Bác Sĩ Nguy Hiểm

Dịch 

Chương 452: Bệnh sán lá phổi.


Lúc này cần phải dằng co từng giây từng phút một!

“Tỉnh Nhiên nói với Tiền Lượng: "Hiệu trưởng Tiền, ôi cũng đi, loại phẫu thuật này... Nếu như một khi xác định đúng là bệnh sán lá phối, tôi lo lắng chỗ này của chúng ta có thể không có nhiều người am hiểu, dù sao cũng thuộc về lĩnh vực khoa ngoại lồ ng ngực, tôi cũng hiểu biết về phẫu thuật”

Tiền Lượng trầm mặc, mặt mũi tràn đầy thận trọng nhìn về phía Trần Thương.

Nghe thấy Tỉnh Nhiên nói vậy, nhẹ gật đầu: "Ừm, cùng tới đi.”

Tỉnh Nhiên theo sát họ đi ra bên ngoài.

May mà Trần Thương khí lực lớn, một người một. mét tám mấy cứ thế mà bị Trăn Thương ôm chặt chạy ra xe.

Tiền Lượng trực tiếp ngồi ở tay lái phụ, Tỉnh Nhiên cùng Trần Thương và người bệnh ngồi ở phía sau.

Tiền Lượng nói: "Đi đến bệnh viện nhân dân tỉnh”

Tài xế gật đầu, hướng phía bên kia trực tiếp chạy tới.

Tiền Lượng quay người nhìn thoáng qua Trần Thương: "Tiểu Trần, cậu nắm chắc bao nhiêu phần?"

Trần Thương lắc đầu: "Phải xem tình hình đã, có chút tương tự, nhưng mà... Không quá xác định, còn cần làm rất nhiều kiểm tra”

Tiền Lượng gật đầu, chẳng biết tại sao, hẳn đối với Trần Thương có chút tín nhiệm.

Khả năng là bởi vì Trần Thương từ trước tới nay đều dùng hành động thực tế chinh phục bọn họ!

Để trong lòng không tự chủ được sinh ra một loại cảm giác tín nhiệm!

Tiền Lượng trầm tư suy nghĩ một lát rồi nhấc điện thoại di động lên và gọi thẳng tới chỗ bác sĩ Vệ Chí chủ nhiệm khoa phẫu thuật lồ ng ngực của bệnh viện Nhân Dân.

"Chủ nhiệm Vệ, hiện tại có một bệnh nhân đang trên đường đến bệnh viện của anh. Cả hai người bác sĩ của chúng tôi đều nghỉ ngờ rắng đây là bệnh sán lá phổi, anh nên sớm chuẩn bị sẵn sàng trước mọi thứ”

Sau khi Vệ Chí nghe xong, anh lập tức thay đổi sắc mặt!

Bệnh nhân bị bệnh sán lá phổi.

Đây có lẽ không phải là một loại bệnh thường gặp?

Bệnh viện của anh cũng không chắc chẩn chữa trị được.

Nếu tình trạng của bệnh nhân ổn định, việc chuyển đến bệnh viện khác kịp thời sẽ hợp lý hơn nhưng bệnh tình đã chuyển biến nặng hoặc trong lúc làm phẫu thuật xảy ra bất trắc thế là chấm hết!

Mặc dù Vệ Chí chưa từng thực hiện ca phẫu thuật loại này, nhưng cũng đã thấy qua rất nhiều lần, đó là một loại phẫu thuật lồ ng ngực rất đặc biệt, bệnh sán lá phổi tất hiếm gặp nơi đây.

Bình thường loại bệnh tật này phát sinh cao ở ngoại khoa gan mật, và ngoại khoa nói chúng.

Mà ngoại khoa lồ ng ngực rất hiếm gặp, dù cho nó có tồn tại thì cũng chỉ thấy nhiều ở những tỉnh có chăn nuôi lớn.

Đôi khi, nhiều bệnh tật lại mang đặc thù của khu vực đó, cái này khiến nhiều bệnh viện thêm phần đặc. sắc.

Lấy một ví dụ đơn giản, phần lớn phía nam của tỉnh Đông Dương nghề than đá rất phổ biến, thế nên những bệnh viện bênh đó có khoa hô hấp, ngoại khoa lồ ng ngực, khoa chỉnh hình rất lợi hại.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 453: Đại hội vận động sinh viên!


Trong thời đại này, loại phát sinh này cũng giống như trong một trường học bỗng nhiên xảy ra tình huống một học sinh tử vong, thì tốc độ truyền tin cũng như sức ảnh hướng là rất lớn.

Hơn nữa đang trong kì đại hội vận động sinh viên!

Nếu như chữa trị xong thì là một chuyện tốt đối với danh tiếng của trường đại học y khoa Đông Dương.

Dù sao loại tin tức này là tích cực!

Bởi vì bạn là sinh viên trường đại học Y Khoa nên việc bạn phải gánh chính là tuyên truyền cho trường.

Sau khi chữa trị xong, các sinh viên tuyền truyền việc này ra ngoài, các sinh viên sẽ cảm giác tự hào cùng lòng thiện cảm thêm, tin trên internet đi theo một vòng tròn mà tích cực thì ảnh hưởng sẽ ngày càng cao.

Một mặt khác, còn tô đậm thêm công nghệ và trình độ kỹ thuật chữa bệnh của đại học Đông Dương!

Nó sẽ tác động cực kì tích cực với năng lực chữa bệnh của trường!

Nhưng....

Nếu như trị không khỏi, những thứ hệ luy cũng lớn không kém.

Ảnh hưởng trái chiều chính là mình hoàn toàn bị tiêu diệt triệt để bởi vòng tròn trên.

Chỉ có cách giữ cho tin tức này không truyền ra ngoài.

Nhưng rồi!

Điều này sẽ làm cho các bạn sinh viên nghĩ như thế nào đây?

Một sinh viên chết, trường học không có gắng cứu chữa mà thay và đó là khống chế dư luận, điều như vậy là điều mà Tiền Lương không muốn thấy nhất.

Về lâu dài, điều này sẽ làm lòng của các bạn sinh viên nguội lạnh!

Mười năm trồng cây trăm năm trồng người, tất nhiên không thể để chuyện này ảnh hướng đến đại học y khoa Đông Dương, ngàn vạn lần cũng không thể ảnh hưởng đến hàng chục ngàn sinh viên ngành y.

Tiền Lượng càng nghĩ, trong lòng quyết định chuyện này nhất định phải toàn lực ứng phó!

Cho sinh viên một tác động tích cực, ảnh hưởng tích cực.

Cho bọn trẻ dựng thẳng lên một niềm tin!

Sau khi Vệ Chí nghe những lời này của Tiền Lượng, hít một hơi nói: "Viện trưởng Tiền, tôi nói thật là trình độ cắt bỏ sán lá phổi của bản thân rất hạn chế, bởi vì chỗ chúng tôi ở quá ít khi gặp loại phẫu thuật này, cho nên thiếu kinh nghiệm và rèn luyện về phương này.

"Để anh chê cười rồi, tôi đã lâu rồi chưa gặp loại bệnh này, bệnh viện chúng tôi đã lâu lắm chưa có ca như vậy, lần trước gặp phải cũng là mời chuyên gia từ nội Mông Gổ tới làm phẫu thuật."

"Nếu như chuyển viện không kịp, tôi sẽ hết sức cứu chữa, nhưng chuyện cần nói thì tôi vẫn sẽ phải nói cho anh biết trước."

Nói tới đây, Vệ Chí không khỏi có chút xấu hổ đỏ mặt.

Tiền Lượng sững sờ, ông đưa đến tỉnh Nhân Dân một phần cũng là bởi vì khoa Ngoại löng ngực ở Nhân Sân tỉnh giỏi hơn so với Đông Đại Nhất viện một chút.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 454: Biết vậy là được rồi


Tiền Lượng: "Một người là nhân tài của chúng tôi, mới mời từ thủ đô tới, hậu tiến sĩ viện khoa học phụ ngoại bệnh viện Trung Quốc - Tỉnh Nhiên, lĩnh vực chuyên môn của cậu ấy là Ngoại khoa lồ ng ngực, còn có là một người là... Bác sĩ khoa cấp cứu của Tỉnh Nhị Viện."

Sau khi Vệ Chí nghe xong, không khỏi được sửng sốt một chút, nhân tài do bên ngoài tiến cử tới? Nhưng khi nghe xong là hậu tiến sĩ, Tiền Lượng nhịn không được vẫn còn do dự mấy phần.

Hậu tiến sĩ, nghe không tầm thường, thế nhưng chỉ là một đám biết ăn nói, viết luận văn rất giỏi, làm lâm sàng... Có chút lý luận suông a...

Hi vọng cái người tên Tỉnh Nhiên gì đó sẽ có chút kinh nghiệm thực tế, dù sao khoa ngoại lồ ng ngực ở bệnh viện vẫn là rất đáng gờm.

Nhưng mà... Bác sĩ khoa cấp cứu ở Tỉnh Nhị Viện? Người am hiểu Ngoại khoa lồ ng ngực.

Một cái tên bỗng nhiên nhảy dựng lên xuất hiện trong lòng hắn.

Chẳng lẽ là Trần Thương sao?

Nghĩ đến Trần Thương, Vệ Chí đột nhiên cảm giác được có chút khả năng, hồi tưởng lại lăn trước ở tỉnh Nhị Viện nhìn thấy Trần Thương thực hiện phẫu thuật khoa ngoại thực quản, Vệ Chí đột nhiên cảm thấy Trần Thương thật là có khả năng!

Thế là, Vệ Chí hỏi: "Là... Trần Thương hả?”

Tiền Lượng mắt trợn tròn, sao lại không dựa theo kịch bản rồi?

Tôi đã giới thiệu Tỉnh Nhiên cả nửa ngày, đây chính là hậu tiến sĩ chỉ khoa phụ ngoại của viện Trung Quốc nha!

Vậy mà ông ta... Chỉ hỏi về Trần Thương sao?

Không đúng...

Chẳng lẽ Vệ Chí quen biết Trần Thương?

Tiền Lượng do dự nhẹ gật đầu: "Không sai, là Trần Thương khoa cấp cứu của tỉnh Nhị Viện! Chủ nhiệm Vệ biết cậu ấy hay sao?"

Vệ Chí gật đầu, rốt cục nhẹ nhàng thở ra: "Bác sĩ Trần nói biết vậy là được rồi."

Tôi sẽ lập tức sắp xếp người chuẩn bị cấp cứu, phòng phẫu thuật tôi cũng sẽ mau chóng chuẩn bị!"

Một câu làm cho Tiền Lượng trợn tròn mắt.

Đây là tình huống như thế nào?

Tiền Lượng rất muốn quay người hỏi một câu:

Trần Thương... Cậu lại giả vờ tới tỉnh Nhân Dân hả?

Khi xe cấp cứu đã đến tỉnh Nhị Viện, xe đẩy đã chuẩn bị xong.

Người bệnh được đưa vào phòng cấp cứu kịp thời!

Trần Thương cũng không gấp gáp lựa chọn học tập [ Phẫu thuật cắt bỏ sán lá phổi ]



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 455: Có chút ý tứ!


Dù sao loại bệnh này sẽ mang tới phần thưởng, đây chính là hình ảnh bộ ng ực cấp bậc hoàn mỹ, giải cùng vật kiểm tra bài tiết đo lường cấp cao, hai trong một.

Không những vậy còn có thể cho người ta thấy được trình độ cùng năng lực của bác sĩ khoa cấp cứu tỉnh Nhị Viện.

Sau đó có người đến kiểm tra, bắt đầu giám sát, lại đến chuẩn bị thiết bị, rồi tiến hành các loại kiểm nghiệm, đâu vào đấy, mười điểm cho việc nhanh chóng có trật tự.

Trần Thương hâm mộ nhìn mấy lần.

Lúc này, Vệ Chí cùng một người đàn ông hơn năm mươi tuổi đi ra, khi trông thấy Tiền Lượng thì đi nhanh tới.

Tiền Lượng vội vàng nói: "Vất vả mọi người, chủ nhiệm Vệ, chủ nhiệm Trương"

Trương Bồi Nghĩa là chủ nhiệm khoa cấp cứu của tỉnh Nhân Dân, là một người sấm rền gió cuốn, nhìn từ xa cũng thấy không giống như bác sĩ, bởi vì hói đầu nên đã sớm cạo trọc luôn, cả người mang hương vị của một người anh dũng.

Trương Bồi Nghĩa khoát tay áo: "Mọi người cứu người trước. Đúng rồi... Ai là Tỉnh Nhiên?”

Tỉnh Nhiên sững sờ, tiến lên nói: "Chào chủ nhiệm Trương, tôi là Tỉnh Nhiên."

Trương Bồi Nghĩa: "Cậu từng ở phụ ngoại bệnh viện, đối với sán lá phổi có hiểu biết bao nhiêu?

Tỉnh Nhiên đân đo một chứt: "Nếu như chẩn đoán chính xác, có thể phẫu thuật, nhưng hiện tại đầu tiên cần phải ổn định tình trạng của bệnh nhân, hiện hoài nghĩ rất cao bao trùng u nang sẽ bị rạn nứt, tiến vào trong phế quản, gây nên ho khan kịch liệt, ngực đau nhức, sau đó ho ra lượng lớn nước hoặc vật thể có hình dạng bánh phở, cũng có thể sẽ phát sinh dị ứng, người bị nặng có thể xuất hiện dị ứng sốc phản vệ, phần lớn túi dịch tiến vào phế quản có thể sẽ dẫn tới ngạt thở."

"Vì lẽ đó, trước mắt việc chúng ta cần làm hẳn là mau chóng kháng dị ứng đồng thời tiến hành kiểm tra, chẩn đoán chính xác tình trạng người bệnh, sau đó ranh thú trong thời gian ngắn nhất sắp xếp phẫu thuật”

Trần Thương thấy Tỉnh Nhiên đều đâu vào đấy nói một tràng, nhịn không được ghé mắt, bởi vì anh ta đã nói ra những gì cậu muốn nói.

Có chút ý tứ!

Kỳ thật, Tỉnh Nhiên đối với Trần Thương cũng mười phần bội phục, lúc ấy anh ta tận mắt thấy toàn bộ quá trình Trần Thương khẩn cấp cứu viện, nhanh chóng cấp cứu, tỉnh táo xử lý, bình tĩnh phân tích, cấp tốc phán đoán bệnh tình, kịp thời chuyển đối tình huống người bệnh tốt hơn, một loạt những thao tác này được thực hiện đâu vào đấy, giống như là cấp cứu chuyên nghiệp, để Tỉnh Nhiên có chút cảm khái cùng bội phục từ đáy lòng!

Mấu chốt chính là, không nghĩ tới câu ta có thế phán đoán chuẩn xác đối với loại bệnh hiếm gặp này như vậy.

Chính mình do ở thủ đô, khá gần với nội Mông Cổ nên đối với loại bệnh này cũng có một chút kiến thức, nhưng còn Trần Thương thân ở trong hoàn cảnh này, lại có thể phân tích xử lý, đích thật là có mấy phần trình đột

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 456: Một nước đi không cẩn thận cả bàn cờ đều thua!


Trương Bồi Nghĩa hỏi: "Siêu âm B không thể chẩn đoán chính xác hả?"

Bác sĩ siêu âm B lắc đầu: "Chỉ có xác xuất nhất định, có lẽ còn cần kiểm tra thêm.”

Lúc này Tỉnh Nhiên bỗng nhiên nói: “Độ chuẩn xác của siêu âm bao trùng u nang cao tới trên 90%, nhưng đối với u nang bị rạn nứt, kèm thêm người lây bệnh chẩn đoán bệnh thiếu chuẩn xác. Hơn nữa đối với người bị nghĩ có sán lá phổi, phần bụng siêu thanh hoặc CT quét hình đều cần phải kiểm tra. Loại kiểm tra này đối với phẫu thuật bệnh phổi đều là khâu kiểm tra rất trọng yếu, bởi vì bên phải phối cùng lá gan bao. trùng u nang có thể đồng thời phẫu thuật trị liệu”

"Hiện tại, chúng ta thông qua siêu âm B có thể chẩn đoán chính xác có sán lá phối, nhưng còn có hai c không quá sáng tỏ, đó chính là lá gan ở vị trí bụng có phỉ cũng có bao trùng không, một cái khác là phổi bao trùng có bị lây nhiễm không."

Sau khi nói xong, Tỉnh Nhiên nói với bác sĩ kiểm tra: "Kiểm tra gan một chút, nhìn xem có phát hiện gì không.”

Bác sĩ kiểm tra gật đầu, tiếp tục làm việc.

Lúc này, muốn chẩn đoán chính xác nhất định phải dựa vào việc kiểm tra chuẩn xác, chỉ có minh xác đến cùng vị trí ở nơi đó, có bao nhiêu, mới có thể sắp xếp phẫu thuật tốt hơn!

Có thể nói, kiểm tra đối với phẫu thuật mà nói, cũng quan trọng như tin tình báo trên chiến trường vậy!

Một nước đi không cẩn thận cả bàn cờ đều thua!

Tất cả mọi người đều là chủ nhiệm lớn tuổi, người nào đi ra ngoài không phải nhân vật uy phong, một đoàn người đứng ở một bên, sắc mặt nghiêm túc, hoàn cảnh kiềm chế, tất cả mọi người đang chờ kết quả từ siêu âm B.

Mấu chốt của kết quả kiểm tra trực tiếp liên quan. đến việc ca phẫu thuật nên tiến hành thế nào.

Bởi vì sán lá phổi tương đối phức tạp một chút, với lại ở chỗ đây cũng không phải là ca phẫu thuật đơn giản, u nang cũng không phải chỉ có một c:

Nếu như lúc u nang lớn, hoàn toàn chính xác có thể phát hiện, nhưng nếu như nang sán nhỏ thì sao?

Ẩn nấp ở vị trí khác trong phổi, hoặc là ở những vị trí như ổ bụng, đây mới là phiền toái nhất.

Không ngừng phẫu thuật đối với thân thể sẽ tổn thương rất nghiêm trọng, tất cả mọi người hết sức rõ ràng về điểm này.

Gòn có, quan trọng nhất vẫn là phán đoán tình hình sán lá phổi ngoại nang cùng nội nang rạn nứt, đây mới thực sự là yếu tố mấu chốt ảnh hưởng đến ca phẫu thuật!

Kiểm tra sinh hoá chí ít còn cần ba, bốn tiếng, đặc biệt là bổ thế kết hợp thí nghiệm cùng kiểm tra miễn dịch học, đều tương đối chậm.

Sau đó dù có nhanh chóng hữu hiệu sắp xếp kiểm tra thì tiến hành loại bỏ cũng lộ ra mười phần trọng yếu!

Hoàn toàn chính xác, có thể làm tất cả kiểm tra.

Nhưng mà thời gian thì sao?

Tình trạng bệnh nhân thì sao?

Hiện tại đang tăng áp kháng dị ứng, nhưng đợi thêm một thời gian nữa thì sao?

Vì lẽ đó, nhất định phải có sắp xếp kỹ càng.

Nói trắng ra, tình huống của bệnh nhân tương đối phức tạp, ai có thể cầm lái!

Ai có thể có đủ kỹ năng để làm người chỉ huy việc này, cái này rất là trọng yếu.

Giống như hai quân sắp giao chiến, nhất định phải có một thủ lĩnh tài giỏi.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 457: Làm sao bây giờ?


Bởi và nói trắng ra, đối với loại bệnh này, cũng không biết nên xử lý như thế nào.

Phẫu thuật cất Sán lá phối trọng yếu nhất chính là phải lấy được nội nang hoàn chỉnh ra, ngàn vạn không thể làm vỡ, một khi bị vỡ, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Thế nhưng, kết quả kiểm tra bày ra trước mắt, mọi người lại bắt đầu thảo luận sôi nổi.

Mọi người ở đây đúng là đã từng chữa rất nhiều căn bệnh phổ biến, thậm chí là căn bệnh bình thường đều có thể chuẩn bị lập tức để thực hiện, nhưng đến loại bệnh bao trùng u nang hiếm gặp này, hình ảnh kiểm tra lại làm khó họ.

Tiền Lượng nhịn không được hỏi:" Tỉnh Nhiên, cậu thấy thế nào?"

Tỉnh Nhiên nghẹn lời, tôi đứng nhìn....

Lúc này, Trần Thương bỗng nhiên nói: "Tôi ngược lại là có một ý tưởng, không biết có thể làm được hay không.”

Mọi người sững sở, quay người nhìn sang Trần Thương.

Bỗng nhiên hai mắt Vệ Chí tỏa sáng, nói thật, hắn ôm hi vọng rất lớn đối với Trăn Thương, thế nhưng từ khi bệnh nhân được đưa tới, Trương Bồi Nghĩa lại tín nhiệm Tỉnh Nhiên, hơn nữa Tiần Thương vẫn trầm mặc không nói, nên Vệ Chí cũng không có nhiều lời.

Mà ưu ái cùng tín nhiệm của Trương Bồi Nghĩa đối với Tỉnh Nhiên nhiều hơn, dù sao cậu ta cũng là hậu tiến sĩ phụ ngoại, khẳng định là có trình độ, đây là chuyện không có gì phải nghi ngờ.

Hơn nữa, trong quá trình chẩn đoán và điều trị bệnh, lo lắng nhất chính là các bác sĩ không nhất trí, thảo luận bệnh có thể mọi người cùng nhau nói thoải mái, nhưng nếu gặp phải tình huống thì nhất định phải có một người đứng ra thống nhất ý kiến!

Từ đầu đến cuối, mọi người đều vô cùng tín nhiệm Tỉnh Nhiên, Trần Thương cũng rất biết ý, không có nói nhiều một câu nào.

Bệnh nhân cũng là dựa theo sắp xếp của Tỉnh Nhiên để được kiểm tra, chủ nhiệm phòng kiểm tra cũng nhao nhao đến hỗ trợ chẩn trị.

Khi tất cả nhiệm vụ được sắp xếp ổn thỏa, đi mặt với loại kiểm tra này, nhất định phải có một người đưa ra kết luận!

Đó chính là Tỉnh Nhiên.

Thế nhưng Tỉnh Nhiên lúc này lại có chút lực bất tòng tâm.

Cậu ta chợt phát hiện, bình đài thật rất trọng yếu.

Khi còn ở phụ ngoại, một mình cậu ta có thể hoàn thành một ca phẫu thuật khó, chuẩn trị chính xác một người mắc bệnh nghiêm trọng, tương tự khi đối mặt với tình huống nguy cấp cũng rất bình tĩnh, nhưng lúc này, cậu ta lại chợt phát hiện đó là bởi vì lúc đó có một đội hỗ trợ chuyên nghiệp đi cùng.

Bọn họ đều là người nổi bật nhất trong lĩnh vực đó, kiến nghị mà bọn họ đưa ra đều vô cùng đáng tin.

Nhưng lúc này, Tỉnh Nhiên phát hiện, giây phút kiêu ngạo lúc trước của mình, tựa hồ có chút hư ảo.

Làm sao bây giờ?

Chính bản thân cậu ta cũng không biết.

Đưa ra một đề nghị phẫu thuật như thế nào mới là lựa chọn tốt nhất, chính là điều trọng yếu lúc này!

Đây là trận chiến đầu tiên của cậu khi đến với tỉnh Đông Dương, cậu không thể có bất kỳ sai lầm nào, bởi vì mỗi một sai lầm đều đồng nghĩa với việc tính mạng bệnh nhân bị đe dọa vô cùng nghiêm trọng.

Thấy mọi người chung quanh nhìn mình với ánh mắt tràn đầy hi vọng, Tỉnh Nhiên lần đầu tiên cảm thấy thật luống cuống.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 458: Chuẩn bị phẫu thuật


Đang nói chuyện, Trần Thương đem phim chụp X-quang treo lên.

“Mọi người nhìn nơi này, đơn giản mà nói, hình ảnh này là điển hình cho biên độ đơn phát hoặc tỷ lệ phát sinh cao, giới hạn rõ ràng, mật độ đều, hình tròn hoặc hình nón tròn hoặc dạng phân lá bóng râm đều rất rõ ràng”

"Nhưng bao trùng u nang phối lại to quá, có thế gây nên màng liên kết phủ tạng bị lệch vị trí, cơ hoành hạ xuống. Nếu như dưới loại tình huống này, nhìn qua có thể thấy được sán lá phổi theo quá trình hít thở sâu dọc theo biến đổi của co duï, hoặc u nang bị màng phối dính liền dắt kéo mà biến đổi phức tạp, gọi là "Bao trùng u nang hô hấp chinh", chinh này thấy nhiều ở bên dưới lá phổi chờ bao trùng u nang lớn nhỏ."

Lời này mới ra, chủ nhiệm Nhạc Đào khoa X-Quang bỗng nhiên vỗ tay một cái: "Đúng! Tôi nhớ ra rồi, chính là như vậy, chứng bao trùng u nang hô hấp! Tôi nói làm sao lại kỳ quái như thế chứ!"

Trần Thương gật đầu, tiếp tục nói: "Nếu như cần phẫu thuật như đã nói, chúng ta cần phải tiến hành chuẩn đoán nội nang và ngoại nang."

Tỉnh Nhiên ừ một tiếng: "Không sai, hiện tại cần phán đoán chính là tình trạng của nội nang và ngoại nang. Phải chăng có vết nút, chúng ta hẳn là nên bắt đầu từ vị trí nào, bác sĩ Tiần, anh có thể phán đoán không?"

Trần Thương nhẹ gật đầu: "Không khác là bao, mọi người nhìn xem, biểu hiện của siêu âm cho thấy, vách túi chỗ này dày hơn, chung quanh hiện lên bóng râm không có trật tự, rất rõ ràng là bởi vì sát nhập lây nhiễm, lại tiếp tục nhìn nơi này, rổ ràng có ngậm khí nang sưng, trống rỗng, viêm phổi giả lựu dạng bóng râm, đây giải thích cho việc tại sao đã phá vỡ mà vẫn vào trong phế quản."

Nói đến đây, Trần Thương quay người: "Vì lẽ đó, cái này cũng vừa vặn giải thích tình trạng của bệnh nhân, sẽ là ho khan, kịch liệt ho khan, ho ra dị vật hình bánh phở, cũng là bởi vì phá hư phế quản, mới có thể dẫn tới tình trạng gọi là dị ứng sốc phản vệt

Lời này mới ra, ánh mắt mọi người xung quanh đều sáng rực lên!

Tỉnh Nhiên bỗng nhiên có chút kích động, không sai!

Chính là đồng đội như vậy.

Cậu ta bỗng nhiên có một cảm giác như được trở về phụ ngoại.

Tỉnh Nhiên nhịn không được nói: "Bác sĩ Trần, tiếp tục đi”

Trần Thương gật đầu, buông phim siêu âm xuống, cầm lấy một tấm X-quang khác: "Tiếp theo, chúng ta nếu phải tiến hành chia vị trí, mời xem, mặc dù sán lá phổi đã phá vỡ mà vào trong phế quản lớn, nhưng hãy xem vật hình trăng lưỡi liềm này, đây là dấu hiệu lưỡi liềm, là cùng phế quản nhỏ tương thông với nội nang khi chưa bị phá, chứt ít khí thể vào khu vực giữa nội và ngoại nang, hình thành một hình cung trong suốt”

"Rất rõ ràng, nội nang phải không bị phá vỡ, một khi phá vỡ, sẽ xuất hiện cái gọi là bóng râm bất quy tảc, khi cho không khí tiến vào, sẽ xuất hiện hiện tượng đôi cung chinh, nếu như tôi nổi ở trên túi dịch thì chinh sẽ còn di chuyển trên nước."

....

Sau khi Trần Thương nói xong, quay sang nhìn Tỉnh Nhiên: "Tình huống bây giờ chính là như vậy, ý của tôi là làm phẫu thuật cắt bỏ nội nang hoàn chỉnh. Bởi vì người mắc bệnh bao trùng u nang đột nhiên xuất hiện bề mặt phối sẽ đạt 1 3 trở lên. Chưa nói đến thành công, có thể hoàn toàn tránh tái phát, là phương pháp phẫu thuật lý tưởng nhất."

Lúc này, trên mặt Tỉnh Nhiên tràn đầy k1ch thích: "Không sail Tôi cũing nghĩ như vậy."



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 459: Lừa gạt người khác dễ lắm hả?


Nhạc Đào gật đầu:" Đúng vậy, chỉ riêng việc phân tích hình ảnh bệnh tình vừa rồi của bác sĩ Trần thật sự đã khiến tôi có chút bội phục, rất nhiều năm rồi chưa gặp ai ưu tú như vậy, cậu ta cũng làm ở bệnh viện các anh hả?”

Tiền Lượng lúng ta lúng túng nói: 'Aizz... Đây cũng không phải là bác sĩ mà chúng tôi tiến cử tới." Mọi người sững sờ: "Ồ? Vậy cậu ta là...”

Tiền Lượng bất đác dĩ nói: "Đây là nghiên cứu sinh năm nay của bệnh viện chúng tôi, nghiên cứu sinh năm nhất!”

Mọi người rối một tiếng, Trương Bồi Nghĩa nhẹ gật đầu: "A, khó trách nhìn qua còn trẻ như vậy."

Không đúng!

Trương Bồi Nghĩa đột nhiên ý thức được tình huống có gì đó sai sai!

"Anh nói cậu ta mới chỉ là nghiên cứu sinh năm nhất? Cái này sao có thể!"

Nhạc Đào tràn đầy chấn kinh cùng không thể tin nói: "Đây là chuyện không thể nào! Làm sao lại có một nghiên cứu sinh năm nhất lợi hại như vậy chứ? Cậu ta lợi hại như vậy, tôi đều muốn đề nghị với viện trưởng.

mời cậu ta tới trực tiếp đi làm, còn nghiên cứu sinh cái gì, thật lãng phí!"

Ca Trương Bồi Nghĩa cũng nghĩ thế, trong mắt tràn đầy một loại ánh mắt quen thuộc, cái ánh mắt này gọi là khát vọng! Chính mình cũng từng có...

Tiền Lượng thấy thế, lắc đầu: "Chủ nhiệm Trương, đừng suy nghĩ nhiều nữa, Trần Thương này thế nhưng lại là tâm phúc của lão Lý đóI"

Trương Bồi Nghĩa lập tức ngượng ngùng cười một tiếng: "Anh nói là lão Lý nào vậy?

Tiền Lượng: "Lý mặt than, Lý Bảo Sơn của tỉnh Nhị Viện.”

Trương Bồi Nghĩa nghe xong, lập tức tịt ngòi, nói thầm một câu, Lý mặt than này thật sự là gặp vận may....

....

Tiền Lượng nhìn theo bóng lưng Trần Thương, thật sâu thở dài, tràn đây hối hận!

Nếu biết trước như vậy đã sớm ra tay, thì đây đã là học trò của mình rồi!

Ai... Chàng trai này được lầm, người trẻ tuổi nhiều triển vọng. 

Mặt mũi là cái gì, nào có thực tế bằng một thiên tài cơ chứ...

Aizz...

Trên đường đến phòng phẫu thuật, Tỉnh Nhiên đối với Trần Thương có thể nói là tràn ngập tò mỏ!

Tỉnh Nhiên đi song song với Trần Thương, nhịn không được hỏi: " Bác sĩ Trần, cậu học về sán lá phổi từ chỗ nào vậy?"

Trần Thương như có điều suy nghĩ: "Anh đang nói về phẫu thuật hay là chẩn đoán bệnh?”

Tỉnh Nhiên nói: "Đều có, trước nói chẩn đoán bệnh, tôi phát hiện cậu rất tỉnh thông về chụp X quang, CT, còn có siêu âm, cậu làm như thế nào vậy?”

Trần Thương giả vờ ho một tiếng: "Tôi từng làm ở khoa Chẩn đoán hình ảnh hai tháng, một tháng ở phòng siêu âm”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 460: Loại phẫu thuật hiếm thấy


Một lát sau, lúc hai người đang rửa tay, Tỉnh Nhiên vẫn nhịn không được, cẩn thận hỏi: "Bác sĩ Trần, thuật cắt bỏ sán lá phổi từ đâu?”

Trần Thương: Vừa rồi, tôi đổi điểm 10 điểm kỹ năng đi thẳng đến cao cấp!

[Phẫu thuật cất bỏ sán lá phổi: Cao cấp, đặc hiệu: Ổn định: (vách u nang tương đối mỏng, hơn nữa thường ở vị trí sâu trong phổi, rất khó nhìn thấy, dễ rạn nứt, thủ pháp xảo diệu có thể giúp cho quá trình cắt bỏ u nang vững như Thái Sơn) ]

Trần Thương rất hài lòng về kỹ năng này, dù sao cũng là kết quả mà mình bỏ ra mấy trăm giờ không ngừng học tập mới có được.

Nghe thấy Tỉnh Nhiên hỏi mình, Trần Thương thở dài: "Khi đi thực tập, tôi làm ở ngoại khoa lõng ngực một tháng.”

Tỉnh Nhiên: Tôi có một câu MMP không biết có nên nói hay không.

(DG: MMP  Phát âm là MA-MAL-PI. Đây là một từ mắng chửi vùng Tứ Xuyên, mang theo tính vũ nhục rất nặng, dịch thô ra tiếng Việt là “ĐMM”.) 

Trong lòng tôi coi cậu là bạn bè, mà cậu lại coi tôi là nhược trí (ngu ngốc), như vậy hay lầm hả?

Tỉnh Nhiên hơi tức giận, hẳn thề phải vạch trần bộ mặt dối trá của Trần Thương: "Bác sĩ Trần, hôm nay đến đại hội tân sinh là để diễn thuyết à?”

Trần Thương sững sờ: "Hôm nay, tôi là ngày khai giảng nghiên cứu sinh, tôi đến đây là để nghe anh diễn thuyết, thật đấy, tôi không lừa gạt anh đâu, anh đừng cảm thấy tôi đang giả vờ, nhưng lời tôi nói đều là thật"

Không biết lúc nào, Tiền Lượng đi đến sau lưng hai người, nói một câu.

"Không sai, bác sĩ Tỉnh à, tiểu Trần thật sự là tân sinh năm nay của trường học chúng tôi, phương hướng là ngoại khoa tim”

Tỉnh Nhiên chợt phát hiện, ngày thường mình làm gì cũng thuận lợi, tu luyện [ Bảy bước rửa tay] cấp. hoàn mỹ, chẳng biết tại sao kẹt tại bước thứ sáu, có cố gắng thế nào cũng không thể đột phá bước cuối cùng được?

Hắn nhìn Trần Thương thật sâu: Cậu phá đạo tâm của tại

Trần Thương thở dài, nhìn Tỉnh Nhiên: Thỏa mãn đi, tôi còn không hủy đạo cơ của anh mà! 

Hai người giao lưu bằng mắt để Tiền Lượng đứng bên cạnh tấm tắc hiếu kỳ, đây chính là cùng chung chí hướng hay sao?

Tiền Lượng rửa tay, cũng chính là Bảy bước rửa tay, một bài thơ hay xuất hiện trong đầu.

Một hảo hán ba cái bang

Một hàng rào ba cái cọc

Một ca phẫu thuật ba người kháng.

Cuối cùng còn phải nhìn Trần Thương”

Ai... Cổ có Tào Thực bảy bước làm thơ, hiện tại có Tiền mỗ cũng coi là Bảy bước rửa tay làm thơ.

Lúc này, Vệ Chí và Trương Bồi Nghĩa cũng tới, đang muốn đi vào, bỗng nhiên Vệ Chí nói: "Chủ nhiệm, mở camera ra!"

Trương Bồi Nghĩa sững sờ: "Vì sao?”

Vệ Chí: Lần trước, thấy Trần Thương thực hiện một ca phẫu thuật, thật sự là quá tuyệt, tôi đoán hôm nay có thể có trò hay, hơn nữa bệnh lịch đặc biệt như vậy rất hiếm thấy, lưu lại để bác sĩ trong khoa học thêm một ít cũng tốt”

Trương Bồi Nghĩa do dự một chút: "Chủ nhiệm Vệ, không đến mức đấy chứ, Trần Thương có lợi hại hơn nữa, cũng không tới tình trạng kia mà? Loại phẫu thuật này, tuy chỗ chúng ta hiếm thấy, nhưng hoàn toàn có thể tham khảo từ các bệnh viện khác!”

Vệ Chí lắc đầu: "Anh không hiểu, lát nữa sẽ biết ngay thôi!"

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 461: Phẫu thuật chuẩn bị bắt đầu!


Gây tê xong, phẫu thuật chuẩn bị bắt đầu!

Trần Thương vẽ xong khu vực cần phẫu thuật, sau đó xác định rõ vị trí cần khai đao.

Đưa tay nhận lấy dao phẫu thuật, dựa theo khu vực đã vẽ bắt đầu thao tác từng bước một.

Khi ngực của bệnh nhân được mổ ra từng tầng một, đám người không khỏi có chút bận tâm cùng lo lãng.

Bởi vì bọn họ chưa từng gặp qua sán lá phổi!

Nghĩ đến bao trùng u nang buồn nôn đó, mọi người có chút mong đợi.

"Tỉnh Nhiên quay người: "Năm cuộn băng gạc lớn, dùng nước muối sinh lí ngâm ướt cho tôi."

Trần Thương vừa mới chuẩn bị để dao xuống, lại nhìn thấy Tỉnh Nhiên đã dùng một miếng băng gạc lớn lót bên dưới lưng của bệnh nhân, vị trí ngay dưới phổi

“Trần Thương lập tức sững sờ, mang theo thưởng thức nhìn thoáng qua Tỉnh Nhiên, nhịn không được nói câu: "Không tệ”

"Tỉnh Nhiên sững sờ, câu này sao nghe là lạ, nhưng... Vì sao dược Trần Thương khen ngợi mình lại cảm thấy vui vẻ chứ?

Tỉnh Nhiên thở dài, phẫu thuật tiếp tục.

Mà Vệ Chí nhịn không được hỏi: "Vì sao phải lót?”

Vệ Chí phát hiện AD (Sát thương chủ lực) Trần Thương an tâm bù binh (chỉ lo farm creep) không để ý tới mình, mà đi rừng Tỉnh Nhiên, thì nói: "Như vậy có thể làm cho sán lá phổi ra đầy đủ, thuận tiện lát nữa rạch ngoại nang.”

"Khi cắt ngoại nang, nhất định phải tạm dừng thông khí, hơn nữa mười phần mấu chốt, vô cùng quan trọng là phải thật sự ổn định!"

Lúc này, Trần Thương quay người nhìn gây tê sư: "Tạm dừng hô hấp.”

Gây tê sư gật đầu.

Hiện tại, phẫu thuật đã đến chỗ mấu chốt.

Bởi vì nương theo hô hấp, phổi đang không ngừng co vào, cho dù trong tình huống được gây tê cũng như thế.

Mà để rạch ngoại nang ra cần kỹ thuật cực kỳ ổn định, cho nên mới căn phải tạm dừng hô hấp.

Rất nhiều người có lẽ muốn hỏi, hô hấp tạm dừng sẽ không thiếu oxi sao? 

Hiện tại, máy móc thiết bị rất cao cấp, thông qua máy truyền cảm trên ngón tay giám sát nhịp tim, tâm điện, huyết áp và độ bão hòa trong máu.

Có sẽ kéo dài mấy phút, chưa từng có tại hiện tượng độ bão hòa trong máu xảy ra vấn đề.

Tạm dừng hô hấp cũng không phải là kỹ thuật hoàn toàn mới, cái này đã có hơn một trăm năm trước. Khi đó phương pháp này đã được phát hiện, mọi người chỉ căn đưa dưỡng khí trực tiếp vào chỗ sâu trong phổi thì thân thể có thể dùng được, không cần liên tục bảo trì trạng thái hô hấp.

Giờ khắc này, Trần Thương cũng nhịn không được. hít thở sâu mấy hơi.

Gây tê sư nói: "Tốt."

Trần Thương gật đầu, chuẩn bị bắt đầu thao tác.

Lúc này, Tỉnh Nhiên cũng thận trọng không dám quấy rầy, làm tốt tất cả chuẩn bị,

Bởi vì, giai đoạn phẫu thuật tiếp theo mới là điểm mấu chốt.

Mà trong mất Trần Thương lại không phải như. vậy.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 462


Trần Thương nín hơi ngưng thần, thận trọng cầm lấy dao phẫu thuật, khẽ nghiêng 30 độ, sau đó dùng lực đều đều, cẩn thận dùng lưỡi dao cạo lột.

Vệ Chí đứng bên cạnh nhìn thấy, không khỏi có chút bận tâm.

Lúc này, nhất định phải dùng sức đều, không nhẹ không mạnh, bởi vì bên trong ngoại nang là nội nang, một khi dùng sức quá nặng dễ làm nội nang rạn nứt.

Rất nhanh, Trần Thương vừa rạch ra một miệng nhỏ ở ngoại nang, Tỉnh Nhiên cấp tốc đưa tay vào, trực tiếp dùng ngón tay bảo vệ nội nang.

Trần Thương nhẹ gật đầu, Tỉnh Nhiên phối hợp làm hắn cảm thấy rất dễ chịu

Phẫu thuật cỡ lớn thế này tuyệt không phải chỉ dựa vào một người là có thể làm tốt.

Có một người ra sức giúp đỡ, sẽ giảm bớt rất nhiều thao tác cùng phiền toái không cần thiết

Dù sao liên tục hoán đổi trang bị trong tay, rất dễ xuất hiện sai lầm không cần thiết.

Có Tỉnh Nhiên xuất hiện, mọi việc đều thuận lý thành chương! 

Trần Thương tranh thủ cầm cái kéo, cấp tốc dùng cái kéo mở rộng vết cắt phòng ngừa vết cắt ở ngoại nang đột nhiên giảm sức ép, dẫn đến áp lực cục bội ở nội nang tăng cao đột ngột, gây nên rạn nứt nội nang.

Toàn bộ những thao tác này đều là khảo nghiệm năng lực hợp tác của người thực hiện phẫu thuật.

Nếu như dựa theo suy nghĩ ngay từ đầu của Trần Thương, không tính thêm Tỉnh Nhiên vào thì bước tiếp sẽ có hơi nhiều phiền phức một chút.

Có một người hỗ trợ không tệ, thật sự là rất tốt! Tỉnh Nhiên cũng rất không tệ, tối thiểu trình độ của anh ta vẫn bày ra đó.

Trần Thương khẽ gật đầu

[ Đinh! Tỉnh Nhiên độ thiện cảm + 3. ]

Trần Thương:...

Đối với ca phẫu thuật này, thật ra Tỉnh Nhiên cũng không đủ sức thực hiện, cho dù hiểu rõ đối với phẫu thuật phổi, nhưng khi đối mặt với loại bệnh hiếm thấy này, vẫn cần một người đến ổn định quân tâm.

Mà Trần Thương xuất hiện, rất đúng lúc.

Phẫu thuật tiếp tục thực hiện, sau khi mở rộng vết cắt ngoại nang lớn hơn đường kính nội nang. 

Trần Thương quay người nhìn Vệ Chí: "Chủ nhiệm, giúp tôi giữ chặt ngoại nang”"

Vệ Chí vội gật đầu, thận trọng luồn ngón tay vào trong, nhấc tầng nang phía ngoài lên.

Trần Thương nhanh chóng nâng dao, dọc một đao, làm thành một vết cắt hình chữ "Thập" (+).

Sau đó đến thời điểm mấu chốt nhất, phải cẩn thận bóc ra phần dính liền với ngoại nang, đợi sau khi hoàn toàn tách rời mới có thể lấy nội nang ra!

Nhưng khi nội nang xuất hiện trong tâm mắt mọi người thì bỗng nhiên Tỉnh Nhiên biến sắc!

Bởi vì hắn phát hiện vách nội nang có tổn hại!

Không đúng!

Đây không phải tổn hại, là một đường trùng ngấn...

Cái này mang ý nghĩa độ dày của vách nội nang rất mỏng, hết sức dễ bị tổn hại.

Thế nhưng, hiện tại làm sao chia rời nội nang?

Quá trình này là nguy hiểm nhất, cũng là quá trình mấu chốt nhất, càng là chỗ quan trọng nhất trong ca phẫu thuật lần này. 

Tỉnh Nhiên giữ im lặng, nuốt một ngụm nước miếng, ngẩng đầu nhìn Trần Thương.

Phát hiện Trần Thương cũng nhìn chằm chằm nội nang, trầm mặc không nói.

Chẳng lẽ... Cậu ta cũng không nắm chắc sao?



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 463: AD rác rưởi!


Làm sao bây giờ?

Như thế nào mới có thể lấy ra nội nang mà không ảnh hưởng gì, đây là giai đoạn quan trọng nhất trong lần phẫu thuật này!

Yêu cầu một đôi bàn tay cực kỳ ổn định mới có thể làm được!

Bác sĩ gây tê nhịn không được nói: "Tạm dừng hô. hấp, thời gian không còn nhiều lảm.

Tỉnh Nhiên lo lắng, làm sao bây giờ?

Tiền Lượng cùng Trương Bồi Nghĩa cũng lo lắng nhìn về phía Vệ Chí.

Vệ Chí vốn ồn ào, trừng mắt: Nhìn cái gì mà nhìn! Lão tử chỉ là phụ trợ...

Tiền Lượng cùng Trương Bồi Nghĩa lập tức sững sờ, nhìn vẽ phía Tỉnh Nhiên.

Tỉnh Nhiên giữ im lặng, làm như không nhìn thấy: Thua cũng không thể trách đi rừng, ad nồi!

Giờ khắc này, là carry (chủ lực) của đội, trách nhiệm ngược gió lật bàn (lật kèo) đều đặt hết lên người Trần Thương.

Mà lúc này, khi Trần Thương nghe thấy bác sĩ gây tê nói vậy, bỗng nhiên tắt sáng lên! 

Đúng rồi!

Hoàn toàn có thể mượn nhờ hô hấp để giải quyết vấn đề này.

Nghĩ tới đây, Trần Thương trực tiếp đặt dao phẫu thuật cùng pha lê khí xuống, cẩn thận dùng ngón tay chậm rãi gắng sức tại ngoại nang, phòng ngừa đè ép vào nội nang.

Một bước này là muốn tách rời dính liền giữa nội nang và ngoại nang!

Ngón tay Trần Thương cực kỳ linh xáo!

Ngón tay của Trần Thương giống như nghệ thuật gia hoặc là ma thuật sư, giống như đang nhẹ nhàng nhảy múa dưới ánh đèn phẫu thuật... Độ linh xảo của những ngón tay ấy giống như vượt ra khỏi tưởng tượng của mọi người, trong ổn định có tỉnh xảo.

(DG: Linh xảo = Linh hoạt + Tính xảo)

Tỉnh Nhiên nghiêm nghị.

Đây là đôi tay gì thế này.

Vệ Chí nhìn tê cả da đầu.

Trương Bồi Nghĩa cũng mặt đầy mộng bức, nghẹn họng nhìn trăn trối. 

Tiền Lượng thở dài: Cậu ta lại trang bức rồi!

Cảm xúc của những y tá trong phòng phẫu thuật thì càng bành trướng, hai tay thật gợi cảm, vừa lớn lại linh hoạt, nhất định rất có cảm giác an toàn và ấm áp?

Rốt cục!

Trần Thương tách rời thành công, nội nang triệt để được cắt ra khỏi ngoại nang!

Lập tức Tỉnh Nhiên kinh hô: "Xinh đẹp!"

'Vệ Chí cũng chấn động trong lòng: "Lợi hại!"

Tiền Lượng cùng Trương Bồi Nghĩa, mặc dù một người ở TOP (đường trên), một người ở MID (đường giữa), không giúp được gì, nhưng vẫn biết hô 666!

(DG: 6 = Tuyệt vời, 666 = Tuyệt vời x3)

"Không tệ!"

"Ngưu bức!"

Trong lòng Trần Thương không suy nghĩ bất cứ. chuyện gì khác, không chút nào để ý tới bốn người chung quanh.

Bác sĩ gây tê cũng khinh bỉ nhìn thoáng qua bốn người, đây rõ ràng chính là một đánh bốn...

Không đúng, là một đánh chín! 

Lúc này, Trần Thương quay người nói với bác sĩ gây tê.

"Lão sư, phiền phức phồng phổi!"

Vừa rồi, Trần Thương nghĩ tới chính là mượn nhờ bốn phía nội nang, đặc biệt là lực đẩy của nội nang. cùng khí lưu ở các hướng khác nhau làm phồng phổi, toàn bộ u nang có thể rơi vào trong bồn đựng nước muối sinh lí.

Đám người nghe Trần Thương nói muốn làm phồng phổi, lập tức trợn tròn mắt!

Tỉnh Nhiên thì biến sắc, tôi mẹ nó vừa mới khen cậu một câu... Cậu đã đi hiến mạng?

Không sai, trong mắt người khác, sau một đợt COMBAT tổng (10 người cùng giao tranh), đồng đội đã bỏ mình, Trần Thương lấy một chọi năm, sau khi giết được năm người đội địch.

Trong khi đồng đội đỏ mặt, mắt đỏ kích động hô 6666.

AD bỗng nhiên linh cơ khế động, ngưu bức hết to, giống như tiếng hống của một con rồng khổng lồ!

Cậu mẹ nó đẩy trụ làm gì?

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 464: Khi nào sẽ bắt đầu


Tỉnh Nhiên có chút mê mang.

Không biết vì sao mình lại muốn làm như vậy nữa.

"Tỉnh Nhiên lại có chút kinh ngạc.

Cậu không phải là nên kiên trì với quyết định của mình sao?

Tỉnh Nhiên có chút không cam lòng!

Vì sao cậu lại không kiểm soát được đôi tay của mình?

"Tỉnh Nhiên thật cẩn thận nhận lấy nước, nhìn Trần Thương, gật đầu: "Tôi đã chuẩn bị tốt rồi!”

Trần Thương gật đầu: “Không tồi!"

Một câu không tồi khiến mọi thứ trong lòng đều được hoá giải vì được cậu ta khen.

[ Đinh! Độ hảo cảm +5. ]

Bác sĩ nói với Trần Thương: "Bác sĩ Trần, khi nào sẽ bắt đầu?”

Bác sĩ gây tê rất tôn trọng người trẻ tuổi này, nghe nói là một người rất phi thường, cậu ta có thế thực hiện chuỗi dài các ca phẫu thuật nên kính phục gọi một tiếng: "Bác sĩ Trần."

Trần Thương gật đầu: "Chờ một lát, tôi nói 3-2-1!”

Sau khi nói xong, Trần Thương cẩn thậm đem đôi tay đặt vào bên trong túi, tồi nhìn thoáng quá: "Cậu biết tôi muốn làm gì hả?"

Vừa rồi Tỉnh Nhiên là không biết, nhưng bây giờ đã rõ!

Cậu muốn trang bức!

Nhưng anh không dám nói ra.

Khẽ nuốt một ngụm nước bọt và nhíu mày: "Không biết..”

Vệ Chí bên này cũng thấp thỏm mà thở dài, ông không dám hỏi cũng không dám nói.

Trần Thương không nhịn được khẽ thở dài: "Tôi đang chuẩn bị làm phình phổi lên, sử dụng các lưỡng khí theo các hướng khác nhau làm phình phổi để tăng sức ép làm cho các u nang bị đẩy lên rồi tống ra ngoài rớt vào chậu nước muối s1nh lý"

“Hiểu chưa?"

Chỉ một câu đó liền khiến cho mọi người phải tròn mắt! 

“Mẹ nó!"

Xuất thân dòng dõi thư hương như Tỉnh Nhiên cũng nhịn không được buộc miệng thốt ra hai chữ “mẹ nó"!

Anh làm sao cũng không thể nghĩ ra được ý tưởng này!

Mặc dù có là lần đầu tiên nhìn hạt hoa sen thì anh cũng không có chút gợn sóng nhưng lúc này đây nghe được ý tưởng của Trần Thương, anh lại không nhịn xuống được mà buộc miệng thốt ra câu chửi thề. Tay tiện có thế đi Baidu, nhưng trở vẽ cũng đừng có mắng tôi chứ, càng không chuẩn giết con tin, nhắc nhở: Phóng đại càng tốt.... Xứng đồ ăn càng thơm.

Đây là ý tưởng của một thiên tài sao?

Thế mà có thể mượn lực hô hấp của phổi để đẩy u nang ra!

Đây đúng là ý tưởng của một thiên tài!

Người tên Trần Thương này cũng quá tài giỏi rồi?

Trâu bò thật!

Quá trâu bò!

Chỉ căn nghĩ đến đây thôi cũng phải khiến Tỉnh Nhiên tròn xoe mắt ngạc nhiên mà nhìn Trần Thương và nhận ra: "Ý của cậu là...!"

Trần Thương nhìn sang Tỉnh Nhiên cười nói: "Cậu đúng là một người tuổi trẻ thông minh”

[ Đinh! Độ hảo cảm +8. ]

[ Đinh! Độ hảo cảm +8. ]

[ Đinh! Độ hảo cảm +5. ]

Ba âm thanh phát ra liên tục.

Nói thật, Tỉnh Nhiên căn bản không nghĩ loại biện pháp này cũng có thể lợi dụng mà đẩu u nang ra.

Đây tuyệt đối là một kĩ thuật mới của nhân loại!

Một phương pháp phẫu thuật mới và những khái liệm cắt bỏ u nang!

Trần Thương quả thật là một thiên tài!

Chỉ căn nghĩ về điều này càng khiến cách nhìn về Trần Thương của Tỉnh Nhiên lại có nhiều thay đổi

Chính là bản thân nhất định phải kết nghĩa với Trần Thương một phen.

Tỉnh Nhiên nhìn Trần Thương một lần nữa, liền suy nghĩ rất nhiều và sâu xa hơn.

tới trong tương lai trên sân khấu Ngô Giai Bình trao giải thưởng y học, nghĩ tới đứng ở trên đài nhận giải Nobel rồi tự mình phải cảm ơn người, nghĩ tới sau khi thấy mình đoạt giải, người đề danh, giám khảo và đám người Trần Thương sẽ vui mừng cùng hắn....

Thật sự rất mong chờ.

Trần Thương nhìn bác sĩ gây tê, nói: "3-2-1, phình phổi!"

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 465: Còn những người trợ.


Trương Bồi Nghĩa quyết định sẽ trò chuyện với Lý Bảo Sơn, tán gẫu một chút về sự việc hợp tác đột ngột này.

Mà Tỉnh Nhiên đang căm nội nang, phảng phất như đang đứng ở trên khán đài nhận giải Nobel, hưởng thụ ánh mắt hâm mộ từ mọi người.

Lúc này, Tỉnh Nhiên anh chính là nhân vật chính.....

Còn những người trợ.

"Tỉnh Nhiên cũng không quan tâm về họ nhưng chắc chắn một người không thể hoàn thành một ca phẫu thuật lớn mà không có sự hỗ trợ.

"Trần Thương lắc đầu: "Nhanh lên, còn cần giải phẫu đ ĩa phối."

Mọi người gật đầu.

Trần Thương nói: "Cậu có thể thực hiện phẫu thuật đ ĩa phổi không?”

Tỉnh Nhiên liền sửng sốt, sắc mặt hào hứng. "Có, Có, Có!"

Đây không phải là Trần Thương đang muốn cho mình một cơ hội sao?

Nghĩ đến đây, ánh mắt Tỉnh Nhiên nhìn Trần Thương lại không giống trước nữa rồi.

Có năng lực!

Có sáng tạo!

Còn có khoan dung!

Tuy rằng giải phẫu phổi hình đ ĩa hình có chút khó khăn, nhưng so với vừa rồi thì đơn giản hơn nhiều, kỳ thật phải nói là rất thường gặp.

Đơn giản chính là loại bỏ ngoại nang, tách nang bì bị nhiễm, tách khối vật bị hoại tử tiết mủ trong phổi.

Đương nhiên, Tính Nhiên biết, sở dĩ Trần Thương làm như vậy hoàn toàn là suy xét đến giữ mặt mũi cho mình rồi.

Dù sao đây là trận chiến đầu tiên của mình, nếu để về sau, sẽ không có cơ hội thực hiện nữa.

Này khẳng định khiến nhóm lãnh đạo đối với chính mình có cái nhìn khác, cảm thấy mình là bình hoa, không đúng, là một bao cỏ.

Nhưng hiện tại, Trần Thương rộng lượng như vậy thật khiến Tỉnh Nhiên cảm giác được có chút hổ thẹn!

Người này, thật đáng giá để kết giao!

Hắn phải dùng thực lực của chính mình đế chứng minh bản thân, chứng minh cho Trần Thương xem!

Để Trần Thương phát hiện, chính mình cũng không phải chỉ để làm cảnh!

[ Đinh, độ hảo cảm đến từ Tỉnh Nhiên +10.]

Trần Thương nhịn không được nhìn Tỉnh Nhiên một cái, người này như thế nào lại vậy, một ca giải phẫu đã cho mình gần 30 điểm độ hảo cảm, quá khinh bạc đi?

Nghĩ đến đây, Trần Thương không khỏi lo lắng cho Cảnh Nghiên.

Người này sẽ không phải là một hoa hoa công tử chứ?

Trần Thương càng nghĩ càng cảm thấy mình hắn là nên nói chút chuyện với Cảnh Nghiên.

Tỉnh Nhiên thuận lợi tiếp nhận thử thách.

Trần Thương nhìn Tỉnh Nhiên thực hiện ca giải phẫu, cũng nhịn không được gật đầu, thật là một nhân tài.

Bất luận là tu bổ cắt bỏ xung quanh ngoại nang khang đều có quy luật, hay là khâu lại phế quản, đều thực tỉnh xảo, rất tình tế, nếu như hệ thống đánh giá mà nói, một bộ thao tác này ít nhất vẫn rất cao cấp.

Trong quá trình làm giải phẫu, cần phải dùng 3% peroxy hóa Hydro để súc rửa tàn khang cập lồ ng ngực, lại dùng giáp tiêu tọa tiếp nước muối sinh lí súc rửa, tiếp tục súc rửa.

Dù sao trùng nang cũng không phải cái thứ gì tốt, hơn nữa trước đó ngoại nang cũng bị phá hư, có lộ ra dị vật.

Trần Thương cũng không có phát hiện ra nang trùng dư thừa.

Một ca giải phẫu này không đến mức quá phiền toái.

Duy nhất bất an chính là nội nang bị vỡ, vẫn bị Trần Thương xảo diệu hóa giải.

Tỉnh Nhiên giải phẫu, cũng khiến cho Vệ Chí cùng mấy người Tiền Lượng sáng cả mắt.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 466: Giải phẫu cũng đã thành công!


Thế nhưng...

Đợi thật lâu, Trần Thương một câu cũng chưa nói, lần này thật khiến Tỉnh Nhiên có chút kinh ngạc, xoay người sang nhìn lại phát hiện Trần Thương đã rời khỏi bàn giải phẫu.

Đây thật khiến Tỉnh Nhiên nửa vời bị trang bức....

Thực không thoải mái.

Nhưng, dù gì giải phẫu cũng đã thành công!

Bác sĩ gây tê nhìn bốn người Tỉnh Nhiên, Vệ Chí, Tiền Lượng, Trương Bồi Nghĩa còn đang khen ngợi lẫn nhau, nhịn không được thở dài, đám ngươi này đàn nâm thẳng cẩu, lại bắt đầu tranh MVP, cao thủ chân chính như người ta đã.

(DG: MVP (Most Valuable Player) tức là người chơi xuất sắc nhất trận đấu)

Đương nhiên, bác sĩ gây tê cũng ngẫm lại, không dám nói, dù sao ở đây đều là chủ nhiệm.

Aizz, tôi thật khó xử nha.

Y?

Cao thủ đâu? 

Trần Thương đi đâu rồi?

Y?

Sao cao thủ lại đang chụp ảnh?

Mọi người cũng chợt phát hiện, Trần Thương không còn ở bên bàn phẫu thuật nữa.

Đi đâu rồi?

Xoay người nhìn lại, phát hiện Trần Thương đã:

Tháo găng tay,

Gỡ khẩu trang,

Cầm lấy điện thoại,

Đang chụp ảnh.

Trần Thương cũng rất tò mò sau khi nội nang bị phá thì trùng nang đến cùng dáng dấp ra sao?

Nội nang đã phá, Trần Thương trông thấy bên trong... Ữm, rất đặc sắc, cũng rất... ngon, có chút giống mì tôm được đun sôi trong nồi lầu, cũng có chút giống bánh phở nở ra vì được ngâm trong nước... Ừm, một đám chung quanh này, người mc chứng sợ hãi mà nhìn thấy tuyệt đối sẽ rất k1ch thích! Y? Dù sao cũng là màu hồng phấn đấy!

Trần Thương cũng là lần đầu tiên thấy, tự nhiên cảm thấy rất mới mẻ, lấy điện thoại ra tạch tạch tạch liên tục, bắt đầu chụp ảnh.

Một bác sĩ bên cạnh nhịn không được hỏi: "Bác sĩ Trần, anh đang làm gì thế?"

Trần Thương cười cười: "Nang trùng phổi hiếm gặp như vậy, không chụp kiểu ảnh lưu niệm một chút sao?"

Đám người nghe xong, cũng cảm thấy thật có lý.

Lấy điện thoại ra, nhao nhao bắt đầu chụp ảnh.

Y tá ở bên cạnh cũng đã thu thập xong dụng cụ, càng nhìn Trần Thương càng k1ch thích.

Vị bác sĩ Trần này thật đúng là lợi hại!

Dáng dấp lại đẹp trai, kỹ thuật lại tốt, còn có một đôi tay rất... Nghệ thuật!

Y tá Giáp nhìn Trần Thương cũng nhịn không được cầm lấy điện thoại ra chụp ảnh: "Bác sĩ Trần thật có lòng nhân ái nhai"

Y tá Ất gật đầu: "Đúng vậy, bác sĩ Trần rất thích động vật nhỏ hả?”

Y tá Bính: "Người ta nói, người thích động vật nhỏ đều rất yêu thương vợ" 

Y tá trưởng: "Đúng vậy! Tiểu Trần nhất định có rất nhiều cô gái yêu thích"

Đám người sững sờ, logic gì vậy?

Sao chúng ta lại không biết!

Trần Thương cũng cười xấu hổ, được nhiều người khen như vậy, mà lại còn là một đám phụ nữ, anh cảm thấy có chút là lạ... Ừm thì... còn rất thoải mái?

Mà Tỉnh Nhiên thì tê cả da đầu, nhìn thấy những y tá này, mí mắt co rúm, cái này có chút quá phận rồi không?

Thích nang trùng phổi lại chuyển thành thích động vật nhỏ?

Vuốt mông ngựa cũng vừa phải thôi chứ!

Mê trai thì mê trai đi... Nhưng cũng đừng bày ra bộ dạng như vậy có được hay không?

Nhưng mà, Tỉnh Nhiên biết, y tá phòng phẫu thuật rất quan trọng, y tá phòng phẫu thuật với tư cách là đội truyền bá mạnh mẽ nhất trong lĩnh vực khoa ngoại, vẫn nên giữ gìn mối quan hệ tốt với họ, hoà đồng bản thân! Có ích đối với việc tuyên dương cùng truyền bá hình tượng của mình sau này, bảo tì quan hệ hoà hợp cùng y tá phòng phẫu thuật, đối với sự phát triển sau này của mình, rất là cần thiết!

Nghĩ tới đây, Tỉnh Nhiên khẩu thị tâm phi cười nói: "Đúng vậy! Rất đáng yêu, tôi cũng muốn chụp kiểu ảnh!"

Nói xong, căm điện thoại lên bắt đầu chụp ảnh.

Y tá Giáp ngẩn người: "Bác sĩ Tỉnh... Khẩu vị thật nặng nha, còn nói ký sinh trùng này rất đáng yêu!”

Y tá Ất: "Bác sĩ Tỉnh khẩu vị rất đặc biệt!”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 467: Thực sự là hiếm thấy.


Còn có thiên lý hay không?

Có còn vương pháp hay không!

Tôi dù sao cũng là hậu tiến sĩ đó? Hậu tiến sĩ của khoa phụ ngoại bệnh viện Trung Quốc! Phó chủ nhiệm Đông Đại Nhất viện, tiền đồ vô hạn.

Trần Thương là... Nghiên cứu sinh có được hay không?

Các người có thể đừng trông mặt mà bắt hình dong nữa hay không?

Dáng dấp đẹp trai thì có thể muốn làm gì thì làm sao?

Lại nói, tôi cũng rất đẹp trai chứ bộ?

Chỉ cần không đứng chung một chỗ cùng Trần Thương thì tôi cũng là nam thần trong bệnh viện đó.

Tỉnh Nhiên cảm giác bây giờ mình có chút chứng tràn khí ngực, hẳn là bị tức giận gây ra

Anh cảm thấy mình không thể ở chỗ này thêm được nữa, sợ lo như chứng tràn khí ngực phát triển thành nhồi máu cơ tìm thì làm sao bây giờ?

Đến lúc đó, chính mình nằm trên giường bệnh, khắng định người phẫu thuật cho mình chính là Trần Thương. 

Nghĩ tới đây, Tỉnh Nhiên có chút thấp thỏm, đến lúc đó, Trần Thương một thân khí phách, y tá hô hào đẹp trai đẹp trai đẹp trai, còn mình có thể bị tức chết hay không?

Thở dài.

Đau lòng.

....

....

Tiếp theo cần sắp xếp điều trị và thông báo người nhà bệnh nhân ổn thoả, chẳng qua là tạm thời sẽ tiếp. tục ở lại ngoại khoa lõng ngực của bệnh viện Nhân Dân tỉnh để tiếp tục trị liệu.

Phẫu thuật rất thuận lợi, mọi người cũng rời khỏi phòng phẫu thuật.

Trần Thương vừa mới rời khỏi cửa phòng phẫu thuật.

[ Đinh! Vượt cấp tiêu diệt sán lá phổi quái dị cấp 51, thu hoạch được đẳng cấp + 2; thu hoạch được trang bị đặc thù: khấu trang Bạch Khâu Ân; ]

Trần Thương lập tức dừng bước.

Lại đem cái trò này ra dụ dỗ rồi! 

Thực sự là hiếm thấy.

Khẩu trang Bạch Khâu Ân, vật phẩm màu tím.

Vốn Trần Thương còn cho rằng làm sao lại có đại bạo hi hữu quái dị này, không nghĩ tới vẫn là rất hiếm thấy, đưa ra cả khẩu trang Bạch Khâu Ân.

[Khẩu trang Bạch Khâu Ân: Với tư cách là bộ phận thiết yếu cấu thành khẩu trang Bạch Khâu Ân, lọc + 5, phòng ngự + 5. ]

Lần này không có đặc hiệu, cũng không có kỹ năng, chỉ tăng thêm có hai loại trị số.

Lọc thì có thể giải thích, nhưng khẩu trang làm sao lại thêm phòng ngự?

Chẳng lẽ là...

Trần Thương bỗng nhiên cảm giác, cái phòng ngự này có liên quan đến truyền nhiễm.

Dù sao chữa bệnh mà có liên quan chuyện phòng ngự, Trần Thương chỉ có thể nghĩ tới là bệnh truyền nhiễm.

Trần Thương cảm giác là: Gia tăng lực phòng ngự... Có thể giảm xuống xác suất mình bị truyền nhiễm hay không?

Vô cùng có khả năng! 

Nếu quả thật là như vậy, Trần Thương cảm giác cái phòng ngự này đúng là có chút lợi hại.

Ít nhất đối với người hành y mà nói rất an toàn, tuyệt đối là đồ tốt.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 468: Nói nghe được không?


Tỉnh Nhiên thấy Trần Thương chợt dừng bước, lập tức sửng sốt một chút, lại thấy khoé miệng Trần Thương đang cười trộm, nhịn không được hỏi

"Bác sĩ Trần, có chuyện gì hả?"

Trần Thương lắc đầu, móc điện thoại ra: "Tôi chợt nhớ tới một chuyện rất thú vị.”

Tỉnh Nhiên cười nói: "Ồ? Nói nghe được không?”

Trần Thương gật đầu: "Cũng không có gì, chỉ là cảm thấy bao trùng phổi này rất hiếm gặp, nên tính gửi cho bạn của tôi xem”

Nói đến đây, Trần Thương cầm lấy điện thoại, gửi cho Tần Duyệt một tin nhắn:

"Ăn cơm chưa?"

Tân Duyệt: "Mời ta ăn cái gì?"

Trần Thương: "Suy nghĩ nhiều, tôi chỉ định hỏi một chút ăn hay chưa”

Tân Duyệt: 'Cút, lão nương đang dùng cơm, không rảnh nói với cậu, lát nữa còn phải trực ca đêm!"

Trần Thương: "Nha! Ăn rồi à? Ăn thì tốt, gửi cho cô xem một món đồ tốt, thức ăn!" 

Tân Duyệt sững sờ, chẳng lẽ Trần Thương đang có món ngon gì?

Tiện nhân này!

Nghĩ tới đây, Tân Duyệt cười lạnh một tiếng: "Hôm nay cha tôi tự mình xuống bếp!"

Tần Hiếu Uyên cười ha hả nhìn Tân Duyệt cầm điện thoại, quyệt miệng, về tin nhân, nhịn không được Lúc ăn cơm đừng nghịch điện thoại!"

Tân Duyệt gật đầu, lúc này, Trần Thương bỗng nhiên gửi ảnh chụp tới, sau khi Tăn Duyệt ấn mở, lập. tức...

“Cái ĐM cả nhà anh... !"

Một tiếng chửi thề kém chút nữa đem Tần Hiếu Uyên dọa đến tay run!

Thịt heo vừa mới gắp lên đã rơi trên mặt đất,

Đau tim!

Rất đắt nha!

Tân Duyệt nhìn thấy đồ ăn trước mặt, bỗng nhiên một chút cũng không muốn ăn.

Thức ăn vừa mới kẹp đến bên miệng lại cảm thấy có hương vị là lạ! 

Tân Hiếu Uyên nghe thấy Tân Duyệt một câu cái đm cả nhà anh, lập tức đen mặt lại, trừng mắt Tần Duyệt, nhịn không được quát lớn: “Tăn Duyệt, con gái con đứa, con làm gì vậy chứ! Có tố chất một chút có được hay không!"

Mẹ của Tần Duyệt cũng nhìn thoáng qua Tần Duyệt: "Thật tốt cái gì vậy?"

Đang nói chuyện, căm lấy điện thoại của Tân Duyệt, lập tức nhìn thấy một màn không thể diễn tả, một trận cảm giác khó chịu theo dạ dày dâng lên: "Ọe! Ta vào phòng vệ sinh"

Lần này khiến Tân Hiếu Uyên ngây ngẩn cả người, lên tay cầm điện thoại lên, mí mắt lập tức trực nhảy!

Cái này... Cái này... Cái quái gì?

Thật buồn nôn!

Cái này đang ăn cơm đó, lại gửi ký sinh trùng!

Tần Hiếu Uyên không thể không nói rất chuyên nghiệp, một cái nhìn đã nhận ra là ký sinh trùng, nhưng... Nghĩ tới nghĩ lui, bữa cơm này thật không thể ăn nữa!

Nghĩ tới đây, Tăn Hiếu Uyên cảm thấy một trận tê cả da đầu, thật vất vả xuống bếp một bữa, kết quả bị một tấm hình phá hủy!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 469: Chẳng lẽ là bạn gái?


Trần Thương cảm thấy rằng mình nên phổ cập khoa học cho bạn mình, cho họ thử nếm mùi vị của sán lá phổi để mở mang hiểu biết hơn.

Đương nhiên Trần Thương thề là không phải mình muốn câu like.

Nghĩ về điều này, Trần Thương mở danh sách bạn bè, viết một ít tin với hình ảnh kèm theo.

“Bảo đao Đồ Long, ai dám tranh phong, đã bắt được quái vật hiếm cấp 51: quái vật sán lá phổi! Kèm. hình ảnh!”

Trần Thương nhìn kỹ lại một chút nữa và rất hài lòng khi thấy góc độ cái ảnh chụp của sán lá phổi rất mới lạ, lại chỉ tiết và rõ ràng, nhất định sẽ thu hút được nhiều sự bàn tán của mọi người

Sau khi gửi đến danh sách các bạn bè, anh không thấy Tăn Duyệt nói gì về tin nhân của mình, thành ra Trần Thương có chút dương dương tự đắc rồi nhét điện thoại trở lại túi.

Vừa hát vừa đi ra ngoài.

Nghĩ đến bộ dạng Tăn Duyệt sau khi thấy được bức ảnh, tâm tình của Trăn Thương vui vẻ không ít, tinh thần sáng khoái, và giai điệu nhỏ ngâm nga từ miệng cũng trở thành một bài hát dân tộc rực rỡ.

(Tươi mới bao trùng là thức ăn đồ ăn 

Mềm mại nội nang phía dưới trùng chính dô ta nào

Dạng gì tiết tấu là nhất nha nhất lắc lư

Màu lồ ng phấn trứng trùng để ngươi cảng thoải mái)

...

Tỉnh Nhiên tò mò với nét mặt không hiểu nhìn Trần Thương, tự hỏi anh ta vì sao lại cao hứng thế?

Và sao cảm thấy bài hát này nghe quen thế nhỉ?

Vừa rồi thấy anh ấy gửi cho bạn mình một bức ảnh, dường như người kia là nữ.

Chẳng lẽ là bạn gái?

Tỉnh Nhiên tò mò hỏi: “Bác sĩ Trần? Anh gửi bức ảnh đó cho bạn mình, cô ấy có vui không?”

Trần Thương ngập ngừng một chút.

Tân Duyệt có vui không? Trần Thương cũng không biết, nhưng Tân Duyệt sẽ ghi nhớt

Nghĩ đến đây, Trần Thương nhìn Tỉnh Nhiên nói với giọng chắc chắn: “Nhất định sẽ khó quên được, dù sau cô ấy chưa bao giờ nhìn qua vật đó”

Tỉnh Nhiên ồ lên một tiếng.....

Như thể đang suy nghĩ gì đó khế gật đầu.

Hắn cảm thấy mối quan hệ khác phái của Trần Thương rất có duyên, tất nhiên nó vẫn có nguyên nhân, nếu như so sánh anh ta với mình thì mình thường bận rộn công tác nên thực sự có chút lạnh nhạt với Cảnh Nhiên.

Nghĩ đến đây, anh cầm lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Cảnh Nghiên: "Bảo bối, em đang làm gì đó?”

Vài giây sau có tiếng Cảnh Nghiên đáp lại: “Trường đưa bọn em cùng nhau đi ăn? Bên anh kết thúc chưa?”

Thật tình mà nói, lúc nhận được tin tức này Cảnh Nghiên quả thật rất vui vẻ và kích động, dù Tỉnh Nhiên rất ưu tú nhưng lại không hiểu lòng của con gái lắm, rong chuyện tình cảm anh luôn có chút cứng nhắc, nhưng mà... Dù sao ai cũng không thể hoàn mỹ mọi thứ, Tỉnh Nhiên như thế đã là rất tốt, ít ra anh không đi ra ngoài hái hoa ngắt cỏ.

Do đó khi nhìn thấy Tỉnh Nhiên quan tâm mình là cô đã rất vui vẻ.

Tỉnh Nhiên gật đầu: “Ừm, anh cho em nhìn xem thứ này hay này, đảm bảo em chưa thấy bao giờ!"

Cảnh Nghiên hạnh phúc mong đợi: "Được rồi, là thứ gì ạ, em có chút mong chờ đây.”

Tỉnh Nhiên liền đem ảnh chụp gửi sang.

Nghĩ đến gộ dáng vui vẻ của Cảnh Nghiên, anh liền hài lòng cười cười rồi nói thêm một câu: “Ăn cơm đi, anh sẽ sớm trở về.”

Trần Thương nhìn Tỉnh Nhiên cười mà không hiểu nổi, quay người lại hỏi. “Cậu gửi... Cho ai vậy?”

Tỉnh Nhiên mỉm cười: "Gửi bạn gái tôi, nha! Không đúng, phải gọi là vợ, vì hai chúng tôi sắp kết hôn rồi”

"Cô ấy làm bên nội khoa, chưa từng gặp qua vật này, nên vừa trông thấy nhất định sẽ rất hiếu kì”

Trần Thương sững sờ...

Cái này...

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 470: Bảo trọng


Vì hôm nay là kỷ niệm ngày thành lập trường, nên tất cả những người được mời tới đều được chuẩn bị sẵn cho một phòng khách sạn bên cạnh trường học.

Cho dù là có người phát sinh chuyện ngoài ý muốn, nhưng bữa tiệc liên hoan đã được chuẩn bị sẵn đâu ra đấy, nên chắc chắn nó vẫn được tiến hành.

Dù sao đây cũng là ngày tròn sáu mươi năm thành lập trường.

Với tư cách là người nhà và bạn học, nên Cảnh Nghiên cũng được mời tới đây, người ngồi trong bàn này đều là những lực lượng trung kiên trong ngành y học tại tỉnh Đông Dương, dù sao Cảnh Nghiên cũng chưa có đủ sự uy tín lâu năm để ngồi cùng một chỗ thực lực với chủ nhiệm.

Tính tình Cảnh Nghiên hướng ngoại, giỏi về giao tế, cùng mọi người cười nói rất vui vẻ, cũng rất hòa hợp.

Nhưng vẫn là người tốt nghiệp Hiệp Hòa, cộng thêm việc đi cùng Tỉnh Nhiên, nên mọi người vẫn để chừa lại cho chút mặt mũi.

Nhưng mà...

Bỗng nhiên...

Vừa rồi Cảnh Nghiên vẫn còn cười cười nói, đột nhiên lại căm điện thoại quăng ra, hét lên một tiếng,

Hành động này đã dọa đám người đang ngồi đấy đến tay chân run rẩy, canh trên bàn đổ lênh láng, đ ĩa thịt heo xào kĩ rơi vãi trên mặt đất.

Đắt cỡ nào đâu...

Cả đám nhịn không được ngẩng đầu nhìn, thấy sắc mặt Cảnh Nghiên tái nhợt đi trông thấy, rõ bị giật nảy mình vì chuyện gì đó.

Người lúc nào cũng đi bên cạnh bác sĩ nội khoa Tân Yến Nhịn xuống hỏi: "Cảnh Nghiên, cô không sao chứ?"

Cảnh Nghiên quay người chạy về phía phòng vệ sinh.

Phải năm ở bồn rửa tay mất nửa ngày!

Sắc mặt trắng bệch, trong đầu không ngừng hiện lên cái hình ảnh buồn nôn kia!

Đã từ rất lâu, rất lâu rồi...

Cảnh Nghiên y nguyên không thể tiêu tan. 

Nghĩ đến Tỉnh Nhiên, Cảnh Nghiên liền nghiến răng nghiến lợi, hận không thể xé nát hẳn ra!

Năm đó tên Trần Thương đáng ghét đã cho mình nhìn thịt heo sán, về sau bị cảm giác buồn nôn đeo bám ròng rã cả tráng trời, thiếu chút nữa là chia tay rồi!

...

...

Hiện giờ đã là bảy giờ hơn, Tiền Lượng đưa Trần Thương và Tỉnh Nhiên về, thấy khói sương mù quen thuộc, ông ta hít một hơi thật sâu, rồi lại nhẹ nhàng thở ra.

Khói sương mù dù đẳng, nhưng thật chẳng biết tại sao, mà Tiền Lượng lại cảm thấy không khí trong phẫu thuật không mang lại cảm giác an tâm như vậy đâu?

Vẫn là hít lấy cái khói sương mù này dễ chịu. hơn...

"Đi thôi, chúng ta đi ăn liên hoan, những người được mời hầu như đều là bạn học đại y khoa Đông Dương với chúng ta, dù gì cũng là ngày thành lập trường, tranh thủ cơ hội này gặp mặt nhau cái đi!" Tiền Lượng nhìn về phía Trần Thương, vừa cười vừa dụ dỗ hắn. 

Kỳ thật Trần Thương cũng rất muốn đi ăn cơm chực, nhưng anh nhìn lướt qua Tỉnh Nhiên, do dự mất nửa ngày.

Vạn nhất Cảnh Nghiên hoài nghỉ là chính mình giật dây Tỉnh Nhiên gửi ảnh chụp, cái này sẽ không tốt lảm.


Hơn nữa...

Trần Thương nhìn Tỉnh Nhiên vui vẻ, có chút tiếc hận.

Sau này Bác sĩ Tính, thời gian cũng không dễ chịu a....

Nghĩ tới đây, Trần Thương cười nói: "Tiền viện trưởng, không cần, bệnh viện còn có chút việc, ta phải trở về, sẽ không quấy rầy mọi người”

Tiền Lượng nhẹ gật đầu: "Vậy được rồi, hôm nay cũng muộn rồi, hôm nào có thời gian tới ngồi một chút, ta có việc muốn tâm sự cùng ngươi."

Trần Thương gật đầu: "Nhất định!"

Tiền Lượng vừa nói chuyện đưa Tỉnh Nhiên lên xe.

Trần Thương nhìn Tỉnh Nhiên hào hoa phong nhã không rành thế sự bộ dạng, bỗng nhiên có chút băn khoăn, nhịn không được gọi cậu ta lại.

"Bác sĩ Tỉnh"

“Tinh Nhiên sững sờ, quay đầu nhìn Trần Thương, cười: "Bác sĩ Trần có chuyện gì sao?"

Trần Thương do dự một chút, nói: "Hãy tự chăm sóc bản thân mình cho tốt!"

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 471: Tối hôm qua tôi đã mộng du?


[ Đinh! Chúc mừng ngài, thu hoạch được kỹ năng kiểm tra hình ảnh bộ ngực cấp hoàn mỹ. ]

Trần Thương nhẹ gật đầu, đây quả thật là một kỹ năng tốt.

Duy nhất không được hoàn mỹ chính là chỉ có bộ ngực.

Quá ngắn và nhỏ.

Nếu như có thể hướng lên trên một chút liền có thể thêm kỹ năng kiểm tra hình ảnh cái đầu, thật là tốt biết bao?

Nếu không thì hướng phía dưới dài một chút, có thể thêm kiểm tra hình ảnh phăn bụng, cái đó cũng không kém.

Được rồi, được rồi...

Làm người không thể quá tham lam

...

Sáng sớm ngày thứ hai, Trần Thương thức dậy thật sớm, tỉnh thần sảng khoái đi đến phòng cấp cứu.

Vừa mới vào đến cửa lớn, Trần Thương đã trông thấy Tiểu Lâm đang bận rộn chuẩn bị.

Trần Thương cười nói: "Tiểu Lâm, tối hôm qua trực đêm hả?"

Tiểu Lâm hừ lạnh một tiếng: "Hừ!"

Trần Thương sững sờ, có chuyện gì vậy chứ?

Trần Thương nghĩ nghĩ, con gái mà, mỗi tháng đều có vài ngày như vậy, dễ hiểu, dễ hiểu!

Sau đó đi tới văn phòng.

Lúc này, Thường Lệ Na nghe thấy tiếng động, cầm theo một cái ống tiêm chạy ra: "Được lắm Trần Thương, anh là cố ý đúng không!"

"Xem tôi hôm nay có chỉnh chết anh không!"

Trần Thương sững sờ: "Chờ một chút, Na Na chờ một lát, để tôi chết một cách rõ ràng được không?"

Thường Lệ Na hừ lạnh một tiếng: "Chết được rõ ràng? Tốt! Anh qua đây!

Trần Thương lắc đầu: "Cô buông vũ khí trong tay đã!"

Lúc này, bởi vì vẫn chưa tới giờ giao ban, bảy giờ rồi nhưng người bệnh lại không thấy một mống, tất cả mọi người đều đang chuẩn bị cho công tác buổi sáng.

Ngay lúc Trần Thương đang nói chuyện!

Bỗng nhiên một đám y tá trong tay cầm huyết áp. 

khí, truyền dịch khí, nhiệt kế, máy theo dõi đường máu... Tất cả đều chạy ra!

"Trần cẩu, mau dừng lại!"

"Trần cẩu không được nhúc nhích!”

Trần Thương ngu người, đến cùng thì tôi đã làm sai chuyện gỉ?

Sao tất cả lại như hung thần ác sát!

Y tá trưởng Điền Hương Lan cũng vội vã chạy tới, từ xa đã chỉ vào Trần Thương nói: "Trần Thương! Cậu qua đây, tôi cam đoan đánh không chết ngươi!"

Trần Thương càng thêm trợn tròn mắt.

Tối hôm qua tôi đã mộng du?

Cợt nhả tất cả các cô hay sao?

Nghĩ tới đây, Trần Thương có chút lo lắng bất an, trước kia không có tật xấu này mà!

Trần Thương một mặt ủy khuất: "Y tá trưởng, tôi cảm thấy có phải mọi người có hiểu lầm gì đó với tôi không!"



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top