Chương 2913


 

Cụ ta rời khỏi miệng núi lửa chính là vì cụ ta và Yaxibe nghĩ đến cùng một khả năng.

 

Chỉ trong một đêm tàn sát hàng trăm thế tử, chứng tỏ đang tuyên chiến với tất cả gia tộc rồi.

 

Nhưng gia tộc này của họ, thậm chí là dân tộc mà gia tộc họ dẫn dắt tự nhận mình là người được thần chọn để cuối cùng chiếm lĩnh cả thế giới.

 

Nói cách khác, ngoài các dân tộc của họ ra thì đều bị tiêu diệt.

 

Đây là giao ước giữa thần và họ.

 

Mà việc người kia đang làm chẳng phải chính là việc này sao?

 

Gương mặt Yaxibe cũng hiện lên tia hy vọng, sau đó đứng lên nhanh chân bước ra ngoài lâu đài, nhìn xuống dưới núi bỗng hét lên: “Yaxibe của gia tộc Omar muốn xin làm đệ tử của “kẻ sát nhân”, xin kẻ sát nhân mau đến thánh sơn để gặp”.

 

Yaxibe vừa nói thế, không ít các gia tộc lâu đời đều xôn xao.

 

Người gia tộc Omar thế mà lại công khai lên tiếng với thế giới?

 

Nghe nói gia tộc này sau này muốn có cả thế tục, nhưng đến giờ gia tộc này vẫn rất khiêm tốn, thậm chí mười gia tộc lớn ở Âu Lục cũng không biết rõ đến sự tồn tại của họ.

 

Càng không biết đến nội dung trong giao ước.

 

Nhưng tiếng nói của hắn lại cực kỳ thú vị.

 

Thoáng chốc ai cũng biết đến mấy từ kẻ sát nhân.

 

“Người này lợi hại lắm sao?”

 

“Người nào mà có thể khiến Yaxibe cung kính như thế?”

 

Chỉ chớp nhoáng mọi người đều xôn xao bàn luận.

 

“Giết sạch hàng trăm thế tử, lại giết liên tiếp sáu cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp bốn, anh nói xem người kia có đáng để cung kính không?”

 

“Hơn nữa người này không xuất thân từ gia tộc mà chỉ là một cường giả bình thường, điều này mới khiến người ta cảm thấy lạ nhất”.

 

“Không sợ hàng trăm gia tộc trả thù, không sợ sự truy đuổi của các cường giả ngoài lãnh thổ, đúng là hiếm thấy”.

 

Nhiều người đại diện của các gia tộc lâu đời cũng theo đó lên tiếng.

 

Chỉ có họ mới biết tàn sát hàng trăm thế tử tức là thế nào.

 

Lúc này trong một căn biệt thự ở Long Kinh, một người đàn ông trẻ tuổi đang nghịch một xâu chuỗi hạt trong tay, khó hiểu nói: “Lẽ nào Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên cũng chết trong thánh vực luôn à?”

 

“Không! Khổng Tuyên chết, còn Chu Thụy Chân thì không rõ”.

 

Một người đàn ông mặc đồ đen bên cạnh vội đáp.

 

Cái gì?

 

Tin tức này đúng là khiến gã ngạc nhiên đến mức rơi cả cằm.

 

Vì người nhà họ Ngụy của họ đã thông báo tình hình thực tế của Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên cho nhà họ Ngụy biết.

 

Mặc dù Ngụy Nguyên Cát đã là một trong các thế tử có tiếng tăm ở ngoài lãnh thổ, nhưng so với Chu Thụy Chân ít nhiều gì vẫn hơi chột dạ.
 
Chương 2914


 

Ngay cả Chu Thụy Chân và Khổng Tuyên cũng một chết một mất tích, chứng tỏ vấn đề đã khá nghiêm trọng.

 

“Kẻ sát nhân đó là người Hoa Quốc chúng ta sao?”

 

Ngụy Nguyên Cát nhíu mày hỏi.

 

“Tám chín mươi phần trăm là thế, trong các cao thủ Âu Lục hoàn toàn không thể xuất hiện người như vậy. Yaxibe cũng đã công khai nói thế chứng tỏ thân phận của người này cực kỳ bí ẩn”.

 

“Hoặc có thể chứng minh người kia không phải là người Âu Lục”.

 

Một ông lão ở phía sau Ngụy Nguyên Cát trầm giọng phân tích.

 

“Đáng tiếc là không để tôi gặp người kia”.

 

Ngụy Nguyên Cát cắn răng, nếu để sát nhân này gặp được gã thì tin chắc có thể lọt vào mắt đối phương nhỉ?

 

Hoặc bản thân mình mới là người có thể được nhận làm đồ đệ nhất?

 

“Nghe nói lần này có năm người còn sống, ngoài hai vị thế tử ra còn hai người bí ẩn nữa?”

 

Ông lão nói thêm.

 

“Hừ! Trên thế giới này, thế hệ trẻ lọt vào mắt tôi vẫn chưa ra đời, họ lấy gì tranh với tôi”.

 

Ngụy Nguyên Cát cười khẩy, khinh thường nói.

 

 

 

Vài ngày trước, Ngụy Nguyên Cát tát Long Ngao trước mặt mọi người, như vậy chẳng khác nào đạp thẳng lên đầu Tiêu Chính Văn.

 

Ai mà không biết Long Ngao là người của Tiêu Chính Văn?

 

Mà Tiêu Chính Văn lại là người nổi danh nhất trong thế hệ trẻ gần đây.

 

Nào là dẫn dắt võ tông Hoa Quốc đánh Vy Hào, nào là một mình đánh bại năm đại danh sơn, theo gã thấy, chẳng qua chỉ là một tên nhãi nhép mà thôi.

 

Lúc này trong nước đã vô cùng náo động, bởi vì cái tát này của gã vô cùng cao hứng, thậm chí còn lớn tiếng muốn Tiêu Chính Văn đích thân đến xin lỗi.

 

Theo gã thấy, Tiêu Chính Văn, Vua Bắc Lương hay Điện Thần Long gì đó có thể làm trò như vậy, chẳng qua là do cường giả vùng ngoài lãnh thổ vẫn chưa trở về hết mà thôi.

 

Chỉ cần cường giả ngoài lãnh thổ trở về thì đám người này chẳng phải sẽ ngoan ngoãn quỳ dưới chân bọn họ sao?

 

Nhìn lại những thời đại lịch sử hào hùng, lần nào bọn họ xuất hiện cũng vô cùng oai phong! Chẳng phải là do khi còn ở ngoài vùng lãnh thổ, bọn họ luôn bất khả chiến bại ư?

 

Nhưng kết quả thì sao?

 

Sau khi cường giả ngoài lãnh thổ trở về, hoặc là bỏ mạng, hoặc là trở thành người hầu cho những gia tộc bọn họ, không hề có ngoại lệ nào khác!

 

Tiêu Chính Văn dựa vào cái gì mà trở thành ngoại lệ chứ?

 

Vì vậy, gã vừa xuất hiện đã tát Long Ngao trước mặt mọi người, hơn nữa còn thách đấu với cả Điện Thần Long.

Xét cho cùng, Ngụy Nguyên Cát cũng là cao chủ cảnh giới Nhân Vương.
 
Chương 2915


Mà Long Ngao lúc này vẫn chưa đạt đến cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương, nếu thực sự làm căng thì chắc chắn không phải là đối thủ của Ngụy Nguyên Cát.

 

Cho dù như vậy, trong lòng Long Ngao cũng chưa từng có chút sợ hãi.

 

Nếu không phải Tần Vũ cân nhắc đến đại cục, ngăn Long Ngao lại thì lúc này, e rằng Long Ngao đã xong đời rồi.

 

Mà điều này cần khiến Ngụy Nguyên Cát càng thêm coi thường những người trong võ đạo hiện tại, những người này không có gan đối đầu với gã, vậy mà còn mơ làm rạng danh võ tông Hoa Quốc?

 

Dù so sánh về tài năng, sức mạnh hay là lực chiến thì những người này đều không thể đấu lại nổi với những thế tử như bọn họ.

 

Thân là thế tử của nhà họ Ngụy, Ngụy Nguyên Cát càng có tư chất vượt trội.

 

Dù sao thì phía sau gã là cả một thế gia võ đạo kế truyền hơn nghìn năm, hơn nữa còn là gia tộc lớn được truyền lại từ thời Đại Đường Trinh Quán.

 

Nói đến thời Đại Đường Trinh Quán, Ngụy Nguyên Cát càng thêm phần kiêu ngạo.

 

Theo gã thấy, thời đại đó chính là thời kỳ đỉnh cao của Hoa Quốc.

 

Còn đám võ tông Hoa Quốc hiện tại có tư cách gì để so sánh với gã?

 

Đúng là một đám yếu như sên!

 

Mặc dù dưới sự khuyên ngăn của Tần Vũ, Long Ngao đã nhẫn nhịn chuyện này, nhưng trong lòng anh ta vô cùng không phục.

 

Đừng thấy anh ta mới chỉ đạt cảnh giới Thiên Thần bốn sao mà kinh thường, bây giờ anh ta mới bao nhiêu tuổi chứ?

 

Ngụy Nguyên Cát đã là lão quái vật sống hơn ba trăm năm rồi.

 

Nếu được cho cùng một thời gian, cộng thêm sự dạy bảo của Tiêu Chính Văn thì nói không chừng Long Ngao đã đột phá cao hơn cảnh giới Nhân Vương rồi!

 

Đệ nhất thiên hạ gì đó chẳng qua là vì Tiêu Chính Văn không ở Hoa Quốc mà thôi. Chỉ cần Tiêu Chính Văn trở lại thì Ngụy Nguyên Cát là cái thá gì!

 

Thực ra, Long Ngao đã nhiều lần muốn tìm Ngụy Nguyên Cát để đòi lại công lý, nhưng đều bị Tần Vũ ngăn lại. Tần Vũ biết rõ rằng Điện Thần Long chỉ còn lại tam đại Long Tôn, cũng chính là trụ cột tương lai của Hoa Quốc!

 

Cho dù là Long Ngao, Long Hình hay Long Nguyệt thì đều vô cùng quan trọng đối với Hoa Quốc.

 

Đúng lúc này, hai chữ “tội đồ” đột nhiên lan truyền trong nước, lại nổ ra rất nhiều cuộc thảo luận sôi nổi.

 

Vì vậy, chuyện Long Ngao chịu nhục, ăn một tát của Ngụy Nguyên Cát mới có thể phai nhạt khỏi tầm mắt của mọi người.

 

“Lũ kiến các người mà cũng dám dùng ánh mắt đó để nhìn tôi sao?”

 

Trong video, Ngụy Nguyên Cát chắp tay sau lưng, hất cằm, nói với giọng cực kỳ kiêu ngạo.

 

Loại kiêu ngạo đó quả thực vô cùng phách lối.

 

“Hừ! Gã ta có gì giỏi giang chứ! Đánh Long Tôn của chúng tôi rồi còn kiêu ngạo như vậy, chúng ta liều mạng với gã!”
“Đúng vậy, lúc Long Tôn xả máu vì đất nước, gã đang ở đâu? Loại người này thật đáng chết!”
“Gã có tư cách gì mà khinh thường điện Thần Long chúng ta! Giết gã đi!”
Lúc này, sau kho xem đoạn video kia, có rất nhiều thành viên trong điện Thần Long vô cùng tức giận.
 
Chương 2916


 

Cảnh tiếp theo trong đoạn video, Ngụy Nguyên Cát chắp tay sau lưng, khinh thường nhìn Long Ngao, chế nhạo: “Nhìn cái gì? Cậu không phục sao?”

 

“Tôi chỉ cần dùng một ngón tay cũng có thể bóp chết tên vô dụng như cậu! Chẳng phải các cậu còn chủ nhân tên Tiêu Chính Văn sao? Chuyển lời đến Tiêu Chính Văn, bảo cậu ta hãy chủ động đến trước mặt tôi xin lỗi!”

 

“Nếu không, không chỉ Tiêu Chính Văn mà toàn bộ điện Thần Long sẽ bị trừ khử khỏi Hoa Quốc!”

 

Xem đến đây, toàn bộ điện Thần Long tràn ngập lửa hận.

 

“Thế tử thì có gì tài giỏi chứ! Nếu Long Vương ở đây thì gã sao có cơ hội ngông cuồng như vậy!”

 

“Cho dù Long Vương không ở Hoa Quốc thì chúng ta cũng có thể thay mặt Long Vương dạy dỗ gã!”

 

“Đúng vậy, thay mặt Long Vương dạy cho gã một bài học!”

 

Trong chốc lát, toàn bộ điện Thần Long đã hừng hực khí thế, nhìn thấy cảnh này, Tần Vũ vội vàng lên trước ngăn cản: “Mọi người đừng nóng vội, nhất định phải bình tĩnh!”

 

“Dù sao Ngụy Nguyên Cát cũng là cao thủ cảnh giới Nhân Vương, trong số mọi người có ai đánh bại nổi Nhân Vương chứ?”

 

“Mọi người đều là cao chủ cảnh giới Thiên Thần, nhưng lại quá tầm thường trước mặt Nhân Vương! Nếu mọi người thật sự muốn đánh thì cũng không có cơ hội thắng!”

 

“Cậu Tiêu tuyển chọn mọi người vào điện Thần Long từ trong hàng vạn người, bồi dưỡng huấn luyện mọi người cẩn thận, không phải là để mọi người liều mạng với loại người cặn bã này!”

 

“Hoa Quốc cần mọi người, tương lai của Hoa Quốc càng cần mọi người! Ai dám bước ra khỏi cánh cửa này chính là phụ sự kỳ vọng của Long Vương!”

 

Tần Vũ cũng vô cùng sốt ruột, anh ta đứng chắn ở cửa điện Thần Long, không cho phép mọi người trong điện Thần Long xông ra ngoài tìm Ngụy Nguyên Cát tính sổ.

 

Lúc này, bên phía nhà họ Trương, sau khi trải qua trận giao chiến với huyết tộc ngoài lãnh thổ, nhà họ Trương cũng tổn thất nghiêm trọng, mấy vị cao thủ cảnh giới Thiên Thần bốn sao đã chết, ngay cả cao thủ Bán Bộ Nhân Vương vừa trở về không lâu cũng bị thương nặng.

 

Nhưng may mắn thay, với sự trợ giúp của Thiên Sơn, nhà họ Trương đã đánh bại được huyết tộc ngoài lãnh thổ, tổ nghiệp của nhà họ Trương cũng coi như là giữ được nguyên vẹn.

 

Khi cuộc chiến giữa huyết tộc và các thế lực Hoa Quốc lắng xuống, nhà họ Trương mới thở phào nhẹ nhõm.

 

Nhưng sự việc Long Ngao bị đánh đã nhanh chóng lan truyền trên các phương tiện truyền thông, chuyện này lập tức thu hút sự chú ý của nhà họ Trương.

 

“Tôi đã nói rồi, loại thế tử thấp kém như Lý Chính Đạo không nhiều đâu. Quả nhiên, Ngụy Nguyên Cát vừa trở về thế tục đã nhắm về phía Tiêu Chính Văn”.

 

Gia chủ tạm thời của nhà họ Trương, Trương Thế Đạo vừa nói vừa nở nụ cười hững hờ.

 

Ông lão một tay bên cạnh cau có khẽ lắc đầu: “Gia chủ, tình hình hiện tại không rõ ràng. Theo tôi thấy, nếu được thì chúng ta nên hợp tác với nhà họ Lý, thuyết phục bọn họ ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện!”

 

“Dù sao huyết tộc ngoài lãnh thổ mới là kẻ thù số một của chúng ta, còn mâu thuẫn giữa chính người của chúng ta đều có thể hóa giải!”

Lời này của ông lão cũng có lý, nhưng Trương Thế Đạo lại không muốn làm vậy.
 
Chương 2917


“Thuyết phục à? Thuyết phục thế nào? Hơn nữa Ngụy Nguyên Cát nói cũng có lý. Tiểu bối như Tiêu Chính Văn dựa vào cái gì mà dám ngông cuồng như vậy? Dám san bằng năm đại danh sơn, kế thừa nền nóng xấu xa, lại không nghe mệnh lệnh, gây thù với người Vy Hào!”

 

“Cậu ta muốn liều chết với Thiên Đạo Minh Ước, tại sao phải kéo chúng ta theo?”

 

Nghe Trương Thế Đạo nói xong, ông lão cũng chỉ có thể hít sâu hơn một hơi.

 

Dù sao người chịu trách nghiệm về nhà họ Trương cũng là Trương Thế Đạo, ông lão chỉ là người tham mưu, nên không có quyền nói quá nhiều.

 

Chỉ là theo ông ta thấy, tình hình bây giờ đang rất bất ổn, mỗi khi rơi vào cảnh hỗn loạn, cách tốt nhất để bảo vệ mình chính là kết đồng mình.

 

Hơn nữa, bây giờ các cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp ba và cả cảnh giới cao hơn đều chưa trở lại giới thế tục, mà huyết tộc lại đang cầm đầu giết người trong giới thế tục.

 

Trong tình huống này, thực lực có thể sử dụng trong giới thế tục rất có hạn, nếu đứng về phía đối lập với Tiêu Chính Văn thì sẽ càng bất lợi hơn cho các thế gia trong giới thế tục.

 

Đặc biệt là khi trong huyết tộc còn có hai vị cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp ba cai quản.

 

Tạm thời tình hình có vẻ ổn định, nhưng nhìn chung thế tục và các thế gia lớn vẫn ở thế yếu.

 

Sau khi suy nghĩ, ông lão nói tiếp: “Gia chủ, hiện giờ chúng ta hợp tác với Tiêu Chính Văn mới là kế sách tốt nhất!”

 

 

 

“Bắt tay với Tiêu Chính Văn ư? Hừ, không đi giậu đổ bìm leo đã là sự nhân từ của nhà họ Trương dành cho cậu ta rồi!”

 

Trương Thế Đạo lạnh lùng nói.

 

Nhà họ Trương đã có rất nhiều người chết trong tay Tiêu Chính Văn, mối thù này đương nhiên phải báo!

 

Có điều thực lực của nhà họ Trương lúc này căn bản chẳng thể so bì được với Tiêu Chính Văn!

 

“Gia chủ, lần này rõ ràng huyết tộc đang nhắm vào mấy thế gia lớn chúng ta, nhà họ Lý cũng được, nhà họ Trương chúng ta cũng thế, còn cả người nhà họ Chu mới là mục tiêu thật sự của bọn họ!”

 

“Dẫu sao thì Nguỵ Nguyên Cát cũng còn quá trẻ, không biết trời cao đất dày là gì, mà nhà họ Trương chúng ta thì không thể không biết tốt xấu giống như cậu ta, giờ bắt tay với Tiêu Chính Văn mới là lựa chọn tốt nhất của chúng ta!”

 

“Hơn nữa, Tiêu…”

 

“Hử!”

 

Trương Thế Đạo bực tức hừ một tiếng, đập tay lên mặt bàn, ngắt lời của ông lão có một cánh tay kia!

 

“Ý của ông là nhà họ Trương, nhà họ Lý chúng ta đều còn thua xa Tiêu Chính Văn sao? Ông đang khinh thường thế tử của nhà họ Lý, đó là hậu nhân của Tam Nguyên Lý Tịnh đó!”

 

Trương Thế Đạo vô cùng bất mãn gầm lên một tiếng.

 

“Gia chủ, ông đừng quên, vào không lâu trước đây, Tiêu Chính Văn vừa mới lãnh đạo võ tông Hoa Quốc tiêu diệt võ giả của nước Vy Hào! Như vậy thì có thể nói rõ vấn đề rồi!”

 

“Trước mắt, toàn bộ lãnh thổ Hoa Quốc, không một ai có uy danh giống như Tiêu Chính Văn, dù là Thiên Tử thì cũng phải nhường đường cho Tiêu Chính Văn! Hơn nữa, người này khi trước lại chính là vua Bắc Lương, chiến công hiển hách, rất được lòng nhân dân Hoa Quốc!”
 
Chương 2918


“Nếu như chúng ta đứng về phía Tiêu Chính Văn, hoặc là nói, lấy cậu ta ra làm bia đỡ đạn, bên phía huyết tộc…”

 

“Đừng nói nữa!”

 

Trương Thế Đạo tức tới độ mặt mày méo mó, phẫn nộ đứng dậy nhìn ông lão kia rồi nói: “Thôi Hoa, tôi thấy ông già nên lẩm cẩm rồi. Chúng ta là thế gia võ thuật! Có tới hàng trăm cho tới cả nghìn năm lưu truyền!”

 

“Tiêu Chính Văn là cái thá gì? Bảo chúng ta xuống nước trước cậu ta? Mấy lời này mà ông cũng có thể thốt ra được à?”

 

“Vả lại, ông đã từng nghĩ chưa, nhà họ Trương có thân phận như thế nào, là người canh giữ mộ cho linh hồn Tổ Long qua các thời đại, mấy nghìn năm nay, dù là nhà họ Bạch hay các thế gia thì có ai không phải nể mặt chúng tôi vài phần!”

 

“Nếu như chúng ta cúi đầu hay thậm chí là lôi kéo một tên trẻ ranh như Tiêu Chính Văn, ông có biết những thế gia khác sẽ bình phẩm như thế nào về chúng tôi hay không? Bọn họ sẽ nói nhà họ Trương chúng tôi đã không còn như xưa nữa rồi!”

 

“Mặt mũi của tổ tiên các đời nhà họ Trương chúng tôi còn biết để ở đâu nữa?”

 

Trương Thế Đạo lạnh lùng chỉ trích.

 

“Gia chủ, thế nhưng trước mắt thì chúng ta phải giữ gìn…”

 

“Giữ gìn cái rắm! Ông đừng quên dù là cái mạng của ông thì cũng là nhờ nhà họ Trương cho! Nếu như không có nhà họ Trương bảo vệ thì ông đã chết ở vùng ngoài lãnh thổ từ lâu rồi!”

 

Trương Thế Đạo tức tới độ sắc mặt tái xanh, nghiến răng nghiến lợi mà mắng chửi.

 

“Chuyện này…”

 

Ông lão có một cánh tay nghe xong lời này thì sắc mặt không khỏi trở nên khó coi!

 

Quả thực giống như Trương Thế Đạo nói, khi trước ông lão có một cánh tay bị nhà họ Cừu truy sát ở vùng ngoài lãnh thổ, thậm chí ngay cả cánh tay cũng bị nhà họ Cừu chém đứt, cuối cùng vẫn là nhà họ Trương ra mặt bảo vệ cho ông ta!

 

Thậm chí sau này còn thu nạp ông ta vào trong nhà họ Trương, càng thêm tín nhiệm ông ta, lần này còn để cho ông ta đi theo Trương Thế Đạo cùng trở về thế tục để ổn định cục diện của nhà họ Trương!

 

Có thể nói việc này chính là đang gửi gắm hy vọng rất lớn vào ông ta, vậy nên vào lúc Trương Thế Đạo nói ra mấy lời nhìn lại quá khứ kia thì ông lão có một cánh tay cũng chỉ đành ăn nói dè dặt, không dám nói nhiều thêm nửa câu nữa!

 

“Nhà họ Trương dù là khi nào hay ở đâu thì cũng không cần phải cúi đầu trước một kẻ nít ranh!”

 

Trương Thế Đạo lạnh lùng lên tiếng.

 

Thật ra nhà họ Trương không hề đơn giản giống như vẻ bề ngoài, mỗi một thời kỳ, nhà họ Trương đều có những người có khả năng xuất thế, ví như thiên sư Trương của núi Long Hổ vào thời kỳ Thịnh Đường!

 

Những thứ gọi là phù triện thật ra chính là bí trận của nhà họ Trương, mãi cho tới ngày hôm nay vẫn có không ít tín đồ của thiên sư Trương rải rác trong dân gian!

 

Ở niên đại đó, thiên sư Trương là sự tồn tại có thể sánh ngang với Viên Thiên Canh và Cát Thuần Phong!

 

Gần một nghìn năm nay, nhân vật có thể sánh ngang với Viên Thiên Canh, có thể nói là chưa có một ai, điều này cũng phần nào nói lên được thực lực của nhà họ Trương!
Nhà họ trương không chỉ có thói kiêu ngạo mà còn có cả khối tài sản đáng cao ngạo!
“Ừ, được rồi, nếu như gia chủ đã quyết định thì tôi cũng sẽ không nhiều lời nữa!”
Ông lão có một cánh tay thở dài một tiếng, nặng nề gật đầu nói.
“ông có biết rằng tại sao lần này thế hệ tương lai nhà họ Trương chúng ta cũng ờ ạt đổ về thế tục không?”
 
Chương 2919


Trương Thế Đạo thấy ông lão kia nhận sai thì ngữ điệu cũng hoà hoãn đi không ít.

 

“Tôi không biết cụ thể câu chuyện bên trong đó!”

 

Ông lão có một cánh tay thấp giọng nói.

 

“Hừ, thế cục lớn trước mắt sắp sửa thay đổi, tất cả thế gia đều muốn trở về thế tục, bởi vì ngày mà năm trái tim rồng tụ họp sắp sửa đến rồi! Không chỉ có nhà họ Trương chúng ta mà rất nhiều thế gia cũng đang chờ đợi ngày này!”

 

“Thậm chí có một số thế gia đã khổ sở chờ đợi mấy nghìn năm! Ngay cả Thuỷ Hoàng cũng đang âm thầm chờ đợi năm trái tim rồng xuất hiện đông đủ, đoạt lấy trái tim rồng rồi giành lại giang sơn Đại Tần!”

 

“Vậy nên càng là lúc này thì danh tiếng càng trở nên quan trọng hơn, nếu như ngay cả danh tiếng cũng bị huỷ hoại, dù nhà họ Trương có được bảo toàn thì cũng hoàn toàn mất đi sức mạnh để tranh đoạt!”

 

Nghe Trương Thế Đạo nói xong, ông lão có một cánh tay giống như bừng tỉnh ngộ!

 

“Hơn nữa, ông cảm thấy loại người như Nguỵ Nguyên Cát thật sự ngây thơ như thế hay sao? Vừa mới trở về thế tục đã muốn đối đầu với Tiêu Chính Văn danh tiếng chấn động thiên hạ, cậu ta có dây thần kinh nào bị cắm nhầm à?”

 

“Thế tử, dù là đầu óc hay là hiểu biết, thành tựu thì đều không phải là thứ mà người bình thường có thể so bì được! Thứ mà cậu ta muốn chính là giẫm lên trên đầu Tiêu Chính Văn, khiến cho nhà họ Nguỵ nổi danh khắp thiên hạ!”

 

Ông lão có một cánh tay nghe vậy thì không khỏi băn khoăn nói: “Thế nhưng chuyện này thì có quan hệ gì với trái tim rồng?”

 

“Ha ha! Ai! Lẽ nào ông vẫn chưa nghe nói tới tin đồn đó sao? Danh vọng, nguyện lực, danh khí, cảnh giới, chiến lực, năm thứ này mới là tiêu chuẩn để có được sự công nhận của năm trái tim rồng cùng một lúc!”

 

“Không có những thứ này, dù trái tim rồng có ở trong tay ông thì cũng chẳng thể dung hợp được với ông! Không thể dung hợp trái tim rồng mà muốn nó cũng có tác dụng gì? Ngược lại còn rước thêm hoạ vào thân!”

 

“Cũng không chỉ có mỗi chúng ta muốn đoạt được trái tim rồng! Còn có cả mấy thế gia bên phía Âu Lục Phi Lục cũng muốn tìm ra được bí mật của di tích Long tộc!

 

Trương Thế Đạo trầm giọng nói.

 

Nghe ông ta nói xong, ông lão có một cánh tay mới như bừng tỉnh ngộ, chả trách Nguỵ Nguyên Cát lại làm ra một việc khác thường như thế!

 

“Hơn nữa ông thật sự cho rằng Tiêu Chính Văn có tư cách đối kháng với huyết tộc của vùng ngoài lãnh thổ sao? Hừ, e rằng ngay cả cánh cửa Nguỵ Nguyên Cát cũng chẳng thể qua nổi!”

 

Trương Thế Đạo cười lạnh lùng nói.

 

Một bên khác, Tiêu Chính Văn cũng đã trở về Long Kinh.

 

Thấy Tiêu Chính Văn trở về, Tần Vũ cũng coi như bớt lo lắng hơn, mấy ngày này không chỉ có bên phía huyết tộc vùng ngoài lãnh thổ làm cho anh ta mất ăn mất ngủ mà chuyện của Nguỵ Nguyên Cát càng khiến cho Tần Vũ có cảm giác bất lực!

 

Lúc này, mấy người Long Ngao cũng đang cúi đầu đứng một bên, không một ai lên tiếng.

 

Vừa mới ban nãy lại nhận được tin dữ huyết tộc tiêu diệt thêm một tông môn, thế nhưng trước mắt, thế tục lại chỉ có thể mở to mắt nhìn huyết tộc thôn tính từng chút, căn bản không dám làm lớn chuyện với họ!

 

Dù gì đối phương cũng có hai cao thủ ở cảnh giới Nhân Vương cấp ba trấn giữ, ép cho đối phương cuống lên, cùng lắm thì ngọc nát đá tan!

 

Thế nhưng kết quả đó không chỉ khiến cho thế tục không cách nào chấp nhận nổi mà ngay cả năm đại danh sơn và võ tông cũng không tiếp nhận nổi!
 
Chương 2920


Việc mà anh ta có thể làm hiện tại chỉ là bảo đảm cho các thành phố trong thế tộc không bị huyết tục tiến công, mà huyết tộc cũng giống như đạt được thoả thuận ngầm gì đó với giới chính trị Hoa Quốc vậy, chỉ ra tay với võ tông chứ chưa từng đặt chân vào bất cứ thành phố lớn nào của Hoa Quốc!

 

Thế nhưng Tần Vũ càng hiểu rõ hơn ai đạo lý môi hở răng lạnh, sau khi võ tông Hoa Quốc bị thôn tính hết toàn bộ thì đối tượng gặp nạn tiếp theo sẽ chính là người dân của Hoa Quốc!

 

Vào lúc Tần Vũ bó tay bất lực, sự xuất hiện của mấy người Tiêu Chính Văn và Lý Chính Đạo khiến cho trái tim đang treo trên cao của Tần Vũ hạ xuống ổn định ngay lập tức!

 

“Người nhà họ Chu giờ thế nào rồi?”

 

Sau khi Tiêu Chính Văn bước vào thì trực tiếp lên tiếng hỏi.

 

“Bọn họ không sao, tôi đã cử người đón bọn họ tới Hắc Băng Đài để bảo vệ, hiện tại ngoại trừ tôi ra thì không có ai biết được tung tích của bọn họ!”

 

“Có điều bên phía huyết tộc lại dồn ép rất căng, nhà họ Lý và nhà họ Trương đều không có bất cứ phản hồi nào, còn về nhà họ Chu thì Thiên Tử cũng đã nói rằng có thể bảo vệ thì chắc chắn phải bảo vệ, chúng ta tuyệt đối không thể dễ dàng cúi đầu trước người của huyết tộc!”

 

Tần Vũ nói với vẻ mặt nghiêm trọng.

 

Dù là phán đoán thì cũng cần anh tới tôi qua, tuyệt đối không thể tuỳ tiện đáp ứng bất cứ yêu cầu gì của đối phương, nếu không đối phương sẽ chỉ có chỗ dựa nên không sợ, càng thêm hống hách ngang ngược hơn!

 

Vừa nói, Tần Vũ vừa ra hiệu cho một quản lý của Hắc Băng Đài đi mời Chu Hạo Nhiên và Chu Lâm Lâm.

 

“Vất vả cho anh rồi, anh Tần!”

 

Tiêu Chính Văn khẽ vỗ lên vai Tần Vũ.

 

 

 

Tần Vũ cười khổ nói: “Đều là vì Hoa Quốc, vì người dân, không có gì mà khổ hay không khổ cả, nhưng về huyết tộc thì tốt nhất vẫn nên bàn lại”.

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu nói: “Ừ, bên phía huyết tộc có động tĩnh gì không?”

 

Tần Vũ cúi đầu trầm tư một lúc rồi nói: “Từ sau khi bị năm đại danh sơn và mấy gia tộc lớn đánh bại thì không có động tĩnh gì lớn, chỉ là hai ngày gần đây đã đánh bại hai tông môn nhỏ”.

 

“Nhưng chưa đặt chân đến Hoa Quốc, cũng chưa đụng đến ngôi làng nào ở Hoa Quốc, cứ như đã ngoan ngoãn nghe lời hơn nhiều”.

 

“Hơn nữa trước đó cũng do chúng đề nghị làm hòa với chúng ta trước, nói là hai bên cùng thống trị thế giới, nhưng Thiên Tử nghĩ hành động này của huyết tộc có âm mưu gì đó”.

 

Thật ra Tần Vũ cũng rất đồng tình với quan điểm này của Thiên Tử.

 

Dù sao từ khi huyết tộc quay lại thế tục thì vẫn luôn chiếm ưu thế, chúng không có lý do gì để đàm phán làm hòa khi chiếm thế thượng phong trong trận chiến, hơn nữa cũng không mảy may đến người dân trong thế tục.

 

Điều này rất không hợp lý, cứ như một tướng quân sắp đánh thắng trận bỗng rút quân về muốn hòa giải với đối phương.

 

Thật ra không ít tướng lĩnh Hoa Quốc, nhất là mấy người Từ Kiêu Long từng có chủ trương không làm hòa với huyết tộc, cứ trực tiếp sử dụng vũ khí hạt nhân để đánh.

 

Nhưng suy nghĩ này nhanh chóng bị Tần Vũ bác bỏ.

 

Điều này là phi thực tế, trong huyết tộc có rất nhiều cao thủ sau khi đạt đến cảnh giới Thiên Thần, dù sử dụng đạn hạt lớn nhất liên tục đánh nổ thì cũng không thể làm đối phương bị thương, ngược lại càng chọc giận đối phương.

 

Trận quyết chiến đều là một trận thảm họa với huyết tộc và cả thế tục.

 

“Chủ động đề nghị làm hòa?”

Tiêu Chính Văn nhíu mày, có điều suy nghĩ nói: “Chỉ là đang kéo dài thời gian, chắc hẳn chúng đang tập trung nhân lực để đối phó với các nước xung quanh Hoa Quốc”.
 
Chương 2921


Tiêu Chính Văn vừa nói thế, Tần Vũ sửng sốt chốc lát rồi liên tục gật đầu nói: “Đúng thế, bây giờ lãnh thổ nước Hùng đã rơi vào tay huyết tộc, hơn nữa bán đảo Mi An giờ…”

 

Nói đến đây Tần Vũ lo lắng lắc đầu.

 

Lúc này bán đảo Mi An đã không còn gì nữa.

 

Cả bán đảo Mi An có hơn mấy mấy tỷ người?

 

Bây giờ ngay cả một con vật sống cũng không tìm được chứ đừng nói là người.

 

Có thể nói bây giờ các nước nhỏ xung quanh Hoa Quốc đều đã thất thủ trong thời gian ngắn.

 

Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Đây thì đúng rồi, lực lượng hiện tại của họ khá phân tán, không dám chống lại quy tắc của võ tông Hoa Quốc, thế nên mới kéo chúng ta lại bằng cách làm hòa”.

 

“Đợi đến khi chúng khống chế được toàn bộ các nước xung quanh thì lúc đó cũng là lúc trở mặt với chúng ta”.

 

Tần Vũ cũng rất đồng tình với những lời Tiêu Chính Văn nói, có thể chín mươi phần trăm Thiên Tử cũng vì nhìn thấy được điều này mà đã dặn dò anh ta mấy lần, cho dù Tiêu Chính Văn có ở đó hay không cũng không thể cúi đầu chịu thua trước người huyết tộc.

 

“Họ chỉ đích danh nhà họ Lý, nhà họ Trương và người nhà họ Chu?”, Tiêu Chính Văn tiện thể nói.

 

“Đúng thế”.

 

Tần Vũ gật đầu đáp, nếu nói nhà họ Chu vì làm hỏng chuyện tốt chiếm cứ Sơn Thành, thì nhà họ Trương và nhà họ Lý chỉ là tổ nghiệp cố thủ, không có lý do để chúng phải kiêng dè như thế mới phải.

 

“Nhà họ Lý và nhà họ Trương đều là gia tộc ngoài lãnh thổ, nếu khống chế họ trong lòng bàn tay thì có thể khiến các gia tộc ngoài lãnh thổ dành cho huyết tộc không ít chỗ tốt, nhưng nhà họ Chu thì có gì có giá trị?”

 

Đây mới là điều mà Tiêu Chính Văn vẫn luôn cảm thấy khó hiểu.

 

Đám người huyết tộc cũng đã là quái vật già sống mấy trăm năm, chắc chắn có tầm nhìn chiến lực, để giết được tộc nhân thì nên phải đến giới chính trị Hoa Quốc nịnh nọt mấy nhân vật nhỏ không có danh tiếng.

 

“Cậu Tiêu, tôi nghĩ tôi có thể trả lời cậu về chuyện này?”

 

Chu Hạo Nhiên tiến đến trước tiếp lời.

 

“Gì cơ?”

 

Tiêu Chính Văn quay đầu lại nhìn Chu Hạo Nhiên.

 

“Thật ra chuyện này là một bí mật lớn trong hàng nghìn năm nay. Sở dĩ nhà họ Chu chúng tôi có được ngày hôm nay cũng đều có liên quan đến bí mật này”.

 

Chu Hạo Nhiên trầm giọng thở dài.

 

“Gì cơ?”

 

Tiêu Chính Văn cau mày nói: “Ông Chu, mong ông biết thì cứ nói”.

 

Chu Hạo Nhiên cười khổ nói: “Dĩ nhiên là bây giờ ngoài cậu Tiêu ra không có ai có thể cứu nhà họ Chu chúng tôi, tất nhiên tôi sẽ không giấu giếm điều gì”.

 

Nói rồi Chu Hạo Nhiên sải bước vừa đi vừa nói: “Thật ra chúng tôi và huyết tộc không có thù oán gì, mà có liên quan đến liên hôn với Hán Hung”.

 

“Liên hôn của Hán Hung?”

 

Ngay cả Lý Chính Đạo cũng ngạc nhiên.

 

Không ngờ lai lịch của nhà họ Chu lại thâm sâu khó lường hơn cả nhà họ Lý.

 

“Đúng thế, chắc các vị cũng đã từng nghe đến tổ tiên nhà họ Chu tôi rồi chứ, Chu Bột”.

 

Chu Hạo Nhiên vừa nói thế, mọi người đều nhìn ông ta bằng ánh mắt kinh ngạc.

 

“Tướng quân Chu Bột dẹp loạn cuộc nổi loạn thất vương?”

 

Tiêu Chính Văn hỏi.
Chu hạo Nhiên khẽ gật đầu nói: “Đúng thế, năm đó Hán thất không thể thảo phạt Hưng Nô, thế nên chỉ đành liên hôn, nói đến liên hôn tôi tin chắc mọi người biết rõ công chúa gì đó chẳng qua chỉ là một xung hô.”
“Mấy người phụ nữ đó đa số đều xuất thân từ nhà dân bình thường, năm đó gia tộc tôi vì tìm được một ứng viên thích hợp nên đắc tội với một nhà giàu ở phía Bắc.”
 
Chương 2922


“Nhưng lúc đó tổ tiên của tôi là một vị quan chức cấp cao, sau đó nhà giàu ở phía Bắc đó bị Hán Đế diệt cả gia tộc, còn người phụ nữ đó cũng thuận lợi gả cho Hung Nô”.

 

“Nhưng người phụ nữ đó trước khi đi đã thề rằng cho đến cuối đời cho có đuổi đến cùng trời góc bể, cũng phải giết sạch huyết mạch nhà họ Chu tôi”.

 

Nghe đến đây Tiêu Chính Văn mới hiểu ra, hóa ra trong đó còn có thù oán xưa cũ của thời đại xa xưa.

 

“Xem ra tình hình năm đó không được sách sử đời sau ghi lại…”

 

Tiêu Chính Văn thở dài nói.

 

“Không chỉ vậy, vì nhà họ Chu tôi còn bảo vệ một bí mật hàng nghìn năm, nếu người nhà họ Chu đều chết hết, có lẽ bí mật này sẽ không bao giờ được biết đến”.

 

Chu Hạo Nhiên trầm giọng nói.

 

“Bố, nhà họ Chu chúng ta còn bí mật gì nữa?”

 

Chu Lâm Lâm không khỏi hỏi.

 

“Bố nghĩ mọi người đều biết đến Thiên Đạo Minh Ước nhỉ?”

 

Vừa nghe nói đến Thiên Đạo Minh Ước, mọi người đều lấy lại tinh thần, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Chu Hạo Nhiên.

 

“Thật ra ở thời đại Hán, chúng đã muốn khống chế Hoa Quốc rồi, dĩ nhiên mục đích là vì tìm tim rồng. Nhưng Hán Đế năm đó đã ngăn chặn sự xâm lược của Thiên Đạo Minh Ước chỉ với sức mạnh của một đất nước”.

 

“Đến sau đó, thậm chí xảy ra một trận chiến lớn với cao thủ ngoài lãnh thổ làm chấn động thế giới. Chu Bột – tổ tiên của tôi chết trong trận chiến đó, hơn nữa không chết u ám giống sách sử đã ghi chép lại”.

 

“Cuối cùng thế tục chúng ta thắng trận chiến đó, nhưng cũng thắng thảm hại”.

 

Nghe Chu Hạo Nhiên nói đến đây, mọi người đều im phăng phắc.

 

Hóa ra mấy nghìn năm trước, Hoa Quốc đã từng đánh nhau với Thiên Đạo Minh Ước?

 

Quan trọng nhất là Hoa Quốc là bên giành chiến thắng.

 

Thảo nào thời kỳ Hán Văn Đế đã có sức mạnh đánh bại Hung Nô nhưng mãi vẫn không ra tay, hóa ra là đang đánh nhau với Thiên Đạo Minh Ước.

 

“Vậy sau đó thì sao?”

 

Tiêu Chính Văn hỏi.

 

“Sau đó Văn Đế vì nghĩ cho đời sau không muốn xảy ra cuộc chiến tương tự nào nữa, nên mới ký hiệp ước cùng chống lại Thiên Đạo Minh Ước. Tất cả các gia tộc vi phạm hiệp ước thì đều phải chết”.

 

“Đây cũng là nguyên nhân quan trọng tại sao Tư Mã Thị lại xảy ra loạn lạc nội bộ, Ngũ Hồ sau này thật ra là người của Thiên Đạo Minh Ước. Trong lúc Tư Mã Thi xảy ra cuộc chiến nội bộ thì nhảy ra tranh giành quyền khống chế của Hoa Quốc”.

 

“Nhưng cuối cùng vẫn bị nhà họ Dương và nhà họ Lý tiêu diệt, nhưng từ lúc đó người biết được bí mật này ngày càng ít, rất nhiều gia tộc lâu đời cũng đi vào ngoài lãnh thổ, người biết chuyện này càng ít hơn”.

 

“Sở dĩ đám người huyết tộc này không được gia tộc Hoa Quốc ở ngoài lãnh thổ hoan nghênh, nguyên nhân là vì thực tế họ chính là những gia tộc đã vi phạm hiệp ước. Trong đó có cả Tư Mã Thị – nhà giàu ở phía Bắc bị diệt cả gia tộc đó”.

 

Nghe đến đây, mọi người đều ngạc nhiên nhìn Chu Hạo Nhiên.

 

“Nói cách khác, quân chủ thời Tùy cũng bị Thiên Đạo Minh Ước hại chết?”

 

Tiêu Chính Văn nhíu mày hỏi.

 

“Phải, ngay cả Dương Quảng cũng chết dưới tay sát thủ mà Thiên Đạo Minh Ước phái đến”.

Chu Hạo Nhiên đáp với vẻ mặt nghiêm trọng.
 
Chương 2923


 

Hầu như tất cả những lời đồn xa xưa của Tùy Dương Đế đều là những tin đồn tiêu cực, hơn nữa còn là một trong những vị hôn quân có tiếng trong lịch sử Hoa Quốc.

 

Nhưng những lời Chu Hạo Nhiên nói lại khác hoàn toàn với lời đồn đó.

 

“Nói cách khác từ rất lâu trước kia Thiên Đạo Minh Ước đã muốn khống chế Hoa Quốc bằng mọi thủ đoạn?”

 

Tiêu Chính Văn nhíu mày nói.

 

Chu Hạo Nhiên khẽ gật đầu, kể thêm rất nhiều bí mật mà người khác không biết.

 

Thật ra từ xưa đến nay rất nhiều quan văn đều là gián điệp được Thiên Đạo Minh Ước cài vào, bình thường họ đều nói những lời nhân nghĩa đạo đức nhưng chỉ cần Hoa Quốc hơi có biến động thì sẽ lập tức nhảy ra khuấy động bão táp.

 

Chuyện này vẫn luôn xảy ra từ thời Tùy Đường đến thời Đại Minh hậu thế.

 

Cũng giống như Chu Kỳ Trấn chưa từng khuất phục trước Ngõa Si, càng chưa từng bị khuất phục, chỉ bị các quan chức bán đứng mà thôi, thế nên mới chém hết một số lượng lớn quan chức trong triều ngay sau khi ông ta phục chức.

 

Thậm chí ở thời Minh hoàn toàn không có một hôn quân nào mà là họ phải đối diện với đảng Đông Lâm, thậm chí có thể bị đám người này hại chết bất cứ lúc nào.

 

Điều khiến Tiêu Chính Văn ngạc nhiên nhất là thật ra đảng Đông Lâm không phải có từ thời hậu Minh mà bắt nguồn từ Đông lâm Thư Uyển ở thời Bắc Tống.

 

Ngay cả Tống Thái Tổ cũng chết trong tay đám người toàn nói lời nhân nghĩa đạo đức này.

 

“Nói cách khác, họ tự nhận là học trò của Khổng Thánh mà lại làm những việc đê hèn này?”

 

Lý Chính Đạo nhíu mày, ánh mắt hiện lên vẻ nghiêm nghị nói.

 

“Không, bắt đầu từ Khổng Khưu thì người nhà họ Khổng là kẻ phản bội của Hoa Quốc, vì thời Tiên Tần, Hoa Quốc có quá nhiều cao thủ, ngay cả Thiên Đạo Minh Ước cũng không thể chống đối lại thế lực phía sau Hoa Quốc”.

 

“Thế nên họ chỉ đành nghĩ ra một kế khác đó là đánh bay lòng chiến đấu. Lấy nhân, nghĩa, lễ để làm người Hoa Quốc mất đi tâm huyết”, Chu Hạo Nhiên lắc đầu nói.

 

“Ông nói sao? Từ thời Tiên Tần, Thiên Đạo Minh Ước đã có ý đồ muốn chiếm Hoa Quốc ư?”

 

Lý Chính Đạo không khỏi ngạc nhiên hỏi.

 

“Đúng thế, đây cũng là chuyện từng được ghi chép đầy đủ chi tiết trong sách bí mật của nhà họ Chu, tôi nghĩ sở dĩ chúng muốn đuổi giết người nhà họ Chu là vì không muốn để người đời biết những bí mật của chúng”.

 

“Đồng thời mượn thù oán của nhà họ Chu và người phụ nữ nhà giàu đó để ép nhà họ Chu vào đường cùng. Nếu không làm sao huyết tộc có thể quay về thế tục với số lượng lớn được?”

 

Sắc mặt Chu Hạo Nhiên cực kỳ khó coi nói.

 

Nghe nói thế lòng mọi người đều không khỏi chùng xuống.

 

Nếu những gì Chu Hạo Nhiên nói là thật thì chứng tỏ dù đến thời hiện đại vẫn còn không ít gián điệp của Thiên Đạo Minh Ước đang ở trong giới chính trị Hoa Quốc.

 

Nếu không chúng cũng không cần phải hủy chứng cứ tội của mình bằng cách tiêu diệt nhà họ Chu.

 

“Vậy Hán Đế không có cách đối phó gì sao?”

Tiêu Chính Văn lại hỏi.
 
Chương 2924


“Tất nhiên là có, rất nhiều người yêu nước, trung thành với Hoa Quốc cũng lập một liên minh tên là Vương Các. Nhiều người ở thời Tiên Tần cũng đều là thành viên trong đó”.

 

“Chẳng hạn như Hạng Vương, Hàn Tín đều là thành viên trong Đế Vương Các, chỉ là Đế Vương Các trước giờ rất bí ẩn, không để người ngoài biết đến”.

 

“Đế Vương Các cũng chỉ có một mục tiêu đó là tìm được năm tim rồng để người Hoa Quốc chúng ta có thể mở được bí mật của Long tộc sau khi dung hợp tim rồng”.

 

Nghe thế ngay cả Tiêu Chính Văn cũng nhíu chặt mày.

 

Long tộc!

 

Hầu như mục tiêu của mọi người đều là Long tộc.

 

Sáng Thế Hạo Thiên hay Thiên Đạo Minh Ước cũng thế, thậm chí ngay cả Đế Vương Các cũng có mục tiêu là di tích Long tộc.

 

Lẽ nào trong di tích Long tộc có ẩn chứa bí mật kinh thiên động địa sao?

 

“Nói cách khác, thật ra ngoài quân vương lập nước của mỗi thời đại thì các Đế Vương khác đều bị Thiên Đạo Minh Ước thao túng?”

 

Tần Vũ nhíu mày hỏi.

 

“Hẳn là thế, ngay cả lúc Thiên Tử cũ vẫn còn sống cũng không thể tự chủ hoàn toàn, người của Võ Thần Tông năm lần bảy lượt âm mưu giành quyền lực của Hoa Quốc, đám người họ chắc không chỉ vì Võ Thần Tông”.

 

Tiêu Chính Văn dường như đang nghĩ đến gì đó hỏi.

 

Trước đây ông Long, sau này ông Lạc cũng thế, hầu như đều có chung một đặc điểm, đi theo Thiên Tử, nhưng mục đích lại là lợi dụng Thiên Tử, trấn áp những kẻ bất đồng ý kiến, sau đó kéo Thiên Tử xuống khỏi vị trí đó.

 

Thật ra cho dù Thiên Đạo Minh Ước hay Đế Vương Các đều luôn đối nghịch với nhau, hàng nghìn năm nay tất cả quân vương và các quan chức có quyền lợi đều là con cờ trong tay chúng.

 

Hán Đế hay Tần Vương không ai biết những người tài giỏi trước đó của họ có phải đang đi một nước cờ lớn không.

 

Mà tình thế hiện nay cũng là kết quả ván cờ của họ, năm đại danh sơn và võ tông gần như đã trở thành đại diện võ thuật hiện nay của Hoa Quốc, mà trong quan chức có đồng bọn hay không cũng khó nói.

 

Nếu không phải vì Tiêu Chính Văn mạnh đến mức không ai dám làm gì, chứ nếu không rất có thể kế hoạch lần này của Thiên Đạo Minh Ước đã thành công.

 

Đến lúc đó không chỉ là người dân Hoa Quốc sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng, mà Hoa Quốc cũng sẽ rơi vào loạn lạc, thậm chí cả thế giới đều sẽ đối mặt với hiểm họa.

 

Dù sao Tiêu Chính Văn cũng đã đích thân đến thánh vực, dù thánh vực không giống với ngoài lãnh thổ, nhưng Tiêu Chính Văn cũng cảm nhận rất rõ thánh vực là một nơi độc lập với thế tục.

 

Dù thế tục có bị hủy diệt, thánh vực cũng có thể tồn tại.

 

Nói cách khác, nếu không phải vì vẫn chưa tìm được di tích Long tộc, năm tim rồng vẫn còn ở Hoa Quốc thì với các cường giả ngoài lãnh thổ, cả thế giới thế tục không cần thiết phải tiếp tục tồn tại nữa.

 

“Đúng là không ngờ, thảo nào lúc Đường Vương lâm chung lại muốn dặn dò nhà họ Lý, cho dù ở thời điểm nào cũng phải bảo vệ người dân Hoa Quốc, những kẻ chống lại người dân Hoa Quốc đều là kẻ thù chung của Lý Đường”.

“Thế nên năm đó Đường Vương cũng đã nhận ra được điều này từ lâu”.
 
Chương 2925


Lý Chính Đạo nói.

 

“Xem ra trò chơi vừa bắt đầu, Thiên Đạo Minh Ước hay Đế Vương Các cũng được, Hoa Quốc đã không còn là Hoa Quốc trước kia nữa, không thể để chúng muốn làm gì cũng được”.

 

Tiêu Chính Văn trầm giọng nói.

 

“Cậu Tiêu, cậu nghĩ chúng ta nên xử lý chuyện này thế nào?”

 

Tần Vũ quay đầu lại nhìn Tiêu Chính Văn, dù sao cũng phải tỏ thái độ với huyết tộc.

 

Lý Chính Đạo cũng đang nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Cậu Tiêu, nếu có gì cần giúp, nhà họ Lý tôi sẵn sàng góp sức vì người dân Hoa Quốc”.

 

Không phải nhà họ Lý không có lập trường của mình, cũng không phải Lý Chính Đạo không có chủ kiến, mà là với tình hình chung của họ không thể nào so sánh với người có cấp bậc như Tiêu Chính Văn và Thiên Tử.

 

Dù sao Thiên Tử cũng nắm quyền ở cả một nước, còn Tiêu Chính Văn nắm quyền bên quân sự.

 

Không có có nhìn tổng thể về thế giới thì chỉ bị những chuyện nhỏ xảy ra hiện nay dắt mũi, dần dần sẽ rơi vào trong cạm bẫy của đối phương.

 

“Xem ra nước rất sâu, nhưng tình thế hiện nay không phức tạp, nếu chúng đã muốn mấy gia tộc lớn thì chúng ta cứ nghe ý kiến bên ngoài trước, phân biệt rõ địch và ta mới tiến hành bước tiếp theo”.

 

Tiêu Chính Văn trầm giọng nói.

 

“Cái gì?”

 

Tần Vũ nhíu mày nói: “Cậu Tiêu, ý cậu nói là không đáp trả à? Hay là…”

 

Tiêu Chính Văn xua tay nói: “Tất nhiên là phải đáp trả, nhưng không phải bây giờ. Cho dù là nhà họ Lý, nhà họ Trương hay nhà họ Chu thì chúng ta cũng phải bảo vệ”.

 

“Nhưng bảo vệ thế nào, bảo vệ ra sao vẫn phải chờ đợi thời cơ”.

 

“Sở dĩ giao quyền lên tiếng ra là muốn xem thử năm đại danh sơn và quan chức trong giới chính trị nghĩ như thế nào. Chỉ có cách để họ nói ra những gì mình nghĩ thì chúng ta mới biết ai là địch, ai là bạn”.

 

“Lúc gặp khó khăn mới nhìn rõ chân tướng”.

 

Tiêu Chính Văn nói rất khéo léo, nhưng Tần Vũ cũng xuất thân từ quân đội lại nghe ra được chút sát khí trong đó.

 

Đây rõ ràng là kế dụ địch, Tiêu Chính Văn cũng đang thầm tính toán một bàn cờ.

 

“Cậu Tiêu, ý cậu là… thậm chí có thể khai chiến với hai thế lực lớn?”

 

Lúc nói như thế, trán Tần Vũ đã toát một lớp mồ hôi lạnh.

 

“Vậy thì thế nào? Hoa Quốc chính là nhà của chúng ta, thân là quân nhân chúng ta không có tư cách lùi bước. Phía sau chúng ta là hàng trăm triệu người dân Hoa Quốc, ai dám uy hiếp đến sự an toàn của Hoa Quốc, Tiêu Chính Văn tôi sẽ sống chết với người đó”.

 

Tiêu Chính Văn rất bình tĩnh nói, nhưng trong lời nói lại lộ ra sát khí nồng đậm.
Tiêu Chính Văn biết rất rõ, việc mở thông với vùng ngoài lãnh thổ lần này có thể sẽ là ván cờ hai bên cùng bày ra giữa Thiên Đạo Ninh Ước và Vương Đế Các, thế cục lần này quả thực rất khó lường!
Nhưng càng vào những lúc như thế này thì lại càng không thể nhượng bộ nửa bước.
Nếu không cả Hoa Quốc và người dân Hoa Quốc sẽ rơi vào cảnh nguy hiểm.
 
Chương 2926


“Báo cáo!”

 

Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa vang lên.

 

Tần Vũ nhíu mày, nói với người lính đi tin ngoài cửa: “Vào đi!”

 

“Báo cáo tổng tư lệnh Tần, báo cáo vua Bắc Lương! Nhà họ Ngụy ở Long Kinh đã gửi chiến thư đến Bắc Băng Đài chúng ta, nói muốn khiêu chiến vua Bắc Lương!”

 

Nói xong, người lính đưa tin đưa cho Tầm Vũ một bức chiến thư.

 

“Anh Tiêu, cái này là do Ngụy Nguyên Cát phái người đưa tới, người này thật ngông cuồng!”

 

Tần Vũ nói xong liền đưa chiến thư cho Tiêu Chính Văn.

 

Rõ ràng, việc Ngụy Nguyên Cát công khai gửi chiến thư cho Tiêu Chính Văn cũng đã được tính toán trước.

 

Lúc này, không chỉ đài truyền hình mà ngay cả trên mạng cũng đều tràn ngập tin tức này.

 

Lúc chiến thư được gửi đến Hắc Băng Đài, gần như cả nước đều biết tin Ngụy Nguyên Cát thách đấu với vua Bắc Lương – Tiêu Chính Văn.

 

“Mấy vị thế tử của đám thế gia đó không thể ngừng nghỉ mấy ngày sao? Mấy ngày trước vừa chết một tên, giờ lại đến tiếp!”

 

“Hừ, đám người này thật cố chấp, dù sao chỉ cần vua Bắc Lương ra tay thì bọn họ sẽ chẳng có kết quả tốt đẹp!”

 

“Thật khó hiểu! Lẽ nào mạng của bọn họ đều không đáng tiền vậy sao?”

 

Nhất thời, tiếng nói trên mạng hầu như đều nghiêng về phía Tiêu Chính Văn.

 

Dù sao lúc trước cả võ tông và năm đại danh sơn đều khiến dư luận phẫn nộ, cuối cùng Tiêu Chính Văn đã đích thân ra tay, lấy lại công bằng cho biết bao nhiêu người.

 

Trong lòng người dân Hoa Quốc, Tiêu Chính Văn chính là vị cứu tinh của bọn họ, cho dù là thế tử nhà họ Ngụy hay thế tử nhà họ Lý thì đều chẳng là gì cả!

 

Mà Ngụy Nguyên Cát hoàn toàn không quan tâm đến những lời bàn tán trên mạng.

 

Dù sao cụ ta cũng không chỉ đại diện cho nhà họ Ngụy, mà còn là lợi ích chung của một nhóm lớn các thế gia có quan hệ mật thiết với nhà họ Ngụy.

 

Còn mạng sống của người dân Hoa Quốc chỉ rẻ mạt như lũ kiến trong mắt bọn họ, bọn họ không hề quan tâm đến điều này.

 

Chỉ cần Tiêu Chính Văn bị kéo xuống khỏi tế đàn, sau đó sử dụng một phố biện pháp thì người dân Hoa Quốc chắc chắn sẽ phải chịu khuất phục trước những thế gia như bọn họ!

 

Ngay sau khi tin tức này được truyền ra, ngay cả người của bốn gia tộc lớn cũng bắt đầu bàn luận thắng bại của trận chiến này.

 

Đây cũng là lần đầu tiên kể từ khi linh khí khôi phục, có một nhân vật lớn tầm cỡ thế tử đã công khai thách đấu Tiêu Chính Văn.

Trước đây, tuy những cao thủ cảnh giới Bán Bộ Nhân Vương hay cảnh giới Nhân Vương cấp một cấp hai cũng là những nhân vật lớn đứng đầu một thời đại, nhưng so với thế tử thì thân phận và địa vị của bọn họ kém hơn một bậc.
Hơn nữa, những thế gia bậc nhất đều được coi là những nhân vật cực lớn.
“Gia chủ Viên, không biết nhà họ Viên các ông có ý định cùng vị thế tử này…”
 
Chương 2927


 

“Nhà họ Viên chúng tôi không có ý định phá rối, chúng tôi cũng không có cảm tình với thế tử nhà họ Ngụy. Mặc dù bốn đại gia tộc chúng tôi có mối thù không đội trời chung với Tiêu Chính Văn, nhưng trước thế cục lớn, tuyệt đối không thể đứng sai phe, nếu không sẽ đi lại vết xe đổ trước đây!”

 

Sau vài chuyện lớn xảy ra, Viên Sùng Long đã nhìn thấy mọi thứ.

 

Với thế lực của nhà họ Viên, muốn tìm Tiêu Chính Văn báo thù chỉ là điều viển vông.

 

Không thể vì người chết mà khiến người sống sống không bằng chết được.

 

Mấy vị đại diện của nhà họ Phương Đông, đặc biệt là Đông Phương Tuyết Ngưng trở thành mục tiêu để nhà họ Viên dốc sức đào tạo.

 

“Các ông có phải đề cao Tiêu Chính Văn quá rồi không!”

 

Đại diện nhà họ Cơ chế nhạo, hình như ông ta đang chờ đợi tin tức gì đó, hết lần này đến lần khác nhìn ra ngoài cửa sổ.

 

Quả nhiên không lâu sau, tiếng gõ cửa vang lên, sau đó, một người đàn ông mặc đồ đen đi tới bên cạnh đại diện nhà họ Cơ, thì thầm mấy câu.

 

“Tôi biết rồi, ra ngoài đi!”

 

Đại diện nhà họ Cơ xua tay với người đàn ông mặc áo đen, trên mặt nở nụ cười khinh thường: “E rằng lần này Tiêu Chính Văn sẽ khiến các vị thất vọng đấy!”

 

“Trước đây, cho dù là ai gửi chiến thư cho Tiêu Chính Văn, cậu ta cũng sẽ tiếp nhận không chút do dự! Nhưng lần này phía Tiêu Chính Văn lại không có tin tức gì! Điều này chẳng phải chứng tỏ cậu ta sợ rồi sao!”

 

Vừa nói, đại diện nhà họ Cơ vừa ra vẻ kiêu ngạo, hiển nhiên, nhà họ Cơ đã quyết định đứng về phía đối đầu với Tiêu Chính Văn.

 

Tin tức này cũng tiếp thêm sức lực cho đại diện nhà họ Cơ.

 

Đúng lúc đại diện nhà họ Nguyên và nhà họ Đông Phương đang chuẩn bị phản bác thì một tin tức truyền đến khiến mọi người đều kinh ngạc, đó là Tiêu Chính Văn đã công khai từ chối lời thách đấu của Ngụy Nguyên Cát.

 

“Cái gì?”

 

“Tiêu Chính Văn…”

 

Không chỉ sắc mặt người nhà họ Đông Phương trở nên khó coi, ngay cả Viên Sùng Long cũng nhíu mày, lẽ nào lần này bọn họ đã đứng sai phe rồi sao?

 

Thực ra không phải vì Tiêu Chính Văn sợ, mà là vì sự xuất hiện của huyết tộc đã khiến rất nhiều làng xã của Hoa Quốc bị đe dọa.

 

Hiện tại, anh không chỉ phải đối mặt với sự áp bức của huyết tộc mà còn phải bảo vệ người dân Hoa Quốc.

 

Còn tên nhãi nhép như Ngụy Nguyên Cát căn bản không đáng để anh hao tổn sức lực.

 

“Tôi nghĩ Tiêu Chính Văn có sự sắp xếp riêng của mình!”

 

Viên Sùng Long là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng, lên tiếng nói giúp Tiêu Chính Văn.

 

“Hừ! Cậu ta có thể sắp xếp gì chứ? Cậu ta sợ thì có! Chuyện này cũng chẳng có gì mất mặt, hơn nữa, các ông có biết Ngụy Nguyên Cát là người thế nào không?”

 

Đại diện nhà họ Cơ kiêu ngạo nói.

 

“Nhà họ Ngụy có lẽ cũng chỉ là một thế gia võ đạo đến từ vùng ngoài lãnh thổ!”

 

Viên Sùng Long tỏ ý xem thường.

 

Nếu đã bọn phe thì phải chiến đấu đến cùng dù kết quả có ra sao cũng không thể thua đối phương về mặt khí thế.
 
Chương 2928


“Các người đã nghe đại thần thời Lý Đường Ngụy Chinh chưa? Ngụy Nguyên Cát chính là thế tử của nhà họ Ngụy đó. Ở vùng ngoài lãnh thổ, nhà họ Nguỵ vô cùng hùng mạnh, những nhân vật lớn như Trương Cư Chinh nhà họ Trương hay Vương An Thạch nhà họ Vương đều cùng một phía với nhà họ Ngụy!”

 

“Tôi nói cho mọi người biết, Ngụy Nguyên Cát không chỉ đại diện cho nhà họ Ngụy mà còn đại diện cho thế gia là học trò của thánh nhân Nho giáo ở vùng ngoài lãnh thổ! Cho dù Tiêu Chính Văn ăn gan hùm mật gấu thì cũng không dám đắc tội với thế lực lớn như vậy đâu!”

 

“Hơn nữa, thế tử Ngụy Nguyên Cát còn là cao thủ cảnh giới Nhân Vương cấp bai, Lý Chính Đạo cũng chẳng là gì trước mặt cụ ta. Thực lực của thế tử gần như là bất khả chiến bại so với người cùng đẳng cấp!”

 

“Đâu phải là người mà nhân vật nhỏ bé như Hỏa Long Chân Quân có thể sánh bằng?”

 

Nghe đại diện nhà họ Cơ nói vậy, Đông Phương Tuyết Ngưng đập bàn, giận dữ đứng bật dậy: “Hừ! Cho dù đối phương là ai thì nhà họ Đông Phương chúng tôi cũng sẽ ủng hộ vua Bắc Lương, ủng hộ Thiên Tử và người dân Hoa Quốc vô điều kiện!”

 

“Kẻ thù của Hoa Quốc chính là kẻ thù của nhà họ Đông Phương chúng tôi!”

 

Nói xong, Đông Phương Tuyết Ngưng tức giận rời đi.

 

Viên Sùng Long hít một hơi thật sâu, đứng dậy, liếc nhìn mọi người, nói với vẻ mặt khó coi: “Người nhà họ Viên chúng tôi cũng xuất thân từ giới thế tục, không liên quan gì đến đám người ngoài lãnh thổ kia cả!”

 

“Bất kể là ai dám xâm phạm đến lợi ích của giới thế tục thì nhà họ Viên chúng tôi cũng sẽ không đồng ý! Chúng ta đi!”

 

Nói xong, Viên Sùng Long dẫn theo đám người nhà họ Viên rời khỏi sảnh lớn.

 

Nhìn bóng lưng đại diện hai nhà rời đi, đại diện nhà họ Cơ chỉ cười khinh thường.

 

“Ông Cơ, lẽ nào Ngụy Nguyên Cát thật sự lợi hại vậy sao?”

 

Đại diện nhà họ Đường hỏi với vẻ không yên tâm.

 

“Đương nhiên rồi, ông không cần nghĩ nhiều. Tiêu Chính Văn chỉ là Nhân Vương cấp một yếu đuối mà thôi. Mà Ngụy Nguyên Cát không chỉ là thế tử của nhà họ Ngụy, mà cảnh giới còn cao hơn Tiêu Chính Văn một bậc”.

 

“So với những thế gia lớn ngoài lãnh thổ, nhà họ Tiêu chẳng là gì cả!”

 

“Mọi người biết vì sao cậu ta không dám tiếp chiến không? Chính là vì cậu ta muốn giữ thể diện mà thôi!”

 

Đại diện nhà họ Cơ cười nói một cách mỉa mai.

 

Lúc này, trong trang viên nhà họ Ngụy ở Long Kinh, Ngụy Nguyên Cát đang xem lời đáp trả công khai của Tiêu Chính Văn trên mạng rồi đắc ý cười lớn.

 

“Tôi nói rồi, Tiêu Chính Văn cũng chẳng là gì cả! Ngay cả chiến thư của tôi cũng không dám nhận, chứng tỏ cậu ta chỉ ra ngoài bên ngoài vậy thôi. Loại người này có gì đáng sợ chứ? Rốt cuộc cũng chỉ là con kiến mà thôi!”

 

“Gửi thư cho Thiên Tử Hoa Quốc đi, bảo cậu ta trong vòng nửa tháng phải từ bỏ ngôi vị Thiên Tử, nếu không, Hoa Quốc sẽ bị san bằng!”

Ngụy Nguyên Cát kiêu ngạo ra lệnh cho ông lão đứng bên cạnh.
 
Chương 2929


“Thế tử, chúng ta có nên đợi thêm nữa không, chuyện của huyết tộc vẫn chưa được giải quyết, bây giờ tiếp nhận quyền hành của Hoa Quốc có vẻ hơi sớm!”

 

Ông lão phía sau Ngụy Nguyên Cát lo lắng nói.

 

Tuy rằng bọn họ nước sông không phạm nước giếng với huyết tộc, nhưng hiện tại huyết tộc đang từng bước xâm chiếm Hoa Quốc, nếu như lúc này nắm quyền ở Hoa Quốc, nhất định phải đối mặt với huyết tộc!

 

Cho dù nhà họ Ngụy và thế lực khổng lồ phía sau nhà họ Ngụy sắp tiến vào giới thế tục, cũng không có nghĩa là họ sẵn sàng khai chiến chống lại huyết tộc!

 

Thật ra lần này nhiệm vụ mà Ngụy Nguyên Cát được cử đi làm ở giới thế tục, cũng chỉ là kéo Tiêu Chính Văn xuống đài rồi giẫm chết anh, để tránh anh trở thành hòn đá cản đường quay trở lại!

 

“Hừ, bao nhiêu người muốn ngồi lên ngôi vị Thiên Tử của Hoa Quốc, ai cũng vì tương lai mà đổ thêm dầu vào lửa, nhưng tất cả đều thất bại, mà tôi lại đã kéo được Thiên Tử Hoa Quốc xuống ngai vài, sự vinh hạnh đặc biệt này sao có thể để cho người khác chứ?”

 

Hai mắt Ngụy Nguyên Cát phát sáng, bừng bừng dã tâm nói: “Vận khí của Vy Hào và Âu Lục đều đã bị người khác cướp mất, đối với tôi mà nói cái thứ gọi là vận khí này vô cùng quan trọng!”

 

“Chỉ cần ngồi lên chiếc ghế của Thiên Tử Hoa Quốc thì có thể có được chút vận quốc của Hoa Quốc, cho dù chỉ ngồi một ngày cũng rất có lợi cho tôi! Hiểu chưa?”

 

Vừa dứt lời, ông lão nặng nề gật đầu một cái, sau đó nhanh chóng quay người rời đi!

 

“Chờ chút!”

 

Đúng lúc ông lão bước tới cửa, Ngụy Nguyên Cát lại gọi ông ta lại nói: “Phái người tìm xem Tiêu Chính Văn đang trốn ở đâu! Cho dù cậu ta trốn ở chân trời góc bể, tôi cũng phải tóm được cậu ta!”

 

“Tự tay xé từng miếng thịt, nghiền từng khúc xương của cậu ta!”

 

Ông lão gật đầu nói: “Rõ!”

 

Khi Ngụy Nguyên Cát đang dương dương tự đắc, Hắc Băng Đài lại nhận được một bức mật thư!

 

Bức thư bí mật này là của một thủ lĩnh của huyết tộc viết cho Tiêu Chính Văn.

 

Tần Vũ cầm mật thư đọc một lượt, sau đó đưa cho Tiêu Chính Văn: “Cậu Tiêu, người bên huyết tộc chuyển lời tới, có ý định hẹn gặp mặt cậu một lần!”

 

Nói xong, Tần Vũ đưa bức thư cho Tiêu Chính Văn.

 

“Ồ?”

 

Tiêu Chính Văn cầm lá thư đọc lại, đại khái là anh muốn hẹn Tiêu Chính Văn gặp mặt ở lầu Vọng Nguyệt ở Long Kinh!

 

Bức thư không đề cập đến bất kỳ vấn đề cụ thể nào.

 

Tiêu Chính Văn không quan tâm đến phe của nhà họ Ngụy, nhưng huyết tộc quả thực rất bí ẩn, vì vậy Tiêu Chính Văn cũng rất coi trọng bức thư này.

 

Hiển nhiên là vào ngày Tiêu Chính Văn vừa trở về Long Kinh, đối phương đã sai người đưa thư muốn hẹn gặp Tiêu Chính Văn, điều này cũng chứng minh đối phương hiểu biết rất sâu, Tiêu Chính Văn rất có tầm ảnh hưởng rất lớn trong giới chính trị Hoa Quốc.

 

“Anh Tiêu, theo tôi thấy, không bằng cứ chờ thêm rồi tính tiếp, bọn họ chủ động hẹn mình anh tới, đến chín phần là có ý đồ bất chính!”

 

Tần Vũ nhíu mày trầm tư.

Tiêu Chính Văn là trụ cột của Hoa Quốc, mà đối phương chỉ hẹn một mình Tiêu Chính Văn tới, khó đảm bảo sẽ không rơi vào bẫy, Tần Vũ làm sao có thể yên tâm để Tiêu Chính Văn mạo hiểm như vậy!
 
Chương 2930


Nếu Tiêu Chính Văn có chút sơ xuất, Thiên Tử và người dân của Hoa Quốc phải làm thế nào?

 

Hơn nữa, trong việc thương lượng với huyết tộc, cho dù đối phương muốn hẹn gặp mặt cũng phải là Thiên Tử hoặc là người của võ tông, dù sao vua Bắc Lương Tiêu Chính Văn cũng chủ yếu lo việc quân!

 

“Không sao, bọn họ sẽ không giở trò gì trong thời điểm mấu chốt thế này!”

 

Tiêu Chính Văn gập lá thư lại, bình tĩnh nói.

 

Dù sao thì sớm muộn cũng phải gặp nhau, gặp sớm còn hơn gặp muộn, đồng thời cũng có thể thăm dò ý của đối phương, tiện cho quyết định bước tiếp theo!

 

“Đi nói với người ở cửa rằng tám giờ tối nay, phòng riêng Thiên Tự lầu Vọng Nguyệt, không gặp không về!”

 

Tiêu Chính Văn trầm giọng nói với người lính thông tin báo việc đứng bên cạnh.

 

Sau khi người lính thông tin rời đi, Tần Vũ trầm ngâm nói: “Cậu Tiêu, người huyết tộc vẫn chẳng có gì đáng tin, theo tôi thấy để cho đám người Long Nguyệt dẫn một vài người của điện Thần Long ở Long Kinh tới mai phục trước…”

 

“Không cần! Đối phương cũng không có thế lực lớn là bao ở Long Kinh. Nếu bọn họ thực sự muốn ra tay với tôi, Hắc Băng Đài hay điện Thần Long nhất định phải có tin tức!”

 

Tiêu Chính Văn xua tay.

 

Bây giờ tình hình còn chưa rõ ràng, không phải lúc để lật mặt với bọn họ.

 

Cho dù đối phương thật sự có mai phục, với thực lực của Tiêu Chính Văn thì vẫn có thể đối phó được!

 

Tiếp theo, sau khi Tiêu Chính Văn sắp xếp thêm một số việc rồi tới lầu Vọng Nguyệt!

 

Lầu Vọng Nguyệt là một nhà hàng lớn mới khai trương một hai năm trở lại đây, ngay từ đầu đã đi theo con đường cao cấp và chỉ tiếp đón khách VIP!

 

Người bình thường cho dù muốn vào uống một cốc nước cũng không thể nào!

 

Trước đây, những người đến đây tiêu tiền đều là những quan chức, những nhân vật máu mặt giàu có ở Long Kinh.

 

Nhưng trong mấy tháng gần đây, nghe nói rằng ngay cả những vị quan lớn này cũng đã bị hủy tư cách khách hàng VIP, và chỉ một số đại lão của võ tông mới có thể tùy ý ra vào!

 

Vừa tới cửa, Tiêu Chính Văn đã cảm thấy hơi kỳ quái, một mùi máu tanh phả thẳng vào mặt!

 

“Đây là mùi gì vậy?”

 

Tần Vũ vội vàng che mũi, cau mày liếc nhìn ra cửa!

 

“Mùi máu! Hơn nữa còn là mùi máu trên cơ thể người!”

 

Tiêu Chính Văn cau mày nói.

 

Rõ ràng, nguồn gốc của lầu Vọng Nguyệt này không hề đơn giản, rất có thể là do người đại diện của huyết tộc trong giới thế tục mở ra!

 

Đúng lúc này, có hai nhân viên tiếp đón khách quý chạy ra khỏi cửa tới trước mặt Tiêu Chính Văn và Tần Vũ nói: “Hai vị, xin hỏi trong hai người ai là vua Bắc Lương?”

 

“Là tôi!”

 

Tiêu Chính Văn trầm giọng đáp.

 

“Xin chào anh Tiêu, mời anh vào!”
Một nhân viên tiếp đón khách quý làm động tác mời Tiêu Chính Văn, nhưng một người còn lại cố tình chặn đường Tần Vũ!
“Anh Tần, anh cứ trở về chờ tin tức của tôi!”
Không đợi Tần Vũ nổi giận, Tiêu Chính văn đã quay đầu dặn dò một câu, sau đó đi theo người nhân viên tiếp đón khách quý ấy vào nhà hàng.
 
Chương 2931


“Anh Tiêu, theo tôi thấy, để ông Lý đi vào cùng với anh, có gì dễ phối hợp với nhau!”

 

Nói rồi, Tần Vũ lạnh lùng liếc nhìn nhân viên tiếp đón đang ngăn mình lại.

 

Thấy Tiêu Chính Văn không phản đối, Lý Chính Đạo mới tiến lên một bước, nói với người nhân viên ấy: “Nhà họ Lý, Lý Chính Đạo!”

 

Người nhân viên ấy do dự một lúc, cuối cùng cũng không để Lý Chính Đạo vào nhà hàng.

 

Vừa bước vào thang máy, người dẫn đường vừa âm thầm đánh giá Tiêu Chính Văn, dù chỉ là một nhân viên tiếp đón bé nhỏ, thực lực lại là Nhân Vương cấp ba!

 

Chỉ từ điểm này đã có thể chứng minh cô gái này tuyệt đối không thể chỉ là một nhân viên tiếp đón khách bé nhỏ được!

 

“Anh Tiêu quả nhiên phong thái bất phàm, từ lâu đã nghe nói qua những truyền kỳ anh hùng của anh Tiêu, hôm nay được gặp mặt quả thật là phúc ba đời!”

 

Nhân viên tiếp khách mỉm cười nói.

 

Tiêu Chính Văn cười nói: “Vị tiểu thư này, cô cũng đâu phải là nhân vật tầm thường, cao thủ cảnh giới Nhân Vương, nếu chỉ có thể làm công việc phục vụ trong nhà hàng này, Tiêu Chính Văn tôi cũng không dám bước vào!”

 

“Anh Tiêu nói đùa, thật ra tôi chỉ muốn chiêm ngưỡng phong thái của anh Tiêu đây sớm một chút! Tôi Lục Tiểu Thiến kính chào vua Bắc Lương!”

 

Cô gái trẻ nói rồi hơi chắp tay lại với Tiêu Chính Văn!

 

Ngay sau đó, trang phục của nhân viên tiếp đón của cô ta bỗng trở thành một chùm sáng màu xanh rồi biến thành một bộ sườn xám màu đỏ rực!

 

Hơn nữa, cả khuôn mặt cũng có sự biến đổi lớn!

 

Những đường nét bình thường trên khuôn mặt trước đây, trong nháy mắt trở nên diễm lệ nghiêng nước nghiêng thành, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng đủ hớp hồn người ta!

 

Tuy nhiên, cho dù cô ta có bày ra tư thế xinh đẹp như thế nào thì đôi mắt của Tiêu Chính Văn vẫn trong veo như nước, thậm chí không có chút gợn sóng nào, việc này khiến cô khá thất vọng!

 

Lý Chính Đạo khẽ cau mày nhìn Lục Tiểu Thiến, trầm giọng nói: “Cô là người nhà họ Lục ở vùng ngoài lãnh thổ sao?”

 

Nhà họ Lục vùng ngoài lãnh thổ chính là gia tộc quyền thế mà Chu Hạo Nhiên nói, Lý Chính Đạo cũng không xa lạ gì với nhà họ Lục!

 

“Đương nhiên, vị này hẳn là thế tử của nhà họ Lý, tôi xin có lễ gặp mặt, không ngờ nơi nơi đều gặp người quen!”

 

Lục Tiểu Thiến nở nụ cười quyến rũ.

 

Lý Chính Đạo nhìn Lục Tiểu Thiến nghi ngờ nói: “Chúng ta đã từng gặp nhau rồi sao?”

 

Cụ ta không thể nhớ mình đã từng gặp Lục Tiểu Thiến khi nào!

 

“Ông nhất định quen bố tôi, Lục Thanh Thành!”

 

Nghe tới ba chữ Lục Thanh Thành, Lý Chính Đạo không khỏi kinh ngạc.
 
Chương 2932


Ở trong thế tục, cái tên Lục Thanh Thành này không nổi tiếng, thậm chí không mấy ai biết đến sự tồn tại của nó.

 

Nhưng ở ngoài lãnh thổ, nhắc đến ba chữ Lục Thanh Thành thì ai ai cũng biết.

 

Thậm chí ngoài lãnh thổ còn từng có một truyền thuyết, năm đó Lục Thanh Thành vì vợ của mình mà đã một mình giết một tông môn lớn đã phát triển hàng nghìn năm ở ngoài lãnh thổ.

 

Một mình ông ta đã giết sạch cả một tông môn, mà mọi chuyện chỉ vì muốn cứu vợ của mình mà thôi.

 

Phải biết đó là tông môn lớn đã phát triển hàng nghìn năm ở ngoài lãnh thổ, chỉ riêng các cao thủ cảnh giới Nhân Vương đỉnh cao trong tông môn thôi đã lên đến con số lớn.

 

Thậm chí còn có cường giả cảnh giới Nhân Hoàng trong đó.

 

Mà Lục Thanh Thành một mình diệt sạch một tông môn người ta, chỉ riêng về thực lực này cũng đủ để khiến người ta nghe mà chậc lưỡi.

 

Từ đó về sau chỉ cần nói là người nhà họ Lục thì các gia tộc lớn ở ngoài lãnh thổ đều nể mặt chứ đừng nói là con gái ruột của Lục Thanh Thành.

 

Không gia tộc hay tông môn đồng ý thì chẳng ai muốn chọc đến sát thần như thế cả.

 

Thế nên ngay cả Lý Chính Đạo cũng toát đầy mồ hôi.

 

Quả nhiên cuộc gặp mặt hôm nay không đơn giản như mình nghĩ.

 

Hơn nữa có thế nào Lý Chính Đạo cũng không ngờ nhà họ Lục lại là người của dòng chính huyết tộc, hơn nữa chính là nhà họ Lục có thù với nhà họ Chu.

 

Với thực lực của Lục Thanh Thành, con gái ruột của ông ta chắc là sự tồn tại cực có quyền lực trong ba vị cao thủ Nhân Vương cấp ba mà huyết tộc cử đến này.

 

“Xem ra cô Lục cũng có lai lịch không nhỏ”.

 

Tiêu Chính Văn liếc nhìn Lý Chính Đạo.

 

Lý Chính Đạo cũng không tiện nhiều lời trước mặt Lục Tiểu Thiến, chỉ trao đổi ánh mắt với Tiêu Chính Văn.

 

“So với danh tiếng trong thế tục của anh Tiêu đây thì sau này nhà họ Lục chúng tôi vẫn phải dựa vào anh Tiêu”.

 

Lục Tiểu Thiến cười nói.

 

“Ồ? Nhưng Hoa Quốc chúng tôi có luật pháp của Hoa Quốc, sẽ không cho phép người huyết tộc ác cô làm loạn như bây giờ nữa”.

 

Tiêu Chính Văn vẫn mỉm cười nói, nhưng lời nói lại khá sắc bén.

 

“Anh Tiêu, hà tất gì phải từ chối đẩy người khác ra xa thế?”

 

Nói rồi Lục Tiểu Thiến dẫn Tiêu Chính Văn và Lý Chính Đạo cùng đi vào một căn phòng VIP rất rộng.

 

Vài người phục vụ nhanh chóng bưng trà nước và bánh ngọt lên đặt xuống trước mặt Tiêu Chính Văn và Lý Chính Đạo.

 

“Anh Tiêu, mời!”

 

Lục Tiểu Thiến làm động tác mời, sau đó bưng tách trà lên uống một ngụm nhỏ.

 

Tiêu Chính Văn và Lý Chính Đạo mới nhìn dụng cụ trà bằng vàng trên bằng, sau đó cũng bưng tách trà lên nhấp một ngụm nhỏ.

 

“Tôi nghe nói bình thường anh Tiêu thích uống trà, không biết trà này của tôi thế nào?”

Lục Tiểu Thiến mỉm cười hỏi.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom