Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm
Chương 160


Đoàn Ba vội vàng khoát tay áo:

- Các loại bệnh ở ngoại khoa chúng ta tương đối ít, cũng không phức tạp, không giống khoa cấp cứu, quá nhiều loại bệnh, hơn nữa nguy hiểm trầm trọng, không có một thân bản lĩnh thật là không thể làm nổi công việc. này.

- Vị này chính là Trần Thương, Bác sĩ Trần phải không, thật là kính nghiệp, cuối tuần còn tới đi làm!

Trân Thương cười nói: - Chào bác sĩ Đoàn. Đoàn Ba gật đầu:

- Đúng rồi, ta nghe nói lần trước ngươi phẫu thuật có thể thắng được thiên tài của phòng ban chúng ta, khẳng định là có kỹ năng, không tầm thường, đúng là hậu sinh khả uý! Thời đại bây giờ, chỉ là tốt nghiệp khoa chính quy có thể chuyển chính thức biên chế bệnh viện Tỉnh Nhị Viện, ngươi cũng đủ lợi hại. 

Trần Thương lắc đầu:

- May mắn mà thôi, trùng hợp gặp được phẫu thuật ruột thừa, nếu gặp phẫu thuật khác, khẳng định ta kém bác sĩ Chu rất nhiều, dù sao ai cũng có sở trường riêng mài

Trần Thương nói chuyện không chút sơ hở, không để Đoàn Ba nắm được cán, thế nhưng nghe vào trong lỗ tai hắn lại là một tin tức khác.

Kinh nghiệm Trần Thương không đủ, chỉ có một kỹ năng duy nhất!

Dù sao dựa theo tin tức của hắn, Trần Thương đã làm việc ở khoa cấp cứu hơn hai năm, trên cơ bản là viết bệnh lịch, phẫu thuật cũng chỉ là ngẫu nhiên ngoéo tay thắt nút mà thôi, năm nay mới bắt đầu tiếp xúc với phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa, phẫu thuật cơ bản khác đều chưa từng làm qua.

Bồng nhiên, Đoàn Ba cười nói:

- Người trẻ tuổi phải tự mình làm nhiều, học tập nhiều, khoa cấp cứu là nơi tốt nhất, có nhiều người bệnh, phải nếm thử nhiều thứ, thật ra phẫu thuật không đơn giản cứ luyện nhiều lần là biết được.

- Bác sĩ ngoại khoa phải có lá gan lớn! Bác sĩ tiểu Trần cố gắng lên, ta xem trọng ngươi!

Đoàn Ba cực kỳ có trình độ, không để người khác. năm được thót! 

 Mấu chốt là còn có thể nói đến điểm lên!

Người trẻ tuổi sợ nhất cái gì? Kim ngòi thổi gió!

Cho hắn một chút ánh nắng, một chút hồng thủy thì đã bắt đầu tự cao.

Đoàn Ba phải làm gì? Gây sự thôi!

Hiện tại, khoa cấp cứu có một đống lớn người bệnh,  khẳng định sẽ không đủ bác sĩ có kinh nghiệm, mà tiểu bác sĩ lại không quá am hiểu thực hiện các ca phẫu thuật này, Trần Thương nghé con mới đẻ không sợ cọp,  cổ vũ một chút khẳng định sẽ hùng tâm bừng bừng muốn đi thử xem.

Người ngoài nghề không hiểu rõ, thế nhưng người †rong nghề đều biết.

Ruột thừa không giống túi mật.

Hàng năm bởi vì phẫu thuật cắt bỏ túi mật mà để lại bao nhiêu di chứng?

Hơi không chú ý trong khi phẫu thuật dẫn đến rò rỉ túi mật thì đủ cho khoa cấp cứu ăn một bầu.

Đến lúc đó, không quản ngươi có bao nhiêu người  đều không thể bảo hộ được ngươi! 

Lời đã nói xong, Đoàn Ba muốn rời khỏi, đứng dậy nói với Thạch Na:

- Bác sĩ Thạch, trong khoa còn có rất nhiều chuyện, †a đi trước. Bác sĩ tiểu Trần, cố gắng lên! Ta xem trọng ngươi.

Thạch Na nghe xong, vội vàng đứng lên: - Chờ một chút, Bác sĩ Đoàn.

Đoàn Ba quay người:

- Có chuyện gì?

Thạch Na sắp xếp lại từ ngữ một chút:

- Giường bệnh khoa cấp cứu có hạn, hơn nữa số lượng bác sĩ cũng có hạn, nếu như bình thường, sau khi người bệnh đến phòng cấp cứu xem bệnh sẽ được đưa đến chuyên khoa xem bệnh, người bệnh sẽ được phòng ban chuyên môn tương ứng xem bệnh, ta muốn chuyển mấy người bệnh ngươi vừa kiểm tra đến ngoại khoa, dù sao các ngươi cũng chuyên nghiệp hơn!

Đoàn Ba nghe xong, nhíu mày:
 
Chương 161


Khi Đoàn Ba nói câu này, tương đương với việc hắn đã bức Thạch Na không còn đường lui nữa!

- Hay là... Bác sĩ Đoàn, khoa chúng ta có một phòng phẫu thuật còn để trống, làm phiền ngươi xem thử ngoại khoa có bác sĩ nào có thể tới làm phẫu thuật, khoa cấp cứu chúng ta sẽ tích cực phối hợp, thế nào?

Thạch Na dốc hết toàn lực nghĩ biện pháp. Thế nhưng Đoàn Ba thở dài:

- Cái này... Ta thì đang trực ban, không đi được, mà các bác sĩ khác... Ta cũng không tốt liên hệ, hay là thế này đi, Bác sĩ Thạch, ta sẽ đưa số điện thoại của họ cho. ngươi, ngươi tự liên hệ cho bọn hắn, thế nào?

Nói xong, Đoàn Ba nhiệt tình gửi số điện thoại của bác sĩ ngoại khoa đến Wechat của Thạch Na.

Sau khi Đoàn Ba đi, Thạch Na bất đắc dĩ lần lượt gọi từng số điện thoại một lần, không một ngoài ý muốn, tất cả mọi người đều đang bận việc, đều có chuyện phải làm!

Phải làm thế nào đây?! Lần này, Thạch Na thực sự lo lắng.

Nếu không tìm bác sĩ từ các bệnh viện khác tới làm phẫu thuật?

Không được! 

Vừa mới sinh ra ý nghĩ này đã bị Thạch Na bác bỏ, bởi vì nếu làm như vậy, chuyện này sẽ càng thêm phiền toái.

Nếu không, để liên hệ 120 chuyển viện cho người bệnh?

Lúc này, chuyển viện có thể bị người nhà người bệnh măng hay không?!

Gái này đã không quan trọng.

Bị mắng cũng đành chịu thôi.

Dù sao sức khỏe của người bệnh quan trọng hơn, một khi xảy ra chuyện gì sẽ liên lụy đến toàn bộ bác sĩ khoa cấp cứu.

Nghĩ tới đây, Thạch Na quay người nói với Trần Thương:

~ Tiểu Trần, chuẩn bị liên hệ người nhà người bệnh, nói chuyện với bọn hắn... chúng ta sẽ liên hệ 120 hoặc là trực tiếp chuyển viện.

Vừa nghe câu này, Trần Thương ngẩn người:

~ Cái này... Thạch lão sư, chúng ta không phải thừa phòng phẫu thuật sao, chúng ta có thể tự mình làm! Hơn nữa người ta đã đến bệnh viện rồi còn gọi 120 chuyển viện, truyền đi thật mất mặt...

Thạch Na trừng to mắt: 

- Hôm nay có 6 ca pi thuật, ngày mai càng là phải an bài mười ca, ngươi lấy cái gì làm? Ai làm!

- Phòng phẫu thuật có, đúng vậy! Thế nhưng ngươi có bác sĩ làm không? Khoa chúng ta chỉ có Chủ nhiệm Lý cùng lão Trần có thể làm, hôm nay Chủ nhiệm Lý đi họp, lão Trần cũng không ở đây, ai làm? Ngươi làm hả?!

~ Hơn nữa bây giờ không phải là lúc quan tâm có mất mặt hay không, an toàn của người bệnh là trên hết, bất kể như thế nào, chắc chắn phải đảm bảo tính mạng người bệnh khỏe mạnh an toàn, không thể xảy ra vấn đề gì, đây không phải chuyện có phạm sai lầm hay không, mà là vấn đề nguyên tắc!

Thái độ Thạch Na rất kiên quyết, nếu như không thể. làm, phải lập tức chuyển viện, đảm bảo người bệnh khỏe mạnh.

Về phần mất mặt hay là chuyện gì khác?

Những chuyện này trước sức khỏe của người bệnh khỏe có ý nghĩa à?

Nghe Thạch Na nói chém đỉnh chặt sắt như thế. Trần Thương ngẩng đầu, chắc chắn nói: - Đúng! Ta làm! Ta có thể làm!

Thạch Na bị Trần Thương tức giận cười!

~ Ha ha, tiểu Trần, ngươi bị Đoàn Ba kia giật dây vài câu đã không biết mình là ai rồi hả?

Nói đến đây, Thạch Na đứng dậy liếc nhìn cửa ra vào:

~ Tiểu Trần, ta cho ngươi biết, ngươi đừng tưởng rằng Đoàn Ba là người tốt gì?
 
Chương 162


~ Sau khi phẫu thuật cắt bỏ túi mật, chữa trị còn phiền phức hơn cắt túi mật rất nhiều, nói câu không dễ, nếu ngươi thực hiện một ca phẫu thuật tốn 1 vạn nguyên, vậy thì ngươi chữa trị biến chứng sau phẫu thuật có khả năng phải tốn mười vạn!

- Vạn nhất ngươi tổn thương ống mật, hoặc là tạo thành rò rỉ mật đến ổ bụng sẽ gây ra viêm màng bụng, tổn thương đến gan, xuất huyết động mạch! Ngươi không nhớ rõ năm ngoái ngoại khoa có một người bệnh, lúc đầu một sỏi mật, cắt là được rồi, kết quả bị rò rỉ mật gây nên viêm màng bụng diện tích lớn, nằm viện hai tháng, không nói bỏ ra bao nhiêu tiền, sau khi người bệnh xuất viện trực tiếp tố cáo bác sĩ lên tòa án. 

- Đoàn Ba chính là thấy ngươi trẻ tuổi nóng tính, muốn k1ch thích ngươi, để khơi dây tính hiếu thắng của ngươi!

Thạch Na càng nói càng tức, đối với Đoàn Ba, nàng không có một chút ấn tượng tốt.

Người khác không hiểu rõ hắn, thế nhưng Thạch Na rất hiểu rõ Đoàn Ba, hai người cùng lớp liên thông thạc sĩ, hắn biết Đoàn Ba một bụng ý nghĩ xấu, hơn nữa còn suốt ngày đi theo nịnh hót Trương Hữu Phúc!

Hắn có thể có lòng hảo tâm như vậy à?

Thạch Na nói nhiều như thế cũng vì muốn tốt cho Trần Thương, không muốn Trần Thương vì tuổi còn trẻ mà bị người khác coi như vũ khí để sử dụng.

Trần Thương hiểu, Thạch Na sợ hắn xảy ra chuyện, nhưng hắn đúng là có thể làm phẫu thuật, không chỉ có là có thể, mà còn rất am hiểu!

- Thạch lão sư, ta hiểu ý của ngươi, thế nhưng... Ta thật sự biết làm phẫu thuật cắt bỏ túi mật! Hơn nữa... Rất am hiểu.

Thạch Na nghe thấy Trần Thương nói như vậy, xoay người lại, ấn tượng của nàng đối với Trần Thương rất không tệ, là tiểu tử chân thật, không phải loại người phô. trương thanh thế, thấy hắn lặp đi lặp lại cường điệu chính mình biết làm...

Chẳng lẽ... Hắn thật biết làm? 

Nếu như lời này là Vương Dũng nói, chín mươi phần trăm Thạch Na sẽ không tin!

Mà thấy Trần Thương chắc chắn như thế, sau khi do dự một phen:

- Trần Thương, đây không phải nói đùa, ngươi hiểu chứ? Đây là quan hệ tính mạng người bệnh, là chuyện lớn, không thể có nửa điểm qua loa.

Trần Thương gật đầu:

- Thạch lão sư, trong lòng ta đã có tính toán! Ta không thể nào lấy tương lai của mình ra đùa giỡn, càng không lấy sức khỏe người bệnh ra làm trò đùa.

Thạch Na không phải một tiểu cô nương hay do dự, với tư cách tiểu tổ trưởng khoa cấp cứu, lúc này nàng chắc chắn phải quả quyết!

Trầm ngâm một lát, Thạch Na nói:

~ Thu thập một chút, chuẩn bị phẫu thuật!

Trần Thương nghe xong, sắc mặt vui mừng, lập tức gật đầu.

Hôm nay có sáu người cần phẫu thuật, mà một mình Tr ần Thương khẳng định phẫu thuật không nổi, cần tìm giúp đỡi

Nghĩ tới đây, Trần Thương gọi điện thoại cho Vương Dũng: 

- Buổi chiều có mấy ca phẫu thuật, ngươi có thời gian không?

'Vương Dũng đang chơi game, cầm trong tay khẩu K98 nhắm chuẩn đầu địch, một bắn này, đối phương vừa mới nhảy dù xuống sẽ không kịp chạy thoát? Đang muốn nổ súng thì đột nhiên Trần Thương gọi điện thoại tới. (DG: Game PUBG đó mà)

~ Phẫu thuật? Phẫu thuật gì!

Vương Dũng ngồi thẳng người, vội vàng hỏi.

Hắn hiện tại thiếu nhất chính là cơ hội phẫu thuật, sắp đến kỳ kiểm tra, phẫu thuật nhiều thêm một ca thì hắn sẽ có thêm một phần cơ hội.

Trần Thương:

- Phẫu thuật cắt bỏ túi mật!

'Vương Dũng kinh ngạc.

Trần Thương có thể làm phẫu thuật trâu bò như vậy?

Trần Thương nghĩ nghĩ, lại gọi điện thoại cho Tân Duyệt.

Dù sao, lúc làm phẫu thuật, có người đẹp bên cạnh càng giúp bản thân có đất diễu võ giương oai, dù chỉ đứng vừa cổ vũ cho mình cũng là một chuyện vui sướng.

Đương nhiên, Tân Duyệt nói thế nào cũng là nghiên cứu sinh của Tương Nhã, vẫn hơi trình độ. Chỉ có Vương Dũng... Buồn tẻ, không thú vị! Thật ra, một mình Tr ần Thương có thể làm không? Cũng có thể! Nhưng nghĩ đến có thể Vương Dũng là manh mối quan trọng kích hoạt nhiệm vụ sư đồ, Trần Thương vẫn muốn cho hắn một cơ hội, rèn luyện chỉ đạo một phen.

'Về phần Tần Duyệt...

Đơn thuần cảm thấy buồn tẻ cho nên gọi đến chơi à? Đương nhiên Trần Thương không rảnh rỗi như vậy.
 
Chương 163


Phòng phẫu thuật đã chuẩn bị kỹ càng, người bệnh đầu tiên không phiên phức lắm, là một người bị sỏi túi mật bình thường, siêu âm biểu hiện túi mật sưng to lên!

Bởi vì không yên lòng, ca phẫu thuật đầu tiên Thạch Na quyết định đi theo Trần Thương, mà Tân Duyệt đã chạy tới thay Thạch Na trực ban từ sớm.

Tân Duyệt tràn đầy tò mò đi vào văn phòng, Thạch Na đã đi theo Trần Thương đến phòng phẫu thuật.

Tân Duyệt bất đắc dĩ hỏi y tá trực ban: - Trần Thương làm phẫu thuật gì vậy? Y tá sửng sốt một chút:

- Hình như là phẫu thuật cắt bỏ túi mật, ta thấy mới vừa rồi là người bệnh ở giường số 2.

Tân Duyệt nghe xong, soạt vội vã chạy đến văn phòng, mở máy tính lên xem bệnh lịch của giường số 2.

Trước khi phẫu thuật đã ghi chép đầy đủ! Phẫu thuật nội soi cắt bỏ túi mật.

Chẩn bệnh trước phẫu thuật:

Sỏi túi mật.

Túi mật sưng to. 

Trần Thương sẽ làm phẫu thuật cắt bỏ túi mật?

Không phải chứ?

Thật hay đùa vậy?

Lúc này, Vương Dũng cũng vội vã chạy vào, nhìn thấy 'Tần Duyệt ngồi trong phòng làm việc, mặt mũi tràn tràn ngập không hiểu.

- Trần Thương đâu?

Vương Dũng thở hồng hộc hỏi.

Tân Duyệt:

~ Đi làm phẫu thuật cùng Thạch lão sư rồi, sao ngươi lại tới đây?

Vương Dũng bất đắc dĩ thở dài:

- Hiện tại ta là tiểu tùy tùng của Trần đại gia, Trần đại gia gọi điện thoại, ta không thể không hấp tấp chạy tới!

Tân Duyệt nghe xong, nở nụ cười. 'Vương Dũng trừng Tân Duyệt một cái:

~ Ngươi còn cười ta, ngươi còn không giống ta hay à? Không phải cũng là tùy tùng của Trần Thương à?.

Tân Duyệt nghe vậy tức giận, bộ ng ực phập phồng! 

'Vương Dũng cười nói:

~ Ngươi xem, ta đã nói rồi, dáng vẻ ngươi tức giận so với lúc ngươi cười đẹp hơn rất nhiều.

Tân Duyệt tức giận muốn đánh người! Vương Dũng bất đắc dĩ hỏi:

~ Trần Thương phẫu thuật gì? Điện thoại cũng không nói rõ ràng.

Tân Duyệt tức giận nói:

~ Tự ngươi xem đi!

Sau khi Vương Dũng xem xong, lập tức sững sờ:

- Ông nội của ta ơi, phẫu thuật cắt bỏ túi mật, Trần Thương biết làm phẫu thuật này? Hắn đi theo Thạch lão sư làm hả?

Tân Duyệt lắc đầu:

- Thạch lão sư là khoa bác sĩ chỉnh hình! Chưa bao giờ làm phẫu thuật túi mật, ta theo nàng lâu như vậy, chưa từng thấy nàng làm qua phẫu thuật túi mật.

Vương Dũng nghe xong, lập tức trừng lớn mắt:

~ Vậy ngươi nói là... Thạch lão sư người hỗ trợ cho Trần Thương? Trần Thương là mổ chính? 

Tân Duyệt cũng lập tức kịp phản ứng, con mắt vốn đã lớn lần nữa biến lớn hơn, giống như nhân vật trong phim hoạt hình:

~ Trần Thương trâu bò như vậy?

Lập tức, trong lòng hai người nhất thời bị k1ch thích.

Lúc này, trong phòng phẫu thuật, bác sĩ gây tê đã gây tê cho người bệnh.

Phẫu thuật cắt bỏ túi mật khá phiền toái, tốn rất nhiều thời gian, hơn nữa còn là phẫu thuật nội soi cắt bỏ túi mật.

Nói thật, Thạch Na hơi lo lắng, dù sao thủ thuật này đến nàng cũng không biết làm, trong lòng vẫn hơi rụt rè!
 
Chương 164


Nói tóm lại, Thạch Na cảm giác không được tự  nhiên! Trần Thương thấy thế, cười nói: - Thạch lão sư, không cần lo lắng.

Lập tức khuôn mặt nhỏ của Thạch Na đỏ lên, ai lo lắng? Nói bậy!

Lại nói, lần đầu, ai có thể không lo lắng, ta đường đường là một khoa bác sĩ chỉnh hình tới xem ngươi làm phẫu thuật túi mật, không lo lắng mới lạ đấy!

Thạch Na điều chỉnh trạng thái một chút, thấp giọng nói:

- Bắt đầu đi!

Vẫn như thông thường, đầu tiên là sát khuẩn làn da, trải khăn khăn vô khuẩn lên...

Sau đó chính là bơm hơi!

Phẫu thuật nội soi khoang bụng, chắc chắn phảu bơm hơi cho căng lên để thuận tiện quan sát và dễ dàng trong lúc làm phẫu thuật, bài hát bơm hơi mọi người hẳn còn nhớ, cho nên cũng không cần hát lại.

Trần Thương cắt một vết cắt hình cung phía trên rốn 1.5cm, thông qua vết cắt, đâm kim truyền khí vào trong khoang bụng, bắt đầu bơm khí CO2 vào.

Bơm hơi cũng phải để ý cường độ, cái gọi là một lần thì lạ, hai lần thì quen, khi biểu hiện khí áp đạt tới 13 mmH20, chướng bụng thành công!

Rút kim làm chướng bụng ra, tại điểm vừa rút kim ra khoan một lỗ đường kính 10 mm đưa vào khoang bụng, thông qua dụng cụ hỗ trợ, bắt đầu thao tác, lúc này, trên 'TV bắt đầu hiện lên cơ quan nội tạng trong khoang bụng!

[ Gan ] màu lục, không thấy dị thường.

[ Màng bụng ] màu lục, không thấy lây nhiễm, chảy dịch.

[ Dạ dày ] màu lục, bình thường.

Khi [ Túi mật ] màu đỏ xuất hiện khi, trong đầu Trần Thương xuất hiện một vài tin tức.

[ Viêm túi mật, cấp bậc: lv 28, kích thước: 50x21x18 mm, màu xám trắng, thành dày 4 mm, ứ máu phù thũng, sức kéo lớn, phần cổ túi mật có dấu hiệu kết sỏi, kích thước sỏi... ]

Trần Thương kinh ngạc phát hiện, tin tức lần này chi tiết hơn trước kia rất nhiều, tin tức trực tiếp phản hồi đến trong đầu Trần Thương, càng thêm kỹ càng thông tin bệnh tình!

Sau khi Trần Thương kiểm tra, nói với Thạch Na: 

- Thạch lão sư, dừng lại, chính là ở vị trí này.

Thạch Na gật đầu, Trần Thương bắt đầu bước kế tiếp.

Trần Thương lựa chọn đâm xuyên ba lỗ ở khoang bụng, một lỗ quan sát, một lỗ thao tác chính, một lỗ hỗ trỡ thao tác.

Thạch Na quả thực hơi lo lắng, bởi vì kế tiếp là phẫu thuật khu tam giác của túi mật, cũng còn được gọi là tam giác tử vong túi mật.

Cũng may tam giác túi mật rõ ràng, dễ tách rời.

Tay trái Trần Thương cầm kẹp chặt, kéo đáy túi mật về phía bên cạnh, điện ngưng (móc) câu tới gần túi mật ấm, tách rời ống mật.

Những động tác này nhìn như đơn giản, nhưng lại cần vô số lần rèn luyện mới có thể thuần thục, bởi vì không cẩn thận thì sẽ tổn thương khu tam giác.

Phẫu thuật cùng tách rời tam giác túi mật là khó khăn nhất, đây cũng là giai đoạn khó khăn nhất trong phẫu thuật cắt bỏ túi mật, bởi vì tam giác túi mật rất dễ bị dính liền, mà còn rất khó tách rời.

Trong khi Trần Thương phẫu thuật, chợt phát hiện một đồ vật rất ngạc nhiên!

Màu đỏ [ tảng đá ]! 

Trần Thương phát hiện, trong khi hắn phẫu thuật khu tam giác túi mật, lại có thể nhìn thấy [ tảng đá ] được đánh dấu màu đỏ!

Tin tức này đối với Trần Thương mà nói không thể nghỉ ngờ là một chuyện cực kỳ chuyện tốt.

Vì sao sau khi phẫu thuật cắt bỏ túi mật để lại nhiều biến chứng như vậy?

Cũng bởi vì lưu lại rất nhiều kết sỏi nhỏ bé, thậm chí có để lại kết sỏi trong lá gan hoặc là bên ngoài lá gan, †rong ống mật đến mức phẫu thuật trực tiếp thất bại!

Nghiêm trọng hơn, nếu còn sót lại không chỉ là kết sỏi, mà thậm chí là khối u thì à?

Phải biết, những vật này cũng không dễ bị phát hiện như vậy!

Mà chính mình lại có thể phát hiện những bệnh ẩn đó, đối với người bệnh mà nói là một tin mừng.

Nghĩ tới đây, Trần Thương phát hiện, đôi mắt này của mình chính là một bảo bối, có lẽ còn có rất nhiều tác. dụng mà chính mình không khám phá ra.

Nhưng tuyệt đối là lợi khí cứu người chữa bệnh!

Có thể phát hiện những điều rất dễ bị bỏ qua, đây đối với một bác sĩ ngoại khoa mà nói, quá quan trọng!
 
Chương 165


Lúc này, Thạch Na rốt cuộc cũng thở nhẹ một hơi! Mở ra tốt! Cắt tốt...

Sau đó chính là lấy túi mật ra, kẹp chặt mạch máu, mở đầu dao nhọn ra, rửa sạch mật.

Lúc này, phẫu thuật đã sắp đi đến hồi cuối! Đến bước lấy sỏi ra, thuận thế đưa ra túi mật!

Toàn bộ quá trình phẫu thuật rất trôi chảy, trôi chảy đến mức Thạch Na cảm giác rất không chân thật.

Sau khi kiểm tra hoàn tất, khâu vết thương lại. Trần Thương cầm kim khâu, cẩn thận khâu từng †ầng một, đến khi khâu làn da, Trần Thương bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề.

Phải chăng có thể thông qua khâu để thay đổi độ hài lòng của người bệnh đối với phẫu thuật?

Ưu điểm chủ yếu nhất của phẫu thuật chính là hơi sáng tạo, nếu như mình để tâm một chút, sáng tạo nho. nhỏ, có phải sẽ càng được hoan nghênh hơn không?

Nghĩ tới đây, Trần Thương ổn định lại tâm thần quan sát vết thương!

Hắn bỗng nhiên nghĩ đến, khoan khâu không giống khâu bình thường.

Nếu như là mở bụng phẫu thuật, cần cân nhắc tính bền chắc của vết thương, để tránh vết thương cựa ra.

'Vạn nhất người bệnh có mấy bạn bè như lão Trần, chẳng phải là muốn chịu tội?

Vì vậy, khâu phải nhắc đến độ chắc chắn của vết thương, hơn nữa phải phòng ngừa lây nhiễm là chủ yếu, mà khoan không giống vậy, vết thương này khả năng cựa ra cực thấp, hơn nữa vết thương rất nhỏ, mặt tiếp xúc không lớn, vì vậy tính lây nhiễm cũng rất thấp,

Kể từ đó, chỉ cần thiên về tại một phương diện là được rồi, đó chính là mỹ quan!

Nghĩ tới đây, Trần Thương bắt đầu suy nghĩ.

Rất nhanh, hắn nghĩ ra một phương thức khâu càng có lợi hơn cho khôi phục cùng ẩn dấu vết thương, phối hợp với đặc hiệu khâu làn da của mình: Ẩn nấp vết sẹo, có thể ẩn dấu chỉ, sẽ không để lại bất kỳ vết sẹo nào!

Nghĩ tới đây, Trần Thương nói với y tá: - Cần chỉ nhỏ có thể ẩn dấu được.

Thạch Na đã nhìn thấy Trần Thương nhìn chằm chằm vào bụng người bệnh một lúc lâu?

Cái bụng có gì đáng xem chứ? 

Lúc này, nghe thấy Trần Thương muốn dùng chỉ nhỏ có thể ẩn dấu, lập tức sững sờ:

~ Trên bụng cần chỉ có thể ấn dấu làm gì? Trần Thương gật đầu:

~ Ta có biện pháp giúp người bệnh sau khi phẫu thuật không để lại vết thương!

Câu nói này làm Thạch Na hôn mê rồi! Phẫu thuật không để lại vết thương! Đây ý là...

Sẽ không để lại sẹo à?

Làm sao có thểi

Nội soi mặc dù nói là hơi sáng tạo, thế nhưng lỗ thủng có thể không khâu à?

Khâu xong chắc chắn phải lưu lại vết sẹo.

Thạch Na nhếch miệng, người trẻ tuổi, thích là mân mê một chút đồ vật, ý nghĩ hão huyền.

Nhưng, phẫu thuật thuận lợi, Thạch Na cũng không lo lắng, tùy tiện Trần Thương muốn làm sao thì làm. 

Trần Thương bắt đầu việc khâu của mình, cầm kim kẹp chặt trong tay không ngừng phác hoạ, không bao lâu sau, khâu đã hoàn tất, cắt đi đầu chỉ.

Đợi Thạch Na lấy lại tỉnh thần, đang chuẩn bị nói Trần Thương ý nghĩ hão huyền thì bỗng nhiên trợn tròn mắt!

.A?

Vết thương ở đâu?

Sao ta tìm không thấy?

Thạch Na giật nảy cả mình, nhìn kỹ, mới nhìn rõ loáng thoáng vết chỉ.

Lập tức, nàng sững sời Cái này... Chuyện này sao có thể?

Nghĩ tới đây, Thạch Na vội vàng cuối thấp người xuống, nghiêm túc nhìn chằm chằm vết thương.

Rốt cuộc, nàng phát hiện khác biệt!

Đó chính là trong lúc khâu, Trần Thương lựa chọn phương thức ăn khớp, xảo diệu kết hợp đường chỉ cùng với các đường vân trên da, tạo nên hiệu quả ẩn dấu đường chỉ.
 
Chương 166


Bỗng nhiên, Thạch Na ý thức được, Trân Thương còn rất trẻ tuổi này, tuy vẻn vẹn tiếp xúc ngoại khoa mới hai năm.

Thời gian hai năm đã tiến bộ nhiều như thế.

Hắn mới bao nhiêu tuổi?

Trong đầu không ngừng mà hồi tưởng lại ca phẫu thuật vừa rồi của Trần Thương.

Thành thạo! Trôi chảy! Tự tin!

Đây là khí chất mà một bác sĩ ngoại khoa ưu tú mới có. Trần Bỉnh Sinh cũng không chắc chắn có trình độ này?

Mặc dù Thạch Na chưa tự mình làm phẫu thuật cắt bỏ túi mật, nhưng chưa thấy qua heo chạy, cũng nếm qua thịt heo!

Vừa rồi mỗi một bước của Trần Thương có thể nói là trôi chảy vô cùng, thông suốt không ngại, không bất kỳ chỗ nào có thể xoi mói.

Tách rời tam giác túi mật vốn là giai đoạn mà Thạch Na lo lắng nhất, thế nhưng trong lúc phẫu thuật, hình như Trần Thương chưa hề tạm tạm ngừng.

Người trẻ tuổi này không đơn giản!

Nghĩ một tiếng.

ới đây, Thạch Na không nhịn được cảm khái Trách không được, vừa rồi hắn dám nói mình có thể phẫu thuật, thì ra là đã tính trước. Nghĩ tới đây, bỗng nhiên mắt Thạch Na sáng rực lên. Đúng vậy! Nếu Trần Thương đã có thể làm tốt phẫu thuật cắt bỏ túi mật, những người bệnh kia không cần chuyển viện nữa.

Càng không cần nhờ cậy đám khó ưa ở ngoại khoa kia.

Nghĩ tới đây, Thạch Na bắt đầu vui vẻ.

Phẫu thuật người bệnh thu phí cao hơn người bệnh bình thường, như người bệnh vừa rồi, tiền phẫu thuật cần đoán chừng khoảng một vạn, so sánh tiêu hao kẹp ti-tan đều rất đáng tiền, mà còn là phẫu thuật nội soi. 

Người bệnh tiêu tiền nhiều, tiền chữa trị sẽ càng cao, Thạch Na với tư cách là tiểu tổ trưởng, tự nhiên cũng kiếm nhiều tiền!

Trong lúc nhất thời, ánh mắt Thạch Na nhìn Trân Thương rất là thân thiết.

~ Tiểu Trần! Thủ thuật này ngươi học ở đâu? Lão Trần dạy ngươi hả?

Trần Thương cười nói lấp li3m cho qua:

- Ừm, đúng.

Trần Bỉnh Sinh dạy qua Trần Thương à?

Dạy qua.

Hắn nói cho Trần Thương, phẫu thuật cắt bỏ túi mật rất khó và rất dễ xảy ra vấn đề, ngươi không hiểu đừng lộn xộn, nhìn nhiều một chút.

Thạch Na nghe xong, cười nói:

- Lần này nhờ có ngươi, bằng không khoa cấp cứu chúng ta gặp rắc rối lớn rồi.

Trần Thương cười nhạt một tiếng:

- Thạch lão sư khách khí, khoa cấp cứu là nhà mọi người, ta chỉ là làm tốt bổn phận công việc của mình mà thôi, sau này trở về, các công việc như viết bệnh lịch cho. người bênh. đều cần Thach lão sư đến giữ cửa ải. 

Trần Thương nói thật, sau này hắn tự nhiên không thể nào ngày nào cũng đi viết bệnh lịch, căn bản không có thời gian, mà Thạch Na với tư cách là tiểu tổ trưởng của Trần Thương, Vương Khiêm, có nàng giữ cửa ải, bệnh lịch có thể ít đi rất nhiều vấn đề!

Dù sao đối với một người nằm viện y mà nói, bệnh lịch trừ tiền là chuyện thường, có một bác sĩ cấp trên nghiêm ngặt nghiêm túc đối với mọi người là một chuyện may mắn.

Thạch Na gật đầu:

~ Dễ nói dễ nói!

- Sau này ngươi cứ lo phẫu thuật cho tốt, tiểu Trần, †a thấy ngươi cực kỳ có thiên phú trong lĩnh vực phẫu thuật, qua một thời gian nữa chắc chăn có thành tựu!

Hai người thay nhau thổi một phen, đạt thành một hiệp nghị!

Đôi bên cùng có lợi. Thạch Na cười rời đi:
 
Chương 167


 Lúc này, trong văn phòng, Tân Duyệt cùng Vương Dũng đã bát quái hơn một giờ.

Thạch Na đẩy cửa đi vào, nhìn thấy hai người đang nằm trên mặt bàn:

~ Các ngươi rảnh rỗi quá ha? Nhanh đi giúp đỡ tiểu Trần đi, hôm nay phải thực hiện sáu ca phẫu thuật, các ngươi cố gắng học tập nhiều một chút.

Tân Duyệt vẻ mặt tò mò:

- Lão sư, thật sự là Trần Thương có thể làm phẫu thuật cắt bỏ túi mật hả?

Liền Vương Dũng cũng vẻ mặt chất vấn.

Dù sao, ngươi nha cái gì cũng biết, chẳng phải hai chúng ta giống như ngững tên ngốc à?.

Thạch Na như suy nghĩ điều gì, sau khi cẩn thận hồi tưởng một phen, nghiêm túc nói:

~ Nói như thế nào đây? Hình như là làm tốt và tỉ mỉ hơn lão Trần, ta cảm thấy, các ngươi nên học tập tiểu Trần nhiều hơn.

Vừa nghe câu này, hai người đều trợn tròn mắt.

Đậu đen rau muống!

Trần Thương, ngươi mẹ kiếp lại giả ngu trước mặt chúng ta, nhưng sau lưng thì vụng trộm phát triển, bỏ xa chúng ta như vậy!

Tân Duyệt mặt mũi không thể tưởng tượng nổi cùng khó có thể tin.

Trình độ của Lão Trần rõ như ban ngày, tuyệt đối thuộc dạng cao cấp, bản lĩnh vững chắc, phẫu thuật lớn nhỏ đều có thể làm, mà Trần Thương mới bao nhiêu tuổi?

'Vậy mà còn làm tốt hơn lão Trần!

Đây không phải... Đây không phải... Đây không phải nói đùa à?!

Nghĩ tới đây, Tân Duyệt cười nói:

- Lão sư, ngươi quá hài hước

~ - Thạch Na sững sờ:

~- Hài hước? Hài hước cái gì? Ta nói cho các ngươi biết, tiểu Tần là thiên tài, hắn xác thực rất ưu tú. Ta có lời nói thật, trong lúc vô tình, tiểu Trần đi trước các ngươi một bước dài!

- Còn có ngươi, tiểu Vương, ngươi đừng không phục tiểu Trần, hôm nay ta lời này muốn nói với các ngươi, nếu hai người các ngươi có thể đuổi theo kịp bước chân của Trần Thương, không để bị hắn bỏ rơi quá xa, tương lai bất khả hạn lượng!

Một câu đánh giá cực cao đối với Trần Thương!  

 Để Tần Duyệt cùng Vương Dũng hai mặt nhìn nhau.

Sau khi Đoàn Ba trở lại khoa, vào phòng trực ban, đóng cửa lại.

Lúc này mới gọi điện thoại cho Trương Hữu Phúc.

- Chủ nhiệm, hiện tại đối phương đã chống đỡ không được!

Đoàn Ba mỉm cười nói. Trương Hữu Phúc nghe xong:

- Ồ? Ha ha, nhanh như vậy? Ta còn chưa xuất thủ đây! Nói cho ta nghe một chút tình huống cụ thể đi.

Đoàn Ba:

~ Hôm nay, Thạch Na nhờ ta đi qua khoa cấp cứu xem bệnh, sau khi ta đến mới biết được, hiện tại khoa cấp cứu có gần ba mươi người bệnh bị các bệnh liên quan đến túi mật! Thật sự là không thể không bội phục năng lực của chủ nhiệm Lý Bảo Sơn!

Trương Hữu Phúc nhẹ gật đầu, hẳn hiểu được ý tứ của Đoàn Ba, thật ra trung tâm cấp cứu 120 đưa người bệnh đến là có sắp xếp.

Bệnh khác nhau thường sẽ được đưa đến các bệnh viện khác nhau, sớm liên lạc với từng bệnh viện, sau khi an bài tốt mới có thể thực hiện phối đưa. 

Cũng giống như nhồi máu cơ tim, nên ưu tiên cân nhắc chính là bệnh viện Tâm Huyết Quản Tỉnh cùng bệnh viện nhân dân Tỉnh, chảy máu não cân nhắc đến bệnh viện Đông Đại, vân vân...

Trương Hữu Phúc cảm thấy, có thể là gần đây khoa cấp cứu vừa mới mở phòng phẫu thuật, Lý Bảo Sơn vì muốn cho nhiều người đến nên đã chào hỏi trung tâm cấp cứu 120.
 
Chương 168


Trương Hữu Phúc lập tức nở nụ cười, sau một lúc. lâu, nụ cười mới thu liễm lại, nghiêm túc nói:

- Ân, cái này... Tiểu Đoạn, cạnh tranh là cạnh tranh, nhưng ngươi phải hơi chú ý một chút, chúng ta là bác sĩ, nếu đối phương không chịu đựng nổi, chắc chắn phải kịp thời bảo vệ được người bệnh, kịp thời hoàn thành phẫu thuật, ngàn vạn không thể xảy ra bất luận vấn đề ngoài ý muốn nào. 

Đoàn Ba gật đi

~ Yên tâm đi chủ nhiệm, nhưng... Hiện tại còn chưa đến lúc thích hợp, chúng ta phải cho đối phương thêm gánh nặng, cho bọn hắn thêm một ít người bệnh nữa, đợi đến hội nghị bệnh viện tiếp theo, ngươi tâm sự cùng những cấp cao của bệnh viện, nói khoa cấp cứu khan hiếm nhân tài, có nhiều phòng phẫu thuật như vậy cũng vô dụng, chỉ là lãng phí, không bằng cho ngoại khoa, để chúng ta trợ giúp đối phương làm tốt công việc phẫu thuật, như vậy vừa có thể lợi dụng tài nguyên, lại có thể. đường cong cứu quốc, tăng cường năng lực khoa cấp cứu, như vậy không được à?

Trương Hữu Phúc nghe xong, không thể nín được cười.

Buổi sáng thứ hai, hắn đi ra ngoài xem bệnh, người bệnh rất nhiều, đến lúc đó hắn sẽ hướng người bệnh đến khoa cấp cứu, đợi đến hội nghị bệnh viện diễn ra vào thứ 1ư, tất cả đều dễ nói chuyện!

Mà lúc này, đang trong phòng phẫu thuật khoa cấp cứu, Trần Thương bỗng nhiên nghe thấy thông báo nhắc. nhở của hệ thống:

[ Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ mười liên sát ở phòng phẫu thuật, danh xưng: tân thủ phòng phẫu thuật -. tân tú phòng phẫu thuật. ] 

[ Tân tú phòng phẫu thuật: 1. Làm người hỗ trợ thì sẽ có năm phần trăm tỉ hận được kỹ năng của bác sĩ chính; 2. Mổ chính thì nhận được gấp bội kinh nghiệm phẫu thuật (có thể cộng dồn với các vật phẩm tăng kinh nghiệm khác). ]

(DG: Gấp bội gấp nhiều lần)

[ Đinh! Phát động nhiệm vụ: Hoàn thành một trăm ca phẫu thuật, có thể phát nhận được danh xưng tiếp theo. ]

Trần Thương nhìn ban thưởng, hơi thụ sủng nhược. kinhI

(DG: Thụ sủng nhược kinh: Được khen mà cảm thấy lo lắng)

Năm phần trăm tỉ lệ, tăng lên gấp năm lần!

Hơn nữa... Tân tú phòng phẫu thuật so với tân thủ phòng phẫu thuật lúc trước nhiều hơn một thuộc tính nghịch thiên, gấp bội kinh nghiệm phẫu thuật!

Thật là quá sướng.

Bây giờ, mình còn có năm viên gấp ba lần kinh nghiệm đan, bây giờ lại thêm một đặc quyền gấp đôi, đây quả thực là trên con đường bước đến đỉnh phong của đời người.

Không tệ.

Trần Thương càng ngày càng cảm thấy chỗ tốt mà danh xưng hệ thống mang tới.

Tranh thủ thời gian hoàn thành đại kế Bách nhân trảm đi.

Lúc này, Tân Duyệt cùng Vương Dũng đã kết bạn đi xuống, sau khi nhìn thấy Trần Thương, lập tức chào.

Trần Thương cười nói:

- Các ngươi đã tới, tranh thủ thời gian rửa tay thay quần áo, ca phẫu thuật tiếp theo sắp bắt đầu, hôm nay cần hoàn thành sáu ca phẫu thuật, thời gian eo hẹ, nhiệm vụ nặng, tất cả mọi người nắm chặt thời gian!

Một ca phẫu thuật nội soi cắt bỏ túi mật nhanh nhất cũng phải hơn một giờ, hiện tại sắp hơn ba giờ, còn có năm ca phẫu thuật... rõ ràng là phải làm tới tối.

Tân Duyệt nghe xong lời này, trợn trắng mắt:

~ Ai, thế là đi luôn ngày cuối tuần của ta rồi!

'Vương Dũng ngược lại hơi hưng phấn, dù sao hắn sắp khảo hạch, chắc là cuối tuần hoặc là cuối tuần sau, nói chung cũng không lâu nữa.

Vì vậy tham gia thêm vài ca phẫu thuật là chuyện tốt.

Nếu có thể học được phẫu thuật cắt bỏ túi mật, đến lúc đó khảo hạch khẳng định không có vấn đề gì.  

Trần Thương bỗng nhiên nghĩ đến xế chiều hôm nay đều phải phẫu thuật nên dứt khoát sử dụng một viên x3 kinh nghiệm đan, chuẩn bị bắt đầu phẫu thuật!

[ Đinh! Kích hoạt gấp ba lần kinh nghiệm, trước mắt thời gian còn lại 9 giờ 59 phút... Trước mắt là bác sĩ chính, kinh nghiệm phẫu thuật của kỹ năng tăng thêm + 6 lần; kinh nghiệm chữa bệnh tăng thêm + 3 lần! ]

Nhat! Thì ra kinh nghiệm tăng thêm của danh hiệu tân tú phòng phẫu thuật, chỉ tăng kinh nghiệm phẫu thuật của
 
Chương 169


Phẫu thuật bắt đầu, người bệnh bị viêm túi mật cấp tính.

Trần Thương mổ chính, vẫn là phẫu thuật nội soi, lần này, lúc Trần Thương bắt đầu phẫu thuật đã tận lực dùng dao nhỏ đục cắt một lỗ hổng, lựa chọn một khâu góc độ cùng cường độ tương đối dễ dàng.

Sau đó là bơm hơi.

Trần Thương nhìn Vương Dũng:

- Phẫu thuật nội soi chắc chắn phải chú ý cường độ trong lúc đâm xuyên qua da, không thể gây tổn thương đến nội tạng trong khoang bụng... Còn có tốc độ bơm hơi, phòng ngừa gây nên các loại hội chứng chướng. bụng.

~ Phẫu thuật nội soi có rất nhiều biến chứng, cho nên trong lúc thực hiện phẫu thuật chắc chắn phải hết sức đi tránh.

Trần Thương vừa dứt lời!

Lập tức linh cơ khẽ động.

Hắn nhớ tới một chuyện tới.

Đó chính là phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa vết cắt nhỏ cải tiến.

Phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa vết cắt nhỏ chính là cải tiến những thiếu hụt của phẫu thuật nội soi cùng mở  bụng truyền thống, mà theo thời thế sinh một loại kiểu thuật thức mới, chính mình có thể tham khảo một phen, sau đó sử dụng phẫu thuật vết cắt nhỏ cải tiến trong cắt bỏ túi mật?

Nghĩ tới đây, Trần Thương thầm quyết định!

Chờ thêm một thời gian nữa phải suy nghĩ kỹ chuyện này.

Hiện tại, vẫn nên tập trung thực hiện phẫu thuật.

Lỗ A dùng để cảm kính.

Lỗ B, € một lỗ thao tác chính, một lỗ phụ trợ.

Vốn hắn muốn để Vương Dũng đỡ tấm gương, thế nhưng sau khi suy nghĩ một chút, quyết định nói với Tân Duyệt:

- Giúp ta đỡ tấm gương.

Nói xong, hắn để Vương Dũng đến thực hiện dò xét.

Thật ra, nếu Trần Thương tự mình làm thì tốc độ sẽ nhanh hơn, nhưng dù sao Vương Dũng cũng cần rèn luyện, Trần Thương định cho hắn một cơ hội.

'Vương Dũng nghe xong, lập tức mắt sáng rực lên, †ay trái cầm kẹp chặt, bắt đầu dò xét.

Trần Thương xem hình ảnh trong tivi, đối với tình huống trong bụng rõ như lòng bàn tay, nói với Vương  Dũng:

- Kẹp lấy túi mật đẩy hướng cách đỉnh, nhấc lên, đúng, chính là như vậy, để lộ lá gan ra, thấy không? Đó chính là khu vực tam giác túi mật.

Vương Dũng cẩn thận từng li từng tí, giống như là khi còn đến trường đối mặt lão sư, Trần Thương nói cái gì thì hắn làm cái đấy.

Hơn nữa, quan trọng nhất chính là hắn phát hiện phương pháp Trần Thương nói gọn gàng dứt khoát.

Rất chặt chết!

Không giống như những video dạy học trên mạng rất phiền toái, bưồn tẻ.

Một câu nói như vậy còn hơn một trăm câu nói, không một câu là trọng điểm, để người xem muốn ngủ gật.

Đương nhiên hắn không biết, đây là kinh nghiệm phẫu thuật cắt bỏ túi mật cao cấp mà Trần Thương tổng kết lại, mỗi một câu đều là tinh hoa!

Mà lúc này, Tân Duyệt kéo khẩu trang xuống, quệt miệng: Dựa vào cái gì để ta đỡ kính, ta cũng muốn phẫu thuật mà!

Phàn nàn xong, trừng mắt Trần Thương đang xem TV. 

Trần Thương vẻ mặt không hiểu, còn tưởng là Tân Duyệt liếc mắt ra hiệu gì, nghĩ nghĩ, dù sao đến mà không trả lễ thì không hay, thế là hắn trả một làn thu thuỷ.

Sau đó thở dài, lời nói thấm thía khuyên nhủ:

- Đỡ kính cho tốt, trong phòng phẫu thuật không nên nghĩ quá nhiều.

Tân Duyệt nghe xong, lập tức tức giận ngực lại lớn một CUP.

Trần Thương thấy thế, không khỏi hai mắt sáng lên.

Nếu phụ nữ đều có một kỹ năng, cứ tiếp tục như thế, Trương Chí Tân khẳng định phải thất nghiệp.

Phẫu thuật tiếp tục thực hiện, mọi người cũng dần dần tiến vào trạng thái.
 
Chương 170


Hai người có thể nói là được lợi rất nhiều!

Dù sao cũng là người đồng lứa, dễ giao lưu, hai người cũng dám tùy ý đặt câu hỏi.

Không giống như là bác sĩ cấp trên luôn có một loại cảm giác câu thúc.

Cứ như vậy, hai bên đều được lợi rất nhiều.

Dạy học, không chỉ giúp học sinh tăng thêm kinh nghiệm, mà đối với lão sư cũng là một lần rèn luyện.

Bởi vì vấn đề của học sinh từ rất nhiều phương diện, thậm chí có những góc độ cùng chỉ tiết mà ngươi đều không chắc chắn có thể chú ý tới, chỗ ngươi chú ý không đến, đó chính là chỗ có thể tăng lên.

Vì vậy, đối với vấn đề của hai người, Trần Thương cũng nhận được một ít.

Phẫu thuật vừa mới kết thúc, âm thanh nhắc nhở. vang lên.

[ Đinh! Đánh giết viêm túi mật cấp tính lv 28, nhận được kinh nghiệm phẫu thuật cắt bỏ túi mật + 600(gấp sáu lần kinh nghiệm), điểm kinh nghiệm + 300(gấp ba lần kinh nghiệm). ]

Trần Thương lập tức bị nhiều kinh nghiệm như thế dọa cho sợt

Mở ra thanh thuộc tính của mình xem thử, Trần Thương trợn tròn mắt.

[ Phẫu thuật cắt bỏ túi mật: Cao cấp, điểm kinh nghiệm: 700/ 4000; ]

Lần này thêm 600 điểm kinh nghiệm, đến bảy người bệnh, hôm nay có thể thăng cấp đến cấp đại sư bậc à?

Đây cũng quá nhanh đi!

Trần Thương càng nghĩ càng kích động.

Hắn đi ra ngoài rửa tay thay quần áo, mà Vương Dũng thì ở lại thu thập vật phẩm thừa, Tần Duyệt thì như suy nghĩ điều gì đứng ở đó.

Nói thật, ca phẫu thuật ngày hôm nay làm cho hai người cảm giác chấn động!

Từ đầu đến đuôi đổi mới nhận biết của bọn hắn đối với Trần Thương!

Bởi vì Trần Thương làm phẫu thuật rất tốt!

Rất trôi chảy!

Rất sách giáo khoal

Hơn nữa đối với nghỉ ngờ mà hai người đưa ra, Trần Thương đều có thể đối đáp trôi chảy, so sánh một chút làm cho hai người trố mắt nhìn.

Trong lúc vô hình, chênh lệch đã xuất hiện! 

Khi một người nhiều hơn ngươi một khối tiền, ngươi có thể là chẳng thèm ngó tới, nhiều hơn ngươi mười vạn, ngươi sẽ ghen ghét hoặc là ghen tị, nhiều hơn ngươi 000 vạn thậm chí càng nhiều hơn, ngươi sẽ mất đi tâm tư ganh đua so sánh.

Chuyện lần này cũng giống như vậy.

Lúc này, hai người làm gì còn tâm tư ganh đua so. sánh như lúc đầu.

Vương Dũng tự mình hiểu lấy, may mắn sớm mấy ngày trước đã bỏ đi tất cả tâm tư ganh ghét đối với Trần 'Thương, chuẩn bị làm tốt công việc phụ tá của mình!

'Vương Dũng đã ý thức được Trân Thương là một đùi lớn, không quan tâm cái khác, lên xe trước lại nói.

Vì vậy, lúc này Vương Dũng cũng không có nhiều thời gian rỗi để suy nghĩ những chuyện trên trời dưới đất kia nữa, học tập cho giỏi, mỗi ngày nghe lời là được!

Lúc này, trong đầu hẳn tất cả đều là túi mật.

Cái gì thành túi mật, ống mật chủ, ống gan chung, tam giác gan mật.

Không khỏi, một bài « túi mật » phiên bản « dê trắng » bỗng nhiên hình thành trong não hải.

Phức tạp hơn túi mật.

Nhiều vặn vẹo, nhiều trừu tượng. 

Nhiều làm ác kết sỏi.

Lúc nào cũng không rõ tung tích.

Trong lòng tốt sợi

Đều sắp mất đi hình dạng.
 
Chương 171


'Vương Dũng vừa hát bài dân ca này, vừa thu dọn đồ đạc, trong lòng tràn đây hưng phấn cùng kích động. Từ trước tới giờ, hắn đi theo chủ nhiệm làm phẫu thuật đều không dám thả lỏng, cẩn thận từng li từng tí sợ phạm sai lâm, cũng không dám hỏi nhiều, thường xuyên có nhiều chỗ không nghĩ ra, thậm chí khi làm phẫu thuật còn hơi lo lắng, hôm nay được tham gia phẫu thuật nội soi dò xét khoang bụng, thực sự làm cho hắn kích động.

Hắn cảm giác mình bắt được một tia manh mối. Hắn chợt phát hiện lúc trước chủ nhiệm an bài là sáng suốt cỡ nào, có lẽ Trần Thương mới là bắp đùi có thể giúp mình bay xa hơn!

Mượn phòng lúc phẫu thuật không có ai, Vương Dũng tìm tới Tân Duyệt, hơi xấu hổ nói:

- Tân Duyệt, ta hơi chuyện muốn nói với ngươi. Tần Duyệt sững sờ, khuôn mặt nhỏ đỏ lên: ~ Có giám sát...

Vương Dũng lập tức sững sờ, bị hủ nữ mê anime này triệt để đánh bại:

- Ngươi nghĩ đi đâu vậy? Ta muốn ngươi giúp một chút, lát nữa phẫu thuật ngươi phụ trợ đỡ kính được không, ta... Ta sắp tham gia khảo hạch, ta nghĩ muốn rèn luyện nhiều một chút.

'Tần Duyệt nghe xong, ồ một tiếng:  

- Được rồi.

Dù sao, nàng cũng rất muốn nếm thử một phen, nhưng cân nhắc đến Vương Dũng còn là cộng tác viên, Tân Duyệt cũng đồng ý.

Sau khi thay đồ và rửa tay xong, ca phẫu thuật thứ ba như thường lệ bắt đầu.

Lần này, mọi người ngầm hiểu lẫn nhau, Tân Duyệt đỡ kính, Vương Dũng dò xét, Trần Thương phẫu thuật!

Phẫu thuật thuận lợi vượt quá dự kiến của Trần Thương, tốc độ cũng tăng lên một chút, quả nhiên có người hỗ trợ vẫn tương đối không tệ.

Lúc này, Trần Thương như suy nghĩ điều gì nhìn hai người, có lẽ sau này mình nên bồi dưỡng một nhóm tiểu đệ, đi ra ngoài mang theo hai người, một người biết hô 666, một người biết mua mắt cắm mắt, cũng là lựa chọn không tệ.

Buổi chiều, sau khi hoàn thành ca phẫu thuật thứ ba...

Bỗng nhiên Trân Thương nghĩ đến cái gì, nhìn Tân Duyệt, nói:

- Vừa rồi ngươi có lưu ý lúc ta khâu vết thương không?

Tần Duyệt lắc đầu, mà Vương Dũng chợt nói: 

~ Ta nhìn thấy!

Trần Thương sững sờ, hơi tò mò: - Ö? Ngươi nói thử xem.

Vương Dũng nói:

- Lần đầu tiên ta thấy thủ thuật khâu vết thương của ngươi ta đã chú ý tới, khâu rất nhỏ, giống như không tìm thấy dấu vết, mà còn sử dụng chỉ khâu có thể ẩn dấu.

~ Khi thực hiện ca phẫu thuật thứ hai, ta nhìn thấy trong lúc ngươi phẫu thuật rất thành thạo vết cắt rất nhỏ, ngươi mở ra rất nhẹ nhàng linh hoạt, cường độ rất đều, những cái này đều là chuẩn bị cho khâu hậu kỳ, có thể nói lúc ngài bắt đầu phẫu thuật đã nghĩ kỹ làm sao khâu!

Vương Dũng hơi kích động! Thậm chí còn thay đổi cách xưng hô, từ - Ngươi- biến thành - Ngài-!

Bởi vì hãn phát hiện Trần Thương thật rất giỏi, những chỉ tiết nhỏ nhất đều để tâm đ ến.

Loại thao tác tinh tế này, đừng nói người khác, chủ nhiệm Lý Bảo Sơn đều chưa chắc đã làm được!
 
Chương 172


Đây là một ưu điểm!

Nghĩ tới đây, Trần Thương nhìn Vương Dũng, hài lòng nhẹ gật đầu:

- Không sai, cái này là ta cố ý gây nên, ta đang nghĩ, nếu một trong những ưu điểm của phẫu thuật nội soi chính là vết cắt nhỏ, như vậy chúng ta có thể phát huy ưu điểm này tốt hơn được hay không, để vết cắt càng nhỏ hơn nữa, thậm chí biến mất không thấy!

Nói tới đây, Trần Thương nhìn thoáng qua Tần Duyệt:

~ Ngươi cảm thấy đầu đề này có giá trị nghiên cứu hay không?

Tần Duyệt rốt cuộc nói chuyện:

- Ta vừa rồi vẫn đang nghĩ về vấn đề này!

- Có giá trị! Rất có giá trị nghiên cứu.

- Hiện tại phẫu thuật nội soi là chủ lưu, nhưng nghiên cứu cải tiến đối với miệng vết thương ta chưa nghe nói qua! Bởi vì phẫu thuật nội soi thì miệng vết thương đã rất nhỏ, tất cả mọi người không tiếp tục nghiên cứu phương diện này.

- Nhưng, chính là bởi vì như thế, chúng ta hoàn toàn có thể phóng đại ưu điểm này lên! Làm thành một chủ đề!

Trần Thương cười một tiếng:

- Tốt, vậy ngươi tra một chút tư liệu, đặc biệt là tư liệu ngoại văn, văn hiến cùng tổng thuật.

Hắn không sợ không biết viết luận văn, có người biết viết là được.

Dù sao luận văn có mấy cái kí tên.

Thông tin tác giả không kém hơn tác giả phát minh ra quá nhiều, thậm chí tại một số lĩnh vực sẽ càng thêm có sức thuyết phục.

Phổ cập khoa học: Thông tin tác giả bình thường chỉ toàn bộ người phụ trách chủ đề, gánh chịu kinh phí, thiết kế, viết văn,... hắn cũng là người liên hệ người viết luận văn cùng nghiên cứu vật liệu.

Quan trọng nhất là, hắn gánh vác trách nhiệm về độ tin cậy. GiUỦ tốt của thông tin tác giả là có thể thành lập ệ rộng lớn với thế giới bên ngoài. vài TP chí ước hẹn ngươi thân bản thảo, viết tổng thuật. Những điều này sẽ đề cao địa vị của ngươi trong giới khoa học.

Đầu tiên, tác giả bình thường là nhân viên nghiên cứu có cống hiến lớn nhất trong bài này. Tác giả này không chỉ có nhiều nhất mà còn là quan trọng nhất (tức. là cống hiến về thể lực), người sáng tác sơ thảo luận văn (tức là cống hiến về trí lực).

Nếu như theo quyền tài sản tri thức, thành quả nghiên cứu xem như là thông tin tác giả.

(DG: Nói dễ hiểu cho đoạn này là mấy ông tiến sĩ sẽ thực hiện nghiên cứu đề tài, còn việc trình bày bài luận văn cho đề tài đó sẽ do những thành viên khác trong nhóm thực hiện, thường là thạc sĩ hoặc sinh viên).

Ba người bận đến tối mịt, khoảng mười một giờ mới có thể hoàn thành toàn bộ phẫu thuật hôm nay!

Mà công việc tiếp theo của Tân Duyệt đã không phải là đỡ kính, mà giao việc này cho Vương Dũng, còn nàng. là bắt đầu dùng điện thoại chụp ảnh từng bước cùng ghi chép quá trình phẫu thuật.

Lần này, công việc chủ yếu của ba người đã không phải đơn thuần là nghiên cứu phẫu thuật túi mật, mà là nghiên cứu cải tiến vết cắt được khâu lại sau khi phẫu thuật nội soi, như thế nào mới có thể thiết kế ra thủ pháp. khâu tốt hơn, không để lại sẹo.

Ba người mỗi người làm việc riêng của mình, trong lòng đều có mục tiêu nhỏ.

Trần Thương là đánh quái thăng cấp làm rơi đồ, thăng cấp cải tiến thuật thức mới.

Vương Dũng thì dốc lòng học tập phẫu thuật, cố gắng phụ trợ Trần Thương sớm tiến bộ hơn một chút.  

Tần Duyệt thì thu thập tư liệu ghi lại trong danh sách, chuẩn bị làm chủ đề nghiên cứu sắp tới.

Ba người phân công minh xác, triển khai công việc cũng rất thuận lợi.
 
Chương 173


Ngày thứ hai rời giường, Trân Thương đầy lòng chờ mong đi đến phòng ban, bởi vì hiện tại:

[ Phẫu thuật cắt bỏ túi mật: Cao cấp; kinh nghiệm: 3900/ 4000 ]

Mình chỉ còn thiếu một trăm điểm kinh nghiệm nữa là có thể thăng cấp phẫu thuật cắt bỏ túi mật!

Cấp đại sư!

Ngẫm lại Trần Thương đều cảm thấy hơi hưng phấn.

Hôm nay, lúc giao ban, sau khi nghe thấy y tá trực. ban nói tình huống thu nhập nằm viện hai ngày này, Lý Bảo Sơn lập tức nhíu mày!

Hơn ba mươi ca phẫu thuật cắt bỏ túi mật.

Hắn liếc mắt nhìn ra vấn đề xuất hiện ở nơi nào.

Là một lão giang hồ, Lý Bảo Sơn đột nhiên hỏi Thạch Na:

- Hơn ba mươi ca, có phải là hơi nhiều rồi không? Có thể giải quyết được à?

Trước mắt, Thạch Na là người phụ trách bên ngoài phòng bệnh khoa cấp cứu, vì vậy người đầu tiên Lý Bảo Sơn hỏi chính là Thạch Na.

Thạch Na gật đầu: 

- Phẫu thuật đã được an bài xong xuôi đâu vào đấy, chủ nhiệm ngài cứ yên tâm.

Lý Bảo Sơn nhẹ gật đầu:

- Ừm, ngươi nhiều thao điểm tâm, khoa cấp cứu không thể so với các phòng ban khác, chắc chắn phải chừa lại đầy đủ giường bệnh để cứu giúp người bệnh, người bệnh phẫu thuật cắt bỏ túi mật... Phải sắp xếp dựa theo năng lực phẫu thuật của phòng ban, không được vượt qua, dù sao có vài phẫu thuật túi mật không thể kéo dài.

Trần Bỉnh Sinh cũng khẽ nhíu mày:

- Hơn ba mươi ca... Hơi nhiều, một ca phẫu thuật túi mật nội soi nếu tăng thêm thời gian chuẩn bị nữa thì phải mất hơn một giờ, không dễ dàng! Một ngày không ăn không uống cũng làm không xong chứ? Số lượng này... Hơi hơi nhiều!

Trong lúc nhất thời, đám người nhìn về phía Thạch Na.

Thạch Na lại cười nói:

- Hôm qua tiểu Trần làm 6 ca phẫu thuật, hôm nay. lão Trần 8 ca, tiểu Trần 8 ca, trên cơ bản sẽ không xảy ra bất cứ vấn đề gì!

Lời này vừa nói, lập tức trong văn phòng an tĩnh lại.

Lý Bảo Sơn đều hơi kinh ngạc: 

- Tiểu Trần, ngươi biết làm phẫu thuật cắt bỏ túi mật hả?

Trần Thương gật đầu:

-Ừm!

Thạch Na trực tiếp nói:

- Hôm qua có mấy ca phẫu thuật rất khẩn cấp, chủ nhiệm ngài cùng lão Trần đều không có ở đây, ta tìm ngoại khoa hội chẩn, kết quả Đoàn Ba còn bảo không có thời gian, lúc ấy, ta chuẩn bị để người bệnh khẩn cấp chuyển viện, sau đó...

Thạch Na nói việc ngày hôm qua Trần Thương thực hiện phẫu thuật, lập tức tất cả mọi người xung quanh há miệng.

Trần Thương lần nữa gánh vác trách nhiệm!

Nhìn đám người khen, Trần Thương vội vàng chối từ:

- Là Trần lão sư bình thường dạy thật tốt.

Vừa nghe câu này, lập tức người xung quanh nhìn về phía lão Trần.

Lý Bảo Sơn quay người nhìn lão Trần, gọi rất thân thiết:

~ Bỉnh Sinh, tốt lắm! 

Thạch Na cũng gật đầu, cười nói: - Đúng! Lão Trần, tốt lắm, danh sư xuất cao đồ!

Nhìn đám người khen, lão Trần lần đầu tiên trong đời đỏ mặt.

Ta thật tốt như vậy à?

Ta có lợi hại như vậy hả?

Ta từ lúc nào dạy dỗ được một thiên tài vậy?

Ta ngưu như vậy sao mà trước kia ta không biết? Thế nhưng... Ta đến cùng dạy Trân Thương cái gì?

Lão Trần thực sự nhớ không nổi mình đã dạy cho Trần Thương cái gì?

Được rồi, nghĩ không ra thì không cần nghĩ, dù sao đều là ta dạy!
 
Chương 174


- Vì vậy, chủ nhiệm, phòng bệnh của chúng ta rất nhanh sẽ trống trải, cho nên chuyện này ngài không cần lo lắng!

Sau khi Lý Bảo Sơn nghe xong, lập tức gật đầu:

~ Tốt! Phòng phẫu thuật khoa cấp cứu chúng ta vừa mới thành lập đã có thành tích như vậy, không tệ!

- Nhưng, chắc chắn phải đảm bảo an toàn cho người bệnh, không thể vì truy cầu số lượng mà coi nhẹ chất lượng! Tần Duyệt, ngươi lưu tâm để ý quan sát nhiêu một chút, tích cực làm nghiên cứu khoa học lm.

Sau khi kết thúc giao ban, Trần Thương lại muốn vùi đầu vào phẫu thuật, hôm nay lão Trần được an bài 8 ca phẫu thuật, Trần Thương cũng được sắp xếp 8 ca.

Trong phòng phẫu thuật, bỗng nhiên Tần Duyệt nghĩ đến một chuyện, nói với Trần Thương:

- Trần Thương, ta cảm thấy... Chúng ta có thể so sánh kết quả của tổ thí nghiệm với tổ sử dụng phẫu thuật nội soi truyền thống, mà tổ thí nghiệm thì cần ngươi, cuối cùng chúng ta phân tích số liệu một chút, như vậy một bài luận văn đơn giản đã hoàn thành! 

Trần Thương nghe xong, cũng có thể thực hiệt

- Được là được, chỉ là... Ngươi đi đâu tìm tổ để so sánh?

Mắt Tân Duyệt đảo mấy vòng, mắt to long lanh: - Bên cạnh!

Trần Thương sững sờ:

- Bên cạnh? Lão Trần?!

Lập tức, Trần Thương chợt hiểu ra, xấu hổ cười một tiếng:

- Như vậy được không?

Nếu Lão Trần biết phẫu thuật của mình bị xem như †ổ so sánh để phụ trợ mình, có tức giận đánh ta hay. không?

Tần Duyệt trừng to mắt, nói:

- Có cái gì không tốt? Ta cảm thấy rất tốt, ta mới là người phụ trách nghiên cứu khoa học phẫu thuật.

Trần Thương xấu hổ cười nói: ~ Ngươi đi thương lượng với lão Trần một chút đi.

So với hôm qua, hôm nay Vương Dũng thực hiện phẫu thuật thuần thục hơn rất nhiều, hai người phối hợp 

không gián đoạn, thời gian so với hôm qua cần ít đi không ít!

Nhưng, Trần Thương phát hiện một chuyện.

[ Phẫu thuật cắt bỏ túi mật: Cao cấp; kinh nghiệm: 4200/ 4000; ]

Điểm kinh nghiệm đã đủ!

Thế nhưng... Không thăng cấp!

Vì à???

Cái này... Thật là một vấn đề đáng lo lắng.

Trần Thương trầm tư nửa ngày, bỗng nhiên nghĩ đến chuyện lúc trước của lão Trần, cũng đã đủ kinh nghiệm nhưng lại không thăng cấp.

Sau đó phải làm gì?

Đánh quái không thăng cấp, đây cũng không phải là chuyện gì.

Xem ra thăng cấp đã không chỉ là vấn đề kinh nghiệm, khả năng còn phải nghiên cứu sâu về vấn đề này nữa.

[ Đinh! Trình độ phẫu thuật của ngài gặp phải bình cảnh, cần giải quyết nhiều chủng loại, nhiều loại hình, nhiều cấp độ khó khăn khác nhau trong phẫu thuật cắt bỏ túi mật, phẫu thuật bình thường không có cách nào  thỏa mãn lý giải của ngài đối với phẫu thuật cắt bỏ túi mật, mời ngài tiếp tục cố gắng! ] Trần Thương nghe xong!

Lập tức chợt hiểu ra, thì ra vấn đề là ở chỗ này.

Nếu đã không thể thăng cấp, Trần Thương liếc nhìn Vương Dũng, đột nhiên hỏi:

~ Muốn thử một chút không?

'Vương Dũng sững sời

Lập tức mừng rỡ, hơi vui vẻ:

- Ta... Ta có thể chứ? Ngài... Ta...

Hắn đi theo Lý Bảo Sơn làm phẫu thuật hơn hai năm, trên cơ bản chỉ là người hỗ trợ, hiện nay lại có một cơ hội tự mình động thủ như vậy, sao có thể không kích động?

Trần Thương cười nói:

- Có thể! Vì sao không thể! Ta ở bên cạnh quan sát, ngươi tới đi!

[ Đinh! Vương Dũng độ thiện cảm + 20! ] 

Phẫu thuật hai ngày nay đối với Vương Dũng mà nói được lợi vô cùng. 

Hắn chưa từng có giống hai ngày này, cảm giác. nhận được vô cùng phong phú, tiến bộ rất nhanh!
 
Chương 175


 Phẫu thuật quan trong nhất là quen tay hay việ giống như Trần Thương cũng có một đôi hỏa nhãn kim tinh, có thể phát hiện chỗ thiếu sót của Vương Dũng.

Dần dần, khoa cấp cứu sinh ra bác sĩ thứ ba có thể làm phẫu thuật cắt bỏ túi mật!

Vương Dũng gia nhập, lập tức giúp cho việc an bài phẫu thuật càng dễ dàng hơn, hơn bốn mươi ca phẫu thuật đang thực hiện đâu vào đấy.

Thứ tư trước, tất cả người bệnh khẩn cấp đều được xử lý hoàn tất, hiện tại khu nội trú vẻn vẹn chỉ có mười người bệnh chờ đợi phẫu thuật cùng khôi phục, mà bây giờ bỗng nhiên mọi người cảm giác... Tại sao người bệnh túi mật bỗng nhiên ít vậy?

Mà ngay cả chủ nhiệm Lý Bảo Sơn cũng cảm giác mặt mũi sáng sủa, dù sao có Trần Thương cùng Vương. Dũng gia nhập, để khoa cấp cứu lại thêm hai tên thủ lĩnh!

Làm cho cả phòng phẫu thuật của khoa cấp cứu cũng bắt đầu đăng đường nhập thất, đi lên quỹ đạo của nó.

Đợi đến thứ tư, viện hội bắt đầu!

Các chủ nhiệm khoa cùng nhau tham gia.

Đại chủ nhiệm ngoại khoa, đồng chí Trương chờ đợi một ngày này đã rất lâu!

Lần này, chuyện quan trọng nhất chính là về vấn đề thành lập phòng phẫu thuật cho khoa cấp cứu.

Mà lúc này, Lý Bảo Sơn đang báo cáo tình huống triển khai việc thực hiện thành lập phòng phẫu thuật khoa cấp cứu.

Đang báo cáo, bỗng nhiên Trương Hữu Phúc phát biểu, cắt đứt lời hắn nói:

- Chủ nhiệm Lý báo cáo hình như hơi không phải là thật!

Vừa nghe câu này, người xung quanh lập tức cùng nhau ngẩng đầu lên!

Trương Hữu Phúc nói:

- Theo ta được biết, hiện tại phòng bệnh của khoa cấp cứu quá tải trong việc chuyển giao người bệnh, tài nguyên cấp cứu bị tham ô rất nhiều, người không biết còn tưởng rằng khoa cấp cứu thành khu nội trú đây!

Lý Bảo Sơn:

- Khoa cấp cứu lúc nào cũng phải bảo trì cho các trường hợp cấp cứu khẩn cấp, cấp cứu cần tài nguyên sung túc, mà chúng ta hoàn toàn có thể gánh vác sứ mệnh cấp cứu, không biết Chủ nhiệm Trương nói là phương diện nào?.

Trương Hữu Phúc nghe thấy Lý Bảo Sơn còn tại liều chết, không thừa nhận đúng không? 

Hắn cũng không dài dòng, nói:

~ Ta nghe nói khoa cấp cứu thu nạp hơn bốn mươi người bệnh cần phẫu thuật cắt bỏ túi mật, trong đó bao. gồm viêm túi mật cấp tính, sỏi túi mật... Rất nhiều người bệnh cần phẫu thuật gấp, ta nói đúng không? Mà hơn bốn mươi người bệnh này ở trong phòng bệnh khoa cấp cứu, sẽ không ảnh hưởng tới chuyển giao người bệnh bình thường hả?

Lý Bảo Sơn lập tức sửng sốt: Lúc này, phòng bệnh khoa cấp cứu chỉ có mười lăm người thôi mà? Nào có nhiều người bệnh nằm viện như vậy, những người kia đều đã được xuất viện rồi...

Lý Bảo Sơn gật đầu:

- Không sai! Ta đang muốn báo cáo, mấy ngày nay cấp cứu thu nạp gần bốn năm mươi người bệnh cần phẫu thuật túi mật, nhưng... Toàn bộ đã xử lý thích đáng.

Trương Hữu Phúc thấy Lý Bảo Sơn nói như vậy, lập tức cười ha ha:

~ Trong những người bị bệnh này, có rất nhiều người chắc chắn phải được phẫu thuật trong vòng ba ngày, Chủ nhiệm Lý với tư cách là lão chủ nhiệm lĩnh vực cấp cứu, hình như trong lòng ngài phải hiểu rõ hơn chúng ta chứ? Ta muốn hỏi là, khoa cấp cứu có năng lực hoàn thành hơn bốn mươi ca phẫu thuật trong ba ngày à?
 
Chương 176


- Ý tứ của ta cũng không phải là không cho khoa cấp cứu phòng phẫu thuật, mà là chưa đến lúc, ta cảm thấy tốt nhất là đợi cho khoa cấp cứu có đủ năng lực thực hiện phẫu thuật, khi đó lại cho khoa cấp cứu phòng phẫu thuật cũng không muộn!

Những chủ nhiệm đang ngồi ở đây đã hiểu! Xét đến cùng vẫn là muốn tranh phòng phẫu thuật! Không nên coi thường một phòng phẫu thuật, lợi nhuận của một phòng phẫu thuật đối với phòng ban mà nói, rất đáng sợ, chính là vùng giao tranh của nhà binh!  

Lý Bảo Sơn bỗng nhiên cười:

- Xem ra Chủ nhiệm Trương rất chủ ý đối với sự phát triển của phòng ban chúng ta, vậy thì giờ ta sẽ đọc chỉ tiết báo cáo chỉ tiết tất cả mọi việc trong vòng một tuần từ khi khoa cấp cứu thành lập phòng phẫu thuật đến nay!

- Từ khi khoa cấp cứu thành lập phòng phẫu thuật đến nay, trong bốn ngày, chúng ta tổng cộng làm sáu mươi bảy ca phẫu thuật, trong đó bao gồm bốn mươi lăm ca phẫu thuật nội soi cắt bỏ túi mật, năm ca phẫu thuật cắt bỏ ruột thừa, tám ca phẫu thuật khâu gân bắp. thịt...

Lý Bảo Sơn vừa nói, lập tức người ở đây đều sửng sốt!

Bốn ngày làm sáu mươi bảy ca phẫu thuật!

Chiến tích trong bất kỳ một phòng ban nào thì cũng rất không tầm thường.

Trương Hữu Phúc nghe xong lời này, cười nhạo một tiếng:

- Khoác lác cũng nên có giới hạn thôi chứ? Chủ nhiệm Lý, nơi này chính là viện hội, không phải chỗ nói đùa, số liệu này của ngươi căn bản không thể nào! Cấp. cứu không có năng lực như vậy.

Lý Bảo Sơn thản nhiên cười nói: 

- Mỗi một ca phẫu thuật đều có ghi chép, đúng rồi, Chủ nhiệm Trương đối với khoa cấp cứu chúng ta hình như không hiểu rõ lắm, phòng ban chúng ta có ba người có thể làm phẫu thuật cắt bỏ túi mật, trong đó bao gồm như lời ngươi nói Trần Bỉnh Sinh, ngoài ra còn có, chúng †a còn có hai cái tiểu đồng chí, một người chính là vừa mới lấy được biên chế Trần Thương, một người chính là Vương Dũng.

- Ba người, ba ngày còn không xong hơn bốn mươi ca phẫu thuật à?

- Hơn nữa, người bệnh của chúng ta cũng thật nhiều, không chỉ có bốn mươi ca, phòng phẫu thuật chúng ta chưa từng có thời gian rảnh rỗi, ngược lại là ta nghe nói, hiện tại ngoại khoa không nhiều người bệnh lắm, phòng phẫu thuật lại rất nhiều, nếu Chủ nhiệm Trương có ý, chúng ta có thể hợp tác một chút.

Vừa nghe câu này! Trương Hữu Phúc kém chút tức giận thổ huyết! Từ lúc nào Trần Thương biết làm phẫu thuật túi mật?

Đây không phải là một thanh niên vừa mới chuyển chính thức à?

Còn có Vương Dũng kia là ai?! Sao ta chưa từng nghe qua những người này?

Nghĩ tới đây, mặt Trương Hữu Phúc lập tức đen lại, tiểu tử Đoàn Ba này, sao có thể phạm loại sai lầm cấp thấp này!

Càng nghĩ, Trương Hữu Phúc càng là tức giận, tại viện hội xảy ra chuyện như vậy, mặt mũi của hắn biết để chỗ nào đây!

Còn có, mấu chốt nhất, vì sao người bệnh của các ngươi nhiều như vậy!

Còn không phải lão tử đưa qua à? Ta tại sao phải đưa ngươi người bệnh qua? Trong đầu ta chưa đậu hũ à?

Trương Hữu Phúc càng nghĩ càng biệt khuất, càng nghĩ càng tức giận!

Giống như nhìn thấy Lý Bảo Sơn đang livestream, nói:

- Cảm ơn chủ nhiệm ngoại khoa Trương Hữu Phúc. đã đưa người bệnh viêm túi mật cấp tính đến! Lão Thiết 666!

Nghĩ đến cách làm ngu xuẩn của mình, Trương Hữu Phúc cảm giác lửa giận công tâm!

Hít sâu...

Hắn cố gắng để bản thân tỉnh táo lại... 

Lần này, toàn bộ phòng họp náo nhiệt lên!

Khoa cấp cứu thành lập phòng phẫu thuật không đến một tuần, vậy mà làm hơn sáu mươi ca phẫu thuật, số liệu này có thể không khoa trương à?

Đừng nói có thể làm nhiều phẫu thuật như thế hay không, ngươi muốn góp nhiều người bệnh như thế cũng không dễ dàng.

Nguyên một đám bất đắc dĩ tán thưởng:
 
Chương 177


Mọi người trong phòng họp đồng tình, nói:

- Đúng vậy! Khoa cấp cứu dưới sự dân dắt của Chủ nhiệm Lý chắc chắn càng làm càng tốt!

- Đúng vậy, dù sao không nói có thể làm hay không, trong mấy ngày ngắn ngủi có thể tiếp nhận nhiều người bệnh phẫu thuật cắt bỏ túi mật như thế quả thực không dễ dàng, Chủ nhiệm Lý chắc chản phải chia sẻ kinh nghiệm cho mọi người!

Trương Hữu Phúc nghe xong lời này, vừa mới tỉnh †áo lại một chút thì kém chút tức giận nổ tung!

Còn không phải là lão tử đưa qua à? Bằng không sao ngươi có thể có nhiều người bệnh như vậy?

Có thể có nhiều người bệnh như vậy, không thể bỏ qua sự cố gắng hết mình từ Chủ nhiệm Trương của chúng ta, không thể bỏ qua nhọc lòng trợ giúp của Trương Hữu Phúc.

'Tạo hóa trêu ngươi!

Chủ nhiệm Trương mưu đồ tại đại hội công khai xử lý tội lỗi lại trở thành đại hội khen ngợi!

Sau đó hội nghị thành đại hội Lý Bảo Sơn chia sẻ kinh nghiệm, dù sao hoàn thành một lượng công việc lớn như thế, rất cần đại lực khen ngợi.

Với tư cách là lãnh đạo của bệnh viện, Tân Hiếu Uyên là người vui vẻ nhất, vỗ tay nói tốt! 

Bí thư Đàm Lập Quốc mặt đen lại cười rất đắng chát! Võ tay hơi đau... Còn hơi tê...

Hội nghị kết thúc, đám người xuống thang máy, Lý Bảo Sơn trùng hợp gặp Trương Hữu Phúc, cười nói:

- Chủ nhiệm Trương, ta nghe người bệnh khoa chúng †a nói hắn là từ phòng khám bệnh của ngươi đến khoa cấp cứu chúng ta, có đúng thế không?

Trương Hữu Phúc nghe xong lời này, lập tức đỏ mặt!

Cũng may da mặt hắn rất dày, nhìn không ra biến hóa gì, nhưng nhìn biểu lộ trêu tức của Lý Bảo Sơn, giống như muốn nói:

- Cảm tạ lão Thiết đưa đến cho ta 10 người bệnh cần phẫu thuật cắt bỏ túi mật!

Trương Hữu Phúc hít sâu một hơi, gượng ép cười, nói:

- Khoa cấp cứu thành lập phòng phẫu thuật, ta sợ các ngươi không có người bệnh.

Lý Bảo Sơn nghe xong, bất đắc dĩ lắc đâu, Trương Hữu Phúc này, da mặt thật là dày!

Trong cùng một thang máy, cả người Trương Hữu Phúc không được tự nhiên!

Như ngồi trên bàn chông! 

Đợi thang máy vừa đến lầu sáu, hắn tranh thủ thời gian, vội vã chạy trối chết, ngay cả chào hỏi cũng không đoái hoài tới!

Vừa xuống thang máy, đám y tá, bác sĩ cùng thực tập sinh nhìn thấy Chủ nhiệm Trương khí thế hùng hổ mặt đen lại đi về phía văn phòng chủ nhiệm, trên khuôn mặt hiện rõ mấy chữ - Ta rất tức giận-.

Vừa vào văn phòng, đóng cửa lại!

Trương Hữu Phúc ngồi ở chỗ đó, nửa ngày vẫn chưa bình tĩnh lại!

Hắn cảm giác mình giống như là người bị thiểu não, đưa tặng tiền tài của mình cho người khác!

Càng nghĩ hắn càng thấy khó chịu, mình cực khổ hao tốn sức lực, kết quả lại may áo cưới cho người khác!

Nghĩ tới đây, hắn cầm điện thoại gọi cho Đoàn Ba!

Đoàn Ba rất nghe lời, lập tức đi vào chủ nhiệm văn phòng, nhìn thấy Trương Hữu Phúc đang kiềm chế lửa giận của mình, Đoàn Ba hơi lo lắng hắn có thể tức giận đả thương người hay không? Do dự một chút, đóng cửa lại.

Mặt Trương Hữu Phúc đen lại, nhìn Đoàn Ba, nửa ngày không nói lời nào.

Đoàn Ba không ngừng kiểm điểm: 

- Chủ nhiệm, chuyện này trách ta, ta không thăm dò. kỹ nội tình của đối phương, chuyện này là ta thất trách!

Thật lâu sau!

Sau khi Trương Hữu Phúc hút xong một điếu thuốc, thở dài:

- Tốt, ta không trách ngươi, chuyện này đã xảy ra, giờ chúng ta phải suy nghĩ tiếp theo nên làm thế nào.
 
Chương 178


Trương Hữu Phúc nói không sai, tranh đoạt người bệnh giữa các phòng ban không phải là chuyện hiếm có gì, đều bày ở ngoài sáng.

Không nói cái khác, Trước kia, trước khi Trương Hữu 

Phúc đến ngoại khoa, ở đây căn bản không có người bệnh, lúc đó lão chủ nhiệm ra thông báo, miên là người bệnh, cái gì phẫu thuật tuyến vú, phẫu thuật bao da, phẫu thuật bệnh trĩ dù sao cứ có thể phẫu thuật đều nhận đến ngoại khoa.

Thực ra chuyện này cũng hết cách rồi, phát triển phòng ban rất cần tiền, cũng cần phải có tiền để thưởng cho bác sĩ, số tiền này từ đâu tới?

Không người bệnh ngươi kiếm tiền cái rắm!

Vì vậy, Trương Hữu Phúc có thể không tranh à?

Hắn là chủ nhiệm khoa, sao hắn không mong muốn phòng ban phát triển?

Nếu có thể có thêm một phòng phẫu thuật thuộc về phòng ban của mình, phỏng đoán cẩn thận, có thể tăng thu nhập hơn trăm vạn một năm cho ngoại khoa.

Không chỉ riêng Trương Hữu Phúc, mà mỗi một chủ nhiệm đều muốn cướp!

Hiện tại tốt rồi, không chỉ không cướp được phòng phẫu thuật, kết quả còn đưa đi một đống người bệnh cần phẫu thuật cắt bỏ túi mật, đúng là mất cả chì lẫn chài!

Bệnh viện giống như là một xí nghiệp, giữa từng phòng ban đều minh tranh ám đấu.

Nếu ngươi là một người thầy thuốc tốt, bác sĩ tốt, thì có thể không cần cân nhắc nhiều chuyện như vậy, chỉ cần nghiêm túc nghiên cứu y thuật nhân tâm là được.

Nhưng nếu ngươi là chủ nhiệm, không có thủ đoạn, vậy ngươi tuyệt đối không gọi được là một chủ nhiệm tốt, ngươi cho rằng có thể lên làm chủ nhiệm đều là thầy thuốc tốt, bác sĩ tốt à? Khẳng định không phải, nói chỉ tiết để hiểu rõ hơn.

Muốn lên làm chức vị hành chính, nếu không hơi thủ đoạn cùng tâm cơ, thì không thể đi xa được!

Dù sao, ngươi làm chủ nhiệm, rất nhiều tài nguyên đều nằm trong tay ngươi, rất nhiều tiền giấy cũng trong túi của ngươi, ai mà không phí hết tâm tư?

Trương Hữu Phúc bỗng nhiên nói:

~ Trước như vậy đi, ngươi xuống dưới an bài thật tốt, chuẩn bị làm một hoạt động chữa bệnh từ thiện, chuyên đề chính là bảo vệ sức khoẻ gan mật, chờ đến lúc ta lên †ỉ vi, ngươi mang theo người trong phòng ban đi khám và chữa bệnh từ thiện ở đại sảnh bệnh viện. Việc trước mắt của chúng ta là thu thêm người bệnh, còn chuyện khoa cấp cứu... cứ tạm thời đừng quan tâm nữa.

Đoàn Ba gật đầu đồng ý, đây là chính sự, hắn chắc chắn phải làm tốt.

Mấy ngày nay, ngày nào Trần Thương cũng làm phẫu thuật đến hơn mười một giờ khuya, Tân Duyệt đi theo. 'Trần Thương đến hơn mười một giờ. 

Không thể không nói, người này thật là một cô nương không tâm thường.

Khoảng thời gian này, Tân Duyệt liên tục đi theo Trần 'Thương thu thập tư liệu, thuận tiện giúp đỡ làm phẫu thuật một chút, Vương Dũng thì tương đối bận rộn, vừa làm phẫu thuật vừa phải bận bịu chuyện ở phòng bệnh, cho nên Tân Duyệt lập tức thành người hỗ trợ đắc lực. cho Trần Thương.

Đi ra tựa lưng trên tường, Trần Thương cười nói:

- Ngươi không mệt hả?

Tân Duyệt ôm cuốn vở:

- Đương nhiên là mệt! Nhưng nghĩ đến ta có thể viết ra được một bài luận văn chất lượng như vậy, ta lại hưng phấn quên hết mệt mỏi!

Trần Thương cười một tiếng:

~ Nào có dễ dàng như vậy, đây chỉ là một ý tưởng nho nhỏ, cũng không chắc chắn có thể có nhận được gì.

Tần Duyệt cười thần bí:

~ Nghiên cứu khoa học, chính là chỉ tiết, chỉ cần để ý chỉ tiết, mới có thể làm ra khoa học chân chính.

Hai người đang muốn rời đi, bỗng nhiên nhìn thấy cửa phòng phẫu thuật số 6bỗng nhiên mở ra! 
 
Chương 179


Trần Thương nhìn xuyên qua cửa lớn phòng phẫu thuật, vừa vặn nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đang không biết làm sao đối với bàn phẫu thuật!

Chu Hiểu Đông đau đầu!

Hắn tuyệt đối không ngờ, mình lại gặp chuyện như vậy.

Tăng ca làm phẫu thuật gặp phải một ca phẫu thuật nghỉ nan như vậy, đối với ai cũng là một chuyện khó!

Phần cổ ống túi mật bị kẹt do kết sỏi, sỏi túi mật gây ra chứng viêm, gây áp lực lên ống gan chung!

Tam giác gan mật đã giống như bị hư thối, có triệu chứng viêm tế bào nghiêm trọng, thậm chí sinh mủ!

Làm sao bây giời Xử lý như thế nào? Tình huống này làm sao đây!

Chu Hiểu Đông cảm thấy tay mình hơi run, gọi điện thoại!

Cầu cứu!

Hắn cầm điện thoại lên gọi cho Đoàn Ba, chỉ là điện thoại biểu hiện đã tắt máy!

Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? 

Tìm ai!

Lúc này, tay Chu Hiểu Đông đã bắt đầu run rẩy, cầm điện thoại bấm số điện thoại cũng cảm giác khó khăn.

Y tá vừa đi ra ngoài lại vòng trở lại, vẻ mặt sợ hãi nói:

- Bác sĩ Chu, không có, giờ đã tan tầm! Phòng bên cạnh không bác sĩ cao cấp!

- Nếu không... Nếu không ngày mai lại làm được không?

Chu Hiểu Đông nghe thấy câu nói này cảm giác thân thể như rớt vào hầm băng.

Phẫu thuật đã thực hiện được một nửa, sao có thể nói dừng là dừng?

Nào có đơn giản như vậy! Giọng nói Chu Hiểu Đông hơi run rẩy:

- Lúc này dừng lại, phiền toái sẽ hơn! Rất có thể gây nên lây nhiễm màng bụng càng thêm nghiêm trọng!

Chu Hiểu Đông cao một mét tám, nhưng đây là lần đầu tiên hắn phát hiện mình nhu nhược cùng vô năng cỡ nào!

Y tá thúc giục nói: 

- Gọi điện thoại, gọi điện thoại cho chủ nhiệm, cấp cứu! Gọi điện thoại cho khoa cấp cứu, xem thử có ai ở đó không!

Hai mắt Chu Hiểu Đông sáng lên, đang muốn gọi điện thoại thì Trần Thương đã đi vào.

~ Xảy ra chuyện gì?

Một câu dọa Chu Hiểu Đông làm điện thoại xuống đất, nhưng lúc này nơi nào có tâm tư nhặt điện thoại.

- Trần Thương?

Trần Thương gật đầu, nói với y tá:

- Giúp ta mặc áo phẫu thuật!

Y tá gật đầu, giống như nhìn thấy cứu tinh!

Vội vàng giúp Trần Thương thay đổi áo phẫu thuật,

vừa rửa tay, còn may không đụng thứ gì, sau khi mang găng tay vào.

Trần Thương trực tiết ề phía bàn phẫu thuật, nhìn thấy hình ảnh trên TV, lập tức sửng sốt!

Màu của túi mật đã đỏ như máu!

[ Túi mật: Quái lãnh chúa, lv 45! Bởi vì cổ túi mật bị kết sỏi gây biến dị, gây ra viêm nghiêm trọng, mãn tính, bệnh kéo dài lâu ngày không khỏi, dẫn đến áp bách ống gan chung, gây nên tắc nghẽn, triệu chứng vàng da, gan quặn đau, viêm ống mật, tế bào gan bị tổn thương..

Không chỉ có túi mật, ngay cả [ gan ] [ ống gan chung ] [ tĩnh mạch chủ]... Tất cả đều màu đỏ!

Lần này, Trần Thương cũng không hiểu chuyện gì!

Tình huống gì thế này!?

Chính mình căn bản hết cách rồi giải quyế, viêm túi mật trình độ này đã không phải là Trân Thương có thể đối phó, đừng nói Trần Thương, cho dù là Trương Chí

'Tân, Đoàn Ba, Trần Bỉnh Sinh cũng quá sức!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top