Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Dịch 

Chương 630: Ngụy Xuyên: Đến đây!


Chương 631: Trùng hợp  

             Triệu Dật cười nói: "Được, anh kéo em vào một nhóm nhỏ, em cũng đã từng gặp. Đó chính là anh Lượng, anh ấy sẽ giúp em một tay."  

             "Được, cám ơn anh, yêu anh chết mất!"  

             Triệu Dật mỉm cười cúp điện thoại, kéo người vào nhóm chat.  

             Triệu Dật: @Tôn Lượng, anh Lượng, Bạch Nguyệt rất có hứng thú với công việc này, làm phiền anh rồi.  

             Tôn Lượng: Việc nhỏ, quá khách sáo thì thành xa lạ rồi.  


             Bạch Nguyệt: Cám ơn anh Lượng hỗ trợ, rất cảm tạ anh!  

             Tôn Lượng: Bạch Nguyệt, bây giờ cô còn chưa tốt nghiệp, vào đài truyền hình cũng là dạng sinh viên thực tập, không bằng cứ làm chương trình phát thanh tin tức giao thông này. Bên này yêu cầu không cao như bên đài truyền hình, cô luyện làm người dẫn chương trình trước, rèn luyện một hai năm. Đợi cô có nhiều kinh nghiệm một chút rồi sẽ nghĩ biện pháp cho cô được điều đến đài truyền hình làm người dẫn chương trình, nếu như lúc đó cô vẫn muốn phát triển ở đài truyền hình.  

             Bạch Nguyệt: Cám ơn, tôi nghe đại ca Triệu.  

             Tôn Lượng: Vậy cô cho tôi một phần sơ yếu lý lịch của cô, tôi sẽ giúp cô chuyển qua đó, vẫn còn phải làm các thủ tục liên quan. Sau đó cô có thể qua tìm người phụ trách, bên kia sẽ có người sắp xếp cho cô.  

             Bạch Nguyệt: Được!  

             Tôn Lượng: Trước ngày mồng một tháng năm còn có hai ngày, tranh thủ hai ngày này làm xong đi, sau ngày lễ quốc tế lao động cô cũng có thể đi làm.  

             Bạch Nguyệt: Sơ yếu lý lịch tôi có sẵn, tôi sẽ gửi ngay cho anh.  

             Tôn Lượng: Được!  

             Tôn Lượng: Chú em, ngày lễ quốc tế lao động chuẩn bị nghỉ ngơi thế nào vậy?  

             Triệu Dật: Em đánh cược với Lục Đào, cậu ta thua, cho nên mời bốn người phòng ngủ bọn em cùng đi Hàn Quốc chơi một chuyến.  

             Tôn Lượng: Đi nước ngoài du lịch, không tệ nha, cậu làm ông chủ vung tay chính là nhàn rỗi. Tôi vẫn còn bị ông già nhà bắt làm cu li, hạng mục bên kia quá nhiều việc rồi. Nhà họ Tôn chúng tôi vốn không phải làm bất động sản, hiện giờ chỉ có bắt tay hợp tác từ phương diện khác, hiện tại toàn bộ nhà họ Tôn đều bị điều động, tôi chạy không nổi!  


             Triệu Dật: Ha ha ha, xin lỗi, em nhìn có chút hả hê nên cười ra tiếng, vậy anh cứ từ từ hưởng thụ, chúng em đi đây!  

             Tôn Lượng: A, đúng rồi! Các cậu đi Hàn Quốc, tên nhóc Ngụy Xuyên kia cũng dẫn theo bạn gái mới, hình như cũng nói là muốn đi Hàn Quốc. Cũng là ngày mồng một tháng năm, các cậu có muốn gộp nhóm đi chung không?  

             Triệu Dật: Trùng hợp như vậy? Bạn gái mới, không nghe nói nha?  

             Tôn Lượng: Không phải cậu ta có ông chú ở kinh thành sao, là do chú cậu ta giới thiệu đấy, cũng coi như là môn đăng hộ đối. Có chút cảm giác quan hệ thông gia chính trị, người cũng xinh lắm, có lẽ chạy không thoát...  

             Triệu Dật: Con mẹ nó, phô trương như vậy sao, lúc này mới được bao lâu chứ, tên lêu lổng này đã rớt xuống hố rồi?  

             Tôn Lượng: Ha ha, về sau cậu ta cũng không tự do như trước nữa, cậu có thể châm chọc cậu ta thỏa thích rồi!  

             Triệu Dật: Được, tới nhóm Hủ Bại chọc cậu ta đi.  

             Triệu Dật đổi nhóm tán chuyện, trở lại nhóm Hủ Bại bốn người Triệu Dật, tag thẳng tên.  

             Triệu Dật: @ Ngụy Xuyên, anh Xuyên, nghe nói cậu có bạn gái sao?  

             Triệu Dật: Cút! Không mang theo! Bốn nam sinh bọn tôi đi ra ngoài chơi bời, cậu mang theo bạn gái, là muốn cắt đường sống của bọn tôi à. Cho dù cô ấy mặc kệ, nhìn thấy bọn tôi chơi như thế nào, cậu nghĩ xem trong lòng cô ấy sẽ nghĩ gì. Ngày thường cậu cùng lăn lộn với bọn tôi, lại có thể tốt hơn chỗ nào chứ. Sau này chúng tôi khẳng định chính là bạn xấu cần canh phòng nghiêm ngặt trong lòng vợ cậu...

 
Chương 631: Triệu Dật lập tức có lòng tin.


Chương 632: Nhóm nhạc Sungirl  

             Ngụy Xuyên bị ruồng bỏ không chút nghi ngờ.  

             Bốn người bọn tôi đi ăn chơi, cậu mang theo bạn gái giả bộ chính nhân quân tử, làm tình thánh, đây là muốn so bì với bọn tôi à?  

             Lập tức Ngụy Xuyên rất bất đắc dĩ, nhưng mà cậu ta cũng biết, mình bị từ chối đó là chuyện hợp tình lý.  

             Đổi thành cậu ta đang phấn chấn bừng bừng chuẩn bị đi ra ngoài ăn chơi, bỗng nhiên huynh đệ mang theo vợ đến cùng thì cậu ta cũng sẽ rất lúng túng.  

             Ngụy Xuyên: Được, không cùng nhau, nhưng mà trước ngày mồng một tháng năm chúng ta phải cùng ăn bữa cơm, tôi dẫn cô ấy theo cậu giúp tôi nhìn một chút. Tuy rằng tôi đã có giác ngộ hiến thân vì chính trị, nhưng mà tốt xấu nhân phẩm cũng phải ổn áp đúng không?  


             Triệu Dật: Cái này không thành vấn đề gì, thế này đi, chờ tôi báo tin, trước ngày mồng một tháng năm chúng ta cũng tổ chức một buổi tụ họp. Tất cả đều mang theo bạn gái, tôi thuận tiện quan sát giúp cậu một chút.  

             Ngụy Xuyên: Được, cũng chỉ hai ngày, tôi đợi cậu thông báo bất cứ lúc nào.  

             Triệu Dật: Ok.  

             Triệu Dật suy nghĩ một chút, cảm thấy chuyện này hay là nói một tiếng với Diệp Thiến. Nếu không, đến lúc đó Diệp Thiến cũng không biết, nghĩ nhiều thì làm sao bây giờ?  

             Triệu Dật: Thiến Thiến, anh giúp Bạch Nguyệt tìm một công việc, MC đài phát thanh.  

             Diệp Thiến: Thật vậy sao, vậy thì tốt quá rồi.  

             Triệu Dật: Gần đây anh với nhà Tôn Lượng, Lục Đào bọn họ có chút hợp tác. Anh hỏi Tôn Lượng, Tôn Lượng hỗ trợ tìm giúp, có lẽ hai ngày này có thể làm xong thủ tục rồi. Đúng rồi, nghỉ lễ ngày mồng một tháng năm em định làm gì?  

             Diệp Thiến: Cứ như vậy thôi, luyện nhảy, ở nhà, anh thì sao?  

             Triệu Dật: Anh cược với Lục Đào, cậu ta thua nên mời phòng ngủ bọn anh đi Hàn Quốc chơi một vòng. Bởi vì cũng không mang theo bạn gái, vì vậy thiệt thòi cho em rồi.  

             Diệp Thiến: Không sao, anh chơi vui vẻ là được.  

             Triệu Dật: Phỏng chừng hai ngày này Bạch Nguyệt sẽ nhận được công việc, Ngụy Xuyên hẹn chúng ta tụ họp một lần. Anh chuẩn bị đợi ngày Bạch Nguyệt nhận được việc, mời mọi người ăn cơm, em cũng đến nhé?  

             Diệp Thiến: Được.  

             Triệu Dật cũng không phải là không muốn ở riêng với Bạch Nguyệt. Nhưng mà hiện tại Diệp Thiến và Bạch Nguyệt đều ở cùng nhau, làm việc như vậy chuyện quan trọng nhất khẳng định là giấu giếm không ngừng. Vì vậy dứt khoát thẳng thắn, chủ động mời Diệp Thiến.  

             Về phần mình và Bạch Nguyệt, Bạch Nguyệt đều tới nội thành làm việc rồi, mình còn sợ không có cơ hội ở chung sao?  

             Triệu Dật: Được, tụ họp một lần trước, Hàn Quốc bên kia em có thích cái gì, anh mang về cho em.  

             Diệp Thiến: Hình như không nghĩ ra được cái gì, trong nháy mắt em nhớ tới chính là thịt nướng, đồ chua, sochu gì gì đó. Nhưng mà những thứ này nơi chúng ta đều có, chẳng muốn phiền anh mang theo xa như vậy, anh không cần quan tâm em, cứ đi chơi cho vui đi.  

             Bạn gái như vậy tri kỷ như thế, hiền huệ như thế còn đòi hỏi gì chứ?  

             Không chỉ không trách mình cùng bạn bè đi ra ngoài ăn chơi, mà còn không cần quà cáp gì...  

             Triệu Dật: Em đừng như vậy, anh chơi vui vẻ, cũng phải khiến em vui vẻ. Em thích cái gì, anh mang về cho em!  

             Diệp Thiến: Vô ích thôi, em thích nhóm nhạc nữ Hàn Quốc, chẳng lẽ anh còn có thể mang về một nhóm cho em?  

             Triệu Dật: ...  

             Hiệu suất của Tôn Lượng rất cao, sau khi gửi sơ yếu lý lịch qua đã đàm phán xong với bên kia rồi, ngày thứ ba, Bạch Nguyệt ăn mặc chỉnh tề đi phỏng vấn ở tập đoàn phát thanh và truyền hình Giang Châu.

 
Chương 632: Thật hay là giả vậy?


Chương 633: Tiệc chúc mừng Bạch Nguyệt  

             Bạch Nguyệt với tư cách tốt nghiệp chuyên ngành chính quy, giọng nói đương nhiên là không thể chê. Tuy rằng kinh nghiệm rất non nớt, nhưng mà chương trình phát thanh giao thông cũng không phải chương trình gì quá phức tạp, công việc chính là dựa theo như tình hình giao thông mà đọc, ngẫu nhiên xen kẽ một chút lời của mình. Hơn nữa chương trình này vì là chương trình thực tế nên MC nói chuyện cũng không cần phải nhất định trịnh trọng trang nghiêm, vì vậy Bạch Nguyệt đi phỏng vấn giống như là cho có hình thức là có thể nhận được công việc và ký hợp đồng, sau ngày mồng một tháng năm thì bắt đầu chính thức đi làm.  

             Triệu Dật: Chúc mừng em tìm được công việc, buổi tối hôm nay chúc mừng một chút nha...  

             "Anh Lượng, chuyện công việc đã làm phiền anh rồi, em kính anh một ly!"  

             Bạch Nguyệt nâng ly rượu, mời rượu với Tôn Lượng, Tôn Lượng cười khoát tay nói: "Khách sáo gì chứ, ở đây không có người ngoài, nếu em chính thức như vậy thế mấy người chúng tôi mỗi lần đều phải lần lượt kính rượu chú em Triệu mất..."  

             Bạch Nguyệt cười nói: "Đương nhiên em cũng cảm kích Triệu đại gia, nhưng mà ly rượu này nhất định phải kính anh Lượng."  

             Tôn Lượng cười ha hả nói: "Được, ly rượu này anh uống, về sau ở trong đó có người bắt nạt em, làm khó dễ hoặc là muốn đổi công việc gì đó thì cứ trực tiếp nói với anh, anh giúp em đối phó."  


             "Được, cám ơn anh Lượng."  

             Chỗ ngồi hôm nay có hơi thay đổi một chút, bên trái Triệu Dật là Bạch Nguyệt, bên phải là Diệp Thiến. Dù sao chủ đề của ngày hôm nay là ăn mừng ngày lễ, chúc mừng Bạch Nguyệt tìm được công việc, cô tìm được việc làm là vì Triệu Dật, do đó theo Triệu Dật, cũng dễ mời rượu hơn.  

             Khi Bạch Nguyệt nói chuyện với Tôn Lượng, ánh mắt Triệu Dật đã rơi vào trên người bạn gái của Ngụy Xuyên dẫn đến, là Tào Tiểu Giai.  

             Theo như lời Ngụy Xuyên, Tào Tiểu Giai quả thực rất xinh đẹp, ánh mắt trong trẻo rất có thần, trên người tự có khí chất của con cháu gia tộc hào môn, hiển nhiên xuất thân bất phàm.  

             "Hệ thống, quét hình Tào Tiểu Giai!"  

             "Vâng! Hệ thống đang quét hình thông tin mục tiêu Tào Tiểu Giai."  

             ...  

             Họ tên: Tào Tiểu Giai  

             Tuổi Tuổi tác: 23  

             Chiều cao: 168 cm  

             Cân nặng: 52 kg  

             Nhan sắc: 93  

             Dáng người: 88  

             Điểm đặc thù: 93  


             Độ thiện cảm: 62  

             Nhan sắc 90+, dáng người có hơi kém, dù sao vòng một của cô thì tất cả mọi người vừa nhìn là hiểu, hơi phẳng...  

             Cũng may điểm đặc thù của cô không thấp, tận 93 điểm. Điều này nói rõ cô còn là một cô gái rất thuần khiết, hơn nữa tác phong sinh hoạt cũng rất tốt.  

             Được rồi, về phần tính cách thế nào?  

             Liên quan gì tới mình, dù sao cũng không phải mình sống cùng người ta!  

             Tốt thì Ngụy Xuyên chịu, xấu thì Ngụy Xuyên cũng phải chịu!  

             Ngụy Xuyên nhìn Triệu Dật quan sát Tào Tiểu Giai, đại khái đoán được Triệu Dật đang ‘xem tướng’ cho Tào Tiểu Giai nên cậu ta giả vờ chọc cười trêu ghẹo, phân tán lực chú ý của Tào Tiểu Giai: "Anh Dật, bên trái anh là Bạch Nguyệt, bên phải là Diệp Thiến, đều là đại mỹ nữ. Nhìn qua thế nào cũng giống như bạn gái của anh, hiện tại anh hoàn toàn giống dáng vẻ nhân sĩ thành công, ngồi hưởng tề nhân chi phúc đó nha..."  

             Mẹ nó!  

             Gọi cậu tới cổ vũ, cậu lại đến chọc ngoáy...  

             Tôi có ý tốt đánh giá xem bạn gái cậu có tốt hay không, cậu lại lấy dao găm chọc tôi trước!  

             Triệu Dật cũng biết cái này hoàn toàn là người nói vô tình người nghe có ý, thật ra nói đơn giản chính là mình có tật giật mình, vốn đây chỉ là một câu đùa vui mà thôi.  

             Triệu Dật cười ha hả một tiếng nói: "Cậu nói lời này, không sợ tôi bị Thiến Thiến đánh chết sao?"  

             Nếu như Diệp Thiến không phải thăm dò, mà là xác định chính xác chuyện này, vậy thời điểm này Triệu Dật phủ nhận cũng không tốt.

 
Chương 633: Độ thiện cảm vẫn cao như vậy!


Chương 634: Lời giải thích duy nhất  

             Cô ấy chọn thời điểm này nói lời này, hiển nhiên là có mục đích. Đây không chỉ là đơn thuần nói đùa, bởi vì tụ họp lần trước đó, trò đùa này đã từng xảy ra rồi.  

             Huống chi lần này cô ấy còn chỉ mặt gọi tên hỏi mình...  

             Theo như tính cách của Diệp Thiến, có lẽ không đến mức trước mặt mọi người làm khó dễ mình, khiến mình mất mặt, thế thì...  

             Rất nhiều ý tưởng đều trong nháy mắt hiện lên trong đầu Triệu Dật, sau đó hắn quyết định.  

             Thừa nhận!  

             Ánh mắt mọi người nhìn chăm chú, trên mặt Triệu Dật lộ ra nụ cười, thoáng có chút lúng túng: "Khụ khụ. chuyện này, thời điểm này nói ra thật sự hơi khó xử... Khó kìm lòng nổi, khó kìm lòng nổi..."  

             Trong lòng Bạch Nguyệt loạn thành một vòng dây rối, cô tin chắc bản thân chưa từng thừa nhận với Diệp Thiến quan hệ giữa mình và Triệu Dật, vì sao đột nhiên Diệp Thiến lại nói vậy?  


             Là mình đã lộ ra sơ hở ở đâu ư?  

             Hay là cô ấy chỉ là nói đùa, hoặc là trong lòng có hoài nghi nên thử một lần?  

             Bạch Nguyệt lấy dũng khí nghiêng đầu nhìn về phía Diệp Thiến, nhưng mà trong mắt Diệp Thiến cô chỉ thấy mấy phần phức tạp, còn có vài phần vui vẻ.  

             Không có mỉa mai, không có châm biếm, không có căm thù.  

             Lòng Bạch Nguyệt đang treo lơ lửng đột nhiên rơi xuống, nhưng mà vẫn trong lòng vẫn lúng túng như trước.  

             Bị phát hiện rồi sao?  

             Mình không phải đã ẩn giấu nội tâm rất tốt sao, không có bất kỳ lời quá đáng nào.  

             Từ sau khi khai giảng, Triệu Dật vẫn luôn bận rộn, bản thân chưa bao giờ đang nói chuyện trước mặt Diệp Thiến và Triệu Dật. Triệu Dật đã tới Bạch Bối một lần, Bạch Nguyệt cũng rất quy củ, không có bất kỳ sự lén lút hay mắt đi mày lại với Triệu Dật. Cô lấy thân phận bạn thân ở chung, Diệp Thiến làm sao phát hiện được?  

             Đương nhiên đám người Lục Đào cũng không thể nào biết rõ ý nghĩ trong lòng ba người, bọn họ chỉ thấy Diệp Thiến nói ra, Triệu Dật thừa nhận còn Bạch Nguyệt ngượng ngùng...  

             "Mẹ nó, cái này lại là thật sao? Anh Dật, tôi đối với anh ngưỡng mộ như nước sông cuồn cuộn liên miên không dứt, tất cả mọi người là huynh đệ, nếu không cậu chỉ điểm cho tôi một chút được không? Tôi cảm thấy tôi có thể còn cứu được một chút..."  

             Tôn Lượng cũng có chút kinh ngạc, nhưng mà chốc lát lại nở nụ cười.  

             Anh ta là người từng trải nhất trong xã hội phức tạp, thấy cũng nhiều nhất. Tuy rằng thoáng giật mình, nhưng cũng không tính vô cùng kinh ngạc.  

             Triệu Dật có thể nói là sở hữu hết thảy thứ đồ mà con gái tha thiết ước mơ, vậy thì bạn thân cùng thích Triệu Dật, đây không phải là rất bình thường sao?  

             Hơn nữa, bạn gái chính quy của Triệu Dật chính là Liễu Vũ Phi, những người khác tuy rằng cũng đều là bạn gái Triệu Dật, Triệu Dật đối xử với các cô cũng đều thật lòng, nhưng địa vị trong lòng thì khẳng định vẫn có chênh lệch nhất định.  

             Có lẽ, Diệp Thiến biết mình lúc đầu vốn cũng không phải là chính cung, cho nên không sao cả?  

             Vị trí chính cung chỉ có một, nếu như không phải mình thì nhiều thêm vài phi tử thì chẳng phải là cũng có thể chấp nhận được sao?  

             Mặc dù nói quan hệ bạn thân hơi có chút gì đó, nhưng mà nghĩ ngược lại thì đây không phải có chỗ tốt sao?  

             Hai mỹ nữ, hoa tỷ muội bạn thân, đối với Triệu Dật chẳng phải là có lực hấp dẫn càng lớn?  

             Hơn nữa địa vị như nhau, hai em gái cũng có thể chống đỡ an ủi lẫn nhau, không cần phải một mình đau khổ chống đỡ?  

             Ngụy Xuyên chớp chớp mắt, trong ánh mắt tràn đầy hâm mộ, muốn nói gì đó nhưng liếc Tào Tiểu Giai bên cạnh rồi ngậm miệng lại.  

             Cậu ta ngậm miệng nhưng mà biểu cảm trên mặt lại bán đứng cậu ta.  

             Tào Tiểu Giai cười hì hì nói: "Ngụy Xuyên, có phải anh rất hâm mộ anh Dật hay không, cũng muốn giống như anh ấy, trái ôm phải ấp?"  

             Mắt Ngụy Xuyên sáng lên, con mẹ nó, chẳng lẽ còn có thể xoay chuyển sao?  

             Ngụy Xuyên quay sang nhìn Tào Tiểu Giai: "Giai Giai, lời này của em có ý gì?"  

             Tào Tiểu Giai cười cười nói: "Anh có đẹp trai như anh Dật không?"  

             Ngụy Xuyên lắc đầu: "Đương nhiên là không."  

             Tào Tiểu Giai lại hỏi: "Anh có bản lĩnh như anh Dật không?"  

             Ngụy Xuyên nghe được câu thứ hai, lập tức đã hiểu đại khái ý Tào Tiểu Giai, vẻ mặt đau khổ: "Được rồi, anh hiểu rồi, em không cần nói nữa."  

             Tào Tiểu Giai mím môi mỉm cười: "Em cũng chưa nói gì mà."  

             Đây có lẽ là lời giải thích duy nhất rồi

 
Chương 634: Cô ấy thực sự chấp nhận sao?


Chương 635: Chú em nhặt được bảo bối rồi.  

             Được rồi, nếu như đã bị vạch trần, đó cũng là chuyện tốt!  

             Hai người mình và Bạch Nguyệt không phải lén lút nữa.  

             Bạch Nguyệt cũng không cần như kẻ trộm, lòng mang áy náy với Diệp Thiến.  

             Trong lòng Triệu Dật chợt nhớ tới một chuyện khác, nếu như Diệp Thiến cũng biết quan hệ của mình với Bạch Nguyệt, mà còn không biểu hiện ra dáng vẻ để ý, vậy đó phải chăng chứng tỏ bản thân có cơ hội ăn cả hai?  

             Năng lực đánh trận của Triệu Dật quá mạnh mẽ, dẫn đến mỗi lần không thể thoải mái tận hứng, cả đôi đương nhiên có thể giải quyết vấn đề này hiệu quả.  

             Huống chi, làm một thằng đàn ông, ai không muốn cái này đúng không?  

             “Tôi đi vệ sinh!”  

             Triệu Dật uống một ly rồi đứng dậy, Ngụy Xuyên nhìn Triệu Dật rời khỏi bàn, chớp mắt mấy cái cũng đứng dậy: “Chờ đã! Chúng ta cùng đi!”  

             Sau khi rời khỏi bàn ăn, Ngụy Xuyên đến gần Triệu Dật khẽ hỏi: “Anh Dật! Anh thật quá trâu bò rồi! Làm sao mà bọn họ có thể chung sống hòa thuận như vậy?”  

             Triệu Dật lắc đầu: “Tôi cũng không biết đâu! Tôi cũng không làm gì cả!”  

             Ngụy Xuyên sửng sốt: “Tình huống là như thế nào vậy?”  

             Triệu Dật thản nhiên nói: “Những chuyện Diệp Thiến nói tôi cũng chưa chuẩn bị trước. Cậu không thấy tôi cũng rất ngạc nhiên sao?”  


             Ngụy Xuyên kinh ngạc hỏi: “Anh và Bạch Nguyệt thật sự ở bên nhau sao?”  

             Triệu Dật gật đầu: “Ừm! Thực ra là lần đó tôi giả làm bạn trai rồi về nhà cô ấy cũng đã xảy ra một số chuyện, làm giả hóa thật rồi. Nhưng mà qua năm mới khi trở lại Giang Châu thì chúng tôi mới xác định quan hệ…”  

             Ngụy Xuyên ồ một tiếng, giải thích nói: “Ha ha! Giả làm bạn trai chắc chắn rất dễ dàng trở thành sự thật. Chủ yếu là anh rất phù hợp với hình tượng bạn trai của hầu hết các nữ sinh, cũng là con rể trong tưởng tượng của các phụ huynh. Tôi nghĩ chắc chắn anh đã mua cho nhà cô ấy không ít đồ nha!”  

             Triệu Dật gật đầu: “Mua đồ tết và quà tặng hết mấy chục nghìn tệ.”  

             Ngụy Xuyên cười nói: “Không phải là như vậy sao? Như vậy thì ai mà không bị giao động chứ? Diệp Thiến vạch trần ngay lúc này, xem ra cô ấy cũng lựa chọn chấp nhận. Nhưng mà nếu như sau này anh dẫn theo cô ấy hay Bạch Nguyệt đi ăn cơm cùng chúng tôi, còn không bằng cô ấy trực tiếp làm rõ. Như vậy sau này cậu cũng không cần khó xử để dẫn theo ai hay không dẫn theo ai nữa, chỉ sợ đụng phải ai rồi thì cũng bị bại lộ…”  

             Triệu Dật hơi sững sờ, xoa cằm, nghe cũng giống như có ý gì đó nha!  



 
Chương 635: Là Diệp Thiến!


Chương 636: Trừng phạt Diệp Thiến  

             Vẻ mặt Ngụy Xuyên đau khổ: “Biết là không thể so sánh với anh được. Vừa rồi chẳng phải Tào Tiểu Giai cũng đưa ra so sánh sao? Đàn ông như anh đối với phụ nữ chính là độc dược, không có thuốc giải. Dù là những cô gái kia sẽ không có tương lai với anh, dù biết rõ anh đã có bạn gái thì họ cũng chỉ sẽ hỏi anh là “có thêm bạn gái sao” mà thôi. Đến nỗi cuối cùng có thể trở thành chính cung nương nương hay không thì các cô ấy thực sự cũng không quan tâm lắm…”  

             Triệu Dật bật cười nói; “Tốt nhất cậu vẫn nên nói về chuyện yêu đương của mình đi thôi. Ít nhất Tào Tiểu Giai là một cô gái rất xinh đẹp, hơn nữa gia cảnh còn rất tốt. Đối với cậu mà nói, cậu hoàn toàn không mất mát gì nha!”  

             Ngụy Xuyên gật đầu thừa nhận: “Đúng vậy! Đúng là điều kiện của cô ấy rất tốt, tôi cũng rất hài lòng. Chỉ là tôi còn trẻ nha, lòng tôi cũng sẽ không yên đâu. Tôi không muốn để thanh xuân của mình nằm một chỗ đâu, tôi vẫn có chút không can tâm…”  

             Triệu Dật vỗ vai Ngụy Xuyên: “Anh Xuyên! Nấm mồ hôn nhân, lên đường bình an nha…”  

             Bởi vì đều dẫn theo bạn gái nên mọi người lại đến KTV hát hò một lúc.  

             Nửa đêm, mọi người ngừng hát. Sau khi những người khác rời đi thì chỉ còn lại ba người Triệu Dật, Diệp Thiến và Bạch Nguyệt.  

             Bầu không khí đang náo nhiệt bỗng nhiên có chút yên lặng, còn có cảm giác khó chịu. Triệu Dật cười nói: “Hôm nay cũng đã trễ như vậy rồi, hay là chúng ta đến phòng trọ của anh ngủ lại, ngày mai rồi quay về trường học?”  


             Diệp Thiến và Bạch Nguyệt liếc mắt nhìn nhau: “Được!”  

             Ba người đến phòng trọ của Triệu Dật, Triệu Dật đang muốn đi vào phòng ngủ chính, bỗng nhiên Diệp Thiến quay người lại nói: “Hôm nay em và Bạch Nguyệt ngủ ở phòng ngủ chính, anh ở phòng ngủ phụ, có được không?”  

             Trong lòng Triệu Dật đang lo lắng không yên, nào dám phản đối chứ?  

             “Anh ngủ một mình sao?”  

             Diệp Thiến như cười như không nhìn Triệu Dật: “Nếu không thì Bạch Nguyệt ngủ cùng với anh, em sẽ ngủ một mình!”  

             Triệu Dật còn chưa trả lời, Bạch Nguyệt đã mãnh liệt lắc đầu: “Em sẽ ngủ chung với Thiến Thiến!”  

             Thôi! Thôi!  

             Không thể trêu vào!  

             Hôm nay vừa mới vạch trần sự thật, Triệu Dật cảm thấy không có sóng gió đã là rất may mắn rồi. Bây giờ sóng yên gió lặng, Triệu Dật đã rất thỏa mãn.  

             Chơi hai người cùng lúc sao?  

             Quên đi! Tạm thời không dám nghĩ!  

             Xem trước tình hình mà nói.  

             Nếu như các cô ấy không khóa cửa thì nửa đêm mình có thể kiếm gì uống rồi mơ màng đi nhà vệ sinh, theo thói quen trở về phòng ngủ chính rồi mượn cớ đi vào?  

             Diệp Thiến nhìn chằm chằm Triệu Dật, chờ Triệu Dật trả lời.  

             Triệu Dật trả lời rất dứt khoát: “Mặc dù trong lòng anh rất mất mát, nhưng mà anh còn có thể làm gì được chứ? Đương nhiên là đáp ứng các em rồi!  

             Diệp Thiến trừng mắt nhìn Triệu Dật, đưa tay kéo cánh tay Bạch Nguyệt đi về cửa phòng ngủ chính. Sau đó Triệu Dật lập tức nghe được một âm thanh thanh thúy giòn tan.  

             Khóa trái cửa!  

             Xong rồi! Ý nghĩ đánh úp bất ngờ nửa đêm xem như bỏ!  

             Thôi! Thôi!  

             Đi tắm!  

             Triệu Dật từ bỏ ảo tưởng cuối cùng, thành thật đi tắm, sau đó cũng rất thành thật trở về phòng ngủ phụ. Mà lúc này cửa phòng ngủ chính cũng mở ra, Diệp Thiến và Bạch Nguyệt lần lượt đi rửa mặt.  

             Hai ông hòa thượng uống nước, ba ông hòa thượng không uống nước!  

             Ngủ!  

             Căn bản là Triệu Dật cũng uống khá nhiều rượu, không lâu sau đã ngủ thiếp đi. Không biết qua bao lâu, lúc nửa đêm, cửa phòng ngủ của Triệu Dật bỗng được mở ra.  

             Một bóng người xinh đẹp từ ngoài cửa lách mình vào phòng, sau đó nhẹ nhàng khép cửa phòng lại rồi sờ soạng hướng về phía giường.  

             Trong khoảnh khắc cửa vừa mở ra, Triệu Dật cũng đã tỉnh.  

             Ai vậy?  

             Bạch Nguyệt?  

             Bóng người kia chạy vào trong chăn Triệu Dật, còn chưa kịp tới gần đã bị Triệu Dật nằm im trong chăn yên lặng chờ đợi hồi lâu kéo lại, sau đó trực tiếp đè lên.  

             Một bóng dáng xinh đẹp lại lần nữa luồn vào.

 
Chương 636: Đương nhiên là lựa chọn tha thứ cho bọn họ rồi!


Chương 637: Tiện nghi cho hắn  

             Cái gì?  

             Còn chưa chịu khuất phục?  

             Còn muốn tìm lại địa vị?  

             Triệu Dật kéo người sang, lập tức hơi sững sờ.  

             Bạch Nguyệt!  


             Mẹ kiếp! Thế mà đổi người rồi sao?  

             Bạch Nguyệt khẽ nói: “Cậu ấy ngủ rồi, ngủ rất sâu…”  

             Triệu Dật bật cười, lập tức hiểu được. Cũng không nói nhảm gì, bắt đầu hình thức chiến đấu.  

             “Lúc nãy các em tâm sự chuyện gì vậy?”  

             Bạch Nguyệt cắn môi ôm chặt cái gối, đồng thời khẽ đáp: “Lần trước không phải em và cậu ấy ngủ chung sao? Em ôm lấy anh theo thói quen, trong lúc mơ màng còn bại lộ động tác em và anh lúc ngủ…”  

             Triệu Dật bừng tỉnh, kinh ngạc hỏi: “Vậy chẳng phải là đêm hôm đó cô ấy đã phát hiện sao? Nhưng vẫn không có nói?”  

             Bạch Nguyệt khẽ đáp: “Cậu ấy cũng do dự không biết có nên nói hay không. Nhưng lần này anh giúp em tìm việc làm, lại còn ở thành phố, sau này em và cậu ấy cũng sẽ tách ra. Cho nên cậu ấy đã cân nhắc đến điểm ấy, quyết định làm rõ chuyện này. Như vậy, sau này cũng không cần phải khó xử khi dẫn theo ai hay không nữa…”  

             Sau khi chiến đấu mãnh liệt một hồi lâu, Triệu Dật cuối cùng cũng hài lòng ngã xuống giường.  

             Bạch Nguyệt không dám ở lại lâu, không nói lời nào lập tức nhanh chóng rời đi. Chạy vào phòng vệ sinh, không lâu sau lại lặng lẽ chạy về phòng ngủ chính, nằm xuống bên cạnh Diệp Thiến.  

             Diệp Thiến vẫn ngủ say như cũ.  

             Bạch Nguyệt cẩn thận nằm trong chăn để cho cơ thể mình ấm lên một chút, lúc này mới dám tiến lại gần Diệp Thiến, từ từ nhắm mắt lại.  

             Bên trong phòng ngủ phụ, Triệu Dật đang rất thỏa mãn.  


             Sảng khoái!  

             Mặc dù không thực sự là chơi hai người cùng lúc, nhưng mà hai người một trước một sau chiến đấu bổ sung cho nhau khiến cho Triệu Dật đặc biệt hưng phấn. Cũng vì vậy mà hắn cực kỳ thoải mái.  

             Loại cảm giác này là vô cùng thỏa mãn, trước giờ chưa từng có.  

             1+1 quả nhiên lớn hơn 2!  

             Ha ha!  

             Từ trong câu trả lời đứt quãng của Bạch Nguyệt, Triệu Dật biết chuyện gì đã xảy ra. Thức ra lần trước lúc Diệp Thiến và Bạch Nguyệt ngủ chung một phòng đã phát hiện được chuyện giữa Triệu Dật và Bạch Nguyệt. Dù sao hôm đó Bạch Nguyệt cũng uống say, có vài hành vi không theo sự khống chế của não bộ, làm lộ ra một vài lời nói hay hành động nhỏ nào đó cũng là rất bình thường.  

             Hai tháng nay Diệp Thiến vẫn rất do dự, cũng đã suy nghĩ rất nhiều lần, nhưng mà cuối cùng vẫn không bỏ được Triệu Dật. Dù sao Triệu Dật đối với cô thực sự không có gì để nói. Hơn nữa chuyện này cũng là cô nhờ Triệu Dật giúp đỡ, để cho bọn họ cùng về nhà. Nếu không cho dù bọn họ muốn đột phá cũng không thể nào nhanh như vậy.  

             Mặc dù ý muốn lúc đầu của Diệp Thiến là giúp đỡ, Bạch Nguyệt cũng cảm thấy hổ thẹn với sự giúp đỡ này. Nhưng mà dáng vẻ nhường nhịn cúi đầu như tiểu nhân của Bạch Nguyệt khiến cô căn bản không thể nào tức giận với cô ấy được.  

             Không có cách nào tức giận với Bạch Nguyệt, lại không thể bỏ được Triệu Dật, như vậy thì phải làm sao đây?  

             Đương nhiên là lựa chọn tha thứ cho bọn họ rồi!  

             Khuôn mặt Diệp Thiến lập tức ửng đỏ như hai đám mây hồng: “Hừ! Thật là tiện nghi cho hắn!”

 
Chương 637: Đừng mua! Em không cần!”


Chương 638: Thẳng thắn nói chuyện  

             Ngập ngừng một lát, Diệp Thiến khẽ hỏi: “Hắn như thế nào?”  

             Khuôn mặt Bạch Nguyệt cũng ửng hồng: “Quá mạnh mẽ! Mình nghĩ phụ nữ có được người đàn ông như vậy thật sự sẽ rất hạnh phúc. Ừm! Cái đó… cũng rất hạnh phúc!”  

             Diệp Thiến chớp mắt mấy cái: “Cậu chịu được bao lâu?”  

             Bạch Nguyệt cũng chớp mắt mấy cái: “Khoảng chừng bốn mươi phút nha!”  


             Ánh mắt Diệp Thiến bỗng nhiên trở nên phức tạp: “Đúng là gia súc mà!”  

             Đương nhiên Bạch Nguyệt hiểu ý tứ trong lời nói của Diệp Thiến, gật đầu tán thành: “Đúng vậy!”  

             Diệp Thiến bỗng nhiên thăm dò, hôn lên mặt Bạch Nguyệt một cái: “Cũng tốt! Ít nhất chúng ta cũng không cần lo lắng ai sẽ bị lạnh nhạt…”  

             Bạch Nguyệt lại lần nữa khéo léo đồng ý: “Mình cảm thấy nếu như hắn chọn cả hai chúng ta cũng không phải là vấn đề, cơ thể của hắn quá tốt!”  

             Khuôn mặt Bạch Nguyệt hồng hồng, khẽ nói: “Vậy chẳng phải hắn sẽ sướng chết sao? Đàn ông mà, ai mà không muốn chuyện này chứ? Đoán chừng tối hôm qua hắn cũng đã thèm chảy nước miếng nha, nằm mơ cũng phải bật cười đó!”  

             Bạch Nguyệt đưa tay ôm lấy Diệp Thiến: “Dù sao mình và cậu đều cùng một chiến tuyến. Nhưng mà mình cảm thấy thực ra cũng không phải là không được nha! Chuyện này ai cũng không cần phải lúng túng hay khó chịu, mình nghĩ đây chỉ là chuyện sớm muộn…”  

             “Cậu là cái đồ phản bội!”  

             Diệp Thiến liếc nhìn Bạch Nguyệt, tức giận nói: “Cậu cứ vậy mà theo hắn, tại sao phải nghe theo hắn chứ?”  

             Bạch Nguyệt bật cười nói: “Không biết nữa, những gì mình nói đều là sự thật! Cho dù ai ở cùng với hắn thì người kia cũng sẽ rất lúng túng. Vậy để không phải xấu hổ thì tất cả mọi người đều tham gia, không được sao? Dù sao đây cũng là chuyện nhà mình, cái gì vui vẻ thì mình làm thôi!”  

             Diệp Thiến đưa tay ôm lấy Bạch Nguyệt: “Cậu không cảm thấy ngại ngùng sao?”  


             Bạch Nguyệt tiến lại bên tai Diệp Thiến, bỗng nhiên cắn nhẹ lên vành tai của Diệp Thiến. Chỉ trong nháy mắt, lỗ tai xinh đẹp của Diệp Thiến lập tức ửng đỏ, cả người cũng giống như bị điện giật.  

             Bạch Nguyệt cười hì hì buông Diệp Thiến ra, khẽ nói: “Suy nghĩ kỹ thì thật là có chút mong đợi đấy!”  

             Diệp Thiến cảm giác nhịp tim của mình bỗng nhiên tăng nhanh.  

             “Cậu là cái đồ hoa si!”  

             Diệp Thiến nhanh chóng đẩy Bạch Nguyệt ra: “Mau dậy đi! Đừng lề mề nữa!”  

             Bạch Nguyệt cười hì hì đồng ý nói: “Đúng vậy nha! Mình chính là hoa si đó! Nếu không mình cũng không đến nỗi lưu lạc ở đây!”  

             Sau khi hai người thay xong quần áo đi ra ngoài thì Triệu Dật đã dọn xong bữa sáng, tâm trạng lập tức trở nên có chút kỳ lạ.  

             Mặc dù Triệu Dật tuổi còn trẻ nhưng cũng là ông chủ nắm trong tay tài sản nghìn tỷ, nhưng vẫn giống như một người đàn ông bình thường, sẽ đích thân đi mua bữa sáng cho người mình thích. Cảm giác như thế này thật khiến cho lòng người ấm áp.  

             Triệu Dật nhìn thái độ cương quyết của Bạch Nguyệt lần nữa, lập tức cũng không miễn cưỡng, cười nói: “Được! Vậy chờ sau này công việc của em ổn định hơn, anh sẽ mua cho em một căn nhà ở gần đó. Còn bây giờ anh sẽ nhờ Quan Tâm đi cùng em, thuê cho em một căn phòng thật tốt ở gần đài phát thanh truyền hình… Như vậy có được không?”

 
Chương 638: “Là tôi!”


Chương 639: Giúp tôi sắp xếp một chút  

             Bạch Nguyệt do dự một chút rồi gật đầu nói: “Cảm ơn!”  

             Triệu Dật cười nói: “Không cần khách sáo với anh. Chỉ có anh mới biết được anh nhận được bao nhiêu từ các em thôi. Cũng không phải là một chiếc xe hay một căn nhà có thể so sánh được.”  

             Câu nói này của Triệu Dật thực ra là nói đến giá trị của gói phần thưởng Chiết Hoa Thủ, nhưng mà qua tai của Diệp Thiến và Bạch Nguyệt lại mang theo vài phần lãng mạn.  


             Nhận được bao nhiêu?  

             Nhận được cái gì?  

             Trừ lần đầu tiên của mình thì còn cái gì chứ?  

             Yêu sao?  

             Trong lòng hai cô gái đều vô cùng xúc động, dù sao những lời nói này của Triệu Dật thực sự không phải nói qua rồi thôi. Hắn đã tặng cho Diệp Thiến một căn nhà và một chiếc xe, cho nên điều hắn nói thật sự nghiêm túc!  

             Hắn thật sự nghĩ là mình đã nhận được thứ rất quan trọng!  

             Mặc dù hắn cũng có chút đào hoa, nhưng mà hắn thật sự yêu mình!  

             Trong mắt Diệp Thiến tràn đầy xúc động. Trong lòng đột nhiên cảm giác được, coi như là hắn có chút lòng tham, nhưng mà chuyện đó dường như cũng không phải là chuyện không thể chấp nhận được…  

             “Bighit Entertainment?”  

             “Đúng vậy, thưa ngài! Xin hỏi tôi có thể giúp gì được cho ngài?”  

             “Tôi là giám đốc Triệu Dật, tối nay tôi sẽ đến đảo Jeju Hàn Quốc. Bởi vì tôi là người Trung Quốc, không quen thuộc với Hàn Quốc lắm. Cho nên tôi hi vọng công ty bên đó sẽ cử người có năng lực phục vụ tôi trong chuyến đi lần này. Sau khi hành trình kết thúc, tôi sẽ ghé thăm công ty một chuyến...”  

             “Giám đốc Triệu! Xin Chào! Tôi sẽ liên hệ chuyên gia phục vụ cho anh!”  

             “Được!”  

             Đối với yêu cầu của Triệu Dật, Song Min Gook cũng không ngạc nhiên lắm. Người có tiền đi du lịch muốn tìm mỹ nữ làm bạn, điều này chẳng phải là rất bình thường sao?

 
Chương 639: Bọn họ là người như thế nào?”


Đề cử quyền sách 'Nhân sinh hung hãn' đọc giả có thể đi xem  

             Chương 640: Đến Hàn Quốc  

             “À! Đúng rồi! Nếu như sắp xếp mỹ nữ biết một chút tiếng Trung thì càng tốt. Nếu như không biết thì tiếng Anh cũng được, nếu không thì không thể nào nói chuyện được. Hơn nữa các bạn của tôi đều khá ngây thơ, làm phiền các anh sắp xếp một chút. Mặt khác, buổi tối chúng tôi mới đến đào Jeju, nên các anh sắp xếp cho các cô ấy đến khách sạn vào sáng hôm sau là được!”  

             Dù sao đến đảo Jeju cũng đã gần mười giờ, đến khách sạn cũng đã nửa đêm, còn cần mỹ nữ làm gì chứ?  

             Vậy thì ngày mai chính thức du lịch rồi bắt đầu.  

             Song Min Gook không chút do dự đáp: “Giám đốc Triệu! Hay là để chúng tôi sắp xếp khách sạn cho anh?”  

             Triệu Dật từ chối nói: “Không cần đâu! Chuyến đi cá nhân, không cần phải làm phiền công ty bên này!”  

             Song Min Gook lại hỏi việc khác: “Được! Vậy sáng mai tôi sẽ dẫn người đến chào hỏi giám đốc Triệu.”  


             “Được! Lát nữa tôi sẽ gửi địa chỉ khách sạn và số phòng cho anh!”  

             “Được! Tôi lập tức sắp xếp!”  

             “Ừm!”  

             Triệu Dật cúp điện thoại, bỗng nhiên cười không ra tiếng.  

             Mình làm chuyện này nhưng lại có chút cảm giác kia.  

             Được rồi! Để các anh em hưởng phúc bảy ngày, mình sẽ nhịn!  

             Tốt xấu gì cũng là ra nước ngoài, không nếm thử một chút đặc sản bản địa thì chẳng phải là công cốc sao?  

             Đã đi qua thì nhất định phải lưu lại dấu vết.  

             Dù sao cũng phải để lại gì đó nha!  

             Còn về tham quan công ty, Triệu Dật vẫn nhớ là Diệp Thiến thích nhóm nhạc nữ Sungirl, món quà này nhất định phải chuẩn bị kỹ càng. Đến lúc trở về sẽ cho Diệp Thiến một bất ngờ, chẳng phải sẽ khiến Diệp Thiến xúc động hay sao?  

             Nói không chừng một khi Diệp Thiến xúc động thì mình có thể hành động…  

             Bay suốt chặng đường dài, làm thủ tục nhập cảnh rồi bắt taxi, Triệu Dật nói tiếng Hàn rất thành thạo, đưa mọi người đến khách sạn một cách dễ dàng.  

             Bốn người, bốn căn phòng lớn.  

             Dù sao đêm nay mới chỉ có bốn người, đêm mai là tám người, cũng lười đổi phòng.  

             Đến khách sạn, mọi người tranh thủ tắm rửa, nghỉ ngơi dưỡng sức.  

             9 giờ sáng ngày hôm sau, cửa phòng Triệu Dật được gõ rất đúng giờ.  


             Triệu Dật mở cửa phòng, một người đàn ông trung niên tầm khoảng bốn mươi tuổi mặc âu phục đang đứng ở cửa với vẻ mặt cung kính: “Xin chào! Giám đốc Triệu! Tôi là Song Min Gook.”  

             “Vất vả cho ông, mời ông vào!”  

             Tống Quốc Dân nhìn Triệu Dật với ánh mắt kính trọng và cũng có chút đánh giá.  

             Anh ta quá trẻ!  

             Đây là phản ứng đầu tiên của Song Min Gook.  

             Nhưng trên người Triệu Dật lại toát ra khí chất quý tộc, hơn nữa ánh mắt cũng không có chút non nớt nào, càng khiến người khác cảm thấy rất trưởng thành, lại còn rất giản dị.  

             “Giám đốc Triệu! Tôi đã theo yêu cầu của anh mời một nhóm các cô gái xinh đẹp người địa phương. Các cô ấy đang ở dưới lầu, nhưng tôi không chắc có đúng theo yêu cầu của giám đốc Triệu hay không. Cho nên tôi đã quay một video, nếu không phiền thì mời giám đốc Triệu xem trước một chút...”  

             Triệu Dật cười nói: “Được!”  

             Song Min Gook lấy điện thoại di động ra mở video lên, cung kính đưa đến trước mặt Triệu Dật.  

             Triệu Dật nhìn kỹ, đúng là một nhóm những người đẹp xứ Hàn Quốc, ngoại hình và khí chất cũng khác nhau, mỗi người một vẻ. Không phải 4 người mà là 8 người, rõ ràng là Song Min Gook cố ý chọn thêm 4 người.  

             Làm việc chuyên nghiệp!  

             Tốt!  

             Triệu Dật cười và nói: “Họ đều rất xinh đẹp. Vất vả cho ông rồi, trưởng phòng Song!”  

             Song Min Gook cung kính nói: “Vâng!”  

             Triệu Dật cười nói: “Được!”

 
Chương 640: "Cậu đánh răng chưa?”


Chương 641: Giữ lại tất cả  

             Triệu Dật lấy điện thoại ra gọi cho Lục Đào: “Mấy cô gái mà các cậu luôn mong chờ đã đến đây rồi, gọi hai người kia cũng đến phòng của tôi đi.”  

             Lục Đào và mọi người nhanh chóng lên phòng, Lục Đào bước vào cửa, nhìn xung quanh: “Anh Dật! Anh nói có người đẹp đâu? Anh lừa chúng tôi sao?”  

             Triệu Dật mỉm cười đưa điện thoại cho Lục Đào: “Ở dưới lầu, chọn đi, chọn cô gái nào mà cậu thích.”  

             Lục Đào cùng Quách Đông Lai nhìn kỹ một chút, bỗng nhiên hai mắt Lục Đào sáng ngời như sói. Tinh thần Quách Đông Lai hưng phấn, Lý Dương có hơi do dự, ánh mắt có chút lo lắng.  

             Rõ ràng khi đoạn video vừa kết thúc, Quách Đông Lai và Lý Dương có chút hoảng loạn, nhất là Lý Dương vì hiện tại cậu ta đã có bạn gái.  


             Triệu Dật cười nhắc nhở: “Trước khi các cậu chọn, để tôi nhắc nhở các cậu một chút, những cô gái xinh đẹp ở đây có thể đáp ứng tất cả các yêu cầu của các cậu. Cho dù các cậu có yêu cầu họ ở lại cùng các cậu qua đêm họ cũng sẽ đồng ý. Các cậu có thể làm điều đó hoặc không, tùy theo tâm ý mỗi người. Ngoài ra, chuyến đi này là một trải nghiệm trong đời, các cậu có thể coi đây là một trải nghiệm để mở rộng tầm mắt, hoặc như một tour du lịch. Chuyến đi này chỉ có bốn người chúng ta biết, sau khi trở về sẽ không ai nhắc gì tới nó nữa, nhưng chúng ta phải xem nó thật bình thường…”  

             Lời nói của Triệu Dật là có mục đích, chủ yếu nhắm tới Quách Đông Lai và Lý Dương, sợ bọn họ chơi quá đà sẽ làm bóp méo tam quan của họ về cuộc sống!  

             Quách Đông Lai và Lý Dương còn chưa mở miệng, Lục Đào đột nhiên ngẩng đầu cười nói: “Có tận tám cô gái, chúng ta chọn cô nào cũng được. Chi bằng chúng ta chọn mỗi người hai cô, như vậy sẽ rất vui vẻ đó nha…”  

             Triệu Dật nghiêng đầu nhìn Lục Đào, không nhịn được mà bật cười.  

             "Có thể nha, cậu thật đúng là buông thả bản thân..."  

             Lục Đào thuận miệng hỏi: "Trường hợp của các em gái kia, giá cả như thế nào đây.”  

             Triệu Dật cười nói: "Được rồi, lúc trước tôi từng nói sẽ giải quyết việc này nên tôi sẽ trả tiền thuê họ, những thứ còn lại cậu trả là được.”  

             Lục Đào chớp mắt mấy cái, nói: "Không được, nói vậy khác gì cậu bao toàn bộ hành trình? Anh Dật à, anh đừng vả vào mặt tôi như vậy chứ.”  

             Triệu Dật cười ha hả nói: "Thật sự cậu không cần tôi giúp đỡ sao? Muốn tự trả hết à, tuy không đắt nhưng cũng không phải rẻ đâu nha.”  

             Lục Đào không chút do dự nói: "Thua thì phải chịu, đã nói mời mọi người thì nhất định phải để tôi trả. Bằng không thì tôi đâu còn mặt mũi gì với anh nữa!”  

             Triệu Dật cười nói: "Được, mỗi em gái sáu ngày là 120 ngàn, nếu như cậu muốn gọi hết thì tất cả là tám người, tổng cộng 960 ngàn.”  


             Quách Đông Lai và Lý Dương liếc nhau, trong lòng cả hai đều có chút dao động.  

             Bỗng nhiên bọn họ hiểu được ý nghĩa những lời trước đó của Triệu Dật, Triệu Dật là đang lo lắng cho bọn họ, lo rằng bọn họ bởi vì những chuyện này mà thay lòng đổi dạ. Thậm chí tam quan lệch lạc cho nên mới có ý dặn dò như vậy.  

             Quả nhiên là một chuyến đi giúp tu tâm dưỡng tính!  

             Cũng may giống như lời Triệu Dật nói, chuyến đi nước ngoài lần này giống như một giấc mơ chỉ có bản thân mới tự cảm nhận được.  

             Lục Đào không thèm để ý chút nào khua tay nói: "Trái ôm phải ấp thoải mái một chút, cái này đâu chỉ là vui vẻ tăng gấp đôi, đó là đầu tư gấp đôi nhận lại gấp bội.”  

             Triệu Dật vô cùng đồng ý.  

             Niềm vui của đêm qua vẫn còn hiện hữu rõ ràng ở trước mắt.  

             Hắc hắc!  

             "Nào, anh Dật, anh uchọn trước đi."  

             Triệu Dật cười nói: "Được, ngoài ra tôi còn muốn hỏi thăm một chuyện, đó là về nhóm nhạc nữ Sungirl..."

 
Chương 641: "Đây là trách nhiệm của tôi!”


Chương 642: Oppa hào phóng  

             Sắc mặt Song Min Gook đột nhiên biến đổi.  

             Nhóm nhạc nữ Sungirl là đại diện của Bighit Entertainment, chẳng lẽ Triệu Dật để mắt đến nhóm nhạc này nên muốn dùng quy tắc ngầm?  

             Điều này chắc chắn là không thể!  

             Cho dù Triệu Dật là quản lý thì cũng không được!  

             Triệu Dật nhìn gương mặt Song Min Gook hơi biến sắc, mỉm cười nói: "Trưởng phòng Song đừng hiểu lầm, bạn gái tôi rất thích Sungirl. Cô ấy nói rằng vũ đạo của họ vô cùng tốt cho nên tôi muốn mời các cô ấy nhảy một đoạn đơn giản cho bạn gái của tôi. Sau đó thêm một vài lời chúc kèm thêm một vài bức ảnh có chữ ký gì đó để tôi làm quà tặng bạn gái..."  

             Song Min Gook nghe Triệu Dật giải thích xong, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm: "Thì ra là như vậy, đương nhiên là không có vấn đề gì. Trước tiên, quản lý Triệu có thể nói cho tôi biết tên bạn gái của ngài không? Để lát nữa tôi bố trí bọn họ luyện tập một chút. Nếu không, chờ khi giám đốc Triệu đến công ty sợ rằng các cô ấy còn chưa chuẩn bị xong..."  

             Triệu Dật gật đầu cười nói: "Tên cô ấy là Diệp Thiến, là một sinh viên năm thứ ba khoa múa.”  

             Song Min Gook ghi lại thông tin này, sau đó mỉm cười nói: "Tôi sẽ cùng người của công ty bàn bạc, nhất định sẽ làm hài lòng bạn gái của quản lý Triệu!”  

             Triệu Dật mỉm cười nói: "Vậy thì xin cảm ơn.”  

             Song Min Gook lễ phép nói: "Quản lý Triệu, xin ngài đừng khách sáo!”  

             Rất nhanh sau đó, ba tên động vật Lục Đào đã thay quần áo xong. Lục Đào phóng khoáng còn Quách Đông Lai mạnh mẽ, Lý Dương thì nhã nhặn. Mỗi người một vẻ, chỉ là sắc mặt Quách Đông Lai và Lý Dương có chút căng thẳng giống như là cô con dâu, dù xấu xí mà vẫn phải gặp cha mẹ chồng vậy.  

             "Các cậu đều rất đẹp trai, vậy đi thôi!"  


             Song Min Gook dẫn mọi người rời khỏi đại sảnh khách sạn, lập tức nhìn thấy bên ngoài có một nhóm thiếu nữ xinh đẹp đang cười đùa. Dưới ánh mặt trời chói chang, ai nấy đều xinh đẹp rạng ngời thu hút không ít ánh nhìn của người qua đường.  

             Nhìn thấy Song Min Gook đi ra, ánh mắt của nhóm thiếu nữ xinh đẹp đồng loạt quay sang sau đó lập tức sáng lên…  

             Có bỏ tiền ra mua thì mới được hưởng thụ.  

             20 ngàn một ngày là số tiền mà đám người Triệu Dật bỏ ra để được mỹ nữ bầu bạn. Những cô gái này không chỉ bỏ thời gian ra để bầu bạn mà còn đem cả cơ thể ra phục vụ tận tình.  

             20 ngàn một ngày, sáu ngày là 120 ngàn.  

             Đây là thù lao tối thiểu, dù sao trong toàn bộ quá trình các cô ấy không cần bỏ ra một xu nào. Nếu có bản lĩnh thì còn được các ông chủ mua thêm quà tặng , mua nhiều hay ít tùy thuộc vào bản lĩnh của mỗi người.  

             Từ Oppa được phái nữ dùng với người con trai lớn tuổi hơn họ, thuộc về kính ngữ nhưng bình thường cũng là xưng hô thân mật giữa những cặp nam nữ trẻ tuổi. Trước đây phim tình cảm Hàn ở Trung Quốc đã tạo ra ảnh hưởng tương đối lớn, nhất là với rất nhiều nữ sinh vô cùng thích những Oppa của Hàn Quốc.

 
Chương 642: Bị ép buộc chăng?


Chương 643: Điểm sửa đổi  

             Song Ji Soo và Kim Na Hee là tên của hai cô gái đi cùng Triệu Dật.  

             Song Ji Soo, cao 170cm và là người mẫu khoảng 26 tuổi. Cô có phong cách quyến rũ trưởng thành, là người phụ nữ gợi cảm nhất trong nhóm. Cô mặc váy màu lam ôm sát mông, lộ ra dáng người quyến rũ cùng những đường cong cuốn hút làm cho người ta không thể rời mắt.  

             Kim Na Hee, cao 165cm và là thực tập sinh của Bighit Entertainment. Hiện tại cô 23 tuổi, có phong cách trẻ trung xinh đẹp và hơi kín đáo. Cô mặc áo thun trắng, váy denim và đi giày thể thao. Làn da căng mịn săn chắc biểu lộ rõ sự năng động và trẻ trung.  

             Triệu Dật vẫn theo thói quen quét qua hai cô gái, dù sao số liệu quét qua mới là thông tin chính xác nhất để đánh giá một người phụ nữ.  

             "Tên: Song Ji Soo  

             Tuổi: 26  

             Chiều cao: 170 cm  

             Nhan sắc: 94 (Điểm sửa đổi +8)  

             Vóc dáng: 97 (Điểm sửa đổi +7)  

             Điểm đặc thù: 65 điểm.  

             Độ hảo cảm: 63.”  

             (Chú thích: Điểm sửa đổi là điểm thêm vào sau khi phẫu thuật thẩm mỹ. Nếu vậy, 94 (+8) thì điểm thật sự là 86, sau khi sửa đổi mới đạt được 94 điểm.)  

             "Tên: Kim Na Hee  

             Tuổi: 23  

             Chiều cao: 166 cm  

             Nhan sắc: 94  

             Vóc dáng: 95  

             Điểm đặc thù: 93  


             Độ hảo cảm: 55.”  

             Ơ?  

             Điểm sửa đổi?  

             Cái này hẳn là đại diện cho sự chỉnh sửa của phẫu thuật thẩm mỹ. Song Ji Soo này nhìn qua dáng người đều nóng bỏng như thế, thì ra là đã qua chỉnh sửa. Giá trị thực tế của cô ấy cũng chỉ là 86 và 90. Tuy rằng con số này cũng không phải là thấp, cũng được coi là mỹ nữ nhưng Song Ji Soo sau khi phẫu thuật cơ thể thì vóc dáng và giá trị nhan sắc cũng tăng lên rất nhiều.  

             Triệu Dật đối với phẫu thuật thẩm mỹ gì đó không có thiện cảm nhưng cũng không có ác cảm. Cuối cùng đều là bản tính yêu cái đẹp của con người mà thôi. Cơ thể của người ta, họ muốn chỉnh như thế nào thì chỉnh như thế đó. Hơn nữa, chỉnh sửa xinh đẹp một chút, cho dù là người qua đường nhìn thấy mỹ nữ, tâm trạng trong lòng không phải cũng vui vẻ hơn sao?  

             Dù sao hắn cũng không cưới họ, nên không cần lo lắng vấn đề gien thật của các cô ấy lộ ra. Không quan trọng là phẫu thuật hay không, đẹp mắt và vui vẻ là được.  

             Chỉ là khi Triệu Dật nhìn thấy tư liệu của Kim Na Hee, Triệu Dật lập tức kinh hãi.  

             Đây là cái quái gì?  

             Điểm đặc thù 93?  

             Điều đó có nghĩa là gì?  



 
Chương 643: "Em chờ anh."


Chương 644: Đi hay không đi?  

             Triệu Dật khua khua tay nói: "Không có gì, tôi chỉ muốn hỏi rõ một chút, vì thoạt nhìn thì hình như cô ấy cũng không có kinh nghiệm gì.”  

             Song Min Gook cung kính trả lời: "Đúng vậy, đây là lần đầu tiên cô ấy tham gia hoạt động kiểu này. Nếu như không phải là giám đốc Triệu, tôi nghĩ cô ấy sẽ không tham gia.”  

             Triệu Dật cười cười nói: "Thứ cô ấy muốn không phải tiền mà là tìm kiếm cơ hội. Không phải cô ấy nên xin chủ tịch Park sao, dù sao chủ tịch Park mới là người có quyền lực lớn nhất của công ty. Tôi chỉ là một giám đốc, cho dù tôi có hứa cũng không chắc sẽ làm được.”  

             Song Min Gook cúi đầu nói: "Tôi cũng không đoán được trong lòng cô ấy nghĩ gì.”  

             Triệu Dật cười nói: "Được, tôi biết rồi. Anh đi làm việc của mình đi.”  

             “Vâng!”  


             Sau khi Song Min Gook rời đi, Triệu Dật trở lại bên cạnh Song Ji Soo và Kim Na Hee. Song Ji Soo ôm lấy cánh tay Triệu Dật rất thoải mái, còn thân mật dựa vào người hắn, cánh tay Triệu Dật vừa vặn đặt trên phần đồi núi nhô ra.  

             "Đi thôi."  

             Triệu Dật đưa tay ra sau lưng ôm vòng eo mảnh khảnh của Song Ji Soo, nói một câu rồi đi về phía trước.  

             Kim Na Hee nhìn thoáng qua tay Triệu Dật đang ôm eo Song Ji Soo, trong mắt có hơi xấu hổ và hồi hộp nhưng vẫn nhanh chóng đi theo.  

             Một nhóm mười hai người bắt đầu chuyến tham quan và hành trình khám phá ẩm thực ngày hôm nay.  

             Lục Đào lúc thì ôm mỹ nhân này, lúc thì lôi kéo người đẹp kia. Hai người Quách Đông Lai và Lý Dương thì có chút ngại ngùng nhưng mỹ nữ bên cạnh đều rất chủ động trêu chọc họ nên rất nhanh sau đó hai người họ cũng bị cuốn vào cuộc vui.  

             Sau bữa tối thịnh soạn, Lục Đào cười hì hì đề nghị: "Đi cả ngày hơi mệt mỏi, cơm nước xong chỉ muốn đi nghỉ ngơi. Hay là trước tiên chúng ta về khách sạn nghỉ ngơi một lúc, rồi tối nay lại tìm chỗ khác uống rượu?”  

             Về khách sạn nghỉ ngơi?  

             Mệt mỏi?  

             Thiếu chút nữa thì tôi tưởng thật!  

             Ai chẳng biết cậu muốn làm gì?  

             Nhưng mà mục đích của chuyến đi lần này không phải là để vui vẻ sao.  

             Triệu Dật cười nói: "Được!”  

             Mọi người bắt đầu trở về khách sạn, Triệu Dật nhìn thời gian: "Hiện tại là 7 giờ 20 phút, 2 tiếng nữa mọi người tập hợp, chúng ta ra ngoài tìm nơi tụ tập.”  


             “Được!”  

             Mọi người đồng loạt giải tán, Triệu Dật dẫn theo Song Ji Soo và Kim Na Hee đi về phòng của mình.  

             Cửa phòng mới đóng lại, Song Ji Soo lập tức vứt túi xách của mình sang một bên và đi về phía Triệu Dật nở nụ cười xinh đẹp: "Nóng quá đi, em muốn đi tắm. Oppa có muốn tắm chung không?”  

             Triệu Dật rất đẹp trai.  

             Tính cách nhẹ nhàng trầm ổn lại còn được hệ thống thần trợ gia tăng thêm sức hấp dẫn phi thường. Người đàn ông như vậy, chỉ cần ở bên cạnh một thời gian ngắn ngủi thì cho dù là nam hay nữ đều sẽ khuất phục dưới sức hấp dẫn của hắn. Sẽ coi hắn là trung tâm, tình nguyện tôn hắn là thủ lĩnh và tình nguyện phục tùng hắn.  

             Song Ji Soo ở bên Triệu Dật một ngày, sớm đã bị mê hoặc bởi tính cách và tướng mạo của Triệu Dật.  

             Người đàn ông như Triệu Dật cho dù ở trong quán bar thì có lẽ chỉ cần ngồi xuống, mỹ nhân sẽ chủ động tiến đến, chưa nói đến Song Ji Soo đã tiếp xúc thân mật với hắn.  

             Hơn nữa cô cũng nghe được cách Song Min Gook xưng hô với Triệu Dật.  

             Giám đốc Triệu!  

             Tuy không rõ Triệu Dật là giám đốc của công ty nào, nhưng có thể làm cho trưởng phòng của Bighit cung kính đi cùng như vậy thì chắc chắn không phải là người tầm thường.  

             Dù sao cũng đã nhận tiền và dù sao cũng phải phục vụ thì chi bằng chủ động một chút, nhiệt tình một chút để làm Triệu Dật vui vẻ, biết đâu lại có thêm lợi ích.  

             Chính vì vậy, Song Ji Soo đã chủ động trêu ghẹo Triệu Dật.  

             …

 
Chương 644: 70 điểm thiện cảm?


Chương 645: Ban thưởng có chút gân gà  

             Lúc Triệu Dật ôm Song Ji Soo đi ra, phát hiện Kim Na Hee vẫn chưa rời đi.  

             Việc này nằm ngoài ý muốn của hắn.  

             Chẳng lẽ là cô ấy còn chưa hết hy vọng?  

             Triệu Dật hơi nheo mắt nói: "Nghĩ kỹ rồi sao? ”  

             Kim Na Hee cắn môi, sau đó gật đầu một cái.  

             “Vậy đi tắm rửa đi”  

             Kim Na Hee tiếp tục gật đầu, không nói gì mà chỉ xoay người đi vào phía phòng tắm.  

             Song Ji Soo dựa thân thể mềm mại vào người Triệu Dật, điệu bộ mê hoặc hỏi: "Hai người đang nói cái gì, vì sao em nghe không hiểu?”  

             Triệu Dật cười nói: "Vừa rồi anh cho cô ấy một cơ hội rời đi nhưng cô ấy đã bỏ lỡ.”  

             Song Ji Soo mỉm cười đầy quyến rũ rồi dùng ngón tay vẽ một vòng tròn trên ngực Triệu Dật nói: "Không phải đã quyết định rồi ư, sao lại có thể rời đi? Hơn nữa, đàn ông đẹp trai có sức hấp dẫn như anh, cho dù không cho tiền cũng không có người phụ nữ nào nỡ rời đi..."  

             Triệu Dật cười cười nói: "Cô ấy không giống em nên anh cho cô ấy thêm một cơ hội để lựa chọn.”  

             Song Ji Soo rất mơ hồ hỏi: "Không giống chỗ nào?”  

             Triệu Dật cười ha hả nói: "Đợi lát nữa em sẽ biết.”  

             Kim Na Hee đã hạ quyết tâm nên cũng không nán lại trong phòng tắm quá lâu. Rất nhanh cô đã đi ra, không mặc lại quần áo mà trên người chỉ mặc mỗi áo choàng tắm.  

             Triệu Dật cũng không nói nhảm, lập tức kéo cô lại gần mình.  

             Kim Na Hee cứng đơ người, cô không ngờ bản thân mình lại to gan như vậy!  

             Đây là lần đầu tiên của cô!  

             Thậm chí còn cùng một người phụ nữ khác phục vụ một người đàn ông!  

             Mặc dù người đàn ông này rất đẹp trai, rất có sức hấp dẫn nhưng việc này cũng quá xấu hổ.  

             Rốt cuộc là bởi vì tiền, bởi vì hắn rất đẹp trai hay là bởi vì trong lòng cô đã tuyệt vọng mà chấp nhận cam chịu?  

             Kim Na Hee thấy Song Ji Soo cũng ôm lấy cô.  

             Tâm trí cô bắt đầu trống rỗng mơ hồ.  

             …  

             "Cô vậy mà... Lại là lần đầu tiên?"  


             Song Ji Soo khó tin nhìn khăn trải giường có những vệt đỏ như hoa mai, hoàn toàn không tin vào mắt mình, đồng thời trong lòng cũng đột nhiên hiểu được toàn bộ.  

             Hóa ra là như vậy!  

             Khó trách vừa rồi sắc mặt Kim Na Hee đau đớn như vậy!  

             Lúc trước Triệu Dật nói cô ấy không giống mình, làm sao anh ấy biết được?  

             Chẳng lẽ Kim Na Hee lén nói cái gì với Triệu Dật, hay là Song Min Gook?  

             Nhưng tại sao cô ấy lại tham gia vào một hoạt động như này!  

             20 ngàn một ngày là một cái giá không tệ nhưng cũng không đến mức để cho cô ấy bán đi lần đầu tiên của mình chứ?  

             Dù sao cô ấy rất xinh đẹp, dáng người còn rất tốt. Nếu thật sự muốn bán cái ngàn vàng cũng không nên tùy tiện như vậy chứ?  

             Ít nhất với sự hiểu biết của mình, Song Ji Soo biết người như Kim Na Hee chính là mặt hàng siêu khan hiếm. Những đại gia lớn không thiếu tiền, thậm chí họ tình nguyện vung tiền để mua cái ngàn vàng của một người đẹp như Kim Na Hee.  

             Chẳng lẽ là vì Triệu Dật đẹp trai sao?  

             Dường như cũng có lý, người đàn ông như Triệu Dật cho dù không trả tiền thì cô cũng không bị thiệt thòi, huống chi còn nhận được một khoản thù lao như vậy.  

             Nghề nghiệp thực sự của tám người nhóm Song Ji Soo chỉ có Song Min Gook biết rõ. Hai bên đều không biết đối phương làm gì trừ phi tình nguyện nói ra, nhưng ra ngoài lăn lộn, ai lại tùy tiện tiết lộ lai lịch của bản thân chứ? Ngộ nhỡ vì vậy mà để lại tai họa thì sao?  

             Cũng bởi vậy Song Ji Soo không biết Kim Na Hee là thực tập sinh của Bighit. Nếu không người thông minh như cô nhất định sẽ hiểu được nguyên nhân.  

             Cho nên, Song Ji Soo cảm thấy những điều trước mắt thật kỳ lạ và rất khó lý giải.  



 
Chương 645: "Đều đói bụng rồi, tìm chỗ ăn khuya đi."


Chương 646: Bắt tôi trả tiền còn phải đưa đầu chịu tội  

             Ban thưởng biệt thự làm cái gì? Dù sao cũng không sinh sống ở nơi này. Lúc trước không phải đã ban thưởng một căn hộ rồi sao? Bây giờ lại ban tặng thêm biệt thự để làm gì?  

             Chi bằng trực tiếp ban thưởng tiền còn hơn!  

             Nó có giá 200 triệu!  

             Đúng là hơi lãng phí nha!  

             Còn ban thưởng một bài hát tiếng Hàn cấp S, không phải lại muốn hắn tự tay viết một bài hát cho ca sĩ Hàn Quốc chứ?  

             Thôi được rồi, được tặng một cái thẻ rút thưởng cũng không tệ lắm.  


             Ít nhất cũng đáng mấy triệu, thậm chí có thể hơn 10 triệu!  

             Tính qua giá trị của phần quà Chiết Hoa Thủ có lẽ được hơn 200 triệu. Tuy giá trị không nhỏ nhưng có quá nhiều hạn chế nên giá trị thực sự bị suy giảm đáng kể!  

             Nguyên nhân là vì độ thiện cảm của cô đối với hắn rất thấp. Cho nên chất lượng của phần quà Chiết Hoa Thủ mới suy giảm như vậy sao?  

             Lúc mới gặp mặt, độ thiện cảm của cô đối với hắn chỉ là hơn 50 điểm. Sau một ngày tiếp xúc, hắn cũng không có chút cử chỉ thân mật nào với cô. Cô cũng giống như con cá quẩn quanh trong hồ nước, dường như bị lúng túng xấu hổ. Cho dù hai người xảy ra quan hệ thân mật nhưng độ thiện cảm chỉ dừng ở mức 70 điểm.  

             Chung quy chỉ là một cuộc trao đổi thân xác nên chất lượng phần quà Chiết Hoa Thủ mà hệ thống ban tặng cũng bị kém đi.  

             Biệt thự 200 triệu nghe có vẻ rất đắt tiền nhưng lại không thể bán hay chuyển nhượng. Vậy có nghĩa là căn nhà kia chỉ có thể đặt ở đó quanh năm và còn phải tốn thêm tiền bảo trì. Lợi ích duy nhất là mỗi lần đến Hàn Quốc chơi có thể ở lại nghỉ ngơi vài ngày… Điều này có khác gì tự mình thuê nhà của chính mình?  

             Chỉ sợ chi phí bảo trì căn biệt thự này còn đắt hơn chi phí đi thuê một căn biệt thự lớn. Đắt hơn rất nhiều, hơn nữa còn phải bảo trì định kỳ hằng năm…  

             Càng tính toán thì giá trị căn biệt thự càng thêm suy giảm.  

             Sao hắn lại có cảm giác, nhìn bên ngoài thì như phát tài, thực tế bên trong thì ngược lại?  

             Triệu Dật tính toán một phen, nhất thời không có hứng thú gì với phần thưởng Chiết Hoa Thủ này.  

             Triệu Dật tắm xong thì thay quần áo, cười nói: "Kim Na Hee, em hãy nghỉ ngơi thật tốt đi. Đã có Song Ji Soo tiếp rượu anh rồi."  

             Kim Na Hee thở phào nhẹ nhõm. Cô cảm thấy thân thể sắp tan ra thành từng mảnh, nếu phải tiếp tục hầu rượu Triệu Dật thì cô sẽ vô cùng khó chịu.  

             Những thứ khác không nói nhưng ít nhất sẽ rất đau.  

             Tuy rằng Triệu Dật tỏ ra lạnh lùng vô tình nhưng hắn chủ động lên tiếng bảo cô nghỉ ngơi cũng thật tốt, làm cho cô có chút ấm áp trong lòng.  

             "Cảm ơn!"  

             Song Ji Soo nhìn dáng vẻ dồi dào sức trẻ của Triệu Dật, ánh mắt lại càng sáng hơn.  

             "Dáng vẻ của anh thật khỏe mạnh!"  

             …  

             "Ơ, còn một người đẹp nữa đâu?"  

             Trong đại sảnh quán rượu, đám người Triệu Dật lại cùng nhau vui đùa. Lục Đào nhìn Song Ji Soo một lát rồi dừng lại liếc nhìn Triệu Dật, tỏ ý nghi ngờ.  

             Triệu Dật cười nói: "Cô ấy tiếp rượu suốt một buổi, có hơi mệt nên muốn nghỉ ngơi một chút. Không cần để ý đến cô ấy, chúng ta tiếp tục uống."  

             Lục Đào tiến lên rồi khoác vai Triệu Dật và khẽ hỏi nhỏ: "Như thế nào?"  

             Triệu Dật cười nói: "Đây không phải là đang hỏi thừa sao?"  

             Lục Đào mặt mày hớn hở nói: "Quả thực dùng tiền gấp đôi thì được vui sướng gấp nhiều lần. Cuộc sống như vậy mới thực là phong lưu sảng khoái!  

             Triệu Dật thấp giọng hỏi: "Hai người bọn họ đâu?"  

             Đây là một tiệm ăn nhỏ và lâu đời. Tuy rằng cách bày trí của quán hơi xưa cũ nhưng vẫn rất gọn gàng và sạch sẽ. Bàn ăn đen sì bóng loáng chứng tỏ đã trải qua rất nhiều năm tháng.

 
Chương 646: Kẻ giết người biến thái?


Chương 647: Trùng hợp hay là đã biết trước  

             Nhóm người Triệu Dật ngồi chung quanh bàn, tổng cộng có 11 nam thanh nữ tú. Nhất thời làm cho các thực khách khác phải trầm trồ ngước mắt nhìn.  

             Thật là quá đáng!  

             Cuộc sống của những người này rất khó khăn, bây giờ lại nhìn thấy nhóm người Triệu Dật xinh đẹp ngồi ở xung quanh thì có hơi khó chịu.  

             Các người có bản lĩnh như vậy sao không đến những nơi cao cấp mà ăn uống? Chạy đến nơi này làm gì?  

             Triệu Dật mỉm cười gọi món: "Ông chủ, phiền ông mang hết những món ngon nhất lên đây. Chúng tôi có 11 người đều đang đói bụng!"  

             "Được."  


             Ông chủ rất vui vẻ, nhóm người này đúng là nhiều tiền.  

             Khách hàng lớn!  

             Ngày thường thực khách chỉ đến đây ăn cơm trộn bát đá hoặc ăn chút thịt nướng, uống chút rượu soju và bia. Cho nên chủ quán thường không dịp trổ tài nấu các món sở trường.  

             Ông chủ cũng chính là đầu bếp lập tức bận rộn nấu nướng. Còn nhóm người Triệu Dật đã bắt đầu uống rượu.  

             Trên TV có chiếu một tin tức.  

             "Hôm nay phát hiện thi thể của học sinh trung học Ryu Hee Mi mất tích ba ngày trước. Thi thể được tìm thấy trong rừng cây ở công viên Seoul Forest. Căn cứ vào hiện trường vụ án, xác định được nạn nhân bị ngược đãi trước khi chết. Cách thức gây án có điểm giống với hai vụ án trước đó. Cảnh sát xác định hung thủ của vụ án này có thể là tên giết người hàng loạt kia…"  

             Theo những hình ảnh trên TV chỉ thấy được vết thương đã bị làm mờ. Thi thể mặc đồng phục học sinh trung đó chính là nạn nhân Ryu Hee Mi.  

             Lục Đào nâng ly rượu đồng thời chăm chú nhìn vào tin tức trên TV, nói: "Sát thủ hàng loạt à? Hung tàn như vậy sao? Thật khiến người ta không yên tâm."  

             Quách Đông Lai tỏ vẻ đồng tình nói: "Tên hung thủ này thật vô nhân tính. Học sinh trung học còn chưa trưởng thành nữa mà. Đúng là cầm thú!"  

             Song Ji Soo ngồi cạnh Triệu Dật trong mắt cũng hiện lên hai phần bất an nói: "Sao có thể biến thái tới vậy? Quá ghê tởm."  

             Triệu Dật thuận miệng hỏi: "Thường ngày những vụ phạm tội bạo lực như vậy có hay xảy ra không?"  

             Song Ji Soo gật đầu nói: "Không ít, chủ yếu xảy ra vào ban đêm, đối tượng thường bị tấn công khi đang đi trên những đoạn đường vắng. Chủ yếu là phụ nữ đi lại một mình bị đánh cướp đe dọa bằng những vật sắc nhọn. Đôi khi còn xuất hiện những kẻ biến thái như tên hung thủ kia. Mỗi lần em ra đường một mình vào ban đêm đều rất lo sợ. Nếu có người xuất hiện ở đằng sau hoặc phía trước, em đều vô cùng khẩn trương vì lo sợ gặp phải những kẻ biến thái…"  

             Triệu Dật hiểu ý cô, gật đầu nói: "Buổi tối nên cố gắng hạn chế ra ngoài."  

             Song Ji Soo miễn cưỡng nói: "Chúng em đều phải lăn lộn kiếm sống vào ban đêm nên không thể không ra ngoài. Cũng may phòng trọ mà em thuê tuy rằng hơi đắt một chút nhưng lại ở khu trung tâm nên tương đối an toàn. Dù sao những đoạn đường này có nhiều camera giám sát, góc chết ít nên nếu có người muốn phạm tội cũng không dám động thủ ở khu vực này."  

             Quách Đông Lai tức giận nói: "Tên này quá biến thái, phải đem đi xử lăng trì. Nhưng mà hình như Hàn Quốc không có luật tử hình, cho dù bắt được cũng là có lợi cho hắn."  

             Không chỉ có nhóm người Triệu Dật bàn luận sôi nổi mà những người khác trong quán rượu cũng đang bàn luận chuyện này. Trong mắt ai nấy đều hiện ra vẻ phẫn nộ và sợ hãi.  

             Rất nhanh sau đó chủ quán đã đem các món ngon đặc sản của Hàn Quốc bày lên. Triệu Dật cầm đũa gắp mấy miếng nếm thử. Ừm, ngon nhất là món thịt nướng đặt trên bếp nhỏ, cuốn với rau diếp vô cùng thơm!  

             Chân giò jokbal Hàn Quốc, Tteokbokki và dồi heo soondae, còn có chân gà sốt cay, tempura,...  

             "Tinh! Ký chủ thưởng thức món ngon đặc sản, cảm nhận thế giới rộng lớn khắp nơi đều có mỹ thực. Đặc biệt ban thưởng một thẻ định vị."  

             "Ghi chú thứ nhất: thẻ định vị có thể dùng với bất cứ ai hoặc bất kỳ vật nào từng tiếp xúc với ký chủ. Khi dùng có thể xác định vị trí của mục tiêu trong 24 giờ. Sau 24 giờ hiệu quả định vị sẽ biến mất."  

             Ồ?  

             Ăn khuya một bữa còn được tặng một tấm thẻ.  

             Không tệ!  

             Thẻ định vị?  

             Đây là một loại thẻ mới lạ.  

             Uống rượu đi!

 
Chương 647: Rời đi rất dứt khoát.


Chương 648: Thần lý giải  

             Ăn uống linh đình xong nhóm họ vui vẻ trở về.  

             Ngày hôm sau họ ngủ một giấc thật đã đời. Dù sao họ đều là đàn ông nên kỳ thực không hứng thú với cái gọi là điểm nóng du lịch.  

             Bên cạnh có hai người đẹp cùng ăn cùng uống rồi cùng ngủ, chẳng lẽ lại không vui sao?  

             Vui như vậy rồi có nhất định phải đi chụp hình check in nữa không?  

             Sau đó hành trình của mọi người có chút tùy ý. Chơi ở bờ biển nửa ngày rồi thuê một chiếc du thuyền ra biển một ngày. Lặn xuống biển, câu cá và nhiều thú vui khác. Triệu Dật dựa vào sở trường câu cá thu hoạch được không ít. Nhưng không có bất kỳ khen thưởng hay nhiệm vụ gì từ hệ thống. Dù sao cũng là hoạt động đã lặp lại nhiều lần.  


             Muốn được hệ thống ban thưởng hoặc giao nhiệm vụ thì phải thử nhiều hoạt động mới lạ hơn.  

             Ngày thứ tư, mọi người bay đến thủ đô của Hàn Quốc.  

             Seoul là một đô thị lớn, xung quanh thủ đô có các bãi biển đẹp nổi tiếng.  

             Bốn người nhóm Triệu Dật có khi chơi đùa cùng các người đẹp, có khi đơn độc ra ngoài tản bộ. Dù sao cũng nên trải nghiệm một chút.  

             Mặc dù tốn khá nhiều tiền nhưng bù lại mọi người được trải nghiệm nhiều thứ thú vị.  

             Dạo phố, mua sắm, ẩm thực, xem phim vào ban đêm…  

             Seoul chính là thành phố không ngủ, cuộc sống về đêm vô cùng phong phú. Đặc biệt là trong các quán bar và club, những cặp đùi đẹp và mái tóc tung bay của các vũ nữ. Chỉ cần muốn thì người đẹp loại nào cũng có.  

             Nhóm người Triệu Dật chủ yếu là đi chơi từ tối đến rạng sáng rồi ngủ một giấc. Tới buổi chiều thì đi dạo một chút. Buổi tối ăn một bữa ngon rồi tiếp tục đi quẩy.  

             Điều làm cho Triệu Dật có chút bất ngờ là từ sau lần đầu Kim Na Hee hiến thân, dường như cô đã thoải mái hơn. Không chỉ thoải mái mà còn rất chủ động.  

             Nhiều buổi sáng, Triệu Dật bị chiếc miệng nhỏ xinh của Kim Na Hee đánh thức và bắt đầu một ngày mới tuyệt vời.  

             Không chỉ như vậy, Kim Na Hee còn chủ động thân mật, thậm chí cám dỗ Triệu Dật vô cùng nhiệt tình, tận tâm tận lực muốn kích thích hắn.  

             Như vậy chẳng phải là đang triển khai chiêu thức bát môn độn giáp sao?  


             Dù Triệu Dật không yêu cầu nhưng Kim Na Hee vẫn yên lặng dùng tất cả tâm lực lấy lòng Triệu Dật. Đúng là quá dễ dãi!  

             Từ trên thân thể của Kim Na Hee, Triệu Dật có thể làm bất cứ điều gì mà hắn muốn!  

             Có tiền, có quyền thật sự có thể muốn gì làm nấy!  

             Thậm chí không cần chủ động, cô cũng sẽ cầu xin hắn làm!  

             Từ cử chỉ của Kim Na Hee, Triệu Dật thoáng nhìn ra hai chữ.  

             Dâng hiến!  

             Kim Na Hee đang dâng hiến chính mình để tìm đường lui. Đem toàn bộ mong muốn bày tỏ qua thân thể.  

             Một câu nói của hắn có thể thay đổi vận mệnh của cô, cô đang tranh thủ cơ hội âm thầm cầu xin hắn. Về phần Triệu Dật có muốn hay không, vậy phải xem tâm tình của hắn như thế nào.  

             Lúc trước Triệu Dật từng nói cho cô biết đây chỉ là một cuộc giao dịch. Cô đối với việc này không ôm nhiều kỳ vọng nhưng vẫn mong có một tia hy vọng dù nhỏ nhoi xa vời.  

             Cô không muốn những năm tháng thanh xuân của mình cứ như vậy trở thành bong bóng, cô muốn thử lại.  

             Triệu Dật giơ ngón tay cái lên nói: "Thần lý giải! Max điểm!"

 
Chương 648: Có thể sẽ về trễ vài ngày."


Chương 649: Lục Holmes  

             Lục Đào đắc ý nói: "Tôi cảm thấy sau này nếu có kỳ nghỉ chúng ta hãy ra nước ngoài chơi như thế này đi. Ở nước ngoài có thể tùy ý bay nhảy, thật vui vẻ biết bao. Ở trong nước phải chú ý giữ hình tượng, về sau tôi còn phải làm việc chính trị nên không thể lưu lại vết nhơ gì…"  

             Triệu Dật cười ha ha rồi nói: "Cậu mời thì chúng tôi chơi cùng thôi!"  

             Lục Đào không thèm để ý, nói: "Tôi mời là chuyện nhỏ. Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, kỳ thực anh Dật muốn thì tôi mới mời. Suy cho cùng vẫn là anh Dật lợi hại!"  

             Triệu Dật trêu ghẹo nói: "Đừng tưởng rằng tâng bốc tôi hai câu thì tôi sẽ cho không số tiền nợ đó. Một phân tiền cũng không được thiếu, nếu không sẽ coi như vay nặng lãi, chín ra mười ba tính lãi theo ngày…"  

             Lục Đào cười ha ha nói: "Nhìn rõ chưa, có cần phải thực dụng như vậy không?"  

             Triệu Dật chỉ vào Quách Đông Lai nói: "Cậu giúp Đông Lai hỏi chút chuyện về đội bóng rổ. Cho dù hiện tại cậu ấy chưa có đủ thời gian tham gia đội bóng nhưng học thêm mấy khóa và chăm chỉ tập luyện thì vẫn có cơ hội. Nếu cậu ấy thật sự có tài năng thì tới năm 4 đại học có thể hoàn toàn gia nhập vào đội bóng."  

             Lục Đào gật đầu nói: "Được, khi trở về tôi sẽ hỏi anh Lượng một chút. Nhà họ tuy rằng không theo chính trị nhưng quen biết rất nhiều và thực sự thông hiểu hết mọi việc."  

             Triệu Dật ừ một tiếng nói: "Lúc trước Đông Lai đã nói qua việc này. Nhưng tôi thấy hình như Đông Lai không nhiệt tình nên tôi cũng không sốt ruột."  

             Quách Đông Lai vỗ ngực nói: "Các cậu dẫn tôi đi trải nghiệm thế giới phồn hoa, sau này tôi không thể cam lòng sống một đời đơn giản được nữa. Tôi muốn ngày tháng sau này đều phải vui vẻ phồn hoa, cho nên bắt đầu từ hôm nay trở đi tôi phải mạnh mẽ phấn đấu!"  


             Triệu Dật cười ha ha nói: "Nếu sau này Đông Lai thành danh, trở thành ngôi sao bóng rổ vĩ đại. Phóng viên hỏi động lực phấn đấu của cậu ấy là gì, các cậu đoán xem Đông Lai sẽ trả lời như thế nào?"  

             Lục Đào cười lớn nói: "Cậu ấy sẽ trả lời, lý do tôi quyết tâm là bởi cuộc sống ôm ấp gái đẹp đã kích thích tôi. Khiến tôi có động lực phấn đấu, muốn kiếm được nhiều tiền để được ôm gái nhiều hơn!"  

             Tất cả mọi người đều cười rộ lên, Quách Đông Lai cười hắc hắc nói: "Ham muốn cá nhân chính là động lực mạnh mẽ nhất!"  

             Triệu Dật giơ ngón tay cái lên nói: "Câu nói này nghe thật triết lý!"  

             Triệu Dật cười nói: "Nói cậu mập cậu liền thở hổn hển. Sắp tới công ty của tôi có đầu tư vào lĩnh vực giải trí cho nên tôi được coi như cổ đông chính. Tới Hàn Quốc họ cũng phải tiếp đãi tôi một chút, dù sao tôi bỏ tiền ra đầu tư chính là để bọn họ hỗ trợ tôi an bài mọi việc. Đây là chuyện nhỏ thôi."

 
Chương 649: Trưởng phòng Song, anh thấy chiếc túi này thế nào?"


Chương 650: Quà gặp mặt  

             Ánh mắt Lục Đào sáng ngời, nói: "Công ty giải trí? Thật lợi hại nha! Anh Dật của tôi ơi, vậy chẳng phải quy tắc ngầm đế vương của cậu sẽ gây họa cho giới nghệ sĩ Hàn Quốc sao?  

             "Quy tắc ngầm?"  

             Triệu Dật lắc đầu nói: "Quy tắc ngầm rất phiền phức. Đại loại là phải ép người ta đem vốn tự có ra trao đổi, tôi thấy nếu muốn thì trực tiếp dùng tiền đơn giản hơn nha."  

             Lục Đào cười hắc hắc nói: "Không giống nhau. Có một số cô gái thích được nổi tiếng, hơn nữa nổi tiếng rồi có thể kiếm được rất nhiều tiền. Vừa kiếm được tiền vừa thu hút được sự chú ý và được các ông lớn nâng đỡ. Thực sự rất khác việc chỉ dùng tiền hối lộ thôi đúng không?"  

             "Chẳng hạn như có rất nhiều diễn viên nhỏ, nếu cậu đưa 100 ngàn cho cô ấy và nói muốn ngủ với cô ấy một đêm, khẳng định cô ấy sẽ không đồng ý. Nhưng nếu cậu là một đạo diễn đang cần tuyển diễn viên, cậu cho cô ấy một vai diễn nhỏ có thù lao bèo bọt và yêu cầu cô ấy phải ngủ với cậu một đêm. Cam đoan là cô ấy sẽ lanh lẹ chui vào trong chăn của cậu… "  

             Triệu Dật vỗ vỗ vào vai Lục Đào nói: "Xem ra cậu rất có hứng thú với các nữ minh tinh nha?"  

             Lục Đào hiện ra vẻ mặt mà mọi đàn ông đều hiểu nói: "Đây là chuyện bình thường mà. Đối với những cô gái xinh đẹp vạn người mê, đàn ông nào không muốn sở hữu họ? Cho dù chỉ là sở hữu một đêm thôi cũng được. Đây là một loại tâm lý chiếm hữu của đàn ông, vốn không liên quan gì đến tình yêu…"  

             Triệu Dật cười ha ha nói: "Cậu cố gắng phát tài, sau này có quyền có thế rồi tôi sẽ đem mỹ nữ đến hối lộ cậu."  

             Lục Đào bĩu môi nói: "Cậu đang nhắc nhở tôi sau này sẽ gặp phải sự cám dỗ của mỹ nữ sao?"  

             Triệu Dật điềm nhiên trả lời: "Chỉ cần cậu có quyền có thế thì đây là điều tất yếu. Đàn ông ai cũng hoặc là mê gái hoặc là mê tiền. Người bình thường muốn lấy lòng họ tất nhiên sẽ dùng hai kế sách này. Nếu cậu có tiền dĩ nhiên người ta sẽ hối lộ mỹ nữ, thậm chí dâng tặng cậu những cô gái mà cậu yêu thích. Ví dụ như cậu bày tỏ yêu mến một nữ minh tinh nào đó, không biết chừng đêm nay ở khách sạn người nằm trên giường của cậu chính là nữ minh tinh đó…"  

             Lục Đào đưa tay xoa cằm, vẻ mặt suy tư nói: "Đây đúng là một vấn đề lớn nha. Anh Dật, hay là cậu dẫn tôi đi cùng, giúp tôi sớm giải quyết mối họa ngầm này được không?"  

             Triệu Dật tò mò hỏi : "Làm sao tôi có thể giúp cậu?"  

             Lục Đào cười hắc hắc nói: "Trước tiên cậu dùng quy tắc ngầm giúp tôi tìm 8 đến 10 nữ minh tinh đẳng cấp. Sau khi tôi chơi chán rồi sẽ không còn hứng thú với những chuyện như vậy. Về sau tôi liền đao thương bất nhập, không ai dụ dỗ mê hoặc tôi được nữa…"  

             "Cút!"  

             Triệu Dật tức giận cười mắng: "Cậu coi tôi là thần thánh toàn trí toàn năng à? Còn đòi 8 đến 10 nữ minh tinh đẳng cấp? Muốn ngủ với một nữ minh tinh đều phải có thứ gì đó để trao đổi. Huống chi ngủ với nhiều minh tinh như vậy, cậu nói xem phải tốn kém biết bao nhiêu chi phí. Hơn nữa, nếu thật sự có cơ hội thì chính tôi sẽ ngủ với họ. Tôi ngủ không tốt hay sao mà phải nhường cho cậu ngủ?"  

             Vẻ mặt Lục Đào chan chứa bi thương, cảm thán nói: "Quả nhiên tình nghĩa huynh đệ không thể sánh bằng mỹ nữ. Thế gian này thật thực dụng và tàn nhẫn mà!"  

             Triệu Dật vừa cười vừa xua đuổi nói: "Mau cút đi. Tôi muốn đi tắm rồi ngủ một giấc!"  

             Lục Đào cười hắc hắc nói: "Hai tay đã quen ôm ấp gái đẹp, bỗng nhiên phải ngủ một mình, có phải cảm thấy rất trống vắng không? Ha ha!"  

             Triệu Dật cười nói: "Ngủ một mình thoải mái biết bao."  

             …

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top