Chương 2093


 Tiêu Chính Văn đúng thật là không biết tốt xấu!

 

Quả nhiên ngay sau đó, Lữ Thanh Dương mang theo một số dụng cụ thí nghiệm và mấy tập giáo án đã soạn xong xuôi bước vào trong lớp học.

 

Vừa bước qua cửa, ánh mắt của Lữ Thanh Dương đã dừng lại trên người Tiêu Chính Văn!

 

Ông ta đã từng gặp cậu chủ Từ.

 

Vậy nên không cần đoán cũng biết Tiêu Chính Văn chính là cậu thanh niên Hoa Quốc xin nghỉ ngày hôm qua – Tiêu Quân Lâm!

 

“Cậu chính là Tiêu Quân Lâm à?”

 

Lữ Thanh Dương vừa bước lên bục giảng vừa hỏi Tiêu Chính Văn.

 

Tiêu Chính Văn chỉ bình thản gật đầu, không hề lên tiếng.

 

Roạt!

 

Ánh mắt của tất cả học sinh đều đổ dồn về phía Tiêu Chính Văn, ngày hôm qua vừa mới đắc tội với Lữ Thanh Dương, hôm nay đã tỏ ra hỗn xược với ông ta, cậu học sinh Hoa Quốc này cũng quá điên cuồng rồi nhỉ!

 

“Tiêu Quân Lâm, cậu đang có thái độ gì thế, tôi đang hỏi cậu đấy!”

 

Lữ Thanh Dương đặt mạnh những thứ đang cầm trong tay lên mặt bàn học, hai mắt bừng bừng lửa giận trợn mắt nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Thấy Lữ Thanh Dương nổi giận, mọi người lại nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ đang xem kịch hay.

 

Bối cảnh của học viện võ thuật lớn tới mức nào, tất cả những học sinh đang ngồi ở đây đều biết rõ.

 

Hiệu trưởng chính là Andre, người mà ngay cả mười gia tộc lớn của Âu Lục cũng không thể chọc vào!

 

Ai dám khoe mẽ ở nơi này chứ?

 

Tiêu Chính Văn thì hay rồi, không chỉ khoe mẽ mà còn coi thường thầy giáo của học viện võ thuật như thế!

 

Không đợi Tiêu Chính Văn lên tiếng, Lữ Thanh Dương đã lạnh lùng cười nói: “Hôm qua tôi đã nói trước mặt học sinh cả lớp rồi, sau này cậu đừng mong được ngồi nghe tiết dạy của tôi nữa, mời cậu ra ngoài!”

 

Nghe thấy lời này, Tiêu Chính Văn bình thản đứng dậy sải bước đi ra bên ngoài.

 

Không phải Tiêu Chính Văn sợ Lữ Thanh Dương mà là Tiêu Chính Văn vốn dĩ không cần phải nghe thêm nội dung về phương diện từ trường nữa.

 

Người có thể lĩnh hội được từ trường cơ thể mới có thể ảnh hưởng tới từ trường vũ trụ vốn dĩ không có nhiều.

 

Hơn nữa, thực lực của bản thân Tiêu Chính Văn cũng cao hơn Lữ Thanh Dương quá nhiều, Lữ Thanh Dương chỉ là một Thiên Vương hai sao mà thôi!

 

Mà Tiêu Chính Văn lúc này đã ở cảnh giới Thiên Thần một sao rồi.

 

Bên dưới cảnh giới Thiên Thần chỉ là tôm tép, đối với Tiêu Chính Văn mà nói, những kiến thức mà Lữ Thanh Dương giảng căn bản chỉ như rác rưởi!

 

Dù Lữ Thanh Dương không nói, Tiêu Chính Văn cũng không định lãng phí quá nhiều thời gian ở đây!

Theo kế hoạch của Tiêu Chính Văn, mục đích đến nơi này chính là muốn tìm một số manh mối và những tư liệu có liên quan đến cường giả ngoài lãnh thổ bên trong thư viện của học viện võ thuật.

Thấy Tiêu Chính Văn bước thẳng ra ngoài thậm chí còn chẳng buồn quay đầu lại, Lữ Thanh Dương hơi ngơ ngác, không ngờ Tiêu Chính Văn lại nghe lời như thế!

 

Thế nhưng rất nhanh, sắc mặt của Lữ Thanh Dương trở nên u ám.

 

Từ trong hành động của Tiêu Chính Văn, thứ mà ông ta nhìn thấy không phải sự sợ hãi mà là khinh thường!

 

Tới tận bây giờ mà Tiêu Chính Văn vẫn còn khinh thường ông ta?

 

“Tiêu Quân Lâm, sau này cậu không cần phải đến học viện võ thuật nữa, cậu bị đuổi rồi!”

 

Lữ Thanh Dương vừa thốt ra lời này, tất cả mọi người đều sững sờ!
 
Chương 2094


 Học viện võ thuật vừa mới thành lập chưa đến một tuần, có thể nói Tiêu Chính Văn là học viên đầu tiên bị đuổi!

 

Hơn nữa, với quy định nội bộ của học viện võ thuật, đừng nói Tiêu Chính Văn mới chỉ phạm phải một lỗi sai nhỏ như vậy, dù cho có đấu võ kịch liệt bên trong học viện võ thuật, đánh trọng thương người khác, thậm chí là đánh chết thì cũng sẽ không bị đuổi!

 

Nếu như Tiêu Chính Văn thật sự bị đuổi, điều đó không chỉ khiến Tiêu Chính Văn trở thành trò cười cho học viện võ thuật mà ngay cả uy danh của Hoa Quốc cũng sẽ bị tổn hại.

 

Một số học sinh tới từ các nước khác đều dùng ánh mắt cực kỳ khó hiểu để nhìn Lữ Thanh Dương!

 

Lẽ nào ông ta không thèm bảo vệ cho tôn nghiêm của Hoa Quốc dù chỉ là một chút sao?

 

Nghe thấy Lữ Thanh Dương nói vậy, Tiêu Chính Văn dừng bước ngay trước cửa, quay đầu lại nhìn Lữ Thanh Dương bằng vẻ mặt thú vị.

 

“Là tôi nghe nhầm phải không? Ông nói ông muốn đuổi tôi à?”

 

Lữ Thanh Dương cười lạnh lùng lên tiếng: “Cậu không nghe nhầm đâu, tôi cũng không nói nhầm, bây giờ cậu đã bị đuổi rồi, cậu có thể cút về Hoa Quốc!”

 

Tiêu Chính Văn khẽ lắc ngón tay, nói: “Lữ Thanh Dương, ông chỉ là một giáo viên bình thường, bên trong nội quy trường học viết rất rõ ràng, giáo viên không có quyền đuổi bất cứ học sinh nào!”

 

“Cách làm của ông đã vượt quá quyền hạn rồi!”

 

Lữ Thanh Dương nghe xong thì bật cười lạnh lùng.

 

Bên trong nội quy trường học quả thực có ghi điều này, thế nhưng người nào có thể tới đây dạy học mà không có chút quan hệ, bản thân Lữ Thanh Dương chính là người của Hoa Sơn!

 

Mà từ rất lâu trước đây, Hoa Sơn đã từng có qua lại với các thế lực lớn của Âu Lục.

 

Chỉ cần ông ta ra mặt, ngay cả hiệu trưởng Andre cũng phải nể mặt vài phần.

 

Hơn nữa, chỉ đuổi một học sinh không quan trọng, liệu học viện võ thuật sẽ vì một chuyện nhỏ như vậy mà lật mặt với Hoa Sơn sao?

 

“Cậu nói không sai, tôi chỉ là một giáo viên rất bình thường ở nơi này, thế nhưng sau lưng tôi là Hoa Sơn! Chỉ cần tôi nói đuổi học cậu thì không ai có thể giữ cậu lại!”

 

Lữ Thanh Dương nói với vẻ hết sức tự tin.

 

Quả thực, Hoa Sơn có tầm ảnh hưởng nhất định ở Âu Lục, mà trong số mười gia tộc lớn cũng có không ít người có qua lại mật thiết với người của Hoa Sơn.

 

Vào lúc Lữ Thanh Dương nói ra thân phận của mình, không ít người nhìn Tiêu Chính Văn bằng ánh mắt cảm thông.

 

Với thân phận này của Lữ Thanh Dương mà nói, muốn đuổi học Tiêu Chính Văn thì chỉ cần một câu nói mà thôi.

 

“Tiêu Quân Lâm, tôi thấy anh vẫn nên chấp nhận đi, bị đuổi học mới chỉ là khởi đầu cho sự bất hạnh của anh mà thôi, trở về Hoa Quốc, có sẽ còn có đại lễ đang đợi anh nữa đấy! Có trách thì trách anh không nên mang họ Tiêu!”

 

Trương Lăng Phong cười khẩy, lên tiếng.

Hắn đã nghĩ kỹ rồi, chỉ cần Tiêu Chính Văn bị đuổi, hắn sẽ lập tức thông báo với nhà họ Trương truy giết Tiêu Chính Văn dọc đường.
 
Chương 2095


Người nhà họ Tiêu, bất luận có quan hệ với Tiêu Chính Văn hay không thì đều đáng chết!

 

Đông Phương Tuyết Ngưng nghe thấy những lời này cũng nở nụ cười chế nhạo, lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn nói: “Thật sự không hiểu sao Thiên Tử lại chọn anh, lẽ nào Thiên Tử không biết người mang họ Tiêu đi đến đâu cũng không được chào đón sao?”

 

Mặc dù thân phận của Tiêu Quân Lâm vẫn cần được kiểm chứng, nhưng thế thì đã sao?

 

Có câu nói: thà giết nhầm cả nghìn chứ tuyệt đối không bỏ sót một tên!

 

Vả lại, ân oán giữa Tiêu Chính Văn và Hoa Sơn còn ít sao?

 

Họ tin rằng cách làm này của Lữ Thanh Dương nhất định sẽ nhận được sự ủng hộ của các lãnh đạo cấp cao Hoa Sơn!

 

Tiêu Chính Văn lại chẳng buồn bận tâm tới Đông Phương Tuyết Ngưng và Trương Lăng Phong mà chỉ lạnh lùng nhìn Lữ Thanh Dương nói: “Ồ? Hoa Sơn rất ghê gớm sao?”

 

“Chi bằng chúng ta cược một ván đi, tôi dám nói, dù ông bị đuổi thì tôi cũng sẽ không bị đuổi đâu!”

 

Nực cười, hiệu trưởng của học viện võ thuật chính là Andre!

 

Cho ông ta mười lá gan thì liệu ông ta có dám đuổi Tiêu Chính Văn không?

 

Ông ta không dám!

 

Đuổi Tiêu Chính Văn đồng nghĩa với việc mở chiếc hộp ma và giải phóng cho con ác quỷ trú ngụ bên trong!

 

Nếu như để cho Tiêu Chính Văn ở lại học viện võ thuật thì có lẽ khi đối phó với mấy gia tộc ở Âu Lục này anh sẽ còn giơ cao đánh khẽ.

 

Thế nhưng một khi đuổi Tiêu Chính Văn đi, anh thật sự làm ra chuyện gì không thể dự đoán trước được ở Âu Lục thì phiền phức lớn rồi!

 

Có thể nói rằng, mỗi một ngày Tiêu Chính Văn ở Âu Lục đều khiến cho Andre có cảm giác như cả năm!

 

“Hừ, ai cho cậu bản lĩnh để cậu tỏ ra điên cuồng như thế? Tôi bị đuổi ư? Được thôi, vậy tôi sẽ cho cậu thấy ai mới là người bị đuổi!”

 

Dứt lời, Lữ Thanh Dương rút điện thoại ra gọi cho chủ nhiệm giáo dục.

 

Chẳng bao lâu sau, đối phương đã nhấc máy, hỏi: “Thầy Lữ à, xảy ra chuyện gì rồi sao?”

 

“Ông Amos, bây giờ tôi muốn dùng thân phận là giảng viên Hoa Quốc để đuổi học một học viên đến từ Hoa Quốc, hơn nữa còn là đuổi ngay lập tức! Người này coi thường tôn nghiêm của một giảng viên như tôi!”

 

Lữ Thanh Dương tự tin nói.

 

Chủ nhiệm giáo dục ở đầu dây bên kia nghe ông ta nói muốn đuổi một người Hoa Quốc thì cũng trầm mặc mất một lúc.

 

Andre đã từng dặn dò, bên trong học viện võ thuật, chưa đến mức bất đắc dĩ thì đừng động đến người Hoa Quốc!

 

Ông ta không muốn sang Hoa Quốc quỳ thêm lần nữa.

 

Mà bản thân Lữ Thanh Dương lại xuất thân từ Hoa Quốc, vậy nên thông báo này không hề được truyền đạt lại cho ông ta!
 
Chương 2096


Tất cả mọi người đều vô thức nhận định rằng Lữ Thanh Dương nhất định sẽ bao che cho mọi học viên đến từ Hoa Quốc.

 

Thế nhưng cuộc điện thoại này của ông ta lại khiến cho chủ nhiệm giáo dục cảm thấy khó xử!

 

“Chuyện này e rằng giờ tôi chưa thể trả lời ông được, tôi phải đi hỏi ý kiến của ông Andre!”

 

Nghe thấy lời này, lòng tin của Lữ Thanh Dương lại càng tràn đầy hơn.

 

Chẳng qua chỉ là để Andre phê chuẩn mà thôi, đoán chừng chưa đến mười phút thì đối phương sẽ cho ông ta đáp án hài lòng.

 

Lúc này, chủ nhiệm giáo dục vội vàng đặt điện thoại xuống và bước nhanh về phía phòng làm việc của Andre.

 

“Thưa ông Andre, Lữ Thanh Dương đề nghị đuổi học một học viên Hoa Quốc, ông xem…”

 

Andre đang xem báo, không nghĩ ngợi gì gật đầu nói luôn: “Làm theo ý ông ta đi!”

 

Chỉ là vừa nói dứt lời, Andre đã đặt tờ báo xuống, trầm giọng hỏi: “Chờ đã! Người đó mang họ gì?”

 

“Ôi, tôi vẫn chưa kịp hỏi, ông đợi một lát!”

 

Nói xong, chủ nhiệm giáo dục vội vàng nói vào trong điện thoại: “Lữ Thanh Dương, người mà ông muốn đuổi tên là gì?”

 

“Tiêu Quân Lâm!”

 

Lữ Thanh Dương đắc ý lên tiếng hỏi.

 

Ông ta đoán rằng chủ nhiệm giáo dục đang viết tài liệu, chỉ cần điền nốt cái tên Tiêu Quân Lâm lên thì Tiêu Chính Văn sẽ lập tức bị xoá tên khỏi trường học!

 

“Thưa ông Andre, người đó tên là Tiêu Quân Lâm!”

 

Chủ nhiệm giáo dục đặt điện thoại xuống rồi cung kính nói.

 

Mẹ kiếp!

 

Andre suýt thì đập vỡ luôn mặt bàn làm việc, ai dám đuổi học Tiêu Quân Lâm?

 

Dù có là ông ta thì cũng không có lá gan đó!

 

“Mau, tôi không tiện lộ diện, ông đích thân tới đó một chuyến, người này tuyệt đối không thể đắc tội được đâu, đã nhớ rõ chưa?”

 

Andre sốt sắng nói.

 

Amos nghe vậy thì sắc mặt cũng biến đổi!

 

Đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy Andre nghiêm túc như vậy!

 

Lẽ nào người Hoa Quốc không được phép đắc tội đó chính là Tiêu Quân Lâm?

 

Nghĩ tới đây, Amos vội vàng đi phía phía phòng học.

 

Mà bên trong phòng học, Lữ Thanh Dương đang nhìn Tiêu Chính Văn với vẻ vô cùng đắc ý.

Ông ta còn chưa kịp lên tiếng chế giễu Tiêu Chính Văn thì bóng dáng của Amos đã xuất hiện trước cửa.
“Ông Amos, sao ông lại đích thân đến đây vậy? Chẳng qua chỉ là đuổi một học sinh thuốc chữa thôi, ông chỉ cần gọi cuộc điện thoại là được rồi!”
Lữ Thanh Dương bước nhanh lên trước, tươi cười đon đả nói.
 
Chương 2097


 “Đuổi học? Dựa vào đâu mà đuổi người ta? Vừa mới khai giảng được hai ngày, người ta cũng chẳng làm việc xấu gì, đừng nói là ông, dù có là tôi thì cũng không có quyền đuổi học Tiêu Quân Lâm!”

 

Amos lạnh lùng lên tiếng.

 

Lời này vừa thốt ra, Lữ Thanh Dương không khỏi sững sờ.

 

Mới đầu ông ta còn tưởng mình nghe nhầm, nhưng qua một lúc lâu mới hoàn hồn trở lại, nhìn Amos nói: “Ông Amos, tôi… tôi đại diện cho Hoa Sơn, nhất định phải đuổi học người này!”

 

Lúc này, Lữ Thanh Dương thậm chí còn không tiếc nhắc đến tên Hoa Sợ để dễ bề đạt được ý muốn của bản thân!

 

“Hoa Sơn? Ông cho rằng đây là nơi nào, Hoa Sơn muốn đuổi học ai thì phải đuổi người đó hay sao? Nơi này là học viện võ thuật, tất cả buộc phải làm theo đúng điều lệ đặt ra!”

 

Amos nghiêm nghị nói.

 

 

 

Amos vừa nói thế, mọi người đều ngơ ngác, sững sờ nhìn Lữ Thanh Dương.

 

Quan hệ thân thiết giữa Hoa Sơn và học viện võ thuật không còn là bí mật gì nữa, nhưng không ngờ ông ta đã nhắc đến Hoa Sơn mà đối phương vẫn không cho ông ta chút mặt mũi nào.

 

Mặt Lữ Thanh Dương bỗng chốc đỏ bừng đến mang tai, trước mặt mấy chục học viên, chuyện này khiến ông ta không biết giấu mặt vào đâu.

 

Quan trọng nhất là tên Tiêu Quân Lâm vừa rồi còn dám đánh cược với ông ta, dù có đuổi việc ông ta thì học viện võ thuật cũng không thể đuổi anh.

 

Đây…

 

Lữ Thanh Dương ngây người đứng đó.

 

Tiêu Chính Văn nở nụ cười nói: “Sao thế Lữ Thanh Dương, chẳng phải ông muốn đuổi tôi sao, không ai có thể bảo vệ được tôi mà? Nhưng hình như kết quả không giống như ông nói nhỉ”.

 

Nghe anh nói thế, Lữ Thanh Dương càng mất sạch mặt mũi, thở phì phò, nhanh chân bước đến trước mặt Amos: “Ông Amos, ông cũng thấy rồi đấy, trong mắt Tiêu Quân Lâm còn có tôi nữa sao?”

 

“Dám nói chuyện với tôi bằng giọng điệu đó trước mặt nhiều học viên như thế, bảo tôi còn đảm đương chức giáo viên này thế nào được”.

 

Lữ Thanh Dương đang bảo Amos lựa chọn, một là đuổi Tiêu Quân Lâm này, hai là đuổi ông ta.

 

Mọi người đều không dám tin nhìn Lữ Thanh Dương.

 

Không ngờ chỉ vì muốn đuổi Tiêu Quân Lâm mà ông ta thậm chí không tiếc đặt cược thân phận giáo viên của mình.

 

“Lữ Thanh Dương, ông nói thế có phải hơi bóp méo sự thật rồi không? Là do ông không tôn trọng người khác trước, tôi hỏi ông, cậu ấy đã phạm lỗi gì mà ông muốn đuổi cậu ấy”.

 

Amos không hề nể mặt Lữ Thanh Dương cãi lại.

 

“Chuyện này… chỉ với câu nói lúc nãy của cậu ta, sau này còn ai xem tôi ra gì nữa không? Lẽ nào… lẽ nào bảo tôi từ chức à?”

 

Lữ Thanh Dương đỏ mặt lớn giọng nói.

“Từ chức?”
 
Chương 2098


Amos nhíu mày, cười khẩy nói: “Lữ Thanh Dương, ông đang lấy việc từ chức để uy hiếp tôi sao? Hay là đang uy hiếp học viện võ thuật?”

 

“Vừa nãy học trò Tiêu đã nói câu nào sai à? Lẽ nào học viện võ thuật chúng ta là một nơi mù mịt tối tăm đầy rẫy cái ác? Giáo viên có thể tùy ý đuổi học viên mà không cần lý do sao?”

 

“Ông đã đọc điều lệ ngày thường của giáo viên chưa? Nếu ông chưa đọc thì có thời gian đọc kỹ lại đi. Nếu ông nghĩ không còn mặt mũi ở lại đây nữa, muốn từ chức, tôi cũng có thể chấp nhận thư từ chức của ông bất cứ lúc nào”.

 

Ông ta nói thế càng khiến Lữ Thanh Dương khó hiểu.

 

Rõ ràng Amos đang bảo vệ Tiêu Quân Lâm.

 

Tiêu Quân Lâm là cái thá gì chứ?

 

Đừng nói là ở Âu Lục, dù là võ tông Hoa Quốc, cậu ta cũng không có mạng lưới quan hệ, sao có thể lôi kéo quan hệ gì với học viện võ thuật được chứ?

 

Nhưng lượng thông tin trong mấy lời này của Amos quá nhiều.

 

Dù là ông ta cũng sẽ không mạo hiểm hấp tấp đắc tội với Hoa Sơn, chỉ vì một học viên dám chống đối với mình.

 

Lẽ nào giữa Tiêu Quân Lâm và Andre có quan hệ thân thiết gì sao?

 

Trong đầu ông ta vừa hiện lên một suy nghĩ, Lữ Thanh Dương lắc đầu lia lịa phủ nhận ý nghĩ không thực tế này.

 

Andre là người ở cấp bậc nào chứ?

 

Ngay cả Quốc Vương khi gặp ông ta cũng phải cung kính, Tiêu Quân Lâm e là chẳng có tư cách xách giày cho ông ta nữa là.

 

Lẽ nào Thiên Tử Hoa Quốc đã đánh tiếng trước với bên học viện?

 

Cũng không có khả năng, Thiên Tử Hoa Quốc có thể có thể diện gì với Andre chứ?

 

Hơn nữa mỗi một giáo viên đều biết rõ mục đích ban đầu khi thành lập học viện võ thuật là đối phó với Hoa Quốc, sao có thể nể mặt Thiên Tử Hoa Quốc được.

 

Ngoài hai khả năng này, khả năng duy nhất mà Lữ Thanh Dương có thể nghĩ đến là học viện võ thật quả thật là một nơi chú trọng về công bằng, tất cả mọi người đều phải làm việc theo quy tắc điều lệ.

 

Nếu đã thế thì Lữ Thanh Dương không thể đuổi Tiêu Quân Lâm.

 

Vì đúng là người ta không có sai sót gì quá lớn, hơn nữa một ngày trước đó vắng học không đến, có việc thì cứ xin nghỉ trước là được.

 

Nhưng Lữ Thanh Dương vẫn rất không cam lòng, ông ta là đại diện được Hoa Sơn cử đến Âu Lục, lại là giáo viên của học viện võ thuật, lẽ nào không dạy dỗ được một Tiêu Quân Lâm không có lai lịch được sao?

 

Ngay khi Lữ Thanh Dương suy đi nghĩ lại thầm tính toán, Tiêu Chính Văn lên tiếng: “Lữ Thanh Dương, ông phải biết rõ thân phận của mình, có vài lời không thể nói tùy tiện được, nếu không chỉ tự rước nhục vào thân thôi”.

 

Lời nói của Tiêu Chính Văn vô hình trung như vả một cái thật mạnh vào mặt Lữ Thanh Dương.

 

Hơn nữa vừa dứt lời Tiêu Chính Văn không cho Lữ Thanh Dương cơ hội cãi lại đã xoay người đi ra khỏi phòng học.

 

Khoảnh khắc Tiêu Chính Văn rời đi, mọi người đều kinh ngạc đến ngây người.

 

Trong số họ chẳng ai là không có lai lịch, có người là thành viên của mười gia tộc lớn ở Âu Lục, có người là thành viên của vương thất ở Vy Hào, còn có con cháu của vài người chủ chốt về chính trị ở Mỹ Lục.
 
Chương 2099


 Nhưng nếu chuyện xảy ra với Tiêu Quân Lâm mà cũng xảy ra với họ thì có cho họ mười lá gan, họ cũng không dám nói như thế với Lữ Thanh Dương.

 

Trước tiên không nói đến thế lực phía sau, chỉ riêng thân phận giáo viên học viện võ thuật cũng đủ để họ kiêng dè.

 

Phải biết Lữ Thanh Dương cũng có một phiếu quyền phủ quyết cho ai có thể vào được tòa trận pháp.

 

Huống hồ người đứng đầu học viện võ thuật là Andre danh tiếng lừng lẫy.

 

Không nể mặt Lữ Thanh Dương đồng nghĩa với việc không nể mặt Andre.

 

Ngay cả Andre mà cũng dám đắc tội thì chẳng phải điên lắm rồi sao?

 

Mọi người vừa ngưỡng mộ Tiêu Quân Lâm, đồng thời cũng không khỏi đồng loạt lo lắng cho con đường tương lai của Tiêu Quân Lâm.

 

Mới ngày đầu tiên đến học viện võ thuật mà đã xảy ra mâu thuẫn kịch liệt với Lữ Thanh Dương như thế, sau này anh còn có thể ở lại học viện võ thuật bao lâu nữa?

 

Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng cũng nhìn chằm chằm vào bóng lưng Tiêu Chính Văn, trong mắt hiện lên ngọn lửa giận.

 

Nhất là Trương Lăng Phong, thậm chí khi Amos bước vào phòng học, hắn cũng đã gửi tin nhắn thông báo cho người nhà họ Trương ở Hoa Quốc chuẩn bị giết Tiêu Quân Lâm.

 

Nhưng cuối cùng Tiêu Quân Lâm lại không bị đuổi, tin nhắn mà hắn gửi đi dĩ nhiên cũng sẽ bị người lớn trong gia tộc nghĩ rằng hắn làm việc hấp tấp, thậm chí chưa có tin tức chắc chắn đã bảo gia tộc cử nhiều người đi giết Tiêu Quân Lâm.

 

“Ông Amos, ông cũng đã nghe thấy rồi đấy, nếu nói thái độ của cậu ta như vậy mà không phải là bất kính với tôi thì tôi cũng không còn gì để nói! Tan học!”

 

Lữ Thanh Dương thậm chí còn quên mang theo dụng cụ dạy học đi, tức giận đùng đùng ra khỏi phòng học.

 

Amos quay đầu nhìn lướt qua Lữ Thanh Dương bất lực thở dài, thật ra trong cuộc sống thường ngày ông ta cũng có quan hệ khá tốt với Lữ Thanh Dương, nếu không phải Andre đánh tiếng trước thì Amos tuyệt đối không làm thế với Lữ Thanh Dương.

 

“Tan học thôi!”

 

Amos khoát tay với các học viên bên dưới, bất lực đi ra khỏi phòng học.

 

Lúc mọi người đang thì thầm bàn tán thì ngoài cửa bỗng xuất hiện một bóng người vừa trẻ vừa đẹp trai.

 

Hơn nữa người này vừa xuất hiện lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người, ngay cả Emily cũng không khỏi nhìn về phía đó.

 

Hắn chính là Filkant – ngôi sao mới của gia tộc Kanter.

 

Chỉ thấy Filkant cầm một bó hoa hồng sải bước đi về phía Đông Phương Tuyết Ngưng.

 

Đông Phương Tuyết Ngưng cũng mỉm cười đi về phía Filkant.

 

Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người đều đồng loạt kinh ngạc.

 

Lẽ nào hai người họ quen nhau à?

Ngay lúc này chỉ thấy Filkant đưa bó hoa hồng biểu tượng cho tình yêu nồng cháy cho Đông Phương Tuyết Ngưng nói: “Tuyết Ngưng, tặng cho em!”
 
Chương 2100


Đông Phương Tuyết Ngưng nở nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời khi nghe được lời bày tỏ chân thành của Filkant.

 

Lúc này cô ta đã trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi người.

 

Thậm chí cô ta có thể cảm nhận được rất nhiều bạn nữ đang nhìn mình bằng ánh mắt ghen tị.

 

Filkant quả thật quá xuất sắc, không chỉ là ngôi sao mới đang nổi trội của gia tộc Kanter, còn là người duy nhất có thể sánh ngang với đệ tử của Andre ở Âu Lục.

 

Có cô gái nào không thích người như thế chứ?

 

Có cô gái nào mà không mong ước được người như thế theo đuổi hoặc có bạn trai thế này?

 

Lúc này mọi sự không vui vì chuyện của Tiêu Quân Lâm trước đó đều tan biến thành mây khói.

 

“Filkant, cảm ơn anh!”

 

Đông Phương Tuyết Ngưng nở nụ cười ngọt ngào nhận lấy bó hoa hồng tượng trưng cho sự nhiệt tình và lãng mạn đó.

 

“Tuyết Ngưng nếu trong trường có ai bắt nạt em thì cứ nói với anh, anh còn chút việc, lát nữa sẽ tìm em sau”.

 

Dứt lời, Filkant xoay người đuổi theo hướng Tiêu Chính Văn đã đi.

 

Sau khi Filkant rời đi, Đông Phương Tuyết Ngưng lập tức bị đám người vây lại.

 

Trước đó trong mắt những người này, Đông Phương Tuyết Ngưng cũng chỉ là một cô gái bình thường đến từ gia tộc nào đó ở Hoa Quốc thôi.

 

Nhưng bây giờ lại khác, vì sự xuất hiện của Filkant, vì đóa hoa hồng đó, địa vị của Đông Phương Tuyết Ngưng trong mắt họ đã bay vụt lên.

 

Không ai có thể xem thường sự tồn tại của Filkant nhất là ở học viện võ thuật, ở đây cho phép giết người, thế nên thực lực mới là thứ duy nhất không thể thiếu.

 

Muốn tồn tại ở đây thì chỉ có thể tôn trọng cường giả, thậm chí là đi theo cường giả.

 

Nếu không bất kể lai lịch và thân phận họ có vang dội cỡ nào cũng rất có khả năng không thể tốt nghiệp.

 

Trương Lăng Phong cũng đi theo đám người qua đó, nhíu mày nhìn Đông Phương Tuyết Ngưng nói: “Cô Đông Phương, không ngờ cô còn có mối quan hệ như thế với Filkant”.

 

Trương Lăng Phong cũng cảm thấy cực kỳ ngạc nhiên.

 

Filkant là người như nào chứ?

 

Từ khi hắn bước vào học viện võ thuật đã nghe nói đến vị cao thủ đứng đầu học viện võ thuật này rồi.

 

Có thể được người như vậy theo đuổi đồng nghĩa với việc Đông Phương Tuyết Ngưng có thêm một ô dù, sau này còn ai ở học viện võ thuật dám bắt nạt cô ta nữa?

 

Nhất là vừa rồi trước khi đi Filkant đã nói rõ ràng ai dám bất kính với Đông Phương Tuyết Ngưng thì có thể nói với hắn bất cứ lúc nào, lời này có ý gì đã không cần phải nói nhiều nữa.

 

“Thật ra anh cũng rất giỏi, vừa đến đây đã được thầy Lữ Thanh Dương chú tâm đến, sau này học viện võ thuật chẳng phải là thế giới của anh rồi à?”

 

Đông Phương Tuyết Ngưng cười nói.

 

Dù Filkant có mạnh thế nào cũng chỉ là một học sinh mà thôi.

 

Nhưng Lữ Thanh Dương thì khác, ông ta là giáo viên của học viện võ thuật, rất nhiều việc học sinh không thể chi phối.

 

Chẳng hạn như ai có tư cách tham gia vào nhóm học viên đầu tiên được vào tòa trận pháp, Lữ Thanh Dương có một phiếu phủ quyết và một phiếu đề cử.

 

Cho dù Filkant được mọi người tung hô thế nào cũng không có quyền lợi lớn đến thế.

 

“Vẫn là cô Đông Phương có sức hấp dẫn lớn, Filkant lại tặng hoa hồng cho cô trước mặt tất cả mọi người, đây cũng là đang tuyên bố với mọi người cô là người phụ nữ của anh ta, không ai được bất kính với cô”.

 

“Tôi nghĩ ngoài giáo viên trong học viện võ thuật thì sau này mọi người gặp cô Đông Phương đều phải thêm phần cung kính nhỉ?”

 

Mặc dù Trương Lăng Phong xuất thân từ nhà họ Trương, nhưng hắn vẫn cảm thấy bản thân không có tự tin khi đối mặt với bạn gái của Filkant.

Dù sao nơi này cũng là Âu Lục chứ không phải Hoa Quốc, thể diện nhà họ Trương không rộng rãi khi ở đây.
 
Chương 2101


Chẳng phải mấy phút trước, thể diện của Hoa Quốc cũng mất sạch đó sao?

 

“Yên tâm đi, chúng ta đều đến từ Hoa Quốc, sau này mọi người có thể giúp đỡ lẫn nhau”.

 

Đông Phương Tuyết Ngưng mỉm cười nói.

 

Nghe cô ta nói thế Trương Lăng Phong hiểu được ý của Đông Phương Tuyết Ngưng ngay, thế là hắn cười đáp: “Lúc nãy tôi thấy hình như cô Đông Phương cũng rất ngứa mắt với sự huênh hoang của Tiêu Quân Lâm nhỉ?”

 

“Hừ!”

 

Đông Phương Tuyết Ngưng lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Nhà họ Tiêu có mối thù biển máu của nhà họ Đông Phương tôi, bất kể anh ta có phải là cháu của Tiêu Long hay không thì Đông Phương Tuyết Ngưng tôi tuyệt đối không tha cho anh ta”.

 

Nghe thế Trương Lăng Phong cũng khẽ gật đầu nói: “Nhà họ Trương tôi cũng thế, lúc Tiêu Chính Văn còn sống đã giết Trương Đạo Linh – người đại diện cho nhà họ Trương ở giới thế tục, còn giết cả anh trai tôi là Trương Nguyệt Đông”.

 

“Không báo thù này không được. Mặc dù vẫn chưa xác định được thân phận của tên Tiêu Quân Lâm này, nhưng có thể ở gần Thiên Tử thì ngoài nhà họ Tiêu còn ai được nữa”.

 

Nghe Trương Lăng Phong phân tích xong, Đông Phương Tuyết Ngưng cũng gật đầu tán thành.

 

“Đã thế thì hai chúng ta càng nên hợp tác với nhau, tôi không tin hai chúng ta hợp tác mà không thể tiêu diệt được anh ta”.

 

Đông Phương Tuyết Ngưng đề nghị.

 

Trương Lăng Phong gật đầu, dù Đông Phương Tuyết Ngưng không nói hắn cũng sẽ chủ động đề nghị.

 

“Lăng Phong, tôi nghe nói trong vòng một tuần học viện võ thuật sẽ chọn ra nhóm học viên đầu tiên có tư chất hơn người để vào tòa trận pháp, không biết chuyện này có thật không?”

 

Đông Phương Tuyết Ngưng cau mày hỏi.

 

Trương Lăng Phong mỉm cười gật đầu nói: “Tất nhiên là thật, hơn nữa bây giờ không ít học viên đã sử dụng quan hệ của gia tộc để giành được một suất”.

 

“Theo tôi được biết danh sách này có hạn, lần này Hoa Quốc chúng ta có tất cả tám người nhưng chỉ có hai ba suất, đây cũng xem như tốt rồi, bên Âu Lục học viên có đến hàng nghìn người nhưng chỉ có mười suất”.

 

“Ổ? Có ba suất à?”

 

Đông Phương Tuyết Ngưng ngạc nhiên nói.

 

Thông tin này không khớp với tin tức cô ta nhận được.

 

Người liên lạc của nhà họ Đông Phương nói cho cô ta biết lần này chỉ có hai suất, vì để có được một suất này mà Đông Phương Tuyết Ngưng mới kéo gần quan hệ với Trương Lăng Phong.

 

Có một phiếu đề cử Lữ Thanh Phong, khả năng cô ta vào được tòa trận pháp sẽ cao hơn.

 

“Đúng thế, mặc dù nói là ba suất nhưng cũng không khác gì hai suất, một suất trong đó là xác định nội bộ dành cho cậu chủ Từ, thế nên tám người chúng ta chỉ có thể giành hai suất còn lại”.

 

“Nếu thế thì một phiếu đề cử của thầy Lữ rất quan trọng. Được ông ấy đề cử tất nhiên cơ hội sẽ lớn hơn, hơn nữa ông ấy vốn là người Hoa Quốc, lãnh đạo cấp cao của học viện cũng sẽ suy xét đến ý kiến của ông ấy”.

 

Nói đến đây Trương Lăng Phong đắc ý lướt nhìn Đông Phương Tuyết Ngưng.

 

“Mong anh Lăng Phong giúp đỡ giành một suất này, nhà họ Đông Phương nhất định không quên nhà họ Trương, hơn nữa tôi cũng sẽ giúp đỡ anh Trương nhiều hơn khi ở học viện võ thuật”.

 

Nếu chỉ dựa vào Đông Phương Tuyết Ngưng thì không có tư cách nói mấy lời này.

 

Nhưng có Filkant đứng sau làm hậu thuẫn, Trương Lăng Phong cũng không cảm thấy lời Đông Phương Tuyết Ngưng có gì quá đáng.

 

“Được, tôi sẽ nghĩ cách nói chuyện này với Lữ Thanh Dương, ba suất lần này không thoát khỏi tay ba người chúng ta”.

 

Trương Lăng Phong đắc ý nói.
 
Chương 2102


Nhắc đến toà trận pháp, ánh mắt của Đông Phương Tuyết Ngưng đột nhiên đờ ra.

 

Cô ta không khỏi nhớ lại tia sáng màu đỏ gây chấn động cả Âu Lục mấy ngày trước!

 

Có thể nói, tất cả mọi người đều đến vì bộ trận pháp được truyền lại của Thành Vương Tư, thế nhưng có người lấy được lại phá huỷ nó luôn rồi!

 

Rốt cuộc người này đến từ đâu, là thần thánh phương nào, mãi tới giờ rất nhiều thế lực của Âu Lục vẫn đang điều tra.

 

Học viện võ thuật cũng đang toàn lực điều tra tung tích của người này!

 

“Lăng Phong, thật ra tôi cho rằng người mà chúng ta thật sự nên đi kết giao phải là kẻ đã huỷ bỏ trận pháp bí mật của Thành Vương Tư, anh ta mới là thiên tài đẳng cấp nhất, người có thể mở được hộp trận pháp mà lại không bị trận pháp phản vệ, mấy trăm năm qua mới chỉ có duy nhất người này mà thôi!”

 

Đông Phương Tuyết Ngưng lớn lên ở Âu Lục, đương nhiên hiểu rằng người phá huỷ được trận pháp tối cao nhất trong toà trận pháp tượng trưng cho điều gì!

 

Trương Lăng Phong lắc đầu, nói: “Tuyết Ngưng, không giấu gì cô, nhà họ Trương chúng tôi cũng đang cử người điều tra, nhưng không có chút thông tin gì về người đó, người trông giữ toà trận pháp tối hôm đó cũng không hề biết đã xảy ra chuyện gì!”

 

“Mấy người họ đều nói chưa từng thấy bất cứ ai đi vào bên trong, mặc dù thoạt nhìn toà trận pháp là một toà nhà gỗ, thế nhưng xung quanh đều được gia cố bằng trận pháp, đừng nói là người bình thường, dù có là cường giả ở cảnh giới Thiên Thần thì cũng không thể tự ý xông vào!”

 

“Vậy nên hoặc là bối cảnh của người này rất thâm sâu, không một ai dám nói ra thân phận thật sự của anh ta, hoặc anh ta là một người có năng lực cực kỳ đẳng cấp đã tới nơi đó trước và tiêu huỷ bộ trận pháp kia!”

 

Suy đoán này của Trương Lăng Phong tuyệt đối không phải không có căn cứ.

 

Cường giả ngoài lãnh thổ từ bên ngoài trở về thế tục cũng không phải không có khả năng tiêu huỷ bộ trận pháp bí mật kia.

 

Dù gì trận pháp mà Thành Vương Tư để lại cũng quá mức lớn mạnh, một khi thật sự để cho học viên của học viện võ thuật chiếm được thì hậu quả sẽ cực kỳ khôn lường!

 

Đông Phương Tuyết Ngưng lập tức phủ định suy đoán thứ hai của Trương Lăng Phong.

 

Bản thân hiệu trưởng Andre cũng có liên lạc với cường giả ngoài lãnh thổ, nếu như là hành vi của cường giả ngoài lãnh thổ thì Andre sẽ không ngốc nghếch để học bên học viện đi điều tra!

 

Kết quả chỉ có một!

 

Bối cảnh thân phận của người đó quá đỗi thâm sâu, ngay cả người canh giữ toà trận pháp của học viện võ thuật cũng không dám tự tiện nói ra thân phận của anh ta!

 

Mấy ngày gần đây, không chỉ có học viện võ thuật bàn luận sôi nổi về chuyện này mà lãnh đạo cấp cao của cả Âu Lục cũng đều đang bàn tán về thân phận của người này!

 

Học viện võ thuật vừa mới thành lập, vẫn chưa khai giảng mà căn phòng kiên cố nhất trong toà trận pháp đã bị người ta phá huỷ.

 

Đây vừa là một loại uy hiếp, cũng là một hình thức khiêu chiến.

 

Chuyện này gần như đã gây chấn động cả Âu Lục, càng khiến cho mười gia tộc lớn phẫn nộ hơn!

 

Bọn họ cử ra thành viên có tiềm năng nhất trong gia tộc vào học viện võ thuật, đa phần đều là vì bộ trận pháp này!

Thế nhưng sự xuất hiện của người đó, đã phá huỷ đi hết tất cả mọi tham vọng của bọn họ trong nháy mắt!
 
Chương 2103


Trương Lăng Phong khẽ thở dài một hơi, lắc đầu nói: “Đáng tiếc là người đó căn bản sẽ không lộ diện, chúng ta cũng không có cơ duyên để kết giao, nếu không thì cả học viện võ thuật đều phải nhìn sắc mặt của chúng ta mà hành sự rồi!”

 

Sống lâu trong nhà họ Trương, Trương Lăng Phong càng hiểu rõ hơn dù người thần bí đó có công khai thân phận thì cũng không ai dám đối đầu với anh ta, nhiều nhất chỉ có thể kết giao mà thôi.

 

Giao du được với người đó, địa vị của hắn và Đông Phương Tuyết Ngưng sẽ được nâng cao hơn một bậc, có thể hô mưa gọi gió trong học viện võ thuật!

 

Đúng vào lúc này, điện thoại của Trương Lăng Phong đột nhiên vang lên, cúi đầu nhìn, hoá ra là Lữ Thanh Dương gọi tới, hắn vội vàng nhấc máy hỏi: “Thầy Lữ, thầy tìm em sao?”

 

“Lăng Phong à, bây giờ cậu đang ở đâu? Đang ở cùng với ai thế?”

 

Giọng nói của Lữ Thanh Dương vang lên từ đầu dây bên kia.

 

Trương Lăng Phong vội vàng nói vào trong điện thoại: “Thầy à, em với Tuyết Ngưng đang ở ngọn núi phía sau trường!”

 

“Ừ, cậu… hai trò tới chỗ thầy ngay đi!”

 

Nói xong, Lữ Thanh Dương cúp máy.

 

Buông điện thoại xuống, Trương Lăng Phong quay đầu nói với Đông Phương Tuyết Ngưng: “Tuyết Ngưng, là thầy Lữ, thầy bảo chúng ta đến chỗ thầy, chắc là có chuyện quan trọng muốn nói với chúng ta!”

 

Đông Phương Tuyết Ngưng gật đầu.

 

Lữ Thanh Dương đến từ Hoa Sơn, nếu như không vì đặc thù môi trường của học viện võ thuật, với thực lực của nhà họ Đông Phương thì cả đời này cô ta cũng khó mà được tiếp xúc với một nhân vật như Lữ Thanh Dương!

 

Hai người bước nhanh về phía phòng làm việc của Lữ Thanh Dương.

 

Chẳng bao lâu sau, hai người đã đẩy cửa bước vào trong phòng làm việc của Lữ Thanh Dương.

 

Lúc này, Lữ Thanh Dương đang ngồi trên sô pha uống trà.

 

Thấy Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng đẩy cửa bước vào, ông ta chỉ vào sô pha phía đối diện rồi lên tiếng: “Hai em cứ ngồi tự nhiên đi!”

 

Lữ Thanh Dương không hề coi hai người bọn họ là người ngoài, dù gì Trương Lăng Phong cũng là người đời sau của nhà họ Trương ở Thiên Sơn, mà anh trai của Đông Phương Tuyết Ngưng chính là Đông Phương Ngạo Vũ, cũng là đệ tử của Hoa Sơn.

 

Vậy nên ngay từ đầu, Lữ Thanh Dương đã thật tâm muốn bồi dưỡng hai người bọn họ.

 

Hơn nữa là lứa học sinh đầu tiên của học viện võ thuật, nhất định họ sẽ nhận được những đãi ngộ rất lớn về tài nguyên của học viện, không bồi dưỡng ra được một tốp những cao thủ thì đúng là huỷ hoại thương hiệu của học viện võ thuật!

 

Còn về Tiêu Quân Lâm, ngay từ đầu đã bị Lữ Thanh Dương loại bỏ ra ngoài rìa.

 

Nguyên nhân chẳng có gì to tát, chỉ bởi vì Tiêu Quân Lâm mang họ Tiêu mà thôi!

 

Ân oán giữa Hoa Sơn và nhà họ Tiêu, thậm chí đã đến mức độ một mất một còn luôn rồi.

 

Thế nhưng ở bên trong lãnh thổ Hoa Quốc phải chịu sự chèn ép của Thiên Tử và giới chính trị nên dù Hoa Sơn có ôm mối hận thù trong lòng cũng không dám có động thái gì cả!

Nếu thật sự chọc giận Thiên Tử thì Hoa Sơn cũng không trụ vững được khi quân đội cả nước dốc toàn lực ép sát!
 
Chương 2104


 “Mấy ngày nữa, bên phía học viện sẽ cho nhóm học viên đầu tiên tiến vào toà trận pháp, các em có bao nhiêu hiểu biết về toà trận pháp này?”

 

Lữ Thanh Dương vừa uống trà vừa bình thản lên tiếng.

 

Đừng thấy khi trước nhà họ Trương và nhà họ Đông Phương làm không ít “bài tập” mà lầm, thực tế toà trận pháp vẫn luôn là một khu vực cấm, rất khó để thám thính được bất cứ một thông tin nào!

 

Vậy nên hai người Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng đều khẽ lắc đầu.

 

Trương Lăng Phong lên tiếng trước tiên: “Thầy à, em nghe nói bên trong toà trận pháp đang cất giấu tất cả trận pháp thất truyền mấy trăm năm nay của Âu Lục, sau khi tiến vào toà trận pháp có thể tuỳ ý lựa chọn trận pháp mà mình vừa ý hoặc là phù hợp với bản thân để học tập!”

 

“Thế nhưng, có một chuyện em nghĩ mãi vẫn không ra, nếu như có thể tuỳ ý lựa chọn, vậy tại sao tới tận bây giờ vẫn chưa có ai mở ra được trận pháp bí mật mà Thành Vương Tư để lại?”

 

Đây quả thực là một câu hỏi hóc búa.

 

Nếu như thật sự có thể tuỳ ý chọn lựa, vậy thì cũng sẽ không có trận pháp bí mật số một gì đó nữa.

 

Thế nhưng mấy trăm năm trước đã bị người ta lấy đi mất rồi thì sao có thể vẫn luôn được lưu giữ bên trong toà trận pháp cơ chứ?

 

Đông Phương Tuyết Ngưng ngồi bên cạnh cũng nhìn về phía Lữ Thanh Dương bằng ánh mắt hoài nghi, đây cũng là câu hỏi luôn canh cánh trong lòng cô ta.

 

Lữ Thanh Dương nhướng mắt nhìn Trương Lăng Phong, điềm nhiên cười nói: “Hỏi vấn đề hay đấy!”

 

“Thật ra toà trận pháp vẫn luôn ở đó, không phải do học viện võ thuật xây dựng nên, người xây dựng toà trận pháp là đại đế Charlie của mấy trăm năm trước!”

 

“Thế nhưng những trận pháp có trong toà trận pháp tuyệt đối không thể tuỳ ý lựa chọn, mỗi một bộ trận pháp đều được cất kín bên trong hộp sơn vàng, bên ngoài mỗi hộp sơn đều được dùng trận pháp để phong ấn!”

 

“Cũng có thể nói, em muốn lấy bộ trận pháp nào cũng bắt buộc phải nhận được sự chấp thuận của bản thân trận pháp đó trước thì hộp sơn vàng mới có thể mở ra, tới lúc đó bọn em mới có thể động tay lấy bí mật trận pháp bên trong đó, nếu không thì ngược lại sẽ bị phong ấn trận pháp đánh trả!”

 

“Trận pháp bí mật số một có thể được giữ lại nhiều năm như vậy là bởi vì phong ấn trận pháp của nó rất mạnh. Nghe nói từng có cường giả ở cảnh giới Thiên Thần cho rằng bản thân có thể dùng biện pháp mạnh ép buộc hộp sơn mở ra để lấy được trận pháp bí mật cường đại mà Thành Vương Tư lưu truyền lại!”

 

“Kết quả vào khoảnh khắc ông ta chạm vào hộp sơn vàng đã lập tức hoá thành tro bụi!”

 

Ôi?

 

Nghe thấy lời này, Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng đều hít sâu, toàn thân ớn lạnh.

 

Ngay cả cường giả ở cảnh giới Thiên Thần cũng bị đánh trả?

 

Vậy thì người mở được hộp sơn vàng đó phải mạnh tới mức nào?

 

“Thầy à, theo như thầy nói thì thực lực của người này ở trên cảnh giới Thiên Thần ư? Liệu có phải là cường giả ngoài lãnh thổ hay không?”

 

Trương Lăng Phong vội vàng hỏi.

 

Lữ Thanh Dương khẽ lắc đầu nói: “Khả năng này rất thấp, cường giả ngoài lãnh thổ cũng không phải là một khối sắt, mỗi một quốc gia đều sẽ có cường giả cực mạnh, tiến vào chiến trường ngoài lãnh thổ, thậm chí thông qua chiến trường ngoài lãnh thổ đạt tới thế giới ngoài lãnh thổ thật sự!”
 
Chương 2105


 “Thế nhưng bất cứ một cường giả ngoài lãnh thổ nào cũng không có lá gan âm thầm trở về thế giới thế tục để huỷ bỏ trận pháp bí mật số một của Âu Lục!”

 

“Điều này sẽ chỉ phá hỏng niềm tin giữa các bên, thậm chí còn ảnh hưởng tới cục diện thế giới trong tương lai. Vậy nên thầy đoán là người này tuyệt đối không đến từ ngoài lãnh thổ!”

 

Trương Lăng Phong nghe thấy lời này thì không khỏi chấn động!

 

“Ảnh hưởng tới cục diện thế giới trong tương lai?”

 

“Không sai, bất kỳ một động thái nào đều sẽ tác động tới cục diện thế giới trong tương lai!”

 

Lữ Thanh Dương nghiêm túc nói.

 

 

 

Nghe Lữ Thanh Dương nói xong, Trương Lăng Phong nghi hoặc hỏi: “Thầy Dương, lẽ nào toà trận pháp và học viện võ thuật còn có quan hệ với cường giả ngoài lãnh thổ sao?”

 

Lữ Thanh Dương gật đầu tán thưởng: “Lăng Phong à, cậu nói không sai! Tòa trận pháp đã tồn tại hàng trăm năm trước, nhưng không ai có thể vào đó!”

 

“Biết lý do vì sao không?”

 

Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng lắc đầu.

 

“Đó là bởi vì người bảo vệ tòa trận pháp đều là người phát ngôn của cường giả ngoài lãnh thổ trong giới thế tục. Bất kể là ai, nếu không được sự cho phép của cường giả ngoài lãnh thổ mà tiến vào tòa trận pháp thì cũng không thể sống sốt rời đi!”

 

“Bí mật bên trong tòa trận pháp có liên quan đến kết cấu của cả thế giới. Trong mấy trăm năm qua, tòa trận pháp tổng cộng đã mở cửa hai lần, lần đầu tiên là sau khi đại đế Charlie trở về, lần thứ hai là hơn một trăm năm trước!”

 

“Năm đó, sau khi đại đế Charlie tiến vào tòa trận pháp, Âu Lục đã đứng về phía bên kia thế giới, tàn sát thế giới Islamic! Lần thứ hai là hơn một trăm năm trước, các cường giả ngoài lãnh thổ đã đồng lòng nhất trí mở tòa trận pháp một lần nữa!”

 

“Chẳng bao lâu sau, Âu Lục xuất hiện rất nhiều cường giả cảnh giới Thiên Thần, thậm chí còn có cả cường giả cảnh giới Nhân Vương! Vì vậy, Hoa Quốc trăm năm trước mới thua thảm hại như vậy!”

 

“Nhưng tất cả những điều này đều là kết quả của việc cường giả ngoài lãnh thổ kết liên minh. Bây giờ các trò đã biết tòa trận pháp bí ẩn thế nào rồi chứ? Có thể nói, việc mở tòa trận pháp lần này cũng nhắm vào Hoa Quốc!”

 

“Nhưng các trò lại có cơ hội có được cơ duyên từ đó, có thể, các trò sẽ trở thành anh hùng cứu Hoa Quốc! Mặc dù Hoa Sơn và mười gia tộc lớn ở Âu Lục có quan hệ với một số cường giả ngoài lãnh thổ, nhưng chúng tôi cũng không muốn Hoa Quốc rơi vào cảnh lầm than lần nữa!”

 

“Vì vậy, sứ mệnh của các trò khi tới đây không chỉ vì gia tộc của các trò, mà còn vì tương lai của Hoa Quốc!”

 

Nghe thấy vậy, Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng đều sững sờ.

 

“Lẽ nào những lời trưởng lão trong gia tộc nói đều là thật sao?”

 

Trương Lăng Phong kinh ngạc nói.

 

Năm đó, không phải Hoa Quốc không phản kháng.

Võ tông của Hoa Quốc cũng có rất nhiều cao thủ đứng lên, mãi cho tới khi toàn bộ cao thủ cảnh giới Nhân Vương hi sinh, Hoa Quốc mới ngừng chống cự!
 
Chương 2106


“Ừ, đúng vậy, năm đó không chỉ có các cường giả Âu Lục chém giết vào Hoa Quốc mà còn có mười tám nước ngoài lãnh thổ. Bọn họ liên thủ để trấn áp Hoa Quốc, mục đích là vì năm trái tim rồng và di tích của Long tộc!”

 

“Tuy nhiên, thật đáng mừng là năm đó bọn họ không hề tìm thấy tim rồng, càng không tìm thấy di tích của Long tộc, so với di tích của Long tộc thì tòa trận pháp không đáng nhắc tới!”

 

Lữ Thanh Dương ngạo nghễ nói.

 

Nguyên nhân Hoa Quốc hiện nay yếu hơn Âu lục nằm ở chỗ, trong di tích của Long tộc ẩn chứa tất cả bí mật của Hoa Quốc, những bí mật đó không chỉ là trận pháp mà còn có bí mật tối cao có thể lật đổ cả thế giới!

 

Sau trận chiến của Thần Tự Phong, những cơ mật này đều đã bị chôn sâu dưới lòng đất.

 

Chỉ những người vào được khu di tích Long tộc mới có thể tiết lộ những bí mật này với với công chúng một lần nữa!

 

Hoa Quốc cũng sẽ vì thế mà trở lại đỉnh cao của thế giới!

 

“Cho nên các trò đã hiểu vì sao năm đại danh sơn lại ngậm đắng nuốt cay, phái các trò tới đây rồi chứ? Bao gồm cả gia tộc của các trò, cũng chỉ có một mục đích là tìm kiếm di tích Long tộc!”

 

“Tuy nhiên, điều kiện để có được tim rồng là thực lực không được cao hơn cảnh giới Thiên Thần, nếu không sẽ không thể dung hợp trận pháp với tim rồng. Chỉ có người dung hợp được năm trái tim rồng mới có thể mở được di tích Long tộc!”

 

Lữ Thanh Dương lần lượt nói ra những bí mật này.

 

Thực ra những điều này đã không phải là bí mật ở chỗ Tiêu Chính Văn.

 

Hơn nữa, nhưng thông tin mà thế giới bên ngoài nhận được đều không hoàn toàn chính xác. Dung hợp tim rồng quả thực cần có điều kiện tương ứng.

 

Nhưng khi thông qua thử thách của Lôi Hải, dung hợp được trái tim rồng Bạch Long, người đó sẽ từ cảnh giới Thiên Vương lên thẳng cảnh giới Thiên Thần!

 

Nếu không, quá trình dung hợp hai trái tim sau đó sẽ cực kỳ chậm!

 

Võ Thí Thiên mãi không dung hợp được trái tim rồng Hắc Long, không phải là vì phương pháp có vấn đề, mà là cảnh giới của ông ta không đủ!

 

Từ đó mới nỗ lực mười mấy năm, nhưng vẫn không có kết quả!

 

“Thưa thầy, theo lời các trưởng lão trong nhà em nói, Hạng Vương vẫn còn sống khỏe mạnh, hơn nữa còn đang ở vùng ngoài lãnh thổ! Những cường giả như ông ta lẽ nào cũng không thể thay đổi kết cục thảm hại năm đó sao? Hay là bất kỳ vị cường giả mấy trăm năm trước nào ra tay cũng có thể thay đổi mọi thứ!”

 

Lời Trương Lăng Phong nói lại khiến Đông Phương Tuyết Ngưng sững sờ.

 

Hạng Vũ còn sống sao?

 

Lữ Thanh Dương lắc đầu nói: “Các trò nghĩ rằng bọn họ có thể tùy ý rời khỏi vùng ngoài lãnh thổ à? Không đâu, vùng ngoài lãnh thổ cũng có quy tắc riêng của họ, hơn nữa vùng ngoài lãnh thổ còn có liên minh võ thuật thế giới, cao thủ trên cảnh giới Thiên Thần đều phải chịu sự kiểm soát của bọn họ!”

 

“Đó là một tổ chức rất đáng sợ, không ai biết nguồn gốc của lãnh đạo cao nhất của bọn họ là gì, ngay cả cảnh giới Nhân Vương, thậm chí là cảnh giới cao hơn nữa, nếu dám vi phạm điều ước của bọn họ, đều sẽ chết rất thảm hại!”

“Còn về Hạng Vương, hiện nay rất khó nói ông ta còn sống khỏe mạnh hay không!”
 
Chương 2107


Lữ Thanh Dương nói rồi lấy ra một chiếc khiên nhỏ giống y hệt chiếc Helrod đưa cho Tiêu Chính Văn.

 

Bên trên cũng khắc chữ “Hạng”!

 

“Liên minh võ thuật thế giới!”

 

Trương Lăng Phong không khỏi nuốt nước bọt.

 

“Đúng vậy, bọn họ đã hạ lệnh cấm ngay cả cường giả cảnh giới Thiên Thần cũng không được can thiệp vào chuyện thế tục. Vì vậy, trên thế giới này, cậu rất khó gặp cường giả cảnh giới Thiên Thần, nhưng điều này không đồng nghĩa với việc không có cảnh giới Thiên Thần!”

 

“Andre là một ví dụ, ông ta là người duy nhất được liên minh thế giới này cho phép xuất hiện ở thế tục, vì vậy, ông ta chính là người phát ngôn của liên minh thế giới!”

 

Lữ Thanh Dương nghiêm mặt nói.

 

“Nhưng điều này có liên quan gì đến toà trận pháp?”

 

Đông Phương Tuyết Ngưng khó hiểu hỏi.

 

“Mối quan hệ ở đây rất lớn. Sau khi từng trận pháp trong tòa trận pháp được khởi động thì bản thân trận pháp của toà trận pháp cũng sẽ khởi động, đó chính là lối ra vào nối liền thế giới ngoài lãnh thổ và thế giới thế tục!”

 

“Nói cách khác, khi trận pháp bên trong tòa trận pháp bị hóa giải thì cường giả ngoài lãnh thổ sẽ trở lại!”

 

Ồ!

 

Nghe vậy, Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng đều sững sờ.

 

Nếu muốn di dời toàn bộ trận pháp, chẳng phải một câu nói là xong sao? Sao phải mở ra học viện võ thuật phiền phức vậy chứ?

 

Lữ Thanh Dương dường như nhìn ra được tâm tư của hai người bọn họ, cười nói: “Trong tòa trận pháp, mỗi hộp trận pháp đều sẽ bị áp chế”.

 

“Để thế giới ngoài lãnh thổ và thế giới thế tục không thể liên kết thông suốt, nhưng nếu muốn di dời những hộp trận pháp này thì phải là cao thủ trong giới thế tục, như vậy tất cả các hộp trận pháp này sẽ được khởi động!”

 

“Bằng không, ngay cả cường giả cảnh giới Thiên Thần cũng không thể chống cự được lực phản phệ kia!”

 

Chẳng trách lại tập hợp các cao thủ trẻ từ khắp nơi trên thế giới lại với nhau.

 

Các trận pháp bên trong tòa trận pháp có thể được khởi động trong thời gian ngắn, cũng tương đương với việc mở ra đường thông giữa thế giới thế tục và thế giới ngoài lãnh thổ!

 

“Vậy trận pháp bí mật của Thành Vương Tư vẫn chưa từng được mở ra sao?”

 

Trương Lăng Phong ngạc nhiên hỏi.

 

“Vì vậy, mỗi lần cường giả ngoài lãnh thổ trở lại đều sẽ bị trấn áp ở một mức độ nhất định, nhưng lần này e rằng sẽ hoàn toàn khác!”

 

Lữ Thanh Dương trầm giọng nói.
 
Chương 2108


Những lời Lữ Thanh Dương vừa nói, mang theo rất nhiều thông tin.

 

Nói cách khác, người mở ra trận pháp bí mật của Thành Vương Tư sẽ thay đổi hoàn toàn thế trận trong lần trở lại này của cường giả ngoài lãnh thổ!

 

Đây cũng là lý do quan trọng khiến rất nhiều gia tộc Âu Lục muốn lôi kéo Tiêu Chính Văn!

 

Các cường giả ngoài lãnh thổ trong lần trở lại này, nhất định sẽ cải tổ một số gia tộc yếu.

 

Nếu có một cao thủ như Tiêu Chính Văn, có lẽ có thể cứu gia tộc của họ thoát khỏi việc bị sa vào tình cảnh khó khăn!

 

“Những điều các trò nên biết cũng đã biết hết rồi, vì vậy thầy hy vọng các trò sẽ tận dụng tốt cơ hội tiến vào tòa trận pháp này, các trò nhất định phải nỗ lực hết mình, vì võ tông Hoa Quốc mà lấy lại trận pháp vốn thuộc về chúng ta!”

 

Lữ Thanh Dương nghiêm túc nói.

 

Chỉ đáng tiếc, người mở ra trận pháp bí mật của Thành Vương Tư tuyệt đối không thể là người Hoa Quốc.

 

Nếu không, đối với Hoa Quốc mà nói, việc di dời tòa trận pháp trở lại võ tông Hoa Quốc sẽ là một sự trợ giúp chưa từng có!

 

Cả Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng đều kinh ngạc nhìn Lữ Thanh Dương.

 

Hóa ra khi bước vào tòa trận pháp, mỗi người không chỉ có thể đạt được một loại trận pháp?

 

“Ý thầy là một người có thể đạt được ít nhất một bộ trận pháp, thậm chí vài chục bộ sao?”

 

Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng đồng thanh hỏi.

 

Lữ Thanh Dương chầm chậm gật đầu nói: “Chỉ cần hộp vàng mở ra, trận pháp bên trong đều có thể tùy ý lấy đi!”

 

Nói đến đây, Lữ Thanh Dương dùng ánh mắt xa vời nhìn ra ngoài cửa sổ.

 

Ông ta đã đặt tất cả hy vọng gửi gắm trên người cậu chủ Từ.

 

Xét cho cùng, gã là con trai nối dõi của cường giả ngoài lãnh thổ, bất luận là thực lực hay khả năng nhận thức đều mạnh hơn so với đám người Trương Lăng Phong!

 

“Thưa thầy, bây giờ bọn em trở về chuẩn bị trước, nhưng tên Tiêu Quân Lâm đó…”

 

Trương Lăng Phong nhìn Lữ Thanh Dương với ánh mắt đầy ẩn ý.

 

Nói đến Tiêu Quân Lâm, cơ thịt trên mặt Lữ Thanh Dương lại giật giật.

 

Trong mắt ông ta, Tiêu Quân Lâm chẳng qua chỉ là người đi cùng với đám người Trương Lăng Phong cho đủ danh sách, một người bình thường không quan trọng lại dám làm ông ta mất mặt trước đám đông?

 

“Hừ! Cậu ta dám làm cho tôi bẽ mặt trước mọi người, tôi đương nhiên có cách trị cậu ta! Các trò về đi!”

 

Lữ Thanh Dương mất kiên nhẫn xua tay.

 

Lữ Thanh Dương đương nhiên sẽ không bỏ qua cho Tiêu Quân Lâm!

 

Chỉ là một học viên mà thôi, cho dù không đuổi được cậu ta, nhưng vẫn có thể nghĩ cách để mượn dao giết người!

 

Nghĩ đến đây, Lữ Thanh Dương nhìn lên trên bàn.

 

Thứ được đặt bên trong hộp gỗ đàn hương ở trên bàn là bảo vật của Hoa Sơn, một loại thuốc có tên là Linh Huyết Đan.

 

Chỉ cần uống loại thuốc này, thực lực của bất kỳ ai cũng có thể nâng cao lên hai cảnh giới trong khoảng thời gian ngắn!

Nói cách khác, một cao thủ Thiên Vương một sao có thể sở hữu sức mạnh ở cảnh giới Thiên Vương địa cấp ba sao trong hai giờ đồng hồ!
 
Chương 2109


Chỉ là thời gian hiệu quả của loại thuốc này vô cùng ngắn, nhưng hai giờ, đối với những người tiến vào tòa trận pháp mà nói đã quá đủ!

 

Lúc này, Emily đã tìm thấy Tiêu Chính Văn trong thư viện.

 

Thấy Tiêu Chính Văn đang đọc một cuốn sách lịch sử về đại đế Charlie, Emily vội vàng tiến tới, dè dặt chào Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu, về chuyện đại đế Charlie…”

 

Tiêu Chính Văn khẽ phẩy tay nói: “Không, tôi không có hứng thú với đại đế Charlie, từ cuộc sống bình thường của ông ấy có thể thấy cũng có liên quan đến việc cường giả ngoài lãnh thổ trở về”.

 

“Mà mỗi khi cường giả ngoài lãnh thổ quay trở lại, cảnh giới sẽ hoàn toàn khác nhau, có phải vì liên quan trực tiếp đến tòa trận pháp không?”

 

Nghe Tiêu Chính Văn hỏi như vậy, Emily gật đầu nói: “Tôi từng nghe ông nội nói, tuy rằng trên thế giới có bốn chiến trường lớn ngoài lãnh thổ, nhưng đó chỉ là lối vào thế giới ngoài lãnh thổ!”

 

“Tuy nhiên tòa trận pháp là lối đi duy nhất khi những cường giả ngoài lãnh thổ chân chính trở về từ thế giới ngoài lãnh thổ!”

 

“Không biết anh Tiêu đã nhìn thấy cấu trúc bên trong của tòa trận pháp chưa?”

 

Tiêu Chính Văn gật đầu nói: “Từng thấy rồi, mỗi bộ trận pháp đều được đặt trong một chiếc hộp vàng, có vẻ như trên mỗi chiếc hộp đều có một trận pháp niêm phong”.

 

Vù!

 

Emily nghe xong, đôi mắt bất giác mở trừng mắt lớn hơn!

 

Lẽ nào anh chính là người mở trận pháp bí mật số một vài ngày trước?

 

Ý nghĩ này nhanh chóng bị Emily bác bỏ.

 

Tuyệt đối không thể là Tiêu Chính Văn, người bảo vệ của tòa trận pháp sẽ không bao giờ để cho một người Hoa Quốc dễ dàng đi vào trong như vậy.

 

Mà tối đó, không có bất kỳ dấu hiệu đánh nhau cũng không có ai bị thương hay thiệt mạng cả!

 

Nghĩ đến đây, Emily mới lau mồ hôi lạnh trên trán, giải thích với Tiêu Chính Văn: “Anh Tiêu, những hộp vàng này thật ra là để trấn áp thế giới ngoài lãnh thổ, có tác dụng ngăn cản con đường giữa thế tục với ngoài lãnh thổ!”

 

“Nếu như bị mở ra toàn bộ thì con đường này sẽ không bị ngăn cản nữa, tức là cường giả ngoài lãnh thổ có thể tùy ý ra vào, không còn bị cảnh giới hạn chế!”

 

“Nếu không, một khi có cường giả cảnh giới quá cao tiến vào thì con đường này sẽ bị sụp đổ!”

 

Lúc này Tiêu Chính Văn mới gật đầu, gấp quyển sách trong tay lại, trầm giọng nói: “Nói cách khác, việc thành lập học viện võ thuật, mở ra các trận pháp Âu Lục cho mọi người chỉ là một cái cớ!”

 

“Mục đích thực sự của bọn họ là dọn sạch đường cho cường giả ngoài lãnh thổ?”

 

“Đúng vậy, đây là ý định ban đầu khi thành lập học viện võ thuật, nhưng đối với các nước mà nói, nếu lấy được càng nhiều trận pháp, thì có thể giúp người học võ ở các nước ấy càng thêm mạnh mẽ, cũng có thể chiếm ưu thế trong cuộc cải tổ quốc tế!”

 

“Vì vậy, đây là một con dao hai lưỡi!”

 

Nghe xong lời kể của Emily, Tiêu Chính Văn liên tục gật đầu.

 

Filkant bên cạnh vô thức liếc mắt nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Mấy trăm năm nay, trận pháp bí mật số một không có ai mở được, nay đã được Tiêu Chính Văn tận tay mở ra!

Nếu không có gì bất ngờ thì lần này, tất cả các trận pháp trong tòa trận pháp sẽ được mở ra hết!
 
Chương 2110


Nếu như vậy …

 

Filkant không khỏi cảm thấy rét run!

 

“Anh Tiêu, có chuyện này tôi không thể không nói rõ với anh, Lữ Thanh Dương và viện trưởng cũng khá thân thiết, hôm nay, anh đã làm mất mặt ông ta trước mặt mọi người, tôi lo lắng rằng ông ta sẽ tìm thời cơ để trả thù anh!”

 

Emily nhắc nhở Tiêu Chính Văn.

 

Sở dĩ cô ấy nóng lòng đi tìm Tiêu Chính Văn là vì sau khi Lữ Thanh Dương tức giận rời đi, toàn bộ học viện võ thuật đều đang bàn luận chuyện này.

 

Một học viên bình thường đến từ Hoa Quốc lại làm bẽ mặt giáo viên trước đám đông, hành vi này chẳng khác mấy so với việc tìm đến cái chết!

 

Dù sao Lữ Thanh Dương cũng là một giáo viên, có ngàn cách để chơi lại Tiêu Chính Văn!

 

Mặc dù Emily biết thực lực của Tiêu Chính Văn, càng biết rõ là ngay cả Andre cũng sẽ phải kính nể Tiêu Chính Văn vài phần, nhưng nếu Lữ Thanh Dương cố tình gây khó dễ, hoặc thậm chí cố tình đẩy Tiêu Chính Văn lên đầu sóng ngọn gió thì hậu quả sẽ rất khó lường!

 

Dù sao trong học viện võ thuật cũng tập hợp những thế hệ trẻ hàng đầu trên thế giới.

 

Chọn bừa một người đều là người xuất sắc ở quốc gia hay gia tộc ấy.

 

Một khi Tiêu Chính Văn trở thành kẻ thù chung của những người này, sẽ tương đương với việc trở thành kẻ thù của cả thế giới!

 

Tiêu Chính Văn chỉ khẽ gật đầu, anh cũng không quá để tâm đến loại người như Lữ Thanh Dương!

 

Đúng lúc này, trong góc thư viện, một vài thanh niên đồng loạt nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

 

Trong đó có một người đàn ông trẻ tuổi trong bộ vest may đo thủ công lạnh lùng cười nói: “Tôi thực sự tò mò, tên Tiêu Quân Lâm này có lại lịch thế nào mà ngay cả các giáo viên cũng không thèm coi trọng!”

 

Hắn là thân vương của Ưng Quốc.

 

Hơn nữa, còn là cao thủ số một trong thế hệ trẻ bán đảo Lý Tâm, đã từng bái một cường giả cảnh giới thiên thần trong Kim Tự Tháp thần bí làm thầy!

 

Với bối cảnh của mình, hắn vẫn phải khiêm tốn trong học viện võ thuật.

 

Thế mà Tiêu Chính Văn mới đến học viện ngày đầu tiên đã huênh hoang như thế!

 

“Hừ, Vương tử Charles, anh suy nghĩ nhiều rồi, tôi nghĩ hắn cũng chỉ nhảy nhót được vài ngày thôi, người xưa có câu nói rất hay, mấy kẻ khoe khoang thì chết sớm!”

 

Một thanh niên anh tuấn bên cạnh lạnh lùng nói.

 

“Hừ, người Hoa Quốc chạy tới Âu Lục của chúng ta để ra oai, đây là nỗi nhục lớn của chúng ta! Basak, liên lạc với mấy cao thủ nước cậu, dạy cho hắn một bài học!”

 

Charles nghiến răng nghiến lợi nói.

 

“Vương tử Charles, không cần vội, buổi liên hoan thành lập trường vào tối ngày mai chính là ngày chết của hắn!”

 

Basak nở nụ cười nham hiểm.
 
Chương 2111


Từ khi học viện võ thuật thành lập tới nay vẫn chưa tổ chức kỷ niệm ngày thành lập trường.

 

Thật ra nói là kỷ niệm ngày thành lập, mục đích chỉ là để cho tất cả học viên lựa chọn bè phái mà thôi!

 

Mỗi người đều có thể nhân cơ hội này tạo dựng quan hệ với cường giả mà mình để tâm tới.

 

Thêm một bước kéo tất cả các quốc gia đứng về phía đối lập với Hoa Quốc.

 

Đặc biệt là trong số những người ở đây còn cả thành viên của phái Quang Minh cũng có thể tận dụng cơ hội này để thăm dò thái độ của phái Quang Minh với học viện võ thuật, có thể nói là một mũi tên trúng ba đích!

 

Tối ngày hôm sau, Tiêu Chính Văn cũng nhận được thông báo tới tham dự buổi liên hoan mừng kỷ niệm thành lập trường.

 

Vốn dĩ Tiêu Chính Văn không định tham gia, thế nhưng Emily cứ mời hết lần này tới lần khác nên cuối cùng anh cũng gật đầu đồng ý!

 

Đối với Tiêu Chính Văn mà nói, gia tộc Rhodes cũng là một trợ lực lớn trong Âu Lục, dù gì Helrod đã nói cho Tiêu Chính Văn biết hết toàn bộ những bí mật có liên quan giữa vùng ngoài lãnh thổ và học viện võ thuật.

 

Từ trong lời nói và việc làm của cụ ấy, Tiêu Chính Văn cũng có thể đoán ra được gia tộc Rhodes rất có khả năng trở thành con cờ mấu chốt làm tan rã liên minh của mười gia tộc lớn!

 

Tối ngày hôm đó, đại lễ đường của học viện võ thuật đã được bài trí đâu ra đó từ rất sớm, dưới sự chói lóa của vô số ánh đèn neon rực rỡ như ánh sao, cả đại lễ đường khoác lên một bầu không khí lễ hội rộn ràng.

 

Trên mấy chục chiếc bàn dài cũng được xếp chật kín đủ loại rượu ngon và cao lương mĩ vị.

 

Rất nhiều học viên đều đang túm năm tụm ba tìm chỗ ngồi hợp với ý mình.

 

Emily vừa mới xuất hiện bên trong đại lễ đường đã bị một đám người rất đông quây lấy, dù gì cô ấy cũng là con gái của gia tộc Rhodes, lại là một trong số ba cô gái xinh đẹp nhất Âu Lục, người theo đuổi nhiều đến độ không thể đếm hết!

 

Tiêu Chính Văn lách ra khỏi đám người rồi bước đến một chiếc bàn tròn bên trong góc phòng.

 

Trương Lăng Phong và Đông Phương Tuyết Ngưng lạnh lùng đưa mắt nhìn Tiêu Chính Văn, trong lòng đang thầm cười toan tính, tối ngày hôm nay Lữ Thanh Dương nhất định sẽ tặng cho anh một món quà lớn!

 

“Theo tôi thấy mãi tới tận bây giờ tên Tiêu Quân Lâm này vẫn không biết bản thân sắp phải đối mặt với điều gì!”

 

Trương Lăng Phong cười lạnh lùng nói.

 

Đông Phương Tuyết Ngưng lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “Loại người giống như hắn căn bản sẽ không hiểu được đắc tội với Lữ Thanh Dương sẽ có hậu quả như thế nào, dù gì nơi này cũng là Âu Lục, không phải Hoa Quốc!”

 

Hai người nói xong đứng dậy bước về phía sân khấu.

 

Cả học viện võ thuật hiện giờ, có ai không biết Đông Phương Tuyết Ngưng là bạn gái của Filkant đâu chứ?

 

Vị trí hàng đầu và bắt mắt nhất đương nhiên chỉ có thể dành cho cô ta!

Khi hai người bước vào trong tầm mắt của mọi người, ánh mắt của tất cả đều đổ dồn về phía Đông Phương Tuyết Ngưng, hơn nữa không ít người đều đang thì thầm bàn tán!
 
Chương 2112


Cảm nhận được vẻ ngưỡng mộ trong ánh mắt của mọi người, Đông Phương Tuyết Ngưng nở một nụ cười cao ngạo.

 

Chẳng mấy chốc, mọi người đã đồng loạt ngồi xuống.

 

Một lãnh đạo học viện bước lên sân khấu, bắt đầu bài phát biểu vừa dài dòng vừa vô vị, khiến cho các học viên bên dưới đều ngáp ngắn ngáp dài.

 

Không dễ dàng gì vị lãnh đạo học viện này mới kết thúc bài phát biểu, Lữ Thanh Dương là người đầu tiên bước lên bục chủ tịch, liếc mắt nhìn các học viên bên dưới một lượt, cuối cùng sau khi xác định được vị trí của Tiêu Chính Văn thì trên mặt mới lộ ra một nụ cười lạnh lùng.

 

“Là giảng viên của học viện võ thuật, trong buổi lễ long trọng ngày hôm nay, tôi cũng không có nhiều lời muốn nói, tôi tin rằng mọi người đều đã nghe nói đến chuyện Hoa Quốc chúng tôi có một loại thuốc thần kỳ có tên gọi là Linh Huyết Đan!”

 

“Sau khi uống loại thuốc thần kỳ này, trong vòng hai tiếng đồng hồ, cảnh giới có thể nâng cao lên hai bậc! Tôi biết mọi người sắp sửa phải tiến vào trong toà trận pháp, có rất nhiều học sinh đều mong muốn có được loại thuốc thần kỳ này để trợ lực cho bản thân!”

 

Lữ Thanh Dương vừa nói dứt lời, gần như tất cả mọi người đều dùng ánh mắt nóng rực để nhìn chăm chăm vào chiếc hộp đàn hương trong tay ông ta!

 

Linh Huyết Đan có thể nói là bảo vật trong số bảo vật.

 

Dù không thể tiến vào trong toà trận pháp, có được loại bảo vật này cũng có thể bảo vệ tính mạng bản thân trong những thời khắc mấu chốt!

 

Thử nghĩ mà xem, nếu đột nhiên gặp phải cao thủ mà mình không đấu lại được, dùng loại đan dược này là có thể khiến cho thực lực tăng thêm hai bậc chỉ trong nháy mắt, đối thủ sẽ chấn động tới mức độ nào đây?

 

Cả đại lễ đường yên lặng tới độ có thể nghe được cả tiếng kim rơi, ai cũng đều đang chờ đợi Lữ Thanh Dương nói tiếp!

 

“Thầy Lữ, ông nói thứ trong tay ông tên là Linh Huyết Đan à?”

 

Một giảng viên đến từ Âu Lục kinh ngạc nhìn cái hộp gỗ đàn hương trong tay Lữ Thanh Dương, nói.

 

“Không sai, đây chính là bảo vật thuộc sở hữu riêng của Hoa Sơn chúng tôi, mặc dù thời gian tác dụng của nó chỉ là hai tiếng đồng hồ, thế nhưng tôi cho rằng bất luận mục đích sử dụng là gì thì hai tiếng cũng là quá đủ rồi!”

 

Lữ Thanh Dương khẽ cười đáp lời.

 

Vừa nói hết câu, ngay cả trong mắt không ít giảng viên cùng cấp với Lữ Thanh Dương cũng lộ ra vẻ tham lam!

 

Thứ đồ giống như vậy, chỉ cần lấy ra là sẽ khiến cho tất cả mọi người phải tranh cướp, không một ai có thể ngờ được là Lữ Thanh Dương lại mang thứ bảo vật đó ra vào lúc này!

 

“Nếu như một cường giả ở cảnh giới Thiên Vương cấp long năm sao lấy được bảo vật này, vậy thì không phải có thể nâng chiến lực lên cảnh giới Thiên Thần trong khoảng thời gian ngắn sao?”

 

Bỗng chốc, một học viên lớn tiếng đưa ra nghi vấn trong lòng mình.

 

Lữ Thanh Dương khẽ lắc đầu nói: “Đương nhiên là không, nếu như bây giờ em đang ở cảnh giới Thiên Thần một sao thì nó có thể giúp em đạt tới cảnh giới Thiên Thần ba sao trong khoảng thời gian ngắn!”

 

“Thế nhưng không thể đột phá lên cảnh giới quá cao, dù gì nó cũng chỉ có tác dụng bảo vệ tính mạng, muốn đột phá cảnh giới thì vẫn phải dựa vào sự lĩnh hội và nỗ lực của bản thân!”

 

Dù là như vậy, Linh Huyết Đan vẫn trở thành tâm điểm của sự chú ý.

“Tôi tin rằng mọi người nhất định đều rất muốn có được nó, thế nhưng Linh Huyết Đan chỉ có một viên, bất luận đưa cho ai thì những người khác đều sẽ nói tôi làm việc không công bằng!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom