Chương 3113


Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu.

 

“À… Cậu Tiêu, mời cậu vào trong!”

 

Người đàn ông trung niên lau mồ hôi lạnh trên trán rồi đưa tay mời.

 

Ngay cả Nhân Vương cấp năm như Trương Tử Tuấn đều không chịu nổi cú đấm của Tiêu Chính Văn, huống chi là bọn họ?

 

Còn dám yêu cầu Tiêu Chính Văn đưa thiệp mời, trừ khi bọn họ không muốn sống nữa!

 

“Cậu Tiêu, mời đi bên này!”

 

Một người đàn ông trung niên khác vội vàng bước sang một bên, nhường đường cho Tiêu Chính Văn.

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, Quách Khai không khỏi gượng cười.

 

Sau đó anh ta đưa đám người Tiêu Chính Văn đến thẳng bữa tiệc.

 

Chỉ thấy sân thượng trên đỉnh Thái Sơn, hào quang muôn hình vạn trạng vô cùng chói mắt, lộng lẫy không gì sánh được.

 

Hai người Long Nguyệt và Long Hình không khỏi tò mò nhìn vào trong sân.

 

“Đó là tia sáng phát ra từ một số thần binh lợi khí!”

 

Quách Khai giải thích cho Long Nguyệt và Long Hình.

 

Trên thực tế ở vùng ngoài lãnh thổ, chỉ có những đại tộc thế gia lớn này mới có loại bảo vật như vậy, mà những thế lực nhỏ, môn phái nhỏ cũng trăm năm mới gặp một lần.

 

Thần binh mà mấy môn phái nhỏ ấy tìm được và truyền lại cũng chỉ có thể là những thứ sứt mẻ, những thần binh lợi khí được bảo vệ một cách hoàn hảo như vậy, môn phái nhỏ hoàn toàn không thể giấu được.

 

Đây chính là cái gọi là dân thường vô tội nhưng trên người có ngọc thì có tội.

 

Từng có một môn phái nhỏ tên là Thiên Ngưỡng Tông ở vùng ngoài lãnh thổ, có được thanh kiếm Thất Thái Hà Quang, cuối cùng vì thanh kiếm Thất Thái Hà Quang này mà toàn bộ Thiên Ngưỡng Tông đã bị giết chết, đến người cuối cùng cũng không bảo vệ được thanh kiếm này!

 

Vì vậy, bất kỳ ai có thể mang theo thần binh bên mình đều nhân vật trọng yếu trong các thế lực lớn, người bình thường đến nhìn một cái cũng là việc khó như lên trời.

 

“Lần này có người đặc biệt mang thanh kiếm Thất Thái Hà Quang đến, lát nữa sẽ cho mọi người xem. Nghe nói lúc đó có mấy môn phái vì thanh kiếm này mà bị tiêu diệt. Cho đến tận ngày nay, thanh kiếm này vẫn luôn bị coi là điềm chẳng lành!”

 

Quách Khai nói với vẻ phức tạp.

 

“Kiếm Thất Thái Hà Quang?”

 

Long Nguyệt buồn bực nhíu mày.

 

Không phải chỉ là một thanh kiếm thôi sao, đến mức khiến cho mấy môn phái bị diệt sao?

 

“Đây là một bảo khí, nghe nói đến cả ánh sáng phát ra từ thân thanh kiếm này cũng có thể giết người…”

 

Quách Khai nói được một nửa thì nghe thấy tiếng bước chân ở đằng xa.

 

“Thực ra, thanh kiếm Thất Thái Hà Quang không có thân kiếm, thanh kiếm này chỉ là một chùm sáng song song, vì vậy lực uy hiếp vô cùng lớn, thậm chí hoàn toàn không thể ngăn cản, đây mới thật sự là chỗ huyền ảo của nó”.

 

Một người đàn ông mặc đồ trắng trong đó vừa đi vừa giải thích.

Tuy nhiên, khi quay lại nhìn những người xung quanh, ánh mắt hắn lại lộ rõ vẻ kiêu ngạo và khinh thường.
 
Chương 3114


Đặc biệt là khi nhìn thấy đám người Tiêu Chính Văn, sự kiêu ngạo trong vẻ mặt của hắn càng tăng lên vài phần.

 

Dù sao tất cả mọi người có mặt ở đây, bao gồm cả Quách Khai, đều mặc áo dài, chỉ có đám người Tiêu Chính Văn mặc quần áo hiện đại, trông rất chướng mắt.

 

Đặc biệt là những người này, có ai không đến từ những gia tộc lớn ở vùng ngoài lãnh thổ chứ?

 

Họ luôn khinh thường và coi rẻ đám người hiện đại trong thế tục!

 

Hơn nữa những gì Long Nguyệt và Long Hình vừa nói, đều khiến cho bọn họ xem thường.

 

Thanh kiếm Thất Thái Hà Quang ở vùng ngoài lãnh thổ có thể nói là người người đều biết, nhưng Long Nguyệt và Long Hình lại không biết gì về nó, trong mắt người đàn ông áo trắng, Long Nguyệt và Long Hình chính là hai kẻ nhà quê!

 

“Tại hạ Quách Khai, bái kiến các vị thế tử!”

 

Quách Khai nói rồi, cúi thấp người trước đám người đang từ sau lưng đi tới

 

Người đàn ông mặc áo trắng đi đầu chỉ nhếch nhếch khóe miệng, trong mắt đầy vẻ khinh thường, quay người bước đi mà không thèm chào hỏi.

 

Dù sao bọn họ đều cho rằng, Quách Khai chỉ là một người hầu của nhà họ Trần, anh ta hoàn toàn không có tư cách nói chuyện với mấy người thế tử bọn họ.

 

Về phần đám người Tiêu Chính Văn, lại càng không thể lọt vào mắt thần của bọn họ cả.

 

Thế gia đại tộc ở vùng ngoài lãnh thổ đều cho rằng, người ở thế tục ai ai cũng rẻ mạt như sâu bọ, chào hỏi với người thế tục chính là một sự nhục nhã với bọn họ!

 

“Người đàn ông mặc áo trắng vừa rồi chính là thiếu cung chủ của Bích Hà Cung, Bích Hà Cung có quan hệ rất mật thiết với nhà họ Triệu của Đại Tống, còn người đàn ông tóc dài đeo trường kiếm trên lưng kia là thiếu các chủ của Hải Thiên Các! ”

 

“…”

 

Quách Khai nắm trong lòng bàn tay bối cảnh gia thế của những người này, hơn nữa bọn họ ai cũng có lai lịch không hề tầm thường.

 

Long Nguyệt và Long Hình không có phản ứng quá lớn, dù sao hai người đều cho rằng, dù lai lịch của bọn họ lớn cỡ nào, cũng không thể bằng được Tiêu Chính Văn trong tâm trí họ!

 

Lúc trước họ ở thánh vực, những vị thế tử bị hai người họ chặt đầu có ai là không có lai lịch lớn?

 

Còn không phải là tới lúc sắp chết mới đau khổ cầu xin sao?

 

“Đương nhiên, nhà họ Triệu của Đại Tống có thân phận đặc biệt, dù sao cũng là xuất thân từ hoàng thất. Cho nên, người muốn qua lại, nịnh bợ họ nhiều không đếm xuể!”

 

“Cũng giống như những vị này, thậm chí còn chưa được gặp mặt dòng chính của nhà họ Triệu đâu, cũng chỉ có những người có xuất thân hoàng thất như người nhà họ Chu, nhà họ Lý mới có thể có giao tính thật sự với họ thôi!”

 

Quách Khai lại giải thích thêm lần nữa.

 

Xét cho cùng, giữa những thế gia lớn này, quy định về thứ bậc vô cùng nghiêm khắc, trong hoàng thất thì thân phận càng là thứ có địa vị cao nhất, các môn phái nhỏ hay có thế lực đâu phải cứ muốn kết giao là kết giao?

 

“Anh Tiêu, mời anh đi lối này!”

 

Quách Khai mời Tiêu Chính Văn lên bục cao ở góc phía đông nam của sân cao.

 

Đám người Tiêu Chính Văn đi lên bậc thang, trên đường đi cũng gặp không ít những người trẻ tuổi, nhưng hầu hết những người này chỉ liếc nhìn mấy người Tiêu Chính Văn rồi lộ ra vẻ khinh thường.
 
Chương 3115


Dù sao trong số bọn họ, tùy tiện chọn ra một người thì cũng là người của một thế gia lớn mạnh, bọn họ hoàn toàn không coi người thế tục ra gì.

 

Ngay cả là vua Bắc Lương Tiêu Chính Văn, trong mắt bọn họ, chẳng qua cũng chỉ lũ sâu bọ.

 

Đi thẳng một mạch lên đình bát giác trên đỉnh núi, Quách Khai mới dẫn Tiêu Chính Văn tới một vị trí khá yên tĩnh ngồi xuống.

 

Xung quanh đã có rất nhiều người đang nâng ly cạn chén với nhau.

 

“Anh Tiêu, anh ngồi đây đi, tôi đi một lát rồi trở lại!”

 

Quách Khai vô cùng khách khí nói.

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, ra hiệu Quách Khai cứ đi làm việc của mình đi.

 

Được sự cho phép của Tiêu Chính Văn, Quách Khai mới quay người bước xuống đình bát giác, đi đón Trần Nguyệt Nhi.

 

Mãi sau khi ngồi xuống, Long Nguyệt và Long Hình mới cảm nhận được khí tức đáng sợ của những người xung quanh.

 

Cho dù là chàng trai nhìn chỉ như mới chỉ mười tám, mười chín tuổi, thì ít nhất cũng có thực lực ở cảnh giới Nhân Vương cấp bốn.

 

Có thể nói, trong gian đình bát giác rộng một mẫu, có không dưới trăm người mà thực lực của ai cũng đều vô cùng khủng bố.

 

Ngược lại, Tiêu Chính Văn từ đầu đến cuối rất bình tĩnh, không hề có chút căng thẳng nào, chỉ từ định lực và khí phách của Tiêu Chính Văn cũng khiến cho Long Nguyệt và Long Hình nhìn đủ.

 

Tiêu Chính Văn cầm tách trà lên, nhàn nhã uống một hớp trà, quay đầu nhìn Long Nguyệt và Long Hình nói: “Làm người, tuyệt đối không được xem thường bản thân, những người này nhìn thì chỉ mười mấy hai mươi tuổi, nhưng cũng chỉ là vẻ ngoài!”

 

“Trên thực tế, tuổi thực của bọn họ đều vô cùng dọa người, ít nhất cũng phải tám mươi chín mươi tuổi, mà bọn họ là tích tiểu thành đại, chờ khi các cô cậu đến độ tuổi của bọn họ, thành tựu nhất định sẽ không kém bọn họ!”

 

Sau khi nghe những lời này của Tiêu Chính Văn, Long Nguyệt và Long Hình mới thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt cũng thoải mái hơn nhiều.

 

Tiêu Chính Văn nói đúng, họ mới bao nhiêu tuổi chứ?

 

Còn chưa tới ba mươi, năm mươi năm nữa, ai có thể đảm bảo họ sẽ không thể đột phá lên cảnh giới Nhân Vương cấp năm, cấp sáu chứ?

 

“Ồ? Không kém chúng ta sao? Nói khoác mà cũng mạnh miệng nhỉ!”

 

Tiêu Chính Văn vừa mới dứt lời, ở bên cạnh đã có một giọng nói không mấy thân thiện vang lên.

 

Long Nguyệt nghe xong liền đưa mắt nhìn, người nói chính là vị thiếu cung chủ của Bích Hà Cung kia.

 

Lúc này, hắn đang từ từ đi về phía Tiêu Chính Văn cùng mấy người nam nữ trẻ tuổi.

 

Tuy rằng vừa rồi giọng nói của hắn không lớn, nhưng sức xuyên thấu lại vô cùng mạnh, lời nói đó đã thu hút sự chú ý của mọi người.

 

Dù sao những người có thể tới bữa tiệc này đều là những cao thủ ở vùng ngoài lãnh thổ, hơn nữa Bích Hà Cung là một trong những thế lực ở tầm trung, vì vậy khi thiếu cung chủ của Bích Hà Cung vừa lên tiếng, đương nhiên sẽ thu hút được sự chú ý của vô số người rồi.

 

Đồng thời, cách ăn mặc của mấy người Tiêu Chính Văn cũng rất nhanh khiến người ta để ý.

 

“Mấy người các anh, mới hơn hai mươi tuổi mà có thể đạt được thành tựu như vậy ở thế tục quả thực cũng đã không tệ rồi, nhưng mà, muốn vượt qua chúng tôi, sợ là chỉ dựa vào nỗ lực và thời gian thì mãi không đủ!”

 

“Thứ mà các anh thiếu chính là huyết mạch và cơ duyên, đây mới là thứ mà những người thế tục thấp hèn như các anh mãi mãi không với được!”

 

Lương Cảnh Long nói với vẻ mặt ngạo nghễ.

 

Ngay từ đầu, Lương Cảnh Long đã biết được người cùng Quách Khai đến bữa tiệc chính là Tiêu Chính Văn.

 

Mặc dù hai hôm trước Tiêu Chính Văn mới giết chết Trương Tử Tuấn trước mặt mọi người, nhưng Lương Cảnh Long vẫn cảm thấy hắn là thiếu cung chủ của Bích Hà Cung, một thế tử thông thường như Trương Tử Tuấn sao có thể so sánh được với thân phận và địa vị của hắn?

 

Vì vậy, Lương Cảnh Long hoàn toàn không xem Tiêu Chính Văn ra gì.

 

Hơn nữa, lúc ấy sở dĩ những cao thủ ấy không ra tay hoàn toàn không phải bởi vì năng lực của Tiêu Chính Văn, mà là bởi vì sau lưng anh có một nhà họ Chu hùng mạnh.

Tất cả mọi người đều nể mặt Chu Chấn Long, mà không phải nể nang Tiêu Chính Văn.
 
Chương 3116


 

Bây giờ Tiêu Chính Văn một mình tới, hoàn toàn không có Chu Chấn Long làm chỗ dựa, Tiêu Chính Văn còn có gì đáng để sợ chứ?

 

Lương Cảnh Long vừa dứt lời, Long Hình trở nên giận dữ.

 

Mặc dù hôm nay tất cả người tới đây đều có thực lực vô cùng khủng bố, nhưng Long Hình lại không hề sợ hãi, có Tiêu Chính Văn ở đây, những người này không đủ khiến anh ta lo lắng, anh ta và Long Nguyệt cũng không hẳn là không thể đấu được một trận!

 

“Ồ? Xem ra, anh không phục sao? Không phải chúng tôi xem thường các anh, các anh phải hiểu, cho dù là tư chất tự nhiên thì chúng tôi tuyệt đối cũng không kém các anh!”

 

“Hơn nữa, sau lưng chúng tôi đều có một thế gia lớn chống đỡ, riêng về tài nguyên chúng tôi có thể đạt được, các anh không thể tưởng tượng nổi đâu”.

 

“Hơn nữa, bí thuật trận pháp có thể đạt được của bất kỳ thế gia nào càng là thứ mà người của thời đại này như các anh khao khát mà không có được!”

 

“Vậy nên mới nói, các anh vĩnh viễn không thể đạt được thành tựu như chúng tôi!”

 

Vẻ mặt Lương Cảnh Long khinh thường mở miệng nói, sắc mặt ấy giống như đang dạy dỗ một người vai dưới.

 

“Ví dụ như nói tới thiếu cung chủ của Thiên Hà Cung đây, từ năm ba tuổi anh ấy đã có thể thuộc được Bí Yêu Trận Pháp thất truyền ngàn năm, vả lại, tư chất tự nhiên hơn người, năm tám tuổi đã có thể vây bắt mãnh hổ bằng trận pháp bí mật!”

 

“Các anh có làm được không? Tôi nghĩ ở cái tuổi này các anh còn đang cởi truồng tắm mưa nhỉ?”

 

Lương Cảnh Long chỉ tay vào một người đàn ông trẻ tuổi, kiêu ngạo nói.

 

Khí trường xung quanh người này rất mạnh, chỉ nhìn từ xa cũng đã cho người khác một cảm giác áp bức vô cùng mạnh mẽ.

 

“Hơn nữa, năm mười ba tuổi đã đột phá được cảnh giới Thiên Thần, mặc dù tôi không biết các anh đạt tới cảnh giới Thiên Thần lúc nào, nhưng nhất định sẽ muộn hơn anh ấy rất nhiều đúng chứ?

 

Lương Cảnh Long vừa dứt lời, trên mặt người đàn ông trẻ tuổi ấy lập tức hiện lên sự hãnh diện.

 

Không sai, quá trình trưởng thành của hắn nếu ở thế tục tuyệt đối là con cưng của trời, cho dù là ở vùng ngoài lãnh thổ cũng đã đủ để được gọi là hạng nhất rồi.

 

Dù là Tiêu Chính Văn cũng không thể có được thành tích trưởng thành như hắn được.

 

“Nhưng mà, anh ấy cũng phải mất mười lăm năm mới có thể đạt tới cảnh giới Nhân Vương cấp năm, biết tại sao không?”

 

Lương Cảnh Long lạnh lùng cười nói: “Bởi vì cảnh giới Nhân Vương khác với cảnh giới Thiên Thần và cảnh giới Thiên Vương, cảnh giới Nhân Vương coi trọng tính giác ngộ hơn, tính giác ngộ không nhìn thấy được cũng không sờ thấy được, là thứ không thể dùng sự cần cù để bù lại được!”

 

“Vậy mới nói, truyền thừa huyết mạch đặc biệt quan trọng, thứ mà mấy anh thiếu chính là huyết mạch được truyền thừa!”

 

“Tôi có thể không chút khoa trương mà nói rằng, tổ tiên ba đời trước của các anh cơ bản đều là nông dân, một đám chân đất mắt toét mà cũng vọng tưởng trở thành cao thủ tuyệt thế sao? Đúng là nực cười mà!”

 

Nói đến đây, không chỉ Lương Cảnh Long bật cười, đám người phía sau lưng hắn cũng cười rộ lên.

 

Những lời này của Lương Cảnh Long dường như đã nói ra tiếng lòng của tất cả thế tử, trong mắt bọn họ, đây chính là cảm giác hơn người từ khi sinh ra đã có.

 

Xuất thân là điều kiện cơ bản phân biệt bọn họ với người thường.

 

“Anh!”

 

Long Hình siết chặt nắm đấm, đang muốn đứng dậy lại bị Tiêu Chính Văn ngăn lại.

 

Lương Cảnh Long liếc mắt nhìn Long Hình, khinh thường nói: “Sao? Còn muốn ra tay với tôi sao? Anh có tư cách đó à?”

 

“Anh có tin tôi chỉ dựa vào thần binh lấy mạng anh trong gang tấc mà không cần dùng toàn lực không? Đây chính là ranh giới giữa anh và tôi mà anh sẽ không bao giờ có thể vượt qua được!”

 

“Sao nào, bây giờ anh còn cảm thấy các anh hơn chúng tôi không?”

 

Lương Cảnh Long hất hàm cười nhạo.

 

Mặc dù lời nói này của hắn vô cùng mang tính sỉ nhục, nhưng cũng là một sự thật không thể tranh cãi.
 
Chương 3117


 

Cho dù là dưới tình cảnh hai người có thực lực và cảnh giới ngang bằng nhau, nhưng người có thần binh hầu như đều có thể giết chết người không có thần binh hỗ trợ!

 

Đây là nhận thức chung của cả giới võ đạo, hơn nữa còn là chân lý được kiểm chứng vô số lần trong cả hàng ngàn năm nay.

 

Nếu không, thần binh cũng không bị tranh cướp đến như vậy.

 

Mà lời này của hắn không phải nói để Long Hình và Long Nguyệt nghe, mà là người khác!

 

Cho dù Tiêu Chính Văn có xuất sắc đến cỡ nào, cho dù thực lực của anh có mạnh đến đâu thì cũng không thể nào được bọn họ tiếp nhận!

 

Huống hồ Tiêu Chính Văn năm lần bảy lượt đắc tội với các đại tộc vùng ngoài lãnh thổ, việc này càng khiến các thế lực vùng ngoài lãnh thổ xa lánh anh.

 

Mặc dù cho tới nay, Tiêu Chính Văn vẫn mạnh mẽ như cũ nhưng đó là khi các đại năng thực sự của vùng ngoài lãnh thổ chưa trở về, nếu những tài năng ấy lần lượt trở về thì nào đâu còn chỗ cho Tiêu Chính Văn phát triển?

 

Trong chiều dài hàng vạn hàng nghìn năm lịch sử, chưa hẳn không có những người trẻ ưu tú hơn Tiêu Chính Văn, nhưng cũng bởi vì những người này quá mức xuất sắc nên mới không coi ai ra gì!

 

Cuối cùng, không có người nào là không bị các thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ chèn ép, thậm chí còn giết chết, vì thế mà biết mất trong lịch sử!

 

Từ xưa tới nay, chưa từng có bất cứ ai đắc tội một lượt với các thế gia vùng ngoài lãnh thổ giống Tiêu Chính Văn mà có thể rút lui một cách êm đẹp được!

 

Cuối cùng đều bị thuần phục rồi trở thành tay sai cho một thế lực lớn nào đó, hoặc hoàn toàn bị hủy diệt!

 

Vì vậy, kết cục tốt đẹp nhất của Tiêu Chính Văn cũng chỉ có thể là trở thành chó săn cho một thế lực nào đó ở vùng ngoài lãnh thổ mà thôi.

 

Còn Lương Cảnh Long thì sao?

 

Đường đường là thiếu cung chủ của Bích Hà Cung, thân phận cao quý cỡ nào chứ?

 

Hai người Long Nguyệt và Long Hình kìm nén cơn giận trong lòng, quay đầu nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Còn Tiêu Chính Văn từ đầu tới cuối vẫn chẳng xem Lương Cảnh Long ra gì, thậm chí đến việc hắn nói gì anh cũng không có chút hứng thú lắng nghe.

 

Cái gì mà thần binh, Tiêu Chính Văn còn biết nhiều hơn hắn, am hiểu sâu hơn hắn!

 

Rất nhiều cái gọi là thần binh chẳng qua chỉ là được một số nhân vật đặc biệt nào đó giao phó cho linh tính và khả năng đặc biệt.

 

Nếu dùng các nói hiện đại để giải thích, đây chính là hiệu ứng còn sót lại của từ trường.

 

Giống như việc đặt cây kim trong từ trường một thời gian dài, cây kim này đương nhiên cũng sẽ có một từ tính nhất định.

 

Nhưng so với từ trường, từ tính của cây kim này lại vô cùng nhỏ.

 

Vì vậy, bất luận là trong tay có thần binh lợi khí như thế nào thì đến cuối cũng vẫn phải dựa vào người nắm giữ nó mới có thể phát huy được uy lực của thần binh!

 

“Tôi thấy chưa hẳn đâu, bất luận là uy lực của thần binh lợi khí như thế nào thì cuối cùng cũng phải xem ai là người sử dụng nó! Anh Tiêu, Thiên Hương Các chúng tôi lại vô cùng hy vọng có thể được anh Tiêu xem trọng, kết giao đi lại với anh Tiêu!”

Chính lúc này, một giọng nói dễ nghe truyền tới.
 
Chương 3118


Nghe thấy giọng nói của cô gái này, tất cả mọi người đều cả kinh, đến cả Long Nguyệt và Long Hình cũng không nhịn được quay đầu lại nhìn.

 

Chỉ thấy từ phía không xa, một người con gái xinh đẹp tuyệt trần phong thái nho nhã chầm chậm bước tới chỗ Tiêu Chính Văn, đi theo còn có hai cô gái.

 

Dáng người cao gầy, xinh đẹp đầy đặn, một tà váy dài màu đỏ càng làm tôn thêm vẻ đẹp cho cô ta, đôi mắt quyến rũ ấy thật sự hút hồn người!

 

Nhìn thấy cô gái này, Lương Cảnh Long khẽ biến sắc.

 

Trong các thế lực lớn vùng ngoài lãnh thổ, Thiên Hương Các tuyệt đối không dễ khinh thường!

 

Hơn nữa, bảo vật của Thiên Hương Các vô cùng nhiều, đủ các loại thần binh, nhiều không đếm xuể, chỉ từ việc này, dù là mười Bích Hà Cung cũng không sánh kịp Thiên Hương Các!

 

Mà cô gái này chính là đệ tử thân truyền của các chủ Thiên Hương Các!

 

“Chỉ cần anh Tiêu đồng ý qua lại với Thiên Hương Các tôi, tất cả các thần binh lợi khí trong Thiên Hương Các đều có thể cho anh Tiêu và hai vị đây thoải mái lựa chọn, Thiên Hương Các tôi mong muốn thể hiện thành ý của mình!”

 

Vừa mới dứt lời, trên mặt Lương Cảnh Long hết đỏ rồi lại trắng, đây chẳng phải rõ ràng là đang vả vào mặt hắn sao?

 

“Hừ, Hứa Tinh Nhi của Thiên Hương Các!”

 

Sắc mặt Lương Cảnh Long vô cùng khó coi, nghiến răng nghiến lợi nói.

 

“Ồ, đây chẳng phải là sư huynh Lương sao? Không biết sư huynh Lương gần đây có khỏe?”

 

Hứa Tinh Nhi mỉm cười, nụ cười còn mang theo mấy phần quyến rũ, nhưng ai ai cũng có thể nhìn ra được sự khinh thường không giấu nổi trong mắt Hứa Tinh Nhi.

 

 

 

Hứa Tinh Nhi vừa nói thế, đa số người có mặt ở đó đều không khỏi nhíu mày.

 

Thân phận của Tiêu Chính Văn đã không cần nói nhiều nữa, ai cũng biết anh là kẻ thù hàng đầu của tất cả gia tộc ngoài lãnh thổ.

 

Nhưng Hứa Tinh Nhi lại cố gắng lôi kéo quan hệ với đối phương, lẽ nào Thiên Hương Các có gan lớn đến thế, dám đối đầu với tất cả thế lực ngoài lãnh thổ?

 

Mặc dù Hứa Tinh Nhi là người nhỏ tuổi nhất trong đám người này, nhưng thủ đoạn của cô ta hơn người, ngay cả người xuất sắc trong thế hệ trẻ của huyết tộc – Đồ Ma cũng bị cô ta mê hoặc đến điên đảo thần hồn.

 

Nói đến cậu Đồ Ma thì ngay cả người nhà họ Khổng cũng phải nể mặt hắn, có thể thấy hắn có địa vị cao trong các gia tộc ngoài lãnh thổ.

 

Nhưng mấy ngày gần đây, cậu Đồ Ma đang bế quan, thế nên chưa quay về thế tục cùng với mọi người.

 

Mặc dù ở một khía cạnh nào đó, Lương Cảnh Long và Đồ Ma không ngang nhau, nhưng dù sao căn cơ của hai người họ khác nhau, đằng sau cậu Đồ Ma là cả huyết tộc, còn phía sau Lương Cảnh Long chỉ có một Bích Hà Cung.
Còn Thiên Hương Các được truyền lại từ thời xa xưa, hơn nữa cụ tổ của Thiên Hương Các chắc chắn là một vị đại tài ở thời xa xưa, nghe nói còn là một trong ba đệ tử lơn của Nga Hoàng.
Thế nên chỉ cần Tiêu Chính văn gật đầu kết đồng minh với Thiên Hương Các thì dù những người ở đây có hận Tiêu Chính văn đến tận xương tủy cũng chỉ có thể đứng nhìn từ xa.
 
Chương 3119


“Sư muội Tinh Nhi, bảo vật của Thiên Hương Các cũng không dễ kiếm đâu, dù sao cũng là kết quả của bao đời cụ tổ khổ cực làm ăn kinh doanh, cứ thế đưa cho người khác e là không ổn nhỉ?”

 

“Chắc Lệnh sư cũng sẽ không đồng ý, tôi khuyên sư muội Tinh Nhi, có vài lời vẫn nên suy nghĩ cân nhắc kỹ càng hẵng làm”.

 

Lương Cảnh Long sầm mặt thầm cảnh cáo.

 

“Xin lỗi, lúc sắp đi, sư phụ từng dặn tôi đến thế tục mọi chuyện đều để tôi tùy ý sắp xếp, thế nên quyết định của tôi đại diện cho quyết định của sư phụ”.

 

“Mặc dù tôi chỉ là một phụ nữ yếu đuối, nhưng cũng có thể chịu trách nhiệm về lời nói của mình”.

 

Hứa Tinh Nhi không hề nể mặt Lương Cảnh Long chút nào, mặt không đổi sắc cãi lại.

 

Chỉ là cô ta vừa dứt lời, một giọng nói khác lại vang lên: “Sư muội Tinh Nhi, cô nghĩ thấu đáo thật rồi sao?”

 

Vừa dứt lời, trên bầu trời vô số đóa hương hoa rơi xuống, cùng lúc đó một vầng sáng màu sắc sặc sỡ từ chân trời chiếu đến, một người phụ nữ có vẻ đẹp tuyệt trần đáp xuống đất.

 

Chỉ thấy người phụ nữ trước mặt mặc một bộ váy dài, làn da trắng như tuyết, đôi mắt như nước mùa thu, đẹp đến mức khiến người ta nghẹt thở.

 

“Kính chào sư tỷ Hương Nhi”.

 

Người phụ nữ áo trắng vừa xuất hiện, Lương Cảnh Long lập tức bước đến chào.

 

Hứa Tinh Nhi hơi sửng sốt, sau đó cũng nhanh chân bước đến, hơi cúi người nói: “Sư tỷ Hương Nhi, trùng hợp quá”.

 

Sau đó những người khác cũng vội bước đến chắp tay chào người phụ nữ áo trắng: “Chúng tôi chào sư tỷ Hương Nhi”.

 

Từ thái độ của đám người này với người phụ nữ áo trắng thôi cũng có thể thấy người này chắc chắn có địa vị khá cao.

 

Cô ta chính là một trong những truyền nhân nhánh chính của Bát Cảnh Cung ở ngoài lãnh thổ, Hàn Hương Nhi.

 

Nói đến Bát Cảnh Cung thì gần như không ai trong giới võ thuật không biết đến danh tiếng.

 

Tương truyền rằng thời kỳ Hồng Hoang, người chính thức tạo ra võ thuật chính là ông cụ nhà họ Đạo.

 

Thế nên cho đến hiện đại bây giờ, những người học võ vẫn coi võ thuật là một trong những môn học bắt buộc để tu thân dưỡng tính.

 

Bát Cảnh Cung đúng như tên gọi của nó, có tất cả tám nhánh lớn, trong đó nhánh chính là do các phụ nữ thống lĩnh, Hàn Hương Nhi chính là đệ tử đích truyền của Huyền Nữ Cung.

 

Mặc dù trên danh nghĩa Cửu Thiên Huyền Nữ Cung cũng chỉ là một tông môn ngoài lãnh thổ, nhưng thật ra dù là Thiên Đạo Minh Ước thì cũng có lúc phải nể mặt Cửu Thiên Huyền Nữ Cung.

 

Ở cả ngoài lãnh thổ vẫn không có một tông môn hay gia tộc nào có được đặc quyền như thế.

 

Dù sao lịch sử của Bát Cảnh Cung quá lâu đời, thậm chí có thể bắt nguồn từ thời kỳ Viêm Hoàng Nhị Đế, ngay cả năm đại danh sơn và tất cả các phái trong võ tông đều có mối quan hệ với Bát Cảnh Cung.

 

Bát Cảnh Cung lại là một thế lực gắn bó chặt chẽ với Long tộc nhất, cho dù là ở ngoài cảnh giới hay Tam giới cũng không phải là một cường hào trong ngũ hành.
 
Chương 3120


Thế nên Hàn Hương Nhi vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều bước đến chào, thậm chí không ít người còn nở nụ cười nịnh nọt.

 

Bản thân Hàn Hương Nhi cũng từng vào Huyền Thiên Đạo Cung.

 

Nhưng không biết tại sao sau đó lại chủ động rút.

 

Dù là thế thì mọi người cũng thầm đoán, chắc chắn Hàn Hương Nhi đã được hưởng lợi rất nhiều từ trong đó.

 

Còn đến giờ cô ta vẫn là Nhân Vương cấp năm thì được hiểu là do Hàn Hương Nhi đang cố ý khắc chế tu vi của mình, là một biểu hiện của sự khiêm nhường.

 

Khí thế của Hàn Hương Nhi quá mạnh, thoáng chốc đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.

 

Ngay cả Khổng Thiên Tường ngồi trên ghế ngọc ở đằng xa cũng chủ động đứng dậy chắp tay với Hàn Hương Nhi.

 

“Tinh Nhi, lẽ nào cô muốn làm hòa với Tiêu Chính Văn thật sao?”

 

Hàn Hương Nhi không quan tâm đến mọi người xung quanh mà nói với Hứa Tinh Nhi.

 

“Sư tỷ Hương Nhi, thật ra…”

 

“Tinh Nhi, tôi muốn nhắc cô, Tiêu Chính Văn không chỉ đắc tội với các thiên tài của Thiên Cung Bắc Cực, còn tự tay giết Lục Tiểu Thiến của huyết tộc. Hôm qua đã giết Trương Tử Tuấn ngay trước mặt mọi người, điều này có nghĩa là gì không cần tôi phải nói nữa”.

 

Hàn Hương Nhi lạnh lùng trầm giọng nói.

 

Cô ta vừa nói thế, mọi người ở đó cũng hoảng hốt.

 

Chuyện Tiêu Chính Văn giết Trương Tử Tuấn không phải là bí mật, nhưng Lục Tiểu Thiến thì lại khác.

 

Cô ta là con gái cả của nhà họ Lục huyết tộc ở ngoài lãnh thổ, dù là các ông lớn cao thủ đời trước cũng phải nể mặt cô ta chứ đừng nói là giới trẻ bọn họ, nhà họ Lục không phải là gia tộc mà ai cũng có thể chọc vào.

 

Nhất là trước giờ huyết tộc luôn phân rõ ân với oán, đắc tội với huyết tộc, trừ khi huyết tộc bị tàn sát tận gốc, nếu không dù chỉ còn một người sống sót cũng sẽ đuổi giết đến chết.

 

“Cái gì? Chị Hương Nhi, những gì chị nói là thật sao?”

 

Hứa Tinh Nhi sợ hãi đến mức mặt mày trắng bệch, không dám tin trợn trừng hai mắt.

 

“Tinh Nhi, cô có thể tự đi hỏi Tiêu Chính Văn, chuyện lớn như thế không thể giấu được”.

 

Hàn Hương Nhi lạnh lùng liếc nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Hứa Tinh Nhi quay đầu nhìn Tiêu Chính, nhưng Tiêu Chính Văn mặc kệ cô ta, vẫn bình tĩnh uống trà.

 

Nhưng sự im lặng của Tiêu Chính Văn lại như đang thừa nhận những lời Hàn Hương Nhi nói.

 

Sắc mặt Hứa Tinh Nhi khó coi đến cùng cực.

 

Vốn dĩ cô ta chỉ là vì trước đó nhìn thấy thực lực của Tiêu Chính Văn nên mới có ý nghĩ muốn kéo anh về phe mình, nhưng không ngờ Tiêu Chính Văn lại đắc tội với nhiều thế lực lớn như vậy.

 

“Theo tôi được biết, người của Ngọc Khuyết Cung không lâu nữa sẽ tự tay kết thúc ân oán này”.

Hàn Hương Nhi khinh thường nói.
 
Chương 3121


Mặc dù thực lực của Lục Tiểu Thiến khá bình thường, thậm chí không ăn nhập gì với giới trẻ.

 

Nhưng phía sau cô ta không chỉ có một nhà họ Lục mà còn có vị thiếu niên con cưng của trời ở Ngọc Khuyết Cung.

 

Với thực lực của vị thiếu niên kia, một khi ra tay đừng nói là Hứa Tinh Nhi không bảo vệ được Tiêu Chính Văn, thậm chí ngay cả Thiên Hương Các cũng sẽ bị liên lụy.

 

Dù sao vị thiếu niên kia là người có khả năng thừa kế vị trí cung chủ của Ngọc Khuyết Cung nhất, một khi chuyện này có liên quan đến hắn, khó đảm bảo Ngọc Khuyết Cung sẽ không truy cứu, đến lúc đó Thiên Hương Các cũng khó trụ vững.

 

“Bây giờ cô nên hiểu rồi chứ, có quan hệ quá thân thiết với người này đồng nghĩa với việc đâm đầu vào chỗ chết”.

 

Hàn Hương Nhi cười khẩy nói.

 

“Cảm ơn sư tỷ Hương Nhi đã nhắc nhở, vừa rồi là do Tinh Nhi quá sơ suất”.

 

Hứa Tinh Nhi vội vàng cúi đầu xuống lùi về sau mấy bước, cố ý kéo giãn khoảng cách với mấy người Tiêu Chính Văn.

 

Một người không có lai lịch gì trong thế tục như Tiêu Chính Văn đắc tội với Ngọc Khuyết Cung thì có khác gì tìm tới cái chết đâu?

 

“Tôi cảm thấy rất kỳ lạ, sao anh lại xuất hiện trong bữa tiệc của mấy người bọn tôi?”

 

Hàn Hương Nhi cau mày nhìn mấy người Tiêu Chính Văn lạnh lùng hỏi.

 

“Anh Tiêu là khách quý tôi mời đến, có vấn đề gì sao?”

 

Giọng Trần Nguyệt Nhi vang lên vừa đằng xa, chỉ thấy cô ta mặc một bộ váy dài màu trắng, cứ như tiên giáng trần.

 

Lúc này Trần Nguyệt Nhi nhìn Hàn Hương Nhi bằng ánh mắt không mảy may sợ hãi.

 

“Ồ, thật không ngờ Thiên Cung Bắc Cực các cô lại rộng lượng như vậy, theo tôi được biết, Thiên Minh Tử chết trong tay Tiêu Chính Văn nhỉ?”

 

Hàn Hương Nhi khinh thường cười, chế giễu nói.

 

“Sư tỷ Hương Nhi, chị nói đùa rồi, Thiên Cung Bắc Cực chúng tôi trước giờ làm gì cũng đều không dựa vào ân oán, càng không để ý đến suy nghĩ của người khác”.

 

Trần Nguyệt Nhi phản bác lại.

 

“Hừ, mong các cô đừng phạm sai lầm là được. Nhà họ Lục không phải là gia tộc mà Thiên Cung Bắc Cực các cô có thể đắc tội”.

 

Hàn Hương Nhi nói.

 

Hứa Tinh Nhi nhìn Trần Nguyệt Nhi thở dài, xoay người đi cùng với Hàn Hương Nhi.

 

“Tôi ngược lại mong Bát Cảnh Cung đừng phạm sai lầm”.

 

Trần Nguyệt Nhi đáp lại Hàn Hương Nhi.

 

“Sớm muộn gì cô cũng sẽ nhận ra”.

 

Hàn Hương Nhi lạnh lùng nói.
 
Chương 3122


 

Khoảng thời gian này Tiêu Chính Văn đã đắc tội với khá nhiều thế lực lớn, chỉ cần các thiên tài ngoài lãnh thổ quay về, e là Tiêu Chính Văn phải đối mặt với sự thanh trừng tàn khốc nhất.

 

Đến lúc đó dù là người thân, bạn bè của anh cũng sẽ bị liên lụy chứ đừng nói bản thân Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này ai còn dám lôi kéo quan hệ với Tiêu Chính Văn chứ?

 

Những gì Trần Nguyệt Nhi làm chính là đâm đầu vào chỗ chết.

 

“Anh Tiêu, có vài người và vài việc không cần để ý đến quá nhiều”.

 

Trần Nguyệt Nhi đi đến chỗ bàn của mấy người Tiêu Chính Văn rồi ngồi xuống, vẻ mặt cực kỳ tự nhiên nói.

 

Trần Nguyệt Nhi là nữ thần của biết bao thế tử, nhưng lúc này cô ta lại rộng lượng ngồi đối diện Tiêu Chính Văn, còn cười nói tự nhiên với anh lập tức thu hút vô số ánh mắt nham hiểm nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

Dù sao với nhan sắc của Trần Nguyệt Nhi, dù ở thế giới có nhiều người đẹp như ngoài lãnh thổ cũng là cực phẩm trong số cực phẩm.

 

Quan trọng nhất là Trần Nguyệt Nhi không có lai lịch đáng sợ như Hàn Hương Nhi và Hứa Tinh Nhi, chẳng qua chỉ là một đệ tử đích truyền của Thiên Cung Bắc Cực mà thôi.

 

Điều này đã hạ thấp ngưỡng theo đuổi của nhiều vị hoàng tử này.

 

Thế nên hôm nay đến đây đa số đều nghĩ mình mới là người có cơ hội ôm được người đẹp nhất.

 

Lúc này Trần Nguyệt Nhi lại nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt ngưỡng mộ.

 

Ánh mắt đó của cô ta đã đủ khiến cho đám thế tử ghen tị rồi.

 

Nếu ánh mắt có thể giết người, chắc lúc này Tiêu Chính Văn đã bị ánh mắt của họ làm cho bị thương không hề nhẹ.

 

Dù là Khổng Thiên Tường nãy giờ vẫn không lên tiếng cũng sầm mặt.

 

Ai mà không biết Khổng Thiên Tường vẫn luôn có ý với Trần Nguyệt Nhi, thậm chí có vài lần còn ngỏ ý tỏ tình với Trần Nguyệt Nhi, nhưng Trần Nguyệt Nhi không thích hắn, năm lần bảy lượt giả vờ ngốc nghếch không biết gì.

 

Nếu không phải e ngại thân phận thế tử của nhà họ Khổng, e là Trần Nguyệt Nhi đã nói thẳng ra rồi.

 

“Thế tử Khổng, xem ra người trong lòng của cậu đã có ý với người khác rồi”.

 

Hàn Hương Nhi ngồi xuống đối diện Khổng Thiên Tường, liếc nhìn về phía mấy người Tiêu Chính Văn, ý tứ sâu xa nói.

 

“Hừ!”

 

Khổng Thiên Tường buồn bực hừ một tiếng, đập nhẹ lên bàn nói: “Dù có cho tên họ Tiêu kia một trăm lá gan, hắn cũng không dám động vào một đầu ngón tay của Nguyệt Nhi”.

 

Hầu hết mọi người đều biết rõ tâm ý và tấm lòng của hắn dành cho Trần Nguyệt Nhi, nếu Tiêu Chính Văn tranh giành tình yêu ngay trước mặt hắn thì không chỉ đang sỉ nhục bản thân hắn, mà còn đang xem thường cả nhà họ Khổng.

 

Cho dù Tiêu Chính Văn có thực lực mạnh thế nào thì cũng chỉ có một mình thôi.

 

Nhưng nhà họ Khổng có căn cơ rất sâu, lai lịch lâu đời, sao có thể là gia tộc mà một mình Tiêu Chính Văn đủ sức đối đầu được chứ?

Huống gì nếu so về thực lực, Tiêu Chính Văn cũng thấp hơn mấy người họ một cảnh giới nhỏ.
 
Chương 3123


Đây cũng là nguyên nhân quan trọng tại sao Lương Cảnh Long biết rõ thân phận của Tiêu Chính Văn mà còn dám chế giễu Tiêu Chính Văn, Long Nguyệt và Long Hình.

 

“Cậu đem cả kiếm Thất Sắc Hà Quang theo luôn à?”

 

Hàn Hương Nhi quay đầu nhìn trong biển mây ở lưng chừng núi, thấy chỗ trong biển mây đó dường như có vô số tia sáng phản chiếu xuất hiện nên ngờ vực hỏi.

 

Trong tia sáng đó còn chứa một luồng sát khí, chắc chắn không thể là phản ứng tự nhiên trong tầng mây được.

 

Hàn Hương Nhi vừa nói thế lập tức thu hút sự chú ý của Lương Cảnh Long.

 

Đây là bảo vật tuyệt thế đấy, không ngờ nhà họ Khổng lại yên tâm giao bảo vật tuyệt thế này cho Khổng Thiên Tường?

 

Phải biết mà thanh kiếm này là quà Bích Hà Cung tặng cho gia chủ nhà họ Khổng vào ngày lễ mừng thọ của ông ta mười năm trước.

 

Có thể nói trong mấy người chỉ có Lương Cảnh Long có cảm tình đặc biệt nhất với kiếm Thất Thái Hà Quang này.

 

Vốn dĩ Khổng Thiên Tường sẽ lấy kiếm Thất Thái Hà Quang này ra khoe khoang rước mặt Trần Nguyệt Nhi một chút, giành được sự ưu ái của Trần Nguyệt Nhi, nhưng hắn không ngờ rằng Trần Nguyệt Nhi sẽ chỉ ngồi vào bàn của Tiêu Chính Văn và phớt lờ hắn.

 

“Anh Tiêu, sau bữa tiệc hôm nay sẽ có người đến kiểm tra danh sách nhân viên của Huyền Thiên Đạo Cung, sau đó đưa cho lãnh đạo cấp cao của Huyền Thiên Đạo Cung”.

 

Trần Nguyệt Nhi nhỏ giọng nói với Tiêu Chính Văn.

 

Cô ta là người mong Tiêu Chính Văn cũng có thể cùng tham gia nhất, nhưng khi đăng kí danh sách này phải được sự cho phép của Tiêu Chính Văn mới được.

 

Để đến khi đó không khiến lòng tốt biến thành làm hỏng việc.

 

Trần Nguyệt Nhi giúp Tiêu Chính Văn báo tên, nhưng Tiêu Chính Văn lại không thích tham gia khiến Huyền Thiên Đạo Cung hiểu lầm, ngược lại sẽ vì thế mà đắc tội với Tiêu Chính Văn.

 

“Ừ!”

 

Tiêu Chính Văn chỉ khẽ gật đầu.

 

Tiêu Chính Văn ít nhiều gì cũng có tò mò với Huyền Thiên Đạo Cung, anh không ngại đi xem một chút.

 

Thấy Tiêu Chính Văn gật đầu, Trần Nguyệt Nhi mới nói tiếp: “Anh Tiêu, thật ra lần này trước khi chúng tôi quay về thế tục thì vẫn luôn có một tin đồn, không biết là thật hay giả”.

 

“Nghe nói lần này Huyền Thiên Đạo Cung đặc biệt vì một người bí ẩn nên mới phá lệ cho phép người thế tục vào”.

 

Thật ra tin tức này đã lan truyền trong giới bọn họ khoảng một tháng trước khi quay về thế tục.

 

Chỉ là mọi người không ai để ý, dù sao danh tiếng của Huyền Thiên Đạo Cung vẫn ở đó, sao có thể tiếp nhận một con kiến bé nhỏ của thế tục chứ?

 

Đa số mọi người đều cho rằng đây chỉ là một lời bịa đặt, ngay cả Trần Nguyệt Nhi trước khi gặp Tiêu Chính Văn cũng từng có suy nghĩ như vậy.

Nhưng sau khi cô ta được chứng kiến sức chiến đấu kinh người của Tiêu Chính Văn thì lập tức có suy đoán khá bạo gan, người mà Huyền Thiên Đạo Cung muốn tìm chẳng lẽ chính là Tiêu Chính Văn?
 
Chương 3124


Tiêu Chính Văn lại không có hứng thú với mấy lời Trần Nguyệt Nhi nói.

 

Tiêu Chính Văn không hề hay biết gì về Huyền Thiên Đạo Cung này.

 

Chỉ cần không làm hại đến lợi ích của người dân Hoa Quốc thì Tiêu Chính Văn cũng lười hỏi.

 

Hai người Long Nguyệt và Long Hình cùng lúc bị một luồng ánh sáng dần dâng lên thu hút tầm nhìn.

 

Chỉ thấy một luồng sáng bảy sắc dài vài thước đang dung nhập vào không trung như có trí tuệ, nhờ vào ánh nắng buổi trưa phát ra vầng sáng chói mắt.

 

Ánh sáng bảy màu liên tục chiếu xuống như đang nhảy múa trong không trung đầy màu sắc rực rỡ.

 

Ngay cả những người đến hiện trường khác cũng phải dời tầm mắt nhìn sang chứ đừng nói là Long Nguyệt và Long Hình bị thu hút ánh nhìn.

 

Mặc dù ngoài lãnh thổ từng nói kiếm Thất Thái Hà Quang là vật không may mắn, nhưng thần binh như thế rất hiếm thấy trên thế gian, không ít người vẫn nhìn về phía Khổng Thiên Tường với ánh mắt đầy ngưỡng mộ.

 

Ngoài nhà họ Khổng, các gia tộc khác không xứng có được bảo vật hiếm thấy này.

 

“Mọi người nhìn kìa, đó chắc là kiếm Thất Thái Hà Quang nhỉ?”

 

Long Nguyệt chỉ vào một phía, hai mắt trợn to tò mò nhìn về phía không trung.

 

“Đúng thế, đây chính là kiếm Thất Thái Hà Quang. Điểm hơn người thật sự của thanh kiếm này nằm ở chỗ, thật ra nó là một tia sáng kỳ lạ nhưng lại không có thân kiếm thực chất nên cũng được gọi là Thiên Kiếm”.

 

Trần Nguyệt Nhi rất kiên nhẫn giải thích.

 

Nghe Trần Nguyệt Nhi nói thế, Long Hình không khỏi ớn lạnh.

 

Nếu trên thế giới này mà có thần binh như vậy thật thì chẳng phải là vô địch rồi sao?

 

Cho dù là bảo kiếm như thế nào cũng không thể chặn được ánh sáng.

 

Nói cách khác, cho dù trong tay anh có là vũ khí gì đi nữa, trong tay đối phương nắm lấy một luồng ánh sáng, làm sao mà đánh lại cho được?

 

“Nhưng thanh kiếm này cũng không phải là thứ mà ai cũng có thể tùy ý dùng, cho đến giờ vẫn không có ai có thể phát huy hết toàn bộ uy lực của nó”.

 

Trần Nguyệt Nhi như nhìn thấy suy nghĩ của Long Hình, lại bổ sung thêm một câu.

 

“Thật ra thanh kiếm này chỉ là vật bình thường không hề có giá trị gì”.

 

Tiêu Chính Văn chỉ ngẩng đầu lên liếc nhìn sang rồi không quan sát thêm nữa.

 

Nghe có vẻ thanh kiếm Thất Thái Hà Quang này trông rất ảo diệu.

 

Thật ra đó chỉ là một vũ khí bình thường mà nhân tài nào đó đã ngưng kết thành bằng trận pháp Không Gian mà thôi.

 

Giống như lúc trước khi Tiêu Chính Văn giao đấu với các cao thủ cũng từng sử dụng trận pháp Không Gian để ngưng tụ màn sáng màu vàng thành các loại vũ khí.

 

Chẳng qua bây giờ thực lực của Tiêu Chính Văn vẫn chưa đủ để làm đến mức ngưng tụ ánh sáng thành thực thể này.

 

Người nói vô ý nhưng người nghe có ý khác, câu nói này của Tiêu Chính Văn khiến xung quanh lập tức rơi vào im lặng.

 

Thậm chí ngay cả Khổng Thiên Tường ngồi trên ghế cũng đứng bật dậy.
“hừ, vừa rồi anh Tiêu nói thanh kiếm này chỉ là một thứ bình thường, vậy tôi muốn xem thử anh Tiêu có vũ khí sắc bén lợi hại gì trong tay?”
Sắc mặt Khổng Thiên Tường vô cùng khó coi, lạnh lùng hỏi.
Hắn vốn dĩ còn muốn mượn cơ hội mọi người đều chú ý này để khoe khoang này nọ, nhưng hắn còn chưa kịp làm gì. Tiêu Chính Văn đã tạt một gáo nước lạnh.
 
Chương 3125


Cảm giác này khó chịu cứ như đang ăn cơm thì lại phát hiện có nửa con ruồi trong bát.

 

“Thế tử Khổng, thật ra lúc nãy anh Tiêu cũng chỉ nói bừa thôi, đừng xem là thật”.

 

Trần Nguyệt Nhi thấy sắc mặt Khổng Thiên Tường khó coi đến thế bèn vội vã đứng dậy giải vây.

 

“Nói bừa? Không phải chứ, anh Tiêu thân là vua Bắc Lương, sao có thể ăn nói bừa bãi được? Đúng chứ anh Tiêu?”

 

Hàn Hương Nhi cũng không buông tha nhìn Tiêu Chính Văn.

 

“Sư tỷ Hương Nhi…”

 

“Nguyệt Nhi, tôi nghĩ chắc anh Tiêu có vũ khí bảo bối trong tay, nếu không chắc chắn sẽ không xem thường bảo kiếm tối thượng như kiếm Thất Thái Hà Quang này”.

 

Không cho Trần Nguyệt Nhi nói hết câu, Hàn Hương Nhi đã cười khẩy ngắt lời.

 

“Trong mắt Long Vương, món đồ vô dụng đó thật sự không đáng để nhắc tới, cho dù là thần binh, hay là tiên khí, cuối cùng vẫn là con người sử dụng nó!”

 

Tiêu Chính Văn hoàn toàn không thèm để ý đến những người này, nhưng Long Nguyệt lại không kìm được lửa giận trong lòng, lập tức đáp trả lại.

 

Nghe vậy, sắc mặt Hàn Hương Nhi lập tức thay đổi, ngay cả người bên cạnh Tiêu Chính Văn cũng dám nói với cô ta bằng giọng điệu này ư?

 

“Anh Tiêu, anh quản thuộc hạ của mình như vậy sao?”

 

Sắc mặt Hàn Hương Nhi trầm xuống, lạnh lùng chất vấn.

 

“Đúng thế, hơn nữa, lời của cô ấy còn có thể đại diện cho tôi!”

 

Tiêu Chính Văn hờ hững nói.

 

Ngay khi lời nói này vừa thốt ra, tất cả mọi người đều rơi vào im lặng chết chóc.

 

Ngay cả Trần Nguyệt Nhi cũng không ngờ rằng Tiêu Chính Văn sẽ nói ra những lời như vậy.

 

Thậm chí ngay cả cô ta cũng không biết phải trả lời như thế nào cho phải, suy cho cùng người mà Tiêu Chính Văn phải đối mặt lúc này chính là người của Bát Cảnh Cung!

 

Hơn nữa, những lời nói này của Tiêu Chính Văn, không chỉ đã đắc tội với Bát Cảnh Cung, mà ngay cả tất cả những người có mặt ở đây, cũng sẽ vì những lời này, mà hoàn toàn đứng đối lập với Tiêu Chính Văn!

 

“Theo như những lời nói này, trong tay anh Tiêu chắc hẳn đang nắm giữ một binh khí lợi hại nào đó rồi? Anh không ngại lấy ra cho tất cả chúng tôi mở rộng tầm mắt chứ, thế nào?”

 

Lương Cảnh Long của Cung Bích Hà đứng lên, nhìn về phía Tiêu Chính Văn với ánh mắt lạnh lùng, trầm giọng nói.

 

Rõ ràng, hắn đang ép Tiêu Chính Văn phải cúi đầu.

 

Trong thế tục, có thể có vũ khí lợi hại gì chứ?

 

Kể từ thời Lý Đường một ngàn năm trước, tất cả những cao thủ sau khi đạt đến cảnh giới Thiên Vương cấp bốn, cũng sẽ nghĩ đủ mọi cách để tiến vào vùng ngoài lãnh thổ!

 

Cũng có nghĩa là, tất cả những bảo vật hiếm có trên thế giới, cũng sẽ bị những người này mang đi khỏi thế tục!

 

Lương Cảnh Long chính là muốn nhân cơ hội này để khiến Tiêu Chính Văn bẽ mặt trước đám đông, rồi gán cái cớ phỉ báng thế tử, vây lại tấn công, giết Tiêu Chính Văn trên đỉnh Thái Sơn!

 

Ngay khi hắn thốt ra những lời này, hầu như ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người Tiêu Chính Văn.

 

Tất cả mọi người đều thầm cười nhạo trong lòng, chờ xem Tiêu Chính Văn làm trò cười.
 
Chương 3126


Long Nguyệt và Long Hình cười chế nhạo một hồi, sau đó đưa mắt về phía Tiêu Chính Văn!

 

Nói về binh khí lợi hại thực sự, bọn họ đã thấy tận mắt, đó chính là thanh kiếm Tần Vương!

 

Ngày đó, khi Tiêu Chính Văn lần đầu tiên sử dụng thanh kiếm Tần Vương, đã xuất hiện bóng dáng của Thủy Tần, hơn nữa, uy lực kinh thiên động địa kia, một binh khí bình thường tuyệt đối không thể so sánh được!

 

“Chát!”

 

Ngay sau đó Tiêu Chính Văn vung tay lên, một thanh bảo kiếm cổ xưa bằng đồng đã xuất hiện trong tay anh.

 

Trên bao kiếm nhìn trông có vẻ cũ kỹ, thậm chí còn có chút gỉ sét, nhìn từ xa, hoàn toàn không nhìn ra manh mối nào!

 

Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này, trên mặt họ gần như đồng thời lộ ra nụ cười khinh thường, chỉ là một thanh kiếm nát, đâu phải là binh khí lợi hại gì?

 

Đoán chừng nếu ném xuống đất, cũng không có ai nhặt lại!

 

“Nếu đã là thần binh, thì dĩ nhiên sẽ có chỗ hơn người, theo tôi thấy hay là chúng ta so tài thử, thế nào?” Tiêu Chính Văn vừa nói, vừa nhìn thanh kiếm Thất Thái Hà Quang đang từ từ bay lên cao trên không trung!

 

“So tài? Anh đang nói đùa với tôi à?”

 

Khổng Thiên Tường nhếch khóe miệng, lộ ra vẻ khinh thường.

 

Tất cả mọi người cũng lập tức phát ra một tràng tiếng cười lớn, dùng một thanh kiếm đồng rách nát để so tài với kiếm Thất Thái Hà Quang của Khổng Thiên Tường, Tiêu Chính Văn không phải là tên điên, thì cũng là một kẻ ngốc!

 

Ngay cả Hàn Hương Nhi bên cạnh cũng khinh thường lắc đầu.

 

Tuy rằng cô ta chưa từng thấy sức mạnh của thanh kiếm Thất Thái Hà Quang, nhưng suy cho cùng nó cũng là một thần binh mà tất cả mọi người ở vùng ngoài lãnh thổ đều biết!

 

Nếu không, với thân phận của Khổng Thiên Tường, sao có thể mang theo một món đồ rác rưởi để quay lại thế tục chứ?

 

Điều khiến cô ta cảm thấy buồn cười nhất là người không có môn phái như Tiêu Chính Văn, vốn không có nơi nào để tìm kiếm binh khí lợi hại thực sự, lại còn muốn khoe mẽ ở trước mặt mọi người, đúng là không biết sống chết!

 

Hơn nữa, Khổng Thiên Tường có thể mượn cơ hội thi đấu, để lấy mạng Tiêu Chính Văn bất cứ lúc nào!

 

Vì vậy, theo quan điểm của cô ta, những lời này của Tiêu Chính Văn, thật sự là chán sống!

 

Khổng Thiên Tường cười gằn mấy tiếng, khẽ gật đầu nói: “Đương nhiên là được, chẳng qua là thần binh thường luôn khát máu, lỡ như có chuyện gì ngoài ý muốn thì đừng trách tôi không nhắc nhở anh!”

 

Rõ ràng, Khổng Thiên Tường cũng muốn mượn cơ hội này để tiêu diệt Tiêu Chính Văn, một tình địch tiềm ẩn.

 

Ngay khi giọng nói của hắn vừa dứt, trên thân kiếm Thất Thái Hà Quang đang lơ lửng giữa không trung đột nhiên phát sáng, phóng ra hàng vạn ánh hào quang!

Vô số ánh hào quang đầy màu sắc chiếu rọi, ngay cả ánh nắng giữa trưa cũng mất đi màu sắc!
 
Chương 3127


Một luồng sát khí vô cùng kinh khủng vét sạch cả tòa Thái Sơn, ngay cả mặt đất cũng rung lên!

 

“Người ta nói rằng chỉ cần thanh kiếm Thất Thái Hà Quang này rời khỏi bao kiếm, nó sẽ có sức mạnh kinh thiên động địa. Xem ra quả nhiên không sai!”

 

“Đúng vậy, dù sao nó cũng là thần binh mà mấy thế lực lớn rất coi trọng!”

“Lần này, tám mươi phần trăm tên họ Tiêu sẽ mất mạng!”

 

Trong chốc lát, nhiều người đã bắt đầu bàn tán xôn xao.

 

Đây cũng là lần đầu tiên bọn họ được tận mắt chứng kiến sức mạnh của kiếm Thất Thái Hà Quang, mặc dù Khổng Thiên Tường vẫn chưa ra tay, nhưng luồng sát khí bao phủ khắp thế giới cũng đủ khiến tất cả mọi người có mặt ở đây run sợ trong lòng!

Nhìn lại thanh kiếm nát trên tay Tiêu Chính Văn, không hề có một chút sức mạnh nào, càng không có uy lực chấn động thiên hạ!

 

“Hừ, tôi rất muốn xem lần này tên họ Tiêu sẽ có kết cục như thế nào! Cho dù thực lực của Khổng thế tử không đủ phát huy hết sức mạnh của thanh kiếm Thất Thái Hà Quang, nhưng cũng quá đủ để giết một con kiến của thế tục, còn dư sức nữa đấy!”

 

Lương Cảnh Long nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ mặt đầy khiêu khích.

 

“Tôi cũng rất tò mò, anh ta lấy đâu ra sự tự tin mà dám so tài cao thấp với thế tử của nhà họ Khổng chứ!”

 

Hàn Hương Nhi cười nhạo, khinh thường nói.

 

Khi hai người họ vừa dứt lời, Khổng Thiên Tường liền chỉ tay về thanh kiếm Thất Thái Hà Quang!

 

Thanh kiếm Thất Thái Hà Quang đột nhiên sáng chói rực rỡ, thân kiếm đột nhiên tăng kích thước từ ba centimet lên tới mấy mét.

 

Khi vô số tia nắng chiếu xuống, giữa trời và đất đột nhiên nổi lên một trận gió, mây ùn ùn kéo đến, trên bầu trời, gió đen cuồn cuộn, sấm chớp rền vang, xuất hiện nhiều hiện tượng dị thường!

 

“Chẳng lẽ đây chính là sức mạnh của thanh kiếm Thất Thái Hà Quang?”

 

Lúc này, ngay cả Hàn Hương Nhi vốn đã chuẩn bị tâm lý, cũng sợ ngu người.

 

Khổng Thiên Tường nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt đắc ý nói: “Kiếm Thất Thái Hà Quang có thể chém mặt trăng và mặt trời, cắt đứt ánh sao, nếu không thì sao lại được gọi là thanh kiếm tai hại chứ?”

 

Lời nói này vừa thốt ra, tất cả mọi người đều kinh sợ!

 

Có thể cắt đứt mặt trời và mặt trăng, chém đứt ánh sáng của các vì sao, tức là kiếm Thất Thái Hà Quang là một thần binh có thể chém cả ánh sáng!

 

“Chẳng lẽ, những lời đồn về thanh kiếm Thất Thái Hà Quang đều là thật?”

 

Hàn Hương Nhi trừng lớn hai mắt, nhìn về phía Khổng Thiên Tường với vẻ mặt không thể tin nổi.

 

Người ta nói rằng, thanh kiếm này có thể giết người cách xa hàng ngàn dặm thông qua sự khúc xạ của ánh mặt trời!

 

Nếu như tất cả đều là sự thật thì quá đáng sợ!

 

Cùng lúc đó, hầu hết ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

Bây giờ đã không đơn giản chỉ là lấy Tiêu Chính Văn làm trò cười, những lời vừa rồi của Khổng Thiên Tường đã nói rất rõ ràng, nếu Tiêu Chính Văn không thắng, rất có thể sẽ bị giết ngay tại chỗ!

 

Lương Cảnh Long khinh thường nhìn về phía Tiêu Chính Văn với bộ dạng xem kịch vui, ánh mắt quét qua thanh bảo kiếm cổ xưa trên tay anh, tràn đầy vẻ khinh thường.
 
Chương 3128


Nhưng ngay khi mọi người đều tin chắc rằng Tiêu Chính Văn nhất định sẽ chết, thì thấy Tiêu Chính Văn nhẹ nhàng kéo vỏ kiếm ra, một tia sáng lạnh chói mắt lao lên trời!

 

“Soạt!”

 

Tia sáng màu bạc lập tức bao phủ lấy toàn bộ Thái Sơn!

 

Hả?

 

Trước mắt Khổng Thiên Tường hoảng hốt, nhìn thanh kiếm trong tay Tiêu Chính Văn với vẻ không thể tin được nói: “Điều… Điều này sao có thể?”

 

Chỉ thấy thanh bảo kiếm ban đầu vốn tầm thường không có gì nổi bật, đột nhiên lại toát ra khí thế động trời!

 

Những người xung quanh đang định xem trò hề của Tiêu Chính Văn đều đứng phắt dậy.

 

Sắc mặt của Khổng Thiên Tường và Hàn Hương Nhi lập tức tái nhợt, ngay cả sắc mặt của Lương Cảnh Long cũng trở nên vô cùng khó coi.

 

Bởi vì tất cả mọi người đều cảm nhận được khí tức của một bậc đế vương!

 

Trong ánh bạc chói lọi đó, lại có khí vận của đế vương?

 

Chỉ thấy Tiêu Chính Văn vừa vung tay lên, kiếm Tần Vương đã đánh ra ngoài!

 

“Không…”

 

Khổng Thiên Tường vừa định lên tiếng ngăn cản, nhưng tất cả đã quá muộn.

 

Chỉ nghe thấy một tiếng động lớn rung chuyển trời đất, ngay sau đó, thanh kiếm Tần Vương được bao bọc bởi uy thế của đế vương, chém thanh kiếm Thất Thái Hà Quang thành hai mảnh!

 

“Không! Điều này… Điều này sao có thể? Làm sao có thể! Kiếm của tôi…”

 

Giờ phút này, sắt mặt của Khổng Thiên Tường như xám tro tàn, hắn ngơ ngác nhìn chằm chằm vào thanh kiếm Thất Thái Hà Quang đã bị vỡ thành hai mảnh, siết chặt tay thành nắm đấm, mồ hôi lạnh trên trán từ từ chảy xuống!

 

 

 

Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, kiếm Thất Thái Hà Quang vỡ thành hai mảnh trong nháy mắt.

 

Đến lúc đó, mọi người mới chú ý đến thanh kiếm trong tay Tiêu Chính Văn đem theo vận khí hoàng gia.

 

Vận khí là thứ biến hóa vô thường nhất trên đời này.

 

Cho dù là anh sáng hay những thứ bằng vàng, bằng sắt thì đều không thể so sánh với vận khí.

 

Bởi vì thứ mà vận khí mang theo chính là thiên đạo vĩnh hằng, không có thứ gì trên thế gian này có thể so sánh được!

 

Lúc Khổng Thiên Tường nhìn thấy dòng chữ trên thanh kiếm, đã nhận ra ngay đây chính là kiếm Tần Vương đã có từ hàng nghìn năm trước.

 

Hắn nằm mơ cũng không ngờ loại vũ khí thần cổ xưa như vậy lại rơi vào tay Tiêu Chính Văn.

 

Lúc này, ráng màu đầy trời rơi xuống, lập tức chìm trong biển mây.

 

Không gian im lặng đến chết người, mọi người kinh ngạc nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Không ai ngờ rằng thứ mà Tiêu Chính Văn đang cầm trong tay lại là kiếm Tần Vương đã thất truyền ngàn năm.
Đừng nói là người nào đó, ngay cả thế lực lớn ở vùng ngoài lãnh thổ cũng không dám dễ dàng lấy món bảo vật quý gía như vậy cho người khác xem.
Kiếm Tần Vương là một trong những biểu tượng của văn minh khai sáng Hoa quốc vạn năm, nó còn là tín vật mang theo ận quốc Hoa Quốc.
Ai sở hữu được vũ khó thần này, tương đương với việc thừa kế nền văn minh của Hoa Quốc.
 
Chương 3129


Còn được thừa hưởng vận khí đế vương do Thủy Hoàng truyền lại.

 

Ánh mắt mọi người nhìn Tiêu Chính Văn thêm vài phần kính nể. Tiêu Chính Văn tay cầm kiếm Tần Vương, cho dù là đặt ở vùng ngoài lãnh thổ thì cũng đủ chấn động khắp nơi.

 

Điều này giống như Tiêu Chính Văn là người giàu nhất thế giới, còn Khổng Thiên Tường là một tên ăn xin trên đường.

 

Điều khiến bọn họ càng không thể chấp nhận hơn là có rất nhiều người thậm chí còn không bằng tên ăn xin như Khổng Thiên Tường.

 

“Thế nào, bây giờ anh còn gì để nói không?”

 

Tiêu Chính Văn duỗi tay, nắm lấy thanh kiếm Tần Vương, lạnh lùng nhìn Khổng Thiên Tường.

 

Nếu Tiêu Chính Văn muốn giết hắn thì hắn đã không còn cơ hội sống sót.

 

Hầu như tất cả mọi người đều quay lại nhìn Khổng Thiên Tường, lúc này, bọn họ không dám coi thường Tiêu Chính Văn nữa, càng không dám xem nhẹ thanh kiếm cổ kia.

 

Ngay cả đám người Lương Cảnh Long cũng không nói nên lời.

 

So tới kiếm Tần Vương, kiếm Thất Thái Hà Quang chẳng là gì cả, thậm chí còn không đủ tư cách đặt lên bục đài.

 

Khổng Thiên Tường càng không nói nên lời trước câu hỏi của Tiêu Chính Văn, sắc mặt của hắn vô cùng khó coi, chỉ có thể nghiến răng ngồi yên ở chỗ.

 

Hắn không dám nói nửa chữ, mặc dù hắn trong cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật này.

 

Vốn dĩ, hắn muốn nhân cơ hội này khiến Tiêu Chính Văn mất mặt, sau đó tiện tay giết Tiêu Chính Văn tại đây.

 

Nhưng không ngờ, lại làm hỏng cả một món bảo vật của nhà họ Khổng.

 

Hắn không biết phải giải thích với gia tộc như thế nào khi trở về.

 

“Thế tử Khổng, anh đừng tức giận. Không còn kiếm Thất Thái Hà Quang thì chẳng phải vẫn còn kiếm Tần Vương sao?”

 

Hàn Hương Nhi giễu cợt nói.

 

Khổng Thiên Tường sững sờ, sau đó mặt hiện lên vẻ chế nhạo: “Chà, đúng vậy! Tên họ Tiêu cũng chẳng sống được mấy ngày nữa!”

 

Chỉ cần nhân vật lớn của nhà họ Khổng bọn họ trở lại giới thế tục thì bất cứ lúc nào cũng có thể lấy mạng Tiêu Chính Văn.

 

Một khi Tiêu Chính Văn chết thì chẳng phải thanh kiếm Tần Vương đó sẽ thuộc về nhà họ Khổng sao?

 

Đến lúc đó, tuy rằng Khổng Thiên Tường không tự tay đoạt lấy kiếm Tần Vương, nhưng ít nhất cũng cung cấp mạnh mối của thần khí cho nhân vật lớn trong gia tộc, cũng coi như là có công chuộc tội.

 

Nghĩ đến đây, Khổng Thiên Tường bình tĩnh lại, nói với Hàn Hương Nhi: “Được rồi, thêm tên anh ta vào danh sách, rồi gửi danh sách đến Huyền Thiên Đạo Cung!”

 

Nói xong, Khổng Thiên Tường đưa một bản danh sách cho Hàn Hương Nhi.

 

Thực ra, danh sách này đã được hắn lập ra từ lâu, những người có tên trong danh sách này đều là những người có mối quan hệ gắn bó chặt chẽ với nhà họ Khổng.

Vốn dĩ Khổng Thiên Tường không định thêm tên Tiêu Chính Văn vào danh sách, nhưng lúc này, hắn đã thay đổi quyết định.
 
Chương 3130


Ngược lại, Lương Cảnh Long luôn âm thầm nhìn Tiêu Chính Văn với ánh mắt vô cùng phức tạp.

 

Hôm nay hắn luôn khiêu khích Tiêu Chính Văn là vì muốn thăm dò Tiêu Chính Văn.

 

Dù sao thì trước khi xảy ra chuyện này, không ai nghĩ rằng trong giới thế tục sẽ xuất hiện người khó đối phó như Tiêu Chính Văn.

 

Trước giờ Lương Cảnh Long luôn cho rằng Trương Tử Tuấn bị Tiêu Chính Văn giết chết là do bất cẩn.

 

Nhưng lúc này, hắn đã thay đổi cái nhìn về Tiêu Chính Văn, từ chuyện vừa rồi, Tiêu Chính Văn quả thực là hơn người.

 

Hắn không ngây thơ như Khổng Thiên Tường, hắn biết khá rõ về kiếm Tần Vương.

 

Vũ khí thần sẽ không dễ dàng nhận chủ, một khi đã nhận chủ thì chứng tỏ người này phải có gì đó đặc biệt.

 

Tất cả những gì xảy ra ở đây sẽ được Lương Cảnh Long bí mật chuyền đạt đến vị cung chủ ở Ngọc Khuyết Cung.

 

Ngược lại, những người lúc trước định xem trò cười của Tiêu Chính Văn lại đến kính rượu, tiếp cận Tiêu Chính Văn.

 

Lúc đầu, bọn họ không hề coi Tiêu Chính Văn ra gì, thậm chí còn muốn xem Khổng Thiên Tường giết Tiêu Chính Văn trước mặt mọi người.

 

Nhưng từ khi nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, cái nhìn của họ về Tiêu Chính Văn đã đảo ngược 180 độ.

 

Hơn nữa, phía sau bọn họ đều có thế gia lâu đời làm hậu thuẫn, bọn họ không quan tâm đến ân oán giữa Tiêu Chính Văn và nhà họ Khổng, càng không bị ảnh hưởng bởi thái độ của huyết tộc.

 

Mọi người lần lượt nâng ly, kính rượu Tiêu Chính Văn để tỏ thành ý.

 

Lúc này, Hứa Tinh Nhi cũng bước đến bên cạnh Trần Nguyệt Nhi, nhẹ giọng nói: “Chị Nguyệt Nhi, lẽ nào Thiên Cung Bắc Cực các chị thật sự muốn bỏ qua quá khứ, kết liên minh với Tiêu Chính Văn sao?”

 

Hứa Tinh Nhi và Trần Nguyệt Nhi luôn gọi nhau là chị em.

 

Hơn nữa, Thiên Cung Bắc Cực và Thiên Hương Các đã có giao tình lâu năm, vì vậy Hứa Tinh Nhi mới hỏi vậy.

 

“Kết liên minh?”

 

Trần Nguyệt Nhi khẽ lắc đầu nói: “Đến nay vẫn chưa nói chắc được chuyện gì. Chỉ cần không trở thành kẻ thù với anh ta là được!”

 

“Nhưng nếu anh ta thật sự giết Lục Tiểu Thiến, khiến nhà họ Lục nổi giận sẽ có hậu quả thế nào, chắc em biết rõ hơn chị. Đến lúc đó, tất cả những người thân cận với anh ta đều sẽ bị liên lụy.

 

“Lẽ nào Thiên Cung Bắc Cực không sợ nhà họ Lục báo thù sao?”

 

Vốn dĩ, Hứa Tinh Nhi cũng muốn lôi kéo Tiêu Chính Văn, nhưng sau khi biết Tiêu Chính Văn chính là hung thủ giết chết Lục Tiểu Thiến, cô ta đã hoàn toàn gạt bỏ ý định này.

 

Cho dù Tiêu Chính Văn đã thể hiện bản lĩnh độc nhất của mình trước mặt mọi người, nhưng một người bước ra từ giới thế tục cũng không thể tiến xa hơn được.

 

Những người Tiêu Chính Văn đã đắc tội đều có lai lịch rất lớn, thậm chí có thể dùng từ đáng sợ để mô tả.

 

Khoảng cách lớn giữa một người và một bên thế lực đâu thể lấp đầy bởi một thanh kiếm Tần Vương.

 

Hơn nữa, nhà họ Lục cũng không đơn giản, trong huyết tộc, nhà họ Lục là nhân vật vô cùng đáng sợ.
 
Chương 3131


 

Ngoài ra, cái chết của Lục Tiểu Thiến còn liên quan đến Ngọc Khuyết Cung, hai thế lực này đều không thể tùy ý khiêu khích.

 

Trần Nguyệt Nhi chỉ khẽ lắc đầu, cười nhẹ nói: “Chuyện này e rằng vẫn chưa đến mức đó!”

 

Nếu người nhà họ Lục muốn trả thù Tiêu Chính Văn thì tại sao phải đợi đến bây giờ?

 

Hứa Tinh Nhi thấy Trần Nguyệt Nhi trầm mặc, đành thở dài nói: “Ôi, chị Nguyệt Nhi, em vẫn mong chị có thể suy nghĩ kỹ lại!”

 

Cho dù giữa hai người có quan hệ gì thì Hứa Tinh Nhi cũng không dám mạo hiểm vì chuyện này. Dù sau đây cũng là vấn đề lớn liên quan đến tương lai sau này của Thiên Hương Các.

 

Cô ta không thể đem lại tai họa cho Thiên Hương Các chỉ vì tình bạn giữa cô ta và Trần Nguyệt Nhi.

 

“Thật ra, anh Tiêu cũng không để ý đến chuyện vừa rồi. Sao chúng ta không cùng uống một ly, mọi người bỏ qua những chuyện không vui trước đây, chẳng phải là tốt hơn sao?”

 

Trần Nguyệt Nhi chủ động mời.

 

Hứa Tinh Nhi lắc đầu nói: “Không được, chị Nguyệt Nhi, em cũng có nỗi khổ riêng của mình, hy vọng chị có thể hiểu cho khó khăn của em!”

 

“Tinh Nhi, thực ra chị cũng hiểu em không muốn mang lại tai họa cho Thiên Hương Các, nhưng có một số chuyện vẫn chưa nghiêm trọng như em nghĩ, hơn nữa…”

 

“Chị Nguyệt Nhi, ai mà biết trước được chuyện tương lai chứ? Em phải đi kính rượu thế tử Khổng rồi, không thể nói chuyện cùng chị được nữa!”

 

Hứa Tinh Nhi nói xong liền quay người đi về phía Khổng Thiên Tường.

 

Sau khi Hứa Tinh Nhi quay người rời đi, mấy người đến lấy lòng Tiêu Chính Văn cũng lần lượt tới kính rượu anh rồi quay người trở về chỗ ngồi của mình.

 

“Anh Tiêu, hy vọng ngày khác chúng ta có thể gặp lại ở Huyền Thiên Đạo Cung!”

 

Một nam thanh niên trong số đó chắp tay nói với Tiêu Chính Văn.

 

Trần Nguyệt Nhi đưa mắt nhìn theo đám người đi xa rồi mới quay lại nói với Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu, tôi đã viết tên anh vào trong danh sách rồi, nếu không có gì ngoài ý muốn thì vài ngày nữa anh sẽ nhận được lời mời của Huyền Thiên Đạo Cung”.

 

Tiêu Chính Văn chỉ bình thản gật đầu.

 

Từ đầu tới cuối, Tiêu Chính Văn cũng chưa từng bận tâm tới chuyện này, ngồi thêm một lúc, anh dẫn hai người Long Nguyệt và Long Hình xuống núi.

 

Sau khi Tiêu Chính Văn rời đi không lâu, Lương Cảnh Long từ từ rút điện thoại ra, đi tới một góc không người, tìm một số điện thoại rồi gọi đi.

 

Chẳng bao lâu sau, đầu dây bên kia truyền tới một giọng nói lạnh tanh: “Thiếu cung chủ, thăm dò tình hình thế nào rồi?”

 

“Đã thăm dò ra rõ rồi, Tiêu Chính Văn chỉ có thực lực khoảng Nhân Vương cấp bốn mà thôi!”

 

Lương Cảnh Long nghiêm túc nói.

 

“Nhân Vương cấp bốn? Vậy chuyện hắn tự tay giết chết Trương Tử Tuấn phải giải thích thế nào đây?”

 

Nam thanh niên phía đầu dây bên kia cảm thấy rất hoài nghi về điều này.

Một Nhân Vương cấp bốn sao có thể giết chết cao thủ Nhân Vương cấp năm chỉ với một chiêu?
 
Chương 3132


“Tôi đang định báo cáo với anh đây, trong tay tên họ Tiêu đó có một thanh kiếm Tần Vương, tôi nghĩ chuyện hắn có thể giết ngược dòng có lẽ chính là nhờ thanh kiếm Tần Vương này đấy!”

 

“Hơn nữa, người của Thiên Cung Bắc Cực dường như đang cố lấy lòng Tiêu Chính Văn, có ý lôi kéo rất rõ!”

Advertisement

Lương Cảnh Long nghiến răng nghiến lợi nói.

 

“Ồ? Thiên Cung Bắc Cực? Không phải Thiên Minh Tử vừa mới chết trong tay Tiêu Chính Văn hay sao? Lẽ nào bọn họ…”

 

Nam thanh niên phía đối diện nói tới đây thì không nói tiếp nữa, sau đó cúp điện thoại luôn.

 

Ngọc Khuyết Cung căn bản không ở cùng một bậc đẳng cấp với Thiên Cung Bắc Cực, dù cho người chủ sự của Thiên Cung Bắc Cực tới thì hắn cũng hoàn toàn không coi ra gì.

Advertisement

Có điều mọi hành động của Thiên Cung Bắc Cực rõ ràng là đang làm khó hắn!

 

“Hừ! Dám làm hỏng việc của tao, tao cũng không ngại khiến cho Thiên Cung Bắc Cực của mày biến mất khỏi vùng ngoài lãnh thổ!”

 

Nam thanh niên cười lạnh lùng, trong đáy mắt loé lên vẻ sắc bén.

 

Đặt điện thoại xuống, nam thanh niên quay đầu lại nói với người mặc đồ đen đang đứng sau lưng: “Chuyện bảo mấy người đi điều tra thế nào rồi?”

 

“Thiếu chủ, tên Tiêu Chính Văn này xuất thân từ nhà họ Tiêu ở Long Kinh, thế nhưng lý do tại sao nhà họ Tiêu năm đó bị bốn gia tộc lớn tiêu diệt lại rất khó để tra ra!”

 

“Hơn nữa, một số mối quan hệ của hắn ở trong quân đội cũng bị Long Các cố tình ẩn giấu, chúng tôi cũng chỉ có thể tra được một số chuyện sau khi hắn trở thành vua Bắc Lương”.

 

Người đàn ông mặc đồ đen cẩn trọng lên tiếng.

 

“Ồ? Đã tra được gì rồi? Mang ra đây cho tôi xem!”

 

Người đàn ông mặc đồ đen nghe vậy thì vội vàng đưa một bản tài liệu điều tra rất dày vào trong tay nam thanh niên kia.

 

Không thể không nói, người đàn ông mặc đồ đen này điều tra hết sức tỉ mỉ, thậm chí ngay cả một số chuyện có liên quan tới gia tộc Khương Vy Nhan cũng tra ra rõ ràng.

 

Vừa nhìn, trên mặt nam thanh niên đó đã lộ ra một nụ cười lạnh tanh: “Hừ, đúng thật là một tên ngông cuồng gan to bằng trời! Vậy mà lại dám cắt đứt pháp mạch lưu truyền của Hằng Sơn, làm nhục cả năm đại danh sơn!”

 

“Tôi lại muốn xem tên ngông cuồng không coi võ tông ra gì này có thể có mấy phần bản lĩnh!”

 

Nam thanh niên đó nói xong thì ném bản báo cáo điều tra đó trở lại trên bàn.

 

Chẳng mấy chốc, đại diện của Huyền Thiên Đạo Cung đã công bố danh sách đã được phê chuẩn ra thế tục.

 

Khi vừa nhận được bản danh sách này, các thế lực lớn của Âu Lục, Mỹ Lục và Phi Lục gần như đều mượn truyền thông để lan truyền rộng rãi cùng lúc.

 

Ngay cả giới truyền thông trong lãnh thổ Hoa Quốc cũng bắt đầu rầm rộ liên tiếp đăng bài về danh sách này.

 

Thật ra vẫn có không ít môn phái trong võ tông còn cử ra những nhân vật cấp một như chưởng giáo hay môn chủ đích thân lộ diện, rêu rao triệt để.

 

Dù gì xét trong cả võ tông thì việc có thể nhận được sự công nhận của Huyền Thiên Đạo Cung cũng là một chuyện rất đáng để khoe mẽ.

 

“Danh sách của Huyền Thiên Đạo Cung?”
“Đó không phải là nơi mà người bình thường có thể đến, chỉ có kỳ tài nổi trội mới có thể được chọn trúng!”
“Khổng Thiên Tường, Trần Nguyệt Nhi, Hàn Hương Nhi, Lương Cảnh Long…”
Mặc dù đầu đề của những trang báo lớn đều viết đầy tên của bọn họ, thế nhưng đối với người bình thường mà nói thì gần như vô cảm!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom