Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Dịch 

Chương 670: Chỉ cần... Khiêu vũ?


Chương 671: Nhất thời có chút xúc động  

             Đây là sự thật.  

             92 điểm tố chất thân thể đủ để nghiền ép mấy kẻ giết người kia, kỹ năng chiến đấu càng làm cho kẻ giết người cầm dao găm chỉ giống như là một đứa trẻ.  

             Tuy rằng đối phương rất thông minh cắt đứt nguồn điện, lợi dụng việc bản thân quen thuộc với địa hình trong phòng để làm ưu thế, thế nhưng chênh lệch quá lớn.  

             Triệu Dật không chỉ có kỹ năng chiến đấu, thân thể nhanh nhạy, hơn nữa còn có khả năng nhìn qua một lần thì sẽ không quên.  

             Từ lúc hắn mở cửa đối mặt với Triệu Dật thì kết quả này đã định trước.  


             Đương nhiên nếu không có đủ tự tin như vậy thì Triệu Dật cũng sẽ không một mình đi gặp tên sát nhân kia.  

             Nếu như không phải do thời gian vô cùng khẩn cấp thì Triệu Dật cũng sẽ không tự mình ra tay, mà sẽ lựa chọn yên lặng đi đến đó. Sau đó gọi điện thoại nặc danh báo cảnh sát để cảnh sát ra tay cứu người.  

             Kim Ji Hyun nghe Triệu Dật giảng giải, đối với Triệu Dật càng thêm khâm phục.  

             Bản thân là một tỷ phú, lại có thể tự mình mạo hiểm tính mạng đi cứu một người không liên quan đến mình, đây thật sự là tuyệt vời.  

             Anh hùng!  

             Triệu Dật thấy sự tình đã nói rõ ràng thì tạm biệt: “Thời gian không còn sớm, em cũng nên về khách sạn thôi…”  

             Kim Ji Hyun thoáng do dự nói: “Thời gian muộn như vậy rồi, cần gì phải phiền phức như vậy. Chỗ này của chị có rất nhiều phòng còn trống, em ở lại đi.”  

             Ở lại?  

             Triệu Dật thoáng có chút kinh ngạc.  

             Kim Ji Hyun đã rất tự nhiên đứng lên, cười nói: “Em vừa mới hóa thân bảo vệ cho Choi HyunA, đêm nay ở nơi này đi để cho chị trải nghiệm cảm giác an toàn được anh hùng bảo hộ một chút đi, chị lập tức sai người chuẩn bị phòng cho em.”  

             Triệu Dật thấy Kim Ji Hyun nói đến đây thì cũng không nói nhảm nữa, mỉm cười nói: “Vậy em xin làm phiền vậy.”  

             Sắp xếp phòng xong, Kim Ji Hyun lấy ra một bộ đồ ngủ nam hoàn toàn mới đưa cho Triệu Dật nói: “Đồ ngủ cho em.”  


             Tựa hồ lo lắng Triệu Dật thắc mắc làm sao cô lại có sẵn đồ ngủ nam, Kim Ji Hyun lại giải thích: “Cha của chị mỗi năm đều đến đây ở một thời gian ngắn, đây là chị mua trước cho ông ấy mấy bộ.”  

             “Cám ơn chị, thời gian không còn sớm, chị nghỉ ngơi sớm một chút.”  

             Triệu Dật tắm rửa, thay đồ ngủ, nằm trên giường cầm lấy điện thoại di động thì phát hiện trên điện thoại di động có một tin nhắn mới.  

             Choi HyunA: Oppa, có phải là anh không?  

             Quả nhiên bị nhận ra rồi sao?  

             Triệu Dật: Ừm, em không sao chứ?  

             Choi HyunA: Thật sự là anh! Oppa, thật sự rất cảm ơn anh, nếu không phải anh đến cứu em thì em e rằng ngày mai sẽ chết. Tên kia là một kẻ biến thái, hắn ta nói hắn ta thích nhìn người khác như ruồi bọ mò mẫm tìm đường trong hoảng loạn, hắn ta còn kể cho em nghe chuyện giết người của hắn trước đó. Mỗi lần hắn bắt được người nào đều đợi hai ngày để quan sát xem cảnh sát có thể tìm được hắn hay không. Khi không có người tìm được hắn, hắn sẽ không chờ đợi nữa, hắn sẽ chậm rãi giết chết người bị bắt cóc rồi lại ném xác đi. Hắn muốn mọi người phải sợ hãi hắn, hắn rất thích bị người ta nói đến cảm giác người khác sợ hãi hắn như thế nào...  

             Triệu Dật: Hắn ta không làm gì em chứ?  

             Choi HyunA: ...  

             Trong lòng Triệu Dật trầm xuống, chẳng lẽ tên biến thái kia đã làm gì Choi HyunA sao?  

             Kim Ji Hyun lấy lại tinh thần, đưa tay vén tóc cười nói: “Chị đã mấy năm rồi không ăn sáng cùng đàn ông cho nên nhất thời có chút xúc động…”

 
Chương 671: Đều là đàn ông mà, tìm mấy cô gái đi cùng.”


Chương 672: Sợ chị yêu em sao?  

             Triệu Dật cười hỏi: “Chị có cảm giác gì?”  

             Kim Ji Hyun cười nói: “Cảm giác tốt đến bất ngờ, rất ấm áp, rất có cảm giác an toàn, đối với ngày mới đều tràn ngập cảm giác chờ mong. Có lẽ là bởi vì chị biết em rất lợi hại, là một anh hùng, cho nên có cảm giác vô cùng an toàn chăng?”  

             Triệu Dật cười nói: “Qua việc lần này cũng là một lời nhắc nhở, sau này chị cũng đừng đi đường một mình vào ban đêm, có việc thì bảo trợ lý đón hoặc là bạn bè đón, nửa đêm không an toàn.”  

             Kim Ji Hyun chớp chớp mắt nói: “Đáng tiếc em không phải là người Hàn quốc, nếu em luôn ở đây thì sau này chị sẽ an tâm rồi.”  

             Triệu Dật cười rồi nhét một cái bánh bao vào miệng nói: "Chị Ji Hyun, chị cứ nói rõ đi, có phải chị nhìn trúng em, đối với em rất vừa ý đúng không?”  

             Kim Ji Hyun hơi sửng sốt một chút rồi thản nhiên cười nói: “Đúng vậy, nếu em là người Hàn Quốc và vẫn đang độc thân, chị nhất định sẽ xuống tay. Đáng tiếc em là người Trung Quốc, hơn nữa còn có bạn gái rồi…”  

             Triệu Dật cười ha ha nói: “Hoàn toàn có thể trở thành một tình yêu vượt qua biên giới xúc động lòng người cơ mà, chị xem đi đây rõ ràng chính là chị không đủ yêu thích, nếu không những điều chị vừa nói đều là vấn đề hay sao?”  

             Kim Ji Hyun bị lời nói của Triệu Dật chọc cười nói: “Chúng ta không phải mới gặp hai lần sao, làm thế nào nhanh như vậy được?”  

             Triệu Dật lắc đầu nói: “Có vài người liếc mắt một cái nhìn thấy đối phương thì trong lòng đã có ý. Chính là chị! Chị Ji Hyun à! chị chính là quá lý trí, người vừa đẹp trai vừa có khí chất, lại tài giỏi như em chị cũng không thích, chị còn thích cái gì nữa?”  

             Kim Ji Hyun cười ha ha nói: “Chị cũng không phải là những cô bé thích mộng mơ. Mở miệng ngậm miệng chính là cả một đời, cả đời rất dài, đâu dễ dàng như vậy được.”  

             Dừng lại một chút, Kim Ji Hyun thở dài nói: “Chị đã từng còn trẻ, cũng từng mơ mộng, cũng từng nghĩ cả một đời sẽ ở bên người mình yêu thương. Nhưng kết quả được thực tế dạy cho cách làm người, hiện tại chị không muốn dựa vào đàn ông, cả đời này sống một mình cũng rất tốt.”  

             Triệu Dật cười nói: “Mọi việc đều có lợi và có hại. Hai người thì chung quy vẫn là hai linh hồn sống động, đương nhiên sẽ có va chạm, có bất đồng. Một người thì muốn làm gì thì làm.”  

             Triệu Dật bưng cháo lên, ăn hết ngụm cuối cùng, thỏa mãn lau miệng nói: “Em ăn no rồi, thật ngon miệng.”  

             Ánh mắt Kim Ji Hyun thoáng có chút thất thần nói: “Ăn no rồi, vậy chị bảo trợ lý đưa cậu về khách sạn…”  

             Kim Ji Hyun nói: “Em ngược lại rất thẳng thắn, đàn ông bình thường đều cố gắng duy trì hình ảnh một người đàn ông tốt, ngược lại em thì đi tự thú là như thế nào, sợ chị yêu em sao?”

 
Chương 672: Muốn được thử lại lần nữa.


Chương 673: Mình bị sao vậy?  

             Kim Ji Hyun nhìn chằm chằm vào mắt Triệu Dật mà trêu chọc, nhưng giọng điệu lại rất nhẹ nhàng.  

             Triệu Dật nhún nhún vai nói: “Em không sợ, một người đàn ông si mê cái đẹp sẽ sợ một nữ thần yêu mình sao, tất nhiên là không rồi.”  

             Kim Ji Hyun suy nghĩ một chút nói: "Em để cô ấy hủy hợp đồng đi rồi sau đó đến phòng làm việc của chị, chị xem cô ấy như thế nào, có thể giúp một tay. Nhưng tương lai như thế nào thì phải xem vận may của chính cô ấy.”  

             Triệu Dật cười nói: “Được, cảm ơn chị, xem như em nợ chị một ân tình.”  

             Kim Ji Hyun chớp chớp mắt nói: “Vậy em định trả nợ cho chị như thế nào?”  

             Triệu Dật cười tủm tỉm trả lời: “Trước tiên cứ thiếu nợ trước đi, nói không chừng chị sẽ lập tức quên mất em ấy chứ. Nếu như thiếu nhân tình thì nói không chừng ba hay năm năm nữa thỉnh thoảng chị còn nghĩ đến em, ha ha!”  

             Kim Ji Hyun đương nhiên cũng không phải thật sự muốn ân tình gì, chẳng qua là thuận miệng trêu chọc một chút.  

             Kim Ji Hyun nói: “Được, vậy thì thiếu nợ, sau này có chuyện tốt nhớ nghĩ đến chị!”  

             Triệu Dật cười cười nói: “Chuyện tốt? Em đầu tư làm phim, mời chị diễn vai nữ chính thì có tính là chuyện tốt không? Nhưng hình như đối với chị mà nói cũng không tính là chuyện tốt gì, dựa vào vị trí của chị trong giới giải trí thì có nhiều người còn phải tranh nhau mời chị đóng phim nữa ấy chứ.”  

             Kim Ji Hyun chớp mắt nói: “Em nghiêm túc đấy chứ?”  

             Triệu Dật gật đầu trả lời: “Đúng vậy.”  

             Kim Trí Hiền cười nói: “Được rồi, chỉ cần thời gian thích hợp, kịch bản không phải là rất tệ, chị lập tức tham gia.”  

             Triệu Dật mỉm cười nói: “Được, vậy em sẽ nhớ kỹ, sau này sẽ quay lại liên lạc với chị.”  

             Đúng là không phải Triệu Dật nói nhảm, trong hệ thống thương thành có kịch bản phim cấp A. Bốn tháng sẽ được làm mới một lần, hệ thống thương thành mở cửa vào cuối tháng 10, vậy vào cuối tháng hai sẽ có vật phẩm được làm mới. Triệu Dật đã mua những bài hát mới cấp S và kịch bản mới cấp A rồi.  

             Bài hát cấp S Triệu Dật đã giao cho Phùng Tiếu Tiếu, mà kịch bản cấp A kia vẫn giữ lại.  

             Đợi đến tháng sáu, lại có một kịch bản mới cấp A,Triệu Dật trước quyết định đợi đến cuối tháng sáu, sau khi kịch bản lại được làm mới, trong hai kịch bản sẽ chọn một kịch bản tốt để quay.  

             Kim Ji Hyun là nữ thần quốc dân ở Hàn Quốc, ở Trung Quốc cũng rất nổi tiếng. Hai bộ phim của cô có thể nói là rất thịnh hành ở Trung quốc, fan hâm mộ của cô vô số kể.  

             “Đi thôi!”  


             Triệu Dật không dài dòng nữa xoay người rời đi.  

             Kim Ji Hyun đưa Triệu Dật đến cửa, cô nhìn bóng lưng hắn, ánh mắt có chút phức tạp.  

             Chuyện vừa rồi Triệu Dật nói tuy rằng làm cho cảm tình của cô đối với Triệu Dật thoáng có một chút thay đổi, nhưng cũng không ảnh hưởng lớn.  

             Người trong giới showbiz, có những người xấu xa, những quy tắc ngầm, trao đổi lợi ích gì đó cô chưa từng thấy qua, chưa từng nghe qua hay sao?  

             Tuy rằng từ góc độ của người phụ nữ mà nói Triệu Dật bỏ tiền để phụ nữ làm bạn đi cùng quả thật có chút lãng tử đào hoa. Thế nhưng dù sao Triệu Dật cũng coi như là thật thà, ít nhất không ngụy tạo cho hành vi của mình, còn nói thẳng thắn nói mình không phải là người tốt.  

             Về phần Triệu Dật có phải là người tốt hay không?  

             Không phải người tốt thì tối hôm qua cần gì phải một mình mạo hiểm như vậy?  

             Hắn không phải người tốt, đã trả tiền nhưng Triệu Dật lại tình nguyện để cho Kim Na Hi một cơ hội rời đi, tình nguyện buông tha một cô gái xinh đẹp còn trong trắng?  

             Tuy rằng Triệu Dật nói là thanh toán sòng phẳng, không dây dưa, không ai nợ ai, nhưng hắn vẫn nghĩ cách để giúp cô ấy, tìm cho cô ấy một con đường.  

             Tuy rằng có thể chỉ là một cơ hội, nhưng trên thế gian này không phải có rất nhiều người hơn kém nhau chỉ là một cơ hội sao?  

             Nếu như Triệu Dật đối với mình có tâm tư gì, sợ là hai người đã ở cùng một chỗ?

 
Chương 673: Độ hảo cảm 97?


Chương 674: Em tặng em cho anh  

             Không chỉ như thế, chỉ qua hai ba lần tiếp xúc, mình đối với Triệu Dật rất có cảm tình, thậm chí còn có loại cảm giác ỷ lại. Hơn nữa khi em ấy rời đi chính mình lại cảm nhận được mất mát sâu đậm?  

             Mình vậy mà không nỡ để em ấy rời đi?  

             Mình lại còn có suy nghĩ muốn đi tham gia đóng phim của em ấy đầu tư, như vậy có thể gặp Triệu Dật lần nữa?  

             Mình đây là điên rồi sao?  

             Chính mình lại là người si tình hay sao?  

             Đã nói tốt nhất là làm một quý tộc độc thân, đã nói không vì đàn ông mà chịu thiệt thòi rồi mà?  


             Triệu Dật không biết Kim Ji Hyun đã lâm vào hoài nghi đối với bản thân, nếu không có lẽ hắn sẽ nói cho cô ấy biết rằng không nên hoài nghi, chuyện này không nên trách bản thân cô, nếu trách thì chỉ có thể trách hắn có sức hút quá lớn!  

             Đây cũng không phải là khoe khoang!  

             Triệu Dật không chỉ có phần thưởng khí chất quý tộc mà còn được tăng thêm mị lực và năng lực lãnh đạo. Nhất là phần thưởng mị lực, có thể khiến cho những người phụ nữ tiếp xúc với hắn nhanh chóng cảm nhận được sức hút của hắn, từ đó nảy sinh cảm giác muốn thân cận với hắn.  

             Giống như khi bạn tiếp xúc với một số người, bất kể nam hay nữ nhưng không biết tại sao một số người lại khiến cho bạn cảm thấy thoải mái, cảm thấy ở bên người đó rất tốt, rất vui vẻ.  

             Thậm chí ngay cả khi ngồi với nhau mà mạnh ai nấy ngồi chơi game của mình!  

             Triệu Dật quay lại khách sạn thu dọn đồ đạc.  

             Đợi lát nữa sẽ phải lên máy bay về nước.  

             Chuông cửa đột nhiên vang lên.  

             Triệu Dật đi đến cửa, hắn nhìn qua mắt mèo sau đó mở cửa ra.  

             Choi HyunA đeo khẩu trang hơi cúi người chào Triệu Dật, ánh mắt cô sáng ngời kêu lên: “Oppa!”  

             Triệu Dật nhường lối đi, cười cười: “Vào đi.”  

             Choi HyunA vào phòng, Triệu Dật tiện tay đóng cửa phòng lại: “Đã nói không cần đến, em lại đến…”  

             Choi HyunA cởi khẩu trang ra, cười ngọt ngào với Triệu Dật: “Oppa, em vất vả lắm mới trốn được ra đây, em nhất định phải tự mình đến cảm tạ anh!”  

             Choi HyunA đứng thẳng người, thu liễm nụ cười, ánh mắt ngập tràn cảm kích của cô nhìn thẳng vào Triệu Dật: “Em không biết phải thể hiện sự cảm kích của em đối với anh như thế nào. Ở thời điểm em tuyệt vọng và sợ hãi nhất, anh giống như thiên sứ đến và cứu lấy em. Oppa, cảm ơn anh!”  


             Choi HyunA nói rồi cúi người thật sâu.  

             Triệu Dật mỉm cười: “Được rồi, lời cảm ơn của em anh đã nhận!”  

             Choi HyunA đứng thẳng người lên, cô tiến lên một bước ôm lấy eo của Triệu Dật, sau đó tựa mặt vào ngực anh.  

             Triệu Dật không ngờ đến hành động bất ngờ này của Choi HyunA, nhưng ngẫm lại lúc ấy cô ấy trải qua nỗi tuyệt vọng nên có thể hiểu được tại sao giờ phút này cô lấy lại cảm kích mình.  

             Triệu Dật nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Choi HyunA, cười nói: “Được rồi, anh đã thấy được tấm lòng cảm kích của em đối với anh rồi.”  

             Dáng người của Choi HyunA cao gầy, ước chừng khoảng mét bảy, hơn nữa đường cong cũng cân đối. Cô ôm Triệu Dật như vậy làm cho anh cũng cảm nhận được dáng người quyến rũ của cô.  

             Triệu Dật bỗng nhiên nhớ tới độ hảo cảm, ngay lập tức hắn hạ lệnh cho hệ thống quét Choi HyunA.  

             “Tên: Choi HyunA.”  

             “Tuổi: 19.”  

             “Chiều cao: 170cm”  

             “Nhan sắc: 95”  

             “Vóc dáng: 95”  

             Mỹ nữ ba con chín cộng thêm độ hảo cảm 97, phần thưởng này có lẽ sẽ không ít hơn so với Chiết Hoa Thủ của Kim Na Hee lúc trước, dù sao cũng sẽ rất đáng giá.

 
Chương 674: “Oppa, anh đến thăm ai sao?”


Chương 675: Đây là lần đầu anh đến đây  

             Có lẽ sẽ nhận được mấy trăm triệu, hoặc là mấy tỷ?  

             Nhưng mình làm như vậy có phải có hơi quá rồi hay không?  

             Nhưng mà ngay lúc Triệu Dật do dự, Choi HyunA trong ngực anh bỗng nhiên buông hai tay bên hông Triệu Dật ra. Ngay khi Triệu Dật cho rằng cô muốn rút hai tay lại thì cô lại trực tiếp ôm lấy cổ Triệu Dật, kiễng chân mà hôn lên môi hắn.  

             Trong lòng Triệu Dật vốn đang rối rắm, hắntheo bản năng mà lùi về sau một bước.  

             “Em làm gì vậy?”  

             Choi HyunA cắn mội, mặt đỏ bừng nói: “Em vô cùng cảm kích anh, cũng vô cùng thích anh. Em không biết phải cảm ơn anh như thế nào, cho nên em đã nghĩ kĩ, em sẽ lấy thân báo đáp…”  


             “Anh đã có bạn gái!”  

             Triệu Dật không động thủ mà nghiêm túc nhìn vào ánh mắt Choi HyunA, hắn nói: “Anh có thể cảm nhận được sự cảm kích của em đối với anh. Nhưng lần đầu của con gái vô cùng quý giá, có lẽ em lên giữ lại cho người đáng để phó thác cả đời.”  

             Choi HyunA cắn môi: “Em biết anh đã có bạn gái, nhưng em không quan tâm. Em biết mình không xứng với anh, nhưng xin anh đừng cự tuyệt em. Em phải mất rất lâu mới lấy được dũng khí để có thể chủ động làm được đến mức này.”  

             Triệu Dật suy nghĩ một chút, mở miệng nói: “Thật sự đã quyết định?”  

             Choi HyunA gật đầu: “Oppa, anh yên tâm, em lặng lẽ đến đây cho nên không có ai biết em đến tìm anh, sẽ không mang đến phiền phức cho anh, bạn gái của anh cũng sẽ không biết chuyện này.”  

             Triệu Dật lắc đầu: “Anh không lo lắng chuyện này, anh chỉ lo việc tùy tiện đưa ra quyết định sẽ làm em hối hận.”  

             Choi HyunA lắc đầu: “Em đã suy nghĩ rất nghiêm túc! Chuyện tương lai không ai là biết rõ, giống như việc em gặp phải kẻ giết người biến thái, có ai mà ngờ được. Cho dù sau này em có bạn trai thì chưa chắc người đó sẽ thành chồng em. Có lẽ sau này em sẽ hối hận vì lỡ giao lầm cho người bạn trai, nhưng đối với oppa em khẳng định tuyệt đối mình sẽ không hối hận.”  

             Được rồi!  

             Mình vất vả rầu rĩ nửa ngày mới chuẩn bị không “xử lý”, cô ấy lại anh dũng tự mình mà xông tới.  

             Đều là người trưởng thành, nếu cô không hối hận thì mình cũng sẽ không khách khí!  

             Ép buộc người khác là chuyện không thể làm, cũng sẽ không làm. Nhưng nếu là người tình ta nguyện, em gái đã chủ động mà mình lại lùi bước thì cũng không phải phong cách của mình!  

             “Được!”  

             Triệu Dật không nói nhảm nữa, trực tiếp ôm eo Choi HyunA, bế cô lại phía giường.  


             …  

             “Trưởng phòng Song Min Gook, ừm, anh giúp tôi đổi vé máy bay một chút, đổi thành vé bay sáng mai nhé.”  

             Choi HyunA nằm trong ngực Triệu Dật, đôi mắt lập tức mở to hai phần: “Oppa, hôm nay anh không đi sao?”  

             Triệu Dật mỉm cười gật đầu: “Hôm nay ở với em một ngày, ngày mai sẽ đi.”  

             Ánh mắt Choi HyunA không giấu được vẻ vui mừng, quả thật cô không nghĩ nhiều việc mình muốn được điều gì, nhưng Triệu Dật nói cho cùng vẫn là nam nhân đầu tiên của cô. Ở thời điểm này, Triệu Dật tình nguyện ở lại với cô, cô đương nhiên vô cùng vui vẻ. Trong lòng cũng cảm nhận được ấm áp đến từ sự quan tâm của Triệu Dật.  

             Nghĩ đến chuyện vừa rồi Choi HyunA bỗng nhiên có chút thấp thỏm nói: “Oppa, thật sự đây là lần đầu của em, nhưng em cũng không biết tại sao lại không có…”  

             Đôi tay Triệu Dật nhẹ nhàng nhéo lấy khuôn mặt Choi HyunA, mỉm cười nói: “Không cần giải thích, anh tin tưởng em. Em nhảy nhót nhiều năm như vậy, nhảy nhót lợi hại như thế, nếu như có thì mới là kỳ lạ.”  

             Choi HyunA thở phào nhẹ nhõm: “Em chỉ sợ anh nghi ngờ em lừa anh.”  

             Triệu Dật cười nói: “Đương nhiên sẽ không.”  

             Có hệ thống, cái khác thì còn có thể lừa , nhưng điều này thì không thể!  

             Choi HyunA nhẹ giọng hỏi: “Vậy hôm nay chúng ta làm gì?”  

             Choi HyunA tò mò hỏi: “Đây là nhà của ai, sao em chẳng thấy ai cả?”

 
Chương 675: Thật hào phóng!


Chương 676: Thật sự không có khoa học  

             “Của anh!”  

             Triệu Dật nghiêng đầu cười nói: “Anh cho người mua, nhưng cũng chưa từng ở qua. Về sau nếu em đồng ý thì có thể đến ở chỗ này…”  

             Choi HyunA khiếp sợ nhìn Triệu Dật, căn biệt thự này thật sự là của Triệu Dật!  

             Quá sang trọng!  

             Căn phòng như vậy nếu đổi sang tiền Trung Quốc thì ít nhất cũng phải hơn trăm triệu.  

             Triệu Dật thật sự quá giàu có!  

             “Không phải anh muốn về Trung Quốc sao, vậy anh còn mua nhà ở Seoul làm gì?”  


             “Đương nhiên là mua nhà để ở.”  

             Triệu Dật cười nói: “Không phải do anh có cổ phần của công ty Bighit sao, anh rất coi trọng tương lai của công ty. Nói không chừng sau này anh sẽ sang bên này, ở khách sạn sao có thể thoải mái bằng ở nhà mình, cho nên đã mua một căn…”  

             Choi HyunA thè lưỡi, cả thế giới mua nhà, cả thế giới đều có nhà sao?  

             Chờ đã!  

             Vừa rồi Triệu Dật nói gì?  

             Nếu như mình không nghe lầm thì vừa rồi hắn nói nếu như mình nguyện ý thì có thể đến đây ở?  

             “Oppa, vừa rồi anh nói em có thể đến đây ở?”  

             Triệu Dật gật đầu: “Đúng vậy, căn biệt thự này nếu như để không thì vô cùng lãng phí. Nơi này cách công ty cũng không quá xa, nếu em nguyện ý thì có thể đến đây ở, coi như trông nhà cho anh, miễn cho không có người ở khiến nhà cửa bỏ hoang hoặc bị mấy tên trộm đến trộm đồ rồi phá hư gì đó…”  

             Choi HyunA cắn môi: “Đây là nhà của oppa, em lấy thân phận gì để ở đây?”  

             Triệu Dật cười cười: “Bạn bè hoặc là bạn gái, đều có thể. Nếu em nguyện ý anh sẽ cho em một khoản tiền. Coi như em giúp anh chăm sóc nhà cửa, tránh để cho lần sau anh đến trong cảnh nhà cửa bụi bặm, hoang phế.”  

             Choi HyunA chớp chớp mắt, cô đưa tay ôm lấy cánh tay của Triệu Dật, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp ngước lên: “Oppa, thế này là anh muốn bao dưỡng em sao?”  

             Triệu Dật lắc đầu: “Không, là do anh cảm thấy đáng tiếc cho nhà cửa không có người ở, hơn nữa nếu em dọn vào thì còn có thể giúp anh chăm sóc nhà cửa. Nếu như em cảm thấy ở một mình trống trải thì có thể rủ thêm ba đồng đội đến ở cùng. Dù sao nơi này lớn như vậy, mấy người các em ở vẫn rộng rãi.”  

             Choi HyunA vui vẻ nhìn Triệu Dật: “Oppa, thật sự có thể sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Các em đến kỳ thật là giúp anh chăm sóc cho nhà cửa. Nếu không phải như thế, anh còn phải bỏ tiền để thuê công ty chuyên môn đến chăm sóc nhà cửa.  

             Choi HyunA nhất thời vô cùng vui vẻ. Ai mà không muốn ở biệt thự chứ? Ở trong biệt thự chả nhẽ lại không thơm sao?  

             “Oppa, vậy em dọn vào ở thật đó?”  

             Triệu Dật cười nói: “Chuyển đi, chẳng lẽ em cảm thấy anh đang lừa em sao?”  

             “Đương nhiên là không, do em quá kinh ngạc, bỗng nhiên cảm thấy như đang nằm mơ…”  

             Triệu Dật trêu ghẹo nói: “Có phải mơ hay không, em tự nhéo mình một cái không phải sẽ biết sao?”  

             Choi HyunA đương nhiên sẽ không tự nhéo mình, cô vui vẻ phấn khởi đi tới đi lui trong phòng, bắt đầu tìm phòng của mình.  

             Phòng ngủ chính?  

             Choi HyunA vẫn tự mình hiểu lấy, tuy cô và triệu Dật phát sinh quan hệ thân mật nhưng muốn tiến thêm vài bước thì trọng lượng vẫn chưa đủ.  

             Triệu Dật nói Choi HyunA có thể lấy thân phận bạn gái hoặc bằng hữu, điều này làm cho cô lâm vào khó khăn.  

             Nếu như mình mời ba người Kim Eun Hye đến thì hiển nhiên là không thể gạt họ về chủ nhân của căn biệt thự này, vậy thì sợ rằng quan hệ của mình và Triệu Dật cũng không gạt được…  

             Nếu nói là bạn bè thì ai tin?  

             Hơn nữa bốn người đều quen biết Triệu Dật, vì sao Triệu Dật chỉ mời một mình Choi HyunA, sau đó Choi HyunA lại đến mời bọn mình, trong này rõ ràng là có vấn đề,  

             Choi HyunA suy nghĩ một chút: “Nếu anh đi rồi thì em mời họ đến cũng không tốt lắm. Nếu không, tối nay mời bọn họ đến đây chơi anh tiện thể nói chuyện này với bọn họ?”  

             Triệu Dật không do dự gật đầu: “Được rồi, không thành vấn đề, chỉ là em định làm rõ quan hệ của chúng ta sao?”  

             Choi HyunA có chút thẹn thùng trả lời: “Không thể gạt được thì dứt khoát nói ra. Nếu như không nói về sau có lẽ sẽ phát sinh chuyện khiến người ta xấu hổ.”  

             Thật không có khoa học!

 
Chương 676: Quá hào phóng!


Chương 677: Hình như… mình mới là kẻ ngốc  

             Với lại… tại sao Choi HyunA lại ở chỗ này, sao lại ở cùng một chỗ với Triệu Dật, không phải cô ấy nói hôm nay sẽ nghỉ ngơi sao…?  

             Ba người Kim Eun Hye dường như đã lấy lại tinh thần, ánh mắt quái dị của các cô nhìn chằm chằm vào Choi HyunA, chỉ là ngại Triệu Dật đang ở đây nên mới không tiện nói.  

             Triệu Dật nhìn ra điều này, cười nói: “Các em cứ nói chuyện trước, tôi đi xử lý chút chuyện, đợi lát nữa mọi người cùng ăn cơm.”  

             Sau khi Triệu Dật mượn cớ dời đi, ba người Kim Eun Hye lập tức vây quanh Choi HyunA.  

             “HyunA, rốt cuộc là có chuyện gì, không phải cậu nói hôm nay nghỉ ngơi sao, sao lại ở cùng oppa?”  


             “Còn căn biệt thự này là sao?”  

             “Đây không phải lần đầu tiên oppa đến Hàn Quốc sao, anh ấy mua nhà khi nào chứ?  

             Mặt Choi HyunA đỏ ửng, thấp giọng giải thích: “Mình nói cho các cậu một chuyện nhưng các cậu nhất định phải giữ bí mật cho mình…”  

             Kim Eun Hye đưa tay ôm Choi HyunA: “Đỏ mặt như thế này, chẳng lẽ cậu muốn nói cậu và oppa đã ở bên nhau sao?”  

             Choi HyunA cắn cắn môi, gật đầu: “Coi như là vậy đi!”  

             Ba người Kim Eun Hye đều trợn mắt, khiếp sợ nhìn Choi HyunA.  

             “HyunA, đây là chuyện gì?”  

             “Không phải oppa đã có bạn gái sao?”  

             “Sao bỗng nhiên hai người lại ở cùng một chỗ?”  

             Choi HyunA thấp giọng nói: “Ngày đó mình bị kẻ giết người biến thái bắt cóc, là oppa đã cứu mình…”  

             Ba người Kim Eun Hye lập tức mở to mắt, khiếp sợ nhìn Choi Hyun Ah.  

             “Oppa?”  


             “Anh ấy đã cứu cậu? Làm sao anh ấy biết cậu đang ở đâu?”  

             “Đúng vậy, ngay cả cảnh sát cũng không tìm ra tung tích của cậu, làm sao anh ấy biết?”  

             Choi HyunA lắc đầu: “Mình cũng không biết, anh ấy nói anh ấy sử dụng phương pháp cực kỳ đặc biệt…”  

             Dừng lại một chút, Choi HyunA cười nói: “Đừng nói là các cậu cảm thấy oppa và tên sát nhân liên hoàn kia có quen biết nhau?”  

             Phản ứng đầu tiên của ba người Kim Eun Hye đúng là như vậy. Điều này cũng không trách các cô, đó hoàn toàn là phản ứng bình thường của con người. Nhưng mà nghĩ lại thời gian qua, ba người liền phủ định ý nghĩ này.  

             Kẻ giết người xuất hiện đã lâu, có quan hệ gì với Triệu Dật?  

             Nghĩ đến Triệu Dật nhất định là có bản lĩnh thần kỳ đặc biệt gì đó.  

             Ý nghĩ của ba người rất nhanh chuyển từ nghi hoặc vì sao Triệu Dật có thể tìm được Choi HyunA đến kinh ngạc về chuyện Triệu Dật có thể tìm được Choi HyunA một cách thần kỳ.  

             “Oppa thật lợi hại, chẳng lẽ anh ấy còn có kỹ năng đặc biệt?”  

             “Đúng vậy, cái này cũng có thể tìm được, còn lợi hại hơn cả thám tử!”  

             Ba người lúc trước còn cảm thấy Choi HyunA là kẻ ngốc, nhưng suy nghĩ lại mới phát hiện hình như… mình mới là kẻ ngốc?

 
Chương 677: Kỹ năng điều khiển máy bay.”


Chương 678: Cổ phần công ty hàng không  

             Bản thân Triệu Dật là một tỷ phú, thuộc hàng siêu cấp ưu tú, có tiền, có mắt nhìn, có khí chất. Quan trọng hơn, anh ấy là cổ đông của công ty Bighit.  

             Ngay cả chủ tịch cũng phải tiếp đón nồng nhiệt, thử hỏi xem làm bạn gái của anh ấy liệu có thiệt thòi?  

             Cho dù không yêu cầu đãi ngộ đặc biệt nhưng ít nhất cũng vì vậy mà cũng tránh được nhiều loại quấy rầy và phiền toái. Có quan hệ với Triệu Dật, ai còn muốn đưa ra quy tắc ngầm đen tối gì đó với Choi HyunA?  

             Có lẽ điều không tốt duy nhất đó là Triệu Dật đã có bạn gái, nhưng cô ấy ở Trung Quốc liệu có thể có liên hệ gì đến Hàn Quốc bên này chứ?  

             Huống chi quan hệ của Choi HyunA và Triệu Dật sẽ được giữ bí mật, ai sẽ biết?  


             Dựa vào lưng đại thụ để hóng mát, cây đại thụ Triệu Dật này thật sự rất lớn, đủ để che mưa chắn gió!  

             Cẩn thận ngẫm lại, nước đi này của Choi HyunA quả thật là làm rất tốt.  

             Choi HyunA ôm Kim Eun Hye nói: “Các cậu sẽ không khinh thường mình chứ? Lúc đầu mình thực sự không nghĩ sẽ lấy được cái gì, thật sự chỉ là muốn báo ơn trước khi anh ấy đi, mình cũng không nghĩ tới anh ấy lại ở lại…”  

             Seong Yoona xoa mái tóc của Choi HyunA, cô cười nói: “Làm sao bọn mình có thể khinh thường cậu, bọn mình hâm mộ câu còn không kịp đây! Tuy Rằng cậu gặp phải nguy hiểm nhưng lại có oppa đến cứu giống một anh hùng, hiện giờ cậu lại được oppa sủng ái, nói không chừng sau này cuộc sống cứ thế lên hương, khi đó chúng mình còn phải nhờ cậu che chở đó nha…”  

             Kim Eun Hye cười nói: “Đúng vậy, cậu là bạn gái của oppa, ai dám vô lễ với cậu. Tuy rằng cậu không thể dùng mối quan hệ này rêu rao lung tung nhưng nếu thật sự bị khi dễ thì ít nhất còn có người làm chỗ dựa.”  

             Seong Yoona nháy mắt mấy cái: “Vậy sau này chúng ta còn có thể gọi là oppa không, hay gọi là anh rể?”  

             Choi HyunA ngượng ngùng nói: “Vẫn nên gọi là oppa đi, cũng đừng gọi là anh rể gì đó. Mình … không tính!”  

             Mọi người đồng loạt cười vang một trận.  

             Triệu Dật nghe mọi người cười to, đi vào cửa cười nói: “Nói xong rồi sao?”  

             Choi Hyuna hé miệng cười nói: “Ừm, các cô ấy đã đồng ý đến ở cùng em.”  

             Kim Eun Hye cúi đầu: “Oppa, cảm ơn anh đã chăm sóc chúng em, chúng em sẽ chăm sóc tốt nơi này, cũng sẽ giúp anh chăm sóc cho HyunA thật tốt.”  

             Triệu Dật cười nói: “Không cần khách khí, các em cứ coi nơi này như nhà mình là được, không cần câu nệ. Anh cũng không đến được đây nhiều, chỗ này phải nhờ các em. Đi thôi, mọi người cùng đi ăn cơm tối nào.”  


             Triệu Dật và bốn người cùng nhau ăn cơm. Theo đề nghị của Choi HyunA, mọi người đi dạo trung tâm thương mại mua một số vật dụng, sau đó tối nay có thể qua đêm ở biệt thự.  

             Cũng không phải các cô vội vàng chuyển vào mà bởi vì nhân lúc Triệu Dật còn chưa đi lôi kéo hắn ở lại một đêm.  

             Dù sao hắn cũng là chủ nhà.  

             Tuy rằng Choi HyunA đã chọn cho mình một gian phòng, nhưng Triệu Dật ở đây nên nghiễm nhiên cô ngủ là ở phòng chính với Triệu Dật. Lúc Triệu Dật không có ở đây Choi HyunA cũng dự định sẽ để trống phòng ngủ chính, chờ chủ nhân trở về.  

             Tuy rằng tuổi cô còn nhỏ, nhưng EQ lại rất cao, sẽ không tự cho rằng mình thực sự chiếm được trái tim của Triệu Dật, cũng sẽ không thật sự lấy thân phận phân bạn gái của Triệu Dật.  

             Sở dĩ để cô đến nơi này đơn giản là vì Triệu Dật có được cô nên muốn cô sống tốt một chút. Dù sao nhà cửa cũng bỏ trống, vậy nên cho cô vào ở thoải mái một chút, không phải sao?  

             Buổi tối, Choi HyunA ngủ say, Triệu Dật bắt đầu kiểm tra Chiết Hoa thủ mà hệ thống thưởng.  

             Mỹ nữ ba chín Choi HyunA, độ hảo cảm đối với Triệu Dật cũng vô cùng cao cho nên Triệu Dật vô cùng chờ mong túi quà lần này.  

             “Hệ thống, nhận Chiết Hoa Thủ, mở ra.”  

             “Tuân lệnh. Ký chủ nhận và mở Chiết Hoa Thủ, nhận được phần thưởng như sau.”  

             Tương lai sẽ chỉ có nhiều hơn và nhiều hơn nữa!

 
Chương 678: Giám đốc Triệu!


Chương 679: Cô định bỏ cuộc sao?  

             Cầm lấy cổ phiếu này của hãng hàng không, làm một cổ đông hạnh phúc vậy. Làm cổ đông, đi máy bay thì cũng sẽ được hưởng đặc quyền chứ?  

             Ngày hôm sau tỉnh lại, nhóm bốn cô gái Choi HyunA lập tức được người đại diện đến đón đi, bởi vì chuyên Choi HyunA bị bắt cóc nên các cô cần phải phối hợp làm một ít thông báo.  

             Sau khi người đại diện biết được rằng bốn người Choi HyunA về sau vẫn sẽ ở đây thì biểu tình không thể giấu được sự hâm mộ.  

             Triệu Dật cũng không nói cho cô ta biết quan hệ giữa mình với Choi HyunA, chỉ nói rằng phòng ở của mình còn đang để trống và không có người quản lý nên đã mời nhóm Sungirl hỗ trợ trông nom.  

             Dưới ánh mắt tạm biệt không nỡ của Choi HyunA, Triệu Dật được Song Min Gook lái xe đưa đến sân bay.  

             “Công ty đã hủy hợp đồng với Kim Na Hee rồi.”  

             Triệu Dật ngẩng đầu: “Đã hủy hợp đồng rồi sao?”  


             Song Min Gook gật đầu: “Đúng vậy, dù sao thì cô ấy cũng đã 23 tuổi, thiên phú cũng không rõ ràng nổi bật lắm nên công ty quyết định từ bỏ cô ấy.”  

             Tạm dừng một chút, Song Min Gook nói thêm: “Lần tham gia hoạt động lần trước cũng là do cô ấy biết được tin tức nên mới chủ động đến tìm tôi để yêu cầu được tham gia.”  

             Triệu Dật ừ một tiếng: “Tôi biết rồi.”  

             Song Min Gook nhìn thoáng qua sắc mặt của Triệu Dật trong gương chiếu hậu sau đó không nói thêm câu nào.  

             Hắn và Kim Na Hee không quen biết gì nhau, bản thân giúp đỡ nhắc nhở Triệu Dật một câu này cũng xem như là tận tình tận nghĩa.  

             Triệu Dật vào phòng kiểm tra an ninh, trong lúc chờ đợi máy bay hắn lại lấy điện thoại di động ra.  

             Ngón tay vừa trượt đến phương thức liên lạc của Kim Na Hee, nhìn ảnh đại diện của cô ấy, khóe miệng Triệu Dật lộ ra vài phần tươi cười.  

             Bị công ty hủy hợp đồng rồi mà vẫn không tìm đến mình mở miệng cầu cứu.  

             Cô gái này có chút quật cường.  

             \-----  

             Kim Na Hee thu dọn xong hành lý của mình thì một mình lặng lẽ bước ra khỏi công ty Bighit.  

             Quay đầu lại nhìn thoáng qua, Kim Na Hee bỗng nhiên có xúc động muốn khóc.  

             Chín năm!  

             Mình ở chỗ này cực khổ rèn luyện, cố gắng vất vả chín năm, luyện vũ đạo, luyện thể hình, luyện ca hát, luyện biểu diễn,...  

             Vốn là chính mình còn hy vọng có thể xuất đạo, có thể trở thành một thành viên trong một nhóm nhạc nữ và có thể nổi tiếng. Thế nhưng hôm nay giấc mộng tan nát, đã đến lúc phải tỉnh mộng rồi.  


             Tiếp theo bản thân nên làm gì đây?  

             Thực tập sinh của công ty có phòng ở tại ký túc xá chung và được phát một ít tiền lương hàng tháng, nhưng bây giờ bản thân không còn là thực tập sinh mà lại quá tuổi để đi học lại, chính mình còn không có kỹ năng nào khác, giờ đây có đi xin việc làm cũng chưa chắc có chỗ nào muốn thuê.  

             Giới Showbiz?  

             Có rất nhiều nghệ sĩ có danh tiếng còn đang liều mạng giãy dụa, bản thân mình chỉ là một thực tập sinh chín năm còn bị loại thì làm gì có ai muốn nhận chứ?  

             Tỉnh mộng và quay về nhà thôi.  

             Có lẽ chấp nhận sự an bài của cha mẹ mà lập gia đình, giúp chồng dạy con, sống một cuộc đời bình thản mà cực khổ mới là kết thúc của mình.  

             Nghĩ về tương lai mà đôi mắt Kim Na Hee lập tức đỏ lên.  

             Cô cắn răng, xoay người rời đi.  

             Gọi cho mình một chiếc taxi, Kim Na Hee xách theo túi hành lý của mình lên xe.  

             “Đi đến nhà ga.”  

             Kim Na Hee tựa đầu vào cửa sổ xe nhìn cảnh sắc lướt nhanh bên ngoài ô cửa nhỏ, ánh mắt cô thoáng có chút tham lam mà buồn bã.  

             Nhìn thêm một chút nữa thôi!  

             Sau khi trở về trấn nhỏ thì tất cả những điều này sẽ không còn một chút quan hệ gì với cuộc sống của mình nữa, có lẽ là cả đời cô cũng sẽ không quay trở lại đây thêm một lần nào cả.  

             Kim Na Hee: Tôi không muốn từ bỏ nhưng thật sự không còn cách nào hết, không có công ty nào sẽ nhận một thực tập sinh chín năm bị loại cả. Bởi vì làm thực tập sinh mà tôi đã từ bỏ việc học, không có bằng cấp, muốn tìm việc cũng tìm không được. Trong khi đó tôi lại đang sống tại Seoul, sinh tồn ở đây cũng rất khó khăn rồi, đừng nói đến theo đuổi lý tưởng.

 
Chương 679: “Do nhớ em quá đó!”


Đề cử quyền sách 'Nhân sinh hung hãn' đọc giả có thể đi xem  

             Chương 680: Em muốn đi đâu du lịch?  

             Triệu Dật: Cô đã từng học qua diễn xuất chưa?  

             Kim Na Hee: Tôi đã từng học rồi, khi vẫn là thực tập sinh đều đã được dạy qua.  

             Triệu Dật: Giờ tôi sẽ cho cô một địa chỉ, cô đến đó thử phỏng vấn một chút, tôi cũng đã nói qua với bà chủ nơi đó rồi, cô cứ nghe theo sự sắp xếp của cô ấy là được. Mặt khác, tôi có một căn hộ ở Seoul hiện giờ đang không có ai ở nên tạm thời cô có thể ở lại đó, dù sao thì tôi cũng ít khi đến đây nên cứ để trống thì có phần lãng phí.  

             Sau đó Triệu Dật gửi đến cho cô hai địa chỉ, một là của công ty phỏng vấn, cái còn lại là địa chỉ của căn hộ kèm theo cả mật mã của căn phòng.  

             Kim Na Hee lập tức mở to hai mắt, trong phút chốc trái tim cô bỗng nhảy lên mạnh mẽ.  

             Hắn ta đang giúp đỡ mình!  

             Mặc dù chưa biết địa điểm phỏng vấn ở phương nào nhưng chắc cũng là công ty có liên quan đến diễn xuất, hơn nữa hắn còn quan tâm để ý đến mức an bài luôn chỗ ở cho mình!  

             Kim Na Hee: Giám đốc Triệu, cảm ơn anh. Thật sự rất cảm ơn anh!  

             Triệu Dật: Chẳng qua chỉ là một câu nói mà thôi, cô không cần khách sáo. Cố lên nhé, dù sao cô cũng đã bỏ rất nhiều tâm huyết và nhiệt tình, nếu như không thành công thì thật sự có lỗi với cố gắng bấy lâu nay của chính cô rồi.  

             Kim Na Hee: Tôi biết rồi! Nhất định tôi sẽ cố gắng hết sức!  

             Triệu Dật: Cố lên nhé! Đến giờ tôi phải lên máy bay rồi, chúc cô may mắn!  

             Kim Na Hee cảm ơn Triệu Dật thêm một lần nữa mới kết thúc cuộc nói chuyện, cô nhìn địa chỉ Triệu Dật gửi đến mà suy nghĩ một chút sau đó mở phần mềm tìm kiếm ra muốn tra thử địa chỉ kia một chút.  

             Khi vừa nhìn thấy kết quả tìm kiếm, hai mắt Kim Na Hee lập tức mở to.  

             Kim Ji Hyun!  

             Địa chỉ này là văn phòng làm việc của nữ thần quốc dân Kim Ji Hyun!  

             Lòng Kim Na Hee mừng như điên nhưng rất nhanh cảm xúc đó đã chuyển thành sự cảm kích Triệu Dật. Tuy rằng hắn đã nói rõ với mình nhiều lần rằng giữa hai người chỉ là giao dịch ngang hàng, không nợ nần gì nhau, nhưng cuối cùng thì hắn vẫn giúp đỡ chính mình.  

             Có lẽ rằng chuyện này với hắn chỉ là một câu nói nhưng mà đối với nhân sinh của mình thì lại là sự biến hóa nghiêng trời lệch đất.  

             Kim Na Hee gọi taxi thay đổi điểm dừng, đồng thời cô nắm chặt nắm đấm.  

             Làm việc chăm chỉ!  

             Bản thân mình nhất định sẽ cố gắng hết sức!  

             Nếu như không thành công thì làm sao có thể xứng với nỗ lực bấy lâu nay của chính mình, sao có thể xứng với sự giúp đỡ của hắn.  

             Triệu Dật không bay thẳng về Giang Châu mà đặt vé đi về Thượng Hải trước.  

             Dù sao cũng là cùng trên một đường bay vậy thì cứ chậm lại một chút để đến thăm Tần Băng Lạc vậy.  



 
Chương 680: Rõ ràng là anh đang đắc ý mà!


Chương 681: Trải nghiệm dịch vụ của công ty  

             “Được đó, anh cũng chưa đi bao giờ, chúng ta sẽ cùng nhau đi xem!”  

             Nhất thời ánh mắt Tần Băng Lạc sáng lên, biểu cảm càng thêm vui vẻ nhưng cô vẫn hỏi: “Đi như vậy thật sự sẽ không ảnh hưởng gì đến công việc của anh sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Bận rộn ròng rã gần hết cả tháng tư, mọi việc gần như đã làm xong, hiện giờ công việc đã chuyển giao cho người chuyên nghiệp quản lý giúp anh rồi, nên thời gian gần nhất xem như rảnh rỗi.”  

             Tần Băng Lạc tò hỏi: “Rốt cuộc là anh đang làm hạng mục gì vậy? Nghe anh nói có vẻ rất lớn nha!”  


             Triệu Dật cười đáp: “Anh đã mua một mảnh đất lớn, chuẩn bị phát triển khu vực đó thành một khu trung tâm thương mại mới.”  

             Tần Băng Lạc ngạc nhiên mở to hai mắt: “Khu trung tâm thương mại mới? Một mình anh khai thác hạng mục này, như vậy được rất nhiều tiền đó!”  

             Triệu Dật cũng không hề giấu diếm, bởi lẽ khi thực lực của mình càng mạnh thì bạn gái càng thêm tin tưởng mình, không phải sao?  

             “Mua đất tốn hơn năm tỷ, loại bỏ một vài vấn đề, hiện tại giá trị đất đai tăng cao nên giá thị trường ước chừng khoảng hai mươi tỷ, quy mô sơ bộ của toàn bộ dự án là sáu mươi tỷ. Tuy nhiên do thực lực của công ty anh có hạn nên phải nhường ra rất nhiều phương diện tới hợp tác khai phá, nếu không chỉ sợ có thể kiếm được nhiều hơn.”  

             Tần Băng Lạc ngạc nhiên nhìn Triệu Dật, ánh mắt cô tràn đầy khâm phục, thậm chí là sùng bái.  

             Hắn mới có mười chín tuổi, chỉ bằng sức một mình đã có được tài sản mấy tỷ, điều khiển hạng mục mấy chục tỷ,...  

             Thực sự là quá giỏi!  

             Mình tìm được một người bạn trai tài giỏi ghê!  

             Khó trách lúc trước khi mua căn nhà trị giá 1,6 triệu hắn lập tức thanh toán còn để đứng tên mình nữa.  

             Điều mấu chốt là tiền của hắn do hắn dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, nếu là người khác chỉ sợ đã nổi danh cả nước từ lâu. Thế nhưng Triệu Dật lại rất kín tiếng, thậm chí ngay cả các bạn học trong trường hắn cũng không biết rằng trong trường mình có một nhân vật trâu bò như vậy.  


             Thật đáng gờm!  

             Gần đây túi tiền của Triệu Dật tăng lên đều đúng tình hợp lý, đúng pháp luật, đều có thể tra xét nên hắn không cần trốn tránh hay lén lút mà hoàn toàn có thể tiêu dùng một cách quang minh chính đại.  

             “Anh lợi hại quá đi!”  

             Tần Băng Lạc cảm thán một câu, chợt hỏi: “Dự án mấy chục tỷ mà anh có thể yên tâm giao cho người khác sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Nếu đã dùng người thì không nên nghi ngờ, nếu có nghi ngờ thì không nên dùng người, vấn đề chuyên nghiệp thì vẫn nên giao cho những người chuyên nghiệp xử lý, chỉ có họ mới có thể tối đa hóa giá trị của dự án. Thêm nữa anh cũng chia cổ phần dự án cho họ nên sau khi hoàn thành hạng mục này bọn họ lập tức có hai, ba trăm triệu tài sản, em nói xem bọn họ có cố gắng hay không?”  

             Tần Băng Lạc lắp bắp kinh ngạc, một hàng mục dự án dù có làm lâu đến thế nào thì mấy năm cũng phải làm xong, sau khi hoàn thành lập tức có được một khoản tài sản giá trị vài trăm triệu, dù là quản lý chuyên nghiệp thì có ai không cố gắng liều mạng để hoàn thành chứ?  

             “Anh thật sự rất hào phóng đấy!”  

             Triệu Dật cười: “Họ xứng đáng với cái giá này mà, hơn nữa sự nghiệp tương lai của anh cũng không chỉ có mỗi cái này nên không quá quan tâm được mất, cái anh cần nhất là nhân tài, dù sao anh cũng không biết gì cả.”  

             Triệu Dật càng điều tra kỹ lưỡng thì lại càng cảm thấy thú vị.

 
Chương 681: “Điểm đến là Bắc Kinh?”


Chương 682: Đẹp trai thực sự có thể mài ra ăn được sao?  

             Mặc dù hãng hàng không Kim Long so với các công ty hàng không đứng đầu giá trị ngàn vạn trên thị trường thì nhỏ hơn rất nhiều nhưng dù sao thì đây cũng là một công ty hàng không, tương lai rộng lớn khiến Triệu Dật cảm thấy bản thân có thể tìm hiểu rõ hơn một chút.  

             Có lẽ việc nắm giữ thêm một chút cổ phần của hãng hàng không Kim Long cũng là một lựa chọn tốt.  

             Dù sao thì đầu tư là thấy cái gì có thể kiếm tiền lập tức đổ tiền vào mà!  

             Chẳng qua hiện giờ Triệu Dật dù có rất nhiều sản nghiệp, 28% cổ phần của tập đoàn Thiên Hà, hạng mục khu trung tâm thương mại, 20% cổ phần công ty giải trí Bighit,... nhưng tạm thời thì những thứ này không thể chuyển thành tiền mặt ngay được.  

             Tập đoàn Thiên Hà đang cố gắng niêm yết trên thị trường chứng khoán, công ty giải trí bighit cũng đang cố gắng đi theo con đường niêm yết, cổ phần trong năm năm không thể bán ra, hạng mục khu trung tâm thương mại đang trong giai đoạn cần tiền nhất nên ít nhất cũng phải thêm một năm nữa. Sau khi tòa nhà xây dựng hoàn thiện và lấy được tư cách cho thuê bán tòa nhà mới có thể thu hồi lợi nhuận.  

             Dù Triệu Dật không vội nhưng hắn cảm thấy chính mình vẫn nên có chút tiền trên người thì hơn.  

             Bây giờ trên người Triệu Dật còn hơn 1 tỷ tiền mặt, dự án khu trung tâm thương mại cũng đã thành công cho vay 15 tỷ nên hắn đã rút ra 4 tỷ để thanh toán tiền nợ cho tập đoàn Thiên Hà.  

             Dù chưa đến hạn phải trả nợ nhưng công ty đang chuẩn bị đưa ra thị trường nên nếu nợ quá nhiều sẽ ảnh hưởng lớn đến các phương diện đánh giá của công ty.  

             Lúc trước Khổng Hi đã giúp đỡ mình nên tất nhiên mình không thể hại cô ấy được, huống chi bây giờ Khổng Hi đã là bạn gái của mình. Là một người đàn ông đương nhiên không thể dựa vào việc chiếm lợi phụ nữ đưa đến để phát triển sự nghiệp của mình được.  

             Tất nhiên là 15 tỷ này không phải đưa hết một lần, lần đầu tiên cho vay là 8 tỷ, 4 tỷ còn lại sẽ đầu tư vào việc khai thác toàn diện dự án. Dù sao thời gian không chờ đợi một ai cả, không thể chờ đợi khai thác từng chút một được.  

             Sáng hôm sau, hai người đi đến sân bay và tìm được phòng nghỉ của hãng hàng không Kim Long.  

             Sau khi xuất trình vé máy bay, hai người ngồi trên ghế salon nghỉ ngơi, còn nhân viên phục vụ quầy lễ tân nhìn thông tin hiển thị trên màn hình máy tính mà khiếp sợ mở to hai mắt.  

             Vị này là cổ đông lớn của công ty, là một trong những ông chủ của công ty!  

             Nhân viên phục vụ lập tức báo cáo chuyện này lên trên, sau đó đẩy xe đến bên cạnh Triệu Dật và Tần Băng Lạc ân cần phục vụ hai người.  

             Sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Tần Băng Lạc cảm thấy kỳ quái: “Dịch vụ chăm sóc của hãng hàng không Kim Long nhiệt tình đến thế sao? Tuy rằng danh tiếng phục vụ của họ luôn tốt nhưng em có cảm giác họ hơi nhiệt tình quá rồi.”  

             Xem ra thân phận cổ đông của mình bị lộ rồi.  

             Triệu Dật nói thầm trong lòng một tiếng, ngoài miệng lại cười nói: “Có thể là do anh đẹp trai quá nên họ nhiệt tình thêm một chút.”  

             “Xấu lắm!”  

             Tần Băng Lạc hừ một tiếng, bưng ly cà phê lên uống một ngụm: “Hương vị rất thuần khiết, đây là cà phê Blue Mountain chính hãng, hàng không Kim Long xa xỉ như vậy sao?”  

             Vốn dĩ Trần Minh muốn đi vay để thanh toán số cổ phần này nhưng Khương Hải lại nói cho hắn biết rằng cổ phần của mình đã rời tay và được bán với một cái giá không tồi, hơn nữa đối phương còn trả luôn một lần.

 
Chương 682: không biết ông tìm tôi có chuyện gì không?


Chương 683: Không muốn đoạt quyền, chỉ muốn kiếm tiền  

             Trần Minh có chút chán nản, không ngờ hắn lại bị người khác nhanh chân đoạt mất.  

             Hắn không thể trách Khương Hải được vì đối phương đã cho hắn thời gian, chỉ là trong nhất thời hắn không thể lấy ra được nhiều tiền như vậy mà thôi.  

             Trần Minh rất để ý vị cổ đông lớn thứ hai mới này, dù sao hắn cũng chỉ có 20% cổ phần nên khi nghe được tin tức Triệu Dật xuất hiện lập tức cảm thấy đứng ngồi không yên.  


             Tên đó đến Bắc Kinh có phải là tính làm gì đó không?  

             Trước mắt, vì cổ đông trong công ty nhiều dẫn đến cổ phần trong tay mỗi người đều không nhiều cho nên nếu có ai nói muốn nắm giữ cổ phần thì cũng không quá thực tế. Mấy năm nay bản thân mình làm chủ tịch khiến công ty phát triển nhanh chóng nên các cổ đông đều yên tâm và hài lòng với mình, vì vậy Trần Minh cũng không quá lo lắng bản thân sẽ bị tước quyền.  

             Suy nghĩ một chút, Trần Minh quyết định tạm thời bất động.  

             Trần Minh cầm điện thoại di động gửi một tin nhắn đến cho người bạn của mình, nhờ hắn giúp đỡ chú ý động tĩnh của Triệu Dật.  

             Sau khi hạ cánh thì dù là đặt khách sạn, mua vé,... đều sẽ phải sử dụng căn cước công dân, mà những hoạt động xã hội tựa như trả tiền ăn uống hay đặt xe trên ứng dụng,.. ở thời đại công nghệ số muốn tra thông tin thì rất đơn giản.  

             Mặc kệ Triệu Dật có đến đây vì công ty hay không thì trước khi Triệu Dật rời đi, Trần Minh muốn gặp hắn một lần.  

             -----  

             Thực ra là Trần Minh suy nghĩ nhiều rồi.  

             Tuy rằng Triệu Dật thật sự có ý nghĩ như vậy với hãng hàng không Kim Long nhưng ít nhất không phải bây giờ  

             Lần này hắn thật sự tới Bắc Kinh để chơi.  

             Sau khi xuống máy bay, hai người giống như những khách du lịch bình thường bắt taxi đến khách sạn sửa soạn lại bản thân, bắt đầu hành trình dạo chơi của mình.  

             Trong khoảng thời gian hai ngày, hai người đi xem từ nghi thức kéo cờ khiến người ta nhiệt huyết sôi trào, lại leo lên Vạn Lý Trường Thành nguy nga hùng tráng đến tham quan Cố cung cổ kính, cũng cùng đi xem biểu diễn tại quán bar náo nhiệt nhất.  

             Vào đêm trước khi rời khỏi, Triệu Dật nhận được cuộc gọi từ Trần Minh.  

             Lời nói của Triệu Dật thể hiện rõ hai điều: một là hắn rất coi trọng tương lai của hãng hàng không Kim Long, hai là hắn chỉ muốn làm nhà đầu tư, khá tán thành năng lực lãnh đạo của mình nên sẽ không có ý muốn đoạt quyền, chỉ muốn kiếm tiền.

 
Chương 683: “Vâng, biết ông chủ là Đại Tình Thánh rồi!”


Chương 684: Cô nói nghiêm túc chứ?  

             Cuối cùng Triệu Dật vẫn không có đi gặp Trần Minh.  

             Trong điện thoại hắn cũng đã nói rất rõ ràng, nói cũng là lời thật lòng, cho nên không cần thiết phải gặp mặt.  

             Số cổ phần này Triệu Dật chưa chắc sẽ giữ lại, cũng chưa chắc là phải thu mua thêm cổ phần của các cổ đông khác, nhưng hắn nói đúng là nói thật.  


             Công ty có quá nhiều cổ đông, quá mức tán loạn, không có lợi cho công ty muốn làm lớn làm mạnh. Đại bộ phận cổ phần nên tập trung lại một người, như vậy mới có thể toàn lực mà chạy về phía trước.  

             Nếu Trần Minh làm được điều này thì Triệu Dật cũng sẽ không có bất kỳ tổn thất gì, giá trị cổ phần của hắn sẽ theo nước lên thì thuyền cũng lên cao là được.  

             Triệu Dật và Tần Băng Lạc cùng ra sân bay, nhưng lại tách ra ở sân bay, Triệu Dật muốn bay về Giang Châu còn Tần Băng Lạc thì bay về Thượng Hải.  

             Quan tâm lái xe đến sân bay đón Triệu Dật.  

             Triệu Dật ngồi lên xe: "Chúng ta đã có một thời gian không gặp nhau rồi nhỉ. ”  

             Quan tâm có hơi ủy khuất: "Ông chủ, anh ném tôi vào biệt thự rồi thì mặc kệ, nhà cửa anh cũng không thèm đến ở..."  

             Triệu Dật cười nói: "Để cho cô một mình ở trong căn biệt thự lớn như vậy, cô còn không hài lòng sao? ”  


             Sau khi chỉnh trang xong biệt thự kia, Quan Tâm đã ở lại đó, nhưng Triệu Dật lại không có dọn vào ở. Thế cho nên những nhân viên giúp việc khác cũng tạm thời không có an bài, toàn bộ biệt thự thường trú cũng chỉ có một mình Quan Tâm.  

             Quan Tâm biểu hiện có chút bất lực: "Ông chủ, tôi đến để làm việc, không phải để tận hưởng hạnh phúc đâu.”  

             Triệu Dật cười nói: "Cô cũng không phải không biết, ông chủ cô là người luôn công việc bận rộn, không chỉ có chuyện kiếm tiền mà còn có mấy người bạn gái phải chăm sóc, làm sao có thời gian một mình trở về biệt thự ở đây..."  

             Quan Tâm khóe miệng khẽ bĩu môi, ông chủ của mình, thật sự là...  

             Cái gì cũng tốt, chính là hoa tâm một chút, bạn gái bên cạnh cũng quá nhiều. Mấu chốt nhất là hắn hoa tâm thì hoa tâm, nhưng đối với mỗi cô gái đều rất là nghiêm túc...  

             Triệu Dật nhìn chằm chằm Quan Tâm: "Cô nói nghiêm túc chứ? ”

 
Chương 684: “Vậy Diệp Thiến thì sao?’


Chương 685: Cô ấy đã chuẩn bị tâm lý từ trước  

             Quan Tâm cười tủm tỉm nói: "Nếu là thật lòng, muốn cùng nhau cả đời thì đây là ngưỡng cửa phải vượt qua, không phải sao? Sớm muộn gì cũng như vậy nếu không thì làm sao ở lâu dài, không phải ngày lễ tình nhân năm nay anh đã trốn đi Tam Á hay sao, vậy còn ngày lễ thất tịch, Giáng sinh, năm mới, rồi lễ tình nhân năm sau. Chẳng lẽ anh phải trốn đến vài năm luôn à?”  

             Triệu Dật nghe Quan Tâm đưa ra đề nghị như vậy, nhịn không được cảm thấy hứng thú: "Vậy cô phân tích giúp cho ông chủ một chút, dù sao bạn gái tôi cô cũng đã biết, phần lớn cũng hiểu. Cô cảm thấy ai có khả năng tiếp nhận việc sống cùng nhau như thế? ”  

             “Ông chủ, chuyện này do tôi đánh giá sợ là không thích hợp.”  


             Đối với sự từ chối của Quan Tâm, Triệu Dật không chút do dự nói: “Đây là tôi để cho cô nói, có cái gì không thích hợp chứ? Dù sao thì người khác cũng không biết, cô nói đi để tôi tham khảo.”  

             “Thật sự muốn tôi nói sao?”  

             “Thật chứ! Tôi là một người đàn ông, cách nghĩ của phụ nữ chắc chắn là khác đàn ông, nói tôi nghe một chút cách nhìn của cô, tôi cũng có thể lấy đó làm tham khảo.”  

             Quan Tâm vừa lái xe, vừa suy nghĩ nói: “Tần tiểu thư ở Thượng Hải, bận rộn các cuộc thi, tạm thời không cần suy tính về cô ấy. Trừ khi sau này cô ấy đến Giang Châu sống, nếu không cô ấy chắc chắn sẽ không đồng ý ở lại.”  

             Triệu Dật gật đầu đồng ý. Quả thật với tính cách của Tần Băng Lạc có lẽ có thể giả vờ không biết mình có bạn gái khác, nhưng muốn để cho cô và những người khác ở chung một mái nhà, chắc hẳn là có chút khó khăn.  

             Ít nhất bây giờ không có khả năng hai người ở chung kiểu như vậy.  

             “Ừm, cô nói tiếp đi.”  


             Quan Tâm nhìn thoáng qua sắc mặt của Triệu Dật qua gương chiếu hậu, Triệu Dật nhìn thấy hành động nhỏ này của cô thì cười nói: “Cứ tùy ý mà nói đi, trong lòng cô nghĩ gì thì nói như vậy, chẳng lẽ cô cảm thấy tôi còn có thể tức giận sao?”  

             Quan Tâm mím môi cười cười, tiếp tục nói: “Bạch tiểu thư cũng là bạn gái của anh đúng không?”  

             Triệu Dật gật đầu trả lời: “Đúng vậy, Bạch Nguyệt cũng là bạn gái tôi.”  

             Quan Tâm cảm thán: “Ông chủ, sức hấp dẫn của anh thật sự rất lớn đó. Lúc trước anh và Diệp tiểu thư ở cùng nhau, sau đó ngay cả bạn thân của cô ấy cũng khó cưỡng lại sự hấp dẫn của anh. Quan trọng nhất là Diệp tiểu thư vậy mà vẫn có thể chấp nhận, không hề tức giận…”  

             Triệu Dật có chút xấu hổ, dù sao chuyện có quan hệ với bạn thân của bạn gái như vậy, nhớ tới quả thật có chút khó xử.  

             Quan Tâm dừng lại một chút rồi tiếp tục nói: “Diệp Thiến tiếp nhận Bạch Nguyệt, phần nhiều là bởi vì tình bạn sâu đậm của hai người. Nếu không phải như thế thì lúc trước cô ấy cũng sẽ không nhờ anh giả làm bạn trai của Bạch Nguyệt để đi cùng cô ấy về nhà. Anh tin tôi đi ông chủ, lúc đưa ra quyết định này thì có lẽ cô ấy đã chuẩn bị tâm lý cho kết quả tệ nhất rồi.”

 
Chương 685: “Thân phận là sao?”


Chương 686: Thân phận là sao?  

             Triệu Dật kinh ngạc hỏi: “Ý của cô là lúc trước khi Diệp Thiến bảo tôi hỗ trợ Bạch Nguyệt, cô ấy đã chuẩn bị tâm lý tôi và Bạch Nguyệt sẽ phát sinh quan hệ rồi ư?”  

             Quan Tâm khẳng định nói: "Phụ nữ bình thường chắc chắn sẽ không để cho bạn trai của mình giả làm bạn trai của người phụ nữ khác, chứ đừng nói là còn phải cùng người phụ nữ khác về quê gặp cha mẹ, dù sao ai mà biết được sẽ không làm giả thành thật, ai cũng sẽ cân nhắc và lo lắng.”  

             “Diệp Thiến mời anh hỗ trợ, đương nhiên là bởi vì tình cảm của cô với Bạch Nguyệt rất tốt, cho nên mạo hiểm cũng phải nhờ anh hỗ trợ. Nhưng mà cùng lúc đó cô ấy cũng đã chuẩn bị tâm lý để anh và Bạch Nguyệt ở cùng nhau.”  

             Rất có lý!  

             Nhưng mà Diệp Thiến lại hào phóng như vậy?  

             Triệu Dật nhớ tới lúc Diệp Thiến phát hiện mình và Bạch Nguyệt ở cùng một chỗ, cũng không có bất kỳ cảm xúc quá khích nào. Thậm chí ngay cả độ hảo cảm cũng không có giảm xuống, điều này đã nói rõ Quan Tâm nói đúng, thật sự là Diệp Thiến đã sớm có chuẩn bị tâm lý hay sao?  

             “Tôi cảm thấy cô nói có đạo lý, nhưng nếu đã biết rõ có nguy cơ làm giả thành thật, lúc đó không phải là nên cố gắng tránh loại tình huống này sao, nhưng vì sao còn muốn ủng hộ?”  

             Quan tâm suy nghĩ một chút cười nói: “Người muốn đi không giữ được, người muốn ở lại tự nhiên sẽ không đi. Có lẽ Diệp Thiến cảm thấy căn bản là phòng không được, không bằng thuận theo tự nhiên. Nếu hai người ở cùng một chỗ, vậy thì cứ chấp nhận. Nếu không có ở cùng một chỗ, vậy trải qua việc này đương nhiên không vấn đề.”  

             Triệu Dật nói: “Theo ý của cô nói thì chuyến đi hỗ trợ về nhà lần đó thật ra mà nói là một lần khảo nghiệm của Diệp Thiến đối với tôi?”  

             Triệu Dật gật đầu nói: “Cũng giống như tôi gặp nạn, bỗng nhiên nhìn thấy còn có một người cũng gặp nạn. Hơn nữa ngày thường người kia so với tôi còn phong ba hơn nhiều, vì thế sẽ cảm thấy tôi không cô độc. Không phải là vui sướng khi người khác gặp họa, mà là tình huống của người khác có thể trợ giúp mình thuyết phục nội tâm của mình, làm cho mình dễ chịu một chút, là ý này đúng chứ?”

 
Chương 686: Cố lên, tôi xem trọng cô!”


Chương 687: Thiếu tiền cứ nói với tôi  

             “Đúng vậy!”  

             Quan tâm cười nói: “Dựa theo tình hình hiện tại mà nói, danh tiếng của Phùng Tiếu Tiếu sẽ càng ngày càng cao. Có cô ấy ở đây thì Diệp Thiến và Bạch Nguyệt cũng sẽ dễ dàng tiếp nhận cách sắp xếp như vậy.”  

             Triệu Dật đồng ý với Quan Tâm, sau đó lại hỏi: “Liễu Vũ Phi thì sao?”  

             Quan Tâm im lặng vài giây: "Không dễ nói, dù sao cô ấy cũng là bạn gái chính thức của anh. Gia cảnh cô ấy ưu tú, lại được cha mẹ anh tán thành, thân phận con dâu tương lai đã được quyết định. Người khác không có lý do ghen tuông, cô ấy quả thật có cơ sở để nói như vậy, hơn nữa còn hợp tình hợp lý.”  

             Triệu Dật thở dài nói: “Đúng vậy, cho nên việc này sợ là vẫn phải gạt cô ấy.”  

             Quan tâm cười nói: “Đứng ở góc độ của anh mà nói, nếu như Phùng Tiếu Tiếu, Diệp Thiến cùng Bạch Nguyệt ba người đồng thuận với nhau, cùng nhau ở trong biệt thự, vậy sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian.”  

             “Thật ra các cô đều có chuyện riêng, Phùng Tiếu Tiếu bận rộn phát triển trong giới ca sĩ, về sau sẽ càng ngày càng bận rộn. Diệp Thiến còn đang đi học cũng chỉ có cuối tuần hoặc ngày lễ mới có thời gian. Bạch Nguyệt hiện tại bắt đầu đi làm, nếu lái xe đi làm thì ngược lại có thể mỗi ngày ở biệt thự.”  

             “Cho dù các cô ấy đều đồng ý dọn vào biệt thự ở, nhưng trên thực tế thời gian mọi người đồng thời ở đây có lẽ cũng sẽ không nhiều lắm. Nếu như đồng thời đều ở đây, vậy khẳng định chính là cuối tuần hoặc là ngày lễ, chẳng phải như vậy anh sẽ không cần phải chạy mấy nơi sao?”  

             “Ít nhất khi đó cũng không cần chạy đi chạy đi Tam Á trốn tình nhân, Tần Băng Lạc ở Thượng Hải chắc chắn cũng sẽ không bắt anh đi qua ở cùng cô ấy, Giang Châu kia cũng chỉ có hai chỗ…”  

             Triệu Dật nghĩ, cảm thấy đây đúng là một phương pháp tốt.  

             Triệu Dật nói: “Đáng để thử một lần.”  

             Quan Tâm mỉm cười nói: "Biệt thự đã chuẩn bị xong, đang chờ các vị phu nhân. Ông chủ, anh yên tâm đi, chỉ cần các cô ấy ở lại, tôi nhất định sẽ vì các vị phu nhân phục vụ tốt, làm cho mọi người hài lòng…”  

             Triệu Dật nháy mắt mấy cái, thò đầu đến giữa hàng ghế trước, nhìn chằm chằm một bên mặt Quan Tâm: “Nói một cách khác, tôi có bỗng nhiên cảm giác cô đây là đang lừa tôi mang người vào trong biệt thự, như vậy bản lĩnh của cô mới có đất dụng võ?”  

             Quan Tâm nói: “Ông chủ, tôi không phải vì cuộc sống hạnh phúc của anh sao, tôi hoàn toàn là xuất phát từ lòng chân thành đó.”  

             Triệu Dật khoát tay nói: “Cô ở chỗ này đi, dù sao tôi cũng không coi cô là người ngoài. Còn về phần những người khác, nếu cần thì thuê phòng gần đây. Dù sao tình huống trong nhà cô cũng biết, người ngoài biết quá nhiều không phải là chuyện tốt gì. Những thứ khác cô tự quyết định, nếu như tiền không đủ thì nói cho tôi, mọi việc còn lại cô tự làm chủ.”

 
Chương 687: Thật là hạnh phúc!


Chương 688: Em đem về phòng rồi chậm rãi xem  

             “Vâng, ông chủ!”  

             Quan Tâm cũng không ngại ngùng, thẳng thắng đồng ý.  

             Triệu Dật không thiếu tiền, hơn nữa lại chịu chi tiền, vậy quản gia như cô sẽ dốc hết khả năng làm cho cuộc sống của ông chủ thoải mái hơn là được rồi.  

             Triệu Dật chọn mấy món quà mình mua từ Hàn Quốc, sau đó đi ra cửa tới bãi đỗ xe đối diện trường học, Triệu Dật lái trực tiếp xe đến nhà Tô Nhã.  

             Hôm nay là thứ bảy, Liễu Vũ Phi không đi học.  


             Triệu Dật xách theo quà gõ cửa phòng, Liễu Vũ Phi rất nhanh thì mở cửa phòng, cô mừng rỡ nhìn Triệu Dật nói: “Anh đến rồi.”  

             Triệu Dật cười nói: “Đúng vậy, lúc nãy mới đáp máy bay trở về là anh lập tức đến thăm em.”  

             Liễu Vũ Phi hừ một tiếng nói: “Em nói để em đón anh anh lại không cho.”  

             Triệu Dật bước vào cửa vừa cười ha ha vừa nói: “Quan Tâm đến đón anh, tốt xấu gì anh cũng là người có trợ lý, việc này không phải là nên trợ lý làm ư? Em cần gì phải chạy một chuyến.”  

             Trong phòng bếp, Tô Nhã đi ra, trên mặt lộ ra nụ cười ôn hòa thân thiết nói: “Tiểu Dật đã đến rồi à!”  

             Triệu Dật đáp: “Đúng vậy, dì Tô, dì làm món gì vậy ạ?”  

             Tô Nhã mặc một bộ áo thun ngắn tay màu xám tro, quần đùi, dép lê và mang tạp dề, một bộ trang phục của đầu bếp xinh đẹp. Hơn nữa vốn là Tô Nhã nhìn rất trẻ tuổi, cũng chỉ hơn ba mươi tuổi, mặt trứng ngỗng nhàn nhạt đỏ ửng, càng tăng thêm phần xinh đẹp.  

             Dưới quần short là đôi chân dài thon dài săn chắc, hoàn toàn nhìn không ra dấu vết của năm tháng, giống như là đôi chân thiếu nữ tràn đầy sức sống.  

             “Biết hôm nay cháu tới, Phi Phi sáng sớm đã rùm beng muốn đi mua thức ăn, toàn bộ là mua đồ ăn cháu thích ăn đấy.”  

             Triệu Dật đi đến cửa phòng bếp, nhìn qua thấy quả nhiên đều là đồ ăn mình thích ăn.  

             Xem ra Liễu Vũ Phi cô ấy rất tốt, Tô Nhã cũng vậy. Biết mình trở về đều vô cùng vui vẻ, nếu không sao có thể chuẩn bị thịnh soạn như vậy chứ?  


             “Thật phong phú, cám ơn dì Tô, mọi người đối với cháu quá tốt rồi.”  

             Đôi mắt của Tô Nhã sáng ngời, trong ánh mắt thêm phần mừng rỡ, miệng lại khiêm tốn nói: “Đây đều là công lao của Phi Phi, những món ăn này đều là con bé chọn, nói đây là những món cháu thích ăn, dì chỉ là phụ trách xuống bếp hỗ trợ mà thôi.”  

             “Nấu nướng chính là một công việc lớn, không có bản lĩnh nấu thì nguyên liệu nấu ăn ngon đến đâu hương vị cũng nhạt như nước ốc, không thể ăn nổi. Cho nên cám ơn em Phi Phi, cám ơn cả dì nữa, dì Tô.”  

             Triệu Dật từ phía sau đưa ra hai cái túi, đưa cho Tô Nhã nói: “Dì Tô, lần này cháu đi du lịch Hàn Quốc, thuận đường mang theo ít quà về, dì xem có thích không?”  

             Tô Nhã vui mừng nhận lấy túi quà hỏi: "Cái gì vậy?”  

             Liễu Vũ Phi cũng lại gần xem: “Đây là gì vậy, cho con xem với.”  

             Triệu Dật cười nói: “Một ít quà nhỏ tặng dì.”  

             Những món quà này đều là Triệu Dật mua khi một mình đi dạo phố ở Hàn Quốc. Thật ra giống như khăn lụa tơ tằm này hắn mua rất nhiều, loại khăn này chỉ cần màu sắc kiểu dáng hợp lý, tặng phụ nữ ở bất kỳ lứa tuổi nào đều có thể mang được. Do Triệu Dật có rất nhiều bạn gái nên mấy thứ này đương nhiên phải chuẩn bị nhiều hơn một chút.  

             Tô Nhã cười nói: “Mặc kệ đây là cái gì, nếu như có thể nhớ mua quà cho bà già này thì ta cũng đã rất vui vẻ rồi.”  

             Triệu Dật nói: “Em đem về phòng rồi chậm rãi xem…”

 
Chương 688: Điều này giống như là chủ nhà rồi.


Chương 689: Họ đều không dám đắc tội  

             Triệu Dật còn chưa nói xong, Liễu Vũ Phi đã trực tiếp mở ra một cái túi rồi đem đồ vật trong đó lôi ra, cô tò mò hỏi: “Là quần áo sao?”  

             Liễu Vũ Phi lấy đồ ra trước mặt ba người, chỉ một giây sau thì mặt Liễu Vũ Phi lập tức trở nên đỏ bừng. Sau đó cô ngay lập tức nhét trở về, xấu hổ trừng mắt nhìn Triệu Dật một cái.  

             Triệu Dật thoáng có chút xấu hổ, không dám nhìn Tô Nhã bên cạnh nói: “Anh đã nói là đem trở về phòng chậm rãi xem, em gấp gáp quá vậy?”  


             Liễu Vũ Phi cầm hai gói đồ vật đùng đùng đi lên lầu, sắc mặt Tô Nhã cũng thoáng có chút thay đổi, nhìn thoáng qua Triệu Dật.  

             Vừa rồi Liễu Vũ Phi lấy ra rõ ràng là đồ lót. Nếu như chỉ là đồ lót đơn giản thì cũng thôi, nhưng đó rõ ràng là một bộ đồ lót tình thú, còn có tất chân vô cùng gợi cảm.  

             Tuy rằng chỉ liếc mắt một cái, nhưng là phụ nữ nên đối với mấy thứ này đương nhiên đều không xa lạ, Tô Nhã lập tức nhận ra đấy là gì.  

             Tô Nhã có chút xấu hổ, lại có chút ngượng ngùng. Trong lòng cô thầm nghĩ, thằng nhóc này lại tự nhiên tặng đồ như vậy...  

             Tuy rằng hai người vốn đã chính thức ở cùng một chỗ, tặng đồ lót cho đối phương cũng không phải chuyện gì khác thường, nhưng ngẫm lại thì vẫn làm cho người ta mặt đỏ tới mang tai.  

             “A! Trong nồi còn đang nấu đồ ăn, cháu ngồi đợi một lát nhé.”  

             Tô Nhã giống như chạy trốn trở về phòng bếp, nghe tiếng chân Triệu Dật trở lại phòng khách, Tô Nhã mới thở dài ra một hơi, cô có thể cảm giác được trái tim mình đang nhảy loạn.  


             Cái sạn trong tay Tô Nhã vô thức đảo qua đảo lại trong nồi, nhưng trong đầu lại rối bời.  

             Cái này cũng trách không được Tô Nhã, dù sao cô cũng là phụ nữ. Triệu Dật có hệ thống trợ thân yêu nghiệt như vậy, đối với phụ nữ mà nói chính là độc dược, cô bị hấp dẫn cũng là hoàn toàn bình thường.  

             Con người là động vật cảm xúc, chỉ có điều mọi người có lý trí. Con người sẽ sử dụng tất cả các loại đạo đức hoặc pháp luật để điều chỉnh hành vi của họ, kiềm chế hành vi không phù hợp của họ, nhưng suy nghĩ không thể kiềm chế.  

             Có một người nổi tiếng từng nói một câu, con người chính là một khối dục vọng, không chiếm được thì sẽ khó chịu, đại khái là như thế.  

             Một lúc lâu sau, khi Tô Nhã xuất hiện ở phòng khách thì ánh mắt đã khôi phục bình tĩnh, một lần nữa khôi phục lại bộ dáng ôn nhu như nước.  



 
Chương 689: Trịnh Thụy!”


Chương 690: Nhân tố quyết định  

             "Huống chi sau khi hạng mục này thành công, chí ít cháu cũng là người có tài sản mấy chục tỷ. Cho dù không phải là người giàu nhất Giang Châu nhưng ít nhất cũng nằm trong top ba. Hơn nữa lần này cháu hợp tác khai thác với chính quyền thành phố sẽ có quan hệ tốt với họ. Từ nay về sau còn ai dám xem thường cháu? Ai dám đắc tội với cháu?"  


             "Có thể người khác không biết, nhưng mấy nhà này tận mắt nhìn thấy cháu lật ngược tình thế. Chắc chắn cái này không phải là hạng mục cuối cùng mà chỉ như một điểm lướt qua trong cuộc đời cháu mà thôi. Đương nhiên mọi người đều hiểu rõ chỉ cần dựa vào cháu là sẽ được lên trời, được hưởng lợi. Mọi người đều thông minh, ai sẽ vì một chút lợi nhuận trước mắt mà vứt bỏ lợi ích lâu dài đây."  

             Triệu Dật cười nói: "Đúng vậy, đều là người thông minh. Nếu không sao có thể dễ dàng thành công? Thế hệ sau liệu có được mấy người xuất chúng như vậy? Mà nói đến sau này, cháu lại nghĩ đến một chuyện khác..."  

             Tô Nhã tò mò nói: "Chuyện gì vậy? ”  

             Liễu Vũ Phi cũng tò mò lắng nghe cuộc trò chuyện giữa hai người nhưng không chen vào, ánh mắt đầy sùng bái nhìn về phía Triệu Dật.  

             Triệu Dật cười nói: "Dì Tô nghe xong việc này đừng nói ra bên ngoài vì nếu chuyện này bị truyền ra thì chúng ta sẽ mất lợi thế.”  

             Tô Nhã rõ ràng đã vô cùng tin tưởng Triệu Dật, cho dù hiện tại Triệu Dật nói chuyện này là rất sớm vì còn khoảng một năm, hơn nữa dường như Triệu Dật rất khó biết bí mật này nhưng Tô Nhã vẫn không chút nghi ngờ.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top