Chương 2973


Chu Chấn Long chỉ dùng vẻn vẹn một phần trăm sức lực cũng đủ để đánh Thiên Minh Tử bay xa những bảy tám mét!

 

“Giết!”

 

Thiên Minh Tử mới vừa rơi xuống đất đã lại lập tức phóng người lên, đánh về phía Chu Chấn Long!

 

Lúc này, Thiên Minh Tử đã bị đánh đến mức tóc tai bù xù, tư thế hiên ngang ngạo nghễ ban nãy đâu còn nữa!

 

Thấy Thiên Minh Tử gần như liều mạng mà chiến, muôn dân trăm họ Hoa Quốc đang ngồi xem truyền hình cũng không khỏi thấy cảm động!

 

“Tiền bối Thiên Minh Tử phải anh dũng đến mức nào? Đối mặt với kẻ địch mạnh như vậy nhưng vẫn quyết tử chiến không lùi!”

 

“Haiz, so với tiền bối Thiên Minh Tử thì Tiêu Chính Văn chính là là đồ tham sống sợ chết!”

 

“Uổng công tôi tin tưởng vua Bắc Lương đến thế, không ngờ anh ta lại là kẻ tham sống sợ chết như vậy! Đến giờ phút quan trọng này mà đến cái bóng anh ta cũng chẳng thấy đâu!”

 

Phút chốc, một đợt sóng phê bình khác dành cho Tiêu Chính Văn lại bắt đầu oanh tạc trên mạng!

 

Hầu như tất cra diễn đàn đều lên tiếng chỉ trích Tiêu Chính Văn nhát như thỏ đế, không dám ứng chiến!

 

Chu Chấn Long thấy mấy luồng bóng kiếm vây quanh lấy mình, hít sâu một hơi rồi nghiêng đầu nhìn về phía Tiêu Chính Văn đang đứng, người đó chỉ hơi gật đầu với ông ta rồi lập tức quay lưng xuống núi!

 

“Dừng!”

 

Chu Chấn Long đột nhiên vung tay về phía Thiên Minh Tử, nói: “Tôi thua rồi, ông quả nhiên chiến lực bất phàm, lão Chu này bội phục!”

 

Nói xong, Chu Chấn Long chắp tay với Thiên Minh Tử.

 

Ngay lúc đó, tay áo Chu Chấn Long bỗng dưng thủng mấy cái lỗ lớn, thậm chí ngay cả da thịt cũng bị kiếm khí của Thiên Minh Tử cắt thành mấy vết thương máu chảy đầm đìa!

 

Thiên Minh Tử thấy Chu Chấn Long nhận thua, dù trong lòng vẫn còn hơi nghi ngờ nhưng vẫn thở hổn hển đáp: “Anh Chu khách sao rồi, cảm ơn!”

 

“Đệ tử chân truyền của Thiên Cung Bắc Cực quả nhiên có lực chiến bất phàm, tôi thua tâm phục khẩu phục!”

 

Chu Chấn Long vừa nói vừa sửa sang tay áo, rồi băng bó kỹ vết thương của mình, nhìn về phía Thiên Minh Tử với vẻ mặt hững hờ.

 

“Ha ha! Quá lời rồi, có điều, hộ vệ hàng đầu của nhà họ Chu cũng khiến tôi thấy hơi thất vọng!”

 

Thiên Minh Tử lau máu tươi tràn ra bên khóe môi, ngạo nghễ nói.

 

Nghe thấy thế, sát khí trong mắt Chu Chấn Long chợt lóe lên rồi biến mất, ông ta nhìn về phía Tiêu Chính Văn rời đi, lạnh lùng nói: “Nói nhiều vô ích, mong anh đây hãy tự lo liệu bản thân!”

 

Nói xong, chu Chấn Long nghiêng đầu nhìn mấy vị hầu tước Huyết Tộc một cái rồi lập tức đi xuống chân núi.
 
Chương 2974


 

Sau khi bóng lưng Chu Chấn Long đã biến mất, hầu như cả Hoa Quốc đều phát ra một trận hoan hô!

 

“Chúng ta thắng! Chúng ta thắng rồi!”

 

Không chỉ Long Kinh, hầu như muôn dân Hoa Quốc đều đốt pháo hoa và hoan hô nhảy múa!

 

Lúc này, sắc mặt Lục Tiểu Thiến trên khán đài đã hết sức khó coi!

 

Cô ta vốn cảm thấy trên người Chu Chấn Long có rất nhiều điểm khả nghi.

 

Quả nhiên hệt như những gì cô ta dự đoán, ban nãy rõ ràng Chu Chấn Long có thể dùng một chưởng đánh gục Thiên Minh Tử nhưng không biết vì sao trong lúc nguy cấp, vì thấy Tiêu Chính Văn xuất hiện mà ông ta lại thu tay, thế nên Thiên Minh Tử mới nhặt lại được cái mạng chó của mình!

 

“Vì sao lại thế?”

 

Lục Tiểu Thiến nghiến răng quay đầu nhìn hầu tước huyết tộc bên cạnh.

 

“Tất cả những chuyện này đều là ý của Lục Công, hai hổ tranh đấu ắt sẽ có một con bị thương, huyết tộc chúng ta sao không ngồi làm ngư ông đắc lợi? Cô Lục sẽ nhanh chóng hiểu được thôi!”

 

Nói xong, gã hầu tước huyết tộc kia phóng người lên, chân đạp ánh sáng đỏ tươi, biến mất tăm mất tích!

 

“Cái gì? Thiên Minh Tử thắng á?”

 

Tần Vũ nhìn màn hình di động mà không thể tin nổi.

 

Đừng nói anh ta, ngay cả Đại trưởng lão cũng không dám tin những gì xảy ra lại là thật!

 

Huyết tộc được trấn giữ bởi ba vị hầu tước, từ đầu chí cuối, ba vị hầu tước kia chưa ra tay một lần nào, nếu bọn họ thật lòng muốn thắng thì chỉ cần hầu tước kia tùy ý ra tay thì Thiên Minh Tử chẳng thể là đối thủ của họ được!

 

“Theo lão già này thấy, chuyện này nhất định có chỗ đáng ngờ! Ba đại hầu tước của huyết tộc đích thân tới nhưng không ra tay, thấy Thiên Minh Tử đứng đầu ngọn gió, thậm chí đến cả hộ vệ hàng đầu của nhà họ Chu cũng thua Thiên Minh Tử, điều này thật sự quá khác thường!”

 

Đại trưởng lão vừa lắc đầu vừa đi qua đi lại, thật sự cụ ta nghĩ không ra, trong này rốt cuộc còn giấu giếm bí mật gì!

 

Không chỉ Đại trưởng lão thấy bất ngờ, đến cả Thiên Minh Tử cũng không dám tin đây là thật!

 

Trong giây phút ông ta nhìn thấy Chu Chấn Long, thậm chí ông ta đã nghĩ đến việc hôm nay sẽ là ngày vùi thây trên đỉnh Hoa Sơn!

 

Ông ta rất muốn trốn nhưng nếu không thể hoàn thành sứ mệnh mà Thiên Cung Bắc Cực giao phó, cho dù có quay về bên ngoài lãnh thổ thì cũng sẽ bị Thiên Cung Bắc Cực khép tội phản đồ, loại khỏi sư môn!

 

Không còn chỗ dựa như Thiên Cung Bắc Cực, Thiên Minh Tử sẽ chẳng thể sống nổi một tháng ở bên ngoài lãnh thổ!

 

Vì thế, để sinh tồn, ông ta phải liều mạng!

 

Nhưng không ngờ rằng, Chu Chấn Long lại nhận thua!

 

Xem ra, những cao thủ nổi tiếng này cũng chỉ được có thế!
 
Chương 2975


“Cô Lục, theo như ước hẹn của chúng ta lúc trước, huyết tộc và Hoa Quốc chúng tôi nên nối lại hòa bình, hơn nữa, Hoa Sơn vốn là một trong năm đại danh sơn, theo lý thì huyết tộc cũng phải sớm ngày hoàn trả!”

 

Thiên Minh Tử đắc ý bước lên trước một bước, chắp tay ôm quyền với Lục Tiểu Thiến.

 

“Hừ! Thiên Minh Tử, ông đừng đắc ý sớm thế! Chúng ta đi!”

 

Lục Tiểu Thiến khinh bỉ hừ một tiếng, dẫn theo ba vị bá tước huyết tộc đứng dây rời đi!

 

Sau khi mấy người của huyết tộc đã đi khỏi, người võ tông sinh sống dưới chân núi bỗng phát ra tiếng hoan hô kinh thiên động địa!

 

Đây là lần đầu tiên bọn họ nhảy cẫng lên vui mừng kể từ khi Tiêu Chính Văn xuất hiện đến nay.

 

Bọn họ cho rằng, mình sẽ nhanh chóng thoát khỏi cái bóng của Tiêu Chính Văn, rồi sẽ có thể muốn làm gì thì làm!

 

Nhất là mấy người Lạc Trường Sinh, gã thậm chí còn khóc vì xúc động!

 

Vô số võ tông tông chủ rối rít kéo nhau lên đỉnh Hoa Sơn, vây lấy Thiên Minh Tử, coi ông ta như thần linh mà quỳ xuống vái lạy!

 

Thiên Minh Tử chắp tay sau lưng, nở nụ cười đắc ý, nhìn xuống đám người võ tông.

 

“Mọi người khách sáo rồi, đây vốn là trách nhiệm của tôi! Không như một số người, cố ý đùn đẩy trách nhiệm, câu giờ trì hoãn!”

 

Vừa nói, ánh mắt Thiên Minh Tử vừa chĩa về phía con đường mòn dẫn lên núi.

 

Mọi người cũng đồng loạt dựa theo ánh mắt Thiên Minh Tử nhìn xuống dưới chân núi!

 

Chỉ thấy một mình Tiêu Chính Văn chậm rãi đi về phía một chiếc xe màu đen.

 

Trước cửa xe là một cô gái đẹp tựa tiên nữ!

 

Không ít người chỉ vừa liếc mắt đã nhận ra Khương Vy Nhan!

 

“Hừ, tiền bối Thiên Minh Tử ở đây sống mái với huyết tộc, Tiêu Chính Văn lại còn mặt mũi dẫn vợ đến du sơn ngoạn thủy!”

 

“Hừ, thứ người như hắn đúng là không xứng với ba chữ vua Bắc Lương!”

 

“Đúng, loại người này đáng để bị vạn dân phỉ nhổ!”

 

Không chỉ người của võ tông bất mãn với Tiêu Chính Văn, đám phóng viên truyền thông cũng cố ý đặc tả cảnh Tiêu Chính Văn đi về phía Khương Vy Nhan những mười giây!

 

Trong ống kính, Khương Vy Nhan đứng bên cạnh chiếc xe màu đen, thân thiết nắm lấy tay Tiêu Chính Văn, trên gương mặt cô là vẻ hạnh phúc như gió xuân, ôm hôn Tiêu Chính Văn nhiệt tình!
Thấy cảnh quay đặc tả này, muôn dân Hoa Quốc xôn xao ồ lên!
“Bảo sao tổng giám đốc Lâm nói thời đại của Tiêu Chính Văn sắp kết thúc rồi! Đúng là tổng giám đốc Lâm nhìn xa trông rộng!”
Phương Dĩnh nhìn vợ chồng Tiêu Chính văn cách đó không xa, trên mặt nở nụ cười khinh thường.
 
Chương 2976


 

Một mình Thiên Minh Tử đánh cả ba trận, hơn nữa còn là giành chiến thắng trong trận chiến này cho Hoa Quốc ở đỉnh núi Hoa Sơn và trước cả nước.

 

Quan trọng nhất là cả quá trình Tiêu Chính Văn chưa từng ra tay, thậm chí đến thời điểm cuối cùng Tiêu Chính Văn mới xuất hiện ở sân đấu.

 

Chỉ riêng chiến tích huy hoàng hôm nay cũng có thể khiến mọi người ghi nhớ mãi ba chữ Thiên Minh Tử này.

 

Ngược lại lúc Hoa Quốc bị huyết tộc đe dọa, Tiêu Chính Văn lại trốn tránh không ra mặt, thậm chí đến cuối cùng cũng không có ý định lộ diện, chắc chắn sẽ bị người cả nước ruồng bỏ.

 

Sở dĩ Tiêu Chính Văn có thể năm lần bảy lượt vả mặt năm đại danh sơn, thậm chí hô mưa gọi gió trong cả võ tông không thể tách khỏi sự ủng hộ của người dân Hoa Quốc.

 

Không được người dân ủng hộ, lại không có lai lịch lớn, cũng có thể nghĩ đến kết cục sau này của Tiêu Chính Văn.

 

Còn thực lực, năm đại danh sơn thậm chí là các gia tộc đã ẩn náu đến ngoài lãnh thổ của võ tông kia có nhiều cao thủ mạnh thế nào?

 

Chút bản lĩnh của Tiêu Chính Văn có là gì trong mắt mấy người này?

 

“Tiền bối Thiên Minh Tử nên được phong thần, thậm chí nên lập miếu, sẽ luôn được người đời sau kính ngưỡng và tôn thờ”.

 

“Chỉ cần có tiền bối Thiên Minh Tử thì Hoa Quốc chúng ta không sợ huyết tộc”.

 

“Tiền bối Thiên Minh Tử nên thay thế vua Bắc Lương, trở thành người đứng đầu Hoa Quốc”.

 

Rất nhiều “chuyên gia” đồng loạt chạy đến các truyền thông lớn, thậm chí là rêu rao trên mạng.

 

Thật ra những gì Tiêu Chính Văn làm trước đó quả thật là không hợp lòng đám người đó.

 

Đầu tiên là đánh chìm số lượng lớn hải quân Mễ Quốc ở vùng biển quốc tế, đây là đang thách thức quyền uy của phương Tây.

 

Sau đó lại giẫm đạp Âu Lục, trong mắt họ hành vi của Tiêu Chính Văn không khác gì đang chà đạp lên nền minh mà họ cho là cao thượng.

 

Cuối cùng, thậm chí còn dẫn người quét sạch Vy Hào, tự tay cắt giảm hơn một nửa người Vy Hào.

 

Họ nghĩ mặc dù hơn một trăm năm trước Vy Hào giết hàng trăm triệu người Hoa Quốc nhưng đó đã là chuyện của quá khứ, không nên nhắc lại.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn thì hay rồi, thẳng tay giết hơn nửa số dân, còn ép Vy Hào quỳ xuống cầu xin tha, đây là đang phá hoại hòa bình.

 

Thế nên mấy người này ngoài mặt thì ca tụng Tiêu Chính Văn, nhưng thật ra hận Tiêu Chính Văn thấu xương.

 

Vì hành vi của Tiêu Chính Văn đã vả vào mặt họ.

 

Dùng nắm đấm chứng minh với toàn thế giới là cho dù là ở đâu, bất kỳ lúc nào, Hoa Quốc cũng là đỉnh cao của thế giới, Hoa Quốc không cần phải nịnh nọt bất kỳ đất nước nào.

 

So với nền văn minh hàng nghìn năm của Hoa Quốc, cho dù là văn minh Aegean hay các nước Mỹ Lục cũng chẳng qua chỉ là đám man rợ chưa khai hóa hết mà thôi.

 

Nói chuyện với đám man rợ không cần phải nói đạo lý, chỉ cần dùng nắm đấm, dùng máu để khiến chúng chịu thua là được.

 

Nhưng giờ Thiên Minh Tử nhìn bề ngoài lại nhã nhặn hơn nhiều, không giống Tiêu Chính Văn đạp lên mặt mũi của đám “chuyên gia” và “giáo sư” đó, từ mọi phương diện, đánh nát từng chút nhân phẩm hèn mọn còn lại của bọn họ.
 
Chương 2977


Quan trọng nhất là phía sau Thiên Minh Tử có Bắc Cực Thiên Cung làm chỗ dựa, Bắc Cực Thiên Cung lại là thế lực không thể tách rời khỏi nhà họ Khổng.

Nói cách khác, Bắc Cực Thiên Cung chính là tay chân của nhà nho, là tay sai của nhà họ Khổng.

Cũng là chủ nhân thực sự của “chuyên gia” và “giáo sư” cực kỳ muốn bán nước cầu vinh quang.

Đó cũng là sự tồn tại rất có thể bị họ đóng gói thành một người kế thừa văn hóa, và còn có thể một lần nữa gây ra một làn sóng lớn về tiên hiền Khổng Thánh ở Hoa Quốc.

Chỉ cần quỳ xuống phục tùng thì những người này có thể đứng trên đỉnh cao của đạo đức lần nữa, đánh bại tất cả những phái chủ chiến có ý định làm cho Hoa Quốc đứng trên đỉnh cao của thế giới.

Mặt khác Tiêu Chính Văn trước giờ chỉ luôn hòa nhã với quân dân trong quân đội, đối xử với họ rất văn minh, nhã nhặn nhưng cũng sẽ trấn áp họ.

Thậm chí còn không nương tay tước đi đặc quyền vốn có của họ, khiến họ không thể không bị pháp luật ràng buộc giống như người dân bị họ xem thường kia.

Đây quả thật là tội không thể tha.

Đây cũng là điểm tất cả “chuyện gia” và “giáo sư” Hoa Quốc hận Tiêu Chính Văn đến thấu xương.

“Chỉ có tiền bối Thiên Minh Tử mới có thể đại diện cho võ tông Hoa Quốc, không giống Tiêu Chính Văn kia, ngày thường đều tỏ ra ta đây ăn hiếp người khác”.

Không ít những “giáo sư” cùng lúc công khai chỉ trích trên các truyền thông lớn.

“Đúng thế, “giáo sư” Lý nói rất có lý, chúng ta nghĩ kỹ lại thì Tiêu Chính Văn chỉ là một tên lính quèn, cậu ta có tư cách gì dẫn người đến đánh năm đại danh sơn?”

 

“Cậu ta dựa vào đâu là giết sạch giới võ thuật của Vy Hào, còn nữa người này đúng là một tên man rợ, sao cậu ta có thể đánh chìm chiến hạm quân sự của Mễ Quốc trên mặt biển chứ”.

“Người ta là đang bảo vệ hòa bình, bảo vệ công lý chính nghĩa”.

Chỉ thoáng chốc gần như tất cả truyền thông đều đang sỉ nhục Tiêu Chính Văn.

Còn có rất nhiều “giáo sư” công khai mắng chửi cảnh Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan ôm nhau sau khi trận chiến ở Hoa Sơn lần này kết thúc.

“Mọi người có thể nhìn xem đây chính là vua Bắc Lương luôn được mọi người ca tụng đấy. Không giúp thì thôi đi, còn dẫn theo vợ đi du ngoạn sơn thủy”.

“Bộ dạng này đâu có chút trách nhiệm xã hội nào, nhất là hai ngày trước anh ta còn lớn lối nói không ngại khai chiến với huyết tộc vì bảo vệ nhà họ Lý và nhà họ Chu”.

“Nhưng giờ thì sao? Khai chiến thật rồi anh ta ở đâu? Mọi người đừng quên, trận chiến này là do tiền bối Thiên Minh Tử giúp chúng ta giành chiến thắng”.

Thiên Minh Tử còn chưa xuống núi, mọi dư luận ở Hoa Quốc đã bùng nổ.

Theo tiết tấu mắng chửi của đám “chuyên gia”, “giáo sư”, cộng thêm thủy quân của năm đại danh sơn hùa theo, không lau sau người phản đối Tiêu Chính Văn cũng càng nhiều.
“Tiền bối Thiên Minh Tử, trước kia tôi chỉ nghe nói đến Thiên Cung bắc Cực uy danh bốn phương nhưng chưa được gặp, hôm nay được gặp tiền bối Thiên Minh Tử, tôi đúng là có phúc ba đời.”
 
Chương 2978


Khổng Thiên Thu bước đến chắp tay chào Thiên Minh Tử.

 

Thiên Minh Tử đắc ý bật cười nói: “Quá khen rồi! Chỉ là chút việc nhỏ thôi, thân là người Hoa Quốc, cho dù ở thế tục hay ngoài lãnh thổ, tôi đều hướng về Hoa Quốc cả”.

 

Mặc dù nói như thế nhưng sắc mặt Thiên Minh Tử lại hiện lên vẻ kiêu ngạo.

 

“Nào có, tiền bối khiêm tốn quá, chỉ riêng trận chiến hôm nay đã đủ chứng minh ông dẫn dắt Hoa Quốc được rồi”

 

Khổng Thiên Thu có tâm tư khác lớn giọng nói.

 

Mấy tông chủ võ tông bên cạnh nghe thế cũng sửng sốt, sau đó đổi sắc rồi đồng loạt lùi về sau mấy bước.

 

Rõ ràng là nhà họ Khổng lại sắp có âm mưu gì.

 

Họ không muốn bị lôi vào chuyện này, dù sao Tiêu Chính Văn không ra mặt đánh chỉ là một trùng hợp, nhưng không có nghĩa là họ có thể tùy tiện chèn ép giới chính trị.

 

“Tiền bối Thiên Minh Tử, để chúc mừng chiến thắng hôm nay, tôi đề nghị mở tiệc chào đón ông ở khách sạn Vạn Long ở Long Kinh”.

 

Khổng Thiên Thu cung kính nói.

 

“Mở tiệc? Tôi nghĩ không cần đâu, mọi người chúc mừng đơn giản là được rồi, làm gì cũng nên khiêm tốn một chút”.

 

Thiên Minh Tử cười đến mức không khép hàm được.

 

“Tiền bối, trận chiến hôm nay ông đã có công rất lớn, mời ông ăn một bữa có là gì? Dù bảo chúng tôi giao tất cả ra cũng là chuyện nên làm”.

 

Khổng Thiên Thu không biết xấu hổ nói khoác.

 

“Đúng thế, ông đã lập công lớn cho Hoa Quốc, đây đều là việc chúng tôi nên làm”.

 

Lâm Đàm cũng bước lên nói.

 

Thiên Minh Tử quay đầu lại nhìn mọi người, bật cười nói: “Nếu mọi người đã nhiệt tình như thế thì chi bằng tôi nghe theo vậy”.

 

Nói rồi Thiên Minh Tử được mọi người hộ tống đi xuống núi.

 

Khách sạn Vạn Long là khách sạn lớn trong top ba ở Long Kinh, hơn nữa khách sạn này đã được nhập vào dưới trướng tập đoàn Vy Nhan vào hai năm trước.

 

Nói đúng hơn thì khách sạn Vạn Long đã là tài sản dưới tên tập đoàn Vy Nhan, hơn nữa qua mấy năm nay, Khương Vy Nhan vất vả điều hành đã trở thành một trong những khách sạn xa hoa cấp bậc thế giới.

 

Đồng thời cũng là kiến trúc biểu trưng trên đường Vạn Long ở Long Kinh.

 

Đoàn xe của mấy người Thiên Minh Tử vừa quay về Long Kinh, hai bên đường đã có rất nhiều người đứng đón.

 

Trong đó không chỉ có đại diện của võ tông mà có cả ông lớn ở các nơi trong nước và các đại gia trong lĩnh vực kinh doanh đều đến góp vui, sợ sẽ bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng để nịnh hót Thiên Minh Tử.

 

Ngay khi Thiên Minh Tử đẩy cửa bước xuống khỏi chiếc xe màu đen, hiện trường vang lên tiếng nổ tay như sấm rền.

 

Rất nhiều phóng viên lắp đặt “ống súng” vây quanh Thiên Minh Tử.

“Mời tiền bối Thiên Minh Tử”.
 
Chương 2979


Đám người Khổng Thiên Thu chặn phóng viên lại, không ít ông lớn võ tông cũng nhanh chân tạo thành một bức tường người dẫn đến sảnh lớn khách sạn Vạn Long.

 

Thiên Minh Tử sải bước đi vào, vừa đi được hai bước bống dừng lại, kiêu ngạo nói: “Nếu đã là tiệc thì cũng có thể mời Tiêu Chính Văn đến. Dù sao cậu ta cũng là một trong số ít phái chủ chiến”.

 

Thiên Minh Tử vừa nói dứt lời, mọi người xung quanh lập tức ngẩn ra.

 

Đặc biệt là những phóng viên ở xung quanh còn đồng loạt thổi phồng trắng trợn câu nói của Thiên Minh Tử, trực tiếp gán cho Thiên Minh Tử cái hình tượng hết mực khiêm tốn!

 

Mà Khổng Thiên Thu đứng bên cạnh lại không khỏi lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng, ngẩn ra đó một hồi, thậm chí còn không biết nên tiếp lời Thiên Minh Tử ra sao!

 

“Thật ra vua Bắc Lương cũng là một lòng lo nghĩ cho Hoa Quốc, thế hệ trẻ tuổi có huyết tính giống như cậu ta đã cực kỳ hiếm thấy rồi, nể tình cậu ta cũng đã có không ít cống hiến cho Hoa Quốc, buổi tiệc chúc mừng ngày hôm nay không nên loại trừ cậu ta ra ngoài!”

 

“Dù cậu ta không góp sức thế nhưng ít nhất cũng từng cho ý kiến!”

 

Thiên Minh Tử cố ý nói rất lớn tiếng nửa vế câu sau.

 

Khổng Thiên Thu đảo mắt, lập tức hiệu ra dụng ý trong mấy lời này của Thiên Minh Tử, vội vàng gật đầu nói: “Tiền bối Thiên Minh Tử nói rất đúng, giờ vãn bối sẽ đi làm luôn ạ!”

 

Nói xong ông ta bước nhanh ra khỏi đám người!

 

“Tiền bối Thiên Minh Tử, buổi tiệc chúc mừng hôm nay có quan hệ gì với Tiêu Chính Văn ạ?”

 

“Đúng thế, từ đầu tới cuối Tiêu Chính Văn đều không dám lộ diện, cậu ta có tư cách gì tới tham gia tiệc mừng của ông!”

 

“Xem ra vẫn là tiền bối Thiên Minh Tử có tấm lòng bao la rộng lớn, không giống như mấy kẻ nào đó lòng dạ hẹp hòi, không bao dung nổi cho người khác!”

 

Không ít ông lớn võ tông trong đám người đồng loạt châm biếm chế nhạo Tiêu Chính Văn, dẫu sao trước khi Thiên Minh Tử trở về thì bọn họ đều từng “ăn hành” của Tiêu Chính Văn!

 

Thậm chí không ít tông môn còn vì chèn ép người dân Hoa Quốc mà bị Tiêu Chính Văn hỏi tội!

 

Đặc biệt là vào một lần gần đây, bọn họ còn bị Tiêu Chính Văn bức ép khai chiến với Vy Hào, mặc dù cuối cùng Hoa Quốc giành thắng lợi, thế nhưng bọn họ cũng phải trả một cái giá rất đau đớn!

 

Điều khiến bọn họ không thể chịu đựng được nhất chính là gần như tất cả nhân dân Hoa Quốc đều quy hết công trạng của trận chiến này lên trên người Tiêu Chính Văn, ngay cả chiến lợi phẩm cuối cùng cũng bị Tiêu Chính Văn cướp đi mất một nửa!

 

“Tiền bối Thiên Minh Tử, chúng ta vẫn nên vào trước đi, thêm lúc nữa thì đồ ăn sẽ nguội hết mất!”

 

Ông Tần nói rồi tiến lên trước làm động tác tay tỏ ý mời.

 

Lúc này Thiên Minh Tử mới gật đầu dẫn mọi người bước thẳng vào trong đại sảnh khách sạn Vạn Long.

 

Rất nhiều người tới xem trò vui cũng đi theo đoàn người của võ tông cùng tiến vào trong khách sạn Vạn Long.

 

Khách sạn này đã được Khương Vy Nhan cải tạo nhiều lần, đại sảnh tầng một thậm chí có thể chứa được cả chục nghìn người.
Hơn nữa, phòng tiệc trên tầng hai và tầng ba đều rất rộng, dù có tổ chức tiệc rượu lên tới mấy nghìn người tham gia thì cũng chẳng hề chật chội chút nào!
Lúc này, Thiên Minh Tử ngồi ngay chính giữa đại sảnh tầng một, đối diện với vô số ống kính máy quay, xung quanh đông lúc nhúc những ông lớn võ tông tới để nịnh bợ ông ta, trên mặt ông ta chỉ có một vẻ cực kỳ đắc ý.
 
Chương 2980


Chẳng bao lâu sau, Khổng Thiên Thu đã bước nhanh tới trước mặt Thiên Minh Tử, nhỏ tiếng nói: “Tiền bối Thiên Minh Tử, tôi đã liên hệ với Tiêu Chính Văn rồi, thế nhưng thuộc hạ của Tiêu Chính Văn lại nói Tiêu Chính Văn bận rộn nhiều việc nên không thể tới được!”

 

“Ừ, chắc là cậu Tiêu cũng cảm thấy không có mặt mũi gì nữa rồi, không sao, chúng ta tiếp tục!”

 

Thiên Minh Tử chậm rãi lên tiếng.

 

“Hừ, về chuyện này thì Tiêu Chính Văn cậu ta còn mặt mũi gì nữa! Người hống hách muốn đánh là cậu ta, đến lúc đánh thật thì người lủi đi nhanh nhất cũng là cậu ta! Loại người này rõ ràng quá nực cười!”

 

Ông Tần đứng trong đám người nhếch miệng lạnh lùng nói.

 

“Ông Tần, những lời này của ông nói có hơi quá rồi, cậu Tiêu cậu ta…”

 

Ông Tần vừa nói ra mấy lời kia, Sở Hồng Thiên đã không còn ngồi yên nghe tiếp được nữa, thật ra từ trong nội tâm mà nói thì ngay từ lúc mới bắt đầu Sở Hồng Thiên quả thực ngập tràn ý thù địch với Tiêu Chính Văn.

 

Thế nhưng từ sau khi tiêu diệt sạch sẽ giới võ thuật Vy Hào thì cách nhìn của Sở Hồng Thiên về Tiêu Chính Văn đã quay ngoắt 180 độ!

 

Đặc biệt là người ở cái tuổi này như ông ta thì còn hận giới võ thuật Vy Hào tới nghiến răng nghiến lợi, hành động của Tiêu Chính Văn chẳng khác gì giúp thế hệ những người như Sở Hồng Thiên báo thù cả!

 

Vậy nên sau khi nghe thấy mấy lời này của ông Tần thì Sở Hồng Thiên là người đầu tiên đứng ra.

 

Nói thật nếu như không có viện trưởng mấy viện khác của Thiên Sơn đích thân tới tham gia thì Sở Hồng Thiên căn bản không hề muốn tham gia buổi tiệc này!

 

“To gan!”

 

Thiên Minh Tử khi trước còn tươi cười ngồi trên sô pha, lúc này đột nhiên trầm mặt lại, gầm lên quát tháo với giọng điệu lạnh lùng!

 

Sở Hồng Thiên thấy trong mắt Thiên Minh Tử loé lên rất rõ một tia sáng sắc lạnh thì không khỏi rụt cổ lại, trong lòng thầm thốt lên không ổn rồi!

 

“Nói thế nào thì ông Tần cũng là một tiền bối đức cao vọng trọng, sao ông có thể vô lễ như thế, cãi vã với ông Tần ngay trước mặt nhiều người như vậy!”

 

Thiên Minh Tử càng nói thì giọng điệu càng trở nên lạnh lùng.

 

Sở Hồng Thiên vội vàng cười lấp liếm giải thích: “Tiền bối, thật ra tôi không hề có ý gì khác, chỉ là…chỉ là muốn nói trước đây Tiêu Chính Văn cũng đã làm không ít chuyện cho Hoa Quốc, giờ ta gièm pha như vậy thì dường như không…”

 

“Bốp!”

 

 

 

Không đợi Sở Hồng Thiên nói xong, Thiên Minh Tử lập tức rũ bỏ hình tượng nho nhã ban nãy, vung tay giáng ngay một cái tát lên trên mặt Sở Hồng Thiên từ phía xa.

 

“Ý của ông là Tiêu Chính Văn từng làm chút chuyện nhỏ cho Hoa Quốc là có thể thích làm gì thì làm rồi đúng không? Tiền bối Tần đích thân tới mời cậu ta đã là nể mặt cậu ta lắm rồi!”

 

“Thân là một hậu bối mà lại bất kính với tiền bối như vậy, đây chính là biểu hiện của việc không có quy tắc, không được giáo dục! Có phải ông cũng muốn học theo cậu ta hay không?”

 

Thiên Minh Tử vừa nói dứt câu, tính chất của chuyện này đã hoàn toàn biến đổi, dù Sở Hồng Thiên gan to bằng trời thì cũng không dám tiếp lời câu nói này của ông ta!

 

“Không không không, tiền bối Thiên Minh Tử, ông thật sự đã hiểu lầm tôi rồi, tôi…đều là lỗi của tôi, đều trách cái miệng này của tôi!”

 

Sở Hồng Thiên thẳng tay tát mạnh hai cái lên trên chính mặt mình ngay trước mắt mọi người.

 

Thiên Minh Tử lạnh lùng liếc nhìn Sở Hồng Thiên, nói: “Còn không mau xin lỗi tiền bối Tần đi!”

 

Sở Hồng Thiên cố gắng kiềm chế sự phẫn nộ và khiếp sợ trong lòng, đi tới trước mặt ông Tần, nói: “Tiền bối Tần, ban nãy đều là do tôi ăn nói không đúng, vẫn mong ông đại nhân đại lượng!”

 

Ông Tần lạnh lùng cười nói: “Bỏ đi, nếu tiền bối Thiên Minh Tử đã lên tiếng rồi thì chuyện này cũng coi như thôi! Có điều, ông phải nhớ kỹ vào cho tôi, ông là người của Thiên Sơn chứ không phải là Long Tôn của điện Thần Long!”

 

Những lời này của ông ta cực kỳ có tính sỉ nhục, rõ ràng đang so sánh Sở Hồng Thiên giống như một con chó đi bên cạnh Tiêu Chính Văn!
 
Chương 2981


Nếu đổi là khi trước thì Sở Hồng Thiên đã cho ông ta ăn tát từ lâu, thế nhưng ở trước mặt Thiên Minh Tử, ông ta cũng chỉ có thể âm thầm tức tối và không ngừng gật đầu.

 

“Tiền bối Thiên Minh Tử, thật ra chuyện này cũng không thể trách ông Sở, khi trước năm đại danh sơn chúng tôi đều bị Tiêu Chính Văn ức hiếp!”

 

“Hoa Sơn và Hằng Sơn lần lượt bị san phẳng, đặc biệt là dòng chảy lưu truyền của Hằng Sơn thì cũng bị nhát kiếm của Tiêu Chính Văn chém đứt, chắc hẳn phần nhiều cũng là do ông Sở lo sợ sau này Tiêu Chính Văn sẽ tính sổ với ông ấy!”

 

Khổng Thiên Thu tiến lên trước một bước nói với Thiên Minh Tử.

 

“Đúng thế, không lâu trước đây, Tiêu Chính Văn còn xúi giục võ tông chúng tôi gây mâu thuẫn với người dân bình thường, càng đáng hận hơn là cậu ta còn lợi dụng truyền thông để bôi nhọ cả võ tông chúng tôi!”

 

“Vậy nên hiện tại có rất nhiều người dân không hiểu chân tướng đều cho rằng người của võ tông chúng tôi vô duyên vô cớ chèn ép bọn họ, thế nhưng chúng tôi thì chưa từng làm gì hết!”

 

“Nếu như ngày hôm nay không có ông kiểm chứng cho võ tông chúng tôi, e rằng cả đời này chúng tôi cũng chẳng thể rửa sạch nỗi oan này!”

 

Lạc Trường Sinh cũng lên tiếng than thở.

 

Thiên Minh Tử khẽ gật đầu nói: “Các vị, Thiên Cung Bắc Cực chúng tôi trước nay vẫn luôn lấy lí lẽ để thu phục người khác, hơn nữa, đề cao công lý chính nghĩa cũng là trách nhiệm của mỗi một đệ tử chính thống của Thiên Cung Bắc Cực chúng tôi!”

 

“Kể từ ngày hôm nay, võ tông chúng ta và người dân bình thường của Hoa Quốc đều nên đối xử bình đẳng với nhau, không nên có bất kỳ bên nào bị đối xử khác biệt!”

 

“Lấy tiền lệ của Hoa Quốc, có công được thưởng, có lỗi bị phạt, thế nhưng với những người có công lao thì lẽ ra phải nhận được một số đãi ngộ đặc biệt!”

 

Vừa nghe thấy lời này, mọi người trong võ tông đều lập tức hiểu ra dụng ý của Thiên Minh Tử!

 

Bề ngoài ông ta giống như đang nói người dân bình thường cũng giống như người trong võ tông, nên nhận được sự tôn trọng và bảo vệ.

 

Thế nhưng thực ra lại dùng hai chữ tiền lệ để phá bỏ pháp luật của Hoa Quốc!

 

Cũng là đang tìm đường để cho võ tông hoặc là bản thân ông ta đạt được nhiều đặc quyền hơn!

 

“Tiền bối Thiên Minh Tử, ông thật đúng là đại nhân đại nghĩa có tấm lòng rộng mở! Loại tiểu bối giống như Tiêu Chính Văn lại dám không thể nể mặt ông, thế nhưng ông thì sao? Ông lại không hề để bụng mà tha thứ cho cậu ta luôn rồi!”

 

“Không chỉ là những người làm kinh doanh giống như chúng tôi, nhân dân cả nước đều nên xem ông như là một tấm gương!”

 

Lâm Đàm tâng bốc với vẻ mặt vô cùng sùng kính.

 

Vào lúc Thiên Minh Tử đang hết sức đắc ý, Khổng Thiên Thu lại tiến lên trước một bước, nói với Thiên Minh Tử: “Tiền bối Thiên Minh Tử, có chuyện này tôi để trong lòng đã lâu lắm rồi!”

 

“Thằng ranh Tiêu Chính Văn kia rõ ràng coi trời bằng vung, vào mấy ngày trước lại còn sỉ nhục thế tử nhà họ Nguỵ – Nguỵ Nguyên Cát ngay trước đám đông, lại còn…còn xúi giục thuộc hạ tát tiền bối Nguỵ nữa!”
“Ồ? thật sự có chuyện này sao?”
Thiên Minh Tử khẽ gật đầu, hơi trầm tư nói: “mặc dù Tiêu Chính văn là một tiền bối nhưng cũng từng làm không ít chuyện cho Hoa Quốc!”
“Thế này đi, chọn ra một hôm nào đấy bảo Tiêu Chính văn dập đầu lạy Ngụy Nguyên Cát ba cái coi như nhận tội, mọi người đều là người Hoa Quốc, nên đoàn kết đối ngoại mới đúng!”
 
Chương 2982


Nghe Thiên Minh Tử nói vậy, đám người võ tông liền vỗ tay tán thưởng.

 

Nếu Tiêu Chính Văn thật sự dập đầu xin lỗi Ngụy Nguyên Cát thì không chỉ Tiêu Chính Văn mất mặt, mà sau này bọn họ đều có thể cưỡi lên đầu Tiêu Chính Văn.

 

Cuối cùng cũng đợi được đến ngày này, đám người võ tông vô cùng hào hứng.

 

Vì vậy, trong bữa tiệc, mọi người lần lượt nâng ly kính Thiên Minh Tử, Thiên Minh Tử cũng cư xử dễ gần, không hề khách khí.

 

Ngay cả một người bình thường như Lâm Đàm đến kính rượu, Thiên Minh Tử cũng đứng lên chào hỏi, đối xử lịch sự hơn với Lâm Đàm.

 

Lâm Đàm cầm ly rượu, cảm thán nói: “Đây mới là phong phái của nhân vật lớn, không giống như tên Tiêu Chính Văn ngông cuồng ngạo mạn kia, ngày thường không coi chúng tôi ra gì!”

 

Trước đây Lâm Đàm đã đích thân đến chào hỏi Tiêu Chính Văn, nhưng chuyện đó lại là lịch sử đen tối đối với Lâm Đàm.

 

Nguyên nhân của sự việc bắt đầu từ việc Lâm Đàm công khai kêu gọi, nên để Vy Hào xây dựng trường học ở Hoa Quốc, hơn nữa Hoa Quốc cũng không nên can thiệp vào trường tư của người ta.

 

Ông ta còn gọi một cách hoa mỹ đây là tinh thần khế ước!

 

Lời nói của ông ta lập tức bị mọi người trong Hoa Quốc mắng chửi. Nếu ông ta là một thương nhân bình thường thì không sao, mấu chốt là Lâm Đàm còn là ông trùm truyền thông hàng đầu của Hoa Quốc.

 

Dựa vào thế lực của mình, Lâm Đàm không chỉ điên cuồng trấn áp tiếng phản đối, mà còn bí mật phái người đi ám sát vài người chính nghĩa!

 

Sau khi Tiêu Chính Văn biết được tin này, anh đã bảo Hắc Băng Đài ra tay xử lý. Ngay khi Lâm Đàm nghe tin Hắc Băng Đài muốn xử lý ông ta, ông ta đã chạy đến chỗ Tiêu Chính Văn để giả vờ đáng thương.

 

Bởi vì lúc đó Tiêu Chính Văn đang vội đi Âu Lục, cho nên mới không hỏi lại chuyện này, Lâm Đàm cũng thoát một mạng.

 

Ở phía bên kia, trong phòng họp trên tầng cao nhất của khách sạn Vạn Long, Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan đang ngồi đối diện với Chu Chấn Long.

 

Khương Vy Nhan đích thân đứng lên, rót một tách trà cho Chu Chấn Long: “Ông Chu, mời dùng trà!”

 

Chu Chấn Long vội vàng đứng dậy, hai tay cầm tách trà, nịnh nọt nói: “Tiêu phu nhân khách khí quá! Không ngờ cô không chỉ xinh đẹp mà còn dễ gần như vậy!”

 

“Không dám, ông Chu, mời ngồi!”

 

Khương Vy Nhan nói xong rồi ngồi xuống bên cạnh Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn cũng cười nói với Chu Chấn Long: “Chuyện ngày hôm nay vất vả cho ông Chu rồi, ông hãy thay tôi gửi lời cảm ơn đến gia chủ nhà họ Chu!”

 

Chu Chấn Long gật đầu nói: “Cậu Tiêu, đây là việc chúng tôi nên làm. Nhưng tôi thật sự không hiểu, tại sao cậu Tiêu lại để Thiên Minh Tử ra mặt như vậy?”

 

“Gia chủ vốn có ý để cậu Tiêu đích thân ra tay đánh bại cao thủ huyết tộc!”

 

Thực ra trong lòng Chu Chấn Long cũng không phục, Thiên Minh Tử là cái thá gì chứ?

 

Nếu so về thực lực thì Chu Chấn Long nhường ông ta hai tay cũng có thể đánh bại ông ta.

 

Mỗi khi nhớ lại dáng vẻ kiêu ngạo vừa rồi của Thiên Minh Tử, Chu Chấn Long hận đến mức không thể xé xác ông ta thành trăm mảnh.

 

“Thực ra lúc đầu tôi cũng nghĩ như vậy, nhưng những lời nói của ông Chu tối qua đã khiến tôi từ bỏ ý nghĩ này!”

 

“Ồ?”

Chu Chấn Long ngạc nhiên, nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ khó hiểu, ông ta chưa từng khuyên Tiêu Chính Văn điều gì.
 
Chương 2983


“Dù là Thiên Minh Tử hay là Thiên Cung Bắc Cực thì đều là thế lực nhà họ Khổng, nói cách khác, đây là cuộc chiến giữa Nho gia và Pháp gia!”

 

“Nếu đã vậy thì không thể xem nhẹ được. Hơn nữa, Thiên Minh Tử và Ngụy Nguyên Cát năm lần bảy lượt làm náo loạn Hoa Quốc, sao bản soái có thể dễ dàng tha cho bọn họ được!”

 

“Tôi đã không màng đến danh sợ ở giới thế tục từ lâu rồi. Nếu không, với thực lực của tập đoàn Vy Nhan, chúng tôi sớm đã đứng đầu Hoa Quốc rồi, thậm chí là giàu nhất thế giới!”

 

“Nhưng dù sao tiền tài cũng chỉ là vật ngoài thân, có nước mới có nhà, có nhà mới có mọi người, mới có trăm triệu người dân Hoa Quốc!”

 

“Đám người bọn họ sinh ra ở Hoa Quốc, được nhà nước nuôi dạy, nhưng vì lợi ích cá nhân mà phá rối tình hình chính trị và pháp luật của đất nước, đúng là chết cũng không hết tội!”

 

Giọng nói của Tiêu Chính Văn càng ngày càng lạnh, trong mắt hiện lên tia sát khí.

 

Dù là Ngụy Nguyên Cát hay Thiên Minh Tử, mục tiêu chính của bọn họ đều là vì quyền lợi của Hoa Quốc.

 

Thực chất, bọn họ chỉ là chó tay sai của Thiên Đạo Minh Ước mà thôi. Bọn họ vì một chút lợi ích vụn vặt Thiên Đạo Minh Ước ban cho, mà không màng đến lợi ích quốc gia, lợi ích dân tộc, cam tâm tình nguyện trở thành chó tay sai của Thiên Đạo Minh Ước.

 

Sao Tiêu Chính Văn có thể để loại người này sống lâu được?

 

“Nếu đã vậy thì cậu Tiêu càng nên đích thân ra tay, thay vì giao phần thắng vào tay kẻ khác!”

 

Chu Chấn Long cau mày nói.

 

“Không, hành động lần này của Thiên Minh Tử còn có mục đích khác!”

 

Tiêu Chính Văn lắc nhẹ ngón tay và chế nhạo.

 

“Mục đích gì?”

 

Chu Chấn Long bối rối hỏi.

 

“Nguyên lực!”

 

Tiêu Chính Văn hít sâu một hơi rồi nói: “Khổng Tuyên không chiếm được vận khí Âu Lục, nếu muốn bù đắp thì cách tốt nhất là lấy được nguyên lực của người dân Hoa Quốc!”

 

“Nếu ông ta đã muốn có được nguyên lực, vậy thì tôi sẽ khiến ông ta không có được một tia nguyên lực nào cả!”

 

Tiêu Chính Văn trầm giọng nói.

 

Lúc này Chu Chấn Long mới nhận ra: “Cậu Tiêu quả nhiên cao minh, càng trấn áp trước thì bọn họ càng thua thảm hại!”

 

Tiêu Chính Văn gật đầu, sau đó cau mày nói: “Chỉ là, điều nằm ngoài dự liệu của tôi là trong huyết tộc cũng có cao thủ. Đối phương phối hợp với chúng ta như vậy, rõ ràng là muốn hai bên chúng ta cá chết lưới rách, còn huyết tộc ngồi yên thu lợi!”

 

“Thủ đoạn vô cùng xảo quyệt!”

 

“Cậu Tiêu, cậu không cần lo về huyết tộc. Bây giờ không chỉ có Thiên Đạo Minh Ước bị khống chế, mà ngay cả huyết tộc cũng sứt đầu mẻ trán, bây giờ bọn họ đang ngoài mạnh trong yếu”.

“Chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực thì huyết tộc sẽ không đủ sức lực nữa!”
 
Chương 2984


Chu Chấn Long vừa cười vừa uống trà.

 

“Lúc trước ông nói nhà họ Chu và huyết tộc cũng có giao tình sâu nặng?”

 

Tiêu Chính Văn đột nhiên hỏi.

 

Chu Chấn Long gật đầu nói: “Đúng vậy, nhà họ Chu ngay từ đầu đã có quan hệ tốt với huyết tộc. Thực ra huyết tộc cũng không phải là tấm thép lớn!”

 

“Như cậu Tiêu đã nói, Nho gia và Pháp gia đã đấu đá nhau mấy chục nghìn năm rồi. Trong huyết tộc cũng chia thành hai phe. Giống như bất hòa chính trị trong thế tục, huyết tộc cũng vậy!”

 

“Hai phía bọn họ đều muốn tiêu diệt đối phương, cho nên cần trợ giúp bên ngoài. Vì vậy tình hình ở vùng ngoài lãnh thổ càng thêm hỗn loạn. Mọi người đều phải dựa vào nhau!”

 

Thực ra nhà họ Lục nhà một trong những gia tộc có giao tình tốt với nhà họ Chu, chỉ là Lục Tiểu Thiến còn quá trẻ, nên vẫn chưa biết nhiều bí mật của nhà họ Lục.

 

Lần này có thể xếp Chu Chấn Long đứng bên phía huyết tộc, nhà họ Lục mới thực sự là phía có thế lực lớn, hơn nữa nhà họ Lục giống quả thực giống như Tiêu Chính Văn nghĩ, ngay từ đầu đã có suy nghĩ ngư ông đắc lợi!

 

Dù sao khi hai thế lực lớn cạnh tranh, người được lợi nhất thường là người đứng ngoài cuộc.

 

Tiêu Chính Văn nghe vậy khẽ gật đầu, bình tĩnh nói: “Thì ra là vậy, xem ra huyết tộc muốn thu lợi nhất. Nhưng đáng tiếc là chỉ cần bản soái ở đây thì bọn họ đừng hòng được như mong muốn!”

 

Chớp mắt đã là mười giờ tối, tiệc ăn mừng bên phía Thiên Minh Tử đã kết thúc.

 

Khổng Thiên Thu thấy Thiên Minh Tử có vẻ mệt mỏi, nên nói với nhân viên phục vụ ở cửa: “Đi gọi quản lý đến đây thanh toán!”

 

Vốn dĩ bữa tiệc ăn mừng này là ý kiến nhất thời của mọi người, không nói rõ là ai thanh toán, hành động này của Khổng Thiên Thu lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

 

Ông trùm kinh doanh giữa những người bình thường như Lâm Đàm lại càng muốn thử sức, không ai muốn bỏ lỡ cơ hội lấy lòng Thiên Minh Tử.

 

Những người có địa vị cao đương nhiên biết rõ ngày tháng sau này, Hoa Quốc sẽ là thiên hạ của Thiên Minh Tử.

 

Ai lấy được lòng Thiên Minh Tử, tương đương với việc nhận được một vé vào cổng của sự giàu có.

 

Không lâu sau, một người đàn ông mặc vest bước tới trước mặt Khổng Thiên Thu: “Xin chào, tổng đơn của các ông là ba mươi tư triệu tệ!”

 

Nghe thấy con số này, không ít người thầm chậc lưỡi, nhưng điều này cũng hợp tình hợp lý vì chỉ riêng phía võ tông đã có hàng nghìn người, cộng thêm những nhân vật lớn trong giới thế tục, tổng số người ít nhất cũng hơn mười nghìn người.

 

Trong một khách sạn cao cấp như vậy, mức tiêu thụ bình quân đầu người là hơn ba nghìn tệ, đây đã là mức tiêu dùng dân sự.
Lâm Đàm lấy thẻ ngân hàng ra chuẩn bị thanh toán thì ông tần đứng bên cạnh nháy mắt với Khổng Thiên Thu.
Khổng Thiên Thu lập tức hiểu ý nói với quảng lý: “Cậu là quản lý ở đây à?”
Quản lý gật đầu nói: “Vâng, ông còn có căn dặn gì sao?”
“Can dặn thì không dám, cậu xem bữa tiệc hôm nay chúng tôi mời được tiền bối Thiên Minh Tử, có lẽ cậu cũng biết về sự tích tiền bối Thiên Minh Tử đánh thắng huyết tộc trên Hoa Sơn!”
 
Chương 2985


“Có thể bảo ông chủ của các cậu thể hiện thành ý, bữa cơm hôm nay coi như ông chủ khách sạn này mời tiền bối Thiên Minh Tử được không?”

 

Khổng Thiên Thu vừa nói thế ngay cả quản lý cũng sửng sốt.

 

Bảo ông chủ của họ mời khách ư?

 

Cả Hoa Quốc, người dám nói những lời này còn chưa ra đời đâu.

 

“Cậu còn ngây ra đó làm gì? Đây là cơ hội tốt để ông chủ của các cậu thể hiện”.

 

“Đúng đấy, nếu không nhờ tiền bối Thiên Minh Tử giúp thì khách sạn này của các cậu có thể đã bị huyết tộc chiếm đóng rồi, bảo ông chủ mời khách một hôm đã là cho cậu ta cơ hội đến”.

 

“Phải đó, chúng ta đến nhiều người như thế đều là để chúc mừng cho tiền bối Thiên Minh Tử, ông chủ của các cậu cũng chẳng thèm lộ mặt, bảo cậu ta mời một bữa chắc không quá đáng đâu”.

 

Quản lý nhìn đám người ở đó, sắc mặt khó coi cắn răng.

 

Dĩ nhiên anh ta biết người trước mặt này là ai, càng biết rõ đám người này không phải là người anh ta có thể đắc tội.

 

Chỉ đành miễn cưỡng cười nói: “Các vị, tôi phải báo việc này với chủ tịch của chúng tôi, xin các vị đợi một lát”.

 

Nói rồi quản lý vội vàng xoay người đi vào văn phòng trên tầng cao nhất.

 

Sau khi quản lý đi khỏi, các ông lớn trong giới kinh doanh Long Kinh bước đến nhỏ giọng nói: “Nơi này là tài sản của tập đoàn Vy Nhan đó”.

 

Mặc dù giọng người kia không lớn nhưng nghe thấy bốn chữ tập đoàn Vy Nhan, sắc mặt mọi người đều trở nên nghiêm túc.

 

Một hai năm gần đây cũng không có ai dám làm loạn ở khách sạn dưới trướng của tập đoàn Vy Nhan chứ đừng nói là quay ngược lại năm năm.

 

“Hừ, tập đoàn Vy Nhan thì có làm sao?”

 

Một ông lão tóc bạc võ tông vuốt râu không cho là đúng nói.

 

“Không thế nào cả, nhưng chủ tịch tập đoàn Vy Nhan là Khương Vy Nhan, vợ của Tiêu Chính Văn”.

 

Lúc này không biết là ai lên tiếng nói.

 

Nghe thế, ông lão vừa nói lúc nãy không khỏi hít khí lạnh, vội lui vào trong đám đông.

 

“Đừng nói là tài sản của vợ Tiêu Chính Văn, dù có là khách sạn của Tiêu Chính Văn thì thế nào?”

 

“Đúng thế, nếu hôm nay không nhờ tiền bối Thiên Minh Tử ra mặt thì Tiêu Chính Văn còn mạng không?”

 

“Nói có lý lắm, hôm nay tiền bối Thiên Minh Tử đã đánh bại ba cao thủ huyết tộc, dù có Tiêu Chính Văn ở đây cũng phải mời tiền bối Thiên Minh Tử”.

 

Chỉ thoáng chốc mọi người trong sảnh lớn đều nhao nhao nói.

 

Lúc này quản lý đó đã đến phòng họp tầng cao nhất, đẩy cửa ra đã thấy Tiêu Chính Văn và Khương Vy Nhan đang tiếp khách, anh ta không dám bước đến mà nháy mắt ra hiệu cho Khương Vy Nhan.

 

Thấy quản lý có điều muốn nói, Khương Vy Nhan bèn nói với Tiêu Chính Văn: “Chồng à, em có chút việc phải đi giải quyết, mọi người cứ nói chuyện trước, em đi rồi quay lại sau”.

Nói rồi Khương Vy Nhan dẫn quản lý đến hành lang nhỏ giọng nói: “Xảy ra chuyện gì?”
 
Chương 2986


“Sếp Khương, bên dưới có một nhóm khách, họ nói muốn cô mời một bữa, thật ra… thật ra là muốn ăn quỵt”.

 

Sắc mặt quản lý hơi khó coi nói.

 

Hả?

 

Khương Vy Nhan không khỏi nhíu mày nói: “Khách thế nào, dẫn tôi đi xem thử”.

 

Từ khi Vạn Long đi vào hoạt động đến nay chưa từng có chuyện như vậy.

 

Khương Vy Nhan biết tính tình Tiêu Chính Văn nên cũng không muốn làm lớn chuyện này.

 

Chỉ cần đối phương đừng quá đáng thì dù chỉ thu về giá vốn cũng có thể để họ rời đi.

 

Nên cô mới đi theo quản lý xuống sảnh lớn tầng một.

 

Cửa thang máy mở ra, Khương Vy Nhan bước ra khỏi thang máy sau quản lý, hiện trường lập tức trở nên yên tĩnh.

 

Không ít các ông lớn võ tông đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.

 

Vì họ nghĩ Khương Vy Nhan chẳng qua chỉ là một cô gái bình thường, mặc dù Tiêu Chính Văn danh tiếng lừng lẫy nhưng Khương Vy Nhan lại không được họ xem trọng.

 

Cho đến khi nhìn thấy Khương Vy Nhan, họ mới thốt lên một tiếng ngạc nhiên.

 

Cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp hai!

 

Người ở đó có thể so sánh cấp bậc với Khương Vy Nhan có lẽ cũng chỉ có một mình Thiên Minh Tử.

 

Khương Vy Nhan sải bước đến trước mặt đám người Thiên Minh Tử, mỉm cười nói: “Chào mọi người, tôi là chủ của khách sạn này, xin hỏi các vị có gì cần tôi giúp không?”

 

Sở dĩ cô không nhắc đến mấy yêu cầu của Khổng Thiên Thu là muốn cho đối phương một bậc thang đi xuống, phòng trường hợp cả hai bên đều cảm thấy khó xử.

 

Nhưng cô vừa dứt lời, Lâm Đàm nhíu mày nói: “Sếp Khương, cô nói thế là không lịch sự rồi đấy”.

 

Nghe ông ta nói thế Khương Vy Nhan nhíu mày nói: “Ồ? Sếp Lâm nói thế là sao?”

 

 

 

Lâm Đàm chắp hai tay sau lưng, chỉ vào ông Tần và Không Thiên Thu nói: “Hai vị họ đều là lão làng của năm đại danh sơn, còn người ở giữa chính là anh hùng của Hoa Quốc hôm nay đã đánh bại huyết tộc, tiền bối Thiên Minh Tử”.

 

“Cô là chủ tập đoàn Vy Nhan, sao còn không gọi một tiếng tiền bối?”

 

“Thật xin lỗi, tôi chỉ là một doanh nhân hợp pháp, không phải người trong võ thuật, tôi chỉ đến đây giải quyết vấn đề với thân phận là chủ khách sạn, lẽ nào lời nói của tôi có gì không ổn sao?”

 

Khương Vy Nhan vẫn mỉm cười từ tốn nói.

 

“Sao cô có thể nói như thế? Tiền bối Thiên Minh Tử…”

 

Ông ta còn chưa nói hết câu, Khương Vy Nhan đã ngắt lời: “Sếp Lâm, xin hỏi ông có thể làm chủ được cho bọn họ sao?”

 

Vừa nghe nói thế, khuôn mặt già của Lâm Đàm đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi hung hăng trợn mắt nhìn Khương Vy Nhan.

 

Ông ta không dám tiếp lời câu này, đừng nói đến làm chủ, ông ta chẳng có tư cách làm con chó sai vặt cho người ta nữa kìa.

“Quả nhiên là người phụ nữ của Tiêu Chính Văn, miệng mồm đanh đá lắm”.
 
Chương 2987


Khổng Thiên Thu nhe răng, mặt mày sa sầm lại, môi nhếch lên, chậm rãi đứng dậy.

 

Ông ta chắp hai tay ra sau lưng, đi vòng quanh trước mặt Khương Vy Nhan mấy vòng mới không khách sáo nói: “Hôm nay chúng tôi muốn tổ chức tiệc mừng cho tiền bối Thiên Minh Tử ở khách sạn của các cô”.

 

“Mọi người chỉ là muốn mọi thứ suôn sẻ nên muốn cho cô một cơ hội thể hiện, bữa tiệc hôm nay dù khách sạn các cô có mời tiền bối Thiên Minh Tử, cô có ý kiến gì sao?”

 

“Thật xin lỗi, khách sạn chúng tôi thu lợi rất ít nên không thể miễn phí, mong các vị thanh toán theo hóa đơn”.

 

Khương Vy Nhan mỉm cười nói.

 

“Gì cơ?”

 

Nghe cô nói thế, ông Tần đập bàn đứng dậy, chỉ vào Khương Vy Nhan nói với mọi người: “Mọi người đã nhìn thấy rồi chứ”.

 

“Tiêu Chính Văn không chịu giúp Hoa Sơn cũng đã đành, bây giờ bảo họ mời khách một bữa, họ cứ đưa đẩy từ chối”.

 

“Đúng thế, tiền bối Thiên Minh Tử đã chiến đấu vì Hoa Quốc, chỉ bảo các cô mời khách thì có gì to tát chứ”.

 

“Đúng vậy, tiền bối Thiên Minh Tử vất vả cống hiến, huống gì cô còn là vợ của vua Bắc Lương, dĩ nhiên phải tạo điều kiện cho mọi người chứ”.

 

Mấy ông lớn trong giới kinh doanh ở Long Kinh bên cạnh cũng hùa theo.

 

“Ồ? Ý ông là vì cống hiến cho Hoa Quốc mà được ăn uống miễn phí, có đặc quyền ở Hoa Quốc sao? Chồng tôi cũng từng tắm máu vì Hoa Quốc đấy”.

 

“Nhưng cả nhà tôi chưa từng lấy một đồng một xu nào của người dân”.

 

Cô vừa nói thế, ngay cả Thiên Minh Tử cũng đối sắc.

 

“Cô! Cô dám bôi nhọ tiền bối Thiên Minh Tử”.

 

Ông Tần như chó bị giẫm phải đuôi, mặt mày sa sầm lại, trong mắt hiện lên tia sáng như sát khí.

 

Nhưng Khương Vy Nhan lại chẳng hề có cảm xúc gì với ông ta, người như ông Tần thì Khương Vy Nhan chỉ cần giơ tay lên là có thể giết chết ông ta rồi.

 

Còn Thiên Minh Tử, chỉ cần ông ta dám ra tay, thậm chí không còn Tiêu Chính Văn lộ diện, Chu Chấn Long cũng có thể tiễn ông ta về lại trong bụng mẹ bất cứ lúc nào.

 

“Thật ra tiền bối Thiên Minh Tử chưa từng nói các cô mời khách, cô cũng thấy rồi đấy, ở đây không biết có bao nhiêu ông lớn trong giới kinh doanh Long Kinh, họ đều đang xếp hàng đợi”.

 

So sánh ra thì Khổng Thiên Thu bỏ xa ông Tần mấy con phố, chỉ mấy câu ngắn ngủi đã hóa giải nguy cơ.

 

“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, ý của sếp Khương có phải là không xem tiền bối Thiên Minh Tử ra gì không, hay nói cách khác có ý muốn đối địch với tiền bối Thiên Minh Tử?”

 

Đúng lúc này, Lạc Trường Sinh cũng bước ra khỏi đám người.

 

Lời nói của gã khiến sảnh lớn lập tức nổ ra một trận cãi vã, có những lời chỉ trích Khương Vy Nhan không biết đối nhân xử thế, bất kính với tiền bối v.v…

 

Khương Vy Nhan hít sâu một hơi, vừa muốn cãi lại thì đúng lúc này cửa thang máy mở ra, Tiêu Chính Văn chắp một tay sau lưng bước ra khỏi thang máy.

 

Vừa rồi còn có người lớn tiếng trong sảnh lớn lập tức im bặt.

 

Tất cả mọi người đều ngừng thở, ánh mắt dời sang nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Bóng cây vạn người mê, lúc này mọi tin đồn về Tiêu Chính Văn đều chỉ là tin đồn mà thôi.
Dù sao Tiêu Chính Văn cũng chưa từng bị ai đánh bại, hơn nữa trước giờ đã để lại uy danh chém giết rất quyết đoán.
Nếu nói họ không sợ Tiêu Chính Văn thì ngay cả bản thân họ cũng không tin.
“Ăn quỵt đến chỗ tôi luôn rồi à?”
Giọng Tiêu Chính Văn cực kỳ lạnh nhạt, lạnh lùng nhìn đám người xung quanh.
 
Chương 2988


 

“Anh Tiêu, anh hiểu lầm rồi!”

 

Khổng Thiên Thu vội vàng tiến về phía trước giải thích với Tiêu Chính Văn.

 

Nhưng Tiêu Chính Văn không quan tâm tới hắn, đi thẳng đến chỗ Khương Vy Nhan, vỗ vỗ vai cô nói: “Vy Nhan, chuyện ở đây cứ giao cho anh, em lên lầu nghỉ ngơi đi!”

 

Khương Vy Nhan có chút cảm thông liếc nhìn đám người Khổng Thiên Thu, gật đầu với Tiêu Chính Văn, không nói thêm gì mà quay người đi thẳng vào thang máy.

 

Thế nào gọi là rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt?

 

Đám người Khổng Thiên Thu chính là một sự giải thích hoàn hảo cho câu nói này!

 

“Anh là?”

 

Sau khi Khương Vy Nhan rời đi, Tiêu Chính Văn lạnh lùng liếc nhìn Khổng Thiên Thu rồi trầm giọng hỏi.

 

“Tôi… tôi là đại diện nhà họ Khổng phái tới giới thế tộc, tôi tên là Khổng Thiên Thu!”

 

Khổng Thiên Thu nói, kéo ghế định ngồi xuống, Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói: “Đứng lên!”

 

Khổng Thiên Thu sững người lại, sau đó lúng túng cười gượng, đang ngồi giữa chừng lại phải đứng dậy, cười nói với Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu, thật ra hôm nay chúng tôi vì tiền bối Thiên Minh Tử…”

 

“Nói cách khác các anh vừa muốn mời khách, vừa không muốn mất tiền, nên muốn ăn quỵt một bữa ở chỗ tôi, đúng không?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh giọng hỏi.

 

“Cậu Tiêu, cậu nói hơi quá lời rồi, thật ra chúng tôi chỉ là vào chung vui, dù sao tiền bối Thiên Minh Tử cũng đã có công lớn với Hoa Quốc, nên là thân làm ông chủ khách sạn, miễn phí một bữa cũng là chuyện thường tình”.

 

Ông Tần không vui nói.

 

“Vậy nếu không miễn phí thì sao?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng đáp lại.

 

Vừa dứt lời, Khổng Thiên Thu không khỏi nhíu mày, mọi người có mặt cũng đồng loạt cau mày lại.

 

Đặc biệt là sắc mặt của Khổng Thiên Thu và ông Tần lập tức đỏ bừng, giống như hai cái mông khỉ vậy.

 

Ban đầu hai người là người gọi đồ nhiều nhất, hơn nữa còn bày ra dáng vẻ đúng lý hợp tình.

 

Thế nhưng, Tiêu Chính Văn lại hoàn toàn không thuận theo ý bọn họ, còn đập cho bọn họ một gậy!

 

Tuy cả hai đều là đại diện cho một thế lực nhưng điều kiện kinh tế lại vô cùng có hạn.

 

Đừng nói bảo bọn họ bỏ ra mấy chục triệu, đến cả mấy trăm nghìn bọn họ cũng không có!

 

Nhưng điều khiến cho Khổng Thiên Thu và ông Tần an tâm là thực lực của Tiêu Chính Văn nhìn có vẻ còn yếu hơn Khương Vy Nhan rất nhiều, thậm chí đến cả cảnh giới Nhân Vương cấp một cũng có chút không ổn định!

 

Chẳng trách hôm nay Tiêu Chính Văn còn không dám lộ mặt, thậm chí còn cố ý kéo dài thời gian đi trên đường!
 
Chương 2989


Nghĩ đến đây, sắc mặt của Khổng Thiên Thu đột nhiên trầm xuống.

 

Tuy chỉ là người phát ngôn nhà họ Khổng, nhưng hắn cũng là cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp hai!

 

Nếu Tiêu Chính Văn đã không chịu nể mặt, mở miệng ra nói câu nào như đánh vào mặt bọn họ câu đó thì Khổng Thiên Thu đương nhiên cũng sẽ không khách khí nữa.

 

“Tiêu Chính Văn, thật ra, trước khi đến Long Kinh chúng tôi đều đã biết khách sạn Vạn Long là sản nghiệp của tập đoàn Vy Nhan! Nhưng chúng tôi vẫn chọn tổ chức tiệc ăn mừng ở đây, chính là muốn cho anh một cơ hội lấy công chuộc tội!”

 

“Trước đây, anh không ngừng rêu rao ầm ỹ là tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp với huyết tộc, mà trận chiến Hoa Sơn ngày hôm này anh lại trốn xa như vậy, nếu không phải có tiền bối Thiên Minh Tử cố gắng xoay chuyển tình thế, anh có biết bây giờ Hoa Quốc sẽ có kết cục như thế nào không?”

 

“Anh có biết nếu không có tiền bối Thiên Minh Tử thay anh ra trận thì bây giờ có bao nhiêu người dân Hoa Quốc phơi thây đầu đường xó chợ?”

 

“Mở mắt ra mà nhìn cho kỹ đi, các ông lớn trong giới thương gia ở đây có ai không muốn vì vậy mời tiền bối Thiên Minh Tử ăn một bữa cơm chứ!”

 

Khổng Thiên Thu chỉ vào những người xung quanh nói.

 

Vào lúc này, cư dân mạng đang theo dõi buổi phát sóng trực tiếp trên mạng cũng đồng loạt chỉ trích Tiêu Chính Văn.

 

“Xem ra trước đây tôi thực sự đánh giá cao vua Bắc Lương rồi, giữ khư khư cái gia tài bạc tỉ thì được gì, không phải chỉ là một bữa cơm thôi sao, cho dù anh mời thì thế nào? Không lẽ có thể mất đi một miếng thịt à?”

 

“Đúng vậy, nếu không có tiền bối Thiên Minh Tử thì hôm nay toàn bộ Hoa Quốc đã bị chìm trong khói lửa rồi!”

 

“Hừ, chỉ biết mang vợ đi du lịch khắp nơi, gây ra chuyện rồi không gánh chút trách nhiệm nào, vua Bắc Lương như vậy chúng tôi không có cũng được!”

 

Phương Dĩnh cúi đầu đọc bình luận trên mạng, rồi đưa cho Lâm Đàm xem.

 

Sau khi Lâm Đàm nhìn lướt qua những bình luận trên mạng, ông ta lạnh lùng cười khẩy, xem ra Tiêu Chính Văn bị “tiêu diệt” nhanh hơn ông ta tưởng rất nhiều!

 

Tất cả đều trách Tiêu Chính Văn không biết trước sau, đã đến nước này rồi mà vẫn còn tranh chấp với đám người Khổng Thiên Thu.

 

Nếu là ông ta, ông ta đã chủ động đi lấy lòng Thiên Minh Tử, Khổng Thiên Thu từ lâu rồi.

 

Đúng lúc này, một ông chủ bên cạnh Lâm Đàm mở miệng nói trước: “Cậu Tiêu, thật ra đối với tập đoàn Vy Nhan mà nói, số tiền này chẳng đáng là bao, cần gì phải vì chuyện này mà làm cho mọi người đều mất hứng trong ngày vui hôm nay chứ?”

 

Một số doanh nhân ở Long Kinh cũng hùa theo, đồng loạt chỉ trích Tiêu Chính Văn làm việc không hợp tình hợp lý.

 

Nghe thấy những lời chửi mắng và chỉ trích của mấy doanh nhân này, Khổng Thiên Thu lạnh lùng bật cười, dùng giọng nói mà chỉ Tiêu Chính Văn và hắn có thể nghe thấy nói: “Tiêu Chính Văn, anh mở mắt to ra, nhìn cho kỹ vào!”

 

“Bây giờ không còn được như trước kia nữa đâu, đến cả người dân cả nước cũng đứng về phía chúng tôi, mà anh có nhìn thấy mấy cái máy quay ngoài cửa kia không? Nhất cử nhất động của anh đều bị người dân cả nước nhìn rõ mồn một đấy!”

 

“Chỉ cần lời nói và hành động của anh có chút quá khích thì một đời thanh danh của anh coi như sụp đổ!”

 

“Vậy sao?”

 

Tiêu Chính Văn chế nhạo.

“Không tin thì cứ thử xem! Nói thật với anh, hôm nay ông chính là muốn ăn quỵt ở chỗ anh một bữa lớn đấy, không phục sao? Vậy thì đánh tôi đi!”
 
Chương 2990


 

Khổng Thiên Thu đã quen với mấy trò mưu mô quỷ kế.

 

Hắn đoán rằng Tiêu Chính Văn sẽ không bao giờ dám ra tay tàn nhẫn với hắn trước mặt mấy cái máy quay dù chỉ vì danh tiếng của anh!

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, đột nhiên chỉ vào Khổng Thiên Thu, nói với người quản lý phía sau: “Nghe thấy chưa, một xu cũng không được phép giảm! Hơn nữa hóa đơn ngày hôm nay để cho anh ta trả!”

 

Vừa dứt lời, cả phòng im lặng đến mức có thể nghe thấy tiếng rơi kim, ngay cả những người đứng vây xem cũng ngơ ngác!

 

Nghe Tiêu Chính Văn nói vậy, sắc mặt của Khổng Thiên Thu khó coi đến cực điểm!

 

“Tiêu Chính Văn! Anh dám…”

 

“Bốp!”

 

Khổng Thiên Thu chưa kịp nói xong, Tiêu Chính Văn đã tát thẳng vào mặt hắn một cái.

 

Khổng Thiên Thu như một viên đạn vừa ra khỏi nòng, bắn ra xa!

 

Đụng gãy chiếc cột đá ở bên cạnh rồi nặng nề đập vào bức tường phía sau.

 

Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, đến cả Thiên Minh Tử còn chưa kịp định thần lại!

 

Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, trên khuôn mặt của Thiên Minh Tử lại nở một nụ cười giễu cợt.

 

“Ai cho các người can đảm chạy tới tập đoàn Vy Nhan ăn cơm mà không trả tiền! Đừng nói là tập đoàn Vy Nhan, mà ở bất cứ nhà hàng nào trên đất Hoa Quốc, các người dám đến ăn quỵt một bữa thử xem!”

 

Giọng Tiêu Chính Văn lạnh như băng, ánh mắt quét qua từng người một có mặt ở đây.

 

Lúc này, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ kinh hãi.

 

Không ai ngờ rằng Tiêu Chính Văn lại dám ra tay tàn nhẫn với Không Thiên Thu trước mặt người dân cả nước như vậy.

 

“Tiêu Chính Văn, cho dù cậu là vua Bắc Lương, cũng không thể tùy tiện ra tay đánh người được!”

 

“Tiền bối Khổng nói có gì sai chứ, không phải chủ là muốn anh mời một bữa cơm thôi sao? Hơn nữa, anh không muốn thì cũng có một đống người muốn, anh dựa vào đâu mà xen vào việc của người khác!”

 

Rất nhiều ông lớn trong giới kinh doanh đều đồng loạt đứng lên chỉ vào Tiêu Chính Văn lớn giọng trách mắng.

 

Một tiếng động lớn vang lên, Khổng Thiên Thu lúc này mới vùng vẫy từ vách tường đứng dậy lên được.

 

Lúc này trông hắn vô cùng thảm hại, đầu tóc bù xù, quần áo tả tơi!

 

Tiêu Chính Văn dám ra tay với hắn, còn trước mặt người dân cả nước cho hắn một cái bạt tai!

 

Lẽ nào thật sự xem nhà họ Khổng hắn dễ chọc vào?

 

Không Thiên Thu hắn cũng cần mặt mũi!

 

“Ầm!”

 

Một luồng khí tức Nhân Vương cấp hai đột nhiên từ dưới chân của Khổng Thiên Thu bốc lên.
Một lực uy hiếp vô cùng mãnh liệt bỗng bao phủ khắp nơi, tất cả mọi người trong phòng đều cảm nhận được cảm giác áp lực vô hình!
Thậm chí nhiều người bắt đầu cảm thấy khó thở.
Khí thế của Khổng Thiên Thu mới bùng phát, hắn còn chưa đụng gì tới Tiêu Chính văn, chỉ thấy một chùm kim quang phát sát, cả căn phòng lấp lánh ánh sáng càng, khiến người ta không thể không quay đầu né tránh!
 
Chương 2991


Ngay sau đó, một đòn tấn công khủng khiếp giáng lên người Khổng Thiên Thu.

 

Khí thế của đòn tấn công này vô cùng đáng sợ, lao thẳng vào Khổng Thiên Thu như một ngôi sao băng.

 

Khổng Thiên Thu vừa định phản công, nhưng đòn tấn công của Tiêu Chính Văn, ngay cả Thiên Hành ở cảnh giới Nhân Vương cấp bốn cũng không thể chống đỡ nổi.

 

Một người yếu ớt chỉ có cảnh giới Nhân Vương cấp hai như hắn, còn không chống cự nổi, huống chi là phản công!

 

Chỉ thấy Khổng Thiên Thu còn chưa kịp ra tay, thì một nửa cơ thể của hắn đã bị đánh đến bê bết máu thịt!

 

Dù vậy, Tiêu Chính Văn cũng chỉ sử dụng mười phần trăm sức mạnh của mình!

 

Hiện tại Tiêu Chính Văn đã là Nhân Vương cấp bốn, nhưng, Nhân Vương cấp bốn của anh lại khác xa với Nhân Vương cấp bốn bình thường.

 

Sức mạnh của hai người hoàn toàn không cùng một đẳng cấp!

 

Về mặt tổng thể mà nói, cao thủ cảnh giới Nhân Vương bình thường, cho dù là tấn công ở cấp độ nào, tối đa chỉ có thể đánh đến cấp độ phân tử, nhưng sức mạnh của Tiêu Chính Văn lại đủ để hủy diệt cả cấp độ nguyên tử!

 

Sự chênh lệch ở đây không đơn giản chỉ là một cộng một bằng hai!

 

“Ầm!”

 

Cơ thể Khổng Thiên Thu lại lần nữa bay ra ngoài.

 

“Phụt!”

 

Cơ thể Khổng Thiên Thu còn chưa kịp chạm đất đã phun ra một ngụm máu lớn!

 

Lúc này, trong lòng hắn đã vô cùng hoảng sợ!

 

Hắn rõ ràng vừa thấy Tiêu Chính Văn chỉ ở cảnh giới Nhân Vương cấp một mà thôi, dù là vậy, cảnh giới của Tiêu Chính Văn hình như vẫn còn chưa ổn!

 

Nhưng đòn này của Tiêu Chính Văn, thật sự quá dũng mãnh, hắn còn không có năng lực đỡ đòn, huống chi là phản công!

 

Hơn nữa, điều khiến hắn cảm thấy càng sợ hãi hơn là, Tiêu Chính Văn không những đánh hắn bị thương nặng, mà ngay cả gạch nền dưới chân hắn cũng không hề bị hư tổn chút nào!

 

Điều này có nghĩa là gì?

 

Đối phương đã khống chế sức mạnh đến cực hạn, thậm chí đã đạt đến mức độ vô cùng chính xác!

 

Ông Tần bên cạnh nhìn thấy Khổng Thiên Thu bị đánh bay ra ngoài, hơn nữa còn bị nội thương rất nặng, sắc mặt ông ta cũng khó coi đến cực điểm!

 

“Tiêu Chính Văn! Trước mặt mọi người mà cậu lại dám giết người! Chẳng lẽ đây là cách giới chính trị của Hoa Quốc áp chế dân chúng sao?”

 

Ông Tần vừa nói ra lời này, rất nhiều đồng môn của võ tông cũng lần lượt nhìn về phía Tiêu Chính Văn với vẻ mặt đầy oán giận!

 

Trong số bọn họ, phần lớn đều bị Tiêu Chính Văn dạy đời qua, thậm chí còn có một số môn chủ còn bị Tiêu Chính Văn tát vào mặt!

 

Cho dù là bọn họ tự chuốc lấy, hay đáng tội, nhưng cảm giác bị một tiểu bối tát vào mặt, cũng đủ để họ ghi hận Tiêu Chính Văn cả đời!

 

Ông Tần vừa nói, vừa bước nhanh về phía trước, một tay đỡ lấy Khổng Thiên Thu đang không ngừng nôn ra máu.

 

Ông ta không tin, Tiêu Chính Văn dám ra tay thảm sát trước mười mấy chiếc máy quay?
 
Chương 2992


“Nếu tôi không dừng lại thì sao?”

 

Tiêu Chính Văn ngay sau đó lại tung một đòn ra, đánh mạnh vào ngực Khổng Thiên Thu!

 

“Phụt!”

 

Máu của Khổng Thiên Thu trào ra như không đáng tiền, toàn bộ phần trước ngực đều bị lõm xuống!

 

“Cậu! Cậu còn dám ra tay, có giỏi thì cậu thử đánh thêm một lần ở trước mặt giới truyền thông quốc gia xem!”

 

Ông Tần không khỏi giận dữ rống lên.

 

Ai ngờ, giọng ông ta vừa dứt, cả người Khổng Thiên Thu đã quỳ xuống trước Tiêu Chính Văn!

 

Hắn đã chửi thầm ông Tần không chỉ mười ngàn lần!

 

Người bị đánh không phải ông Tần, ông ta muốn hắn phải bỏ mạng ở đây sao?

 

“Hừ! Tôi đánh rồi thì đã sao?”

 

“Bốp!”

 

Ngay khi giọng nói vừa dứt, Tiêu Chính Văn giơ chân lên, đá thẳng vào bụng dưới của Khổng Thiên Thu!

 

Khổng Thiên Thu đau đến mức sắp bật mắt ra ngoài, ào ào phun ra một ngụm máu lớn, trong máu tươi còn xen lẫn vô số mảnh nội tạng!

 

“Cho dù ở trước mặt đám đông, tôi cũng sẽ đánh, ông có thể làm gì hả?”

 

Tiêu Chính Văn lạnh lùng nhìn về phía ông Tần và Khổng Thiên Thu!

 

Ngay khi lời nói này được thốt ra, tất cả mọi người đều náo động cả lên!

 

Trước đây, bọn họ đều cho rằng Tiêu Chính Văn nhất định sẽ rất quý trọng danh dự của mình!

 

Cho dù đã tính đến những ảnh hưởng xấu, Tiêu Chính Văn cũng chỉ có thể chịu thua, nhưng hiện thực lại vô cùng tàn khốc, Tiêu Chính Văn không những không theo khuôn khổ, mà ngược lại còn cường mạnh hơn!

 

“Anh… anh thật to gan, cho dù tôi… những thế gia võ đạo như chúng tôi cũng không dám xem thường người dân thiên hạ! Anh lại dám xem dân chúng không ra gì!”

 

Khổng Thiên Thu vừa nói, vừa phun những bọt máu trong miệng ra!

 

Ba đòn này dù thế nào hắn cũng không thể để chịu vô ích, dù thế nào cũng phải bôi xấu Tiêu Chính Văn!

 

“Nếu không muốn chết, thì mau chóng thanh toán đi, nếu không, các người đừng hòng sống sót rời khỏi đây!”

 

Giọng nói lạnh lùng của Tiêu Chính Văn vang lên, nó giống như một âm thanh ma thuật giục riết từ chín tầng địa ngục!

 

Nhìn thấy cảnh này, Thiên Minh Tử không những không hề tức giận, mà ngược lại nụ cười trên mặt càng nồng đậm hơn mấy phần!

 

Xem ra Tiêu Chính Văn vẫn còn quá non nớt, trong những trường hợp như vậy, càng tỏ ra rộng lượng thì sẽ càng có được lòng dân!

 

Nhưng mọi hành động của Tiêu Chính Văn, chỉ cho thấy rằng anh vốn không hiểu đạo lý này!

 

Thiên Minh Tử vừa mừng thầm trong lòng, nhưng đồng thời cũng đang tính toán sau khi trải qua sự việc này, địa vị của Tiêu Chính Văn chắc chắn sẽ giảm mạnh, chỉ cần tìm được một cái cớ hợp lý, thì có thể hoàn toàn diệt trừ anh!

Đến lúc đó, bản thân ông ta không những là công thần số một của Thiên Cung Bắc Cực, mà ngay cả nhà họ Khổng cũng phải cảm ơn mình!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom