Dịch Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

Chương 1758


Chương 1758

Anh tùy tiện chọn một bộ âu phục may thủ công màu đen, trên khuôn mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn, không hề có một nụ cười nào, cả người anh, nghiêm nghị đến mức dường như không phải đang tham gia một đám cưới vui vẻ, mà là như tham dự một đám tang.

Sau khi Nhạc Dũng biết anh sắp cưới Cung Tư Mỹ, anh ta là người đầu tiên phản đối, không chịu nổi sự ồn ào của anh ta, nên trực tiếp phân công anh ta đến một nơi khỉ ho cò gáy để công tác, bởi vì tín hiệu quá kém, mấy lần gọi điện cho anh ta, chưa lần nào gọi được.

Anh không khỏi nghĩ, nếu hôm nay Nhạc Dũng tham dự hôn lễ của anh, anh ta nhất định sẽ nhăn mặt, giống như đang khóc vì ai đóI Lưu Thiên Hàn cười nhạo chính mình, đám cưới này của anh, thực sự không mong muốn mời người ta đến xem, Cao Bắc Vinh và những người khác, đều kiên quyết phản đối, thậm chí còn hẹn nhau không tham dự, ngay cả Thịnh Vân Hiên, mỗi ngày nhìn thấy anh, cũng chỉ luôn nghiến răng tức giận.

Nhưng dù hồn lễ này có khiến người ta ghét bỏ đến mức nào, anh cũng phải năm tay Cung Tư Mỹ bước đi.

Người phụ nữ độc ác đó, đã gạt bỏ anh, anh muốn sống một cuộc sống tốt đẹp, cao cao tại thượng, cao quý đến mức không ai chạm được đến!

Bởi vì anh ấy hoàn toàn không quan tâm đ ến đám cưới này, nên Lưu Thiên Hàn hôm nay vô cùng nhàn nhã.

Điều anh không thích nhất, chính là sự thân mật giữa Nhan Nhã Tịnh và em trai Thiên Hàn, nhưng hôm nay, như thể đang tìm kiếm sự ngược đãi chính mình, anh lại có thể mở một mẩu tin nhàm chán trên truyền thông.

Người phóng viên viết bài này, nghe nói, là đã rung động trước ‘Không đổi”, và anh ấy đã may mắn được chứng kiến Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn quen biết và yêu nhau, theo anh ấy, đó là tình yêu trường tồn cho đến chết.

Vuốt điện thoại từng chút một, nụ cười tự giêu trên môi Lưu Thiên Hàn càng lúc càng rõ ràng.

Em trai của anh ấy Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh, thực sự yêu nhau rất nhiều.

Đột nhiên, Lưu Thiên Hàn dừng tay lại, nhìn thấy bức ảnh trên màn hình, anh không thể rời mặt đi được nữa.

Đó là bức ảnh, trong bệnh viện, Nhan Nhã Tịnh bị người khác mưu hại, có người tạt axit lên người cô, em trai anh là Thiên Hàn liều mạng ôm cô vào lòng, bảo vệ cô khỏi bị axit ăn mòn da thịt.

Hình ảnh anh giải cứu Nhan An Mỹ bị bắt cóc ở ngôi làng nhỏ hiện lên trong đầu anh, hiện lên thật rõ ràng.

Thấy nguy hiểm sắp đến, anh ôm chặt Nhan Nhã Tịnh vào lòng, một bình axit sunfuric lớn, đổ lên lưng anh.

Anh thậm chí có thể cảm nhận được, cơn đau thấu ruột gan, do axit sunfuric ăn mòn da mình.

Con ngươi của Lưu Thiên Hàn đột nhiên co lại, đây rõ ràng là chuyện đã xảy ra giữa em trai anh là Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh, tại sao anh lại nhìn thấy nó?I Anh rốt cuộc là ai?I

Nếu anh là Lưu Thiên Hàn, tại sao trong tiềm thức anh lại nghĩ rằng anh là Lưu Gia Thành?

Nếu anh là Lưu Gia Thành, tại sao anh lại biết về một số quá khứ mà Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh đã trải qua? Cảm giác ấy, vẫn còn rất rõ ràng, như là, mới xảy ra ngày hôm qua! Chẳng lẽ, anh đối em trai Thiên Hàn của mình đố ky đến mức, trong tiềm thức, ước ao bản thân chính là em ấy?!

Càng nghĩ càng cảm thấy vô lý, Lưu Thiên Hàn đột nhiên ngẩng mặt lên, hai mắt đỏ ngâầu.

Anh là Lưu Gia Thành, anh không thể nào không biết bản thân mình là ai được!

Anh đã hứa với bà nội sẽ cưới Cung Tư Mỹ, hôm nay, là ngày đại hỷ của họ, anh không nên nghĩ ngợi lung tung ở đây, mà nghe theo lời bà nội, tiến hành hôn lễ này, một _ cách viên mãn.
 
Chương 1759


Chương 1759

Theo phong tục ở Vân Hải, vào ngày cưới, chú rể sẽ đón cô dâu.

Nhưng vì Lưu Thiên Hàn thực sự không quan tâm đ ến đám cưới, bà nội Lưu không còn cách nào khác, ngoài việc nhờ Lưu Tầm đi đón Cung Tư Mỹ đến.

Nhìn thấy người đón mình đến hôn lễ là Lưu Tâm, sắc mặt Cung Tư Mỹ trở nên cực kỳ khó coi, cô ta thật không ngờ anh ngay cả việc đi đến lễ đường, mà còn lười như vậy!

Nhưng nghĩ đến hôm nay là một ngày tốt của mình, cô ta sẽ sớm trở thành mợ chủ Lưu danh chính ngôn thuận, khuôn mặt Cung Tư Mỹ, lại trở nên rạng rỡ.

Sắc mặt của cha mẹ nhà họ Cung trở nên khó chịu, mặc dù bà nội Lưu đã đi cùng họ suốt thời gian qua, cũng coi như cho họ đủ mặt mũi, nhưng Thịnh Vân Hiên và Lưu Quốc Dũng đều không tham dự hôn lễ!

Thịnh Vân Hiên và Phó Cẩn là bạn tốt, và bà cũng không muốn làm bà ấy khó xử.

Nhưng đêm qua, Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ đã khóc trước mặt bà.

Bà đã từng nhìn thấy Nhan An Mỹ khóc trước đây, nhưng bà chưa bao giờ thấy Nhan An Bảo khóc.

Theo như bà biết, cháu trai lớn của bà luôn là một cậu bé ngoan ngoãn, lễ phép và hơi lạnh lùng, khi nhìn thấy cháu khóc, tim bà đau như bị cắt ra khỏi lồ ng ngực.

Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ đã khóc và nói, tại sao anh là cha của họ , nhưng lại không muốn chúng và mẹ của chúng, mà muốn kết hôn với một người phụ nữ khác!

Nghe thấy tiếng khóc của Nhan An Bảo và Nhan An Mỹ, nước mắt của Thịnh Vân Hiên, không thể kiểm soát được mà lăn xuống.

Bà không đành lòng để những đứa cháu quý giá của mình phải khổ sở như vậy, nhưng, bà thực sự không thể ngăn đám cưới này lại được. Ị Bà đã nói chuyện với Lưu Thiên Hàn không biết bao lần, thái độ của anh quá kiên quyết, quá cứng đầu, với tư cách là một người mẹ, bà không thể thay đổi quyết định của anh.

Thịnh Vân Hiên vốn đã cảm thấy hổ thẹn với Nhan Nhã Tịnh, nghĩ đến những giọt nước mắt của hai đứa nhỏ, bà càng quyết †âm không tham dự hôn lễ.

Đây quả thực là ngày trọng đại nhất đối với đứa con trai quý giá của bà, về tình về lý, bà không thể không xuất hiện ở buổi lễ, nhưng bà cảm thấy, nếu mình tham dự buổi lễ này, sẽ là phản bội hai đứa nhỏ, phản bội lại Nhan Nhã Tịnh, bà sau này sẽ không còn mặt để đối mặt với họ trong tương lai.

Vì vậy, bà coi như là không biết không thấy, trước hôn lễ một ngày, liền đến Dung Thành du lịch.

Lưu Quốc Dũng vừa từ nước ngoài trở về, cũng chẳng nói đến lời thứ hai, thu dọn hành lý, cùng với vợ mình bỏ đi du lịch.

Đừng để dáng vẻ ngoài mặt chững chạc nhất ngôn cửu đỉnh của Lưu Quốc Dũng đánh lừa, nhưng trước mặt Thịnh Vân Hiên, bản chất ông ấy lại dính vợ như sam, ông ây biết rằng nếu cả hai đều không tham dự hôn lê, điều đó sẽ khiến Cung gia không vui, nhưng trên đời này, không ai quan trọng hơn vợ mình, cho dù là vì bà mà ông đắc tội với cả thế giới này, ông cũng chẳng quan tâm.

Cho đến tận lễ đường, Cung Tư Mỹ vẫn không nhìn thấy Lưu Thiên Hàn, khiến cô ta cảm bối rối vô cùng.

Khi người ta kết hôn, chú rể người ta bận rộn cả ngày, nóng lòng ôm cô dâu trong lòng mình, còn anh thì tốt rồi, đến mặt còn không ló ra nữa.

Nhưng dù vậy, cô ta cũng không thể mất bình tính với anh, cô ta sợ, anh mà nổi giận, cũng sẽ không thèm tham dự hôn lễ của bọn họ nữa, như vậy, cô ta nhất định sẽ trở thành trò cười cho cả thành phối!

“Tư Mỹ, sao cậu chủ thứ hai của Lưu gia còn chưa tới?” Chu Tịnh làm phù dâu cho cô ta không nhịn được mà hỏi.

‘Đúng vậy, tên cậu chủ thứ hai của Lưu gia này cũng thực sự quá thụ động rồi? Anh ta làm sao có thể để Tư Mỹ chúng ta bơ vơ ở đây?” Rosie cũng vẻ mặt khó hiểu hỏi.

Triệu Bảo Ngọc nhìn xung quanh, ‘Không chỉ cậu chủ Lưu! Tôi thậm chí còn không nhìn thấy bà chủ Lưu và ông chủ Lưu! Nhà họ Lưu thực sự quá đáng, họ xem Tư Mỹ của chúng ta thành cái gì vậy! Cậu chủ Lưu cứ cho cậu ta không đón Tư Mỹ của chúng ta thì thôi đi, nếu ngay cả hôn lễ còn không đến nữa, anh ta định đem Tư Mỹ của chúng ta biến thành bộ dạng gì chứ!”
 
Chương 1760


Chương 1760

Chu Tịnh, Rosie và Triệu Bảo Ngọc, đều đang phàn nàn về sự bất công Cung Tư Mỹ phải chịu, nhưng những lời này đến tai cô †a lại chói tai đến khó tả.

Hãy nhìn xem, một đám cưới mà chú rể chả có vẻ gì mặn mà, mọi người nhất định đang cười nhạo cô ấy!

Để cho mọi người biết rằng cô ta hôm nay chính là mợ chủ Lưu, Cung Tư Mỹ đã yêu cầu các phóng viên theo dõi cô trong suốt quá trình.

Hình ảnh đón dâu vừa rồi, đã bị các phóng viên chụp được, trong đoàn đón dâu không có chú rể, không biết giới truyền thông sẽ giễu cợt cô ta như thế nào.

Nếu anh còn không đến nữa, tất cả mọi người ở đây nhất định sẽ chế giễu cô ta là cô vợ bị bỏ rơi!

“Tư Mỹ, chẳng lẽ cậu chủ thứ hai của Lưu gia thật sự không đến sao?” Chu Tịnh vẻ mặt lo lắng, “Làm sao bây giờ Các phương tiện truyền thông đang chụp ảnh rần rần!

Vừa rồi nghe có rất nhiều người suy đoán, nói cậu thủ thứ hai Lưu gia hôm nay đã đào hôn rồi!”

“Anh ấy sẽ tới! Anh ấy nhất định sẽ tới!”

Cung Tư Mỹ nghiến răng nghiến lợi nói từng chữ: “Hôm nay là hôn lễ của chúng tôi, anh ấy không thể văng mặt!”

Rosie và Triệu Bảo Ngọc cũng lộ vẻ lo lắng, họ muốn nói điều gì đó, nhưng nhìn thấy khuôn mặt hung dữ của Cung Tư Mỹ, họ nhất thời, không biết nên nói như thế nào.

Nhận ra sự hớ hênh của mình, Cung Tư Mỹ hít sâu vài hơi, lấy lại dáng vẻ điềm tĩnh tao nhã như ánh trăng sáng.

Cô chỉnh sửa lại chiếc váy cưới của mình, mỉm cười trang nhã trước ống kính, sau đó lấy điện thoại, gọi cho Lưu Thiên Hàn.

“Anh Gia Thành, buổi lễ sắp bắt đầu rồi, sao anh còn chưa tới?”

Khi cô hỏi câu này, Cung Tư Mỹ cảm thấy vô cùng lo lăng, cô thực sự lo lắng anh sẽ nói, hôm nay tôi sẽ không đến.

May mắn thay, những gì anh ấy nói là, “Tôi đang đến!”

Sau khi nghe Lưu Thiên Hàn nói xong, tất cả ngượng ngùng cùng xấu hổ trong lòng Cung Tư Mỹ đều biến mất, ngay cả, oán hận anh không đi đón cô ta, cũng đều biến mất.

Sẽ thật tuyệt nếu anh xuất hiện ở hôn lễ, chỉ cần anh ấy nắm tay cô ta, bước qua tấm thảm đỏ dài và hẹn ước cả đời, cô ta sẽ trở thành niềm ghen tị của tất cả phụ nữ ở Vân Hải, và sẽ không ai dám cười nhạo cô nữal Chỉ còn vài phút nữa là buổi lễ bắt đầu, lúc này Lưu Thiên Hàn mới thong dong đi đến.

Nhìn ánh mắt lãnh đạm của Lưu Thiên Hàn, khóe môi Cung Tư Mỹ, không khỏi nhẹ nhàng mỉm cười.

Tuy nhiên, khi cô ta nhìn kĩ bộ quần áo anh đang mặc, sắc mặt cô cũng đột nhiên biến sắc.

Anh thậm chí còn không mặc lễ phục ngày cưới!

Anh trời sinh là như là móc quần áo, mặc gì cũng đẹp, nhưng hôm nay là hôn lễ của bọn họ! Làm sao chú rể có thể không mặc lễ phục trong đám cưới!

Không có hoa cài áo của chú rể trước ngực, cộng với cả một thân toàn màu đen của anh, trông anh không giống một chú rể †ươi cười rạng rỡ, mà giống như đang dự tang lễ của người mình yêu.

“Anh Gia Thành, em giúp anh thay quần áo nhé?” nói rồi, Cung Tư Mỹ nhẹ nhàng nắm lấy tay Lưu Thiên Hàn.

“Không cần!” Lưu Thiên Hàn lập tức rút tay lại, vẻ mặt anh ta lãnh đạm đến mức chả có chút ấm áp tình người nào, dường như, Cung Tư Mỹ không phải người vợ mà anh muốn năm tay đi hết cuộc đời này, mà chỉ như một người qua đường chẳng quen biết gì.

Không chỉ Cung Tư Mỹ, mà mọi người ở đó đều chú ý đến cách ăn mặc của Lưu Thiên Hàn, nhưng vì thân phận của anh, mà không một ai dám trực tiếp chỉ trích anh †a, mà chỉ xôn xao bàn tán dưới khán đài.
 
Chương 1761


Chương 1761

“Cậu chủ thứ hai Lưu gia đang tham gia hôn lễ hay tang lễ vậy?”

“Tất nhiên là hôn lễ rồi! Hôm nay là ngày vui của cậu ấy với cô chủ Cung gia mài Chỉ là, cậu chủ thứ hai Lưu gia này hơi không bình thường nhỉ? Sao kết hôn mà lại không mặc lễ phục chứ?”

“Đúng đấy, ít nhất cũng phải cài một bông hoa trước ngực áo chứ? Các người xem, sắc mặt của cậu chủ thứ hai Lưu gia, cũng không được tốt lăm, nhìn như đi đưa tang ụ “Phì phì phì! Đừng ở đây nói linh tinh! Cậu chủ thứ hai Lưu gia mà nghe thấy, thì các người đừng hòng lăn lộn ở Vân Hải này nữa!”

“Mọi người đều nói cậu chủ thứ hai Lưu gia với cô chủ Cung gia lưỡng tình tương duyệt, theo lý mà nói thì cậu chủ thứ hai Lưu gia phải rất xem trọng hôn lễ hôm nay chứ, sao tôi thấy, cậu ta lại cứ có vẻ như muốn kháng cự vậy?”

“Đúng đấy! Đến lễ phục cũng không chịu mặc, thì cậu chủ thứ hai Lưu gia phải ghét cô chủ Cung gia đến nhường nào cơ chứ!”

Lúc Cung Tư Mỹ đến nói chuyện với Phó Cẩn, đã nghe thấy hết những lời nghị luận bàn tán của mọi người. Nụ cười trên môi cô ta, trở nên cứng ngắc.

Đúng vậy, anh thực sự rất ghét cô ta! Anh biết rõ anh làm vậy, sẽ khiến cho cô ta khó xử, nhưng anh vẫn chẳng hề để tâm.

Nếu như, đây là hôn lễ của anh với Nhan Nhã Tịnh, thì anh ấy nhất định sẽ không thờ ơ như vậy! Anh ấy sẽ, mang tất cả những thứ tốt nhất, đem đến trước mặt Nhan Nhã Tịnh!

Đúng rồi, trước đây, anh ấy suýt chút nữa đã cử hành hôn lễ với Nhan Nhã Tịnh.

Hơn nữa, mọi thứ trong hôn lễ đó, đều do anh đích thân chuẩn bị, đến cả váy cưới của Nhan Nhã Tịnh, cũng có một bộ là do anh ấy tự tay thiết kế.

Thân là chủ tịch của công ty đa quốc gia mỗi ngày anh ấy đều bận trăm công nghìn việc, nhưng vì muốn thấy Nhan Nhã Tịnh vui, mà anh ấy dùng thời gian quý báu của mình, tiêu hao vào những việc vụn vặt đó, anh phải thích Nhan Nhã Tịnh đến mức nào mới có thể làm vậy chứ!

Trái tim Cung Tư Mỹ vỡ vụn lòng thù hận biến cô ta trở thành một kẻ rắn rết độc ác, nhưng, cho dù anh có yêu Nhan Nhã Tịnh thế nào đi chăng nữa, thì bọn họ vấn không thể đến được với nhaul Anh là người đàn ông của Cung Tư Mỹ, những người phụ nữ khác, dù là ai cũng đừng hòng chạm đến người đàn ông của cô tai Cô ta hếch cao cằm, khoé môi Cung Tư Mỹ nở ra một nụ cười hoàn mỹ, bước qua thảm đỏ dài, nắm chặt lấy tay anh, cùng anh đứng trên khán đài cao, đón nhận lời chúc phúc của mọi người.

Để thể hiện tình cảm mặn nồng, Cung Tư Mỹ cố ý dựa người vào anh, cô ta rúc vào người anh như một chú chim nhỏ, ‘Anh Gia Thành, hôm nay, em thực sự cảm thấy rất vuil Cuối cùng thì em cũng trở thành cô dâu của anh rồi!”

Cô ta đưa tay, nhẹ nhàng vuốt v e bụng dưới của mình, “Con của chúng ta, hôm nay cũng thấy rất vui, hình như nó cử động nè, thấy cha mẹ nó kết hôn, nó nhất định đang rất thích thú đấy! Anh nói xem, có khi nào nó đang muốn chạy ra đây, làm người rải hoa cho hôn lễ của chúng ta không?”

“Ừ” Giọng điệu thờ ơ không quan tâm, chỉ có ý trả lời qua loa cho có, thực ra, anh vừa nấy không nghe cô ta vừa nói gì.

Tuy rằng trên khuôn mặt Lưu Thiên Hàn vẫn không nở nụ cười, nhưng nhận được lời đáp lại của anh ấy, Cung Tư Mỹ đã vô cùng vui mừng rồi, cô ta dụi cái đâu nhỏ của mình vào vai anh, thấy những ánh mắt ngưỡng mộ, ganh ty của những cô gái dưới khán đài, niềm hạnh phúc trong lòng cô ta càng được nhân lên gấp bội.

Có biết bao nhiêu cô gái muốn gả vào Lưu gia, trở thành mợ chủ Lưu cao quý cơ chứ!

Đáng tiếc, hôm nay đã định trước là ngày giấc mộng hào môn của bao cô gái tan vỡ, chỉ có Cung Tư Mỹ, mới là người chiến thắng cuối cùng!

Người dẫn chính cho hôn lễ đã lên khán đài, anh ta cầm micro đi đến trước mặt Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ, dự định làm nóng bầu không khí.

“Các vị khách quý, các bạn bè thân mến, tại đây hôm nay, tôi muốn hỏi mọi người một câu, cô dâu của chúng ta có xinh đẹp không, chú rể của chúng ta có đẹp trai không?”

“Xinh đẹp!”
 
Chương 1762


Chương 1762

“Đẹp trail”

Tại nơi diễn ra hôn lễ tiếng reo hò, cổ vũ vang lên, phản ứng của quan khách khiến người dẫn chính hôm lễ vô cùng vừa ý, anh †a quay qua hỏi cô dâu chú rể bằng một vẻ mặt ngập tràn ý cười, “Vậy chú rể đẹp trai, cô dâu xinh đẹp, tôi có thể hỏi hai người một vấn đề không?

“Nghe nói trong tình yêu, thì luôn cần một người chủ động hơn, vậy trong mối tình của hai người, giữa cô dâu và chú rể của chúng ta, thì ai là người chủ động xuất kích, theo đuổi đối phương vậy?”

Có vẻ hôm nay Lưu Thiên Hàn dự định đã làm người xấu thì làm đến cùng, anh hoàn toàn không quan tâm đ ến câu hỏi của người dân chương trình.

Cung Tư Mỹ biết rằng anh sẽ không trả lời câu hỏi như vậy, cô ta không muốn để hội trường yên lặng quá lâu, nên nhanh chóng cầm lấy micro, “Tôi với anh Gia Thành…

cũng coi như là nhất kiến chung tình, lưỡng tình tương duyệt, vậy nên giữa chúng tôi, không có việc ai là người theo đuổi ai.”

“Vậy tôi hỏi thêm một câu nữa! Tôi nghe nói, hôn lễ của chúng ta hôm nay là song hỷ lâm môn! Trong bụng cô dâu xinh đẹp của chúng ta, còn có một tiểu bảo bối đáng yêu nữa. Mọi người nói con cái là tiểu thiên sứ của cha mẹ, vậy cô dâu xinh đẹp của chúng ta, định sinh cho chú rể đẹp trai của chúng ta bao nhiêu tiểu thiên sứ đây?”

Cung Tư Mỹ đưa mắt nhìn xuống, vẻ mặt ngượng ngùng, nhưng cô ta vấn thì thâm nói nhẹ vào micro, ‘Chắc là sinh thêm mấy đứa nữa, tôi với anh Gia Thành đều rất thích trẻ con.”

“Càng nhiều càng tốt!” Người chủ hôn cười lớn. ‘Cô dâu Cung Tư Mỹ và chú rể của chúng ta có gen tốt như vậy, không sinh thêm mấy đứa, thì thật lãng phí biết bao!

Vậy thì, từ hôm nay trở đi, cô dâu và chú rể của chúng ta, phải nỗ lực hơn rồi!”

Lời này của người dẫn chính vừa nói ra, dưới khán đài liền trở nên ồn ào, mọi người đều hò hét, muốn Cung Tư Mỹ và Lưu Thiên Hàn ba năm sinh hai đứa, mười năm sinh đủ một đội bóng.

Nhan Nhã Tịnh không hề ra nước ngoài.

Ban đầu, cô ấy vốn muốn nhanh chóng rời xa Lưu Thiên Hàn, nhưng thành phố này, có quá nhiều quá nhiều người và vật khiến cô ấy lưu luyến, cuối cùng, cô ấy vân không nỡ rời đi.

Anh ghét cô, không muốn nhìn thấy cô, nhưng cho dù như vậy, cô ấy vẫn muốn h đứng từ xa nhìn anh thêm một chút.

Yêu một người, thật hèn mọn mài Sức khoẻ của Nhan Minh Tự mấy ngày gần đây đang tốt lên, Nhan Nhã Tịnh ăn xong bữa sáng, liền đi thẳng đến phòng bệnh của cậu.

Khi cô ấy đi xuống cầu thang, nhìn thấy một người phụ nữ, chạy ra khỏi phòng bệnh của cậu với đôi mắt đỏ hoe.

Cô gái đó chạy quá nhanh, cũng vì cô ấy hoàn toàn đang đắm chìm trong thế giới của mình, nên không chú ý đến Nhan Nhã Tịnh.

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy người phụ nữ này trông rất quen, nhưng cô không biết mình đã từng gặp cô ta ở đâu.

Khi bước vào phòng của Nhan Minh Tự, cô phát hiện ra chàng trai trẻ vốn có khuôn mặt thuần khiết và tao nhã, nay lại ngập tràn sự hận thù.

Cậu không mở mắt, thậm chí, ngũ quan cũng không lộ ra biểu cảm gì rõ ràng, nhưng Nhan Nhã Tịnh vẫn có thể cảm giác được, toàn thân cậu tràn ngập hận ý.

“Minh Tự, em làm sao vậy?” Nhan Nhã Tịnh chú ý tới tay của Nhan Minh Tự lại động đậy, dường như đang cố găng chịu đựng nín nhịn thứ gì đó trong lòng, trực chờ bùng phát.
 
Chương 1763


Chương 1763

Sau khi cô nhẹ nhàng năm lấy tay cậu, khuôn mặt anh tuấn đầy căng thẳng của cậu, cũng dần giãn ra từng chút một, trở lại dáng vẻ dịu dàng quen thuộc trước đây.

Khi Nhan Nhã Tịnh xoa bóp, châm cứu cho Nhan Minh Tự, cô sẽ bật TV trong phòng, cô biết rằng, cậu ít nhiều cũng có thể cảm nhận được tình hình bên ngoài, cô muốn cậu nghe tin tức nhiều hơn, để khi cậu ấy tỉnh dậy, cậu sẽ không hoàn toàn lạc lõng với xã hội.

Vừa mở TV lên, Nhan Nhã Tịnh đã nghe thấy giọng nói mà cô luôn mong nhớ, nhưng hiện tại, anh đang cùng Cung Tư Mỹ đang tổ chức hôn lễ.

Nhan Nhã Tịnh biết hôm nay là hôn lễ của anh và Cung Tư Mỹ, nhưng cô vẫn không có can đảm nhìn họ vui vẻ thân mật ân ái.

Trước đây, anh ấy từng hứa sẽ tố chức đám cưới hoành tráng cho cô, cô cũng cho rằng mình là người phụ nữ duy nhất trong đời anh, nhưng cuối cùng, vừa mới chớp mắt anh đã cưới người khác.

Nhan Nhã Tịnh lấy điều khiển đổi kênh, nhưng đổi mấy kênh liền, tất cả đều là truyền hình trực tiếp hôn lễ của bọn họ.

Người dẫn chính đã bước lên sân khấu, anh ta nhìn Lưu Thiên Hàn và Cung Tư Mỹ, một cách long trọng và tràn ngập ý vui của một đám cưới.

“Cô dâu xinh đẹp, xin hỏi, cô có đồng ý gả cho chú rể của chúng ta, bất kể nghèo khó hay giàu sang, khỏe mạnh hay bệnh tật, thành công hay khốn khó, vẫn sẽ nắm chặt tay anh ấy, không rời bỏ nhau không?!”

“Tôi đồng ý!” Cung Tư Mỹ không chút do dự đáp, trong đôi mắt xinh đẹp đó tràn đầy những gợn sóng rung động, đồng thời cô †a cũng nở một nụ cười đẹp ngất ngây lòng người.

Giọng nói của cô ấy, vẫn tiếp tục vang lên: “Tôi bằng lòng lấy anh Gia Thành! Nắm tay anh ấy cùng nhau già đi!”

Vừa nói, cô vừa nhẹ nhàng dùng đầu ngón †ay móc vào tay Lưu Thiên Hàn.

Hành động âu yếm nhỏ như vậy, camera lại quay cận cảnh, tuy không thể coi là đan tay vào nhau, nhưng trong mắt người khác, đây lại là sự hứa hẹn ngầm vô cùng thân mật.

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định từ Cung Tư Mỹ, người dân chính hôn lễ quay sang nhìn Lưu Thiên Hàn và hỏi: ‘Chú rể đẹp trai, xin hỏi, anh có bằng lòng cưới cô dâu của chúng tôi không, bất kể giàu sang hay nghèo khổ, dù khỏe mạnh hay bệnh tật, dù thành đạt hay không có gì đều sẽ không quên tấm lòng thuở ban đầu, cùng cô ấy nắm tay, cùng nhau đến già chứ?”

Nhan Nhã Tịnh khoé mắt cay cay, vội vàng quay mặt đi, cô biết câu trả lời của Lưu Thiên Hàm, đương nhiên là đồng ý, nếu anh không muốn, thì sao lại tổ chức hôn lễ long trọng như vậy cho Cung Tư Mỹ chứt Anh, đúng là rất mong chờ đứa trẻ trong bụng Cung Tư MỹI Dù đã biết đáp án nhưng Nhan Nhã Tịnh vẫn không đủ can đảm nghe anh nói ba chữ “Tôi bằng lòng”, cô càng sợ anh nói lời yêu thương ngọt ngào với Cung Tư Mỹ, như vậy, sẽ khiến cho trái tim cô, cảm thấy vô cùng lạnh lo.

Vội vàng cầm lấy điều khiển, trực tiếp tắt TV, Nhan Nhã Tịnh xoay người, bước từng bước nặng nề đến bên Nhan Minh Tự, xoa bóp, châm cứu cho cậu.

“Minh Tự, tỉnh lại sớm nhé! Em lại sắp làm cậu rồi!”

“An Bảo và An Mỹ thực sự rất đáng yêu, chúng đều mong chờ em tỉnh lại đấy. Sau khi em tỉnh lại, gia đình chúng ta sẽ không bao giờ bị chia cắt nữa! Minh Tự, em phải nhanh chóng tỉnh lại!”

Không giống với Nhan Nhã Tịnh nghĩ, Lưu Thiên Hàn không hề lập tức trả lời rằng tôi đồng ý.

Người dẫn hôn lễ nói xong cũng đã qua mấy chục giây, mà anh vẫn không có ý định mở miệng đáp lại.

Sự im lặng của anh, lập tức khiến bầu không khí ở buổi lễ trở nên nghẹt thở, vốn dĩ, người dẫn chính buổi lễ có thể vui vẻ nói cười với anh và Cung Tư Mỹ, nhưng bây giờ, anh ta chỉ cảm thấy một luồng áp lực mạnh mẽ quấn chặt lấy toàn thân mình, khiến anh ta suýt nữa thở không ra hơi.

Người dẫn hôn lễ hít một hơi lạnh, đối mặt với ánh mắt thâm trâm của Lưu Thiên Hàn, anh ta đột nhiên có ý muốn bỏ chạy.

Nhưng nghĩ đến trách nhiệm của mình ngày hôm nay, anh ta vấn căn răng chịu đựng cho qua chuyện.
 
Chương 1764


Chương 1764

“Cô dâu của chúng ta thật xinh đẹp! Chú rể của chúng ta hoàn toàn bị vẻ đẹp của cô dâu xinh đẹp làm cho choáng ngợp, anh ấy kích động không nói nên lời luôn rồi!”

“Chú rể đẹp trai, đừng kích động, đừng căng thẳng!”

Bàn tay cầm micro của người chủ trì không ngừng run rẩy, thực ra, anh ta mới là người cảm thấy căng thẳng.

Anh hít mấy hơi thật sâu, mới ổn định được giọng nói, vốn muốn tiếp tục nói vài câu cho qua chuyện, nhưng lúc này đầu óc lại trống rỗng, chỉ có thể ngơ ngác lặp lại câu hỏi vừa rồi.

“Chú rể đẹp trai, anh có muốn cưới cô dâu xinh đẹp của chúng tôi không? Dù nghèo hay giàu, ốm đau hay khỏe mạnh…”

Cung Tư Mỹ căng thẳng đến mức tim suýt thì nhảy ra khỏi lồ ng ngực, cô ta nhẹ nhàng siết chặt tay anh, nhỏ giọng cầu xin, “Anh Gia Thành…”

Lưu Thiên Hàn, ánh mắt âm trâm khó lường, anh biết mình đã đồng ý lấy Cung Tư Mỹ, thì hôm nay, nên dứt khoát nói ra câu tôi đồng ý.

Nhưng giờ khắc này, anh giống như bị quỷ nhập, trong đầu anh hết lần này đến lần khác vang vọng, đó đều là, những âm thanh đêm qua, anh nghe thấy trong mơ.

“Nhan Nhã Tịnh, em có đồng ý gả cho anh không?”

“Anh Lưu, em đồng ý.”

“Em đồng ý!”

“Vợ à, anh yêu em, chỉ yêu mình em thôi.”

Cuối cùng, trong đầu anh, chỉ còn lại một câu, vợ à, anh yêu em, chỉ yêu mình em thôi.

Nhan Nhã Tịnh, anh yêu em, chỉ yêu mình em thôi.

Tại sao, anh yêu em nhiều như vậy, nhưng em lại coi anh như một kẻ thay thế, em còn nhân tâm g iết chết con của chúng taI Em xem, anh thực sự sỉ mê em rồi, anh bây giờ, có lúc còn nghĩ rằng bản thân mình là Thiên Hàn!

Nhan Nhã Tịnh, nhìn thấy anh vì em mà phát điên, vì em mà biến thành bộ dáng vô nhân tính này, em rất đắc ý đúng không!

Nhan Nhã Tịnh, em thật tàn nhẫn!

“Anh Gia Thành, hôm nay là hôn lễ của chúng ta, xin anh, đừng làm em khó xử, được không?”

Nghe thấy Cung Tư Mỹ thấp giọng van xin, Lưu Thiên Hàn cuối cùng, cũng từ từ tỉnh táo trở lại.

Anh ngẩng mặt lên nhìn Cung Tư Mỹ, khuôn mặt cô ở trước mắt anh dần biến thành khuôn mặt của Nhan Nhã Tịnh, cô ngượng ngùng nói với anh: “Anh Lưu, em bằng lòng!”

“Anh Lưu, em yêu anh, chỉ yêu mình anh…”

Mẹ kiếp anh Lưu gì đó! Mẹ kiếp Nhan Nhã Tinh!

Anh không muốn gặp Nhan Nhã Tịnh, càng không muốn nghe cô nói yêu em trai anh, lời nói của cô, là sự nhạo báng sâu sắc nhất đối với anh, anh trao cho cô cả trái †im, nhưng trong lòng cô chỉ có Thiên Hàn, trong lòng cô ấy, anh được coi là gì chứ?!

Ngay cả một cái rắm cũng không phải!

Giọng nói của Nhan Nhã Tịnh tiếp tục vang lên: “Anh hai, em chưa bao giờ yêu anh, từ đầu đến cuối, trong lòng em chỉ có Thiên ¡ñ Hàn.

“Trong lòng em chỉ có Thiên Hàn, chỉ có Thiên Hàn…”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom