Dịch Full Mị Ảnh

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,551
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1680: Một trận chiến cuối cùng


 
Nghệ Phong hít sâu một hơi, nhìn một đám Chí Tôn bạo phát đấu khí quấn quanh thân thể. Đáy lòng không nghĩ tới những Chí Tôn này lại cố kỵ đối với hắn như thế, bởi vì hắn, cư nhiên tạm thời liên hợp lại. Lục đại Chí Tôn vây công một mình hắn, không thể nói là không coi trọng.
 
Nhớ tới Tội Ác Chi Thành và Thánh Thành bị các Chí Tôn còn lại bao vây, hắn không lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì. Dù sao Tà Thánh và Yêu Thánh cũng không phải ngồi không. Chỉ cần bọn họ không rời khỏi hai nơi này, Những Chí Tôn kia tuyệt đối không công kích hai nơi này. Huống chi, những Chí Tôn kia vốn không muốn là địch của Tà Yêu nhị Thánh. Bọn họ muốn làm chỉ là kiềm chế hai vị kia. Để bên này toàn lực chém giết Nghệ Phong.
 
Đối với bọn hắn mà nói, cũng không phải muốn giúp trợ Tiên Cảnh. Mà là Thánh Tông cường hãn khiến bọn họ không thể không tạm thời liên hợp lại xử lý Nghệ Phong trước.
 
Tuy những Chí Tôn này chưa bao giờ liên thủ qua, nhưng đạt tới cấp độ như bọn họ, chỉ cần đứng chung một chỗ là có thể phối hợp hoàn mỹ không tỳ vết. Nghệ Phong nhìn vị trí sáu người đứng, đáy lòng hắn muốn tiêu diệt từng bộ phận, nhưng rất khó tìm ra sơ hở của bọn họ.
 
Độc Thánh và Hồng Thánh không nhịn được, lực lượng bạo phát, mang theo pháp tắc chi độc và đấu khí đầy trời, mau chóng trùng kích về phía Nghệ Phong, pháp tắc không gian hóa thành Cự Long, cũng mau chóng lao về Nghệ Phong.
 
- Chút tài mọn!
 
Nghệ Phong cười ha ha, Tru Tiên Kiếm nắm trong tay, không hề xinh đẹp bổ tới Cự Long. Nghệ Phong vừa bổ tới, Cự Long liền bị chém ngang lưng.
 
Nghệ Phong nhìn Cự Long bạo phát ra kình khí khủng bố, nhìn sáu vị Chí Tôn khẽ nói:
 
- Các ngươi cũng không gì hơn cái này?
 
Độc Thánh nghe được tiếng quát của Nghệ Phong, hắn không chút phật lòng, cười ha ha nói:
 
- Ma Thánh! Vậy thì lại nếm thử một chiêu này của chúng ta xem. Ngưng...
 
Dưới tiếng quát của Độc Thánh, pháp tắc chi độc của Độc Thánh, hỏa chi pháp tắc của Hồng Thánh. Pháp tắc hủ thực của Ám Thánh cùng với kim chi pháp tắc của Kim Thánh đều bạo phát, bốn đại pháp tắc chi lực khủng bố hội tụ trên hư không, bốn đạo pháp tắc hóa thành Cự Long, Cự Long quấn quanh, khủng bố đến cực điểm.
 
Nghệ Phong nhìn bốn đạo pháp tắc này, sắc mặt cũng rất ngưng trọng, Nghệ Phong hít sâu một hơi, Tru Tiên Kiếm trong tay đánh ra từng đạo lực lượng Ngũ hành.
 
- Dùng lực lượng của bản Thánh, Tru Tiên Kiếm làm dẫn, Ngũ hành làm nguồn, phân hoá vạn vật.
 
Theo tiếng quát của Nghệ Phong, không gian bao vây lấy Nghệ Phong cư nhiên bắt đầu phân hóa, dưới sự phân hóa như vậy, từng đạo lực lượng truyền vào Tru Tiên kiếm, trong nháy mắt Tru Tiên Kiếm bộc phát hào quang vạn trượng, kiếm quang mang theo lực lượng khiến trái tim đập nhanh, mau chóng chém về phía Cự Long.
 
Tứ đại Chí Tôn nhìn kiếm quang của Nghệ Phong, trong lòng vô cùng khiếp sợ, Nghệ Phong cư nhiên có thể phân hoá không gian để hắn sử dụng.
 
Tru Tiên Kiếm và Cự Long giao phong cùng một chỗ, thanh âm va chạm khủng bố vang lên, một đạo kình khí khủng bố đánh xuống mặt đất. Dưới cái đập này, mặt đất nứt ra một khe vực cực lớn, khe vực kia sâu không dưới nghìn trượng, từ trên cao nhìn xuống, chỉ thấy vách núi dựng thẳng đứng.
 
Nghệ Phong bị cổ lực lượng này chấn bay ra ngoài, khóe miệng tràn ra một tia máu. Lực lượng bốn Chí Tôn, coi như là hắn cũng kém rất nhiều. Lúc này giao thủ, Nghệ Phong biết dùng thực lực của hắn, đối mặt Ám Thánh, Độc Thánh, Kim Thánh còn có thể chiếm lấy một chút thượng phong. Nhưng có thêm Hồng Thánh nữa mà nói, phương diện lực lượng phải kém một bậc. Mà quan trọng nhất là, còn có một Tiên Thánh mạnh nhất cùng với Y Thánh cực kỳ quỷ dị chưa ra tay. Như vậy xem ra, Nghệ Phong rơi vào hạ phong tuyệt đối.
 
Sáu người thấy bốn người bọn họ liên thủ cũng chỉ là chiếm được một tia thượng phong của Nghệ Phong. Trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi. Mọi người không khỏi nhìn về phía Tiên Thánh, khó trách hắn nói phải có sáu Chí Tôn mới có thể tuyệt đối giết chết. Hiện tại xem ra, quả thật có đạo lý nhất định.
 
Nghệ Phong lau vết máu nơi khóe miệng, cười ha ha nói:
 
- Lại đến!
 
Nói xong, Nghệ Phong chụp một trảo vào hư không, dưới một trảo này của Nghệ Phong, một ngọn núi bị hắn nhấc lên, rồi sau đó đánh về một người trong sáu Chí Tôn.
 
Nhìn Nghệ Phong dời núi đối phó bọn họ, một đám Chí Tôn cười to, lực lượng tuôn ra, đưa tay chụp xuống những dãy núi phía dưới, lập tức từng ngọn núi bị bọn họ cầm lên, sau đó từng ngọn núi cực lớn này, bọn họ cứ như vậy ném về phía đối phương. Nguồn truyện: Truyện FULL
 
Thời điểm ném những ngọn núi này về phía đối phương, từng tiếng va chạm cực lớn vang lên. Đồng thời phía trên hư không bay đầy đá vụn cùng bùn đất, đá vụn mang theo kình khí, có thể dễ dàng phá hủy một cường giả Tôn Cấp.
 
Từng ngọn núi bị một đám Chí Tôn cầm lên hư không, dưới tình thế sáu người không ngừng nhấc núi lên, từng khe vực cực lớn xuất hiện, tựu như từng khối đại địa di chuyển va chạm, tạo ra những khe vực sâu không thấy đáy.
 
Ầm...
 
Thời điểm Nghệ Phong bắt một ngọn núi giao phong cùng bọn họ lần nữa, bùn cát đầy trời che tầm mắt mọi người, mà thời điểm tầm mắt bị che, thân ảnh Nghệ Phong mạnh mẽ biến hóa, một kiếm đâm tới Hồng Thánh.
 
- Hồng Thánh, chú ý!
 
Trong một tiếng thét kinh hãi, lợi kiếm của Nghệ Phong từ trên hư không lướt qua một góc độ không thể tưởng tượng nổi, Tru Tiên Kiếm mang theo xu thế sắc bén, căn bản không phải Hồng Thánh có thể tránh cản, một kiếm lướt qua cánh tay Hồng Thánh, trên tay hắn liền xuất hiện một vết máu.
 
Nghệ Phong vừa mới chuẩn bị thừa thắng truy kích thì đám người Độc Thánh căn bản không để cho hắn cơ hội, năm đạo lực lượng đồng thời công kích về phía hắn, khiến Nghệ Phong không thể không tranh thủ thời gian thi triển Thuấn di tránh đi, mà có hai đạo lực lượng trong đó đã oanh kích vào Tru Tiên Kiếm của hắn, chấn Nghệ Phong lùi lại hai bước.
 
Mọi người thấy vết máu trên cánh tay Hồng Thánh, cảm giác mặt mình bị hung hăng quất một cái, dưới tình thế sáu người vây công, cư nhiên còn bị Nghệ Phong bắt được cơ hội làm bị thương một đồng bạn của mình.
 
Nghệ Phong nhìn phía trên Tru Tiên Kiếm còn mang theo một tia đỏ hồng, nhìn sáu người nói:
 
- Cũng không gì hơn cái này.
 
Sắc mặt mấy người đỏ lên, nguyên một đám phẫn nộ trừng mắt nhìn Nghệ Phong, Tiên Thánh hừ một tiếng nói:
 
- Lập tức ngươi sẽ không có vận khí tốt như vậy nữa. Kết trận...
 
Dưới tiếng quát của Tiên Thánh, sáu người cắn răng một cái, đều tự đứng ở một phương hướng, một trận pháp nhanh chóng hình thành. Nghệ Phong nhìn đối phương lập trận pháp, sắc mặt càng thêm ngưng trọng, tuy vừa mới đâm Hồng Thánh một kiếm, nhưng kia chỉ là hắn tận dụng thời cơ nhanh chóng mới có được.
 
- Pháp tắc chi lực, ngưng...
 
Ở dưới tiếng quát của Tiên Thánh, sáu loại pháp tắc chi lực, đồng thời hội tụ ở trung tâm trận pháp, thời điểm sáu đạo pháp tắc chi lực hội tụ, toàn bộ không gian tối như ban đêm, hoàn toàn bị pháp tắc chi lực bao trùm, thiên địa không còn vật khác.
 
Nghệ Phong nhìn một màn này, hít sâu một hơi, hắn để Tru Tiên Kiếm qua trước mặt, đánh từng đạo thủ ấn lên phía trên Tru Tiên Kiếm. Sau khi đánh từng đạo lực lượng vào Tru Tiên Kiếm, Tru Tiên Kiếm điên cuồng xoay tròn.
 
- Kim lực, ngưng cho bản Thánh...
 
Thời điểm Nghệ Phong tập hợp lực lượng, toàn bộ không gian hạo hạo đãng đãng, vô số lực lượng kim thuộc tính hội tụ đến trong Tru Tiên Kiếm, Tru Tiên Kiếm bộc phát ra một hồi kim quang, kim lực lại tựa như nước biển, không ngừng dũng mãnh lao vào.
 
- Thủy lực, ngưng...
 
- Mộc lực, ngưng...
 
- Hỏa lực, ngưng...
 
- Thổ lực, ngưng...
 
Dưới tiếng quát của Nghệ Phong, Ngũ hành chi lực bao vây Tru Tiên Kiếm. Tạo thành một tuần hoàn cực lớn trên Tru Tiên Kiếm, ngũ quang rực rỡ.
 
- Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Pháp tắc ngũ hành. Hiện cho bản thánh...
 
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, trên Tru Tiên Kiếm, Pháp tắc ngũ hành trống rỗng xuất hiện, quấn quanh thiên địa.
 
- Pháp tắc ngũ hành, ngưng Ngũ hành pháp trận, sinh sôi không ngừng, vĩnh sinh bất diệt!
 
Theo Nghệ Phong hét lớn, nguyên bản Pháp tắc ngũ hành đồng thời tăng vọt, ở trước mặt Nghệ Phong, một tinh mang năm góc to lớn lăng không xuất hiện, mà thời điểm đại trận này xuất hiện, đồng thời Tru Tiên Kiếm của Nghệ Phong đánh vào trong đó, nguyên bản Ngũ hành đại trận không có sức sống, lúc này tựa như có thêm sinh cơ, linh động dị thường, lực lượng Ngũ hành bị hắn thôn phệ, sau đó rót vào trong Tru Tiên Kiếm.
 
Đại trận của sáu người Tiên Thánh, các loại pháp tắc quấn quanh cùng một chỗ, bộc phát ánh sáng khủng bố.
 
- Mang theo pháp tắc oai, diệt...
 
Tiên Thánh hét lớn một tiếng, dùng pháp tắc không gian làm tiên phong, sáu loại pháp tắc chi lực trùng kích về phía Nghệ Phong.
 
- Ngũ hành hợp nhất, Tru Tiên kiếm trận, phá cho bản Thánh...
 
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, lực lượng trong cơ thể không ngừng đánh ra, Tru Tiên Kiếm phân hoá ra một đạo kiếm mang thật lớn, thu nạp pháp tắc chi lực Ngũ hành của tinh mang năm góc, trùng kích về phía trận pháp của đám người Tiên Thánh.
 
Oanh...
 
Công kích mang theo lực lượng khủng bố, mạnh mẽ giao phong cùng một chỗ, toàn bộ hư không bộc phát ra hào quang hoa mỹ, nguyên vốn là khe vực sâu không thấy đáy, rõ ràng sâu thêm ngàn trượng lần nữa.
 
Mà song phương chiến đấu, lúc này không ngừng kết thủ ấn như trước.
 
Đám người Tiên Thánh thấy Nghệ Phong tiếp được chiêu thứ nhất của bọn họ, tuy rất kinh ngạc, nhưng cũng không có để ở trong lòng. Bọn hắn không tin, Nghệ Phong thật có thể ngăn cản được bọn họ. Dù sao, bọn họ là sáu người hợp nhất. Tuy giờ phút này pháp tắc chi lực của Nghệ Phong có được năm loại, nhưng mà lực lượng của hắn lại chỉ là một người.
 
- Nghệ Phong, ta rất muốn nhìn, ngươi có thể ngăn cản chúng ta bao nhiêu chiêu.
 
Tiên Thánh hét lớn một tiếng, một chiêu công kích còn mạnh hơn chiêu vừa rồi trùng kích về phía Nghệ Phong.
 
Nhìn pháp tắc oanh kích về chính mình, trong tay Nghệ Phong không ngừng đánh ra đấu khí, lục giác tinh mang thôn phệ lực lượng vô cùng, hội tụ đến trên Tru Tiên Kiếm, ngăn cản công kích của bọn hắn.
 
Thời điểm Nghệ Phong ngăn cản một chiêu này của đối phương, toàn bộ hư không bắt đầu điên cuồng sụp đổ, mà Nghệ Phong cũng bị chấn lui ra ngoài, Nghệ Phong lui ra sau, dùng sức ổn định thân ảnh, một chưởng đánh vào Ngũ hành đại trận, từng đạo lực lượng điên cuồng dũng mãnh vào trong đó, khống chế Tru Tiên Kiếm ngăn cản sáu người.
 
Chỉ là, Nghệ Phong cuối cùng là lực lượng một người. So với sáu người bọn họ thì kém cực xa, dưới từng đạo lực lượng đánh sâu vào này. Đại trận của Nghệ Phong rốt cục không kiên trì nổi, sau công kích thứ mười của đối phương, triệt để bị phá vỡ.
 
Khi đại trận bị nghiền nát, Nghệ Phong bị lực lượng oanh kích vào thân thể, tuy khôi giáp của Tru Tiên Kiếm ngăn chặn giúp hắn không ít, nhưng vẫn bị chấn phun máu văng ngược lại như trước, mà tại thời điểm Nghệ Phong phun máu bay ra ngoài, Kim Thánh vô cùng mừng rỡ, một kiếm đâm tới ngực của Nghệ Phong.
 
- Ma Thánh, ta muốn ngươi chết.
 
Kim Thánh cười to, lực lượng phát huy đến mức tận cùng.
 
Nghệ Phong nhìn một đạo công kích này, sắc mặt đại biến, lập tức cắn răng một cái, thân thể lách qua bên cạnh, dùng cánh tay của mình đón đỡ.
 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,551
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1681: Cuối cùng một chọi hai


 
Linh khí của Kim Thánh lướt qua cánh tay của Nghệ Phong, một vết máu xuất hiện, mà thời điểm linh khí của Kim Thánh chém vào cánh tay Nghệ Phong tạo thành một vết máu, đồng thời không biết chuyện gì, kiếm linh Tru Tiên Kiếm và hồn thể của Nghệ Phong xuất hiện sau lưng Kim Thánh, một kiếm chém vào trên lưng Kim Thánh. Tuy Kim Thánh kịp phản ứng ngăn cản một chút, nhưng một kiếm này vẫn chém trúng lưng hắn, một vết thương cực lớn làm người ta không dám nhìn thẳng xuất hiện trên lưng hắn.
 
Kim Thánh đau đớn hét thảm một tiếng, thân ảnh bạo lui ra ngoài. Nhìn Nghệ Phong một tay che lấy cánh tay, ánh mắt âm lãnh nhìn hắn, trong mắt hắn hoảng sợ vô cùng, thật không ngờ, muốn chém giết Nghệ Phong lại phải trả một cái giá lớn như vậy.
 
Ngũ hành chi lực của Nghệ Phong quấn quanh ở trên cánh tay, vết thương kia có thể dùng tốc độ mà mắt thường nhìn thấy dần dần khép lại, mặc dù không khôi phục toàn bộ, nhưng mà máu đã không chảy ra nữa.
 
- Muốn chém giết bản Thánh, thực lực của ngươi còn kém xa lắm.
 
Nghệ Phong cười lạnh nói.
 
Mấy Chí Tôn nhìn Nghệ Phong lại đả thương một Chí Tôn, tuy hắn cũng đã bị thương, chỉ là vẫn cảm giác không tiếp thụ được như trước.
 
Chỉ là, Nghệ Phong căn bản không có quản tới ánh mắt những Chí Tôn này, ngược lại đấu khí trong cơ thể bạo phát, luân phiên điểm động Tru Tiên Kiếm phía trên hư không.
 
- Bản Thánh cho các ngươi biết một chút, uy lực của Thần khí và Ngũ hành chi lực phối hợp như thế nào. Ngũ hành chi lực, dùng thân bản Thánh, lấy thể Tru Tiên, Vạn Kiếm Quy Tông.
 
Dưới tiếng quát của Nghệ Phong, khiến các Chí Tôn đều rung động không thôi chính là, trong hư không cư nhiên trống rỗng xuất hiện vô số kiếm quang, những kiếm quang này giống như đúc với Tru Tiên Kiếm. Kiếm quang giống như hạt mưa, trải rộng toàn bộ không gian.
 
- Vạn Kiếm Quy Tông, diệt cho bản Thánh!
 
Dưới tiếng quát của Nghệ Phong, Tru Tiên Kiếm trong hư không giống như mưa rào truy kích về phía sáu vị Chí Tôn.
 
Sáu vị Chí Tôn nhìn một màn này, trong mắt mang theo kinh hãi, linh khí xuất hiện trong tay, ngăn cản Tru Tiên Kiếm trong hư không không ngừng rơi xuống.
 
Thanh âm va chạm khủng bố không ngừng, toàn bộ không gian chỉ có thể nhìn thấy bóng kiếm đầy trời.
 
Nghệ Phong nhìn các Chí Tôn không ngừng ngăn cản, khóe miệng mang theo một tia cười lạnh, từng đạo Ngũ hành chi lực từ trong thân thể của hắn đưa ra ngoài, lực lượng Ngũ hành tăng thêm, Tru Tiên Kiếm càng dày đặc.
 
Sáu Chí Tôn dưới tình thế Tru Tiên Kiếm dày đặc này cũng cảm giác đau đầu không dứt, lực lượng mỗi một bóng kiếm này rõ ràng đều không thua thực lực chuẩn Chí Tôn. Bọn họ làm sao cũng không thể tin, tại sao Nghệ Phong có thể thi triển ra một chiêu như vậy.
 
Động tác cả đám không chậm chút nào, linh khí huy vũ, tất cả lợi kiếm đều bị ngăn cản.
 
Nghệ Phong nhìn thấy một màn này, hừ lạnh một tiếng, phẫn nộ quát:
 
- Chuyển!
 
Dưới tiếng quát của Nghệ Phong, toàn bộ Tru Tiên Kiếm cư nhiên chuyển biến một phương hướng khác, tất cả đều tập trung bắn về phía Ám Thánh. Ám Thánh nhìn một màn này, sắc mặt đại biến, vận chuyển đấu khí phòng ngự trên thân thể, đồng thời huy vũ linh khí đến mức tận cùng. Chỉ là cho dù như thế, vẫn bị Tru Tiên Kiếm đâm ra vài vết thương.
 
Các vị Chí Tôn nhìn xem một màn này, nguyên một đám bay nhanh tới, trợ giúp Ám Thánh ngăn cản một chiêu này.
 
Chỉ có điều, công kích của Nghệ Phong đối với Ám Thánh chỉ là trong nháy mắt liền tiêu tán, cũng không truy kích lần nữa, mà là khống chế Tru Tiên Kiếm biến đổi, trùng kích về phía Độc Thánh. Dưới tình huống Độc Thánh trở tay không kịp lập tức bị một vết thương thật sâu, mũi kiếm lại chuyển hướng lần nữa về phía Y Thánh.
 
Nghệ Phong điểm đến là dừng, mặc dù không tạo thành thương tổn quá lớn cho Chí Tôn, nhưng đều khiến bọn họ bị thương.
 
Thấy chiến thuật của Nghệ Phong như thế, mấy người liếc mắt nhìn nhau, đều tự đứng thẳng, nhanh chóng biến ảo thành một trận pháp, hóa thành một lá chắn cực lớn, ngăn cản Tru Tiên Kiếm của Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong thấy Tru Tiên Kiếm của hắn bị ngăn cản, hít sâu một hơi. Cuối cùng thu trở về, bọn họ kịp phản ứng hợp lực, hắn đã không thể chiếm thượng phong gì nữa.
 
Sáu Chí Tôn nhìn đa số bọn họ đều bị thương, lại nhìn khóe miệng Nghệ Phong cũng mang theo máu, nguyên một đám rung động dị thường. Dùng lực lượng một người, cố thể ngạnh kháng sáu Chí Tôn, đây là chuyện người có thể làm được sao?
 
Nguyên một đám hít sâu một hơi, nhìn Nghệ Phong tràn đầy kính nể, chỉ là sát ý trong mắt càng nồng hậu.
 
- Ma Thánh, ngươi thật sự vượt quá chúng ta tưởng tượng. Lực lượng một người đã đủ đối chiến cùng sáu người chúng ta. Trong đương thời, cũng chỉ có ngươi có thể làm được. Bất quá, cũng chỉ dừng ở đây.
 
Tiên Thánh âm trầm nhìn Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong hừ một tiếng nói:
 
- Vậy cũng không nhất định, nói không chừng một số người trong các ngươi sẽ vẫn lạc trong tay bản Thánh.
 
Tiên Thánh hừ một tiếng, lập tức nhìn ngũ đại Chí Tôn còn lại nói:
 
- Thực lực của hắn các ngươi cũng nhìn thấy. Nếu hắn còn sống rời đi, ta và các ngươi chỉ có một đường tử vong có thể đi, đã như vầy, các ngươi còn ẩn dấu làm gì?
 
Nghe được câu này, một đám Chí Tôn trầm mặc, lúc này Y Thánh đứng ra nói:
 
- Nếu cứ kéo dài như thế sẽ cho hắn cơ hội tiêu diệt từng bộ phận. Vì vậy chúng ta không thể phân tán lược lượng, tất cả cùng nhau hợp sức lại, lúc này so đấu lực lượng với hắn, dù hắn có lực lượng thông thiên cũng tuyệt đối không phải đối thủ của sáu người chúng ta liên thủ.
 
- Được!
 
Độc Thánh nhổ một bải nước bọt đồng ý, trận chiến này xác thực khiến hắn biệt khuất không thôi, sáu Chí Tôn vây công một người, cư nhiên còn bị đánh trọng thương, chuyện này truyền đi, bọn họ còn có mặt mũi sao?
 
- Được! Vậy tất cả mọi người lấy tuyệt chiêu của mình ra.
 
Ám Thánh âm trầm nói.
 
Nghe được câu này, một đám Chí Tôn cắn răng một cái, đều tự bức máu tươi của mình, máu tươi đánh vào trong linh khí.
 
- Dùng thọ nguyên của Hồng Thánh ta, chưởng thiên địa hỏa diễm, hóa thành phân thân, hủy diệt thiên hạ.
 
Hồng Thánh gầm lên một tiếng, toàn bộ không gian bị đại hỏa thiêu đốt ra hừng hực, trong vòng phương viên ba trăm dặm, năng lượng hỏa diễm dung nhập trong đó. Hoàn toàn là thế giới hỏa diễm.
 
- Dùng thọ nguyên của Kim Thánh ta, chưởng thiên địa vạn kim, kim lực hội tụ, nghiền nát thiên hạ.
 
Khí tức kim loại khủng bố mang theo thanh âm ngân vang, khiến không gian biến thành thế giới kim loại.
 
- Dùng thọ nguyên của Y Thánh ta, chưởng vạn mộc tinh hoa, mộc lực tụ hội, diễn hóa sinh cơ.
 
- Dùng thọ nguyên của Ám Thánh ta, chưởng hủ thực chi lực, hủ hóa thiên địa, diệt sạch nhân gian.
 
- Dùng thọ nguyên của Độc Thánh ta, chưởng vạn độc chi tổ, độc lực diễn sinh, hủy diệt sinh cơ.
 
- Dùng thọ nguyên của Tiên Thánh ta, chưởng thiên địa không gian, hóa hư thành thực, Hàng Ma Phục Yêu.
 
Đang lúc mọi người hét lớn, một đám thế giới khủng bố hiển hiện, hỏa thế giới, mộc thế giới, kim thế giới, độc thế giới, hủ thực thế giới, không gian thế giới. Sáu đại thế giới hoàn toàn do pháp tắc ngưng tụ, bất kỳ một cái nào cũng đủ khiến người ta kinh hãi. Chỉ là hiện tại, cư nhiên đồng thời hiển hiện.
 
Nghệ Phong nhìn sáu người, đồng dạng rung động không thôi. Không thể tưởng được, những người này cư nhiên thiêu đốt thọ nguyên để đối phó hắn. Chiêu thức thiêu đốt thọ nguyên, Nghệ Phong đã thấy qua Tiên Thánh sử dụng, xác thực khủng bố đến mức tận cùng. Thiêu đốt thọ nguyên, đây là thực lực lớn nhất mà các Chí Tôn có thể phát huy ra.
 
Nghệ Phong hít sâu một hơi, nhìn sáu thế giới này đủ để đơn giản hủy diệt hắn, cắn răng một cái hừ nói:
 
- Các ngươi có thể thiêu đốt thọ nguyên, chẳng lẽ bản Thánh còn sợ các ngươi sao.
 
- Dùng thọ nguyên của Ma Thánh ta, chưởng thiên địa Ngũ hành, dùng Tru Tiên làm khí, hóa Thái Cực âm dương, kiến Ngũ hành thế giới. Ngũ hành Âm Dương, phân hoá vạn vật.
 
Theo một tiếng gầm lên của Nghệ Phong, ở trước mặt của hắn xuất hiện một Thái Cực âm dương, thế giới Thái Cực vô cùng to lớn, so với bất kỳ một thế giới nào của bọn họ đều khủng bố hơn mấy lần, Ngũ hành chi lực trong nghìn dặm, đều hội tụ trong đó.
 
Mọi người thấy Thái Cực âm dương này, trong mắt tràn đầy rung động, dù cho đánh giá cao thực lực của Nghệ Phong. Nhưng mà thật không ngờ, tuyệt chiêu của Nghệ Phong cư nhiên có thể khủng bố đến loại tình trạng này, dùng lực lượng một người, nạp Ngũ hành chi lực trong nghìn dặm cho mình dùng, phạm vi khống chế này, so với bọn họ không chỉ khủng bố hơn một hai lần.
 
- Ma Thánh, cho dù ngươi mạnh thì như thế nào, chẳng lẽ ngươi chống đỡ được sáu người chúng ta hợp lực thiêu đốt thọ nguyên sao?
 
Tiên Thánh phẫn nộ quát một tiếng nói:
 
- Kim, Mộc, Hỏa, Không, Độc, Hủ, thế giới hợp nhất. Trấn áp thiên địa.
 
Tiên Thánh gầm lên, nguyên bản thế giới riêng lẻ, cư nhiên mạnh mẽ hợp lại, lúc sáu thế giới khép lại, toàn bộ không gian bộc phát hào quang trăm vạn trượng, tia sáng này khiến tất cả mọi người trên đại lục đều có thể chứng kiến, ở thời khắc này, thế giới hợp nhất của bọn họ tựa như mặt trời, khiến mọi người trên đại lục trừng to mắt nhìn một màn này.
 
Nghệ Phong nhìn sáu thế giới của đối phương hợp nhất khủng bố đến loại tình trạng này, hắn giận dữ quát một tiếng lần nữa, từng đạo máu tươi đánh vào trong Thái Cực âm dương, theo máu tươi dung nhập, thế giới Thái Cực tăng vọt lần nữa.
 
- Ma Thánh, vô dụng thôi. Thế giới hợp nhất của sáu người chúng ta đã sớm siêu việt thực lực Chí Tôn. Chúng ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng trên phương diện lực lượng, ngươi lại không có khả năng vượt qua hợp lực của chúng ta. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
 
- Hợp nhất thế giới, phá cho ta!
 
Tiên Thánh gầm lên, sáu người đồng thời đẩy lên trước mặt, thế giới cực lớn bắt đầu điên cuồng oanh tới thế giới Thái Cực của Nghệ Phong.
 
Ầm...
 
Theo một tiếng ầm vang, đại lục chấn động, nơi giao phong bộc phát hào quang vô tận, khiến toàn bộ người trên đại lục trừng tròng mắt nhìn cảnh này, thật sự khó có thể ngẫm lại, thiên hạ này làm sao có thể có lực lượng khủng bố như thế.
 
Dưới lần giao phong này, Nghệ Phong ổn định Thái Cực âm dương, nhưng lực lượng khủng bố lại chấn Nghệ Phong phun ra máu.
 
Tiên Thánh nhìn tuy Nghệ Phong phun máu, nhưng thế giới Thái Cực vẫn chưa có bị nghiền nát, cả đám rất bội phục Nghệ Phong, đồng thời thế giới chi lực to lớn trùng kích về phía Nghệ Phong lần nữa.
 
Bọn họ biết rõ, phân tán đối phó Nghệ Phong căn bản không có quá nhiều chỗ tốt. Như vậy cũng chỉ có thể mượn nhờ ưu thế của bọn hắn, đó chính là lực lượng bọn họ hợp lại sẽ xa xa mạnh hơn Nghệ Phong, chính là vào nhờ điểm ấy, bức Nghệ Phong cứng đối cứng với bọn họ, vậy bại nhất định là Nghệ Phong.
 
Mà rất hiển nhiên, hiện tại đã mang tới hiệu quả như vậy, khi hai thế giới va chạm với nhau, Nghệ Phong liên tiếp lui về phía sau, trong miệng không ngừng tuôn ra máu. Thế giới Thái Cực cũng bắt đầu có vết nứt.
 
Dưới loại va chạm này, mặt đất bị nện ra một khe vực khủng bố, mà khe vực này không ngừng sâu vào, loại lực lượng khủng bố này khiến mặt đất dưới chân vỡ, nham thạch nóng chảy dưới lòng đất xuất hiện trong mắt mọi người, nham thạch nóng chảy này quay cuồng khiến người khác nhìn thấy mà giật mình. Dù cho cách bọn họ tới trăm vạn trượng, nhưng vẫn có thể cảm giác được sóng nhiệt trong đó phát ra.
 
Một đám Chí Tôn, nhìn Nghệ Phong ngăn cản hơn mười kích của bọn họ, nguyên một đám trầm mặc, nhìn thanh niên đơn bạc trước mặt kia, trong mắt tràn đầy rung động. Bọn họ không cách nào tưởng tượng, Nghệ Phong cư nhiên cường hãn đến tình trạng như thế, sáu người bọn họ hao tổn thọ nguyên ngưng tụ chiêu thức mạnh nhất, nhưng Nghệ Phong vẫn có thể kiên trì lâu như vậy.
 
Kể cả Tiên Thánh trong đó, tất cả mọi người nhìn đạo thân ảnh này, đều mang theo một cảm xúc kỳ dị. Không thể không thừa nhận, đáy lòng bọn họ rõ ràng không kìm lòng được có cảm giác kính ngưỡng. Đó là kính ngưỡng đối với cường giả.
 
- Ma Thánh, dừng ở đây thôi.
 
Tiên Thánh chậm rãi nói, trong mắt mang theo tiếc hận và kính nể, một đạo máu tươi đánh vào trong thế giới lần nữa, phối hợp với sáu người còn lại, cùng một chỗ đẩy thế giới về phía Nghệ Phong.
 
Dưới lần trùng kích này, nguyên vốn thế giới Thái Cực đã bị tàn phá không chịu nổi, làm sao có thể chịu đựng được lần công kích này, thế giới Thái Cực bị đánh tan, thế giới chi lực oanh kích vào bờ vai Nghệ Phong, mà dưới một oanh này, bả vai của Nghệ Phong giống như đậu hũ, triệt để hóa thành huyết nhục.
 
Sau một kích này, thế giới lại trùng kích tới Nghệ Phong lần nữa, Tru Tiên Kiếm ngăn chặn trước người Nghệ Phong, dưới lần trùng kích này, nó đã ngăn cản hơn phân nửa lực lượng, sau đó thế giới đánh sâu vào người Nghệ Phong, khôi giáp của Tru Tiên Kiếm nứt ra thành mảnh nhỏ, rơi xuống trong nham thạch nóng chảy.
 
Mà Nghệ Phong bị thế giới chi lực này oanh kích, Tru Tiên Kiếm bay vào trong thân thể hắn, một cánh tay khác của Nghệ Phong cũng tán làm huyết nhục. Ánh mắt của Nghệ Phong dần dần ảm đạm xuống, thân thể thẳng tắp rơi từ trên hư không xuống. Cùng Tru Tiên Kiếm rơi vào trong nham thạch nóng cháy.
 
Mọi người nhìn đạo thân ảnh rơi vào trong nham thạch nóng chảy kia, giống như lực lượng bị sử dụng hết, toàn thân đều thư giãn xuống. Thế giới tại thời khắc này cũng tản ra, khóe miệng bọn họ phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt không thôi.
 
Một đám Chí Tôn không lau máu trên khóe miệng, mà nhìn phương hướng Nghệ Phong vừa mới rơi xuống, thi lễ một cái, tuy bọn họ là thế lực đối địch với Nghệ Phong, nhưng không thể không thừa nhận, thực lực của Nghệ Phong đã khuất phục bọn họ. Cho dù là Tiên Thánh, không thừa nhận cũng không được, mình kém Nghệ Phong rất xa. Nếu không nhờ vào sáu Chí Tôn hợp lực, thật sự sẽ bị Nghệ Phong thu thập.
 
Nham thạch nóng chảy phía dưới đã sinh ra sóng nhiệt cuồn cuộn, kình khí phát tán trong hư không, mang theo ý thê lương và bi thiết.
 
Một đám Chí Tôn đều tự nhìn nhau, tiêu hao thọ nguyên khiến bọn họ đều bị thương rất nặng. Một trận chiến này, tuy bọn họ thắng, nhưng cái giá phải trả quá lớn.
 
Dùng lực lượng một người, trọng thương lục đại Chí Tôn. Mặc kệ Nghệ Phong thất bại, nhưng thực lực bực này cũng đủ để cho Nghệ Phong thành một truyền thuyết, một truyền thuyết vượt xa tất cả bọn họ.
 
Tiên Thánh nói ra:
 
- Đi thôi. Một trận chiến này, cái giá phải trả quá lớn.
 
Một câu này khiến năm Chí Tôn trầm mặc. Mà Độc Thánh lại thi lễ một lần nữa nói:
 
- Ma Thánh. Nếu ngươi không mạnh như vậy. Ta nguyện ý trở thành bằng hữu của ngươi. Nhưng thế sự vô thường, mọi việc đều không thể tự theo ý mình. Ngươi lên đường bình an!
 
Nghe được Độc Thánh nói, một đám Chí Tôn rõ ràng trăm miệng một lời hướng lên hư không, nhẹ lẩm bẩm nói:
 
- Lên đường bình an!
 
Nhìn nham thạch nóng chảy cuồn cuộn phía dưới, một đám võ giả không có ai vui mừng, không có ai muốn Tru Tiên Kiếm. Thần khí như vậy, hãy để cho nó cùng nhất đại Chí Tôn vô thượng cùng một chỗ, vĩnh viễn chôn trong nham thạch nóng chảy. Huống chi, nhiệt độ nham thạch nóng chảy như vậy, cho dù bọn họ là Chí Tôn cũng không dám tiến vào trong đó, đây là uy lực thiên địa, bọn họ thân là Chí Tôn, muốn đối mặt uy thế thiên địa, đó chính là muốn chết.
 
Một đám Chí Tôn nhìn thoáng qua địa phương đánh nhau, sau khi hít sâu một hơi, đều tự lách mình rời đi.
 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
807,551
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1682: Đại Kết Cục - Cuối


 
Tin tức Lục đại Chí Tôn vây công Nghệ Phong, sáu người trọng thương mà về, mà Nghệ Phong vẫn lạc truyền khắp toàn bộ đại lục. Nhớ tới uy thế khủng bố ở Khủng Cụ sâm lâm lúc trước, đại lục chấn động lần nữa.
 
Nhất đại Chí Tôn Vô Thượng, lại vẫn lạc như thế. Nghĩ tới lục đại Chí Tôn đều trọng thương trở về, người đại lục đều kinh hãi không thôi. Chỉ là tưởng tượng, cũng có thể nghĩ ra được đó là tồn tại cường hãn bực nào.
 
Tuy vẫn lạc, chỉ là ở trong nội tâm tất cả mọi người, đây đã là một tồn tại không thể siêu việt. Trong nội tâm của vô số người ở đại lục, lập tức sinh ra tâm sùng bái và kính ngưỡng nhân vật kia. Tuy vẫn lạc, nhưng vẫn là Thần như trước.
 
Mà đồng thời, rất nhiều võ giả cũng chú ý tới biến hóa của Tội Ác Chi Thành và Thánh Thành, mà Thánh Thành vàTội Ác Chi Thành đúng như mọi người đoán trước, tất cả lâm vào trong im lặng. Các Chí Tôn lúc trước vây quanh ở Thánh Thành và Tội Ác Chi Thành đều rời khỏi hai nơi này.
 
Đại lục tựa hồ ở thời khắc này, lâm vào trong yên tĩnh. Chuyện tình Ma Thánh vẫn lạc, tựa hồ thật sự giống như các vị Chí Tôn nghĩ, bởi vì hắn vẫn lạc, hai vị Chí Tôn Tiên Tà ai cũng đừng vọng tưởng làm gì được ai, lâm vào trầm mặc lần nữa.
 
Loại tình huống này, khiến một đám Chí Tôn hết sức hài lòng. Đại lục cần sự cân bằng này.
 
...
 
Đỉnh Tội Ác Chi Thành, Yêu Thánh nhìn nữ nhân điên đảo chúng sinh trước mặt, thở nhẹ một hơi nói:
 
- Ta đi tới chỗ đánh nhau xem qua, ở đó chỉ còn lại nham thạch nóng chảy quay cuồng, ta cũng muốn tiến vào trong nham thạch nóng chảy này, chỉ là phàm thai cuối cùng cũng không kiên trì nổi. Ở đó đã không có một tia bóng dáng của Nghệ Phong.
 
Ánh mắt Tần Y nhìn phương hướng Khủng Cụ sâm lâm, hít sâu một hơi nói:
 
- Hắn không có chuyện gì.
 
Yêu Thánh thấy loại trạng thái này của Tần Y, thở nhẹ ra một hơi nói:
 
- Ta cũng muốn tin tưởng hắn không có việc gì, chỉ là, lục đại Chí Tôn ra tay, Nghệ Phong không có đường khác có thể đi. Hắn có thể đánh lục đại Chí Tôn trọng thương, cũng đã để cho ta không dám tin.
 
Tần Y kiên định lắc lắc đầu như trước nói:
 
- Hắn nói qua, hắn không có việc gì.
 
Yêu Thánh nghe được Tần Y nói như vậy, không khỏi thở dài một hơi. Một tháng này, mỗi ngày Tần Y đều trấn an nữ nhân của Nghệ Phong và đám người Yêu Ngọc. Mà lý do của nàng là vì một giọt tinh huyết của Nghệ Phong.
 
Yêu Thánh cũng từng bảo Tần Y lấy giọt máu huyết ra cho hắn nhìn xem, kỳ thật quan trọng nhất là để nữ nhân thần kinh có chút hoảng hốt này hết hy vọng. Nhưng Tần Y lại lắc đầu, không đáp ứng thỉnh cầu này của hắn.
 
Yêu Thánh thấy không thay đổi được Tần Y, ánh mắt chỉ có thể chuyển hướng Điệp Vận Du bên cạnh Tần Y, chỉ là khiến Yêu Thánh bất đắc dĩ chính là, Điệp Vận Du rõ ràng nói cho hắn:
 
- Ta tin tưởng Tần Y. Ta càng tin tưởng hắn không có việc gì.
 
Yêu Thánh lắc lắc đầu, thở nhẹ ra một hơi, nghĩ thầm những nữ nhân này của Nghệ Phong đều là hết hy vọng rồi. Biết rõ hắn vẫn lạc, nhưng hết lần này tới lần khác lại không muốn tin tưởng.
 
Tại thời điểm Yêu Thánh đau đầu, Tần Y đột nhiên chớp động, thân ảnh bay về phía Khủng Cụ sâm lâm.
 
- Ngươi muốn làm gì?
 
Yêu Thánh hướng Tần Y hô.
 
- Ta đi xem địa phương đánh nhau.
 
Nghe được câu này, Yêu Thánh không ngăn cản Tần Y, nghĩ thầm nhìn thấy cũng tốt, có thể sẽ làm Tần Y bình thường trở lại.
 
Yêu Thánh cũng không nói cái gì, nhìn thoáng qua Điệp Vận Du đuổi theo, hắn cũng chớp động đuổi theo.
 
Thân ảnh ba người chớp động, rất nhanh đã đi tới địa phương nham thạch nóng chảy cuồn cuộn này. Nhìn địa phương nham thạch nóng chảy cuồn cuộn, sắc mặt của Tần Y và Điệp Vận Du đều biến thành trắng bệch không thôi.
 
- Sẽ không, sẽ không, rõ ràng trước khi đệ đi đã nói cùng ta, trong tinh huyết có khí tức của đệ, đệ tuyệt đối sẽ không có việc gì, vì cái gì, vì cái gì… Nghệ Phong, đệ trả lời ta vì cái gì?
 
Tần Y khàn cả giọng nhìn hư không hô.
 
Nhìn Tần Y rơi lệ đầy mặt, con mắt đỏ bừng, Yêu Thánh lẳng lặng đứng ở một chỗ.
 
- Nghệ Phong, đệ không phải muốn hoang dâm vô độ, tử túy kim mê sao? Đệ xuất hiện đi, giấc mộng của đệ đều đã thành hiện thực. Vì cái gì đệ không hiện ra. Đệ hỗn đản này, vì cái gì gạt ta.
 
Thanh âm Tần Y hô có chút khàn khàn. Đến cuối cùng, trên mặt nàng đã tràn đầy nước mắt, cả con mắt cũng bị tơ máu che kín.
 
Mà đúng lúc này, thần sắc của Tần Y nguyên bản uể oải đột nhiên chấn động. Dùng tay sờ lên trán, cũng là nơi mà Nghệ Phong lưu lại giọt tinh huyết kia, giờ phút này lại nhúc nhích. Lúc trước Yêu Thánh hỏi nàng muốn xem qua máu huyết, nhưng mà Tần Y lại phát hiện nàng không khống chế được. Giờ phút này máu huyết lại tự mình di động, điều này khiến thân thể Tần Y run rẩy lên.
 
Dưới tình huống Tần Y run rẩy, giọt tinh huyết này bay nhanh ra khỏi trán của Tần Y.
 
- Tinh huyết?
 
Yêu Thánh nhìn giọt tinh huyết bay nhanh ra, cũng giật mình không thôi, thật không ngờ Tần Y thật sự có thứ này.
 
Mà trong lúc tất cả mọi người chưa biết chuyện gì xảy ra. Giọt tinh huyết này lại nổ tung, hóa thành huyết vụ xuất hiện giữa không gian, huyết vụ chậm rãi ngưng tụ thành một nhân hình. Nhìn hình người chậm rãi ngưng tụ kia, Yêu Thánh trừng to mắt:
 
- Nghệ Phong?
 
Điệp Vận Du và Tần Y đều có thể tinh tường nhìn ra, bóng người mơ hồ mà huyết vụ ngưng tụ ra này, chính là Nghệ Phong.
 
Lúc tất cả mọi người ngừng thở nhìn xem huyết vụ nhìn như gió thổi qua có thể tản mất , mà dưới ánh mắt nhìn kỹ của ba người, huyết vụ này rõ ràng chậm rãi bắt tay kết ấn. Mà cùng lúc đó, ở trong hư không, bốn phương tám hướng truyền đến một thanh âm, thanh âm này tựa như có thể xuyên qua thân thể cốt tủy, triệt để dung nhập trong tâm thần, mang theo cảm giác tối tăm.
 
Thanh âm tựa như tiếng vang u cốc vang lên từ bốn phương tám hướng:
 
- Dùng bản nguyên chi lực, ngưng thân thể Ma Thần. Lập nên Thần vị!
 
Dưới thanh âm thần kỳ này, trong nham thạch nóng chảy, một thanh lợi kiếm bay nhanh ra. Cùng lúc này, vô số tinh quang hội tụ về phía huyết vụ.
 
Trong nháy mắt thời gian, một thân thể gần như trong suốt nhập vào trong huyết vụ.
 
- Hồn thể?
 
Yêu Thánh ngây dại kêu lên sợ hãi. Hắn có thể cảm giác được vật thể trong suốt nhập vào trong huyết vụ trước mặt kia chính là hồn thể, mà khiến hắn khủng bố nhất chính là, hồn thể này lẳng lặng phát ra một tia khí tức khiến cho hắn cảm giác như núi cao, căn bản không cách nào địch nổi.
 
- Thiên địa vạn vật, bản nguyên tạo thành.
 
Thanh âm mơ hồ kia vang lên lần nữa, Yêu Thánh có thể cảm giác được, tất cả đều giống như phân hoá biến mất, bùn đất, không gian, nham thạch nóng chảy... Hết thảy đều trở về bản nguyên, vô hình vô ảnh.
 
Mà cùng lúc này, hồi thể trong suốt nhập vào huyết vụ kia, lại sinh ra thịt, máu, tóc, nội tạng, xương cốt… Giống như bắt đầu sinh ra một con người mới.
 
Tần Y và Điệp Vận Du càng rung động che miệng lại, trừng to mắt nhìn một màn này, trong mắt tràn đầy rung động.
 
Dưới tình huống kỳ dị này, một hình người đầy đủ cứ như vậy xuất hiện.
 
Mà sau khi người này xuất hiện, Điệp Vận Du kinh hỉ hô:
 
- Nghệ Phong!
 
Người trước mặt kia, giống như đúc cùng Nghệ Phong, loại khí tức quen thuộc này, khiến Điệp Vận Du và Tần Y nhào tới.
 
Nghệ Phong dang tay ôm lấy hai nàng, nhẹ hít một hơi, nói bên tai Tần Y:
 
- Ta biết rõ, nàng nhất định sẽ tới nơi này. Bất quá, tới hơi trễ. Tiếp qua một hai tháng nữa, ta sẽ thật sự vẫn lạc.
 
Lúc trước Nghệ Phong lưu lại một giọt tinh huyết trên trán Tần Y, trong đó ẩn chứa tinh hoa của hắn, đồng thời còn có khí tức kỳ dị của Thánh chủ đời thứ nhất may mắn đạt tới Thần Cấp, tất cả đều ở trong đó.
 
Sau khi đạt tới Chí Tôn, Nghệ Phong biết khí tức kỳ dị kia là gì, tuy không phải bản nguyên chi lực chân chính, nhưng mà đã đến gần vô hạn.
 
Mà Nghệ Phong cũng chính là vì nguyên nhân này mới đối chiến với đám người Tiên Thánh, dùng Thái Cực âm dương, ngộ thiên địa bản nguyên, mà trong lúc giao thủ cuối cùng, tất cả đều chuẩn bị, chỉ kém có cơ hội. Thời điểm cánh tay Nghệ Phong bị đánh nát, sẽ lấy tất cả hồn thể, dùng Ngũ hành phân hoá, rơi lả tả trong thiên địa.
 
- Thực xin lỗi, ta không biết.
 
Tần Y thật có lỗi nói, gắt gao ôm Nghệ Phong.
 
Nghệ Phong khẽ cười cười, lắc đầu.
 
Mà Yêu Thánh ở một bên, lúc này lại trừng to mắt nhìn Nghệ Phong, dùng ngón tay chỉ vào Nghệ Phong, ngữ khí lắp bắp nói:
 
- Ngươi... Ngươi... Ngươi... Thành tựu Thần vị.
 
Nghệ Phong nhìn Yêu Thánh cười cười, cũng không trả lời hắn. Mà đột nhiên bay lên phía trên hư không, mở miệng thản nhiên nói:
 
- Kể từ hôm nay, thiên địa nô bộc cho ta, vạn vật do ta biến thành, bản Thần Nghệ Phong, thành tựu Thần vị.
 
Thanh âm của Nghệ Phong không lớn, chỉ là toàn bộ không gian giống như nịnh nọt Nghệ Phong, thanh âm lại vang lên trên khắp ngõ ngách đại lục.
 
Nguyên bản đám người Tiên Thánh vừa mới dưỡng tốt thương thế, hư không đột nhiên nổ vang thanh âm này, bọn họ hơi sững sờ, sau đó trên mặt lộ ra vẻ không dám tin. Nhưng mà, khắp nơi vang lên thanh âm này lại khiến bọn họ phải tin tưởng đây là sự thực.
 
- Thần vị. Hắn thành Thần rồi? Điều này sao có thể? Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng.
 
Một đám Chí Tôn kinh hãi mở miệng.
 
Chỉ là, sau khi kinh hãi xong, nguyên một đám bắt đầu cấp tốc tán loạn. Thần a, đây chính là Thần linh, thiên địa đều do hắn khống chế, bóp chết bọn họ còn không phải như bóp chết con kiến sao?
 
...
 
Mà câu tuyên cáo kia, khiến toàn bộ đại lục sôi trào lần nữa.
 
- Thần? Thần linh?
 
Thời điểm tất cả mọi người trừng to mắt, còn đang hoài nghi, lại cảm giác một cổ uy thế căn bản không cách nào ngăn cản, bao trùm toàn bộ đại lục, từ cổ uy thế không có vật gì cản nổi trên không gian truyền xuống này. Bất kể là võ giả nào, đều cúi người quỳ rạp xuống đất, một cử động nhỏ cũng không dám.
 
Yêu Thánh đồng dạng trừng to mắt nhìn Nghệ Phong, Đây là... Đây là lực lượng của Thần linh sao? Không ra tay, có thể khiến thiên địa vạn vật cúi đầu lễ bái.
 
Nghệ Phong nhìn nham thạch nóng chảy dưới chân, nhàn nhạt nói một câu:
 
- Hợp!
 
Tiếng nói của Nghệ Phong vừa hạ xuống, khe vực to lớn này lập tức hợp lại.
 
- Khủng Cụ sâm lâm, thành!
 
Nghệ Phong lên tiếng lần nữa, nguyên vốn Khủng Cụ sâm lâm đã tan nát, cư nhiên dùng một loại tốc độ có thể thấy được rõ ràng, vô số cây cối xanh biếc bừng bừng xuất hiện, nguyên bản Khủng Cụ sâm lâm bị phá hủy sạch sẽ, xanh biếc một mảnh lần nữa.
 
- Đây là bản nguyên chi lực? Có thể hóa thiên địa vạn vật! Tất cả mọi vật thế gian, bất quá là bản nguyên phân hoá ra mà thôi.
 
Yêu Thánh sững sờ nhìn Khủng Cụ sâm lâm tựa như thần tích này, dùng sức mở trừng hai mắt, rốt cục tin điểm ấy.
 
Mà đám người Tần Y cũng sớm bị sợ ngây người, đây là thần tích, mà người nam nhân trước mặt chính là Thần linh.
 
...
 
- Nghệ Phong, đệ... Đệ...
 
Tần Y muốn nói gì đó. Chỉ là, lại cái gì cũng nói không nên lời.
 
Nghệ Phong khẽ cười cười, lập tức đưa ánh mắt chuyển hướng Điệp Vận Du nói:
 
- Còn nhớ rõ ta đã từng nói với nàng về quốc gia ta muốn thành lập hay không? Quốc gia kia, lúc trước nàng nói, muốn nhìn quốc gia đó một lần.
 
Điệp Vận Du nói ra:
 
- Quốc gia là quê hương ta, ta còn nhớ rõ, lúc trước nàng nói muốn có một quốc gia như vậy trên thế giới này.
 
Nghệ Phong cười cười nói:
 
- Này hôm nay, ta kiến tạo cho nàng một quốc gia như vậy.
 
Nói xong, cánh tay Nghệ Phong hất lên, ba người biến mất tại chỗ. Rất nhanh, ba người đã xuất hiện ở trung tâm đại lục.
 
Giữa ánh mắt nhìn kỹ của Tần Y và Điệp Vận Du, Nghệ Phong nhìn dưới chân, quát khẽ:
 
- Dùng danh Ma Thần, hiện ra Hoàng Hà.
 
Theo tiếng quát của Nghệ Phong vang lên, đại lục bắt đầu nhúc nhích điên cuồng, một dòng sông cực lớn xuất hiện trên đại lục. Hoàng Hà cuồn cuộn nước chảy không thôi.
 
- Dùng danh Ma Thần, ngưng Trường Giang!
 
- Dùng danh Ma Thần, ngưng Himalaya.
 
- Dùng danh Ma Thần, ngưng Thiên Sơn!
 
- ...
 
Từng tiếng nói của Nghệ Phong vang lên, toàn bộ đại lục nhúc nhích nghiêng trời lệch đất, từng dãy núi, từng hồ nước, từng dòng sông hiển hiện, bóng dáng quốc gia dần dần rõ ràng.
 
Tần Y và Điệp Vận Du chứng kiến một màn này, nguyên một đám không dám tin che miệng, không cách nào tưởng tượng, Nghệ Phong nhấc tay là có thể có lực lượng như vậy, lực lượng của Thần, quả nhiên không phải người thường có thể so sánh.
 
- Ngưng Vạn Lý Trường Thành...
 
Theo tiếng nói của Nghệ Phong rơi xuống, một Trường Thành kéo dài vạn dặm xuất hiện, đám người Tần Y nhìn xem Trường Thành này, không khỏi cảm giác một cỗ bành trướng cùng đồ sộ.
 
...
 
- Tử Cấm thành, hiện!
 
Dưới tiếng nói này của Nghệ Phong, một tòa thành trì mọc lên từ trong mặt đất, từng tòa cung điện xa hoa xuất hiện trong đó. Mà sau khi cung điện kiến thành. Mấy người Tần Y sớm đã bị rung động.
 
- Đây là... Đây là quốc gia kia sao!
 
Điệp Vận Du nhìn Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy rung động. Một quốc gia như vậy, xác thực dao động nhân tâm. Trong ấn tượng của nàng, có lẽ có kiến trúc xinh đẹp vượt qua kiến trúc trong đó. Chỉ là, hết thảy phối hợp của quốc gia này, lại khiến người ta có một loại trang nghiêm cùng hùng vĩ. Nhìn Trường Thành liên miên vạn dặm, tâm của Tần Y cùng Điệp Vận Du cũng theo nó lan tràn.
 
Nhìn cảnh sắc quen thuộc trước mặt, Nghệ Phong có chút nhíu mày, mặc dù cảnh sắc của quốc gia này xác thực không kém bao nhiêu. Tuy nhiên lại thiếu vài phần ý cảnh đặc thù nào đó.
 
Nghệ Phong nghĩ nghĩ, đột nhiên hướng hư không lăng một trảo, dưới một trảo này của Nghệ Phong, vô số vẫn thạch xuất hiện, bị Nghệ Phong nắm trong tay khẽ vuốt vuốt.
 
- Dùng danh Ma Thần, đúc tạo Cửu Đỉnh, trấn áp số mệnh. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
 
Nghệ Phong vừa dứt lời, vẫn thạch phía trên hư không không ngừng ngưng tụ, chín cự đỉnh vạn trượng hiện ra trong tầm mắt của mọi người.
 
- Thần khí! Là Thần khí!
 
Yêu Thánh có chút tham lam nhìn chín cự đỉnh này, Thần linh đúc tạo thứ gì đó, đây không phải là Thần khí thì là cái gì?
 
- Còn thiếu gì nữa nhỉ?
 
Nghệ Phong nhìn chín đại đỉnh này, rốt cục nghĩ tới điều gì. Hắn khẽ cười cười:
 
- Như thế, các ngươi giúp ta một chuyện a.
 
Nói xong, Nghệ Phong chụp vào hư không, dưới một trảo này. Hồng Thánh xuất hiện trong tay của hắn, mà thời điểm Hồng Thánh xuất hiện, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, trừng to mắt nhìn Nghệ Phong.
 
Hồng Thánh dùng sức giãy dụa, chỉ là trước mặt Nghệ Phong, hắn so với một con kiến còn không bằng, căn bản không thể nhúc nhích.
 
- Ngươi làm khí linh của Cửu Đỉnh a.
 
Nói xong, Nghệ Phong ném Hồng Thánh vào trong Cửu Đỉnh, dưới thiên ngoại chi hỏa thiêu đốt, Hồng Thánh triệt để dung nhập trong Cửu Đỉnh.
 
- Độc Thánh!
 
- Kim Thánh!
 
- Ám Thánh!
 
- Y Thánh!
 
- Đế thánh!
 
- Ngưu Thánh!
 
- ...
 
Tám Chí Tôn, theo Nghệ Phong nhắc tới, rõ ràng toàn bộ dung nhập đến trong Cửu Đỉnh, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
 
- Tiên Thánh!
 
Nghệ Phong hô lên, Tiên Thánh xuất hiện trong tay Nghệ Phong, Nghệ Phong nhìn Tiên Thánh giãy dụa không ngừng, khẽ cười nói:
 
- Ngươi trốn vào trong Bí Cảnh, chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi trốn được sao?
 
Tiên Thánh trừng to mắt nhìn Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ:
 
- Không có khả năng, không có khả năng, trên đời này tuyệt đối không có khả năng có người bước ra một bước kia.
 
Nghệ Phong khẽ cười nói:
 
- Thật xin lỗi, bản Thần cho ngươi thất vọng rồi. Đồng thời, đa tạ các ngươi trợ giúp mới khiến bản Thần có cơ hội bước ra một bước kia. Đồng dạng, có thể làm khí linh Cửu Đỉnh, các ngươi cũng rất may mắn.
 
Nói xong, Nghệ Phong đánh Tiên Thánh vào trong Cửu Đỉnh. Chín Chí Tôn bị Nghệ Phong luyện hóa, hóa thành khí linh, phân tán vào trong Cửu Đỉnh.
 
Yêu Thánh nhìn một màn này, hắn dùng sức nuốt nuốt nước miếng. Chín Chí Tôn a, trong tay hắn ngay cả con kiến cũng không bằng.
 
- Hoa Hạ Cửu Đỉnh, trấn áp Cửu Châu, đi...
 
Nghệ Phong quát một tiếng, Cửu Đỉnh rơi vào trong cửu châu, dung nhập trong đó, lúc cửu châu rơi xuống, Yêu Thánh có thể chứng kiến tử quang quấn quanh quốc gia này.
 
- Tru Tiên Kiếm, ra...
 
Thời điểm Tru Tiên Kiếm bay nhanh ra, Nghệ Phong luyện hóa một lần nữa, đánh vào trong quốc gia quát:
 
- Tru Tiên kiếm trận, chủ sát phạt...
 
Một kiếm trận thật lớn dung nhập trong quốc gia này, toàn bộ quốc gia lại thêm vài phần sát phạt chi khí.
 
- Phệ Châu thiên hạ. Trở về vị trí cũ...
 
Nghệ Phong quát một tiếng, bất kể là Phệ Châu trong cơ thể, hay là Phệ Châu chưa bị luyện hóa khắp đại lục đều bay nhanh về phương hướng này. Theo Phệ Châu bay tới, đồng thời Nghệ Phong không ngừng đánh ấn kết trong tay.
 
- Phệ Châu hóa thân Long mạch, ngưng Thần Long chân thân, nạp thiên địa linh khí.
 
Nghệ Phong quát một tiếng, Phệ Châu bắt đầu hòa tan, sau cùng ngưng tụ thành một bộ dáng Ngũ Sắc Thần Long. Mà thời điểm Thần Long xuất hiện, Nghệ Phong nhập nó vào trong quốc gia.
 
Mà khi Long mạch hình thành, linh khí bốn phía cũng bắt đầu ngưng tụ về phía quốc gia này. Linh khí của quốc gia này vượt qua những nơi khác rất nhiều.
 
- Yêu Ngọc! Hiện!
 
Nghệ Phong vừa nói xong, Yêu Ngọc đột nhiên hiện ra ở trên hư không, Yêu Ngọc xuất hiện, nhìn Nghệ Phong hô lớn:
 
- Đại ca, đại ca thành Thần rồi?
 
Nghệ Phong nhìn Yêu Ngọc cười cười nói:
 
- Ngươi có huyết mạch Thần Long, vậy ngươi liền làm Thần thú hộ quốc đi.
 
Trong sự nghi hoặc của Yêu Ngọc, Nghệ Phong đột nhiên bắn ra một đạo bản nguyên chi lực phân hoá:
 
- Dùng danh Ma Thần, mượn bản nguyên chi lực, hóa thành Thần Long, trấn áp quốc gia.
 
Nghệ Phong quát một tiếng, một đạo bản nguyên chi lực đánh vào trong cơ thể Yêu Ngọc, mà sau khi bản nguyên chi lực đánh vào trong cơ thể Yêu Ngọc. Trong nháy mắt Yêu Ngọc hóa thành thân thể Ma thú, mà thân thể Ma thú chỉ xuất hiện trong nháy mắt, trên người Yêu Ngọc xuất hiện từng đạo lân phiến lóng lánh.
 
Yêu Thánh nhìn xem một màn này, hắn ngốc trệ nhìn Ngũ Trảo Kim Long trước mặt, hiển nhiên đây cũng không phải là Ma thú, mà là Thần thú trong truyền thuyết.
 
- Từ nay về sau, ngươi đổi tên Thần Long. Trấn áp quốc gia.
 
Yêu Ngọc nhìn Nghệ Phong gật đầu nói:
 
- Vâng! Đại ca!
 
Mà Nghệ Phong làm xong hết thảy, lần nữa nhìn về phía quốc gia, lúc này mới nhẹ gật đầu.
 
Điệp Vận Du nhìn quốc gia này, tâm thần đã sớm không ở trên thân thể. Nàng rốt cục minh bạch vì cái gì Nghệ Phong luôn nói muốn thành lập quốc gia, quốc gia này căn bản không có khả năng tồn tại trên phiến đại lục này, hoặc là nói quốc gia như vậy có ý nghĩa đặc thù riêng đối với Nghệ Phong và bản thân nàng.
 
Nhìn quốc gia cơ hồ có thể hút lấy tâm hồn nàng, Điệp Vận Du hít sâu một hơi, có gắng bài trừ ý nghĩ trong lòng.
 
- Đây là Hoa Hạ! Mặc dù là đồ dỏm, nhưng mà để cho ta cảm giác được một tia khí tức quê hương.
 
Tần Y cổ quái nhìn Nghệ Phong, một chỗ tràn ngập linh khí như vậy, nếu tồn tại ở trên đại lục mà nói. Khẳng định vô số chạy tới. Chỉ là, vì cái gì căn bản chưa nghe nói qua.
 
Nghệ Phong nhìn các nàng cười cười nói:
 
- Từ nay về sau, ta sẽ mang các nàng ngao du thiên địa.
 
Điệp Vận Du gật gật đầu, nhìn quốc gia tên là Hoa Hạ này, nhớ tới lúc trước mỗi lần nàng và hắn ngồi hóng gió, hắn luôn nói muốn kiến tạo quốc gia kia. Lúc đó cũng chỉ cười khẽ một tiếng.
 
Khi đó nàng cho rằng Nghệ Phong là nói giỡn, thẳng cho tới trước hôm nay cũng cho rằng như thế. Hơn nữa, kiến tạo quốc gia trong tưởng tượng của nàng, cũng là xâm lược một quốc gia nào đó, sau lại chậm rãi kiến tạo. Ngược lại thật không ngờ, cư nhiên là kiến tạo như vậy.
 
Lúc trước Nghệ Phong cũng không thể tưởng được thật có thể thực hiện, khi đó hắn nói chỉ là một mơ ước. Một mộng tưởng không thể nào chạm tới.
 
Nhìn quốc gia này, mấy người đều trầm mặc.
 
...
 
Sau khi đại lục trống rỗng xuất hiện một quốc gia, người trong đại lục cũng lục tục dời vào trong đó. Chỉ có điều, không phải mỗi người đều có thể đi vào.
 
...
 
Trên đỉnh Tử Cấm Thành!
 
Hai đứa bé tuổi cũng không lớn, cả hai đều rất đánh yêu, lúc này lại bỉu môi nói:
 
- Phụ thân nói phải về nhà. Chỉ là người vì cái gì lại mang Mộng Nhiên a di cùng Diệp Hi a di.
 
- Ừ! Phụ thân thật là xấu, về nhà còn không mang chúng ta trở về. Hừ...
 
- Phải, chúng ta cũng muốn đến xem quê hương của phụ thân a. Người xấu lắm...
 
Tần Y và Nguyệt Nghiên nghe hai tiểu hài tử nói chuyện, khẽ cười cười, ánh mắt nghi hoặc nhìn đối phương. Đối với việc Nghệ Phong mang Liễu Mộng Nhiên các nàng không kỳ quái, dù sao gần đây Nghệ Phong sủng ái Liễu Mộng Nhiên đến cực điểm, Liễu Mộng Nhiên cũng xác thực đáng giá để hắn sủng ái như thế. Chỉ là, mang cả Diệp Hi đi thì lại không hiểu. Theo lý thuyết, tuy Nghệ Phong và Diệp Hi có chút mập mờ, nhưng lại một mực bảo trì giới hạn. Nhiều khi, Nghệ Phong phảng phất không có ý nghĩ gì với nàng. Điều này đối với Nghệ Phong mà nói có chút không thể tưởng tượng nổi. Nhưng mà quả thật cho các nàng một loại cảm giác như vậy.
 
Nhưng bọn họ không cách nào lý giải chính là, Nghệ Phong lại mang một nữ nhân không phải nữ nhân của hắn trở lại Hoa Hạ gì đó. Mà không mang nhi nữ của hắn. Đây là điều bọn họ trăm mối vẫn không có cách giải.
 
...
 
- Vì sao ngươi mang ta đi?
 
Diệp Hi cũng nghi hoặc không thôi.
 
- Bởi vì ta mang nàng đi gặp một người. Nhìn xem người kia có ý kiến gì đối với nàng hay không.
 
Nghệ Phong khẽ cười cười, nhớ tới muội muội kia của hắn, hắn lại không dám làm gì Diệp Hi, bằng không sẽ bị muội muội của hắn nói thành cầm thú, đương nhiên, nếu muội muội của hắn đồng ý, vậy thì lại khác. Cho nên, Nghệ Phong mang nàng đi, để Diệp Hi cũng biết, vì cái gì lúc trước hắn một mực như thế đối với nàng.
 
Mà về phần không mang đám người Tần Y theo, Nghệ Phong dám mang sao? Một nhóm người đi tới, còn không làm mụ mụ hắn sợ chết mới lạ. Cho nên, Nghệ Phong trước mang Liễu Mộng Nhiên về. Dùng tính cách của Liễu Mộng Nhiên, ai có thể không bị nàng chinh phục?
 
Dù sao, chỉ cần hắn đến chỗ đó, có thể làm truyền tống trận cho chúng nữ qua lại, chỉ có điều một cái trước sau mà thôi. Về phần Kỳ nhi và Thiến nhi cũng vậy, dù sao hai đứa không phải con của Liễu Mộng Nhiên, nữ nhân là Liễu Mộng Nhiên, mẫu thân không phải Liễu Mộng Nhiên, chuyện này không dễ giải thích. Cho nên, hết thảy đều phải từ từ sẽ đến, cho mẫu thân hắn một quá trình tiến hành theo chất lượng. Dù sao, chỗ đó chính là chế độ một vợ một chồng.
 
...
 
Sau khi đã quyết định, Nghệ Phong mang theo Liễu Mộng Nhiên cùng Diệp Hi, thân ảnh dần dần tiến vào không gian. Cùng lúc đó, Nghệ Phong nhìn chúng nữ nói:
 
- Chờ ta trở về, sẽ cử hành hôn lễ cho tất cả mọi người!
 
- Quê hương! Ta đã trở về!
HẾT
Mị Ảnh PRC Full Text
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom