Chương 2793


 

Locke Thetis nói, đưa chiếc huy hiệu vào tay Tiêu Chính Văn.

 

“Đây là…”

 

Tiêu Chính Văn nghĩ đến chiếc huy hiệu bạc mà anh nhận được khi ở Âu Lục.

 

Tuy hai chất liệu khác nhau nhưng hình dáng và bề ngoài rất giống nhau!

 

“Đây là thẻ thông hành đặc biệt của thánh vực! Trước đây chúng tôi đã bị đuổi khỏi thánh vực vì không xuất ra được tấm thẻ thông hành này, bị coi là kẻ đột nhập!”

 

Long Hình nhìn Locke Thetis với vẻ mặt kinh ngạc.

 

Locke Thetis cũng mỉm cười gật đầu: “Đúng vậy, như vị này đã nói, tấm thẻ thông hành thánh vực này không chỉ có thể thoải mái ra vào thánh vực, thậm chí còn có thể tùy ý chọn ngoại hình của mình!”

 

“Vốn là do một vị tiền bối vùng ngoài lãnh thổ tặng cho tôi, nhưng đồ vật này ở trên người tôi cũng không có tác dụng gì. Mong anh Tiêu hãy vui lòng nhận lấy!”

 

Locke Thetis lấy lòng nói.

 

Tiêu Chính Văn nhận lấy huy hiệu, khẽ gật đầu nói: “Được rồi, hai mươi cây còn lại sẽ dần bổ sung trong vòng một năm!”

 

 

 

Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, Locke Thetis không khỏi mừng thầm trong lòng, điều này nói rõ Tiêu Chính Văn đã đồng ý ra tay giúp bọn họ đối phó với lâu đài Versailles.

 

Như vậy cũng có nghĩa là mười đại gia tộc và các hoàng tộc của các nước đều được cứu rồi.

 

Dù sao thì với thực lực của Tiêu Chính Văn, chỉ cần đứng về phía bọn họ, cũng đồng nghĩa với việc bọn họ đã có con át chủ bài cực lớn!

 

Với thực lực bây giờ của lâu đài Versailles mà nói, Tiêu Chính Văn hầu như không có đối thủ, cộng thêm binh lính tư nhân của mười đại gia tộc, thì ngay cả việc hủy diệt lâu đài Versailles cũng không phải là không có khả năng.

 

Dù sao thực lực của Tiêu Chính Văn đã quá rõ ràng, chỉ dựa vào việc Tiêu Chính Văn có thể tự mình tiêu diệt trận pháp hộ quốc của nước Vy Hào, ít nhất ở giai đoạn này mà nói, Tiêu Chính Văn tuyệt đối là một trong những người có sức chiến đấu hàng đầu trên thế giới!

 

Hơn nữa, trước mắt không chỉ có Vy Hào bị san bằng, ngay cả những thế lực lớn ở Mỹ Lục và Phi Lục cũng đã cảnh cáo rõ ràng những đệ tử của mình tuyệt đối không thể trêu chọc Hoa Quốc, càng không thể trêu chọc Tiêu Chính Văn!

 

Nếu không đều được coi là phản quốc!

 

Rất nhiều thế lực lớn trên toàn cầu đã đưa Tiêu Chính Văn vào hàng ngũ không thể trêu chọc, điều này đã giải thích rõ vấn đề rồi!

 

Chỉ riêng tên của Tiêu Chính Văn đã đủ để khiến nhiều người khiếp sợ.

 

“Cảm ơn lòng tốt của anh Tiêu, không biết khi nào anh rảnh, người của mấy gia tộc chúng tôi cũng muốn đãi tiệc chiêu đãi anh Tiêu, để làm tròn việc của chủ nhà!”

 

Locke Thetis nở nụ cười hỏi.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn vẫn đang nghịch chiếc huy hiệu trên tay, dường như không nghe thấy câu hỏi của Locke Thetis.

Sau khi được Long Nguyệt và Long Hình giải thích, Tiêu Chính Văn cảm thấy hơi hiếu kỳ với nơi gọi là thánh vực này.
 
Chương 2794


Sau khi cân nhắc một hồi. Tiêu Chính Văn mới ngẩng đầu nói với Locke Thetis: “Như vậy đi, mấy ngày tới tôi muốn đi thăm thánh vực, đợi tôi trở về rồi, mới giúp các anh giải quyết chuyện của lâu đài Versailles!”

 

“Được được được! Vậy chúng tôi đợi tin vui của anh Tiêu!”

 

Nói xong, Locke Thetis lại cúi đầu chào Tiêu Chính Văn, rồi mới từ từ lui ra khỏi phòng.

 

Nhìn thấy Locke Thetis cung kính như vậy với Tiêu Chính Văn, ngay cả Long Hình cũng không dám tin vào mắt mình!

 

Gia tộc Locke là gia tộc đứng đầu của mười đại gia tộc Âu Lục, có thực lực rất mạnh, thậm chí có thể chống lại chín gia tộc còn lại bằng sức của một gia tộc.

 

Có thể nói, từ trước đến giờ chỉ có người khác phải nhỏ giọng với gia tộc Locke, có bao giờ người của gia tộc Locke, đặc biệt là người thừa kế tương lai, phải cúi đầu trước người khác?

 

Nhưng người trước mặt này, Locke Thetis, ngoài việc không quỳ xuống ra, cũng đã cố hết sức để lấy lòng!

 

Thậm chí ngay cả giấy thông hành đặc biệt đến thánh vực cũng được chắp tay giao cho Tiêu Chính Văn.

 

Chỉ riêng chuyện này mà lan truyền ra ngoài cũng đủ khiến cho toàn bộ Âu Lục kinh ngạc đến há hốc mồm!

 

Nhưng Tiêu Chính Văn cũng không phải lần đầu tiên đặt chân đến Âu Lục.

 

Lần trước, chỉ một mình Tiêu Chính Văn đã áp đảo cả toàn bộ Âu Lục không ngẩng đầu lên được, bây giờ gia tộc Locke chủ động đến lấy lòng thì có gì lạ?

 

Nghĩ tới đây, Long Hình không khỏi lắc đầu cười khổ vài tiếng.

 

“Long Hình, huy hiệu này cậu và Long Nguyệt cầm lấy dùng đi!”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói, vừa đưa chiếc huy hiệu cho Long Hình và Long Nguyệt.

 

Cá nhân Tiêu Chính Văn không có vấn đề gì, cho dù là ngoại hình, hay thân phận, đối với Tiêu Chính Văn mà nói cũng không có gì khác biệt!

 

Long Hình cười khổ nói: “Long Vương, chúng tôi vốn không cần dùng đến nó, mặc dù trước đây chúng tôi bị người khác đuổi ra ngoài, nhưng khi đi vào lại, cũng chỉ có thể là bộ dạng trước đây thôi, nên…”

 

Tiêu Chính Văn lắc đầu bất lực, tiện tay nhét huy hiệu vào lồng ngực.

 

“Long Vương, khi chúng ta nào đi thánh vực?”

 

Long Nguyệt tiến lên một bước hỏi.

 

Tiêu Chính Văn cúi đầu liếc nhìn đồng hồ trên tay, thời gian vẫn còn sớm, thà bây giờ lên đường còn hơn là đợi đến sáng mai.

 

Nghĩ tới đây, Tiêu Chính Văn hờ hững nói: “Bây giờ!”

 

Lối vào thánh vực chỉ cách Sa Thành hơn trăm dặm.

 

Tiêu Chính Văn và đám người Long Hình, Long Nguyệt, đi vòng qua Sa Thành rồi tiến thẳng đến tòa tháp vàng mà Long Hình đã đề cập trước trước đó.

 

Nhìn từ xa, tòa tháp vàng này mang lại cho người khác một bầu không khí vô cùng cổ xưa, khác với những tòa tháp vàng mà Tiêu Chiến Văn nhìn thấy ở Phi Lục trước đây!

 

Vào khoảnh khắc đi vào tòa tháp vàng, một cảm giác bị giam cầm vô hình đột nhiên ập tới.

 

Tiêu Chính Văn xoay đầu lại nhìn, thì thấy trên bức tường đá của tòa tháp vàng đều là những hoa văn hết sức kỳ quái!

 

Hơn nữa ở cách đó không xa, có một bản vẽ hoa văn rất giống với bản đồ Tinh Không!

 

Cảm giác bị giam cầm vô hình được phát ra từ bức hoa văn đó!

 

“Các cậu có cảm thấy có gì đó khác thường không?”

 

Tiêu Chính Văn nhìn thấy vẻ mặt của Long Nguyệt và Long Hình hết sức tự nhiên, anh cau mày hỏi.
“Đâu có đâu, ở đây cũng không có gì khac so với những chỗ khác đâu!”
Long Nguyệt khẽ chau mày nói.
Long Hinh cũng gật đầu liên tục, bày tỏ rằng bản thân anh ta hoàn toàn không cảm thấy khó chịu chút nào.
 
Chương 2795


Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, có lẽ chỉ có người ở trên cảnh giới Nhân Vương mới cảm nhận được sự quái dị của nơi này!

 

“Long Vương, có nhìn thấy cánh cửa ở phía trước không? Sau khi từ trong đó đi vào, chính là thánh vực thực sự!”

 

Long Hình chỉ tay về cánh cửa sắt đen như mực ở phía trước cách đó không xa và nói.

 

“Sau khi đi vào, chúng tôi sẽ nhanh chóng gặp lại Long Vương.”

 

Long Nguyệt là người đầu tiên đẩy cửa đi vào.

 

Cùng với một âm thanh trầm thấp vang lên, bóng dáng của Long Nguyệt đã biến mất bên trong cánh cửa sắt.

 

Sau khi hai người Long Nguyệt và Long Hình biến mất, Tiêu Chính Văn cũng bước vào bên trong cánh cửa sắt.

 

Ngay thời khắc Tiêu Chính Văn bước vào, một luồng sáng đột nhiên xuất hiện trước mắt.

 

Ngay sau đó, Tiêu Chính Văn chỉ cảm thấy hoa mắt, khi anh mở mắt ra lần nữa, thì đã xuất hiện trong một đại sảnh vô cùng xinh đẹp.

 

Rõ ràng lúc này bên trong đại sảnh đang tổ chức một bữa tiệc, hơn nữa tất cả những khách mời đều có địa vị nổi bật, bất kể là nam hay nữ đều mặc quần áo đẹp rực rỡ và lộng lẫy

 

Mà xung quanh Tiêu Chính Văn, những thanh niên trai gái đang đánh giá Tiêu Chính Văn với vẻ mặt khinh bỉ.

 

“Lục Tuấn, bây giờ anh không còn gì để nói rồi chứ!”

 

“Móc con mắt bẩn thỉu của anh ra, nếu không, tôi không ngại móc nó ra đâu!”

 

Một cô gái trẻ mặc váy trắng nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn với vẻ mặt chán ghét.

 

“Hừ, cậu chủ nhà họ Lục, lại làm ra chuyện xấu hổ như vậy, đợi lát nữa tôi phải xem xem, anh giải thích với người của nhà họ Lục như thế nào!”

 

Một giọng nói lạnh lùng khác vang lên bên cạnh.

 

Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày, sao những người xung quanh lại lần lượt nhắm vào mình?

 

Lục Tuấn là ai?

 

Nhưng ngay sau đó, những suy nghĩ trong đầu của Tiêu Chính Văn đã dần dần được sáng tỏ..

 

Hóa ra, đây là thành phố Thiên Nam bên trong thánh vực!

 

Mà thân phận của anh, chính là Lục Tuấn, cậu chủ của nhà họ Lục ở thành phố Thiên Nam!

 

Tiêu Chính Văn nhanh chóng hiểu ra, thì ra thân phận của mình là một cậu chủ phóng đãng khét tiếng.

 

Nhưng nửa năm trước nhà họ Lục đã phá sản, mà bản thân anh đã phải ngồi tù hơn nửa năm vì tội nghiện rượu gây sự, vừa ra tù đã bị người khác hãm hại, anh bị cho uống thuốc kích dục và ném vào phòng bao trên lầu.

 

Mà trong phòng bao còn có một cô gái trẻ, cũng bị bỏ thuốc mê!

 

Cô gái bị bỏ thuốc mê này chính là con gái gia đình giàu có ở thành phố Thiên Nam.

 

Vào giờ phút này, cô gái nhà giàu đang được chữa trị trong phòng, anh vừa mới mở cửa phòng đã bị một đám người đã đợi sẵn ở đây từ lâu vây lấy.

 

Vô số ánh mắt lãnh đạm xung quanh đang gắt gao nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn.

 

Có vẻ như giây tiếp theo, anh sẽ bị đánh đến chết, đánh đến tàn phế vì chuyện hoang đường này.

 

“Anh cho rằng không nói gì là coi như xong chuyện sao?”

 

Vẫn là giọng nói lạnh lùng lúc nãy vang lên, người này từ đầu đến cuối đều nhắm vào Tiêu Chính Văn.
Tiêu Chính văn khẽ nhíu mày, sau đó nhìn xung quanh, lúc này mới nhận ra mình gần như đang khỏa thân nửa người trên, còn nửa người dưới chỉ mặc một chiếc quần jean!
Sau đó, anh nhìn thấy một cậu thanh niên bận cạnh đang cầm lấy vài bộ quần áo trên tay, đứng cách đó không xa, đang nhìn chằm chằm anh vói nụ cười xấu xa.
Tiêu Chính văn lạnh lùng nhìn về phía cậu thanh niên, thấp giọng nói: “Các người gây sự đủ chưa, trả áo lại cho tôi!”
 
Chương 2796


 

Cái gì?

 

Người thanh niên đó thậm chí còn không dám tin những lời vừa nãy là do Tiêu Chính Văn nói.

 

Người mà Tiêu Chính Văn hóa thân khi tiến vào thánh vực là một tên nhát gan, mặc dù sau khi trưởng thành luôn ăn chơi, nhưng vẫn là một tên nhút nhát.

 

Kể từ sau khi nhà họ Lục phá sản, ngay cả những tên tay sai từng làm việc cho nhà họ Lục năm xưa cũng có thể khiến anh ta quỳ xuống cầu xin sự thương xót.

 

Thậm chí có một lần, vì một tên giang hồ thích bạn gái anh ta, chỉ đe dọa anh ta vài câu, anh ta đã sợ đến mức trốn ở nhà cả tháng trời không dám ra ngoài.

 

Nhà họ Lục trước đây có thể nói là gia đình giàu có ở thành phố Thiên Nam, gần như thao túng toàn bộ giới chính trị và kinh doanh.

 

Chính vì điều này mà người nhà họ Lục luôn rất ngông cuồng.

 

Chỉ có Lục Tuấn là khác biệt trong nhà họ Lục, ngay cả người nhà họ Lục cũng không muốn nhìn thấy anh ta.

 

Lục Tuấn thực sự là một tên nhát gan, bị người ta cướp bạn gái ngay trước mặt cũng không dám lên tiếng, thậm chí bị người ta sỉ nhục ngay giữa đường cũng không dám nói nửa lời, vậy mà bây giờ lại dám dùng giọng điệu này để nói chuyện với hắn?

 

Nhất thời, không chỉ người thanh niên kia mà ngay cả người đứng xem cũng sững sờ.

 

Bởi vì ở đây có không ít người là bạn lúc nhỏ của Lục Tuấn.

 

Đặc biệt là vị thiếu gia vừa lên tiếng, hắn từ nhỏ đã coi Lục Tuấn là nơi trút giận của mình, muốn đánh thì đánh, muốn chửi thì chửi, Lục Tuấn không dám hé răng nửa lời.

 

Tại sao sau khi Lục Tuấn ngất đi tỉnh lại, khí chất dường như hoàn toàn khác rồi?

 

“Lục Tuấn, tôi không nghe nhầm đấy chứ? Tên vô dụng nhà họ Lục như cậu mà cũng dám nói giọng ra lệnh với tôi sao?”

 

Người thanh niên hừ một tiếng, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Thực ra hắn chỉ là tay sai của vị thiếu gia kia thôi.

 

Người ra đều nói yếu trâu còn hơn khỏe bò, nếu không phải bản tính nhát gan của Lục Tuấn, cho dù nhà họ Lục không còn huy hoàng nữa thì Lục Tuấn cũng không phải là người mà hắn dễ dàng bắt nạt.

 

Ngay cả nhà họ Lục như hiện tại, chỉ cần một lời nói cũng có thể khiến hắn không thể sống yên ổn ở thành phố Thiên Nam.

 

Nhưng Lục Tuấn không có đủ dũng khí để chống lại, cho đến tận bây giờ cũng chỉ biết cam chịu.

 

Vì vậy, ngay cả một tên đàn em cũng không hề coi trọng anh ta, chứ huống chi là người khác!

 

Nhưng tất cả mọi người đều không biết rằng người trước mặt bọn họ lúc này, tuy rằng bề ngoài vẫn là Lục Tuấn, nhưng bên trong đã biến thành Tiêu Chính Văn.

 

Tên đàn em kia vừa nói xong, mọi người còn chưa kịp hoàn hồn thì Tiêu Chính Văn đã cầm cái gạt tàn trên bàn, đập thẳng vào đầu tên đó.

 

Tên đàn em đó vốn chỉ là một người bình thường. Mặc dù lúc này tinh thần của Tiêu Chính Văn đã xuống thánh vực, chỉ có thể khống chế cơ thể Lục Tuấn, nhưng vẫn có thể sử dụng sức mạnh cơ bản nhất.

 

Hơn nữa, Tiêu Chính Văn cũng lớn lên trong quân đội Bắc Lương, vẫn còn kinh nghiệm chiến đấu nên mới có thể ra tay nhanh như chớp.

 

Lúc đám người xung quanh phản ứng lại, chiếc gạt tàn thủy tinh đã đập vào trán tên đàn em.
 
Chương 2797


 

Đầu của tên đàn em kia đã bật máu, hắn ôm đầu, lăn trên mặt đất, không ngừng la hét.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn tên đó lăn lộn trên mặt đất, ánh mắt lạnh lùng tràn ngập sát khí.

 

Những người xung quanh cũng hoàn toàn sững sờ trước cảnh tượng trước mắt, cả sảnh lớn rơi vào cảnh tĩnh lặng chết người.

 

Nhân viên phục vụ bên cạnh đang cầm đĩa hoa quả sững sờ tại chỗ, nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn.

 

“Đi lấy một bộ quần áo cho tôi!”

 

Tiêu Chính Văn quay lại nhìn nhân viên phục vụ đang thất thần bên cạnh.

 

Nhân viên phục vụ kia như bị điện giật, sau đó quay đầu lại nhìn thiếu gia kia.

 

Nhưng lúc này, vị thiếu gia kia đã sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, còn chưa kịp phản ứng lại.

 

Nhân viên phục vụ không còn cách nào khác, nhanh chóng chạy ra khỏi sảnh lớn, tìm một bộ vest và áo sơ mi rồi đưa cho Tiêu Chính Văn.

 

Mặc dù bộ vest nhỏ hơn một số nhưng sau khi mặc lên vẫn khá vừa vặn.

 

Sau khi mặc xong, Tiêu Chính Văn đá vào tên đàn em đang lăn lộn, lạnh lùng nói: “Câm miệng! Nếu còn kêu nữa thì anh chết chắc!”

 

Tên đàn em bị Tiêu Chính Văn đá hộc máu, vừa ngẩng đầu đã bắt gặp ánh mắt đầy sát khí của Tiêu Chính Văn liền vội vàng che miệng lại, không dám ồn ào nữa.

 

Đúng lúc này, đám đông đột nhiên tách ra, một cô gái xinh đẹp khoảng hai lăm tuổi, bước vào với vẻ mặt kiêu ngạo.

 

Cô ta ngạo nghễ đi về hướng Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này, đám người xung quanh lúc mới hoàn hồn lại, đặc biệt là vị thiếu gia kia, nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn với vẻ mặt thích thú.

 

“Đồ khốn nạn!”

 

Vừa dứt lời, cô gái kia đột nhiên đưa tay lên, tát vào mặt Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng trước khi cái tát của cô ta hạ xuống, ánh mắt lạnh như băng của Tiêu Chính Văn đã nhìn thẳng vào mắt cô ta.

 

Như thể bị sét đánh, bàn tay vốn đang giơ lên giữa không trung của cô gái trẻ này lập tức khựng lại!

 

Ánh mắt của Tiêu Chính Văn thật đáng sợ, như thể chỉ cần cái tát này của cô ta hạ xuống thì một giây sau, cô ta sẽ biến thành một cái xác.

 

Đám người xung quanh vô cùng khó hiểu nhìn cảnh tượng trước mắt, cô gái trẻ này chính là Lục Vũ Yên, chị gái của Lục Tuấn.

 

Người nổi bật duy nhất trong số con cháu của nhà họ Lục.

 

Hơn nữa, kể từ khi nhà họ Lục sụp đổ, cô gái này luôn là người vất vả chống đỡ cho nhà họ Lục.

 

Bây giờ, quyền hành của nhà họ Lục đều nằm trong tay Lục Vũ Yên.

 

Nhưng lúc này, Lục Vũ Yên lại cảm thấy người em trai trước mắt vô cùng xa lạ, đặc biệt là ánh mắt nhìn cô ta vừa rồi, càng khiến cô ta sợ hãi.

 

Người này là em trai của cô ta sao?

 

Lục Tuấn là người như thế nào, Lục Vũ Yên rõ như lòng bàn tay.

 

Đừng nói đến ánh mắt đáng sợ, ngay cả nhìn thẳng vào mắt cô ta, Lục Tuấn cũng không dám.

 

Nhưng bây giờ, dường như Lục Tuấn đã trở thành một con người khác, cô ta rất quen thuộc với loại khí chất này.

 

Dù sao cô ta cũng đã từng phục vụ trong quân đội hai năm, tuy chỉ là một nữ quân y, nhưng cô ta đã trải qua nhiều trận chiến máu lửa.
 
Chương 2798


Đồng thời cũng khiến cô ta hiểu biết thêm về những sát thần anh dũng, càng cảm nhận được một luồng sát khí khác biệt của những người đó so với người bình thường.

 

Lúc này, thứ tỏa ra từ đứa em trai vô dụng của cô ta chính là loại sát khí này, loại sát khí có thể khiến người ta cảm thấy rùng mình.

 

Vì vậy, cái tát của cô ta vẫn khựng lại trên không trung, vì cô ta không dám!

 

Lúc bầu không khí xung quanh vô cùng khó xử thì một người phụ nữ trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi bước vào.

 

“Có chuyện gì vậy?”

 

Người phụ nữ trung niên vừa vào cửa đã quát lớn.

 

Hứa Tinh vốn đang tham gia một cuộc họp nội bộ của gia tộc, nhưng vừa nghe tin con trai mình xảy ra chuyện, bà ta lập tức chạy tới đây ngay.

 

Lúc này bên cạnh bà ta còn có một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, đó là chú họ của Lục Tuấn, tên Lục Thiên Lăng.

 

“Dì Hứa, dì đến thật đúng lúc, thằng con trai này của dì thật to gan, chưa nói đến chuyện làm loạn, lại còn bỏ thuốc kích dục vào rượu của con gái nhà người ta, nếu không phải trong khách sạn có camera giám sát thì hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi!”

 

Vị thiếu gia phía sau Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.

 

Hắn tên Lâm Chí Hào, là cậu cả của nhà họ Lâm ở thành phố Thiên Nam.

 

Mà địa vị của nhà họ Lâm ở Thiên Nam lúc này đã ngang hàng với nhà họ Lục.

 

Nếu không hắn cũng không dám dùng giọng điệu này để nói chuyện với Hứa Tinh.

 

Nhưng Hứa Tinh lại không có phản ứng gì quá gay gắt trước những lời này.

 

Dù sao với thực lực hiện nay của nhà họ Lục, việc giải quyết chuyện vặt vãnh này cũng không có gì to tát, chỉ cần con trai của bà ta bình an vô sự là được.

 

Nhưng những lời sau của Lâm Chí Hào lại khiến Hứa Tinh kinh ngạc, ngất ngay tại chỗ.

 

“Dì Hứa, còn một chuyện nữa phải nói cho dì biết, người bị Lục Tuấn hạ thuốc chính là thiên kim của chủ tịch tập đoàn Thiên Vũ, Từ Mộng Mộng!”

 

Cái gì?

 

Tập đoàn Thiên Vũ?

 

Đó là gia tộc quyền lực nhất thành phố Thiên Nam!

 

Với thực lực hiện tại của nhà họ Lục, chắc chắn không phải là đối thủ của nhà họ Từ.

 

Sắc mặt của Hứa Tinh tái mét, trên trán lấm tấm mồ hôi.

 

“Mày muốn hại chết nhà họ Lục à? Còn không mau dập đầu xin lỗi nhà họ Từ đi!”

 

Người lên tiếng không phải là Hứa Tinh mà là Lục Vũ Yên!

 

Lúc này, Lục Vũ Yên nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn với vẻ mặt lạnh băng, khí thế của người đứng đầu, khiến những người đàn ông có mặt ở đây đều cảm nhận được một cảm giác áp bức vô hình.

 

“Nhìn cái gì mà nhìn! Từ nhỏ đến lớn, mày đã làm được chuyện gì xứng đáng với nhà họ Lục hả? Ngoài việc uống rượu tán gái, mày còn biết làm gì nữa! Không thể giúp nhà họ Lục trở lại như xưa đã đành, lại còn vào thời khắc quan trọng này mà gây thêm cho nhà họ Lục…”

 

“Được rồi, Vũ Yên, nói thế nào đi nữa, nó cũng là em của con mà!”

 

Hứa Tinh thở dài một hơi, bất lực nói.

 

Cho dù Lục Tuấn có vô dụng đến đâu, nhưng suy cho cùng vẫn là đứa con ruột thịt mà Hứa Tinh sinh ra!

 

“Mẹ! Bây giờ đã là lúc nào rồi, mẹ còn che chở cho nó, nhà họ Lục chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ bị hủy trong tay nó thôi! Mới tháng trước, nó đã làm lớn bụng của con gái nhà người ta, nếu không phải con tìm được mối quan hệ cũ trước đây, nó…”

 

“Nó sớm đã vào tù rồi!”
“lần trước, con đã nói, nên nhốt nó lại ở nhà một thời gian, mọi người lại không nghe! Bây giờ thì tốt rồi, lại đắc tội với nhà họ Từ, lỡ như nhà họ Từ truy cứu chuyện này, nhà họ Lục chúng ta sẽ không thể gánh nổi!”
Trong đôi mắt của Lục Vũ Yên tràn đầy phẫn nộ, cô ta lạnh lùng quát mắng.
Bây giờ, Tiêu Chính văn cuối cùng cũng hiểu rõ đầu đuôi ngọn nguồn của mọi việc.
Anh nở nụ cười hờ hững nói: “Vậy, chị cho rằng cách giải quyết tốt nhất bây giờ, có phải là đuổi tôi ra khỏi nhà họ Lục không?”
 
Chương 2799


 

Lục Vũ Yên vừa nghe xong, nhất thời sững người, cô ta không bao giờ ngờ rằng, câu nói của Tiêu Chính Văn lại nói trúng tim đen của cô ta!

 

Nhưng giây tiếp theo, Lục Vũ Yên đã lấy lại vẻ mặt lạnh lùng nói: “Đúng! Với những gì mày đã làm, nhà họ Lục đáng lẽ đã đuổi mày ra khỏi cửa từ lâu rồi! Nếu không phải mẹ một mực ngăn cản, mày cho rằng, mày còn có ngày hôm nay sao? ”

 

“Vũ Yên! Con đang nói cái gì vậy! Cho dù như thế nào, nó cũng là em ruột của con!”

 

Hứa Tinh kéo lấy tay của Tiêu Chính Văn, quay đầu nói với Lục Vũ Yên.

 

“Mẹ…Lần này người nó đắc tội là nhà họ Từ đó!”

 

“Nếu như nhà họ Từ thật sự truy cứu chuyện này, nhà họ Lục chúng ta sẽ sống như thế nào? Nhiều hợp đồng lớn của chúng ta đều ký với nhà họ Lục, như vậy không phải là cắt đứt đường sống của nhà họ Lục chúng ta sao?”

 

Lục Vũ Yên tức giận đến giậm chân, nếu nhà họ Lục thật sự truy cứu, chỉ cần đối phương nói một lời thôi, thì nhà họ Lục sẽ hoàn toàn rơi xuống vực sâu!

 

Nghe thấy lời này, ngay cả Hứa Tinh cũng không nói nên lời, đặc biệt là ở trước mặt Lục Thiên Lăng, có những lời bà ta quả thật khó mà nói ra miệng.

 

Hơn nữa Lục Thiên Lăng cũng không phải là người dễ đối phó, muốn lừa dối ở trước mặt ông ta, khó như lên trời!

 

Nhưng Hứa Tinh cũng biết rằng với tính cách nhát gan của con trai mình, cho dù có cho mượn mười lá gan, anh cũng không dám làm những chuyện bỉ ổi như vậy với con gái lớn của nhà họ Từ!

 

Không phải bị người khác xúi giục, thì là bị người khác mưu hại, mới có thể gây ra tai họa lớn như vậy!

 

Nhưng bây giờ muốn giữ được Lục Tuấn nói thì dễ, chỉ e rằng không bao lâu sau, cả nhà họ Lục cũng sẽ biết được đầu đuôi sự việc này, đến lúc đó, có lẽ ngay cả bà ta cũng bị liên lụy!

 

“Chị dâu, thật ra Vũ Yên nói cũng rất có lý, thằng Tuấn cái gì cũng tốt, chỉ là có hơi tham tiền và háo sắc! Thật sự khiến người khác phải lo lắng mà!”

 

Lục Thiên Lăng chắp hai tay sau lưng, nói với vẻ mặt chế nhạo

 

Tiêu Chính Văn quay đầu liếc nhìn Lục Thiên Lăng, nụ cười chế nhạo của ông ta, rơi vào tầm mắt của Tiêu Chính Văn, không khỏi khiến Tiêu Chính Văn khẽ nhíu mày lại!

 

Rõ ràng, ánh mắt của đối phương đã lộ ra một tia sát khí!

 

Loại cảm giác này vô cùng quen thuộc, nói cách khác, thật ra đối phương cũng là từ thế giới bên ngoài đi vào thánh vực!

 

Hơn nữa đối phương rõ ràng là đã nhìn thấu được thân phận của Tiêu Chính Văn, nên mới ra tay, trước hết là đuổi Tiêu Chính Văn ra khỏi nhà họ Lục, khiến Tiêu Chính Văn trở thành một con chó chết, sau đó mới từ từ chỉnh đốn!

 

Thật ra tất cả những võ giả có thể đến được thánh vực đều biết rất rõ luật chơi ở đây.

 

Chỉ khi kiểm soát được bất kỳ thành phố nào trong thánh vực, mới có tư cách tranh giành khí vận ở Âu Lục!

 

Đây cũng là một trong những quy tắc trò chơi mà Long Hình đã giải thích cho Tiêu Chính Văn trước khi đi!

 

Cùng chính vì lý do này, mà lâu đài Versailles vẫn luôn che giấu tin tức thánh vực đã được mở ra với thế giới bên ngoài!

 

Hơn nữa, bất cứ võ giả nào sau khi đi vào thánh vực, ngay lập tức sẽ nhanh chóng được nâng cao địa vị xã hội của mình, để nhận được thế lực mạnh hơn!

 

Hơn nữa, hầu hết mọi người sau khi đi vào thánh vực, sẽ từ một võ giả biến thành một người bình thường, mọi người gần như đều cùng một vạch xuất phát!

 

Đây cũng là lý do vì sao Tiêu Chính Văn lại cảm nhận được một cảm giác áp bức mạnh mẽ từ lối vào!

 

Cũng chính vì bí mật không thể nói ra này nên Lục Thiên Lăng mới ngay lập tức quyết định gây áp lực lên Tiêu Chính Văn!

 

Cho dù Tiêu Chính Văn là “Người của mình” của lâu đài Versailles, cũng không có ngoại lệ!

 

Dù sao thực sự có quá nhiều lợi ích khi có được khí vận của Âu Lục, bất cứ ai cũng không thể ngồi nhìn những lợi ích này bị người khác cướp mất!

 

Mà Tiêu Chính Văn ngay từ lúc xuất hiện, đã chiếm hết lợi thế.

 

Là con trai trưởng của nhà họ Lục, chỉ cần Tiêu Chính Văn không chết, thì anh sẽ sớm trở thành gia chủ của nhà họ Lục!

 

Có thêm sự trợ giúp của Lục Vũ Yên, Tiêu Chính Văn sẽ nhanh chóng trở thành một người có quyền uy cực lớn!

 

Đến khi đó, muốn loại bỏ Tiêu Chính Văn sẽ khó như lên trời!

 

“Chú hai, đàn ông ở nhà họ Lục của chúng ta đã ít, nếu đuổi luôn thằng Tuấn ra khỏi nhà, sẽ vô cùng bất lợi cho nhà họ Lục chúng ta đấy! “
 
Chương 2800


 

Hứa Tinh vốn được sinh ra trong thánh vực, nên hoàn toàn không nhìn ra việc đấu đá ngầm giữa Tiêu Chính Văn và Lục Thiên Lăng!

 

“Chị dâu, em cũng không muốn đuổi thằng Tuấn đi, nhưng, lần này nó đã gây ra tai họa lớn, nhà họ Lục chúng ta vốn không gánh vác nổi, nếu nhà họ Từ truy cứu trách nhiệm, cả nhà họ Lục sẽ bị nó liên lụy!”

 

“Đến lúc đó, không những thằng Tuấn sẽ sống phiêu bạt nơi đầu đường xó chợ, mà ngay cả nhà họ Lục cũng sẽ trở thành kẻ ăn xin bên đường đấy!”

 

Giọng điệu của Lục Thiên Lăng tỏ ra vô cùng thương cảm và luôn miệng thở dài nói.

 

Lời nói của ông ta lập tức khiến Hứa Tinh không nói nên lời!

 

“Thế lực của nhà họ Từ ở Thiên Nam vô cùng hưng thịnh, chúng ta nhất định phải đưa ra một lời giải thích thỏa đáng cho nhà họ Từ trong chuyện này, cũng không thể cứ luôn để cho người khác chịu trách nhiệm mỗi khi thằng Tuấn gây rắc rối chứ?”

 

“Vả lại, nhân chứng và vật chứng đều có đủ, thằng Tuấn vốn không thể thoát khỏi liên quan được!”

 

Lục Thiên Lăng thấy Hứa Tinh vẫn còn do dự, lại tiếp tục nói thêm.

 

Nhưng ông ta nhìn thấy ánh mắt của Tiêu Chính Văn mang theo một tia sát khí dày đặc!

 

Theo quan điểm của ông ta, e rằng Tiêu Chính Văn đã bị ông ta loại khỏi cuộc chơi khi còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra!

 

Chỉ cần mất đi thân phận người thừa kế của nhà họ Lục, Tiêu Chính Văn chỉ có một con đường chết!

 

Tuy rằng người đi vào thánh vực, đều là một dạng linh thể, giáng xuống vào cơ thể của người vốn dĩ được sinh ra ở đây, nhưng nếu chết ở thánh vực, thì ngay cả cơ thể gốc cũng sẽ chết theo nó!

 

Cho dù là cao thủ Nhân Vương cấp chín, cũng chỉ có một kết cục chết!

 

Mà trong thánh vực, bề ngoài nhìn có vẻ hòa bình yên ả như thế giới bên ngoài, nhưng trên thực tế, đều đang hoạt động những thế lực ngầm.

 

Chỉ cần Tiêu Chính Văn bị đuổi khỏi nhà họ Lục, Lục Thiên Lăng sẽ có nhiều cách để kết thúc sinh mạng của Tiêu Chính Văn trong một khoảng thời gian ngắn!

 

“Nhưng… nó không có chút kỹ năng sở trường nào, nó phải sống như thế nào nếu đuổi ra khỏi nhà họ Lục chứ!”

 

Hứa Tinh lo lắng nói.

 

Hiểu con không ai bằng mẹ, Lục Tuấn ngày thường nhàn rỗi, thậm chí còn không ăn nổi một bữa no khi không có người hầu hầu hạ!

 

Hứa Tinh làm sao biết được cuộc đấu đá ngầm giữa Tiêu Chính Văn và Lục Thiên Lăng, bà ta vẫn một mực cho rằng, Tiêu Chính Văn trước mặt chính là con trai quý giá của bà ta, Lục Tuấn!

 

Là một người mẹ, làm sao bà ta có thể trơ mắt đứng nhìn Lục Tuấn hi sinh vì gia tộc?

 

“Mẹ! Từ nhỏ đến lớn mẹ đều bao che cho nó! Bây giờ nó gây ra tai họa lớn như vậy, mẹ còn muốn che chở nó sao? Chẳng lẽ mẹ không biết, nếu không có sự ủng hộ của nhà họ Từ, thì nhà họ Lục hoàn toàn không có con đường sống sao?”

 

“Hơn nữa, nhà họ Lục chúng ta đâu phải chỉ có một mình nó là người thân của mẹ, mẹ cũng phải nghĩ cho chúng con chứ!”

 

Lời nói của Hứa Tinh vừa dứt, Lục Vũ Yên đã vội vàng khuyên bảo.

 

“Chỉ vì chút chuyện nhỏ nhặt này, mà muốn đuổi tôi ra khỏi nhà họ Lục?”

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy một tiếng, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Hứa Tinh và Lục Thiên Lăng.

 

Cái gì?

 

Chuyện nhỏ?

 

Lục Vũ Yên sửng sốt một hồi, quay lại nói với Tiêu Chính Văn: “Mày có biết những gì mày làm, có ý nghĩa gì không! Mày đang xem thường nhà họ Từ!”

 

“Nhà họ Từ thì đã sao? Giỏi lắm sao?”

 

Tiêu Chính Văn bình tĩnh rót một ly trà, sau khi nhấp một ngụm trà, mới thản nhiên nói.

 

Hứa Tinh nghe xong, vội vàng kéo lấy Tiêu Chính Văn nói: “Tuấn à, đừng nói bừa!”

 

“Nhà họ Từ giỏi lắm… ư? Ai cho cháu dũng khí nói ra những lời này, cháu có biết, bởi vì hành động ngớ ngẩn của cháu, đã ép nhà họ Lục đi đến bờ vực thẳm không!”

 

Lục Thiên Lăng đột nhiên chỉ vào Tiêu Chính Văn và lớn tiếng trách mắng.
 
Chương 2801


 

“Tôi đã nói sẽ khiến các người gánh chịu thay tôi cái gì rồi sao? Chút chuyện nhỏ này không đến lượt các người nói này nói nọ”.

 

Tiêu Chính Văn không khách sáo lạnh lùng nói.

 

Vừa nghe anh nói thế, hầu như tất cả mọi người đều sửng sốt, đây còn là Lục Tuấn có tính cách nhu nhược đó sao?

 

Nhất là Hứa Tinh, không ai hiểu Lục Tuấn bằng bà ta.

 

Bình thường anh ta cũng chẳng có can đảm nói lớn tiếng với Lục Thiên Lăng chứ đừng nói là đi giải quyết một tai họa lớn như thế.

 

Nhưng hôm nay đã trở lại bình thường, không chỉ mâu thuẫn với Lục Vũ Yên mà còn liên tiếp phản bác lại Lục Thiên Lăng.

 

Lúc này mắt Hứa Tinh cũng hơi ươn ướt, bà ta luôn mong con trai mình có thể nhanh chóng trưởng thành, có thể gánh vác nhà họ Lục đang bấp bênh như một người đàn ông trưởng thành.

 

Mà lúc này nguyện vọng của bà ta đã thành sự thật, có thể không vui đến rơi nước mắt được sao?

 

“Chuyện nhỏ? Tôi muốn xem rốt cuộc cậu giải thích với tôi thế nào”.

 

Đúng lúc này ngoài cửa bỗng vang lên một giọng nói cực kỳ lạnh lùng.

 

Mọi người nhìn về phía phát ra giọng nói, chỉ thấy một người đàn ông trung niên được mười mấy người đàn ông cao lớn đi xung quanh bảo vệ đẩy cửa bước vào.

 

Mười mấy người đàn ông đó mặt ai nấy cũng hung dữ, vừa nhìn đã biết là vệ sĩ chuyên nghiệp được huấn luyện cấp tốc.

 

Vẻ mặt người đàn ông trung niên đi phía trước rất uy nghiêm, cả người đều toát ra cảm giác ép bức mãnh liệt.

 

Ánh mắt ông ta bắn ra luồng sát khí cuồn cuộn, Tiêu Chính Văn liếc mắt đã nhìn ra người này cũng là một võ giả.

 

“Sếp Từ, chuyện hôm nay… chắc chắn là một hiểu lầm”.

 

Hứa Tinh vội tiến đến tỏ ý xin lỗi nói.

 

Chỉ là Từ Vọng Hải lại không nhìn bà ta, ánh mắt chỉ chăm chăm vào Tiêu Chính Văn.

 

Giữa võ giả với nhau, dù chỉ là nhìn nhau thôi cũng có thể nhìn ra được thân phận của đối phương.

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn không toát ra khí tức cuồng bạo, nhưng đôi mắt sâu thẳm đó lại có thể khiến người khác vừa nhìn đã nhận ra thân phận thật của anh.

 

“Hừ, cậu dám làm ra chuyện hèn hạ thế với con gái tôi, không nghĩ đến hậu quả sao? Dám làm mất danh tiếng của nhà họ Từ ở Thiên Nam, cậu phải chuẩn bị tinh thần để trả cái giá đau đớn”.

 

Từ Vọng Hải lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn, cười khẩy nói.

 

“Ông Từ, con trai tôi không phải là loại người đó, nó bị người ta hãm hại”.

 

Hứa Tinh tiến đến giải thích.

 

Nhưng Từ Vọng Hải hoàn toàn mặc kệ bà ta, dù sao mục đích của ông ta là muốn tiêu diệt Tiêu Chính Văn.

 

Mặc dù bề ngoài ông ta có thân phận là ông lớn của thành phố Thiên Nam, nhưng thật ra lại là một võ giả tuyệt đối.

 

Ở thánh vực, dù nắm trong tay quyền lực, cũng phải tuân thủ quy tắc của trò chơi, cho dù muốn tiêu diệt ai cũng phải có lý do hợp lý, hợp pháp mới được.

 

Nếu không sẽ bị đuổi ra khỏi thánh vực, mất hẳn tư cách quay lại thánh vực.
 
Chương 2802


Thế nên rốt cuộc có phải là Tiêu Chính Văn tự làm hoặc anh bị người ta hãm hại không quan trọng nữa.

 

Cũng không có ai truy cứu chuyện này.

 

“Chẳng phải cậu nói chuyện nhỏ sao? Tôi muốn xem cậu giải thích cho nhà họ Từ tôi thế nào”.

 

Từ Vọng Hải chắp hai tay sau lưng lạnh lùng nói.

 

Tiêu Chính Văn ngẩng đầu lên nhìn Từ Vọng Hải, sau đó đứng lên đi đến cạnh Từ Vọng Hải.

 

Từ Vọng Hải cũng nhìn thấy tia sát khí từ trong mắt Tiêu Chính Văn, cười khẩy rồi thấp giọng nói với Tiêu Chính Văn: “Còn muốn ra tay đánh tôi à? Dù cậu ở trong thế tục ngoài thánh vực, có tu vi của cảnh giới Nhân Vương thì có thể làm gì được tôi?”

 

“Đến phương trời này chỉ có thể nghe theo quy tắc, nếu không sẽ bị đuổi khỏi thánh vực”.

 

“Hơn nữa bây giờ cậu có thể khai triển một phần mười nghìn sức mạnh trước đó sao? Vệ sĩ bên cạnh tôi có thể ra tay với cậu bất kỳ lúc nào”.

 

Từ Vọng Hải lộ ra vẻ đắc ý.

 

Ông ta nói quả thật không sai, Tiêu Chính Văn chẳng thể phát huy được thực lực vốn có ở đây.

 

Chỉ là Tiêu Chính Văn có một điểm không giống đám người này đó là chân khí mà Tiêu Chính Văn lĩnh ngộ.

 

Cho dù là thánh vực hay thế tục, chân khí không bao giờ giảm, chân khí cũng chính là một trong những quy tắc vận hành thế giới này.

 

Thế nên lúc này Tiêu Chính Văn không phải là một người bình thường hoàn toàn, chí ít bây giờ vẫn có thực lực cảnh giới Thiên Thần một sao.

 

Ngay sau đó Tiêu Chính Văn cười khẩy rồi vung nắm đấm lên, tốc độ cú đòn tấn công này nhanh như chớp, đánh thẳng vào phần ngực Từ Vọng Hải.

 

Từ Vọng Hải cười nhạo nhìn Tiêu Chính Văn, không hề có vẻ sợ hãi.

 

Ông ta nghĩ cú đấm này của Tiêu Chính Văn không có sức uy hiếp nào, ngược lại ông ta có thể nhân cơ hội này để vệ sĩ phía sau mình đánh chết Tiêu Chính Văn.

 

Thấy Tiêu Chính Văn bỗng ra tay, ngay cả Hứa Tinh cũng ngây người, đây có còn là con trai bà ta không thế?

 

Cùng lúc đó đám vệ sĩ mặc đồ đen phía sau Từ Vọng Hải lập tức phản ứng lại lao về phía Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng họ chưa kịp đến gần Tiêu Chính Văn thì đã bị một lực vô hình đánh bật ra.

 

Sau đó một tiếng nổ vang lên, mười mấy vệ sĩ đó tức khắc biến thành vũng máu.

 

Cùng lúc đó mọi người trong sảnh lớn cũng biến thành vũng máu, văng tứ tung.

 

Những người này vốn dĩ không tồn tại, dù họ được sinh ra và trưởng thành ở đây, nhưng hiện thực lại không có sự tồn tại của họ.

 

Những người sinh ra trong thánh vực chỉ là một ảo tưởng, sinh mạng của họ cũng không bất kỳ ý nghĩa gì.

 

Họ chỉ diễn một màn kịch với người thắng cuộc cuối cùng mà thôi, khi kịch khép màn cũng là lúc sinh mạng của họ kết thúc.
Chỉ thoáng chốc cả sảnh lớn chỉ còn lại Lục Thiên Lăng và Từ Vọng hải.
Dưới ánh mắt chăm chú và hoảng loạn của Từ Vọng hải, Tiêu Chính văn khẽ động cơ thể rồi xuất hiện trước mặt ông ta, bóp chặt lấy cổ Từ Vọng Hải rồi nhấc ông ta lên cao.
“Sao…sao cậu có thể vẫn còn sức chiến đấu?”
 
Chương 2803


Từ Vọng Hải giờ đã hoảng lắm rồi, không thể tin được nhìn Tiêu Chính Văn.

 

“Tôi vẫn như trước thôi, chân khí sinh ra thế gian. Dĩ nhiên ông không bao giờ có thể hiểu được thứ cao thâm như thế, cũng không có cơ hội để đi tìm hiểu”.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Từ Vọng Hải, ánh mắt bắn ra tia sát khí.

 

Từ Vọng Hải như ý thức được gì đó vội nói: “Khoan đã! Cậu… cậu chắc chắn là người Hoa Quốc, tôi… tôi cũng đến từ Hoa Quốc”.

 

“Hơn nữa tôi là người giúp việc của gia tộc nhà họ Chu, nếu cậu dám giết tôi, nhà họ Chu sẽ không tha cho cậu”.

 

Nhà họ Chu?

 

Tiêu Chính Văn nhíu mày, thế tử vương triều Chu Minh?

 

Tiêu Chính Văn cũng từng nghe nói đến người này.

 

Chẳng qua nhà họ Chu khiêm tốn hơn nhà họ Lý nhiều, chưa từng lộ mặt trong thế tục.

 

Thế tử của nhà họ Chu này chính là con trai Chu Kỳ Trấn, tên là Chu Thụy Chân.

 

Nghe nói thực lực của người này mạnh hơn cả Lý Chính Đạo, nhưng không biết tại sao từ khi anh ta quay về từ ngoài lãnh thổ vẫn sống ẩn ở trong rừng núi sâu, chưa từng lộ mặt.

 

“Cho dù cậu là ai thì nhà họ Chu chúng tôi chưa từng muốn trở thành kẻ thù với bất kỳ ai, nhưng cũng tuyệt đối không phải là người ai cũng có thể bắt nạt. Tôi khuyên cậu tốt nhất nên thả ông ta ra”.

 

Lục Thiên Lăng sầm mặt nhìn Tiêu Chính Văn lạnh lùng đe dọa.

 

“Đúng thế! Tôi nghĩ cậu cũng nên biết rõ, trong thánh vực đã có một thế lực lớn sắp giành lấy khí vận Âu Lục rồi, bọn tôi và họ đều là người nhà họ Chu, nói cách khác đắc tội với bọn tôi đồng nghĩa với chọc phải nhà họ Chu”.

 

“Có thể cậu không thể ra khỏi thánh vực, sẽ chết ở đây”.

 

Nói đến đây sắc mặt Từ Vọng Hải lộ ra vẻ hung ác.

 

“Nhà họ Chu? Nếu các người đến từ nhà họ Chu thì biết rõ tôi là người Hoa Quốc mà còn muốn ra tay giết tôi? Ai có các người lá gan đó!”

 

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, đầu ngón tay hơi dùng sức, chỉ nghe thấy một tiếng rắc, cổ Từ Vọng Hải bị gãy.

 

Vốn dĩ Từ Vọng Hải cho rằng sau khi Tiêu Chính Văn biết được thân phận của mình thì nhất định sẽ tha cho mình một mạng!

 

Dẫu sao thế tử nhà họ Chu cũng có thân thế hiển hách, tuyệt đối không phải hạng thế tử xuất thân là người phò tá bên cạnh đế vương như Lý Chính Đạo có thể so bì được!

 

Nhà họ Chu là sự tồn tại đã thống trị vương triều Đại Minh tận hai trăm bảy mươi sáu năm!

 

Thế hệ sau của nhà họ Chu cũng đều có khí thế đế vương trên người, hạng thế tử thông thường tuyệt đối không thể so bì được!

 

Nhìn bên trong võ tông, nhà họ Chu chính là sự tồn tại mà năm đại danh sơn không muốn tuỳ tiện động tới.

Thậm chí mãi tới khi chết, trong mắt Từ Vọng Hải vẫn mang theo vẻ hoài nghi và không cam tâm sâu sắc!
 
Chương 2804


Vung tay ném xác của Từ Vọng Hải sang một bên, ánh mắt lạnh lùng của Tiêu Chính Văn liền nhìn về phía Lục Thiên Lăng, nói: “Ông tự sát hay là để tôi giúp ông ra tay!”

 

Nghe vậy, ngũ quan của Lục Thiên Lăng méo xệch lại mà nhìn Tiêu Chính Văn, nghiến răng nghiến lợi nói: “Dù tôi có chết thì người nhà họ Chu cũng sẽ không bỏ qua cho cậu, bất luận cậu là ai, sau này chắc chắn cũng sẽ bị tính sổ!”

 

“Ồ? Tính sổ với tôi? Hình như ông đã quên mất một chuyện, vương triều Chu Minh đã không còn tồn tại từ lâu rồi, người có thể tính sổ tôi vẫn còn chưa chào đời nữa!”

 

Nói rồi, sát khí trên người Tiêu Chính Văn lập tức bộc phát ra, một luồng khí tức long trời dâng lên từ dưới chân của Tiêu Chính Văn rồi xộc thẳng lên trên tầng mây!

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn đang đối kháng với cảm giác áp bức vô hình kia.

 

Dẫu sao ở bên trong thánh vực thì tất cả mọi người đều bắt buộc phải tuân thủ một quy tắc giữa thế tục, mà Tiêu Chính Văn lại là người duy nhất phá vỡ được quy tắc này!

 

Cảnh giới Thiên Thần?

 

Lục Thiên Lăng không khỏi trợn trừng hai mắt, không dám tin nhìn về phía Tiêu Chính Văn!

 

Bên trong thế tục, người có thể khôi phục lại cảnh giới Thiên Thần bên trong thánh vực ít nhất cũng phải là cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp năm đổ lên!

 

Thế nhưng trong số cường giả vùng ngoài lãnh thổ căn bản không có cao thủ ở cấp bậc này trở về!

 

Lẽ nào Tiêu Chính Văn là…

 

Thế nhưng không đợi Lục Thiên Lăng lên tiếng, Tiêu Chính Văn đã túm lấy cổ của ông ta, nhấc bổng ông ta lên cao hơn đỉnh đầu, khi một tiếng vang giòn tan vang lên, xác của Lục Thiên Lăng cũng bị ném sang một bên.

 

Quy tắc luôn chỉ có thể trói buộc được kẻ yếu, đối với kẻ mạnh mà nói, quy tắc chính là thứ đặt ra để phá vỡ!

 

Khi khí tức khắp người Tiêu Chính Văn bộc phát, cả thánh vực đều trở nên rung lắc kịch liệt!

 

Cùng lúc này, vô số màn ánh sáng lập tức lao thẳng lên trời, chiếu cho thánh vực vốn đã vào đêm sáng như ban ngày!

 

Cùng với những màn ánh sáng nối tiếp lao lên bầu trời, trên đường phố, vô số người qua đường lập tức biến thành bụi máu chỉ trong nháy mắt, những “diễn viên” vốn sinh ra tại nơi này cũng bị xoá sạch ngay tức thì!

 

Cùng lúc này, tất cả võ giả đã gửi gắm tinh thần trong thánh vực cũng khôi phục lại diện mạo vốn có của họ!

 

Nhìn tướng mạo của mọi người xung quanh đồng loạt phát sinh biến hoá, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

 

Cùng lúc này, trong một trang viên nằm trong nội thành thánh vực, một người đàn ông trung niên đang ngồi trên bảo toạ đặt ngay chính giữa, quan sát những nam nữ đang đi qua đi lại trước mặt ông ta.

 

Thế nhưng một giây sau, vô số bụi máu bắn ra tung toé ngay trước mặt ông ta, ngoài những võ giả tới từ thế tục ra thì tất cả mọi người đều bị giết chết chỉ trong nháy mắt!

 

Rất rõ ràng, điều này là do quy tắc của thánh vực đã phát sinh biến hoá, nếu như trước đây vẫn có thể dựa vào mưu lược mà công phạt qua lại thì hiện tại chỉ có thể dựa vào thực lực thật sự mà ra tay!

 

Lúc này, tướng mạo của người đàn ông trung niên kia cũng nảy sinh biến hoá, mái tóc màu đỏ dần biến thành màu đen, gương mặt của một người trung niên da trắng cũng trở thành dáng vẻ của một thiếu niên anh tuấn chừng hai mươi mấy tuổi!

 

“Thiếu chủ! Hình như có người đã phá bỏ quy tắc!”
 
Chương 2805


Một ông lão bước nhanh ra trước, quỳ một gối xuống bẩm báo với nam thanh niên.

 

“Đúng là khiến cho tôi cảm thấy kinh ngạc, không ngờ thời đại này rồi mà vẫn có người có thể phá bỏ quy tắc!”

 

Nam thanh niên nói rồi chậm rãi đứng dậy, nhìn cảnh tượng đẫm máu bên trong trang viên, lộ ra một nụ cười vô cùng hung tàn.

 

Hắn chính là thế tử Âu Lục có thế lực mạnh nhất bên trong nội thành, Theodore!

 

Nếu như không phải Tiêu Chính Văn phá vỡ quy tắc bên trong thánh vực thì nhiều nhất là một năm nữa, hắn sẽ có thể thống nhất cả thánh vực, lấy được khí vận của Âu Lục, thuận lợi trở về lâu đài Versailles rồi!

 

Có thể nói sự xuất hiện của Tiêu Chính Văn đã làm rối loạn hết tất cả mọi kế hoạch của hắn, khiến cho mọi nỗ lực trong vòng mấy chục năm của hắn đều tan thành mây khói!

 

Thế nhưng chuyện tới nước này, Theodore cũng chỉ có thể âm thầm ghi lại món nợ này, chỉ cần đoạt được khí vận của Âu Lục thì chắc chắn hắn sẽ báo mối thù này!

 

Mà sắc mặt của ông lão đó lại cực kỳ khó coi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thiếu chủ, bố cục mà chúng ta gây dựng suốt mấy chục năm nay vậy mà chỉ trong một đêm đã…”

 

“Không vấn đề gì!”

 

Theodore siết chặt lòng bàn tay lại, trong mắt loé lên vẻ hung hãn, nói: “Như vậy ngược lại càng tốt, đỡ cho chúng ta phải khổ sở chờ đợi thêm một năm!”

 

“Trở về lâu đài Versailles sớm hơn một ngày thì cũng tiếp nhận Âu Lục sớm hơn một ngày! Đối với chúng ta mà nói, thời gian đã quá khẩn cấp rồi, người đã phá hỏng quy tắc ngược lại còn giúp chúng ta một chuyện lớn!”

 

Lúc nói chuyện, trong lòng bàn tay của Theodore đã xuất hiện một thanh kiếm dài kỵ sĩ, ánh sáng chói loá thậm chí còn chiếu sáng cả trang viên dưới bầu trời đêm đen kịt!

 

Theodore đến từ một gia tộc lâu đời ở Âu Lục, hơn nữa năm đó còn là chính gia tộc hắn đối kháng lại sự tiến công của đại quân La Mã ở Gallia!

 

Mặc dù sau này gia tộc của Theodore vẫn bị La Mã chinh phục, thế nhưng mấy nghìn năm nay, cả gia tộc vẫn luôn tiếp tục tồn tại, lưu truyền lại rất nhiều trận pháp và tâm pháp từ thời thượng cổ!

 

Nếu như so về xuất thân, e rằng bên trong thánh vực căn bản không ai có thể so bì được với gia tộc của Theodore!

 

“Thiếu chủ, người này lại có thể phá vỡ quy tắc của thánh vực, chuyện này nói lên rằng xuất thân của người này không hề tầm thường, chúng ta có cần đợi viện binh của gia tộc tới hay không?”

 

Ông lão thận trọng nói.

 

“Hừ!”

 

Theodore lạnh lùng hừ một tiếng, nói với vẻ không cho là đúng: “Nhìn ra cả thánh vực, căn bản chẳng thể có cao thủ gì, đối phương nhất định đã lợi dụng một số sơ hở nào đó, vậy nên mới có thể phá bỏ quy tắc trước đó!”

 

“Loại hề nhảy nhót này căn bản không đáng nhắc tới, nếu như để tôi gặp được thì chắc chắn sẽ chém chết luôn chỉ với một nhát kiếm!”

 

Vừa nói, trong khoé mắt của Theodore vừa bừng bừng sát khí, ngay cả cỏ cây xung quanh cũng trở nên úa tàn chỉ trong nháy mắt.

 

Mà bên trong cổ thành phương Đông của thánh vực, một nam thanh niên có tướng mạo vô cùng anh tuấn đang vừa thưởng thức rượu vang vừa ngắm nhìn mấy cô gái xinh đẹp gợi cảm đang uốn éo trên sàn nhảy.

Những cô gái gợi cảm này đều có chiến lực ở cảnh giới Thiên thần huyền cấp hai sao, nếu như đặt bên trong thế tục, chỉ mấy cô gái gợi cảm này thôi cũng đủ để ấp chế một tỉnh rồi!
Mà lúc này, bọn họ lại trở thành món đồ chơi của nam thanh niên kia, có thể thấy ngay được rằng thực lực của nam thanh niên này khủng bố tới độ nào!
Càng đáng sợ hơn mấy nữ thanh niên này chính là ông lão tóc trắng đang ngồi đối diện nam thanh niên kia.
 
Chương 2806


 

Ông lão ngồi trên ghế sô pha, thế nhưng khí tức bức người đó lại đủ để áp chế cả núi sông!

 

Ông lão đó chính là một cao thủ đẳng cấp ở cảnh giới Nhân Vương cấp hai!

 

Mà nam thanh niên ở trước mặt ông ta chính là thế tử Chu Thuỵ Chân của nhà họ Chu!

 

Lúc này, trên mặt Chu Thuỵ Chân vẫn là một nụ cười bình thản, thế nhưng một cỗ sát khí vô hình lại đang sục sôi bên trong cơ thể hắn!

 

Ngay cả ông lão phía đối diện cũng cảm nhận được sự áp bức.

 

“Thế tử, quy tắc bên trong thánh vực đã bị người ta thay đổi rồi, chúng ta có cần chủ động xuất kích hay không?”

 

Ông lão chậm rãi mở to hai mắt, nói với vẻ mặt ngập tràn sát khí.

 

Chu Thuỵ Chân lạnh lùng cười một tiếng, nói: “Tôi thấy có một số người nên vội hơn chúng ta! Ôi, cũng không biết kẻ bạo ngược từ đâu chui ra mà cứ phải phá vỡ sự bình yên và tĩnh lặng của nơi này!”

 

“Làm ruộng tán gái tử tế không được hay sao? Lại cứ phải đánh đánh giết giết, máu me nhiều biết bao nhiêu!”

 

“Thế tử, thực lực của người này không hề tầm thường, e rằng sẽ trở thành đối thủ đáng sợ nhất của chúng ta, theo tôi thấy, lựa chọn tốt nhất chính là liên thủ với hắn, tới lúc đó, lợi ích có thể phân chia bình đẳng!”

 

Ông lão nhíu mày nói.

 

Quy tắc của thánh vực không phải tuỳ tiện một người nào đó là có thể phá vỡ được.

 

Hơn nữa, đối phương lại ép cho thánh vực phải thay đổi quy tắc trò chơi, điều này nói lên rằng đối phương vẫn chưa bị cảm giác áp bức cường đại giết chết!

 

Ngay cả ông lão cũng tự thấy hổ thẹn, bàn về thực lực thì đối phương rõ ràng mạnh hơn ông ta!

 

“Ừ, đây ngược lại không phải là một cách hay, lợi dụng hắn giúp chúng ta trừ khử Theodore?”

 

Chu Thuỵ Chân cười lạnh lùng nói.

 

“Lẽ nào thiếu chủ không cho rằng là do Theodore làm?”

 

Ông lão nghe vậy thì không khỏi nhíu mày nói.

 

“Hắn? Ha ha!”

 

Chu Thuỵ Chân vội vàng lắc đầu nói: “Nếu như hắn có bản lĩnh đấy thì còn phải khổ sở kinh doanh ở nơi này mấy chục năm hay sao? Tuyệt đối không thể!”

 

“Lẽ nào là người của phái Quang Minh?”

 

Đôi lông mày trắng của ông lão hơi nhíu lại, ngạc nhiên nói.

 

“Phái Quang Minh?”

 

Chu Thụy Chân nhìn chăm chú vào rượu vang trong ly, một lúc sau mới lắc đầu nói: “Không thể nào, phái Quang Minh đã từ bỏ Âu Lục kể từ sau khi Hạo Thiên Sáng Thế đến Hoa Quốc!”

 

“Kể từ khi linh khí khôi phục. Thập Tôn Quang Minh và Lục Tôn Hạo Thiên đều biến mất, bọn họ dường như còn có kế hoạch lớn hơn, cho nên không thèm để mắt tới việc tranh giành vận khí Âu Lục”.

 

Chu Thụy Chân phủ nhận suy đoán của ông lão.

 

Nghe lời, ông lão không khỏi nhíu mày.
 
Chương 2807


Ông ta không hề nghi ngờ gì về lời nói của Chu Thụy Chân, dù sao thì người nhà họ Chu cũng có những kế hoạch lâu dài.

 

Chu Thụy Chân có thể trở thành thế tử của nhà họ Chu, chứng tỏ hắn phải có tâm cơ thâm hiểm.

 

Xét cho cùng, nhà họ Chu vốn là gia tộc chìm đắm trong quyền hoàng, Đế Vương coi trọng nhất là chiến thuật.

 

Có thể nói, từ khi từ ngoài lãnh thổ trở về, Chu Thụy Chân và Lý Chính Đạo đã hoàn toàn khác nhau.

 

Vừa bước chân vào giới thế tục, Chu Thụy Chân đã dẫn theo ông lão trước mặt, đi thẳng về hướng thánh vực, hơn nữa, trên cả quãng đường, không hề để lộ hành tung, tiến vào thánh vực thần không biết quỷ không hay.

 

Chỉ trong vài năm ngắn ngủi, đã chiếm hết ranh giới phía đông của thánh vực.

 

Với tài trí và mưu lực như vậy, nếu hắn trở lại sớm hơn vài năm thì Theodore sẽ chẳng có gì đáng sợ.

 

Một nhân vật được nuôi dưỡng bởi hoàng quyền và am hiểu giang hồ hiểm ác như hắn còn đáng sợ hơn nhiều so với đám thế tử thông thường.

 

“Thế tử, vậy theo cậu, là thế lực bên nào?”

 

Ông lão nghi ngờ hỏi lại.

 

“Không quan trọng là ai. Nếu cánh cổng địa ngục đã mở thì không cần lối thoát nữa! Thông báo cho tất cả võ giả trong Hoa Quốc đến đông vực tập hợp ngay lập tức”.

 

Giọng Chu Thụy Chân tuy không lớn nhưng lại vô cùng uy nghiêm.

 

“Rõ! Tôi sẽ lập tức đi ngay!”

 

Nói xong, ông lão vội vàng đứng dậy rời đi.

 

Nhà họ Chu vốn là hoàng tộc, sau khi Đại Minh sụp đổ, mặc dù người nhà họ Chu đều ở ẩn ở vùng ngoài lãnh thổ, nhưng trong võ tông Hoa Quốc, đặc biệt là trong những võ giả ngoài lãnh thổ, danh tiếng của nhà họ Chu cực kỳ cao.

 

Ngay cả ở ngoài lãnh thổ thì vẫn là bá chủ.

 

Đừng nói đến việc chỉ huy vài nhân vật nhỏ trong giới thế tục, mà ngay cả năm đại danh sơn cũng phải nghe theo.

 

Sau khi các quy tắc của thánh vực hoàn toàn thay đổi, những võ giả tiến vào thánh vực Hoa Quốc càng không dám làm trái ý ông ta.

 

Chưa nói đến việc có thể chặn được Theodore, chỉ tính riêng việc xử lý trong giới thế tục đã là việc không phải võ giả bình thường có thể chịu đựng nổi.

 

“Rốt cuộc là ai?”

 

Sau khi ông lão rời đi, Chu Thụy Chân nheo mắt, lẩm bẩm một mình.

 

Không phải hắn không có hứng thú với người phá vỡ quy tắc, mà là hắn ta thực sự không đoán được ra thân phận của đối phương.

 

Lúc này, vùng ngoài lãnh thổ đang ở thời điểm then chốt, không thể có cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp năm trở lại giới thế tục được.

 

Nói cách khác, người này chính là người trong giới thế tục, hiện nay trong giới thế tục thật sự có cao thủ như vậy sao?

 

Ở phía tây thánh vực sớm đã rất huyên náo, lúc quy tắc của thánh vực thay đổi, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

 

Thật không thể tưởng tượng nổi rốt cuộc là kẻ nào đã lật đổ quy tắc ban đầu chỉ bằng sức mạnh của chính mình.

“Theo tôi thấy, rất có thể là người Vy Hào làm chuyện này, bởi vì trước đây bọn họ luôn tìm cách để Hachiki Orochi sống lại!”
 
Chương 2808


Một người đàn ông trung niên trầm giọng nói.

 

“Không thể nào! Hachiki Orochi không hề có dấu hiệu tỉnh lại. Ngoại trừ Hachiki Orochi, còn có ai có sức mạnh khủng khiếp này? Ohara hay là Cansha?”

 

“Hai người bọn họ hợp lực lại cũng không làm được!”

 

Một ông lão trầm ngâm nói.

 

“Liệu có phải đến từ Hoa Quốc không? Nghe nói người tới đây lần này là người đời sau của nhà họ Chu, hơn nữa, tâm cơ của người này vô cùng thâm hiểm!”

 

Ông già bên cạnh nói.

 

Hầu như mọi người đều biết Theodore đã khống chế được nội thành.

 

Liệu có phải người nhà họ Chu biết rằng không có hy vọng chiến thắng cho nên đã huy động các cao thủ trong gia tộc đến để phá vỡ quy tắc trước đó không?

 

Mục đích chính là muốn Theodore bận bịu một phen!

 

“Càng không có khả năng! Nếu nhà họ Chu có thể lôi kéo được một cao thủ như vậy thì sao phải đợi đến năm năm chứ? Chỉ là cho dù đối phương là ai thì cũng có thực lực vô cùng đáng sợ. Muốn thay đổi quy tắc của thánh vực mà không bị thánh vực bức chết thì e rằng cảnh giới Nhân Vương cũng không làm được điều đó!”

 

Một người đàn ông trung niên bên cạnh nói.

 

Người này vừa nói xong, hầu như ánh mắt của mọi người đều hướng về người này.

 

Mặc dù ông ta ăn mặc lôi thôi, thậm chí còn đeo nơ, nhưng không ai dám coi thường ông ta.

 

Trong toàn bộ thánh vực, ông ta là hộ vệ của thế tử số một!

 

Có thể nói, bất cứ ai, kể cả ông lão bên cạnh Theodore và hộ vệ của Chu Thụy Chân đều không phải là đối thủ của ông ta.

 

“Thiên Hoành, nếu gặp người này, ông nắm mấy phần thắng?”

 

Người lên tiếng là một người đàn ông trẻ ngồi bên cạnh người đàn ông trung niên.

 

Người đàn ông trung niên khẽ lắc đầu nói: “Không chắc chắn, có lẽ năm mươi năm mươi!”

 

Nói xong, Thiên Hoành lại uống thêm một ngụm rượu.

 

Thiên Hoành vừa nói xong, mọi người xung quanh lập tức bàn tán, mạnh như Thiên Hoành chẳng lẽ không có cơ hội thắng?

 

“Đối phương cũng có thực lực Nhân Vương cấp ba?”

 

Lông mày của người đàn ông trẻ càng nhíu chặt hơn.

 

“Thật khó nói trước! Bởi vì cảnh giới chỉ là một phương diện. Từ Nhân Vương trở lên, nhận thức còn quan trọng hơn cả cảnh giới!”

 

Thiên Hoành thờ ơ nói.

 

Mặt khác, bởi vì quy tắc trong thánh vực đã thay đổi, Long Hình và Long Nguyệt cũng khôi phục lại hình dạng ban đầu.

 

Sau khi liên lạc với Tiêu Chính Văn, mọi người liền hẹn gặp nhau tại một quán bar ở thành phố Thiên Nam.

 

Sau khi Tiêu Chính Văn bước ra khỏi khách sạn, anh bắt taxi rời đi.

Mặc dù người sinh ra trong thánh vực đều đã bị quy tắc hủy diệt, nhưng vẫn có một số người bình thường từ giới thế tục lạc vào nơi này, vẫn có thể sống bình thường.
 
Chương 2809


 

Hơn nữa, một vài thế tử ở Âu Lục sống ở đây mấy chục năm cũng đã có con cháu.

 

“Chào anh, xin hỏi anh muốn đi đâu?”

 

Tài xế taxi cười hỏi.

 

“Quán bar Nguyệt Sắc!”

 

Tiêu Chính Văn thờ ơ đáp.

 

“Được!”

 

Tài xế lập tức khởi động xe.

 

Vừa đi, tài xế vừa ngậm ngùi nói: “Ôi, xem ra thánh vực đã không còn thích hợp cho những người bình thường như chúng ta sinh sống nữa rồi. Có lẽ không bao lâu nữa, cả thánh vực sẽ biến thành một bãi chiến trường lớn, anh có nghĩ vậy không?”

 

Tieu Chính Văn mỉm cười, bình tĩnh nói: “Kỳ thực nơi này vốn ngăn cách với đời thường, nếu không phải vì vận khí của Âu Lục thì tôi tin rằng nơi này đã trở thành bồng lai tiên cảnh rồi!”

 

Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, tài xế cười khổ nói: “Nói thật, gia đình chúng tôi đã sống ở đây hàng trăm năm rồi!”

 

“Nếu phải đột ngột rời khỏi đây, tôi thực sự không biết mình có thể thích ứng với thế giới bên ngoài hay không!”

 

Lời nói của tài xế mang theo sự phàn nàn. Chính những võ giả trong giới thế tục đã phá vỡ sự bình yên vốn nên thuộc về bọn họ!

 

Nhưng thế giới chính là như vậy, mạnh được yếu thua!

 

Kẻ yếu chỉ có thể nghe theo, còn kẻ mạnh mới có quyền lựa chọn.

 

“Thực ra dù đi đến đâu thì cũng sẽ vậy thôi. Từ khi linh khí khôi phục, giới thế tục cũng không khác gì ở đây. Thế giới luôn có luật rừng, chỉ là rời khỏi đây cũng tốt, vì trong giới thế tục chân thực hơn!”

 

Tiêu Chính Văn khẽ cười.

 

Tài xế quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn, cười nói: “Người anh em, nhìn anh cũng không giống võ giả, hay là chúng ta kết bạn đi! À, anh từ vùng ngoài lãnh thổ đến hay là…”

 

Tiêu Chính Văn chỉ tay ra ngoài cửa kính xe, khẽ cười, nhưng không trả lời.

 

“Vậy xe của tôi có thể lái đi không?”

 

Lái xe quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn.

 

“Để lại đây đi!”

 

Tiêu Chính Văn lắc đầu cười khổ.

 

Chiếc xe cũ này của anh ta cho dù lái được đến giới thế tục thì cũng thành đồ cổ rồi!

 

“Người anh em có định quay về không?”

 

Tài xế hỏi tiếp.

 

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu, quay đầu nhìn ra ngoài cửa xe, không nói nữa.

 

Không lâu sau, xe dừng lại ở cửa quán bar, Tiêu Chính Văn bước vào trong.

 

Lúc này, trong quán bar chỉ còn lại một bàn khách, Long Hình và Long Nguyệt ngồi quay lưng về phía Tiêu Chính Văn, một người đàn ông trung niên ngồi đối diện nhìn hai người với vẻ lạnh lùng.

Bên cạnh ông ta còn có một cô gái trang điểm xinh đẹp, kiêu ngạo nói: “Chỉ cần hai người gia nhập vào nhà họ Ngụy chúng tôi thì ít nhất còn có thể giữ lại mạng sống, nếu không, hai người sẽ gặp nguy hiểm đấy!”
 
Chương 2810


 

Long Nguyệt lạnh lùng nhìn cô gái, tuy rằng trong lòng vô cùng không tình nguyện, nhưng dù sao người kia cũng là người của nhà họ Ngụy!

 

Nhà họ Ngụy này gần như ngang hàng với nhà họ Lý.

 

Hơn nữa, hai gia đình này đều là danh môn vọng tộc từ thời Lý Đường.

 

Nhà họ Ngụy thực ra là hậu duệ của Ngụy Chinh, từ sau đời Ngụy Chinh do có nguyên nhân nào đó nên nhà Ngụy cũng dấn thân vào con đường võ đạo.

 

Thậm chí sau Loạn An Sử, người nhà họ Ngụy đã chuyển ra hết vùng ngoài lãnh thổ!

 

Vì vậy, thực lực của nhà họ Ngụy không thể coi thường!

 

Mà cô gái trẻ đang nói chuyện này không ai khác chính là Ngụy Ngưng Nhi của nhà họ Ngụy.

 

Tuy rằng cô ta không phải là thế tử của nhà họ Ngụy, nhưng ít nhất trong thánh vực, hầu như tất cả các thế lực đều qua có mối quan hệ sâu sắc với nhà họ Ngụy!

 

Đặc biệt là bố của Ngụy Ngưng Nhi – Ngụy Quốc Đào luôn là một thế lực mà các bên muốn lôi kéo.

 

Nhưng Ngụy Quốc Đào không bao giờ chọn đứng về bên nào, mà luôn đóng vai trò người hòa giải giữa các thế lực!

 

Trong thánh vực, tuy có một số thế lực lớn cấu xé lẫn nhau, nhưng cho đến nay chưa từng có việc ra tay quá đáng, mà phần lớn công lao đều là của Ngụy Quốc Đào.

 

Từ đó có thể thấy, tầm ảnh hưởng của nhà họ Ngụy trong thánh vực lớn đến thế nào.

 

Hơn nữa, Ngụy Quốc Đào còn có một thân phận, đó là đệ tử cuối cùng của Thiên Hành!

 

Với uy danh của Thiên Hành trong thánh vực đã vượt xa thế tử của nhiều thế gia lớn rồi, ngay cả Chu Thụy Chân cũng phải nhường ba phần, địa vị đương nhiên vượt qua các thế lực lớn khác!

 

Có thể nói, nhà họ Ngụy từ lâu đã trở thành vua không ngồi ngai vàng ở Thiên Nam!

 

Hơn nữa, lúc trước Long Nguyệt và Lòng Hình vào thánh vực, bởi vì không có giấy chứng minh thân phận, họ cũng đã từng bị coi là kẻ xâm nhập, suýt nữa bị mấy thế lực lớn tiêu diệt!

 

Chính Ngụy Ngưng Nhi ra mặt, họ mới có thể trốn thoát một mạng.

 

Chính vì những chuyện này khiến Lòng Hình, Long Nguyệt không tiện từ chối thẳng!

 

“Ngưng Nhi, kỳ thực chúng tôi đều hiểu lòng tốt của cô, nhưng chúng tôi quả thật có việc khó nói, hơn nữa lần này chúng tôi quay lại đây cùng Long Vương, e rằng chúng tôi không thể làm chủ!”

 

Cuối cùng, Long Nguyệt đã nghĩ ra một cách vẹn cả đôi đường.

 

Nhắc đến Tiêu Chính Văn và để Ngụy Ngưng Nhi biết khó mà lui!

 

“Long Vương?”

 

Ngụy Ngưng Nhi khẽ cau mày, quay đầu nhìn Long Nguyệt nói: “Theo tôi biết, điện Thần Long hẳn là tổ chức của vua Bắc Lương – Tiêu Chính Văn đúng không? Vậy Long Vương mà hai người nói cũng chính là anh ta à?”

 

Tuy rằng ngoài mặt Ngụy Ngưng Nhi tỏ ra bình tĩnh, nhưng trong lòng đã vô cùng không vui.

 

Cô ta cho rằng, cả Long Nguyệt và Long Hình đều không đáng để nhà họ Ngụy nhọc công lôi kéo lấy lòng như vậy!

Nhưng biết làm sao được, sau khi gặp gỡ hai người họ, Ngụy Quốc Đào luôn tin tưởng rằng tương lai của hai người này không hề tầm thường!
 
Chương 2811


 

Chính vì những lời này của Ngụy Quốc Đào mà nhà họ Ngụy đã nhiều lần giúp Long Hình và Long Nguyệt thoát khỏi nguy hiểm trong thánh vực!

 

Thực ra nhà họ Ngụy và Thiên Hành đều có ý đồ riêng.

 

Một số thế lực lớn đang tranh giành vận khí của Âu Lục, từ hơn một trăm năm trước, Thiên Hành bị đuổi ra khỏi vùng ngoài lãnh thổ không có nơi nào để đi nên đã tới thánh vực!

 

Mà nhánh này của nhà họ Ngụy cũng là được chủ hệ phái tới theo dõi động tĩnh trong thánh vực!

 

Hai gia đình lập tức trở nên thân thiết với nhau, từ đó, Ngụy Quốc Đào và Thiên Hành trở thành mối quan hệ thầy trò.

 

Không giống như các thế lực lớn khác, Thiên Hành không có thế lực của riêng mình, càng không có thế lực nào có thể khiến ông ta trung thành.

 

Vì vậy, trong thánh vực, Thiên Hành bề ngoài thì lang thang giữa các thế lực lớn, nhưng trên thực tế cũng đang bí mật bồi dưỡng lực lượng của mình!

 

Bề ngoài, nhà họ Ngụy đóng vai trò là người hòa giải cho các bên, họ bí mật lôi kéo nhân tài để chuẩn bị cho việc Thiên Hành kiểm soát thánh vực!

 

“Đúng vậy, Long Vương của chúng tôi là Tiêu Chính Văn, vua Bắc Lương của Hoa Quốc!”

 

Long Nguyệt nói với vẻ mặt tự hào.

 

Đúng lúc này, Tiêu Chính Văn cũng bước tới sau lưng Long Nguyệt và Long Hình.

 

“Long Vương!”

 

“Long Vương!”

 

Nhìn thấy Tiêu Chính Văn đến, Long Nguyệt và Long Hình đồng loạt đứng dậy, hành lễ với Tiêu Chính Văn.

 

“Ừ!”

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, sau đó kéo ghế ngồi xuống, ra hiệu cho Long Nguyệt và Lòng Hình cũng ngồi xuống.

 

Sau khi ngồi vào chỗ ngồi, Long Nguyệt chỉ vào Ngụy Ngưng Nhi nói: “Long Vương, trước đây Long Hình và tôi có thể an toàn rời khỏi thánh vực là nhờ có sự giúp đỡ của Ngưng Nhi!”

 

Tiêu Chính Văn theo ngón tay Long Nguyệt liếc nhìn Ngụy Ngưng Nhi, chắp tay nói: “Cảm ơn cô Ngưng Nhi đã ra tay giúp đỡ!”

 

“Anh Tiêu khách khí rồi, tất cả mọi người đều đến từ Hoa Quốc, chỉ là một chút công lao thôi!”

 

Trong khi nói, Ngụy Ngưng Nhi liếc mắt nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Cô ta đã cố gắng bằng mọi cách để lôi kéo Long Nguyệt và Long Hình, nhưng vô ích!

 

Vừa rồi nghe họ nhắc tới điện Thần Long, cô ta không khỏi tò mò về người được đồn là giống thần tiên trong giới thế tục này.

 

Trước đây, cô ta chỉ nghe một số người đến từ giới thế tục kể về việc Tiêu Chính Văn độc đoán và uy phong thế nào.

 

Tuy nhiên, đây là Thiên Nam của thánh vực!

 

Ở đây, ngay cả cường giả đỉnh cao Nhân Vương cũng phải cẩn trọng, chứ đừng nói đến một Tiêu Chính Văn nhỏ bé?

Dù là ở giới thế tục có thể hô gió gọi mưa, đến thánh vực thì cũng phải biết mình biết ta!
 
Chương 2812


Có thể nói, thánh vực là một không gian song song giống với vùng ngoài lãnh thổ, vừa không chịu sự hạn định của thế tục, vừa không bị chi phối bởi vùng ngoài lãnh thổ, nó hoàn toàn là một vương quốc nhỏ độc lập!

 

Ngay cả những nhân vật lớn từng đến thánh vực, có ai không cúi đầu trước nhà họ Ngụy?

 

Hơn nữa, so về sức mạnh, nhà họ Ngụy không chỉ có những cao thủ bảo vệ của riêng mình, mà còn có đồ đệ của Thiên Hành.

 

Từ trước tới nay đều được Thiên Hành che chở!

 

Dù là Theodore hay Chu Thụy Chân, ở trước mặt Thiên Hành, vẫn phải khách khí như thường, thậm chí còn không dám có một chút tư thái thế tử nào.

 

Vì vậy, cho dù đối phương đến từ Hoa Quốc hay lâu đài Versailles, bọn họ cũng không bao giờ có thể với tới nhà họ Ngụy được!

 

“Anh Tiêu, hình như tôi không nhớ có nhánh chính họ Tiêu ở Hoa Quốc? Vậy anh Tiêu chắc cũng không phải thế tử phải không?”

 

Ngụy Ngưng Nhi thẳng thắn hỏi.

 

Nghe thì có vẻ như Ngụy Ngưng Nhi chỉ là buộc miệng hỏi, nhưng thật ra, cô ta đang âm thầm đạp Tiêu Chính Văn một phát!

 

Từ xưa tới nay Hoa Quốc không có một một thế gia nào mang họ Tiêu.

 

Mặc dù nhà họ Tiêu ở nước Đại Liêu quả thật cũng được coi là một trong những gia tộc cổ của Hoa Quốc, nhưng nó không liên quan gì đến nhà họ Tiêu của Tiêu Chính Văn!

 

Đồng thời, cô ta cũng đang âm thầm nhắc nhở Long Nguyệt và Long Hình rằng ngay cả Long Vương của họ cũng chẳng có địa vị nào trong thánh vực!

 

“Ngưng Nhi, cô nói như vậy hơi quá đáng rồi đấy!”

 

Long Nguyệt cau mày, bất mãn nhìn Ngụy Ngưng Nhi!

 

“Ồ…”

 

Ngụy Ngưng Nhi giả bộ đột nhiên bừng tỉnh lại: “Thực xin lỗi, anh xem cái miệng của tôi, đều do tôi không tốt, anh Tiêu, anh đừng để ý!”

 

Tiêu Chính Văn chỉ cười nhạt một tiếng, không nói gì.

 

“Thực ra, muốn sống sót trong thánh vực, chỉ dựa vào một tổ chức trong giới thế tục còn lâu mới đủ, nhất định phải tìm được một chỗ dựa vững chắc trong thánh vực mới được!”

 

“Ít nhất, nhà họ Ngụy chúng tôi có thể là hậu thuẫn của các anh! Cho dù là Theodore hay Chu Thụy Chân, đều phải nể mặt nhà họ Ngụy chúng tôi!”

 

Ngụy Ngưng Nhi nói những lời này ngay trước mặt Tiêu Chính Văn.

 

Tất nhiên, cô ta không hề phóng đại.

 

Trong cục diện bây giờ, cả Theodore và Chu Thụy Chân đều không thể đắc tội với một con diêu hầu lớn như Thiên Hành!

 

“Ngưng Nhi, chúng tôi xin nhận lòng tốt của cô nhưng có lẽ cô không biết thực lực của Long Vương. Trong một ngày, anh ấy đã giết chết hai cường giả cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương!”

 

Lòng Hình không nhịn được nói.

 

Mặc dù vậy, Long Hình chỉ nói một phần chứ không kể cả câu chuyện về việc Tiêu Chính Văn đạp đổ Vy Hào và bình định năm đại danh sơn.
thực ra, Long Hình vẫn không muốn phá hủy tình bạn với Ngụy Ngưng nhi!
“Bán Bộ Nhân Vương? Như vậy đi, anh xem anh ta cảng giới gì?”
“Ngụy Ngưng Nhi chỉ tay vào một người đàn ông trung niên bên cạnh cô.
Bán Bộ Nhân Vương!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom