Chương 1993


 “Lên!”

 

Sâu thẳm nơi biển khơi dường như truyền đến một tiếng thở của rồng, khiến những sinh vật dưới nước xung quanh kinh hãi chạy toán loạn.

 

Mặc dù không có tiếng sấm sét hỗn loạn, cũng không có những tiếng vang lớn khắp trời.

 

Nhưng mỗi một người, từ sâu trong đáy lòng đều cảm nhận được nỗi sợ cái chết!

 

Giống như sự sống có thể bị cướp đi bất kỳ lúc nào, tính mạng cũng có thể sẽ kết thúc trong một giây sau!

 

Không sai!

 

Đây là uy lực của trái tim rồng Bạch Long, là sống chết luân chuyển, là sự sống và cái chết thay phiên nhau!

 

Tất cả mọi người lập tức trở nên căng thẳng, trợn mắt nhìn chằm chằm Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn cứ như chủ nhân của một khoảng trời, lạnh lùng, nghiêm nghị!

 

Omar vốn rất kiêu ngạo, cũng lộ ra vẻ hoảng hốt trên gương mặt.

 

Trận pháp của hắn lại bị Tiêu Chính Văn phá vỡ trong chớp mắt!

 

Sao có thể chứ!

 

Cho dù nhà họ Trương ở Thiên Sơn hay năm đại danh sơn Hoa Quốc, cũng hoàn toàn không thể làm được!

 

Lúc này, hơi thở trên người Tiêu Chính Văn vẫn đang dừng lại ở cảnh giới Thiên Vương thiên cấp bốn sao, chưa hề phô bày hết toàn bộ thực lực thật sự.

 

Vì vậy, ở trong mắt hắn, Tiêu Chính Văn chẳng qua chỉ là một cường giả cảnh giới Thiên Vương thiên cấp bốn sao!

 

Omar cao hơn Tiêu Chính Văn một cảnh giới, sao có thể bị đối phương dễ dàng đánh bại chứ?

 

Chưa kịp chờ Omar phản ứng lại, không gian mở rộng, bầu trời đầy sao phát ra ánh sáng chói hoa cả mắt, có một vầng trăng tròn trên bầu trời tỏa ra một luồng sáng bạc đầy hoa lệ!

 

“Rào rào!”

 

Sau đó toàn bộ mặt biển đều rung chuyển!

 

“Đây là… Đây là thủy triều!”

 

Mồ hôi lạnh trên mặt Omar lập tức chảy xuống

 

Trận pháp Tinh Thần Đại Hải dù mạnh mẽ nhưng căn bản không có cách nào tạo nên hiện tượng thủy triều dâng!

 

Đó là thế giới tự nhiên, thần bí nhất, không có sức mạnh nào có thể nắm bắt trong tay!

 

Nhưng!

 

Trong lúc Tiêu Chính Văn giơ tay lên, lại tạo nên hiện tượng thủy triều!

 

Kể cả ông lão tóc trắng đứng ở trên sân khấu cũng cảm thấy cổ họng căng cứng, trợn mắt há mồm, hoàn toàn không thốt nên lời!

 

Một sức mạnh vô hình như một tấm lưới lớn, bao trùm tất cả mọi người trên thuyền vào trong đó.

 

Omar chỉ có thể ngơ ngác nhìn tất cả những thứ trước mắt, hắn nắm kiếm dài trong tay và run rẩy không ngừng!

Không phải bởi vì sợ hãi, mà lúc này hắn đang chống lại uy lực vô cùng mạnh, nếu không phải thực lực của hắn không tầm thường, thì có lẽ sớm đã bị sức mạnh này nghiền thành đống thịt nát!
 
Chương 1994


Đừng nói là vung kiếm, cho dù nắm chặt kiếm dài trong tay cũng phải cố hết sức lực.

 

“Trận pháp này thế nào?”

 

Tiêu Chính Văn quay đầu nhìn về phía Omar đang tái mặt.

 

Tiêu Chính Văn vừa dứt lời, dường như nửa bên bầu trời đang đè nặng trên người Omar.

 

“Rắc rắc rắc!”

 

Mọi người gần như nghe được rõ ràng tiếng xương cốt đang sắp gãy đứt của Omar.

 

“Không!”

 

Omar đột nhiên ngửa đầu giận dữ gào lên, hơi thở của cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao tỏa ra với ý đồ dùng sức mạnh hung hãn của mình để chống cự với sức mạnh không nhìn thấy, cũng không chạm được kia.

 

Có điều, dù hắn có cố gắng thế nào cũng vô dụng!

 

Hắn vừa nâng hai cánh tay lên, bỗng nhiên lại buông xuống.

 

Cứ như thể hắn đang dùng cả hai tay để đối đầu với cả một hành tinh, nhưng hai nguồn sức mạnh vốn dĩ không cùng một đẳng cấp!

 

“Phụt!”

 

Omar đập mạnh vào boong tàu, đồng thời phun ra một ngụm máu lớn.

 

Lúc này, hắn trợn tròn hai mắt, nhìn sàn tàu với vẻ mặt rất hoảng sợ.

 

Trong khoảnh khắc đó, hắn cảm thấy bản thân thật nhỏ bé!

 

Trước giờ hắn chưa từng thấy, cũng chưa từng nghe nói đến sức mạnh khủng khiếp này!

 

“Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy?”

 

Omar thì thào một mình, nhưng từ đầu tới cuối hắn không có cách nào tìm ra câu trả lời!

 

Ngay khi Omar đang hoảng loạn, một chiếc giày chiến sáng bóng giẫm thẳng lên lưng hắn!

 

Cả quá trình cứ tự nhiên như vậy, khiến tất cả mọi người đều hoảng sợ khi nhìn thấy cảnh tượng này!

 

Hai người hình như chưa giao đấu, nhưng Omar lại dễ dàng bị đánh bại!

 

Hơn nữa lại còn thua thảm hại!

 

Vào giờ phút này, sao trên trời tản đi, ánh mặt trời lần nữa chiếu sáng toàn bộ mặt biển.

 

Sóng lớn không còn cuồn cuộn nữa, trên mặt biển lăn tăn gợn sóng, thỉnh thoảng có con cá nhảy ra khỏi mặt nước!

 

Cảnh tượng vừa nãy giống như chưa từng xảy ra, nhưng lại rất chân thực!

 

“Bây giờ, anh cảm thấy thế nào? Người Hoa Quốc không am hiểu trận pháp thật sao? Người Hoa Quốc chỉ là con kiến hôi thôi à? Nói cho tôi biết, ai mới là loài giun dế!”

 

Tiêu Chính Văn nhếch khóe miệng, nở nụ cười khẩy.

 

Không chờ Omar mở miệng, chân Tiêu Chính Văn đã dùng sức!

 

“Rắc rắc!”

 

Cùng với một âm thanh giòn tan truyền đến, một phút trước Omar còn rất cao ngạo, bây giờ lại đau đến mức uốn cong người, giống như một con tôm lớn, cuộn tròn lại trên mặt đất.

 

“Phụt!”

 

Omar lại phun ra một ngụm máu tươi lớn, hai mắt không cam chịu nhìn vào Tiêu Chính Văn.

 

“Cậu… Cậu dám sỉ nhục tôi!”

Omar vẫn không cam lòng, tức giận gào mồm lên!
 
Chương 1995


“Sỉ nhục anh, anh xứng sao?”

 

Tiêu Chính Văn không thèm liếc nhìn Omar, mà đi thẳng về phía sân khấu, vươn tay ra cầm lấy thanh kiếm Tần Vương!

 

“Cậu tưởng rằng đánh bại được tôi, thì có thể đoạt lấy kiếm từ tay gia tộc Kyle sao?”

 

Omar co quắp trên mặt đất, lạnh lùng hét lên.

 

Hắn thực sự không phải đối thủ của Tiêu Chính Văn, thậm chí ngay cả một hiệp cũng không chống đỡ nổi.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn cũng chẳng qua chỉ là một cường giả cảnh giới Thiên Vương, cho dù cảnh giới Thiên Vương có mạnh hơn nữa, thì đã sao?

 

Dưới cảnh giới Thiên Thần đều là con kiến!

 

Cho dù Tiêu Chính Văn có mạnh đến cỡ nào, đều không thể sánh bằng cường giả cảnh giới Thiên Thần.

 

Sở dĩ hắn còn có thể tự tin như vậy, chứng tỏ vẫn còn một cường giả cảnh giới Thiên Thần trên chiếc thuyền này!

 

Cho dù là Thiên Thần một sao thì thực lực cũng chắc chắn mạnh đến mức khiến cho Tiêu Chính Văn không thể ngẩng đầu lên.

 

“Cướp đồ trắng trợn ư? Lúc nãy tôi đã nói rồi, từ xưa thanh kiếm Tần Vương là thanh kiếm của Thiên Tử Hoa Quốc, gia tộc Kyle các ông mới xứng với cái danh là kẻ cướp!”

 

“Hơn nữa, những lời tôi nói vẫn được tính! Gia tộc Kyle không những phải trả lại vũ khí quốc bảo của Hoa Quốc, mà còn phải cúi đầu xin lỗi trước mặt Hoa Quốc! Nếu không, cho dù giết tới Âu Lục, tôi cũng phải san bằng gia tộc Kyle!”

 

Giọng của Tiêu Chính Văn vang vọng hồi lâu trên mặt biển tĩnh lặng.

 

Omar yếu ớt cầm lấy thanh kiếm dài ở dưới đất, lúc này, xương vai hắn đã bị Tiêu Chính Văn giẫm nát, ngay cả đứng cũng không đứng dậy nổi!

 

Nhưng thầy của hắn sao còn chưa ra tay?

 

Chẳng lẽ muốn trơ mắt nhìn Tiêu Chính Văn tiếp tục ngông cuồng vậy ư?

 

“Ầm!”

 

Tiêu Chính Văn đưa tay bắt lấy hộp gỗ, lạnh lùng liếc nhìn ông lão tóc trắng.

 

“Đem đi đi! Đây là ranh giới cuối cùng của gia tộc Kyle chúng tôi! ”

 

Mặc dù trong ánh mắt của ông ta tràn đầy vẻ sợ hãi, nhưng lời nói vẫn vô cùng sắc bén.

 

Đây chính là sự tự tin của mười gia tộc lớn ở Âu Lục.

 

Tiêu Chính Văn liếc mắt nhìn hộp gỗ, lại nhìn qua kiếm của vua Solomon bên cạnh, cười nhạt nói: “Nghe đồn, thanh kiếm đó là biểu tượng của quyền lực đế quốc Âu Lục”.

 

“Nếu các ông đã giúp Hoa Quốc chúng tôi bảo quản kiếm Tần Vương mấy trăm năm, vậy thì kiếm của vua Solomon, cứ để ở Hoa Quốc trước đi, các ông cũng không có ý kiến gì chứ?”

 

Cái gì?

 

Ông lão tóc trắng không khỏi trợn tròn hai mắt!

 

Thanh kiếm này không phải lấy ra để bán đấu giá, đó là biểu tượng của gia tộc Kyle, tổ tiên của gia tộc Kyle truyền lại, là minh chứng cho việc họ đã theo chân vua Salomon trong các cuộc chinh chiến ở Nam Bắc.
 
Chương 1996


“Cậu… Cậu đang khinh nhờn gia tộc Kyle!”

 

Ông lão tóc trắng nổi giận, Omar điên tiết, tất cả những vệ sĩ áo đen xung quanh và những cường giả cảnh giới Thiên Vương ba sao cũng đều phẫn nộ!

 

Nhưng cơn giận của bọn họ, đối với Tiêu Chính Văn mà nói, vốn không đáng một xu!

 

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn với tay qua, thanh kiếm của vua Solomon đã rơi vào tay Tiêu Chính Văn.

 

“Thanh kiếm này bề ngoài nhìn hơi xấu, nhưng để ở trước cửa gác của Thiên Tử Hoa Quốc để trưng bày, có lẽ nhìn cũng vừa mắt!”

 

Tiêu Chính Văn hời hợt nói.

 

“Cậu! Đó là bảo kiếm của vua Salomon! Nếu cậu dám động đến nó, thì cậu sẽ là kẻ thù của cả gia tộc Kyle!”

 

Omar cố nén cơn đau ở vết thương, bò từ dưới đất lên, nhưng vừa mới đứng dậy, sau lưng đã truyền đến một cơn đau thấu tim.

 

Phụt một tiếng, hắn lại quỳ một chân dưới đất!

 

“Là kẻ thù của cả gia tộc Kyle ư? Anh đang nói đùa với tôi sao?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng quay người lại, một tay cầm lấy thanh kiếm của vua Solomon, vung mạnh tay, một tia sáng lạnh tỏa ra từ thân kiếm!

 

“Âu Lục nghĩ tới việc làm lành với Hoa Quốc từ khi nào thế? Với tư cách là người dân Hoa Quốc, kể từ ngày tôi được sinh ra, đã không đội trời chung với toàn bộ Âu Lục rồi!”

 

“Bạn tốt, chỉ có thể nói với bạn bè, còn các ông vốn là kẻ thù, hận thù sâu hơn thì đã sao chứ?”

 

Giọng nói lạnh lùng của Tiêu Chính Văn lọt vào tai mọi người, vô số ánh mắt hận thù đều dán chặt vào người Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng lại không một ai dám tiến lên phía trước!

 

“Ông Cừu, gọi điện cho ca nô đã đưa chúng ta đến đây, chúng ta về thôi!”

 

Tiêu Chính Văn nói với Cừu Viễn Hàng.

 

“Hả?”

 

Cừu Viễn Hàng cũng bị dọa ngu người.

 

Thanh kiếm của vua Solomon đúng là biểu tượng của gia tộc Kyle, mấy trăm năm nay, có ai dám đoạt lấy thanh bảo kiếm tượng trưng cho sức mạnh và sự chinh phục từ tay gia tộc Kyle chứ?

 

“Sao hả, nghe không rõ à?”

 

Tiêu Chính Văn cau mày.

 

“Nghe rõ rồi! Tôi… Tôi sẽ gọi ngay!”

 

Cừu Viễn Hàng vội vàng lấy điện thoại ra, đôi tay run rẩy bấm loạn xạ lên các phím số trên điện thoại.

 

Lúc này ông ta thật sự rất sợ hãi!

 

Việc trước mắt bây giờ, đã không còn đơn giản chỉ là lấy lại thanh kiếm Tần Vương, mà đã đắc tội triệt để với gia tộc Kyle!

 

“Nếu các ông không phục, có thể tìm tôi bất cứ lúc nào!”

 

Tiêu Chính Văn vừa xoay người đi tới bên kia boong tàu, vừa thản nhiên nói.

Vào giờ phút này, toàn bộ boong tàu đều yên tĩnh đến mức ngay cả cây kim rơi xuống cũng có thể nghe rõ mồn một!
 
Chương 1997


 Ngay cả Tần Vũ cũng đờ người ra, một lúc sau, mới hoàn hồn lại, nói với Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, tôi thấy hay là việc này cứ bỏ qua thế đi, lấy thanh kiếm của vua Solomon về cũng chả có lợi gì!”

 

“Một món đồ trang trí thôi mà, Hoa Quốc của chúng ta có thêm nó cũng vậy, không có nó cũng đâu có sao!”

 

Nghe vậy, Tiêu Chính Văn cười nhạt nói: “Vô dụng cỡ nào, cũng có thể dùng để thông bồn cầu mà!”

 

Phụt!

 

Omar tức giận hộc máu tại chỗ!

 

Biểu tượng của gia tộc Kyle bọn họ, mà lại bị Tiêu Chính Văn dùng để thông bồn cầu ư?

 

Cho dù là Tiêu Chính Văn cố ý chọc tức bọn họ, nhưng những lời này cũng thật quá đáng!

 

“Cậu bạn, cậu muốn lấy thanh kiếm của vua Solomon này về thật sao?”

 

Lúc này, từ trong khoang thuyền, truyền đến một giọng nói vô cùng uy nghiêm.

 

Tiêu Chính Văn đưa mắt nhìn về phía khoang thuyền.

 

Quả nhiên!

 

Từ lúc lên thuyền, Tiêu Chính Văn đã cảm nhận được sự tồn tại của người này.

 

Đều là cường giả cảnh giới Thiên Thần, thực lực của người này, không thể xem thường!

 

Cho dù hai bên đều đang ở cảnh giới Thiên Thần một sao, nhưng hơi thở của đối phương lại vững vàng hơn!

 

Điều đó cho thấy người này hẳn là một cường giả cảnh giới Thiên Thần lão làng.

 

Thật ra Tiêu Chính Văn vốn không hề có hứng thú với thanh kiếm của vua Solomon, lý do làm như vậy là muốn thu hút sự chú ý của người này!

 

“Thằng ranh Hoa Quốc! Còn không mau buông thanh kiếm của vua Solomon xuống! Ở trước mặt thầy của tôi, cậu chỉ có thể quỳ xuống bái lạy!”

 

Mắt Omar trừng đến như sắp nứt ra, cố chịu đựng cơn đau, gầm lên một cách điên cuồng.

 

“Anh cũng biết đó là thầy của anh, thì liên quan gì tới tôi chứ?”

 

Tiêu Chính Văn liên tục cười khẩy, nói.

 

“Ngông cuồng!”

 

Giọng nói trong khoang thuyền lại phát ra, nhưng có thêm mấy phần uy nghiêm!

 

Giọng nói ấy vừa lọt vào tai mọi người, tất cả mọi người đều có cảm giác muốn quỳ xuống bái lạy!

 

Ngay cả Tần Vũ cũng không ngoại lệ!

 

Đây chính là sự khác biệt giữa cường giả cảnh giới Thiên Thần và những người khác.

 

Cảnh giới Thiên Thần tuy không phải là thần, nhưng sức mạnh vô biên!

 

Đây là điểm khác biệt lớn nhất của cường giả cảnh giới Thiên Thần!

Đạt tới cảnh giới Thiên Thần chính là đường ranh giới ngăn cách với người thường.
 
Chương 1998


Tuổi thọ không những được kéo dài đáng kể, mà ngay cả uy thế cũng không phải người thường có thể chịu đựng được!

 

“Một người không dám lộ diện gặp mặt người khác thì có tư cách gì mà ở đây ngông cuồng chứ?”

 

Tiêu Chính Văn bình tĩnh nhìn về phía khoang thuyền!

 

Tiếng bước chân ầm ầm vang lên, một đàn ông trung niên chậm rãi bước ra từ trong khoang thuyền!

 

Chỉ thấy ông ta ăn mặc như một quý tộc thời trung cổ, trên người còn khoác lên một chiếc áo choàng dài đỏ rực, đôi mắt sáng như ánh sao, sâu thẳm mà uy nghiêm.

 

Ngay lúc ông ta xuất hiện trước mặt mọi người, tất cả mọi người của gia tộc Kyle đều đồng loạt quỳ xuống!

 

“Kính chào đại nhân Andre!”

 

Toàn bộ Âu Lục, chỉ có duy nhất một cường giả cảnh giới Thiên Thần vẫn hoạt động trong giới thế tục là Andre!

 

Hơi thở mạnh mẽ khiến cho tất cả mọi người có mặt ở đây, đều phải quỳ gối khuất phục.

 

“Tôi vốn dĩ không muốn ra tay với một thằng nít ranh như cậu, nhưng cậu quá vênh váo, cậu thanh niên, bỏ tín vật của gia tộc Kyle xuống!”

 

Andre nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ mặt cao ngạo lạnh lùng.

 

Khi Andre vừa dứt lời, cả mặt biển cứ như muốn đảo ngược.

 

Vô số sóng nước đang dâng lên với tốc độ cực nhanh, mực nước biển không ngừng dâng cao, còn chiếc thuyền lại không ngừng chìm xuống.

 

Chẳng mấy chốc, giữa trung tâm biển lớn đã xuất hiện một vòng xoáy cực lớn!

 

Mặc dù trận pháp của Andre trông có vẻ không được khí thế như Omar, thế nhưng chỉ có cường giả cảnh giới Thiên Thần mới có thể cảm nhận được gần như từ trường của cả vùng biển đều đã được Andre điều động hết.

 

Điểm chính giữa của vòng xoáy, rất nhanh đã hình thành nên một hố đen cực lớn.

 

Xung quanh hố đen, từng tia lửa điện đang đan chéo nhau.

 

Hố đen cực lớn đó giống như muốn nuốt chửng hết tất cả, không ngừng hút du thuyền về phía trung tâm của nó với lực hút vô cùng mạnh.

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng mọi người đều sợ khiếp vía, những kẻ nhát gan thậm chí còn bật khóc luôn tại chỗ.

 

Nếu như bị kéo vào trong hố đen thì con thuyền này sẽ vĩnh viễn chìm dưới đáy biển sâu.

 

Thật sự có thể sống sót trở về, e rằng chỉ có mấy người Andre và Omar, những người khác đều sẽ phải chôn mình dưới đáy biển.

 

Lúc này, Omar đắc ý nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

Đây chính là trận pháp sáng tạo độc đáo của thầy hắn.

 

Nếu như bị hút vào trong hố đen, những người khác thật ra đều sẽ bình an vô sự, chỉ có Tiêu Chính Văn là sẽ bị từ trường bên trong hố đen xé rách vụn chỉ trong nháy mắt!

“Nguy rồi, thuyền của chúng ta sắp chìm rồi, đều tại thằng ranh Hoa Quốc này!”
“Người Hoa Quốc kia, còn không mau buông thanh kiếm của gia tộc Kyle xuống!”
“Cậu không muốn sống thì cũng đừng kéo chúng tôi vào chôn chung!”
 
Chương 1999


Mấy gã đàn ông da trắng bên cạnh lần lượt đứng dậy chỉ vào Tiêu Chính Văn mà phẫn nộ quát tháo.

 

Dù gì Andre cũng là cường giả cảnh giới Thiên Thần.

 

Một Thiên Thần đã đủ để tiêu diệt cả một quốc gia.

 

Với thực lực của ông ta, đừng nói là giết một Tiêu Chính Văn, dù có khiến cả một đất nước diệt vong thì cũng còn dư sức!

 

“Chàng trai trẻ, bên dưới cảnh giới Thiên Thần đều chỉ là tôm tép, cách biệt giữa tôi và cậu đã không thể dùng từ ngữ để hình dung được nữa rồi, tôi khuyên cậu tốt nhất đừng chống đối làm gì, nếu không cậu sẽ chỉ càng chết đau đớn hơn mà thôi!”

 

Trong biểu cảm của Andre còn mang theo một nụ cười đắc ý.

 

Lúc này, một người đàn ông da trắng trong đám người run rẩy đứng dậy, nhấc chiếc ghế bên cạnh lên rồi chậm rãi bước về phía Andre!

 

Hắn là Kavi – thành viên của gia tộc Roman, vốn dĩ hôm nay tới để tham gia đấu giá, ngoài ra cũng nhắm vào kiếm Tần Vương!

 

Thế nhưng thật không ngờ lại xảy ra biến cố bất ngờ.

 

Đặc biệt khi nhìn thấy du thuyền sắp sửa chìm xuống thì hắn cũng phát hoảng!

 

Do dự hồi lâu, hắn vẫn quyết định lấy thân phận là thành viên gia tộc Roman của mình đến để khuyên nhủ Andre!

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn đáng chết, thế nhưng người trên con thuyền này cũng đều vô tội!

 

“Thưa ông Andre! Tôi… chúng tôi đều là những người vô tội, cầu xin ông đừng khiến con thuyền này chìm xuống đáy biển sâu!”

 

Kavi vừa nói vừa lau nước mắt!

 

Hắn vẫn còn trẻ, hắn không muốn chết, càng không muốn chết theo cách này!

 

“Cậu là cái thá gì, còn dám nhiều lời nữa thì tôi sẽ giết cả cậu luôn, cút!”

 

Không đợi Andre lên tiếng, Omar đã lạnh lùng quát tháo.

 

Bị Omar mắng chửi, Kavi cũng sững người, khoé miệng mấp máy mấy lần, thế nhưng tới cuối cùng vẫn không dám lên tiếng nói thêm gì nữa!

 

Dù là gia tộc Roman thì căn bản cũng không có cách nào đấu lại Andre!

 

Dù gì không phải gia tộc nào cũng đều có cường giả ở cảnh giới Thiên Thần trấn giữ.

 

Một gia tộc nhỏ bé giống như gia tộc Roman, nhiều nhất cũng chỉ có một cường giả cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao.

 

Thế nhưng so với cường giả cảnh giới Thiên Thần, cường giả Thiên Vương địa cấp ba sao thật sự chỉ là loại giun dế trong giun dế!

 

“Gia tộc Roman của mấy người mà cũng có tư cách dạy Andre tôi làm gì à? Ai đáng chết, ai vô tội là chuyện mà cậu có thể tuỳ tiện nói hay sao?”

 

Andre nói xong thì giơ tay chỉ lên!

 

Chỉ một lần chỉ tay, một tia sáng màu trắng loé ra từ đầu ngón tay của Andre, cơ thể của Kavi khẽ run lên, còn chưa kịp phản ứng gì thì đã hoá thành một đống thịt vụn!

 

Vốn dĩ Andre không định ra tay với người khác.

 

Thế nhưng mọi hành động của Tiêu Chính Văn ngày hôm nay quả thực đã chọc giận ông ta!

Cậu thanh niên Hoa Quốc mới hơn hai mươi tuổi lại dám cướp đi thánh vật của gia tộc Kyle ngay trước mặt mọi người.
 
Chương 2000


 Điều này rõ ràng chính là đang coi thường ông ta – cường giả cảnh giới Thiên Thần duy nhất của Âu Lục vẫn nghênh ngang giữa chốn thế tục!

 

Andre không chỉ là thành viên của gia tộc Kyle mà cũng chính là sứ giả hoà bình của cả Âu Lục!

 

Bởi vì có một cường giả ở cảnh giới Thiên Thần như ông ta nên mấy chục năm trở lại đây Âu Lục mới không xảy ra đại chiến thêm lần nào nữa!

 

“Ban nãy tôi cũng đã nói rồi, tôi sẽ mang thanh kiếm này trở về Long Kinh để giao lại cho Thiên Tử, thứ mà tôi đã muốn lấy thì không một ai có thể ngăn cản được, dù có là ông thì cũng không được!”

 

Tiêu Chính Văn khẽ lắc ngón tay về phía Andre.

 

Lúc này, trong lòng Tần Vũ đã rối rắm và hoang mang lắm rồi.

 

Mặc dù Tiêu Chính Văn cũng ở cảnh giới Thiên Thần, thế nhưng vấn đề là Tiêu Chính Văn mới đột phá được bao lâu?

 

Andre là cường giả Thiên Thần kỳ cựu đã đột phá lên cảnh giới này từ mấy chục năm trước.

 

Mặc dù hai người có cảnh giới tương đương nhau, thế nhưng thực lực vẫn còn cách biệt rất lớn!

 

Đây giống như một người thầy lão làng đã luyện võ thuật mấy chục năm và một cậu thanh niên vừa mới bắt đầu luyện võ.

 

Hai người đều biết võ thuật, thế nhưng sự lý giải, vận dụng và kinh nghiệm thực chiến trong võ thuật đều có cách biệt rất lớn!

 

“Cậu Tiêu, hay là cậu trả cho bọn chúng thanh kiếm của vua Solomon đi!”

 

Tần Vũ nhỏ tiếng khuyên Tiêu Chính Văn.

 

“Trả ư? Không dễ vậy đâu! Hơn nữa chỉ là một trận pháp nhỏ thôi mà, điều động Tinh Thần Đại Hải tôi còn chẳng sợ, một lực từ trường cỏn con mà phải khiến tôi sợ ông ta hay sao?”

 

Tiêu Chính Văn cầm thanh kiếm của vua Solomon trong tay, lạnh lùng cười nói.

 

Bất luận là cảnh giới Thiên Thần hay cảnh giới Thiên Vương, chỉ cần là trận pháp thì đều sẽ có hai dạng.

 

Một dạng là thông qua điều động từ trường cơ thể để khơi dậy từ trường trong vũ trụ, hình thành thế tiến công!

 

Một dạng khác là điều động từ trường sẵn có trong tự nhiên!

 

Mà cái thứ hai có biến số quá nhiều, hơn nữa cũng chỉ có thể sử dụng từ trường trên trái đất.

 

Thế nhưng vũ trụ ngoài kia bao la tới mức nào?

 

Chỉ trận pháp có thể ảnh hưởng tới điện cực vũ trụ mới có thể biến từ trường cường đại trong vũ trụ trở thành công cụ của mình!

 

Vậy nên trận pháp của Andre chỉ là tăng thêm mấy trăm nghìn lần về uy lực.

 

Thế nhưng bản chất lại y hệt với trận pháp mà Omar thể hiện ra ban nãy, đây cũng là nguyên nhân quan trọng khiến Tiêu Chính Văn tự tin tới thế!

 

Có điều, trong mắt những người khác, đây đâu phải sự tự tin của Tiêu Chính Văn, rõ ràng là vô cùng ngu xuẩn!

 

Giao nộp thanh kiếm của vua Solomon thì có thể giữ được mạng sống, chuyện tốt như vậy rồi còn muốn sao nữa?

 

Thế nhưng Tiêu Chính Văn vẫn khăng khăng từ chối!

 

“Hừ! Dù Trương Đạo Linh có đích thân tới thì cũng không dám tỏ ra điên cuồng như vậy ở trước mặt tôi, một thằng nít ranh như cậu thì có tư cách gì để nói mấy lời ngạo mạn như thế ở trước mặt tôi chứ?”
 
Chương 2001


Giọng nói của Andre nghe như tiếng chuông, mang theo mấy phần giận dữ.

 

“Trương Đạo Linh?”

 

Tiêu Chính Văn nghe thấy lời này thì không khỏi bật cười lắc đầu nói: “Trương Đạo Linh thì có gì ghê gớm, ở trước mặt tôi thì cũng chỉ là đám tạp nham mà thôi”.

 

“Hơn nữa, ông là cường giả cảnh giới Thiên Thần, ông ta ở cảnh giới Thiên Vương, lẽ nào một cường giả ở cảnh giới Thiên Thần như ông trước nay chưa từng giao đấu với người ở cùng cảnh giới với mình sao?”

 

Tiêu Chính Văn nói xong, hơi thở khắp người lập tức dâng lên, nhảy vọt lên cảnh giới Thiên Vương cấp long năm sao!

 

Thế nhưng tất cả vẫn chưa dừng lại ở đây, hơi thở của Tiêu Chính Văn vẫn đang không ngừng tăng lên!

 

Thấy hơi thở của Tiêu Chính Văn đột nhiên phát sinh biến hoá khôn lường, Andre không khỏi ngơ ngác.

 

Hơn nữa hơi thở của Tiêu Chính Văn còn đang không ngừng tăng cao, thậm chí đã đạt đến xu thế của cảnh giới Thiên Thần!

 

“Chàng trai trẻ Hoa Quốc, xem ra hôm nay không giết cậu thì sau này cậu nhất định sẽ trở thành mối hoạ lớn!”

 

Biểu cảm của Andre đột nhiên cứng đờ, một làn sóng khí vô cùng mạnh dâng từ đáy biển lên trên tầng mây, áp lực vô cùng lớn của cường giả cảnh giới Thiên Thần lập tức bao trùm tất cả!

 

Trong lúc giơ tay, hố đen lớn đó đột nhiên chuyển động lên trên với tốc độ cực nhanh.

 

Rõ ràng Andre đã không còn muốn đợi tiếp nữa mà muốn chủ động ra tay luôn rồi!

 

“Ông muốn đánh thì đánh thôi!”

 

Tiêu Chính Văn nhảy ra một bước, rời khỏi du thuyền, oai phong lẫm liệt đứng bên trên mặt biển.

Dưới chân chính là trung tâm của hố đen!

Ngay lúc này, ba chiếc chiến hạm treo quốc kỳ Vy Hào xuất hiện trên biển đang chạy về phía du thuyền với tốc độ cực nhanh.

 

Nhưng tàu chiến chưa đến gần du thuyền, một lực hút cực mạnh đã hút ba chiếc chiến hạm này vào tâm xoáy nước.

 

Chỉ trong thoáng chốc, ba chiếc chiến hạm đã biến thành ba cái bánh sắt.

 

Nhìn thấy cảnh tượng này tất cả mọi người đều trợn to mắt.

 

Phải biết rằng, lúc này Tiêu Chính Văn đang đứng chính giữa hố đen.

 

Ngay cả chiến hạm cũng bị vỡ tan tành trong tức khắc, thế nhưng Tiêu Chính Văn lại không hề hấn gì?

 

Người bình thường có thể không thể hiểu được tại sao Tiêu Chính Văn có thể cầm cự được với lực hút mạnh như thế.

Nhưng không chỉ có hố đen mà trên đỉnh đầu còn có cơn sóng cực cao đồng thời đang ập đến phía Tiêu Chính Văn.
 
Chương 2002


Như thể hai luồng sức mạnh này sắp ép Tiêu Chính Văn thành ổ bánh mì nhân thịt.

 

Cùng lúc đó, Andre cầm một cái kích ba xiên lao đến giết Tiêu Chính Văn.

 

Giữa những động tác của Andre dường như cả đất trời đều chuyển động theo ông ta.

 

Chỉ riêng lúc tiến ra một bước, mọi người có thể thấy không khí xung quanh đều chuyển động theo Andre như có thực thể.

 

Cái kích dài của ông ta đâm tới, không khí phát ra tiếng vang lớn như tiếng sấm sét.

 

Thấy cái kích dài của Andre sắp đâm về phía mình, Tiêu Chính Văn vẫn không hề động đậy.

 

Anh chỉ lạnh lùng nhìn Andre.

 

“Sao người Hoa Quốc kia không động đậy xíu nào hết thế? Chẳng lẽ sợ ngu người rồi à?”

 

“Tôi nghĩ cậu ta đã buông bỏ rồi, chạy lên mặt biển chẳng qua là để không liên lụy đến đồng bọn thôi”.

 

Nghe người xung quanh bàn tán, tầm mắt mọi người đều nhìn về phía Tần Vũ và Cừu Viễn Hàng.

 

“Hừ! Bây giờ mới biết không liên lụy đến đồng bọn có phải quá muộn rồi không? Làm thế sớm hơn có phải được rồi không?”

 

Một người đàn ông da trắng mặt mày u ám nói.

 

Rõ ràng chỉ cần Tiêu Chính Văn chết, Andre sẽ giết luôn hai người Tần Vũ.

 

Cái kích dài của Andre đâm đến chỗ Tiêu Chính Văn, dường như dưới chân anh xuất hiện thêm một vực trời sâu thăm thẳm.

 

Mà chính giữa là hố đen hình tròn đó.

 

Đây mới là tuyệt chiêu trong đòn tấn công này của Andre.

 

Tiêu Chính Văn không thể né được vực trời đó, còn hố đen kia chỉ kéo Tiêu Chính Văn vào vực trời, Andre chỉ cần phá bỏ trận pháp thì Tiêu Chính Văn sẽ bị nhốt vào trong vực trời mãi mãi.

 

Bất kể là sống hay chết, Tiêu Chính Văn sẽ biến mất khỏi thế giới này vĩnh viễn.

 

Nhưng ngay khi cái kích của Andre sắp đâm vào ngực Tiêu Chính Văn, chỉ thấy Tiêu Chính Văn giơ một tay ra, sau đó chuẩn xác chỉ tay vào cái kích.

 

“Ầm!”

 

Mặc dù chỉ là một cái chỉ tay nhẹ nhàng nhưng không khí xung quanh Tiêu Chính Văn dâng lên một đợt sóng lăn tăn.

 

Thấy cảnh tượng này Andre không khỏi kinh ngạc.

 

Đây là thực lực của cường giả cảnh giới Thiên Thần.

 

Hơn nữa trong người Tiêu Chính Văn như có một luồng sức mạnh bí ẩn đang hấp thụ sức sống của động vật dưới nước.

 

“Ầm!”

 

Lực chỉ tay của Tiêu Chính Văn va chạm vào cái kích dài của Andre, sau đó phát ra tiếng động cực lớn như tiếng sấm vang.

Đám người Tần Vũ nhanh chân bước đến mũi tàu, căng thẳng nhìn cảnh tượng này.
 
Chương 2003


 Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy cường giả cảnh giới Thiên Thần đánh nhau.

 

Cảnh giới Thiên Thần là cảnh giới được ví như một người giết cả đất nước.

 

Hung hãn, mạnh mẽ đến nhường nào?

 

Nhưng cuộc đọ sức của hai người họ lại rất chuẩn xác về mặt khống chế sức mạnh, như thể không làm ảnh hưởng đến bất kỳ một ai.

 

Thậm chí ngay cả động vật dưới biển cũng không bị sức mạnh này làm tổn thương.

 

Lẽ nào đây chính là cường giả cảnh giới Thiên Thần?

 

Mỗi một luồng khí đều được khống chế chuẩn xác đến cực điểm, mỗi một đòn tấn công đều có thể dịch chuyển theo ý của mình.

 

Nhưng sau đó một luồng sức mạnh như dời núi lấp biển lập tức ập đến chỗ Tiêu Chính Văn.

 

Đó không phải là uy lực mà là đại dương.

 

Lúc này tất cả mọi người đều kinh ngạc bởi bản lĩnh của Andre.

 

Ngay cả Tần Vũ cũng phải thầm thán phục, đừng nói là mấy chiến hạm, dù chỉ một hạm đội thôi cũng sẽ bị tiêu diệt ngay tức khắc dưới thế tấn công hung hãn của Andre.

 

Lúc này Tần Vũ mới cảm nhận được sự nhỏ bé của bản thân.

 

Thảo nào từ xa xưa đã có tin đồn rằng những ai dưới cảnh giới Thiên Thần đều chỉ như một con kiến.

 

So với cường giả cảnh giới Thiên Thần, cuộc đọ sức giữa cảnh giới Thiên Vương quả thật cứ như trò chơi của trẻ con.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn đang ở chính giữa vòng xoáy nước vẫn rất bình tĩnh, thậm chí cơn sóng khổng lồ đang ập xuống trên đỉnh đầu cũng không thể khiến Tiêu Chính Văn ngước mắt lên nhìn.

 

Đây là bình tĩnh, tự tin đến mức nào chứ!

 

Trong không trung, cơn sóng khổng lồ ập xuống, mọi người không khỏi đồng loạt ngước mắt lên nhìn, chỉ thấy cơn sóng đó như đồi núi cao mang theo tiếng sóng cuồn cuộn ập xuống trong tích tắc.

 

“Ầm ầm!”

 

Sau mấy tiếng động lớn, cơn sóng lớn ập xuống.

 

Tiêu Chính Văn vẫn bình an vô sự, không hề tổn hại gì đứng ở đó.

 

Chỉ là trước mặt anh xuất hiện thêm một màn sáng màu vàng.

 

Còn cơn sóng lớn đó lại biến mất không thấy tung tích.

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, tay nắm chặt cái kích của Andre cũng không khỏi run rẩy.

 

Đó là trận pháp sở trường của ông ta, còn cơn sóng lớn ập xuống trong không trung đó có sức lực cực kỳ mạnh.

 

Đừng nói là Tiêu Chính Văn, dù có một tàu sân bay cũng sẽ bị đánh chìm ngay lập tức.

 

“Chuyện… chuyện này không thể nào!”

 

Andre nghiến răng, không dám tin nhìn Tiêu Chính Văn.

 

“Chút trò vặt vãnh này mà cũng muốn đánh bại tôi à? Andre, có phải ông ngây thơ quá rồi không?”
 
Chương 2004


Tiêu Chính Văn không hề bị thương, thậm chí trên người không dính một giọt nước.

 

Lúc này Andre đã hiểu.

 

Xem ra muốn dựa vào trận pháp lẳng lặng giết Tiêu Chính Văn là chuyện không thể nào.

 

Cách duy nhất là đánh tay không ở khoảng cách gần với Tiêu Chính Văn.

 

Nghĩ thế Andre nở nụ cười nham hiểm: “Chàng trai, cậu khá lắm nhưng dù cậu cũng là cảnh giới Thiên Thần thì tiếc là cậu vừa đột phá cảnh giới mà thôi, cảnh giới của cậu vẫn chưa vững chắc”.

 

“Nhưng cậu có thể chết dưới cái kích dài của tôi cũng xem như vinh hạnh của cậu rồi”.

 

Dứt lời, Andre chậm rãi cởi áo dài bên ngoài để lộ làn da màu đồng và cơ bắp vô cùng rắn chắc.

 

“Có lẽ cậu vẫn chưa biết, bảy mươi năm trước tôi từng giết cá kình trên vùng biển này. Thứ cường giả cảnh giới Thiên Thần mạnh nhất không phải là trận pháp mà là thể xác”.

 

“Thể xác cậu chưa từng trải qua tôi luyện nên cậu vẫn chỉ là một đứa nít ranh trong hàng cường giả cảnh giới Thiên Thần thôi”.

 

Thật ra cường giả cảnh giới Thiên Thần nào cũng có thể giết được cá kình.

 

Nhưng điểm khác biệt ở đây là Andre lôi con cá kình đó đi ngược dòng hải lưu trôi đến Bắc Cực.

 

Có thể thấy được sự nguy hiểm trong đó.

 

Dù là một con tàu lớn cũng sẽ bị nước biển và núi băng ở dọc đường đánh vỡ.

 

Nhưng Andre lại không hề bị chút thương tích nào, đủ để thấy thể xác của Andre rắn chắc và mạnh mẽ đến cỡ nào.

 

Ông ta vung tay lên ném áo dài lên boong tàu, Andre bước ra lần nữa xuất hiện trước mặt Tiêu Chính Văn.

 

Đồng thời vung nắm đấm lên đánh tới.

 

“Vù!”

 

Uy lực của nắm đấm đó không thua kém gì xoáy nước trên mặt nước lúc nãy.

 

Thậm chí có không ít người suýt thì bị sức gió đó đẩy thẳng xuống biển.

 

Tiêu Chính Văn thấy Andre giơ nắm đấm tấn công, cũng vung nắm đấm lên.

 

Hai nắm đấm va chạm vào nhau phát ra tiếng ầm kinh thiên động địa.

Chỉ đợt sóng lực sót lại cũng đã tách mặt biển ra làm đôi.
 
Chương 2005


 Cùng lúc hai nắm đấm va chạm với nhau, Tiêu Chính Văn và Andre gần như cùng lùi lại một bước.

 

Lực va chạm cực lớn đến nỗi vài giây sau vẫn còn đang lan ra xung quanh.

 

Nước biển bị cuốn lên cao mấy chục mét.

 

Andre siết chặt nắm đấm, lúc nãy ông ta thế mà lại cảm thấy đau nhói.

 

Từ sau khi đạt đến cảnh giới Thiên Thần, Andre không còn nhớ rõ đã bao lâu rồi mình chưa từng cảm thấy đau.

 

Nhưng đòn tấn công vừa rồi Tiêu Chính Văn lại khiến ông ta cảm thấy đau đớn.

 

Mặc dù hai người đều phát huy thực lực vượt khỏi cực hạn của con người, nhưng suy cho cùng Tiêu Chính Văn chỉ là một thanh niên vừa đột phá cảnh giới Thiên Thần mà thôi.

 

Sao cậu ta lại mạnh đến thế?

 

Andre hơi ngạc nhiên nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này Tiêu Chính Văn cũng không dễ chịu gì, cú đấm vừa rồi cũng tạo cho anh sức công kích cực mạnh.

 

Đây có lẽ là cú đấm mạnh nhất kể từ khi anh chào đời đến nay.

 

Nếu không phải cơ thể Tiêu Chính Văn đã trải qua thử thách của Lôi Hải thì bất kể thế nào Tiêu Chính Văn cũng không thể đỡ được cú đấm đó.

 

Thật ra cơ thể đã trải qua tôi luyện của Lôi Hải Côn Luân mạnh hơn Andre rất nhiều lần.

 

Chỉ là Tiêu Chính Văn vừa đột phá, không thể phát huy được hết toàn bộ sức mạnh của cơ thể.

 

“Chàng trai, cậu cũng khá lắm, thảo nào cậu dám khiêu khích với gia tộc Kyle. Cậu khiến tôi thấy kinh ngạc lắm đấy”.

 

Andre lạnh lùng nói.

 

Vừa dứt lời đòn tấn công thứ hai của ông ta ập đến như một cái bóng.

 

Đòn tấn công này khiến cả mặt nước biến gần như bị gió mạnh thổi thấp xuống mấy chục mét tạo thành một xoáy nước hình tròn.

 

Thậm chí điểm tối dưới mặt biển đều đang đứt gãy.

 

Ít nhất động vật dưới nước mấy trăm mét gần như đều chết.

 

Một vũng máu trôi nổi trên mặt nước.

 

Ngay cả không trung cũng xuất hiện từng vết rạn.

 

Thấy cảnh tượng này, Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày.

 

Có thể nói cú đấm này của Andre có tác dụng tương đương với một loại võ thuật truyền thống của Hoa Quốc.

 

Nhìn bên ngoài thì cứ đánh qua đánh lại nhưng thật ra bên trong có bí ẩn.

 

“Lẽ nào đây chính là thần lực của cường giả cảnh giới Thiên Thần sao?”

 

Tần Vũ không khỏi than thở.

 

Mọi người xung quanh cũng thốt lên từng tiếng kinh ngạc.

Cú đấm này đừng nói là người, dù là xe tăng, chiến hạm cũng không đỡ nổi.
 
Chương 2006


Nhưng Tiêu Chính Văn vẫn bình tĩnh giơ cánh tay lên, sau đó ra nắm đấm đỡ đòn.

 

“Hừ! Cậu vẫn còn quá non trẻ, đòn tấn công này, cậu đỡ được à?”

 

Andre cười khẩy, ánh mắt hiện lên tia sát khí mãnh liệt.

 

Chỉ cần Tiêu Chính Văn dám chính diện đỡ đòn thì ông ta có thể chắc chắn giết chết Tiêu Chính Văn không còn một manh giáp.

 

Lúc này trong không trung xuất hiện từng vết nứt, uy lực đã đạt đến cực hạn.

 

Thấy Tiêu Chính Văn giơ nắm đấm đánh tới, Andre không khỏi thầm cười nhạo.

 

Đây chính là sự cách biệt về kinh nghiệm thực chiến.

 

Kinh nghiệm chiến đấu cũng rất quan trọng với cường giả cảnh giới Thiên Thần.

 

Uy lực cú đấm này của Andre thì dù là cường giả cảnh giới Thiên Thần cùng thời với ông ta cũng không ai dám cứng rắn đỡ đòn chính diện thế này.

 

Dù là cùng cấp bậc cũng sẽ bị thương nặng.

 

Trước đó Andre từng đánh bại một cường giả cảnh giới Thiên Thần ở đế quốc thứ ba với cú đấm này, mới làm cho Âu Lục giành chiến thắng trận chiến đó.

 

Lúc đó Andre mới vừa đột phá cảnh giới Thiên Thần chưa đến mười năm.

 

Bây giờ Andre đã được xem như là một cường giả cảnh giới Thiên Thần lão làng.

 

Đòn tấn công này so với năm đó không biết đã mạnh hơn bao nhiêu lần.

 

Thế nên đòn tấn công có vẻ đơn giản nhưng thật ra ẩn giấu rất nhiều sát chiêu.

 

Ông lão đứng trên boong tàu nhìn Tiêu Chính Văn giơ nắm đấm nghênh đón sát chiêu của Andre thì thầm cười nhạo.

 

Đây chính là sự cách biệt về kinh nghiệm.

 

Thường thì cao thủ dưới cảnh giới Thiên Thần sẽ không ra đòn sát chiêu khi vừa mới ra tay.

 

Thông thường đều sẽ giao đấu với nhau trong một khoảng thời gian rồi sau đó đột ngột đánh sát chiêu ra khi thể lực hai bên đã sắp cạn kiệt.

 

Nhưng cảnh giới Thiên Thần thì khác, thường sẽ giơ tay lên là ra sát chiêu.

 

Dù sao thể lực của cường giả cảnh giới Thiên Thần vượt xa cảnh giới Thiên Vương, nếu hai bên đánh nhau đến lúc sức lực cạn kiệt thì e là đánh đến ba mươi năm vẫn chưa kết thúc.

 

Thế nên một chiêu khống chế kẻ thù mới là tình trạng bình thường của cường giả cảnh giới Thiên Thần.

 

“Haizz, suy cho cùng vẫn còn quá trẻ”.

 

Ông lão khẽ lắc đầu thở dài.

 

Nhưng cú đấm này vừa tới, khoảnh khắc sắp chạm vào nắm đấm của Tiêu Chính Văn, Tiêu Chính Văn bỗng chuyển sang dùng chưởng ấn thẳng vào nắm đấm của Andre.

 

Hả?

 

Andre hơi khó hiểu nhìn Tiêu Chính Văn, lẽ nào sự thay đổi nho nhỏ này cũng giấu bí ẩn gì trong đó sao?

 

“Bốp!”

 

“Ầm!”

Khoảnh khắc hai đòn tấn công va chạm vào nhau, đầu tiên là vang lên một tiếng rõ to, sau đó là âm thanh như tiếng sấm.
 
Chương 2007


Tiếng nổ cực lớn như một quả hạt nhân nổ trên mặt nước biển.

 

Cả mặt biển bỗng chốc sôi lên, thậm chí có thể thấy nước biển không ngừng nổi lên bọt nước, rất nhiều loài cá đều bị nấu chín bởi nước biển sôi sùng sục, sau đó trôi dạt trên mặt biển.

 

Một luồng sáng cực kỳ chói mắt khiến mọi người vội lấy tay che mắt lại.

 

Mãi đến nửa phút sau, ánh sáng mới dần biến mất.

 

Khi tất cả mọi người mở mắt ra rồi nhìn về phía Tiêu Chính Văn và Andre.

 

Người gia tộc Kyle đều nở nụ cười vui mừng khi mở mắt ra.

 

Không ai có thể thoát khỏi cú đấm mạnh mẽ như thế của Andre.

 

E là lúc này cơ thể của Tiêu Chính Văn đã biến thành bột hết rồi.

 

Nhưng khi mọi người nhìn rõ cảnh tượng trước mặt đều đồng loạt ớn lạnh.

 

“Chuyện… chuyện này không phải thật!”

 

Ông lão tóc bạc vịn lan can kinh ngạc nói.

 

Ngay cả những người xung quanh cũng lộ ra vẻ mặt kinh hoàng.

 

Chỉ thấy trong đại dương Tiêu Chính Văn chắp một tay sau lưng.

 

Ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía mặt biển cách đó mấy trăm mét, lúc này mái tóc dài của Andre xõa tung, trước ngực là vết thương đang chảy máu ròng ròng.

 

Hơn nữa trên tóc, trên lông mày xuất hiện không ít vết máu.

 

Ngay cả chính Andre cũng không dám tin mọi chuyện lại là thật.

 

Vừa rồi khi đụng phải lòng bàn tay Tiêu Chính VĂn, Andre cũng mơ hồ cảm nhận được chút khác thường.

 

Nhưng khiến ông ta không ngờ là bàn tay của Tiêu Chính Văn không hề dùng sức nhưng chỉ chạm nhẹ một cái đã tan nát.

 

Nói chính xác là dùng lực của cú chưởng để kéo nắm đấm của Andre về phía Tiêu Chính Văn.

 

Andre vừa thầm cảm thấy vui mừng thì lòng bàn tay Tiêu Chính Văn bỗng trượt xuống dưới, sau đó kéo nắm đấm của Andre giơ mạnh lên trên.

 

Andre chỉ cảm thấy cánh tay mình như không còn nghe lời mình nữa, đập một cú vào ngực mình.

 

Ánh sáng trắng đó chính là thứ đã phát ra lúc Andre đấm mạnh một cú vào ngực mình.

 

Có thể nói đòn tấn công này của ông ta không hề do dự đánh vào trên người mình.

 

Mẹ kiếp!

 

Đến lúc này Andre cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

 

Thật ra đây chính là Thái Cực – một trong số võ thuật của Hoa Quốc.

 

Dùng Bốn lượng đẩy nghìn cân, uy lực đòn tấn công của Andre càng mạnh thì ông ta sẽ bị thương càng nặng.

 

Ngay cả vết thương trước ngực của ông ta cũng là do sức mạnh đòn tấn công của ông ta gây ra.

 

“Chuyện… chuyện này sao có thể! Sao đòn tấn công của mình lại đánh lên người mình chứ?”

 

Sau khi hoàn hồn lại Andre lắc mạnh đầu.

“Không có gì là không thể cả, trong các kỹ năng võ thuật Hoa Quốc có một chiêu gọi là Bốn lượng đẩy nghìn cân, người Âu Lục các ông không bao giờ có thể biết được chiêu này”.
 
Chương 2008


Tiêu Chính Văn bình thản nói.

 

Andre siết chặt nắm đấm, hai mắt gần như phun ra lửa.

 

“Nếu nói đây là thực lực của cường giả cảnh giới Thiên Thần thì ông đúng là làm mất mặt cường giả cảnh giới Thiên Thần”.

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy nói.

 

Tiêu Chính Văn vừa nói vừa chậm rãi bước đến chỗ Andre.

 

“Cậu! Chết tiệt!”

 

Từ sau khi đột phá cảnh giới Thiên Thần, Tiêu Chính Văn là người đầu tiên dám nói ông ta làm mất mặt cường giả cảnh giới Thiên Thần.

 

Lúc này hai mắt Andre tràn đầy lửa giận, sát khí mãnh liệt.

 

“Ai chết vẫn chưa biết được đâu”.

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy, sau đó cả người dần mờ đi rồi biến mất hoàn toàn trước mắt mọi người.

 

 

 

Bóng dáng Tiêu Chính Văn đã biến mất trong không khí dưới ánh mắt chăm chú của mọi người!

 

Ngay cả Andre cũng hoảng hốt giật mình!

 

Ngay lúc Andre đang tìm kiếm bóng dáng Tiêu Chính Văn, Tiêu Chính Văn đột nhiên xuất hiện trước mặt Andre, giơ tay tung một cú đấm mạnh.

 

Andre chợt giật mình, nhanh chóng tung nắm đấm về phía Tiêu Chính Văn.

 

Hơi thở trên người cường giả cảnh giới Thiên Thần bùng nổ trong nháy mắt, trong vòng mấy cây số trên mặt biển cũng nổi lên một trận sóng lớn.

 

Hơi thở chết chóc xông thẳng lên trời!

 

Nhưng sau một giây, cú đấm của Andre và Tiêu Chính Văn đã va chạm vào nhau!

 

Ầm!

 

Lúc nắm đấm như có thể giết được mọi thứ trong tích tắc của Andre va chạm với quả đấm của Tiêu Chính Văn, rõ ràng là không thể chống đỡ nổi.

 

Thậm chí từ cánh tay của Andre cũng truyền đến tiếng gãy xương!

 

“Rắc rắc!”

 

Một tay Andre đỡ lấy cánh tay, điên cuồng lùi về sau, nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn với ánh mắt không thể tin được!

 

“Không thể nào!”

 

Andre nghiến răng nghiến lợi nói.

 

Mình lại không thể thắng Tiêu Chính Văn ư?

 

“Tôi nói rồi, ai chết còn chưa biết được!”

 

Tiêu Chính Văn vừa nói, lại lần nữa giơ cú đấm về phía Andre!

 

Ngay tại giờ phút này, hơi thở của Tiêu Chính Văn đã hoàn toàn bộc phát hết.

 

Uy lực mạnh mẽ của cảnh giới Thiên Thần, ngay cả những sinh vật dưới đáy biển cũng sợ chạy tán loạn tìm nơi ẩn trốn!

 

Vào giờ phút này, Andre đâu còn cơ hội để trả đũa nữa?
 
Chương 2009


Thậm chí còn không đủ dũng khí để đỡ đòn của Tiêu Chính Văn.

 

Những cú đấm của Tiêu Chính Văn liên tiếp đánh vào người Andre, khiến ông ta hộc máu tung tóe!

 

“Cậu thanh niên! Cậu đừng ức hiếp người quá đáng!”

 

Giọng nói của Andre vừa dứt, Tiêu Chính Văn đã tát thẳng một bạt tai vào mặt Andre.

 

Một tiếng bốp vang lên, cả người Andre lại lần nữa bay thẳng ra ngoài.

 

Còn chưa đợi cơ thể của Andre ngã xuống, Tiêu Chính Văn đã lập tức tiến lên một bước, trong nháy mắt, thân hình anh đã xuất hiện trước mặt Andre, rồi lại vung tay tát thêm một cú nữa!

 

Cơ thể Andre còn chưa kịp rơi xuống biển, đã bị bay sang một hướng khác.

 

Liên tiếp mấy lần, tất cả mọi người trên thuyền đều ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mặt!

 

Đó còn là cường giả cảnh giới Thiên Thần duy nhất của Âu Lục sao?

 

Còn là Andre xứng danh sứ giả hòa bình của Âu Lục không?

 

“Bốp!”

 

Lại là một cú tát giáng vào mặt Andre, Andre lao thẳng xuống biển với một tiếng tõm, trên mặt nước nổi lên vài đợt sóng đẫm máu!

 

“Phục chưa?”

 

Tiêu Chính Văn chắp hai tay sau lưng lạnh lùng nhìn về phía đáy biển.

 

Mấy giây sau, Andre lại lần nữa ngoi lên mặt nước, nhưng còn chưa đợi ông ta đứng vững, Tiêu Chính Văn lại tát một bạt tai.

 

“Tõm!”

 

Andre lại lần nữa bị đánh xuống đáy biển!

 

“A! Thằng ranh Hoa Quốc! Cậu dám sỉ nhục tôi!”

 

Gương mặt của Andre sớm đã sưng vù như cái bánh bao, bị Tiêu Chính Văn liên tiếp đánh xuống đáy biển, sự sỉ nhục này còn khó chịu hơn là giết chết ông ta!

 

Nhưng mỗi cú đấm, mỗi cái tát của Tiêu Chính Văn đều mang một sức mạnh trận pháp quỷ dị, Andre hoàn toàn không thể chống đỡ nổi!

 

Đều là trận pháp, nhưng trận pháp mà Tiêu Chính Văn sử dụng thực sự rất kỳ lạ, hoàn toàn không sử dụng từ trường của giới tự nhiên, nhưng lại có thể khiến toàn bộ từ trường của giới tự nhiên chuyển động theo!

 

“Sỉ nhục ông? Hừ!”

 

Một tay Tiêu Chính Văn chắp sau lưng, lạnh lùng nói: “Sỉ nhục ông thì đã sao? Không phải gia tộc Kyle của ông cũng đang sỉ nhục Hoa Quốc à?”

 

“Thanh kiếm Tần Vương là thứ các ông có thể tùy tiện đưa ra bán đấu giá sao? Uy danh quốc gia của Hoa Quốc là thứ các ông có thể tùy ý chà đạp ư? Đừng nói là gia tộc nhỏ như Kyle, cho dù là cả Âu Lục, hay cả Mỹ Lục, có ai dám!”

Âm thanh của Tiêu Chính Văn như tiếng sấm, vang vọng khắp cả vùng biển hồi lâu.
 
Chương 2010


Lúc này, Omar sững sờ, ông lão tóc trắng sững sờ, toàn bộ người của gia tộc Kyle đều sững sờ!

 

Những cao thủ cảnh giới Thiên Vương vừa rồi còn háo hức muốn thử gây bất lợi với Tần Vũ và Cừu Viễn Hàng, bây giờ lại càng ngơ ngác đứng tại chỗ, không biết nên làm thế nào!

 

Ngay cả Andre – người mà mọi người kính nể ở Âu Lục cũng đã bị đánh bại, mấy người bọn họ có thể làm gì chứ?

 

Ra tay sao?

 

Thế thì sẽ bị Tiêu Chính Văn đánh thành bùn nát mất!

 

“Ầm!”

 

Tiêu Chính Văn vung tay lên mà không hề báo trước, lại là một bạt tai giáng vào mặt Andre.

 

Mặc dù cú tát này không mạnh lắm, Andre cũng không bị đánh xuống đáy biển, nhưng cú tát này thật sự là một sự sỉ nhục đối với Andre!

 

Hơn nữa lại sỉ nhục gia tộc Kyle ở trước mặt mọi người!

 

“Thằng ranh con! Tôi phải giết chết cậu! Cho dù phải bắt toàn bộ người ở bờ biển Lam Huệ của Hoa Quốc chết chung, cho dù phải chịu sự trừng phạt, tôi cũng phải lấy mạng cậu!”

 

Khuôn mặt Andre tức giận đến mức méo mó biến dạng, hai mắt gần như bùng cháy.

 

Răng ông ta nghiến chặt kêu lên cót két, tay siết chặt thành nắm đấm, móng tay đã đâm sâu vào da thịt!

 

“Kích đâu!”

 

Andre vươn tay, cây kích dài nhanh chóng bay đến chỗ Andre từ trên chiếc thuyền.

 

Cầm cây kích dài trong tay, toàn thân Andre tỏa ra sát khí, ngay cả ánh mặt trời, cũng trở nên vô cùng ảm đạm!

 

Lúc này, trong lòng ông ta chỉ muốn giết người, chỉ muốn dùng máu tươi của vô số người để rửa trôi sự sỉ nhục mà Tiêu Chính Văn mang đến cho ông ta!

 

Cho dù trước kia ông ta từng nghênh chiến với một cường giả cảnh giới chiến thần đã nổi danh hơn mười năm, thì cũng chưa từng chịu sự nhục nhã lớn như vậy!

 

Cầm cây kích dài trong tay, Andre như biến thành một con người khác.

 

Mái tóc dài bạc màu không gió mà bay, hơn nữa, một tia sáng chói lọi hướng thẳng lên trời!

 

“Không hay rồi!”

 

Tần Vũ không khỏi hoảng sợ.

 

Mục tiêu của Andre không phải là Tiêu Chính Văn, mà là hướng mũi kích lao thẳng qua bờ biển của Hoa Quốc.

 

Chỉ cần ông ta vung cây kích ra, bờ biển Lam Huệ của Hoa Quốc cũng sẽ bị ảnh hưởng!

Đây dù sao cũng là đòn đánh mang theo cơn giận ngút trời của cường giả cảnh giới Thiên Thần, tới lúc đó sẽ gây ra bao nhiêu thương vong, e rằng không ai có thể lường trước được!
 
Chương 2011


 “Ranh con, tôi cho cậu một cơ hội cuối cùng, lập tức quỳ xuống xin lỗi tôi! Nếu không, tôi sẽ khiến cho thành phố ven biển của Hoa Quốc máu chảy thành sông!”

 

Andre cầm cây kích dài trong tay, giọng lạnh lùng uy hiếp nói.

 

“Ồ? Chẳng lẽ ông không sợ bị trừng phạt sao? Cường giả cảnh giới Thiên Thần, không được can thiệp vào giới thế tục, ông to gan tạo nghiệp sát sinh, e rằng ngay cả gia tộc Kyle cũng không giữ được ông!”

 

Tiêu Chính Văn nheo mắt lại lạnh lùng nói.

 

Ha ha!

 

Andre nghe vậy, ngửa mặt cười phá lên.

 

“Chết thì đã sao chứ, tôi đã sống hai trăm tuổi, sống chết từ lâu đã chẳng còn ý nghĩa gì nữa! Nhưng hôm nay, tôi phải trút cơn giận này! Dù phải đánh đổi cả mạng sống, tôi cũng phải bắt cậu qùy xuống trước mặt tôi! ”

 

Andre cười khẩy nói với giọng uy hiếp.

 

Tần Vũ nhìn cảnh tượng này cũng hoảng sợ không kém.

 

Nhìn sắc mặt của Andre, ông ta tuyệt đối không nói đùa!

 

Nếu như Tiêu Chính Văn không làm theo lời ông ta, rất có thể Andre thực sự sẽ không màng đến sống chết, cũng phải khiến cho Hoa Quốc máu chảy thành sông!

 

“Ranh con, sự kiên nhẫn của tôi rất có hạn!”

 

Giọng điệu lạnh lùng của Andre thúc giục.

 

“Ông đang uy hiếp tôi sao? Thật ngại quá, có lẽ phải khiến ông thất vọng rồi, chưa từng có ai có thể uy hiếp được tôi, ông cũng không!”

 

Tiêu Chính Văn nhẹ nhàng lắc ngón tay.

 

“Cây kích này của tôi mà vung ra, ít nhất có thể chém chết một triệu người dân Hoa Quốc!”

 

Andre tức giận hét lên.

 

“Ôi! Lần này sợ rằng toang thật rồi!”

 

Tần Vũ lơ đễnh nhìn về phía Tiêu Chính Văn, cho dù anh có cúi đầu hay không, cũng không phải là kết quả mà Tần Vũ muốn thấy!

 

“Nếu ông dám động đến một sợi tóc của người dân Hoa Quốc, thì tôi sẽ bắt cả nước Âu Lục chết chung! Ông dám giết người của Hoa Quốc, tôi sẽ biến toàn bộ Âu Lục trở thành vùng cấm của người và động vật!”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng hét lên.

 

Cái gì?

 

Andre nghe thấy những lời này, ánh sáng phát ra từ cây kích dài trong tay càng thêm rực rỡ, lạnh lùng nói: “Ranh con, cậu thật sự cho rằng cả Âu Lục chỉ có tôi là cường giả cảnh giới Thiên Thần sao?”

 

“Đừng nói là cậu, cho dù là Lục Tôn Hạo Thiên cũng chưa chắc dám nói những lời ngông cuồng như vậy!”

 

“Nếu ông không tin thì có thể thử xem!”

Giọng Tiêu Chính Văn lạnh lùng khác thường, sát khí gần như khiến nước biển gần đó sôi trào cả lên!
 
Chương 2012


“Hay! Hay lắm! Thằng ranh Hoa Quốc, nếu cậu đã dám cao ngạo như thế thì tôi sẽ khiến vùng biển Hoa Quốc của cậu máu chảy thành sông”.

 

Andre cầm cái kích dài, sau đó chỉ thẳng về phía Hoa Quốc.

 

Một luồng ánh sáng trắng chói mắt càng lúc càng sáng ở phía trước kích dài.

 

Đó là sát khí như đã có thực thể, đồng thời sau khi tăng thêm biên độ, những nơi nó đi qua thì chắc chắn có thứ phải chết.

 

“Cậu… cậu Tiêu, cẩn thận!”

 

Tần Vũ không khỏi hô lên.

 

Tất cả mọi người đều có thể nhìn ra Andre không phải đang đùa.

 

Chỉ cần ông ta vung cái kích này lên thì hàng nghìn người bình thường sẽ gặp tai họa.

 

“Andre, ông vẫn chưa đủ tư cách để giết người dân Hoa Quốc tôi đâu”.

 

Tiêu Chính Văn khẽ lắc đầu, sau đó giơ một cánh tay ra hét lên về phía boong tàu: “Kiếm Tần Vương”.

 

Sau tiếng hét của Tiêu Chính Văn, chiếc hộp gỗ cũ đó bỗng mở ra.

 

Kiếm Tần Vương dài gần hai mét bay ra khỏi hộp gỗ hướng thẳng về phía Tiêu Chính Văn.

 

“Rít!”

 

Kiếm Tần Vương vừa vào tay thì phát ra từng tiếng rít mãnh liệt.

 

Vầng sáng màu bạc phát ra từ trên thân kiếm gần như bao phủ nửa bầu trời.

 

Kiếm Tần Vương là kiếm được các vị vua sử dụng từ xưa, mấy nghìn năm nay chưa từng đứt đoạn.

 

Thế nên ngoài chất liệu của kiếm Tần Vương ra còn có một đặc tính mà các bảo kiếm khác không có, đó là khí chất đế vương.

 

Đây là điểm đặc biệt nhất để phân biệt kiếm Tần Vương với các bảo kiếm khác.

 

Trong vầng sáng màu bạc đó thi thoảng nghe được tiếng rồng kêu.

 

Hơn nữa một hình vẽ rồng vàng cực lớn trên thân kiếm lao đến tầng mây.

 

Ngay khi kiếm Tần Vương vừa bay ra khỏi hộp gỗ, mấy trăm mét xung quanh đều bị sát khí bao quanh.

 

Dường như thanh kiếm này có thể chém đứt trời đất, như thể thanh kiếm này có thể chém xa đến hàng nghìn cây số.

 

Một luồng uy lực cực mạnh không khác gì uy lực của trời cuộn lấy đất trời nơi đây.

 

Bỗng chốc mây trời ở cả vùng biển đều đổi sắc.

 

Mọi người không khỏi run rẩy khi cảm nhận được luồng sát khí và uy lực vô cùng mạnh mẽ đó.

 

Ánh sáng trắng trên kích dài lúc nãy của Andre cũng hoàn toàn bị ánh sáng kiếm Tần Vương bao phủ.

 

Lúc này ngay cả Andre cũng ngây người đứng tại chỗ khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt.

 

Không phải ông ta chưa từng dùng kiếm Tần Vương nhưng thanh kiếm này chẳng khác nào một thanh bảo kiếm bình thường khi ở trong tay ông ta cả.

Tại sao đến tay Tiêu Chính Văn lại có thần uy như thế?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom