Bác Sĩ Nguy Hiểm

Dịch 

Chương 392


Trần Thương phát hiện chung quanh rốt cục có chút giọng nói, lúc này mới thở dài

Đây là phòng ban kiểu gì thế này?

Vẫn là khoa cấp cứu của tỉnh Nhị Viện tốt nhất, mỗi ngày nghe Khiêm nhỉ ca chém gió, nghe tiểu li3m chó hô 666, chỉ huy Vương Dũng viết bệnh lịch, đây mới là cuộc sống mà một bác sĩ nên trải qua chứ.

Nhìn chỗ này xem, cả đám.

Mạnh Hi nhẹ gật đầu: "Ừm, không tệ."

Tiền Lâm nghe thấy vậy, lập tức hít vào một hơi, nữ ma đầu này, còn biết khen người sao?

Hiếm thấy.

Mỗi lần mình tăng giờ làm việc, chỉ được đối lấy một câu là: "Sao ngươi có thể đần như vậy chứ!"

Câu nói này bồi hồi bên tai Tiền Lâm hơn mấy tháng, để hẳn có loại cảm giác bị thất bại!

Thẳng đến thi có thành tích thì, hẳn lấy thành tích đệ nhất y học thi đậu nghiên cứu sinh, loại cảm giác bị thất bại này mới chậm rãi biến mất.

Thực sự không nghĩ tới Mạnh nữ ma đầu này còn biết khen người!

Bác sĩ xung quanh cũng hai mặt nhìn nhau, hoàn toàn chính xác, rất ít khi thấy chủ nhiệm Mạnh khen người khác, loại tình huống này thật sự hiếm thấy.

Nhưng tên tiểu tử này thật là lợi hại, khả năng nghe hiểu tiếng Anh thật quá tốt.

"Ngươi làm việc tại lâm sàn ba năm, thao tác cơ bản đều biết phải không?" Thật ra, trong lòng Mạnh Hi đã rất hài lòng về Trần Thương, chỉ bằng vào trình độ tiếng Anh này, nói thật đã vượt qua rất rất nhiều người.

Trong bài luận văn vừa rồi dính đến rất nhiều từ chuyên ngành, thậm chí rất nhiều từ hiếm thấy trong lĩnh vực phẫu thuật, qua đoạn phiên dịch này của Trần Thương, Mạnh Hi có thể khảo sát ra rất nhiều thứ, chủ yếu là thái độ đối với luận văn học thuật cùng thái độ. không ngừng học tập.

Trần Thương gật đầu: "Thao tác lâm sàng cơ bản đều biết một chút. Nhưng trước mắt chưa có tiếp xúc qua ngoại khoa tim”

Mạnh Hi nhẹ gật đầu:" Vậy sao... Biết khâu mạch máu không?"

Nguyên bản Trần Thương cảm thấy mình nên ăn ngay nói thật, nói là rất am hiểu, nhưng cân nhắc đến việc nơi này là ngoại khoa tim, là phòng ban mà mỗi ngày đều phải làm việc với mạch máu, cho nên hẳn vẫn cảm thấy mình nên bảo thủ một chút: "Ừm, ta biết một chút.”

Mạnh Hi ngẩng đầu, liếc nhìn bác sĩ xung quanh, chúng bác sĩ lập tức lập tức quay đầu, tạch tạch tạch bắt đầu viết bệnh lịch.

Mạnh Hi chỉ vào một người đàn ông, nói ra: "Bác. sĩ Cát, đi lấy mấy cái khuôn đúc cùng kim khâu tới đây."

Người đàn ông được gọi là bác sĩ Cát vội vàng đứng lên: "Được rồi, chủ nhiệm Mạnh”

Mạnh Hi ba mươi tuổi, thế nhưng người ta là phó chủ nhiệm, hơn nữa ngoại khoa tim là dựa theo phân tổ, chia thành ba tổ, cấp trên có ba tổ trưởng, Mạnh Hi chính là một trong số đó, ba tổ trưởng này thay phiên quản lý ba tổ, nói trắng ra, Mạnh Hi là bác sĩ cấp trên của mọi người, quan lớn hơn một cấp không nói, thực lực của Mạnh Hi cũng rất mạnh.

Vì vậy, mọi người đều hết sức tôn trọng chủ nhiệm Mạnh này, tuy rằng tuổi của cô thậm chí nhỏ. hơn bọn hắn không ít.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 393: Nhiệm vụ PK


Đang lúc Cát Hoài có chút do dự, Hạ Cao Phong bỗng nhiên đi đến, hăng hái mà nhìn một màn này.

Cười nói: "Tiểu Cát, ngươi bồi tiểu bác sĩ luyện một chút đi”

Lúc này, Trần Thương, bỗng nhiên nghe thấy thông báo của hệ thống âm!

[ Đinh! Kích hoạt nhiệm vụ PK, chiến thắng tiểu Cát có thể ngẫu nhiên rơi ra một vật phẩm hoặc một quyển sách kỹ năng từ tiểu Cát! ]

(DG: PK (Player Killing): Hình thức đấu 1 vs 1)

Trần Thương lựa chọn tiếp nhận!

Nhiệm vụ PK.

Có vẻ là rất k1ch thích.

Trần Thương biết mình rất nhanh, nhưng hẳn chưa so tốc độ với người này nên chưa biết là ai nhanh hơn được!

Vì vậy, Trần Thương ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Cát Hoài có chút gầy gò, tràn đầy hứng thú. 

Lần này, vừa nghe thấy có tranh tài, tất cả mọi người náo nhiệt lên.

Tiền Lâm càng giống như mèo mập, chen tới chen lui, rốt cục chen được lên trước đống người.

Hắn tràn đầy kích động nhìn Trần Thương, trong lòng nói thăm: Cố gắng, huynh đệ cố gắng lên, hạnh phúc của ca tất cả đều nhờ vào ngươi.

Hạ Cao Phong chậm rãi đi tới, dò xét Trần Thương một phen: “Tiểu tử, thử một chút, thua cũng không có gì phải ủy khuất, người trước mặt ngươi chính là lực lượng chủ chốt của phòng ban chúng ta."

Sau khi nói xong, hắn nhìn tiểu Cát: "Tiếu Cát, biểu hiện cho tên tiểu tử này xem một chút, cho tiếu tử ấy có thêm chút động lực!”

Ngoại khoa không giống với nội khoa.

Giống như luyện võ, PK là chuyện thường, nhỏ thì so đấu một vài tiểu xảo bình thường trong vòng một phút, lớn thì mô phỏng các kỹ xảo phẫu thuật đặc biệt, dù sao thì chuyện cạnh tranh luôn diễn ra ở khắp mọi nơi.

Hơn nữa loại cạnh tranh này là tốt, thông qua cạnh tranh mới có thể không ngừng đột phá cực hạn của mình, đến một độ cao mới. 

Đây mới là mục đích cuối cùng!

Hạ Cao Phong cũng không phải là muốn nhìn Trần Thương xấu mặt, chủ yếu cũng là vì muốn Trần Thương biết cố gắng.

Đang khi nói chuyện, Hạ Cao Phong cười nói: “Đến, ai đến bấm thời gian? Ta hô 3- 2- 1 - bắt đầu!"

Lúc này, nghiên cứu sinh của Hạ Cao Phong vội vàng chạy tới, căm điện thoại: "Để ta bấm thời giai

Trần Thương cùng Cát Hoài mỉm cười, chậm rãi cầm lấy Pen kẹp kim.

Sau lưng, nghiên cứu sinh thì bắt đầu nói: "Bác sĩ Cát, nhớ kỹ phá kỷ lục a!"

Cát Hoài là người vẫn giữ kỷ lục nhanh nhất nội khoa, duy trì 30 kim trong vòng 2 phút 50 giây.

Cát Hoài cười, căm lấy Pen kẹp kim, chuẩn bị cho cái này thanh niên học một khóa.

Tranh tài lăn này thẳng bại thật ra không cần phải lo lắng, một là lực lượng đại tân sinh ngoại khoa tim của Đông Đại Nhất viện, người khâu nhanh nhất, một là tiểu bác sĩ khoa cấp cứu vừa mới chuẩn bị lên nghiên cứu sinh.

So với kết quả tranh tài, mọi người quan tâm  chính là Cát Hoài có thể phá kỷ lục hay không.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 394: Phá kỷ lục!


Tranh tài rất khẩn trương!

Rất kịch liệt!

Tranh tài dẫn động tất cả mọi người tâm...

Tiền Lâm trông mong nhìn qua Trần Thương, trong lòng âm thầm cổ vũ, huynh đệ, biểu hiện của ngươi trực tiếp liên quan đến tương lai cùng hạnh phúc. của Tiền mỗ, ngươi không phải chiến đấu vì một mình ngươi đâu!

Mà những người khác thì đều chờ mong Cát Hoài có thể phá kỹ lục!

Mặc dù không tính là chuyện lớn gì, nhưng cũng một chuyện lý thú.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Mọi người lo lắng nhìn thời gian: "Phá! Phá!”

"Cố gắng, Cát lão sư! Sắp phá kỷ lục rồi!”

"Phá kỷ lục!"

"Không phải chứ! Cát lão sư ngưu bức! Lại lần nữa đổi mới ghi chép, 2 phút 46 giây! Ngưu bức!"

"Hả?” 

“Này này này, sao các ngươi không nói lời nào, Cát lão sư phá kỷ lục!" Tính theo thời gian tiểu tử vẻ mặt mờ mịt nhìn mọi người.

Chỉ thấy tất cả mọi người trợn mắt hốc mồm nhìn chằm chằm Trần Thương, trong mắt tràn đầy khó có thể tin!

“Cái này... Quá nhanh!”

"Đúng vậy? ! Ta chỉ vừa liền nhìn thoáng qua, hắn đã khâu mấy mũi, tốc độ này cũng quá dọa người..."

"Hắn còn nhanh hơn Cát lão sư của chúng ta nữa!"

"Đúng vậy, thời gian mới bao lâu chứ?"

"Không biết... Chắc là hơn hai phút?”

"Ngươi không nhìn thấy sao? Người ta kết thúc gần nửa phút rồi Cát lão sư mới khâu xong!"

....

....

Tất cả bác sĩ ở đây đều trợn tròn mắt.

Vốn cho là bác sĩ Cát Hoài giữ ký lục, bây giờ lại tăng thêm một Trần Thương.

Thế nhưng không ngờ... Tiểu tử này vậy mà nhanh như vậy!

Nghĩ đến hình ảnh vừa rồi, đông đảo bác sĩ có chút không dám tin vào hai mắt của mình.

Quá nhanh!

Tuổi còn trẻ đã nhanh như vậy, sau này sẽ phát triển đến mức nào?

Nghĩ  tới đây, đông đảo bác nam có chút ủ rũ thật sự là hậu sinh khả uý, Trường Giang sóng sau đè

sóng trước, một thời đại càng nhanh hơn một thời đại!

Mà bác sĩ nữ thì nhao nhao tiếc hận, thở dài, quá nhanh...

Tiền Lâm có thể nói là từ đầu đến cuối đều nhìn Trần Thương!

Hắn là người có quyền lên tiếng nhất, nhìn Trần Thương thao tác, Tiền Lâm chỉ muốn hỏi Trần Thương một câu, huynh đệ ngươi độc thân bao nhiêu năm rồi?

Tiền mỗ tự nhận đã tuyệt được một đôi tay vững như sắt, không ngờ ngươi đây càng thêm sắc bén!

Quả nhiên lợi hại!

Mạnh Hi nhìn tay Trần Thương, thật lâu không nói

gì, trong mắt tràn đầy phức tạp, bỗng nhiên, nhịn không được nuốt ngụm nước miếng! 



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 395: Đôi tay dành cho ngoại khoa


Đây là một đôi tay dành cho ngoại khoa!

Nghĩ tới đây, Mạnh Hi cảm thấy trong mắt của mình bốc lên một loại hỏa diễm gọi là khát vọng.

Không sai!

Chính là người mà mình muốn tìm!

Cuối cùng cũng đợi được, rốt cục mình cũng chờ được.

Hạ Cao Phong hít sâu một hơi, thật lâu mới thở ra....

Tiểu hỏa nhi này, nhường!

Không sai.

Hạ Cao Phong liếc thấy, khi Trần Thương khâu, ngay từ đầu tốc độ rất nhanh, giữ vững sau một khoảng thời gian, hắn rõ ràng ngẩng đầu nhìn qua Cát Hoài, sau đó giảm tốc độ xuống.

Dù là như thế, hẳn vẫn hoàn thành trước Cát Hoài trọn vẹn nửa phút.

Thật sự là quá lợi hại!

Chỉ là, tại sao ngay từ đầu tiểu tử này dừng lại một chút chứ?

Chẳng lẽ là cố ý muốn nhường Cát Hoài? 

Nghĩ tới đây, Hạ Cao Phong nhịn không được hỏi: “Tiểu tử, vì sao từ đầu ngươi dừng lại một chút vậy?”

Trần Thương sững sờ!

Thối! Lão cáo già ngươi còn không biết xấu hổ mà hỏi ta nữa?

Nói là cạnh tranh công bằng... Lại còn giở trò lửa bịp, ai biết ngươi biết kêu lớn tiếng như vậy!

Nghĩ thì nghĩ, Trần Thương gãi đầu, xấu hổ cười một tiếng: "Ta... Bị chủ nhiệm làm giật mình”

Lời này mới ra, lập tức tất cả mọi người cười ha hả.

Hạ Cao Phong thì mặt mo đỏ ửng, xấu hổ cười một tiếng: "Tiểu tử, ngươi rất không tệ, tốc độ khâu rất nhanh, thật rất không tệ!"

Nói xong, Hạ Cao Phong cầm khuôn đúc của hai người, nhìn lại.

Dù sao khâu không chỉ khảo nghiệm tốc độ, mà hiệu quả càng quan trọng hơn.

Mù quáng truy cầu tốc độ tuyệt đổi không phải là một thói quen mà bác sĩ ngoại khoa nên có.

Nhanh chóng là xây dựng trên cơ sở ổn định. 

Hắn không xem của Trần Thương, mà xem của Cát Hoài trước, sau khi xem xong, cười nói: "Tiểu Cát, không tệ, mật độ lẫn tốc độ khâu lần này đều tăng lên rõ rệt, rất lợi hại."

Nguyên bản Cát Hoài rất thất lạc, dù sao bị một người trẻ tuổi đả kích như thế, trong lòng có thể hài lòng mới có quý!

"Cảm ơn chủ nhiệm, ta sẽ tiếp tục cố gắng!"

Lúc này, Hạ Cao Phong mới như suy nghĩ điều gì nói: 'Tốt, mọi người nhanh đi làm việc đi, tiểu tử, sau này ngươi khâu phải nghiêm túc một chút a”

Mọi người nghe vậy, lập tức bừng tỉnh đại ngộ, thì ra Trần Thương khâu quá nhanh không để mắt đến hiệu quả khâu.

Cát Hoài cũng thở nhẹ một hơi!

Cát Hoài rất giỏi.

Bằng không cũng sẽ không liên tục đề cao kỹ xảo khâu của mình, có thế bảo trì đệ nhất phòng ban, một chuyện nhỏ đã có thể nhìn ra được phẩm tính của một người.

Lúc này, Hạ Cao Phong có thâm ý nhìn thoáng qua Mạnh Hi, đưa khuôn đúc tới: "Đây là của tên tiểu tử này, ngươi xem một chút”

Mạnh Hi gật đầu, vừa rồi hẳn phát hiện Trần Thương khâu không có chút sơ hở nào.

Không nghĩ tới, vừa rồi chủ nhiệm lại nói như vậy, nhưng nhìn thấy phản ứng của Cát Hoài, nàng mới bừng tỉnh đại ngộ.

Cát Hoài quá coi trọng thẳng bại, vì vậy nếu bị Trần Thương đả kích như thế, rất có thể ảnh hưởng đến tâm tình và công việc, bất lợi cho hẳn trưởng thành.

Vì vậy, Hạ Cao Phong mới kiểu nói này.

Hạ Cao Phong như suy nghĩ điều gì nhìn thoáng qua Mạnh Hi, nhẹ gật đầu: "Một tiểu tử rất không tệ, Mạnh Hi ngươi nên suy nghĩ thật kỹ”

Sau khi nói xong, Hạ Cao Phong cho Trần Thương một ngón tay cái, nhỏ giọng nói: "Tiểu tử, thật lợi hại!"

[ Đinh! PK thẳng lợi, nhận được ngẫu nhiên một kỹ năng của Cát Hoài...Đinh! Nhận được độ thiện cảm của Mạnh Hi. ]

[Đinh! Nhận được Mạnh Hi độ thiện cảm + 5I ] Trần Thương sững sở!

Mẹ nó? 

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 396


Trần Thương vô luận như thế nào cũng không nghĩ độ thiện cảm cũng có thể rơi ra được, xem ra PK thật sự là lựa chọn tốt nhất cho hướng đi đời này đến đỉnh phong.

Giờ khắc này, Trần Thương phát hiện ánh mắt Mạnh lão sư nhìn mình đều nhiều hơn mấy phần nhẹ nhàng cùng khát vọng.

Chờ chút!

Trần Thương một cước phanh lại đến cùng!

Hắn thấy được sự khác vọng trong mắt Mạnh Hi? ??

Trần Thương sững sờ, hít sâu một hơi, tranh thủ lắc đầu, ép buộc mình tỉnh táo lại. Sao mình có thể có loại ý nghĩ tà ác này.

Mạnh Hi nhìn khuôn đúc động mạch chủ được khâu vô cùng tỉnh tế trong tay, cũng có chút cảm khái, tên tiểu tử này thật rất có thiên phú.

Nghĩ tới đây, ngay cả Mạnh Hi cũng không chú ý tới trong lòng mình đối với Trần Thương nhiều hơn mấy phần tán thành.

Ánh mắt nhìn Trần Thương cũng nhẹ nhàng mấy phần.

[ Mạnh Hi, một nữ bác sĩ luôn truy cầu hoàn mỹ cùng tự hạn chế, độ thiện cảm: 5. ]

Trần Thương cẩn thận phân tích, hình như là [ độ thiện cảm + 5 ] mang tới phản ứng không tốt, hình như là mình cả nghĩ quá rồi.

Cát Hoài rốt cục thở nhẹ một hơi, nếu như Trần Thương vừa khâu nhanh hơn lại còn tốt hơn mình thì trong lòng hẳn khẳng định sẽ có một chút ý nghĩ, không phải ghen ghét, mà là cảm giác bị thất bại.

Ghen ghét chủ yếu sinh ra khi hai người ở cùng cấp độ, mà cảm giác bị thất bại là từ đả kích dẫn đến thay đổi duy!

Người khác đều giảm chiều không gian đả kích, Trần Thương đây là thăng duy đả kích!

Trần Thương chỉ là một tiểu tử sắp thi nghiên cứu sinh, mà mình đã là bác sĩ chính lớn tuổi, đã vậy còn làm một thời gian dài ở ngoại khoa tim.

Nếu như Trương Chí Tân ở đây thấy cảnh này, nhất định sẽ thối Cát Hoài vẻ mặt, lão tử sắp bốn mươi mỗi ngày bị thằng nhãi này đả kích, ngươi mới có chút chuyện này mà đã than vãn cái gì.

Hạ Cao Phong bỗng nhiên có chút hối hận, sớm biết vậy mình đã gọi điện thoại cho bộ nghiên cứu, để tiểu quan đến vị trí mình làm là tốt rồi!

Dù sao nhìn thấy tiểu tử một ưu tú như thế, Hạ Cao Phong quá thực đã rung động ái tài chỉ tâm!

Đều nói thiên lý mã thường có, mà Bá Nhạc. không thường có, thế nhưng gặp phải Trần Thương hãn huyết bảo mã như vậy ai có thể cam lòng? Ngươi nhìn Mạnh Hi kia, mắt cao hơn đầu người cũng muốn cưỡi... Không đúng, là muốn!

Y khoa Đông Dương tuyển chọn đạo sư nghiên cứu sinh tương đối nghiêm khắc, bình thường yêu cầu phải có danh hiệu phó chức trở lên, có ít nhất ba bài luận văn được trở thành chủ đề chính trong tập san trở lên, trong ba năm phải có một đầu đề (cấp Tỉnh hoặc cấp quốc gia) trở lên, như vậy mới có tư cách tham gia tuyển chọn đạo sư.

Số tuổi chỉ có hạn mức cao nhất, không hạn mức thấp nhất, nhưng... Muốn giống như Mạnh Hi mới ba mươi tuổi có thể làm đạo sư, đúng là phượng mao lân giác.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 397


"Bác sĩ Cát, giường số 15 đột nhiên giật!” 

Một y tá đến truyền thông báo khẩn cấp thúc giục, Mạnh Hi đang muốn nói chuyện có chút chần chờ, lập tức đứng dậy theo Cát Hoài đi ra ngoài.

Trần Thương thì hơi sững sở.

Ngoại khoa tim làm sao lai có bệnh nhân bị co giật chứ?

Hạ Cao Phong cúi đầu nhìn Trần Thương: "Tiểu tử, lão sư của ngươi đã đi xem bệnh nhân, ngươi không đi theo liếc nhìn sao?”

Trần Thương vội vàng đứng lên: "Cảm ơn chủ nhiệm.”

Nối xong hẳn vội đi theo.

Sau khi Hạ Cao Phong nói xong, xoay người nhìn lại, nhìn những quy bồi sinh cùng nghiên cứu sinh nội khoa vừa chuyển khoa đến kia, nhịn không được thở dài, đám học sinh này tâm tư không đặt vào học tập, một cơ hội học tập tốt như vậy mà không biết tận dụng, thời bọn hẳn đến trường, nếu nghe thấy một người bệnh đặc biệt, đã sớm lao ra xem người bệnh đó thế nào.

Hiện tại điều kiện học tập tốt, con đường học tập cũng nhiều, học tập cũng sống động hơn nhiều, thế nhưng... 

Hạ Cao Phong nhìn mấy học sinh ngồi ở trong phòng nếu không xé phiếu xét nghiệm, thì ngồi nói chuyện trời đất, nhịn không được nói: "Đừng xé phiếu xét nghiệm nữa, đi xem người bệnh, xem bệnh tật, học nhiều một chút, khả năng đây là ca bệnh đặc biệt, các ngươi cả đời cũng không nhất định có thể có thể nhìn thấy mấy lần, đừng cả ngày tới nội khoa không biết làm gì, mỗi ngày ôm vài cuốn sách không biết làm gì, tay lại cầm phiếu xét nghiệm xé xé xé"

Mấy nghiên cứu sinh xấu hổ đứng dậy, không tình nguyện gật đầu, ngươi đẩy ta, ta đấy ngươi, lề mà lề mề đi theo.

Nhìn một màn này, Hạ Cao Phong nhịn không được thở dài.

Cát Hoài có chút nóng nảy, đi về phía giường số 15, xế chiều hôm nay phải an bài phẫu thuật cho người bệnh, làm sao lại đột nhiên xảy ra vấn đẽ?

Nghĩ tới đây, trong đầu Cát Hoài cũng không hiểu.

Thật ra, người bệnh chính là như vậy, chưa bao giờ dựa theo lẽ thường, thậm chí bởi vì tình huống đặc biệt cho nên chậm trễ hoặc là trì hoãn phẫu thuật chiếm khoảng một phần ba lâm sàng.

Nguyên bản đã an bài tốt phẫu thuật, thì chợt phát hiện xét nghiệm cho thấy chỉ số không bình thường, phẫu thuật sẽ lập tức bị hủy bỏ, bởi vì trong khi phẫu thuật sẽ có đủ kiểu tình huống đột phát, chỉ cần hơi có một chút không bình thường thì cũng sẽ tăng thêm nguy hiểm.

Trần Thương đi theo sau lưng Mạnh Hi, phát hiện người phụ nữ này đi bộ rất nhanh, chân dài piapia, nếu không phải khi mình ở khoa cấp cứu đã tu luyện Lăng Ba Vi Bộ, hẳn kém chút đã không theo kịp!

Mạnh Hi vừa đi vừa hỏi: "Tình huống của người bệnh như thế nào?”

Cát Hoài làm việc rất chân thành kỹ lưỡng, đối với tình huống của người bệnh cũng mười phần hiểu rõ.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 398: Nhất định là vậy!


Khi Trần Thương trở lại phòng bệnh, người bệnh đã không còn co giật, xem ra loại co giật này chỉ là đột phát.

Mạnh Hi tiếp nhận kẹp bệnh lịch Trần Thương đưa tới, tiện tay lật ra xem kết quả báo cáo phiếu xét nghiệm cùng hình ảnh.

Sau đó xoay người, nói với người bệnh: "Ta cần kiểm tra một chút, ngươi nằm ngửa, duỗi thẳng xương hông và xương đầu gối."

Mạnh Hi tay trái cầm trên mắt cá chân, tiện tay móc một cái bút từ trong túi ra, dùng đầu nhọn di chuyển từ rìa ngoài gót chân hướng về phía trước, nhanh chóng quơ nhẹ đến phần ngón út, lại chuyển hướng đến vị trí bên cạnh ngón cái.

Chỉ thấy ngón cái người bệnh đọc gập, bốn ngón còn lại thì tách ra thành hình quạt

Trần Thương sững sờ, dương tính với chứng Babinski? !

Khóe miệng Mạnh Hi có chút giương lên, mặc dù còn chưa có chẩn đoán chính xác, nhưng trong lòng đã chắc chắn bảy tám phần. 

Người bệnh giống như có chút thấp thỏm: “Bác sĩ... Ta bị làm sao vậy? Tại sao đang bình thường mà tay chân ta bắt đầu co rúm lại vậy?"

Mạnh Hi trấn an nói: "Không có việc gì, đừng lo lắng, chúng ta chờ Cát bác sĩ cầm phiếu xét nghiệm đến đã”

Hiện tại, thật ra Mạnh Hi đã có thể cho ra kết luận, nhưng để cho an toàn, vẫn phải chờ phiếu xét nghiệm đến.

Một đám nghiên cứu sinh và quy bồi sinh mặc áo trắng cầm bản bút ký vẻ mặt lo lắng đi tới phòng bệnh, cũng muốn xem thử bệnh tim gì mà có thể gây ra co giật?

Sau khi đi vào, cả đám đàng hoàng đứng sát bên tường, nhường ra lối đi nhỏ hai bên giường, dù sao trong lòng bọn họ nắm chắc, nếu tình huống người bệnh có xảy ra vấn đề đột xuất thì mình cũng không thể giúp được một tay, hai bên giường bệnh là một lối đi nhỏ, chuẩn bị cho đại lão.

Bọn hẳn ở một bên an tĩnh nhìn đại lão tú thao. tác là được!

Không bao lâu sau, Cát Hoài cầm một chuỗi phiếu xét nghiệm đi vào, còn chưa kịp xé mở. 

“Mạnh chủ nhiệm, ngươi xem, đây là phiếu xét nghiệm.”

Mạnh Hi tiếp nhận phiếu xét nghiệm, xoát xoát xoát lật ra một lần, buông lỏng xuống, quả là thế.

Mạnh Hi hỏi Cát Hoài: "Hai ngày này dùng thuốc gì?"

Cát Hoài hơi sững sờ: "Hiện tại dùng chủ yếu là thuốc bào chế từ cây Dương Địa Hoàng, còn có thuốc lợi niệu, phòng ngừa suy tim là chủ yếu.”

Nghe thấy vậy, Mạnh Hi lập tức nhíu mày, quay đầu hỏi: "Sau khi người bệnh nhập viện, ngươi cân nhắc phương án chữa trị như thế nào?"

Trong phòng, sau khi nghe thấy Mạnh Hi đặt câu hỏi, bầu không khí lập tức nghiêm túc lên!

Cát Hoài bị Mạnh Hi hỏi lập tức á khẩu không trả lời được: "Biểu đồ nhịp tim của người bệnh biểu hiện ST gãy kéo dài, T đợt thấp phẳng, mà biểu đồ siêu thanh nhịp tim có thể rõ ràng nhìn thấy khoang tâm thất mở rộng, liên thất tăng dầy, đập đều, nhịp nhàng, nhịp đập, rung động giảm xuống, cộng thêm hai nếp gấp đóng kín không được đầy đủ, màng tim tích dịch rõ ràng, vì vậy ta cân nhắc chữa trị tim là chủ yếu, dù sao lúc ấy... Còn chưa có kết quả xét nghiệm." 

Mạnh Hi không đợi Cát Hoài giải thích, trực tiếp nói: "Hiện tại đã có kết quả, ngươi xem một chút đi, ngươi cân nhắc là xảy ra chuyện gì?"

Cát Hoài mặt đỏ lên, trên đường tới đã thấy rõ ràng sao có thể không rõ: "Đây là do lượng Canxi và Magiê trong máu thấp, ảnh hưởng tới cơ tim bị k1ch thích - co vào, canxi thấp ảnh hưởng đến đặc tính s1nh lý của tế bảo cơ tim, gây ra nhịp tim thất thường."

"Người bệnh kéo dài canxi trong máu thấp, đây là nguyên nhân chính gây nên tứ chỉ cảm giác không bình thường hoặc là cơ bắp eo giật, thậm chí tay chân co giật."

Nghiên cứu sinh xung quanh nháy mắt bừng tỉnh đại ngô.

Thì ra là thế!

Mạnh Hi không đưa ra bất kỳ đánh giá gì, quay đầu nhìn Trần Thương: 'Lượng Canxi trong máu bình thường là bao nhiêu? Cụ thể có làm được cái gì

Trần Thương sững sờ, ngươi lại bức ta trang bức....

Ta thừa hưởng chỉ tiêu s1nh lý sinh hóa từ Phòng Dung Lâm lão tiên sinh, trên người ta còn có hai năng cấp hoàn mỹ! 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 399


Chúng học sinh mặt như muốn khóc, ngươi trang bức như vậy không để ý tới cảm thụ của chúng ta sao?

Bình thường lượng canxi trong máu đều có thể ghi nhớ? Chúng ta còn đang đọc máu thường quy ngươi đã bắt đầu đọc điện ly tử hả?

Đọc chỉ tiêu là một trong tố dưỡng thiết yếu cơ bản lâm sàng của học sinh ngành Y, đối với khoa cấp cứu thì càng phải nắm rõ như lòng bàn tay.

Mạnh Hi đưa phiếu xét nghiệm cho Trần Thương: "Vậy ngươi nhìn xem, thông qua phiếu xét nghiệm có. thể biết được tin tức gì

Trần Thương nhận phiếu xét nghiệm tùy ý nhìn một lần, lập tức khẽ nhíu mày!

Khả năng đây không phải một ca bệnh tim đơn thuần.

Trần Thương khẽ ngẩng đầu: "Mạnh lão sư, khả năng đây là bệnh suy tim tuyến cận giáp!"

Nghe thấy câu nói này, Mạnh Hi không khỏi dừng lại.

Mà xung quanh, một đám học sinh thì hai mặt nhìn nhau không biết làm sao, ánh mắt nhanh chóng giao lưu! 

"Đây là cái gì?"

"Đừng nhìn ta, ta mẹ nó làm sao biết cái này là cái thứ gì!"

"Tuyến cận giáp ta biết, bệnh tim ta cũng biết, vì sao khi kết hợp chúng lại thì ta không nhận ra chứ?”

"Nhìn cái gì mà nhìn, ngươi thấy ta giống như biết không?"

Mọi người nhìn nhau hồi lâu, cuối cùng có chung. nhận thức!

Thằng nhãi này muốn trang lớn!

Còn lớn hơn rất nhiều so với ba cái trước cộng lại!

Mấy nghiên cứu sinh chúng ta thật phải bị một tiểu ban y khoa tăng dần đả kích sao? ? ?

Nghĩ tới đây, mọi người tịch mịch sa châu lạnh...

Cát Hoài nghe thấy Trần Thương nói như vậy, bỗng nhiên nhớ lại cái tên này!

Một loại bệnh cực kì hiếm thấy!

Đầu tiên là chần chờ, sau đó vội vàng tiếp nhận phiếu xét nghiệm, nhìn kỹ, trầm tư một lát, liên tưởng tới tất cả biểu hiện của người bệnh, càng xem càng sáng tỏ, càng xem càng kinh hãi!

Rốt cục bừng tỉnh đại ngộ!

Đúng vậy!

Tại sao mình không nghĩ tới chứ?

Tiểu tử này thật là lợi hại!

Mà Trần Thương có chút sững sờ, hắn phát hiện không có ai để ý chính mình, Trăn Thương cảm thấy có phải thiếu khán giả hay không?

Các ngươi sẽ không tỏ chút thái độ nghỉ ngờ sao?

Ta trang bức như vậy, dù sao ta cũng phải trở. thành đối tượng bị đánh mặt chứ.

Đợi vài giây đồng hồ, phát hiện không có ai nói chuyện, Trần Thương không khỏi có chút thất vọng.

Lần trang bứ này c, năm điểm... Thất bại!

Nhưng, Trần Thương vẫn cảm thấy phải nói hết lời: "Người bệnh khả năng mắc chứng suy tuyến cận giáp, loại bệnh này rất hiếm thấy, nhưng đa số là bộc phát, liên quan đến sức miễn dịch, thông qua xét nghiệm có thể nhìn ra, tỉ lệ tế bào bạch huyết của người bệnh mặc dù bình thường, nhưng tỉ lệ này rất tương tự với người bệnh bạch huyết suy tuyến cập giáp."

"Lượng canxi trong máu của người bệnh chỉ có 1.9, lượng phosphate trong máu lên cao đến 1.59, huyết thanh miễn dịch hoạt tính tuyến cận giáp cơ bản không đo được.”

"Mà người bệnh PTH giảm bớt, có thể ảnh hưởng đến khả năng co vào của cơ tim, mà giống như Cát lão sư nói, lượng canxi và magie trong máu thấp có ảnh hưởng đến khả năng co vào của cơ tim, vì vậy ta suy đoán là bệnh suy tìm tuyến cận giáp."

"Mà khi lượng canxi thấp, khả năng bài tiết ion Natri giảm bớt, nước Natri ứ đọng trong dịch thể làm tăng khả năng phải chịu sức ép của tim, bản thân người bệnh không được đầy đủ, vì vậy... Nhìn như vậy, phương pháp chữa trị của Cát lão sư không có vấn đề”

"Nhưng nếu như phối hợp bổ sung một chút canxi, giống như khẩu phục vitamin D3, hoặc là nhựa cây hoàn, hiệu quả có thể sẽ càng tốt hơn, thậm chí cũng có thể sẽ làm dịu suy tim!"

Trần Thương một hơi trôi chảy nói xong những lời này, nhịn không được thở dài, không đánh mặt trang bức, sẽ không có chút ý nghĩa nào.

Trần Thương vừa dứt lời!

Ba ba ba tiếng vỗ tay từ ngoài cửa truyền đến.

"Tốt! Tốt! Tốt!" 

Chỉ thấy Hạ Cao Phong vẻ mặt hưng phấn từ bên ngoài đi vào, trong ánh mắt đầy vẻ mừng rỡ, thật sự là một nhân tài không tầm thường, thật sự là một hãn huyết bảo mã ngàn dặm mới tìm được!

Nói thật, Hạ Cao Phong đã rất lâu không thấy học sinh có linh tính cùng năng lực như thế.

Điểm này không phải khoa trương.

Đầu tiên là năng lực động thủ cực mạnh, có bản lĩnh khâu rất tốt, mà bây giờ phân tích bệnh tật, đặc biệt là phân tích phiếu xét nghiệm vừa rồi, phân tích có thể nói là tường tận vô cùng.

Mấy hạng năng lực này, tổng hợp vừa phân tích, hoàn toàn có thể thấy được thiên phú của một người làm việc ở lâm sàng và ngoại khoa!

Nghĩ tới đây, Hạ Cao Phong hài lòng nhìn Trăn Thương: "Không tệ! Phân tích rất có đạo lý!”

Đến cảnh giới của Hạ Cao Phong, rất nhiều bệnh tật liếc qua thấy ngay, thấy nhiều lắm, suy tuyến cận giáp tuy thưa thớt nhưng với hẳn mà nói cũng không coi là hiếm lạ.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 400: Lợi hại, quá lợi hại!


Mấy học sinh nãy giờ đang đứng sát vách tường đang dùng hai tay đập lên tường, không ngừng kêu khổ thì bây giờ hai mắt nhìn chăm chăm Tiần Thương, trong lòng muốn chấp tay vái lạy hắn!

Tường đều không vịn, chỉ phục ngươi!

Ngươi TM trang bức coi như thôi đi, còn mời chủ nhiệm đến đóng vai phụ cho ngươi!

Mà ở cửa phòng bệnh, có đứng một tiểu mập mạp 200 cân, chính là Tiền Lâm, nghĩ tới nghĩ lui, hắn vẫn không dám đi vào, lỗ tai nghiêm túc lắng nghe chuyện xảy ra bên trong, trong lòng kích động nửa ngày!

Huynh đệ ngưu bức a!

Ngữ số ngoại phát triển toàn diện, từng môn tinh thông. (ngữ là ngoại ngữ, số là trị số lý hoá, ngoại là phẫu thuật ngoại khoa. )

Lợi hại, quá lợi hại!

Tiền mỗ ta rốt cục không còn tiếp tục bị nữ ma đầu này nhớ thương, thông qua khe cửa nhìn vẻ mặt nhăn nhó của Cát Hoài, Tiền Lâm nhịn không được thở nhẹ một hơi, có cấp trên là nữ ma đầu, ngươi không sợ ai sợ?

Nghĩ tới đây, Tiền Lâm nhìn Trần Thương khó tránh khỏi có chút đau lòng.

Dù sao một thanh niên êm đẹp đầy hứa hẹn, đầu óc lại không dùng được, nhất định phải đi theo nữ ma đầu.

Nghĩ tới đây, Tiền Lâm thở dài, quyết định chờ một chứu

Chờ nữ ma đầu ký tên xong hẳn vào, sau đó sẽ đi với với đại bá, Mạnh chủ nhiệm đã có học sinh, hơn nữa người này đặc biệt ngưu bức, lợi hại hơn mình rất nhiều.

Lúc này Mạnh Hi tâm động, năng lực của học sinh đã nghiêm trọng vượt xa mong muốn của mình!

Thậm chí Mạnh Hi cũng đã suy nghĩ, lúc còn trẻ mình có năng lực như Trần Thương hay không?

Lúc này, Hạ Cao Phong nhịn không được nói: "Tiểu Mạnh, nếu như ngươi không muốn nhận học sinh, tên tiểu tử này nhường cho ta đi!'

“Ta sẽ mặt dạn mày dày nói với bộ nghiên cứu sinh là muốn thêm một vị trí nữa! Nói thật, đã lâu lắm röi ta chưa từng gặp người tuổi trẻ ưu tú như thế, tiền đồ vô lượng, đúng, tiểu tử, ngươi tên là gì?”

Trần Thương: "Trần Thương, thương trong thương hải tang điền.”

Hạ Cao Phong nghe vậy: "Tốt! Tên rất hay!"

Đông đảo quy bồi sinh: Hay chỗ nào! ?

Hạ Cao Phong nói tiếp: "Ngươi đã tham gia làm việc rồi đúng không? Ngươi làm tại bệnh viện nào? Phòng ban gì?”

Trần Thương: "Bây giờ ta đang làm ở khoa cấp. cứu của Tỉnh Nhị Viện”

Hạ Cao Phong sững sờ: "Ö? Có phải chủ nhiệm là Lý Bảo Sơn hay không?”

Trần Thương gật đầu, xem ra danh khí của Chủ nhiệm Lý trong Tỉnh vẫn có một chút

Hạ Cao Phong khẽ gật đầu: "Không tệ, không tệ!"

[L Đinh! Hạ Cao Phong độ thiện cảm + 10. ]

.....

....

Tình huống của người bệnh ổn định, lúc này mọi người mới trở lại văn phòng.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 401: Ta có thể trả hàng không?


Mạnh Hi nghe vậy,  khẽ gật đầu: "Đưa cho ta." 

Trần Thương vội vàng đưa giấy để đạo sư ký tên

Mạnh Hi xoát xoát xoát ký tên của mình. Trần Thương vui mừng: "Cảm ơn lão sư!"

[ Đinh! Nhiệm vụ ẩn, hoàn thành nhiệm vụ bái sư Mạnh Hi! ]

[ Đinh! Chúc mừng ngài, nhận được truyền thừa: đệ tử của Mạnh Hi. ]

[ Mở ra kho kỹ năng của Mạnh Hi... ]

Kho kỹ năng của Mạnh Hi, tiêu hao độ thiện cảm, có thể mở khóa kỹ năng mới, nhắc nhở, kỹ năng khác nhau cần cảm khác nhau có thể đổi, hoàn thành nhiệm vụ sư môn có thể đạt được độ thiện cảm. ]

Trần Thương trợn tròn mắt.

Ta TM...

Ta mẹ nó khổ cực nửa ngày, ngươi ban thưởng cho ta cái này sao hả?

Đây chính là cái gọi là nhiệm vụ ẩn sao?

Chính là cái gọi là chức nghiệp ẩn tàng? 

Mạnh Hi cũng khoảng 30 tuổi, nàng lợi hại hơn nữa có thể có bao nhiêu kỹ năng?

Nghĩ tới đây, Trần Thương đều cảm thấy có chút khóc không ra nước mắt, sao ta lại đần độn chọn người này làm đạo sư nghiên cứu sinh của mình cơ chứ?

Ta... Ta có thể trả hàng không?

Ta không cần nàng nữa!

Ta có thể đổi lão sư không?

Nghĩ tới đây, Trần Thương đột nhiên cảm giác được phụ nữ đều đại móng heo, không thể nhìn vẻ bề ngoài, phụ nữ càng xinh đẹp, càng hại người nhiều hơn!

Sau khi bùi ngùi một lúc....

Trần Thương ép buộc chính mình tỉnh táo lại, hẳn sợ một khi mình không giữ được lý trí, 5 điểm độ thiện cảm của Mạnh lão sư cũng biến mất luôn thì quá lỗ vốn.

Cái này mẹ nó cùng bán mình cầu vinh khác nhau ở chỗ nào?

Tiêu hao độ thiện cảm để nhận được kỹ năng, hệ thống ngươi cũng thật muốn tính ra. 

Ta đây là bái sư, cũng không phải bán thân à nha!

Trần Thương ta ở đây xin thề! Đánh chết cũng không làm li3m chó!

Mạnh Hi nhìn Trần Thương, nói: 'Hôm nay ta còn ện, người đi về trước đi, đúng rồi, cho ta Wechat và số điện thoại liên lạc của ngươi."

Trần Thương gật đầu, sau khi trao đổi phương thức liên lạc, đứng dậy rời đi.

Ngồi trên xe buýt, Trần Thương vẫn cảm thấy có chút biệt khuất.

Nghĩ tới nghĩ lui, Trần Thương quyết định nhìn xem kho kỹ năng của Mạnh Hi có cái gì

Trần Thương nghĩ tới đây, trực tiếp mở ra kỹ năng kho.

Lập tức trợn tròn mắt!

Trần Thương phát hiện kho kỹ năng của Mạnh Hi có đến ba phương hướng cây kỹ năng.

[Cây kỹ năng ngoại khoa tim ]

[Cây kỹ nẵng nội khoa tim ]

[Cây kỹ năng nghiên cứu khoa học]

Trần Thương nhịn không được nuốt ngụm nước. 

miếng, cẩn thận từng li từng tí mở ra cây kỹ năng ngoại khoa tim, lập tức trợn mắt hốc mồm, hẳn phát hiện trên ngọn cây này có một đống lớn trái cây, từng quả đều tỏa ra quang mang màu tím, đây rõ ràng chính là kỹ năng màu tím!

Hơn nữa, Trần Thương ngẫu nhiên còn có thể nhìn thấy từng quả trái cây kim quang lóng lánh!

Cái này... Đây là kỹ năng cấp bậc hoàn mỹ hả?!

Đây cũng quá ngưu đi?

Trần Thương trợn tròn mắt.

Mạnh Hi này không ngờ mạnh như vậy?

Lại có thể nằm giữ nhiều kỹ năng như thế? !

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 402: Suy nghĩ rất nhiều.


Trần Thương trợn tròn mắt.

Chuyện này có nghĩa là mình không căn thăng cấp kỹ năng?

Trực tiếp đối thành công kỹ năng màu tím sao?

Đây cũng quá mạnh đi?

Đây chính là chỗ tốt mà chức nghiệp ẩn tàng mang tới sao?

Nghĩ tới đây hẳn cảm thấy quá giả, không chân thực, chức nghiệp ẩn tàng lại có thể trực tiếp nhận được kỹ năng màu tím!

Cảm giác này, rất thoải mái!

Hơn nữa, Trần Thương xem như thấy rõ ràng. Nếu muốn nhận được kỹ năng!

Nhất định phải nhận được độ thiện cảm từ Mạnh lão sư!

Phải làm li3m chó cho Mạnh lão sư a!

Li3m càng dễ chịu, hồi báo cảng caot

Trần Thương hít sâu một hơi,

Suy nghĩ rất nhiều.

Suy nghĩ rất xa...

Nghĩ đến sau này cho con học ở tiểu học Alistun hay là đi nhà trẻ trong thôn.

Nghề nghiệp này rất thích hợp với Tân Duyệt tiểu li3m chó, nếu như nàng bái mình làm sư phụ, tuyệt đối có thể móc sạch kho kỹ năng của mình!

Nhưng, nghĩ đến những phú bà bên cạnh mình, giống như độ thiện cảm đều rất cao.

Như vậy....

Hình như mình rất có ưu thế trong phương diện gia tăng độ thiện cảm của các phú hào a! ?

Nghĩ tới đây, Trần Thương đột nhiên cảm giác được, chức nghiệp ẩn tàng này thật là thơm!

Đánh chết cũng không làm li3m chó sao?

Ha ha!

Emma... Thật là thơm!

Tiền Lâm khẽ hát đến cửa phòng làm việc của Tiền Lượng, do dự nửa ngày, bắt đầu công việc chuẩn bị tình cảm.

Không thể không nói, người này rất có thiên phú.

Mà diễn kỹ của Tiền Lâm, cũng phải đạt đến cấp bậc 7 - 8 sao rồi.

Không đến một phút, cảm xúc của Tiền Lâm đã hoàn thành chuyển đổi từ dương dương đắc ý đến vui bừng bừng đến bình bình đạm đạm lại đến than thở thất vọng đến khóc.

Chính là cảm giác này, cũng không vấn đề, nghĩ tới đây, hắn gõ cửa.

"Vào đi!”

Giọng nói uy nghiêm truyền đến, Tiên Lâm nức nở, mấy lần, cố gắng trừng mắt, hi vọng có thể nhiều mấy. phần ướt át.

Sau đó đẩy cửa đi vào.

"Đại bá..."

Tiền Lâm cảm thấy biểu lộ của mình lần này có thể đánh max điểm.

Tiền Lượng sững sờ, nhìn thấy người đi vào là Tiền Lâm, mang theo vẻ mặt sống không thể yêu.

Nhìn thấy bộ dáng Tiền Lâm như vậy, Tiền Lượng. chẳng những không có một tia đau lòng, ngược lại cực kỳ muốn cười.

"Có chuyện gì thế?" Tiền Lượng có gắng nín cười, khụ khụ một tiếng, hỏi Tiền Lâm hít sâu một hơi, đi đến bên cạnh đại bá ngồi xuống:" Đại bá, có phải là ta quá kém cỏi hay không?"

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 403: Thêm mắm thêm muổi


(DG: Thạc đạo = Thạc sĩ đạo sư thực tập sinh)

“Như vậy đi, ta đi nói với tiểu Mạnh một chút, dù sao cũng phải hướng dẫn học sinh, nàng cũng có chút hảo cảm với nugoiw, dứt khoát hướng dẫn ngươi là được rồi!"

Nói tới đây, Tiền Lượng cười nói với Tiên Lâm: "Đi thôi, đi với ta đến ngoại khoa tìm một chuyến.”

Tiền Lâm nghe vậy, biến sắc, lập tức sợ hãi "Không không không... Không phải ý tứ này, đại bá, đây là bệnh viện ngươi là phó viện trưởng thường vụ, mỗi tiếng nói cử động của ngươi đều có vô số người nhìn thấy, ngươi không thể lấy việc công làm việc tư được!"

"Nếu như cha mẹ ta biết ta bởi vì chuyện của ta mà làm trễ nải công việc của đại bá ngài, khẳng định sẽ đánh chết ta."

Tiền Lượng khoát tay áo: "Không có chuyện dì, không có chuyện gì, đây cũng không phải là chuyện lớn gì, lúc trước tiểu Mạnh là do ta đưa vào, huống chỉ tiểu Mạnh còn chưa có học sinh.”

Nghe đến đó, Tiền Lâm vội vàng ngăn Tiền Lượng lại: "Đại bá, ta PK thua người khác, hiện tại Mạnh lão sử đã có học sinh!" 

Tiền Lượng nghe nói Mạnh Hi có học sinh, lập tức hào hứng: "Ö? Ai vậy? Có thể vào được mắt của Mạnh Hi, còn có thể thẳng ngươi."

Tiền Lâm hít sâu một hơi: 'Nam nhân đó dáng dấp rất đẹp trai! Là loại đặc biệt đẹp trai, hơn nữa, quan trọng nhất chính là năng lực đặc biệt mạnh."

"Ngoại khoa tìm giao ban dùng chính là tiếng Anh, kết quả...”

Tiền Lâm sinh động như thật (thêm mắm thêm muổi) nói một phen!

Sau kho Tiền Lượng nghe xong, nghiêm túc nhìn Tiền Lượng, nghiêm túc nói: "Tiểu Lâm, khoác lác không phải là thói quen tốt...”

Tiền Lâm trợn tròn mắt, cái này... kịch bản đáng lẽ ra không phải là như thế mà.

Tiền Lâm tranh thủ nói: "Thật, Trần Thương này hết sức lợi hại, hắn..."

Khi Tiền Lượng nghe thấy cái tên "Trần Thương” này, nháy mắt sửng sốt, trực tiếp cắt lời Tiền Lâm “Chờ một chút, ngươi nói là ai?"

Tiền Lâm trừng to mắt: "Trần Thương! A, chính là người cạnh tranh với ta." 

Sau khi Tiền Lượng xác nhận, sinh lòng hoài nghị, Trần Thương này cùng Trần Thương kia là một người sao?

Nghĩ tới đây, Tiền Lượng cầm điện thoại lên, gọi cho bộ phận nghiên cứu sinh bên trường học: “Alo? Ta là Tiền Lượng.”

Quan Vĩ nghe xong, cười nói: "Chào Hiệu trưởng Tiền."

Tiền Lượng không chỉ là phó viện trưởng Đông Đại Nhất viện, hơn nữa còn là viện trưởng học viện lâm sàng Đại học Y Đông Dương, kiêm chức phó hiệu trưởng trường học, cả người thể kiêm cỡ nào chức, nói là quyền cao chức trọng một chứt không khoa trương.

Tiền Lượng ừ một tiếng: "Tiểu Quan, ta muốn hỏi ngươi vài vấn đề, năm nay nghiên cứu sinh có người tên là Trần Thương phải không? Ngươi biết gì về học sinh này không?”

Quan Vĩ sững sờ, tại sao hiệu trưởng Tiền lại muốn nghe ngóng Tiần Thương chứ?

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 404: Người kế tục thật tốt.


Sau khi cúp điện thoại, Tiền Lượng nửa ngày không nói lời nào.

Tần Hiếu Uyên này thật sự là, lúc đầu Tiền Lượng còn nghĩ sang năm tặng Trần Thương một tấm vé tham gia nghiên cứu sinh, thuận tiện bái mình làm sư, phụ, kết quả không nghĩ tới Tân Hiếu Uyên hạ thủ nhanh như vậy!

Năm nay muốn kiếm cho Trần Thương một vị trí, tốn hao không ít sức lực a?

Tính sai!

Một đứa bé ưu tú như vậy, lại không phải là học sinh của mình.

Nghĩ tới đây, Tiền Lượng không khỏi nhiều hơn mấy phần thất lạc.

Ai.....

Ngẫm lại cũng thế, so sánh với Tiền Lâm, người ta Trần Thương dáng dấp đẹp trai, tỉnh anh, thoải mái lưu loát hơn, hơn nữa làm phẫu thuật rất tốt, có lòng tiến tới, khiêm tốn, lễ phép... Mạnh Hi chướng mắt mới là lạ đấy!

Liên tưởng đến Tiền Lâm mới vừa nói, không nghĩ tới tiểu Trần trình độ tiếng anh đều tốt như vậy, thực sự là đáng tiếc!

Người kế tục thật tốt.

Càng nghĩ, Tiền Lượng càng tiếc hận không thôi.

Nguyên bản tưởng rằng Tiền Lâm chỉ giả vờ nói khoác, không nghĩ tới là tiểu Trần, ai... Xem ra tiểu tử này không nói láo.

Bại bởi tiểu Trần cũng không oan!

Nếu hẳn có thể thẳng mới là có chuyện lạ.

Tiền Lâm ngẩn người, xảy ra chuyện gì?

Tại sao đại bá không nói chuyện?

Còn gọi điện thoại cho bộ phận nghiên cứu sinh nghe ngóng về Trần Thương?

Mẹ nó!

Sẽ không phải định tìm Trần Thương nói chuyện chứ?

Nghĩ tới đây, Tiền Lâm lập tức khẽ run rẩy...

"Đại bá, Trần Thương này..."

Tiền Lượng quay người trừng mắt liếc Tiền Lâm: " ừm, ta đã biết, ngươi đi tìm Đào Mật đi, quy bồi liền đi Tỉnh Nhị Viện quy bồi, mặt khác... Theo Trần Thương học nhiều một chút, tiểu tử kia không tệ.”

Những lời này dừng ở trong tai Tiền Lâm, dễ chịu a~

Tiền mỗ ta vừa mới bắt đầu cuộc sống hạnh phúc!

Buổi sáng vội vàng ký tên, cầm bảng biểu giao cho bộ phận nghiên cứu sinh.

Quan Vĩ bỗng nhiên nói: "Tiểu Trần, hôm nay Hiệu trưởng Tiền nghe ngóng ngươi."

Trần Thương sững sờ: "Hiệu trưởng Tiền? Là ai? Nghe ngóng ta làm gì?"

Quan Vĩ lắc đầu: "Nha! Là Tiền Lượng, chính là phó hiệu trưởng chuyên nghiệp lâm sàng của trường học chúng ta, phó viện trưởng thường vụ Đông Đại Nhất viện, hôm nay nghe ngóng về ngươi."

Tiền Lượng!

Lúc này Trần Thương mới phản ứng kịp, thì ra là Tiền Lượng.

“Ta! Tiền lão sư sao, ta biết, từng quen biết, đối sử với ta thật không tệ” Trần Thương nói

Quan Vĩ nở nụ cười: "Ha ha! Trách không được, nghe ngóng ngươi từ chỗ ta, sau đó còn nói ta chăm sóc ngươi nhiều hơn, có chuyện gì liên hệ với hẳn, còn. hỏi ngươi tìm ai làm lão sư...”

Trần Thương nghe xong, cười xấu hổ.

Thật ra tìm Tiền Lượng thật sự là một lựa chọn tốt, nhưng chính mình có nhiệm vụ bái Tiền Lượng làm sư phụ, chuyện này chỉ là vấn đề sớm hay muộn, khoảng thời gian này, Trần Thương kế hoạch có rảnh rỗi, phân tích số liệu phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa vết cắt nhỏ, chính lý viết một bài luận văn, phát ra ngoài thử một chút.

Nguyên bản cho rằng bái sư Mạnh Hi là thua thiệt lớn, không nghĩ tới là kiếm lợi lớn!

Khỏi căn phải nói, tối thiểu không cần nhiều điểm kỹ năng như vậy, đối với Trần Thương mà nói chính là một kiện chuyện tốt to lớn.

Hơn nữa chức nghiệp ẩn tàng ngưu nhất chỉ ra, vừa tới tay chính là kỹ năng màu tím, đây là ngưu nhất.

Hiện tại, Trần Thương quan tâm nhất chính là làm sao có thể tăng lên độ thiện cảm của Mạnh đại lão sư? 

Rẻ nhất một kỹ năng cấp một đều phải cần tới 10 điểm độ thiện cảm, hơn nữa còn căn 20 độ thiện cảm mới có thể mở khóa, cái này rất phiền phức...

Nghĩ tới đây, Trần Thương không khỏi lo lằng nhiều hơn mấy phần.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 405: Lập tức có thể hồi vốn!


Trần Thương làm ngoại khoa cũng không bôi nhọ một thân dao phay tổ truyền của tổ tiên Trần gia.

Dù sao công việc mỗi ngày của Trần Thương cũng là cắt thịt.

Mua một cân thịt bò cộng thêm một chút khoai tây gì đó, về nhà nấu một riồi thịt bò hầm, đơn giản thô bạo, hương vị ngon.

Xế chiều trên đường đi đến bệnh viện, Trần Thương vừa vặn gặp Vương Khiêm.

“Khiêm nhi ca!"

Vương Khiêm nhìn thấy Trần Thương, cười chạy chậm mấy bước đuổi đi theo: "Ai nha, no căng cả bụng”

Trần Thương cười nói: "Khiêm ca cơm nước không sai, đi Thiên Nhai ăn hả?”

Vương Khiêm nhếch miệng: "Giá cơm cao, bạn học cũ của ta tổ chức đầy tháng cho con hẳn, bày tiệc rượu, dù sao cũng đã bỏ ra 500 đại dương, ta suy nghĩ không thể thua lỗ, cho nên phải cố gắng ăn nhiều nhất có thể.”

Trần Thương cười ha hả: "Chị dâu không phải cũng mang thai sao? Lập tức có thể hồi vốn!"

Vương Khiêm cười hắc hắc: "Đúng vậy! Nhưng tiểu Trần, lúc ta kết hôn, ngươi không đến thật sự là đáng tiếc, nhiều phù dâu xinh đẹp như vậy, chậc chậc.... Lúc ấy, ta cũng gấp thay ngươi."

"Ta cảm thấy việc cấp bách bây giờ của ngươi là phải tranh thủ thời gian tìm đối tượng đi."

Ngươi xem, ngươi bây giờ cũng không nhỏ, hai mươi bảy tuổi, công việc cũng ổn định, thu nhập cũng cao, dáng dấp cũng tạm được, ngươi bây giờ cách nhân sinh đỉnh phong cũng chỉ là thiếu một bạn gái mà thôi!

Theo ta thấy, Tân Duyệt cũng không tệ, hai ta nói một câu thật lòng, ngươi nói chúng ta làm chung cũng gần ba năm rồi, đều hiểu rõ người, cũng hiểu biết lẫn nhau, đúng không?"

"Đầu tiên người ta là một cô nương tốt, trình độ còn là nghiên cứu sinh của Tương Nhã, hiện tại vì sao chủ nhiệm điều nàng đi làm nghiên cứu khoa học, ta đoán là Viện trưởng Tân an bài! Viện trưởng Tân nhìn nàng số tuổi cũng không nhỏ, suy nghĩ không muốn mệt mỏi như vậy, sớm thành gia."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 406: Lĩnh vực gì?


Tân Duyệt tới những lời này cũng không thể nói nữa, Vương Khiêm bỗng nhiên nói với Trần Thương:

"Đúng rồi, buổi sáng hôm nay lúc ngươi rời đi, chủ nhiệm nói nội khoa muốn nhận một nhóm người."

"Giống như muốn đưa nhân tài cấp độ cao vào, còn thông báo tuyển dụng một nhóm lao động hợp. đồng.”

Cấp cứu phát triển là chuyện tốt, chủ nhiệm Lý Bảo Sơn hùng tâm tráng chí còn có năng lực, Tỉnh Nhị Viện cũng từng bước phát triển trong lĩnh vực ngoại khoa.

Tần Duyệt gật đầu: "Ừm, ta cũng nghe nói, hình như đã đi thủ đô nhận người rồi, lần này nhận chính là nhân tài đặc biệt, nghe nói là tiến sĩ đại học, hoặc là người có danh hiệu phó chức trở lên.”

Trần Thương nghe xong, có chút hiếu kỳ: "Lĩnh vực gì?"

Tần Duyệt nói: "Giống như muốn nhận một phó chủ nhiệm ngoại khoa lồ ng ngực, không phải ngoại khoa lồ ng ngực của bệnh viện chúng ta đã rút lui rồi sao? Hiện tại Ngoại khoa lồ ng ngực có một chỗ trống, tên Thạch Kỳ kia căn bản cũng không biết làm gì, vì vậy bệnh viện quyết định đưa tới một phó chủ nhiệm chuyên Ngoại khoa lồ ng ngực, đến khoa cấp cứu chuyên môn triển khai phẫu thuật Ngoại khoa lồ ng ngực.”

Vương Khiêm gật đầu: "Đây là một biện pháp tốt, phẫu thuật ngoại khoa lồ ng ngực quan hệ mật thiết với bệnh viện lớn cùng khoa cấp cứu, bệnh viện chúng ta cho dù là thành lập không được ngoại khoa lồ ng ngực, cũng phải có mấy đại lão lĩnh vực Ngoại khoa lồ ng ngực ngồi xem bệnh chứ! Còn có một người nữa thì sao?"

Tần Duyệt: "Hình như là tiến sĩ ngoại khoa tay”

Vương Khiêm chậc chậc cảm khái vài tiếng: "Xem ra lần này bệnh viện quyết phải bỏ hết cả tiền vốn, nhất định phải đưa khoa cấp cứu chúng ta lên đầu tiên."

Mấy người đang nói chuyện, đến bệnh viện.

Buổi chiều, Trần Thương theo Vương Dũng chỉnh lý xuất viện bệnh lịch, dù sao Trần Thương cũng là bác sĩ cấp trên của hắn, đều cần Trần Thương ký tên.

Khoảng bốn giờ hơn, điện thoại Trần Thương vang lên.

"Tiểu Trần, ta là Tiêu Hà, ngươi bây giờ tranh thủ thời gian đến phòng nội soi một chuyến, có một bệnh nhân bị rách thực quản, ngươi xem thử có thể làm hay không, nếu không thể ta phải tranh thủ liên hệ chuyển viện.”

Trần Thương nghe xong, vội vàng thả đồ vật trong tay: "Chủ nhiệm Tiêu, đợi ta đi lên lại nói!"

Bệnh viện không có ngoại khoa lồ ng ngực thật sự là một chuyện phiền phức!

Hoặc là nói bệnh viện thiếu khuyết bất kỳ một phòng ban nào, đều rất khó giải quyết.

Lúc này, Tiêu Hà lại gặp phải một chuyện như vậy!

Lão Dương là bệnh nhân cũ của Tiêu Hà, cũng là đồng hương, được Tiêu Hà xem bệnh cũng đã vài chục năm, bảy năm trước, bởi vì bạn già tiểu ra máu tới làm nội soi ruột, được nhỉ tử Tiểu Dương cường lực giật dây, lão Dương nhất thời hiếu kỳ mới mẻ, cho nên cùng một chỗ làm nội soi dạ dày.

Cái này không kiểm tra không biết, nhưng vừa kiểm tra chợt phát hiện có ruột thừa, kết quả cầm đi làm bệnh lý kiểm tra phát hiện bao tử ung thư!

Chuyện này đối với một nhà vốn nghèo khó mà nói là một chuyện cực xấu. 

Bị bệnh thì phải chữa trị, trong nhà táng gia bại sản bỏ ra hơn mười vạn đến kinh đô làm phẫu thuật, tới lui tiền thuốc than chức bệnh làm cho một nhà lão

Dương có chút sụp đổ.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 407


Tiểu Dương cũng hiếu thuận, định kỳ dẫn theo cha đến Tỉnh Nhị Viện thực hiện nội soi dạ dày, sau đó làm kiểm tra thật tốt cho cha, mỗi lần tới đều tốn không ít tiền, con dâu cũng chưa từng có một lời oán giận, bất kể nói thế nào, đây cũng một nhà hòa thuận.

Một tới hai đi, quan hệ giữa người nhà này cùng Tiêu Hà càng ngày càng tốt, mỗi lần tới Tiêu Hà đều tự mình làm nội soi dạ dày, đến mức sắp trở thành bạn bè.

Lại thêm Tiêu Hà cùng lão Dương là đồng hương, con người thì không có một chút kiêu ngạo, mỗi lần lão Dương đến khám bệnh, đều cho mang đến một ít đậu, giác, bắp, ngô, khoai tây, khoai lang, gạo trong nhà trồng được.

Lần này giống như ngày thường, sau khí lão Dương tới nhìn thấy Tiêu Hà: "Chủ nhiệm Tiêu, ta cảm giác gần đây đây có chút không thoải mái, ăn đồ vật c ứng có chút đau rát, ngươi giúp ta nhìn xem xảy ra chuyện gì?"

Bình thường rất nhiều người bệnh làm nội soi dạ dày đều năm viện, mong muốn thanh toán, lão Dương có bảo hiểm y tế nông thôn, tại Tỉnh Nhị Viện Thị trấn An Dương thanh toán tỉ lệ chỉ có 50-60%, cũng không cao, nếu như nhập viện thì tốn một đống lớn tiền, chẳng bằng trực tiếp tới tìm Tiêu Hà kiểm tra, cũng chỉ tốn mấy trăm khối phí kiểm tra.

Lão Dương làm nội soi dạ dày nhiều rồi, xe nhẹ đường quen, bụng rỗng cũng đều chuẩn bị xong, sau khi tới trực tiếp tìm Tiêu Hà.

Lão Dương nói: "Gần đây ta luôn cảm giác sau khi ăn đồ ăn vào thì cực kỳ đau rát, gần đây ta cũng không dám ăn, chỉ dám uống chút cháo.”

Lão Dương vì tiết kiệm một chút tiền, chỉ làm nội soi dạ dày, nhưng cũng đã quen, tại Tiêu Hà chậm chạp đưa vào dụng cụ nội soi dạ dày, lão Dương Cường nhịn đau đớn.

Hắn phát hiện lần này so thường ngày càng đau hơn một chút!

Lão Dương cũng không nghĩ nhiều, có thể là nhiễm trùng?

Tiêu Hà căm kim nội soi thăm dò thay đổi đưa vào thực quản, bỗng nhiên cảm giác thân thể lão Dương co lại.

"Lão Dương, ngươi nhịn một chút, đừng cử động.”

Không đau dạ dày nội soi cũng không nguy hiểm, cảm giác đau đớn cũng không phải rất nhiều, chủ yếu là không thoải mái, tương đối khó chịu, thế nhưng lão Dương hàng năm đều làm, sức chịu đựng cũng rất mạnh.

Lão Dương lần này trung thực.

Thế nhưng, ngay khi Tiêu Hà cầm kim thăm dò đưa vào trong, bỗng nhiên lão Dương cảm giác đau đón truyền đến!

Lập tức thân thể không tự chủ được uốn éo động.

Nguyên bản loại tình huống này cũng không đáng sợ, dù sao kim thăm dò cũng mềm, không khác ống nhựa là mấy, vừa mảnh vừa dài còn mềm.

Nhiều nhất chỉ là có chút không thoải mái.

Thế nhưng ngay nháy mắt lão Dương động đây, thăm dò va chạm trên vách thực quản.

Tiêu Hà cảm giác được một loại cảm giác thất bại truyền đến!

Lập tức Tiêu Hà biến sắc!

Chuyện xấu!

Đục thủng?



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 408: Đây quả thật là đau đến rơi lệ!


Sắc mặt Tiêu Hà lộ vẻ nghiêm trọng, cái này mẹ nó, cho dù vách thực quản làm bắng giấy thì cũng không đến mức dễ thủng như thế chứ?

Phòng nội soi không phải gồm phòng nhỏ, mà là một phòng lớn, ngăn cách giữa mỗi một máy đọc thẻ là một tấm vải che chắn, giống như màn cửa.

Sau khi mấy bác sĩ y tá tới, Tiêu Hà vội vàng nói "Đè người bệnh xuống, ghi nhớ ngàn vạn không thể để cho đầu hẳn động!"

"Lão Dương ngươi nhịn một chút, tuyệt đối đừng loạn động, bằng không sẽ xảy ra vấn đề!

Lão Dương bị giật nảy mình, cho dù đau cũng cố nén, cố gắng nhắm mắt lại, nhưng cơn đau vẫn có chút bứt rứt, miệng ngậm ống nội soi nên căn bản không động được, nước mắt chỉ có thể đăm ầm chảy xuống

Đây quả thật là đau đến rơi lệ!

Lúc này, mọi người cũng nhìn thấy hình ảnh nội soi dạ dày trên màn hình, chỉ thấy trên thực quản xuất hiện một lỗ thủng!

Mọi người giật mình!

Đây là nội soi kiểm tra dạ dày, cũng không phải Maserati, tại sao thực quản dày như vậy mà có thể bị xuyên thủng được?

Trách không được Chủ nhiệm Tiêu lo lẳng như vậy.

Nghĩ được như vậy, mọi người thấy vẻ mặt Tiêu Hà ngưng trọng.

Lúc này cần phải mau chóng an bài chuyển viện thực hiện phẫu thuật...

Dù sao, trình độ của Tỉnh Nhị Viện thế nào mọi người đều biết, loại phẫu thuật này căn bản không làm được, nghĩ vậy mọi người thậm chí cảm giác bi ai.

Bác sĩ nội khoa nhìn Tiêu Hà thận trọng rút kim thăm dò ra.

Lão Dương nằm ở trên giường, trở mình, nằm xuống, hai tay cúc ở trước ngực, sau đó biến thành quỳ thân.

Phó chủ nhiệm nội khoa Hầu Húc nhìn Tiêu Hà: "Chủ nhiệm... Kịp thời liên hệ chuyển viện?"

Tiêu Hà nhíu mày, chuyển viện, chỉ có thể chuyển viện thôi!

Dù sao bệnh viện căn bản không chữa trị được thực quản bị đục thủng.

Tiêu Hà do dự một lát, sau đó nói: "Đi gọi người nhà lão Dương vào đây, các ngươi ai làm việc của người nấy, tản đi đi.”

Y tá nghe vậy vội vàng đứng lên, vội vã chạy ra ngoài.

Không bao lâu, Tiếu Dương cùng mẫu thân đều đi đến.

Tiêu Hà nhìn hai người, thở dài, chậm rãi nói: "Lão Dương làm nội soi dạ dày xảy ra chút vấn đề”

Người vợ của Lão Dương lập tức khế run rẩy, giọng nói run rấy hỏi: "Chủ nhiệm Tiêu... Thế nào? Lại phát hiện bệnh gì hả?"

“Tiêu Hà lắc đầu: "Không phải, không phát hiện bệnh gì khác, lăn này là... Là thực quản lão Dương bị đục thủng”

Hai người vẻ mặt mờ mịt, không biết là có ý gì.

"Đây là ý gì? Chủ nhiệm Tiêu... Cần chúng ta làm gì?"

“Thực quản đục thủng có nguy hiểm hay không?”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 409: Hậu quả rất nghiêm trọng!


Tiểu Dương nhìn mẫu thân đi ra ngoài, hít sâu một hơi, hắn biết chuyện không đơn giản như Tiêu Hà nói.

Giống như đục một lỗ hổng.

Đơn giản như vậy liền tốt.

Nghĩ tới đây, trong lòng Tiểu Dương trở nên nặng nề, nhịn không được thở dài...

Cố gắng để cho mình nhìn kiên cường một chút: "Chủ nhiệm Tiêu, ngài có gì đó cứ việc nói với ta."

Tiêu Hà gật đầu: "Lão Dương đây là thực quản bị đục thủng, một loại tổn thương thực quản tương đối hiếm thấy, loại tình huống này cũng ít khi thấy, nhưng những năm này không ngừng gia tăng, nguyên nhân chính liên quan đến kéo dài làm nội soi kiểm tra thực quản, lâu dài thực quản khuếch trương, làm cho vách thực quản càng ngày càng mỏng, vừa rồi khi ta làm nội soi, đã thấy được vách thực quản thay đổi, đã có miệng vết thương xuất hiện, lúc ấy thế nhưng có thể, đụng tới vết thương của lão Dương, thân thể lão Dương đau đến vẫn vẹo, sau đó kim thăm dò lại xuyên qua vách thực quản!”

"Loại tình huống này cũng không hiếm thấy, trên cơ bản chiếm tới 60-70% trở lên gây nên rách thực quản" 

Tiểu Dương gật đầu: "Biết biết, Chủ nhiệm Tiêu, ngài nói làm thế nào là được rồi!"

Cái này khiến Tiêu Hà bỗng nhiên sửng sốt.

Nguyên bản cho rằng phải cãi cọ xem trách nhiệm này thuộc về ai.

Dù sao loại này bị trở thành latrogenic đục thủng, mặc dù người bệnh là nguyên nhân chủ yếu, nhưng bác sĩ cũng có trách nhiệm.

Thế nhưng nghe những lời này của Tiểu Dương, để Tiêu Hà lại có chút không biết làm sao.

Ai...

Nghĩ tới đây, Tiêu Hà thở dài.

“Thực quản đục thủng, sẽ mãnh liệt k1ch thích đồ vật trong dạ dày và dẫn theo vi khuẩn từ khoang miệng và nhanh chóng xuyên qua chỗ thủng tiến vào trung thất, gây nên nhiễm khuẩn trung thất nghiêm trọng, hơn nữa bởi vì trung thất là xốp mô liên kết, tăng thêm phụ áp và trái tìm mạch máu đập đều, nhịp nhàng, nhịp đập, rung động, rất dễ dẫn đến chứng viêm khuếch tán nhanh, thậm chí còn ăn mòn xuyên phá màng phổi tiến vào lồ ng ngực... Nói tóm lại hậu quả rất nghiêm trọng!" 

Những lời này để cho tâm tìm của Tiểu Dương chìm xuống đáy cốc!

Muốn giơ tay lên đều có chút phí sức, sinh hoạt. thật là khó a..

"Cái kia... Chủ nhiệm chúng ta nên làm cái gì?" Giọng nói có chút sợ, "Sao có thể trị?"

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
Chương 410: Phẫu thuật


Giờ khắc này, Tiêu Hà do dự, tiểu Trần có thể làm loại phẫu thuật này sao?

Tiểu Dương đột nhiên hỏi: "Chủ nhiệm Tiêu, phẫu thuật cần bao nhiêu tiền a? Ta... Đi mượn ít tiền”

Tiêu Hà nghe thấy vấn đề này, đột nhiên tỉnh ngộ, đúng a!

Sao mình lại không cân nhắc đến vấn đề này!

Một ca phẫu thuật vá trước thực quản, sau khi trừ bảo hiểm y tế cũng phải hơn một vạn?

Lúc trước Lão Dương bị bệnh bao tử đã mượn một lượng tiền khá lớn, hai vợ chồng Tiểu Dương nhiều năm như vậy không biết đã trả hết chưa...

Sau khi chuyển viện, cần nằm viện phẫu thuật Quấy rối xuống, tăng thêm phẫu thuật, thanh toán xong còn phải thật nhiều tiền, Tiêu Hà bỗng nhiên kịp phản ứng, chuyện này đối với Dương gia mà nói không thể nghĩ ngờ lại là một lần tai nạn!

Phẫu thuật cũng không nhiều...

Nếu không... Tìm tiểu Trần thử một chút?

Tiêu Hà bỗng nhiên có một ý nghĩ manh động,chính là tìm Trần Thương làm phẫu thuật.

Cái này giống như có bạn bè phải làm phẫu thuật bao da, tìm đến Trần Thương, Trần Thương không cần xử lý nãm viện, cũng không cần kế phí, chỉ căn để hẳn lúc không có người đến đây, sau khi tới thì hắn cắt là được, chính là ý tứ này!

Nghĩ tới đây, bỗng nhiên Tiêu Hà có chút động tâm.

Hỏi trước Trần Thương một chút, có thể hay không rồi nói sau!

Nghĩ tới đây, hắn bấm điện thoại Trần Thương.

......

......

Sau khi Trần Thương đi vào phòng nội soi, trực tiếp bị Tiêu Hà mang vào văn phòng, đi vào, Tiêu Hà đi thắng vào vấn đề nói lại chuyện đã diễn ra một lần!

Tiêu Hà thở dài: "Thật ra, ca phẫu thuật này cũng có trách nhiệm của bệnh viện, thế nhưng dựa theo cách làm việc của khoa y vụ, ngươi cũng biết, Tiểu Dương không có bao nhiêu tiền, hơn nữa làm một ca phẫu thuật như vậy còn căn không ít tiền, tới lui mấy vạn khối” 

“Tiểu Trần, nếu ngươi có thể làm được ca phẫu thuật này thì giúp lão Dương một chút, cũng coi là giúp. ta một chút."

[Đinh! Phát động nhiệm vụ, trợ giúp Tiêu Hà cứu vớt läo Dương, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, có thể đạt được: 1. Một kỹ năng của Tiêu Hà; 2. Tiêu Hà độ thiện cảm + 10; 3. Điểm kỹ năng + 2. ]

Sau khi Trần Thương do dự một phen, mở ra cây kỹ năng.

Tìm tới [ Phẫu thuật vá lổ thủng thực quản ở lồ ng ngực]

Phẫu thuật cấp ba!

Nếu như tốn hao điểm kỹ năng thì phải tốn một đống..

Nhưng, Trần Thương bỗng nhiên nghĩ đến sau khi mình chuyển chức thành công, có thể nhận được miễn phí một kỹ năng màu tím

Nghĩ tới đây, Trần Thương lựa chọn kích chọn học tập!

Lập tức, trước mắt Trần Thương biến đổi.

Xuất hiện ở không gian ảo trong phòng phẫu thuật. 

Bắt đầu học tập phẫu thuật vá thực quản.

Hoàn thành nhiệm vụ, có thể nhận được một kỹ năng của Tiêu Hà, còn có hai điểm kỹ năng, Trần Thương cảm giác cũng không tệ lảm.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 
Chương 411: Lần này mọi người tò mò!


“Tiểu Trần... Ngươi có thể làm?”

Trần Thương nghiêm túc nhẹ gật đầu: "Ừm, có thể làm."

Tiêu Hà nghe xong, kích động vừa muốn đi ra, chỉ là đang muốn mở cửa bỗng nhiên trở về: "Phòng xử lý của phòng nội soi chúng ta có thể làm không?”

Trần Thương do dự một chút: " Đi phòng phẫu thuật đi, cần gây mê toàn thân.

Tiêu Hà gật đầu: "Ta liên hệ phòng phẫu thuật."

Nói xong cũng cầm điện thoại lên trực tiếp gọi tới phòng phẫu thuật.

Hôm nay phẫu thuật khẳng định là ân tình phẫu thuật, nhưng Tiêu Hà với tư cách là chủ nhiệm nội soi, chút mặt mũi này vẫn phải có.

Cúp điện thoại, Trần Thương nói: "Ta đi xem tình huống của người bệnh một chút, đúng rồi... Có ảnh chụp nội soi dạ dày không?”

Tiêu Hà gật đầu: "Có, lúc ấy ta chụp mấy tấm."

Trần Thương vội vàng nói: "Đi, đi xem một chút”

Lúc này, toàn bộ phòng nội soi đều biết Chủ nhiệm Tiêu có một bệnh nhân xảy ra chút chuyện, tất cả mọi người nhao nhao tới, nhìn xem có thể giúp đỡ cái gì không.

Lúc này, Trần Thương dẫn đầu từ văn phòng chủ nhiệm đi ra, Tiêu Hà theo sau lưng, vội vàng đi đến bên cạnh màn hình nội soi, mở ra ảnh chụp.

“Ngươi xem, nơi này chính là chỗ thủng... Ta hoài nghĩ nơi này cũng có một chút vết rạn, thời gian dài cũng dễ gây tổn thương..."

Đông đảo bác sĩ phòng nội soi nhìn thấy ảnh chụp trên màn hình, cũng nhịn không được lo lắng!

Thực quản bị đục thủng...

Cái này nếu như kéo dài thời gian, sợ là xảy ra vấn đề lớn!

Trần Thương nhìn ảnh chụp thực quản, sau khi phân tích một phen, thở nhẹ một hơi, vấn đề cũng không lớn.

Nghĩ tới đây, Trần Thương bắt đầu dàn xếp Tiêu Hà: "Người bệnh cần chuẩn bị trước phẫu thuật, đầu tiên là cấm ăn để đặt ống thông mũi =giảm sức ép dạ dày, sau đó người bệnh không được nuốt nước bọt, toàn bộ phun ra, sau đó dùng chất kháng sinh súc miệng, bảo tì khoang miệng sạch sẽ”

Tiêu Hà hiểu, nhẹ gật đâu: "Ừm ừm, tốt!" 

Những này là để làm sạch vi khuẩn trong khoang miệng, tránh vật bài tiết từ chỗ thủng chảy vào trung thất hoặc là lồ ng ngực, dẫn tới nhiễm khuẩn nặng thêm!

Tiêu Hà gọi y tá tới: "Toàn bộ nghe bác sĩ Trần Thương an bài."

Lần trước Trần Thương đến phòng nội soi làm phẫu thuật, y tá cũng hơi quen thuộc một chút, nhẹ gật đầu.

Mà các bác sĩ nội soi xung quanh thì không nhận ra Trần Thương là ai.

Nhìn thấy Tiêu Hà đối với Trần Thương cung kính như thế, cũng nhao nhao nhíu mày, người này là ai vậy?

"Tuổi còn trẻ vậy mà có thể làm cho Chủ nhiệm Tiêu tôn kính như vậy?

Nhưng nhìn đánh dấu trên quăn áo, rõ ràng chính là Tỉnh Nhị Viện.

Lần này mọi người tò mò!

Hầu Húc càng là hơi kinh ngạc, phẫu thuật vá thực quản bộ ng ực là phẫu thuật cấp ba của ngoại khoa lồ ng ngực, thuộc về một loại phẫu thuật hơi khó khăn, thao tác khá tinh vị, yêu cầu đối với người thực hiện phẫu thuật tương đối cao, tuyệt đối không phải đơn giản như vậy.

Lúc nào Tỉnh Nhị Viện có nhân tài như vậy rồi?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top