Bác Sĩ Nguy Hiểm

Dịch 

Chương 572: Điện thoại của ai?


Điện thoại Trần Thương đặt ngay trên bàn trong phòng phẫu thuật, mấy tiểu y tá đang tập chung xem Trần Thương thao tác, An Ngạn Quân thì đang trợ thủ.

Nghe thấy điện thoại liên tiếp reo, Trần Thương cũng khẽ nhíu mày:

- Điện thoại của ai?

Y tá nhìn thoáng qua:

- Bác sĩ Tiểu Trần, là Đàm Trung Lâm

Trần Thương sững sờ, ö một tiếng, động tác trong tay chậm đần:

- Mở giúp tôi handefree (chế độ rảnh tay) đi.

Tiểu hộ sĩ gật đầu, căm điện thoại mở ra hands-free, tới gần Trần Thương.

Điện thoại kết nối, Trần Thương nói ra:

- Chủ nhiệm Đàm, tôi đang phẫu thuật, có chuyện gì không?

Đàm Trung Lâm sững sờ, ngượng ngùng nói:

- Tiểu Trần, chỗ tôi có bệnh nhân, rất cấp bách, cậu giúp tôi nhìn một chút, cậu nghĩ như thế nào?

Trần Thương do dự một chút, nhẹ gật đầu:

- Được rồi.

Đàm Trung Lâm nghe xong, lập tức vui mừng:

- Tôi gửi đến Wechat của cậu rồi đấy, cậu xem ảnh chụp một chút.

Y tá hỗ trợ mở ra Wechat, Trần Thương lập tức thấy được tình huống của Quách Chí Dũng.

Tiện tay lật xem một phen, Trần Thương hơi suy nghĩ một lát, nói với y tá:

- Cô giúp tôi nói cho ông ấy biết, có thể trị. 

Y tá nhẹ gật đầu, mở ra giọng nói:

- Chủ nhiệm Đàm, bác sĩ tiểu Trần nhà chúng tôi nói có thể trị!

Y tá này vừa nói chuyện, mấy y tá khác cùng y tá dụng cụ lập tức chấn động, mở to mắt trừng một cái!

Mắt lạnh cùng nhàn nhạt sát ý nhìn chãm chấm y tá vừa nói chuyện!

Không thể nói lung tung được!

Cái gì gọi là nhà chúng tôi?

Trần Thương cũng ngẩn người, câu nói này mặc dù nghe không có gì, nhưng anh luôn cảm thấy có chỗ nào là lạ

Trần Thương lắc đầu, tiếp tục bắt đầu khâu cơ. ngón tay, ngón tay múa nhẹ, linh động linh hoạt, mấy y tá nhìn mà cảm xúc dâng trào.

Mà trong lòng An Ngạn Quân không suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác, nghiêm túc nhìn chằm chẫm tay. Trần Thương, như có điều suy nghĩ.

- Hai tai không nghe thấy chuyện bát quái, một lòng chỉ tập trung phương nhìn Trần Thương khâu.

...

...

Đàm Trung Lâm nghe thấy giọng nói của y tá truyền đến, lập tức vui mừng!

Có thể trị!

Trần Thương nói có thể trị, vậy khẳng định là không có vấn đề.

Lúc đầu, khi khâu cho Hình Vũ, Trần Thương cũng từng nói như vậy.

Nghĩ tới đây, Đàm Trung Lâm có chút kích thích 

Nhưng mà... Tỉ mỉ nghĩ lại, người nói chuyện chính là y tá hả?

Nói bác sĩ tiểu Trần nhà chúng tôi là có ý gì?

Được rồi.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 573: Ông cũng không thể khinh suất !


Đàm Trung Lâm do dự một phen, nói với Lý Huy:

- Viện trưởng Lý, tình huống của người bệnh tôi đại khái đã hiểu, nhưng mà... Phương thức trị liệu tốt nhất của người bệnh không ở chỗ chúng tôi.

- Tôi đề nghị chuyển viện đến Tính Nhị Viện cấp cứu, ở nơi đó người bệnh có thể đạt được trị liệu hữu hiệu.

Lý Huy lập tức sững sờ:

- Vì sao?

Hà Sảnh càng là nhíu mày nhìn chằm chằm Đàm Trung Lâm:

- Đàm chủ nhiệm là có ý gì?

Đàm Trung Lâm nhìn hai người, giải thích nói:

- Là như vậy, tình huống người bệnh tại chỗ chúng ta rất khó cam đoan trị liệu hiệu quả, Tỉnh Nhị Viện có bác sĩ Trần, cậu ấy có phương án trị liệu tốt hơn, tôi đề nghị đưa đến đó.

Hà Sảnh nghe xong, cho rằng Đàm Trung Lâm muốn từ chối trách nhiệm, lập tức sắc mặt có chút tức giận, trầm giọng nói ra: 

- Chủ nhiệm Đàm, sao ông không có trách nhiệm vậy? Đồng chí Tiểu Quách là anh hùng nhân dân của An Dương chúng ta, ngoại khoa tay các ông ở bệnh viện nhân dân tỉnh đã rất nối tiếng, lúc này ông cho chuyển viện, người khác sẽ nhìn chúng ta như thế nào? Nói chúng ta đối đãi anh hùng bạc tình bạc nghĩa?

Lý Huy thấy thế, vội vàng lôi kéo Đàm Trung Lâm đi tới một bên:

- Lão Đàm, lúc này rồi mà ông còn muốn làm gì? Hà Sảnh là phó bộ giáo dục, chuyện này ông còn không có nhìn ra được sao? Nhiệm vụ chính trị, ông nhất định phải làm tốt!

- Ông cũng không thể khinh suất !

- Còn có, ông muốn xin người, trực tiếp gọi điện thoại xin, ở bệnh viện chúng ta làm, cũng là vinh dự bệnh viện chúng ta, ông chuyển khác bệnh viện làm gì?

- Hiện tại trước mắt, người nhất định phải cứu, hơn nữa tốt nhất là cứu tại bệnh viện chúng ta, ông cần ai giúp đỡ làm việc, ông chỉ cần nói, lãnh đạo bệnh viện sẽ không giúp ông sao?

Nghe thấy Lý Huy nói vậy, Đàm Trung Lâm cũng thật là có nỗi khổ khó nói được!

Lãnh đạo một câu, cấp dưới chạy gãy chân! 

Hiện tại, Đàm Trung Lâm cũng đã thấm sâu trong người!

Đúng!

Làm phẫu thuật ở bệnh viện Nhân Dân Tỉnh, đây là vinh dự của Nhân Dân Tỉnh, là vinh dự của ngoại khoa tay, càng là vinh dự của Lý Huy.

Để lên tới cấp viện trưởng của bệnh viện tam giáp tình, cũng chính là xử cấp, có thể điều chức vụ qua lại.

Đã không phải là câu nệ tại một đơn vị sự nghiệp đơn giản như vậy, Vệ Kiện ủy gì đó, bệnh viện, trường học các nơi đều có thế có.

Bởi vì cái gọi là bệnh viện làm bằng sắt, nước chảy viện trưởng,

Anh ba năm, tôi ba năm, ngơ ngơ ngác ngác cũng ba năm.

Viện trưởng thay phiên làm, cương vị của bá sĩ vẫn như vậy.

Vì lẽ đó, trong lúc còn đang nhiệm chức.

Ai không muốn làm ra chút thành tích?

Như vậy cũng có thể đổi một đơn vị tốt hơn.

Lần trước giải quyết ổn thỏa chuyện của Hình Vũ, Lý Huy đã được cấp trên khen ngợi không hết.

Mắt thấy ngoại khoa tay bệnh viện nhân dân tỉnh “Bồng bột phát triển", Lý Huy đã sớm cười như nở hoa.

Nếu như chuyện này lại được giải quyết hoàn hảo, khắng định phòng giáo dục sẽ phải đổi với hành động vinh quang của Quách Chí Dũng tiến hành khen ngợi mà Lý Huy ông có thể vinh dự lây?

Đến lúc đó như thêm đầu vào lửa, đối với Lý Huy ông mà nói, là một chuyện tốt!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 574: Nếu không cứ thử xem?


Lý Huy khụ khụ một tiếng, cười nói:

- Anh nói đùa cái gì vậy, ai không biết chủ nhiệm. Đàm tham dự hỗ trợ phẫu thuật thành công cho Hình Vũ. Ngoài anh ra thì ai có thể làm bác sĩ mổ chính?

Đàm Trung Lâm nghiêm túc nhìn Lý Huy, mỗi chữ mỗi câu nghiêm túc nói:

~ Viện trưởng Lý, chúng ta cũng quen biết đã nhiều năm như vậy, anh cũng biết cách làm người của tôi, có thể khiến tôi sẽ không từ chối, không thể khiến tôi cũng không biết lái trò đùa. Tôi nói đều là thật, ca phẫu thuật này, tôi không có cam đoan, hiện tại điều duy nhất tôi có thể nghĩ tới chính là bác sĩ Trần của Tỉnh Nhị Viện, vì lẽ đó, chuyển viện là chuyện nhất định phải làm.

Đàm Trung Lâm nói ra lời này là đã lấy hết dũng khí, một chủ nhiệm thừa nhận bản thân không bãng người khác, đây là phải đấu tranh nội tâm rất ác liệt.

Lý Huy lập tức ngây ngẩn cả người, vẫn muốn kiên trì một chút

- Cái này... Nếu không cứ thử xem?

Đàm Trung Lâm lắc đầu: 

- Người ta bây giờ cần phải phẫu thuật, chờ khi phẫu thuật xong chạy tới sẽ lãng phí thời gian, bỏ qua thời cơ phẫu thuật tốt nhất, cái này không cần thiết, chúng ta hiện tại đi qua thông báo để Tỉnh Nhị Viện người ta chuẩn bị phẫu thuật mới là phương án tốt nhất!

- Vừa có thể bảo đảm phương án trị liệu tốt nhất, cũng không làm chậm trể thời gian trị liệu hoàn hảo! Vì lẽ đó, đây là biện pháp tốt nhất, đương nhiên, tôi cũng sẽ đi theo qua bên đó hỗ trợ phẫu thuật.

Nói đến đây, Đàm Trung Lâm nghiêm túc nói:

- Viện trưởng Lý, tôi biết anh nghĩ như thế nào, nhưng lúc này, tính mạng và sức khỏe của bệnh nhân mới là quan trọng nhất! Chúng ta là bác sĩ, không phải ai khác...

Lý Huy sửng sốt vài giây, thở dài nói:

- Anh đi an bài đi, phía bên Hà Sảnh tôi sẽ giải thích

Đàm Trung Lâm gật đầu, gọi điện thoại cho cấp cứu, an bài 120, kịp thời chuyển viện cho bệnh nhân.

Kỳ thật, Đàm Trung Lâm có thể làm được tình trạng này đã rất không dễ dàng. 

Giao cho có chút có dụng ý xấu viện trưởng cùng chủ nhiệm.

Nếu như nói là vì vinh dự của bản thân, hoàn toàn có thể tự mình trị liệu, mà không đi cân nhắc cho người bệnh một cái phương án trị liệu tốt nhất.

Bởi vì, cho dù là Đàm Trung Lâm tự mình làm, làm không tốt, sau khi phẫu thuật kết thúc, vinh dự khẳng định là thuộc về chính ông.

Một câu tình huống bệnh nhân mười phần nguy cấp, tổn thương nghiêm trọng, chúng tôi đã toàn lực ứng phó.

Đây chính là tin tức chính diện!

Mà Đàm Trung Lâm gặp phải chuyện này, người đầu tiên cân nhắc đến cũng không phải là bản thân, mà là như thế nào để chữa trị cho người bệnh.

Loại phẩm chất này mới là khó có nhất.

Cho dù là phải ở trước mặt viện trưởng thừa nhận bản thân chưa đủ năng lực, thừa nhận bản thân không bằng đối phương, cũng phải cho người bệnh một phương án trị liệu tốt nhất.

Thiên hạ rộn ràng đều là lợi đến, thiên hạ nhốn nháo đều là lợi đi. 

Ai không phải vì một cái danh lợi nhất thời mà đi một lần?

Đây chính là Đàm Trung Lâm, một người trình độ có hạn, thế nhưng là một chủ nhiệm ngoại khoa tay vô cùng có trách nhiệm, nội tâm và suy nghĩ đều rất chân thật.

Ông có sĩ diện không?

Đương nhiên sĩ diện, bằng không cũng sẽ không ngượng ngùng khi nói với Trần Thương rắng mình muốn học kỹ thuật

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 575: Hai ta cùng hợp tác nhé


...

...

Đàm Trung Lâm đưa theo Quách Chí Dũng vội vàng ngồi 120 đi đến Tỉnh Nhị Viện.

20 đã sớm bàn giao cùng Tỉnh Nhị Viện, sau khi Trần Thương phẫu thuật, không hi rời khỏi phòng phẫu thuật mà trực tiếp ở bên trong chờ đợi người bệnh đến.

Cầm lấy điện thoại nhìn một chút tình hình của người bệnh, Trần Thương cũng nhẹ nhàng thở ra.

Cũng may lúc đầu thu được gói quà cảm kích của Vương Ngọc Sơn và Thường Hồng Lôi.

Sau khi mở ra và nhận được hai kỹ năng, lúc này vừa vặn phát huy được tác dụng.

[ Thuật nối lại xung quanh mạch máu: Cao cấp; đặc hiệu: Nối lại tỉnh vi. ]

[Thuật chữa trị thần kinh ngoại biên: Cao cấp, đặc hiệu: Kết nối tỉnh vi. ]

Hai kỹ năng lúc này vừa vặn phát huy được tác dụng.

Đàm Trung Lâm mang theo Quách Chí Dũng vội vàng đi vào phòng phẫu thuật, trong tay căm tất cả kết quả kiểm tra cùng báo cáo. 

- Tiểu Trần! Đều ở đây, cậu xem trước một chút người bệnh và phim chụp X-quang.

Đàm Trung Lâm vội vàng nói.

Trần Thương gật đầu, bảo người bệnh năm lên bàn phẫu thuật, rồi sau đó đem tay bày ra cố định.

Trần Thương xem xét.

[ Xung quanh mạch máu bị tổn thương nghiêm trọng, cấp 40; quái tinh anh, ma sát nghiêm trọng khiến mạch máu bị tổn thương nghiêm trọng, cần mau chóng hoàn thành nối lại. ]

Thần kinh ngoại biên bị tổn thương quái dị, cấp 35; quái tính anh, thần kinh ngoại biên bị tổn thương nghiêm trọng, cần tỉ mỉ nối lại chuẩn xác. ]

[Cơ bị tổn thương quái dị, cấp 35; quái tỉnh anh....]

Xương bàn tay của bệnh nhân bị gãy cũng không nghiêm trọng, quan trọng nhất là công tác chữa trị mu bàn tay, mắt đẹp của Trần Thương không tự giác được phát động, giờ khắc này Trần Thương bỗng nhiên có một tia khác biệt.

Chính là sau khi thị lực của mình được + 50%, “Trần Thương phát hiện mắt trần khi nhìn những cái dây thần kinh, mạch máu kia đều rất chính xác, đều càng rõ rằng hơn.

Cũng không còn coi thường chức năng này nữa.

Thần kinh ngoại biên cùng mạch máu đều là một chút công tác nối lại tinh vi, không giống với cơ và gân.

Cơ và gân mà nói tương đối càng thô một chút, mắt người bình thường đều sẽ nhìn dễ dàng hơn.

Sau khi kiểm tra một phen, Trần Thương nhìn Đàm Trung Lâm:

- Chủ nhiệm Đàm, trước tiên ông đem xương bàn tay của bệnh nhân nối lại, tôi sẽ chuẩn bị đến cho công tác khâu tiếp theo.

Đàm Trung Lâm gật đầu:

- Chủ nhiệm An, hai ta cùng hợp tác nhé?

An Ngạn Quân gật đầu.

Nhìn tên của một bác sĩ liền có thể đoán ra được trình độ, cũng giống như có thể nhìn ra tình trạng bệnh nhân ngay trong cái nhìn đầu tiên!

Sau khi An Ngạn Quân xem xét tình huống người bệnh, đại não lập tức bắt đầu vận chuyển cao tốc, trong đầu không ngừng tự hỏi phương án trị liệu tốt nhất. 

Đối với tình huống người bệnh, anh cũng rất nhanh hiểu đến bảy tám phần.

Hiện tại việc đầu tiên cần làm là phải trấn tĩnh chuyện cũ đã.

Còn về tình trạng người bệnh, chủ yếu là do khớp nối ở giữa bàn tay sai à gãy xương ngón tay.

Đối với việc xử lý loại khớp nối này Đàm Trung Lâm rất lành nghề, An Ngạn Quân cũng tương tự không kém.

Chỉ có điều....

Lúc này, hai người không tự chủ được dịch ra khỏi vị trí mổ chính, im lặng cầm trang bị phụ trợ.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 576: Sao có chuyện cái gì cũng đều làm được?!


Lần này, cả Đàm Trung Lâm lẫn An Ngạn Quân đều trợn tròn mắt.

Còn có thứ mà Trần Thương không biết?

Đàm Trung Lâm nhìn lướt qua Trần Thương, thấy Trần Thương có vẻ không giống như đang nói đùa, liền dò xét sau đó hỏi một câu:

- Thật? Cậu không cần phải cố giữ mặt mũi cho hai chúng tôi làm gì, chúng tôi cũng không phải người ngoài cuộc!

Trần Thương dở khóc dở cười:

- Thật, chủ nhiệm, tôi thật sự không có ý đấy, giờ hai người hãy khôi phục lại cái xương đã bị gãy, còn tôi xử lý cơ thần kinh và vấn đề của mạch máu, chúng ta phân công rõ ràng, như vậy được không?

Đàm Trung Lâm nghe lời phân giải của Trần Thương, gánh nặng trong lòng ông cũng được trút ra, nhịn không nổi lại thở dài một hơi.

Lúc này mới đúng chứ!

Cậu dù gì cũng chỉ mới 27 tuổi, dù thiên phú có khá hơn nữa cũng phải có độ giới hạn nhất định. 

Sao có chuyện cái gì cũng đều làm được?!

Nghĩ tới đây, Đàm Trung Lâm nghĩ đến ý nghĩ ban đầu của bản thân, nhịn không được lại bật cười.

Tất cả mọi người đều cùng là con người, vậy mà sao lại có chỗ thua kém lớn như vậy chứ!

Chỉ có thể nói đó là thuật ngữ chuyên dụng!

Lại nói, khoa chỉnh hình cần kinh nghiệm làm việc lâu dài và tích lũy phẫu thuật, Tiểu Trần am hiểu khâu lại mạch máu cơ, có thể là vì tuyến đầu kéo dài, nguyên nhân người bệnh tiếp xúc với vết thương ngoài là tương đối nhiều.

Bỗng nhiên, Đàm Trung Lâm lại cảm giác trong tâm nhẹ nhõm hơn hẳn.

- Chủ nhiệm An, đến, chúng ta làm đi.

Khi đang nói chuyện, Trần Thương đứng một bên nghiêm túc quan sát, công tác lâm sàng cần thời gian học tập không ngắn, nếu không chịu học hỏi, làm sao có thể tiến bộ được.

Xương ngón tay bị gãy nếu như không bị lệch vị trí, bình thường chủ yếu là lấy phương pháp phục vị tay, cái này Trần Thương sẽ làm,

Hiện tại Trần Thương mới bỗng nhiên cảm giác được lúc ấy theo chủ nhiệm Vương Hướng Quân để học thủ pháp phục vị là cường hãn cỡ nào!

Thế nhưng là loại gãy xương như thế này, cần rạch ra cũng tiến hành cố định bên trong, cũng giống như lúc này Đàm Trung Lâm khắc thị kim cố đáng tin cũng loại phương pháp lâm sàng này. thường dùng.

Trần Thương ở một bên đưa dụng cụ, cũng thấy rõ!

Đàm Trung Lâm nhìn Trần Thương ở một bên nghiêm túc học tập, nội tâm cũng có một chút kiêu ngạo!

Người trẻ tuổi, nên học nhiều một chút!

Dù sao phẫu thuật cố định xương ngón tay bị gãy mới là loại phẫu thuật thường xuyên của ngoại khoa tay, loại phẫu thuật này lão Đàm thế nhưng là đã làm nửa đời người, kinh nghiệm phong phú, kỹ thuật thành thạo, ngẫu nhiên còn có thể cầm tới niên hội để làm thử nghiệm, tài giỏi khiến người người kính phục.

Cho nên nói, một khối này Đàm Trung Lâm vẫn rất có tự tin.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 577: Anh vớ được món hời.


Anh vớ được món hời.

Nhiệm vụ học trộm đã lâu lâm không có phát động, rốt cuộc cũng đến một lần.

Nghĩ tới đây, nội tâm Trần Thương nhịn không được vui mừng, mà hai đặc hiệu một cái là chuẩn xác, một cái là kiên cố, đều rất hữu hiệu.

Bởi vì xương ngón tay bị gãy cần trị liệu, vừa phải đạt tới phục vị chuẩn xác, lại phải đạt tới cố định kiên cố, còn phải tận dụng khả năng sớm tiến hành công năng rèn luyện, để khôi phục công năng hoạt động linh hoạt của ngón tay.

Mà hiệu quả phẫu thuật có thể chi phối, trên cơ bản liền là phục vị chính xác cùng cố định kiên cố!

Phẫu thuật xương bị gãy rất nhanh liền kết thúc, Đầm Trung Lâm nhịn không được nhẹ nhàng thở ra, rốt cục có thể ở trước mặt Trần Thương oai phong một lần.

Từ khi biết Trần Thương đến nay, mỗi lần đều là bị Trần Thương lần lượt đổi khoe tài, đều sắp quên mất mình mới là chủ nhiệm ngoại khoa tay của Nhân Dân tỉnh.

Nghĩ tới đây, Đàm Trung Lâm nhìn thoáng qua Trần Thương. 

An Ngạn Quân thì đi qua vuốt mông ngựa:

- Chủ nhiệm Đàm đối với phẫu thuật gãy xương ngón tay làm coi như không tệ! Năm ngoái tôi ở niên hội đã từng thấy qua, không nghĩ tới lại tiến bộ như vậy!

Đàm Trung Lâm nhìn Trần Thương, nghiêm túc nói:

- Hôm nay tâm trạng tốt, tiểu Trần, tiếp theo giao cho cậu.

Trần Thương gật đầu, anh hiểu được, công tác tiếp theo, mới là quan trọng nhất!

Phẫu thuật khoa chỉnh hình vẻn vẹn chiếm dụng một chút thời gian, cũng sẽ không ảnh hưởng đến phẫu thuật phần thần kinh mạch máu tay.

Đàm Trung Lâm cùng An Ngạn Quân đều một mặt lo lắng nhìn mu bản tay Quách Chí Dũng, lúc này mu bàn tay cho dù đã được làm sạch vết thương, nhưng mà tình trạng cũng không tốt!

Bởi vì động mạch phía trong cẳng tay cùng động mạch cố tay đều đã hoàn toàn đứt gãy!

Đây cũng không phải là một chuyên đơn giản.

Dù cho báo cáo lâm sàng biểu hiện tất cá số liệu hữu hiệu, trong số những người bị đứt động mạch phía trong cẳng tay và động mạch cổ tay, tỉ lệ thành công vẫn có thể đạt tới trên dưới 1/ 3.

Nhưng mà... Một phần ba cao không?

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 578: Đây quả thật là cái gọi là kỳ tích trong y học


Lúc ấy Trần Thương liền trợn tròn máu!

Đây quả thật là cái gọi là kỳ tích trong y học.

Vi lẽ đó, từ đó về sau, Trần Thương đối với thân thể tràn ngập kính sợ, trông thấy những người nhảy lầu đều phải tránh xa một chút, vạn nhất người ta cốt chất dị thường, nhảy xuống soạt soạt soạt bắn xa làm sao bây giờ? Nói không chừng người ta thật sự là ngại leo cầu thang đây!

Mạch máu ở tay lấy động mạch lưới hoặc cung động mạch chủ cấu thành con đường liên thông, cam đoan khi tay thực hiện các động tác như bóp, cầm, bắt, nắm và nhiều loại công năng khác, thì lượng máu cung cấp đủ để thực hiện như động tác đó.

Mà chính là bởi vì mạch máu kế trên nối với nhau rất nhiều, thay năng lực tốt hơn, cho nên mới tạo thành phần tay cho dù là động mạch cổ tay cùng động mạch phía trong cẳng tay bị đứt gãy, cũng có thể có hơn 30% cơ hội khôi phục.

Trần Thương phát hiện, khi mình xử lý những phẫu thuật tỉ mi chính xác này, con mắt thật rất dễ sử dụng.

Nhìn chữ viết trên đó, Trần Thương sẽ lập tức biết được mình khẳng định sẽ không tìm nhầm mạch máu!

[ đứt gãy cung động mạch gan tay sâu ]+ [ đứt gãy cung động mạch gan tay nông ]= động mạch cổ tay hoàn hảo.

Ừm, chính là đơn giản như vậy, giống như khi đến trường được chơi trò ghép hình vậy.

Đương nhiên, khâu lại mới là bước quan trọng nhất của ca phẫu thuật.

Xung quanh mạch máu cần khâu lại bởi vì khá mảnh, vì vậy, lúc thao tác sẽ rất khổ cực, đồng thời khó cũng tương đối cao.

So sánh với những mạch máu lớn bên trong ổi bụng kia, mạch máu ở tay thật sự là quá... mỏng manh!

Ở thời điểm này, bởi vì mạch máu quá nhỏ nên thị lực tăng thêm 50% lộ ra càng ngày càng trọng yếu...

Trần Thương căm lấy Pen kẹp kim, thận trọng bắt đầu khâu. Mạch máu còn dễ nói, thần kinh càng cần tỉ mi khâu lại chính xác.

Vì lẽ đó ngoại khoa tay bình thường cũng gọi là ngoại khoa hiển vi.

Kính hiển vi bội số 6-10 lan đều có thể, Trần Thương quen thuộc dùng tám lần để nội soi.

Bội số này phối hợp tầm mắt, mà cũng vừa đủ để tiến hành thao tác.

Trong lúc trọng yếu này, bỗng nhiên Trần Thương cảm giác có một loại cùng dĩ vãng không giống nhau lắm.

Loại cảm giác này không rõ ràng, nhưng... Rất kỳ diệu, anh cảm thấy khá năng nhận dạng thành động, mạch đề cao rất nhiều!

Trần Thương lập tức ngây ngẩn cả người, trước. kia không có loại cảm giác này, anh chợt phát hiện, ngay vừa rồi khi mang lên kính hiển ví, loại cảm giác này càng rõ rằng.

Chẳng lẽ là....

Hiệu quả mà thị lực tăng thêm 50% mang tới?

Nghĩ tới đây, Trần Thương kịp phản ứng, nhịn không được hưng phấn. Lúc đầu thuốc nhỏ mắt có công hiệu là thị lực + 5, thị lực bao gồm đồ vật coi như nhiều.

Giờ lại tăng thêm thị lực 50% mang tới tổng hợp quá nhiều chỗ tốt bao gồm có thể nhận dạng, nhận thức, pixel ... vân vân. 

Kỹ năng này đối với người khác mà nói thì có tác dụng không lớn, nhưng đối với bác sĩ quả thực là một kỹ năng thần kỹ!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 579: Đây là đang khâu mạch máu hả?


Không bao lâu sau, khâu mạch máu hoàn tất. Hai người đứng quan sát có chút mắt trợn tròn.

Đây là đang khâu mạch máu hả?

Đàm Trung Lâm buông buộc ga-rô động mạch ra, vội vàng kiểm tra máu vận!

Nhìn tình huống máu ở đầu ngón tay, hai người liếc nhau, hoàn mỹ!

Trần Thương bắt đầu khâu dây thần kinh, độ khó tương đối lớn.

Bình thường, phần tổn thương thần kinh tay nguyên tắc là chữa trị càng sớm, công năng khôi phục càng tốt.

Vì vậy cho nên khi ở ngoại khoa tay của bệnh viện nhân dân tỉnh, Đàm Trung Lâm mới vội vã muốn đưa Quách Chí Dũng tới đây. Ông lo lắng trì hoãn thời gian càng dài, dây thần kinh ở tay của người bệnh khôi phục càng kém.

Phương pháp chữa trị phần thần kinh tay chủ yếu là khâu dây thần kinh, bao gồm khâu ngoại mô cùng khâu perineurium.

Bình thường, khi thần kinh bị tổn thương, chỉ cần áp dụng khâu lớp màng bên ngoài thần kinh là được.

Mà nếu là dây thần kinh cảm giác, chân tay vận động có thể tách rời thì áp dụng khâu perineurium.

Thần kinh nội bộ cũng không phải một chùm, cũng như lúc này, phần lưng dây thần kinh Ulnar cổ tay bị tổn thương, có thể tách rời dây thần kinh Ulnar ra để dễ phân biệt, sau đó mới tiến hành khâu perineurium.

Cảm giác giống nối dây điện, dây đỏ cùng dây trắng phải được tách ra.

Lúc này, Trần Thương chuẩn bị khâu, cảm giác. được một sức dãn truyền đến, chiều dài không đủ bởi vì thần kinh người bệnh bị mài mòn!

Thấy thế, Đàm Trung Lâm nhìn Trần Thương, nhíu mày hỏi:

- Tiểu Tần, không đủ dài? Muốn cấy ghép thần kinh hay không?

Trần Thương lắc đầu:

- Tôi thử một chút, hiện tại sức dãn tương đối lớn, nếu như có thể loại bỏ một cái khớp nối vị trí... Có thể hơi cải thiện một chút.

An Ngạn Quân nhìn cắt ra thần kinh, có chút lo lắng:

- Loại bỏ? Tôi sợ cải thiện cũng không phải rất đủ...

Nếu như thần kinh di thực khẳng định không bằng trực tiếp khâu lại khôi phục độ tốt, hơn nữa sẽ tạo thành cung cấp khu thần kinh cắt lấy sau tạo thành cảm giác thiếu thốn.

Hủy đi thành Đông bù thành Tây chỉ là cách làm bất đắc dĩ, nếu trong nhà có một chút tiền cũng sẽ không như thế làm.

Khâu thần kinh cũng là như thế, nếu có thể nối liền, Trần Thương không nguyện ý đi phá hư mạch thần kinh vốn có.

Trần Thương bắt đầu cẩn thận phân li hai thần kinh gãy đầu, cải biến vị trí khớp nối, làm lệch vị trí thần kinh.

Sau khi hơi cải biến một phen, thêm ra tới không đến 1 mm!

Hiện tại chiều dài biến thành rất xấu hổ!

Cấy ghép? Không cần thiết!

Không cấy ghép ? Khâu lại độ khó quá lớn!

Cái này rất khó khăn! Có thể khâu thành công cũng có thể không.

Đàm Trung Lâm trầm mặc, ông cũng không biết làm thế nào cho tốt.

Cảm giác thật đau đầu.

Dừng lại ở nửa vời thành công!

Ông ngẩng đầu nhìn Trần Thương, chỉ là... Phát hiện bộ dạng anh ta tựa hồ rất hài lòng?

Đàm Trung Lâm nhịn không được hiếu kỳ nhìn thoáng qua Trần Thương: Cậu có thể khâu sao?

Trần Thương không có nhìn ông, trong mắt của anh chí có thần kinh.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 580: Dù vậy, độ khó vẫn phải có!


Lúc này, An Ngạn Quân tỉnh thần tỉnh táo.

Gần nhất ông sỉ mê nghiên cứu phương pháp nên tự kiềm chế không được, trong mắt cũng chỉ có nghiên cứu.

Khi thấy Trần Thương chuẩn bị khâu, liếc mắt ra hiệu cho Đàm Trung Lâm, sau đó chủ động đổi vị trí, bắt đầu trợ thủ cho Trần Thương.

Khâu cơ duỗi bị tổn thương tiết kiệm lực hơn khâu cơ gập một chút, đặc biệt là mu bàn tay.

Bởi vì so sánh thì khả năng dính liền nghiêm trọng thấp hơn một chút.

Nhưng mà cái này cũng không có nghĩa là sẽ không xảy ra dính liền.

Đây là bởi vì làn da ở mu bàn tay khá mỏng, khả năng co dãn lớn, cách cơ duỗi một tầng mô liên kết.

Dù vậy, độ khó vẫn phải có!

Đàm Trung Lâm cũng biết khâu cơ là sở trường của Trần Thương, ông rất muốn biết rõ lần này Trần Thương sẽ quyết định lựa chọn phương pháp gì!

Trần Thương nhìn thoáng qua hỗ trợ An Ngạn Quân, nhẹ gật đầu, An Ngạn Quân thuần thục bắt đầu hỗ trợ.

Trần Thương thì bắt đầu khâu.

Hai mắt An Ngạn Quân tập trung, không chịu bỏ qua bất luận một tia chỉ tiết nào.

Mà Đàm Trung Lâm thì tò mò, đây là phương pháp khâu gì?

Sao mình chưa nghe nói qua?

Chẳng lẽ Trần Thương lại học thêm kỹ xảo khâu nào nữa?

Không đúng! Mình căn bản chưa thấy qua phương pháp này khâu này?

Ngay lúc này, con mắt Đàm Trung Lâm bỗng nhiên co rụt lại, ông chợt phát hiện, Trần Thương khâu lại rất thần kỳ!

Lão Đàm tỉnh thần tỉnh táo, nhìn kỹ.

May mà mu bàn tay có nhiều cơ, Trần Thương khâu nhiều lần, khiến Đàm Trung Lâm càng xem càng tối tăm, càng xem càng trợn tròn mắt, thẳng đến cuối cùng đều mộng!

Mặc dù không biết đây là phương pháp khâu gì, nhưng thật rất lợi hại! 

Nhưng càng xem càng lợi hại, càng xem càng cảm giác thâm thúy tỉnh diệu vô cùng.

Loại cảm giác này không nói ra được như thế nào.

Bởi vì... Ông phát hiện lần này có chút không giống lần trước Trần Thương khâu cho Hình Vũ!

Trần Thương lại thay đổi.

Mà lại là... Càng thêm lợi hại hơn.

Lợi hại đến tình trạng ông nói không nên lời, thậm chí Đàm Trung Lâm cảm giác mình cũng không thể. phê bình!

Lần trước mình còn tối thiểu có thể xem hiểu, thế nhưng... Lần này căn bản nhìn không rõ.

Nghĩ tới đây, Đàm Trung Lâm nhíu mày suy tư.

Nếu như nói lần trước khi trị liệu cho Hình, cảm giác Trần Thương khâu cơ là hạ bút thành văn! Bất luận một loại nào cơ sở chiêu số đều thành thục, một cái cơ có thể dùng hai loại phương pháp khâu, ba cái cơ tuyển lựa bốn loại phương pháp khâu lại, cảm giác cậu nắm rõ các phương pháp khâu như lòng bàn tay!

Lần này: Cơ hồ không có dùng bất kỳ phương pháp nào! 

Bất luận phương pháp nào mà Đàm Trung Lâm có thể nghĩ tới đều không phải, nhưng cảm giác lại rất ...vô dụng!?

Mấu chốt là vô dụng, nhưng lại khâu tốt như vậy!

Đây mới là điểm cực kỳ mấu chốt!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 581: Chuyện này quá đáng sợ!


Chuyện này quá đáng sợ!

Người khác là ba ngày không thấy phải lau mắt mà nhìn, cậu ta làm sao lại có thể làm được mỗi lần gặp là phải triệt để thay đổi cách nhìn một lần?

Trình độ tăng lên cũng không phải nhanh như vậy chứ, cậu ta căn bản không phù hợp quy luật tự nhiên.

Nghĩ tới đây, Đảm Trung Lâm nhịn không được thận trọng hỏi:

- Tiểu Trần, cậu... phương pháp khâu này là..

An Ngạn Quân ra vẻ cao thâm, mặt mũi tràn đầy thần thánh chậm rãi nói

- Chủ nhiệm Đàm, cái này gọi là pháp!

Đàm Trung Lâm sững sờ:

- Pháp? Cái gì pháp?

An Ngạn Quân hít sâu một hơi, sắc mặt ngưng trọng nói đến:

- Đây là một loại phương pháp khâu cơ do chính tiểu Trần nghiên cứu ra được, gọi là "pháp"!

Nghe đến đó, Đàm Trung Lâm lập tức sững sờ. 

Trừng to mắt, ngừng thở: Cậu... Cậu đã khai tông, lập phái rồi? ?

Sau khi phẫu thuật xong là đến giai đoạn thủ công, đây là giai đoạn cuối cùng, nhưng Trần Thương cũng không có bất kỳ sự không kiên trì nào.

Lúc Trần Thương còn đi học, một vị bác sĩ ngoại khoa khoảng chừng hơn năm mươi tuổi đã từng nói với bọn anh, nếu chọn làm việc ở lâm sàng, thì không thể lười biếng, bất cứ là trong thời điểm nào, đối với tình trạng một người bệnh thế nào, cứu chữa bệnh tật nặng bao nhiêu, thì luôn phải có một trái tìm sẵn sàng dốc hết sức mình.

Không bao lâu sau ca phẫu thuật kết thúc.

[ Đinh! Khâu một vài cơ phức tạp, một vài thần kinh biên ngoại phức tạp, đường vòng quanh mạch máu thành công, nhận được: 1, Kinh nghiệm + 500; 2, Một bản sách kỹ năng trống không, 3, Điểm kỹ năng +1;]

Sau khi Trần Thương nhìn thấy hệ thống nhắc nhở, lập tức ngây ngẩn cả người, nhận một lúc ba loại ban thưởng dã quái luôn hả?

Ban thưởng kiểu đó có phải sẽ mang ý nghĩa phong phú hơn chút không? 

Dù sao... Sự thay đổi về “chất” rồi cũng sẽ dẫn tới sự thay đổi về “lượng"!

Trần Thương nhìn chế độ ban thưởng, phát hiện rất bình thường, đặc thù duy nhất đó là một bản sách kỹ năng trống không?!

Không ngờ lại là màu tím.

[ Sách kỹ năng trống không: Sau khi dùng, có thể phục chế một hạng kỹ năng phẫu thuật, sau đó tự động tăng lên đến cấp đại sư; nhắc nhở: Không được phục chế phẫu thuật cấp bốn. ]

Trần Thương trầm mặc, loại sách kỹ năng kiểu này đúng là lợi hại!

Nghĩ tới đây, Trần Thương cực kỳ hài lòng, một ca phẫu thuật, học lén một loại kỹ năng từ Đàm Trung Lâm, lại được nhận một sách kỹ năng trống không, thấy cũng lời!

Trần Thương đưa Quách Chí Dũng đi ra bên ngoài phòng phẫu thuật.

Đàm Trung Lâm đi theo sau lưng Trần Thương, cũng không mở miệng nói bất cứ lời nào, giống như đang có điều cần suy nghĩ, nhưng lại không biết suy nghĩ gì. 

Vừa mới ra ngoài, liền nhìn thấy một đám người đang đứng đối diện cửa ra vào.

Trong đám người có cả Tân Hiếu Uyên, nhìn thấy Trần Thương đi ra.

Ánh mắt Tân Hiếu Uyên sáng lên, vội vàng bước lên phía trước:

- Tiểu Trần? Thế nào? Phẫu thuật có thuận lợi không?

Trần Thương gật đầu:

- Viện trưởng Tân, phẫu thuật rất thành công, nếu như thường xuyên thực hiện huấn luyện để hồi phục, thì chắc chẩn sẽ không quá khó để bình phục lại.

Sau khi Tân Hiếu Uyên nghe xong, nét mặc vui mừng hẳn ra, cao hứng trở lại:



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 582: Tuổi trẻ tài cao


Đàm Trung Lâm thấy thế, vội vàng lên tiếng giải thích:

- Xin lãnh đạo yên tâm! Tôi đã nhìn thấy kỹ thuật khâu cơ của bác sĩ Trần, thật sự rất lợi hại, viện sĩ Vương Ngọc Sơn của Lục Viện thành phố Ma Đô còn dành thừa sự ưu ái cho bác sĩ Trần Thương, nha! Còn nữa, bác sĩ Trần cũng là một trong số những người đã làm phẫu thuật cho Hình Vũ khi đó.

Đàm Trung Lâm nói hai từ “Một trong” thật rất khéo léo.

Cái này có nghĩa là, phẫu thuật cho Hình Vũ chính là một đoàn đội!

Mà cũng không thể bỏ qua công lao của Trần Thương, không thể khinh thị!

Hà Thông nghe xong, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhìn Trần Thương, hài lòng nhẹ gật đầu:

- Tốt! Tuổi trẻ tài cao, triều khí phồn thịnh, Đàm chủ nhiệm đều đã đánh giá cao bác sĩ Trần như vậy, xem ra là tôi có chút trông mặt mà bắt hình dong rồi!

Nói đến đây, Hà Thông nhìn Tân Hiếu Uyên, cười tán dương:

- Viện trưởng Tân đối với việc bồi dưỡng và khai thác nhân tài coi như không tệ! Tỉnh Nhị viện có Tân viện trưởng dẫn đầu nhất định sẽ lại sáng tạo huy hoàng.

- Thầy Quách là anh hùng của chúng tôi, là tấm gương điển hình của ngành giáo dục chúng tôi, vì lẽ đó vấn đề sức khỏe của thầy Quách phải rất coi trọng, chúng tôi phải toàn lực ứng phó, làm tốt công tác lần này, chủ yếu là không thể để tâm mọi người nguội lạnh, loại tỉnh thần vì nghĩa quên mình này là...

...

Nói loạn xạ hồi lâu, Trăn Thương thật rất bội phục.

Có thể nhìn một việc theo nhiều phương diện, nhiều góc độ, nhiều loại ngôn ngữ ba hoa chích chòe, đồng thời tăng lên một tầm cao mới, cái này cũng thật sự quá lợi hại, bằng không sao người ta trở thành lãnh đạo?

Nhưng mà, nói đi thì nói lại, không quản người ta thế nào, lần này tổ chức cấp cứu cho Quách Chí Dũng, vẫn là rất khiến người ta bội phục.

Kỳ thật, không quan tâm lãnh đạo thế nào, chỉ cần có thể vì dân chúng làm một chút chuyện tốt thực tế, cái này đã đủ rồi.

Ba đứa trẻ nhìn thấy Quách Chí Dũng đi ra, vội vàng chạy tới:

- Thầy Quách, thầy không có chuyện gì chứ, tay còn đau không?

- Cẩn thận, đừng đụng phải tay thầy Quách.

- Thầy Quách, thầy ngã bệnh rồi để con chăm sóc: thầy có được hay không?

Nghe ba đứa trẻ con ngây thơ nói mấy lời trượng nghĩa như vậy, Trần Thương cũng có chút vui mừng.

Anh tin tưởng, Quách Chí Dũng thấy cảnh này, cơn đau ở tay đều có thể giảm bớt rất nhiều.

Người nhà ba đứa trẻ đứng ở một bên, cùng nhau cúi đầu trước Quách Chí Dũng:

- Thầy Quách, ân tình của cậu, suốt đời khó quên, lần này thật sự là vô cùng cảm kích cậu!

Quách Chí Dũng có chút đỏ mặt, lúc ấy anh thật không nghĩ nhiều như vậy, nhào tới cứu đứa trẻ cũng. thật sự là theo bản năng

Trông thấy bộ dáng mọi người như vậy, cũng ngượng ngùng nói: 

- Không có chuyện gì! Không có chuyện gì! Mọi người đừng như vậy, tôi... Cái này..

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 583: Không tệ không tệ!


Ngày thứ ba, Quách Chí Dũng chuyển viện, bởi vì cần khôi phục hậu phẫu, nên đến ngoại khoa tay của bệnh viện nhân dân tỉnh.

Bất quá, hai ngày này Tỉnh Nhị Viện cũng nho nhỏ được nổi danh một lần!

Mà xem như viện trưởng Tân Hiếu Uyên cũng nhận được khen ngợi từ lãnh đạo, nói coi trọng công tác khai thác cùng bồi dưỡng nhân tài, tích cực tổ chức công việc cứu viện vân vân.

Điều này làm cho mấy ngày nay Tân Hiếu Uyên cực kỳ cao hứng, cả người mặt mày hớn hở, trông thấy ai cũng cười.

Ngày thường, ông rất ít đến khoa cấp cứu, hai ngày này thì cứ như quen đường, ba ngày hai bữa đều chạy tới khoa cấp cứu.

Sau khi trông thấy Trần Thương, cũng cười hài lòng, gật đầu.

Ừm!

Tiểu tử này thực không tệ.

Nhạc phụ có phúc!

Không tệ không tệ!

Có thể đưa vào danh sách khảo sát con rể. 

...

...

Gần đây Đàm Trung Lâm suy nghĩ thật lâu, thậm chí còn có chút mất ngủ, trong đầu không ngừng mà hồi tưởng lại lúc Trần Thương làm phẫu thuật khâu cơ, cũng chính là cái gọi là phương pháp, thật lâu không thể tiêu tan.

Nằm ở trên giường lăn qua lăn lại ngủ không yên, giống như bị ma nhập!

Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Đàm Trung Lâm đã làm ra một quyết định!

Ông muốn đi bái sư học nghệ!

Không sai!

Lần này căn tới khoa cấp cứu tìm Trần Thương, tranh thủ ở đó một thời gian ngắn.

Đàm Trung Lâm cảm giác phương pháp của Trần Thương thật rất lợi hại

Ông làm ngoại khoa tay cả đời, ánh mắt tinh tường, một người có khả năng hay không chủ căn nhìn một cái là có thể nhìn ra, tự nhiên sẽ không nhìn lầm.

Cái phương pháp này khiến ông cảm giác đây là một bảo bối! 

Sáng sớm sau khi giao xong ban, Đàm Trung Lâm bàn giao công tác, sau đó đứng dậy đi về khoa cấp cứu.

....

Ngày mai, ngày mùng 1 tháng 10, tất cả mọi người đều an tâm chờ đợi đến kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh, yên lặng lên kế hoạch xem Quốc Khánh nên đi đâu thì thoải mái.

Dù sao ngày bình thường quá bận rộn, muốn nghỉ ngơi hay đi ra ngoài chơi, căn bản không có thời gian.

Mãi mới chờ đến ngày Quốc Khánh, cho dù là nơi nào cũng rất nhiều người, mọi người cũng muốn đi ra ngoài tản bộ một chút, dù sao ngày bình thường bởi vì công việc nên cũng không quan tâm nhiều đến gia đình.

Tần Duyệt ngồi ở đẳng kia:

- Thạch lão sư, vé máy bay của cô đã mua được chưa?

Nương theo thời gian kỳ nghỉ đến, Mấy ngày nay tâm tình Thạch Na đặc biệt tốt, mặt mày tươi cười:

- Đã sớm mua xong rồi, đúng rồi, khi tôi tới có mang cho cô một thứ. 

Tần Duyệt hì hì cười một tiếng, híp mắt:

- Vẫn là Thạch lão sư tốt nhất! Chờ anh rể tốt nghiệp, hai người có thể hưởng hạnh phúc rồi....

Quốc Khánh Thạch Na muốn xuất ngoại đi thăm ông xã đang học hậu tiến sĩ ở nước ngoài, thuận

mang theo con đi ra ngoài tham quan, chơi một chút, cô đã đợi một ngày này thế nhưng chờ thật là lâu, thật vất vả mới đợi đến kỳ nghị, vì thế cô đã sớm hoàn thành công tác giao ban, có thể thật vui vẻ đi ra ngoài nghỉ ngơi năm sáu ngày.

Kỳ thật những phụ giáo lão sư này số tuổi không lớn, chỉ mới hơn ba mươi không đến bốn mươi, mặc dù đều đã quen gọi là lão sư, nhưng thật ra là phận tiền bối đàn anh, đàn chị. Vì lẽ đó Tân Duyệt gọi chồng của Thạch Na là anh rể, mà Trần Thương gọi vợ của Trần Binh Sinh là chị dâu, đây thật ra là một cái đạo lý



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 584: Nhưng là thật mệt mỏi!


Hiện tại, Trần Thương thật đúng là kiếm được không ít, nhưng mấu chốt là mệt mỏi, mỗi ngày nhiều ca phẫu thuật như vậy, đoạn thời gian trước bệnh nhân tới khâu cơ, một ngày mười mấy ca, một tháng làm ba bốn trăm ca phẫu thuật khâu cơ.

Một ca phẫu thuật không nói nhiều, một hai tăm khối, cái này cũng sẽ có ba bốn vạn.

Nhưng là thật mệt mỏi!

Bác sĩ phổ thông một tháng nhiều nhất làm mấy chục ca, một ngày có tối đa ba năm ca.

Hàng năm mười mấy ca khâu cơ, trên cơ bản liền không có thời gian làm việc khác, mỗi ngày đều là làm mấy việc may may vá vá, tan tầm đều là chuyện của sau chín giờ, cường độ công việc không thể nói là không lớn.

Nghĩ tới đây, Trần Binh Sinh nhìn Trần Thương, cũng thở dài, nhỏ giọng nói với Trần Thương:

- Cậu cũng đừng quá liều mạng, tuổi trẻ là chuyện tốt, thế nhưng là cũng không thể làm như vậy.

- Một ngày mười mấy ca phẫu thuật, ai cũng không chịu được! Tiền kiếm không đủ, từ từ sẽ đủ. 

Trần Thương nhẹ gật đầu, cười cười.

Khoảng thời gian này bởi vì ngoại khoa tay vừa mới triển khai, Trần Thương vì phối hợp với chủ nhiệm An trên cơ bản đều đặt hết tâm trí vào đó, tuy nói mệt mỏi là mệt mỏi chút, nhưng thu hoạch vẫn rất lớn.

Lúc này, Trần Binh Sinh móc từ trong túi ra mấy tờ vé đưa cho Trần Thương:

- Ở đây có năm tấm vé suối nước nóng tại sơn trang Nhạc Dương, bây giờ cậu cũng ổn định, đưa cha mẹ cậu đi, sẵn tiện đi nghỉ ngơi một chút, đúng rồi còn có em trai cậu. 

Trần Thương nhìn tờ về suối nước nóng sơn trang Nhạc Dương trong tay, trên đó viết vé VIP ba ngày, lập tức ngây ngẩn cả người.

Sơn trang Nhạc Dương ở phía tây bắc thành phố An Dương, nơi có suối nước nóng thiên nhiên, triều đại trong lịch sử đều ở nơi đó xây dựng vương phủ, đến sau khi kiến quốc, nhà đầu tư đem bên trong xây dựng phát triển thành sơn trang suối nước nóng nghỉ phép, theo phong cách cổ xưa, là nơi tập hợp hưu nhàn gi trí, ăn uống, dừng chân, làm một thể cấp năm sao tiêu chuẩn khách sạn.

Năm tấm vé ba ngày này, đã bao trọn gói cả dừng chân, ăn uống, hưu nhàn giải trí.

Trần Thương cười xấu hổ:

- Quý giá như vậy... Thích hợp không?

Trần Binh Sinh lắc đầu, cười nói:

- Đại lý dược cho, tôi không có thời gian đi, tôi muốn dẫn con trai đi leo núi, không đi có chút lãng phí, vừa vặn cậu dẫn theo người nhà cùng đi

Trần Thương không nghi ngờ gì, bởi vì công ty y dược vì muốn cùng bác sĩ trong bệnh viện tạo dựng mối quan hệ, khi tới ngày lễ ngày tết, đều sẽ tặng thứ này thứ nọ. Dù sao công ty y dược người ta tài đại khí thô, cùng những sơn trang khách sạn kia thậm chí là du ngoạn đều có hiệp nghị, có thể nội bộ giá cả mua sắm, cùng loại với đoàn mua.

Trần Thương sắc mặt vui mừng:

- Vậy không tốt lầm đâu!

Trần Bỉnh Sinh đưa tay:

- Không lấy là tôi rút lại đấy?

Trần Thương vội vàng nhét vào túi, đứng dậy đi xa:

- Lão đại, đồ đã cho còn có muốn lấy lại? Quá phận!

Mọi người thấy thế, lập tức cười vang, Đại Trần Tiểu Trần, vẫn luôn là hai người hoạt bát trong phòng làm việc.

Vương Khiêm một mặt hãm mộ nhìn thoáng qua An Ngạn Quân:



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 585: Tới giao lưu học tập!


Khi phẫu thuật, bỗng nhiên một bóng người trượt vào, Trần Thương không có ngẩng đầu, mà An Ngạn Quân vừa vặn nhìn thấy:

- Chủ nhiệm Đàm?

Đàm Trung Lâm gật đầu cười:

- Ừm ừm, các cậu cứ làm đi, tôi chỉ đến để quan sát.

Vốn dĩ qua quýt nói đại một câu, bỗng nhiên khiến An Ngạn Quân cảm thấy đang bị uy hiếp!

Thắng nhãi này có thể là đến đoạt vị trí phụ trợ!

Quả nhiên, sau khi kết thúc ca phẫu thuật đầu tiên, trước khi bắt đầu ca phẫu thuật thứ hai, ba người đều cùng nhau rửa tay, sát trùng.

Đàm Trung Lâm bỗng nhiên nói:

- Chủ nhiệm An, mệt không? Nếu không, anh cứ: nghỉ ngơi một chút? Để tôi trợ thủ cho?

An Ngạn Quân nghe xong lời này, lập tức nội tâm xiết chặt, quả nhiên là đến đoạt vị trí.

Có thể để cho sao?

Không thể!

An Ngạn Quân nhàn nhạt lắc đầu:

- Không có chuyện gì, không có chuyện gì, không mệt, chủ nhiệm Đàm ở xa tới là khách, nhìn xem là được.

Đầm Trung Lâm: ..

Trần Thương cũng hiếu kì nhìn thoáng qua Đàm Trung Lâm:

- Chủ nhiệm Đàm, đơn vị không bận việc gì sao?

Đàm Trung Lâm cười nói:

- Không bận, không bận.

Mà lúc này đây, Lý Bảo Sơn bỗng nhiên tiến vào phòng phẫu thuật, trông thấy Đàm Trung Lâm cũng ở đây, lập tức con mắt co rụt lại!

Sao người này lại tới đây?

Chẳng lẽ....

Lý Bảo Sơn ngẩng đầu nhìn Trần Thương một cái, nói thầm một tiếng: Chuyện xấu!

Cái này chồn chúc tết gà, không có lòng tốt!

Đào chân tường đều đào đến phòng phẫu thuật rồi.

Chuyện như vậy mà cũng có thể làm hay sao?! 

Trần Thương thế nhưng là trấn khoa chỉ bảo, sao có thể tùy tiện bị các người cướp đi?

Ông nghe y tá trưởng nói, mấy ngày qua Đàm Trung Lâm đến cũng phải mấy lần...

Nghĩ tới đây, Lý Bảo Sơn hít sâu một cái, quyết định phải ngả bài với cái lão Hoàng chuột sói này!

Sau khi đi tới, Lý Bảo Sơn giả vờ hiếu kỳ nói:

- Chủ nhiệm Đàm! ?

Đàm Trung Lâm bỗng nhiên nghe thấy có người nói chuyện, xoay người nhìn lại, phát hiện là Lý Bảo Sơn:

- Chủ nhiệm Lý! Thật là trùng hợp.

Lý Bảo Sơn cười lạnh một tiếng, thật là đúng dịp? Ông chạy đến phòng phẫu thuật của chúng tôi mà còn nói thật là đúng dịp?

Lý Bảo Sơn nhẹ gật đầu:

- Đúng vậy! Đúng là trùng hợp thật, tại phòng phẫu thuật của chúng tôi mà cũng có thể gặp được. ông.

Mặt Đàm Trung Lâm đỏ lên:

- Tới giao lưu học tập! 

Lý Bảo Sơn thẳng tính, nghe xong lời này, trực tiếp nói:

- Chủ nhiệm Đàm sợ là muốn kéo tiểu Trần nhà chúng tôi đến Nhân Dân tỉnh các ông để giao lưu hả?!

Mấy tiểu y tá bên cạnh trông thấy mấy chủ nhiệm ở đây nói cái gì mà cứ thần thần bí bí, lập tức lỗ tai dựng thẳng lên.

Nghe thấy Lý Bảo Sơn nói vậy, kết quả tiểu y tá lập tức nhìn Đàm Trung Lâm, trong ánh mắt tràn đầy căm thù!

- Ông ấy muốn cướp bác sĩ tiếu Trần nhà tôi à?!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 586: Tôi như vậy còn có thể nói đùa à?


Đàm Trung Lâm nghe thấy Lý Bảo Sơn nói vậy, mặt lập tức đỏ lên:

- Chủ nhiệm Lý, ông đây là đã trách oan tôi, nếu như:

lào tiểu Trần, cũng không đến mức đến phòng phẫu thuật đào người chứ!

Lý Bảo Sơn thở dài:

- Aizz... Tôi chỉ nói vậy thôi! Đều đã chạy đến phòng phẫu thuật... Còn chuyện gì mà làm không được.

Đàm Trung Lâm nghe thấy thế, xem ra là không thành thật bàn giao là không được, gia hỏa Lý than đen này hiện tại bảo vệ Trần Thương gắt gao, sợ bị người ta cướp đi!

Nghĩ tới đây, Đàm Trung Lâm trực tiếp nói:

- Chủ nhiệm Lý, tôi thật sự là đến học tập! Tôi là tới học tập tiểu Trần cách khâu cơ!

Lời này vừa nói ra, Lý Bảo Sơn bán tín bán nghỉ:

- Thật

Đàm Trung Lâm:

- Tôi như vậy còn có thể nói đùa à? 

Lý Bảo Sơn vẫn còn có chút hoài nghĩ:

-Ông xác định không phải đào chân tường?

Đàm Trung Lâm không nhịn được lẩm bẩm một tiếng, có thể đào đi thì là tốt nhất rồi!

....

....

Từ đó trở đi, Đàm Trung Lâm thuận lợi gia nhập. vào đội ngũ của Trần Thương, trở thành phụ trợ thứ hai của Trần Thương, tên gọi tắt là “nhị phòng”!

Có “nhị phòng” gia nhập, làm cho sự cạnh tranh giữa đoàn đội phụ trợ của Trần Thương nhiều hơn mấy phần.

Chủ khoa như An Ngạn Quân cuối cùng cũng thoải mái mà đi ra khỏi hoàn cảnh ngột ngạt, bắt đầu tranh thủ tình cảm với Đảm Trung Lâm.

Mà loại canh tranh kiểu này rõ ràng là cũng có phần tốt, hai bên đều ngang ngửa nhau, tranh thủ chiếm được cảm tình từ đối phương, bởi bỏ nhiều sức ra học tập thật rất đau đầu.

Nhưng chung quy lại An Ngạn Quân chính là chủ khoa, ưu thế tất nhiên lớn hơn, dù sao cũng có ba y tá ủng hộ. 

Nhưng chỉ khi giữ Trần Thương lại, thì mấy cô mới có thể cạnh tranh công bằng.

Còn lỡ như bị Đàm Trung Lâm cướp đi, thì chắc chắn giằng co sẽ không mang lại ý nghĩa gì

Lúc này, Trần Thương chợt phát hiện tề nhân chỉ phúc cũng không tốt, hai người phiền... Bỗng nhiên khiến Trần Thương có chút hoài niệm về Tân Duyệt.

Không nói lời nào không lên tiếng.

Ngẫu nhiên tiếng la lên, cậu thật giỏi.

Nháy nháy đôi mắt to tròn.

Tâm tình làm phẫu thuật cũng tốt hơn.

Ít nhất còn có cảnh đẹp ý vui.

Chứ hai lão già họm hẹm tranh giành tình nhân, thật sự Trần Thương vừa nhìn đã cảm thấy tâm phiền vô cùng...

....

....

Cuối cùng cũng đến ngày mùng 1 tháng 10, Trần Thương vào một tuyến ban,

Mặc dù trực ban bận rộn như đánh trận, nhưng mà... Nó ít nhất cũng không có đến mức phiền như vậy.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 587


Người trong bệnh viện cũng không có ý muốn sơ đo với loại người này, vì nghĩ chỉ hai năm nữa là tên này cũng về hưu, dù sao ông ta ở đây cũng không có gây ra vấn đề gì lớn.

Mặc dù Nghiêm Minh không quá mức để tâm đến công việc, nhưng vẫn rất biết giữ mình, cũng có thể coi như một bản lĩnh.

Hiện giờ, bất kì một bác sĩ nào ở trên cương vị này, thì lớp đầu tiên mà lão sư phụ giáo sẽ dạy cho bọn họ là, làm thế nào để bảo vệ mình.

Bọn người Diêu Chí Văn và Trần Thương là một nhóm cùng đến bệnh viện một lúc, là nghiên cứu sinh nội khoa tim của đại học Y Đông Dương, và Vương Khiêm, Tăn Duyệt đều giống vậy, là biên chế.

Diêu Chí Văn thì tính tình hướng nội, không thích nói chuyện, bình thường có gặp ai cũng chỉ cười cười chào hỏi, nhìn qua chẳng khác gì một cô nương đang ngượng ngùng, bản tính cũng chất phác hơn người, lần này lại gặp trúng Nghiêm Minh, coi như Diêu Chí Văn xui xẻo.

Loay hoay cho tới trưa mà cũng không có một chút thời gian nghỉ chân.

Vào khoảng mười một giờ, Diêu Chí Văn vội vã chạy tới tìm Trần Thương, có chút lo lắng nói:

- Bác sĩ Trần, giúp tôi qua kiểm tra bệnh nhân này với!

Trần Thương gật đầu, đi theo Diêu Chí Văn đến phòng cấp cứu.

Diêu Chí Văn vừa đi vừa nói:

- Người bệnh là một người đàn ông trung niên, 41 tuổi, lúc 120 đưa tới ngực đau dữ dội, đến đây không bao lâu thì hôn mệ, tình trạng rất nghiêm trọng.

Trần Thương nghe được lời Diêu Chí Văn nói, nhạy cảm phát hiện ra mấy manh mối.

- Ngực đau!

- Hôn mê!

Chẳng lẽ là nhồi máu cơ tim?

Đây là cảm giác đầu tiên của Trần Thương.

Diêu Chí Vẫn tiếp tục nói thêm:

- Người bệnh vừa tới khoa cấp cứu chưa được bao lâu ý thức trở nên mơ hồ,  thần chí không rõ. 120 đưa tới, lúc ngồi trên xe cùng một bác sĩ khác, bệnh nhân vẫn rất tỉnh táo, chỉ nói là khó chịu ở ngực, ngực đau cực kỳ giống như bị kim đâm, tiêm Nitroglycerin cũng không có giảm đau, lúc đo điện tim thì lại bình thường,

Trần Thương sững sờ, vội vàng hỏi:

- Đến cấp cứu có bù được cho đồ tâm điện không?

Diêu Chí Văn gật đầu:

- Bù được, còn kiểm tra Troponin khẩn cấp.

- Không nhìn thấy biểu hiện nhồi máu cơ tim cấp tính, hơn nữa, xét nghiệm máu thì nhìn thấy Troponin tăng cao.

Trần Thương nghe xong lập tức nhíu mày, sau khi bước vào phòng, Diêu Chí Văn mau chóng mang bản đồ điện tim tới, đưa cho Trần Thương:

- Anh nhìn đi.

Trần Thương cầm lấy bản đồ điện tim, phát hiện bản đồ điện tim cũng không có biểu hiện nhồi máu cơ. tim, S-T cơ bản vẫn bình thường...

Cái này đúng thật kì quái!

Diêu Chí Vẫn:

- Tôi vẫn lo lắng là trái tim có vấn đề, vừa rồi gọi điện thoại gấp cho nội khoa tim để hội chuẩn nhưng vân chưa nối máy được, bác sĩ Nghiêm đã... Đi lên mời!

Trần Thương nhịn không được cười nhạo một tiếng...

Hai người đều biết, dù sóng hình hiện tại của bản đồ điện tim không biểu hiện ra, nhưng cũng không thể loại trừ khả năng người bệnh bị nhồi máu cơ tim cấp tính.

Nếu như gặp phải trường hợp nhöi máu cơ tim điển hình, bản đồ điện tim sẽ có những dạng ST đặc thù, các loại hình sóng dạng đồ hình là hoàn toàn chính xác, cái này cũng rất dễ lý giải, bởi vì bình thường tế bào cơ tim không có điện hoạt động, cơ chế bản đồ điện tim sẽ bắt được và thông qua dạng dị thường này để biểu hiện hình sóng

Nhưng phải cần thân vì giai đoạn đầu nhồi máu cơ tim, khả năng cơ tim vẫn chưa hoàn toàn hoại tử, vẫn tồn tại phản ứng điện tim, nói cách khác bản đồ điện tim không nhất định sẽ có biếu hiện điển hình.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 588: Lành ít dữ nhiều!


Hai người vừa kết thúc chuyện đang nói thì cũng vừa đúng lúc đến phòng cấp cứu, lúc này người bệnh đang được giám sát điện tim.

Ban đầu khi Trần Thương khám cho bệnh nhân, trên mặt cũng không có thấy biểu hiện gì khác thường, hơn nữa đã hôn mê, nắm ở trên giường bệnh, không có bất cứ động tĩnh gì.

Trên bản đồ điện tim hiển thị: Nhịp tìm 120 Iăn/phút, hơi nhanh, huyết áp là 80/50 mmHg, thấp... Huyết áp của người bình thường hẳn là 90-140/60-90 mmHg,

Huyết áp 80/50, vô luận như thế nào vẫn là thấp, huyết áp thấp, nói rõ bệnh nhân đã bị sốc.

Tất cả manh mối vẫn chưa rõ.

Lành ít dữ nhiều!

Lúc trước bệnh nhân có tiền sử cao huyết áp, mà lúc này huyết áp chỉ có 80/50, loại tình huống này, huyết áp căn bản là không có khả năng cung cấp đủ máu cho đại não, nói đơn giản chút, tim cũng giống như một cái máy bơm nước, phải truyền máu đi khắp toàn thân, mà lúc này máy bơm nước không cung cấp đủ áp lực, không có cách nào truyền nước lên trên đầu. 

Mà đại não lại vô cùng mẫn cảm khi trong máu thiếu oxi, một khi lượng máu hoặc oxi bị giảm bớt sẽ hôn mê!

Vì nhanh chóng loại bỏ nhồi máu cơ tim, Trần Thương lại lần nữa làm cho người bệnh một bản đồ điện tìm

Trần Thương do dự một phen:

- Tôi đi hỏi người nhà bệnh nhân thử tại sao lại xây ra tình huống này,

Người nhà bệnh nhân là vợ của anh ta, nói giọng địa phương,

Trần Thương hỏi:

- Từ khi nào người bệnh xuất hiện triệu chứng tức ngực?

Người vợ rõ ràng bị dọa sợ, nói chuyện có chút lộn

- Bình thường anh ấy rất khoẻ, chỉ là thích uống rượu, nhưng mà... Tôi... Tôi nhớ không rõ từ khi nào thì anh ấy không thoải mái, có lẽ là hôm qua, tôi cũng không để ý, nhưng hôm nay nghiêm trọng hơn nên không thể đi bộ, tôi tranh thủ thời gian gọi 120, tới phòng cấp cứu không bao lâu thì hôn mê. 

Nói xong, cô gái vừa nói vừa khóc, cực kỳ sợ hãi.

Trần Thương thở dài, cũng có thể lý giải, dù sao một người đang yên đang lành đột nhiên cứ như vậy mà hôn mê, đổi lại là người khác cũng sẽ căng thẳng.

Trần Thương hiểu cho cô, nhưng bây giờ không phải là lúc cần an ủi.

Bởi vì nhồi máu cơ tim rất nguy hiểm, có khả năng ảnh hưởng đến tính mạng, nếu như chẩn đoán chính xác, nhất định phải giành giật từng giây, sau đó kịp thời đưa đi trị liệu.

Nhồi máu cơ tim là gì?

Chính là mạch máu của tim bởi vì một nguyên nhân nào đó mà hình thành bị tắt, máu chảy không thông, tim kỳ thật chính là một bộ phận cơ thịt, toàn bộ vận động của tim đều dựa vào máu được cung cấp từ vành động mạch.

Nếu như tim thiếu máu trong khoảng thời gian quá dài, tế bào cơ tim sẽ dần bị hoại tử, tế bào cơ tim bị hoại tử quá lâu, tim không có nguồn cung cấp, lúc này sẽ dẫn đến tình trạng suy tim, sau đó bị sốc, cuối cũng là tử vong.

Quá trình này sẽ có thể chỉ diễn ra trong vẻn vẹn có mấy phút! 

Vì lẽ đó, một khi xác nhận là nhồi máu cơ tim, phương pháp cứu chữa hữu hiệu nhất chính là, ngay, lập tức, quả quyết, mau chóng khai thông mạch máu, không quản là thuốc tan máu hay là can dự ngăn cản, mục đích cũng là vì đả thông mạch máu bị tắc nghẽn, khôi phục dòng chảy của máu về tim.

Vì lẽ đó, mọi chuyện vô cùng cấp bách!

Trần Thương theo thói quen đặt tay lên thân người bệnh, kiểm tra mắt, kiểm tra phản xạ.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 589: Chỉ có một khả năng!


Hơi trong bụng có chút chặt...

Cái này không bình thường, người bình thường nằm thắng thì phần bụng hắn là lỏng, mặc cho cơ bụng anh ta có cứng rắn ra sao, cái bụng đều phải mềm.

Hơn nữa, người bệnh này đã hôn mê, tại sao cái bụng vẫn cứng? Hơn nữa bó rất chặt!

Người đàn ông này thân hình lại mập, rõ ràng không có cơ bụng.

Diêu Chí Văn cũng chợt phát hiện tình huống này, vội vàng sờ lên, lập tức ngây ngẩn cả người!

- Căng cơ?

Phần bụng căng cơ, thường sẽ là trong ổ bụng xuất hiện chứng viêm, chứng viêm kích thích phúc mạc, dẫn đến phần cơ bụng bị siết chặt, vì lẽ đó sờ tới sờ lui đã cảm thấy cái bụng có chút chặt.

Chẳng lẽ là người bệnh bị nhồi máu cơ tim nên dẫn đến phần bụng bị căng?

Lúc này, kết quả bản đồ điện tìm đã có, y tá đưa tới, Trần Thương nhận lấy, nghiêm túc nhìn, vẫn không thấy được biểu đồ điển hình của nhồi máu cơ tim.

Trần Thương nhịn không được hỏi người nhà: 

- Từ lúc phát tác đến bây giờ là bao lâu rồi?

Người vợ mơ mơ màng màng, nói:

- Mấy tiếng nhỉ? Ba bốn tiếng...

Trần Thương nhìn Diêu Chí Văn:

- Không giống như là nhồi máu cơ tim! Đã trải qua ba, bốn tiếng, nếu quả thật là nhồi máu cơ tim cấp tính, hẳn bản đồ điện tìm phải có cải biến rõ ràng.

Trần Thương nhịn không được hỏi:

- Chụp X quang ngực, CT hay chưa?

Chẳng lẽ tức ngực còn có nguyên nhân khác?

Diêu Chí Văn căm phim chụp X quang tới, Trần Thương xem xét, cơ bản đều bình thường!

Cái này mẹ nó sao kỳ quái vậy?

Đến cùng đã có chuyện gì xảy ra!

Đại não Trần Thương cấp tốc xoay nhanh, tự hỏi các loại khả năng.

Suy nghĩ một hồi lâu, nhưng tay Trần Thương vẫn không ngừng, một mực kiểm tra phần bụng của người bệnh, hy vọng có thể phát hiện thêm nhiều chỉ tiết

Đang lúc anh làm kiểm tra thường quy gõ vào vùng gan cho bệnh nhân, ngay khi gõ vào gan, phát hiện đột nhiên bệnh nhân chau mày, biểu hiện ra sự đau đớn.

Lần này khiến cho Trần Thương chấn kinh!

Một người đang hôn mê lại xuất hiện biểu hiện đau, điều này nói lên cái gì?

Chỉ có một khả năng!

Đó chính là Trần Thương hoàn toàn chính xác khiến anh ta đau!

Ừm, đây không phải nói nhảm, là thật!

Cho dù là khi người ta hôn mê, gặp phải đau đớn kịch liệt, cũng vẫn có cảm giác.

Mà người bình thường bị gõ vùng gan sẽ không có bất kỳ phản ứng nào, trừ phi hệ thống gan mật của anh ta có vấn đề!

Hơn nữa còn là những bệnh chứng viêm cấp tính, giống như lá viêm gan, viêm túi mật, hoặc là gan quặn đau, vân vân.

Người vợ thấy người đàn ông biếu hiện đau đớn, cho là anh ta đã tỉnh, vội vàng ở bên tai của anh ta kích thích, lớn tiếng gọi tên của anh ta, thế nhưng một chút phản ứng cũng không có.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 590: Tiến hành hội chẩn gấp!


Cơ thể cực kỳ phức tạp, tuyệt đối không đơn giản như chỗ nào đau thì là chỗ đó có bệnh!

Mà lúc này, rất có thể hệ thống túi mật của người bệnh có vấn đề!

Trần Thương:

- Đưa giấy xét nghiệm cho tôi

Nếu như lầm cả hai, bỏ lỡ cơ hội trị liệu, người bệnh có thể sẽ gặp nguy hiểm.

Tiếp nhận báo cáo xét nghiệm của bệnh nhân, sau khi cẩn thận đọc một phen, kiểm tra máu cho thấy tế bào bạch cầu hơi cao, không phải quá cao.

Nhưng cơ thể bị nhồi máu cơ tim sẽ dẫn đến tế bào bạch cầu hơi cao, cũng sẽ xảy ra lây nhiễm, vì lẽ đó không thể chỉ nhìn giấy xét nghiệm máu để đưa ra phán xét.

Trần Thương nhìn Diêu Chí Văn:

- Trước tiên truyền dịch! Truyền một lượng lớn!

Lúc này, Diêu Chí Văn cũng hiểu rõ tình huống:

- Anh nói là... Nghỉ là bị sốc do viêm hả?

Trần Thương gật đầu! 

Trên thực tế không quản là tim mạch bị sốc, hay là bị sốc do viêm, lúc này việc cần làm nhất bổ sung chất lỏng.

Chỉ cần tăng dung lượng máu, tăng huyết áp bệnh nhân, mới có thể cam đoan mỗi khí quan đều được cung eấp đủ máu và oxi, nếu không, những cái khí quan đó sẽ thiếu máu, thiếu dưỡng khí sẽ từng bước. từng bước chết đần!

- Thông báo phòng siêu âm tiến hành hội chẩn gấp!

Trần Thương quả quyết điền vào bảng theo dõi.

Y tá vội vàng cầm điện thoại lên, bất đầu làm việc.

Vì tuyệt đối không thể có sai sót, Trần Thương lại lần nữa kiểm tra tỉ mỉ hơn cho người bệnh, nghe chuẩn đoán tìm phổi không có quá nhiều dị thường, lại lần nữa chụp X-quang ngực cũng không có dấu hiệu suy tìm, phối có nước, một lăn nữa lại đo thêm bản đồ điện tìm, vẫn không nhìn thấy biểu hiện điển hình của nhồi máu cơ tim, người bệnh thật không phải bị nhồi máu cơ tim!

Trên cơ bản Trần Thương đã có thể khẳng định!

Nếu muốn chẩn đoán bệnh nhöi máu cơ tim, phương pháp khách quan nhất chính là không ngừng đo bản đồ điện tim.

Bản đồ điện tim vừa tiện nghị, lại thuận tiện, càng không có phóng xạ, còn có thể cung cấp giá trị lớn, thật sự là đồ kiểm tra hiếm có.

Ở phòng siêu âm bên cạnh, chỉ chốc lát bọn họ đã đẩy máy móc tới.

Không bao lâu!

Kết quả kiểm tra đã có.

Kết quả khiến Trần Thương cùng Diêu Chí Văn giật nảy mình!

Siêu âm cho thấy rõ ràng là túi mật có tăng lớn, túi mật, vách ống mật tăng dãy, trong túi mật còn có rất nhiều sỏi, ống mật còn khuếch trương vô cùng rõ ràng!

Đây hết thảy đều cho thấy, túi mật, ống mật của bệnh nhân là bị viêm, hơn nữa rất có thể là viêm ống. mật cấp tính dẫn đến tắc nghẽn.

Một khi sỏi thận làm tắc ống mật chủ, mật không cách nào thuận lợi bài xuất đường tiêu hóa, càng để lâu thì sẽ càng nhiều, cuối cùng dẫn đến tăng áp lực trong ống mật, mật ngược dòng vào máu, mang theo vi khuẩn vào máu sẽ sinh ra chứng mủ độc, nghiêm trọng hơn sẽ khiến người bệnh bị sốc.

Trần Thương trực tiếp lấy điện thoại ra gọi cho Trương Hữu Phúc, Trương Chí Tân vừa vặn đang trực ban nên lập tức chạy xuống!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 591: Dở khóc dở cười


Trần Thương thở dài, không biết nói cái gì.

Chấn đoán bệnh quá phức tạp, ai mà có thể cam đoan mình nhất định có thể chẩn đoán bệnh chính xác?

Trần Thương có hack, thế nhưng cũng không thể nhìn một cái là thấy ngay được, nếu như không phải nhẹ nhàng sở một cái, bản thân Trần Thương cũng không dám đảm bảo.

Trần Thương nhìn Diêu Chí Văn, cái này không thể trách anh ta..

Bệnh tật có thiên biến vạn hóa, các triệu chứng của các bệnh khác nhau, phụ trợ kiểm tra thường xuyên sẽ có liên quan, nếu như không tỉ mỉ phân rất có thể sẽ phạm sai lầm.

Cho nên nói

Người làm nghề y, lúc nào cũng nơm nớp lo sợ, như giẫm trên băng mỏng!

Mà lúc này đây, bác sĩ Nghiêm trở về... Dẫn theo cả bác sĩ nội khoa tim.

Trần Thương thở dài, nhìn Diêu Chí Văn:

- Anh cực kỳ ưu tú, ít nhất cũng không có chạy...

Diêu Chí Văn dở khóc dở cười, thật sự là vừa cười vừa khóc, nước mắt lốp bốp chảy xuống.

- Tôi thật rất muốn làm một báo sĩ tốt!

Trần Thương cười nói:

- Anh đã là...

Trừ an ủi anh ta, lúc này còn có thể nói gì nữa?

Nghiêm Minh vội vã chạy tới:

~ Tiểu Diêu, người đâu? Người bệnh đi đâu rồi?

Nhìn thấy Diêu Chí Văn khóc, dọa cho Nghiêm Minh khẽ run rẩy:

~ Người đi rồi?

Trần Thương thở dài, lắc đầu, trở về khoa cấp cứu.

Trần Đại Hải xách hành lý cho Dương Giai Tuệ, trong miệng một mực lải nhải:

~ Bà nói bà mang nhiều đồ thế để làm gì? Bao lớn bao nhỏ một đống lớn, chúng ta còn có thể chừa chút cái gì?

Trần Đại Hải thấy vợ cũng không để ý tới đến mình, nói tiếp vài câu:

- Chúng ta chỉ ở cỡ hai ba ngày, cũng không phải dọn nhà luôn.

Dương Giai Tuệ quay người trừng mắt liếc ông một cái:

- Trần Đại Hải, ông nói xong chưa? Trên đường đi nói mấy trăm lần, sao cứ lải nhải như tức phụ thế?

Trần Đại Hải khụ khụ một tiếng không nói.

Dương Giai Tuệ bỗng nhiên xoay đầu lại:

- Aizz, tôi hỏi ông? Bỗng nhiên Thương nhỉ cứ gấp gáp kêu chúng ta đến mua nhà, có phải là nhìn trúng cô gái nhà ai rồi không?

Trần Đại Hải nhíu mày, nhẹ gật đầu:

- Ừm, tôi cũng cảm thấy có thể là vậy!

Một lát sau.

Dương Giai Tuệ chợt nhớ tới cái gì, hạ giọng nói:

- Ông xem thử tiền vẫn còn chứ?

Trần Đại Hải trừng bà một cái

- Đang ở nhà ga, nói gì thế?

Sau khi nói xong, cẩn thận sờ lên túi xách tùy thân một cái, sau đó nhìn thoáng qua xung quanh, nhẹ gật đầu với Dương Giai Tuệ: 

- Ừm! Ở đây, ở đây!

Lúc này, Dương Giai Tuệ mới thở phào nhẹ nhõm:



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top