồi, hai mắt dâm tà lại dán lên người phụ nữ xinh đẹp tên Kiều Nhi.

 

Nếu không phải đang là ban ngày ban mặt thì e là Khổng Tuyên đã vác súng vào trận rồi!

 

“Được thôi, vậy anh phải đợi người ta đấy!”

 

Nói rồi, trong không trung liền nổi lên một gợn sóng như sóng nước, sau đó Kiều Nhi liền biến mất!

 

“Vù!”

 

Chu Thụy Chân nhìn thấy cảnh tượng này, không khỏi cả kinh, người phụ nữ xinh đẹp này nhìn thì có vẻ yểu điệu nhưng bản lĩnh lại vô cùng đáng sợ!

 

“Không ngờ, diễm phúc của anh Khổng cũng không hề nhỏ, cô gái Kiều Nhi này thật có bản lĩnh, có thể sử dụng thành thạo trận pháp bí mật thất truyền Hoành Độ Hư Không như vậy!”

 

Chu Thụy Chân hơi ghen tỵ khi nói lời này, dù ông Đồng bên cạnh hắn cũng không có bản lĩnh như thế!

 

Tiêu Chính Văn cũng từng thi triển trận pháp bí mật Hoành Độ Hư Không.

 

Loại trận pháp bí mật này không chỉ dựa vào tốc độ mà phải gập lại được hai điểm trong không gian thành một!

 

Sau đó, với khoảng cách thẳng, trực tiếp xuyên qua không gian!

 

Nếu dùng thủ đoạn này đi ám sát, gần như khó lòng phòng bị được!

 

Mặc dù ông Đồng cũng được gọi là cao thủ số một phủ Đại Minh vùng ngoài lãnh thổ, nhưng so với cô gái tên Kiều Nhi này vẫn có chút thua kém!

 

Nhưng cho dù là vậy, nếu so sánh Kiều Nhi với Thiên Hành lại là một trời một vực.

 

Từ đó có thể thấy, thực lực của Thiên Hành đáng sợ đến thế nào!

 

“Chỉ là chút tài mọn, hoàn toàn không đáng nhắc tới!”

 

Miệng Khổng Tuyên thì nói như vậy nhưng trên mặt lại lộ ra vẻ kiêu ngạo.

 

Nhà họ Chu là hoàng thất một thời, nhưng dù là vậy cũng đâu có diễm phúc như nhà họ Khổng của hắn.

Vệ sĩ của hắn, ban ngày có thể ra trận giết địch, buổi tối lại có thể cùng hắn treo đèn đánh trận đêm, đúng là quá phê.
 
Chương 2842


 

Mà ở bên kia, Lý Chính Đạo đã đúng hẹn đến khách sạn, tự mình tới đón Tiêu Chính Văn.

 

“Cậu Tiêu, buổi tiệc tối này sẽ có không ít đồng đạo từ Hoa Quốc, mọi người làm quen một chút, sau này cũng dễ dàng phối hợp với nhau!”

 

Lý Chính Đạo ngồi trong xe, mỉm cười nói với Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn không trả lời lại mà chỉ khẽ gật đầu.

 

Long Nguyệt và Long Hình không đi theo, Tiêu Chính Văn vẫn để hai người họ ở lại trong khách sạn, nhân lúc hiện tại các thế lực lớn còn chưa liên minh với nhau, để cho họ tranh thủ thời gian nâng cao thực lực!

 

Không lâu sau, chiếc xe đã dừng lại ở cửa trang viên nhà họ Chu, mấy người mặc đồ đen tiến lên mở cửa xe, lúc này Lý Chính Đạo mới nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, mời cậu đi theo tôi!”

 

Nói xong, Lý Chính Đạo bước xuống xe, dùng tay mời Tiêu Chính Văn!

 

Đến phòng khách, ở chính giữa phòng đã bày một chiếc bàn tròn.

 

Trên bàn đầy ắp sơn hào hải vị, chỉ là cả căn phòng trống trơn, thậm chí còn không có một người hầu!

 

Lý Chính Đạo thấy vậy không khỏi nhíu mày.

 

Trước khi đi, cụ ta đã thông báo cho Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên rồi, bản thân cũng đã đón Tiêu Chính Văn quay lại mà bọn họ vẫn không thấy bóng dáng đâu!

 

Đây nào đâu phải là cái lễ tiếp khách chứ?

 

Nghĩ tới đây, Lý Chính Đạo quay đầu cười khó xử nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, anh Chu và anh Khổng nhiều việc, để tôi đi gọi họ một tiếng!”

 

Tiêu Chính Văn chỉ khẽ gật đầu, không để ý sự thất lễ của Chu Thụy Chân.

 

Tìm khắp trang viên cũng không thấy bóng dáng của Chu Thụy Chân đâu, Lý Chính Đạo chỉ có thể tìm ông Đồng.

 

“Ông Đồng, thế tử nhà ông đang ở đâu? Cậu Tiêu đã tới rồi!”

 

Lý Chính Đạo nóng lòng hỏi.

 

Ông Đồng liếc nhìn đồng hồ treo tường ở phía xa, cười nói với Lý Chính Đạo: “Thế tử Lý, thế tử nhà tôi và cậu Khổng đã đi chuẩn bị ít quà, lát nữa sẽ tới!”

 

Lý Chính Đạo nghe vậy trong lòng cuối cùng cũng dễ chịu, lúc này mới nói với ông Đồng: “Báo với thế tử nhà ông, nhanh chóng quay về!”

 

Nói xong, Lý Chính Đạo quay về phòng khách.

 

Lý Chính Đạo đi rồi, ông Đồng mới rút điện thoại ra gọi điện cho Chu Thụy Chân.

 

“Chuyện gì?”

 

Chu Thụy Chân lúc này đang trong biệt uyển nhắm mắt nghỉ ngơi, giọng điệu rất khó chịu.

 

“Thế tử, người họ Tiêu đã đến rồi!”

 

Ông Đồng nghiêm nghị nói.

 

“Người họ Tiêu? Để cậu ta chờ đi! Còn xem mình là khách quý thật à?”

 

Nói rồi Chu Thụy Chân cúp máy.

 

Bọn họ cho rằng Tiêu Chính Văn chỉ là một tên tầm thường có cũng được không có cũng được, hơn nữa, bọn họ không định ăn cơm cùng Tiêu Chính Văn!

 

Chỉ cần Ngụy Quốc Đào tới thì có thể mở tiệc, còn về phần Tiêu Chính Văn, chỉ có thể đứng xem họ ăn mà thôi!
 
Chương 2843


Chớp mắt, Tiêu Chính Văn và Lý Chính Đạo đã ở phòng khách chờ được gần một tiếng.

 

Lý Chính Đạo hít một hơi sâu, phá vỡ sự im lặng: “Cậu Tiêu, thật ra, đối với Hoa Quốc, vận khí của Âu Lục vô cùng quan trọng!”

 

“Hơn nữa, chúng ta nắm chắc vận khí Âu Lục trong tay càng có lợi cho tình hình trong tương lai!”

 

Tiêu Chính Văn thấy Lý Chính Đạo đang cố tình tìm chuyện để nói, cũng chỉ mỉm cười gật đầu.

 

“Ông Lý không cần phải như vậy, chuyện ngày hôm nay không liên quan đến ông Lý!”

 

Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.

 

Chính vào lúc này, ở cửa truyền đến một loạt bước chân!

 

“Họ tới rồi!”

 

Lý Chính Đạo vội đứng dậy, nhìn ra cửa.

 

Ngay khi Lý Chính Đạo vừa đúng dậy, mười mấy người ngoài cửa đều lần lượt bước vào sảnh lớn, người đi đầu chính là Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên.

 

Lý Chính Đạo bước đến chắp tay với Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên, sau đó chỉ vào Tiêu Chính Văn nói: “Hai cậu, vị này là cậu Tiêu Chính Văn”.

 

Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên chỉ lướt nhìn Tiêu Chính Văn một cái, không có ý định chào hỏi anh, ánh mắt hiện lên vẻ khinh thường.

 

Vừa đi về phía bàn tròn, sắc mặt Chu Thụy Chân cũng dần trở nên u ám.

 

Vì vài loại hạt trên bàn đã hết, hơn nữa tách trà trên bàn cũng bị ai đó sử dụng qua.

 

Những thứ này đều không phải chuẩn bị cho Tiêu Chính Văn.

 

Dù sao họ hoàn toàn không có ý định ăn cơm cùng với Tiêu Chính Văn.

 

Thậm chí không nghĩ đến việc để Tiêu Chính Văn ngồi vào bàn.

 

Còn hành động của Tiêu Chính Văn lại quá vô lễ, dù sao khách mời được họ chính thức mời vẫn chưa đến.

 

Khách quý thật sự của ngày hôm nay là Ngụy Quốc Đào của nhà họ Ngụy chứ không phải Tiêu Chính Văn.

 

Nếu bị Ngụy Quốc Đào nhìn thấy bộ đồ ăn và thức ăn nước uống trên bàn đã bị người khác động vào, thì sao còn có thể tiếp tục dùng bữa ăn này đây?

 

“Cậu Tiêu, hai vị này là con cháu nhà họ Chu và nhà họ Khổng mà tôi đã nhắc đến với cậu trước đó”.

 

“Vị bên này là cậu Chu Thụy Chân, còn đây là cậu Khổng Tuyên”.

 

Nói rồi Lý Chính Đạo giới thiệu mọi người với nhau.

 

Khổng Tuyên ở bên cạnh lướt nhìn hạt quả trên bàn cười khẩy nói: “Ông Lý, tôi thấy không cần giới thiệu cho chúng tôi làm quen đâu, sắp bắt đầu tiệc rồi, bảo anh ta ra ngoài đi”.

 

Hả?

 

Nghe thế Lý Chính Đạo không khỏi sửng sốt, quay đầu lại nhìn Khổng Tuyên nói: “Cậu Khổng có ý gì?”

 

“Không có gì, vừa rồi tôi đã bàn bạc với anh Chu rồi, với tài năng của anh Tiêu, đúng lúc anh Chu đang thiếu một chân quét dọn vườn, tôi nghĩ cứ để anh ta làm việc đó đi”.
Khổng Tuyên không hề khách sáo nói.
Dù sao thân phận và địa vị của họ thì nào sẽ để ý một cảnh giới Thiên Thần như Tiêu Chính văn.
Thậm chí có thể để Tiêu Chính văn gặp được họ đã là ơn đức lắm rồi.
 
Chương 2844


 

Nếu không phải nể mặt Lý Chính Đạo thì họ sẽ gặp một nhân vật nhỏ bé như Tiêu Chính Văn sao?

 

Vừa nghe hắn nói thế, ngay cả Lý Chính Đạo cũng ngây người, rõ ràng Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên không hề xem Tiêu Chính Văn ra gì.

 

“Cậu Khổng, cơm có thể ăn bừa nhưng không thể nói bậy”.

 

Lý Chính Đạo không thể giữ nổi sắc mặt bình tĩnh.

 

Chẳng phải Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên đang đâm ngược lại cụ ta một dao sao?

 

Trước đó cụ ta đích thân nói với Tiêu Chính Văn tối nay mời anh đến tham gia tiệc.

 

Kết quả hai người Khổng Tuyên lại đuổi Tiêu Chính Văn ra khỏi đây?

 

Khiến Lý Chính Đạo cạn lời nhất là Khổng Tuyên và Chu Thụy Chân lại bảo Tiêu Chính Văn đi làm tạp vụ?

 

Còn nói lát nữa sẽ cho anh làm việc này?

 

Xem Tiêu Chính Văn thành gì vậy?

 

Nếu không phải mình đã có duyên gặp Tiêu Chính Văn trước đó thì Tiêu Chính Văn không thể đồng ý ra tay giúp đỡ.

 

Kết quả hai người này thì hay rồi, không những xem ý tốt của mình thành trò cười mà còn đắc tội với Tiêu Chính Văn.

 

“Ông Lý, thật ra có thể để anh Tiêu ở lại đây cũng là nể mặt ông, nếu không chỉ một cảnh giới Thiên Thần, à không, Nhân Vương cấp một cũng chẳng có tư cách gặp chúng tôi nữa kìa”.

 

“Lẽ nào vẫn xem nơi này là thế tục à? Nhân Vương cấp một trong thánh vực chỉ là tầng đáy thôi, mà đã có tầng đáy thì phải có ý thức của tầng đáy chứ”.

 

Chu Thụy Chân lạnh lùng nói.

 

Thật ra lúc nãy Khổng Tuyên đã nói rất thẳng thừng là Tiêu Chính Văn không có tư cách tham gia tiệc, càng không có tư cách ăn cơm cùng đám người họ.

 

Vừa rồi Khổng Tuyên nói cho Tiêu Chính Văn đã là nể mặt lắm rồi.

 

“Nể mặt nhà họ Lý tôi?”

 

Lý Chính Đạo cảm thấy tức cười bởi câu nói này của Chu Thụy Chân, đè nén cơn giận xuống nói: “Nói cách khác, lúc đầu hai cậu hoàn toàn không có ý muốn cậu Tiêu giúp đỡ”.

 

“Vậy tại sao trước đó không nói rõ đi?”

 

Thấy sắc mặt Lý Chính Đạo cũng trở nên khó coi, Chu Thụy Chân cũng không khỏi miễn cưỡng nở nụ cười, giải thích với Lý Chính Đạo: “Ông Lý, chúng ta đều xuất thân là gia tộc lớn, còn là thế tử”.

 

“Giữa chúng ta luôn phải giữ thể diện cho nhau, hơn nữa trước giờ nhà họ Lý chưa từng nhúng tay vào việc của thánh vực, có lẽ ông Lý cũng không hiểu rõ về tình hình ở thánh vực nên mới đề cử anh Tiêu”.

 

“Nếu đã nói thẳng mặt như vậy thì tôi nghĩ ông Lý cũng sẽ mất mặt, thật ra với tài năng của anh Tiêu, nếu có thể thật tâm ở lại chỗ tôi, có lẽ một trăm năm sau cũng sẽ có tương lai”.

 

Mấy lời này của Chu Thụy Chân khiến Lý Chính Đạo suýt nữa tức nổ phổi.

 

Rõ ràng là Chu Thụy Chân không xem nhà họ Lý ra gì, thậm chí xem thường Lý Chính Đạo.

 

Lời ngoài ý trong gì cũng đang nói Lý Chính Đạo không hiểu biết gì.

 

“Theo như cậu nói, hôm nay có thể gặp được hai vị thì tôi đây đúng là có mặt mũi đấy. Nhà họ Lý có phải nên tặng cho cậu một tấm biển cảm ơn không?”

 

Lúc này sắc mặt Lý Chính Đạo cũng tái đi, một tay đè lên thanh kiếm, hai tay liên tục run rẩy.

“Ông Lý, ông nói thế hơi quá rồi đấy”.
 
Chương 2845


 

Khổng Tuyên cũng sa sầm mặt mày, giọng nói không hài lòng lắm.

 

Mọi người đều là thế tử, không có ai phải sợ ai, dù nhà họ Lý có thế lực nhưng nhà họ Chu và nhà họ Khổng cũng không yếu hơn.

 

“Tôi quá đáng? Hay lắm, có phải lúc đầu các cậu đồng ý muốn mời cậu Tiêu đến để giúp đỡ, có phải các cậu nói muốn mời cậu Tiêu tham gia tiệc tối không?”

 

“Thế mà nhoáng cái các cậu lại trở mặt thế à?”

 

Giọng nói Lý Chính Đạo lạnh như băng, ánh mắt toát ra tia sát khí.

 

“Ông Lý, ông cũng biết cảnh giới của anh Tiêu quá thấp, tôi nghĩ bây giờ anh ta cùng lắm chỉ mới là Nhân Vương cấp một, ở thánh vực người giống như anh ta không thể giúp gì được”.

 

“Hơn nữa anh ta vừa không xuất thân từ gia tộc lớn, vừa không phải là người của năm đại danh sơn, chúng tôi có cần phải tôn trọng anh ta không? Nói thẳng ra thì anh ta là cái thá gì!”

 

Chu Thụy Chân cũng sa sầm mặt mày tức giận nói.

 

“Được, các cậu nói hay lắm, xem ra những người đến từ thế tục như chúng tôi không xứng làm bạn với các cậu”.

 

Lý Chính Đạo tức đến môi tái xanh, sắc mặt cũng khó coi đến cực điểm.

 

Thấy Lý Chính Đạo đã tức đến mức mặt mày vặn vẹo, Tiêu Chính Văn chậm rãi đứng lên nói: “Ông Lý, chuyện này không liên quan đến ông, hai người mà ông nói trước đó không phải là họ sao?”

 

“Bảo tôi giúp đỡ loại người này à?”

 

“Cậu Tiêu, thật xin lỗi, chuyện này là do tôi không xử lý ổn thỏa, mong cậu Tiêu đừng để bụng”.

 

Lý Chính Đạo vội xoay người nói với Tiêu Chính Văn.

 

“Đúng là xử lý không ổn thỏa thật”.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên.

 

“Haizz, ông Lý, bây giờ ngay cả bản thân Tiêu Chính Văn cũng nghĩ chuyện này không ổn”.

 

Ông Đồng nãy giờ không lên tiếng bỗng xen lời vào.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn ông Đồng cười khẩy nói: “Người lớn tuổi không chỉ có sức khoẻ yếu ớt mà khả năng hiểu biết cũng chẳng khác gì trẻ con nhỉ?”

 

“Ý tôi là để tâm đến đám người các ông đúng là lãng phí thời gian”.

 

Nói rồi Tiêu Chính Văn vỗ vai Lý Chính Đạo nói: “Chúng ta đi thôi”.

 

Lý Chính Đạo hít sâu một hơi, khẽ gật đầu, vừa xoay người định rời khỏi đây với Tiêu Chính Văn thì không ngờ ánh mắt ông Đồng bỗng loé lên hai tia sáng.

 

Sau đó chỉ thấy ông ta giơ tay lên, một cơn gió bỗng đè xuống về phía Tiêu Chính Văn và Lý Chính Đạo.

 

Cùng lúc đó nhiệt độ trong cả sảnh lớn đều giảm xuống âm độ.

 

Một tên thế hệ sau như Tiêu Chính Văn mà lại dám nói chuyện như thế trước mặt họ?

 

Tiêu Chính Văn cũng đã cảm nhận được sát khí phía sau lưng nhưng không thèm quay đầu lại, lạnh lùng nói: “Ông cả gan đánh ra đòn này thì tôi sẽ khiến ông chết không toàn thây”.

 

Bầu không khí trong sảnh lớn bỗng chốc trở nên căng thẳng.

 

“Thôi vậy, ông Ngụy sắp đến rồi, cứ để họ đi đi”.

 

Chu Thụy Chân khoát tay lạnh lùng nói.

 

Dù sao Lý Chính Đạo cũng đang ở bên cạnh Tiêu Chính Văn, ngộ nhỡ ra tay làm Lý Chính Đạo bị thương, ngược lại sẽ khiến nhà họ Chu gặp rắc rối.

 

“Để chúng tôi đi? Chu Thụy Chân, cậu chắc chắn sẽ hối hận vì chuyện này hôm nay”.

 

Lý Chính Đạo quay đầu lại lạnh lùng nhìn Chu Thuỵ Chân nói.

 

“Ông Lý, chuyện hôm nay đến đây thôi, chuyện của thánh vực không cần ông nhúng tay vào nữa, chúng tôi có thể tự giải quyết! Mời về cho”.

 

Chu Thụy Chân làm động tác mời với Lý Chính Đạo.

 

“Hừ! Chỉ một Nhân Vương cấp một cũng xứng giúp chúng ta à? Đến việc xách giày cho chúng ta cũng chê tay anh ta bẩn nữa là”.

 

Khổng Tuyên cũng chế giễu nói.
 
Chương 2846


 

Khổng Tuyên vừa dứt lời, mắt Lý Chính Đạo bỗng lóe sáng, tay cầm chuôi kiếm không khỏi ấn xuống!

 

Là một thế tử, xưa nay hiếm có người nào đạt tới trình độ của Khổng Tuyên!

 

Chẳng trách người vùng ngoài lãnh thổ đều nói người nhà họ Khổng độc ác nham hiểm, sói đội lốt người, đến cả loại chuyện này cũng làm!

 

Hơn nữa, mấy ngàn năm nay, trong đạo Nho do Khổng Khâu thành lập, ngoại trừ kỹ nữ và kẻ trộm cướp ra, đến cả một người thực sự có thực lực cũng không có!

 

Tuy nhiên, Tiêu Chính Văn không để tâm đến lời nói của Khổng Tuyên, chỉ vỗ nhẹ vào vai Lý Chính Đạo, ra hiệu cho cụ ta đừng hấp tấp!

 

Dù sao Lý Chính Đạo không có ác ý, Tiêu Chính Văn cũng không muốn khiến nhà họ Lý phải khổ sở vì chuyện này!

 

Lý Chính Đạo hừ một tiếng rồi đi theo Tiêu Chính Văn về phía cửa.

 

Hai người vừa bước ra khỏi cổng, đã đụng phải Ngụy Quốc Đào!

 

Cùng lúc đó, Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên cũng dẫn đầu đám đông ra đón.

 

Rõ ràng cách đối xử với Ngụy Quốc Đào hoàn toàn khác với Tiêu Chính Văn, Ngụy Quốc Đào không chỉ được coi là khách quý, mà hai người bọn họ còn từ mình ra đón!

 

Khi đi ngang qua Tiêu Chính Văn, Ngụy Quốc Đào còn cố ý quay lại nhìn Tiêu Chính Văn, nhưng ông ta cũng không quan tâm mà đi thẳng về phía Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên.

 

“Ông Ngụy, quả là khách quý, nhanh, mau vào trong!”

 

Chu Thụy Chân tự mình bước tới, chắp tay chào Ngụy Quốc Đào rồi đưa tay làm động tác mời vào.

 

“Hai vị thế tử, đây là có ý gì?”

 

Ngụy Quốc Đào lại quay đầu liếc nhìn bóng lưng của Tiêu Chính Văn và Lý Chính Đạo, mặc dù ông ta không quen Tiêu Chính Văn, nhưng Lý Chính Đạo là thế tử của nhà họ Lý, sao ông ta có thể không biết cụ ta?

 

“Haiz, chuyện dài dòng lắm, vừa rồi ông Lý cũng bị người khác lừa gạt, mang một con kiến cảnh giới Nhân Vương cấp một tới chỗ chúng tôi, nhờ chúng tôi thu nhận cậu ta, thật sự là làm cho ông Ngụy chê cười!”

 

Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên kể lại ngắn gọn những gì đã xảy ra trước đó.

 

“Haiz, phỏng chừng thế tử Lý chưa từng đặt chân tới thánh vực, có chút hiểu lầm với thánh vực. Dù sao cảnh giới Nhân Vương cấp một ở giới thế tục cũng đã là tài giỏi lắm rồi!”

 

Ngụy Quốc Đào nói xong cũng cười mỉa mai.

 

“Thôi đi, đừng nói chuyện này nữa, ông Ngụy, mời vào!”

 

Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên một trái một phải, Ngụy Quốc Đào đi thẳng vào trang viên.

 

Nghe thấy đám người Ngụy Quốc Đào nói chuyện, Lý Chính Đạo nghiến răng ken két.

 

“Cậu Tiêu, xem ra là tôi đánh giá cao bọn họ, loại người trông mặt mà bắt hình dong này thật không đáng giúp đỡ!”

 

Lý Chính Đạo tức giận nói.

 

“Thực ra ông Lý là vì Hoa Quốc, cũng không phải ích kỷ, là do bọn họ thiếu hiểu biết!”
 
Chương 2847


Tiêu Chính Văn không hề có ý trách móc Lý Chính Đạo.

 

“Nhưng… nhưng lời của bọn họ thật quá đáng, vừa rồi cậu Tiêu không nên ngăn cản tôi!”

 

Lý Chính Đạo lại siết chặt lấy chuôi kiếm, trong lòng tràn đầy nỗi căm hận!

 

Mọi người đều là thế tử, Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên thật là quá đáng.

 

Trước mặt Ngụy Quốc Đào, không chỉ chê cười Tiêu Chính Văn, mà còn chê cười luôn cả nhà họ Lý!

 

“Chỉ là hai vị thế tử mà thôi, loại người như bọn họ không đáng để chúng ta ra tay, bọn họ không có tư cách bị tôi đánh!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng cười khẩy.

 

Ở trước mặt Tiêu Chính Văn mà nói ra lời như vừa rồi, đương nhiên anh sẽ không bỏ qua như vậy, chỉ có điều Tiêu Chính Văn hoàn toàn không coi trọng hai người họ!

 

Ra tay với bọn họ, Tiêu Chính Văn chỉ cảm thấy tổn hại thân phận của mình!

 

“Không đủ tư cách bị cậu đánh ư?”

 

Lý Chính Đạo ngây người khi nghe lời này!

 

Rõ ràng là Tiêu Chính Văn không định bỏ qua cho Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên.

 

“Đúng vậy, Long Nguyệt và Long Hình đương nhiên sẽ chỉnh đốn lại bọn họ, bọn họ không phải muốn thân phận hay sao? Đến lúc đó, lại cho bọn họ một thân phận thích hợp!”

 

Tiêu Chính Văn mỉm cười nói.

 

Giọng điệu này, như thể đang nói một điều gì đó rất bình thường.

 

Nhưng đó là hai vị thế tử, mặc dù nói người nhà họ Khổng trời sinh tính tình nham hiểm ti tiện, nhưng tuyệt đối không phải không có khả năng!

 

Đặc biệt là nữ vệ sĩ của hắn, bản lĩnh phải nói là sâu không lường được!

 

Thực ra thực lực của thế tử có thể không cao.

 

Ví dụ như Lý Chính Đạo chỉ có sức mạnh đỉnh cao của cảnh giới Nhân Vương cấp một, vệ sĩ riêng bên cạnh thế tử đều vô cùng tài giỏi!

 

Như ông Đồng bên cạnh Chu Thụy Chân, chính là một người khó chơi!

 

Trong trang viên nhà họ Chu lúc này, để lôi kéo được Thiên Hành, Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên không chỉ xin lỗi Ngụy Quốc Đào, mà còn ngồi song song với ông ta, không ngừng nịnh hót Ngụy Quốc Đào cũng như nhà họ Ngụy!

 

Hơn nữa còn tặng Ngụy Quốc Đào một món quà lớn!

 

“Ông Ngụy, thanh kiếm này chính là kiếm Thiên Tử mà Hồng Vũ vạn tuế chinh phạt thời kỳ Nguyên Đế, tuy rằng uy lực không mạnh như xưa nhưng vẫn có chút khí thế của bậc đế vương!”

 

“Hi vọng ông Ngụy có thể vui lòng nhận lấy!”

 

Nói xong, Chu Thụy Chân đưa một chiếc hộp gỗ hình chữ nhật cho Ngụy Quốc Đào.

 

Nhìn chiếc hộp gỗ trong tay Chu Thụy Chân, mặc dù chưa được mở ra, nhưng cảm giác khí tức mạnh mẽ này cũng đủ cho thấy thứ trong hộp hẳn là một vũ khí lợi hại!

 

Giống như lời Chu Thụy Chân đã nói, có quá nhiều loại vũ khí có mang sát khí, thậm chí là thần binh cũng không hiếm gặp!

Tuy nhiên, có rất ít binh khí ẩn chứa khí thế của bậc đế vương!
 
Chương 2848


Khí thế của bậc đế vương hoàn toàn khác với sát khí hay hòa khí, đây là một thứ có thể so sánh được với vận khí.

 

Thanh kiếm còn chưa được rút ra khỏi vỏ, Ngụy Quốc Đào đã cảm thấy ớn lạnh.

 

Điều này đủ cho thấy thứ mà Chu Thụy Chân tặng thực sự là một thanh kiếm quý!

 

“Đây quả thực là một thanh kiếm tốt. Nếu thật sự là thứ mà Hồng vạn tuế từng dùng, thì tôi đây cũng không dám nhận!”

 

Ngụy Quốc Đào nhìn chằm chằm vào thanh kiếm, hai mắt phát sáng nói.

 

Thật ra Ngụy Quốc Đào rất muốn lập tức mang thanh kiếm này về, nhưng dù sao cũng là thứ được Hoàng đế Hồng Vũ dùng qua, nhà họ Chu cũng coi nó như một bảo vật!

 

Cái gọi là quân tử không cướp đi thứ người ta yêu, thật ra cũng không phải là không thể lấy đi thứ người ta yêu thích mà là lấy đi rồi nhưng không để người ta ghi hận!

 

“Ồ? Tại sao không nhận?”

 

Chu Thụy Chân cau mày hỏi.

 

Ngụy Quốc Đào ngượng ngùng cười nói: “Thế tử Chu, đây là bảo vật của nhà họ Chu. Tôi một người nhà họ Ngụy không công không thể nhận lộc, món quà này quá quý giá!”

 

Nghe vậy, Chu Thụy Chân ngẩng mặt cười lớn: “Ông Ngụy, ông quá lời rồi, nhà họ Chu chúng tôi có rất nhiều bảo vật thế này, dù sao năm đó Hồng Vũ vạn tuế cũng là Thiên Tử trên lưng ngựa!”

 

“Thanh kiếm này chính là nhân chứng cho tình hữu nghị của nhà họ Chu và nhà họ Ngụy! Dù thế nào cũng mong ông Ngụy nhận lấy!”

 

Thấy sự chân thành của Chu Thụy Chân, Ngụy Quốc Đào lúc này mới xoa xoa hai tay, đón lấy hộp gỗ từ trên tay Chu Thụy Chân, cười nói: “Vậy thì tôi cung kính không bằng tuân mệnh rồi!”

 

Nói xong, Ngụy Quốc Đào cẩn thận nhận lấy hộp gỗ mở ra xem thử, ánh sáng vàng lóe lên, quả nhiên là một thanh bảo kiếm trong các loại bảo kiếm!

 

Ngay cả hoa văn rồng trên thanh kiếm cũng có thể nhìn thấy rõ ràng!

 

Cất chiếc hộp gỗ đi, Ngụy Quốc Đào chào tạm biệt Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên.

 

Trở lại nhà họ Ngụy đặt hộp gỗ sang một bên, Ngụy Quốc Đào đi thẳng tới phòng khách, gọi luôn Ngụy Ngưng Nhi tới.

 

“Món quà bố bảo con chuẩn bị đã chuẩn bị xong chưa?”

 

Ngụy Quốc Đào ngẩng đầu hỏi.

 

“Đã chuẩn bị xong, nhưng, hai người họ có thực sự đáng để bố tự mình tới không?”

 

Ngụy Ngưng Nhi không hiểu hỏi.

 

Ngụy Quốc Đào vốn định sẽ đích thân mời Long Nguyệt và Long Hình đến nhà họ Ngụy vào tối nay.

 

Nếu hai bên có thể thương lượng được thì đương nhiên là chuyện tốt.

 

Nếu không thể thương lượng được, cũng có thể coi là tạo được một mối quan hệ tốt!

 

“Cái gì là đáng với không đáng, Ngưng Nhi, con còn quá non trẻ, con cho rằng, hai vị thế tử Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên đích thân tới đón bố đi ăn cơm, lại tặng bố một thanh bảo kiếm, con cho rằng họ đáng làm vậy không?”

 

Ngụy Quốc Đào híp mắt hỏi.

 

Có đáng không?

 

Nếu chỉ dựa vào thân phận thì quả thật không đáng!

 

Nhưng Ngụy Quốc Đào không còn là con tốt thí của nhà họ Ngụy nữa, trong thánh vực, ông ta cũng được coi là một thế lực lớn!
 
Chương 2849


 

Hơn nữa với sự hậu thuẫn của Thiên Hành, hai người thấp bé kia làm sao có thể so sánh được!

 

Cho dù họ cũng là thế tử, vậy thì đã sao?

 

Trong thánh vực, ai không phải nể mặt nhà họ Ngụy chứ?

 

“Bố, việc này không thể so sánh được. Trong thánh vực, ai không phải nể mặt nhà họ Ngụy, cho dù như nhà họ Chu và nhà họ Khổng cũng phải nhún nhường chúng ta ba phần đấy!”

 

Ngụy Ngưng Nhi cau mày nói.

 

Thứ nhà họ Ngụy định tặng chính là trận pháp tuyệt thế được cất giấu nhiều năm.

 

Một bộ được gọi là “Thiên cực bát môn”, bộ kia gọi là “Huyền thiên trận”.

 

Hai trận pháp tuyệt kỹ này nếu ở trong năm đại danh sơn trong thế tục, cũng sẽ bị tranh giành sứt đầu mẻ trán!

 

Đặc biệt trong Thiên cực bát môn có rất nhiều ghi chép về nguyên khí!

 

Trên thực tế, cho đến ngày nay, không phải cao thủ Nhân Vương cấp hai nào cũng có thể sử dụng Nguyên Khí một cách thuần thục!

 

Mỗi chữ trong bộ trận pháp này có thể nói là đáng giá ngàn vàng!

 

Một món quà quý giá như vậy mà đem tặng cho Long Nguyệt và Long Hình, ngay cả Ngụy Ngưng Nhi cũng cảm thấy đau thấu xương!

 

“Nếu bọn họ thực sự là thế tử của một thế gia nào đó, thì chúng ta đã dùng cái giá nhỏ nhất đổi lấy nhiều lợi ích nhất! Con đừng quên, khi cục diện chung sắp thay đổi, nhà họ Ngụy của chúng ta cũng sẽ phải tiến vào thế tục!”

 

“Được sự che chở của thế gia, nhà họ Ngụy chúng ta cũng có thể hô mưa gọi gió trong thế tục. Đến lúc đó, hai bộ trận pháp này có thể so sánh được với lợi ích mà chúng ta có được sao?”

 

Ngụy Quốc Đào đa mưu túc trí đến thế nào, làm sao có thể đồng ý một vụ trao đổi thua thiệt!

 

Nhìn thì thấy lần này ông ta tặng một món quà lớn, nhưng trên thực tế, lợi ích mà ông ta nhận được còn nhiều không kể xiết!

 

“Nhưng lỡ như …”

 

“Không có lỡ như gì cả, chúng ta đi!”

 

Nói xong, Ngụy Quốc Đào đưa Ngụy Ngưng Nhi đến khách sạn nơi đám người Tiêu Chính Văn đang ở!

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn đã trở về khách sạn từ lâu, hơn nữa anh cũng đặt một phòng cho Lý Chính Đạo!

 

Kết quả vừa thu xếp ổn thỏa cho Lý Chính Đạo ổn định, Ngụy Quốc Đào đã tới cửa.

 

“Long Vương, người nhà họ Ngụy đến rồi!”

 

Long Hình đến trước cửa phòng của Tiêu Chính Văn, khẽ nói.

 

“Cho họ vào!”

 

Tiêu Chính Văn nói rồi, lần lượt đưa cho Long Nguyệt và Long Hình mỗi người một viên đan dược, ra hiệu cho họ uống ngay lập tức.

 

Sau khi uống viên thuốc, khí tức của Long Nguyệt và Long Hình đột nhiên thay đổi, thần sắc cũng thay đổi rất nhiều!

 

Thậm chí Long Hình còn có cảm giác không giận mà uy!

 

Sau khi Ngụy Quốc Đào vào cửa, ánh mắt của ông ta bị Long Hình và Long Nguyệt thu hút.

Khí tức mạnh mẽ như vậy, ngay cả Ngụy Quốc Đào cũng phải sững sờ!
 
Chương 2850


 

Bây giờ Long Hình và Long Nguyệt khiến cho người ta cảm giác được hai người họ đang áp chế thực lực nhưng lại có chút không áp chế được, nhìn qua tu vi của hai người họ tuyệt đối không chỉ là Bán Bộ Nhân Vương!

 

“Hả?”

 

Loại khí tức này, ông ta chỉ thấy ở trên người đám thế tử như Chu Thụy Chân!

 

Quả nhiên như trong dự tính, hai người này vẫn luôn ngụy trang.

 

Nói cách khác, để không thu hút sự chú ý của người khác, nên mười mấy năm trước họ mới gia nhập điện Thần Long và trở thành thuộc hạ của Tiêu Chính Văn!

 

Nghĩ đến đây, Ngụy Quốc Đào thầm đắc ý, nhưng khi ngẩng đầu nhìn thấy Tiêu Chính Văn và Lý Chính Đạo, ông ta không khỏi sửng sốt!

 

Đây không phải là hai người mới bị Chu Thụy Chân đuổi đi sao?

 

“Thì ra là hai người, xem ra chúng ta thật sự là có duyên! Nghĩ lại mới ngộ ra, đây chính là vua Bắc Lương của Hoa Quốc, Tiêu Chính Văn đúng không?”

 

Ngụy Quốc Đào nhìn Tiêu Chính Văn lạnh lùng cười một tiếng.

 

Hơn nữa, ông ta thẳng thừng nói ra cảnh tượng chạm mặt vừa rồi, là để đánh đòn phủ đầu Tiêu Chính Văn!

 

Khi Lý Chính Đạo nghe được những lời này, vẻ mặt của cụ ta đột nhiên đông cứng lại, hai hàng lông mày kiếm dựng lên.

 

Ngay khi Lý Chính Đạo sắp tức giận, Tiêu Chính Văn đã nhẹ vỗ vai cụ ta.

 

Lý Chính Đào lúc này mới đè nén lửa giận trong lòng, hừ một tiếng rồi quay đầu đi, không nhìn Ngụy Quốc Đào nữa!

 

“Thứ lỗi cho sự thiếu hiểu biết của tôi, hai vị đây hẳn đều có thân phận là thế tử, vậy tôi người quang minh chính đại cũng không nói lời mờ ám nữa, nếu hai người muốn ở trong thánh vực tạo nên chiến tích thì nhà họ Ngụy chúng tôi mới là lựa chọn duy nhất của hai người!”

 

“Tôi tin rằng hai người cũng đã nghe nói, Thiên Hành mới là người xuất sắc trong thánh vực này. Nếu có Thiên Hành ra tay giúp đỡ, lần này hai người nhất định sẽ không trở về tay không!”

 

Ngụy Quốc Đào nói, nhìn Long Hình và Long Nguyệt.

 

“Thực xin lỗi, chúng tôi không có hứng thú với nhà họ Ngụy, hai người chúng tôi đã sớm tỏ rõ lòng mình rồi, sống là người của điện Thần Long, chết cũng là ma cũng là người của điện Thần Long!”

 

Long Hình và Long Nguyệt không chút khách khí từ chối.

 

Ngụy Quốc Đào không khỏi cau mày: “Tôi nghĩ hai người vừa nãy không nghe rõ những lời tôi nói, chính một giờ trước, Long Vương của hai người vừa bị người ta đuổi đi!”

 

“Người đuổi cậu ta đi lại coi tôi là khách quý!”

 

Ngụy Quốc Đào vừa dứt lời, Long Nguyệt và Long Hình đột nhiên biến sắc, trong mắt hiện lên một tia sát ý nồng đậm!

 

Tuy nhiên, Ngụy Quốc Đào không có ý định kiềm chế, ngược lại còn lấy ra thanh bảo kiếm.

 

“Nếu không tin, hai người có thể xem thử. Đây là thanh bảo kiếm của Hồng Vũ vạn tuế từng dùng, bên trên vẫn còn lưu lại khí thế của bậc đế vương! Đây chính là thanh bảo kiếm đó, hai người có còn gì nghi ngờ không?”

 

Ngụy Quốc Đào tự đắc, ông ta mở hộp gỗ khoe khoang với họ.

“Xin lỗi, chúng tôi không có hứng thú với những thứ này!”
 
Chương 2851


Long Hình lạnh lùng đáp.

 

Ngụy Quốc Đào thấy không thuyết phục được Long Hình cũng không tức giận mà quay đầu nói với Long Nguyệt: “Tôi tin hai người cũng biết, thánh vực là nơi vô cùng gian khổ!”

 

“Ở nơi này, không những không có thứ gì gọi là tình nghĩa mà một khi nhất thời vô ý sẽ dẫn tới họa diệt thân!”

 

“Vì vậy, người chống lưng thật sự rất quan trọng. Người như Long Vương của cô cậu, đến cả ăn một bữa cơm cũng bị đuổi đi thì ai coi cậu ta ra gì chứ?”

 

“Cậu ta sao có thể bảo vệ an toàn cho cô cậu? Tôi nghĩ ngay cả kẻ ngốc cũng có thể phân biệt được, loại người này, trong thánh vực vô cùng nhiều!”

 

Nói xong, Ngụy Quốc Đào nhận lấy “Thiên cực bát môn” và “Huyền thiên trận” từ tay Ngụy Ngưng Nhi!

 

“Cô cậu có biết Thiên cực bát môn và Huyền thiên trận là gì không? Đừng nói đến Long Vương của hai người chưa từng thấy, mà đến cả người của năm đại danh sơn cũng coi đây là báu vật!”

 

“Tuy nhiên, để kết bạn với hai người, nhà họ Ngụy chúng tôi xin tặng hai bộ trận pháp bí truyền này cho hai người!”

 

Ngụy Quốc Đào bĩu môi, vẻ mặt ngạo nghễ nói.

 

Thứ tốt như thế này, Tiêu Chính Văn làm sao có thể có được?

 

Nhưng điều ông ta không ngờ là Long Nguyệt và Long Hình cũng không thèm liếc, mà từ chối luôn: “Thực xin lỗi, người của năm đại danh sơn coi như bảo vật, không có là chúng tôi cũng coi như bảo vật!”

 

“Hơn nữa, hai loại trận pháp này chúng tôi hoàn toàn không cần, điện Thần Long chúng tôi có tâm pháp bí truyền, không cần món quà của ông! Mong ông mang về đi!”

 

Không cần sao?

 

Ngụy Ngưng Nhi bị lời nói của Long Nguyệt và Long Hình làm cho tức giận đến mức bật cười, lạnh giọng nói: “Hai người phải nhìn cho rõ ràng, đây là Thiên cực bát môn! Tôi nghĩ, đến bây giờ hai người vẫn không biết cái gì gọi là nguyên khí phải không?”

 

“Với cảnh giới của Long Vương, e rằng còn chưa từng nghe qua, huống chi là chỉ dẫn cho hai người. Nhưng mà, trong nội dung của Thiên cực bát môn, có rất nhiều giải thích về nguyên khí!”

 

“Nếu muốn tiến xa hơn, hai người phải đưa ra lựa chọn đúng đắn!”

 

Ngụy Ngưng Nhi không phải là nhằm vào Tiêu Chính Văn, nhưng trong giới thế tục, có bao nhiêu người có thể giác ngộ được đến trình nguyên khí?

 

Chưa kể Tiêu Chính Văn không có môn phái, cũng không phải là đệ tử của năm đại danh sơn.

 

Ngay cả Kiếm Tiên Thiên Sơn cũng chưa thể vận dụng nguyên khí một cách thành thạo!

 

“Chúng tôi đã nói nhiều lần rồi, chúng tôi không có hứng thú với nhà họ Ngụy!”

 

Sắc mặt Long Hình ngày càng trở nên khó coi hơn!

 

Tại sao người nhà họ Ngụy giống như keo con voi vậy, đã dán lên rồi thì gỡ mãi không được!

 

“Anh Tiêu, tôi nghĩ anh cũng nên hiểu rằng giữ hai người họ ở bên cạnh sẽ chỉ làm lỡ tương lai của họ mà thôi!”

Ngụy Ngưng Nhi không để ý đến sự phản bác của Long Hình mà nhìn sang Tiêu Chính Văn.
“Nguyên khí?”
Thật nực cười, Tiêu Chính văn không sử dụng thành thạo nguyên khí sao?
 
Chương 2852


Tiêu Chính Văn không thể hướng dẫn sao?

 

Xem ra người của nhà họ Ngụy đều là ếch ngồi đáy giếng!

 

“Thứ lỗi cho tôi nói thẳng, Thiên cực bát môn quả thật là không ra gì, còn về Huyền thiên trận là thứ gì, lẽ nào nhà họ Ngụy chỉ biết dùng những thứ này đi lừa người sao?”

 

Tiêu Chính Văn không khách khí nói.

 

“Tiêu Chính Văn!”

 

Sắc mặt Ngụy Quốc Đào đột nhiên tối sầm lại.

 

 

Lúc này, Ngụy Quốc Đào giống như chó bị giẫm phải đuôi, tức giận chỉ vào mặt Tiêu Chính Văn: “Cậu chỉ là tiểu bối nhỏ bé, ai cho cậu dũng khí ngông cuồng vậy chứ?”

 

“Nếu cậu nói Thiên Cực Bát Môn là thứ lừa người thì hãy đem thứ thật ra đây, để chúng tôi xem thử!”

 

“Hừ! Chắc cậu còn không biết Thiên Cực Bát Môn là cái gì đâu nhỉ! Đúng là ếch ngồi đáy giếng! Nói chuyện với loại người đi cậu thật phí thời gian! Chúng ta đi thôi!”

 

Nói xong, Ngụy Quốc Đào phất tay áo, tức giận bỏ đi.

 

Từ lời nói cùng hành động vừa rồi của Tiêu Chính Văn và phản ứng của Long Nguyệt và Long Hình có thể thấy, ông ta chắc chắn đã nhìn sai người.

 

“Bố, chẳng phải bố nói…”

 

Ngụy Ngưng Nhi còn chưa kịp nói xong, Ngụy Quốc Đào đã xua tay: “Hừ! Thế tử gì chứ! Bố thấy hai người bọn họ cũng chỉ là tên nhà quê đến từ giới thế tục, chưa từng trải sự đời mà thôi!”

 

“Đưa thứ đồ tốt như vậy cho bọn họ chẳng khác nào cho chó ăn bánh bao nhân thịt cả, thật lãng phí của trời!”

 

Ngụy Quốc Đào tức đến nỗi phổi gần như nổ tung, ông ta lên xe, đóng cửa rồi lái xe đến nhà họ Ngụy.

 

Sau khi Ngụy Quốc Đào rời đi, Lý Chính Đạo cũng nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ nghi ngờ.

 

Cụ ta là thế tử, đương nhiên biết nội dung tổng quát trong Thiên Cực Bát Môn.

 

Đó là một món bảo vật quý hiếm!

 

Tuy trận pháp trên đó rất khó luyện, muốn luyện đến một uy lực nhất định còn khó hơn lên trời, nhưng quả thực trên đó có lý giải về nguyên khí.

 

Hơn nữa còn rất chi tiết!

 

Ngay cả thế tử như Lý Chính Đạo cũng vô cùng mong muốn có được Thiên Cực Bát Môn.

 

“Cậu Tiêu, Thiên Cực Bát Môn thật sự như lời cậu nói sao?”

 

Cuối cùng, Lý Chính Đạo vẫn hỏi những nghi ngờ trong lòng mình.

 

Như Tiêu Chính Văn đã nói, thì sự hiểu biết của anh về nguyên khí còn rộng hơn nhiều so với những gì được mô tả trong Thiên Cực Bát Môn.

 

Điều này cũng có thể giải thích tại sao Tiêu Chính Văn có thể đột phá nhiều lần đến vậy.

 

“Đương nhiên rồi, nội dung trong Thiên Cực Bát Môn chỉ nói về hình thức của nguyên khí trong vạn vật, nhưng nếu căn cứ vào nội dung trên đó thì rất khó để kiểm soát được nguyên khí!”

 

“Nguyên khí là gì? Nó chỉ là một loại khí tức do từ trường sinh ra trong quá trình biến hóa mà thôi. Nếu thực sự muốn điều khiển nó thì phải nhận thức được nó chứ không phải biết được hình dạng của nó!”

 

Những lời Tiêu Chính Văn nói khiến Lý Chính Đạo cũng choáng váng.

 

Nghe có vẻ như những lời của Tiêu Chính Văn rất bình thường, để hiểu bất cứ điều gì, trước tiên nên cảm nhận nó!

Nhưng nghĩ kỹ lại, sẽ lập tức hiểu ra được ý tứ sâu xa trong lời nói của Tiêu Chính Văn.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom