Chương 2373


Chuyện Võ Thí Thiên đạt tới cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao chỉ trong vòng một đêm gần như đã chấn động cả võ tông Hoa Quốc!

 

Võ Thần Tông cũng vì vậy mà hoàn toàn tách độc lập khỏi Thiên Sơn, trở thành một thế lực võ tông ở bên ngoài năm đại danh sơn!

 

Lúc này, cả Hoa Quốc đã phân thành ba luồng thế lực không giống nhau.

 

Một bên là phái võ tông do năm đại danh sơn làm đại diện!

 

Một bên khác là thế lực mới trỗi dậy Võ Thần Tông!

 

Cuối cùng là phái giới chính trị do Thiên Tử Hoa Quốc làm đại diện.

 

Giữa ba phái rất nhanh đã đạt được một loại thoả thuận ngầm.

 

Giới chính trị sẽ không can dự vào chuyện phát triển của võ tông, mà võ tông cũng sẽ không can dự vào quyết sạch của giới chính trị!

 

Giống như đạt được một sự cân bằng!

 

Thế nhưng từ sau khi tiêu diệt cả dòng họ của Ellers, Tiêu Chính Văn lại đột nhiên im hơi lặng tiếng!

 

Thậm chí ngay cả Thiên Tử cũng không biết rõ hiện giờ Tiêu Chính Văn đang ẩn cư ở đâu.

 

“Thiên Tử, đã cử mười mấy đội người đi tìm kiếm vua Bắc Lương nhưng vẫn chẳng có chút thông tin gì cả!”

 

Lúc này, Tần Vũ đã đạt tới cảnh giới Thiên Thần một sao hồi báo với vẻ mặt lo lắng.

 

Thiên Tử đặt bút trong tay xuống, âm trầm thở dài một hơi, nói: “E rằng cậu Tiêu sẽ không trở về nữa đâu, giờ vận khí Hoa Quốc đã mở ra, Quốc Vận Hoa Quốc sắp trỗi dậy!”

 

“Tất cả những công trạng này đều là của một mình cậu Tiêu!”

 

Thiên Tử vừa chắp hai tay sau lưng đi qua đi lại, vừa thầm suy đoán tại sao Tiêu Chính Văn lại ở ẩn như vậy!

 



 

Vài năm sau.

 

Bên trong một tiệm ngọc ở thành phố Sơn Thành, một người đàn ông tóc dài đang dạy một đôi nam nữ học võ!

 

Mặc dù gương mặt bé trai hết sức ngây thơ, thế nhưng mỗi một chiêu thức đều giống y hệt chị gái!

 

Chiêu thức nào của bé gái cũng vô cùng mạnh mẽ, mỗi cú đấm đều mang theo uy thế vô hình!

 

“Chồng à, để con nghỉ ngơi một lát đã, lát nữa gọi thêm Độ Thiên, chúng ta cùng đi cắm trại dã ngoại được không?”

 

Khương Vy Nhan vừa chuẩn bị lều trại và một số dụng cụ làm bếp cần thiết khi đi cắm trại vừa cười hỏi.

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, quay người nhìn về đỉnh núi phía xa!

 

Chớp mắt đã bốn năm trôi qua.

 

Tiêu Chính Văn vẫn luôn ở ẩn tại đây, một mặt khắc khổ nghiên cứu Thiên Sơn Thư Lục, mặt khác cũng đang chờ đợi sự đổi thay của đại cục!

 

Đã có không ít cường giả vùng ngoài lãnh thổ trở về, chỉ là không một ai đi phá vỡ cục diện thế giới mà Tiêu Chính Văn lập ra khi trước!

 

Bây giờ, cả thế giới chỉ có một vị trí quản lý thường trực nước liên minh, đó chính là Hoa Quốc!

 

Thế giới vận hành ra sao đều phải nhìn vào sắc mặt của Hoa Quốc để hành sự!

 

Thế nhưng đây cũng chỉ là biểu tượng trong thế tục mà thôi.

 

Thật ra các nước trên thế giới, thậm chí là cả nội bộ Hoa Quốc cũng đang âm thầm rục rịch!

 

Trước khi cục diện phát sinh biến hoá, Tiêu Chính Văn không muốn nói toạc ra, càng không muốn công khai thân phận của mình cho mọi người!

 

Bây giờ, anh chính là ông chủ của tiệm ngọc tinh xảo này, còn Khương Vy Nhan cũng chỉ là vợ của ông chủ tiệm ngọc mà thôi!

Mặc dù nhà họ Lãnh vẫn thường xuyên cử người tới hỏi thăm Tiêu Chính Văn và gửi đệ tử nhà họ Lãnh tới chỗ Tiêu Chính Văn học võ, thế nhưng họ vẫn luôn giữ bí mật giúp cho Tiêu Chính Văn!
 
Chương 2374


 

Còn ba Long Tôn của điện Thần Long cũng đã sở hữu thực lực cảnh giới Thiên Thần hai sao.

 

Bản thân Tiêu Chính Văn vẫn ở cảnh giới Thiên Thần một sao như cũ chứ chưa hề đột phá!

 

Không phải Tiêu Chính Văn không có thực lực để đột phá lên cảnh giới Thiên Thần hai sao mà là từ lúc anh bước vào cảnh giới Thiên Thần tới nay đã cảm nhận được sâu sắc, đối với cường giả ở cảnh giới Thiên Thần mà nói thì cảnh giới thực ra không quá quan trọng!

 

Điều quan trọng nhất vẫn là sự lý giải và vận dụng trận pháp.

 

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến anh luôn có thể đánh giết ngược dòng!

 

Mà một mặt khác, việc tu luyện của Khương Vy Nhan cũng đang trong quãng thời gian khó nhằn, vẫn luôn dừng ở cảnh giới Thiên Vương cấp long năm sao, mãi vẫn chẳng thế đột phá lên cảnh giới Thiên Thần!

 

Tiêu Chính Văn đã từng cẩn thận nghiên cứu rồi phát hiện ra lý do là bởi thể chất đặc thù của Khương Vy Nhan.

 

Vậy nên buộc phải có được một loại hoa kỳ lạ tên là hoa Tử Tiêu thì mới có thể đột phá khỏi khúc mắc bây giờ, đạt tới cảnh giới Thiên Thần!

 

Hơn nữa, đối với cường giả ở cảnh giới Thiên Thần và thậm chí ở trên cảnh giới Thiên Thần mà nói thì loại hoa kỳ lạ này đều mang lại lợi ích rất lớn!

 

Có thể khiến cho cường giả ở cảnh giới Thiên Thần nâng cao thực lực, đột phá cảnh giới một cách nhanh chóng!

 

Vậy nên Tiêu Chính Văn mới nảy ra ý tưởng đưa người thân và cả Độ Thiên Chân Nhân cùng tới ở gần núi, thật ra nguyên nhân chủ yếu là để tìm kiếm loại hoa kỳ lạ này!

 

Vào lúc tất cả đã được chuẩn bị đâu ra đó, mọi người sắp sửa xuất phát.

 

Đột nhiên một chiếc xe sang màu đen đỗ lại trước cổng.

 

Một người thanh niên mặc vest đi giày da bước xuống.

 

Anh ta khẽ gõ hai lần vào cổng sân nhà, rồi nói: “Ông chủ Tiêu, tôi nghe nói anh vẫn luôn tìm kiếm một loại hoa kỳ lạ tên là hoa Tử Tiêu, không biết có phải là thật không?”

 

Tiêu Chính Văn nghe vậy thì khẽ nhíu mày rồi liếc nhìn người vừa tới.

 

Đây là một thương nhân dược liệu ở Giang Trung, tên là Lục Thiên Lăng!

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói: “Không sai!”

 

“Ông chủ Tiêu, nếu vậy thì chúng ta có thể nói chuyện trong phòng trà một lát được không?”

 

Lục Thiên Lăng tươi cười nói.

 

Thật ra nhà họ Lục chỉ là một gia tộc nhỏ dưới trướng nhà họ Lãnh, sau một khoảng thời gian dài quan sát thì Lục Thiên Lăng mới phát hiện ra Lãnh Kế Hồng rất kính sợ ông chủ của tiệm ngọc nhỏ bé này!

 

Anh ta mới nảy sinh ý định thăm dò bối cảnh của Tiêu Chính Văn.

 

Sau này mới nghe nói Tiêu Chính Văn vẫn luôn tìm kiếm một loại hoa cỏ kỳ lạ tên là Tử Tiêu, nên đã cử tất cả thuộc hạ đi tìm kiếm khắp nơi.

 

“Anh có thông tin về hoa Tử Tiêu à?”

 

Tiêu Chính Văn hỏi.

 

“Anh Tiêu, theo như tôi biết, hình như núi Đại Lương có xuất hiện một loại hoa kỳ lạ, tất cả mọi người đều đang quan tâm tới chuyện này, nếu như tôi đoán không nhầm thì có lẽ nó chính là thứ mà anh đang tìm kiếm!”

 

Lục Thiên Lăng nghiêm túc nói.

 

“Núi Đại Lương xuất hiện hoa Tử Tiêu sao?”

Trong lòng Tiêu Chính Văn không khỏi dao động.
 
Chương 2375


Lục Thiên Lăng nhìn thấy Tiêu Chính Văn rất có hứng thú với thứ này, vội vàng cười nói: “Đúng vậy, tối hôm qua, những người tôi cử đi còn gửi lại một tấm hình về!”

 

Vừa nói, Lục Thiên Lăng vừa đưa một tấm hình cho Tiêu Chính Văn.

 

Có lẽ do khoảng cách chụp quá xa nên hoa Tử Tiêu trong tấm hình trông rất mơ hồ!

 

Nhưng nó lại rất khớp với những gì được ghi chép trong cuốn Thiên Sơn Thư Lục.

 

Có tổng cộng sáu cánh hoa, mỗi cánh có một màu khác nhau, hơn nữa trên nhụy hoa còn có một nụ hoa màu tím, nhìn trông rất quỷ dị!

 

Thật ra, kể từ khi linh khí trở về, mọi thứ trên thế giới đều có sự thay đổi vô cùng lớn.

 

Không những xuất hiện những loài cây kỳ lạ như hoa Tử Tiêu mà ngay cả tuổi thọ của người bình thường cũng được kéo dài hơn ít nhất hai mươi tuổi!

 

Hơn nữa, có rất nhiều người ngay từ khi sinh ra đã mang trong mình sức mạnh của một binh vương cấp một sao!

 

Vì vậy, võ thuật mới có thể phát triển mạnh mẽ trên toàn thế giới.

 

Hơn nữa, cảnh giới và thực lực của người bình thường cũng tiến bộ nhanh hơn so với trước đây.

 

Thậm chí một số võ tông còn đặc chế một số viên đan dược có thể nhanh chóng nâng cao thực lực của con người để đem bán!

 

Một số quốc gia còn đặc biệt thành lập một quân đội bao gồm các võ giả để nâng cao sức mạnh của cả nước!

 

Mặc dù Hoa Quốc cũng thành lập một quân đội giống vậy, nhưng bây giờ vẫn không có quốc gia nào dám khiêu chiến địa vị của Hoa Quốc trên thế giới!

 

Cho nên, nhiều lúc quân đội của Hoa Quốc chỉ để tuyên bố vũ lực mà thôi!

 

Nhưng lại rất ít có người biết đến công dụng của loài hoa Tử Tiêu này.

 

Trước đây, trong một chương trình về sinh tồn nơi hoang dã, Tiêu Chính Văn đã tận mắt nhìn thấy một người tham gia coi hoa Tử Tiêu như một loài hoa độc, hái xong rồi lại vứt bỏ.

 

Lúc ấy Tiêu Chính Văn nhìn mà đau lòng không thôi.

 

Nhưng sau khi linh khí trở về, những loại cây cối kỳ lạ này chắc chắn sẽ càng ngày càng nhiều!

 

Khác với nước ngoài, Hoa Quốc, đặc biệt là ngũ đại danh sơn đã rất quen thuộc với công dụng của hoa Tử Tiêu.

 

Vì vậy, trong khoảng thời gian ngắn, núi Đại Lương đã bị vô số các võ tông chỉ định là khu vực cấm, người bình thường vốn không thể đến gần!

 

Cho nên, những người mà Lục Thiên Lăng phái đi cũng chỉ có thể gửi về một tấm hình hết sức mơ hồ được chụp từ xa.

 

“Xem ra, cũng không ít người muốn có được cây hoa Tử Tiêu này nhỉ!”

 

Tiêu Chính Văn trầm giọng hỏi.

 

“Đúng như những gì anh Tiêu nói, núi Đại Lương đã trở thành khu vực cấm rồi!”

 

Lục Thiên Lăng nghiêm nghị đáp.

 

Thật ra bản thân Lục Thiên Lăng cũng là một trong những người được hưởng lợi từ việc linh khí trở lại.

 

Trước mắt, anh ta đã có được sức mạnh của cường giả chiến thần một sao.
 
Chương 2376


Dù vậy, với cảnh giới của anh ta thậm chí còn không thể chạm tới bên lề của núi Đại Lương.

 

Bởi vì đây là lần đầu tiên xuất hiện loài hoa Tử Tiêu kỳ lạ này trong lãnh thổ của Hoa Quốc, nên các đại danh sơn đã lập tức cử người qua đó từ sớm.

 

Hơn nữa, Võ Thần Tông cũng đã cử hai thủ lĩnh đích thân đến đó theo dõi.

 

Đừng nói là cảnh giới chiến thần, ngay cả võ giả có cảnh giới chủ soái cũng đừng hòng đến gần núi Đại Lương trong vòng năm cây số.

 

Nếu như nói trước đây, cảnh giới chiến thần và cảnh giới chủ soái cũng đã là một sự tồn tại có uy lực động trời rồi.

 

Dù sao, cao thủ cảnh giới Thiên Vương đều chỉ đếm trên đầu ngón tay, thậm chí có thể coi họ là cường giả hàng đầu của một nước!

 

Nhưng bây giờ lại khác rất nhiều, trong năm đầu tiên khi linh khí khôi phục, chỉ riêng Hoa Quốc đã xuất hiện từ hàng triệu đến hàng chục triệu cao thủ cảnh giới chiến thần, còn về cảnh giới chủ soái cho dù không có hàng triệu thì cũng có hơn mấy trăm ngàn người!

 

Bây giờ đã nhiều năm trôi qua, có thể nói rằng cao thủ cảnh giới chiến thần đã đông như kiến.

 

Vả lại, Lục Thiên Lăng chỉ là một thương nhân, so với các tông môn của võ tông và các đại danh sơn thì anh ta chẳng bằng một con kiến!

 

Đặc biệt ở danh sơn, cao thủ đều xuất hiện tầng tầng lớp lớp!

 

Cũng giống như Thiên Lăng Tử của Hằng Sơn, tuy chỉ mới ngoài ba mươi tuổi nhưng đã đạt đến thực lực của cảnh giới Thiên Thần một sao!

 

Nếu như là mấy năm trước, cao thủ thực lực cỡ này đã có thể làm bá chủ của thế giới!

 

Nhưng hôm nay, Thiên Lăng Tử chỉ được xem là cao thủ hạng hai trong nước, thậm chí còn không được xếp vào hạng nhất!

 

Hơn nữa, một số danh sơn đã có cao thủ cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao từ vùng ngoài lãnh thổ trở về.

 

Những cao thủ cảnh giới Thiên Thần ở lại trong thế tục trước đây cũng chỉ có thể cúi đầu trước những cường giả ngoài lãnh thổ.

 

Bọn họ rối rít dẫn theo tông môn và gia tộc của mình, tìm đến trước cửa của những danh sơn này để xin được bảo vệ!

 

“Anh Tiêu, mặc dù tôi không biết anh có thân phận gì và có lai lịch như thế nào, nhưng tôi cảm thấy, tốt nhất anh vẫn nên đến gần núi Đại Lương một cách lặng lẽ”.

 

“Nếu may mắn, có lẽ anh còn có thể vào được trong đó, còn nếu không may thôi thì bỏ đi!”

 

Lục Thiên Lăng trầm ngâm nói.

 

Dù sao tình thế bây giờ cũng đã rất rõ ràng.

 

Bảo vật mà các đại danh sơn và cả Võ Thần Tông đều thèm muốn thì sao người bình thường có thể có được nó một cách dễ dàng chứ?

 

Ngay cả những thế lực lớn mạnh như các đại danh sơn và Võ Thần Tông cũng phải đắn đo có chừng mực.

 

Một khi không cẩn thận rất có thể sẽ vì một cây hoa Tử Tiêu mà dẫn đến một cuộc tàn sát quy mô lớn của hai thế lực lớn!

 

Chỉ có điều dưới cái nhìn của Lục Thiên Lăng, mặc dù Tiêu Chính Văn không bằng thế hệ trẻ mà các thế lực lớn đã dốc hết sức ra đào tạo, nhưng thực lực của anh cũng không phải thứ mà người như bọn họ có thể đoán được.

 

Lỡ như người ta có được vận may này, mình cũng được hưởng lợi thì sao?

Cho dù không lấy được thì cũng sẽ thầm biết ơn mình từ tận đáy lòng chứ nhỉ?
 
Chương 2377


 

Đến lúc đó, nhà họ Lãnh chắc chắn sẽ chia thêm một ít cổ phần ngành y cho gia tộc của mình, như vậy cũng đủ rồi!

 

“Ừ, được thôi, anh về trước đi, nếu cần gì tôi sẽ phái người đến tìm anh”.

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói.

 

Tiêu Chính Văn quyết tâm phải lấy được cây hoa Tử Tiêu này!

 

Cho dù là ai đang thèm muốn, thì Tiêu Chính Văn cũng không thể từ bỏ!

 

“Được, anh Tiêu, nếu anh chuẩn bị xong thì bất cứ lúc nào cũng cũng có thể cử người đến báo cho tôi, tôi đích thân đón anh tới đó!”

 

Lục Thiên Lăng vô cùng cung kính nói.

 

Mãi cho đến khi Lục Thiên Lăng đã đi xa, một nhân viên trong tiệm ngọc ở sân nói với Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu, chắc hẳn anh không phải là người bình thường đúng không?”

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn nhân viên, lắc đầu cười nói: “Tôi cũng giống như anh, chỉ là một người dân bình thường của Hoa Quốc!”

 

“Anh Tiêu, anh cũng họ Tiêu, hơn nữa sếp Lãnh lại tôn trọng anh như vậy, chẳng lẽ anh là người đó sao?”

 

Nhân viên thấp giọng hỏi.

 

“Người đó” mà anh ta nói, đương nhiên là ám chỉ Tiêu Chính Văn, vua Bắc Lương khét tiếng trên thế giới!

 

Kể từ khi Tiêu Chính Văn sống ẩn mình, vô số người đều đang suy đoán tung tích của Tiêu Chính Văn.

 

Giới chính trị đang ra sức tìm kiếm Tiêu Chính Văn, nhưng vẫn chưa có ai gặp Tiêu Chính Văn!

 

“Tôi nói rồi, tôi chỉ là người bình thường như anh thôi, anh suy nghĩ nhiều rồi, đường đường là vua Bắc Lương, sao có thể mở một cửa hàng nhỏ ở đây chứ?”

 

Tiêu Chính Văn hờ hững giải thích nói.

 

“Dù sao thì tôi thấy anh không phải là người tầm thường!”

 

Nhân viên đó liếc nhìn Tiêu Chính Văn, sau đó trở lại sân trước lo việc làm ăn.

 

Tiêu Chính Văn cũng không để ý tới nhân viên đó nữa, anh nói với đám người Khương Vy Nhan và Độ Thiên Chân Nhân: “Lát nữa mọi người đi cắm trại đi, tối nay anh phải đi xa một chuyến, có lẽ sẽ mất khoảng hơn một tuần mới trở về”.

 

Khương Vy Nhan buồn bực hỏi: “Chồng à, anh đã lâu không ra ngoài, chẳng lẽ xảy ra chuyện lớn gì rồi sao?”

 

Độ Thiên Chân Nhân trầm tư một lúc lâu, ánh mắt không khỏi lóe sáng, nói với Tiêu Chính Văn: “Chủ thượng, chẳng lẽ là vì hoa Tử Tiêu sao?”

 

Tiêu Chính Văn khẽ cười gật đầu nói: “Đúng vậy, nghe nói ở núi Đại Lương có cây hoa Tử Tiêu, cho nên tôi muốn tự mình đến đó xem, nếu suôn sẻ thì sau ba đến năm ngày nữa tôi sẽ trở về! ”

 

“Chủ thượng, nghe nói có vài thế lực lớn đều đang dòm ngó cây hoa Tử Tiêu đó, có cần…”

 

“Không cần, tôi tự đến đó một mình mục tiêu sẽ ít hơn, như thế sẽ dễ dàng thành công hơn, các ông ở nhà trông việc làm ăn là được rồi!”

 

Tiêu Chính Văn xua tay nói.

 

Tối hôm đó, Tiêu Chính Văn đã gọi cho Lục Thiên Lăng, bảo anh ta lập tức cử xe đến chở mình đi đến núi Đại Lương!

 

Vào đêm Tiêu Chính Văn lên núi Đại Lương, đã có một cuộc tranh luận sôi nổi trên mạng!

Lần này, tin tức Thiên Lăng Tử – đại đệ tử của thủ lĩnh Hằng Sơn và thiên tài Trương Lăng Phong của nhà họ Trương ở Thiên Sơn tề tựu ở núi Đại Lương vừa truyền ra ngoài đã khiến toàn bộ mạng lưới Internet bùng nổ.
 
Chương 2378


Hai người Thiên Lăng Tử và Trương Lăng Phong đều là những cường giả mới bước vào cảnh giới Thiên Thần một sao.

 

Hơn nữa, trong hai người họ, một người đại diện cho Hằng Sơn, một người đại diện cho nhà họ Trương của Thiên Sơn.

 

Tuy rằng cả hai đều thuộc chung một thế lực của năm đại danh sơn, nhưng lại không ngừng đấu đá lẫn nhau!

 

“Theo tôi thấy, lần này Trương Lăng Phong chắc chắn sẽ thắng! Nhà họ Trương ở Thiên Sơn là thế gia hàng đầu được lưu truyền mấy ngàn năm, thực lực và bối cảnh không hề thua kém bất kỳ một danh sơn nào!”

 

“Hừ, tôi coi trọng Thiên Lăng Tử hơn! Thằng nhóc Trương Lăng Phong đã từng sợ đến mức tè ra quần, loại người này sao có thể là đối thủ của thiên tài Hằng Sơn chứ?”

 

“Haizz! Bọn họ cũng được coi là thiên tài sao, so sánh với Tiêu Chính Văn thì bọn họ còn chẳng bằng một ngón tay của anh ấy!”

 

Tin tức này vừa được tung ra, hầu như tất cả mọi người đều im lặng.

 

Tiêu Chính Văn mới chính là truyền thuyết thật sự của Hoa Quốc, nhưng anh lại đột nhiên sống ẩn mình ngay lúc ở đỉnh cao của cuộc đời và đến nay vẫn chưa rõ tung tích!

 

“Haizz! Nay đã khác xưa rồi, cho dù vua Bắc Lương có trở lại cũng chưa chắc so sánh được với các đại danh sơn! Ngay cả Trương Lăng Phong và Thiên Lăng Tử cũng đã đạt đến cảnh giới Thiên Thần một sao rồi! ”

 

“Hơn nữa, sư phụ của Thiên Lăng Tử là cao thủ cảnh giới Thiên Thần thiên cấp bốn sao đỉnh cao đấy!”

 

Ngay khi lời bình luận này xuất hiện, tất cả mọi người lại lần nữa chìm trong sự yên lặng.

 

Quả thật, Tiêu Chính Văn đã “lỗi thời”, từ lâu anh đã bị lu mờ bởi các cao thủ ngoài lãnh thổ trở về của các đại danh sơn!

 

 

 

Vài năm trở lại đây kể từ khi linh khí của mấy đại danh sơn trở lại, hầu như khắp nơi đều có đệ tử.

 

Hơn nữa còn có rất nhiều thiên tài.

 

Thiên Lăng Tử là đệ tử Hằng Sơn mới thu nhận mấy năm gần đây, nhưng tốc độ tiến bộ có thể miêu tả là kinh người.

 

Chỉ trong vòng ba bốn năm ngắn ngủi, gã đã từ một người đạt cảnh giới binh vương, trở thành người duy nhất trong thế hệ trẻ ở Hằng Sơn đạt đến cảnh giới Thiên Thần.

 

“Thật ra cũng không thể nói là chết. Mặc dù Tiêu Chính Văn rất lợi hại, nhưng vẫn không thể so với Thiên Lăng Tử, người ta chỉ dùng ba năm ngắn ngủi mà đã có thể đột phá từ cảnh giới binh vương lên cảnh giới chuẩn Thiên Thần một sao đấy!”

 

“Đúng vậy, chỉ xét về tốc độ tiến bộ, Tiêu Chính Văn không thể sánh bằng”.

 

“Năm đó Tiêu Chính Văn phải mất gần mười năm mới có thể đột phá lên cảnh giới Thiên Thần!”

 

Lúc này, Dương Linh Nhi cũng đang nhìn vào màn hình máy tính, vừa xem bình luận của những người này, vừa nghiến răng nghiến lợi.

 

Cho đến khi không nhịn nổi nữa mới bình luận một câu: “Bọn họ có tư cách gì mà đòi so sánh với Tiêu Chính Văn chứ?”

 

“Năm đó, linh khí của địa cầu còn chưa khôi phục, trong hoàn cảnh đó, đừng nói là ba năm, cho bọn họ ba năm trăm cũng không thể đạt đến cảnh giới Thiên Thần!”

 

Là một thành viên ưu tú của Hắc Băng Đài, Dương Linh Nhi càng hiểu rõ rằng trong năm đó muốn đạt đến cảnh giới chủ soái cũng đã phải trả một cái giá rất cao.

Mà cường giả cảnh giới chủ soái bây giờ không thể hiểu được nỗi gian khổ đó.
 
Chương 2379


 

Huống hồ là cảnh giới Thiên Thần?

 

Vào thời điểm đó, Thiên Thần gần như là sự tồn tại như đỉnh cao của Kim Tự Tháp!

 

“Hừ! Theo tôi thấy, Tiêu Chính Văn chọn sống ẩn dật vì anh ta đã nhìn thấy được tương lai sẽ xuất hiện một lượng lớn cao thủ”.

 

“Nói là trốn đi thì đúng hơn. Phải biết rằng năm đó anh ta có mối thù lớn với mấy đại danh sơn!”

 

Lúc này, lại có người bình luận châm biếm dưới bình luận của Dương Linh Nhi.

 

Sau đó mọi người cũng không bàn tán về Tiêu Chính Văn nữa mà hướng chủ đề về Trương Lăng Phong của nhà họ Trương.

 

Suy cho cùng thứ bọn họ muốn giành giật lần này là cây hoa Tử Tiêu.

 

Người nào có được hoa Tử Tiêu thì người đó sẽ có hy vọng thăng cấp, trong thời gian ngắn có thể đột phá lên cảnh giới Thiên Thần huyền cấp hai sao.

 

Mặc dù nhà họ Trương luôn tách biệt với những đại danh sơn, nhưng có một tin đồn rằng trận pháp của các đại danh sơn đều có nguồn gốc từ nhà họ Trương ở Thiên Sơn.

 

Nói cách khác, nhà họ Trương ở Thiên Sơn mới là ông tổ của võ tông Hoa Quốc.

 

Hơn nữa, có rất nhiều người đoán rằng, nhà họ Trương không chỉ đơn thuần là canh giữ lăng mộ Tổ Long mà còn mang sứ mệnh chấn hưng võ tông Hoa Quốc.

 

Vì vậy, lần này nhà họ Trương ở Thiên Sơn quyết tâm phải thắng.

 

Đồng thời, Trương Lăng Phong cũng là một trong những người trẻ có triển vọng nhất, lọt vào top thế hệ trẻ của đất nước.

 

Ngoài ra, Trương Lăng Phong đã từng đoạt lại hàng trăm trận pháp bí mật của Hoa Quốc ở Âu Lục, chỉ riêng thành tích này cũng đủ để các thế hệ sau ca tụng!

 

Với cuộc thảo luận sôi nổi trên mạng, không ít người đã nhìn ra cơ hội kinh doanh, thậm chí còn bí mật mở bàn cá cược.

 

Nhìn những cuộc tranh cãi và tin tức nóng hổi trên mạng, Dương Linh Nhi chỉ có thể bất lực thở dài.

 

Nếu Tiêu Chính Văn không sống ẩn dật, cây hoa Tử Tiêu này sẽ chỉ có thể thuộc về một mình Tiêu Chính Văn.

 

Bất luận là mấy đại danh sơn hay những gia tộc lánh đời, không ai có thể xóa bỏ công lao của Tiêu Chính Văn đối với Hoa Quốc.

 

Có thể nói, không có Tiêu Chính Văn thì sẽ không có Hoa Quốc bây giờ.

 

Lúc này, Lục Thiên Lăng cũng đang xem tin tức trên mạng.

 

Lần này bọn họ lên núi Đại Lương, rất có khả năng sẽ gặp phải những cao thủ từ các đại danh sơn.

 

“Trương Lăng Phong này quả thực không tầm thường, nghe nói hắn đã luyện Tam Tuyệt Trận của nhà họ Trương đến độ xuất thần nhập hóa, ngay cả Trương Đạo Linh năm đó cũng kém hắn mấy phần!”

 

Lục Thiên Lăng vừa nói, vừa ngẩng đầu nhìn Tiêu Chính Văn.

“Sếp Lục, tôi nghe nói Thiên Lăng Tử này cũng không đơn giản. Hằng Sơn có một loại trận pháp tên là Thiên Võng Kiếm Trận, từ trước đến nay có rất ít người có thể luyện thành, nhưng Thiên Lăng Tử chỉ dùng ba tháng đã có thể luyện thành thục!”
 
Chương 2380


Tài xế đang lái xe cũng quay đầu lại nói với Lục Thiên Lăng và Tiêu Chính Văn.

 

Lục Thiên Lăng khẽ gật đầu.

 

Hai người này có lẽ là hai ngôi sao mới sáng nhất trong thế hệ trẻ ngày nay!

 

“Anh Tiêu, anh nghĩ trong hai người này thì ai sẽ thắng này?”

 

Lục Thiên Lăng ngập ngừng hỏi.

 

“Hai người họ có lẽ là kẻ tám lạng người nửa cân. Tam Tuyệt Trận có điểm tuyệt diệu của Tam Tuyệt Trận, Thiên Võng Kiếm Trận có ưu điểm của Thiên Võng Kiếm Trận. Nhưng nếu dốc toàn lực ra tay thì Trương Lăng Phong có nhiều khả năng thắng hơn”.

 

Tiêu Chính Văn bình tĩnh đánh giá.

 

Thực ra Tiêu Chính Văn đã tinh thông hai loại trận pháp này từ lâu.

 

Theo so sánh, Tam Tuyệt Trận của nhà họ Trương càng thêm phần ảo diệu.

 

Nhưng dù là cái nào thì cũng chẳng là gì trong mắt Tiêu Chính Văn.

 

Mặc dù đều là cảnh giới Thiên Thần một sao, nhưng thực lực lại khác nhau.

 

Nguyên nhân khiến Tiêu Chính Văn không muốn đột phá nữa là vì anh muốn xây dựng nền tảng vững chắc hơn.

 

Lúc Tiêu Chính Văn đến núi Đại Lương, nơi đây đã chật kín người.

 

Hơn nữa còn có rất nhiều phương tiện truyền thông báo chí đã nhận được tin tức, nhanh chóng chọn vị trí góc quay tốt nhất, chờ đợi trận chiến có một không hai này.

 

Cách núi Đại Lương khoảng hai lăm cây số, đã bị các đại danh sơn chỉ định là khu vực cấm.

 

Người bình thường không có tư cách tiến vào khu vực dưới chân núi.

 

Hơn nữa, có rất nhiều đệ tử danh sơn cũng đến xem.

 

Thậm chí còn có không ít nhân vật lớn, dẫn theo đệ tử của mình tới học hỏi kinh nghiệm.

 

Trước mặt đệ tử của các đại danh sơn, người bình thường cũng không dám tiếp xúc, sợ không cẩn thận sẽ đắc tội với người không nên đắc tội, đem lại tai họa cho bản thân và người nhà.

 

“Anh Tiêu, theo tôi thấy, chúng ta đến đây thôi, đừng đi vào trong nữa! Một người họ hàng xa của tôi chỉ vì liếc mắt nhìn một người đệ tử danh sơn mà đã bị giết cả nhà”.

 

Lục Thiên Lăng thận trọng nói.

 

Người họ hàng xa kia của anh ta cũng là nhân vật lớn.

 

Nhưng chỉ vì một sai sót nhỏ như vậy mà đã khiến cả gia đình phải mất mạng!

 

“Ồ? Vậy sau đó thì sao? Lẽ nào là đệ tử danh sơn thì có thể tùy ý giết người sao?”

Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.
 
Chương 2381


 

Mấy năm nay Tiêu Chính Văn sống ẩn dật, nên không có ý định xen vào chuyện của thiên hạ.

 

Nhưng không ngờ đệ tử danh sơn bây giờ lại dám kiêu căng làm bừa đến vậy.

 

“Ôi! Còn có thể thế nào được chứ! Người ta tùy ý viện cớ, nói trả thù môn phái gì đó, chuyện này cũng coi như kết thúc!”

 

Nói đến đây, Lục Thiên Lăng hướng ánh mắt ra ngoài cửa xe, nói: “Haiz, nói thật, tôi thật sự rất nhớ vua Bắc Lương!”

 

“Ít nhất lúc đó, dù là võ tông hay là danh sơn thì đều phải tuân thủ pháp luật!”

 

“Đúng vậy, lúc đó, ngay cả thủ lĩnh của mấy đại danh sơn cũng phải cư xử đúng mực!”

 

Người tài xế cũng không phục nói.

 

Lục Thiên Lăng khẽ xua tay ngắt lời: “Thôi, đừng nhắc đến những chuyện này nữa. Chúng ta hãy nhanh chóng tìm một nơi nào đó dừng chân, cho dù có xem được gì hay không thì chúng ta vẫn phải ăn no ngủ đủ!”

 

Tài xế gật đầu rồi lái xe đến một thị trấn nhỏ cách đó vài cây số.

 



 

Lúc này, trong một khách sạn sang trọng, một cậu chủ trẻ tuổi đang dựa vào ghế số pha nghe mấy người nam nữ trẻ báo cáo.

 

Hắn tên Lạc Thiên Tề, là một trong số những đệ tử của Thiên Lăng Tử.

 

Còn những người nam nữ trẻ xung quanh là thuộc hạ của hắn.

 

“Cậu chủ Lạc, mọi chuyện đã được sắp xếp ổn thỏa!”

 

Một người thanh niên trẻ trong số đó cung kính báo cáo Lạc Thiên Tề.

 

“Ừ, lần này nhất định phải gióng trống khua chiêng để sư phụ đứng ngang cùng Tiêu Chính Văn, nhất là những bình luận của phóng viên, nhất định phải đặc sắc mới được!”

 

Lạc Thiên Tề ngạo nghễ nói.

 

“Đương nhiên rồi, Tiêu Chính Văn đã là kẻ lỗi thời từ đời nào rồi chứ! Nhưng chuyện này liệu có làm kinh động đến giới chính trị không? Dù sao Tiêu Chính Văn cũng là vua Bắc Lương, chúng ta công khai công kích hắn, e rằng…”

 

“Bốp!”

 

Hắn còn chưa kịp nói xong, Lạc Thiên Tề đã giơ tay lên tát mạnh lên mặt hắn.

 

“Tôi nhắc lại, Tiêu Chính Văn đã trở thành dĩ vãng! Có thể để tên hắn xuất hiện cùng sư phụ tôi là đang đề cao hắn rồi!”

 

“Hơn nữa, cho dù Tiêu Chính Văn đích thân tới thì cũng chỉ có thể làm bàn đạp cho sư phụ tôi mà thôi! Hiểu chưa?”

 

Lạc Thiên Tề hung hăng trừng mắt nhìn người thanh niên.

 

“Vâng vâng vâng, cậu chủ Lạc, tôi biết sai rồi, tôi biết phải làm gì rồi!”

Người thanh niên trẻ ôm mặt bị đánh sưng vù, vội vàng cung kính đáp.
 
Chương 2382


Lạc Thiên Tề cười khẩy.

 

Thật ra điều này không phải là ý kiến hắn nghĩ ra mà là năm đại danh sơn chỉ bày mưu kế.

 

Thậm chí trong chuyện này còn bóng dáng của Võ Thần Tông.

 

Sở dĩ họ muốn làm như thế là để liên tục làm xấu hình ảnh của Tiêu Chính Văn trong lòng người dân Hoa Quốc.

 

Để Tiêu Chính Văn từ một anh hùng trở thành một người bình thường.

 

Chỉ khi mọi người quên đi những chiến tích trước đây của Tiêu Chính Văn, võ tông mới có khả năng kéo Thiên Tử ra khỏi vị trí hiện giờ, sau đó lên thay thế.

 

Hắn nghĩ dù Tiêu Chính Văn còn sống thì có thể thế nào?

 

Hiện giờ trong mấy đại danh sơn cao thủ nhiều như núi.

 

Ngay cả sư phụ Thiên Lăng Tử của hắn cũng đã đạt đến cảnh giới ngang bằng với Tiêu Chính Văn.

 

Trong tình hình này mà Tiêu Chính Văn vẫn có thể tạo ra uy hiếp gì lớn được sao?

 

Lạc Thiên Tề khoát tay tỏ ý bảo mấy người lùi lại, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho Thiên Lăng Tử.

 

Nghe tín hiệu cuộc gọi kết nối, Lạc Thiên Tề nịnh nọt nói: “Sư phụ, con đã sắp xếp theo ý của người, phóng viên cũng là người của chúng ta”.

 

“Nhưng con không hiểu Tiêu Chính Văn không tham dự vào chuyện này mà cũng phải kéo anh ta vào, sẽ không khiến người ủng hộ Tiêu Chính Văn vùng lên lần nữa chứ?”

 

Thật ra cái tên Tiêu Chính Văn này đã rất ít được người ta nhắc đến trong một hai năm nay.

 

Lần này Thiên Lăng Tử và Trương Lăng Phong tranh giành hoa Tử Tiêu lại chẳng liên quan gì đến Tiêu Chính Văn.

 

Nếu lúc này nhắc đến Tiêu Chính Văn lần nữa, chỉ sẽ khiến tất cả mọi người có ấn tượng sâu với Tiêu Chính Văn hơn.

 

“Hừ!”

 

Thiên Lăng Tử lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Đạo lý huyền diệu ở đây là thứ con có thể hiểu được sao?”

 

“Nhắc lại tên của Tiêu Chính Văn là để mọi người nhớ lại, chỉ có khi tất cả mọi người đều nhớ Tiêu Chính Văn chỉ là cảnh giới Thiên Thần một sao, chúng ta mới có thể làm giảm uy danh của hắn trong lòng người dân”.

 

“Hơn nữa con cũng quá xem thường địa vị của Tiêu Chính Văn trong lòng người Hoa Quốc rồi. Đến giờ dinh thự trước đây của hắn vẫn còn được quân đội Hoa Quốc giữ gìn, không cho bất kỳ ai bước vào”.

 

“Nhưng mỗi tháng dinh thự sẽ mở cửa mấy ngày, có hàng chục nghìn người dân đến tham quan. Chứng tỏ điều gì? Mặc dù không ai nhắc đến tên của hắn, nhưng người này vẫn là mối đe dọa lớn nhất của chúng ta”.

 

Nghe thế, Lạc Thiên Tề mới hiểu được mấy phần.

 

“Ồ, hóa ra là thế, vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì?”

 

Lạc Thiên Tề khó hiểu hỏi.

 

“Hừ! Tất nhiên là vào dinh thự, hoặc san bằng di sản mà Tiêu Chính Văn để lại trong lòng tất cả mọi người. Nói cách khác ai có thể vào được dinh thự trước thì sẽ có khả năng bước lên vị trí ở Thiên Tử Các”.
 
Chương 2383


 

“Chỉ là trước khi danh tiếng của Tiêu Chính Văn bị hủy hoại, bất kỳ ai chỉ cần dám cả gan tranh giành quyền lợi dinh thự thì sẽ trở thành kẻ địch phải giết của người dân Hoa Quốc, trước lúc đó việc chúng ta cần phải làm chính là kéo hắn từ trên xuống”.

 

“Trước tiên khiến hắn trở thành một người bình thường, sau đó lại dùng thủ đoạn với người bình thường để giết chết hắn trong dòng sông lịch sử”.

 

Nghe gã nói thế, Lạc Thiên Tề như hiểu ra điều gì đó.

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn đã biến mất bốn năm, nhưng anh vẫn như một vị thần trong lòng người Hoa Quốc.

 

Trước tiên phải bình thường hóa, nhân cách hóa một người như vị thần, cuối cùng mạnh tay giết chết đối phương.

 

Diệt trừ từng người một trong thế lực Tiêu Chính Văn để lại thế giới này, xem như anh chưa từng xuất hiện.

 

Quả nhiên là kế hay.

 

Mấy đại danh sơn gần như có thể tiêu diệt toàn bộ tầm ảnh hưởng của Tiêu Chính Văn ở Hoa Quốc mà không tốn chút sức nào.

 

Sau đó lại bảo người lên thay thế, tiện tay kéo Thiên Tử xuống, đạt được mục đích tranh giành quyền lợi Hoa Quốc.

 

“Sư phụ, vẫn là kế hoạch của người hay quá”.

 

Lạc Thiên Tề nói.

 

“Hừ, làm người điều quan trọng nhất là vận dụng đầu óc, thông minh đa mưu mới là điều quan trọng giành thắng lợi! Đã hiểu chưa?”

 

Thiên Lăng Tử dạy dỗ hắn bằng giọng điệu già nua.

 

“Vâng vâng, con hiểu rồi!”

 

Nói xong, Lạc Thiên Tề cúp máy, vội vàng sắp xếp người, còn tạo thanh thế ở trên mạng.

 

Hôm sau, mấy người Tiêu Chính Văn cũng đến thành phố Lương Sơn dưới chân núi Lương Sơn.

 

Nơi này là thành phố lớn duy nhất cách Lương Sơn chỉ có mười mấy cây số.

 

Hơn nữa vì tin tức hoa Tử Tiêu xuất thế nên đã có rất nhiều khán giả đến xem, nơi này đã sớm đông đúc chen lấn.

 

Đừng nói là khách sạn cao cấp, dù chỉ là một nhà nghỉ bình thường cũng đã không còn phòng.

 

Cũng may trước khi đi, Lục Thiên Lăng đã đặt trước khách sạn, nếu không e là họ phải chen chúc nhau trên xe để qua đêm.

 

“Anh Tiêu, phía trước là khách sạn tôi đã đặt, đêm nay chúng ta ở đây”.

 

Lục Thiên Lăng chỉ vào một khách sạn xa hoa rồi nói với Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn gật đầu.

 

Xem ra Lục Thiên Lăng này còn là người cẩn thận, thế nên anh cũng có thiện cảm với anh ta.

 

Đóa hoa Tử Tiêu đã sắp nở hoàn toàn, cũng chính là lúc tác dụng thuốc của nó đạt đến trạng thái cao nhất, Thiên Lăng Tử và Trương Lăng Phong cũng tề tựu dưới chân núi Lương Sơn.

 

Sự xuất hiện của họ lập tức thu hút ánh mắt của rất nhiều người.

 

Dù sao hai người họ cũng là nhân vật chính trong chuyện này.

 

Nhất là Thiên Lăng Tử, vì sự tuyên truyền trên mạng đã có không ít người xem gã như Tiêu Chính Văn thứ hai.

Ngay khi Thiên Lăng Tử vừa bước xuống máy bay, giao thông của cả thành phố Lương Sơn đều tê liệt.
 
Chương 2384


 

Quanh sân bay có rất nhiều những người đang đứng đợi để chụp hình lưu niệm với Thiên Lăng Tử,

 

Chỉ thoáng chốc Thiên Lăng Tử trở thành tâm điểm của sự chú ý.

 

Chỉ trong khoảng mấy cây số ngắn mà phải đi đến tận ba tiếng đồng hồ, mấy người Tiêu Chính Văn mới đến được khách sạn Vọng Xuyên.

 

Vừa đến khách sạn, tiếp tân bước đến đón, giúp Lục Thiên Lăng đỗ xe rồi cùng Tiêu Chính Văn đi vào sảnh lớn của khách sạn.

 

Lục Thiên Lăng mời Tiêu Chính Văn đến khu vực nghỉ ngơi bên cạnh, còn anh ta và tài xế đích thân giúp Tiêu Chính Văn làm thủ tục nhận phòng.

 

Khi Lục Thiên Lăng đã làm xong thủ tục nhận phòng, đi về phía Tiêu Chính Văn thì có mấy thanh niên nam có nữ có cũng đẩy cửa bước vào khách sạn.

 

Nhóm thanh niên này đều ăn mặc rất thời thượng, hơn nữa ai nấy cũng có khí thế áp bức người khác, vừa nhìn đã có thể nhận ra là con cháu nhà giàu.

 

“Ôi trời, mệt quá đi mất, biết thế người ta đã không thèm đến xem hoa Tử Tiêu xuất thế gì đó. Bây giờ thì hay rồi, ngay cả khách sạn cũng chẳng có”.

 

Một người phụ nữ trẻ có vóc dáng khá cao, đeo kính râm đanh mặt, mất kiên nhẫn nói.

 

“Đúng thế, hơn nữa cậu nhìn xem khách sạn này, đẳng cấp thấp kém không nói làm gì, còn nhiều người như thế, ồn ào muốn chết. Tối nay bảo chúng ta ngủ thế nào được”.

 

Lại thêm một người phụ nữ trẻ tuổi vừa bước đi vừa oán giận nói.

 

“Linh Linh đừng tức giận, anh sẽ bảo anh Từ đến đây dọn dẹp một chút”.

 

Một thanh niên trong đó kiêu ngạo nói.

 

Sau đó một người đàn ông trung niên cắt tóc đầu đinh nhanh chân bước đến quầy lễ tân.

 

Ông ta nói với nhân viên phục vụ trong quầy lễ tân: “Đi gọi quản lý lễ tân của các cô đến đây”.

 

Nhân viên phục vụ rụt rè nhìn người đàn ông trung niên trước mặt, thấy vẻ mặt ông ta tràn đầy sát khí, hơn nữa quanh người còn có uy lực của cường giả, người kia hoảng sợ đến nỗi không dám thở mạng, vội vàng chạy ra khỏi quầy lễ tân đi gọi quản lý.

 

Đúng lúc này, Lục Thiên Lăng cũng vừa lúc đi ngang qua bên cạnh đám thanh niên, một người đàn ông trẻ tuổi trong đó gỡ kính râm xuống nhìn Lục Thiên Lăng, ngạc nhiên nói: “Ổ? Đây chẳng phải là sếp Lục sao?”

 

Vừa nghe giọng người kia, Lục Thiên Lăng cũng sửng sốt.

 

Anh ta không ngờ lại có thể gặp người quen ở đây.

 

Quay đầu lại nhìn người đàn ông trẻ tuổi, đầu tiên là sửng sốt, sau đó mỉm cười nói: “Đây chẳng phải là cậu Lý à?”

 

Lý Tiểu Phi là một trong các cậu chủ nhà giàu của tỉnh Xuyên.

 

Hơn nữa hiện giờ đằng sau nhà họ Lý có Vân Kiếm Các ở Thiên Sơn danh tiếng lừng lẫy làm chỗ dựa.

 

Thế nên mặc dù Lục Thiên Lăng lớn hơn Lý Tiểu Phi một thế hệ nhưng cũng chỉ có thể gọi đối phương một tiếng cậu Lý.

 

“Anh cũng ở đây à?”

 

Lý Tiểu Phi liếc nhìn Lục Thiên Lăng, khóe môi cong lên một nụ cười khẩy khinh bỉ nói.

 

“Đúng thế, tôi cũng vừa làm xong thủ tục nhận phòng”.

 

Lục Thiên Lăng mỉm cười đáp.

 

“Vậy các anh đổi khách sạn khác đi, khách sạn này tôi bao rồi”.

 

Lý Tiểu Phi thậm chí không thèm nhìn Lục Thiên Lăng đã khoát tay cao ngạo nói.
 
Chương 2385


 

Nghe hắn nói thế, Lục Thiên Lăng sửng sốt tại chỗ.

 

Lần đầu anh ta nghe nói có thể bao trọn khách sạn.

 

Hơn nữa bây giờ ở thành phố Lương Sơn ngay cả nhà nghỉ nhỏ cũng đã chật kín người chứ đừng nói đến khách sạn, bảo họ đi đâu ở đây?

 

Lục Thiên Lăng có ý từ chối, nhưng nhà họ Lý lại có mối quan hệ khăng khít với Thiên Sơn.

 

Hơn nữa bây giờ khác với mấy năm trước, thế lực võ tông đã thâm nhập đến mọi ngóc ngách của thế tục.

 

Lục Thiên Lăng là một thương nhân nhưng khi đứng trước các đại danh sơn, chút giàu có của anh ta chỉ như một hạt cát không hề bắt mắt.

 

Thiên Sơn có thể sử dụng thế lực trong thế tục của mình để khiến anh ta tiêu tan trong chớp mắt.

 

Thấy Lục Thiên Lăng vẫn ngơ ngác đứng đó, không có ý định nhường lại phòng, Lý Tiểu Phi nhướng mày lạnh lùng nói: “Sếp Lục, xem ra anh không định nể mặt tôi nhỉ?”

 

“Hay là nhà họ Lục anh đã không xem Thiên Sơn ra gì rồi?”

 

Nghe hắn nói thế, Lục Thiên Lăng không khỏi rùng mình.

 

Lý Tiểu Phi chụp tội ác này lên đầu anh ta, ai mà chịu được chứ?

 

Không nể mặt Thiên Sơn?

 

Đừng nói anh ta chỉ là một thương nhân, ngay cả nhà giàu nhất ở tỉnh Xuyên cũng không dám nói lớn lối như thế.

 

Lúc này không chỉ Lý Tiểu Phi mà ngay cả những người bên cạnh hắn cũng lạnh lùng nhìn anh ta với ánh mắt không mấy thiện cảm.

 

Có người nào chơi chung với Lý Tiểu Phi là không phải là nhà có tai to mặt lớn đâu.

 

Hơn nữa người phụ nữ lên tiếng đầu tiên lúc nãy còn là bạn gái của một nhân vật tầm cỡ.

 

Có thể nói tùy ý chọn một người trong số họ đều là người mà tầng lớp như Lục Thiên Lăng không đắc tội nổi.

 

“Cậu Lý, cậu nghe tôi nói, tôi…”

 

Không để Lục Thiên Lăng nói hết câu, một người đàn ông trung niên mặc áo vest sải bước đi đến.

 

“Xảy ra chuyện gì thế? Ai tìm tôi?”

 

Người đàn ông trung niên bước đến trước mặt mấy người này, lướt nhìn đám người Lý Tiểu Phi.

 

“Ông là quản lý tiền sảnh à?”

 

Lý Tiểu Phi lạnh lùng nhìn người đàn ông trung niên nói.

 

“Phải, tôi là quản lý ở đây, xin hỏi cậu này tìm tôi có chuyện gì?”

 

Người đàn ông trung niên khách sáo nói.

 

“Cũng không có chuyện gì lớn, hôm nay chúng ta muốn ở đây nên làm phiền ông dọn dẹp một chút, chúng tôi bao trọn cả khách sạn này”.

 

Lý Tiểu Phi vừa nói vừa lấy một tấm thẻ ngân hàng ra ném lên mặt người đàn ông trung niên.

 

Quản lý tiền sảnh không kịp né đã bị tấm thẻ ngân hàng đập vào mặt, một âm thanh rõ to vang lên, người đàn ông trung niên cảm thấy mặt mình nóng rát.

 

“Cậu này, cậu làm thế không đúng lắm nhỉ? Chúng tôi rất vui lòng chào đón các vị đến ở trong khách sạn, nhưng không thể vì các vị mà chúng tôi phải đuổi hết khách khác đi được”.

 

Người đàn ông trung niên sầm mặt đưa thẻ ngân hàng lại cho Lý Tiểu Phi.
 
Chương 2386


“Ông nói gì cơ?”

 

Lý Tiểu Phi vừa dứt lời, người đàn ông tên là anh Từ bước đến trước mặt quản lý tiền sảnh như một cung tên, vung tay lên tát lên mặt quản lý tiền sảnh một bạt tai.

 

“Bốp!”

 

Quản lý lễ tân bị đánh nghiêng lảo đảo suýt nữa thì té xuống đất.

 

“Bây giờ thì sao? Đuổi hết đám người ở đây đi, có vấn đề gì sao?”

 

Lý Tiểu Phi cười khẩy, thích thú nhìn quản lý.

 

“Cậu này, e rằng cậu không có ý định ở lại khách sạn mà đến gây chuyện phải không? Ông chủ khách sạn chúng tôi cũng có chút quan hệ với võ tông”.

 

Nói xong, người đàn ông trung niên khoát tay, hai bảo vệ bước đến.

 

Hai người này không phải là người bình thường, người nào cũng có thực lực cảnh giới Chiến Thần ba sao.

 

Điều này hoàn toàn không thể tưởng tượng được trước khi linh khí khôi phục.

 

Dù là một đất nước có quy mô trung bình thì cường giả Chiến Thần cũng là thống soái một phương.

 

Nhưng hiện giờ lại chỉ có thể lăn lộn làm bảo vệ của một khách sạn nhỏ.

 

Hơi thở của hai cường giả cảnh giới Chiến Thần phóng ra cùng lúc, sát khí ngùn ngụt lan ra xung quanh, nhiệt độ cũng giảm xuống ba độ.

 

Nhưng Lý Tiêu Phi và đám người phía sau hắn lại cười khẩy lắc đầu, không hề tỏ vẻ sợ hãi.

 

“Anh Từ, chuyện này giao cho anh, chúng tôi qua bên đó uống trà, giải quyết nhanh lên nhé”.

 

Nói xong, Lý Tiểu Phi dẫn đám thanh niên ngồi xuống sofa bên cạnh, nhàn nhã uống trà.

 

“Vị này…”

 

Một bảo vệ trong đó vừa sải bước lên trước, chỉ thấy anh Từ giơ tay lên dùng sức đánh ra một đòn, bảo vệ đó văng ra xa đến bảy tám mét, nôn ra máu rồi chết ngay tại chỗ.

 

Thấy đồng nghiệp của mình bị anh Từ một chiêu đánh chết, một bảo vệ khác hoảng hốt lùi về sau, đâu còn dám bước đến trước nửa bước.

 

“Các ông… các ông dám hành hung nơi công cộng? Tôi nói cho các ông biết bây giờ vẫn chưa phải là thiên hạ của võ tông, Hoa Quốc có luật pháp”.

 

Thấy bảo vệ bị giết, quản lý tiền sảnh lập tức nổi giận.

 

Mặc dù võ tông có thế lực lớn khủng khiếp nhưng ít nhật người nắm quyền hành cao nhất ở Hoa Quốc vẫn là giới chính trị.

 

Có vài chuyện võ tông cũng không thể làm quá.

 

Chẳng hạn như cảnh tượng hành hung nơi công cộng vừa rồi đã vi phạm pháp luật.

 

“Sự kiên nhẫn của tôi có giới hạn. Tôi nói lại lần nữa, chúng tôi bao trọn khách sạn này, lập tức đuổi hết người của ông đi”.

 

Lý Tiểu Phi lạnh lùng nhìn quản lý tiền sảnh, không hề để tâm đến sự uy hiếp của ông ta.

 

“Cậu…”

 

“Sao vậy, ông chủ các ông có chỗ dựa vững chắc sao? Lớn hơn cả Vân Kiếm Các Thiên Sơn chúng tôi cơ à?”

 

Lý Tiểu Phi bắt chéo hai chân giễu cợt nói.

 

Nghe hắn nói thế, quản lý tiền sảnh sửng sốt.
 
Chương 2387


Anh Từ lạnh lùng nhìn một bảo vệ khác, bảo vệ đó hoảng sợ vội vàng chạy ra ngoài.

 

Mấy chữ Vân Kiếm Các Thiên Sơn như thể ôn thần.

 

Rất nhiều khách nghe thấy tin tức này bèn nhanh chóng thu dọn đồ đạc vội vã chạy đến chỗ lễ tân trả phòng.

 

Khách đang đợi nhận phòng ở sảnh lớn cũng không dám lên tiếng, lùi về sau rồi chạy ra ngoài.

 

Không lâu sau, cả sảnh lớn khách sạn đã không còn một bóng người.

 

Từ khi linh khí quay lại, võ tông cũng tung hoành khắp thế tục.

 

Các học viện, các tông của năm đại danh sơn cũng không kiêng nể gì lộng hành khắp nơi.

 

Thế nên Vân Kiếm Các Thiên Sơn mà Thiên Sơn mới thành lập chính là danh từ thay thế cho sự xấu xa.

 

Thật ra Vân Kiếm Các thu nhận đều là những thương nhân giàu có.

 

Mối quan hệ giữa Thiên Sơn và họ cũng rất đơn giản, thương nhân đóng góp tài sản cho Thiên Sơn, Thiên Sơn cho họ sự an toàn và địa vị ưu việt trong võ tông.

 

Đáng sợ hơn không phải là tên Vân Kiếm Các Thiên Sơn này mà là cao thủ Thiên Sơn trong Vân Kiếm Các.

 

Nghe nói các chủ của Vân Kiếm Các Thiên Sơn là một cao thủ cảnh giới Thiên Thần một sao.

 

Hơn nữa người này còn quay về từ ngoài lãnh thổ chứ không phải là Thiên Thần không có kinh nghiệm chiến đấu ở giới thế tục.

 

Thế nên Vân Kiếm Các có tầm ảnh hưởng rất lớn trong thế tục.

 

Dù là vài gia tộc nhỏ có mối liên hệ với các tông môn khác của võ tông cũng phải nể mặt Vân Kiếm Các Thiên Sơn.

 

Lúc này sắc mặt Lục Thiên Lăng cũng vô cùng khó coi nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Anh Tiêu, hay là chúng ta cũng đổi nơi khác nhé, Vân Kiếm Các Thiên Sơn quả thật không thể đắc tội được”.

 

Tiêu Chính Văn chỉ nhàn nhã thưởng thức trà như thể những chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra.

 

Cho đến khi người trong đại sảnh đi gần hết, chỉ còn lại bàn của Tiêu Chính Văn và Lục Thiên Lăng, Lý Tiểu Phi không khỏi nhíu mày.

 

Hắn sải bước đi đến trước mặt họ, cực kỳ không vui nói: “Sao vậy, sếp Lục không muốn đi à?”

 

Không để Lục Tiểu Lăng đáp lời, quản lý tiền sảnh cúi đầu bước đến.

 

Bây giờ khách đã chạy hết rồi, thôi thì để Lý Tiểu Phi bao trọn vẫn tốt hơn để khách sạn trống không.

 

Thế là ông ta bước đến nói: “Cậu này, khách sạn chúng tôi có thể bao trọn cho cậu nhưng về tiền…”

 

“Bốp!”

 

Ông ta vừa dứt lời, mặt đã bị tát một cái thật mạnh.

 

“Tiền? Ông đang đòi tiền Vân Kiếm Các Thiên Sơn đấy à?”

 

“Đừng nói đến khách sạn nhỏ của ông, dù là khách sạn xa hoa nhất Long Kinh, Vân Kiếm Các Thiên Sơn cũng có thể ra vào tùy thích, không cần chi ra một xu”.

 

“Ông hỏi tôi muốn tiền là xem thường Vân Kiếm Các Thiên Sơn hay là xem thường ông đây thế hả?”

 

Nói xong, Lý Tiểu Phi đạp vào bụng dưới của quản lý tiền sảnh.

 

Quản lý tiền sảnh bị đá mông đập xuống đất, nhưng ngay sau đó ông ta rút điện thoại ra chỉ vào Lý Tiểu Phi nói: “Các cậu làm thế là đánh đập giữa ban ngày”.
 
Chương 2388


“Có tin bây giờ tôi báo cảnh sát bắt các người không?”

 

Không thể Lý Tiểu Phi lên tiếng, anh Từ bên cạnh cười khẩy nói: “Hừ, báo cảnh sát ư? Nếu tôi là ông thì chắc chắn sẽ không làm ra hành động dại dột như thế”.

 

“Nghĩ đến người nhà của ông, vợ con ông”.

 

Lý Tiểu Phi cũng cười khẩy nói: “Haizz, bây giờ có rất nhiều chuyện võ tông đánh nhau vô tình làm hại đến tính mạng người khác, dao kiếm không có mắt mà”.

 

Lý Tiểu Phi vừa nói hết câu, quản lý lễ tân đã sững sờ tại chỗ.

 

Bọn họ nói không sai chút nào, dù bây giờ quản lý lễ tân có bảo cảnh sát bắt bọn họ lại thì nhiều nhất cũng chỉ bị tạm giam vài ngày mà thôi.

 

Thế nhưng người nhà ông ta phải làm sao?

 

Những người này chắc chắn nói được làm được.

 

Không thể bởi vì tức giận nhất thời mà khiến cho cả nhà đều rơi vào nguy hiểm!

 

Huống hồ đối phương còn là người của Vân Kiếm Các Thiên Sơn.

 

Dù có tìm một số tông môn tới hoà giải thì đối phương cũng tuyệt đối không bỏ qua!

 

Mặc dù bây giờ giới chính trị vẫn có tính ràng buộc nhất định đối với võ tông, thế nhưng đó cũng chỉ là ở trên tầng lớn hơn mà thôi.

 

Những người dân nhỏ bé giống như ông ta, dù giới chính trị có muốn đứng ra thì cũng không quá nhiệt tình.

 

Lúc quản lý lễ tân đang do dự, Tiêu Chính Văn chậm rãi đặt tách trà xuống, quay đầu nói với quản lý lễ tân: “Căn phòng mà chúng tôi đặt trước đó, giờ đã có thể vào ở được chưa?”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói hết câu, người đầu tiên ngơ ngác là Lục Thiên Lăng!

 

Đồng thời, mấy người Lý Tiểu Phi cũng đổ dồn ánh mắt kỳ quái về phía Tiêu Chính Văn!

 

Ban nãy Lý Tiểu Phi cũng đã nói, bọn họ là người của Vân Kiếm Các Thiên Sơn, hơn nữa khách sạn này đã được bọn họ bao hết, Tiêu Chính Văn lại không biết thức thời vậy sao?

 

Có điều Lý Tiểu Phi lại không nổi điên ngay lập tức!

 

Bởi vì từ đầu tới cuối, hắn đều đang chú ý tới nhất cử nhất động của Tiêu Chính Văn.

 

Giống như ban nãy, khi tên bảo vệ bị anh Từ giết chết chỉ với một đòn, gần như tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về bên đó, chỉ có Tiêu Chính Văn chẳng liếc nhìn dù chỉ một lần.

 

Thậm chí ban nãy lúc hắn nói ra năm chữ Vân Kiếm Các Thiên Sơn, những người khác đều sợ hãi hốt hoảng, nhưng Tiêu Chính Văn vẫn bình thản như thường!

 

Điều này chứng tỏ chắc chắn Tiêu Chính Văn có người chống lưng, nếu không sao lại không sợ cơ chứ?

 

Lý Tiểu Phi đánh giá Tiêu Chính Văn một lượt bằng ánh mắt nghiêm trọng, nhíu mày nói: “Người của nhà họ Trương ở Thiên Sơn?”

 

Thế nhưng Lý Tiểu Phi vừa mới thốt lời này ra đã lập tức lắc đầu lia lịa.

 

Tiêu Chính Văn không thể là người của nhà họ Trương ở Thiên Sơn!

Bởi vì Tiêu Chính Văn còn quá trẻ, mà trong số lớp trẻ của nhà họ Trương ở Thiên Sơn, người kiệt xuất duy nhất là Trương Lăng Phong!
 
Chương 2389


 

Gia quy nhà họ Trương vô cùng nghiêm khắc, bình thường con cháu nhà họ Trương căn bản sẽ không thể tùy ý đi lại bên ngoài.

 

Người duy nhất có thể tự do đến đây chỉ có Trương Lăng Phong!

 

Thanh niên trước mắt là Trương Lăng Phong sao?

 

Không thể nào!

 

Ngoại trừ nhà họ Trương, đệ tử Hoa Sơn và Hằng Sơn cũng có những đặc trưng rất rõ ràng.

 

Dù bọn họ có đi tới đây thì cũng sẽ mặc đạo bào để thể hiện thân phận của bản thân!

 

Còn về hai danh sơn lớn khác, bây giờ vẫn chưa có thông lệ đệ tử trẻ tuổi trong môn phái được phép đi lại tùy ý.

 

Nếu như người trước mắt không phải đệ tử của năm đại danh sơn, vậy thì tên này đúng là tự tìm đường chết!

 

Nhìn thấy bầu không khí càng trở nên căng thẳng, Lục Thiên Lăng lo lắng Tiêu Chính Văn sẽ gặp chuyện, vội vàng bước nhanh tới trước mặt Lý Tiểu Phi, nói: “Cậu chủ Lý, thật tình xin lỗi cậu, chúng tôi đều tới từ Sơn Thành, tôi nghĩ anh ấy chỉ…”

 

“Ồ? Người Sơn Thành?”

 

Lý Tiểu Phi ban nãy vẫn còn đang hoài nghi, vừa nghe thấy lời này, sắc mặt đã lập tức trở nên lạnh tanh.

 

Theo những gì Lý Tiểu Phi biết, trong số những đệ tử nổi danh của năm đại danh sơn không có người bên phía Sơn Thành, đa phần đều đến từ duyên hải Đông Nam.

 

Điều này cũng đã nói lên rằng Tiêu Chính Văn căn bản chẳng có bối cảnh gì to tát!

 

“Hừ, đúng là nước nông thì nhiều rùa, khắp nơi đều là đại ca! Một kẻ dân thường mà cũng dám tỏ vẻ với ông đây, vậy thì không trách tôi được đâu!”

 

“Anh Từ, đi dạy cho hắn một bài học đi, để hắn biết nên cư xử với Vân Kiếm Các Thiên Sơn chúng ta như thế nào!”

 

Lý Tiểu Phi lạnh lùng bật cười rồi châm một điếu thuốc lá, tiện miệng nhả ra một vòng khói, trong ánh mắt ngập tràn vẻ giễu cợt và chế nhạo.

 

Nếu là trước đây, Lý Tiểu Phi có lẽ sẽ không buồn chấp nhặt với một tên rác rưởi dưới đáy xã hội.

 

Thế nhưng hôm nay thì khác, trong đám nam nữ này có nữ thần mà Lý Tiểu Phi đã theo đuổi hai năm!

 

Ở trước mặt nữ thần thì buộc phải diễn cho thật ngầu mới được!

 

“Cậu chủ Lý, đánh tàn phế hay là đánh chết luôn?”

 

Anh Từ cũng rất phối hợp hỏi một câu.

 

“Hừ, đối đầu với Vân Kiếm Các Thiên Sơn chúng ta thì còn cần thiết phải sống nữa sao? Đánh chết luôn đi! Còn về người nhà của hắn thì thôi vậy!”

 

Lý Tiểu Phi bình thản lên tiếng.

 

Giống như việc bọn họ đang nói không phải giết người mà là bóp chết một con kiến nhỏ bé!

 

Mặc dù trong lòng Lục Thiên Lăng nóng như lửa đốt, nhưng cũng đã tới nước này rồi, anh ta đâu dám nói thêm nửa chữ?

 

Nếu như thật sự chọc giận Lý Tiểu Phi thì ngay cả anh ta cũng sẽ bị liên lụy!

 

Chỉ thấy anh Từ khẽ gật đầu, sau đó sải bước chân, bừng bừng sát khí tiến về phía Tiêu Chính Văn.

 

Người tên là anh Từ này đã có thực lực ở cảnh giới Thiên Vương ba sao.

 

Vậy nên ban nãy chỉ cần dùng một chiêu đã giết chết cao thủ ở cảnh giới Chiến Thần ba sao!
 
Chương 2390


Mà ở trong mắt hắn, khắp người Tiêu Chính Văn, ngay cả một chút khí tức nên có của cao thủ cũng chẳng có, điều này nói lên rằng đối phương chẳng qua chỉ là một người bình thường mà thôi!

 

“Thằng ranh, mày nói đi, mày muốn…”

 

Vào lúc anh Từ cao ngạo siết tay thành nắm đấm, quan sát Tiêu Chính Văn bằng vẻ mặt giễu cợt, chuẩn bị cho anh một đòn chí mạng.

 

Tiêu Chính Văn đột nhiên quay đầu lại ngắt lời: “Ý của anh là Vân Kiếm Các Thiên Sơn mấy người có thể tuỳ ý định đoạt sự sống chết của người khác sao?”

 

Nghe thấy câu hỏi này của Tiêu Chính Văn, tất cả mọi người đều phá lên cười.

 

Anh Từ vừa cười vừa lắc đầu lia lịa, nói: “Thằng ranh, đắc tội với Vân Kiếm Các Thiên Sơn đồng nghĩa với việc mày đã được lĩnh giấy chứng tử rồi đó! Giết mấy người bình thường như mày chỉ giống như giẫm chết một con rệp mà thôi!”

 

“Mạng của mày không đáng tiền, tao…”

 

“Bốp!”

 

Hắn vẫn chưa nói hết câu thì cả người đã bay ra xa hơn chục mét, đập mạnh vào một trụ đá bên trong khách sạn!

 

“Rầm!”

 

Khi cơ thể của anh Từ nặng nề ngã xuống đất, ngay cả mặt đất lát bằng đá cẩm thạch cũng lún xuống thành một cái hố lớn hình người!

 

“Mày…”

 

Anh Từ đỏ mặt tía tai, mở to hai mắt với vẻ không cam tâm nhìn Tiêu Chính Văn chằm chằm.

 

Nhưng một giây sau, máu tươi đã phun ra từ trong khoang miệng hắn, chết không kịp ngáp!

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, mấy người Lý Tiểu Phi sợ khiếp vía, đứng phắt dậy khỏi sô pha ngay tức thì.

 

Mặc dù anh Từ không phải cao thủ tuyệt đỉnh gì, nhưng cao thủ ở cảnh giới Thiên Vương ba sao cũng đã đủ chấn động một phương!

 

Mà ban nãy, bọn họ thậm chí còn chưa nhìn thấy Tiêu Chính Văn ra tay như thế nào thì anh Từ đã bỏ mạng tại chỗ!

 

Anh Từ là người do Thiên Sơn cử đến phụ trách bảo đảm an toàn cho bố của Lý Tiểu Phi.

 

Hắn là đệ tử trong môn phái của Thiên Sơn đấy!

 

Đừng nói là một người bình thường như Tiêu Chính Văn, dù là người của các danh sơn lớn khác thì cũng không dám tuỳ tiện ra tay làm người khác bị thương!

 

Huống hồ là giết chết?

 

Đây gần như đã ngang với việc tuyên chiến với Thiên Sơn!

 

“Mày… mày to gan lắm, ngay cả đệ tử trong môn phái của Thiên Sơn mà cũng dám giết!”

 

Ngay cả giọng nói của Lý Tiểu Phi cũng mang theo vẻ khiếp sợ, gương mặt đã trở nên tái nhợt.

 

Từ khi nhà họ Lý gia nhập vào Vân Kiếm Các Thiên Sơn vào mấy năm trước, vẫn chưa từng có người nào dám ra tay với anh Từ!

 

“Bốp!”

 

Tiêu Chính Văn giơ tay giáng một bạt tai lên mặt Lý Tiểu Phi, lạnh lùng cười nói: “Đệ tử của Thiên Sơn thì đã sao? Rất ghê gớm lắm à?”
“Thiên Sơn là cái thá gì, cho rằng bản thân là một sơn môn lớn trong võ tông là có thể để mặc cho đệ tử tùy ý ức hiếp người dân sao?”
“Giết người bình thường giống như giẫm chết một con rệp? Ai cho hắn sự tự tin này? Anh cho hắn cái quyền này hả?”
“Còn cả mày, mày cho rằng mình là cái thá gì? Mở mồm ra là muốn lấy mạng người khác?”
 
Chương 2391


 Nghe thấy mấy lời này, Lý Tiểu Phi nhất thời sững sờ.

 

Đây mới là lần đầu tiên hắn gặp phải một kẻ ngông cuồng ngay cả mấy danh sơn lớn cũng không coi ra gì!

 

Đối phương này không chỉ ngông cuồng mà còn có thực lực!

 

“Xem ra mấy danh sơn lớn cũng nên chỉnh đốn lại một lần. Nếu không chỉ cần là đệ tử danh sơn là có thể tuỳ ý giết người cho vui, coi thường pháp luật thế gian sao?”

 

Dứt lời, Tiêu Chính Văn túm lấy cổ áo của Lý Tiểu Phi rồi nhấc bổng hắn lên.

 

“Ban nãy mày nói với hắn gì cơ? Vợ con của ông ta, mày định làm gì vợ con ông ta hả? Nói!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng chỉ vào quản lý lễ tân rồi chất vấn.

 

“Ranh con! Mày còn không mau dừng tay!”

 

Một người thanh niên cùng đến với Lý Tiểu Phi đột nhiên gào lên một tiếng, lao tới trước muốn bẻ gãy cánh tay của Tiêu Chính Văn.

 

Thế nhưng hắn vừa dứt lời, một tiếng vang rất kêu đã truyền tới ngay tức thì!

 

Tiêu Chính Văn giáng một cú tát khiến hắn bay ra xa ba, bốn mét, ngay cả mấy bàn trà bên cạnh cũng bị hắn va đổ.

 

“Mấy người câm mồm vào cho tôi, nếu không thì chết!”

 

Tiêu Chính Văn dùng ánh mắt lạnh lùng quét qua gương mặt của mấy nam nữ thanh niên kia.

 

 

 

Ai nhiều lời nữa thì chết?

 

Đám thanh niên phía sau Lý Tiểu Phi tràn đầy căm phẫn, nhưng đứng trước thực lực tuyệt đối họ cũng chỉ có thể cúi đầu chịu thua.

 

Mặc dù đám người này ai cũng có chỗ dựa rất vững chắc.

 

Nhưng tiếc là lần này ra ngoài lại không có cao thủ đi theo.

 

Trong mắt họ chỉ cần nói tên chỗ dựa của mình ra thì tất cả mọi người đều phải nể mặt họ.

 

Chỉ riêng năm chữ Vân Kiếm Các Thiên Sơn cũng đủ để uy hiếp mọi thứ.

 

Nhưng không ngờ hôm nay lại gặp phải tên lỗ mãng Tiêu Chính Văn này, hoàn toàn mặc kệ chống lưng và chỗ dựa của họ, mỗi lần ra tay đều là chiêu chí mạng.

 

Ngay cả anh Từ đến bảo vệ Lý Tiểu Phi cũng bị giết chết trong tích tắc.

 

Đám người này ngoài việc tự nhận mình xui xẻo ra thì còn có thể làm được gì?

 

Lý Tiểu Phi nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn.

 

Hắn đường đường là cậu chủ nhà họ Lý, thế mà hôm nay lại bị tát một bạt tai, còn bị túm lấy cổ áo chất vấn, hắn đâu thể chấp nhận được nỗi nhục nhã này.

 

Nhưng hắn cũng biết hiện giờ mình không thể làm gì đối phương được.

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn Lý Tiểu Phi, vung tay lên đánh thêm mấy cái nữa.

 

Đánh đến mức Lý Tiểu Phi nôn ra máu, răng cũng rơi đầy đất.

 

Lúc này không gian im phăng phắc, ngay cả những người đi cùng Lý Tiểu Phi cũng trố mắt nhìn.

“Hài lòng rồi chứ?”
 
Chương 2392


Tiêu Chính Văn nhìn Lý Tiểu Phi, sau đó vung tay lên ném hắn đến trước cửa khách sạn và nói với đám người phía sau Lý Tiểu Phi: “Còn không mau cút đi!”

 

Mấy người đó như vừa tỉnh mộng, vội vàng chạy ra khỏi khách sạn, phóng chạy như bay.

 

Lý Tiểu Phi được hai thanh niên đỡ dậy chạy ra ngoài khoảng mấy trăm mét thì bỗng dừng lại, hung ác quay đầu lại nhìn về phía khách sạn.

 

Sau đó hắn lấy điện thoại ra.

 

Tuyệt đối không thể bỏ qua chuyện này được.

 

Điều đáng sợ nhất là người ra tay đánh hắn lại là một nhân vật nhỏ ở Sơn Thành.

 

Nhà họ Lý nhất định phải đòi lại công bằng.

 

“Mau điều tra cho tôi thằng chó bên cạnh Lục Thiên Lăng có lai lịch thế nào, tôi muốn khiến hắn chết không toàn thây”.

 

Lý Tiểu Phi siết chặt điện thoại, run rẩy vì tức giận hét lên.

 

Kể từ khi nhà họ Lý gia nhập vào Vân Kiếm Các Thiên Sơn, có ai dám xem thường hắn?

 

Ngay cả người dám cãi tay đôi với hắn cũng không có chứ đừng nói là đánh hắn.

 

Hơn nữa lần này anh Từ mà Vân Kiếm Các cử đến bảo vệ cho bố hắn cũng chết thảm trong tay đối phương, vẫn phải giải thích với Thiên Sơn.

 

“Tiểu Phi, cậu yên tâm đi, sau khi về tôi cũng sẽ nói chuyện này với sư phụ tôi”.

 

“Hừ, tên này dám đắc tội với người Thiên Sơn, hắn có mọc thêm cánh cũng không thoát khỏi lòng bàn tay chúng ta”.

 

Mấy thanh niên nam nữ bên cạnh Lý Tiểu Phi cũng phụ họa theo.

 

Mấy người họ ai mà không có lai lịch và chỗ chống lưng lớn mạnh, chỉ riêng hai thanh niên đỡ Lý Tiểu Phi lúc nãy cũng đã là đệ tử ngoại môn của học viện kiếm thuật Thiên Sơn.

 

Học viện kiếm thuật Thiên Sơn là sự tồn tại đáng sợ hơn cả Vân Kiếm Các, nghe nói trong đó đã có người sắp đột phá đến cảnh giới Thiên Thần.

 

Dám đắc tội với người của Thiên Sơn, dù đối phương là ai cũng chỉ có một con đường chết.

 

Sau khi đám người kia đi khuất, Tiêu Chính Văn bước đến kiểm tra vết thương cho quản lý tiền sảnh, mặc dù chỉ là vết thương ngoài da nhưng đã xem như không nhẹ với người bình thường rồi.

 

“Thế nào, cần gọi cấp cứu giúp ông không?”

 

Tiêu Chính Văn nhìn bụng dưới của quản lý tiền sảnh.

 

Mặc dù cái đạp đó của Lý Tiểu Phi không gây ra nội thương cho ông ta nhưng xương sườn bên trái của ông ta đã bị gãy.

 

“Tôi không sao, chút vết thương nhỏ ấy mà, về bôi thuốc lên là khỏi, thật sự cảm ơn cậu vì chuyện hôm nay”.

 

Quản lý tiền sảnh cố hết sức đứng lên, che vết thương của mình lại rồi cúi người với Tiêu Chính Văn.

 

“Đừng khách sáo, chỉ là chuyện nhỏ thôi, nhưng tôi lo sau này họ sẽ đến gây rắc rối cho ông, nếu họ đến nữa thì cứ gọi vào số này”.

 

Dứt lời, Tiêu Chính Văn đưa số điện thoại cho quản lý tiền sảnh.

Số này không phải là số của Tiêu Chính Văn, mà là số của Long Nguyệt.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom