Bác Sĩ Nguy Hiểm

Dịch 

Chương 672: Muốn làm quản sự?


Trương Hữu Phúc mang đến một trận mùi thơm là hương vị hải sản.

Nhìn Trương Hữu Phúc bình thường toàn mặc âu phục giày da, lúc này cũng là người chồng nhà chủ, Dương Đồng cũng thân cận như thế, Trần Thương nhịn không được sinh lòng hảo cảm.

- Tiểu Trần, cậu ngồi chơi đi, tôi đi giúp ông ấy một tay, món tôm này là một người bạn từ Macao gửi trở về, nghe nói mùi vị không tệ, cậu nhất định phải nếm thử.

Hai người bận trước sau khoảng nửa giờ, một bàn lớn hải sản thịnh yến được bày lên.

Dương Đồng mở ra một bình rượu đỏ:

- Hôm nay không uống rượu đế, tôi cùng các anh uống chút rượu đỏ.

Đây là lần đầu tiên Trần Thương ăn tôm hùm lớn như thế. 

Hương vị là lạ, có một loại hương vị... rất đắt.

Ba người vừa ăn vừa nói chuyện.

Trương Hữu Phúc mới nói:

- Tiểu Trần, giấy xin nhập hội của cậu đã thông qua, giấy chứng nhận mấy ngày nữa sẽ gửi tới, cuối tuần sau, cũng chính là ngày 16, niên hội được cử hành ở Kempinski, đến lúc đó thư mời sẽ gửi tới cho cậu.

- Hôm nay tôi tìm cậu tới là nói với cậu một chuyện, lát nữa cậu trở về làm hoàn thiện video phẫu thuật cho viện trưởng Phòng thành một video phẫu thuật ngắn gọn, đến lúc đó tranh thủ giành được khen thưởng, sẽ có trợ giúp rất lớn đối với cậu sau này.

Trần Thương sững sờ:

- Khen thưởng gì?

Trương Hữu Phúc buông chén rượu trong tay xuống:

Mỗi lần niên hội đều sẽ có một mục là video phẫu thuật tranh tài, khen thưởng là học hội trọng yếu tham khảo, nếu như cậu được bình chọn, kể cả ở bệnh viện cũng tốt, trường học cũng tốt, đều rất hữu dụng.

Trần Thương lập tức hỏi tới: 

- Nếu như tôi giành phần thưởng, có thể làm quản sự không?

Trương Hữu Phúc sững sờ, ngay cả Dương Đồng cũng có chút sửng sốt.

- Cậu muốn làm quản sự?

Trương Hữu Phúc sửng sốt một chút, hỏi.

Trần Thương có chút xấu hổ, nhưng vẫn nhẹ gật đầu:

- Vâng.

- Đúng rồi, Trương lão sư, quản sự ở học hội có yêu cầu gì?

Trương Hữu Phúc suy nghĩ một chút rồi nói:

- Yêu cầu? Cũng không có yêu cầu đặc biệt, binh thường thì quản sự là do uỷ viên đề danh, hội viên bỏ phiếu tuyển cử nên, nhưng có lĩnh vực phải cần có cống hiến đặc thù ở ngoại khoa, giống như khai sáng thuật thức phẫu thuật mới, giành được giải thưởng lớn, hoặc là phát biểu luận văn đỉnh cấp, những cái này đều có thể.

Dương Đồng bỗng nhiên nói ra:

- Tiểu Trần tôi cảm thấy cậu có thể, cậu lấy kỹ thuật nội soi hạn chế vối đa vết thương kia ra, hẳn là không có vấn đề! Đến lúc đó, để ông Trương đề danh cho cậu, bình thường mà nói tất cả mọi người sẽ không từ chối.

Trần Thương nghe xong, lập tức nhẹ gật đầu.

Một bữa cơm ăn hơn một giờ, Trương Hữu Phúc cùng Trần Thương hàn huyên rất nhiều chuyện liên quan tới niên hội.

Dương Đồng dọn dẹp cái bàn một phen sau đó lấy món điểm tâm ngọt ra

- Nếm thử tay nghề nấu ăn của chị cậu đi.

Trong nhà Trương Hữu Phúc trang trí cực kỳ kiểu Tây, cảm giác rất hiện đại hoá, các loại bộ đõ ăn, đồ điện gia dụng đều là hiện đại hóa, nhìn qua cực kỳ cao cấp.

Đến hơn chín giờ, Trần Thương nhìn thời gian không còn sớm, cho nên đứng dậy cáo biệt.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 673: Thành giao!


Bình thường thì thành viên phân hội y học cấp tỉnh chủ yếu có hai phương diện lớn, một là bác sĩ phải làm việc ở bệnh viện cấp ba, hay là chủ nhiệm bệnh viện cơ sở.

Nếu... Như vậy, mình muốn nhận được ủng hộ của bọn họ.

Bệnh viện cơ sở... Chính mình hoàn toàn có thể dùng phương pháp phẫu thuật kiểm tra cắt ruột thừa bằng vết mổ nhỏ này.

Mà bác sĩ cùng chủ nhiệm bệnh viện cấp ba, có lẽ mình có thể dùng phương pháp nội soi hạn chế vết thương này.

Hai phương pháp này đều là bọn họ muốn, khẳng định sẽ bỏ phiếu cho mình.

Hai loại phương pháp kỹ thuật mới!

Hắn là đủ đi?

Hơn nữa, hai loại phương pháp kỹ thuật mới còn có thể thông qua phát biểu nói ra, đạt được mọi người tán thành, như vậy mới có thể phát dương quang đại.

Nội soi hạn chế tối đa vết thương đã phát biểu luận văn. 

Trần Thương bật máy tính lên, quyết định lại lấy những phân tích và tổng kết vẽ phẫu thuật cắt ruột thừa bằng vết mổ nhỏ viết một bài luận văn, rồi phát biểu ra.

Cứ như vậy, mình vừa có luận văn, vừa có thuật thức!!

Hẳn là không có vấn đề?

Hai loại thuật thức mới, đạt được tán thành cũng có thể thuận tay hoàn thành nhiệm vụ, thật sự là một công nhiều việc.

Nghĩ tới đây, Trần Thương bắt đầu đem số liệu phẫu thuật cắt ruột thừa bằng vết mổ nhỏ đoạn thời gian trước ở phổ ngoại khoa bệnh viện nhân dân huyện Lam tiến hành phân tích ra..

Thế nhưng dựa theo phương pháp thống kê.. kiểm nghiệm, đơn phương phân tích... Thật sự là xem không hiểu.

Nghĩ tới nghĩ lui, Trần Thương thử gửi cho Tân Duyệt cái icon: Cười nhe răng.

Tân Duyệt trả lời lại rất nhanh:

- Không tăng ca, không thay ca, ngoại trừ mời ăn cơm, những chuyện khác đều không nhận. 

Trần Thương sững sờ:

- Một bữa lẩu hải sản.

Tân Duyệt không có trả lời lại.

Trần Thương:

- Thêm một ly trà sữa!

Tần Duyệt:

- Thêm ba ly.

Trần Thương:

- Thành giao! Nắm tay.

Sau khi thấy Trần Thương gửi một đống lớn số liệu cho mình, Tần Duyệt lập tức hối hận.

Làm sao lại quen biết cái người này!

Không biết xấu hổ!

Phân tích số liệu... Phân tích số liệu...

Tân Duyệt mớ ra phần mềm SPSS 22.0, bắt đầu làm việc.

(D6: Thống kê SPSS là một gói phần mềm được sử dụng để phân tích thống kê theo lô và theo lô có tính logic. Được sản xuất bởi SPSS Ine. và được tập đoàn IBM mua lại năm 2009. Phiên bản hiện hành được đặt tên chính thức là IBM SPSS Statistics.)

Nói thật, Tân Duyệt cũng không biết vì sao mình lại không nghĩ tới từ chối...

Mười một giờ khuya, lúc Tân Hiếu Uyên chuẩn bị đi ngủ, thế nhưng khi đi ngang qua phòng ngủ của con nhìn thấy trong phòng vẫn sáng đèn, gõ cửa một

- Duyệt Duyệt, còn chưa ngủ à?

Tần Duyệt vội vàng nói:

- Chưa ạ, ba, có chuyện gì thế?

Tân Hiếu Uyên đẩy cửa vào trong, phát hiện Tân Duyệt còn ngồi ở trước máy tính làm gì đó.

Lập tức sửng sốt một chút:

- Con làm cái gì vậy?

Tần Duyệt còn chưa kịp nói gì

Tần Hiếu Uyên đã nhìn thấy tư liệu trong tin nhân Wechat Trần Thương gửi tới.

Lập tức nổi giận!

Chính mình còn không nỡ giao việc cho con gái, tiểu tử nhà cậu lại cả ngày sai nó! 

Lẽ nào lại như vậy!

Nghĩ tới đây, Tân Hiếu Uyên nói

- Đi ngủ sớm một chút đi, ngày mai còn trực ban đó.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 674: Mắc bệnh gì


Trần Thương giống như bình thường, thật sớm đã đến khoa cấp cứu, bắt đầu công việc hàng ngày, An Ngạn Quân vừa trực ca đêm đang thay băng cho bệnh nhân, bận rộn, không có chút thời gian rảnh.

Trần Thương vừa mới thay áo blouse xong, từ phòng thay quần áo đi ra

Một đôi nam nữ hơn ba mươi tuổi đi đến.

Hai người ai cũng không để ý tới ai!

Giống như có mối thù vượt quá giới hạn, hình như là có hơi thở hận thù của người thứ ba.

Hai người, ai nhìn nhau cũng là một mặt khó chịu! Lúc này vừa mới bảy giờ, người ta chưa đi làm nên tranh thủ đến khám bệnh, chính là thời điểm khoa cấp cứu bận rộn.

Sau khi hai người nhìn thấy Trần Thương, con mắt sáng lên, vội vã chạy tới.

- Bác sĩ!

- Bác sĩ!

Hai người đông thời gọi một tiếng, Trần Thương thấy thế.

-Ừm!

- Ừm!

Trần Thương cũng ừm hai tiếng.

Hai người nhìn thoáng qua lẫn nhau, người phụ nữ một mặt ghét bỏ nhìn người đàn ông:

- Hừ! Anh trước nhìn xem! Anh đúng là thứ đàn ông cặn bã!

Người đàn ông nghe xong lời này, lập tức tức giận, con mắt trừng lớn như hạt châu:

- Cô nói ai là cặn bã đấy! Tôi đường đường chính chính là nghiêm bát kinh các lão gia, cô nói ai cặn bã hả, tôi còn chưa nói cô, cô không biết xấu hổ hả?

Sắc mặt người phụ nữ xanh xám lại, trong mắt trào lên cơn giận dữ:

- Được lắm, anh học được bản lĩnh rồi, nếu có bản lĩnh thì anh đi tìm người phụ nữ khác đừng mang bệnh về nha!

Người đàn ông nghe xong, lập tức cũng vô cùng tức giận:

- Tôi tìm phụ nữ lúc nào, Mao Hạo tôi dù không đứng đắn cũng sẽ không làm chuyện có lỗi với vợ mình! Ngược lại là... Aizz!

Người đàn ông tức giận đến mức tay phát run, chỉ vào người phụ nữ muốn nói, thế nhưng là với tư cách một nam tử hán, thực sự nói không nên lời!

Cũng không thể nói vợ mình cắm sừng mình được?

Người đàn ông càng nghĩ càng tức giận, tức giận đến mặt đỏ mắt đỏ!

Tức giận hất tay lên, xoay người sang chỗ khác!

Người phụ nữ thấy thế, cũng tức giận:

- Cô cái gì mà côi Anh làm chuyện trái với lương tâm, lây bệnh truyền nhiễm cho tôi mà bây giờ còn lý luận!

Hai người cãi lộn trong nháy mắt đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người chung quanh.

Lúc này chính là giờ cao điểm, người bệnh đến khoa cấp cứu cũng tương đối nhiều, nhìn hai người hùng hùng hổ hổ, rất là hứng thú

Người đàn ông thấy thế, kéo cô gái đến trong phòng làm việc.

“Trần Thương có chút mơ hồ, cảm giác chuyện này giống như là một người đội nón xanh cho người kia.

Sau khi vào phòng làm việc, Trần Thương đoán nếu mình không ngăn hai người bọn họ lại, sợ rằng còn định làm ầm ĩ cả buổi.

Dứt khoát nhìn người đàn ông hỏi:

- Chào anh, xin hỏi có thể giúp anh chuyện gì?

Người đàn ông thấy Trần Thương khách khí như vậy, cũng nguôi giận một chút, thở dài, nói:

- Bác sĩ, anh giúp tôi xem thử, tôi đây là mắc bệnh gì?

Trần Thương gật đầu:

- Được, anh không thoải mái ở đâu?

Người đàn ông nhìn xung quanh phòng làm việc một chút, bên ngoài rất nhiều người đang vây xem, có chút xấu hổ.

Nhăn nhó nói:

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 675: Tôi không cứu nối


Sau khi vào phòng xử lý, Trần Thương đóng cửa lại.

Nói với người đàn ông

- Anh chủ yếu là cảm giác không thoải mái thế nào? Thời gian bao lâu rồi, có biểu hiện cụ thế gì chưa?

Người đàn ông nói:

- Cũng mới gần đây thôi, tôi quên cụ thể là từ khi nào rồi, vừa mới bắt đầu thì phía dưới có chút ngứa, tôi không để ý, tưởng rằng do ẩm ướt, thế nhưng cho đến gần đây, triệu chứng ngày một tăng thêm, không chỉ ngứa, ngay cả trên mông, cũng bắt đầu nổi mẩn đỏ lên, hôm qua lúc tôi tắm rửa, sau khi tắm rửa xong, nhìn qua tấm gương thì thấy xuất hiện chấm đỏ! Hơn nữa sáng sớm hôm nay vậy mà nghiêm trọng hơn! Còn có một chút bong bóng, có nhiều chỗ đều thối rữa!

Vừa nghe tới đây, Trần Thương lập tức sửng sốt.

Thật chẳng lẽ chính là bệnh lây qua đường sinh dục?

Người phụ nữ nghe xong lời này, lập tức tức giận nói:

- Anh cho rằng chỉ mỗi anh bị à? Tôi thì không có hả? Tôi cũng không biết xấu hổ mà nói ra!

- Bác sĩ, gần đây tôi cũng là cảm giác bên đùi cùng bên cạnh cục bộ ngứa không chịu được, đi bộ cũng khó chịu, sáng sớm hôm nay xem xét thì tôi cũng phát hiện nổi lên chấm đỏ và bong bóng!

- Khẳng định là cái người đàn ông cặn bã này đi ra ngoài tìm đàn bà, nhiễm bệnh trở về, còn truyền nhiễm lên người tôi!

Người phụ nữ chỉ vào mặt người đàn ông rồi chửi ầm lên!

Loại bệnh mất mặt này, còn không biết đường xấu hổ mà nói ra.

Nếu không phải hôm nay chồng cô ta đột nhiên hỏi một câu:

- Có phải em bị bệnh hay không?

Cô ta cũng không đến mức nổi điên như vậy!

Trần Thương thấy hai người lại bắt đầu rùm beng, lập tức nói:

- Được rồi, trước chớ ồn ào, tôi xem một chút là tình huống như thế nào đã.

Sau khi nói xong, Trần Thương bảo người đàn ông, trực tiếp lên giường c ởi quần xuống 

Trần Thương lập tức nhìn thấy từng mảnh từng mảnh chấm đỏ kia, còn có một chút bong bóng, những vị trí bị thối nát kia tựa hồ là bởi vì cào, chắc là do móng tay cào vỡ những bọt nước nhỏ kia.

Nhưng mà...

Cái này sao lại là bệnh lây qua đường sinh dục!

Đây rõ ràng là “Jock Iteh (Nấm Bẹn)”!

Chỉ là tương đối nghiêm trọng mà thôi.

Người đàn ông lại mập, cộng thêm mùa hè dễ ẩm ướt, có thể sẽ xuất hiện Jock Itch (nấm bẹn).

Nhưng đây không phải mấu chốt!

Mấu chốt chính là sau khi Trăn Thương nhìn thấy. từng nốt đỏ nhỏ, bỗng nhiên trong mắt xuất hiện một cái nhắc nhớ.

[ Jock Itch (Nấm Bẹn) ]

Trần Thương trợn tròn mắt!

Anh bỗng nhiên ý thức được, đôi mắt này của mình, đối với việc chẩn đoán bệnh ngoài da mà nói là một bản hack lợi hại cỡ nào.

Hai chữ [ Jook ltch (Nấm Bẹn) ] màu đỏ tươi hết sức rõ ràng. 

Sau khi biết rõ chân tướng sự việc, tâm lý Trần Thương đã nắm chắc, muốn cười lại sợ hai người họ. đánh mình, chỉ có thể khụ khụ một tiếng.

Kỳ thật bệnh lây qua đường sinh dục và Jock ltch (nấm bẹn) thật không có phán đoán cụ thể, huống chỉ

Trần Thương nghĩ tới đây, nhịn không được thở dài!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 676: Bệnh nấm chân


Hai người nghe xong, liếc nhau: 

- Jook ltch (nấm bẹn)? Đó là cái gì!

Mặc dù không biết là cái gì, nhưng khi nghe không phải bệnh lây qua đường sinh dục, lập tức khiến cơn nóng vội của hai người đều giảm phân nửa.

Trần Thương giải thích nói:

- Jook lich (nấm bọn) là một loại bệnh ngoài da, chủ yếu là nấm lây nhiễm gây nên một loại bệnh ngoài da, tỷ lệ xảy ra cao ở đùi háng, ngoài âm đ@o, trong háng và những vị trí tương đối dễ bị ẩm ướt.

- Hiện tại là mùa hè, người bình thường sẽ dễ đổ mồ hôi nên tương đối dễ mắc phải căn bệnh này!

- Đây không phải bệnh lây qua đường sinh dục, cũng không nguy hiểm, vì lẽ đó không cần lo lắng!

Người phụ nữ nghe xong, vẫn có chút không yên lòng:

- Bác sĩ... Vậy anh giúp tôi nhìn xem thử tôi đây có phải là mắc Jock Itch (nấm bẹn) không?

Người phụ nữ cũng ngồi vào trên giường, làm động tác giống người đàn ông vừa làm, xong xuôi.

Trần Thương cũng tương tự nhìn thấy hai chữ màu đỏ “.Jock Itch (nấm bẹn)”

Gật đầu nói: 

- Ừm, cô cũng bị Jock Itch (nấm bẹn), không cần lo lắng.

Người phụ nữ nghe xong, lúc này mới thở phào. nhẹ nhõm, mặc quần vào.

Trần Thương nhìn hai người họ, rồi kiên nhẫn giải thích một phen về .Jock Itch (nấm bẹn).

Hai người nghe xong, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Người đàn ông quay người nhìn chằm chằm vợ mình

- Em thấy chưa? Không phải bệnh lây qua đường sinh dục! Cả ngày suy nghĩ lung tung, anh là loại người như vậy sao? Cho dù anh là loại người như vậy, thì anh có thể kiếm tiền như vậy sao?

Một câu, lẽ thẳng khí hùng.

Người phụ nữ nghe xong, cũng tức giận nói:

- Anh còn lý luận, ai nói ai trước? Còn nói tôi cho anh đội nón xanh, anh sao còn chưa thăng thiên nữa! Anh còn biết xấu hổ hay không hả? Nói vợ mình như vậy mà cũng coi được!

- Anh nói xem anh thất nghiệp ở nhà, tôi đã từng nói gì anh chưa? Tôi mỗi ngày vì nuôi gia đình mà 

chạy ngược chạy xuôi đã từng phàn nàn câu nào chưa?

- Anh không hiểu thì hay rồi, còn nói xấu tôi, nói tôi cho anh đội nón xanh?

- Tôi cho anh biết, nếu như tôi cho anh đội, đã sớm đội, còn chờ được tới hôm nay à?

Hai người phản nàn một phen xong cũng hết giận.

Người đàn ông nhát gan như cáy cũng không dám nói gì nhiều, người phụ nữ nhìn thấy chồng mình như vậy cũng không có ý định tiếp tục mắng.

Hai người ngồi ở một bên cũng không lên tiếng!

Bỗng nhiên người phụ nữ tò mò hỏi:

- Bác sĩ, anh nói xem hai chúng tôi kết hôn nhiều năm như vậy, cũng chưa bị qua loại bệnh này! Làm sao lại bỗng nhiên bị?

Trần Thương sững sờ:

- Nguyên nhân tương đối nhiều, nhưng đại đa số là bởi vì từng có nấm mốc lây nhiễm tạo thành, giống như khăn tắm ở khách sạn, còn có dép lê ở khách sạn, do không được trừ độc sạch sẽ, còn có bể bơi, nhà tắm công cộng các thứ.

Người phụ nữ thở dài, bình thường cô đi công tác, vì lẽ đó khó tránh khỏi sẽ sử dụng khăn tâm của khách sạn.

Không nghĩ tới, bệnh tật còn là bởi vì mình tạo thành.

Nghĩ tới đây, người phụ nữ có chút bất đắc dĩ.

Người đàn ông thấy thế, cũng an ủi

- Bà xã, không có chuyện gì, em không nghe bác sĩ nói sao, bệnh này cực kỳ thường gặp, không cần lo lắng

Nói thật, anh thất nghiệp ở nhà một tháng này, có thể nói là thật sự cảm nhận được nỗi khổ cực ngày thường của vợ mình.

Giặt quần áo nấu cơm thu dọn việc nhà, đưa con đến trường...

Cái này bận rộn một ngày, chuyện gì cũng không làm được.

Nghĩ tới đây, nhìn vợ mình vì cái nhà này mà bôn ba qua lại, có chút đau lòng.

- Bà xã, em không cần mệt mỏi như vậy, anh lập tức sẽ đi tìm công việc mới.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 677: Thật sự là náo nhiệt.


Trần Thương sững sờ!

Chẳng lẽ nguyên nhân của bệnh là ở chỗ này?

Có lẽ mọi người không quá hiểu rõ về [ bệnh nấm chân ], nó còn có một cái tên, gọi là bệnh phù chân!

Là một loại thường gặp, bệnh ngoài da có thể truyền nhiễm, mà loại bệnh này chủ yếu cũng là bởi vì nấm mốc lây nhiễm gây ra

Nó thường sẽ có triệu chứng như ngứa, bọng nước, chảy mũ và da bị mẩn đỏ.

Trần Thương cảm thấy chính mình đã nắm chắc nguyên nhân của bệnh!

Đó chính là biểu hiện của đại đa số người từng bị bệnh nấm chân, thậm chí hơn phân nửa Jock Itch (nấm bẹn) đều là từ bệnh nấm chân gây ra.

Trần Thương đang chuẩn bị nói gì đó.

Nghe thấy hai người đang linh tỉnh lải nhải nói:

- Anh nhanh đi tìm việc đi, chuyện trong nhà làm thành cái gì rồi, quần áo thì giặt loạn hết cả, cái quần áo vải tơ tằm của em anh lại bỏ vào trong máy giặt quần áo! Tức chết em rồi! 

Người đàn ông xấu hổ cười một tiếng:

- Đây không phải quá phiền toái nha, bà xã, em không căn ra khỏi nhà, mệt mỏi như vậy, lại ở khách sạn, đối với thân thể cũng không tốt

Người phụ nữ nghe xong, lập tức trừng người đàn ông một cái:

- Anh cho rằng em muốn sao! Còn có, anh luôn nhét một đống quần áo và bít tất, lúc đó anh làm gì vậy?

Trần Thương nhạy cảm bắt được điểm này, cắt ngang hai người.

- Xin lỗi, tôi xin cắt ngang một chút, vị tiên sinh này, anh có bệnh phù chân, cũng chính là bệnh nấm chân, khi anh giặt chung đồ lót bít tất xen lẫn với nhau, nếu như giặt không sạch sẽ, đồng thời trong quá trình giặt không sát trùng trừ độc, bệnh nấm chân cực kỷ rất có thể sẽ thông qua quần áo, đồ lót mà truyền đi, rồi chuyển hóa thành nấm bẹn!

Vừa nghe như vậy, lại lần nữa k1ch thích mâu thuẫn giữa hai người!

Người phụ nữ còn tưởng rằng là nguyên nhân từ mình, hiện tại nghe xong lại là nguyên nhân từ chồng mình. 

Càng thêm tức giận!

- Anh có phải đã giặt đồ lót của em cùng bít tất của anh không hả?

Người đàn ông xấu hổ cười một tiếng, vội vã chạy đi!

Người phụ nữ thấy thế, vừa tức vừa mảng, cũng đi theo ra ngoài.

Trần Thương cười cười, hai vợ chồng này... thật sự là náo nhiệt.

Nhưng mà...

Đồ lót và bít tất giặt chung có vấn đề hay không? Văn là có thể giải thích một chút.

Nếu như không có các loại bệnh gì, chúng ta có thể giặt chung, nhưng nhất định phải giặt sạch sẽ một chút, cam đoan sát trùng giết độc đều phải làm đủ, như vậy, trên cơ bản sẽ không ảnh hưởng.

Nhưng nếu như bản thân có bệnh phù chân, vẫn đề nghị không nên cùng giặt, thậm chí dép lê cũng tốt nhất là không nên dùng chung.

Bận bịu hết cả một buổi sáng, Trần Thương đi ra khỏi phòng xử lý. 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 678: Hôm nay ai trực ban


Tỉ lệ tuy chỉ có 5% nhưng đã cực kỳ cao, chỉ có điều vào khoảng thời gian này Trần Thương phải rất lâu mới có thể nhận ra, cái tỷ lệ này sẽ có khả năng thay đổi những chuyện xảy ra.

Nếu như tỉ lệ tham gia của anh đạt đến độ cực kỳ cao, tận tâm tận lực đối với một ca phẫu thuật, cố gắng làm được những gì mình đã nói, thì xác suất anh được thực hiện phẫu thuật là rất lớn, cũng giống như khi anh phẫu thuật gãy xương ngón tay.

Chỉ có điều ánh mắt kiểu trợ công này thật sự quá phiền phức, tỉ lệ nhận được kỹ năng cũng quá thấp.

Kỳ thật, nếu nói Trần Thương không muốn ra tay thì không phải, thực chất là Trăn Thương rất muốn tự tay làm.

Nhưng xét đến cùng thì lí do chủ yếu vẫn là vì, Mạnh Hi và Cát Hoài không tín nhiệm anh.

Bởi dù sao anh cũng chỉ là một học sinh, vừa mới tới đây mấy ngày đã động tay vào, chuyện này là hoàn toàn không có khả năng, trong bất cứ chuyện gì, cũng cần một quá trình chầm chậm, từ từ tiến tới đích.

Điều này khiến Trần Thương cảm thấy rất bất đắc dĩ, vì nếu không đụng tay vào, thì sẽ không có cách nào 

học tập được cách thức phẫu thuật, nếu chỉ có nhìn... Chỉ có nhìn thì có mà học cái rằm.

Phẫu thuật phẫu thuật, mà không tự tay làm, thì biết học kỹ thuật như thế nào!

Hơn nữa anh cũng không có cách nào để đề cao độ thiện cảm!

Hiện tại độ thiện cảm vẫn chỉ dừng lại ở mức 20 và không có cách nào để làm nó tăng lên.

Trần Thương bắt đầu có chút mê mang, toàn bộ. kỹ năng này phải dựa vào độ thiện cảm mà mình nhận được, độ thiện cảm của bản thân anh mới vừa tròn 20 điểm, thì có thể làm được gì chứ?

Phòng ban ngoại khoa tim với phong cách hoạt động cực kỳ chuyên nghiệp, bỏ qua phẫu thuật cấp hai, mà trên cơ bản khi phẫu thuật đều phải qua cấp ba, phẫu thuật cấp một... Đây không phải là kéo con bê sao!

Càng ngày Trần Thương lại có cảm thấy cuộc sống đang lừa gạt mình.

....

....

Ba người cùng ngồi bên trong phòng làm việc của bác sĩ, vẻ mặt Cát Hoài hưng phấn kể về cuộc phẫu thuật vừa rồi với Mạnh Hi, mà Mạnh Hi tuy là có nghe, nhưng lại không nói lời nào, chỉ chốc chốc lại ngẫu nhiên gật đầu hoặc nói một câu phê bình.

Mà... Những thao tác Trần Thương có thế tham gia vào cực kì hiếm hoi, nên trong anh cũng chỉ còn lại chút cảm nhận ít i.

Cái gọi là không hiểu đừng BB, Trần Thương cực kỳ tỉnh túy quán triệt cái lý luận này.

Thấy phẫu thuật xong cũng đã hết việc phải làm, thời gian cũng không còn sớm nữa, Trần Thương đứng dậy rời đi.

Đang lúc Trần Thương chuẩn bị rời đi, điện thoại trong phòng làm việc của bác sĩ đột nhiên vang lên, Cát Hoài còn chưa kịp nghe, âm thanh điện báo đã ngừng, hẳn là y tá trạm đã nhận.

Điện thoại trong phòng làm việc của bác sĩ cùng. điện thoại của y tá trạm là liên tuyến.

Một phút sau, y tá đi đến, đảo mắt nhìn quanh phòng làm việc một cái, thấy bọn người Mạnh Hi kỳ nói:

- Chủ nhiệm Mạnh, hôm nay ai trực ban thế? 

Mạnh Hi lắc đầu nhìn Cát Hoài:

- Bác sĩ Cát, hôm nay ai trực ban thế?

Cát Hoài vội vàng đi đến trước lịch trực ban nhìn:

- Hôm nay là bác sĩ Diêu, tôi thấy là có lẽ đi thay băng rồi, để tôi gọi hỏi thử:

Mạnh Hi lắc đầu:

- Không cần.

Sau khi nói xong, Mạnh Hi nhìn y tá:

- Sao vậy? Tiểu Lệ.

Y tá tiểu Lệ nói:

- Vừa rồi khoa cấp cứu có đưa tới một người bệnh, ngực đau, hoài nghỉ là tim có vấn đề, để bác sĩ của khoa chúng ta đến gặp xem bệnh một cái.

Mạnh Hi đứng dậy, hướng thẳng đi ra bên ngoài:

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 679: Tất cả manh mối đầu chỉ có một đáp án!


Sau khi Mạnh Hi tới bệnh viện, phong cách làm việc cực kỳ nhanh chóng, và thái độ nghiêm túc khi làm việc, chẩn đoán bệnh một cách tinh chuẩn ngang với bác sĩ phẫu thuật đã khuất phục đại đa số người.

Người ta không chỉ có tài, mà dáng dấp còn xinh đẹp như thế, thế nhưng còn cố gắng chăm chỉ làm việc, năng lực còn rất tốt.

Dạng người này, làm sao có thể không được hoan nghênh.

Bác sĩ Khoa cấp cứu là Ngô Bằng trực tiếp nói:

- Chủ nhiệm Mạnh,  ngài chưa tan tầm à?

Đối với những lời này thật thừa thãi, Mạnh Hi không có trả lời, mà trực tiếp làm nói

- Tình huống người bệnh như thế nào rồi?

Ngô Bằng sững sờ, vội vàng nói:

- Người bệnh là nam, 51 tuổi, vào ba ngày trước đột nhiên bị tức ngực! Xương ngực sau nổi lên rõ ràng, có điển hình của đau liên lụy cùng đau phóng xạ, phóng xạ đến phần cổ, phần lưng, sau gáy là chủ yếu, nhưng lại không thèm coi trong, hôm nay nặng thêm Có chút giống nhồi máu cơ tim! 

Những bệnh trạng này rất rõ ràng khiến người ta hướng từ thiếu máu cơ tim cấp tính có chiều hướng nặng thêm, các loại triệu chứng cực kỳ giống như tắc nghẽn động mạch vành, khiến tim đau thắt, nhồi máu cơ tim.

Mạnh Hi trực tiếp đi đến bên cạnh người bệnh, giám sát điện tâm đồ, sau đó đi đến bên cạnh người đàn ông, thấy người đàn ông này ý thức rõ ràng.

- Điện tâm đồ làm chưa vậy?

Ngô Bằng vội vàng cầm điện tâm đồ trong tay tới:

- Ở chỗ này, không giống như là nhồi máu cơ tim.

- Trước khi đến, người bệnh đã uống Nitroglycerin, nhưng hiệu quả bình thường, cơn tức ngực vẫn chưa được làm dịu.

Ngô Bẵng cũng không phải là chuyên về bệnh tim, đối với điện tâm đồ chỉ biết đại khái một chút, xem bệnh bộc phát nặng hay không, nhưng là đối với những cái dị thường đặc thù của điện tâm đồ, hoặc là điện tâm đồ tương đối bình thường cũng không thể phân biệt chính xác.

Mạnh Hi cầm điện tâm đồ xem xét, khẽ nhíu mày, cái gì cũng không điển hình, nhưng... Không đúng! 

Mạnh Hi bỗng nhiên phát giác được một chỉ tiết, đoạn P-R bị chếch đi.

Đây là hội chứng khác biệt vô cùng điển hình giữa nhồi máu cơ tim và lúc đầu phục hồi!

Chẳng lẽ là... Viêm cơ tim cấp tính?

Sau khi nhìn kỹ, không có sóng Q dị thường, giá trị ST cùng T ước chừng một phần tư.

Lúc phát tác được mấy ngày...

Tất cả manh mối đầu chỉ có một đáp án!

Khả năng chính là chứng viêm màng tim.

Nghĩ tới đây, Mạnh Hi đeo ống nghe bệnh lên, đặt ở lồ ng ngực người bệnh nghe.

Ma sát màng tim..

Quả nhiên là có!

Dựa theo nhịp hô hấp chập trùng lên xuống, nhịp tim không ngừng đập, Mạnh Hi chậm rãi nghe thấy âm thanh màng tim ma sát truyền đến.

Tám chín phần chính là viêm màng tim.

Nghĩ tới đây, Mạnh Hi nhìn Ngô Bằng:

- Tôi hoài nghĩ là viêm màng tim, nhưng không thể loại trừ nguy cơ nhồi máu cơ tim, người bệnh có được kiểm tra enzyme cơ tim chưa?

Ngô Bằng nghe là viêm cơ tim, lập tức kịp thời phản ứng:

- Lúc tới bệnh viện cũng đã cho kiểm tra Enzyme. cơ tìm, không có chuyện gì.

Lúc này, bỗng nhiên người bệnh nói:

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 680: Mỗi một câu đều rất có đạo lý


Cùng với âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Trần Thương giống như đói như khát nhưng lại bất động thanh sắc tiếp nhận nhiệm vụ, nhàn nhạt nhìn Mạnh. Hi.

- Vẫn được.

Mạnh Hi con mắt liếc một cái, đưa điện tâm đồ tới:

- Đây, cậu đến phân tích một chút bệnh tình của người bệnh đi.

Đông Đại Nhất viện cùng Tỉnh Nhị Viện không phải cùng một cấp bậc, học sinh nơi này rất nhiều, dù sao cũng là bệnh viện phụ thuộc thứ nhất của đại học Y Khoa Đông Dương, không quản là thực tập sinh hay là nghiên cứu sinh đều được bồi dưỡng rất nhiều!

Mà khoa cấp cứu thiếu là một cái nhất định chuyển khoa phòng đặc biết, vì vậy mấy người xung quanh tò mò nhìn Trần Thương,

Trần Thương tiếp nhận điện tâm đồ nhìn thoáng qua, cũng chỉ có một cái, anh trực tiếp đi thẳng tới bên người bệnh. Lấy ống nghe bệnh trên cổ xuống đặt trên ngực người bệnh nghe một hồi, sau đó nhìn người bệnh hỏi:

- Anh cảm thấy ngực ngột ngạt khó chịu từ bao giờ?

Người đàn ông trung niên cũng rất phối hợp, nghe không phải nhồi máu cơ tim, cũng nhẹ nhàng thở ra.

- Ba ngày, cảm giác không hiểu như thế nào. Chính là mấy ngày trước tham gia hôn lễ của con trai đồng nghiệp. Sau khi trở về bị cảm, có chút phát sốt rồi uống một chút thuốc. Ngày thứ hai thì cảm giác ngực hơi đau không thích ứng, còn hơi phát sốt, tôi tưởng rằng mệt mỏi bị cảm, không để ý.

- Thế nhưng... Hôm nay cảm thấy cơn đau ngày càng nhiều, tôi lo lẳng là nhồi máu cơ tim, chính là ngực đau, ngực khó chịu. Hiện tại ngay cả hô hấp cũng cảm giác có chút khó khăn.

Trần Thương nghe nói xong:

- Anh nằm yên, tôi kiểm tra cho anh.

Người đàn ông trung niên rất phối hợp, nắm im ở trên giường, Trần Thương bắt đầu bắt mạch.

Vừa sờ kiểm tra, vừa ấn hỏi có đau hay không?

Tới hai phút, Trần Thương kết thúc kiểm tra khu tìm nói ra

- Hít thở sâu một cái, đúng... Hít vào... Thở ra...

Người đàn ông trung niên bỗng nhiên kêu lên một tiếng:

- Ôi, đau, đau, đau!

Hơi chậm trì hoãn, mới chậm rãi nói:

- Không được, không được, hít một hơi liền đau! Trần Thương nhìn một bên thực tập sinh:

- Kết quả xét nghiệm ở đâu, máu thường quy, enzyme cơ tim?

Cậu thực tập sinh đó dừng một chút, nhìn Trần Thương giống nhìn lão sư, cực kỳ tôn trọng, vội vàng đưa tới.

- Lão sư, đây!

Trần Thương không để ý những chỉ tiết này, lật ra nhìn kỹ một chút.

Cầm lấy X Quang ngực lại liếc mắt nhìn, tất cả đều là ngực.

Với tư cách là một bác sĩ, quan trọng nhất là chẩn đoán, hiện giờ Trần Thương có diễn giải hình ảnh bộ ng ực hoàn mỹ, điện tâm đồ hoàn mỹ, diễn giải lâm. sàng kiểm nghiệm s1nh lý sinh hóa hoàn mỹ!

Vào giờ phút này, Trần Thương đoán chừng không có người so với anh hiểu rõ bệnh tình người bệnh hơn. 

Trần Thương trực tiếp nói ra:

- Người bệnh phát bệnh cấp tính, còn kèm thêm nóng sốt, rùng mình, ngực đau, các loại triệu chứng hô hấp khó khăn, âm thanh màng tim ma sát rõ rằng, máu thường quy tế bào bạch cầu tăng nhiều, hơn nữa kèm thêm hạch trái dời, điện tâm đồ biểu hiện ST đoạn sóng T rõ ràng biến hóa, tôi xem X Quang ngực, cùng với biểu hiện của kết quả kiểm tra, hình dáng trái tim người bệnh không bình thường, đập đều nhịp nhàng, nhịp đập rung động yếu ớt!

- Vì vậy, tôi hiện tại có 90% nắm chắc, người bệnh là viêm màng tim cấp tính, hơn nữa hiện tại trái tim có thể sẽ bị viêm, vừa rồi tôi bắt mạch cảm giác được có chút thay đổi.

- Tim đập nhanh hơn, hô hấp khó khăn, đây là biểu hiện chèn ép tim!



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 681: Châm cứu màng tim


Mạnh Hi giỏi không?

Tuyệt đối giỏi!

Hai ba lần đã có thể nhìn ra là bệnh viêm màng tim cấp tính.

Thế nhưng khi đó mọi người cũng chỉ cảm thấy giỏi.

Nhưng Trần Thương không giống, anh ta giảng giải rõ ràng, đối với học sinh mà nói, cái này mới có thế học được.

Tri thức lâm sàng chính là như vậy.

Kỳ thật, đám học sinh này không biết đây là Mạnh Hi cố ý gây nên.

Sau khi Trần Thương nói xong, Cát Hoài cũng nao nao, anh cũng có thể nhìn ra viêm màng tim, nhưng mà... Không có khả năng giống Trần Thương, chẩn đoán bệnh rõ ràng như thế.

Cát Hoài cảm thấy Trần Thương sở dĩ có thể làm được như vậy là do Mạnh Hi đã nói là viêm màng tim Mà Trần Thương lại là một học sinh, nhớ rõ trị thức trong sách vở, đồng thời hiểu rõ nên mới làm tốt như vậy, đạo lý này giống như khi khâu lại, cậu ta khâu nhanh hơn mình một chút, nhưng... Không có khâu dày như mình.

Mạnh Hi nhìn biểu hiện vừa rồi của Trần Thương. rất hài lòng, trên cơ bản Trần Thương đem toàn bộ. phương pháp chẩn đoán bệnh viêm màng tim cấp tính sử dụng không lọt cái nào!

Thậm chí khả năng bị chèn ép màng tim cũng nói ra.

Xung quanh một đám học sinh nhìn Trăn Thương, ánh mắt đã tràn đầy sùng bái!

Mạnh Hi đột nhiên hỏi:

- Hiện tại cậu cảm thấy người bệnh nên chữa như thế nào?

Khoảng thời gian này, Trần Thương luôn bù lại cơ sở, đối với tri thức lý luận hiểu rất rõ.

- Bước đầu tiên giải trừ chèn ép tim, hiện tại buồng tim người bệnh tích dịch khá nhiều, hẳn là nên châm cứu màng tim rút dịch.

- Đồng thời, đối với tính chất dịch màng tim phải xét nghiệm và bồi dưỡng máu, tìm kiếm nguyên nhân gây nên bệnh, căn cứ kết quả bệnh khuẩn để dùng chất kháng sinh phù hợp. 

- Nếu như cuối cùng không thể làm dịu thì mới dùng kỹ thuật rạch màng tim!

Mạnh Hi không tán dương Trần Thương quá nhiều, mà chỉ nhàn nhạt hỏi:

- Để cậu châm cứu cậu có thể thành công không?

[ Đinh! Thông qua khảo nghiệm của đạo sư Mạnh Hi, nhận được độ thiện cảm + 3. Đinh! Phát động nhiệm vụ khảo nghiệm vòng thứ hai, tiến hành châm cứu màng tim đối người bệnh. ]

Hai mắt Trần Thương sáng lên, lại còn là nhiệm vụ liên hoàn, một vòng cuối không biết sẽ là cái gì?

- Có thể!

Lúc này, bác sĩ Ngô Bằng khoa cấp cứu trở về, mang theo bác sĩ phòng siêu âm đẩy xe đi đến.

- Chủ nhiệm Mạnh, đến rồi!

Ngô Bằng vội vàng nói.

Mà bác sĩ phòng siêu âm bởi vì cùng nội khoa tim bình thường hay qua lại với nhau nên quan hệ với Mạnh Hi cũng không tệ, cũng biết tính cách của Mạnh Hi.

Vì vậy sau khi nhìn thấy Mạnh Hi, không hề nói nhảm, trực tiếp gật đầu một cái, hỏi:

- Chủ nhiệm Mạnh, tình huống người bệnh như thế nào?

Mạnh Hi nói ra:

- Tôi hoài nghỉ là viêm màng tim cấp tính, người bệnh còn có chút dấu hiệu của chèn ép tim.

Bác sĩ siêu âm nghe xong, sắc mặt hơi đổi một chút, chèn ép tim?

Cái bệnh này cũng không phải đùa giỡn đâu!

Nghĩ tới đây, bắt đầu vội vàng thao tác.

Hiệu quả siêu âm đối với bệnh này vẫn rất không tệ.

Không bao lâu, đã có kết quả!

Khoang màng tim tích dịch không ít, đã áp bách đến phổi, phế quản, tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với hô hấp, hơn nữa cũng có một chút áp lực lên trái tim.

Màn hình siêu âm tim động hiện ra điểm số trái tim bản máu đã bắt đầu hạ xuống.

Bác sĩ siêu âm nhíu mày:

- Chủ nhiệm Mạnh, phải mau chóng châm cứu !

Mạnh Hi gật đầu: 

- Tiểu Trần, cậu tới đi!

Nghe thấy Mạnh Hi nói, trong lòng Cát Hoài sững sờ!

Anh cho rằng Mạnh Hi là nói đùa!

Không nghĩ tới... Cô lại nghiêm túc.

Châm cứu màng tim?

Đây cũng không phải là châm cứu lồng ngực.

Người này mới tới mấy ngày, còn chưa động tay một lần, đã để cậu ta châm cứu, rõ rằng có chút quá...

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 682: Đại nhân không chấp tiểu nhân.


Nếu như nói Cát Hoài là cái biểu tình này.

Thì Ngô Bằng càng mê mang,

Nhìn quần áo Trần Thương một chút, rõ rằng là áo blouse của nghiên cứu sinh và bồi dưỡng sinh mặc, không phải chơi đùa gì chứ?

Nghĩ tới đây, Ngô Bằng lúng túng nói:

- Chủ nhiệm Mạnh, chuyện này cũng không thể, nói đùa, phẫu thuật cấp cứu cũng không phải nói đùa đâu, cô để học sinh làm, người thứ nhất không đồng ý là tôi.

Không phải Ngô Bằng xem thường Trần Thương, mà là muốn phụ trách đối với bệnh nhân.

Vì vậy, vô luận nói như thế nào, vô luận lập trường cùng cách làm đều không sai!

Thế nhưng Mạnh Hi có chút trầm mặc, nhìn hình ảnh nhảy trên máy siêu âm, nhìn Ngô Bẵng nói ra:

- Được rồi, ý nghĩ bác sĩ Ngô tôi đã biết, nhưng mà... Người bệnh hẳn là viêm màng tim cấp tính, lưu lại khoa cấp cứu không có ý nghĩa, chuyển tới ngoại khoa tìm đi.

Ngô Bằng nghe vậy lập tức sửng sốt, hình như... Không có bệnh gì. 

Từ khi bắt đầu, người bệnh này đã không thuộc về mình.

- Được rồi, vậy thì khổ cực cùng phiền phức chủ nhiệm Mạnh, còn có bác sĩ Cát, để ý nhiều hơn!

Mạnh Hi quay người nhìn thoáng qua Cát Hoài:

- Bác sĩ Cát, anh cùng bác sĩ Ngô đi làm thủ tục, mau một chút, tôi cùng Trần Thương chuẩn bị châm cứu!

Cát Hoài càng là trợn tròn mắt, đẳng ký thủ tục không phải là để học sinh đi làm à?

Châm cứu không phải để bác sĩ tới làm sao?

Người này... tại sao lại như vậy?

Nhưng không có cách nào, chủ nhiệm Mạnh là boss trực hệ của mình, nghe theo là được.

Cát Hoài vội vàng cùng Ngô Bắng bắt đầu đi làm giấy chuyển khoa.

Người bệnh của khoa cấp cứu được chuyển khoa. cực kỳ thuận tiện mau lẹ, không phiền toái như phòng ban khác.

Quá trình trị liệu không khác nhau quá lớn, duy nhất khác biệt, hẳn là người bệnh và bác sĩ siêu âm đổi chỗ khác, mà Trần Thương chính thức làm châm cứu màng tim.

Cát Hoài chạy trước chạy sau, bận bịu đến bận bịu đi, thật vất vả mới hết bận, vội vàng chạy tới phòng bệnh, nhìn Trần Thương châm cứu.

Vừa mới tiến vào, chỉ nghe thấy Trần Thương nói ra:

- Vừa vặn, Cát lão sư, một hồi làm phiên cô giúp tôi rút dịch.

Cát Hoài nghe xong, lập tức biến sắc....

Ta mẹ nó... Đến cùng ai là học sinh, ai là lão sư!

Thế nhưng giờ mình không giúp đỡ, chẳng lẽ để chủ nhiệm Mạnh rút dịch?

Nghĩ tới đây, Cát Hoài nhịn không được thở dài. Được rồi, được rồi!

Nhịn!

Đại nhân không chấp tiểu nhân.

Lần này bởi vì có siêu âm tâm động cầu tùy thời định vị, còn có tâm điện giám sát, hệ số an toàn đề cao hơn rất nhiều.

Mà trong không gian huấn luyện, dưới loại tình huống này Trăn Thương đã luyện tập không biết bao nhiêu lần, trên cơ bản là việc tiện tay làm.

Nhưng vì để tránh phản ứng huyết áp thấp làm người bệnh hôn mê, Trăn Thương nhìn Cát Hoài nói ra:

- A-trô-pin.

Cát Hoài nháy mắt.

Trần Thương:

-A-trô- pin.

Cát Hoài đang muốn hỏi vì cái gì, bỗng nhiên biến sắc, lập tức kịp phản ứng.

Trần Thương này... Không tệ, có chút trình độ!

Trần Thương bắt đầu thường quy trải động khăn... Sát khuẩn... Gây tê....

Trần Thương căm kim châm cứu trong tay, tại vị trí sườn trái xương ngực, từ phía hông chậm chạp đâm vào.

Đầu châm chậm chạp đâm vào, Trần Thương cảm giác truyền đến!

Đúng chỗ!

Toàn bộ quá trình rất nhanh, dù sao đã không châm qua bao nhiêu lần, một loạt động tác nước chảy mây trôi, bác sĩ siêu âm ở bên cạnh nhìn trợn tròn mắt. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 683: Chỉ có thế chờ đợi đến ngày mai


Không thể không nói, so với tài xế Lưu 120, bác sĩ Cát chuyên nghiệp hơn rất nhiều, toàn bộ quá trình rút chậm chạp có thứ tự.

Không bao lâu, rút dịch hoàn thành.

Tiếp đó thuận thế tiêm vào một chút chất kháng sinh vào trong khoang màng tim

Không bao lâu sau, trên cơ bản triệu chứng người bệnh ổn định lại.

Nhưng đây cũng không có nghĩa là phẫu thuật kết thức.

Hiện tại chỉ là hóa giải triệu chứng của người bệnh, để đảm bảo triệu chứng bệnh tật và tính mạng của người bệnh thì giai đoạn tiếp theo mới là quan trọng.

Minh xác tính chất màng tim tích dịch, mau chóng hoàn thành phẫu thuật.

Dù sao bệnh viêm màng tim cấp tính, biểu hiện ban đầu là buồng tim bị ma sát với thành tim, xuất hiện chứa tơ huyết (fibrin) trầm tích cùng nhiều tế bào bạch cầu tụ tập tạo thành chất lỏng đặc dính, xưng là tơ huyết (fibrin) hoặc khô tính viêm màng tim. 

Mà chứng viêm phản ứng thường liên luỵ màng im xuống tăng ngoài cơ tim, số ít người nghiêm trọng hơn có thể liên luỵ sâu bộ cơ tim, gọi là viêm màng cơ tim.

Viêm màng tim khép lại có thể lưu lại nhưng vết nhỏ lốm đốm và có khả năng dích liền, như chứng viêm liên luỵ đến bên ngoài màng tim, có thể sinh ra trái tìm dính liền với cơ quan lân cận, màng phổi, màng liên kết phủ tạng cùng cơ hoành.

Vì vậy, loại trị liệu này là viêm màng tim cấp tính, phải tranh thủ thời gian tiến hành.

Mà viêm màng tim một khi chẩn đoán chính xác bình thường đều phải mau chóng triển khai phẫu thuật.

Hiện tại còn căn máu bồi dưỡng, và phân tích tính chất dịch.

Chỉ có thế chờ đợi đến ngày mai

Mạnh Hi nói:

- Được, rút không tệ! Thương hay làm à?

Trần Thương gật đầu cười một tiếng:

- Vâng, bình thường cấp cứu làm.

Mạnh Hi bỗng nhiên như có điều suy nghĩ nói ra: 

- Vậy cậu biết làm phẫu thuật màng tim không?

[ Đinh! Hoàn thành khảo nghiệm vòng thứ hai của đạo sư Mạnh Hi, nhận được độ thiện cảm + 5, phát động nhiệm vụ vòng thứ ba, làm một lần phẩu thuật màng tim.]

Trần Thương có chút do dự, dù sao giống châm cứu màng tim kia anh đã biết, hơn nữa là cấp đại sư, cho nên anh mới nói có thể.

Nhưng phẫu thuật màng tim... Trong lòng Trần Thương đều không chắc, không xác định.

Anh muốn nói có thể không làm hay không? Khả năng cũng sẽ làm.

Dưới sự trợ giúp của hệ thống cùng chủ nhiệm Đào Mật giảng giải, Trần Thương đã có lý luận tri thức rạch ra bưồng tim.

Nhưng khuyết thiếu thực tiễn.

Hơn nữa nhiệm vụ lần trước hoàn thành năm ca phẫu thuật màng tim, có thể trực tiếp tăng kỹ năng này của anh lên cao cấp.

Vì vậy, Trần Thương cần răng một cái, ăn ngay nói thật:

- Mạnh lão sư, tôi muốn thử một chút, nhưng... 

Tôi không thể đảm bảo phẫu thuật nhất định thuận lợi, dù sao tôi chưa từng thứ qua, nhưng tôi gặp qua rất nhiều lần.

Mạnh Hi hơi sững sờ, gật đầu cười một tiếng:

- Tốt, ngày mai cậu mổ chính.

Sau khi nói xong, Mạnh Hi thuần thục cởi áo blouse ra, vừa chỉnh lý, vừa nói:



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 684: Vội cái gì


Đối với Trần Thương, Mạnh Hi khắng định phải trọng điểm bồi dưỡng.

Nói trắng ra hai người là cùng một đường, giờ mình chất vấn Trần Thương, chính là chất vấn chủ nhiệm Mạnh, nói không chừng hai người cùng nhau đối phó mình.

Sau khi hiểu rõ, Cát Hoài cảm thấy chính mình nên thản nhiên một chút, rộng lượng một chút, biểu hiện khi chất cần có của một lão sư.

- Trần Thương, giữa trưa tan tầm xong thì lập tức tới! Đón xe tới!

Mười một giờ trưa, Trần Thương nhận được điện thoại của Mạnh Hi.

Trần Thương mới vừa từ bên trong phòng phẫu thuật đi ra, ngay lập tức gật đầu đáp ứng, tiếp đó mới hỏi

- Có chuyện gì vậy Mạnh lão sư?

Mạnh Hi nói:

- Ngày hôm qua đã có kết quả của người bệnh, là viêm phổi cấp tính, chuyển thành tụ cầu khuẩn, hẳn là trong lồng ngực trực tiếp lây nhiễm lan ra.

Trần Thương nhẹ nhàng thở ra, nếu nhanh như vậy đã xác định ra lây nhiễm gì, bước tiếp theo rất đơn giản, cần phải làm là dùng chọn lựa chất kháng sinh phù hợp.

Đối chứng trị liệu cũng là biện pháp thỏa đáng nhất.

Sau khi nói xong, Mạnh Hi bổ sung một câu:

- Màng tim tích dịch bổ sung có mủ dịch.

Trần Thương ồ một tiếng, định thần lại thì sững

- Màng tim tích dịch có dịch mủ?

Mẹ nó!

Trần Thương lập tức khẩn trương.

Nghĩ đến vừa rồi Mạnh Hi nói câu nói kia nước chảy mây trôi, Trần Thương kém chút bị nước miếng sặc chết.

Có thể nói một kiện chuyện lớn nhẹ nhàng như thế, đoán chừng cũng chỉ có Mạnh Hi làm được?

Bởi vì không nói tị liệu chất kháng sinh toàn thân, hoặc nói là tiêm chất kháng sinh vào trong khoang màng tim đều không có phòng ngừa mủ dịch hình thành trong khoang!

Thậm chí có thể bởi vì màng tim tích dịch quá lớn mà gây áp lực lên tim, hoặc bởi vì hình thành màng tim tích mủ mà phát triển thành màng tim co hẹp.

Một khi xác định là mủ dịch, đông nghĩa phải tiến hành phẫu thuật màng tìm ngay lập tức, tiến hành làm sạch vết thương, tiếp đó phòng ngừa ống dẫn lưu.

Những ngày này, Trần Thương học tập lý luận tri thức cực kỳ đúng chỗ, mỗi một phẫu thuật nguy hiểm đều rõ ràng.

Đối với ca phẫu thuật sắp tới, Trần Thương không hiểu được khẩn trương lên:

- Nếu không... Mạnh lão sư, cô tranh thủ thời gian phẫu thuật sớm đi?

Mạnh Hi hơi sững sờ, nhàn nhạt nói câu:

- Vội cái gì?

Một câu nói nhẹ nhàng này làm cho Trần Thương lập tức trợn tròn mắt, nhưng khi nhìn lại thì điện thoại đã cúp máy rồi.

Trần Thương có chứt im lặng...

Câu "vội cái gì” này... khiến Trần Thương cảm thấy trong lĩnh vực ngoại khoa tim, mình vẫn còn rất yếu.

Tại sao nói như vậy? 

Bất kỳ một bác sĩ lâm sàng trưởng thành đều sẽ kinh lịch ba giai đoạn.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 685: Áp lực lớn


Mạnh Hi nói như vậy, sinh lý sinh hóa và bồi dưỡng kết quả đều cho thấy là viêm màng tim tích dịch, chuyện này có ý nghĩa là mức độ nguy cơ lại tăng lên một chút.

Bởi vì viêm màng tim tích dịch có thế dẫn đến màng tim co hẹp lại, mức độ nguy hiểm cũng sẽ cao hơn rất nhiều!

Căn bản bất lợi cho việc khôi phục của người bệnh!

Mà phẫu thuật viêm màng tim co hẹp khó hơn rất nhiều so với phẫu thuật màng tim phổ thông, nghĩ tới đây, trong lòng Tiần Thương có chút căng thẳng.

Chủ yếu nhất là anh không thể vì Mạnh lão sư chờ mình mà làm trễ nải bệnh tình người bệnh.

Kỳ thật anh cảm thấy, Mạnh Hi lão sư đang chờ mình, càng như thế, Trần Thương lại càng lo lắng.

Trần Thương vẫn cực kỳ cảm kích phần ân tình này.

Mạnh Hi lớn mật thế nào cũng sẽ không chậm trễ thời gian chẩn trị tốt nhất cho người bệnh. Cô làm như vậy là vì cô đã rất hiểu rõ đối với chỉ tiêu của người bệnh, đối với trạng thái bệnh tật phát triển thế nào cũng hết sức rõ ràng.

Cho nên mới nói với Trần Thương như vậy!

Bình thường phán đoán bệnh tật đều là kinh nghiệm của bác sĩ.

Chủ nhiệm Mạnh có thể tự tin như vậy nhưng Trần Thương không dám.

Tiểu bác sĩ phải có giác ngộ của tiểu bác sĩ, thôn Tân Thủ cũng phải có cách chơi của thôn Tân Thủ.

Lúc này, bệnh viện cũng không có việc gì nên Trần Thương chào một tiếng rồi chạy đi ngay!

Từ khi trong khoa không có Viên Phàm, toàn bộ phòng ban đều thanh tịnh hơn rất nhiều, Trần Thương cũng càng ngày càng không chút kiêng kỵ.

Tân Duyệt đã bị thế công trà sữa thu phục.

Hiện tại, chủ nhiệm An cũng bị phương pháp khâu Chen ngược chết đi sống lại.

Vương Dũng với tư cách tiểu đồ đệ của mình, dốc lòng tu hành, siêng năng làm việc.

Trần Thương cảm thấy bây giờ trong khoa mình là bá chủ một phương! 

Gọi là Trần lão đại cũng không sai!

...

Đón xe đến Đông Đại Nhất viện chỉ mất tám khối tiền, vội vàng chạy tới ngoại khoa tim, vừa lúc Mạnh Hi ở trạm y tá chuẩn bị bệnh lịch.

Trần Thương chạy tới:

- Cảm ơn Mạnh lão sư, để cô đợi lâu!

Mạnh Hi cũng hơi sững sờ, nhìn đồng hồ trên tay một chút:

- Sớm như vậy?

Sau khi nói xong, cầm giấy cam kết đồng ý phẫu thuật đưa cho Trần Thương:

- Tờ cam kết phẫu thuật đều ký xong, mau chóng bắt đầu phẫu thuật đi.

Trần Thương cảm kích cười một tiếng.

Mặc dù Mạnh lão sư hơi nghiêm khắc, làm việc thì không biết ngày đêm để học sinh tan tầm tới đi theo phẫu thuật.

Nếu như học sinh bình thường khẳng định sẽ có phân nàn.

Nhưng Trần Thương hiểu vì ngay cả lão sư đều không phàn nàn, anh có tư cách gì để phàn nàn.

Cát Hoài thấy Trần Thương tới, đặc biệt cười nhẹ một tiếng:

- Tiểu Trần, không cần khẩn trương, có tôi đây.

Trần Thương sững sờ, Cát lão sư này... đổi tính rồi à?

Sao hôm nay có vẻ yêu mến mình như thế.

Trần Thương vội vàng nói:

- Tạ ơn Cát lão sư, hôm nay còn phải phiền phức. Cát lão sư.

Cát Hoài lắc đầu:

- Lúc đầu chịu khó một chứt, học nhiều một ít, làm thêm mấy sẽ tốt thôi.

Chuẩn bị kỹ càng tất cả, mọi người tập trung bên trong phòng phẫu thuật.

Trên đường đi, Mạnh Hi cường điệu rất nhiều vẽ tầm kỹ thuật quan trọng của phẫu thuật rạch màng tim dẫn lưu cho Trần Thương.

Vừa đi vừa nói chuyện, ba người Trần Thương đã đến phòng phẫu thuật.

Mạnh Hi rất hiếu kì đối với Trần Thương, cho tới nay, mặc dù rất ít để Trần Thương làm việc nhưng mỗi một lần Trần Thương biểu hiện đều cực kỳ chói mắt

Đặc biệt là kỹ xảo chẩn đoán bệnh, hai lần đều làm cho Mạnh Hi hai mắt tỏa sáng, năng lực làm việc cũng rất lợi hại, cho dù là khâu mạch máu hay là châm cứu màng tim, thao tác kia... Không có mấy chục năm kinh nghiệm rất khó làm được!

Vì vậy, mặc dù Mạnh Hi không nói nhưng đối với Trần Thương thì tâm lý rất nằm chắc.

Cô cũng muốn nhìn xem Trần Thương phẫu thuật như thế nào?

Cho tới nay, Mạnh Hi đối với học sinh của mình đều ôm một thái độ: “Thà thiếu không ẩu”.

Cô là người cực kỳ kiêu ngạo, loại kiêu ngạo này có từ năng lực của cô.

Không phải cô xem thường người xung quanh, xem thường Đông Đại Nhất viện, mà ngược lại, cô kiêu ngạo thật ra là đối với mình, đối với bệnh tật, đối với phẫu thuật.

Cô có yêu cầu cực cao với chính bản thân mình!

Cô hi vọng mình không ngừng phấn đấu đề cao. bản thân, không ngừng học hỏi để tiến cao hơn, để cho kỹ thuật y của mình càng ngày càng tỉnh xảo...

Mặc dù làm ở Đông Đại Nhất viện, nhưng Mạnh Hi luôn hướng tới một nơi nào đó ở kinh đô, cũng. hướng tới một số địa phương bên kia bờ đại dương.

Đối thủ của cô, không ở đây mà là ở nhưng nơi cao cấp hơn.

Áp lực lớn không?

Rất lớn!

Vì vậy cô không cho phép bản thân mình thư giãn!

Trần Thương xuất hiện tuyệt không phải ngẫu nhiên, nhưng Trần Thương biểu hiện lại cực kỳ đột nhiên.

Mỗi lần cậu ta làm hai mắt cô sáng lên, là một lăn cho Mạnh Hi hi vọng.

Cho dù là chính mình không thể vượt qua bọn họ, nhưng có lẽ, học sinh của mình có thể vượt qua học sinh của bọn họ, cái này cũng được?

Nghĩ tới đây, Mạnh Hi vội vàng lắc đầu, vứt bỏ ý nghĩ tiêu cực này.

Đối thủ của mình, mình phải dùng thực lực chứng minh, mà không phải mượn nhờ người khác. 

Mạnh Hi nhịn không được để tay lên ngực tự hỏi: Mình sợ không? Hối hận không?



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 686: Khắng định là như vậy.


Hạ Cao Phong lập tức hào hứng, dù sao đây chính là học sinh mà ông nhìn trúng!

Hạ Cao Phong bất động thanh sắc đi vào, ông cũng rất muốn nhìn xem Trần Thương phẫu thuật thế nào.

Người trẻ tuổi này cho ông rất nhiều kinh hị, thuật khâu mạch máu nhanh hơn cả Cát Hoài, không những nhanh mà còn rất tốt!

Trình độ khẳng định rất cao.

Nhưng... Hiện tại Trần Thương đến cùng làm phẫu thuật gì?

Hạ Cao Phong chậm rãi đi tới.

Ngay lúc này, Trần Thương cầm dao mổ, mặc dù chưa từng làm nhưng đã không còn luống cuống, hình thức dạy học mang tới chỗ tốt là giúp anh trở thành vương giả lý luận.

Anh nhớ rõ mỗi một bước phẫu thuật, nhớ kỹ mỗi một khâu nhỏ trong lúc phẫu thuật.

Trần Thương nâng dao, bắt đầu chậm rãi cắt vào vị trí 2cm phía dưới rốn, một vết cắt dài 4 đến 5 cm xuất hiện.

Bước đầu tiên, Trần Thương cho mình điểm tối đa! 

Cơ sở phẫu thuật ngoại lồng ngực đơn giản, thuật cầm máu rạch lõng ngực cấp đại sư giúp anh làm thuận lợi.

Vết cắt mở miệng làm cho hai chủ nhiệm và một chủ trị đều chấn kinh.

Cát Hoài vốn muốn đạt thành mặt trận thống nhất với Trần Thương, thông qua anh lấy lòng chủ nhiệm Mạnh.

Thế nhưng vào giờ phút này lập tức nhịn không được!

Thắng nhãi này lừa mình, còn nói chưa từng làm? Nhìn vết cắt còn tốt hơn mình làm.

Được rồi, nhịn một chút, chỉ là rạch ra lỗ hổng tốt hơn mình mà thôi.

Minh nhịn một chút, hôm nay vừa mới lấy lòng, không thể thất bại trong gang tấc!

Nghĩ tới đây, Cát Hoài hư tình giả ý ra vẻ nhiệt Tình chậc chậc một tiếng:

- Tiểu Trần, không phải cậu nói lăn đầu tiên làm phẫu thuật rạch màng tim à? Quá khiêm tốn rồi đấy?

Khi Trần Thương làm phẫu thuật rất tập trung không thích phản ứng người, đây cũng là nguyên nhân anh ưa thích hợp tác với Tỉnh Nhiên.

“Tỉnh Nhiên nghe lời, hiểu chuyện, rất biết quan sát, biết mình định làm gì để mà chuẩn bị trước.

Mà Cát Hoài, một chút bộ dạng làm phụ trợ cũng không có, đây là công việc của Tân Duyệt, ông một người phụ trợ có mắt nhìn một chút.

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được nói một tiếng:

- Cát lão sư, cầm máu.

Lập tức mặt Cát Hoài đỏ lên, vội vàng lấy ra băng gạc bắt đầu căm máu!

Sau đó, Trần Thương bắt đầu rạch cơ bụng đến trước màng tim mới dừng lại, rối rít tách rời, cuối cùng làm lộ ra xương ngực.

Sau đó, anh mới cẩn thận tách rời cơ hoành, cơ bụng khỏi phần da thịt.

Quá trình này tương đối tỉnh tế, làm xong một bước này mới có thể nhìn thấy màng tim rò rỉ ra!

Động tác của Trần Thương cực kỷ trôi chảy, cực kỳ tự tin, thủ pháp tỉnh diệu, thành thạo, kinh nghiệm phong phú, đâu có giống tân thủ? Rõ ràng là một kỳ cựu trong nghề! 

Cát Hoài càng nhìn càng chấn kinh, tức giận, Trần Thương này chính là một cậu bé có tâm cơ!

Cậu ta đang thể hiện mình làm rất tốt à?

Nói lần đầu tiên phẫu thuật, tiếp đó để chúng ta xem xét, lừa dối trước, sau đó làm cho chúng ta kinh động như gặp được người tài

Giờ đã nhìn rõ bản chất của cậu ta!

Nghĩ tới đây, Cát Hoài có chút phẫn uất bất bình, so sánh người tâm cơ trước mắt này, mình thực sự là quá đơn thuần, Cát Hoài cảm thấy có chút thiệt thòi

Không chỉ có Cát Hoài, Mạnh Hi quả thực bị một loạt động tác này của Trần Thương làm cho sợ ngây người.

Khi Trần Thương nói không biết, Mạnh Hi đã chuẩn bị tốt đủ kiểu cứu tràng.

Thế nhưng biểu hiện của Trần Thương lúc này giống như một bác sĩ ngoại khoa cấp đại sư.

Làm gì còn cần chính mình cứu tràng?

Cứu mình còn tạm được!

Trong lòng Hạ Cao Phong lộp bộp, thật hối hận.

Làm sao lại bỏ qua một hạt giống tốt này. 

Thật... Quá đáng tiếc.

Đệ tử như vậy, mấy chục năm có thể gặp phải một người cũng không tệ rồi, hơn nữa tuyệt đối phải được xem như người nối nghiệp để bồi dưỡng.

Mà Mạnh Hi... Mệnh thật tốt.

Học sinh đầu tiên đã ưu tú như vậy.

Mà hiện tại, Trần Thương thấy màng tim lộ ra thì hơi sợ.

- Ống chích!

Cát Hoài vội vàng đưa tới, lần này anh rất trung thực.

Trần Thương lo lắng, rút ra không được!

Chuyện xấu, quả nhiên là mủ dịch quá nhiều.

Viêm mũ dịch không giống chất lỏng lý hoá, mủ dịch quá nhiều sẽ không rút ra được.

Chỉ có thể rạch màng tim ra.

Trần Thương hiểu rõ và cũng biết cất như thế nào.

Thế nhưng... Sâu cạn bao nhiêu, cường độ bao. nhiêu, chiều dài bao nhiêu...

Những cái này trong lòng Trần Thương đều không chắc.

Quả nhiên, một dao xuống.

Lập tức hai người sau lưng một mặt mê man!

Cát Hoài sững sờ, trong lòng thầm mắng: Con mẹ nó? Cậu cố ý à?

Cố ý dùng phương thức cấp thấp như vậy để nói cho tôi là lần đầu tiên à?

Đây cũng quá giả rồi!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 687: Cậu bé tâm cơ


Mặt Trần Thương xấu hổ đỏ lên!

Con mẹ nó thật xấu hổ!

Một dao xuống không có cắt phá màng tim.

Rất đau đớn!

Trần Thương khụ khụ một tiếng, lúng túng nhìn thoáng qua hai người xung quanh, không đúng... Là ba người?

Ồ? Sao chủ nhiệm Cao lại tới đây!?

Nhìn ánh mắt ba người, Trần Thương hít sâu một hơi, lúng túng nói:

- Lần đầu tiên, lỡ tay.

Trong lòng thì nói thăm một tiếng: Mẹ nó, cần thiết không?

Lần đầu tiên mình phẫu thuật rạch màng tim, lại có nhiều người vây xem như vậy, cũng quá lúng túng!

Nghe thấy Trần Thương nói lăn đầu tiên, Cát Hoài cười cười, lý giải nói:

- Được rồi, , cực kỳ ưu tú.

Trong lòng thì một trăm câu “Cậu bé tâm cơ” đã phát biểu trên mưa đạn.

Trần Thương tập trung tỉnh thần, tiếp tục phẫu thuật.

Lần này, màng tim bị rạch ra, thận trọng lấy mủ dịch ra.

Một loạt động tác không lưu loát này giống như trâu già kéo xe rởm, từng bước một, xấu hổ vô cùng.

Hai người sau lưng nhìn với vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi.

Nếu như ngay từ đầu Trần Thương biểu hiện như vậy thì còn dễ nói, có thể lý giải, thế nhưng cậu ta bắt đầu như nước chảy mây trôi, bỗng nhiên hiện tại động tác không lưu loát có thể khiến người không cảm giác được sự chênh lệch à?

Vi khuẩn viêm màng tim cấp tính, cấp 40, quái bình thường, phát tác viêm màng tim cấp tính do vi khuẩn, lúc này đã trở thành dịch mủ, gia tăng độ nhớt, màng tim tích mủ trong thời gian dài sẽ phát triển thành viêm màng tim co hẹp. ]

Bởi vì có một lượng nhỏ dịch mủ trong thời gian ngắn không thể nào bài trừ hết, cho nên cần đặt ống thông dẫn lưu, bài xuất lâu dài. 

Cần rạch ra một cái lỗ hổng ở màng tim, hay còn gọi là thuật rạch cửa sổ màng tim dẫn lưu.

Cái này... Có chút độ khó!

Nhìn ba người bên cạnh giống như đang xem trò vui, nhìn ánh mắt hài hước của Cát Hoài, Trần Thương rất muốn ném dao phẫu thuật tới!

Mà Cát Hoài khụ khụ một tiếng, cậu giả vờ? Cậu. tiếp tục giả vờ đi?

Trần Thương cần răng một cái, thận trọng bắt đầu.

Dù sao... Vạn sự khởi đầu nan, làm xong một ca này mình sẽ thuần thục hơn nhiều.

Phẫu thuật chậm rãi tiến hành, đối với Trần Thương, cắt bỏ một khối màng tim độ khó quá lớn.

Dù sao vết cắt cũng khó khăn, huống chỉ cắt ra một cái lỗ nhỏ để dẫn lưu.

Anh biết rõ nên làm như thế nào, rất đơn giản chỉ cần cẩn thận cắt bỏ một khối màng, sau đó rạch ra rồi khâu dưới da.

Cái này nhìn như đơn giản, nhưng quá trình phẫu thuật lại không hề khó khăn.

Nhưng lại khiến Trăn Thương muốn khóc. 

Dao thứ nhất, thất bại!

Dao thứ hai, xấu quá!

Dao thứ ba, cái quái gì vậy...

Chính Trần Thương cũng nhìn không được.

Trần Thương đỏ mặt, loại cảm giác mất mặt này bao lâu không có gặp, mẹ hệ thống, tôi muốn huấn luyện, tôi phải cố gắng, tôi muốn trở nên mạnh hơn!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 688: Thành công viên mãn!


Mà Mạnh Hi rốt cuộc minh bạch ý tứ của Trần Thương, xem ra thật sự là lần đầu tiên phẫu thuật.

Trần Thương nói là lần đầu tiên làm phẫu thuật màng tìm, cũng không phải là nói lần đầu tiên làm. phẫu thuật lồng ngực.

Hiện tại xem ra, Trần Thương không có nói đùa.

Cậu ta làm phẫu thuật lồng ngực rất tuyệt, đặc. biệt là phẫu thuật mở ngực rất lợi hại, mặc dù tuổi còn trẻ nhưng đã có phong phạm đại sư, thực sự là không tầm thường !

Thế nhưng... phẫu thuật rạch màng tim, từ... Hắn cũng là bằng với tân thủ, ngay cả nhập môn cũng không đủ.

Màng tim này đều cắt mấy dao?

Lỗ hổng nhỏ còn chưa làm tốt.

Cũng quá kém đi?

Nghĩ tới đây, Mạnh Hi thở dài, xem ra trình độ Trần Thương có như ngày hôm nay, hẳn hoàn toàn là nhờ cố gắng.

Chính mình vẫn đánh giá cao cậu ta?

Mà Hạ Cao Phong mặc dù nhìn cũng có một chút xấu hổ, nhưng mà... Nhưng khi Hạ Cao Phong nghiêm túc nghĩ lại, hồi tưởng lúc Trần Thương phẫu thuật, bỗng nhiên mí mắt hơi nhíu.

Bởi vì thao tác phẫu thuật của Trần Thương dù không đành lòng nhìn thẳng, nhưng... ý đồ phẫu thuật của Trần Thương rất rõ rằng, mà quan trọng nhất chính là, Trần Thương lựa chọn phương pháp phẫu thuật hình như rất không tệ!

Thuật rạch ra màng tim cũng có rất nhiều phương pháp!

Mỗi một loại phương pháp đều có kỹ xảo áp dụng không giống nhau.

Kỳ thật, nếu không tính kỹ xảo phẫu thuật thì phương pháp Trần Thương áp dụng thật sự không tệ.

Đầu tiên là lựa chọn mở miệng, rất tuyệt!

Không cần tách rời quá nhiều tổ chức, hơn nữa vết thương nhỏ, không dễ dàng tiến vào lõng ngực, ổ bụng, cực kỳ thích hợp cho người bệnh bị viêm màng tìm cấp tính sinh mủ tương đối nghiêm trọng.

Nghĩ tới đây, Hạ Cao Phong rất hiếu kì.

Rõ ràng lựa chọn phương pháp phẫu thuật mười phần xảo diệu, nhưng hết lần này tới lần khác kỹ xảo thuật n bình thường hư thế, đây là như thế nào? 

Chẳng lẽ chính là thiên phú?!

Đột nhiên Hạ Cao Phong cảm thấy Trần Thương thật rất lợi hại.

Thế là nhịn không được hỏi:

- Tiểu Trần, đây là cậu... Lần đầu tiên làm phẫu thuật này à?

Trần Thương đỏ mặt ngượng ngùng, xấu hổ đến cực điểm, có rõ ràng như vậy không? Tôi đang dốc hết sức lực tiến về phía trước đó.

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được thở dài:

- Đúng vậy, lần đầu tiên.

Hạ Cao Phong mỉm cười, nhẹ gật đầu:

- Tốt, không sai, rất có thiên phú. Tiếp tục cố lên!

Một bên Cát Hoài trợn tròn mắt!

Chủ nhiệm!

Đại chủ nhiệm!

Ngài nói vậy thể thấy lương tâm cản rứt không, chủ nhiệm Mạnh cũng có thể biết sờ vào lương tâm của mình, ông với tư cách là đại lão gia sao lại không tự sờ chính mình đi? 

Ông nhìn ra có thiên phú chỗ nào, còn cảm thấy rất không tệ?

Cát Hoài thở dài, quá giả dõi.

Đây chính là sự nghiệp khác biệt, Hạ Cao Phong đứng ở góc độ cùng độ cao lớn hơn Cát Hoài rất nhiều.

Ông nhìn một ca phẫu thuật, rất nhanh có thể phát hiện chỗ nào chưa đạt.

Mà nếu mà so sánh, Cát Hoài vẫn là tuổi còn rất trẻ.

Không biết qua bao lâu, phẫu thuật kết thức...

Trần Thương đột nhiên cảm thấy giờ khắc này. thật là dài đăng đẳng.

Lần đầu tiên phẫu thuật mà cảm thấy mệt mỏi như thế, cũng may đã làm xong.

Thành công viên mãn!

[ Đinh! Rạch màng tim diệt quái vi khuẩn viêm màng tim cấp tính, nhận được: điểm kỹ năng + 1. ]



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 689: Nhịn một chút!


Đối với độ thiện cảm nhận được hôm nay, Trần Thương rất không hài lòng!

Chỉ lấy được một cái tương đối hài lòng, tăng thêm có 5 điểm độ thiện cảm.

Chỉ có 33 điểm độ thiện cảm thì có thể làm cái gì?

Trần Thương vừa mới nghĩ đến đây, Mạnh Hi quay người nhìn Trần Thương:

- Hai ngày này phẫu thuật màng tim khá nhiều, cậu tới làm đi.

Hai mắt Trần Thương lập tức sáng lên:

- Tôi? Tôi... Tôi làm được không?

Giọng nói Mạnh Hi không có gợn sóng, mây trôi nước chảy:

- Cậu không làm được thì thôi.

Trần Thương biến sắc:

- Tôi làm được! Tôi dám chắc làm được!

Làm sao Trần Thương có thế nói mình không làm được? 

Huống chỉ là cơ hội khó có được như thế.

Còn thiếu bốn ca phẫu thuật, nếu như không phải có nhiệm vụ này Trần Thương đã chuẩn bị mất điểm. kỹ năng,

Nhịn một chút!

Nhìn ánh mắt hài hước của ba người, trong lòng Trần Thương lo lắng, nói:

- Tôi thật làm được!

Mạnh Hi thấy thế, phì cười một tiếng.

Mà Cát Hoài và chủ nhiệm Hạ Cao Phong như suy nghĩ điều gì nhìn thoáng qua Trần Thương, nụ cười tràn đầy xấu xa.

Trần Thương sửng sốt, chẳng lẽ mình nói sai cái già?

Nghĩ tới đây, Trần Thương một mặt kinh ngạc.

Ra khỏi phòng phẫu thuật, Trần Thương cảm thấy 30 điểm độ thiện cảm hoàn toàn khác trước, lức trước, khi có 20 điểm độ thiện cảm, Mạnh Hi lão sư đối với mình là cực kỳ không yên lòng, đừng nói cho làm phẫu thuật, hỗ trợ đều quá sức. Bây giờ đạt đến mốc 30, điểm, đã có thể cho Trần Thương tự tay làm phẫu thuật. 

Xem ra độ thiện cảm cực kỳ phức tạp, Trần Thương càng ngày càng chờ mong độ thiện cảm của Mạnh lão sư không ngừng tăng lên, có thể tìm được đầu mối mới.

....

....

Vừa mới xuống thang máy, Trần Thương bỗng nhiên nhìn thấy Tỉnh Nhiên bước nhanh về phía bên này, Trần Thương lên tiếng chào, anh đều có chút ngoảnh mặt làm ngơ.

Lập tức Trần Thương tò mò, kêu một tiếng:

- Bác sĩ Tỉnh?

Tỉnh Nhiên mới nhìn lại, lập tức sắc mặt sững sờ:

- Bác sĩ Trần? Cậu tới Đông Đại Nhất viện rồi à? Trần Thương cười nói

- Tôi đây không phải đến làm nghiên cứu sinh à? Mạnh Hi là đạo sư của tôi

Tỉnh Nhiên nghe thấy Mạnh Hi khẽ gật đầu, là cô ta?

Nhưng khi Tỉnh Nhiên nhìn Trần Thương thì lập tức nhớ tới một chuyện: 

- Bác sĩ Trần, vừa vặn có người bị bệnh lạ phải cấp cứu, tôi đi xem một chút, cậu muốn đi cùng hay không?

Trần Thương nghe người bị bệnh lạ cũng hiếu kì, vội vàng gật đầu:

- Đương nhiên!

Hiện tại mới khoảng một giờ, cách thời gian đi làm còn sớm, bệnh tật lạ mà làm cho Tỉnh Nhiên cũng hiếu kỳ thì so với ăn một bữa cơm có vẻ hơi không có ý nghĩa.

Nghe thấy Trần Thương đáp ứng, sắc mặt Tỉnh Nhiên vui mừng, trong lòng cũng an tâm một chút.

Tại trong lòng Tỉnh Nhiên luôn đặt Trần Thương ở một vị trí tương đối cao, anh cảm thấy Trần Thương rất lợi hại, tối thiếu nhất có trình độ ngang mình, thậm chí so với mình còn lợi hại hơn.

Vi vậy, nghe thấy Trần Thương đáp ứng, trong lòng Tỉnh Nhiên cũng như có một cái bảo hiểm.

Bởi vì bệnh tật đặc thủ rất nhiều, không phải anh đều nằm giữ hết tất cả!

Hai người kết bạn đi đến khoa cấp cứu.

Sau khi đi vào, bác sĩ trực ban vội vàng chạy tới. 

- Chủ nhiệm Tỉnh, anh đã tới!

Bác sĩ trực ban tên là Dương Lâm, tuổi không lớn lầm, mới ngoài ba mươi, khi thấy Tỉnh Nhiên thì cực kỳ tôn trọng, mở miệng một tiếng chủ nhiệm Tỉnh.

Mà trái lại, Tỉnh Nhiên như đã thành thói quen với các xưng hô cùng thân phận này, chỉ nhàn nhạt nhẹ gật đầu:

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 690: Chẳng lẽ không phải vật lạ?


- Nhưng... CT bộ ngực có chút kì lạ

Nói tới đây, Dương Lâm cầm CT bộ ngực và phim chụp X-quang đưa tới.

Tỉnh Nhiên tiếp nhận phim chụp X-quang, lập tức ngẩn người!

Anh phát hiện trên CT và phim chụp X-quang có một vùng màu đen!

Đây là vật gì?

Không giống là u bướu, cũng không giống viêm phế quản, càng không phải là viêm phối, ho khan kịch. liệt nửa tháng, kiểm tra sinh lý sinh hóa cơ bản đều bình thường, chẳng lẽ là... vật lạ gây tắc nghẽn?

Tỉnh Nhiên lập tức tò mò, rốt cuộc là thứ gì chặn trong đó vậy?

Quả nhiên là một ca bệnh kỳ quái!

Sau khi xem, Tỉnh Nhiên đưa phim chụp X-quang cho Trần Thương:

- Báo sĩ Trần, cậu xem đi.

Trần Thương ừ một tiếng, tiếp nhận phim chụp X-quang, rất nhanh nhìn thấy một vùng đen.

Phán đoán vị trí, hình thái... Trần Thương đột nhiên cảm thấy cực kỳ quen mặt, giống hệt với một hình ảnh trong ký ức của ảnh, nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được kém chút cười

Cũng may anh không mặc áo blouse trắng, cho nên mọi người không quá mức để ý đến Trần Thương, mà Tỉnh Nhiên thì ngẩn người.

Cười đã chưa?

Trần Thương khụ khụ một tiếng:

- Vấn đề chính là trong phế quản trái bị vật lạ gây tắt nghẽn!

Giọng của Trần Thương chắc chắn, đầy kiên quyết.

Tỉnh Nhiên nghe xong, ngạc nhiên hỏi:

- Phế quản trái?

Trần Thương gật đầu:

- Đi phòng nội soi đi, nhìn xem rốt cuộc là thứ gì.

Tỉnh Nhiên nhìn Dương Lâm nói :

- Có thể là trong ống phế quán trái bị vật là gây tắc nghẽn, đi nội soi phế quản kiểm tra, xác định xem rốt cuộc là thứ gì?

Tỉnh Nhiên nhìn người bệnh nằm trên giường, đó là một cô gái chỉ có hơn hai mươi tuổi, liên tục ho khan, giọng nói đã có chút khàn khàn.

Cô gái thật vất vả mới thở được một hơi, sắc mặt khẩn trương hỏi

- Bác sĩ, tôi bị... sao vậy?

Tỉnh Nhiên suy nghĩ một chút, hỏi:

- Cô biết nguyên nhân gây ra ho khan này không? Hoặc là nói cô có nhét thứ gì vào trong lỗ mũi của mình không? Hoặc là trong miệng? Ăn cơm có ho khan cái gì không?

Phế quản bị kẹt vậy lạt không lạ gì, những tình huống này cũng có thể gây nên tới.

Sau khi suy nghĩ một lát, cô gái lắc đầu:

- Không, đều không có, ho khan cũng là triệu chứng sau này mới có, lúc trước không có.

Cái này kì quái!

Chẳng lẽ không phải vật lạ?

Tỉnh Nhiên nghĩ ngờ nhìn thoáng qua Trần Thương.

Trần Thương mỉm cười, ghé vào lỗ tai hẳn nói một

Lập tức làm cho Tỉnh Nhiên ngẩn người!

Trừng to mắt nhìn Trần Thương, tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.

Một đoàn người mang theo người bệnh đi tới phòng nội soi, chuẩn bị kiểm tra nội soi, tìm tòi nghiên cứu xem rốt cuộc là thứ gì?

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 691: Ngây người


Khi tất cả mọi người nhìn thấy một màn trong tấm hình này, lập tức sợ ngây người!

Cái này mà cũng có thể à?

Còn có thể có làm như vậy à?

Mà Tỉnh Nhiên xưa nay luôn một mặt đường đường chính chính, cực kỳ đứng đắn, cao lãnh, vào lúc này lại muốn thốt ra một câu chửi thề!

- Mẹ nói Thật đúng là!

Một câu này đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người xung quanh.

Khiến mọi người nhao nhao ghé mắt xem.

Dương Lâm sững sờ, nhìn Tỉnh Nhiên:

- Bác sĩ Tỉnh, ngài đã đoán được hả?

Ngay cả bác sĩ nội soi phế quản cũng có chút kinh ngạc:

- Cái này, muốn phân biệt ra được cũng rất khó, rất khó đoán được à?

Hoàn toàn chính xác, mặc dù vùng tối cực kỳ kì lạ, nhưng muốn đoán được đây là một con muỗi thì tuyệt đối không quá thực tế..

Không sai!

Tại vị trí sâu nhất trong phế quản bên trái của người bệnh, có một con muỗi đã chết!

Vật lạ ở phế quản bên trái chính là con muỗi này.

Mà hung phạm khiến người phụ nữ ho khan cũng là nó!

Ai có thể ngờ được vật lạ mắc kẹt trong phế quản lại là một con muỗi to, thực sự đúng là mẹ nó quý dị.

Tỉnh Nhiên đỏ mặt:

- Không phải tôi đoán, là bác sĩ Trần!

'Vừa nghe lời này, mọi người xung quanh lập tức. nhìn về phía Trần Thương.

Anh ta là ai?

Anh ta đến từ nơi nào?

Sao anh ta lại lợi hại như thế?

Triết học tam liên hiển hiện não hải, ba người cũng có chút mờ mịt.

Trần Thương khụ khụ một tiếng:

- Trước tiên lấy nó ra đi.

Lúc này, mọi người mới phản ứng, bác sĩ nội soi phế quản bắt đầu động thủ, thận trọng thao tác.

Kỳ thật độ khó cũng không lớn.

Mà giờ phút này, người hiếu kỳ và lo lắng nhất chính là người bệnh.

Khi cô nghe thấy mọi người liên tiếp chửi thề, lập tức hôn mê rồi.

Đến cùng là thứ gì mà lại có thể khiến mọi người chấn kinh như vậy?

Cô cũng rất tò mò rốt cuộc mình đã làm chuyện kinh thế hãi tục gì?

Chẳng lẽ ở trong đó là Tôn hầu tử?

Ước chừng qua mấy phút, rốt cục, vật lạ trong phế quản cũng được lấy ra ngoài.

Bên ngoài con muỗi có phần bí vật bao quanh, thế nhưng cái hình dạng này không đẹp bằng hổ phách, thậm chí có chút buồn nôn.

Mà trong lòng Tỉnh Nhiên có chút ngây ngốc.

Liên tưởng tới vừa rồi Trần Thương nói vào tai anh:

- Có thể là con muỗi.

Trần Thương sao lại phát hiện là con muỗi? 

Mặc dù nói là có khả năng, nhưng mà... Ít nhất người ta còn có thể nói ra vật này là gì.

Anh vội vàng cầm CT lên so sánh, nhìn mất một lúc lâu, cuối cùng cũng phát hiện ra mấy tầng biểu hiện kết hợp lại, giống như... Đại khái... Khả năng... Thật sự giống với con muỗi?

Mà con mẹ nó, sao anh lại nghĩ như thế này chứ?

Bởi vì CT là bình quét, từng tầng từng tầng.

Nếu anh muốn tư duy theo loại hướng dọc này, thì rong đầu phải hình thành một không gian trong đó toàn bộ phải là cảm giác và hình ảnh.

Mà nếu như là thế thật... Thì cũng không phải là không có khả năng đoán ra.

Chỉ có điều... Chuyện này cũng là quá khó khăn rồi?

Tỉnh Nhiên nhìn chấm chăm Trần Thương bằng ánh mắt tràn đầy sự trấn kinh và khó có thể tin được.

Anh còn biết những gì?

Anh trai!

Trong lĩnh vực phẫu thuật khoa ngoại lồng ngực. anh đã làm tốt như vậy, đến kỹ thuật hình ảnh cũng đỉnh cao, rốt cuộc anh còn định để những tiến sĩ viện trung khoa có một chút tôn nghiêm hay tiếng nói gì đó không?

Lúc Tỉnh Nhiên nhìn về phía Trần Thương lần nữa, trong mắt đã tràn đầy sự cúng bái!

Đây đúng là một đại lão chính hiệu!

Mà Dương Lâm đứng một bên cũng y vậy, kinh động nhìn Trần Thương như thấy người từ trên trời xuống!

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top