Dịch Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 900


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 901


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 902


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 903


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 904


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 905


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 906


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 907


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 908


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 909


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn


Trước mắt Lâm Nhất lập tức sáng lên, bảo địa phong thuỷ của Lăng Tiêu Kiếm Các đều đã bị các trưởng lão giành hết. Dưới Các chủ, Mai hộ pháp gần như là một tay che trời, chỗ tu luyện của ông ấy chắc chắn là bảo địa phong thuỷ hàng đầu.  

Nếu bế quan ở đây mấy tháng, vậy chẳng phải là lời to sao.  

“Chỉ cho phép ở lại ba ngày, ba ngày sau cút đi cho ta”.  

Bên ngoài vang lên tiếng của Mai hộ pháp, phá tan mộng đẹp của Lâm Nhất, hắn không khỏi cười khổ: “Đường đường là hộ pháp đại nhân mà lại keo kiệt thế, ba ngày thì ba ngày!”   

Đợi Mai hộ pháp đi xa, Lâm Nhất vệ sinh cá nhân, thay một bộ áo xanh sạch sẽ, mở cửa đi ra ngoài.  

Nơi này là một trang viên trồng đầy những cây mai đã được cắt tỉa, mặt đất là bãi cỏ xanh mướt. Trên không trung tràn ngập khí lạnh, điểm xuyến những cánh hoa mai, cảnh đẹp ý vui, phong cảnh hữu tình khiến tinh thần người ta cũng trở nên nhẹ nhàng khoan khoái.  

Linh khí thiên địa ngưng tụ thành sương mù mờ ảo, như ẩn như hiện trong vườn mai.  

“Vùng đất tốt”.  

Lâm Nhất cảm thán, không hổ là chỗ tu luyện của Mai hộ pháp, sự nồng đậm của tinh hoa nhật nguyệt ở nơi này vượt xa Lạc Già Sơn.  

Phải tìm một nơi có linh khí nồng đậm nhất mới được, nhất định không thể lãng phí ba ngày này.  

Trong mắt có tia sáng lướt qua, Lâm Nhất ngửi hương ngắm hoa, chậm rãi bước đi.  

Đường đi ngoằn ngoèo, hành lang yên tĩnh, hắn đi qua rất nhiều lầu các núi giả, cuối cùng dừng lại trước một hồ nước.  

Trong hồ có cánh hoa trôi, nước hồ trong suốt thấy đáy, không nhiễm chút bụi, tựa như gương sáng.  

Ngoài hồ còn có một mảnh đất trống rất rộng, dưới đất vẫn còn vết tích sau khi công pháp võ kỹ bạo phát để lại.  

Có lẽ đây là nơi Mai hộ pháp thường diễn luyện võ kỹ, tu luyện công pháp.  

“Đây là…”  

Lâm Nhất nhìn vào trong hồ, sau đó vui mừng bước nhanh tới.  

Đúng như dự đoán, trong ao có hơi nước bốc lên, linh khí tản mát, rõ ràng là linh trì.  

Lâm Nhất đưa tay vốc một ít nước cho vào miệng, lập tức cảm thấy cả người thoải mái, tay chân xương cốt cũng như có một dòng nước ấm chảy qua.  

“Quá đã!”  

Trong mắt Lâm Nhất thoáng lộ vẻ hâm mộ, lẩm bẩm: “Hộ pháp đại nhân này đúng là lợi hại, một mình hưởng cả cái linh trì. Mình quyết định rồi, ba ngày này sẽ tu luyện ở đây”.  

Hắn lập tức ngồi xếp bằng, sau khi lấy mấy viên linh ngọc nhị phẩm ra thì bắt đầu nhắm mắt tu luyện.  

Hôm nay ở trong bảo địa phong thuỷ, trên người còn có một số lượng lớn linh ngọc nhị phẩm, trùng hợp là hắn còn vừa trải qua một trận chiến lớn. Bế quan ba ngày, e rằng còn có hiệu quả hơn bế quan mấy tháng lúc bình thường.   

Hắn lặng lẽ vận chuyển Tử Diên Kiếm Quyết, năm khiếu huyệt trong huyền mạch lần lượt mở ra, không ngừng hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt tràn ngập trong thiên địa cùng với hai viên linh ngọc nhị phẩm trong tay Lâm Nhất. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 910


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chân nguyên màu tím nhạt xao động trong kinh mạch tựa như sông lớn, sau đó tràn ngập khắp tay chân xương cốt và lục phủ ngũ tạng.  

Lâm Nhất hơi ngạc nhiên phát hiện, những chân nguyên màu tím nhạt này ngoài việc vẫn sắc bén như lưỡi kiếm còn có thêm một tia hàn ý quấn quanh.  

Sau khi Kiếm Quyết thăng đến tầng tám thật sự tựa như thay da đổi thịt, cuộc chiến đồng minh thời gian gấp rút, không ngừng đại chiến cho nên hắn còn chưa nghiên cứu kỹ, bây giờ có thể suy xét cẩn thận một phen.  

Nhìn kỹ, đoá hoa Tử Diên ở đan điền cũng không giống lúc trước cho lắm. Bốn mươi sáu cánh hoa mỏng manh hoàn toàn lột xác thành những cánh hoa băng mỏng màu tím tựa như thuỷ tinh, đắm chìm trong ánh sáng lạnh mang theo sắc tím.  

Thật ra ánh sáng lạnh kia chính là Tử Diên Thánh Hoả vẫn luôn quấn quanh, sau khi Kiếm Quyết thăng lên tầng tám mới trở thành như hiện tại, giống như một lớp sương lạnh bao phủ lên cả đoá hoa Tử Diên.   

Hàn khí bên trong chân nguyên màu tím nhạt chính là khởi nguồn của nó.  

“Nói cách khác, ngoài kiếm kình, chân nguyên của mình còn có một thuộc tính khác, thật là một bất ngờ.”  

Thật ra nói bất ngờ là thế, nhưng cũng không phải quá bất ngờ.  

Thuộc tính của Tử Diên Thánh Hoá vốn là hàn hoả của thuộc tính âm, chân nguyên ẩn chứa thuộc tính băng, đây chỉ là chuyện nước chảy thành sông thôi.  

Lâm Nhất nhớ mang máng nếu tu luyện Tử Duyên Kiếm Quyết đến hậu kỳ, không chỉ có thể tạo ra kiếm trận Tử Diên, thậm chí còn có thể triệu hoán Băng Phượng nữa.  

Trước mắt, Tử Diên Kiếm Quyết này chỉ vừa mới có thêm một mặt dữ tợn của nó mà thôi.  

Thời gian trôi qua, nửa ngày sau, sau khi Lâm Nhất sử dụng hết mười mấy viên linh ngọc nhị phẩm, hắn ngạc nhiên phát hiện dường như hoa Tử Diên ở đan điền lại sắp nở thêm một cánh nữa.  

“Quả nhiên là bảo địa phong thuỷ, mới nửa ngày, Tử Diên Kiếm Quyết lại có dấu hiệu nâng cấp rồi…”  

Nỗi ngạc nhiên vui mừng trong lòng không thể nào diễn tả được thành lời, phải biết rằng tu luyện Tử Diên Kiếm Quyết tốn rất nhiều tài nguyên, rất hiếm khi xuất hiện tình huống nửa ngày đã có thể nâng cấp.  

Khi hắn nhắm mắt tu luyện không hề hay biết trên Cô Phong bên ngoài trang viên có hai người đang quan sát mình từ xa.  

Người trung niên nho nhã bên tay trái chính là Mai hộ pháp mà Lâm Nhất quen thuộc, còn ông già vẻ mặt hồng hào, thân hình quắc thước bên phải thì Lâm Nhất chưa gặp bao giờ.  

Nhưng khí tức trên người ông lão này lại thâm hậu, ngưng tụ dày đặc đáng sợ hơn Mai hộ pháp rất nhiều, thi thoảng trong mắt ông ta lại loé lên tia sáng lạnh, ẩn chứa sự sắc bén khiến lòng người kinh hãi.  

Ông lão này chính là vị Các chủ bí ẩn trong Lăng Tiêu Kiếm Các, họ Kiếm, tên Huyền Hà.  

Các chủ mọi thế hệ đều lấy Kiếm làm họ, thừa kế chí nguyện của tổ sư Kiếm Vô Danh.  

“Tiểu tử này có một vài bí mật đấy, công pháp mà hắn tu luyện đến ta cũng nhìn không thấu hết… Có lẽ còn có cơ hội”.  

Ánh mắt Kiếm Huyền Hà tập trung vào Lâm Nhất, dường như muốn nhìn thấu tất cả mọi thứ trên người hắn.  

Mai hộ pháp trầm ngâm: “Ta cũng phát hiện nếu hắn không tu luyện công pháp này thì trong cuộc chiến đồng minh chỉ dựa vào tu vi Huyền Võ tầng năm sơ kỳ chắc chắn không phải đối thủ của Thường Hạo và Sở Hạo Vũ. Nhưng hắn lại giành được hạng nhất cuộc chiến đồng minh chỉ dựa vào bản thân mình, dù sao công pháp này cũng giúp hắn vẽ ra vạch xuất phát ngang với người khác”.  

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 911


Trong mắt Kiếm Huyền Hà loé lên tia phong mang, ông ta trầm giọng nói.

Mai hộ pháp cười khổ một tiếng, không tiếp lời, cảnh giới Thiên Phách đâu có dễ dàng như vậy.  

Đưa mắt nhìn khắp Đế Quốc Đại Tần này lại có bao nhiêu người là cảnh giới Thiên Phách, chắc chỉ đếm được trên đầu ngón tay thôi.  

“Mật cảnh Ma Liên hai tháng sau, tính thêm hắn được không?”  

Kiếm Huyền Hà dường như cũng biết độ khó của đột phá Thiên Phách, nên lại quay chủ đề về Lâm Nhất, mở lời dò hỏi.  

Mai hộ pháp ngạc nhiên nói: “Hắn mới vừa thăng cấp thành đệ tử nội môn, như vậy có hơi miễn cưỡng không…”.  

Kiếm Huyền Hà cười đầy vẻ thần bí, vuốt râu nói: “Tiềm lực của thằng nhóc này còn nhiều hơn rất nhiều so với tưởng tượng của ông, hơn nữa… hắn nếu đã quyết định tham gia vào cuộc Long môn tranh tài cuối năm nay mà không thông qua bài thí luyện này thì làm sao so sánh được với người của những Tông môn khác, dựa vào cái gì để vượt qua được Long môn kia chứ?”  

“Cứ quyết định vậy đi, bài thí luyện Ma Liên này, Lăng Tiêu Kiếm Các tính thêm hắn nữa”.  

Đối diện với sự độc đoán của các chủ, Mai hộ pháp mỉm cười, chỉ đành phải chấp nhận.  

Mặt trời mọc rồi lại lặn, sau hai ngày hai đêm Lâm Nhất nhắm mắt khổ tu, theo ánh mặt trời của ngày thứ ba đang lên, hắn từ từ mở hai mắt ra.  

Viu!  

Tia sáng trong đáy mắt thoáng qua, phong mang băng lạnh khiến người ta không rét mà run.  

Lâm Nhất hé miệng thở ra một hơi trọc khí thật dài, một hồi sau trên mặt lộ ra nét vui vẻ.  

Hai ngày khổ tu, trong tình huống chỉ tiêu hao hết hai trăm viên Linh ngọc nhị phẩm mà Tử Diên Kiếm Quyết đã lại tăng tiến, cánh hoa được kết tinh từ băng đã thành công tăng thêm một đoá.  

“Phải thử chiêu Hàn Băng Kiếm Kình này cho tử tế mới được”.  

Rút Táng Hoa Kiếm trong kiếm hạp ra, Lâm Nhất tuốt kiếm khỏi vỏ, Chân nguyên rót vào trong kiếm, kiếm thân bỗng nhiên rung lên ong ong một tiếng, âm thanh trong trẻo réo rắt.  

Trên kiếm thân ánh sáng bắn ra tứ phía, luồng hàn khí bao trùm khắp xung quanh thân kiếm.  

Hồng hộc!  

Lâm Nhất cầm kiếm múa lượn, thi triển Lưu Phong kiếm pháp từng tu luyện trong Thanh Vân Tông.  

Dưới sự thôi thúc của Tử Diên Kiếm Quyết, nhìn bề ngoài hoàn toàn không giống với một môn kiếm pháp của thời kỳ hậu thiên, uy lực vô cùng đáng sợ.  

Mỗi chiêu mỗi thức chứa đầy linh tính, kiếm quang quét qua, trong không trung tàn lưu lại hàn khí lạnh băng, sương mù mờ ảo.  

Tụ lại thành dòng, ào ào như gió cuốn!  

Tụ lại thành gió, hồi quang lưu ảnh!  

Trong lúc cơ thể bay lên hạ xuống, Lâm Nhất người đưa theo kiếm, đón gió múa lượn, trên mảnh đất trống, tiếng gió xào xạc, kiếm ảnh loang loáng.  

Đợi cho đến khi cơ thể hắn chạm đất, kiếm ảnh đầy trời ngưng tụ thành một hình tròn hoàn mỹ, giống như mô hình phác hoạ ban đầu của một đoá Tử Diên Hoa bằng băng, hàn mang tứ tán, thấp thoáng dường như có cả bông tuyết đang bay.  

Nhìn kiếm ảnh treo giữa bầu không, Lâm Nhất khẽ giọng than: “Không ngờ được Lưu Phong kiếm pháp này ta vẫn còn có thể nhớ rõ được như vậy”.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 912


Mặc dù như thế, Lâm Nhất đương nhiên không cho rằng, bây giờ trong lúc giao đấu với người khác mà hắn vẫn còn cơ hội để thi triển Lưu Phong kiếm pháp này.  

Dưới sự kiểm soát và khống chế của công pháp, uy lực của kiếm pháp này nhìn có vẻ bất phàm, nhưng dù gì nó cũng chỉ là kiếm pháp hậu thiên. Một thân tu vi và sự khủng khiếp của Tử Diên Kiếm Quyết hoàn toàn không thể dựa vào Lưu Phong kiếm pháp để thể hiện ra được, nó bị hạn chế rất nhiều.  

Keng!  

Thúc đẩy kiếm quyết đến mức cực hạn, Táng Hoa Kiếm trong tay Lâm Nhất khẽ rung lên, hình tròn hoàn mỹ kia bỗng nhiên nát vụn. Từng đoá từng đoá hoa băng màu tím ngưng tụ thành hình trong không khí, dập dềnh trôi theo cơn gió thổi qua.  

Đợi đến sau khi kiếm ý tiêu tan, từng đoá Tử Diên Hoa băng lạnh mới dần dần tan đi.  

Trên mặt Lâm Nhất lộ ra vẻ vui mừng, khẽ giọng nói: “Tử Diên Kiếm Quyết này quả thực nói lột xác là lột xác, ắt sẽ có ngày, sợ là khi tế ra một kiếm sẽ là hoa băng nở rộ, lá rụng hoa bay, đều có thể giết người”.  

Thu kiếm vào vỏ, đặt Táng Hoa Kiếm vào trong kiếm hạp một lần nữa.  

“Nên luyện tập thêm Long Hổ Quyền nữa”.  

Long Hổ Quyền tổng cộng có chín chiêu thức, lần lượt là Long Hổ Sinh Uy, Long Hành Hổ Bộ, Long Phi Hổ Khiêu, Thần Long Bãi Vĩ, Hoạ Long Điểm Tinh, Tường Long Tại Thiên, Bách Thú Lai Triều cùng với thức cuối cùng là Hàng Long Phục Hổ.  

Đến nay Lâm Nhất đã tu luyện được đến thức thứ năm, chỉ còn lại bốn thức nữa chưa tu luyện, bốn thức cuối cùng này, ngoài Tàng Long Ngoạ Hổ ra, mỗi một chiêu đều có sức bộc phá kinh người, uy lực khủng bố.  

Trong cuộc chiến cuối cùng, Lâm Nhất đa phần dùng Long Hổ Quyền để đón địch, do vậy hắn có rất nhiều cảm ngộ trong cuộc đại chiến.  

Uỳnh!  

Khi một quyền tiếp đó văng ra, tiếng rồng ngân hổ gầm vang lên, quyền mang của Lâm Nhất như sét đánh, một chiêu một thức đều chấn động màng nhĩ. Khí tức uy nghiêm của rồng hổ bao trùm quanh người tiến hoá thành luồng đại khí dồi dào khí thế ào ạt, cuồng bạo như rồng mạnh mẽ như hổ, hạ bút thành văn.  

Tuỳ ý vung một quyền, uy lực rồng hổ tuỳ ý chuyển đổi, Long Hổ Quyền này trong tay hắn được dùng một cách hoàn toàn thoải mái.  

Tường Long Tại Thiên!  

Đột nhiên, hai mắt Lâm Nhất loé lên tinh quang, khí thế ngưng tụ lại giữa không trung dưới sự tác động của năm ngón tay hắn ngưng tụ thành một chiếc bóng hình rồng kim sắc. Vào giây phút khi năm ngón tay xiết chặt, chiếc bóng rồng kia uốn lượn thét gào, bị ép cuốn chặt vào luồng quyền mang.  

Quyền mang được bóng rồng quấn lấy bao hàm sức mạnh nổ tung tất cả mọi thứ, vô cùng khủng khiếp. Đợi đến khi hắn tung một quyền này ra, mặt đất bị nổ thành từng rãnh nứt chằng chịt, tiếp đó vô số hạt bụi như bị cuồng phong bão táp cuốn bay lên không trung.  

Tàng Long Ngoạ Hổ!  

Tay trái hoá rồng, tay phải hoá hổ, hai cánh tay trái phải của Lâm Nhất chập mạnh vào nhau. Một tiếng nổ dữ dội vang lên, tựa như một ngọn núi rồng và một ngọn núi hổ bỗng nhiên thành hình, ngưng tụ thành một toà núi nguy nga bao trùm hắn trong đó.  

Đỉnh núi là nơi hổ nằm, chân núi là nơi rồng nấp, tiến hoá thành ý cảnh Tàng Long Ngoạ Hổ.  

Chiêu thức này có thể công cũng có thể thủ, công thì lôi đình vạn quân, Tường Long Tại Thiên, Hổ vượt núi sông, thủ thì tám phương mưa gió, nguy nga bất động.  

Bách Thú Lai Triều!  

Khí thế khắp toàn thân tràn ra, Lâm Nhất thôi thúc tâm pháp Long Hổ Quyền, phong mang nơi đáy mắt mặc ý sáng loà, một ảo ảnh hình hổ to lớn mạnh mẽ ngồi phía sau lưng hắn nhắm chặt hai mắt. Đợi đến khi hắn tung ra một quyền, đôi mắt của con hổ kia bỗng mở bừng ra, ánh đỏ loé sáng, răng nanh nhọn hoắt, lấy uy nghi của bậc vương giả cúi đầu nhìn tám phương. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 913


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một quyền này đã thể hiện sự uy nghiêm của bậc vương giả trong bách thú, lấy kiếm ý, Chân nguyên và khí lực toàn thân phát huy đến giới hạn cực đại. Khi giao đấu với người khác, nhìn thì chỉ như một quyền, nhưng thực tế thì nó còn mang theo uy nghi của bách thú, bá đạo vô cùng.  

Lâm Nhất thu quyền đứng thẳng người dậy, cả người thư thái thoải mái, uy lực rồng hổ đáng sợ bỗng nhiên biến mất.  

Ngoại trừ chiêu thức cuối cùng Hàng Long Phục Hổ ra, chín đại sát chiêu của Long Hổ Quyền này hắn coi như đã nắm rõ được chân ý bên trong đó, có thể dùng để giết địch rồi.  

Về khả năng lĩnh hội chiêu thức Hàng Long Phục Hổ, thời cơ chưa đến, tạm thời hắn không dự định đi thử sức sử dụng. Còn về Chư Thiên Ấn trong Tứ ấn, Lâm Nhất đoán rằng, có thể có liên quan đến Phật môn, nếu như không hiểu gì về Phật lý thì e là sẽ rất khó để lĩnh hội được.  

Nhưng mà Lâm Nhất lại không cảm thấy quá đáng tiếc, hiện nay Long Hổ Quyền trong tay hắn đã đủ mạnh rồi.  

Chỉ cần không chạm mặt Lưu Thương công tử thì đối với những đệ tử còn lại khác của Huyền Thiên Tông, hắn hoàn toàn tự tin có thể dùng Long Hổ Quyền để giao đấu với đối phương.  

Sắc trời vẫn còn sớm, cũng không cần phải vội vàng rời đi.  

“Lại thử uy lực của bảo khí xem sao…”.  

Trong mắt Lâm Nhất tràn ra vẻ hưng phấn đến cực độ, đây mới là thứ để cho hắn ỷ vào và là con át chủ bài lớn nhất của hắn cho đến nay.  

Vỗ nhẹ lên túi trữ vật, cờ chiến Xích Diễm mang đầy khí tức ngang ngược xuất hiện trong tay của Lâm Nhất.  

Cờ chiến dài cỡ hai mét, so với cơ thể Lâm Nhất còn cao hơn không ít, cắm mạnh nó trên mặt đất mà uy lực bá đạo và khí diễm đầy ắp.  

Đây cũng là lần đầu tiên hắn một mình đánh giá kỹ cờ chiến Xích Diễm này, cán cờ to dày nặng nề. Linh văn kim sắc in trên đó sáng lên lấp lánh khi được rót Chân nguyên vào, giống như một ngọn lửa kim sắc mang đầy sức mạnh thần bí khó đoán.  

Lâm Nhất tu tập Tuế Nguyệt Tâm Kinh, bản thân cũng biết vẽ Linh văn nhất phẩm, nhưng đối với Linh văn được vẽ trên bảo khí này hắn vẫn chỉ có thể đoán được một chút xíu đầu mối nào đó.  

Hắn đoán chừng, những Linh văn này ít nhất cũng phải là tam phẩm, mà còn bao hàm một loại đạo vận nào đó. Phức tạp lộn xộn, nhìn qua thì chi chít như sóng biển mênh mông khiến hắn nhìn mà to cả đầu.  

Trên cán cờ còn có rất nhiều Linh văn khác nhưng không hề phát sáng mà chìm nghỉm ảm đạm.  

Cái này, có lẽ chính là phần khuyết mà Mai hộ pháp nói đến. Nhìn kỹ một chút, phần Linh văn bị khuyết phải thiếu mất hẳn một phần ba, khiến cho đạo vận cũng không được tính là hoàn chỉnh, làm giảm đi rất nhiều phẩm cấp của cờ chiến Xích Diễm.  

Nhưng mà có giảm thế nào thì đây cũng là bảo khí!  

Uy lực lớn mạnh đủ để khiến Lâm Nhất có được khả năng tự bảo vệ mạng sống khi đối mặt với bất cứ người nào thuộc cảnh giới Huyền Võ. Cho dù có là cao thủ cỡ tám đại công tử, nếu như đối phương không có bảo khí thì hắn cũng có thể tự tin đấu một trận.  

Hồng hộc!  

Lá cờ với hoa văn huyết sắc theo gió bay phấp phới, giống như một con phượng hoàng lửa với ngọn lửa bừng bừng quanh người.  

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 914


Uỳnh!  

Nhưng chỉ một làn sóng này, hoa văn như ngọn lửa nóng chảy, sáng lên óng ánh. Dưới ánh mặt trời ban trưa chói chang, luồng ánh lửa này chói mắt như một ngôi sao băng xẹt qua bầu trời.  

Còn chưa đợi Lâm Nhất kịp phản ứng lại thì luồng ánh lửa này đã bay sang bên khu đất trống rộng rãi.  

Rơi lên rừng cây mai ở đó, rồi bỗng nhiên vang lên một tiếng nổ đinh tai, hơn nửa rừng mai bị hoá thành bình địa, cháy thành tro bụi.  

Uy lực thực đáng sợ, so với một đòn toàn lực của mình còn mạnh hơn gấp mấy lần.  

Nếu như phóng thích hết Xích Diễm Chân Hoả ra thì còn gì bằng!   

Đáy mắt Lâm Nhất sáng rực, ánh lên vẻ hưng phấn, ngay sau đó hắn nghĩ đến… đây có vẻ đều là những thứ mà Mai hộ pháp yêu thích.  

“Mặc kệ, lại thử tiếp uy lực cận chiến của chiến cờ Xích Diễm xem sao, thử xong rồi đi thôi”.  

Ngay sau đó, vung tay lên múa.  

Rắc!  

Đuôi của cán cờ bật ra hai lưỡi hái sắc nhọn, hàn mang lấp lánh khiến người ta hoảng hốt. Lưỡi hái hai bên trái phải tạo thành một hình tam giác chéo dài mà bén nhọn, cho dù có phòng ngự chặt chẽ cỡ nào thì cũng sẽ bị nó đâm thẳng vào trong.  

Đợi đến khi kéo được ra thì cho dù có là yêu thú cũng phải bị nó kéo hết nửa số thịt trên người ra, nghĩ đến thôi đã khiến người ta không rét mà run.  

Nhưng ở trên ngọn của cờ chiến, lá cờ biến hoá thành lưỡi đao trông càng mang vẻ đáng sợ. Lưỡi đao đó chính là những lưỡi hái huyết sắc đối xứng hai bên trái phải, giống như hai vầng trăng khuyết mỏng manh, miệng lưỡi đao sắc bén, mảnh đến mức khiến người ta phát run.  

Khi đổi thành hình dạng cận chiến, lưỡi đao Xích Diễm này quả thực giống như một con mãnh thú nanh nọc, chỉ riêng tạo hình của nó thôi đã đủ doạ người khác phải hoảng sợ.  

Thôi thúc sử dụng chiến hoả Xích Diễm hơi quá miễn cưỡng, không nên tuỳ ý sử dụng, nhưng ngược lại hình dạng cận chiến này, mức độ tiêu hao khi sử dụng vẫn trong phạm vi có thể chấp nhận được. Cho dù không có chiến hoả Xích Diễm nhưng chỉ dựa vào uy lực của bảo khí, khi vung lên đã đủ để khiến ta như hổ thêm cánh. Càng đừng nói đến lưỡi liềm ba góc và Song Nguyệt Huyết Liêm này, lưỡi đao vô cùng sắc bén, có thể dễ dàng phá vỡ Chân nguyên hộ thể của người khác.  

Hai tay Lâm Nhất xiết chặt lưỡi đao Xích Diễm, cảm nhận luồng sát khí máu tanh đáng sợ.   

Không khỏi khẽ nhíu mày lại, bảo khí cũng là hung khí… chỉ e số võ giả đã từng chết dưới lưỡi đao Xích Diễm này đã không thể đếm xuể.  

Trong tay ta, rồi sẽ lại có bao nhiêu người phải chết đây?  

Trong một thoáng ngẩn ngơ, trước mặt hắn xuất hiện một con đường máu tươi đầm đìa, trên đường có vô số thi thể chết thảm trong đó.  

Nhưng chốc lát sau, đáy mắt Lâm Nhất liền có một tia sáng thoáng qua, trong tia sáng ấy có yêu hận rõ ràng.  

Ta không phải người ham giết chóc, nhưng nếu người muốn giết ta, ta ắt sẽ giết người!  

Lưỡi đao khẽ rung lên, Song Nguyệt Huyết Liêm lưu lại một vệt máu nhàn nhạt trong không trung, bỗng nhiên sát khí toả ra bừng bừng.  

Rắc!  

Biến lưỡi đao trở về trạng thái hình cờ chiến, Lâm Nhất cẩn thận từng chút một thu lại, chuẩn bị rời khỏi chỗ này.  

Ba ngày thời gian, hắn coi như đã nghĩ thông suốt chỗ nào không bình thường rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 915


Mai hộ pháp nói với hắn một đống thứ, hắn còn chưa kịp hoàn hồn lại mà đã đồng ý với yêu cầu của đối phương. Thay mặt kiếm các tham gia Long môn tranh tài, đạt được một chân tham gia Quần Long thịnh yến… nếu như Long môn tranh tài thất bại thì phải đợi thêm bốn năm nữa.  

Vô duyên vô cớ lại phải trói buộc bản thân với kiếm các, nhưng cả quyển Bá Kiếm mà Mai hộ pháp hứa sẽ cho mình lại vẫn chưa đưa.  

Chỉ lưu lại một câu, khi tu vi đến đúng thời điểm thì tự sẽ đưa cho hắn, nhưng chưa nói rõ là tu vi như thế nào.  

Cả quyển Bá Kiếm, chỉ e là có chút vất vả.  

Còn về bảo khí cờ chiến Xích Diễm, sáu nghìn viên Linh ngọc nhị phẩm cùng với tên trong danh sách đệ tử nội môn, vốn chính là phần thưởng mà hắn đạt được hạng nhất của cuộc chiến đồng minh.  

Điểm tốt duy nhất chính là ba ngày ở trong rừng mai này tu luyện.  

Không đúng, còn có một lần cơ hội đổi kiếm pháp Linh cấp trong Huyền Võ Điện, Lâm Nhất lấy lại tinh thần, cười nói: “Thôi đành, cho dù không có cả quyển Bá Kiếm, Quần Long thịnh yến này nếu như ta đã biết đến thì chắc chắn sẽ phải đi tham gia. Đến Huyền Võ Điện trước để đổi một bộ kiếm pháp Linh cấp rồi nói tiếp”.  

Trên đường xuống núi, Lâm Nhất gặp Mai hộ pháp, sau khi khom người hành lễ, nhớ đến vườn mai bị mình phá hoại, hắn không khỏi hơi chột dạ, không nói gì thêm mà đi luôn.  

Mai hộ pháp vừa trở về từ chỗ Các chủ tỏ vẻ khó hiểu, cười nói: “Tiểu tử này đi vội thế, ta còn tưởng hắn sẽ ở lại vườn mai thêm mấy ngày nữa chứ”.  

Nhưng khi về đến trang viên, nhìn thấy một vườn mai hỗn loạn, ông ấy cũng không cười nổi nữa.  

Lâm Nhất đi đến Huyền Võ điện, dọc đường gặp rất nhiều đệ tử tông môn. Bọn họ đều sửng sốt, sau đó vô cùng kiêng dè cúi người hành lễ, cung kính gọi một tiếng Lâm sư huynh.  

Trong cuộc chiến đồng minh, Lâm Nhất thể hiện rất xuất sắc, dùng sức mạnh tự thân cướp lấy vị trí hạng nhất.  

Lúc trước ở Phượng Linh Vân Tiêu còn có rất nhiều người chỉ nghe tên chứ không biết hắn. Nhưng trận chiến cuối cùng lại giúp hắn nêu cao tên tuổi, từ trên xuống dưới tông môn gần như đều nhìn thấy tình cảnh chấn động khi hắn chiến đấu với những thiên tài khác trong kiếm chủng.   

Một chưởng cuối cùng kia còn áp đảo cả Sở Hạo Vũ và Thường Hạo, khiến người ta cảm thán không thôi.  

Rất nhiều người suy đoán, tuy tu vi của hắn hiện tại chưa đến Huyền Võ tầng năm, nhưng trong một nghìn người của bảng Địa, hắn ít nhất có thể nằm trong số hai trăm người mạnh nhất, thậm chí còn cao hơn thế.  

Cũng không thua kém gì thành tích lấy cảnh giới Tiên Thiên xông vào bảng Địa của Bạch Lê Hiên năm đó.   

Nhìn thấy những đệ tử khác của tông môn kính nể mình như thế, Lâm Nhất hơi đắc ý, có điều nghĩ đến Long Môn tranh tài cuối năm.  

Đừng nói đến khoảng cách với Bát công tử, ngay cả mấy đệ tử bảng Thiên của Kiếm Các, tạm thời hắn vẫn không thể sánh bằng.  

Lâm Nhất nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, ánh mắt trở nên trong veo sáng rực, không có cảm xúc.  

Đến Huyền Võ điện, Lâm Nhất sải bước đi vào, hắn không để ý đến tiếng huyên náo vì sự xuất hiện của mình mà đi thẳng đến chỗ trưởng lão thủ các.  

“Đệ tử Lâm Nhất bái kiến trưởng lão”.  

Lâm Nhất cung kính chắp tay hành lễ.  

Trưởng lão thủ các ngẩng đầu nhìn Lâm Nhất, mắt ông ấy sáng lên, vô cùng mừng rỡ, còn cười nói: “Tiểu tử, lại gặp nhau rồi, nghe nói trong cuộc chiến đồng minh, Thất Huyền bộ của ngươi phát huy xuất sắc, lão phu rất vui mừng”.  

Thất Huyền bộ là trưởng lão thủ các ban cho Lâm Nhất.  

Trong cuộc chiến ở kiếm chủng, Lâm Nhất dựa vào Thất Huyền bộ mà hoành hành khiến ông ấy nở mày nở mặt, cho nên ông ấy rất vui.  

“Vãn bối đã ngưng tụ ra Kim Ô Ấn, nếu có thời gian, chắc chắn Thất Huyền bộ này có thể thăng lên viên mãn đỉnh phong”.  

Dù Thất Huyền bộ khó tu luyện, nhưng Lâm Nhất đã ngưng tụ được Kim Ô Ấn, hắn tự tin mình có thể tu luyện nó đến viên mãn.  

“Tốt!”  

Nhìn thấy khí phách trên người thiếu niên trước mắt, trưởng lão thủ các vô cùng vui vẻ, càng nhìn càng thấy thuận mắt. Lúc trước, thiếu niên này bị ông ấy dạy dỗ một trận, thậm chí quỳ một chân xuống đất, thất khiếu chảy máu vẫn không chịu nhượng bộ. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 916


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau chuyện đó ông ấy mới biết, thì ra Lâm Nhất đồng ý với Hân Nghiên của Lạc Già Sơn là sẽ giết chết Diệp Lưu Vân, cho nên mới kiên trì như thế.  

Việc này khiến ông ấy rất xúc động, thiên phú hơn người, lại trọng tình giữ lời, là kiểu người mà ông ấy rất thích.  

Trưởng lão thủ các cười nói: “Tạm thời ta sẽ giữ cuốn Tử Phủ của Thất Huyền bộ này giúp ngươi, sau khi ngươi tu luyện đến viên mãn đỉnh phong thì có thể đến Huyền Võ điện tìm ta bất cứ lúc nào”.  

“Đa tạ”.  

Trong mắt Lâm Nhất loé lên vẻ vui mừng, muốn lấy được cuốn Tử Phủ của Thất Huyền bộ cũng không phải chuyện dễ dàng. Nghe nói chỉ khi trở thành trưởng lão của tông môn hoặc dùng số điểm Công Đức tựa như một con số thiên văn mới đổi được.  

“Ngươi đi lên đi, Mai hộ pháp đã đánh tiếng với ta rồi, ngươi có thể chọn một bộ kiếm pháp Linh cấp”.  

Bịch bịch bịch!  

Sau khi hành lễ, Lâm Nhất lập tức đi lên, đi thẳng tới tầng bảy của Huyền Võ điện mới dừng lại.  

Với Tiêu Vân lệnh lục phẩm của hắn chỉ có thể dừng lại ở tầng sáu, nơi đó đều là công pháp và kiếm pháp Linh cấp thượng phẩm.  

Đặc quyền Mai hộ pháp cho hắn chắc chắn phải dùng ở tầng bảy, lựa chọn kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm mới được.  

Nhìn bóng lưng đi xa của hắn, đám đệ tử Kiếm Các trong đại điện hâm mộ không thôi.  

“Lâm Nhất lợi hại quá, thậm chí cả võ học của cuốn Tử Phủ mà trưởng lão thủ các cũng sẵn lòng tặng cho hắn”.  

“Nghe nói võ học trong Huyền Võ điện này không có cuốn Tử Phủ. Võ học của cảnh giới Tử Phủ vô cùng quý hiếm, dù là trưởng lão cũng rất khó có được, đệ tử càng khó hơn”.  

“Còn nữa, Mai hộ pháp cho hắn tuỳ ý chọn một bộ kiếm pháp Linh cấp, chắc chắn hắn sẽ đi lên tầng bảy chọn kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm!”  

“Chỉ có kẻ ngốc mới không đi lên tầng bảy thôi, e rằng cả đời này ta cũng khó bước lên được tầng bảy…”  

“Đừng than thở nữa, Lâm Nhất cũng phải gắng gượng trong cuộc chiến đồng minh lắm mới được như hôm nay, nghĩ lại tình huống lúc đó xem, cửu tử nhất sinh, bây giờ được thưởng cũng là chuyện bình thường”.  

Nói tới biểu hiện của Lâm Nhất trong cuộc chiến đồng minh, mọi người đều tỏ vẻ hưng phấn.  

Bây giờ nhớ lại tình cảnh đại chiến ngày đó, mọi người vẫn cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, kết quả thật sự khiến người ta bất ngờ.   

Sở Hạo Vũ tu luyện Kinh Vân Vô Cực đến viên mãn đỉnh phong cũng không thể giành được hạng nhất, mạo hiểm tế võ hồn mà vẫn thua dưới một chưởng của Lâm Nhất.  

Tình cảnh ngày đó có thể nói là vô cùng oanh liệt.  

Không chỉ Sở Hạo Vũ và Thường Hạo, tình huống thê thảm khi Lâm Nhất bị trúng hai kiếm, áo xanh nhuốm máu cũng khiến người ta phải thổn thức.  

Huyền Võ điện có tổng cộng chín tầng, tầng càng cao, số người càng ít.  

Dù sao phẩm cấp của Tiêu Vân lệnh cũng đâu dễ tăng lên như thế, dù là đệ tử nội môn thì đa số cũng chỉ có ngũ phẩm. Trên ngũ phẩm, muốn nâng cấp thì cần phải có rất nhiều điểm Công Đức.  

Dưới tình huống bình thường thì chỉ có thể tích luỹ theo thời gian, không ngừng hoàn thành nhiệm vụ của tông môn.  

Nói thẳng ra là cống hiến cho tông môn, dù sao công pháp võ kỹ của tông môn cũng không thể cho không ngươi được.  

Khi Lâm Nhất đi tới tầng năm thì chỉ còn lại khoảng mười người đang chọn bí tịch, đa số đều đang nghiêm túc chọn lựa. Thấy Lâm Nhất đi lên cũng chỉ thoáng ngạc nhiên, lễ phép gật đầu một cái.  

Người có thể lên tầng năm cũng là cao thủ trong nội môn, đương nhiên thái độ cũng

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 917


Kiếm pháp mà Lâm Nhất cần càng ít ỏi hơn, chỉ có bảy miếng ngọc bội.  

“Lâm sư đệ đó à?”  

Lúc Lâm Nhất chuẩn bị xem xét, sau lưng chợt có một giọng nói vang lên, khiến Lâm Nhất hơi giật mình.  

Khi nãy lúc hắn cảm nhận, trong tầng bảy này rõ ràng không có một bóng người mà. Hắn quay đầu nhìn lại, thấy một thanh niên vẻ ngoài chất phác, mặc áo xanh lam đang cười đi về phía mình.  

“Là ta, không biết sư huynh là?”  

Hắn nhờ có đặc quyền của Mai hộ pháp mới có thể đi vào tầng bảy. Thanh niên áo lam có thể xuất hiện ở đây, chắc chắn có hạng rất cao trong bảng Địa, e rằng không đơn giản như vẻ bề ngoài.  

“À, ta là Đường Thông, có lẽ ngươi không biết ta. Nhưng trong cuộc chiến đồng minh, ta có theo dõi từ đầu đến cuối, có ấn tượng sâu sắc với Lâm sư đệ”.  

Đường Thông vẫn cười đi tới, thái độ rất bình dị gần gũi.  

“Bái kiến Đường sư huynh”.  

Được người khác tươi cười nói chuyện, đương nhiên Lâm Nhất cũng lễ phép đáp lại.  

Hành động của hắn khiến Đường Thông hơi ngạc nhiên, nghe đồn tiểu sư đệ này rất ngông cuồng, xem ra trăm nghe không bằng một thấy.  

Hắn ta đi tới nhìn ngọc bội công pháp trước mặt, cất lời: “Lâm sư đệ, ngươi muốn lựa chọn kiếm pháp à?”  

“Đúng thế, nhưng kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm này chỉ có bảy miếng, thật sự khiến ta bất ngờ”, Lâm Nhất gật đầu, hơi bất đắc dĩ nói.  

Đường Thông cười to: “Bảy loại cũng là nhiều rồi… Ngươi biết không, ở Đại Tần đế quốc ngoài Tứ đại tông môn, những tông môn và thế lực khác có thể có một kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm đã là ghê gớm lắm rồi…”  

Nghe Đường Thông nói xong, Lâm Nhất mới hiểu ra, ở Đại Tần đế quốc, võ học Linh cấp lại quý hiếm đến thế.  

Hạ phẩm và trung phẩm thỉnh thoảng còn có thể gặp được trong trường đấu giá, còn thượng phẩm và siêu phẩm gần như là không có, đặc biệt là Linh cấp siêu phẩm, có thể nói là cực kỳ hiếm có.  

Xét từ phẩm chất, uy lực của kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm không thua kém gì kiếm pháp Địa cấp bình thường. Nhưng với yêu cầu tu luyện thì nó lại không bằng kiếm pháp Địa cấp, có điều tính thực dụng của nó lại cao hơn.  

Có thể trở thành siêu phẩm đương nhiên phải có gì đó đặc biệt, không đơn giản như thế được.  

Đối phương không ngừng giải thích, câu chữ rõ ràng, không hề ra vẻ huyền bí, cũng không lên mặt dạy đời khiến người ta nảy sinh thiện cảm.  

Đường Thông nhìn bảy miếng ngọc bội, trầm ngâm nói: “Nếu Lâm sư đệ nể mặt Đường mỗ, tại hạ có thể tư vấn cho Lâm sư đệ”.  

Lâm Nhất lấy làm vui mừng, vội vàng cảm ơn: “Làm phiền huynh rồi”.  

Thấy thế, Đường Thông cũng không khách sáo, tiến lên tháo từng miếng ngọc bội xuống giới thiệu cho Lâm Nhất.  

Bảy kiếm pháp lần lượt là Kinh Lôi kiếm pháp, Tinh Vân kiếm pháp, Huyết Viêm kiếm pháp, Phá Băng kiếm pháp, Thanh Phong kiếm pháp, Chước Dương kiếm pháp và Thuỷ Nguyệt kiếm pháp.  

Đường Thông chọn ra cho hắn bốn kiếm pháp trước, lần lượt là Kinh Lôi, Tinh Vân, Phá Băng và Chước Dương, tiêu chuẩn để tu luyện của bốn kiếm pháp này khá thấp, nhưng uy lực lại không tầm thường, hơn nữa cũng là kiếm pháp được các đệ tử nội môn tinh anh trong tông môn lựa chọn nhiều nhất.  

Quan trọng nhất là trong tông môn có trưởng lão chấp kiếm đã tu luyện bốn kiếm pháp này đến cảnh giới viên mãn đỉnh phong, tu luyện nó có thể được tiền bối chỉ bảo. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 918


Việc tu luyện đương nhiên sẽ thuận buồm xuôi gió, nhanh chóng tiến bộ.  

Nếu may mắn có thể tạo dựng quan hệ thân thiết với trưởng lão chấp kiếm, thì chắc chắn sẽ nhận được rất nhiều tài nguyên tốt.  

Có điều sau khi xem xét một lượt, Lâm Nhất cảm thấy không hài lòng lắm.  

Đường Thông cười nói: “Vậy thì chỉ còn lại Thanh Phong, Huyết Viêm và Thuỷ Nguyệt thôi, Huyết Viêm kiếm pháp có thể loại bỏ trước”.  

“Vì sao?”  

“Lâm sư đệ xem thử là biết ngay thôi”.  

Đường Thông cười khẽ đưa ngọc bội đến, Lâm Nhất dán vào mi tâm, lập tức cảm nhận được một hơi thở hung ác, âm u và lạnh lẽo.  

Sắc mặt Lâm Nhất hơi thay đổi, hắn cười khổ, trả nó lại chỗ cũ: “Đúng là không hợp với ta”.  

“Huyết Viêm kiếm pháp này sát khí quá nặng, hơn nữa còn cần thúc đẩy bằng sát khí và hận ý, cần quá nhiều cảm xúc tiêu cực, tuy uy lực đáng sợ, nhưng người tu luyện lại vô cùng ít…”  

Đường Thông im lặng một lát, sau đó lại nói: “Theo ta biết, trong các tinh anh nội môn, chỉ có Hân Nghiên sư tỷ của ngươi tu luyện kiếm pháp này”.  

Lâm Nhất thầm thấy nặng nề, Hân Nghiên sư tỷ, không thể nào?  

Ở trong mắt hắn, sư tỷ tính tình dịu dàng, lúc nào cũng cư xử hiền lành với người khác, cười lên một cái là vô cùng quyến rũ, nhìn kiểu gì cũng không giống người tu luyện Huyết Viêm kiếm pháp.  

Nhưng nhớ đến lời đồn liên quan tới sư tỷ trong tông môn… Bọn họ nói sư tỷ giết người không ghê tay, trong các đệ tử của Kiếm Các, không ai sánh bằng, có biệt hiệu Hoa Hồng Máu.  

Trong mắt Lâm Nhất loé lên vẻ nghi ngờ, nhưng hắn đã nhanh chóng giấu nó đi.  

“Hai kiếm pháp còn lại, ta đề nghị ngươi chọn Thanh Phong kiếm pháp, kiếm pháp này rất mạnh, tràn đầy khí thế. Nếu tu luyện đến đại thành có thể điều khiển gió mây, gió nhẹ thổi qua, cỏ không dám mọc, giết người trong vô hình, khuyết điểm duy nhất là yêu cầu năng lực lĩnh ngộ quá cao”.  

Đường Thông lấy ngọc bội Thanh Phong kiếm pháp ra, cười nói: “Nhưng cả Bá Kiếm mà Lâm sư đệ cũng có thể luyện thành, người khác không luyện được Thanh Phong kiếm pháp này, còn Lâm sư đệ thì chưa chắc”.  

Gió nhẹ thổi qua, cỏ không dám mọc, trong gió có kiếm, kiếm di chuyển không tiếng động, giết người trong vô hình…  

Đúng là một kiếm pháp hay, Lâm Nhất thầm thấy động lòng, nhưng cũng không vội quyết định, hắn khẽ nói: “Vậy Thuỷ Nguyệt kiếm pháp thì sao?”  

Đường Thông nhếch miệng cười, phất tay nói: “Không nên chọn nó thì tốt hơn, chân ý của kiếm pháp này quá mơ hồ, rất nhiều đệ tử sau khi tu luyện lúc mạnh lúc yếu, rất kỳ lạ. Hơn nữa lúc mạnh cũng không chênh lệch với những kiếm pháp siêu phẩm còn lại là bao, lúc yếu… thì ngay cả kiếm pháp Huyền cấp cũng không bằng. Dù sau khi tu luyện đại thành cũng chỉ miễn cưỡng ổn định lại, chứ chẳng có gì bất phàm cả”.  

Nếu là thật thì Thuỷ Nguyệt kiếm pháp này hơi ác đấy, lúc mạnh lúc yếu, nếu chiến đấu với người khác, chỉ cần không cẩn thận sẽ có thể hại chết mình.  

Lâm Nhất bật cười: “Kỳ lạ thế, xem ra thật sự sẽ không có ai ngu ngốc đến mức đi chọn nó”.  

“Đường mỗ từng chọn… sau đó phải trả một cái giá rất đắt để đổi sang một kiếm pháp khác”, Đường Thông cười khổ, nhẹ giọng nói.  

Khụ khụ, bầu không khí có hơi lúng túng.  

Lâm Nhất vội nói: “Để ta xem thử trước đã”. 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
770,331
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 919


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thuỷ Nguyệt kiếm pháp là kiếm pháp Huyền cấp siêu phẩm, thuỷ chí nhu, nguyệt chí âm, Thuỷ Nguyệt kiếm pháp vô cùng âm hàn, vô cùng cao ngạo, nhìn trời bằng nước, mặt trăng độc tôn, nhìn tâm bằng kiếm, cô phương tự thưởng.  

Thú vị, kiếm pháp này rất phù hợp với thuộc tính băng mới xuất hiện của Tử Diên Kiếm Quyết.  

“Đường huynh từng tu luyện kiếm pháp này đến đại thành sao?”, Lâm Nhất dò hỏi.  

Đường Thông gật đầu: “Nửa năm trước đã đại thành rồi, không còn hiện tượng lúc mạnh lúc yếu nữa, nhưng lại thua kém những kiếm pháp Linh cấp siêu phẩm đã đại thành khác quá nhiều”.  

“Ta chọn nó”.  

Lâm Nhất trầm ngâm một lúc rồi đưa ra quyết định, lựa chọn Thuỷ Nguyệt kiếm pháp.  

Đường Thông nghiêm túc nhắc nhở: “Lâm sư đệ phải cẩn thận, nếu sau này hối hận, muốn đổi lại phải mất tận mười vạn điểm Công Đức đấy”.  

Lâm Nhất líu lưỡi, một trăm nghìn điểm Công Đức, dốc hết sức lực cũng phải mất một năm mới có đủ.  

“Quyết định vậy đi, kiếm pháp này rất vừa ý ta, lúc mạnh lúc yếu chắc chắn là có lý do, dù không tìm được lý do, đợi tu luyện đến viên mãn đỉnh phong, e rằng uy lực cũng không yếu. Vô cùng âm hàn, vô cùng cao ngạo, tám chữ này có lẽ không phải là nói bừa”.  

Lâm Nhất thích kiếm pháp này phần nhiều là vì tám chữ này.  

Đường Thông định khuyên nhủ thêm, nhưng thấy Lâm Nhất đã quyết định thì không nhiều lời nữa.  

“Ta còn phải chọn thân pháp, không tiễn Lâm sư đệ được”, Đường Thông chắp tay.  

“Khách sáo rồi, sau này gặp lại, ta mời sư huynh uống rượu”.  

Hôm nay đối phương giúp hắn lựa chọn kiếm pháp, có cơ hội phải mời đối phương uống một bữa.  

“Ha ha, vậy ta xin ghi nhớ”.  

“Tạm biệt”.  

Trở về đại điện, Lâm Nhất đưa ngọc bội lên, sau đó im lặng chờ đợi.  

Trưởng lão thủ các nhìn ngọc bội Lâm Nhất đưa tới, cau mày không nói một lời, một lúc sau mới thở dài: “Trong vòng nửa tháng, nếu cảm thấy không hợp với mình thì có thể tìm ta để đổi”.  

Trưởng lão hiểu tính Lâm Nhất, cho nên cũng không khuyên nhiều, đưa bản hoàn chỉnh của Thuỷ Nguyệt kiếm pháp cho hắn.  

“Cảm ơn trưởng lão”.  

Lâm Nhất thầm thấy ấm áp, trưởng lão thủ các này thật sự rất quan tâm mình. Nếu là người khác chắc chắn sẽ không có đãi ngộ này.  

Nhận Thuỷ Nguyệt kiếm pháp xong, Lâm Nhất vội vã chạy đến Lạc Già Sơn.  

Vừa rời khỏi Huyền Võ điện, chưa đi được bao xa đã thấy một đám người vừa nói vừa cười đi tới. Đệ tử tông môn gặp bọn họ đều tỏ vẻ sợ hãi, vội vàng nhường đường.  

Từ rất xa, Lâm Nhất đã nhận ra mấy

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom