Dịch Mang Theo Túi Thần Kỳ, Xuyên Qua Mạt Thế

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
764,283
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Mang Theo Túi Thần Kỳ, Xuyên Qua Mạt Thế

Mang Theo Túi Thần Kỳ, Xuyên Qua Mạt Thế
Tác giả: Nhà Ta Có Loli Tiểu Nương Tử
Tình trạng: Đang cập nhật




Thể loại: Xuyên không, đồng nhân Doraemon, mạt thế, np, HE

Xuyên qua chưa tính lại xuyên vào mạt thế đầy rẫy những tang thi tìm thịt để ăn.

Khuôn mặt bình thường không thể bình thường hơn, tính cách chẳng có gì là hấp dẫn người, càng không phải người thông minh tuyệt đỉnh. Cô không hề mơ ước trở thành người giải cứ thế giới hay nữ chính của câu chuyện ngôn tình. Cô chỉ muốn cuộc sống bình lặng như người qua đường A,B...

Nhưng vì cái gì mà cô lại bị một đám không rõ lai lịch lôi kéo? Bảo bối để chạy trốn sao lại không dùng a! Cái gì?Bảo bảo có cả một đám, chạy thoát nổi sao?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
764,283
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1: Mở đầu


Cảm giác vô lực, mệt mỏi truyền đến toàn thân.Hàng mi dày cong vút nhẹ run trong chốc lát chầm chậm mở ra.Nhãn thần phủ kín một tầng hơi nước mông lung, vô tiêu cự.Ngơ ngác quét nhìn xung quanh.Phải mất một lúc sau, mới dần dần thanh tỉnh.

Bạch Ngưng Lam động tác chậm chạp cử động từ dưới đất đứng lên, khôi phục bộ dáng vô cảm thường ngày.Nhìn từ bên ngoài vào liền không có điểm gì đặc biệt

nhưng thực chất bên trong không khác nào có một ngàn con thảo nê mã chạy qua

ầm ầm.

”Ni mã” Không nhịn được một từ văng tục không hợp lẽ phát ra từ đôi môi anh đào xinh xắn của tiểu thiên sứ.

Thật sự đủ xui xẻo a!Khi không, không có chuyện gì đi nghịch túi dự phòng của Doremi làm cái quái gì không biết? Giờ thì hay rồi, cỗ máy thần kì bị hư đến không nhìn ra hình dáng ban đầu.Cũng không biết đến ngày, tháng, năm nào mới sửa xong.

Cánh cửa thần kì thì bị Doremi đem đi bảo dưỡng, ngay cả bốt điện thoại yêu cầu cũng không có.Gương mặt nhỏ nhắn phiền chán nhíu thành một đoàn, nhìn hai vị tang thi huynh đang kêu gào cực kì nhiệt tình hướng về phía cô “chào hỏi“.Không khỏi thở dài.

Bạch Ngưng Lam đến từ thế kỉ 21 nhưng là ở tương lai, họ hàng xa nhà Nobi.Do là con lai, không thuần Nhật chính gốc nên vẻ ngoài của cô cũng có xu hướng khác biệt với người Phương Đông.

Bạch Ngưng Lam tuy hiện tại đã tận hai mươi sáu tuổi nhưng dáng vẻ bên ngoài nếu nói thành học sinh trung học còn tạm chấp nhận được, chiều cao khiêm tốn đến mức học sinhcao trung cũng phải chào thua.

Làn da non mịn như sữa, mái tóc dài màu bạch kim óng ánh trơn thẳng như thác đổ.Làm nổi bật lên đôi mắt to tròn trong suốt màu lam ngọc.Ngũ quan tinh xảo mà mềm mại, dưới chiếc mũi thanh tú khéo léo là đôi môi đỏ hồng mọng nước.

Thêm chương kia vòng một nhỏ xinh hầu như không thấy hoàn toàn một tiểu la lỵ đúng chuẩn.Quanh thân lúc nào cũng không tự chủ tản ra khí lạnh nhàn nhạt phối hợp cùng dung mạo như được họa tỉ mỉ kia dù có người nhận lầm làm búp bê sữa cũng không quá đáng.

Nhưng Bạch Ngưng Lam là người sinh không hợp thời. Ở thế kỉ 21, công nghệ hiện đại phát triển tân tiến thời đại hầu như không có kẻ có bề ngoài được đánh giá là ”xấu“.Đem ngoại hình của Bạch Ngưng Lam quăng vào đám đông cũng không thể nhận ra được, thêm vào chiều cao không thể khiêm tốn hơn lại hoàn toàn chìm nghỉm.

Ở thời đại tiên tiến như vậy, thì với chỉ số thông minh một trăm bốn mươi hai ít ỏi đến đáng thương kia.Việc tìm được việc làm phù hợp đã là may mắn lắm rồi.Dùng vài từ để đánh giá Bạch Ngưng Lam? Bình thường! Hoàn toàn bình thường!Không thể bình thường hơn.

Bạch Ngưng Lam không là sát thủ, cũng chẳng phải bác sĩ thiên tài.Trong gia đình cũng không giàu nứt vách đến độ có thể xảy ra việc tranh giành tài sản hay quyền thừa kế gì.Với túi gia hạng trung kia thì cũng không thể làmsiêu sao gì rồi.

Bạch Ngưng Lam là họa sĩ truyện tranh, tuy không quá nổi tiếng nhưng cũng không đến độ là tiểu trong suốt trong giới.Ít ra cũng được chútdanh tiếng cùng một đám fan.Cô vẽ là truyện tranh kinh dị nhưng không có lấy một con zombie.

Vì chính bản thân Bạch Băng Lam bị bệnh khích phiến nhẹ, không chịu nổi độ “ở sạch” của các vị tang thi huynh ngoài kia.

Sống đến hai mươi sáu tuổi vẫn còn là FA, không có lấy một mảnh tình vắt vai.Thì càng không nói chi đến việc bị phản bội rồi, tuy có vài thằng để ý nhưng còn chưa kịp mở lời đều trực tiếp bị khí lạnh của Bạch Ngưng Lam dọa cho chạy mất dép.

Tuy thích những thứ dễ thương nhưng Bạch Ngưng Lam là một trạch nữ, xác suất đi ra ngoài hầu như bằng không.Nên đừng nghĩ đến chuyện cứu chó, mèo hay đứa bé nào rồi bị xe tông cho hồn về Tây Thiên.

Tốc độ đi đường còn chậm hơn cả những bà cụ đi tập dưỡng sinh thì đừng nói gì đến việc bị trượt vỏ chuối, vỏ dừa hay quần sịp mà chết.

Cuối cùng, dù đã trừ hết mọi khả năng nhưng là sao cô vẫn bị xuyên qua nga? Tuy là nói cổ máy thời gian có nhiều lúc bị trục trặc nhỏ nhưng cũng không phải vận khí quá may đến như vậy đi?

Cho nên nói thân là người, ở đời phải xem lại cách ăn ở của mình!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
764,283
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2: Tưởng ta dễ bắt nạt lắm sao?


"Kì quái nha, này túi dự phòng đi đâu?Còn không phải là cô hậu đậu làm mắt đó chứ??" Bạch Ngưng Lam vừa nghĩ tới đây liền sắc mặt đều trắng đến không còn tia máu.Tâm niệm vừa động đột nhiên phát hiện trong đầu xuất hiện thêm một vật trong hình dạng một cái túi trắng có nhiều đường kẻ sọc màu hồng.Này còn không phải là túi dự phòng sao??

Nhưng là tại sao lại ở trong đầu của cô? Hết chuyện này đến chuyện khác nhượn Bạch Ngưng Lam muốn phát hỏa tới nơi rồi. "Làm sao lại chui vào rồi, phải làm sao mới lấy ra được đây a?". Chong chóng tre, kiếm điện quang,pháo không khí... không có thì làm sao sống sót với lũ thây ma này đây.Lão thiên gia, ông dù gì cũng vừa phải thôi chứ?

"Nà ní?" (cái gì)... Bạch Băng Lam không khỏi mở to hai mắt nhìn những món bảo bối đột nhiên xuất hiện ở trên tay.Cái này không phải mấy món cô vừa hô tên sao?Linh quang chợt lóe làm Bạch Ngưng Lam không khỏi liên tưởng đến mấy cái không gian trong tiểu thuyết cũng tồn tại một dạng như vậy.

Xuất...vào....xuất..vào... Ha...ha.Cho các ngươi biết, không phải chỉ nữ chính vạn người mê các ngươi mới có không gian.Không gian của các ngươi có

lợi hại như  của ta không hở?Có nhiều bảo bối như ta sao?Không phải chỉ một cái

ao nước... gọi là cái gì linh tuyền mà xài từ đầu mùa tới cuối mùa, vừa tắm vừa uống sao? Các ngươi không phải chỉ có một mảnh đất thôi sao? Mua...ha ..ha, ta cũng có không gian.

Nhưng đáng tiếc ở chỗ thời gian cô có thể vào bên trong túi dự phòng chỉ vừa vặn ba phút liền bị đá đi ra.Cũng không biết có bỏ thêm được thứ gì khác vào không?Chuyện này đành để sao đi.

Đến cuối cùng cũng không cười nổi nửa.Chỉ lấy ra mấy món bảo bối làm tiêu hao quá nhiều lực tinh thần nhườn cô nhức đầu không thôi.Chán nản lắc lắc tiểu đầu, mếu máo nhìn số lượng bảo bối trongtúi dự phòng mà bản thân vừa lấy ra.Tại sao chứ, Doremi- chan? Tại sao lại lấy đi lượng lớn bảo bối đi bảo dưỡng vào đúng lúc này chứ? Tổng cộng bốn ngàn mấy bảo bối trong khi ở đây chỉ có hơn năm mươi món.Trời muốn diệt ta a!!!

Tuy buồn phiền là thế, nhưng Bạch Ngưng Lam thuộc loại sinh vật có thể thích ứng mọi môi trường dù có là địa cầu hay sao hỏa cũng không thể làm khó dễ.Buồn phiền thì hiện thực có thay đổi sao? Các ngươi khóc lóc có ai thương xót sao? Đau khổ cầu xin có quay trở lại được sao?

Nếu không trở lại thì chỉ có thể cố gắng làm quen với thực tại, chỉ như thế mới có biện pháp nhượn ngươi tiếp tục sống.Chỉ kẻ thức thời mới có tư cách đi tiếp.Coi như cô cũng là may mắn hơn bao nhiêu người khác đi, xuyên qua còn mang theo bàn tay vàng này thì không cần lo phải sợ hãi từng giây từng phút bất cứ khi nào cũng có thể hi sinh anh dũng.

Lấy ra ngôi nhà ốc sên rồi nhanh chóng chui vào, kẻo lại thêm một vị khách không mời nào khác lại chui ra.Chẳng phải cô liền đi tong cái mạng nhỏ?Có câu " biết địch, biết ta trăm trận trăm thắng", không khỏi từ trong túi dự phòng lấy đi ra từ điển sống.

Địa điểm: địa cầu

Thời đại: thế kỉ 21, 2023.

Tình trạng: loạn lạc, mạt thế xảy ra, tang thi hoành hành, virut lây lan.Nhân loại tổn thất nặng nề chỉ còn khoảng 1/10 tổng nhân số toàn thế giới.Khi sắp bước vào nguy cơ diệt vong thì dị năng giả xuất hiện.

Lãnh thổ nhân loại bị thu hẹp nhanh chóng.Trên đất liền bị thú biến dị xâm chiếm, liền các khu rừng nguyên sinh  biến dị thực vật lấy làm sở hữu.Trên không là tộc thú cầm cùng trùng tộc biến dị chiếm đóng,  đại dương có sơn hải thú thượng vị.

*Nhân loại: xuất hiện dược tề ngăn ngừa biến tang thi bệnh độc xác suất tương đối 50/100, cùng một số vũ khí tối tân.

*Biến dị thú: xuất hiện biến dị thú động vật có thể tiến hóa thành nhân dạng.

* Các loại dị năng:

- Nguyên tố hệ: lôi,băng, thủy, hỏa, thổ, kim, mộc,phong.

- Đặc thù hệ: tinh thần biến, âm khống, quang- ám năng, trọng lực khống, không gian,...

- Phụ trợ hệ: tốc độ, thấu tâm, thuấn di,ẩn tàng...

- Đặc thù cùng sinh vật hệ: thuần thú sư, thực vật sư...

*Phân biệt cấp độ dị năng(mỗi một cấp độ liền chia thành bốn giai):

- Sơ cấp: bạch sắc

- Trung cấp: lục sắc

- Cao cấp: tử sắc

- Vương cấp: hồng sắc

- Đế cấp:  kim sắc

- Thần cấp: vô sắc

*Dị năng giả cấp bậc cao nhất hiện tại là: Trung cấp tam giai, tang thi đã lên đến:  trung cấp tứ giai, thú biến dị lên tới cao cấp tam giai,...

*Biện pháp phòng ngừa bệnh độc: không thể bị tang thi cào trúng hoặc làm bị thương nếu không sẽ bị lây virut (bệnh độc không có tác dụng với dị năng giả ở cấp bậc Vương cấp).

*Cách tiến giai: hấp thụ tinh hạch trong đầu tang thi, nhưng tinh hạch tang thi tỉ lệ rất hi hữu.Cứ một trăm đầu chỉ có một đầu thi độc có tinh hạch.

* Tiền tệ được thay thế bằng tinh hạch.

Ai nha, thật đủ phiền.Bạch Ngưng Lam lấy từ túi áo ra một chiếc bút màu hồng, cây bút này có tên là bút không khí.Dù ngươi có vẽ ra bất cứ thứ gì ra khí quyển đều sẽ thành sự thật, nếu muốn xóa đi chỉ cần dùng tẩy không khí.

Này chính là vũ khí cũng như khuê mật gắn bó với cô muốn gần mười năm.Dù là từ 5 năm trước đã hay bị trục trặc muốn cứ cách nửa năm liền đi sửa một lần.Nhưng tình cảm ít nhiều, cô cũng không nhẫn tâm bỏ xuống.

Tiến vào túi dự phòng, mặc vào trang phục điều hòa đã được cô cải tạo không ít thành một cái váy nhung đỏ xinh đẹp dài tay.Bên ngoài khoác lên áo choàng phản lực cũng liền thành đỏ như mạn đà là sa nhung.

Không phải Bạch Ngưng Lam không muốn mặc đồ da bó sát, đem thân hình ma quỷ phát họa nóng bỏng như các vị đại tỉ trong tiểu thuyết bên trong.Nhưng nhìn xuống tiểu thân thể ngừng trệ phát triển cùng hai đoản chân nhỏ của bản thân liền phủ quyết ý định ngay từ trứng trong nước.

Vắt ở hạ thân màu đen tất khố che đi da thịt non mịn là hai khẩu súng gây mê.Chân đi giày hỏa tiễn đã được cải tiến thành boot da đen.Đã qua biến hoa găng tay siêu nhân thành thập phần tinh xảo phủ lấy bạch thủ.

Ở bàn tay trái tam pháo không khí cỡ nhỏ lần lượt ở ba ngón tay út ngụy trang thành huyết nhẫn ngọc.Ở cổ là dây chuyền bạc đồng hồ quả quýt đã được cải tiến từ đồng hồ ngưng đọng thời gian.

Vừa đi ra khỏi túi dự phòng không lâu, nói cách khác là bị tống cho đi ra.Bên ngoài liền vang lên tiếng nói:

" Đội trưởng, ở chỗ này phát hiện một cái vỏ ốc sên to hơn bình thường rất nhiều liền! Hẳn là đồ giả đi?"

Bạch Ngưng Lam nghe thế không khỏi mở to hai mắt, im lặng nuốt xuống một ngụm nước bọt.Nhóm người ngoài kia, có vài tên lấy súng giảm thanh nả vài phát nhưng ngôi nhà ốc sên cái này lực phòng ngự siêu cường liền có thể dễ dàng vô hiệu?

" Cái này vỏ ngoài cứng rắn như vậy, ngay cả vết xước liền không có.Liền không phải ốc sên biến dị ni?" thấy súng bắn không có hiệu quả, ngược lại đạn bắn vào liền biến dạng.

Nam nhân được xưng là đội trưởng lên tiếng: " Lại dùng dị năng, các huynh đệ đồng loạt lên.Ta không tin chỉ cái vỏ ốc cũng không thể phá hủy được!".Ở sau vị đội trưởng nói, Bạch Ngưng Lam không khỏi mắng thầm " lên cái em gái mi!". 

Cùng lúc hàng chục đạo dị năng sơ cấp đồng loạt đánh vào vỏ ốc.Một lúc sao, đội ngũ thành viên hao tổn dị năng thở hổn hển đổ cả một đầu mồ hôi.Nam nhân đội trưởng nọ suy ngẫm chốc lát sau đó hô to:

" Mọi người dừng tay, đem cái vỏ ốc này về viện nghiên cứu.Nhìn cái này siêu cấp độ bền lấy làm vật liệu, nói không chừng Bạc tiến sĩ lại nghiên cứu ra thứ vũ khí siêu cường nào cũng không chừng!", "Yes sir ".

Vừa nghe thế , vốn bên trong đang chờ đợi đến mất kiên nhẫn để thử sức công phá của loại này sức mạnh gọi là dị năng chưa từng chứng kiến qua.Bạch Ngưng Lam liền triệt để phát hỏa rồi.

" Mụ nó! Lão hổ không phát uy, các ngươi còn tưởng mèo bệnh? "
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
764,283
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3-1: Nữ chủ là một tên cật hóa


Ngưng động thời gian- Típ!

Bạch Ngưng Lam kích hoạt đồng hồ, trên mặt biểu tình lạnh băng từ trong ngôi nhà ốc sên đi ra.Đồng hồ ngưng động thời gian nghĩa như tên, tác dụng làm ngừng thời gian với lần bấm thứ nhất.Ngược lại hóa giải chỉ cần bấm lần thứ hai.

Mắt đẹp nheo lại nguy hiểm nhìn bọn người vừa công kích cô, hai tay xoa xoa vào nhau.Khởi động các khớp làm nóng.Đi hướng về phía một tên đội viên gần nhất, nhẹ cong khóe môi.

Nở nụ cười nhẹ tràn đầy thiện ý, khẽ nắm lấy tay đỡ lấy thân và quật. "Bốp", "ầm".Chỉ thấy theo tiếng vang lên là bóng dáng tên đội viên vừa rồi nhẹ bay theo gió... ách à nhầm,là va vào vách tường cách đó tầm chục mét.Trên mặt tường xuất hiện vết nứt lớn.

Chân quét tới "bốp", "ầm", "bốp", "bốp, "ầm","ầm"....

Đừng nhìn Bạch Ngưng Lam dáng người chỉ vẻn vẹn một khúc như vậy mà lầm! Cao thủ nhu đạo chứ không phải chuyện đùa. Chuyên ra công kích tàn nhẫn, hạ bệ đối thủ.Vì thế không tránh khỏi bị người gọi: độc thủ nữ vương, nấm lùn vô địch hay là đông qua tiểu ma nữ,...

Cho nên chỉ có thể nói nhóm người này xui xẻo ai không chọc, lại đi trêu vào cái tên thù dai này làm gì! Đội ngũ mười một người, không người nào tránh khỏi số phận bị ăn hành.

Nhưng thảm thiết nhất vẫn là vị đội trưởng đặc biệt được ma trảo Bạch Ngưng Lam cho ưu ái.Hủy dung không thương tiếc, hai mắt "to tròn" như Gấu Trúc.Mũi chảy dài hai hàng huyết thẳng tấp, bờ môi "gợi cảm" tảng thịt bò trong truyền thuyết.

"không thể tin được, trước cứ tưởng ta là đứa xấu nhất.Thật không ngờ còn có thằng xấu hơn.Hảo hạnh phúc ~ a" Bạch Ngưng Lam bên ngoài đứng đắn bao nhiêu liền bên trong mộ tiểu nhân đắc chí cười thô bỉ bấy nhiêu.

Cho nên nói nhìn người thì đừng nên trông cậy vào vỏ ngoài a!Tuy ngoài mặt nhìn miệng vết thương trong qua khủng bố , nhưng Bạch Ngưng Lam cũng không phải đại ma đầu giết người không gớm tay.Tự biết lường sức nặng nhẹ, chí ít... là không chết được.

Như là bỗng nhiên nhớ đến chuyện gì, thần tình trên mặt cô không khỏi u ám đi. Mày hơi nhíu, uống vào thuốc viên như ý. Tâm niệm vừa động "lập tức cho ta sở hữu chữa trị dị năng đế cấp", nhất thời Bạch Ngưng Lam cảm thấy trong cơ thể sinh ra một cỗ to lớn năng lượng khác thường.

Nhượn thân thể nóng rực lên như lò hỏa thiêu đốt, đau thấu tim gan. Bạch Ngưng Lam hút một ngụm khí lạnh, một đầu mồ hôi lạnh.Xuýt cắn nát môi nhưng may là dị trạng này duy trì không lâu.

Nhanh chóng một cảm giác khác thay thế, cả người như tắm gió xuân. Bay bổng khác thường, từng cơ đến tế bào đều tràn đầy sức mạnh tựa một dòng nước ấm chảy ra.Nhãn thần Bạch Ngưng Lam không khỏi ánh lên tia sáng, vui mừng khôn xiết.

Này tựu như cày game gặp BUSS giống nhau, tuy là trải qua một lần như từ dạo qua quỷ môn quan trở về.Nhớ lại không khỏi tâm lạnh, nhưng là vạn hạnh trong bất hạnh đi.Có loại này năng lực, mạng nhỏ cô liền tạm thời không cần e ngại.

Xem ra dị năng giả hiện giờ cấp bậc cũng không quá mạnh, cô đemtheo đồ cũng đủ phòng thân.Nhanh chóng thu hồi suy nghĩ, vội vàng dùng chong chóng che rời khỏi.

Tìm được một nơi khá sạch sẽ địa phương, cũng không có dấu hiệu của tang thi dừng lại.Lại lần nữa kích vào đồng hồ bấm giờ, tất cả liền quay về như cũ.

"Ọt... ọt"- Tiếng réo rắt kháng nghị chợt phát ra từ bụng nhỏ không khỏi khiến Bạch Ngưng Lam ngượng ngùng.Thản nhiên quét mắt nhìn xung quanh thấy không có nhân thì mặt vô biểu tình thu hồi ánh mắt.Nếu phát hiện ngoại nhân, chắc chắn phải "diệt khẩu" liền và ngay lập tức.

Dùng áo choàng tàng hình che người lại để làm một số hành động mờ ám.Một lúc sao, thân hình Bạch Ngưng Lam lại hiện ra trên tay cầm hai cái đùi gà nướng cỡ lớn.Tay còn lại cầm một cái đệm mỏng lót dưới đất, không khách khí ngồi xuống.Hoàn toàn bỏ mặc hình với chả tượng.

Đối với một tên cật hóa thì không có chuyện gì quan trọng hơn việc ăn.Đối với sinh vật thuộc họ này, ngươi có thể chết vì giành ăn với chúng nhưng cũng có thể lợi dụng điểm này để mua chuộc bọn chúng dễ dàng chỉ với một món nhỏ đồ ngon.

Bạch Ngưng Lam say sưa ngoạm đùi gà, không chú ý trong góc tối có một đôi đồng tử huyết sắc băng lãnh như đến từ Âm Ti nhìn bản thân chầm chầm.Không khác gì thợ săn đang quan sát con mồi của mình.

"Ngô, ngon quá~ hưm hưm" Bạch Ngưng Lam nheo lại hai mắt lại thành hình bán nguyệt, trên tay đùi gà đã bị thủ tiêu chỉ còn hai khúc xương trơn bóng đến không thể bóng hơn.

Như đang phát hiện có điều gì khác thường, cô chậm rãi quay ra phía sau.Liền phát hiện góc tường phía xa...
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
764,283
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 3-2: Thiếu niên ánh mắt thật xinh đẹp?


Liền phát hiện ở góc tường phía xa có một đoàn nho nhỏ màu xám ngồi co rút lại thành một đoàn. Ẩn ẩn run rẩy dùng ánh mắt to tròn trong suốt vô hạn đáng thương thuần huyết nhìn cô?Chờ chút là thuần huyết vẫn không phải màu đen đặc trưng của Phương Đông nhân sao?

Bạch Ngưng Lam cứng đờ lại, nhìn hắn rồi lại nhìn khúc xương gà trên tay không khỏi có chút rối rắm.Trong lòng một trận buồn phiền, đến vẫn là không đến?Theo cô nhìn ra ngốc chích tang thi này dị năng đã lên đến trung cấp tứ giai còn không phải là tang thi vương cao cấp nhất đó sao?

Nhưng theo lí thuyết , tang thi khi đã lên đến trung cấp liền có suy nghĩ tư duy riêng giống với nhân loại.Nhưng là nhìn cái tên ngốc manh phía kia đem so ra với đứa bé vài tuổi cũng không sai biệt a.

Tang thi này giả vờ? Vẫn là ngốc thật sự? Bạch Ngưng Lam thần sắc lạnh bạc nhưng bên trong loạn thành một đoàn, lại nhìn chương kia tinh khiết đơn thuần gia hỏa vẫn trông theo cô tâm sắp mềm thành một đoàn.

Liền giống như làm ra chuyện gì đại sự, Bạch Ngưng Lam xốc lên tinh thần.Lùi ra sau vài bước lấy đà sau đó dùng tốc độ nhanh như tên bắn khỏi dây lao nhanh đến nơi kia.Nhìn qua ắt hẳn phải gây ra một trận tiếng động không nhỏ nhưng khi đáp xuống lại nhẹ tựa lông vũ.

Sở hữu lực lượng siêu cấp dị năng sau nhượng cô  có được tố chất thân thể tầm nhìn cùng sở hữu giác quan vượt xa người thường nhưng cô có cảm giác phần năng lượng này vẫn chưa bộc phát hết tựa như một dã thú đang vị giam cầm dường như.Thân thể cô hiện tại chỉ có thể sử dụng một phần nhỏ mà thôi.

Nghĩ đến Bạch Ngưng Lam cũng không khỏi cười khổ, này cũng không phải là do cô quá tham lam rồi sao?Tuy lúc trước luyện qua một chút công phu nhưng chỉ đủ phòng thân không hơn.

Tiềm chất cơ thể quá yếu kém lại gian lận mới có được dị năng.Rốt cuộc cô cũng chỉ là một người bình thường, không phải là nữ cường nhân vạn người mê như trong tiểu thuyết đã viết."Nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên" cũng là không thể quên.

Tạm thời gác việc này sang một bên nhìn tên ngố kia vẫn ngồi ngây ngốc một chỗ ,mắt to tròn như tiểu ấu thú vẫn là nhìn cô đăm đăm.Liền không khỏi từ trên trán trượt xuống ba vệt hắc tuyến.Này dù trang cũng không phải là quá giống rồi di.

Nếu trang cũng được thành như vậy thì thằng này khi còn là người chắc chắn là một diễn viên trời sinh.Chỉ thấy trước mặt cô là một thiếu niên tầm mười bốn đến mười lăm tuổi.Thân hình đơn bạc lại gầy yếu.Vận trên người một bộ vải vóc thô sơ, rẻ tiền màu xám trang phục.

Trên mặt dính thượng một ít tro bụi, đôi môi tái nhợt không một tia huyết sắc.Một bên tay chân còn có xiềng xích bằng kim loại màu đen.Hắn ngồi rút thành một đoàn nhỏ bên cạnh góc tường xung quanh vài ba thùng rác ngổn ngang vài ba tạp vật.

Nhưng duy đôi mắt kia rõ ràng tiêm nhiễm huyết sắc lại như không vướng lấy một hạt bụi trần, tựa vì sao tinh tú trên bầu trời đêm.Vẫn sáng ngời nhìn ngóng theo cô.Không khỏi khiến tim Bạch Ngưng Lam lạc mất một nhịp.

Cô nhịn xuống xúc động trong lòng thầm mắng bản thân đúng là đồ không có tiền đồ khi không đi nhìn  một tên ngốc đến mức xuấtthần.Rõ ràng ở thời đại của cô cũng không lại hiếm lạ gì, mỹ nam mỹ nữ như mây bay.Nói đi ra còn không phải là không còn mặt gặp nhân?

Bạch Ngưng Lam quỷ thần không hay từ túi dự phòng lấy đi ra một con gà nướng cỡ lớn thơm ngào ngạt.Bên ngoài lớp mỡ vàng óng, khiến người muốn cắn vào để thưởng thức cảm giác giòn rụm lại béo ngon của nó.Bạch Ngưng Lam ai cũng biết là một cái cật hóa.

Đã là cật hóa thì làm sao có thể thiếu chút thực vật mang theo bên mình đâu.Không vài chục cũng là tầm trăm món được Bạch Ngưng Lam tích trữ mỗi khi đi đâu xa.Cũng chính là nhờ thói quen này, mà tạ trời trong thời gian ngắn cô không lo bản thân bị đói chết.

Mặt vô cảm đưa tới trước mặt ngốc chích tang thi.Ngốc tang thi quả không hổ thẹn biệt danh mà Bạch Ngưng Lam đặt cho.Chương kia mặt muốn có bao nhiêu ngốc manh liền có bấy nhiêu.Cũng không vươn tay tiếp nhận con gà mà là mở hai mắt to tròn xuẩn manh nhìn lại.

Tích tắt....tích tắt.... mười lăm phút trôi qua!

Xung quanh khung cảnh như bị phủ lấy bởi một lớp tro bụi dính thượng màu xám chết chóc.Bóng hình nhỏ nhắn vận hồng y đỏ rực tựa tinh linh dường nổi bật lấn át hết mọi thứ hướng thiếu niên ngồi dưới đất nhìn xuống.Thiếu niên cũng là thanh tú, không hé một lời dõi lại.

Rõ ràng tình cảnh thập phần cảnh đẹp ý vui, cố tình Bạch Ngưng Lam lại cho rằng bản thân sắp biến thành một thằng ngu đến nơi rồi.Hiện tại thời gian cô rất quý báu được không? Nơi này cũng không phải thời bình xung quanh đầy rẫy nguy hiểm khắp mọi nơi được không?

Người ta lúc này đánh quái thăng cấp!Nha nha!Người ta đi đoạt vật tư khắp nơi!Nha nha!Người ta tiến căn cứ lấy danh hiệu dị năng giả cùng mua sắm nhà cùng đủ thứ loạn thất bát tao!Nha nha!Người ta thu mĩ nam, lập hậu cung!Nha nha!

Cô đâu?Nha nha!Còn không phải ngốc chết ở đây cùng cái tên thi ngốc này mắt to trừng mắt nhỏ?Bạch Ngưng Lam mặt than cũng không đỡ nổi có dấu hiệu tan vỡ đến nới.Cô nhận ra từ khi tiếp xúc với cái thằng này liền không có chuyện gì tốt lành sự.

Bản thân cũng không phải thánh mẫu , hắn lại chả có họ hàng thân thích kiểu gì quan hệ.Mắc mớ gì phải đi tìm phiền phức đâu?Nghĩ như thế Bạch Ngưng Lam liền không nhịn được vui vẻ chút.Nhẹ nhàng đặt con gà nướng được gói cẩn thận trong giấy báo xuống, sau đó lắc eo nhỏ nhẹ nhàng không chút vướng bận tiêu sái xoay người đi.

Kia coi như vì hắn ngốc cấp ngươi điểm thực vật coi như tích đức đi.Thêm vào với chỉ số võ lực của tên kia trừ người không có mắt đi trêu trọc hắn hoặc là không muốn sống nhân thôi! Nhưng là tâm tình hảo không duy trì được bao lâu liền có cảm giác bị nhân đeo bám.

Chầm chậm xoay người lại, liền không có ngoài dự đoán đi theo cô kia là chích ngốc tang thi.Tay cầm kê nhe hai khỏa răng nanh trắng tinh cắn gặm, chân bước đều theo sau cô. Này ngốc thi làm sao lạitheo đuôi rồi?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
764,283
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 4: Mạt thế dưỡng thi


"Không cho đi theo ta!"

Giọng nói băng lãnh mang theo uy hiếp hướng thiếu niên, nói xong liền xoay người dùng tốc độ nhanh nhất phóng đi.Hắn ngơ ngác nhìntheo, trên mặt bất giác lộ ra vô hạn ủy khuất.

Tay cầm kê cũng bất giác nắm chặt lại, nhếch miệng lộ ra hai khỏa răng nanh trắng sáng dùng sức cắn vào đầu gà.( Đồng chí gà: Tui vô tội a! ლ(TTロTTლ) )Trên mặt ngốc hề hề dính tro bụi, mắt to long lanh như tiểu cẩu bị chủ nhân hắt hủi. 

Chân cũng là không chậm theo sát cô , nhưng ngốc thi chỉ đứng cách đó không xa chứ không dám đến gần.Bạch Ngưng Lam đi được một khoảng liền quay lại nhìn thấy thế không khỏi có chút chột dạ.Này cô có phải có chút quá đáng đi?Nhưng là nếu phải mang theotên ngốc này thì cũng là không tránh khỏi có một số rắc rối.

Lại nói vì sao tên ngốc này nhất quyết đi theo cô đâu?Không phải là muốn ăn luôn cô đi.QAQ! Nghĩ đến đây Bạch Ngưng Lam liền không chút suy nghĩ  kéo ra xa thiếu niên một khoảng cách nhất định.Trên mặt mang đầy hoài nghi cùng đề phòng."Bố thằng nào ngu mới còn ở lại!".

Mặt tinh xảo một vẻ thần sắc lạnh bạc, đập vào mắt là bộ dạng hai mắt cẩu rưng rưng hàm lệ của tên không biết quên não chốn nào càng thêm buồn bực."Ủy khuất mụ mi!Bà còn chưa có làm gì đâu!".

Vì thế âm thanh càng thêm không tốt:" Nói ,có phải hay không ngươi muốn ăn ta?"

Thiếu niên nghe vậy, làm như hiểu được vội lắc đầu phủ định.Miệng khó khăn phát ra âm thanh biện giải:" Không...phải...!Tiểu Tiểu là ngon...nhưng...nhưng... không thể ăn!"

Ngon nhưng không thể ăn?Ni mã, cái này cũng là giải thích sao? Còn nữa cái gì là "Tiểu Tiểu", uy hàng này không nói ta còn tưởng cao lên được sao?Bạch Ngưng Lam vô lực nhìn thiếu niên lại kiên nhẫn hỏi hắn một cái vấn đề.Còn là cố nén sao cho giọng điệu dịu dàng hơn hẳn:

" Vì sao lại đi theo ta?"

Ngốc thi nghiêng đầu tựa như suy nghĩ, có chút  trúc trắc nói: " Tiểu Tiểu có dễ...chịu mùi! Ta... thích... thích lắm!".

Trên người có mùi dễ ngửi!Có lầm không.Cô trên mình không có mùi quá khó ngửi đã là may mắn lắm rồi lấy đâu ra thơm tho?Liền chưa đợi cô nghĩ đủ, tiếng thiếu niên liền truyền đến:" Theo Tiểu... Tiểu có.... ăn...ăn ngon!".

Ngốc chích tang thi giương đôi mắt ướt sủng tròn tròn nhìn cô:"Sở Sở muốn ăn...nên...nên theo... Tiểu Tiểu!".

Nha!Theo nàng có ăn.Huynh đệ không phải đây mới là vấn đề chính đi, câu phía trước chỉ là phụ họa thôi có phải hay không?Bạch Ngưng Lam trên đầu tựu như có một đàn quạ không ngừng bay vòng tròn.

Nhưng là như nghĩ đến chuyện gì đó, gương mặt giá lạnh càng trở nên nghiêm túc.Nhãn thần chăm chú nhìn hắn, lúc sau mới thấp giọng hỏi:"Ngươi, có phải từng ăn qua nhân đâu?".

Thiếu niên nghe thế liền không khách khí biểu môi"

"Ta...mới...không ăn đâu!"

" Vì sao nha?"

" Thối...thối lắm!"

"..."

Kể từ đó Bạch Ngưng Lam đồng học mang theo tang thi ngốc của mình sống hạnh phúc đến gi... ách là Bạch Ngưng Lam  bước sang con đường dưỡng thi không lối về.

Cô nhìn xiềng xích ở tay và chân Sở Dương Hi liền nhịn không được mày hơi nhíu lại trong lần nổi lên một trận hỏa không tên.Tay  lưu loát rút ra kiếm điện quang tạo thành đạo tàn ảnh màu xanh dứt khoát chặt đứt xiềng xích dễ dàng càng không làm Sở Dương Hi thương tổn dù chỉ sợi tóc.

Cũng không phải vì trình độ kiếm thuật của Bạch Ngưng Lam cao siêu ra sao, chẳng là  kiếm điện quang phát huy năng lực của nó mà thôi.Mang theo Sở Dương Hi đi vài vòng phụ cận thì tìm được một nơi khá ưng ý để nghỉ lại buổi tối.

Là một căn biệt thự cỡ vừa, tuy có một ít vết máu nhưng tang thi thì chỉ có hai xem ra là chủ nhân của ngôi nhà.Đều bị Bạch Ngưng Lam không tốn bao nhiêu công phu xử đẹp!

Quét dọn lại một chút. Bạch Ngưng Lam quay sang nhẹ giọng nói:" Đứng yên ở đây đừng có đi lung tung!".Sau đó liền không nhanh không chậm  tiến vào phòng tắm.Thiếu niên gật đầu tỏ vẻ đã biết.

Hơn nửa tiếng sau, cửa phòng tắm rốt cuộc mở ra.Bóng hình thiếu nữ bị đoàn sương mờ do hơi nước tạo thành che đi, mờ mờ ảo ảo có chút không chân thật.

Da thịt trắng nõn vì mới tắm xong nên hơi ửng hồng.Mái tóc dài óng ánh bới cao lên để lộ cái cổ thiên nga yêu kiều, vài sợi tóc vương vấn bên má khiến cô càng thêm xinh đẹp.

Gương mặt hoa đào giờ phút này không thể thối hơn nữa.Nằm tào!Khi vừa thoát đồ ra còn chưa kịp làm gì đã phát hiện làn da trắng của bản thân cư nhiên sắp hắc như  da trâu đến nơi rồi.Khắp người tỏa ra một mùi khó ngửi.

Vừa nhìn Bạch Ngưng Lam quả thật giận điên người, thật vất vả tẩy sạch còn không biết hao phí bao nhiêu nước, hoa hồng cùng dầu gội,.. mới hoàn hảo trở lại.Vừa hông khô tóc từ trong phòng tắm bước ra bắt gặp Sở Dương Hi đứng yên không chút động như khúc gỗ cạnh ghế sofa.

Hàng này còn không biết chập mạch ở chỗ nào, mày hơi nhíu nhìn Sở Dương Hi hỏi: "Ngươi vì sao không ngồi!Không mỏi sao?".

Sở Dương Hi một dạng nghiêm túc chiến sĩ, không buồn chớp mắt nói:"Là... ngươi Tiểu Tiểu....không cho...ta...động!"

Bạch Ngưng Lam triệt để 囧 hóa đá rồi.Làm ơn đừng nghiêm túc như vậy được không thanh niên?
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom