Bác Sĩ Nguy Hiểm

Dịch 

Chương 512: Có cả giảm bớt nữa há?


Sau khi phẫu thuật hoàn tất, có thể nói Từ Khải Lâm là người đầu tiên nhìn thấy mặt Đậu Hinh, thời điểm khi cô nhìn đường khâu lại chỉ còn một chút vết sẹo loáng thoáng như ẩn như hiện, cô đã nhịn không. được cảm khái một tiếng!

Y học, thật sự là một ngành học kỳ tích lại có thể thay đổi tương lai một người!

Từ hôm nay trở đi, vận mệnh của Đậu Hinh khả năng đã thay đổi.

Cô cũng sẽ giống như người bình thường, nở nụ cười xán lạn, sống vui vẻ, theo đuổi giấc mộng của mình, theo đuổi người mình ưa thích.

Nghĩ tới đây, trong ánh mắt Từ Khải Lâm nhìn Trần Thương tràn đầy kính ngưỡng, khâm phục, cảm kích còn có các loại tình cảm phức tạp.

Lúc này, Trần Thương đi tới, nhìn thoáng qua bộ dạng phẫu thuật, kiểm tra một phen rồi cởi găng tay, chụp mấy bức ảnh làm kỉ niệm để trở về nghĩ lại cần phải cải tiến phương pháp tốt hơn nữa.

Phẫu thuật không giống như làm toán, chỉ có đúng sai. 

Hạn mức Phẫu thuật rất cao và không ngừng tăng lên, cho dù phẫu thuật đã thành công, thì vẫn cần phải không ngừng tìm kiếm cùng phát hiện chỗ thiết xót trong đó, để không ngừng tiến bộ.

Bác sĩ quan sát ở xung quanh cũng giữ im lặng, nhìn trên màn hình lớn bắt đầu ghi chép, mọi người thật không biết nên nói cái gì cho tốt, khi nhìn thấy Trần Thương, trong mắt họ đã tràn đầy tôn kính.

Có đôi khi, thực lực là ngôn ngữ tốt nhất!

Đinh! Nhiệm vụ hoàn thành, cứu vớt một linh hồn tự tỉ !Thành công hoàn thành cấy ghép mảnh da + phẫu thuật chỉnh hình khuôn mặt. Ban thưởng: 1, thuật cấy ghép mô da cao cấp; 2, độ thiện cảm của Tân Tường + 20. 3, độ thiện cảm của Đậu Hinh + 50. ]

Thuật cấy ghép mảnh da cùng thuật cấy ghép mô. da có khác biệt, nhưng biến hóa bao nhiêu thì cũng, không rời bản chất.

Cấy ghép mảnh da là trực tiếp cất lấy biểu bì và bộ phận hoặc là toàn bộ tầng lớp da trong thân thể, một bộ phận nào đó, sẽ không giống với cấy ghép mô da, còn mang theo cuống, sau đó cấy ghép đến khu vực làn da khuyết tổn khác của thân thể.

Nhưng thuật cấy ghép mảnh da bên trong, sau khi mảnh da bị cắt, mạch máu tuần hoàn sẽ tự động định chỉ, sau khi cấy ghép hoàn toàn dựa vào cấy ghép da một lần nữa thành lập tuần hoàn mạch máu, vì lẽ đó lâm sàng cũng phân loại phẫu thuật này trở thành phẫu thuật cấy da phân li.

Thêm một bước là hấp thu huyết thanh và xây dựng lại mạch máu, chủ yếu là lý luận nhưng chênh lệch không lớn lắm!

Nói chung đây là một kỹ năng không tệ!

Mà độ thiện cảm của Tần Tường trực tiếp tăng thêm 20, càng không nói độ thiện cảm của Đậu Hinh tăng đến 50.

Nghĩ đến điều này, Trần Thương cười cười.

[Đinh! nhiệm vụ khảo nghiệm trái tim người Thầy thuốc, miễn phí phẫu thuật trị liệu cho người bệnh Đậu Hinh, cho thấy được y đức y phong của người thầy thuốc, đáng quý, thu hoạch được điểm kỹ năng + 3. ]

L Đinh! Đánh giết quái vết sẹo thủ lĩnh, cấp 51, thu hoạch được đắng cấp + 1, kinh nghiệm cấy ghép mô da + 300; thu hoạch được trang bị: kim thẩm mỹ (màu lam), dược phẩm tăng tỉnh lực x 5. ]

Trần Thương nhìn thấy kim thẩm mỹ hơi sửng sốt một chút, đây là ý gì?

[Kim thẩm mỹ: trang bị màu làm, thuộc tính: 1, da bị tổn hại -2; 2, vết sẹo -2; ]

Trần Thương lập tức tròng mắt hơi híp, trời ơi? Cái này lợi hại!

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 513: Một chuyện may mắn


Không biết đến cấp 30 hoặc là cấp 40 sẽ có cánh cửa khác hay không.

Phẫu thuật kết thúc mỹ mãn, Trần Thương thu hoạch tương đối khá!

Tân Tường bùi ngủi mãi thôi.

Lúc này, điện thoại Tân Tường vang lên.

“Chào, anh khỏe chứ?"

'Vương Ngọc Sơn đi thẳng vào vấn đề nói: "Chủ nhiệm Tần, tôi là Vương Ngọc Sơn, hiện tại thuận tiện mở video hội nghị không? Chúng tôi muốn trò chuyện cùng bác sĩ phẫu thuật một chút, phẫu thuật lần này, nói thật là đã gây cho chúng tôi quá nhiều rung động, ông xem có được hay không?"

Tân Tường quay người nhìn Trần Thương: "Tiểu Trần, viện trưởng Vương của Lục viện thành phố Ma Đô muốn cùng trò chuyện với cậu một chút về phẫu thuật vừa rồi, cậu ... Có thời gian không?”

Trần Thương nghe thấy vậy hai mắt tỏa sáng, chuyện tốt như thế làm sao lại không có thời gian: "Có, chủ nhiệm Tân an bài là được rồi”

Tần Tường vội vàng nói: "Chủ nhiệm Vương, nửa giờ sau bắt đầu hội nghị từ xa." 

Vương Ngọc Sơn gật đầu: "Được.”

....

....

Nghe thấy tin tức này, các bác sĩ mặt lộ vẻ vui mừng.

So với Trần Thương, lần này những bác sĩ ở khoa da liễu của Đông Đại Nhất viên càng thêm chờ mong hội nghị, bởi vì hiện tại bọn hắn đang nhịn một bụng nghỉ vấn, không biết mời ai giải thích.

Hiện tại, Lục viện thành phố Ma Đô tự đến đây giải thích, cơ hội tốt như vậy, đúng là khó được!

Khi từ phòng phẫu thuật đi ra, Trần Thương có chút xấu hổ nhìn đám người đứng ở một bên không đi, nhất định phải chờ Trần Thương ra ngoài.

Một đoàn người, vội vàng trở lại văn phòng, hội nghị từ xa chính thức bắt đầu.

Vương Ngọc Sơn hắng giọng, lớn tiếng nói: "Hôm nay, tôi rất vinh hạnh có thể nhìn thấy một ca phẫu thuật hoàn mỹ thế này, tận mắt chứng kiến phương án tỉnh diệu của chủ nhiệm Tân, đây quả thật là một chuyện may mắn!

"Tôi đại biểu ngoại khoa Lục viện thành phố Ma Đô xin biểu thị sự cảm ơn đối với các bác sĩ khoa da liễu của Đông Đại Nhất viện, cảm ơn các vị đã nhiệt Tình chia sẻ."

Nghe thấy Vương Ngọc Sơn tán dương mình như thế, nhìn đối phương tràn đầy một phòng bác sĩ, Tân Tường nhịn không được sinh lòng tự hào, cơ hội như vậy có thế được mấy lăn?



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 514: Không thêm mắm thêm muối


Vương Ngọc Sơn ngẩn người, bởi vì đây là mọi người tận mắt chứng kiến Tần Tường thiết kế ra mô da này.

Thế nhưng Tần Tường nói vậy, rốt cuộc là ý gì?

Ngay cả các bác sĩ trong văn phòng của Đông Đại Nhất viện cũng đầy kinh ngạc nhìn chủ nhiệm, chủ nhiệm nói vậy là sao?

Tần Tường mim cười, không thèm để ý ánh mất của mọi người, từ đầu tới đuôi, ông cũng chưa từng nghĩ mình sẽ chiếm dụng ý tưởng và công sức của Trần Thương, bởi vì đối với ông mà nói, thật không có quá nhiều tác dụng.

Để người khác khen một câu tốt có làm được gì không?

Tần Tường đường đường là phó chủ tịch hội y học ngoại khoa da liễu, chủ nhiệm ngoại khoa chỉnh hình của Tỉnh Đông Dương, , còn để ý những thứ này sao.

Vinh dự của ông đã đủ nhiều!

Lại nói, đợi đến lần tiếp theo thật cần ông tham gia, lúc đó lại không nghĩ ra nổi một phương án tốt, đấy không phải tự đánh mặt mình thì là cái gì? 

Bởi vì cái gọi là một lời nói dối căn một trăm lời nói dối để che đậy.

Lúc ấy, Tần Tường căn bản chưa hề nghĩ trộm phương án của Trần Thương, chẳng qua là cảm thấy tự nhiên trong đầu xuất hiện, cho nên mới có ý nghĩ này.

Nghĩ tới đây, Tân Tường nhàn nhạt nói: "Thật ra, rước khi phẫu thuật, tôi đã mời Bác sĩ Trần đến bệnh viện chúng tôi, hi vọng cậu ấy có thể hiệp trợ tội thực hiện phẫu thuật cho bệnh nhân Đậu Hinh, Bác sĩ Trần có thiên phú rất đáng sợ trong lĩnh vực chỉnh hình làn da, trong lĩnh vực khâu thẩm mỹ làn da cũng hết sức lợi hại”

"Ca phẫu thuật này, người bệnh Đậu Hinh thuộc. về đối tượng mà phòng ban chúng tôi chăm sóc, để có thể tiết kiệm chí phí, chúng tôi đã hết sức miễn giảm, mà Bác sĩ Trần tham gia hỗ trợ ca phẫu thuật này lại còn không cần tiền. Chính là dưới điều kiện như vậy, Bác sĩ Trăn vẫn dứt khoát kiên quyết gia nhập cùng làm phẫu thuật với chúng tôi.

"Mà chiều hôm qua, sau khi Bác sĩ Trần tới phòng chúng tôi, tôi đã dẫn theo câu ấy đến gặp bệnh nhân, sau khi cậu ta nhìn tình huống của Đậu Hinh thì bắt đầu ở vẽ trên mặt cô bé những cái gì đó, tôi nói lời thật lòng, lúc ấy căn bản tôi cũng không để ý, chỉ cho rằng Bác sĩ Trần là dựa theo mạch suy nghĩ của chỉnh hình khuôn mặt để vẽ mà thôi...”

Tần Tường lần lượt nói ra một phen, không thêm mắm thêm muối, chỉ đơn thuần miêu tả.

"Vì vậy, lúc ấy tôi linh cơ khẽ động có thể nghĩ ra một phương án như thế, thực sự là có chút xấu hổ, đó hoàn toàn chính là công lao của Bác sĩ Trần !"

Nói đến đây, Tần Tường nhìn Trần Thương, trong. ánh mắt tràn đầy thưởng thức!

"Có thể nói như vậy, ca phẫu thuật này từ đầu tới đuôi đều là Bác sĩ Trần trù hoạch, thiết kế, phẫu thuật, khâu, đây đều là một hệ thống, tự nhiên mà thành!"

"Cũng chỉ có Bác sĩ Trần mới có thể làm tốt nhất phần thiết kế này."



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 515: Tham gia hội tuyển dụng


Chỉ riêng phần thiết kế, Trần Thương đã nói cả nửa giờ, đám người cũng nghe nửa giờ.

Trong đó, mọi người cũng không phải nghe không mà là thảo luận, mỗi người phát biểu ý kiến của mình, nói ra nghỉ ngờ của mình để Trần Thương giải thích.

Đặc biệt là Vương Ngọc Sơn, chẳng biết trong lòng đang suy tính điều gì, hỏi rất nhiều câu hỏi không liên quan đến lăn phẫu thuật này, nhưng Trần Thương luôn có thể đưa ra một câu trả lời hài lòng cho ông.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, sau khi giải thích xong khâu cuối cùng của ca phẫu thuật, mọi người lại lần nữa nhiệt liệt vỗ tay.

Bởi vì rất nhiều nghỉ hoặc, sau khi nghe Trần Thương giải thích họ đã hiểu rõ hơn, hơn nữa Trần Thương cũng không tàng tư, ngược lại quang minh chính đại nói ra suy nghĩ của mình.

Trần Thương cấy ghép mô da dù sao cũng là cấp đại sư, ngay cả Vương Ngọc Sơn rất am hiểu lĩnh vực này cũng không thể không giơ ngón tay cái lên, nói một tiếng phục!

Vào giờ phút này, không còn có bất kỳ ai hoài nghỉ Trần Thương, cho dù là đông đảo chủ nhiệm chuyên gia bác sĩ của Lục viện thành phố Ma Độ, lúc này trong lòng cũng khẽ gật đầu biểu thị tán thành.

Trần Thương hơi cúi đầu, lễ phép ngồi xuống.

Lúc này, Vương Ngọc Sơn bỗng nhiên nói: "Bác sĩ Trần, lưu lại phương thức liên lạc không? Lục viện thành phố chúng tôi cũng thường xuyên có một vài bệnh lịch nghi nan, có lẽ có thể giao lưu cùng hợp tác."

Trần Thương tự nhiên gật đầu, chủ động nói số điện thoại cùng Wechat của mình.

Vương Ngọc Sơn cười nói: "Chúng ta sẽ gặp lại”

Màn hình hội nghị kết thúc, Trần Thương cũng không ở lại bao lâu, dù sao cơm ở Đông Đại Nhất không đáng lưu luyến... Đứng dậy tạm biệt mọi người rồi rời đi

Bận rộn đến bây giờ, đã gần mười hai giờ, lúc này Trần Thương mới nhớ tới chiều nay còn phải đi tham gia hội tuyển dụng.

Tùy tiện xuống quán cơm nhỏ dưới lầu ăn một bữa, về nhà ngú một giấc.

Năm ở trên giường, Trần Thương bỗng nhiên liên tiếp nghe thấy tiếng nhắc nhở của điện thoại, chợt phát hiện Wechat có hai ba mươi lời mời kết bạn... Bật lên xem, cách thức rất thống nhất:



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 516: Đây là hai chuyện khác nhau!


Trần Thương đoán cử hành hội tuyển dụng vào tháng chín, khẳng định là trường học có ý khác!

Dù sao lúc này tân sinh chỉ vừa khai giảng!

Anh rất muốn nói cho đám tân sinh non nớt kia, 'thấy không? Nhiều bệnh viện, công ty dược phẩm như vậy đều đến trường học chúng ta nhận người, các cậu còn lo lắng không tìm được việc sao?

Ừ....

Khi Trần Thương vừa mới bước vào cổng trường cũng từng nghĩ như vậy, thẳng đến sau khi tốt nghiệp đại học, sơ yếu lý lịch của mình nộp vào rất nhiều nơi nhưng đều như đá chìm đáy biển thì mới biết được.

Thông báo tuyển dụng là thông báo tuyển dụng, đi làm... là đi làm.

Đây là hai chuyện khác nhau!

Bác sĩ hoàn toàn không khó tìm việc làm, nhưng nếu như ngươi lòng cao hơn trời, ông trời sẽ cho ngươi biết cái gì là mệnh còn mỏng hơn giấy.

Chủ yếu là muốn tiềm một công việc hài lòng tương đối khó. 

Bình thường, Trần Thương cho rằng tiến sĩ có thể làm ở bệnh viện tỉnh, thạc sĩ thì tìm bệnh viện cấp thị xã, khoa chính quy thì bệnh viện huyện vẫn tương đối hoan nghênh.

Nhưng nếu như muốn nhảy cấp bậc, vậy thì hơi khó khăn một chút

Lần đầu Trần Thương lấy thân phận là người tuyển dụng đến trường, anh cảm thấy có chút quái dị

Người rất là nhiều nhưng đa số đều là người lớn đến thay con mình báo danh hoặc hỏi thăm tình huống, cũng có nhiều người đến nhận lời mời tốt nghiệp.

Tỉnh Nhị Viện có hai người phụ nữ tuổi không lớn tới tham gia công tác tuyển dụng, buổi sáng chủ nhiệm khoa quản lý nhân sự tới không bao lâu đã rời đi, dù sao mục đích tuyển dụng chủ yếu chỉ là nhận sơ yếu lý lịch.

Lãnh đạo chỉ đề xuất cho có, còn nhân tài cũng khó có thể tìm ra ở hội tuyển dụng cỡ nhỏ này. Chủ yếu là thu sơ yếu lý lịch.

Viện Tỉnh Nhị dù sao cũng là bệnh viện tỉnh tam rất nổi danh chữa u bướu,thần nội, thận nội, tâm nội, lá gan, bệnh truyền nhiễm, đây đều là phòng ban trọng điểm cấp quốc gia.

Hai người khoa nhân sự đều tuổi không lớn lắm, hơn ba mươi tuổi, trông thấy Trần Thương tuổi trẻ đầy tình thần cùng nhiệt huyết đi tới, dù sao nam nữ phối hợp, lao động mới có kích tình.

Mất một chút thời gian, Trần Thương mở miệng nói một tiếng “Chị Triệu" "Chị Thôi ” thân thiết.

Kỳ thật hai người cũng nghe thấy tên tuổi Trần Thương, dù sao sự tình khoa trưởng y vụ Tổng Cường này mới có mấy ngày? Mọi người đều biết là bởi vì Trần Thương mới cách chức.

Phòng ban hành chính bệnh viện một năm chỉ bận bịu có mấy lần, những lúc khác thật sự rất nhàn, bình thường rất ưa thích bát quái. Cho nên mới hiểu rõ và đối với Trần Thương, mà cũng có chút nhìn không thấu.

Ngắn ngủi hơn một tháng thời gian, Trần Thương làm ra không ít chuyện đâu, đầu tiên là chuyển biên chế, sau đó tại chức đọc nghiên, cách chức Tống Cường, chiến tích quang huy như vậy, muốn không nổi danh cũng khó.

Thỉnh thoảng có một ít người tới đăng ký, nhưng bên trên thông báo tuyển dụng viết rất rõ ràng, phù hợp thì lưu lại phương thức liên lạc.

Trần Thương nguyên bản cho rằng làm công việc này rất bận rộn, không nghĩ là tới chỉ bồi hai chị đại ở đây nói chuyện phiếm tán gẫu.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 517: Nào có đơn giản như vậy


La Châu thở dài: "Anh thật sự đã đi nhiều nơi, có thể nộp đều đã nộp! Ở cấp thành phố cũng được rồi mà, mặc dù là hợp đồng, nhưng đãi ngộ không tệ, cũng rất tốt”

Đổng Giai nhìn La Châu: "Em vẫn muốn anh lưu tại An Dương."

Nghe vậy, trong lòng La Châu có chút chua xót.

Ở lại Tỉnh lị, nào có đơn giản như vậy?

Nhưng nhìn ánh mắt chờ đợi của Đổng Giai, La Châu cười cười, nhéo nhéo khuôn mặt của cô: "Đi thôi, đi xem một chút”

Làm nam nhân, ai cũng muốn thỏa mãn yêu cầu của bạn gái mình!

Có khó nữa, anh cũng sẽ cố gắng hết sức.

Buổi chiều cũng không có người, trong lúc Trần Thương và hai vị tỷ tỷ đang lưu lại cách thức liên lạc thì bỗng nhiên Đổng Giai trông thấy Trần Thương!

"La Châu, anh mau nhìn, đây không phải là Trần Thương sao?”

'Đổng Giai tràn đầy hiếu kỳ lôi kéo tay áo La Châu, chỉ vào phương hướng tỉnh Nhị Viện nói 

La Châu quay người nhìn lại, quả nhiên trông thấy Trần Thương ngồi ở nơi đó.

Anh cũng tò mò: "Năm nay Trần Thương không phải là nghiên cứu sinh sao? Cậu ta làm gì ở nơi này?"

Đổng Giai cũng lắc đầu: "Chúng ta qua chào hỏi một chút sẽ biết"

Nói xong, hai người đi đến Tỉnh Nhị Viện.

“Trần Thương! Quả nhiên là cậu, cậu tới nơi này làm gì?" La Châu vừa cười vừa nói.

Trần Thương trông thấy La Châu, cũng rất là vui mừng, cầm bản giới thiệu vẫn tắt của Tỉnh Nhị Viện rong tay đưa tới: "Thông báo tuyển dụng, đồng học mời ngồi, tìm hiểu một chút Tỉnh Nhị Viện."

La Châu cắt một tiếng: "Dừng ! Cái cậu này, đàng hoàng kêu anh là được, đúng rồi... Cậu cũng tới tìm việc làm hả?”

Trần Thương lắc đầu, hẳn chợt nhớ tới La Châu học ngoại khoa, thế là nói ra: "Đúng rồi, La Châu, anh học ngoại khoa phải không? Khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện đang có ý định nhận một sinh viên vừa tốt nghiệp ngoại khoa cho sở nghiên cứu, sao anh không báo tên?” 

La Châu cười nói: "Tôi đã sớm ghi danh, nhưng... Tôi thấy rất nhiều người ghi danh mà khoa chỉ nhận một!"

Trần Thương ừ một tiếng: "Khoa cấp cứu tỉnh Nhị Viện thật không tệ, là nơi công tác tốt, tôi cảm thấy đây là cơ hội hiếm có của anh."

La Châu bị Trần Thương ngữ khí chững trạc làm trợn tròn mắt: "Cái gì... Tiểu Thương! Cậu sẽ không thật sự làm ở tỉnh Nhị Viện chứ?"

Chị Triệu ở khoa nhân sự nãy giờ vẫn đứng bên cạnh, cười nói: "Cái này còn có thể là giả sao? Tiểu Trần đang làm ở khoa cấp cứu, nếu như cậu thi được vào, các cậu sẽ là đồng nghiệp."

Một câu nói làm cho La Châu cùng Đổng Giai nói trợn tròn mắt.

"Tôi Không biết cậu lại làm ở tỉnh Nhị Viện, nhưng mà... Cậu không phải thì đậu nghiên sao? Tôi cho là cậu từ chức..." La Châu nói.

Chị Triệu lại cười nói: "Tiểu Trần là biên chế, làm sao có thể vì một cái nghiên cứu sinh mà từ chức, lại nói, lần này đi học nghiên cứu sinh là trong bệnh viện đưa tiểu Trần đi bồi dưỡng đào tạo thêm, thuộc về phạm trù tại chức." 

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 518: Đi mở rộng quan hệ


Điều kiện của Trần Thương thế nào, anh biết rất rõ, thời đại học đến trường là xin học bổng, từ nông thôn đến, khi ở trường cũng là mười phần cố gắng học.

Một sinh viên chưa tốt nghiệp đã có thể kiếm được một chân ở tỉnh lị An Dương.

Nghĩ tới đây, La Châu lại có chút bội phục!

Khoa nhân sự, chị Triệu nói: "Chàng trai trẻ, chuẩn bị thật tốt đi, lần này tỉnh Nhị Viện kiểm tra rất công bằng."

Trần Thương cũng không nói gì nhiều, dù sao mình chỉ tới xem một chút, cũng không có quyền nói chuyện, đừng tướng rằng mình là công nhân viên chức của tỉnh Nhị Viện thì có quyền lợi lớn bao nhiêu, xét đến cùng, mình chỉ là một người trong 1400 nhân viên biên chế mà thôi!

Nhưng để cổ vũ đồng học, Trăn Thương vẫn khuyên: "La Châu, hiện tại khoa cấp cứu tỉnh Nhị Viện không ngừng phát triển, rất xem trọng bồi dưỡng nhân tài, lần này là một cơ hội, cậu chuẩn bị thật tốt một chút, nếu có thể đi vào cương vị không tệ, các phương diện khác đều rất tốt, mấu chốt là bầu không khí ở phòng ban tương đối tốt" 

La Châu nghe xong, gật đầu cười, nói cảm ơn: “Ừm, cám ơn cậu, tôi trở về sẽ chuẩn bị thật tốt, tranh thủ sớm làm đồng nghiệp với cậu."

La Châu cùng Đổng Giai rời đi, hai người có thể nói là trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Thật không nghĩ tới gặp tình huống như vậy.

Ra khỏi sân vận động, Đổng Giai trừng to mắt, nhịn không được nói ra: "La Châu, tối hôm nay chúng ta có nên mời Trần Thương đi ra ăn một bữa cơm hay không? Dù sao Trần Thương cũng là bác sĩ khoa cấp cứu, hiện tại lại tới thông báo tuyển dụng, vạn nhất có thể nói với bên kia vài lời thì sao?”

"Chúng ta hỏi thăm một chút, vạn nhất có tin tức gì, cũng có thể sớm biết, đối với anh mà nói, cũng có chỗ tốt!"

La Châu trầm tư một lát, lắc đầu: "Anh nghĩ không cần đâu, làm như vậy không phải làm cho Thương khó xử sao

"Điều kiện của Trần Thương thế nào, tất cả mọi người đều hiểu rõ, cậu ta có được như hôm nay còn không phải toàn dựa vào chính sức lực của mình sao? Chúng ta đi qua là gây phiền toái, cách làm này rõ ràng không tử tế” 

"Lại nói, ai cũng có chỗ khó, đừng đến lúc đó bởi vì chuyện của hai ta lại làm cậu ấy chậm trễ! Em xem đúng không?”

Đổng Giai thở dài, cô nghĩ nhiều cũng là vì La Châu thôi: "Em sợ..."

La Châu cười cười, nhìn Đổng Giai nói: "Được rồi, bảo bối! Em phải tin tưởng anh nhất định sẽ thi đậu, chúng ta bẵng vào bản lĩnh của mình đi vào là được, cần gì phải tìm phiền toái cho người khác!”

Đổng Giai nhìn La Châu, trong ánh mắt anh tràn ngập kiên định, cũng không nghĩ nhiều nó vậy anh nhất định phải cố gắng !”

La Châu gật đầu.

Dù sao cũng là hội tuyển dụng, Đổng Giai cùng La Châu xuất hiện ở đây cũng không phải là ví dụ duy nhất, rất nhanh lại có người nhìn thấy Trần Thương ở hội tuyển dụng, họ lập tức liên tục tới thăm hỏi.

Trần Thương rất đàng hoàng cũng sẽ không nghĩ mình đang ở khoa cấp cứu tại tỉnh N thì như thế này thế nọ, thực tế hôm nay anh đến đây chỉ là muốn hỗ trợ.

Còn về việc lựa chọn nhân tài? Trò chuyện? Đi mở rộng quan hệ một chút? 

Anh tự biết bản thân mình có bao nhiêu cân lượng.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 519: Mà giải thích thì được cái gì?


Mà lúc này đây, điện thoại Trần Thương không ngừng có thông báo, đủ kiểu tin tức đều nhao nhao được gửi tới, cái gì mà “bạn có thể giúp tôi đi cửa sau được không?”, "có thể giới thiệu tôi cho chủ nhiệm khoa cấp cứu không?, “cung cấp một số tư liệu nội bộ không?"

Trần Thương không trả lời, nghỉ tới nghĩ lui lại thấy không thích hợp, nói một câu: "Lực bất tòng tâm."

Những người hiểu được thì gửi một khuôn mặt cười để trả lời, còn những người không hiểu dứt khoát phát một cái haha để cố tỏ ra là đã hiểu.

Trần Thương không để tâm cười cười và cũng không muốn giải thích cho những người không hiểu kia

Dù sao thì bạn có thể giải thích được với loại người đó sao?

Mà giải thích thì được cái gì?

Người ôm loại tâm lý này không gì khác hơn là tự nghĩ về bản thân, người đó căn bản sẽ không xem xét sẽ có ảnh hưởng gì đến bạn không.

Nên kết giao bằng hữu cùng loại người này sao? Không cần thiết.

Nhưng trong một thời gian ngắn, Trần Thương tốt nghiệp khoa chính quy đại học và được tiến vào bệnh viện tỉnh Nhị Viện lập tức truyền ra, tất cả mọi người nhốn nháo thảo luận.

Có chút âm dương quái khí liền nói người ta hiện tại vì lợi hại nên được bệnh viện cử đi nghiên cứu sinh gì đó, rồi cái gì mà chướng mắt bạn học cũ, tất cả đều mang theo tiết tấu náo loạn.

Lúc đầu, Trần Thương còn trả lời với nhóm bạn về sau thì dứt khoát không quan tâm nữa, trực tiếp thoát khỏi nhóm.

Dù sao ở lại hay không cũng không còn quan trọng nữa.

Xã hội này thật sự là loại người gì cũng có.

Đơn giản là trong lòng không chịu được thiệt thi, cứ nhìn thấy người ta tốt hơn mình luôn sinh ra lòng ghen ghét.

Dù sao, sau khi tốt nghiệp đại học, Trần Thương không có học nghiên cứu, mà hiện tại nghiên cứu sinh bọn họ đều đã tốt nghiệp.

Kết quả hiện tại thế nào?

Trần Thương có biên chế, mà lại là biên chế tại bệnh viện tam giáp tỉnh, nghiên cứu sinh trình độ mấy năm sau cũng sẽ có! 

Mà những người kia, tâm lý kia của bọn họ cảm thấy thật vất vả thi đỗ nghiên cứu sinh, sau khi tốt nghiệp lại còn không có một sinh viên chưa tốt nghiệp trong lòng cảm thấy không thoải mái.

Nhưng đều là người bình thường, nào có không làm mà hưởng?

Ai thành công mà không phải phải cố gắng vượt qua khó khăn để phấn đấu mới có được.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 520: Nói xong cũng rời nhóm!


Cảnh Nghiên từ đầu tới cuối đều luôn đọc tin nhắn, nói thật, Trần Thương có thể vào làm ở tỉnh Nhị Viện, còn có biên chế, Cảnh Nghiên cũng có chút giật mình, dù sao công việc bây giờ thật rất khó tìm, huống chỉ là sinh viên chưa tốt nghiệp,

Nhưng nhìn thấy người khác nói như vậy, cũng cảm giác có chút xem thường.

Sau khi nói xong, Cảnh Nghiên cũng rời nhóm.

Mấy cái náo nhiệt này.

Hai người Mã Chí Đẳng cùng Từ Tuệ Tuệ cũng trợn tròn mắt, xảy ra chuyện gì vậy?

Lúc này, La Châu cũng không nhịn được nói: "Trần Thương người ta chính là giỏi hơn cậu! Lúc đi học cũng giỏi hơn cậu, công việc bây giờ cũng tốt hơn cậu!"

Nói xong cũng rời nhóm!

Lâm Hòa thì cười: "Ha ha, thật mệt!"

Nói xong cũng rời nhóm.

Mã Chí Đăng lập tức đỏ mặt, hắn không nghĩ tới mọi chuyện lại thành ra như vậy!

Không bao lâu, nhóm lớp hơn năm mươi người đều lần lượt ẩn mình, mặt khác đoán chừng nhiều người đều tắt thông báo tin nhắn nhóm, không nói lời nào.

Mã Chí Đằng cùng Từ Tuệ Tuệ trợn tròn mắt, bọn họ không ngờ sẽ phát sinh tình huống này.

Mã Chí Đẳng tự mình nói: "Ha ha, cũng thật là có năng lực, mắt chó coi thường người khác, không phải chỉ là cảm thấy hiện tại Trần Thương có biên chế sao? Dừng! Nguyên một đám vội vã đi nịnh nọt hả?"

Lúc này, một bạn học nói: "Cậu làm người thật là quá thất bại, lại còn không ý thức được nguyên nhân ở đâu sao, ba năm này làm nghiên cứu sinh thật sự là lãng phí.

Nói xong, cũng không để ý tới, trực tiếp rời nhóm.

Mã Chí Đằng lập tức thiếu chút nữa phối đều muốn nổi

Trần Thương rời nhóm, căn bản không có để ý tới đến người nào nói gì.

Loại này người, căn bản là khuyết thiếu một cái ý thức, lời không hợp ý không hơn nửa câu.

Rất nhanh Trần Thương phát hiện mình được thêm vào một nhóm mới. 

La Châu cười cười: "Cái nhóm này thanh tĩnh hơn."

Đám người cười ha ha một tiếng, hàn huyên.

Trần Thương thế mới biết vừa rồi xảy ra chuyện gì.

Trong lúc nhất thời cũng có chút cảm động, kỳ thật đại đa số mọi người đều rất tốt, thế nhưng trong một lớp luôn có một hai người hay thích gây sự, hơn nữa luôn cảm giác mình giỏi hơn người.

Trần Thương cười cười, nhịn không được nói:

"Cảm ơn mọi người”

Đổng Giai mỉm cười: "Lì xì, lì xì, nói cái gì cũng không thực tế bắng lì xì."

Mọi người cũng bắt đầu nói đùa ồn ào.

Trần Thương cũng vui vẻ, hiện tại cậu đã không giống như lúc trước, người mang khoản tiền lớn trăm vạn, ngày mùng 1 tháng 9, bệnh viện chỉnh hình Chí Tân đã kết toán toàn bộ tiền cho Trần Thương, hiện tại trong thẻ của cậu phỏng chừng có hơn một trăm vạn.

Trần Thương cười cười, dứt khoát phát mấy bao lì xì 200 vào trong nhóm.

Vốn dĩ Đổng Giai chỉ đùa một chút, mọi người ồn ào cũng đùa giỡn.

Thế nhưng không nghĩ tới Trần Thương lại chơi lớn như thế!

"Ông chủ Trần giỏi quá!"



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 521: Mọi chuyện đều từ chối.


Sáng sớm thứ hai, Trần Thương vẫn như thường lệ hơn bảy giờ đã đến bệnh viện, thuần thục tiếp nhận nhiệm vụ mỗi ngày, nhưng bỗng nhiên lại phát hiện độ khó nhiệm vụ so với thường ngày dường như cao hơn một chút.

[ Đinh! Nhiệm vụ hàng ngày, hoàn thành 10 ca khâu gân bắp thịt, hoàn thành nhiệm vụ, ban thưởng: Đặc huấn phương pháp khâu Bunnell.]

Trần Thương sửng sốt một chút, phương pháp khâu Bunnell là một loại phương pháp khâu gân bắp thịt thường dùng, Trần Thương biết được là vì khi mới tới khoa cấp cứu được chủ nhiệm An dạy.

Không thể không nói bình thường nhìn qua chủ nhiệm An ăn nói nghiêm túc vậy thôi nhưng thật ra là ngoài lạnh trong nóng, Trần Thương cũng theo bên người chủ nhiệm An nịnh hót, học được không ít bản lãnh.

Dù sao làm ở khoa cấp cứu, cái gì không phải biết chút chứ?

Nhiều kỹ năng không gây áp lực, câu nói này thích hợp nhất với khoa cấp cứu, bằng không... Căn bản khi anh trực ban sẽ không biết bệnh nhân gặp vấn đề gì

Anh cũng không thể nói với bệnh nhân.

Chuyện nhỏ hội chẩn, chuyện lớn cũng chuyển viện. 

Mọi chuyện đều từ chối.

Vậy thì thuê anh để làm gì?

Trừ lãng phí thời gian cấp cứu cho bệnh nhân, bỏ lỡ thời gian tốt nhất vào chuyện vô ích, căn bản không có chút ý nghĩa nào.

Sau khi trông thấy nhiệm vụ hàng ngày của hôm nay, Trần Thương tựa hồ ngửi được khí tức đặc thù.

Có thể là gặp nhiệm vụ đặc thù!

Dù sao 10 ca khâu gân bắp thịt cũng không phải đơn giản có thể hoàn thành, khỏi cần phải nói, số lượng bệnh nhân có đủ hay không cũng là một vấn đề nghiêm trọng.

Nhưng nhiệm vụ ban thưởng: Đặc huấn phương pháp khâu Bunnell... Có chút kích thích nha?

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 522: Người ta cũng kiếm được nhiều hơn cả bác sĩ! 


Nhưng có điều theo lời kể khâu gân bắp thịt của ngoại khoa tay lại không phải như thế, bình quân tiền lương một ca khâu gân bắp thịt ngoại khoa tay khoảng năm sáu ngàn, phí kiểm tra, kiểm nghiệm, phí chỗ nằm hết hơn ba ngàn, phẫu thuật tốn mấy trăm khối, dược phẩm hơn nhau mấy trăm ngàn cũng là sự khác biệt, tiền phẫu thuật thì chừng một ngàn. Vậy bác sĩ có thể kiếm tiền từ chỗ nào?

Đơn giản là từ trong những hệ số tiền phẫu thuật để chia ra, có thể phân chút tiền, nhưng dược phẩm tốn những mấy trăm khối, hao tài mấy trăm khối, phòng phẫu thuật người ta biết đi đâu kiếm tiền? Chút tiền này thật không lọt nối mắt xanh!

Nếu như phải điểm danh một phòng ban nhất định bị bệnh viện chỉnh lại số tiền kiếm được, thì phòng phẫu thuật tuyệt đối sẽ được nêu ra!

Tuần nào cũng hao tài chờ nước chảy, nhưng cũng chỉ được có mấy trăm vạn, thật không lọt nổi mắt xanh của người ta.

Vì lẽ đó... Các anh em gặp phải y tá phòng phẫu thuật, sẽ lập tức rời đi!

Người ta cũng kiếm được nhiều hơn cả bác sĩ! 

Vì lẽ đó, rất nhiều ngoại khoa tay đều không nhìn được trúng gân bắp thịt để có thể khâu lại, phòng phẫu thuật cũng sẽ càng không chào đón loại tiểu phẫu dở dở ương ương này, những bác sĩ ở ngoại khoa tay đều ưa thích phẫu thuật cỡ lớn, như phẫu thuật khâu lại ngón tay gãy, thuật tái tạo ngón tay gãy, gãy xương, phẫu thuật tổn thương nghiêm trọng có “Hàm lượng kỹ thuật”.

Khâu gân bắp thịt, không lọt nổi mắt xanh người 1a, nên ngoại khoa tay ghét bỏ mệt mỏi không làm, phòng phẫu thuật ghét bỏ vì không kiếm được nhiêu tiền nên cũng không muốn an bài, vì lẽ đó dứt khoát cho phòng xử lý làm.

Vì thế, lúc Lý Bảo Sơn hỏi bệnh nhân ngoại khoa tay của bệnh viện khác, người ta đều vui vẻ, dù sao người nói đứt gãy gân bắp thịt cũng không thể không thu, thu đi, phòng phẫu thuật khó có thể sắp xếp ổn thỏa, phong hiểm lớn, kiếm được ít, sự hào hứng của các bác sĩ cũng không cao.

Chính vì vậy địa vị của phẫu thuật khâu gân bắp thịt cũng hơi lúng túng!

Bệnh viện lớn thì không thèm làm, phòng phẫu thuật cũng không chào đón, bệnh viện nhỏ lại xử ý không tốt, bệnh viện tư nhân thì thu phí quá cao. 

Nhưng không thể nghi ngờ nhu cầu hiện tại lại khá phù hợp với Tỉnh Nhị Viện!

Giao ban khoa cấp cứu còn chưa kết thúc, y tá trực ban đã chạy đến, “Chủ nhiệm, có mấy người bệnh bị thương tay tới khám."

Lý Bảo Sơn gật đầu, quả quyết nói: "Tan họp! Mọi người đi làm việc”

An Ngạn Quân dẫn đầu, Trần Thương và Vương Khiêm cũng theo sát phía sau cùng đi ra ngoài.

Mấy người bệnh đến, cũng tuyên cáo một ngày bận rộn căng thắng sắp bắt đầu!

Sau khi ra ngoài mới biết, người bệnh đều là do ngoại khoa tay bên phía Đông Đại Nhất viện giới thiệu đến, khoa cấp cứu cùng ngoại khoa tay của Đông Đại Nhất Viên tương đối mạnh, nên người bệnh ở đó rất nhiều, vĩ lẽ đó lý do đưa tới đây cũng có thể lí giải

Lúc này, người nhà bệnh nhân đã làm xong thủ tục tương quan, sau khi An Ngạn Quân sắp xếp kiểm tra kiểm nghiệm, quay qua nhìn thoáng Trần Thương, sau đó liếc mắt Vương Khiêm, nói, “Tiểu Trần, một hồi nữa cậu khâu lại hai cái kia, tôi khâu lại hai cái, còn nữa... Tiểu Vương, cậu có thể làm trợ thủ giúp tôi không?” 

Vương Khiêm nghe xong, lập tức sững sờ, anh cảm nhận được từ người An Ngạn Quân tỏa ra sự không tín nhiệm trước nay chưa từng có!

Đây rõ ràng không giống nhờ vả cho lắm, Vương Khiêm không cam lòng nhìn An Ngạn Quân.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 523: Vẫn còn có chút lo lắng


An Ngạn Quân lại tiếp tục bồi thêm một câu: “Tuy có mục tiêu cũng là chuyện tốt, ít nhất cũng biết cách hướng tới mục tiêu phía trước để cố gắng là được”

“Nhưng mà... Không nên mơ tưởng xa vời, phải từng bước mà lên, hơn nữa... khi lựa chọn mục tiêu, nhất định phải phù hợp với thực tế của bản thân, không thể mù quáng.”

An Ngạn Quân móc tim móc phổi, thành thật nghiêm túc khuyên giải Vương Khiêm.

Đương nhiên... Cũng là đang khuyên chính minh, dù sao cũng còn một số người, căn bản không phải người bình thường, bọn họ làm sao có thể sơ?

Nghĩ tới đây, An Ngạn Quân cũng tự an ủi chính mình, so sánh với Trần Thương làm cái gì?

Tỉnh Đông Dương với tư cách là tỉnh trung tâm, tương đương với khu vực điển hình của thành phố An Dương.

Công nghiệp nặng phát triển ngày càng suy bại, không có người kế tục, mà công nghiệp nhẹ mặc dù cũng đang tích cực phát triển, nhưng tốc độ phát triển quả thực khiến người ta lo lắng, đến mức thiếu các nhà đầu tư cùng công nghệ cao mới, phát triển tương đối lạc hậu. 

Những năm gần đây vì cải thiện hoàn cảnh, những xí nghiệp gây ô nhiễm nghiêm trọng đều bị di chuyển đến ngoại ô thành phố.

....

Trần Thương tiếp đãi hai bệnh nhân đều là nữ, khoảng chừng năm mươi tuổi

Rất yên tĩnh ngồi một chỗ, không có nhe răng trợn mắt nói bậy, càng không có tiếng buồn bã hay thở dài, phảng phất như cảnh tượng hoành tráng thường thấy,ngược lại lộ ra không có chút rung động nào.

Tuy nhiên, không khẩn trương là không khẩn trương, nhưng chung quy là nằm viện, lỗ hổng lớn như vậy, vẫn còn có chút lo lắng,

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 524: Đây là có liên quan!


Lúc này, phụ nữ đưa tay trái ra, nói: "Cô nhìn đầu ngón tay này của tôi, hiện tại muốn duỗi thẳng cũng không được, dùng chút sức thì đã đau, tôi đi kiểm tra, người †a nói là dính liền, còn có viêm gân bắp thịt, bệnh cũ, cố gắng chịu đựng để về hưu là được."

"Mấy năm này cũng cố gắng đừng để bị thương nữa, bằng không đến lúc đó tay không có sức để ôm cháu nội, ngẫm lại tôi càng lo lắng.

Khâu thần kinh cùng khâu gân bắp thịt xong đều có một chút di chứng, rất nhiều người sau khi bị tổn thương dây thần kinh, dây thăn kinh khôi phục cũng không tốt, thường xuyên sẽ có cảm giác tê, mất cảm giác. Khâu gân bắp thịt cũng giống như thế, thời kỳ, dưỡng bệnh sau khi khâu gân bắp thịt mà phát sinh dính liền như đã nói, so với viêm gân bắp thịt sẽ còn khó chịu hơn, độ mở rộng không đủ, hoạt động cũng hạn chế, thậm chí cảm giác không có chút sức nào, đây đều là chuyện thường xuyên xảy ra.

Trần Thương cùng Tân Duyệt mặc dù cũng thường xuyên khâu lại, cũng biết phản ứng không tốt của bệnh tật, nhưng vẫn cũng chưa từng trải qua... Cuối cùng cũng không biết triệu chứng có cảm giác gì. 

Đều nói bệnh lâu thành lương y, câu nói này cũng không phải không có đạo lý, dù sao trong lòng ngươi đối rất nhiều loại bệnh đều có chút hiểu rỡ.

Trần Thương thở dài, có một vài loại bệnh chính là như vậy, nói nghiêm trọng cũng không nghiêm trọng, nói không nghiêm trọng, thế nhưng lại rất phiền phức.

Hơn nữa, lúc trước trình độ có hạn, không có. nhiều hiểu biết về khâu gân bắp thịt, vào thập niên 90, rong nước phương pháp khâu lại sáu nút cũng còn rất ít gặp, chớ nói chỉ là An Dương.

Lúc này, Phạm Vân Hà bỗng nhiên nói: "Bác sĩ, rong xưởng chúng tôi thường xuyên có người bị thương gân bắp thịt, tôi có một đồng nghiệp, khi người †a đi bệnh viện vừa vặn gặp được chuyên gia tới từ thủ đô, nghe nói dùng phương pháp Tang khâu cao cấp để tiến hành phẫu thuật, nghe nói hiệu quả rất không tệ, mà người đó giờ cũng khôi phục rất tốt, bác sĩ có thể làm phương pháp Tang khâu kia không?"

Hiện tại, internet phát triển, tin tức lan truyền cũng rất nhanh, người dân cũng hiểu biết rất nhiều tri thức.

Trần Thương nghe xong, cười nói: "Đại tỷ cũng biết thật nhiều nha” 

Phạm Vân Hà ngượng ngùng cười nói: "Ai nha, đại tỷ chỉ là mù quan tâm tham gia náo nhiệt, chúng tôi đây cũng là bệnh nghề nghiệp, hiểu rõ hơi nhiều một chút"

“Nhưng bác sĩ cũng đừng để ý, tới bệnh viện khẳng định là tin tưởng bác sĩ, con gái tôi cũng là y tá, tôi hiểu các người.

Phạm Vân Hà cũng giống với đại đa số phụ nữ rung niên, hơi mập một chút, bờ môi dày, sống mũi cao, cực kỳ nhiệt tình hào phóng, là điển hình của phụ nữ phương Bắc.

Phẫu thuật còn chưa bắt đầu, Trần Thương cùng Phạm Vân Hà cũng hàn huyên vài câu.

Phùng Thải Hà bỗng nhiên nói: " Các cô, các cậu đều là người có văn hóa, không giống với thế hệ chúng tôi, cả đời tôi chỉ biết may vá quần áo, khâu vết thương cho người ta cũng không giống với khi khâu quần áo, là trình độ kỹ thuật khác biệt!”

Trần Thương cùng Tân Duyệt không nhịn cười được, đại tỷ này thật đúng là rất lạc quan, trên tay còn có một vết thương sâu như vậy, lại còn có thể cười được, tâm tính coi như không tệ.

Bất quá, Phạm Vân Hà lập tức đá thông Trần Thương, làm anh bỗng nhiên nghĩ đến rất nhiều thứ.

Đúng vậy!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 525: Có ý tứ gì?


"Những người sau này phát triển ra phương pháp khâu bốn thắt, có phương pháp khâu Lahey, phương pháp khâu Becker,lại đến hiện tại thì sao, có pháp khâu gân sáu thắt, tỉ như phương pháp khâu Savage, đây đều là người nước ngoài phát minh, vẽ sau quốc gia chúng ta có giáo sư Thang, sáng tạo ra một loại khâu sáu thắt trong gân, gọi là phương pháp khâu Tang."

Phạm Vân Hà nghe xong, lập tức hiểu rõ!

"Đó chính là nói, loại phương pháp khâu Tang này rất lợi hại hay sao? Sáu thắt khâu, khắng định sẽ khâu rất chắc chắn!"

Trần Thương cười, lắc đầu, mọi người đều có một nhầm lẫn giống nhau, cảm thấy phẫu thuật càng cao cấp hơn thì hiệu quả càng tốt, kỳ thật không phải như vậy.

“Cũng không phải như vậy, phương pháp khâu -Tang dùng sáu thất gân khâu lại, đích thật là có thể thông qua đó để gia tăng số nút thất khâu lại, đề cao chữa trị kháng gân bắp thịt khoảng cách hình thành năng lực cùng kháng trương, nhưng bởi vì dùng quá nhiều đường khâu, cho nên không thể nghỉ ngờ sẽ ảnh hưởng việc khép miệng vết thương lại, thậm chí những cái lộ ra ngoài đều tăng số thắt theo đường khâu, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến việc gia tăng tỉ lệ phát sinh. 

dính liền gân bắp thịt”

"Vì lẽ đó, phương pháp khâu Tang đổi với phẫu thuật khâu gân bắp thịt mà nói, có chỗ tốt nhất định, nhưng cũng không phải đều thích hợp với tất cả các loại khâu gân bắp thịt, thiếu hụt cũng rất rõ ràng”

"Khi chúng tôi lựa chọn khâu gân bắp thịt, chủ yếu nhất là căn cứ vào vị trí bị tổn thương, vị trí đó có công năng gì, từ đó chọn một loại thích hợp nhất làm phương pháp khâu”

Giải thích xong, Phạm Vân Hà rốt cuộc hiểu rõ!

Cười nói: "Bác sĩ Trăn thật là nhiệt tình, có một bác sĩ như cậu, trong lòng bệnh nhân cũng an tâm hơn!"

Đồng thời ánh mắt nhìn Trần Thương cũng thay đối, nhiều hơn mấy phần tín nhiệm.

Kỳ thật trong quan hệ y hoạn là thông qua cởi mở với nhau đần cải thiện.

Trần Thương giải thích cho Phạm Vân Hà, cũng đồng nghĩa với việc giải thích cho chính bản thân mình!

Có ý tứ gì?

Tất cả mọi người từng kể chuyện của mình cho người khác nghe, trong quá trình kể liền khiến người ta tự đề cao chính mình, hoặc là có thể phát hiện suy nghĩ của bản thân chưa tồn tại loại này, hoặc cũng có thể là củng cố kiến thức của mình.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 526: Không phải đổi rồi chứ?


Lúc này, Tân Duyệt tựa hồ cảm nhận được một loại sứ mệnh nào đó đang sục sôi, dù sao cô và Trần Thương cùng được mời tới đây làm với nhau, nếu Trần Thương đã cố gắng như vậy, thì bản thân cô cũng. không thể nào cản trở.

Hiện tại, Trần Thương đang có ý giảm tốc độ khâu của mình xuống, cô có thể cảm nhận được ý tốt đó, đồng thời cũng phát hiện kinh nghiệm phẫu thuật của mình không thể nào đạt tới.

Làm sao để giảm thiểu tính dính liền và khôi phục hai nhân tố tiến hành quy nạp tổng kết nhanh hơn?

....

....

Vừa bận rộn đến giữa trưa, gân bắp thịt bị tổn thương của người bệnh đã như là tổ ong vò vẽ, cứ từng đợt từng đợt nối nhau, liên miên không dứt

Nhưng Trần Thương chẳng những không phản nàn tiếng nào, mà ngược lại còn thấy mười phần may mẫn, giúp mình rút ngắn thời gian hoàn thành năm trăm ca khâu gân bắp thịt.

Buổi sáng, Trần Thương được sự giúp đỡ của Tần Duyệt, làm sáu ca thuật khâu gân bắp thịt, mặc dù làm tại phòng xử lý ba ca, nhưng cũng không nhẹ nhõm hơn so với phòng phẫu thuật chút nào, mà còn có chút phiền toái.

Sau khi hai người đi ra khỏi phòng xử lý đã là hai giờ chiều, Trần Thương duỗi tay vươn vai, quay qua nhìn thấy Tân Duyệt cũng đang mở rộng bả vai, khiến Tồng ngực cũng theo đó mà phồng ra!

"Trần Thương tập trung nhìn vào, lập tức sửng sốt!

Ý?

Tựa hồ....

Không phải đổi rồi chứ?

Trần Thương bỗng nhiên lại bị phát hiện của chính mình dọa sợ.

Hiển thị văn bản được trích dẫn

Những thiếu sót này so với việc tìm phương pháp khâu Kessler càng khiến người ta hiếu kỳ hơn.

Trần Thương nhịn không được nói: "Không phải chứ... Thâm tàng bất lộ nha!"

Tân Duyệt lập tức quay người, ánh mắt như dao, hận không thể đem Trần Thương róc xương, xẻ thịt. 

Trần Thương khụ khụ một tiếng, vội vàng nói: “Giữa trưa mời cô đi ăn cơm, vất vả rồi.”

Tần Duyệt: "Xem như anh còn có lương tâm."

Buổi sáng làm sáu ca phẫu thuật, cho dù là khâu gân bắp thịt không được bao nhiêu tiền , nhưng dựa theo hệ số tiền phẫu thuật Trần Thương ít nhất có thể kiếm hơn một trăm khối, đương nhiên, Tân Duyệt kỳ thật cũng có, đây chính là chỗ lợi của biên chế, chỉ cần làm nhiều thì kiếm được nhiều, chỉ cần ký tên trên giấy tham gia phẫu thuật, thì sẽ có thu nhập.

Lúc này đã hơn một giờ, đã qua thời gian dùng cơm, hai người cùng nhau đi, cũng rất hài hòa.

Tân Duyệt thích mặc áo khoác đồng phục, lúc nào cũng ăn mặc rộng thùng thình tùy ý, vì lẽ đó có nhiều thứ cũng nhìn không ra nổi.

Trần Thương không nhịn cười được: “Tần Duyệt, ngươi vì sao cô không mặc quần áo nữ tính chút đi? Cô thế này sẽ làm cho người khác hiểu lãm là đàn ông đấy!"

Tân Duyệt hừ lạnh một tiếng: “Dừng! Tôi sợ cậu mê đắm sắc đẹp của tôi!”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 527: Có muốn bắt đầu không


Trần Thương cảm giác xế chiều hôm nay cảm giác mệt mỏi vẫn là rất nhiều.

Mang theo mỏi mệt về đến nhà, nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

[ Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày, thu hoạch được đặc huấn phương pháp khâu Bunnell, có muốn bắt đầu không? ]

Trần Thương nằm ở trên giường, nhàn rỗi không có chuyện gì làm, dứt khoát bấm mở bắt đầu.

Bỗng nhiên trước mắt biến đổi, Trần Thương xuất hiện ở trong phòng phẫu thuật.

Chỉ là xuất hiện trước mặt một người đàn ông nước ngoài, toàn thân mặc áo trắng đứng ở nơi đó.

“Xin chào, tôi là Bunnell” Người đàn ông cười, tự giới thiệu về mình.

Trần Thương có chút trợn tròn mắt, đây chính là người được xưng là Bunnell sao?

Nhưng mà ông Bunnell đã qua đời thật lâu rồi, không tính là gặp quỷ chứ?

Trần Thương vội vàng cúi đầu, hướng tiền bối chào hỏi: “Chào ông Bunnell."

Bunnell cười, gật đầu: "Hôm nay tôi tới giúp cậu tiến hành đặc huấn phương pháp khâu Bunnell”

Sau khi nói xong, Bunnell chỉ một ngón tay, chỉ thấy trên bàn phẫu thuật xuất hiện một bệnh nhân. 

Hắn vẫy tay với Trần Thương: "Kỹ thật, gọi là phương pháp khâu Bunnell, chẳng bằng gọi là phương thức khâu gân bắp thịt cách nào so với hình tượng một chút, nguyên lý chủ yếu là...”

"Nếu cậu đã hiếu rõ trình tự các thao tác chủ yếu của phương pháp khâu Bunnell, tiếp theo cậu tới làm mấy ca phẫu thuật cảm thụ một chút.”

“Có lẽ cậu đã phát hiện, kỳ thật phương pháp khâu Bunnell cũng không phải thích hợp với tất cả loại khâu gân bắp thịt, gân bắp thịt có cá thể khác biệt, gân bắp thịt khác nhau, phân khu khác nhau thì yêu cầu sẽ khác nhau, như vậy, vết thương cũng là như thế, cái này giúp cho cậu phán đoán, cái nào thích hợp với phương pháp khâu Bunnell, cái nào là lựa chọn tốt nhất... Mời xem...”

"Tốt, trải qua thời gian dài như vậy, cậu có lẽ đã hiểu rõ đối với phương pháp khâu Bunnell, như vậy tiếp theo, cậu cần nhận biết chính là ưu khuyết điểm của phương pháp khâu Bunnell!"

“Ưu điểm của nó rất rõ ràng, đó chính là không để lại dị vật trong gân bắp thịt! Dễ dàng cho việc phục hồi sau này của gân bắp thịt, đồng thời cũng sẽ không. 

sinh ra dính liền bởi vì dị vật hay đầu chỉ khâu:



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 528: Có được không?


Vừa dứt lời, Trần Thương lại trở về trên giường.

Nói thật, đã nhiều lần nhận đặc huấn, lần này là lần khiến Trần Thương có cảm giác chân thật nhất!

Sau khi được Bunnell dạy bảo rồi thêm một lần được hệ thống dạy học.

Anh nhằm mắt lại, không ngừng hồi tưởng lại thứ mình học được.

Lần học tập này, thật sự là lĩnh hội rất sâu, khiến Trần Thương học được một loại phương pháp khâu có linh hồn củng tỉnh túy, thực sự là vô cùng quan trọng.

Mặc dù kĩ thuật khâu của Trần Thương đối với gân bắp thịt đã đạt đến tiêu chuẩn của một bác sĩ, nhưng anh cảm giác, kĩ thuật khâu gân bắp thịt của ông Bunnell dù còn chưa đạt tới hoàn mỹ, nhưng cũng cách không xa.

Khoảng cách của bác sĩ và sự hoàn mỹ rất xa.

Mà pháp khâu Bunnell đại thành, có thể giúp kĩ thuật khâu gân bắp thịt của Trần Thương lại tiến thêm một bước dài trên con đường đi đến sự hoàn mỹ!

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Trần Thương rất sớm đã tới văn phòng. 

Vừa mới vào cửa bệnh viện, âm thanh nhắc nhở của hệ thống tiếp tục vang lên.

[ Đinh! Giao nhiệm vụ mỗi ngày, hoàn thành 10 ca phẫu thuật khâu gân bắp thịt, nhiệm vụ ban thưởng: Đặc huấn phương pháp khâu Kessler.]

Trần Thương lập tức ngẩn người!

Anh cảm giác hô hấp của mình có chút không ổn, đã loáng thoáng cảm giác được lần này hệ thống muốn chơi lớn!

Hệ thống hình như muốn mình nắm giữ tất cả phương pháp khâu hay gì vậy?

Nghĩ tới đây, Trần Thương không khỏi kích động!

Khâu gân bắp thịt đã phát triển mấy tắm năm, hiểu biết của mọi người về khâu gân bắp thịt cũng ngày càng nhiều.

Mà qua mỗi một thời kỳ, đối với việc hiểu biết về khâu gân bắp thịt đều không giống.

Thời gian trôi qua, từ bắt đầu là trị liệu vật lý đến năm 1970 là trị liệu khôi phục, lại đến thập niên 90 giáo sư Thang tìm ra phương pháp khâu nội soi sáu thắt, quan niệm đang không ngừng cải tiến, cho tới ngày nay, kháng dính liền trở thành một trong những phương hướng chủ yếu trong nghiên cứu gân bắp thịt.

Mà cũng là phương hướng phát triển mà phần lớn các chuyên gia ngoại khoa đang nghiên cứu.

Bồng nhiên lúc này, Trần Thương như có một chuyên ngành về khoa ngoại mà người người ao ước, nghĩ tới đây, anh tranh thủ thời gian lắc đầu, mình muốn làm chủ cả lĩnh vực ngoại khoa, sao có thể bị ràng buộc ở ngoại khoa tay!

Lúc này, Trần Thương bỗng nhiên nghĩ đến một cái câu: Muốn chế ngự ngoại khoa thì phải bắt đầu từ ngoại khoa tay!

Sau khi vào văn phòng, Trần Thương chợt phát hiện Tân Duyệt đã tới, đang viết cái gì đó ở bàn làm việc.

Tân Duyệt cũng nghe thấy có người đến, khi thấy là Trần Thương, sắc mặt vui mừng vội vàng đứng dậy hấp tấp chạy tới

- Trần Thương, mau tới đây, tôi cho cậu xem cái này!

Trần Thương sững sờ:

- Cái gì vậy?

Tần Duyệt cười nói: 

- Hôm qua sau khi tôi trở về, xem lại video phẫu thuật của cậu, thế nhưng phát hiện một chút chỉ tiết chưa rõ ràng, thế là tôi đến phòng quan sát lấy video. phẫu thuật của cậu, thế nhưng vẫn phát hiện có chút không rõ ràng, nên tôi đã mang máy ảnh ở nhà đến!

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 529: Sao cô lại tới sớm như vậy?


Trần Thương nhìn dáng vẻ đây hưng phấn của Tân Duyệt, nhịn không được đau tim một phen: 

- Tối hôm qua không ngủ ngon hả?

Tân Duyệt thở dài:

- Tôi không quá hiểu rõ về khâu gân bắp thịt, vì lẽ đó khoảng thời gian này buổi tối mỗi ngày đều học thêm một khóa bổ túc, tra thêm tư liệu, cố gắng không. cản trở cậu!

Trần Thương:

- Sao cô lại tới sớm như vậy?

Tân Duyệt cười hắc hắc, không nói gì, nếu cô đi muộn sao có thể trộm máy ảnh đi được, đây chính là bảo bối của Tần Hiếu Uyên!

"Trần Thương cười cười, chân thành nói:

- Cám ơn cô, Tân Duyệt!

Tân Duyệt cắt một tiếng.

- Hư tình giả ý!

Lúc này, Vương Dũng đi đến, trên gương mặt đang còn mệt mỏi vì trực đêm, nhìn thấy máy ảnh trong tay Trần Thương, lập tức sửng sốt!

- Ách? Sư phụ Trần... Ngài mang máy ảnh này đến phối hợp hả?

Một câu rất bình thường, thế nhưng là vì sao Trần Thương luôn cảm thấy chỗ nào không đúng chứ?

Trong khoảng thời gian này, nguyên nhân rất đơn giản thôi, lúc nào Trần Thương cũng bận rộn, ngày nào cũng đi sớm về tối, căn bản toàn là làm phẫu thuật.

Nhưng Trần Thương cũng rất cảm động vì Tần Duyệt, cô gái nhỏ này ngày nào cũng đi sớm vẽ tối, đến mức quầng thâm trên mắt hiện càng ngày càng rõ.

Nhiệm vụ không ngừng thay đổi theo từng ngày, Trần Thương cũng vừa mới bắt đầu nghe qua một vài phương pháp khâu lại, có phương pháp khâu Lahey, phương pháp khâu Becker, phương pháp khâu Savage, nhưng đến cùng thì những phương pháp kỳ lạ cổ quái, loạn thất bát tao (1) đều bị lược bỏ hết, sau khi tra tư liệu, Trần Thương mới chợt phát hiện, những phương pháp này khi đem ra so sánh lại không giống nhau về thời kỳ, lí niệm và tính đại biểu.

Chẳng qua, cái này thật sự đã nghiệm chứng lời nói cho lời nói ban đầu của giáo sư Bunnell, mỗi một phương pháp đều có sự thích hợp nhất định với hoàn cảnh sinh trưởng, việc anh căn làm là căn cứ vào đặc tính của bệnh tật, tính nặng nhẹ của vết  thương mà tìm ra phương pháp khâu thích hợp.

Mỗi ngày trôi qua Trần Thương lại tự cảm nhận bản thân đang từng chút từng chút tiến bộ hơn!

Ngày nào cũng mười mấy ca phẫu thuật, Trần Thương càng lúc càng thấy mình đang bị rút dần sức lực.

Mà có người trợ thủ đắc lực như Tân Duyệt, đối với Trần Thương mà nói đó là sự thay đổi rõ như ban ngày!

Mỗi một ca phẫu thuật, Tần Duyệt lại làm trợ thủ duy nhất của anh, cũng là người duy nhất xem.

Cô đang tận mắt nhìn sự cải biến, hoàn thiện không ngừng của Trần Thương, mỗi một lần qua đi lại là một lần tiến bộ hơn!

Điều này khiến Tần Duyệt thoáng giật mình.

Hạn mức cao nhất của người đàn ông trẻ tuổi. Này rốt cuộc là dừng lại ở đâu vậy?

Đối với kiến thức khâu lại gân bắp thịt của Tần Duyệt nguyên bản là rất nửa vời, nhưng dù là vậy, lúc cô chứng kiến Trần Thương phẫu thuật khâu gân bắp thịt cho cảnh sát hình sự Ngô Cương khi hẳn bị thương một cách trôi chảy đã khiến cô cực kỳ rung động!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 530: Chẳng lẽ có gì khác nhau à


Chỉ chớp mắt một cái, một tháng lại trôi qua.

Lúc này, Trần Thương vừa bước vào phòng bệnh, âm thanh nhắc nhở của hệ thống lăn nữa vang lên.

[ Đinh! Nhiệm vụ hàng ngày, tính chất hoàn thành phẫu thuật khâu gân bắp thịt phức tạp như nhau (gân bắp thịt quái đẳng cấp lớn hơn cấp 40), nhiệm vụ hoàn thành ban trưởng: đặc huấn phương pháp khâu Tang nâng cao (bao gồm các loại diễn sinh M-Tang). ]

Trần Thương sững sờ, phương pháp khâu Tang? Hệ thống rốt cục cũng chịu cam lòng rồi hả?

Hơn nữa, lần này không phải đặc huấn mà là đặc huấn nâng cao, chẳng lẽ có gì khác nhau à?

Chẳng qua, muốn hỏi thành thuật khâu gân bắp thịt quái cấp 40 như nhau, độ khó hình như hơi quá lớn, không phải là không đánh lại quái gân bắp thịt cấp 40 này, mà là mình không nhất định có thể gặp được.

Dù sao, hiện tại Trần Thương cũng đã hoàn thành hơn bốn trăm ca phẫu thuật khâu gân bắp thịt, nhưng cho tới giờ vẫn chưa gặp được một quái thủ lĩnh nào, phần lớn đều là tổn thương gân bấp thịt phổ thông, đẳng cấp phổ biến cũng chỉ xấp xỉ cấp 20, quái gân bắp thịt cấp 40... 

Cấp 40, cái này tối thiểu là quái thủ lĩnh, thậm chí là quái Vương cấp.

Phải đi đâu tìm đây?

Nhưng Trần Thương thật sự có chút chờ mong đối với phương pháp khâu Tang, bởi vì dù sao bây giờ nó cũng là một loại phương pháp khâu được đánh giá ở cấp bậc cực cao, đại danh của phân khu Tang thị nổi tiếng trên toàn thế giới, thực sự sức thu hút là rất cao.

Lúc này, điện thoại phòng cấp cứu vang lên, sau đó y ta Tiểu Lâm bước vào, lớn tiếng nói

- Bác sĩ Trần, có điện thoại!

Trần Thương sửng sốt khi nghe thấy y tá nói mình có điện thoại

Lúc này, gọi điện thoại tới đều là tình huống rất nguy cấp!

Loại thứ nhất là trong nội viện mời khoa cấp cứu đến hội chẩn gấp, đó chính là tính mạng nguy hiểm, cần phải cấp cứu!

Loại thứ hai là 120, chính là người bị bệnh nặng. nguy cấp cần cấp cứu ngay.

Dù là loại nào đều khiến người khác lo lắng.

Trần Thương vội vàng đi tới, quả quyết nói: 

- Chào anh Trần Thương khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện xin nghe.

- Bác sĩ Trần, tôi là Trương Khắc Cần!

Đối phương nói ta làm cho Trần Thương lập tức nhớ lại đội trưởng đội cảnh sát hình sự với sắc mặt uy nghiêm kia.

Nhưng nếu như nhận được điện thoại từ người này thì đúng là tin không tốt

Trần Thương vội vàng hỏi:

- Đội trưởng Trương, anh có chuyện gì hả?

Trương Khắc Cần trầm giọng nói ra:

- Vừa rồi, ở quảng trường ca kịch viện Nam Thập Phương, tay của Hình Vũ - người chơi dương cầm, bị đèn lớn đập bể!

Trần Thương sững sờ, Hình Vũ... Đây không phải là người chơi dương cầm rất nổi tiếng à?

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 531: Làm sao cô biết! ?


Vừa mới cúp điện thoại, di động Trần Thương lại vang lên, nhìn thấy người gọi là viện trưởng Tần, lập tức sững sờ không biết viện trưởng Tân gọi điện thoại cho mình làm gì? Tần Hiếu Uyên nói:

- Tiểu Trần, toàn lực phối hợp công việc cứu viện liên quan tới Hình Vũ, trong khoa tạm thời không cần cậu quan tâm.

Trần Thương gật đầu: 

- Được rồi.

Tân Hiếu Uyên lại tăng thêm một câu:

- Cậu không căn nói gì, đi qua nhìn một chút là được.

Trần Thương sững sờ, gật đầu đáp ứng, lão đại đều đã mở miện,g còn nói cái gì nữa, coi như là đi gặp dương cầm vương tử trong truyền thuyết đi.

- Tôi đi bệnh viện Nhân Dân tỉnh một chuyến.

Trần Thương cởi găng tay nói với Tân Duyệt đang. tờ mò.

Tân Duyệt trừng to mắt:

- Hình Vũ bị thương hả?

Trần Thương gật đầu:

- Làm sao cô biết! ?

Tần Duyệt:

- Tôi xem được tin tức này!

Nói đến đây, Tăn Duyệt lấy điện thoại ra, chỉ vào tin tức nói.

Trần Thương không để ý đến Tân Duyệt, cởi áo blouse trắng ném cho cô, nói: 

- Ừm, tôi đi trước.

Tân Duyệt sững sờ:

- Tôi cũng muốn đi.

Trần Thương im lặng:

- Cô đi làm gì?

Tần Duyệt:

- Tôi cũng là fan hâm mộ của Hình Vũ, buổi biểu diễn không đi được, ở bệnh viện thì có thể đi xem một chút.

Trần Thương liếc cô một cái:

- Có cái gì hay để xem? Ở lại làm tốt đi, cắt ~ Tân Duyệt nhìn sang:

- Tôi thấy trong ánh mắt của cậu có ghen ty, anh đang ghen phải không?

Trần Thương:...

....

....

Xe chở anh còn chưa tới cửa ra vào bệnh viện nhân dân tỉnh, nhưng do dòng người quá đông nên không đi tiếp được nữa. 

Tài xế sửng sốt một chút:

- Bệnh viện bị sao vậy? Sao lại đông như vậy? Không đi tiếp được.

Trần Thương dứt khoát tính tiền xuống xe.

Minh tinh đều có fan hâm mộ quan tâm, bị thương mà cũng có nhiều người đến xem như vậy, có cái gì đẹp mắt à?

Toàn bộ cảnh sát đang duy tỉ trật tự, Trần Thương cũng nhìn thấy Ngô Cương, cả người mặc đồng phục cảnh sát đứng đó rất có khí chất.

Trần Thương bỗng nhiên có cảm giác, đồng phục bác sĩ cũng không phải quá đẹp.

Ngô Cương cũng nhìn thấy Trần Thương, ví đi tới, cười nói:

- Bác sĩ Trần, anh đã đến rồi? Mau đi vào.

Ngô Cương nhìn Trần Thương với ánh mắt đầy cảm kích, dù sao cũng là nhờ Trần Thương nên anh mới có thể lại lần nữa cầm súng:

- Có anh ở đây, Hình Vũ có thể được cứu rồi!

Trần Thương cười cười, chen qua đám người, đi vào bên trong 

Khâu gân bắp thịt trong vòng mười hai tiếng có thể không có việc gì. Dù sao Trần Thương cũng không muốn đến, nếu không phải cảnh sát gọi tới, anh cũng chẳng việc gì phải gấp gáp.

Có vô số người chú ý Hình Vũ, nếu như phẫu thuật không thành công, đời này đừng mong làm bác sĩ nữa.

Ấp lực dư luận đủ để giết chết một người.

Nhớ lúc trước, có một ca phẫu thuật minh tinh thất bại, người nhà bác sĩ mổ chính kia bị fan cuồng gây rối, ngày nào cũng có người đứng ở dưới lầu mắng chửi, đe dọa.

Báo cảnh sát cũng vô dụng, người ta chơi xấu anh cũng không có cách nào.

Con bác sĩ đến trường bị người mắng, vợ cũng không dám đi làm, bất đắc đĩ phải dọn nhà đi



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top